-
Chương 3106-3110
Chương 3106 Kiếm hai lưỡi
Phải biết rằng đây chính là chuyện đại tổn hại danh dự Mục Doanh Doanh. Mục Doanh Doanh không chỉ đại biểu cá nhân nàng, nàng là Thần Nữ, nên nàng còn đại biểu cả Mục gia. Lục Ly bắt cóc không chỉ là Thần Nữ Mục gia, mà còn là thể diện Mục gia! Một đại gia tộc quan trọng nhất là thể diện, trừ phi Mục Doanh Doanh điên rồi, sao có thể phối hợp với Lục Ly? Coi như Lục Ly lấy ra mảnh nhỏ một kiện thánh binh cũng không đáng. Mục Vạn Vân không nghĩ ra, thế nhưng hắn tin tưởng lão gia tử, ánh mắt lão gia tử vô cùng tinh tường, hắn là một người có trí tuệ. Năm đó Mục gia thiếu chút nữa gặp tai ương diệt tộc, chính lão gia tử đã một mình vực lại Mục gia, còn làm cho Mục gia trở thành một trong những thế lực mạnh nhất La Sát Hải. - Làm sao vậy? Đại trưởng lão nghi hoặc hỏi một câu, Mục Vạn Vân lắc đầu nói: - Không có gì, tiếp tục đuổi theo. Tự nhiên có một số việc Mục Vạn Vân sẽ không nói cho đại trưởng lão, vẫn nên chờ đến khi đuổi theo được Lục Ly rồi nói. Thế nhưng lần này hắn dẫn người đuổi theo non nửa canh giờ, lại có người tiến đến đưa tin, một tên thám báo nói Lục Ly Mục Doanh Doanh đã đến bờ biển, Mục Doanh Doanh bảo người truyền tin cho hắn nói. - Không cần chặn lại, tới địa phương an toàn, tự nhiên hắn sẽ thả ta! Mục Vạn Vân liên tục nhắc lại lời Mục Doanh Doanh truyền đến, nội tâm hắn càng thêm kinh nghi, chẳng lẽ những gì lão gia tử suy đoán đều chính xác? Mục Doanh Doanh thực sự không bị bắt cóc, mà là cùng Lục Ly diễn kịch? Rốt cuộc Lục Ly đã lấy ra cái gì? Hay là Mục Doanh Doanh bị Lục Ly mê luyến, nhất kiến chung tình? Vì hắn không tiếc hủy diệt danh dự của chính mình? Mục Vạn Vân vẫn không nghĩ ra, lần này hắn trầm ngâm ước chừng nửa nén hương, mới triệu tập thám báo tới truyền âm nói: - Ngươi đi truyền mệnh lệnh của tộc trưởng cho tất cả trưởng lão, bảo bọn họ theo lệnh mà hành sự. Mặt khác rút lui đại bộ phận thám báo và võ giả bình thường, dù sao đến Phi Hoả Sơn bọn họ cũng không giúp được gì. Mục Vạn Vân dặn dò một hồi, lại tiếp tục đi về phía trước, lần này đại trưởng lão không có hỏi nhiều. Nhưng hắn cảm giác có chút không đúng, xem ra Mục gia không quá tình nguyện xuất lực? Thế nhưng không sao cả, hắn tin tưởng chỉ cần hắn đến được Phi Hoả Sơn, sẽ có thể nhẹ nhàng đuổi theo Lục Ly, sau đó mang Lục Ly về, bất kể là người hay là… Thi thể. Thật ra trên đường đi Phi Hoả Sơn, cũng có người chặn lại, thế nhưng đều là một vài tiểu võ giả, không nói Lục Ly “Bắt cóc” Mục Doanh Doanh, coi như cho bọn chặn hắn lại, cũng không có năng lực này. Lục Ly thay đổi phương hướng, một đường vô cùng thuận lợi đến Phi Hoả Sơn, lúc Lục Ly nhìn thấy Phi Hoả Sơn, tuy hắn kiến thức rộng rãi, nhưng vẫn bị chấn động thật sâu. Nơi xa có một ngọn núi lớn đâm xuyên mây, liên miên phập phồng, nhìn không thấy cuối. Núi non cao ngất Lục Ly đã thấy nhiều, nhưng toàn bộ núi non bao phủ ở trong hoả diễm thì rất hiếm thấy. Ngọn núi kia hoàn toàn trụi lủi, không có bất cứ hoa cỏ cây cối gì, nếu có chỉ là núi non trụi lủi, và đầy trời hoả vân. Không sai, chính là hoả vân, Lục Ly đứng từ xa nhìn lại, nhìn thấy từng mảnh hoả vân phiêu đãng trên ngọn núi kia, từng đoàn hoả diễm du tẩu phiêu đãng ở trên trời, khí tức nóng cháy ập vào trước mặt. Khoảng cách từ chỗ Lục Ly đến Hỏa Vân Sơn còn mấy ngàn dặm, hơn nữa còn ở trong Thần Hành Chu, nhưng hắn đã có thể cảm nhận được khí tức cực nóng. Trong không khí tràn ngập khí tức khô nóng và lưu huỳnh, khiến người ta cảm thấy bực mình và hít thở không thông. Sau khi Lục Ly khống chế Thần Hành Chu đi về phía trước mấy trăm dặm, hắn khống chế Thần Hành Chu ngừng lại, hắn đứng dậy chắp tay nói: - Được rồi, Doanh Doanh tiểu thư, đoạn đường này đã khiến ngươi chịu ấm ức, chúng ta chia tay ở đây đi, nếu ngày sau có duyên, Lục mỗ sẽ đến cảm tạ đại ân của ngươi. Mục Doanh Doanh đứng dậy đáp lễ, Lục Ly lấy Thần Sơn ra đưa cho Mục Doanh Doanh, sau nàng tiếp nhận xong vẫn không có rời đi, ngược lại mở miệng nói: - Lục công tử, ta tiễn ngươi vào Phi Hoả Sơn, chờ ngươi tiến vào Mai Khê Lĩnh chúng ta lại chia tay. - Hả? Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ kinh ngạc, còn có con tin chủ động yêu cầu bị bắt cóc sao? Phi Hoả Sơn nguy hiểm như nào hẳn là Mục Doanh Doanh rõ ràng hơn so với hắn, đầu óc Mục Doanh Doanh bị cửa kẹp rồi sao, tại sao lại đi mạo hiểm cùng hắn? Lục Ly cười khổ nói: - Sao Doanh Doanh tiểu thư phải khổ như vậy? Phi Hoả Sơn nguy hiểm như thế, hơn nữa khẳng định người nhà ngươi sẽ đuổi lại đây, hơi không cẩn thận liên luỵ ngươi xảy ra chuyện, ta chết trăm lần cũng không cách nào chuộc tội. - Không nghiêm trọng như vậy! Mục Doanh Doanh giơ Thần Sơn trong tay lên nói: - So sánh với chuyện Doanh Doanh làm, Lục công tử cho chúng ta càng nhiều, nếu Doanh Doanh không giúp Lục công tử một chút, lương tâm sẽ bất an. Hơn nữa ta nghe danh Phi Hoả Sơn đã lâu, cũng muốn đi vào dạo chơi một chút, Doanh Doanh vẫn có một ít năng lực tự bảo vệ mình, lại nói... phía bắc là địa bàn Mục gia chúng ta, mấy nhà còn lại không có lá gan thương tổn ta. Mục Doanh Doanh là một người thiện lương, Lục Ly cho nàng bảy tòa Thần Sơn, đối với Mục gia mà nói chuyện này là đại ân, nàng cảm thấy cho Lục Ly quá ít. Quan trọng nhất là... nàng muốn đi cùng Lục Ly một chuyến, nam tử này quá đặc thù, nàng sẽ luyến tiếc nếu cứ như vậy rời đi, nàng muốn bồi hắn đi nhiều hơn một đoạn đường. Coi như cuối cùng hai người không gặp mặt, thì cũng lưu lại một đoạn hồi ức tốt đẹp trong cuộc đời. Lục Ly mấp máy miệng, hỏi: - Ngươi xác định? Mục Doanh Doanh kiên định gật đầu, Lục Ly không nhiều lời nữa, Mục Doanh Doanh đi theo hắn trăm lợi không hại, có lẽ chiến lực nàng cũng không tồi, đi Phi Hoả Sơn sẽ không có nguy hiểm? - Đi thôi! Hắn khống chế Thần Hành Chu tiếp tục bay về phía trước, gương mặt đẹp của Mục Doanh Doanh hơi thay đổi, liên thanh nói: - Mau dừng lại, Phi Hoả Sơn không thể phi hành. - Hả?
Chương 3107 Kiếm hai lưỡi
Lục Ly ngẩn ra, vội vàng khống chế Thần Hành Chu ngừng lại, hắn mang theo Mục Doanh Doanh bay ra khỏi Thần Hành Chu, sau đó thu hồi Thần Hành Chu lướt sang một bên đi về phía trước, vừa đi vừa hỏi: - Sao vậy? - Toàn bộ Phi Hoả Sơn có thần văn đạo tràng cường đại! Mục Doanh Doanh sóng vai phi hành với Lục Ly, vừa đi vừa giải thích: - Bình thường cái thần văn đạo tràng cường đại này sẽ không hoạt động, một khi có người từ phía trên bay qua sẽ lập tức bị xúc động. Hoả diễm khủng bố trong địa tâm sẽ bay múa mà ra, đừng nói chúng ta, coi như đại trưởng lão nhà ngươi cũng sẽ bị đốt thành tro tàn. - Khủng bố như vậy? Lục Ly rụt đầu, hai người hạ xuống đất mặt, một đường bay vọt về phía trước, tốc độ hai người rất nhanh, chớp mắt đã bay vào trong Phi Hoả Sơn. - Thần Nữ đi theo Lục Ly tiến vào trong Phi Hoả Sơn! Gần đó có thám báo ẩn núp, đây là thám báo đỉnh cấp mà Mục Vạn Vân đã sớm triệu tập lại đây, những thám báo này ẩn núp ở xa, nên Lục Ly không phát hiện. Những thám báo đó ở xa nhìn thấy Thần Hành Chu liền nhận ra, tiếp theo nhìn thấy hai bóng người tiến vào Phi Hoả Sơn, nhẹ nhàng xác định là Lục Ly và Mục Doanh Doanh. Bọn họ không dám chặn lại, chỉ có thể phân ra một bộ phận người đi đưa tin, mấy thám báo cao cấp nhất theo dõi từ xa, không cầu có thể đuổi kịp, chỉ cầu xác định được phương hướng đại khái của hai người. - Đại trưởng lão đưa tin nói, Thần Nữ không phải thật sự bị bắt cóc? Vậy vì sao Thần Nữ không lưu lại một ít ám hiệu, đánh dấu gì đó? Mấy tên thám báo đỉnh cấp một đường đuổi theo, không nhìn thấy bất cứ dấu vết gì, mấy người đều có chút buồn bực. Theo đạo lý lấy sự thông minh của Mục Doanh Doanh, nàng có thể không dấu vết lưu lại một ít ám hiệu, như vậy cũng tiện cho mọi người đuổi theo. Tuy hai người Lục Ly và Mục Doanh Doanh một đường đi về phía trước, nhưng bước chân hai người vô cùng nhẹ, không có lưu lại bất cứ dấu vết cái gì trên mặt đất. Hai người đã thâm nhập vào Phi Hoả Sơn mấy vạn dặm, bên ngoài đều rất an toàn, dọc theo đường đi không gặp phải bất cứ nguy hiểm gì. Thế nhưng cảnh tượng bên trong Phi Hoả Sơn, khiến hai người Lục Ly mở rộng tầm mắt. Ngay cả hòn đá nơi này đều đang thả khói nhẹ, trong núi có hoả diễm bồng bềnh, những hoả diễm đó không chỉ là một loại màu sắc, mà có tới vài loại hoả diễm, một loại là màu trắng, một loại là màu đen, còn có một loại là màu lam. Nhiệt độ ba loại hoả diễm này đều có khác biệt, hình dạng cũng có khác biệt, hoả diễm màu trắng như là hoa sen, phiêu đãng du tẩu ở trong núi. Hoả diễm màu đen như là từng đầu địa long, không ngừng chui ra chui vào trên mặt đất, hoả diễm màu lam thì tương đối kỳ lạ, trực tiếp chui ra từ trong hư không, rồi lại lập tức ẩn vào trong hư không. Sau khi Lục Ly tiến vào liền thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng dao động ở bốn phía, mấy lần hoả diễm màu đen từ dưới đất bốc lên và hoả diễm màu xanh trong hư không toát ra, đều bị hắn cảm ứng được trước, mang theo Mục Doanh Doanh tránh đi. Mục Doanh Doanh cũng kiến thức được sự thần kỳ của Lục Ly, cảm giác tất cả tình huống xung quanh đều bị Lục Ly khống chế. Lục Ly không làm nàng thất vọng, mỗi lần có hoả diễm toát ra, hắn đều có thể biết trước tránh đi. Làm Mục Doanh Doanh tương đối xấu hổ chính là, bởi vì hoả diễm toát ra tương đối bất ngờ, cho nên Lục Ly không thể không nhiều lần duỗi tay bắt lấy nàng. Lúc trước nàng và Lục Ly có một lần tiếp xúc thân mật, nàng mềm nhũn ngã ở trong ngực Lục Ly, giờ phút này nàng vẫn nhỡ rõ cỗ khí tức dương cương mãnh liệt kia. Hiện tại lần lượt bị Lục Ly lôi kéo, nàng chưa bao giờ tiếp xúc thân mật cùng nam tử, tự nhiên có chút mất tự nhiên và không thích ứng. Nhưng nội tâm nàng lại có chờ mong và ngọt ngào nho nhỏ, lúc Lục Ly giữ chặt tay nàng, trong lòng nàng liền nhảy loạn, hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn. Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có thể nhận được dị trạng của Mục Doanh Doanh, bộ dạng thiếu nữ thẹn thùng cũng làm tim hắn đập thình thịch. Tuy quen biết Mục Doanh Doanh không lâu lắm, nhưng hai người lại cảm giác như đã quen từ lâu. Nữ tử này mỹ lệ, tinh khiết, thiện lương, khí chất cũng rất hấp dẫn hắn. Đương nhiên, rất nhanh Lục Ly đã ngăn chặn nội tâm rung động, trên mặt cũng không biểu lộ bất cứ thần sắc gì. Hắn sắp phải rời đi rồi, hơn nữa còn phải nghĩ biện pháp rời đi Tử Dương Đại Lục, đi đến Phi Hỏa Đại Lục xa xôi, đời này hắn không có khả năng có liên quan cùng Mục Doanh Doanh, cho nên không cần làm khổ nàng. Tình là một thanh kiếm hai lưỡi, có thể đả thương người, cũng có thể thương mình. ... - Phù phù! Đột nhiên bên trong núi lớn có một luồng hoả diễm màu đen bốc lên, thổi quét ra như hỏa long, thoáng cái bao phủ một mảnh không gian rất lớn, khí tức cực nóng tràn ngập khắp nơi, khiến không khí đều bị cuốn lên. Vốn dĩ Lục Ly và Mục Doanh Doanh đang bay về phía bên này, Lục Ly lại cảm ứng được trước, nhẹ nhàng giữ chặt cánh tay Mục Doanh Doanh, mang theo nàng bay vọt sang bên trái. Mục Doanh Doanh vô cùng ngoan ngoãn bay vọt lên theo Lục Ly, hai người vẽ ra một đường cong, bay qua bên cạnh hỏa long như thần tiên hiệp lữ. Mặt Mục Doanh Doanh không còn xuất hiện vẻ đỏ ửng nữa, nhưng mỗi lần Lục Ly lôi kéo tay nàng nội tâm nàng đều có cảm giác khác lạ, nàng cũng không có tâm tư đi quan sát tình huống bốn phía, chỉ mù quáng đi theo Lục Ly tiến về phía trước. Nhiệt độ Phi Hoả Sơn rất cao, đặc biệt là thời điểm đi ngang qua hoả diễm, nhiệt độ kia càng cao đến đáng sợ. Thế nhưng dường như Mục Doanh Doanh có bảo vật tỵ hỏa, thân thể nàng đều không đổ mồ hôi. Lục Ly không có bảo vật như vậy, thân thể hắn cường đại, nhưng cũng mồ hôi đầm đìa. - Thần văn! Tiếp tục đi về phía trước mấy vạn dặm, Lục Ly cảm ứng được thần văn tồn tại, Lục Ly có thể mơ hồ nhìn thấy dưới nền một tòa núi lớn phía trước và nham thạch có thần văn. Có lẽ những thần văn này đã tồn tại thời gian rất dài, nên đứt quãng, không hoàn chỉnh, cũng không biết có tác dụng đặc biệt hay không.
Chương 3108 Nhưng có thỉnh cầu
- Ong! Trong cơ thể Lục Ly hiện lên một đạo hồng quang, Huyết Linh Nhi đi ra ngoài, Mục Doanh Doanh dùng thần niệm đảo qua, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, nhịn không được tò mò hỏi: - Lục công tử, đây là thứ gì vậy? - Một cái mị linh, có thể tra xét thần văn! Lục Ly giải thích đơn giản một chút, Huyết Linh Nhi dạo một vòng ở phía trước, truyền âm cho Lục Ly nói: - Chủ nhân, nơi này có thần văn đạo tràng, tuy đã bị phá hư, thế nhưng có vài nơi vẫn không nên đụng vào, nếu không sẽ có chút phiền phức, ngươi đi theo ta tiến về phía trước. - Ta mang ngươi đi! Lục Ly liếc mắt nhìn Mục Doanh Doanh một cái, lại vươn tay ra cầm lấy tay Mục Doanh Doanh, mang nàng chạy như bay về phía trước. Huyết Linh Nhi nhanh chóng xuyên toa dưới nền đất, Lục Ly lập tức đi theo nó tiến về phía trước. - Ngô! Xung quanh đều là thần văn, Lục Ly lại mang theo nàng bay nhanh đi tới, một đường không có xúc động qua bất cứ thần văn gì, chuyện này làm cho Mục Doanh Doanh càng thêm kinh ngạc. Xung quanh có rất nhiều thần văn, tuy đã bị tàn phá, nhưng hơi không cẩn thận xúc động khẳng định sẽ có đại phiền toái, thần văn nơi này có tiếng rất khủng bố, bao nhiêu võ giả đi vào đều chết ở bên trong? - Hài cốt? Đột nhiên Mục Doanh Doanh kinh hô một tiếng, nàng nhìn thấy ở phía trước có một ít hài cốt, những hài cốt đó đều bị dập nát, hẳn là võ giả đi ngang qua nơi này, bị thần văn đạo tràng giết chết. Lục Ly không đổi sắc, ngược lại lộ ra một nụ cười nhàn nhạt nói: - Không có việc gì, ta mang ngươi đi, sẽ không xảy ra chuyện. Lục Ly tiếp tục mang theo Mục Doanh Doanh đi về phía trước, nội tâm Mục Doanh Doanh ấm áp, vào giờ phút này tinh thần nàng cũng có chút hoảng hốt, hy vọng cứ mãi như vậy, được nam tử trước mắt dắt tay đi đến tận cùng thế giới. - Hưu! Thân hình Lục Ly như quỷ mị, gần như không có dừng lại, đối với Huyết Linh Nhi hắn hoàn toàn tín nhiệm, chỉ cần Huyết Linh Nhi không dừng lại, hắn sẽ không dừng lại. Hài cốt trên đường càng ngày càng nhiều, trên cơ bản hoặc là bị chặt đứt, hoặc là một vài chỗ bị dập nát, rõ ràng bị chết rất thảm. Thần văn nơi này vô cùng khủng bố, bản thân Lục Ly cũng có thể cảm ứng được, càng ngày xung quanh càng nhiều thần văn, rất nhiều cục đá thoạt nhìn bình thường, nhưng bên trong toàn là thần văn rậm rạp. - Chủ nhân! Sau khi đi về phía trước mấy ngàn dặm, đột nhiên Huyết Linh Nhi ngừng lại, nó truyền âm nói: - Phía trước có quái vật, ẩn núp ở trong cục đá, hình thể rất nhỏ, muốn tránh đi hay không? - Xuất hiện tà ma sao? Ánh mắt Lục Ly lộ ra một tia tò mò, hắn vẫy vẫy tay, để Huyết Linh Nhi tiếp tục đi về phía trước. Hắn muốn xuyên qua Phi Hoả Sơn, sớm hay muộn cũng phải đối diện với tà ma quái thú, nếu đã như vậy hiện tại không thể tránh đi, phải thăm dò rõ ràng đặc thù của những quái vật này một chút, miễn cho về sau bị đánh đến trở tay không kịp. - Có tà ma quái thú xuất hiện! Lục Ly nói với Mục Doanh Doanh một câu, nàng lập tức tỉnh ngộ lại, ánh mắt có chút hoảng hốt trở nên thanh minh, trên mặt nàng lộ ra một tia e lệ, không ngờ ở địa phương nguy hiểm như thế... nàng lại thất thần. - Phanh phanh phanh phanh! Vô số viên đá ở phía trước vỡ vụn, tiếp theo từng con quái thú nho nhỏ bay ra. Những quái thú đó chỉ lớn cỡ đầu người, bộ dạng cực xấu xí, như là từng con bò sát, trên người còn có rất nhiều gai nhọn, miệng đặc biệt lớn, toàn thân lửa đỏ, có mười mấy cái chân. - Ục ục! Đám quái thú vừa phát ra thanh âm quái dị, vừa vọt tới chỗ hai người, tốc độ rất nhanh, Lục Ly suy nghĩ một chút U Linh Vương trong Thiên Tà Châu xuất hiện, phóng về phía những con quái thú đó. - Đây là U Linh Vương? Hai mắt Mục Doanh Doanh sáng ngời, U Linh Vương vô cùng nổi danh, sau khi đầu U Linh Vương này ra, khí tức trên người và tốc độ khủng bố của nó làm Mục Doanh Doanh cảm giác danh bất hư truyền. - Phanh phanh phanh! U Linh Vương vọt qua, múa may lợi trảo, từng con quái thú bị xé rách, trong miệng những quái thú đó phun ra từng đạo hoả diễm, không ngờ vảy ngoài của U Linh Vương bị hủy đi không ít, rất nhiều nơi bị bỏng rát. - Những quái vật đó phun ra hoả diễm thật mạnh. Lục Ly nhíu mày nói, Mục Doanh Doanh giải thích: - Đây là Hỏa Thứ Trùng, không chỉ có ở Phi Hoả Sơn, mà một vài nơi ở La Sát Hải cũng có, rất dễ thấy ở Tam Trọng Thiên. Lực công kích đúng là không tồi, võ giả không đạt tới Tứ Kiếp, gặp phải sẽ có phiền toái rất lớn. Lục Ly đã nhìn ra, tốc độ Hỏa Thứ Trùng hơi chậm một chút, đúng là võ giả Tứ Kiếp có thể nhẹ nhàng tránh đi, nếu võ giả Tam Kiếp gặp phải nói, vậy đoán chừng sẽ có đại phiền toái. U Linh Vương liên tục chớp động, nhẹ nhàng xé rách từng con Hỏa Thứ Trùng, chờ đến khi mấy chục con Hỏa Thứ Trùng bị đánh chết, trên người nó cũng có rất nhiều vết bỏng rát, tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng làm nó rất khó chịu. Lục Ly vội vàng thu U Linh Vương đi vào, để ở trong một cái đại điện Thiên Tà Châu, toàn bộ Thần Sơn đã cho Mục Doanh Doanh, bảo vật của Lục Ly đều chuyển vào Thiên Tà Châu, những u tuyền kia cũng dời đến Thiên Tà Châu. - Cái không gian Thần Khí này của ngươi cấp bậc hơi thấp. Mục Doanh Doanh nhìn lướt qua Thiên Tà Châu, Lục Ly đã có chí bảo như Thần Hành Chu, vì sao không gian Thần Khí lại thấp như thế? Lục Ly cười khổ một tiếng nói: - Ta có một cái không gian Thần Khí không tồi, thế nhưng cho ngươi rồi. - Cửu Kỳ Sơn? Mục Doanh Doanh bừng tỉnh, tiếp theo có chút ngượng ngùng, Cửu Kỳ Sơn thật sự là một kiện không gian Thần Khí rất tốt. Nàng trầm ngâm một lát, hạt châu màu đỏ trong tay chợt lóe, thân hình nàng tiến vào trong hạt châu, một lát sau nàng từ trong hạt châu chui ra, đưa hạt châu cho Lục Ly nói: - Hạt châu này gọi là Thiên Ly Châu, xem như không gian Thần Khí tương đối cao cấp, Lục công tử tặng Cửu Kỳ Sơn cho chúng ta, hạt châu này coi như là Mục gia tặng cho ngươi. - Hả!
Chương 3109 Bị nhốt
Lục Ly tiến vào trong cái không gian Thần Khí này, không gian Thần Khí này thật sự là bảo vật không tồi, phẩm cấp cao hơn so với Thiên Tà Châu nhiều, không gian bên trong cũng lớn hơn. Mục Doanh Doanh nói là Mục gia đưa cho hắn, thật ra là nàng tự mình đưa cho Lục Ly, Lục Ly trầm ngâm một lát tiếp nhận hạt châu này, ánh mắt chân thành nhìn Mục Doanh Doanh nói: - Doanh Doanh tiểu thư, ta thiếu ngươi một cái ân tình, nếu về sau còn có cơ hội gặp mặt, Lục mỗ lại có năng lực mà nói, ngươi có yêu cầu gì, nhất định toàn lực ứng phó. Đánh chết Hỏa Thứ Trùng ở xung quanh, Lục Ly và Mục Doanh Doanh tiếp tục đi về phía trước, Huyết Linh Nhi vẫn không có dừng lại, một đường tra xét. Đồng thời nó ghi nhớ tất cả thần văn trên đường lại, trở về có thể chậm rãi nghiên cứu, ngày thường nó không có việc gì, cả ngày sẽ nghiên cứu thần văn, nó cũng thích nghiên cứu những thứ này. Có Huyết Linh Nhi dẫn đường, Lục Ly và Mục Doanh Doanh đi về phía trước rất thuận lợi, hai người gần như không có dừng lại, một đường nhắm thẳng phía đông mà đi. Quả nhiên nơi này chỗ nào cũng là thần văn, có lẽ lão ma lúc trước rất có năng lực trên phương diện thần văn, toàn bộ Phi Hoả Sơn đều bố trí thần văn, rất nhiều thần văn còn vô cùng cường đại. Nếu không phải bị phá mở, hai người Lục Ly muốn nhẹ nhàng đi qua, thực sự là vô cùng khó khăn. Trên đường hai người còn gặp phải vài loại tà ma quái thú, Hỏa Thứ Trùng, Hỏa Phong Xà, Hoả Vân Báo vân vân, tà ma nơi này không tính là quá mạnh, cũng không tính là quá yếu, nếu võ giả Tam Kiếp gặp phải tám chín phần mười sẽ chết ở bên trong. Lục Ly gần như không cần động thủ, chỉ dựa vào công kích của U Linh Vương, thỉnh thoảng hắn sẽ thả ra một ít Phong Ma Thú, đương nhiên chỉ thả ra mấy chục con, không đến mức thả ra hơn trăm con. Tuy chỉ thả ra mấy chục con Phong Ma Thú, cùng nhau công kích, nhưng thanh thế và tình cảnh kia cũng dọa tới Mục Doanh Doanh. Mấy chục cột sáng bắn xuyên qua, mười mấy đầu Hoả Vân Báo phía trước lập tức biến thành bột mịn. Cái loại hình ảnh chấn động to lớn này, vẫn luôn vờn quanh ở trong đầu Mục Doanh Doanh, nàng có một cái nhận thức hoàn toàn mới đối với thực lực của Lục Ly. Trên đường đánh chết nhiều tà ma quái thú như vậy, coi như thanh trừ toàn bộ thi thể, thì cũng không cách nào xoá bỏ dấu vết công kích. Cho nên hành tung của hai người Lục Ly khẳng định bị bại lộ, nhưng Lục Ly đã không lo được như vậy nhiều, hắn chỉ có thể một đường nhanh chóng đi qua, tranh thủ trước khi địch nhân đuổi theo đi ngang qua Phi Hoả Sơn. Hắn và Mục Doanh Doanh đã tính thử một chút, coi như các trưởng lão Mục Vạn Vân và La Sát Cung Địa Ngục Phủ mở ra vực môn, muốn đến Phi Hoả Sơn, cũng chậm hơn so với hai người một hai ngày. Một hai ngày thời gian, chỉ cần hai người không ngừng dừng lại một đường đi về phía trước, coi như tốc độ đám người Mục Vạn Vân có nhanh hơn nữa cũng vô dụng, hẳn là hai người có cơ hội đi qua Phi Hoả Sơn trước khi bọn họ đuổi theo. Sở dĩ phán đoán như vậy, là bởi vì có Huyết Linh Nhi tồn tại, trên đường hai người không cần đi quản thần văn, một đường nhẹ nhàng đi qua. Cho dù cường giả phía sau có người hiểu thần văn, thì cũng không có khả năng dễ dàng như thế, cuối cùng cũng phải tốn một ít thời gian đi tra xét, cho nên tuy thực lực người phía sau mạnh hơn so với bọn họ, nhưng không nhất định đuổi kịp các nàng. Ba ngày! Hai người đi được ba ngày, cũng coi như tiếp cận khu vực trung tâm Phi Hoả Sơn, tốc độ hai người bắt đầu chậm lại, không phải vì tà ma quái thú nơi này cường đại hơn, mà là vị thần văn nơi này càng ngày càng dày đặc, càng ngày càng khủng bố. Thần văn ở khu vực trung tâm không có bị phá hư quá nhiều, cho nên Huyết Linh Nhi không cách nào dễ dàng tìm được con đường an toàn, cần tốn thời gian nhất định đi tra xét. - Hô hô! Hoả diễm nơi này cũng càng ngày càng nhiều, thỉnh thoảng trong hư không sẽ có hoả diễm màu lam toát ra, dưới đất cũng có hỏa long màu đen gào thét chui lên, coi như hai người Lục Ly bất động, cũng sẽ có hoả diễm chủ động tới công kích. Giờ phút này hai người đứng ở trước cửa một cái sơn cốc, xung quanh đều là thần văn, Huyết Linh Nhi vẫn đang tra xét, Lục Ly và Mục Doanh Doanh ngồi xếp bằng ở một bên nghỉ ngơi. Sau khi thời gian trôi qua gần nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Chủ nhân, ta phát hiện đã đi sai đường, tới nơi này dường như không có đường, chúng ta chỉ có hai con đường có thể đi, hoặc là tiến vào sơn cốc phía trước, hoặc là lui về. - Vào sơn cốc? Trên mặt Lục Ly lộ ra một tia ngưng trọng, loại địa phương như sơn cốc tốt nhất là không nên đi vào, đi vào rất dễ không ra được. Bốn phía sơn cốc này đều là núi cao, chỉ có một cái cửa ra vào, đi vào thì dễ đoán chừng ra sẽ khó khăn. Hắn trầm ngâm một lát dò hỏi: - Nếu chúng ta lui về, phải đi đường rất xa sao? - Khoảng hai ba canh giờ! Huyết Linh Nhi truyền âm, Lục Ly lại do dự lần nữa, lui về mất hai ba canh giờ? Như vậy sẽ lãng phí bốn năm canh giờ đi đường, chuyện này không phải là chuyện tốt. - Ngươi vào sơn cốc tra xét một chút? Nhìn xem có đường ra hay không! Lục Ly vẫy tay, Huyết Linh Nhi lập tức từ dưới nền đất đi vào sơn cốc, Mục Doanh Doanh cảm ứng được dao động của Huyết Linh Nhi, tò mò hỏi: - Làm sao vậy? - Không có đường! Lục Ly mở to mắt nói: - Hoặc là vào sơn cốc, hoặc là lui về. Lui về sẽ tốn bốn năm canh giờ. Mày liễu của Mục Doanh Doanh nhăn lại, nhìn sơn cốc phía trước nói: - Tốt nhất không nên đi vào, thần văn trong sơn cốc rất khủng bố. Ân... Ngươi bảo mị linh của ngươi đi vào thăm dò đường, nếu có đường ra có thể vào cốc thử xem! Lục Ly hơi gật đầu, đoán chừng qua ba nén hương thời gian, Huyết Linh Nhi lui trở về, truyền âm nói: - Đã tra xét rõ ràng, đúng là nơi này có thần văn cường đại, thế nhưng có địa phương bị phá hư, hẳn là có đường ra, thế nhưng ta cần thời gian đi tra xét. - Vậy đi vào thôi!
Chương 3110 Mạnh mẽ phá trận
Lục Ly rất tin tưởng Huyết Linh Nhi, quay lại đường vòng quá xa, nếu có thể đi qua sơn cốc, vậy sẽ tiết kiệm được không ít thời gian. Hắn mang theo Mục Doanh Doanh tiến vào sơn cốc, sơn cốc này rất lớn, bên trong không có tà ma quái vật, thế nhưng thỉnh thoảng vẫn có hỏa long màu đen bay ra. Thứ đặc biệt duy nhất bên trong sơn cốc, chính là rất nhiều hài cốt, hẳn là nơi này đã từng chết không ít người. Hai người dùng thần niệm tra xét bên trong sơn cốc một lần, sau khi xác định không có nguy hiểm, hai người đều hơi bớt lo, nếu sơn cốc này không có đường ra, hai người vẫn là có thể nhẹ nhàng quay lại. Huyết Linh Nhi bay tới bay lui, tra xét khắp nơi trong sơn cốc, Lục Ly và Mục Doanh Doanh tiếp tục chờ đợi, một lát sau Mục Doanh Doanh lấy ra một cái bảo tháp, nói với Lục Ly: - Nơi này quá nóng, hay là chúng ta đi vào uống trà, chờ đợi một lát? - Được! Lục Ly gật đầu, âm thầm nghĩ tiểu thư đại gia tộc thật nhiều bảo vật, không lâu trước đây mới tặng một hạt châu, hiện tại lại lấy ra một kiện không gian Thần Khí khác. Hai người đi vào không gian Thần Khí, bên trong là một cái tiểu điện, bố trí rất ấm áp, xem ra là địa phương ngày thường Mục Doanh Doanh dùng để ở. - Lục công tử chờ một chút, ta đi rất nhanh sẽ trở lại! Mục Doanh Doanh mời Lục Ly ngồi xuống, tiếp theo đỏ mặt rời đi, qua hai nén hương Mục Doanh Doanh trở lại, thay một bộ váy mới, hẳn là đi tắm, trên người còn có mùi hương nhàn nhạt. Mục Doanh Doanh mang nước trà đến, tự mình pha trà cho Lục Ly, tiểu thư sinh ra trong đại gia tộc rất khác biệt, rõ ràng đã học tập qua pha trà, động tác rất là ưu nhã. Mỹ nhân trước mặt, nước trà thơm mát, thưởng trà ngon, ngắm mỹ nhân, Lục Ly cũng có chút say, đã rất lâu rồi hắn không hưởng thụ qua thời gian nhàn nhã như vậy. Hai người không nói chuyện, nhìn tình huống Mục Doanh Doanh cũng rất hưởng thụ không khí như vậy, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc nhìn Lục Ly một cái, trên mặt đẹp lộ ra một tầng đỏ nhạt. Giờ phút này nàng lại có một ý niệm, nếu thời gian dừng lại ở đây thì tốt bao nhiêu? Thời gian yên tĩnh kéo dài được một nửa thì bị đánh vỡ, giọng nói của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, xảy ra vấn đề rồi, nơi này còn có một cái thần văn đạo tràng bị che giấu, rất cường đại, ta căn bản không cách nào phá giải, ngươi chỉ có thể lui về. - Lui về? Trên mặt Lục Ly lộ ra một tia chua xót, ngây ngốc ở bên trong sơn cốc lâu như vậy, hiện tại lại lui về mà nói, vậy sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, khả năng bị địch nhân đuổi theo sẽ lớn hơn nữa. Tuy lãng phí thời gian, nhưng Lục Ly cũng không có biện pháp, cuối cùng cũng không có khả năng mạnh mẽ xông vào? Huyết Linh Nhi đã nói nơi này còn có một cái thần văn đạo tràng cường đại, ngay cả nó cũng bó tay không có biện pháp, Lục Ly mạnh mẽ đi vào chỉ đường chết. Hắn giải thích với Mục Doanh Doanh một chút, hai người ra khỏi bảo tháp, theo đường cũ lui về, Huyết Linh Nhi cũng rút lui về hướng cửa sơn cốc. Lúc hai người sắp bước ra khỏi cửa sơn cốc, đột nhiên dị biến phát sinh. Vào giờ phút này toàn bộ sơn cốc hơi chấn động, tiếp theo dưới cửa sơn cốc có từng đầu hỏa long màu đen toát ra, vậy mà hoàn toàn phong tỏa cửa sơn cốc. - Hả! Lục Ly và Mục Doanh Doanh liếc nhau, sắc mặt hai người đều thay đổi, cửa sơn cốc không chỉ có một con hỏa long, mà là nhiều không đếm được, bao phủ toàn bộ cửa sơn cốc. Những con hỏa long màu đen đó chui ra chui vào, nhiệt độ cực nóng tràn ngập đến, hai người cách đó mấy ngàn mét cũng cảm thấy cả người bị thiêu đốt lên. Những con hỏa long màu đen này không ngừng chui ra chui vào, căn bản không cách nào tiến lên, trừ phi hai người bay qua từ trên cao. Vấn đề là… Ai dám lên cao, một khi xúc động toàn bộ thần văn đạo tràng Phi Hoả Sơn, vậy sẽ chết rất thảm. Hai người quan sát một lát, đều có chút bó tay, truyền âm của Huyết Linh Nhi lại vang lên: - Chủ nhân không xong rồi, không biết vì sao cái thần văn đạo tràng bị che giấu kia đã kích phát, hiện tại cái thần văn đạo tràng này mở ra, có lẽ tạm thời chúng ta sẽ không ra được. - Không ra được? Đầu Lục Ly to ra, nếu bị nhốt ở chỗ này một hai ngày, đoán chừng các trưởng lão Mục gia La Sát Cung Địa Ngục Phủ sẽ có thể tìm tới nơi này, đến lúc đó coi như Huyết Linh Nhi phá giải được thần văn, hắn cũng khó thoát khỏi cái chết. - Có nắm chắc phá giải hay không? Lục Ly vội vàng dò hỏi, Huyết Linh Nhi không có lập tức trả lời, mà du tẩu tra xét dưới nền đất, qua một nén nhang, nó truyền âm nói: - Không đoán được, ta cần thời gian tra xét, có thể nửa ngày là phá giải, hoặc có thể là mấy ngày, mấy tháng, thế nhưng… Ta cảm giác có cơ hội phá giải. - Hả... Đầu Lục Ly to ra, nếu mấy tháng thời gian, hắn cũng chỉ có thể chờ chết. Hắn trầm ngâm lên, Mục Doanh Doanh dò hỏi: - Thế nào? Không phá giải được sao? - Tạm thời không được! Lục Ly lắc đầu nói: - Cần thời gian nhất định, ta cảm giác ít nhất cần mấy ngày, nếu không… Chúng ta cưỡi Thần Hành Chu trực tiếp bay ra? - Vạn lần không được! Gương mặt Mục Doanh Doanh lập tức thay đổi, lắc đầu nói: - Ngàn vạn lần không được bay lên trời, đã có vô số người chứng thực, lên trời cao hẳn phải chết không thể nghi ngờ, tuy tốc độ Thần Hành Chu nhanh, nhưng ta đoán trong nháy mắt sẽ bị phá huỷ. - Vậy chỉ có thể chờ! Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, để Huyết Linh Nhi nhanh chóng đi phá giải, thật ra Mục Doanh Doanh không lo lắng an toàn của mình, dù sao cường giả Mục gia cũng sẽ đuổi tới bên này, coi như thần văn nơi này cường đại, thì cũng có thể dùng lực lượng cường đại mạnh mẽ phá vỡ. Lần này chờ chính là ba nén hương thời gian, Huyết Linh Nhi truyền đến tin tức chuẩn xác: - Chủ nhân, ta có nắm chắc phá vỡ, thậm chí có nắm chắc khống chế thần văn đạo tràng nơi này, thế nhưng ít nhất cần năm sáu ngày thời gian. - Không cần khống chế! Lục Ly lập tức nói: - Chỉ cần phá giải một con đường sống là được, tốc độ phải nhanh! - Được!
Phải biết rằng đây chính là chuyện đại tổn hại danh dự Mục Doanh Doanh. Mục Doanh Doanh không chỉ đại biểu cá nhân nàng, nàng là Thần Nữ, nên nàng còn đại biểu cả Mục gia. Lục Ly bắt cóc không chỉ là Thần Nữ Mục gia, mà còn là thể diện Mục gia! Một đại gia tộc quan trọng nhất là thể diện, trừ phi Mục Doanh Doanh điên rồi, sao có thể phối hợp với Lục Ly? Coi như Lục Ly lấy ra mảnh nhỏ một kiện thánh binh cũng không đáng. Mục Vạn Vân không nghĩ ra, thế nhưng hắn tin tưởng lão gia tử, ánh mắt lão gia tử vô cùng tinh tường, hắn là một người có trí tuệ. Năm đó Mục gia thiếu chút nữa gặp tai ương diệt tộc, chính lão gia tử đã một mình vực lại Mục gia, còn làm cho Mục gia trở thành một trong những thế lực mạnh nhất La Sát Hải. - Làm sao vậy? Đại trưởng lão nghi hoặc hỏi một câu, Mục Vạn Vân lắc đầu nói: - Không có gì, tiếp tục đuổi theo. Tự nhiên có một số việc Mục Vạn Vân sẽ không nói cho đại trưởng lão, vẫn nên chờ đến khi đuổi theo được Lục Ly rồi nói. Thế nhưng lần này hắn dẫn người đuổi theo non nửa canh giờ, lại có người tiến đến đưa tin, một tên thám báo nói Lục Ly Mục Doanh Doanh đã đến bờ biển, Mục Doanh Doanh bảo người truyền tin cho hắn nói. - Không cần chặn lại, tới địa phương an toàn, tự nhiên hắn sẽ thả ta! Mục Vạn Vân liên tục nhắc lại lời Mục Doanh Doanh truyền đến, nội tâm hắn càng thêm kinh nghi, chẳng lẽ những gì lão gia tử suy đoán đều chính xác? Mục Doanh Doanh thực sự không bị bắt cóc, mà là cùng Lục Ly diễn kịch? Rốt cuộc Lục Ly đã lấy ra cái gì? Hay là Mục Doanh Doanh bị Lục Ly mê luyến, nhất kiến chung tình? Vì hắn không tiếc hủy diệt danh dự của chính mình? Mục Vạn Vân vẫn không nghĩ ra, lần này hắn trầm ngâm ước chừng nửa nén hương, mới triệu tập thám báo tới truyền âm nói: - Ngươi đi truyền mệnh lệnh của tộc trưởng cho tất cả trưởng lão, bảo bọn họ theo lệnh mà hành sự. Mặt khác rút lui đại bộ phận thám báo và võ giả bình thường, dù sao đến Phi Hoả Sơn bọn họ cũng không giúp được gì. Mục Vạn Vân dặn dò một hồi, lại tiếp tục đi về phía trước, lần này đại trưởng lão không có hỏi nhiều. Nhưng hắn cảm giác có chút không đúng, xem ra Mục gia không quá tình nguyện xuất lực? Thế nhưng không sao cả, hắn tin tưởng chỉ cần hắn đến được Phi Hoả Sơn, sẽ có thể nhẹ nhàng đuổi theo Lục Ly, sau đó mang Lục Ly về, bất kể là người hay là… Thi thể. Thật ra trên đường đi Phi Hoả Sơn, cũng có người chặn lại, thế nhưng đều là một vài tiểu võ giả, không nói Lục Ly “Bắt cóc” Mục Doanh Doanh, coi như cho bọn chặn hắn lại, cũng không có năng lực này. Lục Ly thay đổi phương hướng, một đường vô cùng thuận lợi đến Phi Hoả Sơn, lúc Lục Ly nhìn thấy Phi Hoả Sơn, tuy hắn kiến thức rộng rãi, nhưng vẫn bị chấn động thật sâu. Nơi xa có một ngọn núi lớn đâm xuyên mây, liên miên phập phồng, nhìn không thấy cuối. Núi non cao ngất Lục Ly đã thấy nhiều, nhưng toàn bộ núi non bao phủ ở trong hoả diễm thì rất hiếm thấy. Ngọn núi kia hoàn toàn trụi lủi, không có bất cứ hoa cỏ cây cối gì, nếu có chỉ là núi non trụi lủi, và đầy trời hoả vân. Không sai, chính là hoả vân, Lục Ly đứng từ xa nhìn lại, nhìn thấy từng mảnh hoả vân phiêu đãng trên ngọn núi kia, từng đoàn hoả diễm du tẩu phiêu đãng ở trên trời, khí tức nóng cháy ập vào trước mặt. Khoảng cách từ chỗ Lục Ly đến Hỏa Vân Sơn còn mấy ngàn dặm, hơn nữa còn ở trong Thần Hành Chu, nhưng hắn đã có thể cảm nhận được khí tức cực nóng. Trong không khí tràn ngập khí tức khô nóng và lưu huỳnh, khiến người ta cảm thấy bực mình và hít thở không thông. Sau khi Lục Ly khống chế Thần Hành Chu đi về phía trước mấy trăm dặm, hắn khống chế Thần Hành Chu ngừng lại, hắn đứng dậy chắp tay nói: - Được rồi, Doanh Doanh tiểu thư, đoạn đường này đã khiến ngươi chịu ấm ức, chúng ta chia tay ở đây đi, nếu ngày sau có duyên, Lục mỗ sẽ đến cảm tạ đại ân của ngươi. Mục Doanh Doanh đứng dậy đáp lễ, Lục Ly lấy Thần Sơn ra đưa cho Mục Doanh Doanh, sau nàng tiếp nhận xong vẫn không có rời đi, ngược lại mở miệng nói: - Lục công tử, ta tiễn ngươi vào Phi Hoả Sơn, chờ ngươi tiến vào Mai Khê Lĩnh chúng ta lại chia tay. - Hả? Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ kinh ngạc, còn có con tin chủ động yêu cầu bị bắt cóc sao? Phi Hoả Sơn nguy hiểm như nào hẳn là Mục Doanh Doanh rõ ràng hơn so với hắn, đầu óc Mục Doanh Doanh bị cửa kẹp rồi sao, tại sao lại đi mạo hiểm cùng hắn? Lục Ly cười khổ nói: - Sao Doanh Doanh tiểu thư phải khổ như vậy? Phi Hoả Sơn nguy hiểm như thế, hơn nữa khẳng định người nhà ngươi sẽ đuổi lại đây, hơi không cẩn thận liên luỵ ngươi xảy ra chuyện, ta chết trăm lần cũng không cách nào chuộc tội. - Không nghiêm trọng như vậy! Mục Doanh Doanh giơ Thần Sơn trong tay lên nói: - So sánh với chuyện Doanh Doanh làm, Lục công tử cho chúng ta càng nhiều, nếu Doanh Doanh không giúp Lục công tử một chút, lương tâm sẽ bất an. Hơn nữa ta nghe danh Phi Hoả Sơn đã lâu, cũng muốn đi vào dạo chơi một chút, Doanh Doanh vẫn có một ít năng lực tự bảo vệ mình, lại nói... phía bắc là địa bàn Mục gia chúng ta, mấy nhà còn lại không có lá gan thương tổn ta. Mục Doanh Doanh là một người thiện lương, Lục Ly cho nàng bảy tòa Thần Sơn, đối với Mục gia mà nói chuyện này là đại ân, nàng cảm thấy cho Lục Ly quá ít. Quan trọng nhất là... nàng muốn đi cùng Lục Ly một chuyến, nam tử này quá đặc thù, nàng sẽ luyến tiếc nếu cứ như vậy rời đi, nàng muốn bồi hắn đi nhiều hơn một đoạn đường. Coi như cuối cùng hai người không gặp mặt, thì cũng lưu lại một đoạn hồi ức tốt đẹp trong cuộc đời. Lục Ly mấp máy miệng, hỏi: - Ngươi xác định? Mục Doanh Doanh kiên định gật đầu, Lục Ly không nhiều lời nữa, Mục Doanh Doanh đi theo hắn trăm lợi không hại, có lẽ chiến lực nàng cũng không tồi, đi Phi Hoả Sơn sẽ không có nguy hiểm? - Đi thôi! Hắn khống chế Thần Hành Chu tiếp tục bay về phía trước, gương mặt đẹp của Mục Doanh Doanh hơi thay đổi, liên thanh nói: - Mau dừng lại, Phi Hoả Sơn không thể phi hành. - Hả?
Chương 3107 Kiếm hai lưỡi
Lục Ly ngẩn ra, vội vàng khống chế Thần Hành Chu ngừng lại, hắn mang theo Mục Doanh Doanh bay ra khỏi Thần Hành Chu, sau đó thu hồi Thần Hành Chu lướt sang một bên đi về phía trước, vừa đi vừa hỏi: - Sao vậy? - Toàn bộ Phi Hoả Sơn có thần văn đạo tràng cường đại! Mục Doanh Doanh sóng vai phi hành với Lục Ly, vừa đi vừa giải thích: - Bình thường cái thần văn đạo tràng cường đại này sẽ không hoạt động, một khi có người từ phía trên bay qua sẽ lập tức bị xúc động. Hoả diễm khủng bố trong địa tâm sẽ bay múa mà ra, đừng nói chúng ta, coi như đại trưởng lão nhà ngươi cũng sẽ bị đốt thành tro tàn. - Khủng bố như vậy? Lục Ly rụt đầu, hai người hạ xuống đất mặt, một đường bay vọt về phía trước, tốc độ hai người rất nhanh, chớp mắt đã bay vào trong Phi Hoả Sơn. - Thần Nữ đi theo Lục Ly tiến vào trong Phi Hoả Sơn! Gần đó có thám báo ẩn núp, đây là thám báo đỉnh cấp mà Mục Vạn Vân đã sớm triệu tập lại đây, những thám báo này ẩn núp ở xa, nên Lục Ly không phát hiện. Những thám báo đó ở xa nhìn thấy Thần Hành Chu liền nhận ra, tiếp theo nhìn thấy hai bóng người tiến vào Phi Hoả Sơn, nhẹ nhàng xác định là Lục Ly và Mục Doanh Doanh. Bọn họ không dám chặn lại, chỉ có thể phân ra một bộ phận người đi đưa tin, mấy thám báo cao cấp nhất theo dõi từ xa, không cầu có thể đuổi kịp, chỉ cầu xác định được phương hướng đại khái của hai người. - Đại trưởng lão đưa tin nói, Thần Nữ không phải thật sự bị bắt cóc? Vậy vì sao Thần Nữ không lưu lại một ít ám hiệu, đánh dấu gì đó? Mấy tên thám báo đỉnh cấp một đường đuổi theo, không nhìn thấy bất cứ dấu vết gì, mấy người đều có chút buồn bực. Theo đạo lý lấy sự thông minh của Mục Doanh Doanh, nàng có thể không dấu vết lưu lại một ít ám hiệu, như vậy cũng tiện cho mọi người đuổi theo. Tuy hai người Lục Ly và Mục Doanh Doanh một đường đi về phía trước, nhưng bước chân hai người vô cùng nhẹ, không có lưu lại bất cứ dấu vết cái gì trên mặt đất. Hai người đã thâm nhập vào Phi Hoả Sơn mấy vạn dặm, bên ngoài đều rất an toàn, dọc theo đường đi không gặp phải bất cứ nguy hiểm gì. Thế nhưng cảnh tượng bên trong Phi Hoả Sơn, khiến hai người Lục Ly mở rộng tầm mắt. Ngay cả hòn đá nơi này đều đang thả khói nhẹ, trong núi có hoả diễm bồng bềnh, những hoả diễm đó không chỉ là một loại màu sắc, mà có tới vài loại hoả diễm, một loại là màu trắng, một loại là màu đen, còn có một loại là màu lam. Nhiệt độ ba loại hoả diễm này đều có khác biệt, hình dạng cũng có khác biệt, hoả diễm màu trắng như là hoa sen, phiêu đãng du tẩu ở trong núi. Hoả diễm màu đen như là từng đầu địa long, không ngừng chui ra chui vào trên mặt đất, hoả diễm màu lam thì tương đối kỳ lạ, trực tiếp chui ra từ trong hư không, rồi lại lập tức ẩn vào trong hư không. Sau khi Lục Ly tiến vào liền thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng dao động ở bốn phía, mấy lần hoả diễm màu đen từ dưới đất bốc lên và hoả diễm màu xanh trong hư không toát ra, đều bị hắn cảm ứng được trước, mang theo Mục Doanh Doanh tránh đi. Mục Doanh Doanh cũng kiến thức được sự thần kỳ của Lục Ly, cảm giác tất cả tình huống xung quanh đều bị Lục Ly khống chế. Lục Ly không làm nàng thất vọng, mỗi lần có hoả diễm toát ra, hắn đều có thể biết trước tránh đi. Làm Mục Doanh Doanh tương đối xấu hổ chính là, bởi vì hoả diễm toát ra tương đối bất ngờ, cho nên Lục Ly không thể không nhiều lần duỗi tay bắt lấy nàng. Lúc trước nàng và Lục Ly có một lần tiếp xúc thân mật, nàng mềm nhũn ngã ở trong ngực Lục Ly, giờ phút này nàng vẫn nhỡ rõ cỗ khí tức dương cương mãnh liệt kia. Hiện tại lần lượt bị Lục Ly lôi kéo, nàng chưa bao giờ tiếp xúc thân mật cùng nam tử, tự nhiên có chút mất tự nhiên và không thích ứng. Nhưng nội tâm nàng lại có chờ mong và ngọt ngào nho nhỏ, lúc Lục Ly giữ chặt tay nàng, trong lòng nàng liền nhảy loạn, hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn. Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có thể nhận được dị trạng của Mục Doanh Doanh, bộ dạng thiếu nữ thẹn thùng cũng làm tim hắn đập thình thịch. Tuy quen biết Mục Doanh Doanh không lâu lắm, nhưng hai người lại cảm giác như đã quen từ lâu. Nữ tử này mỹ lệ, tinh khiết, thiện lương, khí chất cũng rất hấp dẫn hắn. Đương nhiên, rất nhanh Lục Ly đã ngăn chặn nội tâm rung động, trên mặt cũng không biểu lộ bất cứ thần sắc gì. Hắn sắp phải rời đi rồi, hơn nữa còn phải nghĩ biện pháp rời đi Tử Dương Đại Lục, đi đến Phi Hỏa Đại Lục xa xôi, đời này hắn không có khả năng có liên quan cùng Mục Doanh Doanh, cho nên không cần làm khổ nàng. Tình là một thanh kiếm hai lưỡi, có thể đả thương người, cũng có thể thương mình. ... - Phù phù! Đột nhiên bên trong núi lớn có một luồng hoả diễm màu đen bốc lên, thổi quét ra như hỏa long, thoáng cái bao phủ một mảnh không gian rất lớn, khí tức cực nóng tràn ngập khắp nơi, khiến không khí đều bị cuốn lên. Vốn dĩ Lục Ly và Mục Doanh Doanh đang bay về phía bên này, Lục Ly lại cảm ứng được trước, nhẹ nhàng giữ chặt cánh tay Mục Doanh Doanh, mang theo nàng bay vọt sang bên trái. Mục Doanh Doanh vô cùng ngoan ngoãn bay vọt lên theo Lục Ly, hai người vẽ ra một đường cong, bay qua bên cạnh hỏa long như thần tiên hiệp lữ. Mặt Mục Doanh Doanh không còn xuất hiện vẻ đỏ ửng nữa, nhưng mỗi lần Lục Ly lôi kéo tay nàng nội tâm nàng đều có cảm giác khác lạ, nàng cũng không có tâm tư đi quan sát tình huống bốn phía, chỉ mù quáng đi theo Lục Ly tiến về phía trước. Nhiệt độ Phi Hoả Sơn rất cao, đặc biệt là thời điểm đi ngang qua hoả diễm, nhiệt độ kia càng cao đến đáng sợ. Thế nhưng dường như Mục Doanh Doanh có bảo vật tỵ hỏa, thân thể nàng đều không đổ mồ hôi. Lục Ly không có bảo vật như vậy, thân thể hắn cường đại, nhưng cũng mồ hôi đầm đìa. - Thần văn! Tiếp tục đi về phía trước mấy vạn dặm, Lục Ly cảm ứng được thần văn tồn tại, Lục Ly có thể mơ hồ nhìn thấy dưới nền một tòa núi lớn phía trước và nham thạch có thần văn. Có lẽ những thần văn này đã tồn tại thời gian rất dài, nên đứt quãng, không hoàn chỉnh, cũng không biết có tác dụng đặc biệt hay không.
Chương 3108 Nhưng có thỉnh cầu
- Ong! Trong cơ thể Lục Ly hiện lên một đạo hồng quang, Huyết Linh Nhi đi ra ngoài, Mục Doanh Doanh dùng thần niệm đảo qua, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, nhịn không được tò mò hỏi: - Lục công tử, đây là thứ gì vậy? - Một cái mị linh, có thể tra xét thần văn! Lục Ly giải thích đơn giản một chút, Huyết Linh Nhi dạo một vòng ở phía trước, truyền âm cho Lục Ly nói: - Chủ nhân, nơi này có thần văn đạo tràng, tuy đã bị phá hư, thế nhưng có vài nơi vẫn không nên đụng vào, nếu không sẽ có chút phiền phức, ngươi đi theo ta tiến về phía trước. - Ta mang ngươi đi! Lục Ly liếc mắt nhìn Mục Doanh Doanh một cái, lại vươn tay ra cầm lấy tay Mục Doanh Doanh, mang nàng chạy như bay về phía trước. Huyết Linh Nhi nhanh chóng xuyên toa dưới nền đất, Lục Ly lập tức đi theo nó tiến về phía trước. - Ngô! Xung quanh đều là thần văn, Lục Ly lại mang theo nàng bay nhanh đi tới, một đường không có xúc động qua bất cứ thần văn gì, chuyện này làm cho Mục Doanh Doanh càng thêm kinh ngạc. Xung quanh có rất nhiều thần văn, tuy đã bị tàn phá, nhưng hơi không cẩn thận xúc động khẳng định sẽ có đại phiền toái, thần văn nơi này có tiếng rất khủng bố, bao nhiêu võ giả đi vào đều chết ở bên trong? - Hài cốt? Đột nhiên Mục Doanh Doanh kinh hô một tiếng, nàng nhìn thấy ở phía trước có một ít hài cốt, những hài cốt đó đều bị dập nát, hẳn là võ giả đi ngang qua nơi này, bị thần văn đạo tràng giết chết. Lục Ly không đổi sắc, ngược lại lộ ra một nụ cười nhàn nhạt nói: - Không có việc gì, ta mang ngươi đi, sẽ không xảy ra chuyện. Lục Ly tiếp tục mang theo Mục Doanh Doanh đi về phía trước, nội tâm Mục Doanh Doanh ấm áp, vào giờ phút này tinh thần nàng cũng có chút hoảng hốt, hy vọng cứ mãi như vậy, được nam tử trước mắt dắt tay đi đến tận cùng thế giới. - Hưu! Thân hình Lục Ly như quỷ mị, gần như không có dừng lại, đối với Huyết Linh Nhi hắn hoàn toàn tín nhiệm, chỉ cần Huyết Linh Nhi không dừng lại, hắn sẽ không dừng lại. Hài cốt trên đường càng ngày càng nhiều, trên cơ bản hoặc là bị chặt đứt, hoặc là một vài chỗ bị dập nát, rõ ràng bị chết rất thảm. Thần văn nơi này vô cùng khủng bố, bản thân Lục Ly cũng có thể cảm ứng được, càng ngày xung quanh càng nhiều thần văn, rất nhiều cục đá thoạt nhìn bình thường, nhưng bên trong toàn là thần văn rậm rạp. - Chủ nhân! Sau khi đi về phía trước mấy ngàn dặm, đột nhiên Huyết Linh Nhi ngừng lại, nó truyền âm nói: - Phía trước có quái vật, ẩn núp ở trong cục đá, hình thể rất nhỏ, muốn tránh đi hay không? - Xuất hiện tà ma sao? Ánh mắt Lục Ly lộ ra một tia tò mò, hắn vẫy vẫy tay, để Huyết Linh Nhi tiếp tục đi về phía trước. Hắn muốn xuyên qua Phi Hoả Sơn, sớm hay muộn cũng phải đối diện với tà ma quái thú, nếu đã như vậy hiện tại không thể tránh đi, phải thăm dò rõ ràng đặc thù của những quái vật này một chút, miễn cho về sau bị đánh đến trở tay không kịp. - Có tà ma quái thú xuất hiện! Lục Ly nói với Mục Doanh Doanh một câu, nàng lập tức tỉnh ngộ lại, ánh mắt có chút hoảng hốt trở nên thanh minh, trên mặt nàng lộ ra một tia e lệ, không ngờ ở địa phương nguy hiểm như thế... nàng lại thất thần. - Phanh phanh phanh phanh! Vô số viên đá ở phía trước vỡ vụn, tiếp theo từng con quái thú nho nhỏ bay ra. Những quái thú đó chỉ lớn cỡ đầu người, bộ dạng cực xấu xí, như là từng con bò sát, trên người còn có rất nhiều gai nhọn, miệng đặc biệt lớn, toàn thân lửa đỏ, có mười mấy cái chân. - Ục ục! Đám quái thú vừa phát ra thanh âm quái dị, vừa vọt tới chỗ hai người, tốc độ rất nhanh, Lục Ly suy nghĩ một chút U Linh Vương trong Thiên Tà Châu xuất hiện, phóng về phía những con quái thú đó. - Đây là U Linh Vương? Hai mắt Mục Doanh Doanh sáng ngời, U Linh Vương vô cùng nổi danh, sau khi đầu U Linh Vương này ra, khí tức trên người và tốc độ khủng bố của nó làm Mục Doanh Doanh cảm giác danh bất hư truyền. - Phanh phanh phanh! U Linh Vương vọt qua, múa may lợi trảo, từng con quái thú bị xé rách, trong miệng những quái thú đó phun ra từng đạo hoả diễm, không ngờ vảy ngoài của U Linh Vương bị hủy đi không ít, rất nhiều nơi bị bỏng rát. - Những quái vật đó phun ra hoả diễm thật mạnh. Lục Ly nhíu mày nói, Mục Doanh Doanh giải thích: - Đây là Hỏa Thứ Trùng, không chỉ có ở Phi Hoả Sơn, mà một vài nơi ở La Sát Hải cũng có, rất dễ thấy ở Tam Trọng Thiên. Lực công kích đúng là không tồi, võ giả không đạt tới Tứ Kiếp, gặp phải sẽ có phiền toái rất lớn. Lục Ly đã nhìn ra, tốc độ Hỏa Thứ Trùng hơi chậm một chút, đúng là võ giả Tứ Kiếp có thể nhẹ nhàng tránh đi, nếu võ giả Tam Kiếp gặp phải nói, vậy đoán chừng sẽ có đại phiền toái. U Linh Vương liên tục chớp động, nhẹ nhàng xé rách từng con Hỏa Thứ Trùng, chờ đến khi mấy chục con Hỏa Thứ Trùng bị đánh chết, trên người nó cũng có rất nhiều vết bỏng rát, tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng làm nó rất khó chịu. Lục Ly vội vàng thu U Linh Vương đi vào, để ở trong một cái đại điện Thiên Tà Châu, toàn bộ Thần Sơn đã cho Mục Doanh Doanh, bảo vật của Lục Ly đều chuyển vào Thiên Tà Châu, những u tuyền kia cũng dời đến Thiên Tà Châu. - Cái không gian Thần Khí này của ngươi cấp bậc hơi thấp. Mục Doanh Doanh nhìn lướt qua Thiên Tà Châu, Lục Ly đã có chí bảo như Thần Hành Chu, vì sao không gian Thần Khí lại thấp như thế? Lục Ly cười khổ một tiếng nói: - Ta có một cái không gian Thần Khí không tồi, thế nhưng cho ngươi rồi. - Cửu Kỳ Sơn? Mục Doanh Doanh bừng tỉnh, tiếp theo có chút ngượng ngùng, Cửu Kỳ Sơn thật sự là một kiện không gian Thần Khí rất tốt. Nàng trầm ngâm một lát, hạt châu màu đỏ trong tay chợt lóe, thân hình nàng tiến vào trong hạt châu, một lát sau nàng từ trong hạt châu chui ra, đưa hạt châu cho Lục Ly nói: - Hạt châu này gọi là Thiên Ly Châu, xem như không gian Thần Khí tương đối cao cấp, Lục công tử tặng Cửu Kỳ Sơn cho chúng ta, hạt châu này coi như là Mục gia tặng cho ngươi. - Hả!
Chương 3109 Bị nhốt
Lục Ly tiến vào trong cái không gian Thần Khí này, không gian Thần Khí này thật sự là bảo vật không tồi, phẩm cấp cao hơn so với Thiên Tà Châu nhiều, không gian bên trong cũng lớn hơn. Mục Doanh Doanh nói là Mục gia đưa cho hắn, thật ra là nàng tự mình đưa cho Lục Ly, Lục Ly trầm ngâm một lát tiếp nhận hạt châu này, ánh mắt chân thành nhìn Mục Doanh Doanh nói: - Doanh Doanh tiểu thư, ta thiếu ngươi một cái ân tình, nếu về sau còn có cơ hội gặp mặt, Lục mỗ lại có năng lực mà nói, ngươi có yêu cầu gì, nhất định toàn lực ứng phó. Đánh chết Hỏa Thứ Trùng ở xung quanh, Lục Ly và Mục Doanh Doanh tiếp tục đi về phía trước, Huyết Linh Nhi vẫn không có dừng lại, một đường tra xét. Đồng thời nó ghi nhớ tất cả thần văn trên đường lại, trở về có thể chậm rãi nghiên cứu, ngày thường nó không có việc gì, cả ngày sẽ nghiên cứu thần văn, nó cũng thích nghiên cứu những thứ này. Có Huyết Linh Nhi dẫn đường, Lục Ly và Mục Doanh Doanh đi về phía trước rất thuận lợi, hai người gần như không có dừng lại, một đường nhắm thẳng phía đông mà đi. Quả nhiên nơi này chỗ nào cũng là thần văn, có lẽ lão ma lúc trước rất có năng lực trên phương diện thần văn, toàn bộ Phi Hoả Sơn đều bố trí thần văn, rất nhiều thần văn còn vô cùng cường đại. Nếu không phải bị phá mở, hai người Lục Ly muốn nhẹ nhàng đi qua, thực sự là vô cùng khó khăn. Trên đường hai người còn gặp phải vài loại tà ma quái thú, Hỏa Thứ Trùng, Hỏa Phong Xà, Hoả Vân Báo vân vân, tà ma nơi này không tính là quá mạnh, cũng không tính là quá yếu, nếu võ giả Tam Kiếp gặp phải tám chín phần mười sẽ chết ở bên trong. Lục Ly gần như không cần động thủ, chỉ dựa vào công kích của U Linh Vương, thỉnh thoảng hắn sẽ thả ra một ít Phong Ma Thú, đương nhiên chỉ thả ra mấy chục con, không đến mức thả ra hơn trăm con. Tuy chỉ thả ra mấy chục con Phong Ma Thú, cùng nhau công kích, nhưng thanh thế và tình cảnh kia cũng dọa tới Mục Doanh Doanh. Mấy chục cột sáng bắn xuyên qua, mười mấy đầu Hoả Vân Báo phía trước lập tức biến thành bột mịn. Cái loại hình ảnh chấn động to lớn này, vẫn luôn vờn quanh ở trong đầu Mục Doanh Doanh, nàng có một cái nhận thức hoàn toàn mới đối với thực lực của Lục Ly. Trên đường đánh chết nhiều tà ma quái thú như vậy, coi như thanh trừ toàn bộ thi thể, thì cũng không cách nào xoá bỏ dấu vết công kích. Cho nên hành tung của hai người Lục Ly khẳng định bị bại lộ, nhưng Lục Ly đã không lo được như vậy nhiều, hắn chỉ có thể một đường nhanh chóng đi qua, tranh thủ trước khi địch nhân đuổi theo đi ngang qua Phi Hoả Sơn. Hắn và Mục Doanh Doanh đã tính thử một chút, coi như các trưởng lão Mục Vạn Vân và La Sát Cung Địa Ngục Phủ mở ra vực môn, muốn đến Phi Hoả Sơn, cũng chậm hơn so với hai người một hai ngày. Một hai ngày thời gian, chỉ cần hai người không ngừng dừng lại một đường đi về phía trước, coi như tốc độ đám người Mục Vạn Vân có nhanh hơn nữa cũng vô dụng, hẳn là hai người có cơ hội đi qua Phi Hoả Sơn trước khi bọn họ đuổi theo. Sở dĩ phán đoán như vậy, là bởi vì có Huyết Linh Nhi tồn tại, trên đường hai người không cần đi quản thần văn, một đường nhẹ nhàng đi qua. Cho dù cường giả phía sau có người hiểu thần văn, thì cũng không có khả năng dễ dàng như thế, cuối cùng cũng phải tốn một ít thời gian đi tra xét, cho nên tuy thực lực người phía sau mạnh hơn so với bọn họ, nhưng không nhất định đuổi kịp các nàng. Ba ngày! Hai người đi được ba ngày, cũng coi như tiếp cận khu vực trung tâm Phi Hoả Sơn, tốc độ hai người bắt đầu chậm lại, không phải vì tà ma quái thú nơi này cường đại hơn, mà là vị thần văn nơi này càng ngày càng dày đặc, càng ngày càng khủng bố. Thần văn ở khu vực trung tâm không có bị phá hư quá nhiều, cho nên Huyết Linh Nhi không cách nào dễ dàng tìm được con đường an toàn, cần tốn thời gian nhất định đi tra xét. - Hô hô! Hoả diễm nơi này cũng càng ngày càng nhiều, thỉnh thoảng trong hư không sẽ có hoả diễm màu lam toát ra, dưới đất cũng có hỏa long màu đen gào thét chui lên, coi như hai người Lục Ly bất động, cũng sẽ có hoả diễm chủ động tới công kích. Giờ phút này hai người đứng ở trước cửa một cái sơn cốc, xung quanh đều là thần văn, Huyết Linh Nhi vẫn đang tra xét, Lục Ly và Mục Doanh Doanh ngồi xếp bằng ở một bên nghỉ ngơi. Sau khi thời gian trôi qua gần nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Chủ nhân, ta phát hiện đã đi sai đường, tới nơi này dường như không có đường, chúng ta chỉ có hai con đường có thể đi, hoặc là tiến vào sơn cốc phía trước, hoặc là lui về. - Vào sơn cốc? Trên mặt Lục Ly lộ ra một tia ngưng trọng, loại địa phương như sơn cốc tốt nhất là không nên đi vào, đi vào rất dễ không ra được. Bốn phía sơn cốc này đều là núi cao, chỉ có một cái cửa ra vào, đi vào thì dễ đoán chừng ra sẽ khó khăn. Hắn trầm ngâm một lát dò hỏi: - Nếu chúng ta lui về, phải đi đường rất xa sao? - Khoảng hai ba canh giờ! Huyết Linh Nhi truyền âm, Lục Ly lại do dự lần nữa, lui về mất hai ba canh giờ? Như vậy sẽ lãng phí bốn năm canh giờ đi đường, chuyện này không phải là chuyện tốt. - Ngươi vào sơn cốc tra xét một chút? Nhìn xem có đường ra hay không! Lục Ly vẫy tay, Huyết Linh Nhi lập tức từ dưới nền đất đi vào sơn cốc, Mục Doanh Doanh cảm ứng được dao động của Huyết Linh Nhi, tò mò hỏi: - Làm sao vậy? - Không có đường! Lục Ly mở to mắt nói: - Hoặc là vào sơn cốc, hoặc là lui về. Lui về sẽ tốn bốn năm canh giờ. Mày liễu của Mục Doanh Doanh nhăn lại, nhìn sơn cốc phía trước nói: - Tốt nhất không nên đi vào, thần văn trong sơn cốc rất khủng bố. Ân... Ngươi bảo mị linh của ngươi đi vào thăm dò đường, nếu có đường ra có thể vào cốc thử xem! Lục Ly hơi gật đầu, đoán chừng qua ba nén hương thời gian, Huyết Linh Nhi lui trở về, truyền âm nói: - Đã tra xét rõ ràng, đúng là nơi này có thần văn cường đại, thế nhưng có địa phương bị phá hư, hẳn là có đường ra, thế nhưng ta cần thời gian đi tra xét. - Vậy đi vào thôi!
Chương 3110 Mạnh mẽ phá trận
Lục Ly rất tin tưởng Huyết Linh Nhi, quay lại đường vòng quá xa, nếu có thể đi qua sơn cốc, vậy sẽ tiết kiệm được không ít thời gian. Hắn mang theo Mục Doanh Doanh tiến vào sơn cốc, sơn cốc này rất lớn, bên trong không có tà ma quái vật, thế nhưng thỉnh thoảng vẫn có hỏa long màu đen bay ra. Thứ đặc biệt duy nhất bên trong sơn cốc, chính là rất nhiều hài cốt, hẳn là nơi này đã từng chết không ít người. Hai người dùng thần niệm tra xét bên trong sơn cốc một lần, sau khi xác định không có nguy hiểm, hai người đều hơi bớt lo, nếu sơn cốc này không có đường ra, hai người vẫn là có thể nhẹ nhàng quay lại. Huyết Linh Nhi bay tới bay lui, tra xét khắp nơi trong sơn cốc, Lục Ly và Mục Doanh Doanh tiếp tục chờ đợi, một lát sau Mục Doanh Doanh lấy ra một cái bảo tháp, nói với Lục Ly: - Nơi này quá nóng, hay là chúng ta đi vào uống trà, chờ đợi một lát? - Được! Lục Ly gật đầu, âm thầm nghĩ tiểu thư đại gia tộc thật nhiều bảo vật, không lâu trước đây mới tặng một hạt châu, hiện tại lại lấy ra một kiện không gian Thần Khí khác. Hai người đi vào không gian Thần Khí, bên trong là một cái tiểu điện, bố trí rất ấm áp, xem ra là địa phương ngày thường Mục Doanh Doanh dùng để ở. - Lục công tử chờ một chút, ta đi rất nhanh sẽ trở lại! Mục Doanh Doanh mời Lục Ly ngồi xuống, tiếp theo đỏ mặt rời đi, qua hai nén hương Mục Doanh Doanh trở lại, thay một bộ váy mới, hẳn là đi tắm, trên người còn có mùi hương nhàn nhạt. Mục Doanh Doanh mang nước trà đến, tự mình pha trà cho Lục Ly, tiểu thư sinh ra trong đại gia tộc rất khác biệt, rõ ràng đã học tập qua pha trà, động tác rất là ưu nhã. Mỹ nhân trước mặt, nước trà thơm mát, thưởng trà ngon, ngắm mỹ nhân, Lục Ly cũng có chút say, đã rất lâu rồi hắn không hưởng thụ qua thời gian nhàn nhã như vậy. Hai người không nói chuyện, nhìn tình huống Mục Doanh Doanh cũng rất hưởng thụ không khí như vậy, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc nhìn Lục Ly một cái, trên mặt đẹp lộ ra một tầng đỏ nhạt. Giờ phút này nàng lại có một ý niệm, nếu thời gian dừng lại ở đây thì tốt bao nhiêu? Thời gian yên tĩnh kéo dài được một nửa thì bị đánh vỡ, giọng nói của Huyết Linh Nhi vang lên: - Chủ nhân, xảy ra vấn đề rồi, nơi này còn có một cái thần văn đạo tràng bị che giấu, rất cường đại, ta căn bản không cách nào phá giải, ngươi chỉ có thể lui về. - Lui về? Trên mặt Lục Ly lộ ra một tia chua xót, ngây ngốc ở bên trong sơn cốc lâu như vậy, hiện tại lại lui về mà nói, vậy sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, khả năng bị địch nhân đuổi theo sẽ lớn hơn nữa. Tuy lãng phí thời gian, nhưng Lục Ly cũng không có biện pháp, cuối cùng cũng không có khả năng mạnh mẽ xông vào? Huyết Linh Nhi đã nói nơi này còn có một cái thần văn đạo tràng cường đại, ngay cả nó cũng bó tay không có biện pháp, Lục Ly mạnh mẽ đi vào chỉ đường chết. Hắn giải thích với Mục Doanh Doanh một chút, hai người ra khỏi bảo tháp, theo đường cũ lui về, Huyết Linh Nhi cũng rút lui về hướng cửa sơn cốc. Lúc hai người sắp bước ra khỏi cửa sơn cốc, đột nhiên dị biến phát sinh. Vào giờ phút này toàn bộ sơn cốc hơi chấn động, tiếp theo dưới cửa sơn cốc có từng đầu hỏa long màu đen toát ra, vậy mà hoàn toàn phong tỏa cửa sơn cốc. - Hả! Lục Ly và Mục Doanh Doanh liếc nhau, sắc mặt hai người đều thay đổi, cửa sơn cốc không chỉ có một con hỏa long, mà là nhiều không đếm được, bao phủ toàn bộ cửa sơn cốc. Những con hỏa long màu đen đó chui ra chui vào, nhiệt độ cực nóng tràn ngập đến, hai người cách đó mấy ngàn mét cũng cảm thấy cả người bị thiêu đốt lên. Những con hỏa long màu đen này không ngừng chui ra chui vào, căn bản không cách nào tiến lên, trừ phi hai người bay qua từ trên cao. Vấn đề là… Ai dám lên cao, một khi xúc động toàn bộ thần văn đạo tràng Phi Hoả Sơn, vậy sẽ chết rất thảm. Hai người quan sát một lát, đều có chút bó tay, truyền âm của Huyết Linh Nhi lại vang lên: - Chủ nhân không xong rồi, không biết vì sao cái thần văn đạo tràng bị che giấu kia đã kích phát, hiện tại cái thần văn đạo tràng này mở ra, có lẽ tạm thời chúng ta sẽ không ra được. - Không ra được? Đầu Lục Ly to ra, nếu bị nhốt ở chỗ này một hai ngày, đoán chừng các trưởng lão Mục gia La Sát Cung Địa Ngục Phủ sẽ có thể tìm tới nơi này, đến lúc đó coi như Huyết Linh Nhi phá giải được thần văn, hắn cũng khó thoát khỏi cái chết. - Có nắm chắc phá giải hay không? Lục Ly vội vàng dò hỏi, Huyết Linh Nhi không có lập tức trả lời, mà du tẩu tra xét dưới nền đất, qua một nén nhang, nó truyền âm nói: - Không đoán được, ta cần thời gian tra xét, có thể nửa ngày là phá giải, hoặc có thể là mấy ngày, mấy tháng, thế nhưng… Ta cảm giác có cơ hội phá giải. - Hả... Đầu Lục Ly to ra, nếu mấy tháng thời gian, hắn cũng chỉ có thể chờ chết. Hắn trầm ngâm lên, Mục Doanh Doanh dò hỏi: - Thế nào? Không phá giải được sao? - Tạm thời không được! Lục Ly lắc đầu nói: - Cần thời gian nhất định, ta cảm giác ít nhất cần mấy ngày, nếu không… Chúng ta cưỡi Thần Hành Chu trực tiếp bay ra? - Vạn lần không được! Gương mặt Mục Doanh Doanh lập tức thay đổi, lắc đầu nói: - Ngàn vạn lần không được bay lên trời, đã có vô số người chứng thực, lên trời cao hẳn phải chết không thể nghi ngờ, tuy tốc độ Thần Hành Chu nhanh, nhưng ta đoán trong nháy mắt sẽ bị phá huỷ. - Vậy chỉ có thể chờ! Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, để Huyết Linh Nhi nhanh chóng đi phá giải, thật ra Mục Doanh Doanh không lo lắng an toàn của mình, dù sao cường giả Mục gia cũng sẽ đuổi tới bên này, coi như thần văn nơi này cường đại, thì cũng có thể dùng lực lượng cường đại mạnh mẽ phá vỡ. Lần này chờ chính là ba nén hương thời gian, Huyết Linh Nhi truyền đến tin tức chuẩn xác: - Chủ nhân, ta có nắm chắc phá vỡ, thậm chí có nắm chắc khống chế thần văn đạo tràng nơi này, thế nhưng ít nhất cần năm sáu ngày thời gian. - Không cần khống chế! Lục Ly lập tức nói: - Chỉ cần phá giải một con đường sống là được, tốc độ phải nhanh! - Được!
Bình luận facebook