• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Ông bố bỉm sữa siêu cấp thường ninh (20 Viewers)

  • Chap-170

Chương 169 Câu hỏi ngu dốt






**********



Đám người Trần gia ai nấy đều hoảng hốt



!




Muốn rời khỏi nơi đây nhưng lại không dám



Dù sao thì gương mặt nhăn nhó và những lời nói ác ý đầy trời của công tử Chung, đã dọa được bọn họ.



!




Ai nấy đều gấp gáp như con kiến trong nồi nước sôi.



"Thường Ninh, xem những việc tốt cậu làm kia, bây giờ gây ra họa lớn rồi đấy!"



!




"Đúng vậy, công tử đến từ tinh thành mà cũng dám đánh, cậu muốn chết cũng đừng liên lụy đến bọn này chứ!"



"Cậu nhanh chóng cúi đầu nhận sai với ba vị công tử này, cậu chết không sao, nhưng đừng liên lụy bọn này!”



!




Đồng thời, đám người Trần gia đều giải tỏa sự phẫn nộ lên người Thường Ninh,



Ban nãy lợi hại thì sao, nhưng đổi phương là công tử của tỉnh thành, vừa nhìn đã biết thế lực kinh người.



!




Đám người này là một thằng ở rể động vào được sao?



Quan trọng là, như vậy cũng là mang lại đại họa cho bọn họ.



!




Thấy biểu hiện của đám người này, Thường Ninh khẽ lắc đầu.



Sở Nguyệt cũng có chút cau mày, định nói vài câu.



!




Thường Ninh vỗ nhẹ lên tay cô, thị ý để anh xử lý chuyện này. Sau đó anh bước về hướng của ba vị công tử đẩy.



Ba vị công tử đó thấy anh buớc đến, bất giác lùi về sau vài bước.



!




Nhưng trên mặt vẫn tràn đầy sự giận dữ.



"Nhóc, cậu dám kiếm chuyện với bọn này, đợi chết đi!" Gương mặt công tử Chung nhăn nhó nói, “Nhưng tôi sẽ không để cậu chết nhanh vậy đâu, tôi phải hành hạ vợ cậu trước mặt cậu, trước mặt mọi người!"



!




Thường Ninh lạnh lùng liếc hắn, sau đó giơ chân lên, đạp thắng lên chân trái của hắn.



Rắc!



!




Một chân này trông nhẹ tõm, nhưng cảm giác của Chung công tử như là bị một cây gậy sắt đập mạnh lên chân.



Xương chân ngay lập tức gãy.



!




Cả người hắn nhất thời mất đi trọng tâm, quỳ thẳng xuống trước mặt Thường Ninh.



"A a..." Chung công tử quỳ trên mặt đất, kêu rên một cách thảm khốc.



!




Mọi người lại một lần nữa cảm thấy tê cả da đầu.



Bọn họ không ngờ rằng, Thường Ninh vẫn còn dám ra tay



!




Mà còn ra tay ác độc như vậy.



Quá ác, quả tàn nhẫn rồi.



!




Hai mắt Trần Chí Cao hoa cả rồi, tên nhóc này bị bệnh tâm thần sao.



Ban nãy không nghe thấy Chung công tử đã gọi người tới hay sao, mà còn dám động thủ, muốn chết cũng không phải cách này chứ.



!




Trần lão gia vịn tường, ông không ngờ rằng Thường Ninh cường thể đến mức này. Chuyện ngày hôm nay, phải làm sao mới kết thúc đây, làm sao kết thúc?



Trần Chí Cáo và vài người đang muốn trách móc Thường Ninh, nhưng ngay lúc này, ánh mắt của Thường Ninh lạnh lùng lướt qua.



!




Ảnh nhìn tuy rất nhàn nhạt, nhưng lại có một sự uy hiếp to lớn.



Bọn họ ngay lập tức nuốt những lời trách móc ngược vào bụng.



!




Thậm chí bất giác cúi đầu, chỉ cảm thấy được ảnh nhìn đó như một cây dao bán, cửa trong lòng bọn họ.



Khiến bọn họ đến thở cũng không dám thở mạnh.



!




Chỉ có Dương Ngữ Nhi bình tĩnh nhất.



Thậm chí trong lòng còn thở dài, công tử từ tinh thành sao lại như vậy.



!




Đám người này không hề biết anh rể họ Thường Ninh có sự tồn tại to lớn như nào.



Còn Hà công tử và Phù công tử cũng đơ người ra.



!




Nhưng đồng thời, trong lòng lại vô cùng phẫn nộ, anh thật quá không để bọn họ - những công tử của tỉnh thành – vào mắt rồi.



Nhưng bọn họ cũng không dám lên tiếng, dù sao thì kết cục của Chung công tử vẫn còn ở đó.



!




Gãy tay đã rất đau khổ rồi, bọn họ không muốn gãy luôn cả chân.



Với lại Chung công tử cũng đã gọi điện rồi.



!




Bây giờ, điều duy nhất bọn họ cần làm, chính là đợi, đợi người đến,



Tới lúc đó xem tên nhóc này chết kiểu gì.



!




"Tôi nói rồi, dám bất kính với vợ tôi, đều đáng bị trừng phạt."



Thường Ninh đứng trên cao nhìn xuống công tử Chung, nhàn nhạt nói, "Bây giờ lập tức cúi đầu xin lỗi vợ tôi ngay!"



!




Chung công tử cắn chặt răng, gương mặt dường như biến dạng, nhưng sự đau đớn từ cơ thể khiến hắn không thể tiếp tục hung dữ với Thường Ninh nữa.



Đối phương thậm chí còn chả do dự gì khi làm gãy một cánh tay của hắn, sự tàn nhẫn này thật quá vượt xa trí tưởng tượng của hắn rồi.



!




Hắn sợ Thường Ninh làm thêm một chân nữa, cái chân và cánh tay còn lại của hắn không còn giữ nổi.



"Tôi, tôi, tôi xin lỗi!” hắn ta nói.



!




Sau đối củi đầu với Sở Nguyệt, "Vị tiểu thư này, xin lỗi, ban nãy tôi không nên bất kính với cô.”



Tuy trên miệng đang xin lỗi, nhưng một nét giận dữ lại lén lút lướt qua trong ánh mắt hắn.



!




Chỉ cần chờ người của hắn tới, hắn thề sẽ cho tên nhóc này nghiền xương thành tro bụi.





Người phụ nữ này cũng phải đem về, từ từ hành hạ.



!




Cho nên bây giờ điều cần phải làm, chính là kéo dài thời gian.



Ý định của hắn làm sao mà Thường Ninh không nhận ra được



!




Nhưng Thường Ninh chỉ cười lạnh lùng.



Khiêng cái ghế qua, rồi ngồi trước mặt ba vị công tử.



!




"Các người không phải kêu người sao, sao còn chưa tới?"



Công tử Chung bây giờ mới ngẩng đầu lên, đôi mắt ánh lên nỗi sợ hãi, đồng thời cũng có sự ác độc.



!




Theo thời gian, đại ca của hắn chắc cũng sắp đến nơi rồi.



Cũng ngay lúc này, đột nhiên một tiếng nổ nhói tai trực tiếp truyền đến sân trong.



!




Nổ tung một bức tường trong sân.



Mọi người ai nấy đều bị dọa cho sợ hãi, né không kịp



!




Đó là một chiếc xe ngựa, tông ngang tông dọc, chứng minh người lái rất kiêu ngạo



Tiếp theo, một người đàn ông tóc húi cua từ trên xe nhảy xuống, đi theo hắn, sau đó liên tiếp có bốn người thanh niên bước xuống xe.



!




Đều mặc áo đen, cơ bắp cuồn cuộn, trông vô cùng to lớn, cường tráng



"Anh!" Công tử Chung vừa thấy có người tới, lập tức hưng phấn kêu lớn.



!




"Anh Kiệt!" Hà công tử và Phù công tử cũng hưng phấn gọi. Còn Trần Chí Cao thấy người đàn ông đầu húi cua đó, nhắm mắt, “Thôi rồi, mọi thứ đều thôi rồi."



Vốn dĩ hắn nợ ba vị công tử không ít nợ, hôm nay lại còn gây ra chuyện như vậy, Thường Ninh chết hay không, hắn căn bản không quan tâm, hắn chỉ quan trọng bản thân thôi.



!




Bởi vì vị đại ca này của công tử Chung quá đáng sợ rồi.



Hắn từng ở đấu trường hắc quyền ở tỉnh thành, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đại ca của công tử Chung, một quyền đập chết một người.



!




Thật quá kinh khủng, quả đáng sợ rồi.



"Tiểu Nhuệ, là ai to gan như vậy, dám kiếm chuyện với em?"



!




Anh trai của Chung Nhuệ - Chung Kiệt, từ lúc xuống xe, vừa nhìn thấy bộ dạng của em trai mình, liền trầm giọng phẫn nộ nói,



Nắm quyền chặt đến nghe tiếng.



!




Dám đánh em trai của hắn ta ra như vậy, rất tốt, hắn không thể không bái phục dũng khí của đối phương.



Chung gia ở tỉnh thành có thể nói là một gia tộc vô cùng lớn, mà Chung Kiệt từng du học năm năm, từng tham gia tập đoàn lính đánh thuê quốc tế, luyện được một thân bản lĩnh rất đáng sợ.



!




Không những như vậy, sau khi Chung Kiệt trở về nước, đảm anh em lính đánh thuê của hắn cũng đi theo về đây không ít, bọn họ đều không phải người hiền lành gì, mà lúc này theo sau hắn, chính là những người đó.



Cho nên Chung gia ở tỉnh thành thật sự không ai dám kiếm chuyện, riêng điểm này, có thể thấy rõ được từ thái độ kiêu ngạo của Chung Nhuệ.



!




"Chính là cậu ta!” Chung Nhuệ chỉ vào Thường Ninh, bây giờ sự kiêu căng của hắn không chỉ cao hơn một hai bậc so với ban nãy, mà cái đuôi hoàn toàn vểnh lên trời, sự đau đớn trên người đều quên sạch rồi.



Bởi vì trong những người hắn quen biết, đại ca của mình cơ hồ là sự tồn tại vô địch, cho dù tên nhóc đó ban nãy lợi hại như vậy, cũng không thể là đối thủ của đại ca.



!




Trong không khí căng thẳng, đã đủ để đám người Trần gia tránh xa.



Thật ra bọn họ là muốn bỏ chạy, nhưng lại không dám.



!




Cảnh tượng hôm nay thật quá dọa người rồi, làm bọn họ ai cũng đứng không vững.



Trần lão gia cơ hồ đã ngồi bệt xuống mặt đất.



!




Vốn dĩ hôm nay là bữa tiệc mừng thọ vui vẻ, kết cục lại ra như vậy.



Trong lòng ông thật sự rất khó tả.



!




"Ba, ba đừng lo lắng, những việc này, con rể con có thể giải quyết được."



Trần Di lúc này đi đến trước mặt cha ruột, muốn đổi Trần lão gia đứng dậy.



!




Trần lão gia phẫn nộ đẩy tay bà ta ra, "Giải quyết, cậu ta giải quyết như nào? Hôm nay nếu cậu ta giải quyết được chuyện này, ta quỳ lạy cậu ta cũng được!”



“Quỳ lạy sao được, cậu ta là chồng của Sở Nguyệt, chịu không được sự quỳ lạy của ba, chỉ cần ba thừa nhận cậu ta là cháu rể của ba là được." Trần Di lại nghiêm túc nói



!




Trần lão gia giận đến nổi không nói nên lời.



Nhưng mà, trong đáy lòng của ông có chút kỳ lạ



!




Con gái của minh không ngu, Sở Nguyệt càng không ngu, nhưng bọn họ trông có vẻ chẳng lo lắng gì?



Chẳng lẽ người cháu rể này thật sự có chỗ nào hơn người?



!




Chung Kiệt lúc này nheo mắt, nhìn chằm chằm Thường Ninh, "Dám động đến em trai tôi, cậu thật có dũng khí, cho nên bây giờ tôi sẽ cho cậu chọn, cậu muốn chết kiểu gì?"



Thường Ninh chỉ nhàn nhạt đáp: “Nếu tôi là cậu, bây giờ nên lập tức quỳ xuống, xin tôi tha thứ, chứ không phải là hỏi một câu hỏi ngớ ngẩn như vậy!"



!




Thậm chí, không thèm nhìn Chung Kiệt một mắt.



Quoa!



!




Mọi người nhốn nháo lên.



Tới lúc này rồi, mà tên nhóc này còn có dũng khí nói ra những lời như vậy.



!




Cho dù ban nãy cậu thật sự lợi hại, nhưng người bây giờ đến rõ ràng là rất khác.



Trần lão gia vốn dĩ còn ôm chút tia vong với Thường Ninh.



!




Nhưng lúc này lắc đầu thở dài.



Xem ra hôm nay Trần gia là phải có một trận họa lớn!



!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom