• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Rung Cảm Từ Em (6 Viewers)

  • Chương 75

*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Xem ảnh 1
123577.png
Nhung Lê nhận điện.


“Anh Sáu, em gửi tài liệu qua mail cho anh rồi.”


Là Trì Dạng.


Trì Dạng là cao thủ máy tính, lần nào gọi đến cậu ta cũng dùng số mới, hơn nữa trừ phi đối thủ còn cao tay hơn cậu ta, bằng không tuyệt đối không tra ra được tung tích.


Nhung Lê đeo tai nghe, mở mail.


Dạo gần đây Trì Dạng đang đánh E-sport, ngày đêm đảo lộn, cậu ta mới tỉnh dậy chưa bao lâu, giọng còn hơi khàn: “Nửa năm trước Từ Đàn Hề gặp tai nạn xe cộ tại đường Triều Tịch, Nam thành, không may là thời gian và địa điểm chị ấy bị tai nạn rất gần với thời gian và địa điểm anh giả chết, lúc đó vì yểm trợ cho anh, em đã phá hỏng camera của cả tuyến đường, vì thế không quay được cụ thể vì sao Từ Đàn Hề gặp tai nạn giao thông, có điều camera của con đường phụ gần đó có quay lại được một ít, nhưng trong video chỉ có một mình Từ Đàn Hề, đó chính là video hôm trước anh lấy được từ chỗ Ôn Thời Ngộ.”


Trong video, có lẽ Từ Đàn Hề nhìn thấy gì đó.


Trì Dạng cũng không rõ chi tiết, chỉ nói lần lượt từng cái một: “Em còn tra tư liệu vụ án chỗ cảnh sát, trong đó có kết quả kiểm tra vụ tai nạn xe, nguyên nhân tai nạn là do mất phanh, hơn nữa phanh xe nhiều khả năng là bị người ta phá.”


Cũng tức là, vụ tai nạn đó nhiều khả năng là mưu sát.


Nhung Lê hỏi: “Hung thủ thì sao?”


“Vẫn chưa tìm được, hiện nay nhà họ Từ và Ôn Thời Ngộ đều đang điều tra chuyện này, nhưng vụ án vẫn không có điểm đột phá, vụ tai nạn đó ngoài Từ Đàn Hề, còn có cả cô và bà nội chị ấy, thế nhưng hai người đó đều không qua khỏi, bản thân Từ Đàn Hề cũng bị thương, phải nằm viện một thời gian rất dài.”


Nhung Lê có vẻ đăm chiêu.


Trước mắt xem ra, vụ tai nạn của Từ Đàn Hề và vụ giả chết của anh không có quan hệ tất yếu nào.


“Còn có một chuyện nữa.” Trì Dạng nói, “Sáu năm trước Từ Đàn Hề bị người ta bắt cóc, năm đó cùng bị bắt cóc còn có người em cùng cha khác mẹ của chị ấy, thế nhưng người em thì được chuộc trở về, còn chị ấy thì bị giết, mất tích năm năm, một năm trước mới được Ôn Thời Ngộ tìm về.”


Em gái được chuộc về, còn cô ấy bị giết…


Nhung Lê xé nát vỏ kẹo trong tay, xé vụn nhừ tử.


Tám giờ tối, Nhung Quan Quan đã rửa mặt xong, đang xem hoạt hình ở gian chính.


Thấy Nhung Lê xách đèn pin, Nhung Quan Quan lập tức hỏi anh: “Anh ơi, anh phải ra ngoài sao?”


Anh mặc cả bộ đồ màu đen, mũ áo hoodie trùm đầu, đội thêm cả mũ lưỡi trai: “Ừ.”


Nhung Quan Quan nhảy xuống thế: “Anh đi đâu thế? Không thể dẫn em đi cùng hả anh?”


“Đi giết heo.” Nhung Lê đeo khẩu trang lên, “Em ở nhà ngủ đi, không được bám theo.”


Tự nhiên Nhung Quan Quan cảm thấy lạnh run người, lí nhí: “Dạ.”


Trời sao lác đác, đèn lồng tô điểm ánh trăng, chập chờn soi tỏ đường mòn nơi cổ trấn. Đêm về quá khuya, vầng trăng bị mây đen che khuất.


Ngày hôm sau, mặt trời ló dạng, ánh nắng vàng ươm trải dài khắp đất trời, nước hồ kết băng cả đêm đang dần dần tan ra.


Bên hồ có người phụ nữ đang giặt quần áo, gặp hàng xóm đi qua đon đả chào: “Mẹ cô Yến đấy à,“ Người phụ nữ cười hỏi hàng xóm, “Sao hôm nay dậy sớm thế?”


Hàng xóm nói: “Trưa nay cô nhỏ đến chơi, tôi cố ý dậy sớm đi mua vài món.”


Người phụ nữ vừa nhấc cái chày bên cạnh đập lên quần áo, vừa hỏi: “Lợn giờ bao nhiêu tiền một cân thế cô?”


“28 rồi.”


“Lại tăng giá hả cô?”


Hàng xóm vừa nói vừa xách thịt lợn và rau đi vào nhà: “Lại chẳng thế, muốn ăn mà không ăn nổi đây.”


Người phụ nữ cười ha hả, tiếp tục giặt quần áo, dòng nước lưu động, băng xung quanh đã tan gần hết, cô ta lờ mờ nhìn thấy có một đồ vật lững lờ trôi đến.


Giống một bộ quần áo.


Cái gì thế nhỉ? Người phụ nữ lấy cái chày trong tay chọc chọc, thứ đồ đó phá băng nổi lên, cô ta dướn cổ lên nhìn, trong giây nát chân mềm oặt, hét lên thảm thiết.


Là một thi thể.


 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom