-
Chương 3316-3320
Chương 3316 Thiên Chúc Quả
Cảm giác hắn giống như một tòa Ngân Viêm Hỏa Sơn, khiến không gian bốn phía cũng trở nên áp lực. Xích Dương Tử đến đây, Ngô Thanh lập tức ra nghênh đón. Đây là Ngũ Kiếp đỉnh phong, còn là cường giả thành danh đã lâu, còn nổi danh hơn Phàn Sơn cư sĩ. Bởi vì người này một mình diệt một thế lực trung đẳng, một mình giết được ba Ngũ Kiếp đỉnh phong. Phù phù phù! Bốn phía còn bay tới một vài lão ma, đều là nghe tin tức đến, muốn xem thử Xích Dương Tử này diệt sát Lục Ly thế nào. Bọn họ không giết chết được Lục Ly, giờ đây tự nhiên muốn thấy Lục Ly chết như thế nào. - Tham kiến Xích Dương Tử tiền bối! Ngô Thanh mang theo hai trưởng lão ra nghênh đón, còn có mấy lão ma cũng đi lên hành lễ. Xích Dương Tử xem như lão ma chân chính, sống khoảng ba mươi vạn năm, đám người Ngô Thanh xem như vãn bối. Xích Dương Tử có tóc đỏ rực lửa, râu cũng là màu đỏ, râu tóc dựng lên, đôi mắt như chuông đồng, thoạt nhìn hơi dọa người. Hắn lãnh đạm gật đầu, xem như chào hỏi mọi người, ánh mắt hắn liếc nhìn Sí Viêm Đảo, mở miệng nói: - Tiểu tử kia vẫn còn ở bên trong sao? Ngô Thanh gật đầu: - Vẫn luôn ở bên trong, nhưng hắn có thể đi vào khu vực bạch hỏa, Xích Dương Tử tiền bối có biện pháp chấn sát hắn không? - Khu vực bạch hỏa? Sắc mặt Xích Dương Tử trầm xuống, hắn trầm mặc không nói, khi đám người Ngô Thanh nghĩ hắn cũng không dám đi vào, Xích Dương Tử chợt nói: - Muốn ta giết hắn cũng được, nhưng điều kiện của các ngươi không đủ, ta muốn có thêm một cái. - Thêm một cái? Ngô Thanh nhíu nhíu mày, nhưng chỉ dừng một chút, rồi nói: - Xích Dương Tử tiền bối mời nói, ta có thể làm chủ thì không thành vấn đề. Ngô Thanh nói chuyện thật thông minh, bởi vì chuyện hắn có thể làm chủ đều không phải chuyện lớn, chuyện lớn chân chính cần tộc trưởng và đại trưởng lão Ngô gia làm chủ, hắn còn chưa đủ tư cách. - Ta muốn đi vào bí cảnh Ví Siêm của các ngươi một chuyến! Xích Dương Tử lạnh giọng nói: - Ta phải ở trong đó một ngày, ta cam đoan không phá hủy bí cảnh của các ngươi, nhưng vật ta đoạt được ở bên trong, đều là của ta. - Chuyện này... Đám người Ngô Thanh chần chờ, bí cảnh Sí Viêm là nơi năm đó Tử Đế đi vào, là tài nguyên bảo địa của Ngô gia, nơi đó có rất nhiều thiên địa thần dược kỳ dị. Nếu Xích Dương Tử đi vào, rất nhiều thần dược đều sẽ bị hắn thu thập, cái giá này phải trả có hơi lớn. - Như thế nào, không đồng ý sao? Xích Dương Tử nghiêng mắt nhìn Ngô Thanh, nói: - Không đồng ý, ngươi gọi lão bất tử nhà các ngươi đến đây đi. Khu vực bạch hỏa, cho dù là lĩnh chủ nhà các ngươi cũng không nhất định có thể đi vào, trừ phi ngươi gọi tộc trưởng hoặc tộc vương các ngươi xuất động. Sắc mặt đám người Ngô Thanh khổ não, đối phó với một truyền nhân Thiên Biến, còn cần tộc trưởng xuất động sao? Vậy cũng quá hạ giá rồi? Tộc vương? Việc nhỏ này nếu báo cáo lên Dương Đế, sợ bị Dương Đế một chưởng đập chết. - Chờ đã, tiền bối! Ngô Thanh nghĩ nghĩ, chắp tay nói: - Ta phái người truyền tin về, để đại trưởng lão định đoạt, việc này... ta không thể làm chủ! - Nhanh lên đi! Xích Dương Tử không kiên nhẫn phất tay, sau đó trực tiếp tiến vào trong Sí Viêm Đảo, nhưng hắn đang ở bên ngoài Sí Viêm Đảo. Khi hắn đi vào, chuyện thật thần kỳ đã xảy ra, ngọn lửa gần hắn chợt xông về phía hắn, bị hắn hút vào trong thân thể. - Quả nhiên không hổ là Xích Dương Tử! - Chậc chậc, ngọn lửa cũng có thể hấp thu, hắn chẳng lẽ là thân thể hỏa thần! - Chuyên tu hỏa hệ ở Ngân Viêm Hải Vực, sợ là Xích Dương Tử tiền bối có thể nằm trong ba hạng đầu đi? - Ngay cả Ngân Viêm Hỏa Sơn hắn cũng dám đến, ngọn lửa thế này thì sợ cái gì? Có lẽ bạch hỏa căn bản cũng không thể thương tổn hắn? Bốn phía nhất thời náo nhiệt phi phàm, rất nhiều người lộ ra ánh mắt chờ mong, lần này Xích Dương Tử đi vào, khẳng định có thể mang thi thể của Lục Ly ra ngoài đi? Bọn họ đều rất muốn nhìn xem, truyền nhân Thiên Biến khiến nhiều lão ma tay trắng đi ra, rốt cục là người thế nào? Nghe nói thật trẻ tuổi? Nghe nói còn là hậu nhân của Tử Đế? Ngô Thanh phái người truyền tin trở về, sau ba ngày, Ngô gia truyền tin trở lại, đáp ứng điều kiện của Xích Dương Tử. Ngô Thanh truyền lại dự đoán của Xích Dương Tử cho Ngô gia, tộc trưởng của Ngô gia tự nhiên sẽ không xuất động, nếu Thái thượng trưởng lão của Ngô gia xuất động vẫn tay không trở về, vậy mặt mũi vứt ở đâu. Không bằng nhượng bộ một chút lợi ích, để Xích Dương Tử giết chết Lục Ly. - Ừm, đều chờ xem! Sau khi Xích Dương Tử nhận được câu trả lời khẳng định, thân mình bước vào trong, bên ngoài có một vài lão ma và võ giả Tứ Kiếp đi vào, muốn xem thủ đoạn kinh thiên của Xích Dương Tử. Xích Dương Tử rất nhanh đến khu vực hồng hỏa, sau đó đều không dừng lại, thân mình tiến vào khu vực tử hỏa. Ngọn lửa màu tím thổi đến thân thể hắn, quanh cơ thể hắn sáng lên hồng quang, lại hấp thu tử hỏa gần đó... - Chuyện này... Một đám người đi theo phía sau đều trợn mắt há hốc mồm, tử hỏa cũng có thể hấp thu, vậy bạch hỏa có lẽ không có áp lực quá lớn với Xích Dương Tử? - Có người tới rồi! Lục Ly ngồi xếp bằng trong khu vực trung gian giữa tử hỏa và bạch hỏa chợt mở mắt, hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức rút ba gốc cây trên mặt đất, quấn lên người. Hắn lập tức vung đao, bổ tới bóng người vọt đến rất nhanh. Xoẹt xoẹt! Một luồng đao mang xoay vòng giữa không trung, thổi quét vô số tử hỏa. Chuyện khiến Lục Ly khiếp sợ đã xảy ra... tất cả tử hỏa sau khi đến bên cạnh người nọ, đều bị hồng quang trên người người nọ hấp thu từ từ. - Chuyện này... Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, trình độ tu luyện hỏa hệ của người này hẳn vượt qua tưởng tượng của hắn, tử hỏa cũng có thể hấp thu? Vậy bạch hỏa có phải cũng không ngăn được hắn không? Nếu bạch hỏa cũng không ngăn được, vậy hắn chỉ có thể khoanh tay chịu chết. - Thiên Chúc Quả? Xích Dương Tử không nhìn Lục Ly mà tập trung lên mười hai quả ám kim trên người Lục Ly, trong mắt hắn sáng rực, trên mặt còn có vẻ kích động. - Tiểu tử!
Chương 3317 Phung phí của trời
Hắn hít thật sâu, nói: - Ngươi đưa mấy quả trên người ngươi cho ta, ta tha cho ngươi một mạng. Ngươi yên tâm, Xích Dương Tử ta nói một không làm hai, rất có tiếng ở Ngân Viêm Hải Vực này. - Thiên Chúc Quả? Lục Ly nhắc lại, lão giả này cường đại như thế, nhìn thấy mấy quả này còn kích động như vậy, nói rõ đây tuyệt đối là chí bảo. Ít nhất là chí bảo đối với cường giả tu luyện chân ý hỏa hệ. Hắn trầm ngâm một lát, nói: - Cho ngươi một quả, ngươi đi đi. - Ha ha ha! Xích Dương Tử cười ha hả: - Tiểu tử, ngươi cho ngươi là ai? Ta đánh chết ngươi, mấy quả này vẫn sẽ là của ta. Ở trong mắt ta, ngươi không khác gì con kiến, muốn bóp chết ngươi thật dễ dàng. - Phải không? Lục Ly vốn còn chuẩn bị đàm phán, nếu người này nể tình, hắn không lại chia một nửa những quả này, hiện tại người này nói vậy, tính bướng bỉnh của hắn trỗi dậy, lạnh giọng nói: - Vậy ngươi đến đi, ta cam đoan trước khi ta chết, ta sẽ hủy diệt hết mấy quả này! - Ngươi có năng lực này sao? Xích Dương Tử cười nhạo, sau đó thân mình phóng đến như một con chim lớn, Lục Ly lập tức phóng ra Bác Long Thuật, thân mình nhảy vào trong khu vực bạch hỏa. Vù! Xích Dương Tử đứng bên ngoài khu vực bạch hỏa, Lục Ly phóng ra Sát Đế Quỷ Trảm, vô số bạch hỏa thổi quét qua, bao phủ Xích Dương Tử. Hồng quang trên người Xích Dương Tử sáng rực, lần này cũng tỏa ra rất nhiều ngọn lửa trong cơ thể, tử hỏa cắn nuốt cũng vọt ra, còn có vô số nham thạch màu bạc nóng chảy, hình thành một vòng bảo hộ bên ngoài cơ thể hắn, ngăn cách thiêu đốt của bạch hỏa. - Không hay rồi! Nội tâm Lục Ly trầm xuống, lão ma này quả nhiên có thể chống đỡ bạch hỏa, cũng không biết có thể chống đỡ bao lâu, nếu có thể chống đỡ liên tục, sợ là hắn lần này chạy trời không khỏi nắng. Bác Long Thuật chỉ có thể duy trì nửa canh giờ, nếu nửa canh giờ, Xích Dương Tử không lui ra ngoài, vậy hắn chỉ có thể chết. - Tiểu tử đừng cố gắng nữa! Xích Dương Tử cười lạnh: - Ta biết ngươi phóng ra Bác Long Thuật, với thân thể của ngươi không còn chống đỡ được bao lâu đi? Đến lúc đó bị bạch hỏa thiêu đốt đến tro cũng không còn, đưa mấy quả kia cho ta, lão phu giúp ngươi chết toàn thây. Lục Ly chưa bao giờ là người khoanh tay chịu chết, cho nên hắn quyết đoán phóng vào chỗ sâu trong khu vực bạch hỏa. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, hắn có thể cảm ứng... trong cơ thể Xích Dương Tử không ngừng chảy ra ngọn lửa, còn có nham thạch nóng chảy. Chuyện này nói rõ cái gì? Nói rõ bạch hỏa đang không ngừng tiêu hao năng lượng cho hộ thuẫn bên ngoài cơ thể Xích Dương Tử. Xích Dương Tử không thể không phóng ra ngọn lửa bổ sung hộ thuẫn. Nói cách khác, Xích Dương Tử không phải không sợ bạch hỏa mà chỉ dùng hộ thuẫn kia chống chịu thôi. Xoẹt xoẹt! Lục Ly phóng ra chân ý Sát Đế, bạch hỏa được dẫn dắt ra, hộ thuẫn của Xích Dương Tử không bị phá vỡ, nhưng tốc độ đuổi theo của Xích Dương Tử chậm lại. - Được lắm! Lục Ly mừng rỡ, Xích Dương Tử cũng không dám càn quấy trong bạch hỏa, việc này tạo cơ hội cho hắn. Xích Dương Tử cũng không dám phóng thích công kích, thực rõ ràng là không muốn làm hư mười quả Thiên Chúc Quả. - Tiểu tử! Xích Dương Tử lại mở miệng, hắn trầm giọng nói: - Đừng quật cường nữa, Bác Long Thuật của ngươi rất nhanh sẽ đến kì suy yếu. Như vậy đi, giao ra mươi quả Thiên Chúc Quả, ta lập tức rời đi. Ta có thể lập huyết thệ chủ thần, như thế nào? Xích Dương Tử nhượng bộ, ánh mắt Lục Ly lộ ra vẻ kinh ngạc. Lão ma Xích Dương Tử, nếu là bình thường, sao có thể nhượng bộ? Nói rõ hắn cũng sắp không chịu nổi, không thể ở trong khu vực bạch hỏa thời gian dài. Lục Ly chuyển động rất nhanh trong khu vực bạch hỏa, vừa không ngừng phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm, vô số bạch hỏa chen chúc đến, bao phủ xung quanh Xích Dương Tử. Xích Dương Tử âm thầm kêu khổ, bạch hỏa rất bá đạo, mấu chốt là quá nhiều bạch hỏa, Lục Ly còn không ngừng dẫn dắt đến. Tuy Xích Dương Tử còn có thể chịu đựng, nhưng dễ dàng gặp chuyện không may. Cả đời anh danh của hắn, cũng không muốn làm hỏng ở đây. Nếu cả đời chơi lửa, lại bị đốt cháy sém, hắn sẽ không ngốc đầu dậy nổi. Kỳ thật hắn có thể công kích, hắn cũng tin tưởng, nếu mạnh mẽ công kích, một chiêu sẽ giết chết Lục Ly ngay tức khắc. Vấn đề là mười hai quả Thiên Chúc Quả trên người Lục Ly, những quả này khẳng định sẽ hủy đi rất nhiều. Lục Ly không hiểu về Thiên Chúc Quả! Thứ này đích thật là thần dược siêu cấp, là chí bảo vô thượng đối với người tu luyện chân ý hỏa hệ. Tuy mấy quả Thiên Chúc Quả này còn chưa chín, nhưng Xích Dương Tử có thời gian chờ đợi. Mang những quả này đến Ngân Viêm Hỏa Sơn, hoặc luyện hóa ở đây, không đến năm ngàn năm sẽ có thể chín. Một khi những quả này chín, sau khi hắn luyện hóa, hắn có bảy thành chắn chắn đột phá Ngũ Kiếp đỉnh phong, trở thành cường giả cấp lĩnh chủ! Cấp lĩnh chủ! Đây đối với lão ma sống mấy chục vạn năm là chuyện mơ ước tha thiết, việc này cũng không quan trọng như vậy. Mấy thứ Ngô gia ban cho hắn thì tính cái gì? Cho dù hắn tiến vào bí cảnh nguyên thủy mười lần, cũng không bằng mười hai quả Thiên Chúc Quả này. Cho nên vừa rồi hắn ngay cả lập huyết thệ chủ thần cũng nói ra, với thân phận của hắn nói ra lời này tự nhiên không phải nói tùy ý. Không thể động thủ, vậy phải làm sao bây giờ? Xích Dương Tử thật quyết đoán lui ra ngoài, hắn bay nhanh đến khu vực tử hỏa, thần niệm cường đại của hắn xuyên thấu qua, tập trung vào Lục Ly, truyền âm nói: - Tiểu tử, đừng gắng gượng nữa, ngươi chống đỡ không bao lâu, đợi lát nữa ngươi sẽ bị chết cháy. Lập tức cho ta mười quả kia, lão phu là Xích Dương Tử, nổi danh ở Ngân Viêm Hải Vực, quyết không nuốt lời. Ha hả! Lục Ly lạnh lùng cười, hắn thật không phải không tin Xích Dương Tử, vấn đề là cho Xích Dương Tử mười quả này, hắn chỉ còn lại hai quả. Hai quả này hắn sao ngăn trở được bạch hỏa? Ngăn không được bạch hỏa, hắn ở trong tử hỏa có thể sống bao lâu? Một Xích Dương Tử đi rồi, có thể đến một Bạch Dương Tử Hắc Dương Tử không?
Chương 3318 Phung phí của trời
Dù sao đều là chết, Lục Ly cũng không muốn giao chí bảo ra ngoài, Xích Dương Tử coi trọng Thiên Chúc Quả như vậy, đây khẳng định là thần dược vô thượng. - Thần dược vô thượng? Lục Ly vừa nghĩ, lập tức tâm động, quả này có thể hấp thu bạch hỏa, vậy hắn luyện hóa một quả, có phải cũng có cơ hội ngăn trở bạch hỏa không? Hiện tại hắn có mười hai quả, luyện hóa một hai quả, thậm chí luyện hóa bốn quả cũng không ảnh hưởng quá lớn. Hắn hiện tại đã đến cuối đường, cũng không quản nhiều nữa, hái xuống một quả, há mồm cắn. - Hửm? Hương vị không tồi a! Khoang miệng tràn ngập mùi thơm ngát, lập tức hòa tan khi vào miệng, Lục Ly cảm giác một dòng nhiệt dũng mãnh xông vào bụng, rất nhanh khuếch tán toàn thân, trong nháy mắt, Lục Ly cảm giác cả người nhẹ nhàng, sảng khoái đến cực hạn. Hắn hiện tại không cần ăn uống, tu luyện một chút có thể bổ sung năng lượng thân thể, hiện tại ăn quả này vào, hắn cảm giác thật thèm ăn. - Bại gia tử, bại gia tử mà! Xích Dương Tử ở bên ngoài luôn xem xét Lục Ly. Hắn sống hơn ba mươi vạn năm, thần niệm có thể cường đại thế nào? Cho nên tuy tử hỏa bạch hỏa có thể làm suy yếu tra xét của thần niệm, nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng tập trung vào Lục Ly. Hắn vểnh môi, tức giận đến râu dựng thẳng, quả này còn chưa chín, Lục Ly đã ăn rồi, đây là lãng phí thế nào? Càng đừng nói ăn cũng không phải ăn như vậy... Phung phí của trời mà! Xích Dương Tử rất muốn vọt vào, tát Lục Ly mấy bạt tai, vật quý của trời lại bị Lục Ly lãng phí như vậy. Phải biết rằng, đây là chí bảo có thể giúp hắn đột phá Lục Kiếp. Quả như vậy xuất hiện một quả đã khiến người ta tranh giành nát đầu, lại bị Lục Ly lãng phí như vậy. - Hương vị không tồi! Một quả như vậy, Lục Ly mấy ngụm đã ăn hết, sau khi ăn xong, hắn còn cảm giác chưa đủ, tùy tay hái thêm một quả, cho vào miệng. - Tiểu tử! Xích Dương Tử bên ngoài sắp tức điên rồi, những quả này sẽ là bảo vật của hắn, hiện tại bị Lục Ly lãng phí như vậy, hắn đau lòng muốn chết. Vấn đề là hắn có thể làm gì bây giờ? Hắn vọt vào thì cũng không chịu được bao lâu, cho dù vọt vào cũng không giành được Thiên Chúc Quả, hắn hít sâu mấy hơi, trầm quát: - Tiểu tử, đừng ăn nữa, ngươi ăn như vậy, dược lực của Thiên Chúc Quả căn bản không thể hấp thu, chỉ có thể lãng phí. Nếu không vậy đi... lão phu mang ngươi thoát khỏi nơi này, ngươi cho ta mười quả còn lại, không... ta chỉ cần tám quả, thế nào? Hả hả! Lời nói của lão ma này, Lục Ly tự nhiên không dám tin, đi theo lão ma này ra ngoài? Sợ là sau khi được mấy quả này, một chưởng đập chết hắn. Lục Ly sau khi ăn mấy quả, ngồi xếp bằng tại chỗ, thúc giục thần lực vận chuyển rất nhanh trong thân thể, rất nhanh hấp thu dược lưc trong hai quả này. - Quả này thật cường đại! Lục Ly cảm giác từng luồng năng lượng cường đại chạy trong thân thể, còn có không ít năng lượng tiến vào trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo. Thân thể hắn hấp thu năng lượng này rất nhanh, cảm giác như luyện hóa hơn một trăm gốc thần dược. - Tốt lắm! Sau khi Lục Ly luyện hóa quả này, cảm giác thân thể bị đốt cháy bên ngoài rất nhanh khỏi hẳn, quả này còn mạnh hơn gốc cây kia nhiều, rõ ràng là thần dược siêu cấp. - Thử xem! Lục Ly thử phóng ra Bác Long Thuật, xem thử nhờ năng lượng của quả này có thể chịu đựng bạch hỏa hay không. Hắn dừng phóng thích Bác Long Thuật, thân thể nổi dậy khói đen cuồn cuộn, nhiệt độ cực nóng bắt đầu tổn thương thân thể hắn. - Tốt lắm! Tuy Lục Ly đau đến muốn lăn lộn đầy đất, nhưng hắn phát hiện năng lượng này giống luyện hóa mộc tảng, rất nhanh chữa khỏi thân thể hắn. - Ăn... Lục Ly mặc kệ mọi thứ, cầm lên một quả, bắt đầu ăn, chỉ cần có thể giúp hắn chống chịu bạch hỏa, cho dù ăn hết đống quả này thì có thế nào? Khi Xích Dương Tử nổi giận tra xét bên trong, Lục Ly ăn từng quả từng quả, thân thể hắn được tăng cường với tốc độ cực nhanh, tính kháng hỏa diễm cũng tăng lên rõ ràng. Bốn quả vào bụng, Lục Ly cảm giác tốc độ chữa thương đã nhanh hơn tốc độ tổn thương. Thân thể hắn cảm giác như đang biến chất. Không chỉ trở nên cường đại, hắn mơ hồ có cảm giác, thân thể như sắp lột xác, cường đại đến mức độ nào đó. - Thiên Chúc Quả này thần kỳ như vậy? Lục Ly lúc trước luyện hóa không biết bao nhiêu thần dược, sau khi đến Tam Trọng Thiên, đã luyện hóa ít nhất hơn vạn gốc thần dược rồi đi? Nhưng chưa từng có loại nào giống Thiên Chúc Quả này. - Ăn, tiếp tục ăn! Lục Ly không do dự, lại hái xuống một quả, Xích Dương Tử ở bên ngoài đã ngồi không yên, nếu hắn tiếp tục đợi, sợ là tất cả quả này đều bị Lục Ly ăn hết. Nếu không chiếm được những quả này, hắn còn cố kỵ cái gì? Hiện tại vọt vào, đánh chết Lục Ly còn có thể chiếm được hai quả, không vọt vào, toàn bộ đều bị Lục Ly ăn hết. Xoẹt xoẹt! Lục Ly phóng ra Sát Đế Quỷ Trảm, vô số bạch hỏa bay ra, đồng thời, Lục Ly rất nhanh chạy vào trong khu vực bạch hỏa, vừa vận chuyển luyện hóa dược lực trong cơ thể, còn có một bàn tay tiếp tục hái quả cắn nuốt. - Tiểu tử, đừng ăn nữa, lưu lại cho lão phu một quả đi! Xích Dương Tử lo lắng rống lên, Lục Ly vẫn công kích, không ngừng dẫn dắt bạch hỏa ra ngoài. Tốc độ của hắn căn bản không dám quá nhanh, nếu không vòng bảo hộ sẽ bạo liệt, hắn không chết cũng trọng thương. - Bốn quả, chỉ cần cho ta bốn quả, ta lập tức đi! - Được rồi, ta chỉ cần ba quả! - Một quả, một quả thì có thể rồi đi? Tiểu hữu, kết thiện duyên, ngày sau ngươi đi Cửu Long Sơn tìm ta, lão phu có thể thu ngươi làm đồ đệ! Tốc độ Lục Ly quá nhanh, Xích Dương Tử không sao đuổi kịp, cho dù muốn phóng thích công kích, bởi vì khoảng cách quá xa, có lẽ cũng không giết chết được Lục Ly. Nhìn thấy mấy quả này ngày càng ít đi, hắn sắp khóc rồi, quả này là độc nhất vô nhị, cho dù muốn mua cũng không có chỗ nào bán a. Đồ tốt như thế, Lục Ly tự nhiên không thể cho Xích Dương Tử, tuy còn chưa chín, nhưng dược lực cũng phi thường cường đại.
Chương 3319 Tận mắt nhìn thấy hắn chết
Lục Ly có cảm giác, thân thể hắn sắp lột xác, có lẽ sau khi ăn hết mấy quả này, thân thể hắn sẽ được tăng cường rất nhiều, còn có khả năng lột xác, trở thành bảo thể nào đó! Thiên Tàn lão nhân từng nói! Thần thể vô thượng có ba giai đoạn, Lục Ly bây giờ bị nhốt ở giai đoạn đầu tiên, hiện tại hắn có cảm giác, sau khi cắn nuốt những quả này, hắn cách giai đoạn thứ hai sẽ không xa... Hắn vừa chạy, vừa phóng thích chân ý Sát Đế, vừa cắn nuốt Thiên Chúc Quả. Hắn hiểu được, chờ sau khi ăn xong Thiên Chúc Quả, tuy Xích Dương Tử sẽ rất tức giận, nhưng rất có thể sẽ thối lui. Bởi vì hắn không giết được mình, Thiên Chúc Quả cũng không còn, ở lại đây cũng không có ý nghĩa quá lớn. Mười hai quả rất nhanh bị ăn hết, Xích Dương Tử nhìn quả cuối cùng bị Lục Ly ăn, thiếu chút nữa đầu ngã quỵ trên mặt đất. Trong ánh mắt như chuông đồng của hắn toàn là hồng quang, nghiến răng nghiến lợi rống lên, như một con dã thú bị thương. - Xích cái gì Tử! Lục Ly lúc này đột nhiên mở miệng, hắn ngừng lại, nói: - Gốc rễ này ngươi muốn hay không? Nói không chừng về trồng mấy ngàn năm, sẽ mọc ra mấy quả cho ngươi. Ách? Ánh mắt đỏ rực của Xích Dương Tử chợt trở nên trấn tĩnh, hắn sửng sốt, hỏi: - Gốc rễ này có thể cho ta? - Chuyện này phải xem ngươi biểu hiện thế nào? Lục Ly nói: - Nếu hiện tại ngươi rút lui, lập huyết thệ chủ thần, cam đoan về sau không động thủ với ta, gốc rễ này có thể cho ngươi. Gốc rễ này Lục Ly cầm cũng không có tác dụng gì, hắn không thể giữ lại trồng mấy ngàn mấy vạn năm. Hắn cũng không có thời gian. Nếu Xích Dương Tử rút lui, gốc rễ này không phải không thể cho hắn. - Hô hô, được... được! Xích Dương Tử gần như nghiến răng nghiến lợi hô lên, nhưng hắn cũng không có biện pháp, giết không chết Lục Ly, ở đây làm gì? Có thể thu được ba gốc rễ này, có lẽ trở về trồng có thể mọc ra quả thì sao? Sau khi Xích Dương Tử lập huyết thệ chủ thần, Lục Ly vứt ba gốc rễ cho hắn. Xích Dương Tử liếc mắt nhìn Lục Ly thật sâu, xoay người rời đi. Hắn đã lập huyết thệ chủ thần, tự nhiên về sau không dám đánh chết Lục Ly. Cho nên hắn chỉ có thể oán hận liếc nhìn Lục Ly vài lần. Chờ Xích Dương Tử đi rồi, Lục Ly nhất thời như trút được gánh nặng. Hắn vọt ra. Tuy hiện tại nhờ dược lực của Thiên Chúc Quả, hắn có thể chống đỡ lại bạch hỏa. Nhưng như vậy dược lực sẽ tiêu hao rất lớn, hắn ra ngoài luyện hóa dược lực sẽ tốt hơn! Hắn xuất hiện ở khu vực tử hỏa, cả người nhất thời cảm giác như từ địa ngục đi ra nhân gian, sảng khoái đến cực điểm. Hiện tại, hắn dường như có tính kháng lửa thật cường đại, tử hỏa này cũng không thể tổn thương được hắn. Thân thể hắn khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ cần mười hơi thở đã lành hết rồi. - Luyện hóa dược lực! Lục Ly không dám chậm trễ, lập tức ngồi xếp bằng, rất nhanh vận chuển dược lực khắp da thịt toàn thân, để thân thể hấp thu tất cả dược lực. Vù! Xích Dương Tử bay ra ngoài, một đám người bên ngoài cũng không biết tình huống bên trong, nhìn thấy Xích Dương Tử đi ra, một trưởng lão Ngô gia vội vàng chắp tay nói: - Xích Dương Tử tiền bối, thế nào rồi? - Trước đi ra ngoài nói đi! Vẻ mặt Xích Dương Tử âm trầm, đi nhanh ra ngoài, đám trưởng lão Ngô gia biến sắc, có vẻ Xích Dương Tử không đánh chết Lục Ly. Một đám người đi theo Xích Dương Tử ra ngoài, Ngô Thanh lập tức đi lên tiếp đón, hắn không cần hỏi, nhìn sắc mặt của Xích Dương Tử cũng biết không thành. Xích Dương Tử cũng không kiêng dè nói: - Ngô Thanh, lập tức truyền tin mời một Thái thượng trưởng lão của ngươi đến đi, trong Sí Viêm Đảo có Thiên Chúc Quả, bị tiểu tử kia luyện hóa rồi. Hiện tại hắn có thể tự do tung hoành trong khu vực bạch hỏa. Thiên Chúc Hỏa hắn vừa ăn xong, muốn luyện hóa dược lực hẳn cần một thời gian. Hiện tại mời một Thái thượng trưởng lão còn kịp. Nếu quá muộn, sợ là Thái thượng trưởng lão cũng không giết được hắn. - Thiên Chúc Quả? Khắp nơi nhất thời trở nên ồn ào, một vài lão ma âm thầm hối hận, bọn người Ngô Thanh rất hối hận. Không phải nói mấy ngàn năm trước mới có một Đại Đế đi vào sao? Mấy ngàn năm đã nuôi dưỡng ra thần dược siêu cấp thiên địa như thế? Thiên Chúc Quả đứng năm hạng đầu trong thần dược hỏa hệ, ăn Thiên Chúc Quả, lực miễn dịch với lửa sẽ tăng cường thật lớn. Dựa theo lời Xích Dương Tử, nếu Lục Ly hoàn toàn luyện hóa dược lực, thậm chí có thể đi vào khu vực Hủy Diệt Sí Viêm, đến lúc đó, cho dù cường giả cấp lĩnh chủ đến cũng vô dụng. Trừ phi Dương Đế tự mình ra tay! Mời Dương Đế ra tay đối phó truyền nhân Thiên Biến? Không nói Dương Đế sẽ không ra tay, cho dù ra tay, thể diện Ngô gia vứt đi đâu. Hai mắt Ngô Thanh lóe sáng, nghĩ nghĩ, hỏi: - Xích Dương tiền bối, người xác định chứ... - Vô nghĩa! Xích Dương Tử vốn một bụng lửa, giờ đây trợn mắt quát: - Nếu không phải do Thiên Chúc Quả, ngươi cho rằng lão phu không giết được hắn? - Không phải, tiền bối đừng hiểu lầm! Ngô Thanh cắn chặt răng, nháy mắt ra hiệu với một trưởng lão, người nọ lập tức truyền tin về Ngô gia. Lần này chuyện đuổi giết Lục Ly náo lớn như vậy, dù sao cũng phải có một kết quả, mời một Thái thượng trưởng lão xuất động, tuy Ngô Thanh hắn thật mất mặt, Ngô gia cũng mất mặt, nhưng vẫn tốt hơn Lục Ly vẫn còn sống. - Lão phu ở ngay nơi này! Xích Dương Tử bay đến tiểu đảo bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi nói: - Chờ Thái thượng trưởng lão đến đây, bắt ra tiểu tử kia, lão phu muốn tận mắt thấy hắn chết! Hắn đã lập huyết thệ chủ thần không thể động võ với Lục Ly, hắn cũng không động thủ, nhưng không thể cản hắn nhìn Lục Ly chết đi a? Mắt thấy Thiên Chúc Quả sắp vào tay bị Lục Ly ăn hết, đây là đập tan hy vọng đột phá Lục Kiếp của hắn, Xích Dương Tử sao không tức giận? Tin tức rơi vào tay Ngô gia, tộc trưởng Ngô gia lập tức triệu tập một đám trưởng lão thương nghị, cuối cùng quyết định phái ra một Thái thượng trưởng lão, đi qua đó một chuyến.
Chương 3320 Lão chó điên
Sự tình đã huyên náo cả Ngân Viêm Hải Vực, dù sao cũng phải có một kết quả, nếu chuyện này kết thúc đầu voi đuôi chuột sẽ tổn hại rất lớn đến uy nghiêm của Ngô gia, cho nên, chuyện này cần phải xử lý, còn phải xử lý thật hoàn mỹ. Ngô gia phái ra một Thái thượng trưởng lão thành danh đã lâu, trưởng lão này còn tinh thông một chút chân ý hỏa hệ. Khu vực bạch hỏa hắn từng đi vào, nếu hắn đi vào, muốn chấn sát Lục Ly rất đơn giản. Trừ phi Lục Ly có thể đi vào khu vực Hủy Diệt Sí Viêm, nếu không hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Tên thật của Thái thượng trưởng lão này không ai nhớ kỹ, nhưng ngoại hiệu lại nổi danh lừng lẫy, lão chó điên. Vị này là chiến đấu cuồng ma, cả đời không lập gia đình, cả đời chỉ nghiên cứu võ đạo, từng một mình khiêu chiến một nửa lão ma cả Ngân Viêm Hải Vực, chém giết mấy chục lão ma. Hắn bị người khác gọi là chó điên, quả nhiên không phải không có đạo lý, gặp người liền cắn... Sau khi tin tức truyền ra, các lão ma gần Sí Viêm Đảo đều xuất động, hội tụ đến đây. Lão chó điên đã nhiều năm không xuất động. Sau khi đột phá cấp lĩnh chủ, hắn gần như đã không ra tay nữa, thời gian đã trôi qua mấy vạn năm, hiện tại lão chó điên đã đạt đến thực lực gì? Rất nhiều người đều tò mò, nghe nói lão chó điên rất có hy vọng đột phá Đế Cấp. Đại nhân vật kinh thiên như thế sẽ ra tay, đám lão ma tự nhiên muốn đến quan sát, đương nhiên rất nhiều người muốn giao hảo với cầm quyền của Ngô gia. Vị lão chó điên này có địa vị phi thường đặc thù ở Ngô gia, thật cố chấp, tính tình cũng kém cỏi, gia tộc ngoài tộc trưởng và Dương Đế, hắn cũng nể mặt ai cả. Nếu có thể quen biết lão chó điên, về sau đắc tội Ngô gia, lão chó điên chỉ cần ra mặt nói một câu, Ngô gia khẳng định sẽ không truy cứu. Phía Ngô gia mở ra vực môn, truyền tống lão chó điên lại đây, bên này rất nhiều lão ma trực tiếp mở ra vực môn, truyền tống đến đây trước. Vo ve! Không đợi lão chó điên đến đây, bên này nghe tin, đã có hơn ba mươi lão ma đến, còn có rất nhiều trưởng lão, đường chủ của tiểu thế lực gần đó, còn có rất nhiều tiểu thư công tử đến xem náo nhiệt. Vốn bên này chỉ có mấy ngàn người, sau khi truyền tin lão chó điên sẽ ra tay, nơi này vọt đến mấy vạn người, Sí Viêm Đảo chưa từng náo nhiệt như vậy. Rất nhiều công tử tiểu thư tụ tập cùng một chỗ, cao hứng phấn chấn, cảnh tượng lớn như vậy, bọn họ rất ít nhìn thấy, nhất là lão chó điên sắp đến đây, đó là một trong những cường giả dưới Đại Đế đỉnh cấp ở Ngân Viêm Hải Vực. ... Lục Ly không biết bế quan bao nhiêu ngày, người bên ngoài đột nhiên nhiều như vậy, cũng không biết vị cường giả uy danh hiển hách nào đến đây. Mấy ngày nay, hắn đã quên hết thảy mọi thứ, chỉ cần ngoại giới không ai tiến vào, hắn sẽ không tỉnh dậy. Mấy ngày nay, hắn đã luyện hóa từ từ dược lực, toàn bộ thân thể đều đang hấp thu dược lực. Cảm giác của hắn càng ngày càng rõ ràng, hắn cảm giác thân thể có thể lột xác bất cứ lúc nào, rất có thể tiến vào giai đoạn thứ hai, thân thể biến chất. Nội tâm hắn rất kích động, thậm chí giờ đây quên cả mình đang ở trong tình cảnh nguy hiểm, tâm tư đều thật tĩnh lặng. Hắn thấy tia sáng hy vọng, hy vọng thần thể vô thượng đại thành. Vốn hắn cũng không ôm hy vọng quá lớn, chưa bao giờ nghĩ tu luyện thần thể vô thượng đến đại thành, chính hắn phi thường rõ ràng, thần thể vô thượng khó tu luyện ra sao. Lần này chỉ cần thân thể có thể lột xác, vậy hắn còn có hy vọng tu luyện thần thể vô thượng thành công. Dược lực trong cơ thể còn rất nhiều, Lục Ly tiếp tục luyện hóa, những dược lực này hắn không dám luyện hóa quá nhiều, tránh để lãng phí. Thiên Chúc Quả không hỗ là thần dược tuyệt thế thiên địa, dược lực mạnh đến đáng sợ. Rầm rầm rầm rầm! Sau nửa ngày, không trung bên ngoài đột nhiên chấn động, Lục Ly đột nhiên ngẩng đầu, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một hình ảnh... phía trên hư không xuất hiện một vực môn thật lớn, trong vực môn kia có chiến xa hoàng kim xông ra, một lão giả vạm vỡ, mặc hắc bào, tóc tai bù xù đứng trên chiến xa. Trên người hắn không có khí tức quá mạnh mẽ, bên ngoài nhìn cũng không đặc biệt gì, thoạt nhìn phi thường thong dong. Nhưng ánh mắt của hắn đặc biệt sắc bén, như dao nhỏ sắc bén. Hắn cách khoảng không xa xôi liếc nhìn Lục Ly, khiến cả người Lục Ly run lên. - Cường giả tuyệt thế! Sắc mặt Lục Ly biến hóa nhanh chóng, hình ảnh trong đầu rất nhanh biến mất. Lục Ly tin tưởng cường giả kia đang ở bên ngoài. Vừa rồi không phải ảo ảnh mà là một loại thần thông siêu cường do cường giả tuyệt thế kia phóng ra. Không sai! Không chỉ có Lục Ly, giờ đây, trong đầu mọi người ngoài đảo đều hiện lên gương mặt này, đều cảm giác bị hai ánh mắt sắc bén kia nhìn thấu, mọi người, bao gồm cả những lão ma Ngũ Kiếp cũng cảm thấy nội tâm rùng mình. Phù phù phù! Ngô Thanh mang theo tất cả trưởng lão bay lên, còn có vô số lão ma, thậm chí Xích Dương Tử cũng bay lên, một đám người hành lễ với lão giả lôi thôi đứng trên chiến xa kia. - Bái kiến lão tổ! Đám người Ngô Thanh ngoan như con cừu nhỏ trước mặt lão chó điên. Lão chó điên không chỉ điên bên ngoài, trong gia tộc cũng phi thường đi. Hậu bối nào hắn nhìn không vừa mắt, hắn sẽ trực tiếp đánh, một chút cũng không nể tình. Năm đó có một hậu bối chỉ nói một câu, bị một chưởng của hắn đập chết. - Bái kiến đại nhân! Bọn người Xích Dương Tử cũng hành lễ, tuổi Xích Dương Tử kỳ thật lớn hơn lão chó điên, nhưng thế giới cũng không luận tuổi tác, ai thực lực mạnh, thì người đó là đại nhân. Lão chó điên quét mắt nhìn mọi người, không đáp lại gì, ánh mắt hắn dừng trên đám người Ngô Thanh, hừ lạnh, nói: - Một đám phế vật, một tiểu tạp chủng cũng không giết được, cần các ngươi có tác dụng gì? Đám người Ngô Thanh bị giáo huấn như con cháu, cũng không dám tranh luận, chỉ dám nhận sai. Lão chó điên nhìn sang Sí Viêm Đảo, hắn không nói gì, cưỡi chiến xa từ từ bay vào trong. Vù vù vù! Một đám người lập tức đi theo, bao gồm cả đám người Ngô Thanh, Xích Dương Tử. Ngũ Kiếp Thiên Thần cũng đi vào bốn năm mươi người.
Cảm giác hắn giống như một tòa Ngân Viêm Hỏa Sơn, khiến không gian bốn phía cũng trở nên áp lực. Xích Dương Tử đến đây, Ngô Thanh lập tức ra nghênh đón. Đây là Ngũ Kiếp đỉnh phong, còn là cường giả thành danh đã lâu, còn nổi danh hơn Phàn Sơn cư sĩ. Bởi vì người này một mình diệt một thế lực trung đẳng, một mình giết được ba Ngũ Kiếp đỉnh phong. Phù phù phù! Bốn phía còn bay tới một vài lão ma, đều là nghe tin tức đến, muốn xem thử Xích Dương Tử này diệt sát Lục Ly thế nào. Bọn họ không giết chết được Lục Ly, giờ đây tự nhiên muốn thấy Lục Ly chết như thế nào. - Tham kiến Xích Dương Tử tiền bối! Ngô Thanh mang theo hai trưởng lão ra nghênh đón, còn có mấy lão ma cũng đi lên hành lễ. Xích Dương Tử xem như lão ma chân chính, sống khoảng ba mươi vạn năm, đám người Ngô Thanh xem như vãn bối. Xích Dương Tử có tóc đỏ rực lửa, râu cũng là màu đỏ, râu tóc dựng lên, đôi mắt như chuông đồng, thoạt nhìn hơi dọa người. Hắn lãnh đạm gật đầu, xem như chào hỏi mọi người, ánh mắt hắn liếc nhìn Sí Viêm Đảo, mở miệng nói: - Tiểu tử kia vẫn còn ở bên trong sao? Ngô Thanh gật đầu: - Vẫn luôn ở bên trong, nhưng hắn có thể đi vào khu vực bạch hỏa, Xích Dương Tử tiền bối có biện pháp chấn sát hắn không? - Khu vực bạch hỏa? Sắc mặt Xích Dương Tử trầm xuống, hắn trầm mặc không nói, khi đám người Ngô Thanh nghĩ hắn cũng không dám đi vào, Xích Dương Tử chợt nói: - Muốn ta giết hắn cũng được, nhưng điều kiện của các ngươi không đủ, ta muốn có thêm một cái. - Thêm một cái? Ngô Thanh nhíu nhíu mày, nhưng chỉ dừng một chút, rồi nói: - Xích Dương Tử tiền bối mời nói, ta có thể làm chủ thì không thành vấn đề. Ngô Thanh nói chuyện thật thông minh, bởi vì chuyện hắn có thể làm chủ đều không phải chuyện lớn, chuyện lớn chân chính cần tộc trưởng và đại trưởng lão Ngô gia làm chủ, hắn còn chưa đủ tư cách. - Ta muốn đi vào bí cảnh Ví Siêm của các ngươi một chuyến! Xích Dương Tử lạnh giọng nói: - Ta phải ở trong đó một ngày, ta cam đoan không phá hủy bí cảnh của các ngươi, nhưng vật ta đoạt được ở bên trong, đều là của ta. - Chuyện này... Đám người Ngô Thanh chần chờ, bí cảnh Sí Viêm là nơi năm đó Tử Đế đi vào, là tài nguyên bảo địa của Ngô gia, nơi đó có rất nhiều thiên địa thần dược kỳ dị. Nếu Xích Dương Tử đi vào, rất nhiều thần dược đều sẽ bị hắn thu thập, cái giá này phải trả có hơi lớn. - Như thế nào, không đồng ý sao? Xích Dương Tử nghiêng mắt nhìn Ngô Thanh, nói: - Không đồng ý, ngươi gọi lão bất tử nhà các ngươi đến đây đi. Khu vực bạch hỏa, cho dù là lĩnh chủ nhà các ngươi cũng không nhất định có thể đi vào, trừ phi ngươi gọi tộc trưởng hoặc tộc vương các ngươi xuất động. Sắc mặt đám người Ngô Thanh khổ não, đối phó với một truyền nhân Thiên Biến, còn cần tộc trưởng xuất động sao? Vậy cũng quá hạ giá rồi? Tộc vương? Việc nhỏ này nếu báo cáo lên Dương Đế, sợ bị Dương Đế một chưởng đập chết. - Chờ đã, tiền bối! Ngô Thanh nghĩ nghĩ, chắp tay nói: - Ta phái người truyền tin về, để đại trưởng lão định đoạt, việc này... ta không thể làm chủ! - Nhanh lên đi! Xích Dương Tử không kiên nhẫn phất tay, sau đó trực tiếp tiến vào trong Sí Viêm Đảo, nhưng hắn đang ở bên ngoài Sí Viêm Đảo. Khi hắn đi vào, chuyện thật thần kỳ đã xảy ra, ngọn lửa gần hắn chợt xông về phía hắn, bị hắn hút vào trong thân thể. - Quả nhiên không hổ là Xích Dương Tử! - Chậc chậc, ngọn lửa cũng có thể hấp thu, hắn chẳng lẽ là thân thể hỏa thần! - Chuyên tu hỏa hệ ở Ngân Viêm Hải Vực, sợ là Xích Dương Tử tiền bối có thể nằm trong ba hạng đầu đi? - Ngay cả Ngân Viêm Hỏa Sơn hắn cũng dám đến, ngọn lửa thế này thì sợ cái gì? Có lẽ bạch hỏa căn bản cũng không thể thương tổn hắn? Bốn phía nhất thời náo nhiệt phi phàm, rất nhiều người lộ ra ánh mắt chờ mong, lần này Xích Dương Tử đi vào, khẳng định có thể mang thi thể của Lục Ly ra ngoài đi? Bọn họ đều rất muốn nhìn xem, truyền nhân Thiên Biến khiến nhiều lão ma tay trắng đi ra, rốt cục là người thế nào? Nghe nói thật trẻ tuổi? Nghe nói còn là hậu nhân của Tử Đế? Ngô Thanh phái người truyền tin trở về, sau ba ngày, Ngô gia truyền tin trở lại, đáp ứng điều kiện của Xích Dương Tử. Ngô Thanh truyền lại dự đoán của Xích Dương Tử cho Ngô gia, tộc trưởng của Ngô gia tự nhiên sẽ không xuất động, nếu Thái thượng trưởng lão của Ngô gia xuất động vẫn tay không trở về, vậy mặt mũi vứt ở đâu. Không bằng nhượng bộ một chút lợi ích, để Xích Dương Tử giết chết Lục Ly. - Ừm, đều chờ xem! Sau khi Xích Dương Tử nhận được câu trả lời khẳng định, thân mình bước vào trong, bên ngoài có một vài lão ma và võ giả Tứ Kiếp đi vào, muốn xem thủ đoạn kinh thiên của Xích Dương Tử. Xích Dương Tử rất nhanh đến khu vực hồng hỏa, sau đó đều không dừng lại, thân mình tiến vào khu vực tử hỏa. Ngọn lửa màu tím thổi đến thân thể hắn, quanh cơ thể hắn sáng lên hồng quang, lại hấp thu tử hỏa gần đó... - Chuyện này... Một đám người đi theo phía sau đều trợn mắt há hốc mồm, tử hỏa cũng có thể hấp thu, vậy bạch hỏa có lẽ không có áp lực quá lớn với Xích Dương Tử? - Có người tới rồi! Lục Ly ngồi xếp bằng trong khu vực trung gian giữa tử hỏa và bạch hỏa chợt mở mắt, hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức rút ba gốc cây trên mặt đất, quấn lên người. Hắn lập tức vung đao, bổ tới bóng người vọt đến rất nhanh. Xoẹt xoẹt! Một luồng đao mang xoay vòng giữa không trung, thổi quét vô số tử hỏa. Chuyện khiến Lục Ly khiếp sợ đã xảy ra... tất cả tử hỏa sau khi đến bên cạnh người nọ, đều bị hồng quang trên người người nọ hấp thu từ từ. - Chuyện này... Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, trình độ tu luyện hỏa hệ của người này hẳn vượt qua tưởng tượng của hắn, tử hỏa cũng có thể hấp thu? Vậy bạch hỏa có phải cũng không ngăn được hắn không? Nếu bạch hỏa cũng không ngăn được, vậy hắn chỉ có thể khoanh tay chịu chết. - Thiên Chúc Quả? Xích Dương Tử không nhìn Lục Ly mà tập trung lên mười hai quả ám kim trên người Lục Ly, trong mắt hắn sáng rực, trên mặt còn có vẻ kích động. - Tiểu tử!
Chương 3317 Phung phí của trời
Hắn hít thật sâu, nói: - Ngươi đưa mấy quả trên người ngươi cho ta, ta tha cho ngươi một mạng. Ngươi yên tâm, Xích Dương Tử ta nói một không làm hai, rất có tiếng ở Ngân Viêm Hải Vực này. - Thiên Chúc Quả? Lục Ly nhắc lại, lão giả này cường đại như thế, nhìn thấy mấy quả này còn kích động như vậy, nói rõ đây tuyệt đối là chí bảo. Ít nhất là chí bảo đối với cường giả tu luyện chân ý hỏa hệ. Hắn trầm ngâm một lát, nói: - Cho ngươi một quả, ngươi đi đi. - Ha ha ha! Xích Dương Tử cười ha hả: - Tiểu tử, ngươi cho ngươi là ai? Ta đánh chết ngươi, mấy quả này vẫn sẽ là của ta. Ở trong mắt ta, ngươi không khác gì con kiến, muốn bóp chết ngươi thật dễ dàng. - Phải không? Lục Ly vốn còn chuẩn bị đàm phán, nếu người này nể tình, hắn không lại chia một nửa những quả này, hiện tại người này nói vậy, tính bướng bỉnh của hắn trỗi dậy, lạnh giọng nói: - Vậy ngươi đến đi, ta cam đoan trước khi ta chết, ta sẽ hủy diệt hết mấy quả này! - Ngươi có năng lực này sao? Xích Dương Tử cười nhạo, sau đó thân mình phóng đến như một con chim lớn, Lục Ly lập tức phóng ra Bác Long Thuật, thân mình nhảy vào trong khu vực bạch hỏa. Vù! Xích Dương Tử đứng bên ngoài khu vực bạch hỏa, Lục Ly phóng ra Sát Đế Quỷ Trảm, vô số bạch hỏa thổi quét qua, bao phủ Xích Dương Tử. Hồng quang trên người Xích Dương Tử sáng rực, lần này cũng tỏa ra rất nhiều ngọn lửa trong cơ thể, tử hỏa cắn nuốt cũng vọt ra, còn có vô số nham thạch màu bạc nóng chảy, hình thành một vòng bảo hộ bên ngoài cơ thể hắn, ngăn cách thiêu đốt của bạch hỏa. - Không hay rồi! Nội tâm Lục Ly trầm xuống, lão ma này quả nhiên có thể chống đỡ bạch hỏa, cũng không biết có thể chống đỡ bao lâu, nếu có thể chống đỡ liên tục, sợ là hắn lần này chạy trời không khỏi nắng. Bác Long Thuật chỉ có thể duy trì nửa canh giờ, nếu nửa canh giờ, Xích Dương Tử không lui ra ngoài, vậy hắn chỉ có thể chết. - Tiểu tử đừng cố gắng nữa! Xích Dương Tử cười lạnh: - Ta biết ngươi phóng ra Bác Long Thuật, với thân thể của ngươi không còn chống đỡ được bao lâu đi? Đến lúc đó bị bạch hỏa thiêu đốt đến tro cũng không còn, đưa mấy quả kia cho ta, lão phu giúp ngươi chết toàn thây. Lục Ly chưa bao giờ là người khoanh tay chịu chết, cho nên hắn quyết đoán phóng vào chỗ sâu trong khu vực bạch hỏa. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, hắn có thể cảm ứng... trong cơ thể Xích Dương Tử không ngừng chảy ra ngọn lửa, còn có nham thạch nóng chảy. Chuyện này nói rõ cái gì? Nói rõ bạch hỏa đang không ngừng tiêu hao năng lượng cho hộ thuẫn bên ngoài cơ thể Xích Dương Tử. Xích Dương Tử không thể không phóng ra ngọn lửa bổ sung hộ thuẫn. Nói cách khác, Xích Dương Tử không phải không sợ bạch hỏa mà chỉ dùng hộ thuẫn kia chống chịu thôi. Xoẹt xoẹt! Lục Ly phóng ra chân ý Sát Đế, bạch hỏa được dẫn dắt ra, hộ thuẫn của Xích Dương Tử không bị phá vỡ, nhưng tốc độ đuổi theo của Xích Dương Tử chậm lại. - Được lắm! Lục Ly mừng rỡ, Xích Dương Tử cũng không dám càn quấy trong bạch hỏa, việc này tạo cơ hội cho hắn. Xích Dương Tử cũng không dám phóng thích công kích, thực rõ ràng là không muốn làm hư mười quả Thiên Chúc Quả. - Tiểu tử! Xích Dương Tử lại mở miệng, hắn trầm giọng nói: - Đừng quật cường nữa, Bác Long Thuật của ngươi rất nhanh sẽ đến kì suy yếu. Như vậy đi, giao ra mươi quả Thiên Chúc Quả, ta lập tức rời đi. Ta có thể lập huyết thệ chủ thần, như thế nào? Xích Dương Tử nhượng bộ, ánh mắt Lục Ly lộ ra vẻ kinh ngạc. Lão ma Xích Dương Tử, nếu là bình thường, sao có thể nhượng bộ? Nói rõ hắn cũng sắp không chịu nổi, không thể ở trong khu vực bạch hỏa thời gian dài. Lục Ly chuyển động rất nhanh trong khu vực bạch hỏa, vừa không ngừng phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm, vô số bạch hỏa chen chúc đến, bao phủ xung quanh Xích Dương Tử. Xích Dương Tử âm thầm kêu khổ, bạch hỏa rất bá đạo, mấu chốt là quá nhiều bạch hỏa, Lục Ly còn không ngừng dẫn dắt đến. Tuy Xích Dương Tử còn có thể chịu đựng, nhưng dễ dàng gặp chuyện không may. Cả đời anh danh của hắn, cũng không muốn làm hỏng ở đây. Nếu cả đời chơi lửa, lại bị đốt cháy sém, hắn sẽ không ngốc đầu dậy nổi. Kỳ thật hắn có thể công kích, hắn cũng tin tưởng, nếu mạnh mẽ công kích, một chiêu sẽ giết chết Lục Ly ngay tức khắc. Vấn đề là mười hai quả Thiên Chúc Quả trên người Lục Ly, những quả này khẳng định sẽ hủy đi rất nhiều. Lục Ly không hiểu về Thiên Chúc Quả! Thứ này đích thật là thần dược siêu cấp, là chí bảo vô thượng đối với người tu luyện chân ý hỏa hệ. Tuy mấy quả Thiên Chúc Quả này còn chưa chín, nhưng Xích Dương Tử có thời gian chờ đợi. Mang những quả này đến Ngân Viêm Hỏa Sơn, hoặc luyện hóa ở đây, không đến năm ngàn năm sẽ có thể chín. Một khi những quả này chín, sau khi hắn luyện hóa, hắn có bảy thành chắn chắn đột phá Ngũ Kiếp đỉnh phong, trở thành cường giả cấp lĩnh chủ! Cấp lĩnh chủ! Đây đối với lão ma sống mấy chục vạn năm là chuyện mơ ước tha thiết, việc này cũng không quan trọng như vậy. Mấy thứ Ngô gia ban cho hắn thì tính cái gì? Cho dù hắn tiến vào bí cảnh nguyên thủy mười lần, cũng không bằng mười hai quả Thiên Chúc Quả này. Cho nên vừa rồi hắn ngay cả lập huyết thệ chủ thần cũng nói ra, với thân phận của hắn nói ra lời này tự nhiên không phải nói tùy ý. Không thể động thủ, vậy phải làm sao bây giờ? Xích Dương Tử thật quyết đoán lui ra ngoài, hắn bay nhanh đến khu vực tử hỏa, thần niệm cường đại của hắn xuyên thấu qua, tập trung vào Lục Ly, truyền âm nói: - Tiểu tử, đừng gắng gượng nữa, ngươi chống đỡ không bao lâu, đợi lát nữa ngươi sẽ bị chết cháy. Lập tức cho ta mười quả kia, lão phu là Xích Dương Tử, nổi danh ở Ngân Viêm Hải Vực, quyết không nuốt lời. Ha hả! Lục Ly lạnh lùng cười, hắn thật không phải không tin Xích Dương Tử, vấn đề là cho Xích Dương Tử mười quả này, hắn chỉ còn lại hai quả. Hai quả này hắn sao ngăn trở được bạch hỏa? Ngăn không được bạch hỏa, hắn ở trong tử hỏa có thể sống bao lâu? Một Xích Dương Tử đi rồi, có thể đến một Bạch Dương Tử Hắc Dương Tử không?
Chương 3318 Phung phí của trời
Dù sao đều là chết, Lục Ly cũng không muốn giao chí bảo ra ngoài, Xích Dương Tử coi trọng Thiên Chúc Quả như vậy, đây khẳng định là thần dược vô thượng. - Thần dược vô thượng? Lục Ly vừa nghĩ, lập tức tâm động, quả này có thể hấp thu bạch hỏa, vậy hắn luyện hóa một quả, có phải cũng có cơ hội ngăn trở bạch hỏa không? Hiện tại hắn có mười hai quả, luyện hóa một hai quả, thậm chí luyện hóa bốn quả cũng không ảnh hưởng quá lớn. Hắn hiện tại đã đến cuối đường, cũng không quản nhiều nữa, hái xuống một quả, há mồm cắn. - Hửm? Hương vị không tồi a! Khoang miệng tràn ngập mùi thơm ngát, lập tức hòa tan khi vào miệng, Lục Ly cảm giác một dòng nhiệt dũng mãnh xông vào bụng, rất nhanh khuếch tán toàn thân, trong nháy mắt, Lục Ly cảm giác cả người nhẹ nhàng, sảng khoái đến cực hạn. Hắn hiện tại không cần ăn uống, tu luyện một chút có thể bổ sung năng lượng thân thể, hiện tại ăn quả này vào, hắn cảm giác thật thèm ăn. - Bại gia tử, bại gia tử mà! Xích Dương Tử ở bên ngoài luôn xem xét Lục Ly. Hắn sống hơn ba mươi vạn năm, thần niệm có thể cường đại thế nào? Cho nên tuy tử hỏa bạch hỏa có thể làm suy yếu tra xét của thần niệm, nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng tập trung vào Lục Ly. Hắn vểnh môi, tức giận đến râu dựng thẳng, quả này còn chưa chín, Lục Ly đã ăn rồi, đây là lãng phí thế nào? Càng đừng nói ăn cũng không phải ăn như vậy... Phung phí của trời mà! Xích Dương Tử rất muốn vọt vào, tát Lục Ly mấy bạt tai, vật quý của trời lại bị Lục Ly lãng phí như vậy. Phải biết rằng, đây là chí bảo có thể giúp hắn đột phá Lục Kiếp. Quả như vậy xuất hiện một quả đã khiến người ta tranh giành nát đầu, lại bị Lục Ly lãng phí như vậy. - Hương vị không tồi! Một quả như vậy, Lục Ly mấy ngụm đã ăn hết, sau khi ăn xong, hắn còn cảm giác chưa đủ, tùy tay hái thêm một quả, cho vào miệng. - Tiểu tử! Xích Dương Tử bên ngoài sắp tức điên rồi, những quả này sẽ là bảo vật của hắn, hiện tại bị Lục Ly lãng phí như vậy, hắn đau lòng muốn chết. Vấn đề là hắn có thể làm gì bây giờ? Hắn vọt vào thì cũng không chịu được bao lâu, cho dù vọt vào cũng không giành được Thiên Chúc Quả, hắn hít sâu mấy hơi, trầm quát: - Tiểu tử, đừng ăn nữa, ngươi ăn như vậy, dược lực của Thiên Chúc Quả căn bản không thể hấp thu, chỉ có thể lãng phí. Nếu không vậy đi... lão phu mang ngươi thoát khỏi nơi này, ngươi cho ta mười quả còn lại, không... ta chỉ cần tám quả, thế nào? Hả hả! Lời nói của lão ma này, Lục Ly tự nhiên không dám tin, đi theo lão ma này ra ngoài? Sợ là sau khi được mấy quả này, một chưởng đập chết hắn. Lục Ly sau khi ăn mấy quả, ngồi xếp bằng tại chỗ, thúc giục thần lực vận chuyển rất nhanh trong thân thể, rất nhanh hấp thu dược lưc trong hai quả này. - Quả này thật cường đại! Lục Ly cảm giác từng luồng năng lượng cường đại chạy trong thân thể, còn có không ít năng lượng tiến vào trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo. Thân thể hắn hấp thu năng lượng này rất nhanh, cảm giác như luyện hóa hơn một trăm gốc thần dược. - Tốt lắm! Sau khi Lục Ly luyện hóa quả này, cảm giác thân thể bị đốt cháy bên ngoài rất nhanh khỏi hẳn, quả này còn mạnh hơn gốc cây kia nhiều, rõ ràng là thần dược siêu cấp. - Thử xem! Lục Ly thử phóng ra Bác Long Thuật, xem thử nhờ năng lượng của quả này có thể chịu đựng bạch hỏa hay không. Hắn dừng phóng thích Bác Long Thuật, thân thể nổi dậy khói đen cuồn cuộn, nhiệt độ cực nóng bắt đầu tổn thương thân thể hắn. - Tốt lắm! Tuy Lục Ly đau đến muốn lăn lộn đầy đất, nhưng hắn phát hiện năng lượng này giống luyện hóa mộc tảng, rất nhanh chữa khỏi thân thể hắn. - Ăn... Lục Ly mặc kệ mọi thứ, cầm lên một quả, bắt đầu ăn, chỉ cần có thể giúp hắn chống chịu bạch hỏa, cho dù ăn hết đống quả này thì có thế nào? Khi Xích Dương Tử nổi giận tra xét bên trong, Lục Ly ăn từng quả từng quả, thân thể hắn được tăng cường với tốc độ cực nhanh, tính kháng hỏa diễm cũng tăng lên rõ ràng. Bốn quả vào bụng, Lục Ly cảm giác tốc độ chữa thương đã nhanh hơn tốc độ tổn thương. Thân thể hắn cảm giác như đang biến chất. Không chỉ trở nên cường đại, hắn mơ hồ có cảm giác, thân thể như sắp lột xác, cường đại đến mức độ nào đó. - Thiên Chúc Quả này thần kỳ như vậy? Lục Ly lúc trước luyện hóa không biết bao nhiêu thần dược, sau khi đến Tam Trọng Thiên, đã luyện hóa ít nhất hơn vạn gốc thần dược rồi đi? Nhưng chưa từng có loại nào giống Thiên Chúc Quả này. - Ăn, tiếp tục ăn! Lục Ly không do dự, lại hái xuống một quả, Xích Dương Tử ở bên ngoài đã ngồi không yên, nếu hắn tiếp tục đợi, sợ là tất cả quả này đều bị Lục Ly ăn hết. Nếu không chiếm được những quả này, hắn còn cố kỵ cái gì? Hiện tại vọt vào, đánh chết Lục Ly còn có thể chiếm được hai quả, không vọt vào, toàn bộ đều bị Lục Ly ăn hết. Xoẹt xoẹt! Lục Ly phóng ra Sát Đế Quỷ Trảm, vô số bạch hỏa bay ra, đồng thời, Lục Ly rất nhanh chạy vào trong khu vực bạch hỏa, vừa vận chuyển luyện hóa dược lực trong cơ thể, còn có một bàn tay tiếp tục hái quả cắn nuốt. - Tiểu tử, đừng ăn nữa, lưu lại cho lão phu một quả đi! Xích Dương Tử lo lắng rống lên, Lục Ly vẫn công kích, không ngừng dẫn dắt bạch hỏa ra ngoài. Tốc độ của hắn căn bản không dám quá nhanh, nếu không vòng bảo hộ sẽ bạo liệt, hắn không chết cũng trọng thương. - Bốn quả, chỉ cần cho ta bốn quả, ta lập tức đi! - Được rồi, ta chỉ cần ba quả! - Một quả, một quả thì có thể rồi đi? Tiểu hữu, kết thiện duyên, ngày sau ngươi đi Cửu Long Sơn tìm ta, lão phu có thể thu ngươi làm đồ đệ! Tốc độ Lục Ly quá nhanh, Xích Dương Tử không sao đuổi kịp, cho dù muốn phóng thích công kích, bởi vì khoảng cách quá xa, có lẽ cũng không giết chết được Lục Ly. Nhìn thấy mấy quả này ngày càng ít đi, hắn sắp khóc rồi, quả này là độc nhất vô nhị, cho dù muốn mua cũng không có chỗ nào bán a. Đồ tốt như thế, Lục Ly tự nhiên không thể cho Xích Dương Tử, tuy còn chưa chín, nhưng dược lực cũng phi thường cường đại.
Chương 3319 Tận mắt nhìn thấy hắn chết
Lục Ly có cảm giác, thân thể hắn sắp lột xác, có lẽ sau khi ăn hết mấy quả này, thân thể hắn sẽ được tăng cường rất nhiều, còn có khả năng lột xác, trở thành bảo thể nào đó! Thiên Tàn lão nhân từng nói! Thần thể vô thượng có ba giai đoạn, Lục Ly bây giờ bị nhốt ở giai đoạn đầu tiên, hiện tại hắn có cảm giác, sau khi cắn nuốt những quả này, hắn cách giai đoạn thứ hai sẽ không xa... Hắn vừa chạy, vừa phóng thích chân ý Sát Đế, vừa cắn nuốt Thiên Chúc Quả. Hắn hiểu được, chờ sau khi ăn xong Thiên Chúc Quả, tuy Xích Dương Tử sẽ rất tức giận, nhưng rất có thể sẽ thối lui. Bởi vì hắn không giết được mình, Thiên Chúc Quả cũng không còn, ở lại đây cũng không có ý nghĩa quá lớn. Mười hai quả rất nhanh bị ăn hết, Xích Dương Tử nhìn quả cuối cùng bị Lục Ly ăn, thiếu chút nữa đầu ngã quỵ trên mặt đất. Trong ánh mắt như chuông đồng của hắn toàn là hồng quang, nghiến răng nghiến lợi rống lên, như một con dã thú bị thương. - Xích cái gì Tử! Lục Ly lúc này đột nhiên mở miệng, hắn ngừng lại, nói: - Gốc rễ này ngươi muốn hay không? Nói không chừng về trồng mấy ngàn năm, sẽ mọc ra mấy quả cho ngươi. Ách? Ánh mắt đỏ rực của Xích Dương Tử chợt trở nên trấn tĩnh, hắn sửng sốt, hỏi: - Gốc rễ này có thể cho ta? - Chuyện này phải xem ngươi biểu hiện thế nào? Lục Ly nói: - Nếu hiện tại ngươi rút lui, lập huyết thệ chủ thần, cam đoan về sau không động thủ với ta, gốc rễ này có thể cho ngươi. Gốc rễ này Lục Ly cầm cũng không có tác dụng gì, hắn không thể giữ lại trồng mấy ngàn mấy vạn năm. Hắn cũng không có thời gian. Nếu Xích Dương Tử rút lui, gốc rễ này không phải không thể cho hắn. - Hô hô, được... được! Xích Dương Tử gần như nghiến răng nghiến lợi hô lên, nhưng hắn cũng không có biện pháp, giết không chết Lục Ly, ở đây làm gì? Có thể thu được ba gốc rễ này, có lẽ trở về trồng có thể mọc ra quả thì sao? Sau khi Xích Dương Tử lập huyết thệ chủ thần, Lục Ly vứt ba gốc rễ cho hắn. Xích Dương Tử liếc mắt nhìn Lục Ly thật sâu, xoay người rời đi. Hắn đã lập huyết thệ chủ thần, tự nhiên về sau không dám đánh chết Lục Ly. Cho nên hắn chỉ có thể oán hận liếc nhìn Lục Ly vài lần. Chờ Xích Dương Tử đi rồi, Lục Ly nhất thời như trút được gánh nặng. Hắn vọt ra. Tuy hiện tại nhờ dược lực của Thiên Chúc Quả, hắn có thể chống đỡ lại bạch hỏa. Nhưng như vậy dược lực sẽ tiêu hao rất lớn, hắn ra ngoài luyện hóa dược lực sẽ tốt hơn! Hắn xuất hiện ở khu vực tử hỏa, cả người nhất thời cảm giác như từ địa ngục đi ra nhân gian, sảng khoái đến cực điểm. Hiện tại, hắn dường như có tính kháng lửa thật cường đại, tử hỏa này cũng không thể tổn thương được hắn. Thân thể hắn khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ cần mười hơi thở đã lành hết rồi. - Luyện hóa dược lực! Lục Ly không dám chậm trễ, lập tức ngồi xếp bằng, rất nhanh vận chuển dược lực khắp da thịt toàn thân, để thân thể hấp thu tất cả dược lực. Vù! Xích Dương Tử bay ra ngoài, một đám người bên ngoài cũng không biết tình huống bên trong, nhìn thấy Xích Dương Tử đi ra, một trưởng lão Ngô gia vội vàng chắp tay nói: - Xích Dương Tử tiền bối, thế nào rồi? - Trước đi ra ngoài nói đi! Vẻ mặt Xích Dương Tử âm trầm, đi nhanh ra ngoài, đám trưởng lão Ngô gia biến sắc, có vẻ Xích Dương Tử không đánh chết Lục Ly. Một đám người đi theo Xích Dương Tử ra ngoài, Ngô Thanh lập tức đi lên tiếp đón, hắn không cần hỏi, nhìn sắc mặt của Xích Dương Tử cũng biết không thành. Xích Dương Tử cũng không kiêng dè nói: - Ngô Thanh, lập tức truyền tin mời một Thái thượng trưởng lão của ngươi đến đi, trong Sí Viêm Đảo có Thiên Chúc Quả, bị tiểu tử kia luyện hóa rồi. Hiện tại hắn có thể tự do tung hoành trong khu vực bạch hỏa. Thiên Chúc Hỏa hắn vừa ăn xong, muốn luyện hóa dược lực hẳn cần một thời gian. Hiện tại mời một Thái thượng trưởng lão còn kịp. Nếu quá muộn, sợ là Thái thượng trưởng lão cũng không giết được hắn. - Thiên Chúc Quả? Khắp nơi nhất thời trở nên ồn ào, một vài lão ma âm thầm hối hận, bọn người Ngô Thanh rất hối hận. Không phải nói mấy ngàn năm trước mới có một Đại Đế đi vào sao? Mấy ngàn năm đã nuôi dưỡng ra thần dược siêu cấp thiên địa như thế? Thiên Chúc Quả đứng năm hạng đầu trong thần dược hỏa hệ, ăn Thiên Chúc Quả, lực miễn dịch với lửa sẽ tăng cường thật lớn. Dựa theo lời Xích Dương Tử, nếu Lục Ly hoàn toàn luyện hóa dược lực, thậm chí có thể đi vào khu vực Hủy Diệt Sí Viêm, đến lúc đó, cho dù cường giả cấp lĩnh chủ đến cũng vô dụng. Trừ phi Dương Đế tự mình ra tay! Mời Dương Đế ra tay đối phó truyền nhân Thiên Biến? Không nói Dương Đế sẽ không ra tay, cho dù ra tay, thể diện Ngô gia vứt đi đâu. Hai mắt Ngô Thanh lóe sáng, nghĩ nghĩ, hỏi: - Xích Dương tiền bối, người xác định chứ... - Vô nghĩa! Xích Dương Tử vốn một bụng lửa, giờ đây trợn mắt quát: - Nếu không phải do Thiên Chúc Quả, ngươi cho rằng lão phu không giết được hắn? - Không phải, tiền bối đừng hiểu lầm! Ngô Thanh cắn chặt răng, nháy mắt ra hiệu với một trưởng lão, người nọ lập tức truyền tin về Ngô gia. Lần này chuyện đuổi giết Lục Ly náo lớn như vậy, dù sao cũng phải có một kết quả, mời một Thái thượng trưởng lão xuất động, tuy Ngô Thanh hắn thật mất mặt, Ngô gia cũng mất mặt, nhưng vẫn tốt hơn Lục Ly vẫn còn sống. - Lão phu ở ngay nơi này! Xích Dương Tử bay đến tiểu đảo bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi nói: - Chờ Thái thượng trưởng lão đến đây, bắt ra tiểu tử kia, lão phu muốn tận mắt thấy hắn chết! Hắn đã lập huyết thệ chủ thần không thể động võ với Lục Ly, hắn cũng không động thủ, nhưng không thể cản hắn nhìn Lục Ly chết đi a? Mắt thấy Thiên Chúc Quả sắp vào tay bị Lục Ly ăn hết, đây là đập tan hy vọng đột phá Lục Kiếp của hắn, Xích Dương Tử sao không tức giận? Tin tức rơi vào tay Ngô gia, tộc trưởng Ngô gia lập tức triệu tập một đám trưởng lão thương nghị, cuối cùng quyết định phái ra một Thái thượng trưởng lão, đi qua đó một chuyến.
Chương 3320 Lão chó điên
Sự tình đã huyên náo cả Ngân Viêm Hải Vực, dù sao cũng phải có một kết quả, nếu chuyện này kết thúc đầu voi đuôi chuột sẽ tổn hại rất lớn đến uy nghiêm của Ngô gia, cho nên, chuyện này cần phải xử lý, còn phải xử lý thật hoàn mỹ. Ngô gia phái ra một Thái thượng trưởng lão thành danh đã lâu, trưởng lão này còn tinh thông một chút chân ý hỏa hệ. Khu vực bạch hỏa hắn từng đi vào, nếu hắn đi vào, muốn chấn sát Lục Ly rất đơn giản. Trừ phi Lục Ly có thể đi vào khu vực Hủy Diệt Sí Viêm, nếu không hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Tên thật của Thái thượng trưởng lão này không ai nhớ kỹ, nhưng ngoại hiệu lại nổi danh lừng lẫy, lão chó điên. Vị này là chiến đấu cuồng ma, cả đời không lập gia đình, cả đời chỉ nghiên cứu võ đạo, từng một mình khiêu chiến một nửa lão ma cả Ngân Viêm Hải Vực, chém giết mấy chục lão ma. Hắn bị người khác gọi là chó điên, quả nhiên không phải không có đạo lý, gặp người liền cắn... Sau khi tin tức truyền ra, các lão ma gần Sí Viêm Đảo đều xuất động, hội tụ đến đây. Lão chó điên đã nhiều năm không xuất động. Sau khi đột phá cấp lĩnh chủ, hắn gần như đã không ra tay nữa, thời gian đã trôi qua mấy vạn năm, hiện tại lão chó điên đã đạt đến thực lực gì? Rất nhiều người đều tò mò, nghe nói lão chó điên rất có hy vọng đột phá Đế Cấp. Đại nhân vật kinh thiên như thế sẽ ra tay, đám lão ma tự nhiên muốn đến quan sát, đương nhiên rất nhiều người muốn giao hảo với cầm quyền của Ngô gia. Vị lão chó điên này có địa vị phi thường đặc thù ở Ngô gia, thật cố chấp, tính tình cũng kém cỏi, gia tộc ngoài tộc trưởng và Dương Đế, hắn cũng nể mặt ai cả. Nếu có thể quen biết lão chó điên, về sau đắc tội Ngô gia, lão chó điên chỉ cần ra mặt nói một câu, Ngô gia khẳng định sẽ không truy cứu. Phía Ngô gia mở ra vực môn, truyền tống lão chó điên lại đây, bên này rất nhiều lão ma trực tiếp mở ra vực môn, truyền tống đến đây trước. Vo ve! Không đợi lão chó điên đến đây, bên này nghe tin, đã có hơn ba mươi lão ma đến, còn có rất nhiều trưởng lão, đường chủ của tiểu thế lực gần đó, còn có rất nhiều tiểu thư công tử đến xem náo nhiệt. Vốn bên này chỉ có mấy ngàn người, sau khi truyền tin lão chó điên sẽ ra tay, nơi này vọt đến mấy vạn người, Sí Viêm Đảo chưa từng náo nhiệt như vậy. Rất nhiều công tử tiểu thư tụ tập cùng một chỗ, cao hứng phấn chấn, cảnh tượng lớn như vậy, bọn họ rất ít nhìn thấy, nhất là lão chó điên sắp đến đây, đó là một trong những cường giả dưới Đại Đế đỉnh cấp ở Ngân Viêm Hải Vực. ... Lục Ly không biết bế quan bao nhiêu ngày, người bên ngoài đột nhiên nhiều như vậy, cũng không biết vị cường giả uy danh hiển hách nào đến đây. Mấy ngày nay, hắn đã quên hết thảy mọi thứ, chỉ cần ngoại giới không ai tiến vào, hắn sẽ không tỉnh dậy. Mấy ngày nay, hắn đã luyện hóa từ từ dược lực, toàn bộ thân thể đều đang hấp thu dược lực. Cảm giác của hắn càng ngày càng rõ ràng, hắn cảm giác thân thể có thể lột xác bất cứ lúc nào, rất có thể tiến vào giai đoạn thứ hai, thân thể biến chất. Nội tâm hắn rất kích động, thậm chí giờ đây quên cả mình đang ở trong tình cảnh nguy hiểm, tâm tư đều thật tĩnh lặng. Hắn thấy tia sáng hy vọng, hy vọng thần thể vô thượng đại thành. Vốn hắn cũng không ôm hy vọng quá lớn, chưa bao giờ nghĩ tu luyện thần thể vô thượng đến đại thành, chính hắn phi thường rõ ràng, thần thể vô thượng khó tu luyện ra sao. Lần này chỉ cần thân thể có thể lột xác, vậy hắn còn có hy vọng tu luyện thần thể vô thượng thành công. Dược lực trong cơ thể còn rất nhiều, Lục Ly tiếp tục luyện hóa, những dược lực này hắn không dám luyện hóa quá nhiều, tránh để lãng phí. Thiên Chúc Quả không hỗ là thần dược tuyệt thế thiên địa, dược lực mạnh đến đáng sợ. Rầm rầm rầm rầm! Sau nửa ngày, không trung bên ngoài đột nhiên chấn động, Lục Ly đột nhiên ngẩng đầu, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một hình ảnh... phía trên hư không xuất hiện một vực môn thật lớn, trong vực môn kia có chiến xa hoàng kim xông ra, một lão giả vạm vỡ, mặc hắc bào, tóc tai bù xù đứng trên chiến xa. Trên người hắn không có khí tức quá mạnh mẽ, bên ngoài nhìn cũng không đặc biệt gì, thoạt nhìn phi thường thong dong. Nhưng ánh mắt của hắn đặc biệt sắc bén, như dao nhỏ sắc bén. Hắn cách khoảng không xa xôi liếc nhìn Lục Ly, khiến cả người Lục Ly run lên. - Cường giả tuyệt thế! Sắc mặt Lục Ly biến hóa nhanh chóng, hình ảnh trong đầu rất nhanh biến mất. Lục Ly tin tưởng cường giả kia đang ở bên ngoài. Vừa rồi không phải ảo ảnh mà là một loại thần thông siêu cường do cường giả tuyệt thế kia phóng ra. Không sai! Không chỉ có Lục Ly, giờ đây, trong đầu mọi người ngoài đảo đều hiện lên gương mặt này, đều cảm giác bị hai ánh mắt sắc bén kia nhìn thấu, mọi người, bao gồm cả những lão ma Ngũ Kiếp cũng cảm thấy nội tâm rùng mình. Phù phù phù! Ngô Thanh mang theo tất cả trưởng lão bay lên, còn có vô số lão ma, thậm chí Xích Dương Tử cũng bay lên, một đám người hành lễ với lão giả lôi thôi đứng trên chiến xa kia. - Bái kiến lão tổ! Đám người Ngô Thanh ngoan như con cừu nhỏ trước mặt lão chó điên. Lão chó điên không chỉ điên bên ngoài, trong gia tộc cũng phi thường đi. Hậu bối nào hắn nhìn không vừa mắt, hắn sẽ trực tiếp đánh, một chút cũng không nể tình. Năm đó có một hậu bối chỉ nói một câu, bị một chưởng của hắn đập chết. - Bái kiến đại nhân! Bọn người Xích Dương Tử cũng hành lễ, tuổi Xích Dương Tử kỳ thật lớn hơn lão chó điên, nhưng thế giới cũng không luận tuổi tác, ai thực lực mạnh, thì người đó là đại nhân. Lão chó điên quét mắt nhìn mọi người, không đáp lại gì, ánh mắt hắn dừng trên đám người Ngô Thanh, hừ lạnh, nói: - Một đám phế vật, một tiểu tạp chủng cũng không giết được, cần các ngươi có tác dụng gì? Đám người Ngô Thanh bị giáo huấn như con cháu, cũng không dám tranh luận, chỉ dám nhận sai. Lão chó điên nhìn sang Sí Viêm Đảo, hắn không nói gì, cưỡi chiến xa từ từ bay vào trong. Vù vù vù! Một đám người lập tức đi theo, bao gồm cả đám người Ngô Thanh, Xích Dương Tử. Ngũ Kiếp Thiên Thần cũng đi vào bốn năm mươi người.
Bình luận facebook