• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 3301-3305

Chương 3301 Ngô Hữu Đạo
Lão ma bị U Linh Vương hấp dẫn sự chú ý, dù sao khí huyết của U Linh Vương mãnh liệt như vậy, trong mắt Lục Ly lộ tia mừng, giơ thần thiết đánh mạnh vào đầu lão ma. Hết thảy đều rất hoàn mỹ, Lục Ly mưu đồ vừa đúng, nhưng hắn đánh giá thấp tốc độ phản ứng của cường giả Ngũ Kiếp, cũng đánh giá thấp kinh nghiệm chiến đấu của lão nhân này. Lão nhân nhìn lướt qua U Linh Vương rồi thu về ánh mắt, con ngươi như tên bắn quét qua Lục Ly. Trong tay hắn xuất hiện báu vật hình dạng nửa mảnh thuẫn tròn, thúc đẩy Thần Lực, tấm thuẫn bắn ra ánh sáng chói lòa, thần uy mênh mông, rõ ràng là mảnh nhỏ thánh binh. Đùng! Thần thiết của Lục Ly đánh vào nửa mảnh tấm thuẫn, luồng uy năng khủng bố nổ tung, hải đảo nhỏ kia vốn đã bị chém một khe rãnh lớn, giờ phút này trực tiếp bị đánh tan. Nước biển sôi trào, dẫn phát sóng thần kinh thiên. - Hừ! Lão giả hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không nhìn U Linh Vương, chủy thủ đâm ngược vào ngực Lục Ly, tốc độ quá nhanh, Lục Ly không cách nào tránh đi, chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy chủy thủ xẹt qua ngực. Lục Ly không có thả ra Bác Long thuật, thân thể tuy rằng rất cường đại nhưng không ngăn nổi chủy thủ này, da thịt bị rạch đứt, nếu không có xương cốt ngăn trở, giờ phút này phỏng chừng hắn đã bị chém thành hai khúc. Mặc dù như vậy, mấy khúc xương bị để lại vết nứt sâu thẳm. Bùm! Lão ma tung một chân đá mạnh, Lục Ly như bao tải rách bay ra, trong miệng máu phun như suối, rõ ràng bị thương không nhẹ. “Tiêu đời!” Lục Ly ọc từng ngụm máu, hắn vốn đã rất yếu ớt, hiện tại lại bị thương, thân thể càng yếu đuối. Vừa rồi là cơ hội duy nhất của hắn, không thể đánh chết hoặc là tổn hại nặng lão nhân này thì hắn không có cơ hội thứ hai, cường giả Ngũ Kiếp này sẽ không cho hắn cơ hội nữa. Quả nhiên! Lão ma nhanh chóng đuổi theo, cất chủy thủ vào, lấy ra một thanh chiến đao liên tục chém hướng Lục Ly, từng luồng ánh đao không ngừng chém ra, Lục Ly liên tục bị đánh bay. Một chân tự do của Thánh Hoàng Chi Nữ liên tục đá lão nhân lão ma, tiếc rằng tay của người này không ngừng run run, Thánh Hoàng Chi Nữ nhiều lần đá hụt, cho dù ngẫu nhiên đá trúng một cước cũng không tổn thương lão nhân quá lớn. Sức tấn công chủ yếu của Thánh Hoàng Chi Nữ nằm ở tay, sức tấn công của chân không mạnh. Lục Ly lần lượt bị đánh bay, tuy rằng chiến đao thả ra sức tấn công không phải đặc biệt hung tàn, nhưng nhiều lần đánh bị thương Lục Ly, khiến hắn bị chấn máu phun như suối. Vù vù vù! Lục Ly nhiều lần muốn bay đến gần lão ma, U Linh Vương cũng lần lượt bay tới, nhưng đều bị lão ma thoải mái đánh bay. Cường giả Ngũ Kiếp hoàn toàn không cùng khái niệm với Tứ Kiếp, tùy tiện thả ra công kích đều có thể khiến Lục Ly cảm giác vô lực đối kháng. Lục Ly cũng muốn phi độ hư không, nhưng nếu hắn cưỡng bức phi độ hư không rời đi thì Huyết Linh Nhi làm sao bây giờ? Hơn nữa lão ma chắc chắn sẽ công kích cửa nhỏ màu vàng, đến lúc đó bị cưỡng bức văng ra, hiện giờ Lục Ly yếu ớt như vậy, rất có thể sẽ bị nghiền nát. Lão ma có kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, Lục Ly ẩn chứa nhiều chỗ kỳ dị, cho nên người này lựa chọn chiến thuật an toàn, công kích từ xa, trước tiên chấn bị thương nặng Lục Ly rồi tính tiếp. Lão nhân lần lượt công kích, U Linh Vương cùng Lục Ly rất nhanh đầy rẫy vết thương. Lục Ly thu U Linh Vương, thần thiết vào, sức chiến đấu của U Linh Vương còn quá yếu, nếu là U Linh Vương dạng trưởng thành thì có thể miễn cưỡng đối kháng, dạng vị thành niên đấu với Tứ Kiếp hậu kỳ còn khó khăn, sao có thể bị thương Ngũ Kiếp? Ầm ầm ầm ầm! Lục Ly lần lượt bị đánh bay ra, lão nhân này dùng Thần Lực công kích khác với người ta công kích bằng Thần Lực, có một chút năng lượng đi vào cơ thể Lục Ly, ăn mòn thân thể và Thần Lực của hắn. Cứ tiếp tục công kích kiểu này sẽ khiến Lục Ly càng lúc càng yếu ớt, cuối cùng chỉ có thể khoanh tay chịu chết. Ngân Viêm Hải Vực phi thường nguy hiểm, Lục Ly đã sớm chuẩn bị tâm lý, nơi này có nhiều lão ma, đi một mình mà gặp phải lão ma chắc chắn sẽ bị giết, nhưng Lục Ly không ngờ rằng ngày này đến sớm như vậy. Trong đầu Lục Ly vô số ý niệm vụt qua, lại phát hiện trước mặt thực lực tuyệt đối, dù hắn dùng bất cứ mưu kế gì đều vô dụng, một con thỏ khi ở trước mặt mãnh hổ, có nhảy nhót cỡ nào cũng vô ích. Xoẹt! Lão ma bỗng thay đổi mô thức công kích, thả ra từng luồng chỉ phong mềm nhẹ, những chỉ phong này như rắn độc chui vào cơ thể Lục Ly, khiến thân thể của hắn càng thêm yếu ớt, Thần Lực cũng bị áp chế. Bùm! Lão ma thu lại thần binh, bỗng tung nắm đấm, nắm tay biến thành từng đợt quyền ảnh liên tục đánh vào đầu Lục Ly, không phải đánh một đấm mà là hơn ba mươi quyền cùng bay tới. Ầm! Lục Ly vốn đã rất yếu, bị trúng nhiều quyền cùng một lúc, đầu chấn động mạnh, thoáng chốc hôn mê. Huyết Linh Nhi nặng nề thở dài, sức chiến đấu của nó và Lục Ly ở trước mặt cường giả Ngũ Kiếp tựa như trẻ mới sinh, không phải đối thủ cùng đẳng cấp. - Tiểu mỹ nhân, ta giết tình lang của ngươi trước rồi mang ngươi về, yêu thương ngươi! Lão ma háo sắc nhìn Thánh Hoàng Chi Nữ, thân thể mềm mại hoàn mỹ, khí chất kỳ dị của Thánh Hoàng Chi Nữ khiến hắn cảm thấy phi thường động lòng, lòng ngứa ngáy, muốn ‘ăn’ Thánh Hoàng Chi Nữ ngay tại chỗ. Vèo! Vào thời khắc này, bầu trời phía nam đột nhiên vang lên một tiếng xé gió, tiếp đó một chiếc xe chiến bay nhanh đến, xe chiến không lao thẳng tới mà là từ bên cạnh lướt qua. Vèo! Một chiếc xe chiến khác bay theo sau, hai chiếc xe chiến một trước một sau, trên mỗi chiếc có hai người đứng, nếu Lục Ly giờ phút này không hôn mê chắc chắn sẽ nhận ra bốn người này. - Ủa? Một nữ nhân đứng trên xe chiến đằng trước nhìn thoáng qua, lộ vẻ mặt bất ngờ, nàng không nhìn Lục Ly, cũng không nhìn lão ma Ngũ Kiếp, mà là nhìn chằm chằm Thánh Hoàng Chi Nữ. - Nữ tử này có chút quái dị! Một lão nhân đứng cạnh nàng kia nhìn thoáng qua, lấy làm lạ nói: - Nữ nhân này hẳn là chẳng phải người sống? Tuy rằng có hơi thở sinh mệnh, nhưng rõ ràng chết đi rất nhiều năm, nàng bị đoạt xá...
Chương 3302 Ngô Hữu Đạo
- Tiểu thư! Lão nhân nhìn Lục Ly hôn mê dưới biển, nói: - Là người kia, lúc trên chiến thuyền tiểu thư từng giúp hắn. Không sai, hai người này đúng là Hoa Hồng Lửa và hộ vệ của nàng, đi theo phía sau tự nhiên là công tử Ngô gia. Hoa Hồng Lửa chuyển sang nhìn Lục Ly, nàng hơi trầm ngâm nói: - Lão Thái, cứu hắn một mạng đi. Vèo! Lão nhân lập tức lắc người. Lão ma Ngũ Kiếp sớm chú ý bên này, trông thấy Lão Thái bay tới thì con ngươi hơi co lại, không ra tay đánh chết Lục Ly, mà là trầm giọng nói: - Tại hạ là Dương Sơn Đạo Nhân, các hạ chẳng lẽ là muốn lo chuyện bao đồng? - Xéo ngay! Lão Thái lạnh như băng nói một câu, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao hình dạng như răng cưa, lạnh lùng nói: - Để lại hai người, xéo, nếu không thì chết! - Ha ha ha ha ha ha! Công tử Ngô gia ở trên xe chiến phía sau gặp cơ hội tốt hiếm có như vậy, tự nhiên sẽ không bỏ qua dịp lấy lòng Hoa Hồng Lửa, hắn cười to mấy tiếng, mang theo hộ vệ Ngũ Kiếp bay tới, khóa chặt Dương Sơn Đạo Nhân, nói: - Ta là Ngô Hữu Đạo, Dương Sơn Đạo Nhân? Nể mặt ta, buông người đi. Sắc mặt Dương Sơn Đạo Nhân lúc xanh lúc trắng, tha cho Lục Ly cũng không có gì, nhưng hắn mắt thèm Thánh Hoàng Chi Nữ, hắn chần chừ giây lát nói: - Có thể để lại người này, nhưng ta nhất định phải mang đi nữ tử này. Lão Thái lạnh như băng đáp lại, ngữ khí phi thường kiên quyết: - Không được! Công tử Ngô gia lập tức cười híp mắt nói: - Nhìn thấy không, lão nói không được, nếu ngươi còn lề mề thì ta giận thật. Công tử Ngô gia nói chuyện rất ôn hòa, nhưng ngữ khí phi thường bá đạo. Dương Sơn Đạo Nhân biết Ngô Hữu Đạo nói ra tên của mình, còn có Ngũ Kiếp đi theo hộ vệ, xem ra là công tử của Ngô gia. Trong mắt Dương Sơn Đạo Nhân lộ tia không cam lòng, sau đó ném Thánh Hoàng Chi Nữ đi, hắn chắp tay bay hướng phương xa. Lão Thái bay xuống, muốn ôm Lục Ly lên, Thánh Hoàng Chi Nữ lập tức bay xuống che chở bên cạnh Lục Ly, đề phòng nhìn - Ngươi là nô lệ của hắn đúng không? Lão Thái mặt không cảm xúc nói: - Chủ nhân của ngươi hôn mê, dựa vào ngươi đã không thể bảo vệ hắn, chúng ta mang hắn đi thành trì lân cận. Huyết Linh Nhi sẽ không khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ nói chuyện, nhưng không đại biểu nghe không hiểu tiếng người, nàng trầm ngâm giây lát, cảm thấy những người này hẳn là sẽ không thương tổn Lục Ly, nếu không thì cũng sẽ không cứu bọn họ. Lão Thái ôm Lục Ly lên, đút cho một viên đan dược, mang theo bay lên xe chiến, Thánh Hoàng Chi Nữ lập tức đi theo, đứng bên cạnh Lục Ly. Hoa Hồng Lửa liếc qua Thánh Hoàng Chi Nữ, cười cười: - Ha ha! Xe chiến cắt qua không gian tiếp tục bay đi, rất nhanh biến mất ở chân trời xa. Ngô Hữu Đạo ở phía sau không nói gì thêm, khống chế xe chiến đuổi theo. Chờ khi Lục Ly tỉnh lại thì hắn đã đến thành Long Vương. Lục Ly ngủ say năm ngày, tỉnh lại cũng phi thường yếu ớt, thần niệm quét qua, hắn phát hiện mình ở trong một tòa thành bảo, Thánh Hoàng Chi Nữ đứng bên cạnh. Truyền âm của Huyết Linh Nhi lập tức vang lên: “Chủ nhân, ngươi tỉnh rồi!” Cơ thể Lục Ly không nhúc nhích, truyền âm hỏi: “Huyết Linh Nhi, chúng ta không xảy ra chuyện? Chúng ta đang ở đâu?” “Chúng ta được người cứu!” Huyết Linh Nhi truyền âm nói: “Là tiểu thư trên chiến thuyền đã cứu chúng ta, hiện tại chúng ta ở trong thành trì lân cận.” “Tiểu thư trên chiến thuyền?” Lục Ly ngẩn ra, trong đầu rất nhanh hiện ra bộ dạng của Hoa Hồng Lửa. Trên chiến thuyền có nhiều nữ nhân, nhưng có thể cứu hắn chỉ có thể là Hoa Hồng Lửa. Lục Ly nghỉ ngơi giây lát, ngồi xếp bằng lấy ra thần dược luyện hóa, nửa ngày sau hắn khôi phục một ít, mở mắt ra, trong phòng có thêm một người, đúng là Hoa Hồng Lửa. Lục Ly vội vàng giãy giụa đứng lên, Hoa Hồng Lửa phất tay, mở miệng nói: - Không cần lễ tiết rườm rà, nô bộc này của ngươi nếu ta không đoán sai thì là hậu đại của Viêm Thiên Thánh Hoàng đúng không? - Viêm Thiên Thánh Hoàng? Lục Ly có chút mơ hồ, suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ta không biết chính xác là Thánh Hoàng nào, nhưng nàng hẳn là nữ nhi của Thánh Hoàng, cung điện nàng cư trụ tên Thất Âm Điện, nàng đã chết, một mị linh của ta chiếm cứ thân thể của nàng. - Vậy đúng rồi. Hoa Hồng Lửa nhẹ gật đầu, ánh mắt quét qua Thánh Hoàng Chi Nữ vài lần, nói: - Ngươi có thể cho mị linh của ngươi nghiên cứu nhiều chút, Viêm Thiên Thánh Hoàng là một chủng tộc viễn cổ cực mạnh. Thân thể này lưu giữ rất tốt, không nên yếu như vậy, nếu như có thể nghiên cứu thấu suốt, phát huy sức chiến đấu của thân thể này thì phỏng chừng xấp xỉ Ngũ Kiếp đỉnh phong. - A... Tim Lục Ly giật thót, ánh mắt nhìn Hoa Hồng Lửa cũng thay đổi, nữ nhân này biết được nhiều như vậy? Hơn nữa xem thái độ của nàng thì hoàn toàn không có ý cướp đoạt thân thể Thánh Hoàng Chi Nữ, dường như... hơi chướng mắt? Xem ra nữ nhân này hoặc là sức chiến đấu phi thường mạnh mẽ, hoặc là sinh ra trong siêu cấp gia tộc. Lục Ly nhẹ gật đầu, Hoa Hồng Lửa xua tay nói: - Ta sắp đi, ngươi tự bảo trọng. Lục Ly vội vàng đứng lên, suy nghĩ một hồi hỏi: - Mạo muội hỏi một câu, phương danh của tiểu thư là...? Nếu có cơ hội, mà Lục Ly cũng có năng lực thì nhất định báo đáp đại ân của tiểu thư. - Ha ha! Hoa Hồng Lửa cười khẽ, đi tới cửa mới quay đầu lại nói: - Tên chỉ là một loại danh hiệu, các ngươi gọi ta là Hoa Hồng Lửa đúng không? Về sau cứ kêu ta là Hoa Hồng Lửa. Còn về báo ơn, nếu có duyên chúng ta tự nhiên sẽ lại lần nữa gặp phải, không duyên thì đừng cưỡng cầu. Giai nhân đi ra ngoài, để lại mùi thơm khắp phòng, Lục Ly chắp tay, theo sau ngồi xếp bằng tiếp tục chữa thương. Nơi này nếu là trong thành Long Vương thì an toàn, lo chữa thương rồi tính tiếp. Chữa thương mấy ngày, quả nhiên gió êm sóng lặng, trên chiến thuyền cũng có nhiều người đến thành Long Vương, tụ tập ở phân đà của Thiên Viêm Đảo, chờ sắp xếp. Tình hình cuộc chiến bên Thiên Viêm Đảo còn chưa truyền tin tức về, không biết bên nào thắng. Lục Ly chữa thương vài ngày, tình trạng vết thương khôi phục một ít, hắn cũng đi ra ngoài, tìm được phân đà của Thiên Viêm Đảo.
Chương 3303 Viêm Thiên Thánh Hoàng
Người Thiên Viêm Đảo cho hai loại lựa chọn, hoặc là chờ trong thành Long Vương, Thiên Viêm Đảo chắc chắn sẽ có chiến thuyền lại đây, đến lúc đó tiếp tục quá giang đi Phi Hỏa đại lục. Lựa chọn thứ hai là bồi thường, bồi thường theo tỷ lệ nhất định, ví dụ Lục Ly được bồi thường một nửa Thần Thạch. Lục Ly lấy Thần Thạch cũng vô dụng, hắn chỉ muốn an toàn đến Phi Hỏa đại lục. Dương Sơn Đạo Nhân lúc trước khiến Lục Ly hiểu sự nguy hiểm của Ngân Viêm Hải Vực, cho nên hắn cuối cùng quyết định tiếp tục chờ trong Long Vương Đảo. Khiến hắn có chút đau đầu là người của phân đà Thiên Viêm Đảo không biết chiếc chiến thuyền tiếp theo khi nào đến, bởi vì ba người tập kích chiến thuyền khiến Thiên Viêm Đảo hơi hỗn loạn, chiến thuyền khởi hành đợt sau cũng lục tục quay đầu. Trước khi Thiên Viêm Đảo chưa rõ ràng tình huống tự nhiên không dám xằng bậy, nếu mạo muội phái chiến thuyền rồi liên tục bị phá hủy thì sao? Vậy sẽ là đả kích rất lớn đến danh dự của Thiên Viêm Đảo. Người phân đà bên này biết lễ độ, thu xếp nhóm Lục Ly vào ở khách điếm rất xa hoa, bọn họ bao hết phí dụng, mãi đến khi chiến thuyền tới. Thành Long Vương không nằm trong năm thế lực lớn, nhưng thành chủ rất nổi tiếng, là một đại ma đầu tiếng tăm lừng lẫy trong Ngân Viêm Hải Vực, tên là Long Lão Ma. Đại ma đầu này từng một mình đấu với năm cường giả cấp Lĩnh Chủ, chém giết ba người, một trận chiến thành danh. Về sau Long Lão Ma này đánh hạ thành Long Vương, cưới vợ sinh con, thành lập một đại gia tộc tại đây. Bây giờ Long Lão Ma đã tu thân dưỡng tính, không tranh đấu với người khác, đương nhiên cũng không ai dám trêu chọc hắn. Cho dù là năm thế lực lớn cũng không dám dễ dàng trêu chọc, bởi vì ma đầu này có một loại thần kỹ rất mạnh, chọc vào hắn mà không giết ngay lúc đó sẽ tai họa ngầm không dứt. Hôm nay, trong phủ thành chủ nghênh đón một nhóm khách đặc biệt, tam nhi tử của lão ma thành chủ thành Long Vương tự mình chiêu đãi, bởi vì người đến là mấy trưởng lão của Ngô gia, còn có một trưởng lão thực quyền của Ngô gia. - Ngô Thanh trưởng lão, không ngờ ngươi có rảnh đến Long Vương Đảo? Trà dâng lên, tam nhi tử của lão ma, Long Cương cười tủm tỉm hỏi: - Lần này lại đây là có chuyện quan trọng đúng không? - Đúng vậy! Ngô Thanh gật đầu nói: - Lần này lại đây là phải phiền phức Long thành chủ, chúng ta muốn bắt lấy một người, người này ở trong thành Long Vương. - Ồ? Sắc mặt Long Cương trở nên nghiêm túc, hỏi: - Có tư liệu của người này không? Các ngươi có xác định hắn đi vào thành Long Vương, biết ở đâu không? Ngô Thanh lắc đầu, nói: - Chúng ta chỉ nhận được tin tức có truyền nhân của Thiên Biến Chi Vương xuất hiện, dựa theo tình báo suy đoán, người này hẳn là đi vào thành Long Vương, cho nên mới đến làm phiền Long thành chủ. - Truyền nhân của Thiên Biến Chi Vương? Long Cương thay đổi sắc mặt, trầm ngâm giây lát nói: - Các ngươi cũng biết Thiên Biến Chi Vương hung tàn cỡ nào, nếu hắn biết được chúng ta giúp ngươi đánh chết truyền nhân của hắn thì sẽ mang đến tai họa ngầm vô cùng cho Long Vương Đảo. Hơn nữa các ngươi cũng không biết hắn ở đây, nếu không kiêng nể gì lùng bắt trong thành Long Vương sẽ ảnh hưởng danh dự của thành Long Vương chúng ta. Long Cương dứt lời, Ngô Thanh và mấy trưởng lão sắc mặt đều có chút khó xem. Bọn họ lại đây là thỉnh cầu Long Cương trợ giúp, xem tình huống này thì Long Cương chẳng những không giúp bọn họ, thậm chí còn muốn ngăn trở bọn họ? Long Cương bưng lên nước trà uống một ngụm, nói: - Như vậy đi, các ngươi bí mật lùng bắt, khi ra tay thì cùng chúng ta nói một tiếng. Các ngươi giết người này xong phối hợp với chúng ta, các ngươi đừng để bại lộ thân phận, ta phái người bắt các ngươi, sau đó lặng lẽ rời đi là được, như thế nào? Đám người Ngô Thanh vẫn xanh mặt, Long Cương cơ hồ không cho bao nhiêu mặt mũi, phải biết rằng bọn họ chính là người của Ngô gia, Dương Đế đứng sau lưng họ. Nhưng Long Cương không chịu nể tình, bọn họ có thể làm thế nào? Chẳng lẽ càn quấy trong thành, đến lúc đó sẽ chọc giận Long Lão Ma, tuy Ngô gia không sợ, nhưng không phù hợp ích lợi của Ngô gia. - Được rồi. Ngô Thanh đứng lên nói: - Cứ làm theo lời của Long thành chủ, tìm ra người này trước, sau khi tìm được lập tức ra tay, tranh thủ giây giết hắn. Tiếp đó chúng ta bó tay chịu trói, lặng lẽ rời đi. Mục đích đám người Ngô Thanh đến là để đánh chết Lục Ly, bọn họ không bại lộ thân phận, cho dù bị bắt cũng không làm Ngô gia mất mặt. Chỉ cần có thể giết chết Lục Ly, chịu uất ức một chút là việc nhỏ. Lục Ly an nhàn vào ở trong tửu lâu do phân đà Thiên Viêm Đảo sắp xếp, vẫn là tiểu thành bảo dành cho một người. Sau khi Lục Ly đi vào liền mở ra cấm chế, còn khiến Huyết Linh Nhi bố trí thần văn. Nghe khẩu khí của người Thiên Viêm Đảo thì phải mất vài tháng, thậm chí một năm thì chiến thuyền của họ mới đến. Cho nên Lục Ly chuẩn bị bế quan một khoảng thời gian, Ngân Viêm Hải Vực quá nguy hiểm, hắn không dám một người chạy lung tung, rất dễ dàng xảy ra chuyện. Chiến thuyền Thiên Viêm Đảo còn bị người tập kích, nếu Lục Ly lại gặp một ‘Dương Sơn Đạo Nhân’ thì sẽ không may mắn như vậy, không phải mỗi lần đều có thể đụng tới Hoa Hồng Lửa cứu hắn. Linh hồn của hắn còn rất yếu ớt, cần tĩnh dưỡng một khoảng thời gian, hắn một bên tiếp tục luyện hóa thần dược, một bên tắc bắt đầu tham ngộ pháp tắc Thần Âm. Lục Ly đã tham ngộ pháp trận Thần Âm một khoảng thời gian dài, vẫn luôn không có tiến triển gì lớn. Lục Ly biết loại chân ý pháp tắc mạnh như vậy không phải một sớm một chiều có thể tham ngộ, thậm chí vận khí hoặc ngộ tính không tốt có lẽ cả đời đều không có biện pháp đại thành. Huyết Linh Nhi bố trí hai thần văn xong, bắt đầu nghiên cứu nhân vật Thánh Hoàng Chi Nữ. Hoa Hồng Lửa nói Thánh Hoàng Chi Nữ không chỉ mạnh như mặt ngoài, nếu như có thể hoàn toàn tham ngộ thấu, khiến Thánh Hoàng Chi Nữ thả ra sức chiến đấu mạnh nhất thì có lẽ xấp xỉ Ngũ Kiếp đỉnh phong. Viêm Thiên Thánh Hoàng? Chắc đây là một Thánh Hoàng cực kỳ cường đại thời kỳ viễn cổ, cũng là một chủng tộc đặc biệt.
Chương 3304 Bỏ xe giữ ngựa
Hiện tại Thánh Hoàng Chi Nữ chỉ công kích bằng cơ thể, nếu có thể thả ra thần thông cường đại của bộ tộc bọn họ thì chắc chắn sức tấn công tăng nhiều. Huyết Linh Nhi cũng đang tham ngộ thần văn thượng cổ. Tham ngộ thần văn thượng cổ mới có thể luyện hóa báu vật thượng cổ, uy lực của Hào Giác rất mạnh, còn bức tranh cổ nữa. Lúc đánh với Dương Sơn Đạo Nhân, Lục Ly không lấy bức tranh cổ này ra, bởi vì Dương Sơn Đạo Nhân luôn luôn công kích từ xa, phi thường thông minh và cẩn thận. Tranh này rất cường đại, đáng tiếc chỉ có thể phòng ngự, không cách nào công kích, nếu như có thể hoàn toàn luyện hóa, phỏng chừng có thể thả ra công kích cực mạnh. Thời gian nhanh chóng trôi qua năm ngày, bên ngoài luôn luôn gió êm sóng lặng, có càng nhiều người đến thành Long Vương, hoặc là lấy Thần Thạch bồi thường, hoặc theo người của Thiên Viêm Đảo xắp xếp vào khách điếm ở. Đám người trưởng lão Ngô Thanh bắt đầu bí mật điều tra, đối tượng bị điều tra là lên hoặc xuống chiến thuyền, người đến phân đà Thiên Viêm Đảo ở thành Long Vương. Rất dễ điều tra, mua chuộc người của khách điếm thì trên cơ bản có thể tìm hiểu rõ ràng. Nhóm Ngô Thanh loại từng người, sau vài ngày thì tập trung Lục Ly. Bởi vì từ khi Lục Ly bay ra chiến thuyền vẫn không thay đổi mặt nạ, không đổi bề ngoài, dễ dàng bị tra ra. Tuy đã tra ra nhưng nhóm Ngô Thanh không lập tức ra tay, bởi vì đám người Lục Ly ở trong khách điếm do Thiên Viêm Đảo mở. Người của phân đà Thiên Viêm Đảo ở ngay bên cạnh khách điếm, một khi có bất cứ gió thổi cỏ lay thì họ sẽ biết ngay, đà chủ của phân đà này là một cường giả Ngũ Kiếp. Ngô Thanh không sợ cường giả Ngũ Kiếp này, bốn trưởng lão đến đây đều là Ngũ Kiếp, sức chiến đấu của Ngô Thanh cũng rất mạnh. Ngô Thanh có nắm chắc giết cường giả của Thiên Viêm Đảo, vấn đề ở chỗ nếu giết là kết thúc với Thiên Viêm Đảo, cùng là một trong năm thế lực lớn, không thể tùy tiện kết thù. Lục Ly đang ở bên trong, muốn thuyết phục người của Thiên Viêm Đảo phối hợp bọn họ rất khó khăn. Đầu tiên, Thiên Viêm Đảo đã có ân oán với bọn họ từ trước, chưa chắc nể mặt. Thứ hai, Thiên Viêm Đảo vừa xảy ra chuyện, danh dự đang gặp nguy cơ rất nghiêm trọng, nếu lần này lại xảy ra chuyện, về sau Thiên Viêm Đảo làm sao đứng ở Ngân Viêm Hải Vực nữa? Cho nên không thể hành động trực tiếp, nếu không thì người của Thiên Viêm Đảo không có bậc thang leo xuống, đến lúc đó đành chống lại Ngô gia, hai bên cuối cùng đều khó xuống bậc thang. Không thể làm ngoài sáng thì đành chơi trong tối. Bởi vì khách điếm ở gần phân đà, cho nên làm kiểu gì đều phải tìm cách dụ cường giả của Thiên Viêm Đảo ra khỏi thành, ít nhất phải điều cường giả Ngũ Kiếp đi. Nhóm Ngô Thanh thương nghị mấy ngày, chế định vài loại sách lược, cuối cùng lựa chọn cách ổn thỏa nhất: Thu mua người của Thiên Viêm Đảo, truyền tin tức giả, dẫn dụ cường giả Ngũ Kiếp ở đây ra khỏi thành. Chỉ cần ra khỏi thành thì chuyện còn lại dễ xử, người Ngô gia ở đây lập tức ra tay chấn sát Lục Ly. Từ tin tức nhận được thì Lục Ly không quá mạnh, một Tứ Kiếp đỉnh phong còn có thể bị thương hắn, bất kỳ ai trong nhóm Ngô Thanh đều có thể dễ dàng đánh chết hắn. Thu mua rất thuận lợi, lựa chọn một mục tiêu, xác định tính cách của người nọ thuộc kiểu dễ bị mua chuộc, cho nhiều Thần Thạch, tiếp đó hứa hẹn chỉ cần hắn trốn vào địa bàn của Ngô gia thì Ngô gia sẽ che chở hắn. Người kia chỉ là tiểu nhân vật trong Thiên Viêm Đảo, vốn tham tài, Ngô gia là vật khổng lồ, nếu hứa hẹn bảo vệ hắn, vậy thì hắn không băn khoăn gì nữa. Mười ngày sau, một tin tức truyền đến, khiến phân đà Thiên Viêm Đảo suýt nổ. Theo tin tức thì một hòn đảo bí mật gần đó của Thiên Viêm Đảo bị một đám người công kích, bên kia là một chỗ tài nguyên bảo địa của Thiên Viêm Đảo, người ngoài đều không biết. Bảo địa bị người công kích, người của phân đà bên này sao không bừng bừng lửa giận được? Đà chủ của phân đà triệu tập cường giả, dặn dò vài câu, lập tức mang người bay lên, lao ra ngoài thành. - A? Xảy ra chuyện gì vậy? - Sao người của Thiên Viêm Đảo đều chạy? Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì? - Chẳng lẽ có chiến thuyền lại đây, lại bị người tập kích? - Thiên Viêm Đảo gần đây bị sao thế? Năm xui hay vì có người muốn diệt bọn họ? Trong khách điếm, nhiều người không tu luyện, nhanh chóng phát hiện tình huống không đúng, lập tức bàn tán xôn xao, toàn bộ khách điếm ồn ào. Huyết Linh Nhi luôn theo dõi cục diện bên ngoài, phát hiện trong khách điếm náo nhiệt như vậy, vội vàng ngừng thăm dò Thánh Hoàng Chi Nữ, chặt chẽ chú ý tình huống bên ngoài. “Không thích hợp!” Huyết Linh Nhi đột nhiên phát hiện có hai người lén lút vào khách điếm, thẳng hướng thành bảo chỗ bọn họ. Hơn nữa hai người này mang theo sát khí nhè nhẹ, Huyết Linh Nhi lập tức nhận ra, vội đánh thức Lục Ly. Huyết Linh Nhi truyền âm qua: “Chủ nhân, có người lạ tới gần!” Lục Ly vội vận dụng Đại Đạo Chi Ngân, khi cảm ứng được hai cường giả tới gần, khí huyết của hai người sâu thẳm như biển sâu, hắn nhủ thầm nguy rồi. Mặc kệ hai người này đến từ đâu, từ thế lực nào thì chắc chắn là tới gây sự với hắn. Vừa rồi người của Thiên Viêm Đảo đột nhiên ra ngoài, phải chăng có liên quan với hai người này? Bất kể như thế nào, Lục Ly không dám đánh cuộc, trong lòng hắn nháy mắt hạ quyết tâm, trốn! Trong tích tắc, Lục Ly quyết định chủ ý, lập tức hư không vẽ trận, đồng thời truyền âm với Huyết Linh Nhi: “Giải trừ thần văn, mở cấm chế trong phòng ra!” Huyết Linh Nhi luôn răm rắp nghe theo mệnh lệnh của Lục Ly, lập tức giải trừ thần văn và cấm chế. Lục Ly đã hư không vẽ trận xong rồi, hắn nháy mắt thu Thánh Hoàng Chi Nữ vào, thả U Linh Vương ra. - Grào grào! U Linh Vương gầm lên một tiếng, theo sau cơ thể lao vút lên trên, thành bảo chia năm xẻ bảy, U Linh Vương xông lên giữa không trung, ngửa mặt lên trời gầm rống, xông về phía hai người lao tới gần. Bỏ xe giữ ngựa! Lục Ly bất đắc dĩ, hai cường giả Ngũ Kiếp, nếu không cho U Linh Vương ra ngoài chặn đứng thì hắn tuyệt đối trốn không được. Cửa nhỏ màu vàng chắc chắn sẽ bị chấn sụp, đến lúc đó hắn lại bị tổn hại nặng, thậm chí chết đi.
Chương 3305 Truyền nhân của Thiên Biến
Oong! Lục Ly xông vào, hai cường giả Ngô gia ở bên ngoài bị U Linh Vương hấp dẫn. Chờ bọn họ giật mình nhận ra thì Lục Ly đã lao vào cửa nhỏ màu vàng, biến mất không thấy. - Hú hú hú! Tiếng rít gào của U Linh Vương vang vọng nguyên tòa thành trì. Thành Long Vương rất lớn, trong thành có nhiều cường giả và võ giả, thoáng chốc vô số người bị kinh động. Từng đợt thần niệm quét tới, hai cường giả của Ngô gia bất đắc dĩ phản kích, hai người công kích rất hung tàn, mấy chiêu đã giết U Linh Vương. Dù gì là cường giả Ngũ Kiếp, dễ dàng giết U Linh Vương. Trong thành là cấm động võ, giờ phút này có người công nhiên đánh nhau trong thành, còn dẫn tới toàn thành chú ý, Long gia tự nhiên phải có phản ứng. Trong mấy thành bảo ở mạn bắc bay ra bảy, tám cường giả lao nhanh đến. Dựa theo vở kịch đã bàn, hai trưởng lão Ngô gia bó tay chịu trói, đi theo về. Bọn họ không thể không trở lại, bởi vì cường giả Thiên Viêm Đảo rất nhanh sẽ trở về, đến lúc đó sẽ bị người của Thiên Viêm Đảo biết thân phận. Bọn họ không sợ người của phân đà Thiên Viêm Đảo công kích, thực lực người phe họ mạnh hơn nhiều. Vấn đề là việc này phanh phui ra, người của Thiên Viêm Đảo chắc chắn muốn Ngô gia cho lời giải thích. - Để hắn tốn thoát? Ngô Thanh trưởng lão luôn ẩn núp gần đó, sự chú ý của họ trong khoảnh khắc bị U Linh Vương hấp dẫn, chờ bọn họ đi tra xét Lục Ly thì phát hiện cửa nhỏ màu vàng đã biến mất. Ngô Thanh trưởng lão rất hối hận, biết trước đã cứng rắn tấn công. Mấy trưởng lão cùng đánh nát thành bảo, Lục Ly căn bản không có thời gian phi độ hư không trốn chạy. Ngô gia hiểu rõ thần kỹ phi độ hư không, loại thần kỹ này rất nghịch thiên, nhưng mở ra cần thời gian một giây, chỉ cần công kích trước khi nó mở ra thì Lục Ly không trốn được. Bọn họ vốn cho rằng Lục Ly mở ra cấm chế, hắn hẳn là ở bên trong bế quan chữa thương, vì họ nghe nói Lục Ly bị thương. Cộng thêm chỗ này là địa bàn của Thiên Viêm Đảo, bọn họ mới quyết định lén tới gần tập kích chém giết. Không ngờ bị Lục Ly phát hiện, trước thời gian phi độ hư không trốn chạy. - Đuổi theo! Hai người Ngô Thanh mặc kệ hai người kia bị bắt, Long gia còn chưa dám làm khó người của gia tộc bọn họ. Hai người cấp tốc ra khỏi thành, một đường trốn hướng mạn bắc. Vù vù vù! Hai người Ngô Thanh vừa đuổi theo ra ngoài đảo thì cường giả của Thiên Viêm Đảo đã bay về. Bọn họ ở nửa đường nhận được tin tức, đảo tài nguyên kia không bị công kích, đà chủ của phân đà tự nhiên biết bị trúng kế điệu hổ ly sơn, vội vàng quay về. Quả nhiên! Vừa về liền biết có hai cường giả thần bí đi vào khách điếm, may mắn chỉ đánh chết một con chiến thú, cũng không có nhân viên thương vong. Đà chủ của Thiên Viêm Đảo đi phủ thành chủ, muốn nhìn xem là người nào to gan đến thế, dám gây sự trong phân đà Thiên Viêm Đảo? Còm dám dùng kế điệu hổ ly sơn với họ? Ai biết đến phủ thành chủ, bị báo rằng hai người kia thả ra thần thông cực kỳ mạnh, lỡ sơ sẩy để hai người huyết độn trốn chạy. Đà chủ phân đà Thiên Viêm Đảo giận tím mặt, hắn không phải ngớ ngẩn, tự nhiên biết bên trong có mờ ám. Đặc biệt là cường giả của thành Long Vương đi qua, hai người kia lập tức bó tay chịu trói, theo sau lại bảo rằng họ chạy trốn rồi? Nói trong đó không có âm mưu thì quỷ mới tin. Nhưng Thiên Viêm Đảo gần đây vốn bất ổn, trong khách điếm không có ra chuyện lớn, chỉ có một con chiến thú bị giết, một tòa thành bảo bị sập. Nếu không có trở mặt, Thiên Viêm Đảo miễn cưỡng giữ mặt mũi, đà chủ phân đà không truy cứu nữa. Hắn biết rõ một điều, có thể điều động Long gia phối hợp bọn họ, nhất định là siêu cấp thế lực lớn. Bọn họ trúng điệu hổ ly sơn vì tránh cho không trở mặt. Đã như vậy thì không cần thiết dây dưa tiếp, nếu không thì đến lúc đó hai bên đều không thể xuống bậc thang. Đương nhiên, bọn họ sẽ bí mật điều tra việc này, chỉ cần tra rõ rồi, bọn họ chắc chắn sẽ đi đòi một giải thích, quyết đòi lại ích lợi. Vèo! Bên kia, Ngô Thanh và ba trưởng lão bay đi mạn bắc, tìm kiếm Lục Ly. Bọn họ cũng đưa tin cho Ngô gia và thế lực phụ thuộc Ngô gia ở lân cận, cũng truyền lời cho thế lực nhỏ quen biết, tung lưới lớn sưu tầm Lục Ly. Năm xưa Thiên Tàn Lão Nhân đánh chết nhiều người của Ngô gia, lần này truyền nhân của hắn đi vào Ngân Viêm Hải Vực, người của Ngô gia sao có thể không truy sát? Không nói chuyện năm xưa, chỉ bàn về truyền nhân của Thiên Biến Chi Vương đi vào nơi này chưa chắc có ý tốt, nhất định là lại đây quấy rối, hoặc để báo thù. Ngô gia là vua trung bộ Ngân Viêm Hải Vực, thậm chí có thể nói là đệ nhất thế lực toàn bộ Ngân Viêm Hải Vực, bởi vì Dương Đế quá mạnh, năm đó chém giết Tử Đế một trận chiến thành danh, không ai trong Ngân Viêm Hải Vực dám tranh phong. Tộc vương trong nhà mạnh nhất, gia tộc tự nhiên cũng là mạnh nhất, Ngô gia có sức ảnh hưởng rất lớn trong Ngân Viêm Hải Vực, nhiều gia tộc nhỏ dựa vào bọn họ, tìm kiếm bảo hộ. Ngô Thanh truyền ra các mệnh lệnh, vô số gia tộc cùng thế lực lân cận đều thi nhau hành động, phạm vi ức vạn dặm lập tức tung lưới lớn lùng bắt Lục Ly. Lục Ly lần đầu tiên phi độ hư không không bị người phát hiện, hắn cơ hồ không có dừng lại, lại lần nữa phi độ hư không mà đi. Khi hắn phi độ hư không lần thứ ba bước ra ngoài đã bị thám báo ở gần đó phát hiện. - Là truyền nhân Thiên Biến! Đúng dịp bên này có một đội võ giả, nhìn thấy Lục Ly phi độ hư không đi ra liền hét toáng lên, sau đó lao nhanh qua. Sắc mặt Lục Ly sa sầm, nghe giọng điệu của nhóm người này thì là đến truy bắt hắn? Lục Ly không có tiếp tục phi độ hư không đi, hắn lắc người vọt tới, huơ nắm tay đánh ra. Ầm ầm ầm! Chỉ có tám võ giả bay tới, đều là võ giả Tam Kiếp, bị Lục Ly một đấm đập chết bảy người, còn lại một người bị hắn chộp trong tay. Lục Ly lạnh lùng quát: - Là ai khiến các ngươi đến lùng bắt ta? Không nói thì ta khiến ngươi sống không bằng chết.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom