-
Chương 3341-3345
Chương 3341 Băng Ma Quật
- Có chút thú vị! Thủy Thiên Hóa ngoài miệng cười lạnh nhạt, Tam Kiếp đỉnh phong này lại có thể chống lại hai lần công kích của hắn, không bị thương nặng gì, tốc độ lại còn nhanh hơn? Người này rốt cuộc là người gia tộc nào? Mặc kệ là người của gia tộc nào, Thủy Thiên Hóa đều quyết định bắt Lục Ly trở về, hắn cũng không muốn bị người khác xem thường. Một Tam Kiếp đỉnh phong cũng không thể giết chết, hắn còn mặt mũi gì? Bang bang bang! Lục Ly liên tục bị đánh trúng, Long Dực bị phá hủy vài lần, phía sau lưng hắn toàn là máu, rất nhiều nơi đều nhìn thấy xương cốt, nhưng kỳ thật đều là thương ngoài da, cũng không bị thương nặng gì. Lục Ly phóng ra một ít Hư Không Trùng, còn phóng ra chân ý Sát Đế, cùng với thần thông còn lại, nhưng đối với cường giả Ngũ Kiếp cũng không có ý nghĩa quá lớn. Vù! Thủy Thiên Hóa hiển nhiên không muốn buông tha, hắn tăng tốc độ, lập tức đến phía sau Lục Ly. Lục Ly lấy ra thần thiết, hắn cũng không chạy thoát được, thân mình xoay chuyển, đập đến người này. “Xoẹt!” Kinh nghiệm chiến trường của Thủy Thiên Hóa rất mạnh, thân mình bay vòng quanh sang trái, trường thương quét ngang, nện mạnh lên vai Lục Ly. Rầm rầm rầm! Thân hình Thủy Thiên Hóa liên tục lóe lên, không ngừng xoay chuyển trường thương đập đến Lục Ly. Lục Ly lần lượt bị đánh bay, thân thể đã vỡ nát, vết thương chi chít. - Chỉ có thể phóng ra Thánh Hoàng Chi Nữ rồi! Lục Ly cười khổ, Thiên Ly Châu chợt lóe, Thánh Hoàng Chi Nữ xuất hiện, Huyết Linh Nhi chỉ huy Thánh Hoàng Chi Nữ phóng đến Thủy Thiên Hóa. Hả? Thủy Thiên Hóa nhìn thoáng qua Thánh Hoàng Chi Nữ, lập tức bị hấp dẫn, một là Thánh Hoàng Chi Nữ rất đẹp, mặt khác, hơi thở của Thánh Hoàng Chi Nữ rất quái dị. Cảm giác như là người chết, lại cảm giác như có khí tức sinh mệnh, nhất là cặp mắt không có tình cảm dao động kia, khiến tim hắn đập nhanh. Vù! Lục Ly ở nơi này vẽ trận trên không, một cửa nhỏ màu vàng xuất hiện, Thủy Thiên Hóa phát hiện, vốn chuẩn bị đâm ra một thương, nhưng Thánh Hoàng Chi Nữ đấm lên vai hắn, lại khiến chiến giáp hắn bạo liệt, thân mình bay ngược ra ngoài. - Huyết Linh Nhi, đi thôi! Lục Ly truyền âm quát một tiếng, Huyết Linh Nhi là nô bộc của Lục Ly. Tuy thực luyến tiếc Tháng Hoàng Chi Nữ, nhưng cũng bất đắc dĩ bay ra khỏi thân thể Thánh Hoàng Chi Nữ, trước khi bay ra ngoài, khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ mãnh công Thủy Thiên Hóa. Vù! Ngay lúc này, phía đông bay đến ba chiến thuyền thật lớn. Phía trước chiến thuyền điêu khắc một con thần long màu bạc. Trong chiến thuyền, từng luồng hơi thở của cường giả truyền ra, khiến linh hồn Lục Ly và Thủy Thiên Hóa đều hồi hộp. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly nhìn thấy ánh mắt Thủy Thiên Hóa lộ vẻ kinh hãi, lập tức bay đến trước cửa nhỏ màu vàng. Hắn cắn răng trầm quát một tiếng, Huyết Linh Nhi bay ra ngoài, lại tiến vào trong cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ, sau đó khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ lại đây, tiến vào Thiên Ly Châu của Lục Ly. Thủy Thiên Hóa căn bản không để ý Lục Ly, hắn kinh hãi lắp bắp nói: - Người của Nghịch Long tộc sao lại đến nơi này? Trốn thôi… Lục Ly nghe thấy lời nói của Thủy Thiên Hóa, hắn đang tiến vào trong cửa nhỏ màu vàng, nội tâm hắn âm thầm hối hận, sớm biết vậy đã không đi rồi. Hắn luôn tìm người của Nghịch Long Tộc, hiện tại thật vất vả gặp được, lại bỏ lỡ cơ hội. Ầm! Phía trên không trung xuất hiện một bàn tay thật lớn, vươn tay đến cửa nhỏ màu vàng sắp biến mất của Lục Ly, cửa nhỏ màu vàng sụp đổ. Phốc… Lục Ly đang băng qua hư không, nửa đường bị chấn động, trên người hắn vốn huyết nhục mơ hồ, giờ đây lại gặp họa vô đơn chí, trên người không còn chỗ nào lành lặn. Hắn vừa ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó cả người ngã mạnh xuống. Trước khi hôn mê, hắn chỉ kịp liếc mắt nhìn xung quanh. Phát hiện hắn đang tiến vào một vực sâu, hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hy vọng trong vực sâu không có mãnh thú cường đại gì, nếu không, hắn sẽ trở thành thức ăn trong bụng mãnh thú. Không biết qua bao lâu, một ngày hay là mười ngày? Lục Ly đã không còn ý thức, hắn tỉnh lại trong mê man. Hắn cảm giác đã ngủ một giấc rất dài, hắn mơ thấy mình biến thành đứa nhỏ, bị nhốt trong băng tuyết, hắn lạnh run, đông lạnh đến mức chân tay không di động được. Ách… Sau khi tỉnh lại, thần niệm Lục Ly đảo qua, hai mắt toàn vẻ kinh ngạc. Hắn lại ở đang nứt vỡ, toàn thân hắn bị đông lại, như biến thành khối băng. - Không đúng, có gì đó cổ quái! Khi Lục Ly muốn giãy dụa, ngồi xuống, hắn đột nhiên phát hiện một vấn đề. Toàn thân hắn lại không thể động đậy, thân thể dường như hoàn toàn không thể khống chế, thần lực cũng không thể vận chuyển. Giống như khối băng này không giống khối băng bình thường, có năng lượng phi thường huyền bí đang giam cầm thân thể hắn. Lục Ly trầm ngâm, lập tức truyền âm cho Huyết Linh Nhi. Sau đó vươn xúc tua từ trong Thiên Ly Châu ra ngoài, tra xét xung quanh. Ước chừng qua một canh giờ, Huyết Linh Nhi lại truyền âm: - Chủ nhân, nơi này thật quỷ dị, rất có thể có thần văn thiên địa. Trong khối băng này có năng lượng thật kỳ dị. Không chỉ có ngươi, gần đó hình như còn có người, đều giống ngươi. Thần niệm Lục Ly vội quét đến, quả nhiên hiện lên gần đó còn có mười sáu người. Mười lăm người đã sớm biến thành thi thể, một người còn sống, nhưng hình như không thể động đậy. - Ha hả, đừng cố gắng nữa! Lúc này, một thanh âm truyền vào trong đầu Lục Ly: - Lão phu bị nhốt trong Băng Ma Quật này vạn năm, vẫn không thể phá giả. Một Tam Kiếp đỉnh phong nho nhỏ như ngươi, vẫn ngoan ngoãn ở đây làm người nửa sống nửa chết như lão phu đi. Băng Ma Quật rất nổi danh ở Phi Hỏa Đại Lục, bởi vì không chỉ có nơi này có một Băng Ma Quật, Băng Ma Quật phát hien5 tổng cộng có ba mươi bảy cái. Ở Phi Hỏa Đại Lục là tuyệt địa, trừ phi Đế Cấp và lĩnh chủ siêu cấp cường đại, những người con lại rơi vào, gần như không lên được nữa. Trong Băng Ma Quật có ma băng lạnh vô cùng, một khi rơi vào, toàn thân sẽ bị đông cứng, thân thể và linh hồn chia lìa, căn bản không thể di động, chỉ có thể chậm rãi chờ chết. Hoặc là điên mất, linh hồn tán loạn, hoặc năng lượng tiêu hao hết, mất đi sinh mệnh.
Chương 3342 Thiên Gia Tử
Người sống ở Phi Hỏa Đại Lục, từ nhỏ đã bị báo cáo, Băng Ma Quật tuyệt đối không thể đến gần. Cho nên, người của Phi Hỏa Đại Lục có chung nhận thức, gần ba mươi bảy Băng Ma Quật kia đều là tuyệt địa, không thể đến gần. Trong Băng Ma Quật có thần văn thiên địa kỳ dị, dòng nước lạnh bên trong đã không thể xem là lạnh. Bởi vì một khi rơi vào, linh hồn và thân thể ngươi đều sẽ đông lạnh muốn phân ly, không còn tri giác gì, còn nói gì lạnh hay không lạnh? Lục Ly cũng không hoảng hốt, thần niệm đảo qua trong Băng Ma Quật. Hắn không chỉ phát hiện hơn mười thi thể, còn phát hiện càng sâu tầng càng có nhiều hài cốt, người duy nhất còn sống, đích xác chỉ còn lão giả bên trái kia. Thần niệm hắn quét qua, tập trung vào người này, truyền đạo: - Tiền bối, ngươi bị nhốt vạn năm rồi? Trong cơ thể lão giả này thần lực hoàn toàn không động đậy, trên người không có nửa điểm hơi thở, cho nên cảm ứng không nổi, nhưng nhìn thấy bộ dáng lão giả này, hẳn không phải kẻ yếu. - Là một vạn năm, còn là một vạn mấy ngàn năm, ta tự mình cũng không nhớ rõ! Lão giả thở dài nặng nề, truyền âm nói: - Có mấy người rơi vào với lão phu, bọn họ đều điên rồi, cuối cùng toàn bộ đã chết. Lão phu một mình ở đây gần vạn năm. Phỏng chừng lão phu cũng sắp điên rồi, may còn có tiểu tử ngươi tiến vào, lão phu có lẽ có năng lực chống đỡ mấy trăm năm… Lục Ly truyền âm tiếp tục hỏi: - Xem thực lực của tiền bối hẳn không kém, vì sao không thể thoát vòng vây? Mấy năm nay tiền bối không nghĩ biện pháp sao? - Thực lực của lão phu? Lão giả trầm ngâm, giống như không nhớ được gì, một lát mới truyền âm nói: - Lão phu nhớ rõ trước khi bị nhốt vừa mới đột phá Lục Kiếp. Trong Băng Ma Quật, đừng nói Lục Kiếp sơ kỳ, cho dù Lục Kiếp hậu kỳ bình thường đều không thể ra ngoài. Băng Ma Quật chính là tử địa được cả Phi Hỏa Đại Lục công nhận. Tiểu huynh đệ, đừng phí sức nữa, nơi này… không ra ngoài được. - Lục Kiếp hậu kỳ cũng không ra được? Nội tâm Lục Ly trầm xuống, chẳng lẽ hắn phải thật sự ở đây biến thành người bán sống bán chết như lão giả này? Mắt thấy sắp đến Nghịch Long Cốc, nếu bị nhốt chết ở đây, nội tâm hắn khẳng định phi thường không cam lòng. - Tiểu huynh đệ! Lão giả kia trầm giọng nói: - Lòng của ngươi nhất định phải trầm ổn, Băng Ma Quật này khủng bố nhất không phải băng mà là ma âm. Mỗi mười ngày nửa tháng sẽ có ma âm vang lên, ngươi nhất định phải ổn định tâm linh, như vậy mới không dễ dàng chết đi, nếu không lão phu cũng không còn ai nói chuyện nữa. - Ma âm? Linh hồn Lục Ly run lên, hắn không truyền âm, mà trầm ngâm lại, hắn truyền âm nói với Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, ngươi tra xét rõ ràng, xem có thể phá giải thần văn của Băng Ma Quật này không? Không cầu phá giả, chỉ cầu có thể giúp ta thoát vòng vây là được rồi. - Được, chủ nhân! Huyết Linh Nhi truyền âm lại nói: - Thần văn thiên địa nơi này quá huyền diệu, ta cần thời gian, chủ nhân an tâm chờ đợi, có lẽ mấy tháng mơi có thể có ý tưởng. Ừm! Lục Ly gật đầu, truyền tin với lão phu kia, mục đích tự nhiên là tìm hiểu càng nhiều tình báo của Băng Ma Quật. Lão gia một mình ngây người ở đây vạn năm, giống người bán sống bán chết, có người tiến vào nói chuyện phiếm với hắn, hắn tự nhiên vui vẻ. Cũng không quản thực lực Lục Ly thấp thế nào, tuổi cũng nhỏ, hắn vẫn nói liên miên không ngừng với Lục Ly. Người đến lúc chết lời nói cũng thiện cảm, lão giả này biết mình sống không được bao lâu, nếu cuối cùng hắn và Lục Ly đều biến thành hài cốt, vậy không cần phân biệt thân phận tôn ti gì, đều là nhân tộc, đều là đồng bào. Lão giả nói rất nhiều, nói hắn vì sao rơi vào nơi này, nói hắn đến từ gia tộc nào, nói về hậu bối trong gia tộc hắn, nói rất nhiều. Một người cô đơn đau khổ ở đây vạn năm, không ai nói chuyện, không thể tu luyện, ngoài ngủ say, chỉ có thể ngẩn người, chỉ có thể chờ chết. Lão giả đến giờ còn chưa bị điên, đã là do ý chí của hắn phi thường cường đại. - Đúng rồi, tiểu tử! Lão giả nói cằn nhằn nửa ngày, đột nhiên tò mò hỏi: - Tiểu tử ngươi đến từ gia tộc gì, vì sao lại rơi vào nơi này? Ngươi giống như không biết Băng Ma Quật? Chẳng lẽ không phải người của Phi Hỏa Đại Lục? - Không phải! Lục Ly cũng không giấu diếm, hắn nói: - Ta thậm chí không phải người của Tam Trọng Thiên, ta đến từ nhân gian, ta đến Tam Trọng Thiên là vì tìm người. - Hả? Lão giả hơi kinh ngạc nói: - Nhìn ngươi cũng thật trẻ tuổi, vậy mà phi thăng từ nhân gian? Tiểu tử ngươi đừng gạt ta, chúng ta đều không ra ngoài được, ngươi gạt một lão nhân như ta không có ý nghĩa gì! - Tiền bối nói đùa rồi! Lục Ly truyền âm nói: - Việc này có gì để lừa gạt, ta phi thăng lên Tử Dương đại lục, sau đó đến Lẫm Đông Đại Lục, rồi đến Thần Phong Đại Lục, vượt qua Ngân Viêm Hải Vực, đến Phi Hỏa Đại Lục mới không bao lâu, lại không ngờ rơi vào Băng Ma Quật này… - Tử Dương Đại Lục sao? Lẫm Đông Đại Lục và Thần Phong Đại Lục lão phu đã đi qua, nhưng Tử Dương Đại Lục lão phu còn chưa từng đi qua! Lão giả hơi tin tưởng, hắn nghĩ lại hỏi: - Ngươi đến Phi Hỏa Đại Lục tìm người? Nơi này có người thân sao? Lục Ly trầm ngâm một lát, nói: - Tiền bối biết Nghịch Long Tộc không? - Nghịch Long Tộc? Lão giả kia hơi kinh ngạc, nói: - Tự nhiên biết, đây là Phi Hỏa Đại Lục, một trong hai mươi bảy đại thế lực Phi Hỏa Đại Lục. Năm đó lão phu cũng có chút giao tình với đại nhân vật Nghịch Long Tộc. Không đúng a… tiểu tử, Nghịch Long Tộc không thông hôn với bên ngoài, nếu ngươi đến từ nhân gian, sao có thể có quan hệ với Nghịch Long Tộc? - Ta có một tỷ tỷ! Nghe nói lão giả này có giao tình với Nghịch Long Tộc, Lục Ly cũng không che giấu, nói: - Cha ta thu dưỡng một đứa nhỏ, nàng là tộc nhân Nghịch Long Tộc. Mặc dù không biết vì sao lưu lạc đến nhân gian, nhưng nàng là người Nghịch Long Tộc thì có thể xác định. Ta đến đây tìm nàng. Nàng đã mất tích nhiều năm trước, ta biết được một ít tin tức, nàng đã được đón về Nghịch Long Tộc.
Chương 3343 Ma âm? Thần âm?
- Hả? Còn có chuyện như vậy? Lão giả hơi hứng thú, lại nói chuyện phiếm thật lâu với Lục Ly. Lục Ly cũng biết ngoại hiệu của lão giả họ La này là Thiên Gia Tử, sinh ra ở một đại thế lực siêu cấp, gia tộc này cũng nằm trong hai mươi bảy đại thế lực. Năm đó, hắn ra ngoài du lịch, không cẩn thận bị kẻ thù đuổi giết, rơi vào nơi này, nhiều năm như vậy, phỏng chừng gia tộc bọn họ đều nghĩ rằng hắn đã chết. - Tiểu tử đừng nói nữa! Cũng không biết qua bao lâu, lão giả kia đột nhiên truyền âm nói: - Dựa theo thời gian, ma âm sắp đến rồi. Nếu ngươi không chịu nổi, linh hồn sẽ lập tức sụp đổ. Ngươi ngàn vạn lần nhớ kỹ, phải mau chóng bảo hộ bản tâm, không được bị ngoại giới quấy nhiễu, chỉ cần bảo trì linh hồn bất diệt, ngươi có thể chống lại ma âm. Nếu không linh hồn của ngươi sẽ sụp đổ, lập tức chết đi. - Được! Thiên Gia Tử nói chuyện trịnh trọng như thế, Lục Ly cũng không dám khinh địch, lập tức tiến vào mộng ảo, chăm chú hết sức, nghênh đón ma âm đi đến. Khủng bố nhất trong Băng Ma Quật không phải băng mà là ma âm! Đây là nhận thức chung của cả Phi Hỏa Đại Lục. Ma âm không chỉ vang trong Băng Ma Quật, nếu ngươi ở gần Băng Ma Quật trăm dặm, ngươi cũng có thể nghe thấy một ít ma âm như có như không. Ma âm rất nhanh vang lên, thanh âm này từ đầu rất trầm thấp, như là tiếng tim đập của một con cự thú, một khắc thanh âm vang lên, Lục Ly cảm giác linh hồn mình bồng bềnh như gặp sóng gió. - Ổn định tâm thần! Một tiếng truyền âm vang lên, Thiên Gia Tử truyền âm nói: - Ngàn vạn lần đừng đi theo tiết tấu của ma âm, nếu không ngươi sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng. Truyền âm của Thiên Gia Tử vang lên như lời cảnh tỉnh. Lục Ly vội vàng bảo hộ bản tâm, khiến linh hồn không bị dao động theo. Hắn phát hiện... Long Hồn không có phản ứng gì, nói rõ ma âm nơi này thật quỷ dị, cũng không phải trực tiếp công kích linh hồn, cho nên Long Hồn không hộ chủ. Thình thình thịch! Tiếng tim đập của cự thú càng ngày càng dồn dập, linh hồn Lục Ly không tránh khỏi nổi lên theo sóng gió. Còn may nhắc nhở của Thiên Gia Tử, Lục Ly mãnh liệt khắc chế, khiến mình không bị tiết tấu dẫn dắt. Tiếng tim đập ngừng lại sau một nén nhang, sau đó có một tiếng khóc như có như không vang lên, giống như quỷ âm, tiếng khóc này còn rất có vận luật, giống như đang biểu diễn một khúc nhạc bi thương. Tiếng khóc vang lên một lát, lại biến hóa, biến thành một thanh âm kỳ dị. Thanh âm kia giống như một loại nhạc khí kỳ dị đang diễn tấu, phi thường êm tai. Hơn nữa thanh âm này giống như ẩn chứa đạo vận thiên địa nào đó, có thể bất giác thu hút người khác tiến vào, tìm kiếm chí lý bên trong. Lục Ly bất tri bất giác lặng lẽ đi vào, nhưng rất nhanh truyền âm của Thiên Gia Tử lại vang lên: - Tiểu Lục Tử, đừng đi tìm hiểu, đừng cảm ngộ, nếu không ngươi sẽ rơi vào bẫy, tỉnh lại đi! Lục Ly lập tức tỉnh ngộ lại, hắn hồi tưởng tình huống vừa rồi. Nếu có thể đổ mồ hôi, vậy khẳng định giờ đây toàn thân hắn đều đổ mồ hôi lạnh. Thanh âm giai điệu kia tiếp tục vang lên, giống như tiên âm, du dương uyển chuyển. Lục Ly rốt cục không dám lắng nghe, tiếp tục bảo trì bản tâm. Nhưng ma âm này không phải ngươi không muốn nghe thì sẽ không nghe thấy, sẽ tự động vang lên trong linh hồn ngươi. - Tỉnh lại! - Tiểu Lục Tử, tỉnh lại! Thiên Gia Tử rõ ràng không muốn linh hồn Lục Ly sụp đổ, thỉnh thoảng nhắc nhở. Lục Ly rất nhiều lần lặng lẽ bị dẫn dắt, ít nhiều được Thiên Gia Tử nhắc nhở mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Ma âm vang lên suốt nửa canh giờ, rốt cục bình ổn lại, Lục Ly như trút được gánh nặng. Sau khi xác định ma âm dừng lại, Lục Ly nghỉ ngơi một lát, mới truyền âm nói: - Thiên Gia Tử tiền bối, đa tạ. Nếu lần này không có ngươi, ta có lẽ đã chết rồi. - Cùng là người lưu lạc thiên nhai, ngươi chết, lão phu không còn ai nói chuyện phiếm, phỏng chừng không đến mấy trăm năm cũng sẽ chết đi. Thiên Gia Tử truyền âm lại, sau đó tiếp tục truyền âm: - Ma âm này kỳ thật cũng có ưu đãi, có thể rèn luyện linh hồn của người. Mỗi lần vượt qua, linh hồn của ngươi sẽ tăng cường một chút. Lão phu ở đây nhẫn nhịn vạn năm, hiện tại cường độ linh hồn có thể sánh bằng Lục Kiếp đỉnh phong. Lão phu còn tìm hiểu rất nhiều bí thuật linh hồn, đáng tiếc... không có chỗ dùng rồi. - Thiên Gia Tử tiền bối không cần quá bi quan! Lục Ly truyền âm nói: - Ta có một mị linh, ngươi hẳn có thể cảm ứng, nó rất mạnh về thần văn, nói không chừng nó tra xét thử, có thể có biện pháp phá giải thiên địa thần văn nơi này? - Hả? Thiên Gia Tử kinh ngạc, sau đó cười khổ truyền âm nói: - Thiên địa thần văn nơi này phi thường huyền diệu, rất nhiều cường giả thần văn Phi Hỏa Đại Lục cũng không thể phá giải. Tiểu Lục Tử, ngươi cũng đừng phí công. - Thử xem đi, lỡ như có thể thành công thì sao? Lục Ly truyền âm nói, đồng thời Lục Ly cảm ứng linh hồn, phát hiện linh hồn quả nhiên đã mạnh hơn, có tăng trưởng rõ ràng, tăng trưởng này còn diễn ra liên tục. Nói chuyện phiếm với Thiên Gia Tử một hồi mới ngừng lại. Lục Ly cũng nghỉ ngơi một trận, lẳng lặng chờ đợi kết quả tra xét của Huyết Linh Nhi. Đợi như vậy là nửa năm! Ma âm cách mỗi mười ngày sẽ vang lên một lần, mỗi lần đều dựa vào Thiên Gia Tử hỗ trợ, nếu không Lục Ly lần nào cũng sẽ bị lặng lẽ hút vào. Một khi lạc bên trong, có lẽ linh hồn hắn sẽ sụp đổ. Thời gian nửa năm, linh hồn của Lục Ly tăng trưởng rất nhanh, giống như lời Thiên Gia Tử, nếu bị bao vây bên trong vạn năm không chết, linh hồn cũng được tăng cường nhanh chóng. Thiên Gia Tử hẳn là tịch mịch quá lâu, nói chuyện không ngừng với Lục Ly. Lục Ly cũng không thể tĩnh lặng lại tìm hiểu pháp tắc, liền tán gẫu với hắn. Đến hôm nay, Huyết Linh Nhi rốt cục truyền âm: - Chủ nhân, ta tra xét rõ ràng rất nhiều lần, thiên địa thần văn nơi này rất huyền diệu, trước mắt ta không có biện pháp gì. Nhưng ta cảm giác... hẳn là có một đường hy vọng, ta cần thời gian tìm hiểu. - Bao lâu? Huyết Linh Nhi không mạnh miệng, nó nói có một đường hy vọng, điều này làm Lục Ly không hoàn toàn tuyệt vọng.
Chương 3344 Pháp tắc Thần Âm đại thành
Huyết Linh Nhi không chắc chắn truyền âm nói: - Ngắn thì một hai năm, lâu thì mười năm tám năm. Nếu mười năm không nắm chắc, vậy có lẽ phá không được. - Được. Tính ra cũng không quá lâu, chờ mười năm Lục Ly có thể chờ được, có hơi tiếc nuối là nơi này không thể tu luyện thần lực, không thể luyện hóa thần dược, duy nhất có thể làm là tìm hiểu thần văn. Lục Ly truyền lời của Huyết Linh Nhi cho Thiên Gia Tử, Thiên Gia Tử cũng không quá coi trọng. Lục Ly chỉ là một Tam Kiếp đỉnh phong, mị linh cũng không nhìn ra chỗ nào hơn người. Mấu chốt nhất là Lục Ly một bước phi thăng từ nhân gian, đến Tam Trọng Thiên cũng không bao nhiêu năm, thiên địa thần văn của Tam Trọng Thiên có thể phá vỡ sao? Thiên Gia Tử là không tin. Lục Ly nói với Thiên Gia Tử hắn bế quan một thời gian. Thiên Gia Tử gật đầu, cũng không nói gì. Ngày sau còn rất dài, nội tâm hắn đã tuyệt vọng, cũng may trước khi chết không phải tịch mịch nữa, Lục Ly có thể cùng hắn giết thời gian. Lục Ly tiến vào trạng thái mộng ảo, tiếp tục tìm hiểu chân ý pháp tắc thần âm, cách mỗi mười ngày, hắn sẽ bị cắt ngang một lần, ma âm sẽ vang lên. Dưới trợ giúp của Thiên Gia Tử, hắn nhiều lần vượt qua hiểm quan, sau đó tiếp tục tìm hiểu. Có một ngày Lục Ly đột nhiên có một ý tưởng, ma âm này có trợ giúp tìm hiểu pháp tắc thần âm hay không? Tìm hiểu pháp tắc thân âm rất nhiều năm, mãi vướng lại ở mấy bình cảnh cuối cùng. Nếu có thể dẫn dắt từ trong ma âm, có lẽ pháp tắc thần âm mới có thể đại thành thật nhanh. Vấn đề là… Ma âm này thật đáng sợ, Lục Ly không dám trầm tĩnh đắm chìm vào. Nếu không lỡ như không tỉnh lại được thì không xong rồi. Thiên Gia Tử cảnh cáo nhiều lần, ma âm ngàn vạn lần không thể trầm tĩnh vào, một khi bị cuốn vào, vậy hắn sẽ không thể tỉnh lại. - Ừm, chờ hai ba năm đi! Lục Ly nghĩ, lại tìm hiểu thêm vài năm, sau vài năm, linh hồn hắn sẽ tăng trưởng lên rất nhiều, đến lúc đó, nếu pháp tắc Thần Âm còn không tìm hiểu được, vậy mạo hiểm thử một lần. Thời gian hai ba năm, phỏng chừng Huyết Linh cũng có tiến triển? Nàng tìm hiểu thần văn Thượng Cổ mọi lúc mọi nơi, bản lĩnh về thần văn tăng lên rất nhanh. Lục Ly tin tưởng Huyết Linh Nhi khẳng định sẽ không làm hắn thất vọng, có thể dẫn hắn chạy thoát. Ngoại giới tứ bề báo hiệu bất ổn như trước, chiến đấu không ngớt. Trong Băng Ma Quật cũng tĩnh mịch một vùng, không ai chú ý nơi này. Cho dù đi ngang qua cũng lập tức vòng đi. Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã hai năm trôi qua. Lục Ly và Thiên Gia Tử từ trước đến nay đều giống người bán sống bán chết đợi ở dưới, một ngón tay cũng không để động đậy, thậm chí còn không thể mở mắt. Cũng may, thần lực trong thần đan của Lục Ly bao la, thần lực này sẽ không chủ động vận chuyển, nhưng dưới tình hình thân thể dần suy yếu, thần lực sẽ chủ động tràn ra, bổ sung năng lượng thân thể cần. Thiên Gia Tử có lẽ chính là chịu đựng như vậy. Cường giả cấp lĩnh chủ, thần lực trong thần đan dị thường hùng hậu, duy trì thân thể mấy vạn năm không chết vẫn không thành vấn đề. Thời gian hai năm, Lục Ly không tu luyện thần lực, cũng không luyện hóa thần dược, việc làm duy nhất là tìm hiểu pháp tắc thần âm. Thời gian hai năm có chút tiến triển, có hai bình cảnh Lục Ly tìm hiểu xong, duy nhất còn một điểm Lục Ly vẫn chưa hiểu thấu. Lục Ly có cảm giác, chỉ cần tham ngộ xong điểm này, không còn xa nữa pháp tắc thần âm sẽ đại thành. Thu hoạch duy nhất là linh hồn Lục Ly cường đại hơn mười lần! Mỗi lần ma âm vang lên, linh hồn Lục Ly sẽ có tăng trưởng, còn liên tục tăng trưởng bảy tám ngày. Mà ma âm mỗi mười ngày vang lên một lần, cho nên hai năm này của Lục Ly, gần như có phân nửa thời gian linh hồn đều đang tăng trưởng. Linh hồn hắn có thể cường đại hơn mười lần, cũng không khó lý giải. Thời gian hai năm, Huyết Linh Nhi vẫn không truyền âm. Nội tâm Lục Ly hơi buồn bực. Đổi lại là ai, thân thể không thể động hai năm, đều sẽ cảm giác thật phiền chán, buồn bực. Lực ý chí của Lục Ly xem như cường đại, chút khốn cảnh ấy không khiến hắn tẩu hỏa nhập ma. Nội tâm hắn có chút phiền chán, kỳ thật do pháp tắc thần âm mãi không đại thành. Hắn quyết định bí quá hóa liều, thông qua ma âm tìm hiểu pháp tắc thần âm. Một là linh hồn hắn cường đại hơn nhiều, có chút tự tin. Hai là Thiên Gia Tử ở đây, nếu trầm tĩnh bên trong, hắn sẽ để Huyết Linh Nhi công kích linh hồn hắn, sau đó Long Hồn hộ chủ, có lẽ có thể tỉnh lại. Thời gian hai năm, hắn đã rất quen thuộc với Thiên Gia Tử. Hắn cũng không khách khí, truyền âm nói với Thiên Gia Tử ý tưởng của hắn, Thiên Gia Tử trầm ngâm một lát, truyền âm nói: - Ta không đề nghị ngươi mạo hiểm, nhưng nếu ngươi nhất định phải kiên trì, ta chỉ có thể chúc ngươi may mắn. Ta sẽ nghĩ biện pháp đánh thức ngươi, nhưng nếu ngươi vẫn không thể tỉnh lại, vậy ta cũng không có biện pháp. - Đa tạ lão đại ca! Lục Ly lúc trước kêu Thiên Gia Tử tiền bối, sống chung hai năm, quan hệ đã phi thường tốt, trực tiếp gọi lão đại ca. Sau khi Lục Ly thảo luận với Thiên Gia Tử, trực tiếp ngủ say, sau khi ngủ hai ngày, ma âm sắp đến. Hắn toàn lực điều chỉnh trạng thái tốt nhất để ứng phó, nghênh đón ma âm đến. Thình thình thịch! Tiếng vang như tiếng đập trái tim cự thú, thanh âm này Lục Ly không có hứng thú, hoàn toàn không nghe. Quỷ âm lúc sau hắn cũng tận lực bảo trì bình tĩnh, ít nhất thanh âm như tiên âm cuối cùng vang lên, Lục Ly mới tinh tế bắt đầu cảm ứng. Thanh âm này phi thường dễ nghe, giống như một khúc nhạc tuyệt vời, hơn nữa trong thanh âm còn có vận luật khó hiểu, làm người ta cảm giác phi thường huyền diệu. Lục Ly lúc trước không dám tìm hiểu, lần này bằng bất cứ giá nào cũng phải cẩn thận tìm hiểu vận luật huyền diệu trong ma âm kia. Vận luật phi thường êm tai, Lục Ly cũng cảm ứng được rất nhiều bên trong, mơ mơ hồ hồ, có chút không nhìn thấu, nhưng vẫn cảm giác phi thường huyền diệu. Vừa tìm hiểu, Lục Ly lập tức trầm tĩnh lại, linh hồn cả người đều đắm chìm vào tiên âm, quên hết mọi thứ, trong linh hồn chỉ còn tiên âm lượn lờ.
Chương 3345 Pháp tắc Thần Âm đại thành
- Tiểu Lục Tử, tỉnh lại! - Tiểu Lục Tử, tỉnh lại! Sau một lúc lâu, Thiên Gian Tử cảm thấy không thích hợp, vội vàng truyền âm, còn vận dụng bí thuật linh hồn, trực tiếp tạo trận sấm sét nổ tung trong đầu Lục Ly. Nhưng Lục Ly không có động tĩnh gì, linh hồn giống như hoàn toàn trầm luân, hoàn toàn rơi vào tay giặc. Huyết Linh Nhi cũng quyết đoán công kích linh hồn của Lục Ly. Hào quang Long Hồn lóng lánh, bảo hộ linh hồn Lục Ly. Chỉ là... Long Hồn lần này giống như cũng vô dụng. Hào quang Long Hồn lóng lánh, linh hồn Lục Ly lại tĩnh lặng, không có dao động gì, giống như biến thành người bán sống bán chết chân chính. - Xong rồi, tiểu tử đã bảo đừng xằng bậy, cố tình lại không tin. - Ai... vốn nghĩ có người đến làm bạn, ta còn có thể kiên trì một thời gian này. Tiểu Lục Tử chết đi, sợ là ta cũng không kiên trì được mấy năm. - Thôi, thôi! Kiên trì không được thì không được, dù sao cuối cùng đều phải chết, chết trễ hay chết sớm cũng không khác biệt gì. Thiên Gia Tử gọi vài ngày, thấy Lục Ly vẫn không có động tĩnh gì, Thiên Gia Tử bỏ cuộc. Loại tình huống này hắn gặp nhiều rồi, người rơi vào cùng hắn đều rất nhanh đắm chìm như vậy, sau đó đều không tỉnh lại. Cuối cùng linh hồn vô thanh vô tức biến mất, biến thành một khối thi thể. Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, sau nửa tháng, Lục Ly vẫn không tỉnh lại. Ma âm lần hai vang lên, Lục Ly không có phản ứng gì.Thiên Gia Tử chờ sau khi ma âm biến mất, nội tâm khẽ thở dài, cũng không quản Lục Ly nữa. Nội tâm Huyết Linh Nhi hơi rốt ruột, nhưng nàng kêu hai lần, công kích linh hồn Lục Ly rất nhiều lần, cuối cùng đều được Long Hồn hộ thủ ,thiếu chút nữa bị Long Hồn cắn nuốt. Nếu như vậy vẫn kêu không tỉnh Lục Ly, nói cũng không có biện pháp. Thân thể của Thánh Hoàng Chi Nữ ở trong Thiên Ly Châu, Lục Ly không thể vận dụng chút thần lực nào, cho nên Thiên Ly Châu không dùng được. Thân thể của Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không thể ra ngoài. Cho dù ra ngoài được, Huyết Linh Nhi cũng cảm thấy thân hình Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không động đậy được, thần văn nơi này quá huyền diệu. Đợi nửa tháng, Huyết Linh Nhi mặc kệ, tiếp tục tìm hiểu thần văn. Nó biết muốn cứu Lục Ly, bây giờ còn một biện pháp, đó là phá giải thần văn, sau đó để Thiên Gia Tử mang Lục Ly ra ngoài. Thời gian tiếp tục trôi qua, mỗi cách nửa tháng, ma âm sẽ vang lên một lần, Lục Ly vẫn không có động tĩnh gì. Linh hồn hắn tĩnh lặng như nước, không có dao động gì, giống như... vĩnh viễn không có dao động gì. Trong nháy mắt, lại ba năm trôi qua. Huyết Linh Nhi không có đột phá quá lớn, Lục Ly vẫn không có động tĩnh như trước, nhưng khiến Thiên Gia Tử kinh ngạc là ba năm trôi qua, linh hồn Lục Ly lại không tiêu tán. Dựa theo lẽ thường, nhiều nhất một năm, linh hồn Lục Ly sẽ tiêu tán. Không chỉ không tiêu tán, ba năm này, linh hồn Lục Ly còn cường đại hơn rất nhiều, hồn lực hùng hậu mênh mông. Linh hồn cường đại cũng dễ lý giải, dù sao ma âm sẽ khiến linh hồn của người cường đại hơn. Nhưng linh hồn Lục Ly vẫn không tiêu tán, điều này khiến người ta thật buồn bực. Hắc hắc! Đột nhiên, trong linh hồn Thiên Gia Tử vang lên một tiếng cười, khiến Thiên Gia Tử sợ tới mức thân hình run lên, nghĩ đến ba ngày gặp ma. Sau đó, Thiên Gia Tử đột nhiên tỉnh ngộ, truyền âm nói: - Tiểu Lục Tử, ngươi sao lại sống lại? Ha ha ha! Lục Ly cười truyền âm nói: - Thiên Gia Tử lão ca, ta lại không chết, vì sao nói ta sống lại? Ta chỉ là bế quan sâu mà thôi, ta chỉ tìm hiểu về phương diện thần âm, ma âm này kỳ thật không thương tổn được ta. Tìm hiểu ba năm, pháp tắc thần âm rốt cục đại thành. Đáng tiếc, thân mình chúng ta không thể động đậy, nếu không ta nhất định phải uống vài chén với Thiên Gia Tử đại ca. Ai… Thiên Gia Tử khe khẽ thở dài nói: - Tìm hiểu chân ý pháp tắc có ích lợi gì? Mấy năm nay ta tìm hiểu rất nhiều bí thuật linh hồn cường đại. Giờ đây, bí thuật linh hồn của ta cộng thêm cường độ của linh hồn ta, nếu không có yêu hồn cửu phẩm, ta tin tưởng Lục Kiếp đỉnh phong đều sẽ bị thương. Nhưng chúng ta đều không ra ngoài được, chuyện này… còn có ý nghĩa gì? Ra ngoài không được, cho dù hiểu được mấy chân ý chí cường cũng vô dụng! Những lời này là lời nói thật, Lục Ly vốn đang vui sướng, lập tức bị hất chậu nước lạnh, hắn trầm ngâm một lát, truyền âm hỏi Huyết Linh Nhi. - Chủ nhân, ngươi rốt cục tỉnh rồi! Huyết Linh Nhi truyền âm lại, sau đó tiếp tục nói: - Thiên địa thần văn nơi này ta có một ý nghĩ, nhưng không nắm chắc phá giải tuyệt đối. Nhưng có một tin tức tốt khác, kèn lệnh kia đã được ta luyện hóa, chủ nhân có thể dùng bất cứ lúc nào. - Có thể dùng bất cứ lúc nào? Nội tâm Lục Ly cười khổ, hiện tại hắn ngay cả một ngón tay cũng không thể động đậy, đừng nói luyện hóa kèn lệnh, cho dù luyện hóa bức cổ họa kia cũng có tác dụng gì? - Đừng động đến bảo vật Thượng Cổ này nữa, nghĩ biện pháp phá giải thần văn đi, để ta đi ra ngoài! Lục Ly truyền âm lại, Huyết Linh đáp trả một câu rồi tiếp tục tìm hiểu thiên địa thần văn nơi này. Huyết Linh Nhi có một điểm phi thường tốt, vĩnh viễn không biết mệt mỏi, cũng sẽ không có cảm xúc, chỉ biết tiếp tục tìm hiểu thần văn. Thế giới của nó chỉ có thần văn, việc còn lại, ngoại trừ Lục Ly an bài cho nó, cái gì nó cũng không quản. Dưới chuyên chú tuyệt đối, làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ phi thường mau. Huyết Linh Nhi không có các loại tâm tư hỗn loạn của nhân loại, chỉ biết hết sức chăm chú tìm hiểu thần văn. Dưới tình huống như vậy, trình độ của nó về thần văn có thể không tiến bộ sao? Lục Ly mặc kệ Huyết Linh Nhi, nghỉ ngơi một lát, nói chuyện phiếm với Thiên Gia Tử. Cho dù thế nào, pháp tắc thần âm tìm hiểu thành công vẫn khiến tâm tình hắn phi thường không tồi, dù sao tìm hiểu nhiều năm như vậy, rốt cục thành công, bất luận là ai đều sẽ có cảm giác vui sướng phá giải cửa ải khó khăn. Tham ngộ pháp tắc thần âm, kỳ thật có quan hệ rất lớn với ma âm nơi này. Ma âm nơi này dẫn dắt Lục Ly rất nhiều, khiến hắn nghĩ ra nhiều chuyện nghĩ không ra.
- Có chút thú vị! Thủy Thiên Hóa ngoài miệng cười lạnh nhạt, Tam Kiếp đỉnh phong này lại có thể chống lại hai lần công kích của hắn, không bị thương nặng gì, tốc độ lại còn nhanh hơn? Người này rốt cuộc là người gia tộc nào? Mặc kệ là người của gia tộc nào, Thủy Thiên Hóa đều quyết định bắt Lục Ly trở về, hắn cũng không muốn bị người khác xem thường. Một Tam Kiếp đỉnh phong cũng không thể giết chết, hắn còn mặt mũi gì? Bang bang bang! Lục Ly liên tục bị đánh trúng, Long Dực bị phá hủy vài lần, phía sau lưng hắn toàn là máu, rất nhiều nơi đều nhìn thấy xương cốt, nhưng kỳ thật đều là thương ngoài da, cũng không bị thương nặng gì. Lục Ly phóng ra một ít Hư Không Trùng, còn phóng ra chân ý Sát Đế, cùng với thần thông còn lại, nhưng đối với cường giả Ngũ Kiếp cũng không có ý nghĩa quá lớn. Vù! Thủy Thiên Hóa hiển nhiên không muốn buông tha, hắn tăng tốc độ, lập tức đến phía sau Lục Ly. Lục Ly lấy ra thần thiết, hắn cũng không chạy thoát được, thân mình xoay chuyển, đập đến người này. “Xoẹt!” Kinh nghiệm chiến trường của Thủy Thiên Hóa rất mạnh, thân mình bay vòng quanh sang trái, trường thương quét ngang, nện mạnh lên vai Lục Ly. Rầm rầm rầm! Thân hình Thủy Thiên Hóa liên tục lóe lên, không ngừng xoay chuyển trường thương đập đến Lục Ly. Lục Ly lần lượt bị đánh bay, thân thể đã vỡ nát, vết thương chi chít. - Chỉ có thể phóng ra Thánh Hoàng Chi Nữ rồi! Lục Ly cười khổ, Thiên Ly Châu chợt lóe, Thánh Hoàng Chi Nữ xuất hiện, Huyết Linh Nhi chỉ huy Thánh Hoàng Chi Nữ phóng đến Thủy Thiên Hóa. Hả? Thủy Thiên Hóa nhìn thoáng qua Thánh Hoàng Chi Nữ, lập tức bị hấp dẫn, một là Thánh Hoàng Chi Nữ rất đẹp, mặt khác, hơi thở của Thánh Hoàng Chi Nữ rất quái dị. Cảm giác như là người chết, lại cảm giác như có khí tức sinh mệnh, nhất là cặp mắt không có tình cảm dao động kia, khiến tim hắn đập nhanh. Vù! Lục Ly ở nơi này vẽ trận trên không, một cửa nhỏ màu vàng xuất hiện, Thủy Thiên Hóa phát hiện, vốn chuẩn bị đâm ra một thương, nhưng Thánh Hoàng Chi Nữ đấm lên vai hắn, lại khiến chiến giáp hắn bạo liệt, thân mình bay ngược ra ngoài. - Huyết Linh Nhi, đi thôi! Lục Ly truyền âm quát một tiếng, Huyết Linh Nhi là nô bộc của Lục Ly. Tuy thực luyến tiếc Tháng Hoàng Chi Nữ, nhưng cũng bất đắc dĩ bay ra khỏi thân thể Thánh Hoàng Chi Nữ, trước khi bay ra ngoài, khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ mãnh công Thủy Thiên Hóa. Vù! Ngay lúc này, phía đông bay đến ba chiến thuyền thật lớn. Phía trước chiến thuyền điêu khắc một con thần long màu bạc. Trong chiến thuyền, từng luồng hơi thở của cường giả truyền ra, khiến linh hồn Lục Ly và Thủy Thiên Hóa đều hồi hộp. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly nhìn thấy ánh mắt Thủy Thiên Hóa lộ vẻ kinh hãi, lập tức bay đến trước cửa nhỏ màu vàng. Hắn cắn răng trầm quát một tiếng, Huyết Linh Nhi bay ra ngoài, lại tiến vào trong cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ, sau đó khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ lại đây, tiến vào Thiên Ly Châu của Lục Ly. Thủy Thiên Hóa căn bản không để ý Lục Ly, hắn kinh hãi lắp bắp nói: - Người của Nghịch Long tộc sao lại đến nơi này? Trốn thôi… Lục Ly nghe thấy lời nói của Thủy Thiên Hóa, hắn đang tiến vào trong cửa nhỏ màu vàng, nội tâm hắn âm thầm hối hận, sớm biết vậy đã không đi rồi. Hắn luôn tìm người của Nghịch Long Tộc, hiện tại thật vất vả gặp được, lại bỏ lỡ cơ hội. Ầm! Phía trên không trung xuất hiện một bàn tay thật lớn, vươn tay đến cửa nhỏ màu vàng sắp biến mất của Lục Ly, cửa nhỏ màu vàng sụp đổ. Phốc… Lục Ly đang băng qua hư không, nửa đường bị chấn động, trên người hắn vốn huyết nhục mơ hồ, giờ đây lại gặp họa vô đơn chí, trên người không còn chỗ nào lành lặn. Hắn vừa ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó cả người ngã mạnh xuống. Trước khi hôn mê, hắn chỉ kịp liếc mắt nhìn xung quanh. Phát hiện hắn đang tiến vào một vực sâu, hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hy vọng trong vực sâu không có mãnh thú cường đại gì, nếu không, hắn sẽ trở thành thức ăn trong bụng mãnh thú. Không biết qua bao lâu, một ngày hay là mười ngày? Lục Ly đã không còn ý thức, hắn tỉnh lại trong mê man. Hắn cảm giác đã ngủ một giấc rất dài, hắn mơ thấy mình biến thành đứa nhỏ, bị nhốt trong băng tuyết, hắn lạnh run, đông lạnh đến mức chân tay không di động được. Ách… Sau khi tỉnh lại, thần niệm Lục Ly đảo qua, hai mắt toàn vẻ kinh ngạc. Hắn lại ở đang nứt vỡ, toàn thân hắn bị đông lại, như biến thành khối băng. - Không đúng, có gì đó cổ quái! Khi Lục Ly muốn giãy dụa, ngồi xuống, hắn đột nhiên phát hiện một vấn đề. Toàn thân hắn lại không thể động đậy, thân thể dường như hoàn toàn không thể khống chế, thần lực cũng không thể vận chuyển. Giống như khối băng này không giống khối băng bình thường, có năng lượng phi thường huyền bí đang giam cầm thân thể hắn. Lục Ly trầm ngâm, lập tức truyền âm cho Huyết Linh Nhi. Sau đó vươn xúc tua từ trong Thiên Ly Châu ra ngoài, tra xét xung quanh. Ước chừng qua một canh giờ, Huyết Linh Nhi lại truyền âm: - Chủ nhân, nơi này thật quỷ dị, rất có thể có thần văn thiên địa. Trong khối băng này có năng lượng thật kỳ dị. Không chỉ có ngươi, gần đó hình như còn có người, đều giống ngươi. Thần niệm Lục Ly vội quét đến, quả nhiên hiện lên gần đó còn có mười sáu người. Mười lăm người đã sớm biến thành thi thể, một người còn sống, nhưng hình như không thể động đậy. - Ha hả, đừng cố gắng nữa! Lúc này, một thanh âm truyền vào trong đầu Lục Ly: - Lão phu bị nhốt trong Băng Ma Quật này vạn năm, vẫn không thể phá giả. Một Tam Kiếp đỉnh phong nho nhỏ như ngươi, vẫn ngoan ngoãn ở đây làm người nửa sống nửa chết như lão phu đi. Băng Ma Quật rất nổi danh ở Phi Hỏa Đại Lục, bởi vì không chỉ có nơi này có một Băng Ma Quật, Băng Ma Quật phát hien5 tổng cộng có ba mươi bảy cái. Ở Phi Hỏa Đại Lục là tuyệt địa, trừ phi Đế Cấp và lĩnh chủ siêu cấp cường đại, những người con lại rơi vào, gần như không lên được nữa. Trong Băng Ma Quật có ma băng lạnh vô cùng, một khi rơi vào, toàn thân sẽ bị đông cứng, thân thể và linh hồn chia lìa, căn bản không thể di động, chỉ có thể chậm rãi chờ chết. Hoặc là điên mất, linh hồn tán loạn, hoặc năng lượng tiêu hao hết, mất đi sinh mệnh.
Chương 3342 Thiên Gia Tử
Người sống ở Phi Hỏa Đại Lục, từ nhỏ đã bị báo cáo, Băng Ma Quật tuyệt đối không thể đến gần. Cho nên, người của Phi Hỏa Đại Lục có chung nhận thức, gần ba mươi bảy Băng Ma Quật kia đều là tuyệt địa, không thể đến gần. Trong Băng Ma Quật có thần văn thiên địa kỳ dị, dòng nước lạnh bên trong đã không thể xem là lạnh. Bởi vì một khi rơi vào, linh hồn và thân thể ngươi đều sẽ đông lạnh muốn phân ly, không còn tri giác gì, còn nói gì lạnh hay không lạnh? Lục Ly cũng không hoảng hốt, thần niệm đảo qua trong Băng Ma Quật. Hắn không chỉ phát hiện hơn mười thi thể, còn phát hiện càng sâu tầng càng có nhiều hài cốt, người duy nhất còn sống, đích xác chỉ còn lão giả bên trái kia. Thần niệm hắn quét qua, tập trung vào người này, truyền đạo: - Tiền bối, ngươi bị nhốt vạn năm rồi? Trong cơ thể lão giả này thần lực hoàn toàn không động đậy, trên người không có nửa điểm hơi thở, cho nên cảm ứng không nổi, nhưng nhìn thấy bộ dáng lão giả này, hẳn không phải kẻ yếu. - Là một vạn năm, còn là một vạn mấy ngàn năm, ta tự mình cũng không nhớ rõ! Lão giả thở dài nặng nề, truyền âm nói: - Có mấy người rơi vào với lão phu, bọn họ đều điên rồi, cuối cùng toàn bộ đã chết. Lão phu một mình ở đây gần vạn năm. Phỏng chừng lão phu cũng sắp điên rồi, may còn có tiểu tử ngươi tiến vào, lão phu có lẽ có năng lực chống đỡ mấy trăm năm… Lục Ly truyền âm tiếp tục hỏi: - Xem thực lực của tiền bối hẳn không kém, vì sao không thể thoát vòng vây? Mấy năm nay tiền bối không nghĩ biện pháp sao? - Thực lực của lão phu? Lão giả trầm ngâm, giống như không nhớ được gì, một lát mới truyền âm nói: - Lão phu nhớ rõ trước khi bị nhốt vừa mới đột phá Lục Kiếp. Trong Băng Ma Quật, đừng nói Lục Kiếp sơ kỳ, cho dù Lục Kiếp hậu kỳ bình thường đều không thể ra ngoài. Băng Ma Quật chính là tử địa được cả Phi Hỏa Đại Lục công nhận. Tiểu huynh đệ, đừng phí sức nữa, nơi này… không ra ngoài được. - Lục Kiếp hậu kỳ cũng không ra được? Nội tâm Lục Ly trầm xuống, chẳng lẽ hắn phải thật sự ở đây biến thành người bán sống bán chết như lão giả này? Mắt thấy sắp đến Nghịch Long Cốc, nếu bị nhốt chết ở đây, nội tâm hắn khẳng định phi thường không cam lòng. - Tiểu huynh đệ! Lão giả kia trầm giọng nói: - Lòng của ngươi nhất định phải trầm ổn, Băng Ma Quật này khủng bố nhất không phải băng mà là ma âm. Mỗi mười ngày nửa tháng sẽ có ma âm vang lên, ngươi nhất định phải ổn định tâm linh, như vậy mới không dễ dàng chết đi, nếu không lão phu cũng không còn ai nói chuyện nữa. - Ma âm? Linh hồn Lục Ly run lên, hắn không truyền âm, mà trầm ngâm lại, hắn truyền âm nói với Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, ngươi tra xét rõ ràng, xem có thể phá giải thần văn của Băng Ma Quật này không? Không cầu phá giả, chỉ cầu có thể giúp ta thoát vòng vây là được rồi. - Được, chủ nhân! Huyết Linh Nhi truyền âm lại nói: - Thần văn thiên địa nơi này quá huyền diệu, ta cần thời gian, chủ nhân an tâm chờ đợi, có lẽ mấy tháng mơi có thể có ý tưởng. Ừm! Lục Ly gật đầu, truyền tin với lão phu kia, mục đích tự nhiên là tìm hiểu càng nhiều tình báo của Băng Ma Quật. Lão gia một mình ngây người ở đây vạn năm, giống người bán sống bán chết, có người tiến vào nói chuyện phiếm với hắn, hắn tự nhiên vui vẻ. Cũng không quản thực lực Lục Ly thấp thế nào, tuổi cũng nhỏ, hắn vẫn nói liên miên không ngừng với Lục Ly. Người đến lúc chết lời nói cũng thiện cảm, lão giả này biết mình sống không được bao lâu, nếu cuối cùng hắn và Lục Ly đều biến thành hài cốt, vậy không cần phân biệt thân phận tôn ti gì, đều là nhân tộc, đều là đồng bào. Lão giả nói rất nhiều, nói hắn vì sao rơi vào nơi này, nói hắn đến từ gia tộc nào, nói về hậu bối trong gia tộc hắn, nói rất nhiều. Một người cô đơn đau khổ ở đây vạn năm, không ai nói chuyện, không thể tu luyện, ngoài ngủ say, chỉ có thể ngẩn người, chỉ có thể chờ chết. Lão giả đến giờ còn chưa bị điên, đã là do ý chí của hắn phi thường cường đại. - Đúng rồi, tiểu tử! Lão giả nói cằn nhằn nửa ngày, đột nhiên tò mò hỏi: - Tiểu tử ngươi đến từ gia tộc gì, vì sao lại rơi vào nơi này? Ngươi giống như không biết Băng Ma Quật? Chẳng lẽ không phải người của Phi Hỏa Đại Lục? - Không phải! Lục Ly cũng không giấu diếm, hắn nói: - Ta thậm chí không phải người của Tam Trọng Thiên, ta đến từ nhân gian, ta đến Tam Trọng Thiên là vì tìm người. - Hả? Lão giả hơi kinh ngạc nói: - Nhìn ngươi cũng thật trẻ tuổi, vậy mà phi thăng từ nhân gian? Tiểu tử ngươi đừng gạt ta, chúng ta đều không ra ngoài được, ngươi gạt một lão nhân như ta không có ý nghĩa gì! - Tiền bối nói đùa rồi! Lục Ly truyền âm nói: - Việc này có gì để lừa gạt, ta phi thăng lên Tử Dương đại lục, sau đó đến Lẫm Đông Đại Lục, rồi đến Thần Phong Đại Lục, vượt qua Ngân Viêm Hải Vực, đến Phi Hỏa Đại Lục mới không bao lâu, lại không ngờ rơi vào Băng Ma Quật này… - Tử Dương Đại Lục sao? Lẫm Đông Đại Lục và Thần Phong Đại Lục lão phu đã đi qua, nhưng Tử Dương Đại Lục lão phu còn chưa từng đi qua! Lão giả hơi tin tưởng, hắn nghĩ lại hỏi: - Ngươi đến Phi Hỏa Đại Lục tìm người? Nơi này có người thân sao? Lục Ly trầm ngâm một lát, nói: - Tiền bối biết Nghịch Long Tộc không? - Nghịch Long Tộc? Lão giả kia hơi kinh ngạc, nói: - Tự nhiên biết, đây là Phi Hỏa Đại Lục, một trong hai mươi bảy đại thế lực Phi Hỏa Đại Lục. Năm đó lão phu cũng có chút giao tình với đại nhân vật Nghịch Long Tộc. Không đúng a… tiểu tử, Nghịch Long Tộc không thông hôn với bên ngoài, nếu ngươi đến từ nhân gian, sao có thể có quan hệ với Nghịch Long Tộc? - Ta có một tỷ tỷ! Nghe nói lão giả này có giao tình với Nghịch Long Tộc, Lục Ly cũng không che giấu, nói: - Cha ta thu dưỡng một đứa nhỏ, nàng là tộc nhân Nghịch Long Tộc. Mặc dù không biết vì sao lưu lạc đến nhân gian, nhưng nàng là người Nghịch Long Tộc thì có thể xác định. Ta đến đây tìm nàng. Nàng đã mất tích nhiều năm trước, ta biết được một ít tin tức, nàng đã được đón về Nghịch Long Tộc.
Chương 3343 Ma âm? Thần âm?
- Hả? Còn có chuyện như vậy? Lão giả hơi hứng thú, lại nói chuyện phiếm thật lâu với Lục Ly. Lục Ly cũng biết ngoại hiệu của lão giả họ La này là Thiên Gia Tử, sinh ra ở một đại thế lực siêu cấp, gia tộc này cũng nằm trong hai mươi bảy đại thế lực. Năm đó, hắn ra ngoài du lịch, không cẩn thận bị kẻ thù đuổi giết, rơi vào nơi này, nhiều năm như vậy, phỏng chừng gia tộc bọn họ đều nghĩ rằng hắn đã chết. - Tiểu tử đừng nói nữa! Cũng không biết qua bao lâu, lão giả kia đột nhiên truyền âm nói: - Dựa theo thời gian, ma âm sắp đến rồi. Nếu ngươi không chịu nổi, linh hồn sẽ lập tức sụp đổ. Ngươi ngàn vạn lần nhớ kỹ, phải mau chóng bảo hộ bản tâm, không được bị ngoại giới quấy nhiễu, chỉ cần bảo trì linh hồn bất diệt, ngươi có thể chống lại ma âm. Nếu không linh hồn của ngươi sẽ sụp đổ, lập tức chết đi. - Được! Thiên Gia Tử nói chuyện trịnh trọng như thế, Lục Ly cũng không dám khinh địch, lập tức tiến vào mộng ảo, chăm chú hết sức, nghênh đón ma âm đi đến. Khủng bố nhất trong Băng Ma Quật không phải băng mà là ma âm! Đây là nhận thức chung của cả Phi Hỏa Đại Lục. Ma âm không chỉ vang trong Băng Ma Quật, nếu ngươi ở gần Băng Ma Quật trăm dặm, ngươi cũng có thể nghe thấy một ít ma âm như có như không. Ma âm rất nhanh vang lên, thanh âm này từ đầu rất trầm thấp, như là tiếng tim đập của một con cự thú, một khắc thanh âm vang lên, Lục Ly cảm giác linh hồn mình bồng bềnh như gặp sóng gió. - Ổn định tâm thần! Một tiếng truyền âm vang lên, Thiên Gia Tử truyền âm nói: - Ngàn vạn lần đừng đi theo tiết tấu của ma âm, nếu không ngươi sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng. Truyền âm của Thiên Gia Tử vang lên như lời cảnh tỉnh. Lục Ly vội vàng bảo hộ bản tâm, khiến linh hồn không bị dao động theo. Hắn phát hiện... Long Hồn không có phản ứng gì, nói rõ ma âm nơi này thật quỷ dị, cũng không phải trực tiếp công kích linh hồn, cho nên Long Hồn không hộ chủ. Thình thình thịch! Tiếng tim đập của cự thú càng ngày càng dồn dập, linh hồn Lục Ly không tránh khỏi nổi lên theo sóng gió. Còn may nhắc nhở của Thiên Gia Tử, Lục Ly mãnh liệt khắc chế, khiến mình không bị tiết tấu dẫn dắt. Tiếng tim đập ngừng lại sau một nén nhang, sau đó có một tiếng khóc như có như không vang lên, giống như quỷ âm, tiếng khóc này còn rất có vận luật, giống như đang biểu diễn một khúc nhạc bi thương. Tiếng khóc vang lên một lát, lại biến hóa, biến thành một thanh âm kỳ dị. Thanh âm kia giống như một loại nhạc khí kỳ dị đang diễn tấu, phi thường êm tai. Hơn nữa thanh âm này giống như ẩn chứa đạo vận thiên địa nào đó, có thể bất giác thu hút người khác tiến vào, tìm kiếm chí lý bên trong. Lục Ly bất tri bất giác lặng lẽ đi vào, nhưng rất nhanh truyền âm của Thiên Gia Tử lại vang lên: - Tiểu Lục Tử, đừng đi tìm hiểu, đừng cảm ngộ, nếu không ngươi sẽ rơi vào bẫy, tỉnh lại đi! Lục Ly lập tức tỉnh ngộ lại, hắn hồi tưởng tình huống vừa rồi. Nếu có thể đổ mồ hôi, vậy khẳng định giờ đây toàn thân hắn đều đổ mồ hôi lạnh. Thanh âm giai điệu kia tiếp tục vang lên, giống như tiên âm, du dương uyển chuyển. Lục Ly rốt cục không dám lắng nghe, tiếp tục bảo trì bản tâm. Nhưng ma âm này không phải ngươi không muốn nghe thì sẽ không nghe thấy, sẽ tự động vang lên trong linh hồn ngươi. - Tỉnh lại! - Tiểu Lục Tử, tỉnh lại! Thiên Gia Tử rõ ràng không muốn linh hồn Lục Ly sụp đổ, thỉnh thoảng nhắc nhở. Lục Ly rất nhiều lần lặng lẽ bị dẫn dắt, ít nhiều được Thiên Gia Tử nhắc nhở mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Ma âm vang lên suốt nửa canh giờ, rốt cục bình ổn lại, Lục Ly như trút được gánh nặng. Sau khi xác định ma âm dừng lại, Lục Ly nghỉ ngơi một lát, mới truyền âm nói: - Thiên Gia Tử tiền bối, đa tạ. Nếu lần này không có ngươi, ta có lẽ đã chết rồi. - Cùng là người lưu lạc thiên nhai, ngươi chết, lão phu không còn ai nói chuyện phiếm, phỏng chừng không đến mấy trăm năm cũng sẽ chết đi. Thiên Gia Tử truyền âm lại, sau đó tiếp tục truyền âm: - Ma âm này kỳ thật cũng có ưu đãi, có thể rèn luyện linh hồn của người. Mỗi lần vượt qua, linh hồn của ngươi sẽ tăng cường một chút. Lão phu ở đây nhẫn nhịn vạn năm, hiện tại cường độ linh hồn có thể sánh bằng Lục Kiếp đỉnh phong. Lão phu còn tìm hiểu rất nhiều bí thuật linh hồn, đáng tiếc... không có chỗ dùng rồi. - Thiên Gia Tử tiền bối không cần quá bi quan! Lục Ly truyền âm nói: - Ta có một mị linh, ngươi hẳn có thể cảm ứng, nó rất mạnh về thần văn, nói không chừng nó tra xét thử, có thể có biện pháp phá giải thiên địa thần văn nơi này? - Hả? Thiên Gia Tử kinh ngạc, sau đó cười khổ truyền âm nói: - Thiên địa thần văn nơi này phi thường huyền diệu, rất nhiều cường giả thần văn Phi Hỏa Đại Lục cũng không thể phá giải. Tiểu Lục Tử, ngươi cũng đừng phí công. - Thử xem đi, lỡ như có thể thành công thì sao? Lục Ly truyền âm nói, đồng thời Lục Ly cảm ứng linh hồn, phát hiện linh hồn quả nhiên đã mạnh hơn, có tăng trưởng rõ ràng, tăng trưởng này còn diễn ra liên tục. Nói chuyện phiếm với Thiên Gia Tử một hồi mới ngừng lại. Lục Ly cũng nghỉ ngơi một trận, lẳng lặng chờ đợi kết quả tra xét của Huyết Linh Nhi. Đợi như vậy là nửa năm! Ma âm cách mỗi mười ngày sẽ vang lên một lần, mỗi lần đều dựa vào Thiên Gia Tử hỗ trợ, nếu không Lục Ly lần nào cũng sẽ bị lặng lẽ hút vào. Một khi lạc bên trong, có lẽ linh hồn hắn sẽ sụp đổ. Thời gian nửa năm, linh hồn của Lục Ly tăng trưởng rất nhanh, giống như lời Thiên Gia Tử, nếu bị bao vây bên trong vạn năm không chết, linh hồn cũng được tăng cường nhanh chóng. Thiên Gia Tử hẳn là tịch mịch quá lâu, nói chuyện không ngừng với Lục Ly. Lục Ly cũng không thể tĩnh lặng lại tìm hiểu pháp tắc, liền tán gẫu với hắn. Đến hôm nay, Huyết Linh Nhi rốt cục truyền âm: - Chủ nhân, ta tra xét rõ ràng rất nhiều lần, thiên địa thần văn nơi này rất huyền diệu, trước mắt ta không có biện pháp gì. Nhưng ta cảm giác... hẳn là có một đường hy vọng, ta cần thời gian tìm hiểu. - Bao lâu? Huyết Linh Nhi không mạnh miệng, nó nói có một đường hy vọng, điều này làm Lục Ly không hoàn toàn tuyệt vọng.
Chương 3344 Pháp tắc Thần Âm đại thành
Huyết Linh Nhi không chắc chắn truyền âm nói: - Ngắn thì một hai năm, lâu thì mười năm tám năm. Nếu mười năm không nắm chắc, vậy có lẽ phá không được. - Được. Tính ra cũng không quá lâu, chờ mười năm Lục Ly có thể chờ được, có hơi tiếc nuối là nơi này không thể tu luyện thần lực, không thể luyện hóa thần dược, duy nhất có thể làm là tìm hiểu thần văn. Lục Ly truyền lời của Huyết Linh Nhi cho Thiên Gia Tử, Thiên Gia Tử cũng không quá coi trọng. Lục Ly chỉ là một Tam Kiếp đỉnh phong, mị linh cũng không nhìn ra chỗ nào hơn người. Mấu chốt nhất là Lục Ly một bước phi thăng từ nhân gian, đến Tam Trọng Thiên cũng không bao nhiêu năm, thiên địa thần văn của Tam Trọng Thiên có thể phá vỡ sao? Thiên Gia Tử là không tin. Lục Ly nói với Thiên Gia Tử hắn bế quan một thời gian. Thiên Gia Tử gật đầu, cũng không nói gì. Ngày sau còn rất dài, nội tâm hắn đã tuyệt vọng, cũng may trước khi chết không phải tịch mịch nữa, Lục Ly có thể cùng hắn giết thời gian. Lục Ly tiến vào trạng thái mộng ảo, tiếp tục tìm hiểu chân ý pháp tắc thần âm, cách mỗi mười ngày, hắn sẽ bị cắt ngang một lần, ma âm sẽ vang lên. Dưới trợ giúp của Thiên Gia Tử, hắn nhiều lần vượt qua hiểm quan, sau đó tiếp tục tìm hiểu. Có một ngày Lục Ly đột nhiên có một ý tưởng, ma âm này có trợ giúp tìm hiểu pháp tắc thần âm hay không? Tìm hiểu pháp tắc thân âm rất nhiều năm, mãi vướng lại ở mấy bình cảnh cuối cùng. Nếu có thể dẫn dắt từ trong ma âm, có lẽ pháp tắc thần âm mới có thể đại thành thật nhanh. Vấn đề là… Ma âm này thật đáng sợ, Lục Ly không dám trầm tĩnh đắm chìm vào. Nếu không lỡ như không tỉnh lại được thì không xong rồi. Thiên Gia Tử cảnh cáo nhiều lần, ma âm ngàn vạn lần không thể trầm tĩnh vào, một khi bị cuốn vào, vậy hắn sẽ không thể tỉnh lại. - Ừm, chờ hai ba năm đi! Lục Ly nghĩ, lại tìm hiểu thêm vài năm, sau vài năm, linh hồn hắn sẽ tăng trưởng lên rất nhiều, đến lúc đó, nếu pháp tắc Thần Âm còn không tìm hiểu được, vậy mạo hiểm thử một lần. Thời gian hai ba năm, phỏng chừng Huyết Linh cũng có tiến triển? Nàng tìm hiểu thần văn Thượng Cổ mọi lúc mọi nơi, bản lĩnh về thần văn tăng lên rất nhanh. Lục Ly tin tưởng Huyết Linh Nhi khẳng định sẽ không làm hắn thất vọng, có thể dẫn hắn chạy thoát. Ngoại giới tứ bề báo hiệu bất ổn như trước, chiến đấu không ngớt. Trong Băng Ma Quật cũng tĩnh mịch một vùng, không ai chú ý nơi này. Cho dù đi ngang qua cũng lập tức vòng đi. Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã hai năm trôi qua. Lục Ly và Thiên Gia Tử từ trước đến nay đều giống người bán sống bán chết đợi ở dưới, một ngón tay cũng không để động đậy, thậm chí còn không thể mở mắt. Cũng may, thần lực trong thần đan của Lục Ly bao la, thần lực này sẽ không chủ động vận chuyển, nhưng dưới tình hình thân thể dần suy yếu, thần lực sẽ chủ động tràn ra, bổ sung năng lượng thân thể cần. Thiên Gia Tử có lẽ chính là chịu đựng như vậy. Cường giả cấp lĩnh chủ, thần lực trong thần đan dị thường hùng hậu, duy trì thân thể mấy vạn năm không chết vẫn không thành vấn đề. Thời gian hai năm, Lục Ly không tu luyện thần lực, cũng không luyện hóa thần dược, việc làm duy nhất là tìm hiểu pháp tắc thần âm. Thời gian hai năm có chút tiến triển, có hai bình cảnh Lục Ly tìm hiểu xong, duy nhất còn một điểm Lục Ly vẫn chưa hiểu thấu. Lục Ly có cảm giác, chỉ cần tham ngộ xong điểm này, không còn xa nữa pháp tắc thần âm sẽ đại thành. Thu hoạch duy nhất là linh hồn Lục Ly cường đại hơn mười lần! Mỗi lần ma âm vang lên, linh hồn Lục Ly sẽ có tăng trưởng, còn liên tục tăng trưởng bảy tám ngày. Mà ma âm mỗi mười ngày vang lên một lần, cho nên hai năm này của Lục Ly, gần như có phân nửa thời gian linh hồn đều đang tăng trưởng. Linh hồn hắn có thể cường đại hơn mười lần, cũng không khó lý giải. Thời gian hai năm, Huyết Linh Nhi vẫn không truyền âm. Nội tâm Lục Ly hơi buồn bực. Đổi lại là ai, thân thể không thể động hai năm, đều sẽ cảm giác thật phiền chán, buồn bực. Lực ý chí của Lục Ly xem như cường đại, chút khốn cảnh ấy không khiến hắn tẩu hỏa nhập ma. Nội tâm hắn có chút phiền chán, kỳ thật do pháp tắc thần âm mãi không đại thành. Hắn quyết định bí quá hóa liều, thông qua ma âm tìm hiểu pháp tắc thần âm. Một là linh hồn hắn cường đại hơn nhiều, có chút tự tin. Hai là Thiên Gia Tử ở đây, nếu trầm tĩnh bên trong, hắn sẽ để Huyết Linh Nhi công kích linh hồn hắn, sau đó Long Hồn hộ chủ, có lẽ có thể tỉnh lại. Thời gian hai năm, hắn đã rất quen thuộc với Thiên Gia Tử. Hắn cũng không khách khí, truyền âm nói với Thiên Gia Tử ý tưởng của hắn, Thiên Gia Tử trầm ngâm một lát, truyền âm nói: - Ta không đề nghị ngươi mạo hiểm, nhưng nếu ngươi nhất định phải kiên trì, ta chỉ có thể chúc ngươi may mắn. Ta sẽ nghĩ biện pháp đánh thức ngươi, nhưng nếu ngươi vẫn không thể tỉnh lại, vậy ta cũng không có biện pháp. - Đa tạ lão đại ca! Lục Ly lúc trước kêu Thiên Gia Tử tiền bối, sống chung hai năm, quan hệ đã phi thường tốt, trực tiếp gọi lão đại ca. Sau khi Lục Ly thảo luận với Thiên Gia Tử, trực tiếp ngủ say, sau khi ngủ hai ngày, ma âm sắp đến. Hắn toàn lực điều chỉnh trạng thái tốt nhất để ứng phó, nghênh đón ma âm đến. Thình thình thịch! Tiếng vang như tiếng đập trái tim cự thú, thanh âm này Lục Ly không có hứng thú, hoàn toàn không nghe. Quỷ âm lúc sau hắn cũng tận lực bảo trì bình tĩnh, ít nhất thanh âm như tiên âm cuối cùng vang lên, Lục Ly mới tinh tế bắt đầu cảm ứng. Thanh âm này phi thường dễ nghe, giống như một khúc nhạc tuyệt vời, hơn nữa trong thanh âm còn có vận luật khó hiểu, làm người ta cảm giác phi thường huyền diệu. Lục Ly lúc trước không dám tìm hiểu, lần này bằng bất cứ giá nào cũng phải cẩn thận tìm hiểu vận luật huyền diệu trong ma âm kia. Vận luật phi thường êm tai, Lục Ly cũng cảm ứng được rất nhiều bên trong, mơ mơ hồ hồ, có chút không nhìn thấu, nhưng vẫn cảm giác phi thường huyền diệu. Vừa tìm hiểu, Lục Ly lập tức trầm tĩnh lại, linh hồn cả người đều đắm chìm vào tiên âm, quên hết mọi thứ, trong linh hồn chỉ còn tiên âm lượn lờ.
Chương 3345 Pháp tắc Thần Âm đại thành
- Tiểu Lục Tử, tỉnh lại! - Tiểu Lục Tử, tỉnh lại! Sau một lúc lâu, Thiên Gian Tử cảm thấy không thích hợp, vội vàng truyền âm, còn vận dụng bí thuật linh hồn, trực tiếp tạo trận sấm sét nổ tung trong đầu Lục Ly. Nhưng Lục Ly không có động tĩnh gì, linh hồn giống như hoàn toàn trầm luân, hoàn toàn rơi vào tay giặc. Huyết Linh Nhi cũng quyết đoán công kích linh hồn của Lục Ly. Hào quang Long Hồn lóng lánh, bảo hộ linh hồn Lục Ly. Chỉ là... Long Hồn lần này giống như cũng vô dụng. Hào quang Long Hồn lóng lánh, linh hồn Lục Ly lại tĩnh lặng, không có dao động gì, giống như biến thành người bán sống bán chết chân chính. - Xong rồi, tiểu tử đã bảo đừng xằng bậy, cố tình lại không tin. - Ai... vốn nghĩ có người đến làm bạn, ta còn có thể kiên trì một thời gian này. Tiểu Lục Tử chết đi, sợ là ta cũng không kiên trì được mấy năm. - Thôi, thôi! Kiên trì không được thì không được, dù sao cuối cùng đều phải chết, chết trễ hay chết sớm cũng không khác biệt gì. Thiên Gia Tử gọi vài ngày, thấy Lục Ly vẫn không có động tĩnh gì, Thiên Gia Tử bỏ cuộc. Loại tình huống này hắn gặp nhiều rồi, người rơi vào cùng hắn đều rất nhanh đắm chìm như vậy, sau đó đều không tỉnh lại. Cuối cùng linh hồn vô thanh vô tức biến mất, biến thành một khối thi thể. Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua, sau nửa tháng, Lục Ly vẫn không tỉnh lại. Ma âm lần hai vang lên, Lục Ly không có phản ứng gì.Thiên Gia Tử chờ sau khi ma âm biến mất, nội tâm khẽ thở dài, cũng không quản Lục Ly nữa. Nội tâm Huyết Linh Nhi hơi rốt ruột, nhưng nàng kêu hai lần, công kích linh hồn Lục Ly rất nhiều lần, cuối cùng đều được Long Hồn hộ thủ ,thiếu chút nữa bị Long Hồn cắn nuốt. Nếu như vậy vẫn kêu không tỉnh Lục Ly, nói cũng không có biện pháp. Thân thể của Thánh Hoàng Chi Nữ ở trong Thiên Ly Châu, Lục Ly không thể vận dụng chút thần lực nào, cho nên Thiên Ly Châu không dùng được. Thân thể của Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không thể ra ngoài. Cho dù ra ngoài được, Huyết Linh Nhi cũng cảm thấy thân hình Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không động đậy được, thần văn nơi này quá huyền diệu. Đợi nửa tháng, Huyết Linh Nhi mặc kệ, tiếp tục tìm hiểu thần văn. Nó biết muốn cứu Lục Ly, bây giờ còn một biện pháp, đó là phá giải thần văn, sau đó để Thiên Gia Tử mang Lục Ly ra ngoài. Thời gian tiếp tục trôi qua, mỗi cách nửa tháng, ma âm sẽ vang lên một lần, Lục Ly vẫn không có động tĩnh gì. Linh hồn hắn tĩnh lặng như nước, không có dao động gì, giống như... vĩnh viễn không có dao động gì. Trong nháy mắt, lại ba năm trôi qua. Huyết Linh Nhi không có đột phá quá lớn, Lục Ly vẫn không có động tĩnh như trước, nhưng khiến Thiên Gia Tử kinh ngạc là ba năm trôi qua, linh hồn Lục Ly lại không tiêu tán. Dựa theo lẽ thường, nhiều nhất một năm, linh hồn Lục Ly sẽ tiêu tán. Không chỉ không tiêu tán, ba năm này, linh hồn Lục Ly còn cường đại hơn rất nhiều, hồn lực hùng hậu mênh mông. Linh hồn cường đại cũng dễ lý giải, dù sao ma âm sẽ khiến linh hồn của người cường đại hơn. Nhưng linh hồn Lục Ly vẫn không tiêu tán, điều này khiến người ta thật buồn bực. Hắc hắc! Đột nhiên, trong linh hồn Thiên Gia Tử vang lên một tiếng cười, khiến Thiên Gia Tử sợ tới mức thân hình run lên, nghĩ đến ba ngày gặp ma. Sau đó, Thiên Gia Tử đột nhiên tỉnh ngộ, truyền âm nói: - Tiểu Lục Tử, ngươi sao lại sống lại? Ha ha ha! Lục Ly cười truyền âm nói: - Thiên Gia Tử lão ca, ta lại không chết, vì sao nói ta sống lại? Ta chỉ là bế quan sâu mà thôi, ta chỉ tìm hiểu về phương diện thần âm, ma âm này kỳ thật không thương tổn được ta. Tìm hiểu ba năm, pháp tắc thần âm rốt cục đại thành. Đáng tiếc, thân mình chúng ta không thể động đậy, nếu không ta nhất định phải uống vài chén với Thiên Gia Tử đại ca. Ai… Thiên Gia Tử khe khẽ thở dài nói: - Tìm hiểu chân ý pháp tắc có ích lợi gì? Mấy năm nay ta tìm hiểu rất nhiều bí thuật linh hồn cường đại. Giờ đây, bí thuật linh hồn của ta cộng thêm cường độ của linh hồn ta, nếu không có yêu hồn cửu phẩm, ta tin tưởng Lục Kiếp đỉnh phong đều sẽ bị thương. Nhưng chúng ta đều không ra ngoài được, chuyện này… còn có ý nghĩa gì? Ra ngoài không được, cho dù hiểu được mấy chân ý chí cường cũng vô dụng! Những lời này là lời nói thật, Lục Ly vốn đang vui sướng, lập tức bị hất chậu nước lạnh, hắn trầm ngâm một lát, truyền âm hỏi Huyết Linh Nhi. - Chủ nhân, ngươi rốt cục tỉnh rồi! Huyết Linh Nhi truyền âm lại, sau đó tiếp tục nói: - Thiên địa thần văn nơi này ta có một ý nghĩ, nhưng không nắm chắc phá giải tuyệt đối. Nhưng có một tin tức tốt khác, kèn lệnh kia đã được ta luyện hóa, chủ nhân có thể dùng bất cứ lúc nào. - Có thể dùng bất cứ lúc nào? Nội tâm Lục Ly cười khổ, hiện tại hắn ngay cả một ngón tay cũng không thể động đậy, đừng nói luyện hóa kèn lệnh, cho dù luyện hóa bức cổ họa kia cũng có tác dụng gì? - Đừng động đến bảo vật Thượng Cổ này nữa, nghĩ biện pháp phá giải thần văn đi, để ta đi ra ngoài! Lục Ly truyền âm lại, Huyết Linh đáp trả một câu rồi tiếp tục tìm hiểu thiên địa thần văn nơi này. Huyết Linh Nhi có một điểm phi thường tốt, vĩnh viễn không biết mệt mỏi, cũng sẽ không có cảm xúc, chỉ biết tiếp tục tìm hiểu thần văn. Thế giới của nó chỉ có thần văn, việc còn lại, ngoại trừ Lục Ly an bài cho nó, cái gì nó cũng không quản. Dưới chuyên chú tuyệt đối, làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ phi thường mau. Huyết Linh Nhi không có các loại tâm tư hỗn loạn của nhân loại, chỉ biết hết sức chăm chú tìm hiểu thần văn. Dưới tình huống như vậy, trình độ của nó về thần văn có thể không tiến bộ sao? Lục Ly mặc kệ Huyết Linh Nhi, nghỉ ngơi một lát, nói chuyện phiếm với Thiên Gia Tử. Cho dù thế nào, pháp tắc thần âm tìm hiểu thành công vẫn khiến tâm tình hắn phi thường không tồi, dù sao tìm hiểu nhiều năm như vậy, rốt cục thành công, bất luận là ai đều sẽ có cảm giác vui sướng phá giải cửa ải khó khăn. Tham ngộ pháp tắc thần âm, kỳ thật có quan hệ rất lớn với ma âm nơi này. Ma âm nơi này dẫn dắt Lục Ly rất nhiều, khiến hắn nghĩ ra nhiều chuyện nghĩ không ra.
Bình luận facebook