-
Chương 3326-3330
Chương 3326 Mười một năm
Lục Ly vừa tu luyện thần lực, vừa dựa vào ngọn lửa luyện thể, ngẫu nhiên hắn sẽ đi ra ngoài một chút, rất nhanh luyện hóa mấy chục gốc thần dược, sau đó chậm rãi tiến vào luyện hóa dược lực. Gốc cây kia hắn chuẩn bị luyện hóa toàn bộ, ngay cả lớp vỏ cũng không tha, kiến hỏa gần như cũng bị hắn ăn xong. Chỉ cần ngoại giới không ai đến quấy rầy hắn, hắn chuẩn bị ở đây bế quan vài năm, một là củng cố thần thể, hai là tránh bị phát hiện. Mặt khác còn có một việc, hắn mơ hồ có cảm giác, lần này thần thể tiểu thành của hắn khác lúc trước, có lẽ sẽ có thần thông đặc thù, hắn cần thời gian tìm hiểu một chút. Thời gian thoáng qua đã là nửa năm. Sí Viêm Đảo thật an tĩnh, không ai đến đây, bên này tuy còn có vô số người thảo luận, nhưng không ai đến nữa, đều tụ hội ở phía bắc, lực chú ý đều hướng về phía bắc. Bởi vì! Phía bắc xuất hiện một chuyện rất thú vị, có người tập kích quân sĩ và cường giả Ngô gia, hơn nữa người tập kích không phải một hai người, người bị giết rất nhiều. Bên kia xuất hiện rất nhiều người thần bí, nơi nơi tán loạn, giết người xung quanh, khiến thế cục loạn lạc, hỏng bét. Vốn người của Ngô gia đang truy tung Lục Ly, hiện tại Lục Ly mất tích, ngược lại xuất hiện rất nhiều người thần bí? Có người hoài nghi... Những người thần bí và người tập kích chiến thuyền Thiên Viêm Đảo là một, bởi vì bộ dáng không khác nhau lắm, lai lịch thần bí, sau khi bị giết căn bản không tra ra được thân phận. Còn có người hoài nghi những người này đến cùng Lục Ly. Hỏa nhân này là dư nghiệt thủ hạ năm đó của Tử Đế, bọn họ đến Ngân Viêm Hải Vực là vì báo thù. Bất luận thế nào, nước này đã bị quấy đục. Ngô gia triệu tập trên trăm vạn người, nửa năm đã bị đánh chết hơn mười vạn, trưởng lão Ngô gia đã chết hơn mười người, bậc cha chú gia tộc họ Ngô cũng tự tọa trấn phía bắc. Dương Đế cuối cùng cũng biết việc này, đại sự như thế không thể nào giấu diếm Dương Đế. Nhưng sau khi Dương Đế được truyền báo, không tỏ ra tức giận gì, chỉ để trưởng lão Ngô tộc đến đó giám sát, trừ phi liên quan đến tồn vong sinh tử của gia tộc, việc còn lại đều không cần đi quấy rầy hắn. Thân là cường giả Đế Cấp, còn là Đại Đế mạnh nhất Ngân Viêm Hải Vực, Dương Đế cũng có kiêu ngạo của cường giả. Nếu chỉ là chuyện của một đám tiểu nhân vật lại cần hắn ra tay, vậy đám hậu đại này thật vô dụng, chết một đám cũng xem như hồi chuông cảnh tỉnh bọn họ. Đám người thần bí kia là ai? Vấn đề này quanh quẩn trong lòng mọi người Ngân Viêm Hải Vực, nhưng có thể xác định một điều, đám người thần bí này hẳn không phải người của Ngân Viêm Hải Vực. Các thế lực lớn của Ngân Viêm Hải Vực rất hiểu rõ lẫn nhau, thậm chí đến các thế lực gia tộc có bao nhiêu cường giả bọn họ đều biết. Tuy Ngân Viêm Hải Vực có vô số lão ma, nhưng đám lão ma này không thể nào liên hợp lại. Cho dù liên hợp, thời gian trước, Ngô gia đánh chết mấy chục người, lại không có ai bị nhận ra thân phận Nói cách khác, mấy chục người bị giết chết này đều không phải người của Ngân Viêm Hải Vực. Những người bị giết chết có hơn mười cường giả Ngũ Kiếp, có thể ẩn núp nhiều cường giả Ngũ Kiếp, chỉ có đại thế lực siêu cấp, vậy chỉ có thể là người của địa lục khác. Phía bắc Ngân Viêm Hải Vực có Phi Hỏa Đại Lục, phía nam có Thần Phong Đại Lục. Thần Phong Đại Lục không có khả năng, bởi vì thế lực của Thần Phong Thế Lực không dám đối đầu với thế lực của Ngân Viêm Hải Vực. Như vậy chỉ còn một khả năng, nhóm người này đến từ Phi Hỏa Đại Lục. Phi Hỏa Đại Lục là lục địa lớn thứ hai Tam Trọng Thiên, cường giả trong đó nhiều như mây, thế lực lớn và cường giả viễn cổ nhiều vô số kể, có một thế lực siêu cấp đến Ngân Viêm Hải Vực muốn làm mưa làm gió cũng có thể lý giải. Thế lực siêu cấp của Phi Hỏa Đại Lục tiến công Ngân Viêm Hải Vực! Tin tức này truyền ra, rất nhanh truyền khắp cả Ngân Viêm Hải Vực. Cùng lúc đó, tộc trưởng Ngô gia cũng triệu tập tộc trưởng thế lực còn lại, cùng một vài lão ma Ngân Viêm Hải Vực, cùng nhau tụ hội ở phía bắc Câu Đế Thành. Chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo bị tập kích, người của Ngô gia bị giết, lần này còn khai chiến ở phía bắc. Phía bắc là địa bàn của Câu Đế, động thủ ở địa bàn của Câu Đế, vậy là không tôn trọng Câu gia, lần này đắc tội ba đại thế lực. Nhóm lão ma của Ngân Viêm Hải Vực cũng nổi giận. Nếu chỉ là một hai lão ma tiến vào, vậy không sao cả. Thậm chí nếu thế lực này quang minh chính đại xuất hiện, muốn tranh đoạt Ngân Viêm Hải Vực, vậy cũng có thể lý giải. Nhưng thế lực này giấu đầu lộ đuôi, chỉ muốn thực hiện âm mưu quỷ kế, chuyện này không tránh khỏi bị vài lão ma phản cảm. Nhóm lão ma của Ngân Viêm Hải Vực tuy đấu đá lẫn nhau không ngừng, thường xuyên đánh sống đánh chết, chiến đấu không ngớt. Nhưng bọn họ đã ở Ngân Viêm Hải Vực rất nhiều năm, đã sớm xem nơi này là nhà của bọn họ. Người một nhà cãi nhau ầm ĩ thật bình thường, nhưng nếu có người ngoài vào ức hiếp bọn họ, bọn họ sẽ đoàn kết chống lại người ngoài. Cường giả hội tụ trong Câu Vương Thành, mấy thế lực lớn rất nhanh thống nhất ý kiến, đều tự triệu tập nhân thủ, cùng nhau lùng bắt đám người thần bí này. Sau khi tìm được thì tận lực bắt sống, nghĩ biện pháp khảo vấn người chủ mưu. Vô số người mở ra vực môn, liên tục truyền tống, mấy đại gia tộc treo giải thưởng giá trên trời, kêu gọi mọi người Ngân Viêm Hải Vực hành động, chống lại kẻ thù bên ngoài. Vô số cường giả phóng đến phía bắc, truy tung những cường giả thần bí khắp thế giới này, thậm chí tại thời khắc này, mọi người dường như đã quên Lục Ly. Hoặc trong tiềm thức nghĩ rằng Lục Ly và đám người nay là một giuộc. Đám người thần bí kia đại náo phía bắc Ngân Viêm Hải Vực là vì mang Lục Ly rời đi. Lục Ly ở Sí Viêm Đảo lại thật an nhàn, không ai quấy rầy hắn, hắn không ngừng lợi dụng ngọn lửa luyện thể, thường ra ngoài luyện hóa mấy chục gốc thần dược, không có viêc gì tìm hiểu chân ý pháp trận, sống qua ngày thật an nhàn.
Chương 3327 Mười một năm
Đại bộ phận nhân lực Ngân Viêm Hải Vực đều hướng về phía bắc, đều không ai đến Sí Viêm Đảo. Thần dược nơi này bị Lục Ly luyện hóa, nơi này còn có nhiều người chết, bầu không khí thật xui xẻo. Nói thế nào đi nữa, Ngô gia ở đây chết nhiều người như vậy, ai lại rảnh rỗi chạy đến nơi này! Phía bắc tụ tập vô số cường giả, những người thần bí này rốt cục bị lùng bắt, cũng bị giết không ít, nhưng toàn bộ người thần bí đều hiểu một loại độn thuật thần bí, trong thời gian ngắn, tốc độ bạo tăng, muốn đuổi giết cũng rất khó khăn. Đám người thần bí này đều bỏ chạy về phía bắc, bên này tự nhiên triệu tập cường giả vây sát. Nhưng thuật độn thuật của nhóm người này thật sự mạnh, mấy đại gia tộc, còn có vô số lão ma truy sát, truy sát hơn nửa năm, cuối cùng chỉ chém giết hơn trăm người, còn lại có mấy trăm người trốn vào trong Phi Hỏa Đại Lục. Tại đây, sau khi đám người thần bí trốn vào Phi Hỏa Đại Lục, người của Ngân Viêm Hải Vực không dám tiếp tục đuổi giết. Cường giả Thần Phong Đại Lục không dám tiến vào Ngân Viêm Hải Vực, đồng dạng, cường giả của Ngân Viêm Hải Vực cũng không dám tiến vào Phi Hỏa Đại Lục. Đối với người của Ngân Viêm Hải Vực, nơi của bọn họ là nông thôn, Phi Hỏa Đại Lục mới là thành phố lớn. Bọn họ dám đi đại thành trì, khẳng định sẽ bị đánh đuổi toàn bộ, thậm chí có thể bị giết chết. Năm đó, Dương Đế từng đi Phi Hỏa Đại Lục một chuyến, kết quả mới đi vào nửa năm đã bị bức lui. Hơn nữa, sau khi hắn trở về, trực tiếp bế quan trăm năm, tuy không thể xác định hắn bị thương, nhưng trăm năm giấu mặt, đủ nói rõ rất nhiều vấn đề... Người thần bí lui vào Phi Hỏa Đại Lục, sự tình như vậy đứt đoạn. Các đại gia tộc Ngân Viêm Hải Vực đồng tâm hiệp lực, đuổi đám người này chạy về Phi Hỏa Đại Lục, chuyện này đối với người của Ngân Viêm Hải Vực là một trận đại thắng. Đương nhiên, đây chỉ là tình huống bề ngoài. Trên thực tế, lần này Ngô gia tổn thất thảm trọng, người thần bí đã đánh chết hơn vạn người, hai bên đều chết cường giả Ngũ Kiếp. Quan trọng nhất là, đám gia tộc Ngô gia đều chiếm thế sân nhà, hơn nữa hơn một nửa cường giả Ngân Viêm Hải Vực đều xuất động, mới đánh lui đám người thần bí. Đây cũng không phải chuyện vinh quang gì, thậm chí có thể nói là chuyện thật mất mặt. Cộng thêm Lục Ly ở Sí Viêm Đảo oanh sát nhiều người như vậy, lần này, Ngô gia tổn thất lớn, mặt mũi cũng đau rát... Nhưng Lục Ly mất tích, người thần bí chạy về Phi Hỏa Đại Lục, bọn họ có thể làm sao bây giờ? Chỉ có thể đặt nỗi hờn dỗi này trong lòng. Trong khoảng thời gian này, Ngân Viêm Hải Vực an tĩnh hơn nhiều, Ngô gia và Thiên Viêm Đảo, còn có một vài lão ma nhịn đến uất nghẹn? Trong khoảng thời gian này nếu còn đi gây sự, thật dễ dàng trúng đạn... Sí Viêm Đảo dường như bị lãng quên, Lục Ly ở nơi này lẻ loi một năm, không có ai tiến vào đảo nhỏ, thậm chí còn không có người đến gần nơi này. Lục Ly quên đi phân tranh bên ngoài, thời gian đã hơn một năm, thần thể tiểu thành xem như ổn định, pháp tắc thần âm có bước tiến tăng vọt, hiểu ra mấy chỗ mấu chốt. Duy nhất khiến Lục Ly tiếc nuối là thần thể tiểu thành, hắn vẫn cảm thấy có thể thức tỉnh năng lực nào đó, nhưng vẫn không tìm hiểu ra được, vẫn cảm thấy thiếu gì đó. Huyết Linh Nhi mấy năm nay tiến bộ thần tốc, vẫn tìm hiểu thần văn viễn cổ, qua một năm này, có tiến bộ rất lớn. Nó bắt tay phá giải bức cổ họa sơn thủy kia. Lục Ly gần đây tìm hiểu chân ý pháp tắc thần âm đã đến bước mấu chốt. Cái gì hắn cũng không quản nữa, an tĩnh ở trong cảnh giới mộng ảo, quên hết thời gian, quên tùy thời có thể phát sinh nguy hiểm, quên hết thảy. Bế quan suốt mười một năm! Ngoài thời gian ngủ say, sau khi Lục Ly tỉnh lại lập tức bế quan, Huyết Linh Nhi vẫn theo dõi tình cảnh bốn phía, một khi có người tới gần, Huyết Linh Nhi sẽ phát hiện, cho nên Lục Ly không quản gì nữa. Hôm nay, Lục Ly rốt cục tỉnh lại, không phải chân ý pháp trận thần âm đại thành mà là Huyết Linh Nhi truyền âm cho hắn, có người đến gần đảo nhỏ. - Ta bế quan bao nhiêu năm rồi? Lục Ly ngẩng đầu thì thào, cảm giác thanh âm hơi khàn khàn, hắn sửng sốt một lát, đứng lên nói: - Hẳn đã đến lúc nên đi Phi Hỏa Đại Lục rồi. Người tới là một lão ma, một lão ma tu luyện hỏa hệ. Hắn đến nơi này muốn thử thời vận, xem có gặp thần dược siêu cấp như Thiên Chúc Quả không. Sau khi hắn tiến vào trong đảo nhỏ, bị Huyết Linh Nhi tra xét ra, Lục Ly cảm ứng được thần văn hắn bố trí bị động vào, người nọ đã tiến vào khu vực hồng hỏa. Đôi mắt Lục Ly lóe sáng, ánh mắt hiện lên sát ý rõ ràng, hắn chuẩn bị giết người này. Mặc kệ người này có phải người của Ngô gia không, hắn đều phải chém giết. Nếu không tin tức lộ ra ngoài, ẩn núp mấy năm nay của hắn sẽ không còn ý nghĩa, Ngô gia sẽ tụ tập chặn đánh hắn. Người nọ tiến vào khu vực tử hỏa, trong tay cầm một hạt châu màu đỏ, giống như có thể tránh lửa. Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, đại khái đoán được chiến lực của người này hẳn không quá mạnh, chỉ là Ngũ Kiếp sơ kì. Lục Ly trầm ngâm một lát, truyền âm cho Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, dụ dỗ hắn đến bên cạnh khu vực bạch hỏa! Huyết Linh Nhi lặng lẽ vươn ra xúc tua, sau đó quẹo một vòng trước lão ma. Lão ma vốn đang tìm kiếm thần dược xung quanh, phát hiện được Huyết Linh Nhi, vẻ mặt mừng như điên, bàn tay to muốn bắt lấy Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi làm có thể bị hắn bắt được, hơn nữa nó là hồn thể, muốn bắt cũng không nhất định bắt được. Huyết Linh Nhi rất nhanh rụt về, lão ma kia điên cuồng đuổi theo, không buông tha. Thần dược đều có linh tính, trong mắt hắn, Huyết Linh Nhi đào tẩu ngược lại là thần dược tuyệt thế. Rất nhanh Huyết Linh Nhi rút xúc tua về khu vực bạch hỏa. Lão ma cũng đuổi tới bên cạnh khu vực bạch hỏa, ánh mắt hắn dần lộ ra vẻ sợ hãi và hối hận, cũng không dám tiến vào khu vực bạch hỏa. Xoẹt xoẹt! Ngay lúc này, khu vực bạch hỏa sáng lên đao mang kinh thiên. Đao mang kia xoay chuyển vài vòng, mang theo bạch hỏa đầy trời, thổi quét đến.
Chương 3328 Thần thông đặc thù của thần thể tiểu thành
Lão ma còn đang hối hận không bắt được Huyết Linh, phản ứng châm một chút, bị bạch hỏa bao trùm. Toàn thân hắn bốc khói đen, đau đến quay cuồng trên mặt đất. - Trốn thôi! Bản năng muốn sống khiến hắn phản ứng lại, tuy bị thương phi thường nặng, nhưng hắn bay mạnh lên. Ngay lập tức, một thân ảnh bay ra từ trong khu vực bạch hỏa, đánh lên người lão ma, một đôi tay hữu lực còn ôm hắn gắt gao. - Hả? Lão ma sợ tới mức hồn phi phách tán, hắc quang trong tay sáng lên, vỗ mạnh lên ngực Lục Ly. Lục Ly cũng không để ý, ôm người này quay cuồng, trực tiếp lăn vào trong khu vực bạch hỏa. - A...! Lão ma kêu lên thảm thiết, sau đó rất nhanh bị chết cháy. Bạch hỏa hắn còn không chịu nổi, nếu không vừa rồi đã bị truy tung. Trước khi chết, hắn đấm Lục Ly hai chưởng, đánh Lục Ly đau đến nhe răng trợn mắt, đau đến cong người. - Hả? Người nọ bị chết cháy rồi, Lục Ly ôm thi thể cháy đen trên mặt đất, nội tâm hắn trở nên kinh nghi. Vừa rồi khi lão ma công kích hắn, hắn cản giác trong cơ thể có vô số năng lượng ẩn hình bắt đầu khởi động, gần ngực mơ hồ có năng lực tụ tập đến chỗ công kích. - Chẳng lẽ... Lục Ly vứt thi thể cháy đen sang một bên, bắt đầu ngồi xếp bằng, cẩn thận cảm ứng năng lượng này. Vừa rồi hai chưởng của lão ma kia rất cường đại, hắn ngoài cảm giác đau, cũng không bị thương thế quá nặng, chẳng lẽ là nhờ năng lượng này! - Năng lượng này đến từ đâu? Tra xét một trận, Lục Ly phát hiện năng lượng này lại an tĩnh trở lại, ẩn núp trong mỗi tấc máu thịt của hắn, nếu không tra xét rõ ràng, căn bản không thể cảm ứng. Hắn trầm ngâm một lát, nhớ tới kim quang trong lôi điện của trận lôi kiếp kia. Trong mỗi dòng lôi điện đều có kim quang, lôi điện tổn thương bản thân, sau đó bản thân rất nhanh được chữa khỏi, chẳng lẽ năng lượng kim quang này ẩn núp trong cơ thể mình? Những năng lượng này không chỉ có thể chữa khỏi thân thể, còn có thể tăng cường phòng ngự? Lục Ly lúc trước vẫn có cảm giác mơ hồ, thần thể tiểu thành hẳn sẽ có bất đồng, nhưng luôn phát hiện không được. Hiện tại bị công kích, hắn mới phát giác, thì ra có thể tăng cường phòng ngự? - Thử xem! Lục Ly xoay nắm tay, tự đánh mình, đồng thời thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng. Hắn nện nắm đấm xuống, năng lượng gần đùi quả nhiên tự động tụ tập, xuất hiện ở khu vực bị công kích. Ầm! Cặp đùi tê rần, nhưng không có thương thế gì, đương nhiên, Lục Ly cũng không dùng lực lượng quá mạnh mẽ. Trên mặt Lục Ly lộ thần sắc vui mừng, năng lượng này tụ tập lại, lực phòng ngự ở đùi quả nhiên tăng lên nhiều. Vù! Lục Ly lấy ra một thanh thần binh, hung hăng bổ tới đùi. Lần này vẫn như thế, bất đồng là đùi bị thương. Khiến Lục Ly mừng như điên chính là thân thể hắn lấy tốc độ biến thái khôi phục lại như cũ. Nếu không phải còn cảm giác đau đớn, hắn cũng không nhìn ra bị chém thương. - Thần thể tiểu thành quả nhiên rất mạnh! Trên mặt Lục Ly cười nở hoa, đồng thời trong mắt đều là vẻ chờ mong. Hiện tại thần thể vô thượng của hắn đang ở tầng thứ hai, nếu có thể tiến vào tầng thứ ba sẽ rất mạnh? Nếu thần thể vô thượng đại thành thì sao? Có phải hay không đao thương bất nhập, giết không chết? - Không đúng... Lục Ly nghĩ tới Tử Đế, Tử Đế mạnh như vậy, thân thể vô địch Tam Trọng Thiên, nhưng vẫn bị chém đứt đầu. Thần thể vô thượng đại thành cũng không phải thật vô địch. Nhưng phòng ngự và thân thể khẳng định mạnh đến đáng sợ. Luc Ly nhắm mắt tìm hiểu một trận, hắn đứng dậy, thu vào không gian giới của lão ma, sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Lão ma này không biết thân phận của hắn, lỡ như là người của Ngô gia thì sao? Cho nên hắn vẫn nên rời đi là tốt nhất, thời gian trôi qua lâu như vậy, thần thể của hắn vẫn ổn định, cũng nên rời khỏi Phi Hỏa Đại Lục rồi. Hắn xông ra ngoài, cũng không bay vượt qua hư không, mà cải trang giả dạng, ẩn mình bay đến đảo nhỏ gần đó. Bay bốn năm canh giờ, hắn tiến vào trong một đảo nhỏ, cưỡi Truyền Tống Trận của đảo nhỏ rời khỏi. Một đường truyền tống, một đường thay đổi trang phục, truyền tống hơn trăm lần, Lục Ly ngừng lại trong một đại thành. Lúc trước Thiên Tàn lão nhân từng nói, bên này không có Truyền Tống Trận, hiện tại rất nhiều thành trì đều có Truyền Tống Trận, nhưng tất cả Truyền Tống Trận đều thật mới, hẳn là mấy năm gần đây mới xây dựng. Có lẽ lúc Thiên Tàn lão nhân đại náo Ngân Viêm Hải Vực, nơi này quả thật không có Truyền Tống Trận. Nhưng tốc độ truyền tống quá chậm, rất nhiều đảo nhỏ đều chậm rãi di động, cho nên truyền tống đôi khi phải đi đường vòng, phí dụng truyền tống còn đặc biệt đắt, còn đắt hơn Thần Phong Đại Lục. Lục Ly ở trong thành trì tìm hiểu một vài tin tức, mấy năm gần đây Ngân Viêm Hải Vực an tĩnh rất nhiều. Chuyện lớn duy nhất xảy ra là Câu gia ở phía bắc, có một thiếu nữ yêu nghiệt, chưa đến trăm tuổi đã đột phá Ngũ Kiếp, tạo ra oanh động rất lớn. Việc này Lục Ly cũng không thèm để ý, hắn chỉ nghĩ phải làm sao an toàn đi đến Phi Hỏa Đại Lục. Sau khi hắn tổng hợp lại tin tức, cuối cùng quyết định tiếp tục lên chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo, bay đi Phi Hỏa Đại Lục. Người thần bí bị đánh lui, chiến thuyền Thiên Viêm Đảo khôi phục lại bình thường,. Mấy năm nay cũng không xảy ra chuyện gì. Sau khi Lục Ly tìm hiểu rõ ràng, đi vào trong một tòa đại thành gần đó, tìm được phân đà của Thiên Viêm Đảo, sau khi giao ra thần thạch, an tĩnh chờ đợi chiến thuyền đến. Kỳ thật lần trước Lục Ly tìm nhiều thần thạch như vậy, Thiên Viêm Đảo cũng không có bổ thần thạch cho hắn, sau đó hắn bị người của Ngô gia đuổi giết, hắn trực tiếp chạy thoát. Lần này Lục Ly không dám bổ thần thạch ở Thiên Viêm Đảo nữa, mà là lấy thân phận hoàn toàn mới lên chiến thuyền. Mấy thế lực lớn Ngân Viêm Hải Vực lúc trước liên hợp nhau chống lại người thần bí, lỡ như hắn bại lộ thân phận, người của Thiên Viêm Đảo bán hắn cho Ngô gia thì sao? Sau hai ba ngày, Lục Ly lên chiến thuyền. Sau khi hắn bước lên chiến thuyền, lặng lẽ cầu nguyện, hy vọng lần này thuận buồm xuôi gió, đừng xảy ra chuyện xui xẻo gì...
Chương 3329 Câu Vương Thành
Lục Ly ở trong một khoang thuyền hai tầng, sau khi hắn tiến vào khoang thuyền, cũng không đi ra nữa. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, xác định không ai truy tung hắn, hắn trực tiếp bế quan, chuẩn bị không đến Phi Hỏa Đại Lục, tuyệt không xuất quan. Chiến thuyền lần này phi hành thật an nhàn, không còn người dám công kích nửa đường vào chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo. Mấy năm nay, nội tâm cường giả Thiên Viêm Đảo uất nghẹn muốn bùng nổ, nếu còn có lão ma đui mù nào dám đến tập kích, phỏng chừng sẽ bị đánh tơi tả. Cường giả trên chiến thuyền có rất nhiều, hơn nữa, mấy năm nay, trên chiến thuyền còn ngẫu nhiên có cường giả cấp lĩnh chủ tọa trấn. Mục đích của những cường giả cấp lĩnh chủ này không phải vì bảo hộ chiến thuyền mà vì ôm cây đợi thỏ. Thiên Viêm Đảo vẫn chờ cơ hội, cơ hội lập uy, một cơ hội đoạt lại vinh quang. Những năm gần đây, bọn họ ước gì có người đến Thiên Viêm Đảo gây sự, sau đó bọn họ đại khai sát gới, trọng chấn hùng phong của Thiên Viêm Đảo. Giờ đây, trên chiến thuyền của Lục Ly còn có một cường giả cấp lĩnh chủ, nhưng người thường không biết tồn tại của hắn. Ngay cả quân sĩ của Thiên Viêm Đảo cũng không biết, chỉ có mấy chục cường giả Ngũ Kiếp biết. Đáng tiếc, hiện giờ phi thường an toàn, dọc đường đi không gặp cản trở gì, mấy năm gần đây, căn bản không có người dám tìm đến thế lực lớn gây sự. Những lão ma này không ngốc, sẽ không làm bia đỡ đạn. Chiến thuyền vượt lên trước rất nhanh, Lục Ly tiếp tục tu luyện, tìm hiểu pháp tắc mười một năm, cũng không thành công, có thể tưởng tượng huyền diệu của pháp tắc này. Ngộ tính của Lục Ly không tính tuyệt đỉnh, nhưng tuyệt đối không kém, nếu không cũng sẽ không trẻ tuổi như thế đã có chiến lực hiện tại. Lục Ly cũng không gấp gáp, nếu pháp tắc này có thể tìm hiểu trong thời gian ngắn, vậy khẳng định không lợi hại. Càng là pháp tắc cường đại, càng phức tạp, càng khó tìm hiểu. Hắn phi thường chờ mong lúc pháp tắc này đại thành sẽ phóng xuất ra uy lực cường đại thế nào? Chiến thuyền vượt lên trước rất nhanh, trên đường nếu gặp Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào sẽ ngừng một chút. Cường giả và quân sĩ của Thiên Viêm Đảo sẽ đi ra, một bộ phận người trên thuyền cũng sẽ đi ra, sau khi thu hoạch đủ bảo vật sẽ tiếp tục đi về trước. Đi đi ngừng ngừng như vậy, trong nháy mắt đã năm tháng trôi qua, chiến thuyền đã tiến vào trong bắc bộ Ngân Viêm Hải Vực, sau mấy ngày, sẽ đến Câu Vương Thành, thành trì lớn nhất bắc bộ. Trên chiến thuyền có một bộ phận người phải đi Câu Vương Thàn, cũng có một bộ phận người chuẩn bị đi xuống du ngoạn. Chiến thuyền dừng lại ở Câu Vương Thành mười ngày, chiến thuyền cũng cần bổ sung năng lượng chữa trị một phen. Sau ba ngày, chiến thuyền đi ra ngoài một tòa đại thành. Tòa đại thành kia ở trên vách đá, hơn nữa trôi nổi trên không trung, giống như một tòa đảo treo lơ lửng. Rất nhiều người trong chiến thuyền đi xuống, chỉ có một ít người bế quan không nhúc nhích, Lục Ly ở trong đám người này. Đối với đại thành như vậy, Lục Ly không có chút hứng thú, hắn cũng sợ sẽ xảy ra chuyện, vẫn ngoan ngoãn ở trên chiến thuyền thì tốt hơn. Người của Thiên Viêm Đảo tiến vào mấy chục cường giả, để lại một cường giả Ngũ Kiếp tọa trấn, quân sĩ lưu lại một trăm, đám người còn lại đều vào thành. Cứ mãi ở trên chiến thuyền, người của Thiên Viêm Đảo cũng rất buồn chán, cho nên mỗi lần đến đại thành sẽ dừng lại vài ngày. Người của Thiên Viêm Đảo đi xuống vui chơi, thả lỏng một phen. Chiến thuyền ở ngoài thành trì vẫn thật an toàn, Câu Vương Thành là chủ thành của Câu gia, bên trong ai gây náo loạn đều sẽ chết! Cho dù ngoài thành cũng không ai dám gây loạn. Hơn nữa, chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo, người bình thường còn không có lá gan công kích. Nhưng mà cố tình lại xảy ra chuyện! Ngày hôm sau, trong thành bay ra hai người, vừa ra khỏi thành đã khai chiến, dư âm công kích của hai người không cẩn thận nện lên chiến thuyền, bổ chiến thuyền một vết nứt. - Muốn chết sao? Trên chiến thuyền, một cường giả Ngũ Kiếp tọa trấn nhất thời giận tím mặt, bóp nát ngọc phù, chính mình bay ra khỏi chiến thuyền, phóng đến hai lão ma. Vù vù vù! Cường giả trong Thiên Viêm Đảo bay ra từ trong thành, cường giả cấp lĩnh chủ đang ẩn núp có tốc độ nhanh nhất, hắn nhìn thấy chiến thuyền bị bổ nứt, trong mắt không chỉ không có tức giận, ngược lại đều là vui mừng. Hắn thét dài, một bàn tay vỗ lên một người. Người nọ bị hắn đập một cái chết tươi. Một lão ma thức tỉnh, nhìn thấy người Thiên Viêm Đảo vọt đến nhiều như vậy, hắn vội vàng thở dài nói: - Chư vị đại nhân, đừng giết ta! Vừa rồi người công kích chiến thuyền các ngươi không phải ta, là hắn! Ầm! Đáp lại hắn là một bàn tay to giơ lên trời cao, người của Thiên Viêm Đảo vốn không có cơ hội lập uy gì, hiện tại thật vất vả tìm thấy cơ hội, còn ở ngoài Câu Vương thành, cơ hội như thế sao có thể bỏ qua? Hừ! Cường giả cấp lĩnh chủ kia hừ lạnh, nói: - Mặc kệ ngươi là ai, dám tập kích chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo chúng ta, giết chết không tha! Bọn người Lục Ly bay ra, chiến thuyền bị phá hủy, tất cả mọi người bay về trước. Lục Ly nhìn thấy chiến thuyền bị phá một lỗ lớn, trên mặt lộ vẻ chua sót. Hắn cưỡi chiến thuyền một lần thì bị hủy diệt một lần, chẳng lẽ hắn là sao chổi sao? - Đều theo ta vào thành! Một thống lĩnh bay lại, nói với đám người Lục Ly: - Chiến thuyền cần sửa chữa, ít nhất phải một tháng. Chư vị yên tâm, các ngươi đi vào sẽ có người an bài nơi ăn nơi ở. Chuyện ăn ở, đám người Lục Ly không thèm để ý, Lục Ly chỉ sợ có người nhận ra thân phận của hắn. Hoặc là lần này vốn là một cái bẫy? Cố ý dẫn hắn vào thành? “Hẳn không phải!” Lục Ly lắc đầu, nếu thân phận của hắn bị phát hiện, không cần phiền toái như thế, Ngô gia tới một lĩnh chủ, nháy mắt đập chết hắn là được rồi. Hắn đi theo đại bộ đội tiến vào trong. Thành trì này thật náo nhiệt, ngựa xe như nước, các loại chủng tộc kỳ dị, còn rất nhiều nữ tử mặc hở hang chập chờn qua lại. Đám người Lục Ly được an bài vào một khách điếm lớn. Khách điếm này cũng không phải phân đà của Thiên Viêm Đảo, mà là trong một đại khách điếm tương đối xa hoa.
Chương 3330 Phi Hỏa Đại Lục
Lục Ly sống ở trong một khách điếm, lập tức mở ra cấm chế, còn để Huyết Linh Nhi bố trí thần văn. Có bất luận ai tới gần, hắn đều sẽ trực tiếp vượt hư không. Một tháng này, Lục Ly ở trong nơm nớp lo sợ, nhưng may là không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Sau một tháng, Lục Ly được biết là có thể lên thuyền. Chiến thuyền đã được sửa chữa xong, sau khi Lục Ly lên thuyền, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, cũng không phát hiện dị trạng đặc biệt nào. Duy nhất khiến Lục Ly kinh nghi bất định là lần này đến năm cường giả thần bí, nhóm người này đều mang mặt nạ cao cấp, ẩn tàng thân phận. Nhất là một nữ tử, trang dung thoạt nhìn là lão thái thái, Lục Ly thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, đây kỳ thật là một nữ tử trẻ tuổi, còn phi thường trẻ tuổi… Năm người này hẳn là thực lực đều rất mạnh, hơn nữa thân phận địa vị cao. Lục Ly phát hiện một trưởng lão Thiên Viêm Đảo tư mình an bài khoang thuyền cho các nàng, còn là khoang thuyền phi thường xa hoa. - Chẳng lẽ là người của Ngô gia? Trong lòng Lục Ly hơi hoài nghi, nhưng hắn nghĩ lại, nếu là tới giết hắn thì không nên mang một tiểu thư trẻ tuổi như thế. Tiểu thư một đại gia tộc vì sao phải nguy trạng thành lão bà, nhóm người này rốt cục có bí mật gì? Lục Ly không nghĩ ra, chỉ có thể âm thầm đề phòng, để Huyết Linh Nhi bố trí thêm mấy thần văn, tình huống không đúng, hắn có thể vượt hư không thoát đi. Ngoài dự liệu của Lục Ly, tiểu thư và mấy cường giả kia tiến vào khoang thuyền rồi không đi ra nữa, cũng không có động tĩnh gì. Thời gian trôi qua một tháng cũng không xảy ra dị trạng gì. Nếu một tháng còn chưa động thủ, vậy nói rõ đây không phải người của Ngô gia. Chiến thuyền phi hành xa như vậy, nhiều cơ hội như vậy, nếu là người của Ngô gia đã sớm động thủ. Thiên Viêm Đảo khẳng định đứng về phía Ngô gia, cho dù không hỗ trợ, cũng sẽ mở một mắt nhắm một mắt. Lục Ly không quan tâm nữa, để Huyết Linh Nhi giám sát tình huống gần đó, chính hắn vừa tiếp tục luyện hóa thần dược, vừa tìm hiểu chân ý pháp tắc Thần Âm. Thần dược còn rất nhiều, thời gian trước đoạt được nhiều không gian giới, trong các không gian giới này có không ít thần dược. Chiến thuyền chuyển động vững vàng, dọc đường đi thật buồn tẻ. Ngoài ngẫu nhiên gặp Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào, mọi người đi xuống nhặt chút tiện nghi, vui vẻ một chút, thời gian còn lại đều ngồi không, hoặc tu luyện. Thời gian an tĩnh như vậy đối với Lục Ly là có thể gặp không thể cầu, sau khi hắn đến Tam Trọng Thiên thường xuyên bị đuổi giết, đều không có thời gian an tĩnh tu luyện. Hắn bế quan trong Sí Viêm Đảo mười năm, cũng bởi vì thật lâu không hưởng thụ thời gian an tĩnh. Chiến thuyền tiếp tục đi về trước, ước chừng tốn tám tháng, chiến thuyền rốt cục đến Phi Hỏa Đại Lục. Ở trên hải vực xa xa, xuất hiện một vùng đại lục, còn có một tòa cự thành hùng vĩ. Trên chiến thuyền, vô số thương nhân hoan hô nhảy nhót. Rất nhiều thương nhân đứng trên sàn thuyền, sắc mặt vui mừng. Đối với bọn họ, đến Phi Hỏa Đại Lục, đại biểu có thể kiếm thần thạch giá trên trời, cũng đại biểu, hành trình lần này an toàn tiêu tốn hết một nửa. Ly Hỏa Thành! Đây là tên thành trì phía trước, đây là cực nam Phi Hỏa Đại Lục, cũng là thành trì lớn nhất nam bộ. Bước vào tòa thành trì này đại biển tiến vào Phi Hỏa Đại Lục. Phân tranh của Ngân Viêm Hải Vực có thể không xem. Cho dù ngươi đắc tội Dương Đế, chỉ cần tiến vào Ly Hỏa Thành, ngươi cũng sẽ hoàn toàn an toàn. Bởi vì Ly Hỏa Thành là một thành trì do thế gia viễn cổ chiếm cứ. Sau lưng thế gia viễn cổ này có một Đại Đế, còn có một Đại Đế tương đối mạnh mẽ. Lúc này, Lục Ly mở mắt, tư liệu của Ly Hỏa Thành hắn đã sưu tầm từ trước. Hắn biết một khi bước vào trong thành trì, hắn sẽ hoàn toàn an toàn. Cho dù người của Ngô gia biết hắn ở trong thành trì, cũng không ai dám động vào hắn. - Phi Hỏa Đại Lục! Lục Ly đi ra khoang thuyền, đứng trên sàn thuyền, nhìn thành trì càng ngày càng gần, một khắc này, hắn đột nhiên có cảm giác muốn rơi lệ. Trong đầu hắn xuất hiện bóng dáng một nữ tử, nữ tử kia tuyệt mỹ như tiên, trong ánh mắt mang theo nét cưng chiều, bên trong thần sắc đều là kiên nghị và quả quyết. - Ta thật lo lắng cho đệ. Về nhà đi, tỷ tỷ làm món thịt Tịch Lộc đệ thích ăn nhất. - Đệ đệ, cầm theo đao của đệ, mang tỷ tỷ đi giết bộ lạc, ai dám ngăn cản chúng ta, giết không tha. - Đệ xem bọn họ có bao giờ xem chúng ta là tộc nhân không? Thậm chí… bọn họ có khi nào xem chúng ta là người không? Nếu không phải nhờ Lục thúc công, tỷ đệ chúng ta hiện giờ còn sống hay không? - Đối đãi với huynh đệ, đệ có thể giúp bạn không tiếc cả mạng sống. Đối đãi với người thân người yêu, đệ có thể bỏ qua hết thảy. Còn đối đãi với địch nhân, đệ phải lãnh huyết vô tình, vừa ra tay phải chém tận giết tuyệt. - Con đường võ đạo, là con đường giết chóc. Nếu đệ muốn trở thành cường giả, muốn trở thành thành chủ, vực chủ, thậm chí Nhân Hoàng, đệ phải giẫm đạp lên vô số thi thể. Một trận chiến, vạn thi khô, từ trước đến nay đều như thế, đệ hiểu chưa? - Nam nhi khi giết người thì phải giết không lưu tình. Nghiệp thiên thu bất hủ, đều nằm trong giết người. Phải có hào khí nam nhân, nghĩa khí cũng rất quan trọng. Giết người chớp mắt, thân nhẹ như lông hồng. Phải có uy bá hào hùng, giết người loạn như ma! Trong đầu Lục Ly hồi tưởng đến mấy câu nói ngày xưa Lục Linh nói, hồi tưởng lại khung cảnh ở chung với Lục Linh, nghĩ đến khổ sở Lục Linh phải chịu từ nhỏ đến lớn. - Tỷ tỷ, đệ đến đây rồi, đệ rốt cục đến Phi Hỏa Đại Lục rồi, đệ rất nhanh có thể gặp tỷ rồi! Lục Ly thì thào, hắn cũng không nhớ đã chia lìa Lục Linh bao lâu, có lẽ thời gian chia lìa còn lâu hơn thời gian ở chung với Lục Linh. Nhưng cho dù chia lìa một ngàn năm một vạn năm, nội tâm Lục Ly không thể quên Lục Linh, bởi vì trong lòng hắn, đó là người thân cận nhất, là người quan trọng nhất đời này của hắn. Hồi tưởng lại mấy năm nay, Lục Ly cũng rất cảm khái. Từ Đấu Thiên Giới đến Cửu Giới, lại đi Thần Giới, lại đến Nhị Trọng Thiên, cuối cùng đi Tam Trọng Thiên. Hắn cuối cùng xác định Lục Linh đang ở phương nào.
Lục Ly vừa tu luyện thần lực, vừa dựa vào ngọn lửa luyện thể, ngẫu nhiên hắn sẽ đi ra ngoài một chút, rất nhanh luyện hóa mấy chục gốc thần dược, sau đó chậm rãi tiến vào luyện hóa dược lực. Gốc cây kia hắn chuẩn bị luyện hóa toàn bộ, ngay cả lớp vỏ cũng không tha, kiến hỏa gần như cũng bị hắn ăn xong. Chỉ cần ngoại giới không ai đến quấy rầy hắn, hắn chuẩn bị ở đây bế quan vài năm, một là củng cố thần thể, hai là tránh bị phát hiện. Mặt khác còn có một việc, hắn mơ hồ có cảm giác, lần này thần thể tiểu thành của hắn khác lúc trước, có lẽ sẽ có thần thông đặc thù, hắn cần thời gian tìm hiểu một chút. Thời gian thoáng qua đã là nửa năm. Sí Viêm Đảo thật an tĩnh, không ai đến đây, bên này tuy còn có vô số người thảo luận, nhưng không ai đến nữa, đều tụ hội ở phía bắc, lực chú ý đều hướng về phía bắc. Bởi vì! Phía bắc xuất hiện một chuyện rất thú vị, có người tập kích quân sĩ và cường giả Ngô gia, hơn nữa người tập kích không phải một hai người, người bị giết rất nhiều. Bên kia xuất hiện rất nhiều người thần bí, nơi nơi tán loạn, giết người xung quanh, khiến thế cục loạn lạc, hỏng bét. Vốn người của Ngô gia đang truy tung Lục Ly, hiện tại Lục Ly mất tích, ngược lại xuất hiện rất nhiều người thần bí? Có người hoài nghi... Những người thần bí và người tập kích chiến thuyền Thiên Viêm Đảo là một, bởi vì bộ dáng không khác nhau lắm, lai lịch thần bí, sau khi bị giết căn bản không tra ra được thân phận. Còn có người hoài nghi những người này đến cùng Lục Ly. Hỏa nhân này là dư nghiệt thủ hạ năm đó của Tử Đế, bọn họ đến Ngân Viêm Hải Vực là vì báo thù. Bất luận thế nào, nước này đã bị quấy đục. Ngô gia triệu tập trên trăm vạn người, nửa năm đã bị đánh chết hơn mười vạn, trưởng lão Ngô gia đã chết hơn mười người, bậc cha chú gia tộc họ Ngô cũng tự tọa trấn phía bắc. Dương Đế cuối cùng cũng biết việc này, đại sự như thế không thể nào giấu diếm Dương Đế. Nhưng sau khi Dương Đế được truyền báo, không tỏ ra tức giận gì, chỉ để trưởng lão Ngô tộc đến đó giám sát, trừ phi liên quan đến tồn vong sinh tử của gia tộc, việc còn lại đều không cần đi quấy rầy hắn. Thân là cường giả Đế Cấp, còn là Đại Đế mạnh nhất Ngân Viêm Hải Vực, Dương Đế cũng có kiêu ngạo của cường giả. Nếu chỉ là chuyện của một đám tiểu nhân vật lại cần hắn ra tay, vậy đám hậu đại này thật vô dụng, chết một đám cũng xem như hồi chuông cảnh tỉnh bọn họ. Đám người thần bí kia là ai? Vấn đề này quanh quẩn trong lòng mọi người Ngân Viêm Hải Vực, nhưng có thể xác định một điều, đám người thần bí này hẳn không phải người của Ngân Viêm Hải Vực. Các thế lực lớn của Ngân Viêm Hải Vực rất hiểu rõ lẫn nhau, thậm chí đến các thế lực gia tộc có bao nhiêu cường giả bọn họ đều biết. Tuy Ngân Viêm Hải Vực có vô số lão ma, nhưng đám lão ma này không thể nào liên hợp lại. Cho dù liên hợp, thời gian trước, Ngô gia đánh chết mấy chục người, lại không có ai bị nhận ra thân phận Nói cách khác, mấy chục người bị giết chết này đều không phải người của Ngân Viêm Hải Vực. Những người bị giết chết có hơn mười cường giả Ngũ Kiếp, có thể ẩn núp nhiều cường giả Ngũ Kiếp, chỉ có đại thế lực siêu cấp, vậy chỉ có thể là người của địa lục khác. Phía bắc Ngân Viêm Hải Vực có Phi Hỏa Đại Lục, phía nam có Thần Phong Đại Lục. Thần Phong Đại Lục không có khả năng, bởi vì thế lực của Thần Phong Thế Lực không dám đối đầu với thế lực của Ngân Viêm Hải Vực. Như vậy chỉ còn một khả năng, nhóm người này đến từ Phi Hỏa Đại Lục. Phi Hỏa Đại Lục là lục địa lớn thứ hai Tam Trọng Thiên, cường giả trong đó nhiều như mây, thế lực lớn và cường giả viễn cổ nhiều vô số kể, có một thế lực siêu cấp đến Ngân Viêm Hải Vực muốn làm mưa làm gió cũng có thể lý giải. Thế lực siêu cấp của Phi Hỏa Đại Lục tiến công Ngân Viêm Hải Vực! Tin tức này truyền ra, rất nhanh truyền khắp cả Ngân Viêm Hải Vực. Cùng lúc đó, tộc trưởng Ngô gia cũng triệu tập tộc trưởng thế lực còn lại, cùng một vài lão ma Ngân Viêm Hải Vực, cùng nhau tụ hội ở phía bắc Câu Đế Thành. Chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo bị tập kích, người của Ngô gia bị giết, lần này còn khai chiến ở phía bắc. Phía bắc là địa bàn của Câu Đế, động thủ ở địa bàn của Câu Đế, vậy là không tôn trọng Câu gia, lần này đắc tội ba đại thế lực. Nhóm lão ma của Ngân Viêm Hải Vực cũng nổi giận. Nếu chỉ là một hai lão ma tiến vào, vậy không sao cả. Thậm chí nếu thế lực này quang minh chính đại xuất hiện, muốn tranh đoạt Ngân Viêm Hải Vực, vậy cũng có thể lý giải. Nhưng thế lực này giấu đầu lộ đuôi, chỉ muốn thực hiện âm mưu quỷ kế, chuyện này không tránh khỏi bị vài lão ma phản cảm. Nhóm lão ma của Ngân Viêm Hải Vực tuy đấu đá lẫn nhau không ngừng, thường xuyên đánh sống đánh chết, chiến đấu không ngớt. Nhưng bọn họ đã ở Ngân Viêm Hải Vực rất nhiều năm, đã sớm xem nơi này là nhà của bọn họ. Người một nhà cãi nhau ầm ĩ thật bình thường, nhưng nếu có người ngoài vào ức hiếp bọn họ, bọn họ sẽ đoàn kết chống lại người ngoài. Cường giả hội tụ trong Câu Vương Thành, mấy thế lực lớn rất nhanh thống nhất ý kiến, đều tự triệu tập nhân thủ, cùng nhau lùng bắt đám người thần bí này. Sau khi tìm được thì tận lực bắt sống, nghĩ biện pháp khảo vấn người chủ mưu. Vô số người mở ra vực môn, liên tục truyền tống, mấy đại gia tộc treo giải thưởng giá trên trời, kêu gọi mọi người Ngân Viêm Hải Vực hành động, chống lại kẻ thù bên ngoài. Vô số cường giả phóng đến phía bắc, truy tung những cường giả thần bí khắp thế giới này, thậm chí tại thời khắc này, mọi người dường như đã quên Lục Ly. Hoặc trong tiềm thức nghĩ rằng Lục Ly và đám người nay là một giuộc. Đám người thần bí kia đại náo phía bắc Ngân Viêm Hải Vực là vì mang Lục Ly rời đi. Lục Ly ở Sí Viêm Đảo lại thật an nhàn, không ai quấy rầy hắn, hắn không ngừng lợi dụng ngọn lửa luyện thể, thường ra ngoài luyện hóa mấy chục gốc thần dược, không có viêc gì tìm hiểu chân ý pháp trận, sống qua ngày thật an nhàn.
Chương 3327 Mười một năm
Đại bộ phận nhân lực Ngân Viêm Hải Vực đều hướng về phía bắc, đều không ai đến Sí Viêm Đảo. Thần dược nơi này bị Lục Ly luyện hóa, nơi này còn có nhiều người chết, bầu không khí thật xui xẻo. Nói thế nào đi nữa, Ngô gia ở đây chết nhiều người như vậy, ai lại rảnh rỗi chạy đến nơi này! Phía bắc tụ tập vô số cường giả, những người thần bí này rốt cục bị lùng bắt, cũng bị giết không ít, nhưng toàn bộ người thần bí đều hiểu một loại độn thuật thần bí, trong thời gian ngắn, tốc độ bạo tăng, muốn đuổi giết cũng rất khó khăn. Đám người thần bí này đều bỏ chạy về phía bắc, bên này tự nhiên triệu tập cường giả vây sát. Nhưng thuật độn thuật của nhóm người này thật sự mạnh, mấy đại gia tộc, còn có vô số lão ma truy sát, truy sát hơn nửa năm, cuối cùng chỉ chém giết hơn trăm người, còn lại có mấy trăm người trốn vào trong Phi Hỏa Đại Lục. Tại đây, sau khi đám người thần bí trốn vào Phi Hỏa Đại Lục, người của Ngân Viêm Hải Vực không dám tiếp tục đuổi giết. Cường giả Thần Phong Đại Lục không dám tiến vào Ngân Viêm Hải Vực, đồng dạng, cường giả của Ngân Viêm Hải Vực cũng không dám tiến vào Phi Hỏa Đại Lục. Đối với người của Ngân Viêm Hải Vực, nơi của bọn họ là nông thôn, Phi Hỏa Đại Lục mới là thành phố lớn. Bọn họ dám đi đại thành trì, khẳng định sẽ bị đánh đuổi toàn bộ, thậm chí có thể bị giết chết. Năm đó, Dương Đế từng đi Phi Hỏa Đại Lục một chuyến, kết quả mới đi vào nửa năm đã bị bức lui. Hơn nữa, sau khi hắn trở về, trực tiếp bế quan trăm năm, tuy không thể xác định hắn bị thương, nhưng trăm năm giấu mặt, đủ nói rõ rất nhiều vấn đề... Người thần bí lui vào Phi Hỏa Đại Lục, sự tình như vậy đứt đoạn. Các đại gia tộc Ngân Viêm Hải Vực đồng tâm hiệp lực, đuổi đám người này chạy về Phi Hỏa Đại Lục, chuyện này đối với người của Ngân Viêm Hải Vực là một trận đại thắng. Đương nhiên, đây chỉ là tình huống bề ngoài. Trên thực tế, lần này Ngô gia tổn thất thảm trọng, người thần bí đã đánh chết hơn vạn người, hai bên đều chết cường giả Ngũ Kiếp. Quan trọng nhất là, đám gia tộc Ngô gia đều chiếm thế sân nhà, hơn nữa hơn một nửa cường giả Ngân Viêm Hải Vực đều xuất động, mới đánh lui đám người thần bí. Đây cũng không phải chuyện vinh quang gì, thậm chí có thể nói là chuyện thật mất mặt. Cộng thêm Lục Ly ở Sí Viêm Đảo oanh sát nhiều người như vậy, lần này, Ngô gia tổn thất lớn, mặt mũi cũng đau rát... Nhưng Lục Ly mất tích, người thần bí chạy về Phi Hỏa Đại Lục, bọn họ có thể làm sao bây giờ? Chỉ có thể đặt nỗi hờn dỗi này trong lòng. Trong khoảng thời gian này, Ngân Viêm Hải Vực an tĩnh hơn nhiều, Ngô gia và Thiên Viêm Đảo, còn có một vài lão ma nhịn đến uất nghẹn? Trong khoảng thời gian này nếu còn đi gây sự, thật dễ dàng trúng đạn... Sí Viêm Đảo dường như bị lãng quên, Lục Ly ở nơi này lẻ loi một năm, không có ai tiến vào đảo nhỏ, thậm chí còn không có người đến gần nơi này. Lục Ly quên đi phân tranh bên ngoài, thời gian đã hơn một năm, thần thể tiểu thành xem như ổn định, pháp tắc thần âm có bước tiến tăng vọt, hiểu ra mấy chỗ mấu chốt. Duy nhất khiến Lục Ly tiếc nuối là thần thể tiểu thành, hắn vẫn cảm thấy có thể thức tỉnh năng lực nào đó, nhưng vẫn không tìm hiểu ra được, vẫn cảm thấy thiếu gì đó. Huyết Linh Nhi mấy năm nay tiến bộ thần tốc, vẫn tìm hiểu thần văn viễn cổ, qua một năm này, có tiến bộ rất lớn. Nó bắt tay phá giải bức cổ họa sơn thủy kia. Lục Ly gần đây tìm hiểu chân ý pháp tắc thần âm đã đến bước mấu chốt. Cái gì hắn cũng không quản nữa, an tĩnh ở trong cảnh giới mộng ảo, quên hết thời gian, quên tùy thời có thể phát sinh nguy hiểm, quên hết thảy. Bế quan suốt mười một năm! Ngoài thời gian ngủ say, sau khi Lục Ly tỉnh lại lập tức bế quan, Huyết Linh Nhi vẫn theo dõi tình cảnh bốn phía, một khi có người tới gần, Huyết Linh Nhi sẽ phát hiện, cho nên Lục Ly không quản gì nữa. Hôm nay, Lục Ly rốt cục tỉnh lại, không phải chân ý pháp trận thần âm đại thành mà là Huyết Linh Nhi truyền âm cho hắn, có người đến gần đảo nhỏ. - Ta bế quan bao nhiêu năm rồi? Lục Ly ngẩng đầu thì thào, cảm giác thanh âm hơi khàn khàn, hắn sửng sốt một lát, đứng lên nói: - Hẳn đã đến lúc nên đi Phi Hỏa Đại Lục rồi. Người tới là một lão ma, một lão ma tu luyện hỏa hệ. Hắn đến nơi này muốn thử thời vận, xem có gặp thần dược siêu cấp như Thiên Chúc Quả không. Sau khi hắn tiến vào trong đảo nhỏ, bị Huyết Linh Nhi tra xét ra, Lục Ly cảm ứng được thần văn hắn bố trí bị động vào, người nọ đã tiến vào khu vực hồng hỏa. Đôi mắt Lục Ly lóe sáng, ánh mắt hiện lên sát ý rõ ràng, hắn chuẩn bị giết người này. Mặc kệ người này có phải người của Ngô gia không, hắn đều phải chém giết. Nếu không tin tức lộ ra ngoài, ẩn núp mấy năm nay của hắn sẽ không còn ý nghĩa, Ngô gia sẽ tụ tập chặn đánh hắn. Người nọ tiến vào khu vực tử hỏa, trong tay cầm một hạt châu màu đỏ, giống như có thể tránh lửa. Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, đại khái đoán được chiến lực của người này hẳn không quá mạnh, chỉ là Ngũ Kiếp sơ kì. Lục Ly trầm ngâm một lát, truyền âm cho Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, dụ dỗ hắn đến bên cạnh khu vực bạch hỏa! Huyết Linh Nhi lặng lẽ vươn ra xúc tua, sau đó quẹo một vòng trước lão ma. Lão ma vốn đang tìm kiếm thần dược xung quanh, phát hiện được Huyết Linh Nhi, vẻ mặt mừng như điên, bàn tay to muốn bắt lấy Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi làm có thể bị hắn bắt được, hơn nữa nó là hồn thể, muốn bắt cũng không nhất định bắt được. Huyết Linh Nhi rất nhanh rụt về, lão ma kia điên cuồng đuổi theo, không buông tha. Thần dược đều có linh tính, trong mắt hắn, Huyết Linh Nhi đào tẩu ngược lại là thần dược tuyệt thế. Rất nhanh Huyết Linh Nhi rút xúc tua về khu vực bạch hỏa. Lão ma cũng đuổi tới bên cạnh khu vực bạch hỏa, ánh mắt hắn dần lộ ra vẻ sợ hãi và hối hận, cũng không dám tiến vào khu vực bạch hỏa. Xoẹt xoẹt! Ngay lúc này, khu vực bạch hỏa sáng lên đao mang kinh thiên. Đao mang kia xoay chuyển vài vòng, mang theo bạch hỏa đầy trời, thổi quét đến.
Chương 3328 Thần thông đặc thù của thần thể tiểu thành
Lão ma còn đang hối hận không bắt được Huyết Linh, phản ứng châm một chút, bị bạch hỏa bao trùm. Toàn thân hắn bốc khói đen, đau đến quay cuồng trên mặt đất. - Trốn thôi! Bản năng muốn sống khiến hắn phản ứng lại, tuy bị thương phi thường nặng, nhưng hắn bay mạnh lên. Ngay lập tức, một thân ảnh bay ra từ trong khu vực bạch hỏa, đánh lên người lão ma, một đôi tay hữu lực còn ôm hắn gắt gao. - Hả? Lão ma sợ tới mức hồn phi phách tán, hắc quang trong tay sáng lên, vỗ mạnh lên ngực Lục Ly. Lục Ly cũng không để ý, ôm người này quay cuồng, trực tiếp lăn vào trong khu vực bạch hỏa. - A...! Lão ma kêu lên thảm thiết, sau đó rất nhanh bị chết cháy. Bạch hỏa hắn còn không chịu nổi, nếu không vừa rồi đã bị truy tung. Trước khi chết, hắn đấm Lục Ly hai chưởng, đánh Lục Ly đau đến nhe răng trợn mắt, đau đến cong người. - Hả? Người nọ bị chết cháy rồi, Lục Ly ôm thi thể cháy đen trên mặt đất, nội tâm hắn trở nên kinh nghi. Vừa rồi khi lão ma công kích hắn, hắn cản giác trong cơ thể có vô số năng lượng ẩn hình bắt đầu khởi động, gần ngực mơ hồ có năng lực tụ tập đến chỗ công kích. - Chẳng lẽ... Lục Ly vứt thi thể cháy đen sang một bên, bắt đầu ngồi xếp bằng, cẩn thận cảm ứng năng lượng này. Vừa rồi hai chưởng của lão ma kia rất cường đại, hắn ngoài cảm giác đau, cũng không bị thương thế quá nặng, chẳng lẽ là nhờ năng lượng này! - Năng lượng này đến từ đâu? Tra xét một trận, Lục Ly phát hiện năng lượng này lại an tĩnh trở lại, ẩn núp trong mỗi tấc máu thịt của hắn, nếu không tra xét rõ ràng, căn bản không thể cảm ứng. Hắn trầm ngâm một lát, nhớ tới kim quang trong lôi điện của trận lôi kiếp kia. Trong mỗi dòng lôi điện đều có kim quang, lôi điện tổn thương bản thân, sau đó bản thân rất nhanh được chữa khỏi, chẳng lẽ năng lượng kim quang này ẩn núp trong cơ thể mình? Những năng lượng này không chỉ có thể chữa khỏi thân thể, còn có thể tăng cường phòng ngự? Lục Ly lúc trước vẫn có cảm giác mơ hồ, thần thể tiểu thành hẳn sẽ có bất đồng, nhưng luôn phát hiện không được. Hiện tại bị công kích, hắn mới phát giác, thì ra có thể tăng cường phòng ngự? - Thử xem! Lục Ly xoay nắm tay, tự đánh mình, đồng thời thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng. Hắn nện nắm đấm xuống, năng lượng gần đùi quả nhiên tự động tụ tập, xuất hiện ở khu vực bị công kích. Ầm! Cặp đùi tê rần, nhưng không có thương thế gì, đương nhiên, Lục Ly cũng không dùng lực lượng quá mạnh mẽ. Trên mặt Lục Ly lộ thần sắc vui mừng, năng lượng này tụ tập lại, lực phòng ngự ở đùi quả nhiên tăng lên nhiều. Vù! Lục Ly lấy ra một thanh thần binh, hung hăng bổ tới đùi. Lần này vẫn như thế, bất đồng là đùi bị thương. Khiến Lục Ly mừng như điên chính là thân thể hắn lấy tốc độ biến thái khôi phục lại như cũ. Nếu không phải còn cảm giác đau đớn, hắn cũng không nhìn ra bị chém thương. - Thần thể tiểu thành quả nhiên rất mạnh! Trên mặt Lục Ly cười nở hoa, đồng thời trong mắt đều là vẻ chờ mong. Hiện tại thần thể vô thượng của hắn đang ở tầng thứ hai, nếu có thể tiến vào tầng thứ ba sẽ rất mạnh? Nếu thần thể vô thượng đại thành thì sao? Có phải hay không đao thương bất nhập, giết không chết? - Không đúng... Lục Ly nghĩ tới Tử Đế, Tử Đế mạnh như vậy, thân thể vô địch Tam Trọng Thiên, nhưng vẫn bị chém đứt đầu. Thần thể vô thượng đại thành cũng không phải thật vô địch. Nhưng phòng ngự và thân thể khẳng định mạnh đến đáng sợ. Luc Ly nhắm mắt tìm hiểu một trận, hắn đứng dậy, thu vào không gian giới của lão ma, sau đó đứng dậy đi ra ngoài. Lão ma này không biết thân phận của hắn, lỡ như là người của Ngô gia thì sao? Cho nên hắn vẫn nên rời đi là tốt nhất, thời gian trôi qua lâu như vậy, thần thể của hắn vẫn ổn định, cũng nên rời khỏi Phi Hỏa Đại Lục rồi. Hắn xông ra ngoài, cũng không bay vượt qua hư không, mà cải trang giả dạng, ẩn mình bay đến đảo nhỏ gần đó. Bay bốn năm canh giờ, hắn tiến vào trong một đảo nhỏ, cưỡi Truyền Tống Trận của đảo nhỏ rời khỏi. Một đường truyền tống, một đường thay đổi trang phục, truyền tống hơn trăm lần, Lục Ly ngừng lại trong một đại thành. Lúc trước Thiên Tàn lão nhân từng nói, bên này không có Truyền Tống Trận, hiện tại rất nhiều thành trì đều có Truyền Tống Trận, nhưng tất cả Truyền Tống Trận đều thật mới, hẳn là mấy năm gần đây mới xây dựng. Có lẽ lúc Thiên Tàn lão nhân đại náo Ngân Viêm Hải Vực, nơi này quả thật không có Truyền Tống Trận. Nhưng tốc độ truyền tống quá chậm, rất nhiều đảo nhỏ đều chậm rãi di động, cho nên truyền tống đôi khi phải đi đường vòng, phí dụng truyền tống còn đặc biệt đắt, còn đắt hơn Thần Phong Đại Lục. Lục Ly ở trong thành trì tìm hiểu một vài tin tức, mấy năm gần đây Ngân Viêm Hải Vực an tĩnh rất nhiều. Chuyện lớn duy nhất xảy ra là Câu gia ở phía bắc, có một thiếu nữ yêu nghiệt, chưa đến trăm tuổi đã đột phá Ngũ Kiếp, tạo ra oanh động rất lớn. Việc này Lục Ly cũng không thèm để ý, hắn chỉ nghĩ phải làm sao an toàn đi đến Phi Hỏa Đại Lục. Sau khi hắn tổng hợp lại tin tức, cuối cùng quyết định tiếp tục lên chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo, bay đi Phi Hỏa Đại Lục. Người thần bí bị đánh lui, chiến thuyền Thiên Viêm Đảo khôi phục lại bình thường,. Mấy năm nay cũng không xảy ra chuyện gì. Sau khi Lục Ly tìm hiểu rõ ràng, đi vào trong một tòa đại thành gần đó, tìm được phân đà của Thiên Viêm Đảo, sau khi giao ra thần thạch, an tĩnh chờ đợi chiến thuyền đến. Kỳ thật lần trước Lục Ly tìm nhiều thần thạch như vậy, Thiên Viêm Đảo cũng không có bổ thần thạch cho hắn, sau đó hắn bị người của Ngô gia đuổi giết, hắn trực tiếp chạy thoát. Lần này Lục Ly không dám bổ thần thạch ở Thiên Viêm Đảo nữa, mà là lấy thân phận hoàn toàn mới lên chiến thuyền. Mấy thế lực lớn Ngân Viêm Hải Vực lúc trước liên hợp nhau chống lại người thần bí, lỡ như hắn bại lộ thân phận, người của Thiên Viêm Đảo bán hắn cho Ngô gia thì sao? Sau hai ba ngày, Lục Ly lên chiến thuyền. Sau khi hắn bước lên chiến thuyền, lặng lẽ cầu nguyện, hy vọng lần này thuận buồm xuôi gió, đừng xảy ra chuyện xui xẻo gì...
Chương 3329 Câu Vương Thành
Lục Ly ở trong một khoang thuyền hai tầng, sau khi hắn tiến vào khoang thuyền, cũng không đi ra nữa. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, xác định không ai truy tung hắn, hắn trực tiếp bế quan, chuẩn bị không đến Phi Hỏa Đại Lục, tuyệt không xuất quan. Chiến thuyền lần này phi hành thật an nhàn, không còn người dám công kích nửa đường vào chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo. Mấy năm nay, nội tâm cường giả Thiên Viêm Đảo uất nghẹn muốn bùng nổ, nếu còn có lão ma đui mù nào dám đến tập kích, phỏng chừng sẽ bị đánh tơi tả. Cường giả trên chiến thuyền có rất nhiều, hơn nữa, mấy năm nay, trên chiến thuyền còn ngẫu nhiên có cường giả cấp lĩnh chủ tọa trấn. Mục đích của những cường giả cấp lĩnh chủ này không phải vì bảo hộ chiến thuyền mà vì ôm cây đợi thỏ. Thiên Viêm Đảo vẫn chờ cơ hội, cơ hội lập uy, một cơ hội đoạt lại vinh quang. Những năm gần đây, bọn họ ước gì có người đến Thiên Viêm Đảo gây sự, sau đó bọn họ đại khai sát gới, trọng chấn hùng phong của Thiên Viêm Đảo. Giờ đây, trên chiến thuyền của Lục Ly còn có một cường giả cấp lĩnh chủ, nhưng người thường không biết tồn tại của hắn. Ngay cả quân sĩ của Thiên Viêm Đảo cũng không biết, chỉ có mấy chục cường giả Ngũ Kiếp biết. Đáng tiếc, hiện giờ phi thường an toàn, dọc đường đi không gặp cản trở gì, mấy năm gần đây, căn bản không có người dám tìm đến thế lực lớn gây sự. Những lão ma này không ngốc, sẽ không làm bia đỡ đạn. Chiến thuyền vượt lên trước rất nhanh, Lục Ly tiếp tục tu luyện, tìm hiểu pháp tắc mười một năm, cũng không thành công, có thể tưởng tượng huyền diệu của pháp tắc này. Ngộ tính của Lục Ly không tính tuyệt đỉnh, nhưng tuyệt đối không kém, nếu không cũng sẽ không trẻ tuổi như thế đã có chiến lực hiện tại. Lục Ly cũng không gấp gáp, nếu pháp tắc này có thể tìm hiểu trong thời gian ngắn, vậy khẳng định không lợi hại. Càng là pháp tắc cường đại, càng phức tạp, càng khó tìm hiểu. Hắn phi thường chờ mong lúc pháp tắc này đại thành sẽ phóng xuất ra uy lực cường đại thế nào? Chiến thuyền vượt lên trước rất nhanh, trên đường nếu gặp Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào sẽ ngừng một chút. Cường giả và quân sĩ của Thiên Viêm Đảo sẽ đi ra, một bộ phận người trên thuyền cũng sẽ đi ra, sau khi thu hoạch đủ bảo vật sẽ tiếp tục đi về trước. Đi đi ngừng ngừng như vậy, trong nháy mắt đã năm tháng trôi qua, chiến thuyền đã tiến vào trong bắc bộ Ngân Viêm Hải Vực, sau mấy ngày, sẽ đến Câu Vương Thành, thành trì lớn nhất bắc bộ. Trên chiến thuyền có một bộ phận người phải đi Câu Vương Thàn, cũng có một bộ phận người chuẩn bị đi xuống du ngoạn. Chiến thuyền dừng lại ở Câu Vương Thành mười ngày, chiến thuyền cũng cần bổ sung năng lượng chữa trị một phen. Sau ba ngày, chiến thuyền đi ra ngoài một tòa đại thành. Tòa đại thành kia ở trên vách đá, hơn nữa trôi nổi trên không trung, giống như một tòa đảo treo lơ lửng. Rất nhiều người trong chiến thuyền đi xuống, chỉ có một ít người bế quan không nhúc nhích, Lục Ly ở trong đám người này. Đối với đại thành như vậy, Lục Ly không có chút hứng thú, hắn cũng sợ sẽ xảy ra chuyện, vẫn ngoan ngoãn ở trên chiến thuyền thì tốt hơn. Người của Thiên Viêm Đảo tiến vào mấy chục cường giả, để lại một cường giả Ngũ Kiếp tọa trấn, quân sĩ lưu lại một trăm, đám người còn lại đều vào thành. Cứ mãi ở trên chiến thuyền, người của Thiên Viêm Đảo cũng rất buồn chán, cho nên mỗi lần đến đại thành sẽ dừng lại vài ngày. Người của Thiên Viêm Đảo đi xuống vui chơi, thả lỏng một phen. Chiến thuyền ở ngoài thành trì vẫn thật an toàn, Câu Vương Thành là chủ thành của Câu gia, bên trong ai gây náo loạn đều sẽ chết! Cho dù ngoài thành cũng không ai dám gây loạn. Hơn nữa, chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo, người bình thường còn không có lá gan công kích. Nhưng mà cố tình lại xảy ra chuyện! Ngày hôm sau, trong thành bay ra hai người, vừa ra khỏi thành đã khai chiến, dư âm công kích của hai người không cẩn thận nện lên chiến thuyền, bổ chiến thuyền một vết nứt. - Muốn chết sao? Trên chiến thuyền, một cường giả Ngũ Kiếp tọa trấn nhất thời giận tím mặt, bóp nát ngọc phù, chính mình bay ra khỏi chiến thuyền, phóng đến hai lão ma. Vù vù vù! Cường giả trong Thiên Viêm Đảo bay ra từ trong thành, cường giả cấp lĩnh chủ đang ẩn núp có tốc độ nhanh nhất, hắn nhìn thấy chiến thuyền bị bổ nứt, trong mắt không chỉ không có tức giận, ngược lại đều là vui mừng. Hắn thét dài, một bàn tay vỗ lên một người. Người nọ bị hắn đập một cái chết tươi. Một lão ma thức tỉnh, nhìn thấy người Thiên Viêm Đảo vọt đến nhiều như vậy, hắn vội vàng thở dài nói: - Chư vị đại nhân, đừng giết ta! Vừa rồi người công kích chiến thuyền các ngươi không phải ta, là hắn! Ầm! Đáp lại hắn là một bàn tay to giơ lên trời cao, người của Thiên Viêm Đảo vốn không có cơ hội lập uy gì, hiện tại thật vất vả tìm thấy cơ hội, còn ở ngoài Câu Vương thành, cơ hội như thế sao có thể bỏ qua? Hừ! Cường giả cấp lĩnh chủ kia hừ lạnh, nói: - Mặc kệ ngươi là ai, dám tập kích chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo chúng ta, giết chết không tha! Bọn người Lục Ly bay ra, chiến thuyền bị phá hủy, tất cả mọi người bay về trước. Lục Ly nhìn thấy chiến thuyền bị phá một lỗ lớn, trên mặt lộ vẻ chua sót. Hắn cưỡi chiến thuyền một lần thì bị hủy diệt một lần, chẳng lẽ hắn là sao chổi sao? - Đều theo ta vào thành! Một thống lĩnh bay lại, nói với đám người Lục Ly: - Chiến thuyền cần sửa chữa, ít nhất phải một tháng. Chư vị yên tâm, các ngươi đi vào sẽ có người an bài nơi ăn nơi ở. Chuyện ăn ở, đám người Lục Ly không thèm để ý, Lục Ly chỉ sợ có người nhận ra thân phận của hắn. Hoặc là lần này vốn là một cái bẫy? Cố ý dẫn hắn vào thành? “Hẳn không phải!” Lục Ly lắc đầu, nếu thân phận của hắn bị phát hiện, không cần phiền toái như thế, Ngô gia tới một lĩnh chủ, nháy mắt đập chết hắn là được rồi. Hắn đi theo đại bộ đội tiến vào trong. Thành trì này thật náo nhiệt, ngựa xe như nước, các loại chủng tộc kỳ dị, còn rất nhiều nữ tử mặc hở hang chập chờn qua lại. Đám người Lục Ly được an bài vào một khách điếm lớn. Khách điếm này cũng không phải phân đà của Thiên Viêm Đảo, mà là trong một đại khách điếm tương đối xa hoa.
Chương 3330 Phi Hỏa Đại Lục
Lục Ly sống ở trong một khách điếm, lập tức mở ra cấm chế, còn để Huyết Linh Nhi bố trí thần văn. Có bất luận ai tới gần, hắn đều sẽ trực tiếp vượt hư không. Một tháng này, Lục Ly ở trong nơm nớp lo sợ, nhưng may là không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Sau một tháng, Lục Ly được biết là có thể lên thuyền. Chiến thuyền đã được sửa chữa xong, sau khi Lục Ly lên thuyền, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, cũng không phát hiện dị trạng đặc biệt nào. Duy nhất khiến Lục Ly kinh nghi bất định là lần này đến năm cường giả thần bí, nhóm người này đều mang mặt nạ cao cấp, ẩn tàng thân phận. Nhất là một nữ tử, trang dung thoạt nhìn là lão thái thái, Lục Ly thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, đây kỳ thật là một nữ tử trẻ tuổi, còn phi thường trẻ tuổi… Năm người này hẳn là thực lực đều rất mạnh, hơn nữa thân phận địa vị cao. Lục Ly phát hiện một trưởng lão Thiên Viêm Đảo tư mình an bài khoang thuyền cho các nàng, còn là khoang thuyền phi thường xa hoa. - Chẳng lẽ là người của Ngô gia? Trong lòng Lục Ly hơi hoài nghi, nhưng hắn nghĩ lại, nếu là tới giết hắn thì không nên mang một tiểu thư trẻ tuổi như thế. Tiểu thư một đại gia tộc vì sao phải nguy trạng thành lão bà, nhóm người này rốt cục có bí mật gì? Lục Ly không nghĩ ra, chỉ có thể âm thầm đề phòng, để Huyết Linh Nhi bố trí thêm mấy thần văn, tình huống không đúng, hắn có thể vượt hư không thoát đi. Ngoài dự liệu của Lục Ly, tiểu thư và mấy cường giả kia tiến vào khoang thuyền rồi không đi ra nữa, cũng không có động tĩnh gì. Thời gian trôi qua một tháng cũng không xảy ra dị trạng gì. Nếu một tháng còn chưa động thủ, vậy nói rõ đây không phải người của Ngô gia. Chiến thuyền phi hành xa như vậy, nhiều cơ hội như vậy, nếu là người của Ngô gia đã sớm động thủ. Thiên Viêm Đảo khẳng định đứng về phía Ngô gia, cho dù không hỗ trợ, cũng sẽ mở một mắt nhắm một mắt. Lục Ly không quan tâm nữa, để Huyết Linh Nhi giám sát tình huống gần đó, chính hắn vừa tiếp tục luyện hóa thần dược, vừa tìm hiểu chân ý pháp tắc Thần Âm. Thần dược còn rất nhiều, thời gian trước đoạt được nhiều không gian giới, trong các không gian giới này có không ít thần dược. Chiến thuyền chuyển động vững vàng, dọc đường đi thật buồn tẻ. Ngoài ngẫu nhiên gặp Ngân Viêm Hỏa Sơn phun trào, mọi người đi xuống nhặt chút tiện nghi, vui vẻ một chút, thời gian còn lại đều ngồi không, hoặc tu luyện. Thời gian an tĩnh như vậy đối với Lục Ly là có thể gặp không thể cầu, sau khi hắn đến Tam Trọng Thiên thường xuyên bị đuổi giết, đều không có thời gian an tĩnh tu luyện. Hắn bế quan trong Sí Viêm Đảo mười năm, cũng bởi vì thật lâu không hưởng thụ thời gian an tĩnh. Chiến thuyền tiếp tục đi về trước, ước chừng tốn tám tháng, chiến thuyền rốt cục đến Phi Hỏa Đại Lục. Ở trên hải vực xa xa, xuất hiện một vùng đại lục, còn có một tòa cự thành hùng vĩ. Trên chiến thuyền, vô số thương nhân hoan hô nhảy nhót. Rất nhiều thương nhân đứng trên sàn thuyền, sắc mặt vui mừng. Đối với bọn họ, đến Phi Hỏa Đại Lục, đại biểu có thể kiếm thần thạch giá trên trời, cũng đại biểu, hành trình lần này an toàn tiêu tốn hết một nửa. Ly Hỏa Thành! Đây là tên thành trì phía trước, đây là cực nam Phi Hỏa Đại Lục, cũng là thành trì lớn nhất nam bộ. Bước vào tòa thành trì này đại biển tiến vào Phi Hỏa Đại Lục. Phân tranh của Ngân Viêm Hải Vực có thể không xem. Cho dù ngươi đắc tội Dương Đế, chỉ cần tiến vào Ly Hỏa Thành, ngươi cũng sẽ hoàn toàn an toàn. Bởi vì Ly Hỏa Thành là một thành trì do thế gia viễn cổ chiếm cứ. Sau lưng thế gia viễn cổ này có một Đại Đế, còn có một Đại Đế tương đối mạnh mẽ. Lúc này, Lục Ly mở mắt, tư liệu của Ly Hỏa Thành hắn đã sưu tầm từ trước. Hắn biết một khi bước vào trong thành trì, hắn sẽ hoàn toàn an toàn. Cho dù người của Ngô gia biết hắn ở trong thành trì, cũng không ai dám động vào hắn. - Phi Hỏa Đại Lục! Lục Ly đi ra khoang thuyền, đứng trên sàn thuyền, nhìn thành trì càng ngày càng gần, một khắc này, hắn đột nhiên có cảm giác muốn rơi lệ. Trong đầu hắn xuất hiện bóng dáng một nữ tử, nữ tử kia tuyệt mỹ như tiên, trong ánh mắt mang theo nét cưng chiều, bên trong thần sắc đều là kiên nghị và quả quyết. - Ta thật lo lắng cho đệ. Về nhà đi, tỷ tỷ làm món thịt Tịch Lộc đệ thích ăn nhất. - Đệ đệ, cầm theo đao của đệ, mang tỷ tỷ đi giết bộ lạc, ai dám ngăn cản chúng ta, giết không tha. - Đệ xem bọn họ có bao giờ xem chúng ta là tộc nhân không? Thậm chí… bọn họ có khi nào xem chúng ta là người không? Nếu không phải nhờ Lục thúc công, tỷ đệ chúng ta hiện giờ còn sống hay không? - Đối đãi với huynh đệ, đệ có thể giúp bạn không tiếc cả mạng sống. Đối đãi với người thân người yêu, đệ có thể bỏ qua hết thảy. Còn đối đãi với địch nhân, đệ phải lãnh huyết vô tình, vừa ra tay phải chém tận giết tuyệt. - Con đường võ đạo, là con đường giết chóc. Nếu đệ muốn trở thành cường giả, muốn trở thành thành chủ, vực chủ, thậm chí Nhân Hoàng, đệ phải giẫm đạp lên vô số thi thể. Một trận chiến, vạn thi khô, từ trước đến nay đều như thế, đệ hiểu chưa? - Nam nhi khi giết người thì phải giết không lưu tình. Nghiệp thiên thu bất hủ, đều nằm trong giết người. Phải có hào khí nam nhân, nghĩa khí cũng rất quan trọng. Giết người chớp mắt, thân nhẹ như lông hồng. Phải có uy bá hào hùng, giết người loạn như ma! Trong đầu Lục Ly hồi tưởng đến mấy câu nói ngày xưa Lục Linh nói, hồi tưởng lại khung cảnh ở chung với Lục Linh, nghĩ đến khổ sở Lục Linh phải chịu từ nhỏ đến lớn. - Tỷ tỷ, đệ đến đây rồi, đệ rốt cục đến Phi Hỏa Đại Lục rồi, đệ rất nhanh có thể gặp tỷ rồi! Lục Ly thì thào, hắn cũng không nhớ đã chia lìa Lục Linh bao lâu, có lẽ thời gian chia lìa còn lâu hơn thời gian ở chung với Lục Linh. Nhưng cho dù chia lìa một ngàn năm một vạn năm, nội tâm Lục Ly không thể quên Lục Linh, bởi vì trong lòng hắn, đó là người thân cận nhất, là người quan trọng nhất đời này của hắn. Hồi tưởng lại mấy năm nay, Lục Ly cũng rất cảm khái. Từ Đấu Thiên Giới đến Cửu Giới, lại đi Thần Giới, lại đến Nhị Trọng Thiên, cuối cùng đi Tam Trọng Thiên. Hắn cuối cùng xác định Lục Linh đang ở phương nào.
Bình luận facebook