-
Chương 3291-3295
Chương 3291 Hỗn loạn
Sau một lát, hắn nghĩ tới một khả năng... Rất có khả năng ba người này hoài nghi hoặc là biết được thân phận của hắn, muốn giết chết hắn rồi tới Ninh gia và Đan gia lĩnh tiền thưởng. Lục Ly trầm ngâm một lát, hắn lại bay ra ngoài một lần nữa, trên mặt lộ ra vẻ như là hám lợi, dáng vẻ muốn đi đua một chút. Tuy nhiên lực chú ý của hắn lại hoàn toàn không nằm trong Ngân Viêm Hỏa Sơn phía trước, mà âm thầm vận dụng Đại Đạo Chi Ngân , cảm nhận tình huống phía sau. Vù Vù Vù! Phía sau đột nhiên vang lên ba âm thanh phá mở, ba người bay ra, Lục Ly không có bất kỳ do dự nào, cơ thể chuyển hướng bay trở về chiến thuyền, trong miệng lại nhắc mãi: - Đúng, đúng, vẫn nên không đi, một khi không cẩn thận có thể sẽ chết. Hắn không nhìn ba người kia, nhưng hắn lại cảm ứng được tình huống của ba người. Ba người này rõ ràng là cùng một đám, hơi thở cảm ứng được hình như là một người Tứ Kiếp đỉnh phong, một người Tứ Kiếp hậu kỳ, một người Tứ Kiếp trung kỳ. Ánh mắt ba người quét qua Lục Ly, Lục Ly cảm giác được sự tức giận ở chỗ sâu trong đôi mắt ba người, nhưng ba người không theo Lục Ly trở về, mà phóng tới núi lửa bên kia. Bề ngoài dường như không có chuyện gì, không liếc mắt nhìn Lục Ly một cái. - Xem ra ba người này đã biết thân phận của ta! Trong lòng Lục Ly kết luận điều này, vừa rồi hắn định bay ra, ba người này lập tức theo ra, rõ ràng là muốn ở bên ngoài chiến thuyền trực tiếp xử lý hắn. Sau khi xử lý hắn, đoán chừng ba người này sẽ quay trở về, trực tiếp tới Thần Phong đại lục lĩnh tiền thưởng. Bây giờ ba người này tới Ngân Viêm Hỏa Sơn, là vì không muốn bứt dây động rừng. Lục Ly có chút đau đầu, Tứ Kiếp trung kỳ và Tứ Kiếp hậu kỳ hắn không sợ nhưng cảm giác Tứ Kiếp đỉnh phong kia vô cùng mạnh, đoán chừng Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không trấn áp được, nếu hắn liều lĩnh khai chiến, nói không chừng hắn sẽ chết trong tay ba người kia. - Còn ổn, chiến thuyền này an toàn, ba người kia sẽ không dám ra tay trên chiến thuyền. Đây là chỗ khiến Lục Ly cảm thấy may mắn duy nhất, vừa rồi hắn may mắn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân , nếu không ba người này theo ra rồi đột nhiên ra tay với hắn, hắn cũng không biết mình chết như thế nào. Ầm! Núi lửa bên kia tiếp tục phun trào, ngẫu nhiên sẽ có tinh thạch phun ra, người bên kia cướp đoạt trông vô cùng vui vẻ. Vẫn luôn không có xảy ra chiến đấu, đều dựa vào bản lĩnh và vận may thu được. Vô số dung nham màu bạc chảy ra, dung nham màu bạc bay xung quanh bên trên hải vực, khói đen và sương trắng che trời, nhìn bên kia giống như địa ngục. - Hả? Đột nhiên bên kia vang lên âm thanh kinh nghi, sau đó có một tia sáng hắc kim bay ra, võ giả bên cạnh lập tức đi bắt. Vừa mới chộp vào tay, một hắc ảnh bên cạnh hiện lên, đầu võ giả kia thoắt cái nổ tung, vậy mà bị hạ gục trong nháy mắt. Hắc ảnh kia chộp lấy ánh sáng hắc kim vào trong tay, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, đang muốn bay tới phía xa trốn. Nhưng toàn bộ thân ảnh bên cạnh đều phóng tới chỗ hắn, mấy người công kích cùng lúc, cường giả Tứ Kiếp hậu kỳ kia bị hạ gục trong nháy mắt lần nữa… Ầm Ầm Ầm! Vài người bắt đầu hỗn loạn, sau đó xung quanh càng nhiều người gia nhập bên trong hỗn chiến, khung cảnh nhất thời trở nên cực kỳ hỗn loạn, cũng may cường giả của Thiên Viêm Đảo không có gia nhập, nếu không sẽ càng hỗn loạn thêm. - Sao đột nhiên khai chiến vậy? - Hình như là đang đoạt bảo vật gì đó phải không? - Ta biết, là Phi Hoàng Kim, đó là một trong những tài liệu quan trọng dùng để luyện chế Đế binh, một miếng nhỏ đã có giá trị trăm ức Thần Thạch, dù ra giá cũng không có người bán. - Khó trách đột nhiên lại khai chiến, mau nhìn kìa, lại chết người. Trên khoang thuyền trở nên náo nhiệt, một số người bay sang bên kia bởi vì sợ hãi mà bay trở lại. Ở trên chiến thuyền tuyệt đối an toàn, bên này còn có mười mấy cường giả trấn thủ, người bình thường sẽ không dám tấn công chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo. Vù Vù! Cuối cùng tinh thạch hắc kim kia bị một cường giả Ngũ Kiếp cướp tới tay, người kia trực tiếp chui vào bên trong hải vực biến mất không thấy. Chờ sau khi người nọ biến mất, những người còn lại cũng tản đi. Vù Vù! Cường giả Thiên Viêm Đảo mang đội trở lại, hành khách trên chiến thuyền cũng lập tức bay trở về theo, sợ bị người ta giết. Lục Ly thấy núi lửa còn đang phun trào, có chút khó hiểu vì sao mọi người tản đi sớm như vậy? - Hả? Lục Ly nhìn vài lần, phát hiện tuy rằng núi lửa lại phun trào lần nữa, nhưng không có nhiều tinh thạch phun ra, chỉ có ngẫu nhiên một, hai miếng tinh thạch. - Sau khi Ngân Viêm Hỏa sơn phun trào ra bảo vật quý giá ra, cơ bản không còn thứ gì tốt, cho nên mọi người tản đi hết đi. Bên cạnh có người nói một câu, Lục Ly tỉnh ngộ. Hắn cảm nhận được ba người động sát ý đối với hắn kia đã trở lại, nhưng không có nhìn sang hắn một cái, mà trực tiếp tiến vào trong khoang thuyền, hơn nữa là đi vào cùng một khoang thuyền. Bề ngoài ba người đều là dáng vẻ của người trung niên, khuôn mặt ba người cũng không thu hút chút nào, trông giống như ba thương nhân bình thường, ăn mặc cũng không có một chút đặc biệt nào. - Chẳng lẽ là từ tổ chức sát thủ? Lục Ly hơi hoài nghi, thường thường chỉ có sát thủ mới như vậy, sát thủ đỉnh cấp đều không thu hút chút nào. Kinh nghiệm của ba người cũng vô cùng cao, liên tục không hề nhìn hắn. Nếu không phải hắn cảm ứng được sát ý nhàn nhạt, sợ là sẽ không để ý tới ba người. Vù! Sau một lúc lâu, chiến thuyền phá không bay đi, Lục Ly vào lại trong khoang thuyền, đồng thời bố trí trong khoang thuyền của mình một ít thần văn, rồi mới bắt đầu bế quan luyện hóa thần dược. Lục Ly quyết định chú ý, chỉ cần không có bất ngờ gì xảy ra, hắn sẽ liên tục ở trong khoang thuyền luyện hóa thần dược, tìm hiểu chân ý pháp tắc và Bác Long Thuật, cho đến khi đến Phi Hỏa đại lục. Ở trên chiến thuyền này ba người chắc chắn không dám ra tay, bên trên có cường giả Ngũ Kiếp, nếu ba người dám ra tay, nháy mắt sẽ bị cường giả Thiên Viêm Đảo đánh chết.
Chương 3292 Hoa Hồng Lửa
Trên người Lục Ly còn rất nhiều thần dược, cũng đủ để hắn tu luyện hơn một năm. Luyện hóa thần dược hơn một năm, đoán chừng thân thể hắn sẽ mạnh lên mấy chục lần, nếu có thể tu luyện Bác Long Thuật đến đại thành, có lẽ hắn sẽ không sợ Tứ Kiếp đỉnh phong. Chiến thuyền yên ổn bay một đường, trên đường liên tục có thể thấy chiến đấu, mặt mũi của Thiên Viêm Đảo đúng là rất lớn, không có người nào dám tập kích chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo. Tuy nhiên nếu phía trước diễn ra hỗn chiến quy mô lớn, chiến thuyền cũng sẽ bay đường vòng. Một tháng! Chiến thuyền đi một tháng trước, trên đường thấy ít nhất mấy trăm trận chiến diễn ra, còn có ba lần gặp hỗn chiến quy mô lớn, hỗn chiến hơn vạn người. Trên đường cũng ngừng lại vài lần, đều do gặp được Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào, có thể kiếm lời cường giả của Thiên Viêm Đảo đương nhiên sẽ không bỏ qua. Tuy nhiên cường giả Thiên Viêm Đảo sẽ không đi cướp đoạt tinh thạch mà người khác thu được, cũng không cùng những người còn lại xảy ra tranh đấu. Kỳ thật, không chỉ người của Thiên Viêm Đảo, tứ đại thế lực còn lại đều là như vậy. Bọn họ sẽ không tự nhiên tham gia vào hỗn chiến trong Ngân Viêm Hải Vực, sẽ không chủ động ức hiếp võ giả bình thường. Người của Ngân Viêm Hải Vực cũng sẽ không ăn no rảnh rỗi đi trêu chọc người của năm thế lực lớn, mọi người đều sẽ tạo thành những ăn ý đó. Ba người muốn ám sát Lục Ly kia liên tục ở trong khoang thuyền, chưa bao giờ ra ngoài. Có lẽ Lục Ly không xuất hiện, ba người cũng sẽ không đi ra. Chiến thuyền ngừng ở trên đường hai lần, phần lớn người đi xuống, cũng có rất nhiều người lên đây. Vào hôm nay chiến thuyền lại ngừng lại bên trong một hải đảo thật lớn, đi xuống mấy chục người, cũng lên đây hơn một trăm người. - Hả? Nữ tử kia thật xinh đẹp! - Đúng, nữ nhân kia thật kỳ lạ, vì sao ta liếc nhìn nàng một cái, lập tức cảm thấy bị nàng mê hoặc vậy? - Đừng nói bừa, có một cường giả Ngũ Kiếp đi theo bên cạnh nàng, rất có thể là tiểu thư của siêu cấp gia tộc, cẩn thận họa từ miệng mà ra. Trên chiến thuyền đột nhiên có một mỹ nhân tuyệt thế, phần lớn nam tử trên sàn thuyền gần như đều bị người này hấp dẫn. Nữ tử này không chỉ có bề ngoài tuyệt đỉnh, khí chất cũng siêu việt, cặp mắt kia vô cùng xinh đẹp, có một ma lực thần kỳ, có thể hấp dẫn người khác chìm vào bên trong. Quan trọng nhất chính là, nữ tử này không lạnh lùng, khóe miệng mang ý cười nhàn nhạt, giống như cười với bất kỳ ai, không tiếng động trêu chọc mọi người, khiến tim của rất nhiều năm tử trẻ đập thình thịch, không ngừng kích động. Một nữ nhân tuyệt thế quyến rũ lên thuyền, khiến trong lòng rất nhiều nam tử trên chiến thuyền nóng lên, lữ trình lần này giống như nhờ có nữ tử này đến mà trở nên không hề buồn tẻ… Hơi thở sinh mệnh của nữ tử không giống như thiếu nữ, nhưng cũng không lớn, về phần hơi thở lại khiến người ta cảm thấy thật kỳ dị. Bởi vì có đôi khi cảm thấy nữ tử này là Tứ Kiếp sơ kỳ, nhưng đôi khi lại cảm nhận được là Tứ Kiếp hậu kỳ. Nữ tử rất đẹp, dáng người cao gầy, có đôi chân dài thẳng tắp, eo thon nhỏ, cặp mông đầy đặn, hai ngọn núi cao ngất. Nàng là loại có gương mặt trứng ngỗng mượt mà, đôi mắt ngập nước, cái mũi thanh tú, đôi môi mê người, đây là mỹ nhân mà ở bất kỳ điểm nào người ta cũng tìm không ra khuyết điểm nhỏ. Khí chất của nàng còn hay thay đổi, sau khi nàng lên thuyền không vào trong khoang thuyền, đôi khi đứng một mình trên sàn thuyền, một mình nhìn về phía xa của hải vực, khóe miệng mang ý cười nhàn nhạt, đẹp đến mức khiến lòng người say mê. Ngẫu nhiên nàng sẽ đi một mình vào trong tửu quán, ở trong gốc thản nhiên phẩm rượu, còn lấy ra một quyển cổ kinh lẳng lặng lật xem. Vào ban đêm nàng sẽ thường xuyên ngồi một mình ở sàn thuyền phía sau, yên tĩnh ngồi xếp bằng, như là một đóa hoa quỳnh nở rộ vào ban đêm, đẹp đến mức khiến người không dám lại gần. Nàng không cùng người khác nói chuyện, cũng không cho phép người khác lại gần nàng, nàng mang theo một hộ vệ, là một cường giả Ngũ Kiếp, cường giả này gần như không rời khỏi nàng dù chỉ một lát, đứng bên cạnh như một khúc gỗ, ngăn cản bất kỳ ai muốn tới gần nàng. Hoa Hồng Lửa! Đây là biệt danh mà rất nhiều người trên thuyền đặt cho nàng, bởi vì nữ tử này thường xuyên mặc một bộ váy màu hồng phấn, nàng xinh đẹp giống một đóa hoa hồng ung dung nhưng có gai, không cho phép bất kỳ ai tới gần, nên mới cho nàng biệt danh như vậy. Cho dù Hoa Hồng Lửa không quan tâm tới ai, nhưng bởi vì nàng đã đến, khiến bên trong chiến thuyền có thêm một cảnh sắc xinh đẹp, cũng khiến cho rất nhiều năm tử trẻ tuổi có chút ít chờ mong. Khi Hoa Hồng Lửa tới tửu quán, trong tửu quán lập tức ngồi đầy người, nàng tới quán trà, bên trong cũng nhanh chóng ngồi đầy, nàng đi sàn thuyền hóng gió, xung quanh cũng sẽ đầy người, nàng ở trên sàn thuyền phía sau tĩnh tọa, cũng sẽ có rất nhiều người tĩnh tọa với nàng… Nữ tử thần bí này, khóe miệng luôn mang ý cười nhàn nhạt, khiến người ta cảm thấy thực thân thiện, thực dễ tiếp cận, nhưng thật ra trong xương nàng có một loại lạnh lùng xa cách ngàn dặm. Nhưng lại có rất nhiều nam tử thích chinh phục nữ tử như vậy, đặc biệt là mấy công tử từ đại gia tộc, hơn nữa mỗi ngày gần như lạng qua lạng lại ở trước mặt nàng. Hoa Hồng Lửa không nói gì, một mình đến một mình đi, bên người luôn có người làm bạn, nhưng khiến người ta cảm thấy nàng vô cùng cô đơn, đặc biệt là khi nàng lẳng lặng nhìn biển một mình, rất nhiều nam tử đều không ôm được nàng vào trong lòng, cho nàng ấm áp, bảo vệ nàng thật tốt. …… Trên chiến thuyền có thêm một nữ nhân tuyệt thế quyến rũ, khiến nam tử trên chiến thuyền ngồi yên được, Lục Ly và một ít người lại hoàn toàn không biết, Lục Ly căn bản không có đi ra ngoài. Thời gian nhanh chóng trôi đi, chớp mắt đã qua bốn tháng, chiến thuyền dừng đi một chút, đã bay khoảng cách rất xa, lần đầu tiên Lục Ly đi ra. Hắn hơi phiền muộn, bởi vì trong thời gian bốn tháng, Bác Long Thuật và pháp tắc Thần Âm của hắn gần như không có bất kỳ tiến bộ nào. Ngược lại luyện hóa được rất nhiều thần dược, thân thể tăng lên thêm một bước.
Chương 3293 Hoa Hồng Lửa
Luyện hóa thần dược gần như không hao phí tinh lực của Lục Ly, mấy tháng này hắn cảm thấy thật uổng phí, cho nên có chút buồn bực, ra ngoài hít thở không khí. Hắn hiểu một đạo lý, hăng quá hóa dở, nếu một lòng nghĩ một chuyện, sau khi chui rúc vào sừng trâu, có thể sẽ nhập ma. Tìm hiểu pháp tắc và thần thuật chính là như vậy, nếu liên tục bế quan làm liều, rất dễ đi vào ngõ cụt. Sau khi Lục Ly ra ngoài, trực tiếp đi vào tửu quán, muốn uống vài chén rượu thả lỏng một chút. Hắn kêu một vò rượu mạnh, phát hiện vậy mà cần tới một vạn Thần Thạch , hắn nghĩ thầm người Thiên Viêm Đảo biết kiếm tiền thật. Chuyến đi nhàm chán, có rất nhiều người là tửu quỷ, cả đoạn đường đi có thể bán được bao nhiêu rượu. Hắn nghe nói trên chiến thuyền này không chỉ có có quán rượu, còn có quán trà, rạp hát, thậm chí còn có thanh lâu, nhưng nữ tử tiếp khách chỉ có bảy, tám người, dung mạo cũng không tính tuyệt đỉnh, chỉ có thể tính tạm được, nhưng vẫn làm ăn không tồi... Khó được thả lỏng, Lục Ly không thèm nghĩ quá nhiều, thản nhiên uống rượu một mình, nghe người xung quanh nói chuyện phiếm, muốn nghe ngóng những chuyện xảy ra gần đây. - Huynh đệ, nói cho ngươi một chuyện, hôm qua ta hóng gió trên sàn thuyền, Hoa Hồng Lửa đi ngang qua, nàng vậy mà cười gật đầu với ta, lúc ấy đầu ta xém chút đụng vào trên tường."" - Xì, đừng có khoác lác, ai gặp Hoa Hồng Lửa cũng đều cảm thấy nàng đang cười, còn gật đầu với ngươi, sao ngươi không nổ lên trời luôn đi? - Đúng vậy, ngày hôm qua Hoa Hồng Lửa uống rượu bên cạnh ta đó, ta ở phía xa nâng chén với nàng, nàng cùng uống với ta. - Xì, ngươi còn cần mặt mũi không, vốn dĩ nàng chưa gặp ngươi... Lục Ly nghe một lát, trong tửu quán ngồi mấy chục người, phần lớn người đều đang thảo luận về Hoa Hồng Lửa kia. Lục Ly nghe một lát lập tức cảm thấy vô vị nhạt nhẽo, bàn luận về một nữ tử hắn không có hứng thú. Chính hắn bây giờ nằm trong tình cảnh nào hắn hiểu rõ, đừng nói đi tán nữ nhân, cho dù có nữ nhân chủ động tới tán hắn, thậm chí tự leo lên giường hắn cũng sẽ không có chút động lòng nào, ngược lại sẽ âm thầm đề phòng… Lạch Cạch! Bên ngoài đột nhiên vang lên một đợt tiếng bước chân, sau đó có một luồng gió thơm thổi tới, một nữ tử mặc váy dài màu hồng phần đi đến, nàng vừa tiến vào toàn bộ tửu quán dường như sáng lên vài phần. Vù Vù! Lục Ly nghe được hô hấp của rất nhiều người trong tửu quán có chút dồn dập, còn có người trừng to mắt, có người đang ở rót rượu, rượu từ trong ly tràn ra cũng không biết. Lục Ly nhìn lướt qua, đôi mắt cũng mở to, đây là một loại bản năng, là bản năng dục vọng, yêu thích của nam tính đối với nữ tính xinh đẹp. - Không đúng! Lục Ly nhanh chóng bình tĩnh lại, đôi mắt hắn vội vàng dời đi, trong lòng hơi rùng mình, bởi vì hắn cảm thấy long hồn hơi sáng lóng lánh lên. Điều này chứng minh linh hồn đã bị tấn công, vừa rồi hắn và nữ tử kia chỉ liếc nhìn nhau một cái, linh hồn lại xuất hiện dị động, điều này có nghĩa là cái liếc mắt vừa rồi kia, nữ tử đã sử dụng công kích linh hồn. - Chẳng lẽ người này cũng tới để ám sát ta? Lục Ly âm thầm đề phòng, nàng cũng không có quá để ý tới Lục Ly, thản nhiên ngồi một mình trong góc, hộ vệ Ngũ Kiếp đi theo bên cạnh nàng, nữ tử gọi một ly rượu màu vàng uống một mình. - Hộ vệ Ngũ Kiếp à? Đôi mắt Lục Ly hơi co rút, nếu người này thật sự tới ám sát, vậy hắn gặp phiền toái lớn rồi. Tứ Kiếp đỉnh phong hắn còn có một chút hy vọng chống lại, còn Ngũ Kiếp một khi khai chiến hắn có lẽ phải chết không thể nghi ngờ, vốn dĩ không có sức chống lại. Ngồi trong tửu quán một hồi, Lục Ly phát hiện nữ nhân xinh đẹp kia và cường giả Ngũ Kiếp không có bất kỳ hành động lạ nào, không biết có phải do không dám ra tay ở chiến thuyền hay không, hay là vốn dĩ tới không phải để giết hắn? Lục Ly đứng dậy rời đi, âm thầm vận dụng Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng tình huống của hai người, phát hiện hai người vốn dĩ không để ý tới hắn. Hắn đi ra bên ngoài, sau khi phát hiện sắc trời bên ngoài đã đen, ánh trăng đêm nay vô cùng đẹp, trăng sáng sao ít, gió mát hiu hiu, sóng biển dập dờn bên ngoài, ánh trăng chiếu rọi khắp hải vực, lộ ra sự nhu hòa kỳ lạ. - Lên sàn thuyền ngồi, ngắm biển có lẽ sẽ có cảm ngộ? Lục Ly nghĩ ngợi rồi đi lên sàn thuyền phía sau, hắn ngồi xếp bằng một mình trong gốc, nhắm mắt vận dụng Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bốn phía, xem xem có va chạm nào hay không. Ầm Ầm! Hắn ngồi xếp bằng một lát, một đợt tiếng bước chân vang lên, sau đó có một luồng gió thơm thổi tới, nữ nhân quyến rũ kia vậy mà lên đây, nhưng cũng không có tới gần Lục Ly, mà đi đến một chỗ khác trên sàn thuyền. Nàng cứ yên tĩnh ngồi xếp bằng như vậy, ánh mắt nhìn về phía xa xôi trong không trung, suy nghĩ xuất thần. - Hả? Trong lòng Lục Ly căng thẳng, nữ tử này theo tới đây, hộ vệ Ngũ Kiếp kia cũng theo tới đây, chẳng lẽ thật sự tới ám sát hắn? Là phúc không phải họa, là họa khó tránh khỏi! Nếu nữ tử này và lão giả thật sự tới ám sát hắn, vậy cho dù hắn muốn trốn trở về khoang thuyền cũng vô ích, cường giả Ngũ Kiếp có thể trong nháy mắt phá vỡ thần văn bóp chết hắn. Lục Ly không có đi, hắn thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, hắn phát hiện có chút không đúng. Bởi vì trên người hai người không có sát khí, ánh mắt nữ tử kia còn có chút mê ly, nhìn về phía xa hải vực suy nghĩ xuất thần. Nếu hai người không sợ người của Thiên Viêm Đảo, vậy có thể ra tay bất cứ lúc nào, sau khi giết chết hắn lập tức cao chạy xa bay. Nếu hai người không dám ra tay ở trên thuyền, vậy hắn sỡ cái gì? Lục Ly nghĩ thông suốt điểm mấu chốt, không đứng lên trở về, mà tiếp tục ngồi xếp bằng, như lão tăng nhập định. Từ từ dần dần có nhiều người ngồi xếp bằng bên cạnh, nhưng những người đó không phải đây để tĩnh tọa, mà ánh mắt thường hay nhìn về phía nữ nhân kia, đa phần là một số nam tử trẻ tuổi, rõ ràng ý của túy ông không phải là rượu.
Chương 3294 Rạng sáng
Ngồi một lát, Lục Ly hoàn toàn an tâm, có lẽ nữ tử này không phải tới giết hắn. Một mình nàng yên lặng nhìn về phía xa hải vực, tình cảm trong mắt rất phức tạp, có hồi ức, có hoài niệm, cũng có một chút thương cảm. Không thể không nói nữ tử này thật hấp dẫn người khác, đặc biệt là ánh mắt mê mang lúc này, giống như hai ngôi sao xinh đẹp, có thể hấp dẫn tất cả nam nhân rơi vào trong, trầm mê bên trong, không thể kiềm chế được. - Đó là một linh hồn cường giả. Lục Ly âm thầm phán đoán, hắn cảm ứng cảnh giới của nữ tử một chút, giống như những người khác lúc thì cảm thấy giống như Tứ Kiếp sơ kỳ, lúc thì lại cảm thấy giống như Tứ Kiếp hậu kỳ, không thể nào xác định được. Lục Ly ngồi xếp bằng tới nửa đêm, nàng đã xoay người rời đi, về khoang thuyền. Nàng vừa đi, rất nhiều công tử cũng tan đi. Lục Ly cuối cùng cũng có thể tĩnh tâm, một mình xuất thần ngơ ngẩn nhìn hải vực. Vừa nhìn đã hết một đêm, không trung ở phía đông xuất hiện một luồng sáng hình bụng cá, tới rạng sáng Lục Ly mới giật mình tỉnh lại. - Rạng sáng? Lục Ly nhìn luồng sáng ở phía xa, đột nhiên ngẩn ra, dường như biết được một chút gì, nhưng khi hắn muốn đi bắt lấy, lại phát hiện không bắt được gì. - Tiếp tục ngồi xếp bằng! Trong lòng Lục Ly có chút kích động, tuy rằng hắn không biết vừa rồi trong lòng xúc động cái gì. Nhưng nếu có xúc động, vậy chắc chắn phải tìm hiểu sâu hơn, mỗi ngày đều có lúc rạng sáng, sẽ luôn có cơ hội tìm hiểu. Lục Ly tiếp tục ngồi xếp bằng ở đây, ngồi suốt một ngày, đến đêm Hoa Hồng Lửa kia lại tới nữa, vẫn đứng ở trong gốc, một mình ngẩn ngơ nhìn về phương xa. Đúng nửa đêm, Hoa Hồng Lửa rời đi, phía Lục Ly trở nên an tĩnh, hắn ngồi đến hừng đông, đôi mắt đột nhiên mở ra, nhìn ánh sáng lúc rạng sáng kia, trong lòng lại bị rung động lần nữa. Tuy nhiên lần này không giống với lần trước, khi ánh nắng chiếu khắp đại lục, sự rung động trong lòng Lục Ly cũng biến mất, sau đó Lục Ly muốn bắt lấy nhưng bắt không được. Nhưng thật ra Lục Ly không nôn nóng, trở về trong khoang thuyền bắt đầu luyện hóa thần dược, khi màn đêm buông xuống, hắn lại đi lên sàn thuyền. Hoa Hồng Lửa kia cũng tới như cũ, nàng ngây người đến nửa đêm là rời đi, Lục Ly liên tục ngồi xếp bằng, chờ đợi thời khắc rạng sáng kia. Ngày thứ ba, vẫn không nắm được sự xúc động trong lòng kia, ngày thứ tư, ngày thứ năm, ngày thứ sáu… Dường như mỗi ngày đều giống nhau, ban ngày Lục Ly luyện hóa thần dược, buổi tối lên sàn thuyền. Mỗi ngày hắn đều ở bên góc trái của sàn thuyền, mà Hoa Hồng Lửa ở góc bên phải. Nửa tháng sau! Lục Ly xém chút nữa muốn từ bỏ, bởi vì nửa tháng mà không nắm bắt được, có lẽ vĩnh viễn cũng bắt không được, ở đây mỗi đêm cảm thấy giống như đang lãng phí thời gian. Ngày thứ mười sáu, hôm nay vào lúc nửa đêm Hoa Hồng Lửa không có rời đi, mà liên tục ngồi ở bên kia, Lục Ly cũng không để ý tới nàng. Việc Hoa Hồng Lửa tới mỗi ngày, trên cơ bản Lục Ly liếc chưa từng nhìn nàng một cái. Mặc kệ nữ nhân này có phải tới giết hắn hay không, hắn cũng không muốn tiếp xúc nhiều. Hồng nhan họa thủy, bây giờ bản thân hắn cũng khó giữ, sao có tâm tư đi làm quen với nữ tử xinh đẹp? Hơn nữa không nói tới thực lực của nữ tử xinh đẹp này cao thâm khó đoán, thân phận trông cũng tôn quý, không phải loại người có cấp bậc như hắn có thể làm quen. Đêm dần dần tối, người trên sàn thuyền cũng ít đi, trong khoảng thời gian này người vây quanh bên cạnh Hoa Hồng Lửa ít đi rất nhiều. Có lẽ bọn họ đều hiểu, chỉ bằng bọn họ sẽ không cua được nữ tử tuyệt thế này. Nữ tử này căn bản không nói chuyện với bất kỳ kẻ nào, bề ngoài cười dịu dàng, bên trong lại vô cùng lạnh nhạt. Tuy rằng có rất nhiều người liên tục vây quanh nàng, thật ra chỉ muốn ngắm mỹ nữ thôi. Bây giờ trên sàn thuyền chỉ còn lại ba nam tử, một là Lục Ly, hai người khác là công tử trẻ tuổi, thiên tư của hai người thật ra không tầm thường, khuôn mặt anh tuấn, một người là Tứ Kiếp hậu kỳ, một người là Tứ Kiếp trung kỳ. Khí chất vô cùng không tệ, có lẽ là công tử của đại gia tộc. Hai người, một người ngồi ở bên cạnh xếp bằng tu luyện, một người khác thì cầm theo bầu rượu dựa vào khung thuyền uống rượu, dáng vẻ công tử phóng đãng, dường như muốn hấp dẫn sự chú ý của Hoa Hồng Lửa. Tuy nhiên từ đầu đến cuối Hoa Hồng Lửa chỉ liếc nhìn hắn một cái, hắn cũng chỉ có thể một mình buồn bực uống rượu cả một đêm. Rạng sáng, đôi mắt Lục Ly mở ra, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm phương đông, tinh thần cả người đều bị không trung phương đông hấp dẫn, vào lúc này nếu có người tập kích hắn, hắn cũng sẽ không phát giác. Không trung phía đông sáng lên một luồng sáng, trong lòng Lục Ly lại rung động lần nữa, giống y như lúc trước. Tuy nhiên hắn muốn đi truy tìm, muốn thăm dò loại rung động này, nhưng trước sau vẫn không nắm được trọng tâm, cảm giác như cách một tầng giấy, khiến hắn vĩnh viễn không cách nào thấy rõ sự huyền bí thật sự bên trong. Ù... Ù...! Vào lúc này, Hoa Hồng Lửa vẫn luôn không có bất kỳ động tĩnh nào đột nhiên vẫy vẫy tay, mặt biển bên dưới hơi nổi lên sóng gió, sau đó có một giọt nước bay lên giữa không trung, rơi vào trong tầm mắt Lục Ly. Giọt nước bay trước mắt Lục Ly và nắng sớm rạng sáng trong không trung, nắng sớm xuyên qua giọt nước, thoắt cái phân tán ra. Trong nháy mắt đó Lục Ly cảm giác như toàn bộ thế giới sáng bừng lên, đôi mắt hơi co rút, sau đó đột nhiên hé mở, bên trong tràn đầy thần quang rạng rỡ. - Ta đã hiểu, cuối cùng ta cũng hiểu! Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ mừng như điên, trong nháy mắt đó hắn bắt được sự xúc động trong lòng kia, hắn cảm giác thể hồ giống như được rót đầy, thoắt cái bắt được trọng tâm. Vào một khắc đó, trong lòng hắn hiểu ra một điều... Ngày đại thành Bác Long Thuật, không còn xa hắn, hắn nắm chắc tuyệt đối có thể tham ngộ Bác Long Thuật tới đại thành. Hắn nhắm hai mắt lại tiêu hóa một chút, sau khi xác nhận sẽ không xảy ra vấn đề, hắn mở to mắt, ánh mắt đầu tiên nhìn về phía nữ tử tuyệt sắc trong góc.
Chương 3295 Dị biến
Tuy rằng vừa rồi hắn bị hấp dẫn bởi nắng sớm rạng sáng, nhưng hắn vẫn luôn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân , đương nhiên cảm ứng được hành động của Hoa Hồng Lửa. Hắn biết rõ một ít, lý do hắn có thể tham ngộ này, hoàn toàn là nhờ mỹ nữ tuyệt sắc kia ban tặng. Nữ tử kia chỉ phất tay áo, bắn ra một giọt nước nhỏ lại giúp hắn giải quyết vấn đề lớn. Cho đến bây giờ, Lục Ly mới hoàn toàn chắc chắn, nữ tử kia không phải tới để ám sát hắn. Tùy tiện làm một động tác nhỏ, lại giúp hắn khai mở một vấn đề phức tạp từ lâu, thực lực của nữ tử này quả nhiên mạnh tới mức hắn không cách nào tưởng tượng nổi. Người mạnh như thế, muốn giết hắn so với việc giết chết một con kiến có gì khác nhau, như vậy sao ám sát hắn được? Hắn bước qua, cung kính khom mình hành lễ: - Đa tạ tiểu thư chỉ điểm, Lục mỗ thật lòng cảm kích. Hoa Hồng Lửa quay đầu cười nhạt, nhưng không nói gì, nắng sớm chiếu rọi trên mặt nàng, khiến nàng trông giống như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm, đẹp đến chói mắt. Hoa Hồng Lửa không để ý Lục Ly, nhẹ gật đầu, xoay người mang theo cường giả Ngũ Kiếp rời khỏi, khiến người cảm giác nàng giống như là một người câm, vốn không biết nói chuyện. Lục Ly lại lần nữa cúi người hướng Hoa Hồng Lửa, có lẽ điều này chẳng đáng gì với nàng, nhưng đối với hắn là ơn lớn, hắn thầm biết ơn. - Ha ha! Một người trẻ tuổi bộ dáng như công tử lang thang ở bên cạnh cười nhạt hai tiếng, ra tiếng mỉa mai nói: - Kiểu bắt chuyện này của ngươi khá mới mẻ, đáng tiếc vẫn vô dụng. Lục Ly cười cười, không có để ý công tử ca tranh phong cật thố này, xoay người trở lại khoang thuyền. Hắn muốn tranh thủ thời gian tham ngộ sâu hơn thứ vừa tham ngộ. Vào khoang thuyền, Lục Ly mở ra thần văn và cấm chế trong phòng, một bên luyện hóa thần dược, một bên đi vào cảnh giới Mộng Huyễn, tập trung tinh thần tham ngộ Bác Long thuật. Khi Bác Long thuật đại thành, dựa theo lý luận thì thân thể có thể ngắn ngủi tăng lên gấp ba mươi lần, tuy chỉ trong thời gian ngắn, nhưng lực lượng gấp ba mươi lần thì mạnh cỡ nào? Tử Đế dựa vào thần thuật kinh thiên này đè đầu rất nhiều Đại Đế. Hiện tại có hy vọng tu luyện thành công thần thuật nghịch thiên của Tử Đế, hỏi sao Lục Ly không kích động, không nỗ lực cho được? Lục Ly bế quan, bên ngoài vẫn như cũ. Hoa Hồng Lửa một mình mỗi ngày uống rượu trong tửu quán, hoặc là uống trà, hoặc là nghe kịch, mỗi buổi tối nàng sẽ lên sàn thuyền đứng một mình. Khóe môi Hoa Hồng Lửa luôn treo nụ cười, khiến người cảm giác như tắm gió xuân, nhưng sâu tận xương là lạnh lùng ngăn cách người xa nghìn dặm. Từ khi lên thuyền, Hoa Hồng Lửa không nói chuyện với bất kỳ ai, lúc kêu rượu cũng không mở miệng, đều giao cho lão nhân đi theo bên cạnh nàng giao thiệp. Chiến thuyền tiếp tục tiến lên, lúc đi lúc ngừng, ngẫu nhiên gặp Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào thì chiến thuyền sẽ dừng lại, người của Thiên Viêm Đảo sẽ đi gần đó lấy một ít báu vật, cũng có người xuống chiến thuyền. Ngẫu nhiên bùng nổ một ít xung đột, nhưng không ai dám công kích người của Thiên Viêm Đảo, người trên chiến thuyền mấy lần gặp công kích, bị giết mười mấy người. Người của Thiên Viêm Đảo nói ra khỏi chiến thuyền sẽ không chịu sự bảo hộ của bọn họ, dù nhóm người kia có chết ngay trước mặt thì người của Thiên Viêm Đảo cũng sẽ không để ý. Đây là quy củ của Thiên Viêm Đảo, người Ngân Viêm Hải Vực đều biết quy củ này. Chiến thuyền lúc đi lúc dừng, không ngừng có người lên rồi xuống. Hoa Hồng Lửa luôn ở chiến thuyền, mỗi lần đều qua lại giữa tửu quán, quán trà và sàn thuyền, trở thành phong cảnh xinh đẹp trên chiến thuyền. Thời gian rất nhanh lại qua đi ba tháng, chiến thuyền đến trung bộ Ngân Viêm Hải Vực. Hôm nay chiến thuyền đậu lại một hòn đảo lớn ở trung bộ, đảo này là một hòn đảo lớn không di động, cũng là một trong các đảo lớn nhất Ngân Viêm Hải Vực, địa bàn của một trong năm thế lực lớn, Ngô gia. Ngô gia là Đại Đế gia tộc, Đại Đế của gia tộc bọn họ rất mạnh, nổi tiếng trong Tam Trọng Thiên, năm đó bởi vì đánh chết một Đại Đế mà uy danh thiên hạ. Ngô Dương. Người ta thường gọi là Dương Đế, Đại Đế bị đánh chết tất nhiên là Tử Đế. Hòn đảo này tên là Dương Đế Đảo, là một trong các đảo linh khí dày đặc nhất trong Ngân Viêm Hải Vực, đảo còn có một Nguyên Thủy bí cảnh. Đương nhiên, Nguyên Thủy bí cảnh này không dành riêng cho Ngô gia, Ngô gia không bá chiếm bí cảnh này. Chiến thuyền ngừng lại hai ngày trong Dương Đế Đảo, nhiều người lên chiến thuyền, trong đó có một công tử của Ngô gia. Công tử Ngô gia mang theo một cường giả Ngũ Kiếp, rất phô trương. Công tử Ngô gia vừa lên liền bị Hoa Hồng Lửa hấp dẫn, như ruồi bọ bám dính nàng. Hoa Hồng Lửa hoàn toàn mặc kệ, công tử Ngô gia có chút phong độ, không dám xằng bậy. Phỏng chừng hắn có chút kiêng kỵ khi ở trên chiến thuyền, mang theo bảo tiêu cũng không dám xằng bậy, chỉ dám một đường đi theo bảo hộ. Đến ban đêm, sàn thuyền xuất hiện cảnh tượng khá thú vị, Hoa Hồng Lửa đứng một bên, công tử Ngô gia đứng bên kia, hộ vệ Ngũ Kiếp của hai người như hai khúc gỗ đứng bên cạnh. Người khác không dám tới gần, công tử Ngô gia sẽ không khách khí với bọn họ. Chiến thuyền tiếp tục tiến lên, Lục Ly luôn bế quan, Bác Long thuật sắp đại thành, bất cứ chuyện gì đều không quan trọng bằng chuyện này, dù bên ngoài có Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào, báu vật bay đầy thế giới thì Lục Ly đều sẽ không để ý. Sức chiến đấu tăng lên quan trọng hơn bất kỳ báu vật gì, sức chiến đấu không cao thì dù có được thần binh Thánh Hoàng thì sao chứ? Vẫn không phát huy ra uy lực, thậm chí rất có thể không sử dụng được. “Thành công!” Một tháng rưỡi sau, vẻ mặt Lục Ly mừng như điên mở mắt ra, hắn bởi vì quá mức kích động mà hít thở dồn dập, tim đập nhanh, cảm giác giống như là uống say vậy. Lục Ly rất muốn bây giờ thử nghiệm, hoàn toàn thúc đẩy Bác Long thuật thì lực lượng thân thể sẽ mạnh đến mức nào? Nhưng cuối cùng hắn không có xằng bậy, bởi vì một khi hoàn toàn thúc đẩy thì khí huyết của hắn sẽ cực kỳ khủng bố, đến lúc đó kinh động rất nhiều người, sẽ khiến cường giả của Thiên Viêm Đảo hiểu lầm. Bùm!
Sau một lát, hắn nghĩ tới một khả năng... Rất có khả năng ba người này hoài nghi hoặc là biết được thân phận của hắn, muốn giết chết hắn rồi tới Ninh gia và Đan gia lĩnh tiền thưởng. Lục Ly trầm ngâm một lát, hắn lại bay ra ngoài một lần nữa, trên mặt lộ ra vẻ như là hám lợi, dáng vẻ muốn đi đua một chút. Tuy nhiên lực chú ý của hắn lại hoàn toàn không nằm trong Ngân Viêm Hỏa Sơn phía trước, mà âm thầm vận dụng Đại Đạo Chi Ngân , cảm nhận tình huống phía sau. Vù Vù Vù! Phía sau đột nhiên vang lên ba âm thanh phá mở, ba người bay ra, Lục Ly không có bất kỳ do dự nào, cơ thể chuyển hướng bay trở về chiến thuyền, trong miệng lại nhắc mãi: - Đúng, đúng, vẫn nên không đi, một khi không cẩn thận có thể sẽ chết. Hắn không nhìn ba người kia, nhưng hắn lại cảm ứng được tình huống của ba người. Ba người này rõ ràng là cùng một đám, hơi thở cảm ứng được hình như là một người Tứ Kiếp đỉnh phong, một người Tứ Kiếp hậu kỳ, một người Tứ Kiếp trung kỳ. Ánh mắt ba người quét qua Lục Ly, Lục Ly cảm giác được sự tức giận ở chỗ sâu trong đôi mắt ba người, nhưng ba người không theo Lục Ly trở về, mà phóng tới núi lửa bên kia. Bề ngoài dường như không có chuyện gì, không liếc mắt nhìn Lục Ly một cái. - Xem ra ba người này đã biết thân phận của ta! Trong lòng Lục Ly kết luận điều này, vừa rồi hắn định bay ra, ba người này lập tức theo ra, rõ ràng là muốn ở bên ngoài chiến thuyền trực tiếp xử lý hắn. Sau khi xử lý hắn, đoán chừng ba người này sẽ quay trở về, trực tiếp tới Thần Phong đại lục lĩnh tiền thưởng. Bây giờ ba người này tới Ngân Viêm Hỏa Sơn, là vì không muốn bứt dây động rừng. Lục Ly có chút đau đầu, Tứ Kiếp trung kỳ và Tứ Kiếp hậu kỳ hắn không sợ nhưng cảm giác Tứ Kiếp đỉnh phong kia vô cùng mạnh, đoán chừng Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không trấn áp được, nếu hắn liều lĩnh khai chiến, nói không chừng hắn sẽ chết trong tay ba người kia. - Còn ổn, chiến thuyền này an toàn, ba người kia sẽ không dám ra tay trên chiến thuyền. Đây là chỗ khiến Lục Ly cảm thấy may mắn duy nhất, vừa rồi hắn may mắn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân , nếu không ba người này theo ra rồi đột nhiên ra tay với hắn, hắn cũng không biết mình chết như thế nào. Ầm! Núi lửa bên kia tiếp tục phun trào, ngẫu nhiên sẽ có tinh thạch phun ra, người bên kia cướp đoạt trông vô cùng vui vẻ. Vẫn luôn không có xảy ra chiến đấu, đều dựa vào bản lĩnh và vận may thu được. Vô số dung nham màu bạc chảy ra, dung nham màu bạc bay xung quanh bên trên hải vực, khói đen và sương trắng che trời, nhìn bên kia giống như địa ngục. - Hả? Đột nhiên bên kia vang lên âm thanh kinh nghi, sau đó có một tia sáng hắc kim bay ra, võ giả bên cạnh lập tức đi bắt. Vừa mới chộp vào tay, một hắc ảnh bên cạnh hiện lên, đầu võ giả kia thoắt cái nổ tung, vậy mà bị hạ gục trong nháy mắt. Hắc ảnh kia chộp lấy ánh sáng hắc kim vào trong tay, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, đang muốn bay tới phía xa trốn. Nhưng toàn bộ thân ảnh bên cạnh đều phóng tới chỗ hắn, mấy người công kích cùng lúc, cường giả Tứ Kiếp hậu kỳ kia bị hạ gục trong nháy mắt lần nữa… Ầm Ầm Ầm! Vài người bắt đầu hỗn loạn, sau đó xung quanh càng nhiều người gia nhập bên trong hỗn chiến, khung cảnh nhất thời trở nên cực kỳ hỗn loạn, cũng may cường giả của Thiên Viêm Đảo không có gia nhập, nếu không sẽ càng hỗn loạn thêm. - Sao đột nhiên khai chiến vậy? - Hình như là đang đoạt bảo vật gì đó phải không? - Ta biết, là Phi Hoàng Kim, đó là một trong những tài liệu quan trọng dùng để luyện chế Đế binh, một miếng nhỏ đã có giá trị trăm ức Thần Thạch, dù ra giá cũng không có người bán. - Khó trách đột nhiên lại khai chiến, mau nhìn kìa, lại chết người. Trên khoang thuyền trở nên náo nhiệt, một số người bay sang bên kia bởi vì sợ hãi mà bay trở lại. Ở trên chiến thuyền tuyệt đối an toàn, bên này còn có mười mấy cường giả trấn thủ, người bình thường sẽ không dám tấn công chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo. Vù Vù! Cuối cùng tinh thạch hắc kim kia bị một cường giả Ngũ Kiếp cướp tới tay, người kia trực tiếp chui vào bên trong hải vực biến mất không thấy. Chờ sau khi người nọ biến mất, những người còn lại cũng tản đi. Vù Vù! Cường giả Thiên Viêm Đảo mang đội trở lại, hành khách trên chiến thuyền cũng lập tức bay trở về theo, sợ bị người ta giết. Lục Ly thấy núi lửa còn đang phun trào, có chút khó hiểu vì sao mọi người tản đi sớm như vậy? - Hả? Lục Ly nhìn vài lần, phát hiện tuy rằng núi lửa lại phun trào lần nữa, nhưng không có nhiều tinh thạch phun ra, chỉ có ngẫu nhiên một, hai miếng tinh thạch. - Sau khi Ngân Viêm Hỏa sơn phun trào ra bảo vật quý giá ra, cơ bản không còn thứ gì tốt, cho nên mọi người tản đi hết đi. Bên cạnh có người nói một câu, Lục Ly tỉnh ngộ. Hắn cảm nhận được ba người động sát ý đối với hắn kia đã trở lại, nhưng không có nhìn sang hắn một cái, mà trực tiếp tiến vào trong khoang thuyền, hơn nữa là đi vào cùng một khoang thuyền. Bề ngoài ba người đều là dáng vẻ của người trung niên, khuôn mặt ba người cũng không thu hút chút nào, trông giống như ba thương nhân bình thường, ăn mặc cũng không có một chút đặc biệt nào. - Chẳng lẽ là từ tổ chức sát thủ? Lục Ly hơi hoài nghi, thường thường chỉ có sát thủ mới như vậy, sát thủ đỉnh cấp đều không thu hút chút nào. Kinh nghiệm của ba người cũng vô cùng cao, liên tục không hề nhìn hắn. Nếu không phải hắn cảm ứng được sát ý nhàn nhạt, sợ là sẽ không để ý tới ba người. Vù! Sau một lúc lâu, chiến thuyền phá không bay đi, Lục Ly vào lại trong khoang thuyền, đồng thời bố trí trong khoang thuyền của mình một ít thần văn, rồi mới bắt đầu bế quan luyện hóa thần dược. Lục Ly quyết định chú ý, chỉ cần không có bất ngờ gì xảy ra, hắn sẽ liên tục ở trong khoang thuyền luyện hóa thần dược, tìm hiểu chân ý pháp tắc và Bác Long Thuật, cho đến khi đến Phi Hỏa đại lục. Ở trên chiến thuyền này ba người chắc chắn không dám ra tay, bên trên có cường giả Ngũ Kiếp, nếu ba người dám ra tay, nháy mắt sẽ bị cường giả Thiên Viêm Đảo đánh chết.
Chương 3292 Hoa Hồng Lửa
Trên người Lục Ly còn rất nhiều thần dược, cũng đủ để hắn tu luyện hơn một năm. Luyện hóa thần dược hơn một năm, đoán chừng thân thể hắn sẽ mạnh lên mấy chục lần, nếu có thể tu luyện Bác Long Thuật đến đại thành, có lẽ hắn sẽ không sợ Tứ Kiếp đỉnh phong. Chiến thuyền yên ổn bay một đường, trên đường liên tục có thể thấy chiến đấu, mặt mũi của Thiên Viêm Đảo đúng là rất lớn, không có người nào dám tập kích chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo. Tuy nhiên nếu phía trước diễn ra hỗn chiến quy mô lớn, chiến thuyền cũng sẽ bay đường vòng. Một tháng! Chiến thuyền đi một tháng trước, trên đường thấy ít nhất mấy trăm trận chiến diễn ra, còn có ba lần gặp hỗn chiến quy mô lớn, hỗn chiến hơn vạn người. Trên đường cũng ngừng lại vài lần, đều do gặp được Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào, có thể kiếm lời cường giả của Thiên Viêm Đảo đương nhiên sẽ không bỏ qua. Tuy nhiên cường giả Thiên Viêm Đảo sẽ không đi cướp đoạt tinh thạch mà người khác thu được, cũng không cùng những người còn lại xảy ra tranh đấu. Kỳ thật, không chỉ người của Thiên Viêm Đảo, tứ đại thế lực còn lại đều là như vậy. Bọn họ sẽ không tự nhiên tham gia vào hỗn chiến trong Ngân Viêm Hải Vực, sẽ không chủ động ức hiếp võ giả bình thường. Người của Ngân Viêm Hải Vực cũng sẽ không ăn no rảnh rỗi đi trêu chọc người của năm thế lực lớn, mọi người đều sẽ tạo thành những ăn ý đó. Ba người muốn ám sát Lục Ly kia liên tục ở trong khoang thuyền, chưa bao giờ ra ngoài. Có lẽ Lục Ly không xuất hiện, ba người cũng sẽ không đi ra. Chiến thuyền ngừng ở trên đường hai lần, phần lớn người đi xuống, cũng có rất nhiều người lên đây. Vào hôm nay chiến thuyền lại ngừng lại bên trong một hải đảo thật lớn, đi xuống mấy chục người, cũng lên đây hơn một trăm người. - Hả? Nữ tử kia thật xinh đẹp! - Đúng, nữ nhân kia thật kỳ lạ, vì sao ta liếc nhìn nàng một cái, lập tức cảm thấy bị nàng mê hoặc vậy? - Đừng nói bừa, có một cường giả Ngũ Kiếp đi theo bên cạnh nàng, rất có thể là tiểu thư của siêu cấp gia tộc, cẩn thận họa từ miệng mà ra. Trên chiến thuyền đột nhiên có một mỹ nhân tuyệt thế, phần lớn nam tử trên sàn thuyền gần như đều bị người này hấp dẫn. Nữ tử này không chỉ có bề ngoài tuyệt đỉnh, khí chất cũng siêu việt, cặp mắt kia vô cùng xinh đẹp, có một ma lực thần kỳ, có thể hấp dẫn người khác chìm vào bên trong. Quan trọng nhất chính là, nữ tử này không lạnh lùng, khóe miệng mang ý cười nhàn nhạt, giống như cười với bất kỳ ai, không tiếng động trêu chọc mọi người, khiến tim của rất nhiều năm tử trẻ đập thình thịch, không ngừng kích động. Một nữ nhân tuyệt thế quyến rũ lên thuyền, khiến trong lòng rất nhiều nam tử trên chiến thuyền nóng lên, lữ trình lần này giống như nhờ có nữ tử này đến mà trở nên không hề buồn tẻ… Hơi thở sinh mệnh của nữ tử không giống như thiếu nữ, nhưng cũng không lớn, về phần hơi thở lại khiến người ta cảm thấy thật kỳ dị. Bởi vì có đôi khi cảm thấy nữ tử này là Tứ Kiếp sơ kỳ, nhưng đôi khi lại cảm nhận được là Tứ Kiếp hậu kỳ. Nữ tử rất đẹp, dáng người cao gầy, có đôi chân dài thẳng tắp, eo thon nhỏ, cặp mông đầy đặn, hai ngọn núi cao ngất. Nàng là loại có gương mặt trứng ngỗng mượt mà, đôi mắt ngập nước, cái mũi thanh tú, đôi môi mê người, đây là mỹ nhân mà ở bất kỳ điểm nào người ta cũng tìm không ra khuyết điểm nhỏ. Khí chất của nàng còn hay thay đổi, sau khi nàng lên thuyền không vào trong khoang thuyền, đôi khi đứng một mình trên sàn thuyền, một mình nhìn về phía xa của hải vực, khóe miệng mang ý cười nhàn nhạt, đẹp đến mức khiến lòng người say mê. Ngẫu nhiên nàng sẽ đi một mình vào trong tửu quán, ở trong gốc thản nhiên phẩm rượu, còn lấy ra một quyển cổ kinh lẳng lặng lật xem. Vào ban đêm nàng sẽ thường xuyên ngồi một mình ở sàn thuyền phía sau, yên tĩnh ngồi xếp bằng, như là một đóa hoa quỳnh nở rộ vào ban đêm, đẹp đến mức khiến người không dám lại gần. Nàng không cùng người khác nói chuyện, cũng không cho phép người khác lại gần nàng, nàng mang theo một hộ vệ, là một cường giả Ngũ Kiếp, cường giả này gần như không rời khỏi nàng dù chỉ một lát, đứng bên cạnh như một khúc gỗ, ngăn cản bất kỳ ai muốn tới gần nàng. Hoa Hồng Lửa! Đây là biệt danh mà rất nhiều người trên thuyền đặt cho nàng, bởi vì nữ tử này thường xuyên mặc một bộ váy màu hồng phấn, nàng xinh đẹp giống một đóa hoa hồng ung dung nhưng có gai, không cho phép bất kỳ ai tới gần, nên mới cho nàng biệt danh như vậy. Cho dù Hoa Hồng Lửa không quan tâm tới ai, nhưng bởi vì nàng đã đến, khiến bên trong chiến thuyền có thêm một cảnh sắc xinh đẹp, cũng khiến cho rất nhiều năm tử trẻ tuổi có chút ít chờ mong. Khi Hoa Hồng Lửa tới tửu quán, trong tửu quán lập tức ngồi đầy người, nàng tới quán trà, bên trong cũng nhanh chóng ngồi đầy, nàng đi sàn thuyền hóng gió, xung quanh cũng sẽ đầy người, nàng ở trên sàn thuyền phía sau tĩnh tọa, cũng sẽ có rất nhiều người tĩnh tọa với nàng… Nữ tử thần bí này, khóe miệng luôn mang ý cười nhàn nhạt, khiến người ta cảm thấy thực thân thiện, thực dễ tiếp cận, nhưng thật ra trong xương nàng có một loại lạnh lùng xa cách ngàn dặm. Nhưng lại có rất nhiều nam tử thích chinh phục nữ tử như vậy, đặc biệt là mấy công tử từ đại gia tộc, hơn nữa mỗi ngày gần như lạng qua lạng lại ở trước mặt nàng. Hoa Hồng Lửa không nói gì, một mình đến một mình đi, bên người luôn có người làm bạn, nhưng khiến người ta cảm thấy nàng vô cùng cô đơn, đặc biệt là khi nàng lẳng lặng nhìn biển một mình, rất nhiều nam tử đều không ôm được nàng vào trong lòng, cho nàng ấm áp, bảo vệ nàng thật tốt. …… Trên chiến thuyền có thêm một nữ nhân tuyệt thế quyến rũ, khiến nam tử trên chiến thuyền ngồi yên được, Lục Ly và một ít người lại hoàn toàn không biết, Lục Ly căn bản không có đi ra ngoài. Thời gian nhanh chóng trôi đi, chớp mắt đã qua bốn tháng, chiến thuyền dừng đi một chút, đã bay khoảng cách rất xa, lần đầu tiên Lục Ly đi ra. Hắn hơi phiền muộn, bởi vì trong thời gian bốn tháng, Bác Long Thuật và pháp tắc Thần Âm của hắn gần như không có bất kỳ tiến bộ nào. Ngược lại luyện hóa được rất nhiều thần dược, thân thể tăng lên thêm một bước.
Chương 3293 Hoa Hồng Lửa
Luyện hóa thần dược gần như không hao phí tinh lực của Lục Ly, mấy tháng này hắn cảm thấy thật uổng phí, cho nên có chút buồn bực, ra ngoài hít thở không khí. Hắn hiểu một đạo lý, hăng quá hóa dở, nếu một lòng nghĩ một chuyện, sau khi chui rúc vào sừng trâu, có thể sẽ nhập ma. Tìm hiểu pháp tắc và thần thuật chính là như vậy, nếu liên tục bế quan làm liều, rất dễ đi vào ngõ cụt. Sau khi Lục Ly ra ngoài, trực tiếp đi vào tửu quán, muốn uống vài chén rượu thả lỏng một chút. Hắn kêu một vò rượu mạnh, phát hiện vậy mà cần tới một vạn Thần Thạch , hắn nghĩ thầm người Thiên Viêm Đảo biết kiếm tiền thật. Chuyến đi nhàm chán, có rất nhiều người là tửu quỷ, cả đoạn đường đi có thể bán được bao nhiêu rượu. Hắn nghe nói trên chiến thuyền này không chỉ có có quán rượu, còn có quán trà, rạp hát, thậm chí còn có thanh lâu, nhưng nữ tử tiếp khách chỉ có bảy, tám người, dung mạo cũng không tính tuyệt đỉnh, chỉ có thể tính tạm được, nhưng vẫn làm ăn không tồi... Khó được thả lỏng, Lục Ly không thèm nghĩ quá nhiều, thản nhiên uống rượu một mình, nghe người xung quanh nói chuyện phiếm, muốn nghe ngóng những chuyện xảy ra gần đây. - Huynh đệ, nói cho ngươi một chuyện, hôm qua ta hóng gió trên sàn thuyền, Hoa Hồng Lửa đi ngang qua, nàng vậy mà cười gật đầu với ta, lúc ấy đầu ta xém chút đụng vào trên tường."" - Xì, đừng có khoác lác, ai gặp Hoa Hồng Lửa cũng đều cảm thấy nàng đang cười, còn gật đầu với ngươi, sao ngươi không nổ lên trời luôn đi? - Đúng vậy, ngày hôm qua Hoa Hồng Lửa uống rượu bên cạnh ta đó, ta ở phía xa nâng chén với nàng, nàng cùng uống với ta. - Xì, ngươi còn cần mặt mũi không, vốn dĩ nàng chưa gặp ngươi... Lục Ly nghe một lát, trong tửu quán ngồi mấy chục người, phần lớn người đều đang thảo luận về Hoa Hồng Lửa kia. Lục Ly nghe một lát lập tức cảm thấy vô vị nhạt nhẽo, bàn luận về một nữ tử hắn không có hứng thú. Chính hắn bây giờ nằm trong tình cảnh nào hắn hiểu rõ, đừng nói đi tán nữ nhân, cho dù có nữ nhân chủ động tới tán hắn, thậm chí tự leo lên giường hắn cũng sẽ không có chút động lòng nào, ngược lại sẽ âm thầm đề phòng… Lạch Cạch! Bên ngoài đột nhiên vang lên một đợt tiếng bước chân, sau đó có một luồng gió thơm thổi tới, một nữ tử mặc váy dài màu hồng phần đi đến, nàng vừa tiến vào toàn bộ tửu quán dường như sáng lên vài phần. Vù Vù! Lục Ly nghe được hô hấp của rất nhiều người trong tửu quán có chút dồn dập, còn có người trừng to mắt, có người đang ở rót rượu, rượu từ trong ly tràn ra cũng không biết. Lục Ly nhìn lướt qua, đôi mắt cũng mở to, đây là một loại bản năng, là bản năng dục vọng, yêu thích của nam tính đối với nữ tính xinh đẹp. - Không đúng! Lục Ly nhanh chóng bình tĩnh lại, đôi mắt hắn vội vàng dời đi, trong lòng hơi rùng mình, bởi vì hắn cảm thấy long hồn hơi sáng lóng lánh lên. Điều này chứng minh linh hồn đã bị tấn công, vừa rồi hắn và nữ tử kia chỉ liếc nhìn nhau một cái, linh hồn lại xuất hiện dị động, điều này có nghĩa là cái liếc mắt vừa rồi kia, nữ tử đã sử dụng công kích linh hồn. - Chẳng lẽ người này cũng tới để ám sát ta? Lục Ly âm thầm đề phòng, nàng cũng không có quá để ý tới Lục Ly, thản nhiên ngồi một mình trong góc, hộ vệ Ngũ Kiếp đi theo bên cạnh nàng, nữ tử gọi một ly rượu màu vàng uống một mình. - Hộ vệ Ngũ Kiếp à? Đôi mắt Lục Ly hơi co rút, nếu người này thật sự tới ám sát, vậy hắn gặp phiền toái lớn rồi. Tứ Kiếp đỉnh phong hắn còn có một chút hy vọng chống lại, còn Ngũ Kiếp một khi khai chiến hắn có lẽ phải chết không thể nghi ngờ, vốn dĩ không có sức chống lại. Ngồi trong tửu quán một hồi, Lục Ly phát hiện nữ nhân xinh đẹp kia và cường giả Ngũ Kiếp không có bất kỳ hành động lạ nào, không biết có phải do không dám ra tay ở chiến thuyền hay không, hay là vốn dĩ tới không phải để giết hắn? Lục Ly đứng dậy rời đi, âm thầm vận dụng Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng tình huống của hai người, phát hiện hai người vốn dĩ không để ý tới hắn. Hắn đi ra bên ngoài, sau khi phát hiện sắc trời bên ngoài đã đen, ánh trăng đêm nay vô cùng đẹp, trăng sáng sao ít, gió mát hiu hiu, sóng biển dập dờn bên ngoài, ánh trăng chiếu rọi khắp hải vực, lộ ra sự nhu hòa kỳ lạ. - Lên sàn thuyền ngồi, ngắm biển có lẽ sẽ có cảm ngộ? Lục Ly nghĩ ngợi rồi đi lên sàn thuyền phía sau, hắn ngồi xếp bằng một mình trong gốc, nhắm mắt vận dụng Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bốn phía, xem xem có va chạm nào hay không. Ầm Ầm! Hắn ngồi xếp bằng một lát, một đợt tiếng bước chân vang lên, sau đó có một luồng gió thơm thổi tới, nữ nhân quyến rũ kia vậy mà lên đây, nhưng cũng không có tới gần Lục Ly, mà đi đến một chỗ khác trên sàn thuyền. Nàng cứ yên tĩnh ngồi xếp bằng như vậy, ánh mắt nhìn về phía xa xôi trong không trung, suy nghĩ xuất thần. - Hả? Trong lòng Lục Ly căng thẳng, nữ tử này theo tới đây, hộ vệ Ngũ Kiếp kia cũng theo tới đây, chẳng lẽ thật sự tới ám sát hắn? Là phúc không phải họa, là họa khó tránh khỏi! Nếu nữ tử này và lão giả thật sự tới ám sát hắn, vậy cho dù hắn muốn trốn trở về khoang thuyền cũng vô ích, cường giả Ngũ Kiếp có thể trong nháy mắt phá vỡ thần văn bóp chết hắn. Lục Ly không có đi, hắn thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, hắn phát hiện có chút không đúng. Bởi vì trên người hai người không có sát khí, ánh mắt nữ tử kia còn có chút mê ly, nhìn về phía xa hải vực suy nghĩ xuất thần. Nếu hai người không sợ người của Thiên Viêm Đảo, vậy có thể ra tay bất cứ lúc nào, sau khi giết chết hắn lập tức cao chạy xa bay. Nếu hai người không dám ra tay ở trên thuyền, vậy hắn sỡ cái gì? Lục Ly nghĩ thông suốt điểm mấu chốt, không đứng lên trở về, mà tiếp tục ngồi xếp bằng, như lão tăng nhập định. Từ từ dần dần có nhiều người ngồi xếp bằng bên cạnh, nhưng những người đó không phải đây để tĩnh tọa, mà ánh mắt thường hay nhìn về phía nữ nhân kia, đa phần là một số nam tử trẻ tuổi, rõ ràng ý của túy ông không phải là rượu.
Chương 3294 Rạng sáng
Ngồi một lát, Lục Ly hoàn toàn an tâm, có lẽ nữ tử này không phải tới giết hắn. Một mình nàng yên lặng nhìn về phía xa hải vực, tình cảm trong mắt rất phức tạp, có hồi ức, có hoài niệm, cũng có một chút thương cảm. Không thể không nói nữ tử này thật hấp dẫn người khác, đặc biệt là ánh mắt mê mang lúc này, giống như hai ngôi sao xinh đẹp, có thể hấp dẫn tất cả nam nhân rơi vào trong, trầm mê bên trong, không thể kiềm chế được. - Đó là một linh hồn cường giả. Lục Ly âm thầm phán đoán, hắn cảm ứng cảnh giới của nữ tử một chút, giống như những người khác lúc thì cảm thấy giống như Tứ Kiếp sơ kỳ, lúc thì lại cảm thấy giống như Tứ Kiếp hậu kỳ, không thể nào xác định được. Lục Ly ngồi xếp bằng tới nửa đêm, nàng đã xoay người rời đi, về khoang thuyền. Nàng vừa đi, rất nhiều công tử cũng tan đi. Lục Ly cuối cùng cũng có thể tĩnh tâm, một mình xuất thần ngơ ngẩn nhìn hải vực. Vừa nhìn đã hết một đêm, không trung ở phía đông xuất hiện một luồng sáng hình bụng cá, tới rạng sáng Lục Ly mới giật mình tỉnh lại. - Rạng sáng? Lục Ly nhìn luồng sáng ở phía xa, đột nhiên ngẩn ra, dường như biết được một chút gì, nhưng khi hắn muốn đi bắt lấy, lại phát hiện không bắt được gì. - Tiếp tục ngồi xếp bằng! Trong lòng Lục Ly có chút kích động, tuy rằng hắn không biết vừa rồi trong lòng xúc động cái gì. Nhưng nếu có xúc động, vậy chắc chắn phải tìm hiểu sâu hơn, mỗi ngày đều có lúc rạng sáng, sẽ luôn có cơ hội tìm hiểu. Lục Ly tiếp tục ngồi xếp bằng ở đây, ngồi suốt một ngày, đến đêm Hoa Hồng Lửa kia lại tới nữa, vẫn đứng ở trong gốc, một mình ngẩn ngơ nhìn về phương xa. Đúng nửa đêm, Hoa Hồng Lửa rời đi, phía Lục Ly trở nên an tĩnh, hắn ngồi đến hừng đông, đôi mắt đột nhiên mở ra, nhìn ánh sáng lúc rạng sáng kia, trong lòng lại bị rung động lần nữa. Tuy nhiên lần này không giống với lần trước, khi ánh nắng chiếu khắp đại lục, sự rung động trong lòng Lục Ly cũng biến mất, sau đó Lục Ly muốn bắt lấy nhưng bắt không được. Nhưng thật ra Lục Ly không nôn nóng, trở về trong khoang thuyền bắt đầu luyện hóa thần dược, khi màn đêm buông xuống, hắn lại đi lên sàn thuyền. Hoa Hồng Lửa kia cũng tới như cũ, nàng ngây người đến nửa đêm là rời đi, Lục Ly liên tục ngồi xếp bằng, chờ đợi thời khắc rạng sáng kia. Ngày thứ ba, vẫn không nắm được sự xúc động trong lòng kia, ngày thứ tư, ngày thứ năm, ngày thứ sáu… Dường như mỗi ngày đều giống nhau, ban ngày Lục Ly luyện hóa thần dược, buổi tối lên sàn thuyền. Mỗi ngày hắn đều ở bên góc trái của sàn thuyền, mà Hoa Hồng Lửa ở góc bên phải. Nửa tháng sau! Lục Ly xém chút nữa muốn từ bỏ, bởi vì nửa tháng mà không nắm bắt được, có lẽ vĩnh viễn cũng bắt không được, ở đây mỗi đêm cảm thấy giống như đang lãng phí thời gian. Ngày thứ mười sáu, hôm nay vào lúc nửa đêm Hoa Hồng Lửa không có rời đi, mà liên tục ngồi ở bên kia, Lục Ly cũng không để ý tới nàng. Việc Hoa Hồng Lửa tới mỗi ngày, trên cơ bản Lục Ly liếc chưa từng nhìn nàng một cái. Mặc kệ nữ nhân này có phải tới giết hắn hay không, hắn cũng không muốn tiếp xúc nhiều. Hồng nhan họa thủy, bây giờ bản thân hắn cũng khó giữ, sao có tâm tư đi làm quen với nữ tử xinh đẹp? Hơn nữa không nói tới thực lực của nữ tử xinh đẹp này cao thâm khó đoán, thân phận trông cũng tôn quý, không phải loại người có cấp bậc như hắn có thể làm quen. Đêm dần dần tối, người trên sàn thuyền cũng ít đi, trong khoảng thời gian này người vây quanh bên cạnh Hoa Hồng Lửa ít đi rất nhiều. Có lẽ bọn họ đều hiểu, chỉ bằng bọn họ sẽ không cua được nữ tử tuyệt thế này. Nữ tử này căn bản không nói chuyện với bất kỳ kẻ nào, bề ngoài cười dịu dàng, bên trong lại vô cùng lạnh nhạt. Tuy rằng có rất nhiều người liên tục vây quanh nàng, thật ra chỉ muốn ngắm mỹ nữ thôi. Bây giờ trên sàn thuyền chỉ còn lại ba nam tử, một là Lục Ly, hai người khác là công tử trẻ tuổi, thiên tư của hai người thật ra không tầm thường, khuôn mặt anh tuấn, một người là Tứ Kiếp hậu kỳ, một người là Tứ Kiếp trung kỳ. Khí chất vô cùng không tệ, có lẽ là công tử của đại gia tộc. Hai người, một người ngồi ở bên cạnh xếp bằng tu luyện, một người khác thì cầm theo bầu rượu dựa vào khung thuyền uống rượu, dáng vẻ công tử phóng đãng, dường như muốn hấp dẫn sự chú ý của Hoa Hồng Lửa. Tuy nhiên từ đầu đến cuối Hoa Hồng Lửa chỉ liếc nhìn hắn một cái, hắn cũng chỉ có thể một mình buồn bực uống rượu cả một đêm. Rạng sáng, đôi mắt Lục Ly mở ra, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm phương đông, tinh thần cả người đều bị không trung phương đông hấp dẫn, vào lúc này nếu có người tập kích hắn, hắn cũng sẽ không phát giác. Không trung phía đông sáng lên một luồng sáng, trong lòng Lục Ly lại rung động lần nữa, giống y như lúc trước. Tuy nhiên hắn muốn đi truy tìm, muốn thăm dò loại rung động này, nhưng trước sau vẫn không nắm được trọng tâm, cảm giác như cách một tầng giấy, khiến hắn vĩnh viễn không cách nào thấy rõ sự huyền bí thật sự bên trong. Ù... Ù...! Vào lúc này, Hoa Hồng Lửa vẫn luôn không có bất kỳ động tĩnh nào đột nhiên vẫy vẫy tay, mặt biển bên dưới hơi nổi lên sóng gió, sau đó có một giọt nước bay lên giữa không trung, rơi vào trong tầm mắt Lục Ly. Giọt nước bay trước mắt Lục Ly và nắng sớm rạng sáng trong không trung, nắng sớm xuyên qua giọt nước, thoắt cái phân tán ra. Trong nháy mắt đó Lục Ly cảm giác như toàn bộ thế giới sáng bừng lên, đôi mắt hơi co rút, sau đó đột nhiên hé mở, bên trong tràn đầy thần quang rạng rỡ. - Ta đã hiểu, cuối cùng ta cũng hiểu! Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ mừng như điên, trong nháy mắt đó hắn bắt được sự xúc động trong lòng kia, hắn cảm giác thể hồ giống như được rót đầy, thoắt cái bắt được trọng tâm. Vào một khắc đó, trong lòng hắn hiểu ra một điều... Ngày đại thành Bác Long Thuật, không còn xa hắn, hắn nắm chắc tuyệt đối có thể tham ngộ Bác Long Thuật tới đại thành. Hắn nhắm hai mắt lại tiêu hóa một chút, sau khi xác nhận sẽ không xảy ra vấn đề, hắn mở to mắt, ánh mắt đầu tiên nhìn về phía nữ tử tuyệt sắc trong góc.
Chương 3295 Dị biến
Tuy rằng vừa rồi hắn bị hấp dẫn bởi nắng sớm rạng sáng, nhưng hắn vẫn luôn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân , đương nhiên cảm ứng được hành động của Hoa Hồng Lửa. Hắn biết rõ một ít, lý do hắn có thể tham ngộ này, hoàn toàn là nhờ mỹ nữ tuyệt sắc kia ban tặng. Nữ tử kia chỉ phất tay áo, bắn ra một giọt nước nhỏ lại giúp hắn giải quyết vấn đề lớn. Cho đến bây giờ, Lục Ly mới hoàn toàn chắc chắn, nữ tử kia không phải tới để ám sát hắn. Tùy tiện làm một động tác nhỏ, lại giúp hắn khai mở một vấn đề phức tạp từ lâu, thực lực của nữ tử này quả nhiên mạnh tới mức hắn không cách nào tưởng tượng nổi. Người mạnh như thế, muốn giết hắn so với việc giết chết một con kiến có gì khác nhau, như vậy sao ám sát hắn được? Hắn bước qua, cung kính khom mình hành lễ: - Đa tạ tiểu thư chỉ điểm, Lục mỗ thật lòng cảm kích. Hoa Hồng Lửa quay đầu cười nhạt, nhưng không nói gì, nắng sớm chiếu rọi trên mặt nàng, khiến nàng trông giống như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm, đẹp đến chói mắt. Hoa Hồng Lửa không để ý Lục Ly, nhẹ gật đầu, xoay người mang theo cường giả Ngũ Kiếp rời khỏi, khiến người cảm giác nàng giống như là một người câm, vốn không biết nói chuyện. Lục Ly lại lần nữa cúi người hướng Hoa Hồng Lửa, có lẽ điều này chẳng đáng gì với nàng, nhưng đối với hắn là ơn lớn, hắn thầm biết ơn. - Ha ha! Một người trẻ tuổi bộ dáng như công tử lang thang ở bên cạnh cười nhạt hai tiếng, ra tiếng mỉa mai nói: - Kiểu bắt chuyện này của ngươi khá mới mẻ, đáng tiếc vẫn vô dụng. Lục Ly cười cười, không có để ý công tử ca tranh phong cật thố này, xoay người trở lại khoang thuyền. Hắn muốn tranh thủ thời gian tham ngộ sâu hơn thứ vừa tham ngộ. Vào khoang thuyền, Lục Ly mở ra thần văn và cấm chế trong phòng, một bên luyện hóa thần dược, một bên đi vào cảnh giới Mộng Huyễn, tập trung tinh thần tham ngộ Bác Long thuật. Khi Bác Long thuật đại thành, dựa theo lý luận thì thân thể có thể ngắn ngủi tăng lên gấp ba mươi lần, tuy chỉ trong thời gian ngắn, nhưng lực lượng gấp ba mươi lần thì mạnh cỡ nào? Tử Đế dựa vào thần thuật kinh thiên này đè đầu rất nhiều Đại Đế. Hiện tại có hy vọng tu luyện thành công thần thuật nghịch thiên của Tử Đế, hỏi sao Lục Ly không kích động, không nỗ lực cho được? Lục Ly bế quan, bên ngoài vẫn như cũ. Hoa Hồng Lửa một mình mỗi ngày uống rượu trong tửu quán, hoặc là uống trà, hoặc là nghe kịch, mỗi buổi tối nàng sẽ lên sàn thuyền đứng một mình. Khóe môi Hoa Hồng Lửa luôn treo nụ cười, khiến người cảm giác như tắm gió xuân, nhưng sâu tận xương là lạnh lùng ngăn cách người xa nghìn dặm. Từ khi lên thuyền, Hoa Hồng Lửa không nói chuyện với bất kỳ ai, lúc kêu rượu cũng không mở miệng, đều giao cho lão nhân đi theo bên cạnh nàng giao thiệp. Chiến thuyền tiếp tục tiến lên, lúc đi lúc ngừng, ngẫu nhiên gặp Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào thì chiến thuyền sẽ dừng lại, người của Thiên Viêm Đảo sẽ đi gần đó lấy một ít báu vật, cũng có người xuống chiến thuyền. Ngẫu nhiên bùng nổ một ít xung đột, nhưng không ai dám công kích người của Thiên Viêm Đảo, người trên chiến thuyền mấy lần gặp công kích, bị giết mười mấy người. Người của Thiên Viêm Đảo nói ra khỏi chiến thuyền sẽ không chịu sự bảo hộ của bọn họ, dù nhóm người kia có chết ngay trước mặt thì người của Thiên Viêm Đảo cũng sẽ không để ý. Đây là quy củ của Thiên Viêm Đảo, người Ngân Viêm Hải Vực đều biết quy củ này. Chiến thuyền lúc đi lúc dừng, không ngừng có người lên rồi xuống. Hoa Hồng Lửa luôn ở chiến thuyền, mỗi lần đều qua lại giữa tửu quán, quán trà và sàn thuyền, trở thành phong cảnh xinh đẹp trên chiến thuyền. Thời gian rất nhanh lại qua đi ba tháng, chiến thuyền đến trung bộ Ngân Viêm Hải Vực. Hôm nay chiến thuyền đậu lại một hòn đảo lớn ở trung bộ, đảo này là một hòn đảo lớn không di động, cũng là một trong các đảo lớn nhất Ngân Viêm Hải Vực, địa bàn của một trong năm thế lực lớn, Ngô gia. Ngô gia là Đại Đế gia tộc, Đại Đế của gia tộc bọn họ rất mạnh, nổi tiếng trong Tam Trọng Thiên, năm đó bởi vì đánh chết một Đại Đế mà uy danh thiên hạ. Ngô Dương. Người ta thường gọi là Dương Đế, Đại Đế bị đánh chết tất nhiên là Tử Đế. Hòn đảo này tên là Dương Đế Đảo, là một trong các đảo linh khí dày đặc nhất trong Ngân Viêm Hải Vực, đảo còn có một Nguyên Thủy bí cảnh. Đương nhiên, Nguyên Thủy bí cảnh này không dành riêng cho Ngô gia, Ngô gia không bá chiếm bí cảnh này. Chiến thuyền ngừng lại hai ngày trong Dương Đế Đảo, nhiều người lên chiến thuyền, trong đó có một công tử của Ngô gia. Công tử Ngô gia mang theo một cường giả Ngũ Kiếp, rất phô trương. Công tử Ngô gia vừa lên liền bị Hoa Hồng Lửa hấp dẫn, như ruồi bọ bám dính nàng. Hoa Hồng Lửa hoàn toàn mặc kệ, công tử Ngô gia có chút phong độ, không dám xằng bậy. Phỏng chừng hắn có chút kiêng kỵ khi ở trên chiến thuyền, mang theo bảo tiêu cũng không dám xằng bậy, chỉ dám một đường đi theo bảo hộ. Đến ban đêm, sàn thuyền xuất hiện cảnh tượng khá thú vị, Hoa Hồng Lửa đứng một bên, công tử Ngô gia đứng bên kia, hộ vệ Ngũ Kiếp của hai người như hai khúc gỗ đứng bên cạnh. Người khác không dám tới gần, công tử Ngô gia sẽ không khách khí với bọn họ. Chiến thuyền tiếp tục tiến lên, Lục Ly luôn bế quan, Bác Long thuật sắp đại thành, bất cứ chuyện gì đều không quan trọng bằng chuyện này, dù bên ngoài có Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào, báu vật bay đầy thế giới thì Lục Ly đều sẽ không để ý. Sức chiến đấu tăng lên quan trọng hơn bất kỳ báu vật gì, sức chiến đấu không cao thì dù có được thần binh Thánh Hoàng thì sao chứ? Vẫn không phát huy ra uy lực, thậm chí rất có thể không sử dụng được. “Thành công!” Một tháng rưỡi sau, vẻ mặt Lục Ly mừng như điên mở mắt ra, hắn bởi vì quá mức kích động mà hít thở dồn dập, tim đập nhanh, cảm giác giống như là uống say vậy. Lục Ly rất muốn bây giờ thử nghiệm, hoàn toàn thúc đẩy Bác Long thuật thì lực lượng thân thể sẽ mạnh đến mức nào? Nhưng cuối cùng hắn không có xằng bậy, bởi vì một khi hoàn toàn thúc đẩy thì khí huyết của hắn sẽ cực kỳ khủng bố, đến lúc đó kinh động rất nhiều người, sẽ khiến cường giả của Thiên Viêm Đảo hiểu lầm. Bùm!
Bình luận facebook