-
Chương 3296-3300
Chương 3296 Muốn ra tay
Lục Ly ngửa người ra sau nằm xuống, rất nhanh chìm vào giấc ngủ, trong khoảng thời gian này bởi vì tham ngộ Bác Long thuật khiến hắn hao phí vô số tinh lực, mệt nhừ, hắn cần nghỉ khỏe. Ầm! Ngủ suốt hai ngày, Lục Ly không phải tự nhiên tỉnh lại, mà là bị sát khí cực đậm đánh thức, không đợi hắn có điều hành động, đột nhiên chiến thuyền rung lắc mạnh, nổ tung. Vù vù vù! Trong vụn gỗ bay loạn, hơn một nghìn người phóng lên cao, rất nhiều người trên mặt đều lộ vẻ giật mình, thần niệm xem xét bốn phía. Cường giả Thiên Viêm Đảo như gặp kẻ địch lớn, chuẩn bị khai chiến. - Cuồng ma phương nào? Dám đánh lén chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo chúng ta? Ngươi định tuyên chiến với Thiên Viêm Đảo chúng ta sao? Các cường giả Thiên Viêm Đảo lần lượt khóa chặt không gian mé trái phía trước vừa rồi có một quyền ảnh bay tới, tốc độ nhanh dọa người, nháy mắt chấn vỡ chiến thuyền. May mắn chiến thuyền có thần văn ngăn trở công kích cường đại, nếu không thì sẽ có rất nhiều người bị giết. Vù vù vù! Phương xa truyền đến ba tiếng xé gió, tiếp đó ba người mặc chiến bào màu đen, hoàn toàn không thấy rõ bộ dạng, ba người đứng trong không trung cách trước mặt mọi người nghìn dặm, một người cười lạnh nói: - Muốn giết người của Thiên Viêm Đảo các ngươi đây! Người khác tránh ra, chúng ta chỉ giết người của Thiên Viêm Đảo, không muốn chết thì xéo ngay! - A... Hơn một nghìn người trên chiến thuyền ngơ ngác ngó nhau. Trong Ngân Viêm Hải Vực mà có người dám khiêu chiến Thiên Viêm Đảo? Ba người này to gan quá, ba người mà dám đánh với cả đám cường giả Thiên Viêm Đảo. Nhưng ba người giấu đầu lòi đuôi, xem ra không dám bại lộ thân phận, chỉ dám chặn giết chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo. Rất nhiều thương nhân mặt nhăn nhó, bọn họ bỏ ra nhiều Thần Thạch, bây giờ đến giữa đường phải tự bay? Thần Thạch việc nhỏ, vấn đề là lỡ như gặp nguy hiểm, bọn họ đều phải chết. Lục Ly sầm mặt xuống, mới qua hơn một nửa chặng đường, hiện giờ phỏng chừng còn ở trung tâm Ngân Viêm Hải Vực, trong chiến thuyền có ba người tùy thời chuẩn bị ám sát hắn, bây giờ là cơ hội của họ. - Chư vị, hôm nay là vấn đề của Thiên Viêm Đảo chúng ta, chư vị hãy đi Long Vương Đảo gần đó, đến bên kia người của phân đà Thiên Viêm Đảo chúng ta tự nhiên sẽ cho chư vị một giải thích. Một cường giả của Thiên Viêm Đảo mở miệng nói: - Hiện tại có người muốn gây sự với Thiên Viêm Đảo chúng ta, không liên quan chư vị, mời chư vị đi trước. Người của Thiên Viêm Đảo đã lên tiếng, mọi người không dám dừng lại, chủ yếu là ba võ giả thần bí này quá mạnh. Ba người ít nhất là Ngũ Kiếp, người lên tiếng toát ra khí thế cường đại, khiến người cảm ứng không ra cảnh giới, rất có thể là Ngũ Kiếp đỉnh phong, thậm chí là cường giả Lục Kiếp. Ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, ba người nếu dám đến công kích chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo thì đã chuẩn bị sẵn sàng khiêu chiến mấy chục cường giả bên này. Nếu ba người không phải phát điên thì chắc chắn có chỗ ỷ lại, thậm chí họ cảm giác có thể đồ sát tất cả cường giả. Vù vù vù! Các đội thương nhân bay đi, người của Thiên Viêm Đảo đã dặn như vậy, bọn họ chỉ cần đến Long vương Đảo, chắc chắn Thiên Viêm Đảo có sắp xếp chuyện sau đó. Hoặc là đền Thần Thạch, hoặc là sắp xếp chiến thuyền khác hộ tống bọn họ tiến lên. Vèo! Hoa Hồng Lửa cũng đi rồi, mang theo hộ vệ, lấy ra một chiếc xe chiến bay hướng mạn bắc. Công tử Ngô gia mặc kệ chuyện nơi này, lấy ra xe chiến đuổi theo Hoa Hồng Lửa. “Đi!” Ở lại đây chắc chắn không có chuyện tốt, còn dễ dàng bị ba cường giả thần bí hiểu lầm, tưởng là cùng nhóm với người của Thiên Viêm Đảo, đến lúc đó sơ sẩy một cái sẽ bị giết. Lục Ly đi theo một đội người, đó là thương đội rất lớn, có hơn ba mươi người, không chỉ bấy nhiêu, có hơn mười người khác đi cùng, nghĩ rằng đông người an toàn hơn. Vèo! Phía sau có ba người bay tới, đúng là ba người lộ ra sát ý với Lục Ly. Ba người giả vờ bay theo nhóm Lục Ly, trong đó một người là Tứ Kiếp đỉnh phong, đội ngũ rất vui khi có bọn họ đi cùng. “Quả nhiên.” Lục Ly không bất ngờ trước kết quả này, hiện tại hắn không quá sợ hãi, Bác Long thuật đại thành, thực lực của hắn tăng nhiều, tự nhiên tự tin hơn. Người duy nhất khiến Lục Ly kiêng kỵ là Tứ Kiếp đỉnh phong, hai người khác không lọt vào mắt hắn. Sau khi vận dụng Bác Long thuật thì ước chừng Lục Ly có thể chống cự công kích của Tứ Kiếp đỉnh phong, phối hợp Thánh Hoàng Chi Nữ làm thịt người này, đối mặt hai người khác càng không có áp lực. Ngoài ra, Lục Ly có thể chống cự công kích của Tứ Kiếp đỉnh phong vậy đại biểu có thể phi độ hư không rời đi, cho nên hắn không quá lo. Một đám người cấp tốc bay đi, rất nhanh liền bay ra mấy chục vạn dặm, phía sau rất nhanh truyền đến tiếng gầm rú, rất rõ ràng chiến đấu bắt đầu, nhiều cường giả đánh nhau, trường hợp khẳng định phi thường dọa người. Lục Ly luôn luôn âm thầm đề phòng ba người phía sau, nhưng họ không chú ý tới hắn, ngược lại cùng người khác thảo luận về cuộc chiến kia, nghị luận thân phận của ba người thần bí. - Ba người kia rốt cuộc là ai? Đảo chủ của Thiên Viêm Đảo là điệt tử của U Đế, dám chống đối Thiên Viêm Đảo là chống lại U Đế. - Ta đoán là siêu cấp thế lực nào đó, hơn nữa sau lưng thế lực này cũng đứng một Đại Đế, nếu không thì không có lá gan lớn như vậy. - Ta thấy cũng đúng, Thiên Viêm Đảo ở trong Ngân Viêm Hải Vực bá đạo như vậy, sớm đắc tội nhiều người. Có thế lực lớn bất mãn với bọn họ cũng bình thường, nhưng lần này hẳn là một lần cảnh cáo, nếu không thì đã sớm đánh vào Thiên Viêm Đảo chứ không phải chặn chiến thuyền. - Siêu cấp thế lực? Đại Đế đứng sau lưng? Chẳng lẽ là Đại Đế mới vào Ngân Viêm Hải Vực gần đây? Hắn muốn chèn ép U Đế, do đó giành một ít ích lợi? Phân chia địa bàn? - Không biết, đừng thảo luận những việc này, nói nhiều lỡ miệng, truyền vào tai Đại Đế thì chúng ta đều phải chết. Người xung quanh bàn tán xôn xao, Lục Ly thì không tò mò, loại chuyện này chắc chắn có âm mưu lớn đằng sau, không phải người cấp bậc như hắn có thể tham dự. Nếu sự tình không liên quan hắn thì hỏi thăm làm gì?
Chương 3297 Muốn ra tay
Mọi người bay hơn một canh giờ, đằng trước xuất hiện một hòn đảo nhỏ, có người đề nghị đi bên kia ngồi một chút, nghỉ ngơi, tiện thể suy nghĩ con đường phía sau nên đi như thế nào. Nơi này cách Long Vương Đảo còn một chặng đường rất dài, mọi người bay qua ít nhất phải mất vài ngày. Trong Ngân Viêm Hải Vực tùy thời sẽ gặp cường giả, lỡ đụng phải một cường giả thấy hơi tiền nổi máu tham, đám người chết chắc. Trong Ngân Viêm Hải Vực, giết chóc là chuyện thường ngày, mấy chục người trong đội ngũ cũng cảnh giác lẫn nhau, sợ có người đột nhiên xuống tay giết, dù sao nơi này có hai thương đội, thương đội tự nhiên mang theo nhiều thần tài cùng báu vật. Mọi người bay đến tiểu đảo, lao nhao bàn bạc, có người đề nghị ở đây chờ đợi chiến đấu bên này kết thúc, nếu Thiên Viêm Đảo thắng thì bọn họ trở về đi theo người của Thiên Viêm Đảo. Có người đề nghị không cần đi Long Vương Đảo, mà đi một tiểu đảo gần đó, nơi đó có một thành trì, ở trong thành, chờ về sau có chiến thuyền cỡ lớn đi qua thì quá giang. Cũng có người kiến nghị đi Long Vương Đảo. Lục Ly không sao cả, thậm chí hắn đang chuẩn bị phi độ hư không rời khỏi, tuy Long Vương Đảo hơi xa, nhưng hắn một lần phi độ hư không ước chừng sẽ rút ngắn khoảng cách. - Vị lão đại ca này! Một trong ba người kia đột nhiên nhìn Lục Ly, hỏi: - Sao ngươi không nói chuyện? Ngươi cảm thấy phải làm gì? Lục Ly bề ngoài dịch dung thành lão nhân, hơi thở sinh mệnh không cảm ứng ra được. Lục Ly cười thầm trong bụng, ba người rốt cuộc không kiềm được rồi sao? Lục Ly cười cười nói: - Ta không ý kiến gì, đi theo mọi người thôi, mọi người nói đi đâu thì đi chỗ đó. - Lão đại ca, ta có một việc muốn tâm sự riêng với ngươi. Người kia nhiệt tình ngồi lại gần, chỉ hướng phương xa hỏi: - Chúng ta đi bên kia tâm sự? Nói đến thì, chúng ta trước kia đã gặp nhau. - Ồ? Lục Ly giả vờ kinh ngạc, người nói chuyện với hắn là Tứ Kiếp hậu kỳ, xem ra muốn kéo hắn đi gần đó, đánh lén làm thịt hắn? Thần niệm của hai người khác như có như không tập trung vào hắn, Lục Ly biết giờ phút này chắc chắn không thể phi độ hư không. Nếu một người chuẩn bị ra tay, Lục Ly trầm ngâm giây lát chuẩn bị giải quyết người này, xong chuyện còn lại Tứ Kiếp trung kỳ kia, Lục Ly có thể hoàn toàn bỏ mặc, cuối cùng chỉ cần làm thịt luôn Tứ Kiếp đỉnh phong là khỏe rồi. - Được thôi. Lục Ly giả vờ không chút cảnh giác, chủ động bay hướng phương xa, người kia lập tức bay tới, còn bay song song với Lục Ly. Hắn cười tủm tỉm vừa bay vừa hỏi: - Lão đại ca có nhớ chút gì về ta không? Lục Ly nhíu mày, nói: - Dường như hơi ấn tượng? Chúng ta gặp ở đâu? - Bắc bộ Thần Phong đại lục! Võ giả trung niên cười tủm tỉm nói: - Lão đại ca hãy suy nghĩ kỹ vào, khoảng nửa năm trước! Võ giả trung niên nói mơ hồ, Lục Ly giả vờ đăm chiêu, hai người đến ven đường, một đường bay sâu vào biển. Lục Ly luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, phát hiện người này còn chưa bày ra sát ý thì mặc kệ, tiếp tục bay tới trước. Bay khỏi nghìn dặm, người kia đột nhiên dừng lại, cười cười: - Lão đại ca, cho ngươi xem một món báu vật! Nếu ngươi vừa lòng thì ra giá đi, nếu không hài lòng thì thôi. “Sắp ra tay!” Trong lòng Lục Ly cười nhạt, vào thời khắc này hắn đột nhiên vận chuyển Bác Long thuật, nháy mắt toàn bộ thân thể cảm giác giống như một con cự thú thức tỉnh, khí huyết cuồng bạo tuôn ra từ thân thể hắn, một bàn tay tựa như tia chớp bóp cổ người này, tay kia thì huơ nắm đấm đánh vào đầu đối phương. Bùm! Vang tiếng nổ trầm, ngoài người đối phương hiện ra chiến giáp, trên đầu cũng xuất hiện mũ giáp, nắm tay của Lục Ly đấm vào mũ giáp phát ra tiếng trầm đục. Nhưng sức mạnh lớn chấn người này nổ đom đóm mắt, đầu choáng váng hoa mắt. Không đợi hắn phản ứng lại, nắm tay của Lục Ly nhanh như tia chớp tung ra, một đấm lại một đấm, cơ hồ đánh ra hơn ba mươi đấm trong một giây. Vèo! Bên tiểu đảo, hai bóng người bay nhanh tới, thần niệm của hai sát thủ khác thật ra luôn luôn lặng lẽ khóa chặt hai người, Lục Ly vừa ra tay, hai người này liền phản ứng lại. Sát thủ bị Lục Ly bóp cổ cũng phản ứng lại, một thanh chủy thủ tỏa thần quang hiện ra trong tay hắn, đâm mạnh vào ngực Lục Ly. Bùm bùm bùm! Lục Ly liên tục không ngừng tung cú đấm, mũ giáp của người kia bị nứt, áo giáp tuy khá cứng nhưng lúc này lực lượng của Lục Ly quá mạnh, trực tiếp phá hủy thần văn ở bên trong, phá mở giáp chiến. Ầm! Phòng ngự thân thể của người này bình thường, bị Lục Ly đấm mấy đợt thì đầu nổ tung, trực tiếp chết đi, máu tươi bắn đầy mặt Lục Ly. Bùm! Chủy thủ mang theo thần quang của hắn đâm vào ngực Lục Ly, nhưng cảm giác như đâm vào thần thiết vạn năm, phát ra tiếng vang nặng nề, chẳng những không đâm vào, còn bị bắn ngược ra. - A? Hai người khác xông đến nhìn thấy Lục Ly trên tay cầm xác chết, mặt đầy máu, đặc biệt trông thấy đôi mắt khát máu như sói của Lục Ly làm tim hai người đập lỗi nhịp. Hai người khác rất rõ ràng sức tấn công của người vừa rồi, tuy không phải một kích mạnh nhất nhưng sức sát thương cũng rất khủng bố, vậy mà không thể phá vỡ phòng ngự của Lục Ly? Chẳng lẽ Thần Thể của Lục Ly đã đại thành rồi sao? - Giết! Mắt Tứ Kiếp đỉnh phong bắn ra sát khí dày đặc, bất chấp tất cả, hắn trầm giọng quát một tiếng, cùng Tứ Kiếp trung kỳ khác một trái một phải xông về phía Lục Ly. - Có chuyện gì? Nhiều người trên tiểu đảo bay lên cao, thần niệm vươn hướng bên này. Mới rồi Lục Ly cùng một người qua một góc bàn việc mà, sao đột nhiên đánh nhau? Còn giết người? Vèo! Vèo! Hai người cách Lục Ly vốn đã không xa, thoáng chốc xông đến. Tay Tứ Kiếp đỉnh phong cầm chuỗi phật châu, trên hạt châu rậm rạp thần văn, thần uy mênh mông, rõ ràng là chí bảo. Thần niệm của Lục Ly tra xét thần văn trên hạt châu khác với thời hiện tại, báu vật này hẳn là có chút năm tuổi. Vèo! Tứ Kiếp đỉnh phong đột nhiên ném phật châu qua, phật châu rời ra, biến to cỡ nắm tay, hai mươi lăm viên phật châu biến thành hai mươi lăm quả cầu sắt từ bốn phương tám hướng đập về phía Lục Ly.
Chương 3298 Chiến
Oong! Một người khác lấy ra một tòa bảo tháp, nhanh chóng biến lớn lơ lửng trên đỉnh đầu Lục Ly, bảo tháp chiếu xuống thần quang bao phủ Lục Ly, hắn cảm giác tốc độ bị chậm lại. - Hây! Lục Ly huơ thiết quyền, tựa như tia chớp đấm về phía một đám hạt châu bay tới, mỗi lần hắn đánh trúng hạt châu đều sẽ phát ra âm thanh trầm, không gian bốn phía rung lên, sóng gợn khuếch tán. Bùm bùm bùm bùm! Một đám hạt châu bị Lục Ly đánh bay rồi lại bay về, Lục Ly không thể tránh khỏi bị hạt châu đánh trúng, từng luồng sức mạnh truyền đến, Lục Ly cảm giác hơi tức ngực, nhưng chưa đến mức bị thương. Oong! Tứ Kiếp đỉnh phong, Tứ Kiếp trung kỳ mỗi người lấy ra một món binh khí, một cây trường thương và một thanh chiến đao, hai người một trước một sau khóa chặt Lục Ly, công kích hắn. Xoẹt! Trường thương đâm ra bóng thương, kèm tiếng gió rít sắc nhọn, đầu mũi thương mang theo ngọn lửa màu lam bỗng đâm vào lưng Lục Ly. Tứ Kiếp trung kỳ ở phía trước thì liên tục chém ra chiến đao, đao khí như sóng biển cuồn cuộn mà đến, khí thế rung trời, sát khí tung hoành. Trong hai người, kẻ thực lực yếu phát ra công kích trông dọa người, còn người thực lực mạnh phát ra công kích ngược lại thoạt trông rất bình thường. Đây rõ ràng là sách lược của hai người, sát chiêu thật sự đương nhiên đến từ Tứ Kiếp đỉnh phong. Cộng thêm lúc này hai mươi lăm hạt châu liên tục không ngừng va chạm, bảo tháp ở bên trên cũng xoay tít, nhiều loại công kích như vậy, nếu là võ giả bình thường đã sớm luống cuống tay chân, căn bản không biết nên ngăn đòn công kích nào. Lục Ly thì không hoảng chút nào, trong mắt của hắn chỉ có Tứ Kiếp đỉnh phong, chỉ có cây trường thương kia, hắn phớt lờ công kích khác. Trong đầu Lục Ly chỉ còn Tứ Kiếp đỉnh phong ở phía sau, đầu óc vận chuyển nhanh, nghĩ ra các loại sách lược. “Liều!” Tứ Kiếp đỉnh phong quá mạnh, nếu không muốn trả giá chút gì mà đánh chết được hắn thì rõ ràng là điều không thể. Tốc độ phản ứng của Tứ Kiếp đỉnh phong quá biến thái, cơ hội phỏng chừng chỉ có một lần. - Chết! Một tấm chắn xuất hiện trong tay Lục Ly, trường đao xuất hiện trong tay còn lại, ngoài cơ thể cũng hiện ra chiến giáp, ánh mắt của hắn khóa chặt Tứ Kiếp trung kỳ ở phía trước, rống to một tiếng, liên miên không ngừng chém ra trường đao, thả ra Sát Đế Quỷ Trảm. Xoẹt! Trường thương ở phía sau đột nhiên tăng tốc, rung nhẹ, ngọn lửa màu lam ở mũi thương lóe sáng, rút vào trường thương, sau đó trường thương bốc cháy lửa màu trắng đâm mạnh vào lưng Lục Ly. Bùm bùm bùm! Chiến giáp sau lưng Lục Ly trực tiếp nổ tung, tiếp đó Lục Ly cảm giác lưng đau nhức, có mùi thịt khét, tấm lưng bị lửa màu trắng đốt thủng, trường thương cũng đâm vào. Nhưng cơ thể của Lục Ly thật sự mạnh, lửa màu trắng đốt thủng chút cơ bắp thì tự tắt, trường thương chỉ đâm vào cỡ ba tấc, cuối cùng chạm vào xương sườn của Lục Ly rồi không thể tiến sâu hơn. Là lúc này! Lục Ly luôn chờ cơ hội, tấm chắn và trường đao trong tay hắn biến mất, một bàn tay chộp ra sau, túm chặt trường thương, một bàn tay khác cầm Thiên Ly Châu ánh sáng lấp lánh, U Linh Vương xuất hiện. - Grào grào! U Linh Vương gào thét một tiếng, hơi thở cuồng bạo, thú uy hung ác bạo ngược khuếch tán dọa Tứ Kiếp đỉnh phong kia. Nhưng U Linh Vương gào thét một tiếng, thân hình chợt lóe, chộp xuống đầu Tứ Kiếp trung kỳ. Oong! Thiên Ly Châu lại lóe sáng, Thánh Hoàng Chi Nữ xuất hiện, nàng không tỏa ra hơi thở quá mạnh, tốc độ siêu nanh, một bàn tay ngọc nhanh chóng vỗ vào bụng Tứ Kiếp đỉnh phong. Cùng lúc đó, Lục Ly lắc người, tay giật mạnh, Tứ Kiếp đỉnh phong vốn bị U Linh Vương và Thánh Hoàng Chi Nữ hấp dẫn chú ý, trong một chốc phản ứng không kịp, bị Lục Ly kéo, thân thể tự nhiên bay theo tới trước. Bùm! Bùm! Móng vuốt của U Linh Vương chộp mạnh vào đầu Tứ Kiếp đỉnh phong, tay của Thánh Hoàng Chi Nữ vỗ vào bụng hắn. Phần đầu không đáng lo, có mũ giáp phòng ngự, sức mạnh từ phần bụng truyền đến khiến Thần Đan của Tứ Kiếp đỉnh phong rung mạnh, thậm chí Thần Lực hơi rối loạn. Bùm bùm bùm! Công kích của Tứ Kiếp trung kỳ đánh trúng người Lục Ly, còn có vô số phật châu đập trúng, nhưng Lục Ly không bị tổn thương quá lớn. Hắn hoàn toàn không nhìn Tứ Kiếp trung kỳ, một tay gồng sức vung vẩy, Tứ Kiếp đỉnh phong vốn bởi vì Thần Lực rối loạn mà hơi luống cuống tay chân, trường thương không cầm chắc bị Lục Ly giật bay ra. Lục Ly thu trường thương, người như mãnh hổ vọt tới, Lục Ly không công kích mà lắc người vòng ra sau lưng Tứ Kiếp đỉnh phong, hai tay hai chân như rễ cây già quấn lấy Tứ Kiếp đỉnh phong. Tứ Kiếp đỉnh phong chắc chắn có bí thuật phòng ngự cường đại, dựa vào sức của Lục Ly hơi khó giết Tứ Kiếp. Nhiệm vụ của Lục Ly là bám giữ người này, tiếp đó khiến Thánh Hoàng Chi Nữ giết chết hắn. Bùm bùm bùm! Tay nhỏ của Thánh Hoàng Chi Nữ liên tục vỗ vào bụng của Tứ Kiếp đỉnh phong, đây là sách lược mà Lục Ly đã sớm truyền âm cho Huyết Linh Nhi, chỉ cần chấn vỡ Thần Đan của Tứ Kiếp đỉnh phong thì dù hắn có thần thuật kinh thiên, chân ý cường đại cũng bó tay. Lực lượng của Lục Ly cực kỳ khủng bố, hắn từ phía sau bám giữ Tứ Kiếp đỉnh phong, tay chân Tứ Kiếp đỉnh phong cơ hồ không thể nhúc nhích. Thánh Hoàng Chi Nữ liên tục vỗ chưởng, Thần Đan của Tứ Kiếp đỉnh phong chấn động mãnh liệt, Thần Lực tán loạn, trong một chốc thần thông, thần thuật đều không cách nào thả ra. Vù vù vù! Hai mươi lăm viên phật châu bay tới, đụng vào Thánh Hoàng Chi Nữ. Một Tứ Kiếp trung kỳ khác cũng công kích nhắm vào Thánh Hoàng Chi Nữ. Phòng ngự của Thánh Hoàng Chi Nữ cực kỳ mạnh, váy tơ xinh đẹp trên người nàng hẳn là một món chí bảo, công kích bình thường căn bản không phá mở được. Bùm bùm bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ vỗ ra hơn mười chưởng, Thần Đan của Tứ Kiếp đỉnh phong đã bị đánh nát, nếu tiếp tục như vậy thì Thần Đan nát, sức chiến đấu của Tứ Kiếp đỉnh phong sẽ giảm mạnh, cuối cùng phải chết. Oong! Tứ Kiếp đỉnh phong liều mạng, toàn thân bốc lên sương mù lam nhạt, sương mù nhanh chóng ngưng tụ ở trước ngực hắn, hơi thở nặng nề từ sương mù màu lam khuếch tán ra, sương mù ngưng tụ càng lúc càng nhiều, hơn nữa còn đang áp súc.
Chương 3299 Phiền phức tới cửa
Hiển nhiên Tứ Kiếp đỉnh phong định liều mạng. Năng lượng bị áp súc cực kỳ khủng bố, một khi nổ tung có lẽ Tứ Kiếp đỉnh phong sẽ bị nổ chết, Lục Ly và Thánh Hoàng Chi Nữ sẽ bị nổ trọng thương. Nhẫn trong tay Lục Ly sáng ngời, thần thiết xuất hiện, hắn giơ một tay vỗ mạnh xuống đầu người này. Lục Ly vốn không muốn bại lộ thần thiết, dù sao mảnh nhỏ thánh binh rất quý giá. Bốn phía còn có mấy chục võ giả, lỡ những người này chú ý có lẽ sẽ ra tay. Giờ phút này, Lục Ly mặc kệ tất cả, lấy thần thiết ra ném mạnh vào đầu người này. Tứ Kiếp đỉnh phong đang phát ra sương mù màu lam, cảm thụ được thần uy khủng bố, ánh mắt lộ ra hoảng loạn. Người kia gào thét một tiếng: - Lục Ly, chúng ta là Huyết Sát Đường, ngươi dám giết ta, đường chủ của chúng ta khẳng định sẽ không bỏ qua cho ngươi! Tay của Lục Ly không hề run hay dừng lại, đập mạnh xuống đầu người này. Phải công nhận phòng ngự của người này rất mạnh, trên đầu sáng lên một vòng sáng màu vàng, khiến thế đập xuống của Lục Ly chậm lại, nhưng cuối cùng vẫn đập trúng đầu người này. Bùm! Đầu của người này vỡ, nhưng không nổ tung, hắn hét thảm, sương mù màu lam trước ngực nổ, Lục Ly và Thánh Hoàng Chi Nữ bị chấn văng ra. Nhưng bởi vì thần thông bí thuật này không hoàn toàn thả ra, uy lực không phải đặc biệt khủng bố, Lục Ly cùng Thánh Hoàng Chi Nữ đều không có bị thương. - A, a! Vụ nổ khủng bố như vậy mà người kia còn chưa chết, hét thảm trốn đi xa, toàn thân vô cùng thê thảm, tóc bù xù xõa ra, giống như một người điên cắm đầu bỏ chạy. - Còn muốn trốn? Lục Ly lạnh lùng cười, Thánh Hoàng Chi Nữ đã sớm đuổi theo, còn hắn thì xông hướng Tứ Kiếp trung kỳ. Tứ Kiếp trung kỳ cũng sợ, đảo tròng mắt định bỏ chạy, nhưng Lục Ly sớm khống chế U Linh Vương bay tới bám giữ người kia. Vèo! Lục Ly vọt tới, kết cục của Tứ Kiếp trung kỳ này đã định sẵn, rất nhanh bị Lục Ly cùng U Linh Vương hợp sức giáp công giết chết. Thánh Hoàng Chi Nữ đuổi theo, dễ dàng đánh chết Tứ Kiếp đỉnh phong bị tổn hại nặng, còn lấy về không gian giới chỉ của người này. Lục Ly cũng thu hai mươi lăm hạt châu và bảo tháp, chủ nhân của hai món báu vật đã chết, chúng biến về hình dạng ban đầu. Tuy rằng không xem như chí bảo, nhưng cũng đáng giá một ít Thần Thạch. Mấy chục người ở đảo nhỏ nhìn thấy Lục Ly dễ dàng diệt sát ba người, đều trầm mặc không dám động. Bên kia cũng có Tứ Kiếp đỉnh phong, cũng phát thèm mảnh nhỏ thánh binh của Lục Ly, nhưng ước chừng kiêng kỵ điều gì, không dám xằng bậy. Oong! Lục Ly mở ra cửa nhỏ màu vàng, không có dừng lại, phán đoán phương hướng rồi phi độ hư không hướng đông bắc. Hắn chui vào cửa nhỏ màu vàng, biến mất trong khu vực biển. - A... đây là thần thông gì vậy? Bên kia, mấy chục người hai mặt nhìn nhau, còn có thể chui vào cửa nhỏ màu vàng biến mất không thấy? Thần niệm của mọi người tra xét xung quanh, không phát hiện bóng dáng Lục Ly, việc này chứng minh Lục Ly đi nơi rất xa. - Phi độ hư không! Chẳng lẽ hắn là Thiên Biến Chi Vương? Có một lão giả thì thào một tiếng, theo sau trên mặt lộ biểu cảm lạnh lùng, lẩm bẩm: - Thiên Biến Chi Vương xếp hạng hai trên lệnh truy sát của Ngô gia, mặc kệ người này có đúng là Thiên Biến Chi Vương hay không, truyền tin cho Ngô gia thì hắn chết chắc. Vèo! Lão nhân này vốn không chung nhóm với thương đội, lập tức bay lên, hướng tới tiểu đảo gần đó, bên kia có một tòa tiểu thành, cũng có phân đà của Ngô gia. Khu vực này là địa bàn của Ngô gia, tin tức này truyền lên, chắc sẽ được thưởng số lớn Thần Thạch, tệ nhất cũng sẽ nhận được chút chỗ tốt trong địa bàn của Ngô gia? Lục Ly một lần phi độ hư không quả nhiên cách Long Vương Đảo không xa, sau khi đi ra, hắn lảo đảo suýt té, loạng choạng giống như người say rượu. Trong lòng hắn âm thầm kêu khổ, phía trước thả ra Bác Long thuật hắn có thể kiên trì nửa canh giờ, lần này phi độ hư không không có quá xa, chỉ chốc lát mà không ngờ giai đoạn yếu ớt đến nhanh như vậy. “Xem ra là do thân thể của ta quá yếu.” Bác Long thuật quá mạnh, thân thể không đủ mạnh thì chống đỡ không được, thần niệm của Lục Ly nhìn quét, thân thể bay nhanh, tìm được một hòn đảo siêu nhỏ. Lục Ly không có thời gian suy nghĩ nhiều, bay xuống, sau đó thả Thánh Hoàng Chi Nữ ra, khiến nàng bố trí một ít thần văn, giúp hắn hộ pháp, bản thân hắn thì ngả đầu ngủ. Khi giai đoạn yếu ớt của Bác Long thuật đến thì Lục Ly sẽ rất yếu ớt, chớ nói chi hắn vừa phi độ hư không, hắn không chịu nổi, ngủ mê mệt, nếu xung quanh có lão ma thì Lục Ly đành chịu thiệt. Huyết Linh Nhi lập tức bố trí, may mắn xung quanh không có cường giả, Huyết Linh Nhi rất nhanh bố trí một huyễn trận thay đổi tình huống trên đảo nhỏ, theo sau lại bắt đầu bố trí mê trận, như vậy thì cho dù có người công kích cũng có thể kiên trì giây lát. Một ngày sau, bố trí xong mê trận, khi Huyết Linh Nhi chuẩn bị bố trí sát trận cùng khốn trận thì chân trời xa bỗng có một bóng người bay tới. Đó là một lão nhân lưng còng, tốc độ rất nhanh, không cảm ứng được hơi thở, không biết là cường giả cấp bậc gì. Nhưng tốc độ của hắn rất nhanh, có thể so sánh với Tứ Kiếp hậu kỳ. Lão nhân bay lướt qua lân cận, vốn không để ý tiểu đảo, khi lướt qua đảo thì đột nhiên dừng lại, ngoái đầu lại, nghi ngờ nhìn chằm chằm tiểu đảo. Rất rõ ràng, hắn phát hiện ảo cảnh thần văn trên tiểu đảo. Đảo này nhỏ xíu đến mức chẳng có gì, đảo như vậy sẽ không có người ẩn cư, nơi đây đột nhiên xuất hiện thần văn, còn là thần văn cực kỳ cấp cao, tự nhiên dẫn tới lão nhân này chú ý. Lão giả bay tới, bay một vòng tiểu đảo, Thánh Hoàng Chi Nữ ở bên dưới lập tức căng thẳng, bởi vì còn có thần văn chưa bố trí, huyễn trận cùng mê trận không chịu đựng nổi quá lâu. Quả nhiên! Một lúc sau, lão nhân này ra tay, bàn tay đập nhẹ xuống, một đại thủ ấn giáng xuống thần văn, huyễn trận cùng mê trận ánh sáng lấp lánh, suýt chút bị một chưởng đập nát. Thánh Hoàng Chi Nữ vươn tay vỗ mặt Lục Ly, lúc lắc người hắn, nhưng hắn không tỉnh lại. Linh hồn của Lục Ly quá yếu, tạm thời không tỉnh được.
Chương 3300 Cơ hội duy nhất
Bùm! Lão giả lại lần nữa vỗ ra một chưởng, thần văn không chịu nổi vỡ vụn, lão giả phát hiện Lục Ly mê man và Thánh Hoàng Chi Nữ ở bên dưới. Khi trông thấy Thánh Hoàng Chi Nữ, trong mắt người này lộ tia bị hút hồn. Trông giống như một con sói thấy dê núi trần trụi. Vèo! Lão nhân như con sói lao xuống, một bàn tay khô gầy nhanh như tia chớp chộp hướng cổ Thánh Hoàng Chi Nữ. Thánh Hoàng Chi Nữ rất xinh đẹp, khí chất xuất trần, tuy hơi thở sinh mệnh trên người rất yếu, trong mắt cũng không có tình cảm của loài người, nhưng càng như vậy càng hấp dẫn lão nhân này. Lão giả rõ ràng động sắc tâm, chuẩn bị bắt lấy Thánh Hoàng Chi Nữ, cho nên hắn không có thả ra công kích cường đại, mà là vươn ra một bàn tay, muốn khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ. Huyết Linh Nhi không hiểu đạo lý lớn, nàng chỉ biết lão nhân này muốn công kích bọn họ, tự nhiên muốn phản kích. Thánh Hoàng Chi Nữ vươn một bàn tay xinh đẹp ra vỗ mạnh về phía ngực lão nhân. Lão giả nhìn thấy Thánh Hoàng Chi Nữ ra tay nhưng không có uy thế gì lớn thì không thèm để ý, tiếp tục chộp hướng cổ nàng. Bàn tay chưa chạm vào cổ Thánh Hoàng Chi Nữ thì tay của nàng đã vỗ vào ngực lão nhân. Bùm! Lão nhân cảm giác lực lượng lớn truyền đến, lòng bàn tay của Thánh Hoàng Chi Nữ còn toát ra năng lượng màu trắng, năng lượng truyền vào người, làm nổ phần ngực chiến giáp của người này, lồng ngực lõm vào một chưởng ấn. Lão nhân bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra một chút máu tươi, trong mắt tràn ngập ngạc nhiên. Không ngờ mỹ nữ thoạt trông phi thường mảnh mai mà có sức mạnh công kích lớn như vậy? - Hừ! Lão nhân ngưng tụ một bàn tay lớn vỗ mạnh xuống đất, Huyết Linh Nhi sợ bàn tay lớn đánh bị thương Lục Ly, cho nên không chần chừ, thân thể bay lên trên, vươn bàn tay nhỏ vỗ hướng bàn tay lớn bên trên. Bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ bị đập rớt mạnh xuống, nhưng bàn tay lớn bên trên bị chấn nát. Lão nhân trông thấy Thánh Hoàng Chi Nữ che chở Lục Ly như vậy thì lại thả ra bàn tay lớn. Bùm bùm bùm! Huyết Linh Nhi nhiều lần bay lên, lại bị đập rớt xuống. Lão nhân nhếch mép trêu cợt, không phát ra thần thông khác, liên tục dùng bàn tay lớn đập xuống, hắn chống mắt xem Thánh Hoàng Chi Nữ có thể chịu đựng bao nhiêu đợt công kích. Tiểu mỹ nhân yểu điệu như vậy nhiều lần bị hắn đập rớt xuống, cảm giác sung sướng khó tả. Ầm ầm ầm! Bị đánh bay ra mấy chục lần sau, tay của Thánh Hoàng Chi Nữ rốt cuộc gãy xương, chỉ có thể dùng một bàn tay khác đỡ đòn. Lão nhân nhếch mép châm biếm: - Tiểu mỹ nhân, ngươi có mấy bàn tay? Ngươi không đánh lại ta, đừng giãy giụa, ngoan ngoãn đi theo đạo gia, đạo gia mang ngươi ăn sung mặc sướng. Thánh Hoàng Chi Nữ không nói chuyện được, cho dù Huyết Linh Nhi có thể khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ nói chuyện cũng không để ý tới lão nhân, Huyết Linh Nhi lần lượt xông lên. Lão nhân đứng trên hư không, nhiều lần dùng bàn tay to đập xuống, dự định chấn thương Thánh Hoàng Chi Nữ rồi mới ra tay bắt giữ. Ầm ầm ầm! Lại lần nữa đập xuống mấy chục chưởng, hai tay của Thánh Hoàng Chi Nữ đều bị bẻ gãy, tuy rằng có thể từ từ khôi phục, nhưng giờ phút này hai tay không động đậy được, sức chiến đấu tự nhiên giảm mạnh. Rất rõ ràng, lão nhân này là cường giả Ngũ Kiếp, tùy tiện vỗ ra bàn tay to đã khiến Thánh Hoàng Chi Nữ không chịu nổi, nếu như là Tứ Kiếp đỉnh phong thì chắc chắn nàng sẽ không bị thương. Vèo! Lão nhân như con sói lao xuống dưới, lại chộp hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Hai tay Thánh Hoàng Chi Nữ bị gãy, chỉ có thể lao người lên, chân đá vào ngực lão nhân. Oong! Một bàn tay của lão nhân bỗng lóe sáng, một bao tay kim loại to lớn xuất hiện chộp hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Chân của Thánh Hoàng Chi Nữ bị lão nhân bắt lấy, không thể giật ra. Lão nhân cười dâm nhìn chân thon dài của Thánh Hoàng Chi Nữ, tặc lưỡi nói: - Chân xinh đẹp biết bao, không nên dùng nó đá người. Thánh Hoàng Chi Nữ gắng hết sức giãy giụa, nhưng phát hiện dưới bàn tay khổng lồ này, nàng biến thành một con dê con, không thể vùng thoát được. “Chủ nhân, chủ nhân!” Huyết Linh Nhi bất lực nhiều lần thầm gọi Lục Ly, hiện giờ nàng không có cách nào, chỉ có thể hy vọng Lục Ly sớm tỉnh lại. Đáng tiếc Lục Ly lần này quá yếu, gọi cỡ nào cũng không tỉnh được, luôn im lặng. - Muốn gọi tình lang của ngươi giúp ngươi? Lão giả nhìn thấy Thánh Hoàng Chi Nữ thỉnh thoảng liếc hướng Lục Ly, nhếch mép lạnh lùng cười: - Vậy ta giết tình lang của ngươi trước, cắt đứt nhớ nhung của ngươi. Xoẹt! Lão giả trong tay xuất hiện một thanh trường đao, giơ trường đao chém mạnh xuống Lục Ly ở bên dưới, một ánh đao hẹp dài xé gió chém mạnh xuống người Lục Ly. Lục Ly không bị gì, nhưng tiểu đảo lại bị đao xẻ ra, từ giữa đảo hiện ra một vết nứt sâu, Lục Ly bị chém rơi vào khe rãnh. Mặc dù rơi vào khe rãnh, bị nước biển nuốt chửng nhưng Lục Ly vẫn không có tỉnh lại. Lão giả nhìn lướt qua, lại bị giật mình, Lục Ly như vậy? Chẳng lẽ có chí bảo? Lão giả suy nghĩ một hồi, mang theo Thánh Hoàng Chi Nữ, lao xuống dưới, định bắt luôn Lục Ly, mang cả hai đi. Lão nhân lao nhanh xuống, giây lát đến bên cạnh Lục Ly, trên tay xuất hiện một thanh chủy thủ màu lam sậm, trên chủy thủ rậm rạp thần văn, thần quang lấp lánh, rõ ràng là chí bảo. Chủy thủ đâm mạnh vào cổ Lục Ly, nhưng vào thời khắc này, một hạt châu trong tay Lục Ly lóe sáng, một con cự thú xuất hiện, tựa như tia chớp cào lão nhân. Lục Ly mở mắt ra, thần thiết xuất hiện trong tay kia, rót Thần Lực vào vỗ mạnh vào đầu lão nhân. Đúng vậy! Thật ra vừa rồi Lục Ly đã tỉnh, tuy rằng rất yếu ớt, Huyết Linh Nhi hết lần này đến lần khác kêu gọi khiến hắn giật mình tỉnh lại. Hắn tỉnh nhưng không mở mắt ra, cũng không có biểu lộ ra khác lạ, lặng lẽ thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống. Vừa rồi lão giả công kích Lục Ly nhưng hắn không phản ứng gì, chỉ vì chờ giây phút này. Cường giả Ngũ Kiếp, nếu dưới tình huống bình thường thì Lục Ly tuyệt đối không giết chết được. Lục Ly chỉ có một lần cơ hội, là giờ phút này tập kích, nếu không thể đánh chết lão ma này thì hắn và Huyết Linh Nhi đều phải chết.
Lục Ly ngửa người ra sau nằm xuống, rất nhanh chìm vào giấc ngủ, trong khoảng thời gian này bởi vì tham ngộ Bác Long thuật khiến hắn hao phí vô số tinh lực, mệt nhừ, hắn cần nghỉ khỏe. Ầm! Ngủ suốt hai ngày, Lục Ly không phải tự nhiên tỉnh lại, mà là bị sát khí cực đậm đánh thức, không đợi hắn có điều hành động, đột nhiên chiến thuyền rung lắc mạnh, nổ tung. Vù vù vù! Trong vụn gỗ bay loạn, hơn một nghìn người phóng lên cao, rất nhiều người trên mặt đều lộ vẻ giật mình, thần niệm xem xét bốn phía. Cường giả Thiên Viêm Đảo như gặp kẻ địch lớn, chuẩn bị khai chiến. - Cuồng ma phương nào? Dám đánh lén chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo chúng ta? Ngươi định tuyên chiến với Thiên Viêm Đảo chúng ta sao? Các cường giả Thiên Viêm Đảo lần lượt khóa chặt không gian mé trái phía trước vừa rồi có một quyền ảnh bay tới, tốc độ nhanh dọa người, nháy mắt chấn vỡ chiến thuyền. May mắn chiến thuyền có thần văn ngăn trở công kích cường đại, nếu không thì sẽ có rất nhiều người bị giết. Vù vù vù! Phương xa truyền đến ba tiếng xé gió, tiếp đó ba người mặc chiến bào màu đen, hoàn toàn không thấy rõ bộ dạng, ba người đứng trong không trung cách trước mặt mọi người nghìn dặm, một người cười lạnh nói: - Muốn giết người của Thiên Viêm Đảo các ngươi đây! Người khác tránh ra, chúng ta chỉ giết người của Thiên Viêm Đảo, không muốn chết thì xéo ngay! - A... Hơn một nghìn người trên chiến thuyền ngơ ngác ngó nhau. Trong Ngân Viêm Hải Vực mà có người dám khiêu chiến Thiên Viêm Đảo? Ba người này to gan quá, ba người mà dám đánh với cả đám cường giả Thiên Viêm Đảo. Nhưng ba người giấu đầu lòi đuôi, xem ra không dám bại lộ thân phận, chỉ dám chặn giết chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo. Rất nhiều thương nhân mặt nhăn nhó, bọn họ bỏ ra nhiều Thần Thạch, bây giờ đến giữa đường phải tự bay? Thần Thạch việc nhỏ, vấn đề là lỡ như gặp nguy hiểm, bọn họ đều phải chết. Lục Ly sầm mặt xuống, mới qua hơn một nửa chặng đường, hiện giờ phỏng chừng còn ở trung tâm Ngân Viêm Hải Vực, trong chiến thuyền có ba người tùy thời chuẩn bị ám sát hắn, bây giờ là cơ hội của họ. - Chư vị, hôm nay là vấn đề của Thiên Viêm Đảo chúng ta, chư vị hãy đi Long Vương Đảo gần đó, đến bên kia người của phân đà Thiên Viêm Đảo chúng ta tự nhiên sẽ cho chư vị một giải thích. Một cường giả của Thiên Viêm Đảo mở miệng nói: - Hiện tại có người muốn gây sự với Thiên Viêm Đảo chúng ta, không liên quan chư vị, mời chư vị đi trước. Người của Thiên Viêm Đảo đã lên tiếng, mọi người không dám dừng lại, chủ yếu là ba võ giả thần bí này quá mạnh. Ba người ít nhất là Ngũ Kiếp, người lên tiếng toát ra khí thế cường đại, khiến người cảm ứng không ra cảnh giới, rất có thể là Ngũ Kiếp đỉnh phong, thậm chí là cường giả Lục Kiếp. Ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, ba người nếu dám đến công kích chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo thì đã chuẩn bị sẵn sàng khiêu chiến mấy chục cường giả bên này. Nếu ba người không phải phát điên thì chắc chắn có chỗ ỷ lại, thậm chí họ cảm giác có thể đồ sát tất cả cường giả. Vù vù vù! Các đội thương nhân bay đi, người của Thiên Viêm Đảo đã dặn như vậy, bọn họ chỉ cần đến Long vương Đảo, chắc chắn Thiên Viêm Đảo có sắp xếp chuyện sau đó. Hoặc là đền Thần Thạch, hoặc là sắp xếp chiến thuyền khác hộ tống bọn họ tiến lên. Vèo! Hoa Hồng Lửa cũng đi rồi, mang theo hộ vệ, lấy ra một chiếc xe chiến bay hướng mạn bắc. Công tử Ngô gia mặc kệ chuyện nơi này, lấy ra xe chiến đuổi theo Hoa Hồng Lửa. “Đi!” Ở lại đây chắc chắn không có chuyện tốt, còn dễ dàng bị ba cường giả thần bí hiểu lầm, tưởng là cùng nhóm với người của Thiên Viêm Đảo, đến lúc đó sơ sẩy một cái sẽ bị giết. Lục Ly đi theo một đội người, đó là thương đội rất lớn, có hơn ba mươi người, không chỉ bấy nhiêu, có hơn mười người khác đi cùng, nghĩ rằng đông người an toàn hơn. Vèo! Phía sau có ba người bay tới, đúng là ba người lộ ra sát ý với Lục Ly. Ba người giả vờ bay theo nhóm Lục Ly, trong đó một người là Tứ Kiếp đỉnh phong, đội ngũ rất vui khi có bọn họ đi cùng. “Quả nhiên.” Lục Ly không bất ngờ trước kết quả này, hiện tại hắn không quá sợ hãi, Bác Long thuật đại thành, thực lực của hắn tăng nhiều, tự nhiên tự tin hơn. Người duy nhất khiến Lục Ly kiêng kỵ là Tứ Kiếp đỉnh phong, hai người khác không lọt vào mắt hắn. Sau khi vận dụng Bác Long thuật thì ước chừng Lục Ly có thể chống cự công kích của Tứ Kiếp đỉnh phong, phối hợp Thánh Hoàng Chi Nữ làm thịt người này, đối mặt hai người khác càng không có áp lực. Ngoài ra, Lục Ly có thể chống cự công kích của Tứ Kiếp đỉnh phong vậy đại biểu có thể phi độ hư không rời đi, cho nên hắn không quá lo. Một đám người cấp tốc bay đi, rất nhanh liền bay ra mấy chục vạn dặm, phía sau rất nhanh truyền đến tiếng gầm rú, rất rõ ràng chiến đấu bắt đầu, nhiều cường giả đánh nhau, trường hợp khẳng định phi thường dọa người. Lục Ly luôn luôn âm thầm đề phòng ba người phía sau, nhưng họ không chú ý tới hắn, ngược lại cùng người khác thảo luận về cuộc chiến kia, nghị luận thân phận của ba người thần bí. - Ba người kia rốt cuộc là ai? Đảo chủ của Thiên Viêm Đảo là điệt tử của U Đế, dám chống đối Thiên Viêm Đảo là chống lại U Đế. - Ta đoán là siêu cấp thế lực nào đó, hơn nữa sau lưng thế lực này cũng đứng một Đại Đế, nếu không thì không có lá gan lớn như vậy. - Ta thấy cũng đúng, Thiên Viêm Đảo ở trong Ngân Viêm Hải Vực bá đạo như vậy, sớm đắc tội nhiều người. Có thế lực lớn bất mãn với bọn họ cũng bình thường, nhưng lần này hẳn là một lần cảnh cáo, nếu không thì đã sớm đánh vào Thiên Viêm Đảo chứ không phải chặn chiến thuyền. - Siêu cấp thế lực? Đại Đế đứng sau lưng? Chẳng lẽ là Đại Đế mới vào Ngân Viêm Hải Vực gần đây? Hắn muốn chèn ép U Đế, do đó giành một ít ích lợi? Phân chia địa bàn? - Không biết, đừng thảo luận những việc này, nói nhiều lỡ miệng, truyền vào tai Đại Đế thì chúng ta đều phải chết. Người xung quanh bàn tán xôn xao, Lục Ly thì không tò mò, loại chuyện này chắc chắn có âm mưu lớn đằng sau, không phải người cấp bậc như hắn có thể tham dự. Nếu sự tình không liên quan hắn thì hỏi thăm làm gì?
Chương 3297 Muốn ra tay
Mọi người bay hơn một canh giờ, đằng trước xuất hiện một hòn đảo nhỏ, có người đề nghị đi bên kia ngồi một chút, nghỉ ngơi, tiện thể suy nghĩ con đường phía sau nên đi như thế nào. Nơi này cách Long Vương Đảo còn một chặng đường rất dài, mọi người bay qua ít nhất phải mất vài ngày. Trong Ngân Viêm Hải Vực tùy thời sẽ gặp cường giả, lỡ đụng phải một cường giả thấy hơi tiền nổi máu tham, đám người chết chắc. Trong Ngân Viêm Hải Vực, giết chóc là chuyện thường ngày, mấy chục người trong đội ngũ cũng cảnh giác lẫn nhau, sợ có người đột nhiên xuống tay giết, dù sao nơi này có hai thương đội, thương đội tự nhiên mang theo nhiều thần tài cùng báu vật. Mọi người bay đến tiểu đảo, lao nhao bàn bạc, có người đề nghị ở đây chờ đợi chiến đấu bên này kết thúc, nếu Thiên Viêm Đảo thắng thì bọn họ trở về đi theo người của Thiên Viêm Đảo. Có người đề nghị không cần đi Long Vương Đảo, mà đi một tiểu đảo gần đó, nơi đó có một thành trì, ở trong thành, chờ về sau có chiến thuyền cỡ lớn đi qua thì quá giang. Cũng có người kiến nghị đi Long Vương Đảo. Lục Ly không sao cả, thậm chí hắn đang chuẩn bị phi độ hư không rời khỏi, tuy Long Vương Đảo hơi xa, nhưng hắn một lần phi độ hư không ước chừng sẽ rút ngắn khoảng cách. - Vị lão đại ca này! Một trong ba người kia đột nhiên nhìn Lục Ly, hỏi: - Sao ngươi không nói chuyện? Ngươi cảm thấy phải làm gì? Lục Ly bề ngoài dịch dung thành lão nhân, hơi thở sinh mệnh không cảm ứng ra được. Lục Ly cười thầm trong bụng, ba người rốt cuộc không kiềm được rồi sao? Lục Ly cười cười nói: - Ta không ý kiến gì, đi theo mọi người thôi, mọi người nói đi đâu thì đi chỗ đó. - Lão đại ca, ta có một việc muốn tâm sự riêng với ngươi. Người kia nhiệt tình ngồi lại gần, chỉ hướng phương xa hỏi: - Chúng ta đi bên kia tâm sự? Nói đến thì, chúng ta trước kia đã gặp nhau. - Ồ? Lục Ly giả vờ kinh ngạc, người nói chuyện với hắn là Tứ Kiếp hậu kỳ, xem ra muốn kéo hắn đi gần đó, đánh lén làm thịt hắn? Thần niệm của hai người khác như có như không tập trung vào hắn, Lục Ly biết giờ phút này chắc chắn không thể phi độ hư không. Nếu một người chuẩn bị ra tay, Lục Ly trầm ngâm giây lát chuẩn bị giải quyết người này, xong chuyện còn lại Tứ Kiếp trung kỳ kia, Lục Ly có thể hoàn toàn bỏ mặc, cuối cùng chỉ cần làm thịt luôn Tứ Kiếp đỉnh phong là khỏe rồi. - Được thôi. Lục Ly giả vờ không chút cảnh giác, chủ động bay hướng phương xa, người kia lập tức bay tới, còn bay song song với Lục Ly. Hắn cười tủm tỉm vừa bay vừa hỏi: - Lão đại ca có nhớ chút gì về ta không? Lục Ly nhíu mày, nói: - Dường như hơi ấn tượng? Chúng ta gặp ở đâu? - Bắc bộ Thần Phong đại lục! Võ giả trung niên cười tủm tỉm nói: - Lão đại ca hãy suy nghĩ kỹ vào, khoảng nửa năm trước! Võ giả trung niên nói mơ hồ, Lục Ly giả vờ đăm chiêu, hai người đến ven đường, một đường bay sâu vào biển. Lục Ly luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, phát hiện người này còn chưa bày ra sát ý thì mặc kệ, tiếp tục bay tới trước. Bay khỏi nghìn dặm, người kia đột nhiên dừng lại, cười cười: - Lão đại ca, cho ngươi xem một món báu vật! Nếu ngươi vừa lòng thì ra giá đi, nếu không hài lòng thì thôi. “Sắp ra tay!” Trong lòng Lục Ly cười nhạt, vào thời khắc này hắn đột nhiên vận chuyển Bác Long thuật, nháy mắt toàn bộ thân thể cảm giác giống như một con cự thú thức tỉnh, khí huyết cuồng bạo tuôn ra từ thân thể hắn, một bàn tay tựa như tia chớp bóp cổ người này, tay kia thì huơ nắm đấm đánh vào đầu đối phương. Bùm! Vang tiếng nổ trầm, ngoài người đối phương hiện ra chiến giáp, trên đầu cũng xuất hiện mũ giáp, nắm tay của Lục Ly đấm vào mũ giáp phát ra tiếng trầm đục. Nhưng sức mạnh lớn chấn người này nổ đom đóm mắt, đầu choáng váng hoa mắt. Không đợi hắn phản ứng lại, nắm tay của Lục Ly nhanh như tia chớp tung ra, một đấm lại một đấm, cơ hồ đánh ra hơn ba mươi đấm trong một giây. Vèo! Bên tiểu đảo, hai bóng người bay nhanh tới, thần niệm của hai sát thủ khác thật ra luôn luôn lặng lẽ khóa chặt hai người, Lục Ly vừa ra tay, hai người này liền phản ứng lại. Sát thủ bị Lục Ly bóp cổ cũng phản ứng lại, một thanh chủy thủ tỏa thần quang hiện ra trong tay hắn, đâm mạnh vào ngực Lục Ly. Bùm bùm bùm! Lục Ly liên tục không ngừng tung cú đấm, mũ giáp của người kia bị nứt, áo giáp tuy khá cứng nhưng lúc này lực lượng của Lục Ly quá mạnh, trực tiếp phá hủy thần văn ở bên trong, phá mở giáp chiến. Ầm! Phòng ngự thân thể của người này bình thường, bị Lục Ly đấm mấy đợt thì đầu nổ tung, trực tiếp chết đi, máu tươi bắn đầy mặt Lục Ly. Bùm! Chủy thủ mang theo thần quang của hắn đâm vào ngực Lục Ly, nhưng cảm giác như đâm vào thần thiết vạn năm, phát ra tiếng vang nặng nề, chẳng những không đâm vào, còn bị bắn ngược ra. - A? Hai người khác xông đến nhìn thấy Lục Ly trên tay cầm xác chết, mặt đầy máu, đặc biệt trông thấy đôi mắt khát máu như sói của Lục Ly làm tim hai người đập lỗi nhịp. Hai người khác rất rõ ràng sức tấn công của người vừa rồi, tuy không phải một kích mạnh nhất nhưng sức sát thương cũng rất khủng bố, vậy mà không thể phá vỡ phòng ngự của Lục Ly? Chẳng lẽ Thần Thể của Lục Ly đã đại thành rồi sao? - Giết! Mắt Tứ Kiếp đỉnh phong bắn ra sát khí dày đặc, bất chấp tất cả, hắn trầm giọng quát một tiếng, cùng Tứ Kiếp trung kỳ khác một trái một phải xông về phía Lục Ly. - Có chuyện gì? Nhiều người trên tiểu đảo bay lên cao, thần niệm vươn hướng bên này. Mới rồi Lục Ly cùng một người qua một góc bàn việc mà, sao đột nhiên đánh nhau? Còn giết người? Vèo! Vèo! Hai người cách Lục Ly vốn đã không xa, thoáng chốc xông đến. Tay Tứ Kiếp đỉnh phong cầm chuỗi phật châu, trên hạt châu rậm rạp thần văn, thần uy mênh mông, rõ ràng là chí bảo. Thần niệm của Lục Ly tra xét thần văn trên hạt châu khác với thời hiện tại, báu vật này hẳn là có chút năm tuổi. Vèo! Tứ Kiếp đỉnh phong đột nhiên ném phật châu qua, phật châu rời ra, biến to cỡ nắm tay, hai mươi lăm viên phật châu biến thành hai mươi lăm quả cầu sắt từ bốn phương tám hướng đập về phía Lục Ly.
Chương 3298 Chiến
Oong! Một người khác lấy ra một tòa bảo tháp, nhanh chóng biến lớn lơ lửng trên đỉnh đầu Lục Ly, bảo tháp chiếu xuống thần quang bao phủ Lục Ly, hắn cảm giác tốc độ bị chậm lại. - Hây! Lục Ly huơ thiết quyền, tựa như tia chớp đấm về phía một đám hạt châu bay tới, mỗi lần hắn đánh trúng hạt châu đều sẽ phát ra âm thanh trầm, không gian bốn phía rung lên, sóng gợn khuếch tán. Bùm bùm bùm bùm! Một đám hạt châu bị Lục Ly đánh bay rồi lại bay về, Lục Ly không thể tránh khỏi bị hạt châu đánh trúng, từng luồng sức mạnh truyền đến, Lục Ly cảm giác hơi tức ngực, nhưng chưa đến mức bị thương. Oong! Tứ Kiếp đỉnh phong, Tứ Kiếp trung kỳ mỗi người lấy ra một món binh khí, một cây trường thương và một thanh chiến đao, hai người một trước một sau khóa chặt Lục Ly, công kích hắn. Xoẹt! Trường thương đâm ra bóng thương, kèm tiếng gió rít sắc nhọn, đầu mũi thương mang theo ngọn lửa màu lam bỗng đâm vào lưng Lục Ly. Tứ Kiếp trung kỳ ở phía trước thì liên tục chém ra chiến đao, đao khí như sóng biển cuồn cuộn mà đến, khí thế rung trời, sát khí tung hoành. Trong hai người, kẻ thực lực yếu phát ra công kích trông dọa người, còn người thực lực mạnh phát ra công kích ngược lại thoạt trông rất bình thường. Đây rõ ràng là sách lược của hai người, sát chiêu thật sự đương nhiên đến từ Tứ Kiếp đỉnh phong. Cộng thêm lúc này hai mươi lăm hạt châu liên tục không ngừng va chạm, bảo tháp ở bên trên cũng xoay tít, nhiều loại công kích như vậy, nếu là võ giả bình thường đã sớm luống cuống tay chân, căn bản không biết nên ngăn đòn công kích nào. Lục Ly thì không hoảng chút nào, trong mắt của hắn chỉ có Tứ Kiếp đỉnh phong, chỉ có cây trường thương kia, hắn phớt lờ công kích khác. Trong đầu Lục Ly chỉ còn Tứ Kiếp đỉnh phong ở phía sau, đầu óc vận chuyển nhanh, nghĩ ra các loại sách lược. “Liều!” Tứ Kiếp đỉnh phong quá mạnh, nếu không muốn trả giá chút gì mà đánh chết được hắn thì rõ ràng là điều không thể. Tốc độ phản ứng của Tứ Kiếp đỉnh phong quá biến thái, cơ hội phỏng chừng chỉ có một lần. - Chết! Một tấm chắn xuất hiện trong tay Lục Ly, trường đao xuất hiện trong tay còn lại, ngoài cơ thể cũng hiện ra chiến giáp, ánh mắt của hắn khóa chặt Tứ Kiếp trung kỳ ở phía trước, rống to một tiếng, liên miên không ngừng chém ra trường đao, thả ra Sát Đế Quỷ Trảm. Xoẹt! Trường thương ở phía sau đột nhiên tăng tốc, rung nhẹ, ngọn lửa màu lam ở mũi thương lóe sáng, rút vào trường thương, sau đó trường thương bốc cháy lửa màu trắng đâm mạnh vào lưng Lục Ly. Bùm bùm bùm! Chiến giáp sau lưng Lục Ly trực tiếp nổ tung, tiếp đó Lục Ly cảm giác lưng đau nhức, có mùi thịt khét, tấm lưng bị lửa màu trắng đốt thủng, trường thương cũng đâm vào. Nhưng cơ thể của Lục Ly thật sự mạnh, lửa màu trắng đốt thủng chút cơ bắp thì tự tắt, trường thương chỉ đâm vào cỡ ba tấc, cuối cùng chạm vào xương sườn của Lục Ly rồi không thể tiến sâu hơn. Là lúc này! Lục Ly luôn chờ cơ hội, tấm chắn và trường đao trong tay hắn biến mất, một bàn tay chộp ra sau, túm chặt trường thương, một bàn tay khác cầm Thiên Ly Châu ánh sáng lấp lánh, U Linh Vương xuất hiện. - Grào grào! U Linh Vương gào thét một tiếng, hơi thở cuồng bạo, thú uy hung ác bạo ngược khuếch tán dọa Tứ Kiếp đỉnh phong kia. Nhưng U Linh Vương gào thét một tiếng, thân hình chợt lóe, chộp xuống đầu Tứ Kiếp trung kỳ. Oong! Thiên Ly Châu lại lóe sáng, Thánh Hoàng Chi Nữ xuất hiện, nàng không tỏa ra hơi thở quá mạnh, tốc độ siêu nanh, một bàn tay ngọc nhanh chóng vỗ vào bụng Tứ Kiếp đỉnh phong. Cùng lúc đó, Lục Ly lắc người, tay giật mạnh, Tứ Kiếp đỉnh phong vốn bị U Linh Vương và Thánh Hoàng Chi Nữ hấp dẫn chú ý, trong một chốc phản ứng không kịp, bị Lục Ly kéo, thân thể tự nhiên bay theo tới trước. Bùm! Bùm! Móng vuốt của U Linh Vương chộp mạnh vào đầu Tứ Kiếp đỉnh phong, tay của Thánh Hoàng Chi Nữ vỗ vào bụng hắn. Phần đầu không đáng lo, có mũ giáp phòng ngự, sức mạnh từ phần bụng truyền đến khiến Thần Đan của Tứ Kiếp đỉnh phong rung mạnh, thậm chí Thần Lực hơi rối loạn. Bùm bùm bùm! Công kích của Tứ Kiếp trung kỳ đánh trúng người Lục Ly, còn có vô số phật châu đập trúng, nhưng Lục Ly không bị tổn thương quá lớn. Hắn hoàn toàn không nhìn Tứ Kiếp trung kỳ, một tay gồng sức vung vẩy, Tứ Kiếp đỉnh phong vốn bởi vì Thần Lực rối loạn mà hơi luống cuống tay chân, trường thương không cầm chắc bị Lục Ly giật bay ra. Lục Ly thu trường thương, người như mãnh hổ vọt tới, Lục Ly không công kích mà lắc người vòng ra sau lưng Tứ Kiếp đỉnh phong, hai tay hai chân như rễ cây già quấn lấy Tứ Kiếp đỉnh phong. Tứ Kiếp đỉnh phong chắc chắn có bí thuật phòng ngự cường đại, dựa vào sức của Lục Ly hơi khó giết Tứ Kiếp. Nhiệm vụ của Lục Ly là bám giữ người này, tiếp đó khiến Thánh Hoàng Chi Nữ giết chết hắn. Bùm bùm bùm! Tay nhỏ của Thánh Hoàng Chi Nữ liên tục vỗ vào bụng của Tứ Kiếp đỉnh phong, đây là sách lược mà Lục Ly đã sớm truyền âm cho Huyết Linh Nhi, chỉ cần chấn vỡ Thần Đan của Tứ Kiếp đỉnh phong thì dù hắn có thần thuật kinh thiên, chân ý cường đại cũng bó tay. Lực lượng của Lục Ly cực kỳ khủng bố, hắn từ phía sau bám giữ Tứ Kiếp đỉnh phong, tay chân Tứ Kiếp đỉnh phong cơ hồ không thể nhúc nhích. Thánh Hoàng Chi Nữ liên tục vỗ chưởng, Thần Đan của Tứ Kiếp đỉnh phong chấn động mãnh liệt, Thần Lực tán loạn, trong một chốc thần thông, thần thuật đều không cách nào thả ra. Vù vù vù! Hai mươi lăm viên phật châu bay tới, đụng vào Thánh Hoàng Chi Nữ. Một Tứ Kiếp trung kỳ khác cũng công kích nhắm vào Thánh Hoàng Chi Nữ. Phòng ngự của Thánh Hoàng Chi Nữ cực kỳ mạnh, váy tơ xinh đẹp trên người nàng hẳn là một món chí bảo, công kích bình thường căn bản không phá mở được. Bùm bùm bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ vỗ ra hơn mười chưởng, Thần Đan của Tứ Kiếp đỉnh phong đã bị đánh nát, nếu tiếp tục như vậy thì Thần Đan nát, sức chiến đấu của Tứ Kiếp đỉnh phong sẽ giảm mạnh, cuối cùng phải chết. Oong! Tứ Kiếp đỉnh phong liều mạng, toàn thân bốc lên sương mù lam nhạt, sương mù nhanh chóng ngưng tụ ở trước ngực hắn, hơi thở nặng nề từ sương mù màu lam khuếch tán ra, sương mù ngưng tụ càng lúc càng nhiều, hơn nữa còn đang áp súc.
Chương 3299 Phiền phức tới cửa
Hiển nhiên Tứ Kiếp đỉnh phong định liều mạng. Năng lượng bị áp súc cực kỳ khủng bố, một khi nổ tung có lẽ Tứ Kiếp đỉnh phong sẽ bị nổ chết, Lục Ly và Thánh Hoàng Chi Nữ sẽ bị nổ trọng thương. Nhẫn trong tay Lục Ly sáng ngời, thần thiết xuất hiện, hắn giơ một tay vỗ mạnh xuống đầu người này. Lục Ly vốn không muốn bại lộ thần thiết, dù sao mảnh nhỏ thánh binh rất quý giá. Bốn phía còn có mấy chục võ giả, lỡ những người này chú ý có lẽ sẽ ra tay. Giờ phút này, Lục Ly mặc kệ tất cả, lấy thần thiết ra ném mạnh vào đầu người này. Tứ Kiếp đỉnh phong đang phát ra sương mù màu lam, cảm thụ được thần uy khủng bố, ánh mắt lộ ra hoảng loạn. Người kia gào thét một tiếng: - Lục Ly, chúng ta là Huyết Sát Đường, ngươi dám giết ta, đường chủ của chúng ta khẳng định sẽ không bỏ qua cho ngươi! Tay của Lục Ly không hề run hay dừng lại, đập mạnh xuống đầu người này. Phải công nhận phòng ngự của người này rất mạnh, trên đầu sáng lên một vòng sáng màu vàng, khiến thế đập xuống của Lục Ly chậm lại, nhưng cuối cùng vẫn đập trúng đầu người này. Bùm! Đầu của người này vỡ, nhưng không nổ tung, hắn hét thảm, sương mù màu lam trước ngực nổ, Lục Ly và Thánh Hoàng Chi Nữ bị chấn văng ra. Nhưng bởi vì thần thông bí thuật này không hoàn toàn thả ra, uy lực không phải đặc biệt khủng bố, Lục Ly cùng Thánh Hoàng Chi Nữ đều không có bị thương. - A, a! Vụ nổ khủng bố như vậy mà người kia còn chưa chết, hét thảm trốn đi xa, toàn thân vô cùng thê thảm, tóc bù xù xõa ra, giống như một người điên cắm đầu bỏ chạy. - Còn muốn trốn? Lục Ly lạnh lùng cười, Thánh Hoàng Chi Nữ đã sớm đuổi theo, còn hắn thì xông hướng Tứ Kiếp trung kỳ. Tứ Kiếp trung kỳ cũng sợ, đảo tròng mắt định bỏ chạy, nhưng Lục Ly sớm khống chế U Linh Vương bay tới bám giữ người kia. Vèo! Lục Ly vọt tới, kết cục của Tứ Kiếp trung kỳ này đã định sẵn, rất nhanh bị Lục Ly cùng U Linh Vương hợp sức giáp công giết chết. Thánh Hoàng Chi Nữ đuổi theo, dễ dàng đánh chết Tứ Kiếp đỉnh phong bị tổn hại nặng, còn lấy về không gian giới chỉ của người này. Lục Ly cũng thu hai mươi lăm hạt châu và bảo tháp, chủ nhân của hai món báu vật đã chết, chúng biến về hình dạng ban đầu. Tuy rằng không xem như chí bảo, nhưng cũng đáng giá một ít Thần Thạch. Mấy chục người ở đảo nhỏ nhìn thấy Lục Ly dễ dàng diệt sát ba người, đều trầm mặc không dám động. Bên kia cũng có Tứ Kiếp đỉnh phong, cũng phát thèm mảnh nhỏ thánh binh của Lục Ly, nhưng ước chừng kiêng kỵ điều gì, không dám xằng bậy. Oong! Lục Ly mở ra cửa nhỏ màu vàng, không có dừng lại, phán đoán phương hướng rồi phi độ hư không hướng đông bắc. Hắn chui vào cửa nhỏ màu vàng, biến mất trong khu vực biển. - A... đây là thần thông gì vậy? Bên kia, mấy chục người hai mặt nhìn nhau, còn có thể chui vào cửa nhỏ màu vàng biến mất không thấy? Thần niệm của mọi người tra xét xung quanh, không phát hiện bóng dáng Lục Ly, việc này chứng minh Lục Ly đi nơi rất xa. - Phi độ hư không! Chẳng lẽ hắn là Thiên Biến Chi Vương? Có một lão giả thì thào một tiếng, theo sau trên mặt lộ biểu cảm lạnh lùng, lẩm bẩm: - Thiên Biến Chi Vương xếp hạng hai trên lệnh truy sát của Ngô gia, mặc kệ người này có đúng là Thiên Biến Chi Vương hay không, truyền tin cho Ngô gia thì hắn chết chắc. Vèo! Lão nhân này vốn không chung nhóm với thương đội, lập tức bay lên, hướng tới tiểu đảo gần đó, bên kia có một tòa tiểu thành, cũng có phân đà của Ngô gia. Khu vực này là địa bàn của Ngô gia, tin tức này truyền lên, chắc sẽ được thưởng số lớn Thần Thạch, tệ nhất cũng sẽ nhận được chút chỗ tốt trong địa bàn của Ngô gia? Lục Ly một lần phi độ hư không quả nhiên cách Long Vương Đảo không xa, sau khi đi ra, hắn lảo đảo suýt té, loạng choạng giống như người say rượu. Trong lòng hắn âm thầm kêu khổ, phía trước thả ra Bác Long thuật hắn có thể kiên trì nửa canh giờ, lần này phi độ hư không không có quá xa, chỉ chốc lát mà không ngờ giai đoạn yếu ớt đến nhanh như vậy. “Xem ra là do thân thể của ta quá yếu.” Bác Long thuật quá mạnh, thân thể không đủ mạnh thì chống đỡ không được, thần niệm của Lục Ly nhìn quét, thân thể bay nhanh, tìm được một hòn đảo siêu nhỏ. Lục Ly không có thời gian suy nghĩ nhiều, bay xuống, sau đó thả Thánh Hoàng Chi Nữ ra, khiến nàng bố trí một ít thần văn, giúp hắn hộ pháp, bản thân hắn thì ngả đầu ngủ. Khi giai đoạn yếu ớt của Bác Long thuật đến thì Lục Ly sẽ rất yếu ớt, chớ nói chi hắn vừa phi độ hư không, hắn không chịu nổi, ngủ mê mệt, nếu xung quanh có lão ma thì Lục Ly đành chịu thiệt. Huyết Linh Nhi lập tức bố trí, may mắn xung quanh không có cường giả, Huyết Linh Nhi rất nhanh bố trí một huyễn trận thay đổi tình huống trên đảo nhỏ, theo sau lại bắt đầu bố trí mê trận, như vậy thì cho dù có người công kích cũng có thể kiên trì giây lát. Một ngày sau, bố trí xong mê trận, khi Huyết Linh Nhi chuẩn bị bố trí sát trận cùng khốn trận thì chân trời xa bỗng có một bóng người bay tới. Đó là một lão nhân lưng còng, tốc độ rất nhanh, không cảm ứng được hơi thở, không biết là cường giả cấp bậc gì. Nhưng tốc độ của hắn rất nhanh, có thể so sánh với Tứ Kiếp hậu kỳ. Lão nhân bay lướt qua lân cận, vốn không để ý tiểu đảo, khi lướt qua đảo thì đột nhiên dừng lại, ngoái đầu lại, nghi ngờ nhìn chằm chằm tiểu đảo. Rất rõ ràng, hắn phát hiện ảo cảnh thần văn trên tiểu đảo. Đảo này nhỏ xíu đến mức chẳng có gì, đảo như vậy sẽ không có người ẩn cư, nơi đây đột nhiên xuất hiện thần văn, còn là thần văn cực kỳ cấp cao, tự nhiên dẫn tới lão nhân này chú ý. Lão giả bay tới, bay một vòng tiểu đảo, Thánh Hoàng Chi Nữ ở bên dưới lập tức căng thẳng, bởi vì còn có thần văn chưa bố trí, huyễn trận cùng mê trận không chịu đựng nổi quá lâu. Quả nhiên! Một lúc sau, lão nhân này ra tay, bàn tay đập nhẹ xuống, một đại thủ ấn giáng xuống thần văn, huyễn trận cùng mê trận ánh sáng lấp lánh, suýt chút bị một chưởng đập nát. Thánh Hoàng Chi Nữ vươn tay vỗ mặt Lục Ly, lúc lắc người hắn, nhưng hắn không tỉnh lại. Linh hồn của Lục Ly quá yếu, tạm thời không tỉnh được.
Chương 3300 Cơ hội duy nhất
Bùm! Lão giả lại lần nữa vỗ ra một chưởng, thần văn không chịu nổi vỡ vụn, lão giả phát hiện Lục Ly mê man và Thánh Hoàng Chi Nữ ở bên dưới. Khi trông thấy Thánh Hoàng Chi Nữ, trong mắt người này lộ tia bị hút hồn. Trông giống như một con sói thấy dê núi trần trụi. Vèo! Lão nhân như con sói lao xuống, một bàn tay khô gầy nhanh như tia chớp chộp hướng cổ Thánh Hoàng Chi Nữ. Thánh Hoàng Chi Nữ rất xinh đẹp, khí chất xuất trần, tuy hơi thở sinh mệnh trên người rất yếu, trong mắt cũng không có tình cảm của loài người, nhưng càng như vậy càng hấp dẫn lão nhân này. Lão giả rõ ràng động sắc tâm, chuẩn bị bắt lấy Thánh Hoàng Chi Nữ, cho nên hắn không có thả ra công kích cường đại, mà là vươn ra một bàn tay, muốn khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ. Huyết Linh Nhi không hiểu đạo lý lớn, nàng chỉ biết lão nhân này muốn công kích bọn họ, tự nhiên muốn phản kích. Thánh Hoàng Chi Nữ vươn một bàn tay xinh đẹp ra vỗ mạnh về phía ngực lão nhân. Lão giả nhìn thấy Thánh Hoàng Chi Nữ ra tay nhưng không có uy thế gì lớn thì không thèm để ý, tiếp tục chộp hướng cổ nàng. Bàn tay chưa chạm vào cổ Thánh Hoàng Chi Nữ thì tay của nàng đã vỗ vào ngực lão nhân. Bùm! Lão nhân cảm giác lực lượng lớn truyền đến, lòng bàn tay của Thánh Hoàng Chi Nữ còn toát ra năng lượng màu trắng, năng lượng truyền vào người, làm nổ phần ngực chiến giáp của người này, lồng ngực lõm vào một chưởng ấn. Lão nhân bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra một chút máu tươi, trong mắt tràn ngập ngạc nhiên. Không ngờ mỹ nữ thoạt trông phi thường mảnh mai mà có sức mạnh công kích lớn như vậy? - Hừ! Lão nhân ngưng tụ một bàn tay lớn vỗ mạnh xuống đất, Huyết Linh Nhi sợ bàn tay lớn đánh bị thương Lục Ly, cho nên không chần chừ, thân thể bay lên trên, vươn bàn tay nhỏ vỗ hướng bàn tay lớn bên trên. Bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ bị đập rớt mạnh xuống, nhưng bàn tay lớn bên trên bị chấn nát. Lão nhân trông thấy Thánh Hoàng Chi Nữ che chở Lục Ly như vậy thì lại thả ra bàn tay lớn. Bùm bùm bùm! Huyết Linh Nhi nhiều lần bay lên, lại bị đập rớt xuống. Lão nhân nhếch mép trêu cợt, không phát ra thần thông khác, liên tục dùng bàn tay lớn đập xuống, hắn chống mắt xem Thánh Hoàng Chi Nữ có thể chịu đựng bao nhiêu đợt công kích. Tiểu mỹ nhân yểu điệu như vậy nhiều lần bị hắn đập rớt xuống, cảm giác sung sướng khó tả. Ầm ầm ầm! Bị đánh bay ra mấy chục lần sau, tay của Thánh Hoàng Chi Nữ rốt cuộc gãy xương, chỉ có thể dùng một bàn tay khác đỡ đòn. Lão nhân nhếch mép châm biếm: - Tiểu mỹ nhân, ngươi có mấy bàn tay? Ngươi không đánh lại ta, đừng giãy giụa, ngoan ngoãn đi theo đạo gia, đạo gia mang ngươi ăn sung mặc sướng. Thánh Hoàng Chi Nữ không nói chuyện được, cho dù Huyết Linh Nhi có thể khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ nói chuyện cũng không để ý tới lão nhân, Huyết Linh Nhi lần lượt xông lên. Lão nhân đứng trên hư không, nhiều lần dùng bàn tay to đập xuống, dự định chấn thương Thánh Hoàng Chi Nữ rồi mới ra tay bắt giữ. Ầm ầm ầm! Lại lần nữa đập xuống mấy chục chưởng, hai tay của Thánh Hoàng Chi Nữ đều bị bẻ gãy, tuy rằng có thể từ từ khôi phục, nhưng giờ phút này hai tay không động đậy được, sức chiến đấu tự nhiên giảm mạnh. Rất rõ ràng, lão nhân này là cường giả Ngũ Kiếp, tùy tiện vỗ ra bàn tay to đã khiến Thánh Hoàng Chi Nữ không chịu nổi, nếu như là Tứ Kiếp đỉnh phong thì chắc chắn nàng sẽ không bị thương. Vèo! Lão nhân như con sói lao xuống dưới, lại chộp hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Hai tay Thánh Hoàng Chi Nữ bị gãy, chỉ có thể lao người lên, chân đá vào ngực lão nhân. Oong! Một bàn tay của lão nhân bỗng lóe sáng, một bao tay kim loại to lớn xuất hiện chộp hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Chân của Thánh Hoàng Chi Nữ bị lão nhân bắt lấy, không thể giật ra. Lão nhân cười dâm nhìn chân thon dài của Thánh Hoàng Chi Nữ, tặc lưỡi nói: - Chân xinh đẹp biết bao, không nên dùng nó đá người. Thánh Hoàng Chi Nữ gắng hết sức giãy giụa, nhưng phát hiện dưới bàn tay khổng lồ này, nàng biến thành một con dê con, không thể vùng thoát được. “Chủ nhân, chủ nhân!” Huyết Linh Nhi bất lực nhiều lần thầm gọi Lục Ly, hiện giờ nàng không có cách nào, chỉ có thể hy vọng Lục Ly sớm tỉnh lại. Đáng tiếc Lục Ly lần này quá yếu, gọi cỡ nào cũng không tỉnh được, luôn im lặng. - Muốn gọi tình lang của ngươi giúp ngươi? Lão giả nhìn thấy Thánh Hoàng Chi Nữ thỉnh thoảng liếc hướng Lục Ly, nhếch mép lạnh lùng cười: - Vậy ta giết tình lang của ngươi trước, cắt đứt nhớ nhung của ngươi. Xoẹt! Lão giả trong tay xuất hiện một thanh trường đao, giơ trường đao chém mạnh xuống Lục Ly ở bên dưới, một ánh đao hẹp dài xé gió chém mạnh xuống người Lục Ly. Lục Ly không bị gì, nhưng tiểu đảo lại bị đao xẻ ra, từ giữa đảo hiện ra một vết nứt sâu, Lục Ly bị chém rơi vào khe rãnh. Mặc dù rơi vào khe rãnh, bị nước biển nuốt chửng nhưng Lục Ly vẫn không có tỉnh lại. Lão giả nhìn lướt qua, lại bị giật mình, Lục Ly như vậy? Chẳng lẽ có chí bảo? Lão giả suy nghĩ một hồi, mang theo Thánh Hoàng Chi Nữ, lao xuống dưới, định bắt luôn Lục Ly, mang cả hai đi. Lão nhân lao nhanh xuống, giây lát đến bên cạnh Lục Ly, trên tay xuất hiện một thanh chủy thủ màu lam sậm, trên chủy thủ rậm rạp thần văn, thần quang lấp lánh, rõ ràng là chí bảo. Chủy thủ đâm mạnh vào cổ Lục Ly, nhưng vào thời khắc này, một hạt châu trong tay Lục Ly lóe sáng, một con cự thú xuất hiện, tựa như tia chớp cào lão nhân. Lục Ly mở mắt ra, thần thiết xuất hiện trong tay kia, rót Thần Lực vào vỗ mạnh vào đầu lão nhân. Đúng vậy! Thật ra vừa rồi Lục Ly đã tỉnh, tuy rằng rất yếu ớt, Huyết Linh Nhi hết lần này đến lần khác kêu gọi khiến hắn giật mình tỉnh lại. Hắn tỉnh nhưng không mở mắt ra, cũng không có biểu lộ ra khác lạ, lặng lẽ thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống. Vừa rồi lão giả công kích Lục Ly nhưng hắn không phản ứng gì, chỉ vì chờ giây phút này. Cường giả Ngũ Kiếp, nếu dưới tình huống bình thường thì Lục Ly tuyệt đối không giết chết được. Lục Ly chỉ có một lần cơ hội, là giờ phút này tập kích, nếu không thể đánh chết lão ma này thì hắn và Huyết Linh Nhi đều phải chết.