-
Chương 2856-2860
Chương 2856 Tà ma
Lục Ly xuất hiện, cũng khiến vô số người lo lắng không thôi, sợ rằng Thần Giới lại sẽ cuộn lên một trường gió tanh mưa máu, lần này không biết sẽ chết bao nhiêu người? Lục Ly và Hạ lão về lại Dao Vương Thành, trinh sát Bàn Vũ Thấm đã xâm nhập vào Thời Không thành, các nàng cũng thu được tin tức từ bên kia. Lão Đại và lão Nhị tiến vào trong thành, lại không lập tức đuổi tới U Yến chi địa, khiến Lục Ly và Hạ lão thoáng yên tâm phần nào. - Tuy chiến lực lão đại tính là không sai, nhưng ta tự tin có thể đánh chết hắn! Lục Ly triệu tập Cam Lâm và bốn người đám Hạ lão, nói: - Chỉ cần các ngươi giúp ta cầm chân lão đại chừng một nhịp thở, để ta áp sát, bằng vào Hỗn Độn chi khí, ta hoàn toàn có thể nhẹ nhàng diệt sát hắn! Lục Ly đã từng diệt sát qua một tên Tam Kiếp đỉnh phong là Vân Chiến Thiên, chuyện này bọn Cam Lâm đều biết. Nghe Lục Ly nói vậy, trong lòng bọn hắn không khỏi càng thêm tự tin, bọn hắn cầm chân lão đại trong thời gian một hai nhịp thở không phải là điều quá khó, nếu Lục Ly có thể phóng thích Hỗn Độn chi khí, vậy hẳn là không thành vấn đề. - Việc này không nên chậm trễ, trời sáng chúng ta liền lên đường, diệt sát hai tên tà nhân kia! Lục Ly thấy chúng nhân không có dị nghị liền đưa ra quyết định, chiến lực tên lão đại kia rất không sai, nếu để đối phương lẻn vào U Yến chi địa, bên này e rằng phải chết không ít người ... Vẫn như lúc trước, Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không, sau khi tới phụ cận Thời Không Phủ, hắn lấy tốc độ toàn lực tiến về phía trước, một đường tiềm hành mà đi. Lần này bởi vì khắp nơi đều là trinh sát, Lục Ly đi đường sốt ruột, bởi thế khó tránh khỏi bị trinh sát phát hiện. Lục Ly lại không mấy để tâm, bởi vì tốc độ hắn đủ nhanh, hắn tự tin đợi khi trinh sát truyền tin về, hắn hẳn đã đến Thời Không Thành mất rồi. Hai canh giờ sau, Lục Ly tới trên không trung Thời Không Thành, hộ tráo ngoài thành bóc mở, Lục Ly không chờ người từ bên trong đi ra đã phóng thích Trần Vương Ấn, đột nhiên đánh tới thành trì. Oanh! Hộ tráo ngoài thành tuy không sai, nhưng há có thể trụ được trước oanh kích từ Trần Vương Ấn. Thoáng chốc liền đã nổ tung, Trần Vương Ấn từ trên không đánh xuống, nghiền mấy tòa thành bảo lớn nhất trong phủ thành chủ thành phấn vụn. Oanh! Trọn cả thành trì run lên kịch liệt, từ trong thành bảo, từng tên võ giả bay vụt lên, ai nấy nét mặt kinh nộ, lại có người dám tấn công Thời Không Thành, chán sống rồi chắc? - Ách? Khi bọn hắn khóa chặt thanh niên tóc trắng trên không thành trì, vô số người đang bay lên lập tức bắn ngược trở về. Toàn bộ Thần Giới đều đang truy tìm sát thần Lục Ly, vạn vạn không ngờ Lục Ly lại chủ động tìm tới cửa. Ầm! Mặt đất nứt nổ, bụi đất tung tóe đầy trời, một đạo bóng người bắn lên, lão Nhị đi ra, trong mắt hắn cuộn trào sát khí, trên tay xuất hiện một pháp khí màu đen, sát khí xung thiên. Chẳng qua hắn không mạo muội tấn công mà đứng sừng sững giữa trời, miệng quát khẽ: - Lục Ly, ngươi nhất định phải muốn đối nghịch với chúng ta? Thần niệm Lục Ly quét qua, không thấy thân ảnh lão đại, trong lòng có chút kinh nghi, tên lão đại kia không lẽ muốn gài hắn? Chiến lực lão Nhị không quá mạnh, Lục Ly cũng không để ở trong lòng, đối tượng hắn quan tâm hơn chính là lão đại, bởi thế hắn mới lạnh giọng nói: - Không phải ta muốn đối nghịch với các ngươi, mà là các ngươi đến Thần Giới quấy rối. Ta thân là con dân Thần Giới, há có thể ngồi yên không quản? - Chúng ta không muốn chiếm lấy Thần Giới, chúng ta còn ngứa mắt với nơi này! Lão Nhị nghiêm mặt nói: - Hay là chúng ta nước sông không phạm nước giếng, chúng ta chỉ dừng lại ở đây một năm, một năm sau chúng ta liền rời đi. - Câu giờ? Lục Ly đã nhận ra có gì đó không đúng, hắn giết ba trong năm tên huynh đệ, thế mà đến tận lúc này lão đại vẫn chưa từng xuất hiện, lão Nhị cũng không nói gì đến chuyện báo thù, ngược lại còn muốn đàm phán? Lục Ly trải đời thế nào, há lại bị dăm ba câu của lão Nhị lừa gạt? - Cam Lâm, Hạ lão, ta truyền tống các ngươi đi ra, sau đó lập tức ra tay đánh giết lão Nhị! Lục Ly âm thầm truyền âm cho bọn Cam Lâm, ngoài mặt thì vẫn tiếp tục nói chuyện với lão Nhị: - Các ngươi thật chỉ ở lại đây một năm? Sau đó chắc chắn sẽ rời đi? - Thật trăm phần trăm. Mắt lão Nhị lộ vẻ cuồng hỉ, đang định tiếp tục lừa gạt, Thần Sơn lại chợt sáng lên, bọn Cam Lâm Hạ lão vọt ra, cùng lúc động thủ, Lục Ly cũng phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm. Năm tên Thiên Thần Tam Kiếp cộng với Lục Ly, nhiều người như vậy liên thủ cùng tấn công, lão Nhị bị dọa cho thiếu chút hồn phi phách tán. Hộp sắt màu đen trong tay hắn khoái tốc phóng đại, bên trong bay ra vô số Cổ Trùng, ý đồ ngăn trở sáu người. Ầm ầm! Cổ Trùng bị đánh tan tác, hộp sắt bị nện bay, mấy đạo công kích đánh lên thân lão Nhị, tiếp đó cả người lão Nhị tan tành, trực tiếp bị oanh giết. Lão Nhị chỉ là Tam Kiếp sơ kỳ, đồng thời bị mấy tên võ giả Tam Kiếp liên thủ tấn công, làm sao có thể gánh được? Cam Lâm còn dùng đến bí bảo, hắn chỉ còn nước ôm hận. Chậc chậc... Ở trong thành, bọn Tả Khâu Khôi, thủ lĩnh Sinh Tử Điện Thiên Cơ Các thấy lão Nhị bị nhẹ nhàng oanh giết, khí tức mấy người đám Lục Ly phóng thích ra đều vô cùng dọa người, trong lòng không khỏi run rẩy, nếu lão đại còn không gánh được, e rằng hôm nay chính là ngày bọn hắn mất mạng. - Lão Nhị! Một tiếng gào bi thương truyền ra từ trong lòng đất, trong tiếng gào mang theo bi thống vô tận, phẫn nộ vô tận, sát khí cuộn trào tuôn ra từ dưới lòng đất, khiến người trong thành như sa vào hầm băng. Thần sắc bọn Lục Ly cũng không giấu được vẻ ngưng trọng, tuy chỉ còn lại một mình lão đại, song so với bốn tên huynh đệ còn lại thì mạnh hơn nhiều. Bọn họ nhất định phải ứng đối cẩn thận, bằng không ai cũng có khả năng sẽ chết. Ầm! Mặt đất nổ tung, hắc vụ cuộn trào tràn ngập ra, giữa không trung ngưng tụ một đạo hắc ảnh. Lão đại mắt đầy hồng quang, liếc nhìn đám người Lục Ly một lượt, giận dữ hét: - Các ngươi đều phải chết, đều phải chết! - Động thủ!
Chương 2857 Tà ma
Lục Ly quát khẽ, bọn Hạ lão liên thủ tấn công, người trong thành đều bị dọa ngu, vội vàng điên cuồng lao ra ngoài thành. Nhiều cường giả như vậy giao chiến trên không thành trì, bọn hắn chỉ cần bị dư ba quét trúng liền phải tan xương nát thịt. - Ha ha! Lão đại âm trầm cười lên, công kích từ mấy người đánh trúng hắn, thân thể hắn lại hóa thành hắc vụ, thoáng chốc đã bao phủ toàn thành. Một cảnh vô cùng khủng bố hiện ra, từng tên võ giả trong thành ngã xuống đất hét thảm, da thịt bọn hắn đang già đi với tốc độ thấy được bằng mắt thường, thân thể lõm vào, như thể máu thịt toàn thân bị hút khô. - Chậc chậc... Bọn Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, ai nấy đều hít sâu một hơi khí lạnh, mặc dù Thời Không Thành mới khôi phục được mấy năm, nhân khẩu còn chưa quá nhiều, nhưng tổng cộng cũng có hai ba trăm vạn. Lúc này hắc khí bao phủ toàn thành, chớp mắt trăm vạn người đã mất mạng. Người chết đều có một đặc điểm chung, đó là biến thành da bọc xương, máu thịt trong thân thể bị rút sạch. - Tà thuật! Bọn Hạ lão phẫn nộ không thôi, loại tà thuật hút máu thịt người vô tội, đề thăng chiến lực bản thân này, bất luận là ở hạ giới hay Nhị trọng thiên, thậm chí Tam trọng thiên đều tính là tà thuật. Sẽ dẫn lên nhân thần cộng phẫn, khó trách năm huynh đệ lại bị Ngũ Độc Tông khu trục, tà ma ngoại đạo thế này, Ngũ Độc Tông há sẽ chứa chấp? - Tìm kiếm bản thể mà đánh! Hạ lão nổi giận gầm lên, chiếc bình màu xanh khi trước hiện ra, rắn nhỏ xuất hiện, bay tới bay lui trong khói đen, không ngừng thôn phệ Cổ Trùng. Hạ lão có chút nghiên cứu đối với những thuật pháp kiểu này, hắn biết trong hắc vụ có Cổ Trùng, những người chết kia sở dĩ biến thành như thế là vì vô số Cổ Trùng tản ra, thôn phệ tinh nguyên trong người bọn họ. - A? Mấy người Tả Khâu Khôi tuy bị khói đen che phủ, lại không có bị Cổ Trùng tấn công. Nhưng bọn hắn thấy từng phiến từng phiến người nhà tộc nhân mình chết đi, ai nấy đều biến sắc. - Đại nhân, mau dừng tay, tha qua tộc nhân chúng ta... - Đại nhân, đừng giết tộc nhân ta, ta nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài, chỉ xin ngài buông tha tộc nhân chúng ta. - Đại nhân... Cả đám không ngừng kêu rên, nhưng tiếng kêu của bọn hắn chẳng có nghĩa lý gì, từng phiến từng phiến người trong thành lần lượt chết đi, dù là võ giả cường đại cũng nhanh chóng tiêu tán sạch sinh mệnh nguyên khí. - Yêu Ma! Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, tuy lão đại là người, nhưng trong lòng Lục Ly, đối phương đã không khác gì Yêu Ma. Hắn thúc giục đại đạo chi ngấn tử tế cảm ứng, tin tưởng dù tà thuật này lợi hại đến đâu, khẳng định vẫn có bản thể tồn tại, chỉ cần tìm được sau đó đánh giết bản thể, liền có thể triệt để tiêu diệt đối phương. - Hẳn là trong lòng đất! Lát sau, Lục Ly không phát hiện ra được gì trong thành, liền đưa ra suy đoán. Lão Nhị chui ra từ dưới đất, hư ảnh lão đại cũng chui ra từ dưới đất, vậy bản thể đối phương chắc đang ở trong lòng đất . Hắn quét mắt nhìn qua, phát hiện người trong thành gần như chết sạch, hắn đã không còn cố kỵ gì nữa. Lập tức điều khiển Trần Vương Ấn biến lớn, hung hăng nện xuống thành trì, đồng thời hắn quát khẽ với bọn Hạ lão Cam Lâm: - Oanh phá tòa thành trì này, tên tà ma kia đang ở trong lòng đất. Rầm rầm rầm! Dưới sự oanh kích của chúng nhân, thành trì khổng lồ bỗng chốc tan tành, bị nện thành một đống phế tích, lúc này, vô số thi thể trong thành cũng đều biến thành cặn bã. Thời Không Thành kiến tạo trên một ngọn núi lớn, giờ đây, không chỉ thành trì không còn, núi cũng bị oanh ra một hố sâu to tướng, phần bụng núi hiện ra Thần Văn cường đại, những Thần Văn này vô cùng kiên cố, chúng nhân đánh mấy lần đều không oanh phá được. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly truyền âm, trong thân thể Lục Ly bay ra một đạo hồng quang, Huyết Linh Nhi chui xuống lòng đất, lát sau, Thần Văn lấp lánh quang mang, Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn đánh xuống, Thần Văn nhẹ nhàng bị phá mở. - Ồ! Thần niệm chúng nhân cùng theo thăm dò, bọn hắn thấy được dưới lòng đất có vô số cung điện, trong cung điện chất đầy xác người, trên thân người chết có chi chít cổ trùng bò ra leo vào, ai nấy nhìn mà không khỏi biến sắc. Không chỉ mấy người Lục Ly, ngay cả bọn Tả Khâu Khôi cũng rất khó coi. Tuy bọn hắn biết năm huynh đệ kia sai người thu thập thi thể chắc chắn sẽ không có chuyện tốt, nhưng nhìn thấy nhiều thi thể như thế dùng để dưỡng cổ, trong lòng bọn hắn vẫn cực kỳ không thoải mái. Bất luận là kẻ địch hay người không liên quan thì đều cũng là người, đều là đồng tộc. Lúc này tận mắt chứng kiến thi thể đồng tộc bị côn trùng thôn phệ, bọn hắn khó miễn cảm thấy ghê rợn trong lòng. - Tà Ma! Nét mặt Lục Ly càng lạnh mấy phần, thần niệm hắn khóa chặt tên lão giả áo đen đang ngồi xếp bằng trong cung điện. Lúc này lão giả kia mở mắt ra, trong ánh mắt chất đầy phẫn nộ, hắn ngước lên nhìn đám Lục Ly, nói: - Còn thiếu nửa tháng, Kim Tiên Cổ liền có thể tấn cấp thành công. Các ngươi làm hỏng đại sự của ta, chẳng qua thực lực sáu người các ngươi đều rất không sai, hôm nay liền lấy máu tươi các ngươi tế luyện Kim Tiên Cổ! - Kim Tiên Cổ? Nghe được ba chữ này, Hạ lão đột nhiên biến sắc, trong tay xuất hiện một chiếc thước trắng khổng lồ, hắn quay sang nói với Lục Ly và Cam Lâm: - Hai vị công tử lập tức triệt thoái, chúng ta ở lại cầm chăn hắn! Lục Ly và Cam Lâm nhìn nhau, hai người há sẽ chịu thối lui. Bên kia Hạ lão vừa dứt lời, lập tức phóng vút xuống, vung lên thước trắng trùng trùng vỗ tới. - Ha ha! Dưới đất, lão giả đứng im không nhúc nhích, chỉ là trên thân bừng lên hắc quang, tiếp đó vô số cổ trùng từ bốn phương tám hướng trong cung điện bay ra, ngưng tụ lại giữa trời, hóa thành một hư ảnh màu vàng cực lớn. Ngao! Một tiếng kêu như hổ gầm vang lên, hư ảnh màu vàng gào thét lao về phía Hạ lão, hư ảnh như một con côn trùng khổng lồ, miệng rộng mở ra nuốt chửng Hạ lão và thước trắng. - A... Hạ lão phát ra một tiếng kêu thảm, cả người hắn bị hư ảnh màu vàng nuốt trọn, sau đó thân thể biến thành máu đông, bị diệt sát trong nháy mắt.
Chương 2858 Cổ Vương
Xoạt xoạt xoạt! Nét mặt chúng nhân tại trường tái mét hết cả, Hạ lão chính là Thiên Thần Tam Kiếp, chiến lực sánh ngang Tam Kiếp trung kỳ, không ngờ chớp mắt đã bị miểu sát, Kim Tiên Cổ này đến cùng là tà vật gì? - Hai vị công tử đi mau! Ba vị lão giả còn lại cả kinh, trong mắt bọn hắn cũng lộ ra vẻ quyết tuyệt, Lục Ly và Cam Lâm tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, nếu bọn hắn không đi câu kéo thời gian, e rằng Lục Ly và Cam Lâm đều không đi được. - Cam Lâm, ngươi rút lui trước! Lục Ly gầm lên, Long Dực hiện ra sau lưng, chân hắn đạp Tiêu Dao Bộ, thân hình như thiểm điện lao vút xuống, giới chỉ lóe lên quang mang, Thần Thiết xuất hiện, nháy mắt thần lực bị rút sạch, một đạo thần uy khủng bố ngưng hiện, bao phủ phương viên vạn dặm. - Đây, đây là...! Bọn Tả Khâu Khôi chưa từng đi qua Nhị trọng thiên, thấy mấy người Cam Lâm lấy ra bí bảo, bọn hắn vốn đã chấn kinh vạn phần. Giờ đây Lục Ly vừa lấy ra Thần Thiết, thần uy mênh mông tán phát khiến bọn hắn cảm thấy nguyên cả vòm trời như đang trấn áp xuống, khiến linh hồn bọn hắn cũng theo đó rung động. - Thần uy này... chẳng lẽ đây là mảnh vụn Thánh Binh? Lão đại thấy Thần Thiết càng lúc càng đến gần, không chỉ không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại mắt còn sáng rực lên. Ở Ngũ Độc Tông hắn cũng là một tên thống lĩnh, tuy chưa từng tận mắt thấy qua bí bảo bực này, nhưng cũng tính là kiến thức rộng rãi, tự nhiên có thể đoán được ít nhiều. - Chết đi! Lục Ly giơ lên Thần Thiết, hung hăng vỗ lên người lão giả, từng mảnh hào quang xoắn tới, nháy mắt, nửa thân dưới lão giả bị xoắn nát, biến thành huyết vụ. - Hô hô! Giữa không trung, ba vị lão giả thấy cảnh này, ai nấy đều thở phào một hơi, chỉ cần tên khí đồ Ngũ Độc Tông kia bị giết, Kim Tiên Cổ cũng sẽ chết... Rốt cuộc cổ trùng là do lão đại tế luyện mà thành. Ngao ô! Ai ngờ, hư ảnh màu vàng giữa không trung do vô số cổ trùng hợp thành chợt phát ra một tiếng hét dài, tiếp đó khoái tốc bay tới, thoáng chốc đã nuốt chửng ba vị lão giả. - A .. Ba người phát ra tiếng kêu thảm thiết, rất nhanh sau đó liền hóa thành nùng huyết, bị Kim Tiên Cổ thôn phệ. Cam Lâm bị dọa sợ, trong mắt đầy vẻ kinh nghi, tại sao lão đại bị giết, Kim Tiên Cổ này lại vẫn chưa chết? - Hắc hắc! Tiếng cười âm trầm vang lên, trong tiếng cười mang đầy vẻ giễu cợt: - Tiểu tử, ngươi tưởng hủy đi nhục thể, lão phu liền sẽ chết? Ngươi quá ngây thơ. Nhục thể ngươi không sai, bản tọa muốn. Mảnh vụn Thánh Binh này cũng được, lão phu bảo quản giúp ngươi. Ngao ô! Vô số cổ trùng giữa trời lần nữa phát ra tiếng rống to, không đi thôn phệ Cam Lâm mà quay đầu cuốn tới Lục Ly. Lục Ly theo bản năng đạp bước Tiêu Dao Bộ định bay đi, nhưng hắn quên mất một chuyện, trong thân thể hắn đã cạn sạch thần lực, làm sao có thể phóng thích Tiêu Dao Bộ? Hưu! Cổ trùng đầy trời bay xuống, Lục Ly biết trốn không thoát, đành phải cắn răng phóng thích Hư Không Trùng bao phủ mình lại. Đều là côn trùng, hắn muốn thử xem côn trùng của hắn lợi hại, hay vẫn là Kim Tiên Cổ này lợi hại? Hư Không Trùng bình thường đối đầu với Kim Tiên Cổ, chẳng mấy chốc đã bị Kim Tiên Cổ nhẹ nhàng thôn phệ, Hư Không Trùng màu ám kim lại không khiến Lục Ly thất vọng, bất ngờ thôn phệ ngược lại Kim Tiên Cổ. - Hả? Trong đám cổ trùng truyền ra tiếng kinh hô khó mà tin tưởng, tiếp đó một con cổ trùng màu đen bắn nhanh mà đến, thoáng chốc đã thôn phệ rất nhiều Hư Không Trùng màu ám kim, sau đó vọt tới gặm lên đầu Lục Ly. - Con này chắc là Cổ Vương! Lục Ly khóa chặt con cổ trùng này, Hỗn Độn chi khí trong thân thể được vận chuyển ra, nếu Hỗn Độn chi khí không thể đánh chết Cổ Vương, vậy người chết sẽ là hắn. - Vô dụng? Lúc Hỗn Độn chi khí bao phủ Cổ Vương, trong lòng Lục Ly khẽ chấn, bởi vì Cổ vương không chịu bất cứ thương tổn nào, thoáng chốc đã vọt tới trên đầu, sau đó gặm cắn một phen, trực tiếp chui vào trong đầu hắn. - Ha ha ha! Tiếng cười âm trầm lần nữa vang lên, giọng lão đại trực tiếp truyền đến trong linh hồn Lục Ly: - Kim Tiên Cổ này được ta tế luyện mười vạn năm, thôn phệ không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, chỉ với chút Hỗn Độn chi khí kia làm sao có thể diệt sát được nó? Tiểu tử, nhục thể ngươi không sai, bản tọa thu! Lục Ly sợ đến thiếu chút hồn phi phách tán, linh hồn lão giả kia rõ ràng được giấu trong Kim Tiên Cổ Vương, hiện tại Kim Tiên Cổ Vương Tiến tiến vào trong đầu, rất nhanh liền có thể thôn phệ linh hồn hắn. Chuyện tiếp sau thế nào chắc không cần nói cũng biết, linh hồn lão quái nhập chủ thân thể, nhục thể hắn sẽ thành của lão quái. Ông! Đúng lúc này, trong linh hồn Lục Ly sáng lên ngân quang vạn trượng, Long hồn bay ra, thoáng chốc liền bắn vào trong Kim Tiên Cổ. Một giây sau, khí đồ Ngũ Độc Tông kinh hãi thốt lên: - Bát phẩm? Yêu Hồn cửu phẩm? Làm sao có thể! Yêu Hồn cao cấp như vậy, dù là công tử đại gia tộc Tam trọng thiên đều không có, không... Nương theo tiếng kêu thảm chất đầy kinh hãi xen lẫn không cam tâm, lúc này toàn bộ thế giới như chợt yên tĩnh lại, Cổ Vương dừng lại bất động trong đầu Lục Ly, cổ trùng quanh bốn phía cũng không nhúc nhích, tựa hồ biến ngu. Hưu hưu hưu! Hư Không Trùng lại không dừng, khoái tốc thôn phệ, chớp mắt đã có vô số cổ trùng bị Hư Không Trùng màu ám kim nuốt chửng. Bản thân Lục Ly cũng ngơ ngác mất mấy giây, lát sau hắn mới hồi thần lại được, xác định con Cổ Vương kia đứng im không nhúc nhích, Long hồn cũng về lại trong linh hồn, lúc này hắn mới như trút được gánh nặng. Đồng thời với đó, hắn phát hiện giữa mình và con Cổ Vương kia lại có một tia liên hệ tinh thần, lập tức không khỏi nhớ tới Hư Không Trùng. Năm đó Hư Không Trùng cũng bị Long hồn thu phục, giờ xem ra linh hồn lão đại trong Cổ Vương đã bị Long hồn thôn phệ, nguy hiểm cũng được giải trừ... - Yêu Hồn bát cửu phẩm? Lục Ly nhíu mày, năm đó Tử Đế cũng từng nói, đây là Yêu Hồn thất phẩm trở lên, giờ khí đồ Ngũ Độc Tông lại nói đây là Yêu Hồn bát cửu phẩm? Nghĩ đến Tử Đế, Lục Ly lần nữa thở dài một hơi.
Chương 2859 Nhất thống Thần Giới
Nhớ năm đó tàn hồn Tử Đế muốn đoạt đi nhục thể hắn, cuối cùng bị Long hồn thôn phệ, giờ một tên khí đồ Ngũ Độc Tông cũng muốn chiếm đoạt nhục thể hắn, đây không phải mơ mộng hão huyền ư? Hô hô! Hắn khống chế Cổ Vương thử xem, Cổ Vương kia lập tức bay vọt ra khỏi đầu, lúc này hắn mới tròn mắt, thở phào một hơi dài. Đầu hắn bị gặm ra một lỗ nhỏ, hắn nuốt đan dược chữa thương, sau đó thần niệm quét quanh bốn phía. - Mẹ nó, mau dừng lại! Lục Ly phát hiện cổ trùng bên ngoài sắp bị Hư Không Trùng màu ám kim thôn phệ sạch, hắn vội vàng hạ lệnh với Hư Không Trùng. Đám cổ trùng này nhìn có vẻ rất lợi hại, trước kia là quan hệ thù địch, nhưng giờ hắn đã có thể điều khiển. Đáng tiếc... Hắn ra lệnh quá muộn, Hư Không Trùng màu ám kim rất nhiều, tốc độ thôn phệ cực nhanh, chớp mắt toàn bộ cổ trùng đã bị thôn phệ sạch, chỉ còn sót lại mỗi Cổ Vương. - Thôi, thôi! Lục Ly thở dài đành chịu, Cổ vương lợi hại nhất, chỉ cần Cổ Vương không bị thôn phệ là được. Hắn không khỏi nuốt một ngụm nước miếng khan, nếu không nhờ Long hồn lúc này e rằng hắn đã sớm đi đứt rồi. - Ách... Giữa trời, Cam Lâm thấy toàn bộ cổ trùng bị thôn phệ sạch, Lục Ly thì bình yên vô sự đứng trong cung điện, hắn không khỏi chớp chớp mắt, mở miệng nói: - Lục Ly, chuyện gì thế này? - Không sao! Lục Ly ngước mắt nhìn Cam Lâm nói: - Lão Tà Ma kia đã bị ta giết, Cổ Trùng cũng bị tiêu diệt... Ồ! Lúc nói chuyện, Lục Ly phát hiện Hư Không Trùng màu ám kim đột nhiên lấp lánh kim quang, trên thân hiện ra từng tầng từng tầng kén màu vàng, tất cả Hư Không Trùng màu ám kim đều đứng im, mặc cho kén bao bọc khắp thân mình. - Tiến hóa! Lục Ly cuồng hỉ, những Hư Không Trùng màu ám kim này lại lần nữa tiến hóa. Vốn chúng đã có thể gặm giết võ giả Tam Kiếp, giờ lại tiến hóa, không biết còn sẽ khủng bố đến đâu? Ông! Lục Ly thu toàn bộ Hư Không Trùng vào trong Thần Sơn, sau đó thu cả Cổ Vương kia rồi tung mình bay vọt lên, chắp tay nói với Cam Lâm: - Việc này đều là tội của ta, liên lụy đến bốn người lão Hạ, quay đầu ta sẽ thỉnh tội với Phủ Ma đại nhân. - Việc này không thể hoàn toàn trách ngươi! Cam Lâm khoát tay nói: - Ai ngờ tên khí đồ Ngũ Độc Tông kia lại lợi hại đến vậy? Ta cũng có lỗi, hẳn là trước đi về mời gia gia hỗ trợ mới phải. Lục Ly, ngươi không cần tự trách, quay đầu ta sẽ nói gia gia bù đắp cho gia tộc bốn người lão Hạ. Ông! Lục Ly lấy ra bốn gốc thiên địa thần dược, giao cho Cam Lâm nói: - Chỗ này có bốn gốc thiên địa thần dược, nếu bán đi có thể đổi lấy không ít Thần Nguyên Kim, nhờ ngươi giúp ta bù đắp cho gia tộc bọn Hạ lão. - Cái này... quá quý trọng! Cam Lâm hơi ngớ, sau đó lắc đầu nói: - Thiên Ma Đảo có quy củ của Thiên Ma Đảo, bọn Hạ lão là thuộc hạ của gia gia, cũng là chiến sĩ Thiên Ma Đảo. Lần này tới đây là chấp hành nhiệm vụ, ngoài ý tử vong, Thiên Ma Đảo tự nhiên sẽ bù đắp, những thiên địa thần dược này kiếm được không dễ, hơn nữa có tiền cũng không mua được, ngươi cứ giữ lấy. - Cầm đi! Lục Ly cố chấp ném cho Cam Lâm, sau đó chắp tay nói: - Còn mong Cam huynh giúp ta giữ bí mật về chuyện Thần Thiết vừa rồi. Trừ gia gia ngươi ra, không thể nói cho người khác, à, gia gia ngươi sớm đã biết việc này. - Ta biết nặng nhẹ! Cam Lâm khẽ gật đầu, ánh mắt quét tới bọn Tả Khâu Khôi ngoài thành, vừa thấy hắn quét mắt nhìn qua, đám Tả Khâu Khôi sợ đến độ cả người khẽ run lên. Vừa rồi bọn Tả Khâu Khâu thấy được Lục Ly rõ ràng sắp chết, nháy mắt thế cục lại chợt nghịch chuyển, trong lòng nhất thời không khỏi ngập ngừng. Nên đánh lén hay đào tẩu đây? Chỉ là thiên địa tuy lớn, bọn hắn lại có thể trốn được ư? Bịch! Cuối cùng, bọn Tả Khâu Khôi chọn quỳ xuống thần phục, năm vị đại nhân Ngũ Độc Tông cường đại như vậy, lại đều bị Lục Ly xử lý, trở thành nô lệ của Lục Ly cũng chẳng phải chuyện mất mặt gì. Ông! Bọn hắn còn chưa lên tiếng, một chiếc ấn khổng lồ đã bay lên, sau đó cuốn theo uy áp khủng bố trùng trùng nghiền ép xuống, mấy chục người muốn chạy trốn đều trốn không thoát, cả đám bị nghiền thành thịt nát. - Ừm! Cam Lâm khẽ gật đầu, chuyện Lục Ly có được mảnh vụn Thánh Binh không thể truyền ra ngoài, không nói Nhị trọng thiên, sợ là cường giả Tam trọng thiên đều sẽ nảy sinh tâm tư cướp đoạt. Trong thành không còn ai sống sót, cường giả Thời Không Phủ gần như đều ở hết chỗ này. Thủ lĩnh Thiên Cơ Các, Sinh Tử Điện và một số trưởng lão cũng ở đây, sau trận chiến lần này, e là Thần Giới đã không còn mấy cường giả. - Cam Lâm? Lục Ly nghĩ nghĩ rồi hỏi: - Thế lực chống lưng cho Thời Không Phủ là Hắc Viêm Điện, sau lưng Thiên Cơ Các Sinh Tử Điện cũng có đại thế lực nâng đỡ, nếu ta nhất thống Thần Giới, liệu có dẫn lên các đại thế lực mặt trên bất mãn? - Thế thì có gì đâu? Cam Lâm khẽ cười giễu cợt, nói: - Một Thần Giới cỏn con, những đại thế lực kia căn bản không thèm để ý, lại nói nơi này là do mấy đại thế lực cùng lúc chiếm giữ, các nhà đều không thu được lợi ích quá lớn. Quay đầu ta phái người đi nói một tiếng, đoán chừng bọn hắn sẽ không quá để ý đâu. Phải biết lúc này bọn hắn đang rất sợ ngươi tìm đến gây sự. - Vậy là được! Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, nói tiếp: - Vậy ta đưa ngươi tới U Yến chi địa trước, sau đó ngươi truyền tống về Thiên Ma Đảo báo lại chuyện ở đây cho Phủ Ma đại nhân. Khả năng ta cần ở lại đây tọa trấn mấy tháng, dọn dẹp Thần Giới một phen. - Ừm, cũng được! Đám người Hạ lão chết rồi, Cam Lâm nhất định phải lập tức đi về báo cáo, cả chuyện khí đồ Ngũ Độc Tông nữa. Thần Giới đã không còn đại sự, Cam Lâm cũng nên đi về. Lục Ly mang theo Cam Lâm Phi Độ Hư Không rời đi, sau khi đến Dao Vương Thành liền cùng mấy người Bàn Vũ Thấm Lăng Thanh Diễn truyền tống về Yến Vương Thành, mở ra tế đàn truyền tống đưa Cam Lâm trở về. Chuyện Thần Giới Lục Ly không giải thích quá nhiều, chỉ để Lăng Thanh Diễn chuẩn bị đại quân xuất chinh, công chiếm toàn bộ Thần Giới.
Chương 2860 Tiểu Bạch lần nữa mất dấu
Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm đại hỉ, rốt cuộc, tâm nguyện lớn nhất của con em gia tộc mười đại Thần Vương bao năm qua cũng sắp thành hiện thực? Thần Tượng Tông còn sót lại một ít cường giả, nhưng Lục Ly không quá để tâm, giao cho mấy người Lăng Thanh Diễn đi xử lý. Hắn dặn dò một phen, tận lực lấy phương thức hòa bình nắm xuống Thần Tượng Tông, nếu Lạc Hoàng muốn cường hoành chống lại, vậy liền lưu lại Thần Tượng Tông không quản. Rốt cuộc giữa hắn và Thần Tượng Tông vẫn có chút sâu xa. - Vũ Thấm! Hiện tại, điều Lục Ly quan tâm là một chuyện khác, hắn tìm tới Bàn Vũ Thấm, có chút cấp bách hỏi dò: - Ngươi gặp qua... Tiểu Bạch không? Ở Nhị trọng thiên, Lục Ly lo lắng nhất chính là thân nhân bằng hữu, ngoài ra chính là Tiểu Bạch. Với chiến lực hiện tại của hắn thì đã hoàn toàn không cần dùng đến Tiểu Bạch, nhưng ở trong lòng hắn, Tiểu Bạch khác với linh sủng bình thường, mà càng giống như đệ đệ hắn. Trước không có thời gian hỏi dò, giờ Thần Giới gần như đã được bình định, chuyện tiếp sau không cần hắn để tâm quá nhiều, hắn tự nhiên muốn hỏi dò về tung tích Tiểu Bạch. - Tiểu Bạch? Bàn Vũ Thấm nhướng mày, hỏi ngược lại: - Chẳng phải Tiểu Bạch một mực đi theo ngươi ư? Bàn Vũ Thấm biết Tiểu Bạch, năm đó linh thú này vô cùng lợi hại, răng lợi sắc bén, có thể nhẹ nhàng cắn chết rất nhiều cường giả. Tiểu thú này còn rất đáng yêu, Bàn Vũ Thấm ký ức khắc sâu. - Ách? Trong lòng Lục Ly không khỏi trầm xuống, năm đó Diêm công tử và Lê Thúc hạ giới, Lục Ly đi Thần Giới khai chiến, lưu lại Tiểu Bạch để nó tự hành thôn phệ lôi điện tu luyện. Nhiều năm qua đi vậy rồi, không lẽ Tiểu Bạch còn ở trong thiên kiếp? Tiểu Bạch cường đại như vậy, nếu xuất hiện ở Thần Giới hoặc U Yến chi địa, không lý nào Bàn Vũ Thấm lại không biết, vậy chỉ có khả năng là vẫn đang tu luyện trong thiên kiếp. Được đến lời đáp khẳng định từ Bàn Vũ Thấm, Lục Ly không cố được đi hội tụ với mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết, trực tiếp xông lên cao không, tới không gian ly biệt năm đó để tìm kiếm Tiểu Bạch. Lại đến thiên kiếp, giờ đây thiên kiếp ở Thần Giới đã không còn tạo ra được áp lực gì đối với Lục Ly, hắn nhẹ nhàng xông vào trong Lôi Đình Kiếp, thân hình khoái tốc phi hành giữa trời, dẫn lên vạn đạo lôi điện chẻ xuống. Lôi điện ở đây quá yếu, đừng nói Lục Ly có tụ lôi đại trận, chỉ bằng nhục thể hắn cũng có thể nhẹ nhàng kháng cự được. Hắn còn phóng thích Long Dực, khoái tốc phi hành, tới chỗ năm đó chia tách với Tiểu Bạch. Tốc độ Lục Ly quá nhanh, Thần Giới rất lớn, nhưng đối với Lục Ly bây giờ mà nói thì chỉ là một nơi nhỏ bé, chỉ bay chừng hơn nửa ngày đã đến nơi năm đó hắn và Tiểu Bạch tách nhau. - Không có! Hắn dạo quanh xung quanh một vòng nhưng không phát hiện thấy Tiểu Bạch, trong lòng không khỏi trầm xuống. Sau đó khoái tốc đảo quanh bốn phía, mở rộng phạm vi tìm kiếm. Mười vạn dặm, trăm vạn dặm, ngàn vạn dặm, ức vạn Tâm tình Lục Ly càng lúc càng nặng trĩu, hắn tìm suốt mấy canh giờ, lại vẫn không thấy được Tiểu Bạch. Tính cách Tiểu Bạch tương đối hiếu động, nhưng không đến nỗi chạy loạn, thiên kiếp này chỗ nào cũng như nhau, nó không lý nào lại vô duyên vô cớ bay loạn cả? - Chẳng lẽ đi Thần Giới tìm ta? Tới Thần Giới tìm một lượt thử xem! Lục Ly bay ngược về Thần Giới, trên đường không ngừng tìm kiếm, lấy tốc độ hắn bây giờ, sưu tra toàn bộ Thần Giới một lần đoán chừng cũng chỉ mất một hai tháng. Tiểu Bạch quá quan trọng với hắn, dù phải tiêu tốn một hai tháng cũng phải tìm. Nửa tháng sau, U Yến chi địa tạc nồi, Lục Ly đột nhiên rời đi, mất tích nửa tháng, cảnh này khó tránh khỏi khiến chúng nhân lo lắng. Hai mươi ngày sau, từ mặt tây Thần Giới truyền đến tin tức của Lục Ly. Lục Ly để Tây Lai thông báo bên này, nói không cần lo lắng cho hắn, hắn đang tu luyện trên thiên kiếp, dặn các nàng cứ hành động theo kế hoạch vạch sẵn. Mấy người Lăng Thanh Diễn yên tâm, thương thế các nàng sớm đã khỏi hẳn, lập tức đích thân dẫn theo đại quân tấn công Thần Giới. Về phần Thần Giới, bên này sớm đã loạn bộ, đám người Tả Khâu Khôi chiến tử, Lục Ly đi về khiến Thần Giới nhân tâm hốt hoảng. Vô số thủ lĩnh đại thế lực tề tụ về Thần Tượng Thành, mong Thần Tượng Tông liên hệ thượng giới, để mặt trên phái người đi xuống ổn định đại cục, bằng không Thần Giới sẽ bị U Yến chi địa chiếm đoạt. Lạc Hoàng không gặp bất cứ kẻ nào, cũng không truyền ra bất cứ lời nào, tựa hồ căn bản không thèm để tâm đến chuyện này. U Yến chi địa điều tập trăm vạn đại quân, trừ Bàn Vũ Thấm ở lại tọa trấn ra, gần như tất cả cường giả còn lại đều xuất động. Chỉ sau ba ngày đã công phá Bắc Hà Phủ, phủ chủ và mấy tên trưởng lão Bắc Hà Phủ bị giết, số còn lại đều đầu hàng. Sau đó đại quân chia ba hướng, lần lượt tiến công ba nơi phủ vực khác nhau, mấy ngày sau ba phủ vực phụ cận đều bị công hãm, một nơi phủ vực thậm chí còn chưa khai chiến đã trực tiếp mở cửa thành đầu hàng .. Thế như chẻ tre! Thần Giới vốn đã đại thương nguyên khí, sau lần Ác Ma tứ ngược, cường giả Thần Giới mười không còn một. Đến sau lại bị Lục Ly giết thêm một nhóm, lần này ở Thời Không Phủ lại giết một nhóm, cường giả Thần Giới đã ít lại càng ít. Quan trọng nhất còn là quân tâm! Lục Ly diệt cường giả ba đại thế lực, thời gian đi qua lâu vậy rồi, nhưng thượng giới mãi vẫn không phái cường giả hàng lâm. Các đại thế lực Thần Giới không khỏi tuyệt vọng, còn ai dám cản bước đại quân U Yến chi địa Vừa có một tên phủ chủ đầu hàng, lập tức dẫn lên phong trào liên đới, ba lộ đại quân đi tới đâu, vô số phủ chủ mở thành ra hàng. Nếu có phủ vực không đầu hàng, Lăng Thanh Diễn đích thân truyền tống đi qua, nhẹ nhàng phá thành chém giết phủ chủ. Một tháng sau! Ba lộ đại quân liên tục phá hơn trăm phủ vực, hơn phân nửa phủ vực mặt bắc Thần Giới bị công hãm, đại quân U Yến chi địa cũng đã kéo tới phụ cận Thần Tượng Thành. Toàn bộ Thần Giới đặt hết chú ý vào bên này, nếu Thần Tượng Tông đều không chịu được, Thần Giới sẽ triệt để đổi chủ.
Lục Ly xuất hiện, cũng khiến vô số người lo lắng không thôi, sợ rằng Thần Giới lại sẽ cuộn lên một trường gió tanh mưa máu, lần này không biết sẽ chết bao nhiêu người? Lục Ly và Hạ lão về lại Dao Vương Thành, trinh sát Bàn Vũ Thấm đã xâm nhập vào Thời Không thành, các nàng cũng thu được tin tức từ bên kia. Lão Đại và lão Nhị tiến vào trong thành, lại không lập tức đuổi tới U Yến chi địa, khiến Lục Ly và Hạ lão thoáng yên tâm phần nào. - Tuy chiến lực lão đại tính là không sai, nhưng ta tự tin có thể đánh chết hắn! Lục Ly triệu tập Cam Lâm và bốn người đám Hạ lão, nói: - Chỉ cần các ngươi giúp ta cầm chân lão đại chừng một nhịp thở, để ta áp sát, bằng vào Hỗn Độn chi khí, ta hoàn toàn có thể nhẹ nhàng diệt sát hắn! Lục Ly đã từng diệt sát qua một tên Tam Kiếp đỉnh phong là Vân Chiến Thiên, chuyện này bọn Cam Lâm đều biết. Nghe Lục Ly nói vậy, trong lòng bọn hắn không khỏi càng thêm tự tin, bọn hắn cầm chân lão đại trong thời gian một hai nhịp thở không phải là điều quá khó, nếu Lục Ly có thể phóng thích Hỗn Độn chi khí, vậy hẳn là không thành vấn đề. - Việc này không nên chậm trễ, trời sáng chúng ta liền lên đường, diệt sát hai tên tà nhân kia! Lục Ly thấy chúng nhân không có dị nghị liền đưa ra quyết định, chiến lực tên lão đại kia rất không sai, nếu để đối phương lẻn vào U Yến chi địa, bên này e rằng phải chết không ít người ... Vẫn như lúc trước, Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không, sau khi tới phụ cận Thời Không Phủ, hắn lấy tốc độ toàn lực tiến về phía trước, một đường tiềm hành mà đi. Lần này bởi vì khắp nơi đều là trinh sát, Lục Ly đi đường sốt ruột, bởi thế khó tránh khỏi bị trinh sát phát hiện. Lục Ly lại không mấy để tâm, bởi vì tốc độ hắn đủ nhanh, hắn tự tin đợi khi trinh sát truyền tin về, hắn hẳn đã đến Thời Không Thành mất rồi. Hai canh giờ sau, Lục Ly tới trên không trung Thời Không Thành, hộ tráo ngoài thành bóc mở, Lục Ly không chờ người từ bên trong đi ra đã phóng thích Trần Vương Ấn, đột nhiên đánh tới thành trì. Oanh! Hộ tráo ngoài thành tuy không sai, nhưng há có thể trụ được trước oanh kích từ Trần Vương Ấn. Thoáng chốc liền đã nổ tung, Trần Vương Ấn từ trên không đánh xuống, nghiền mấy tòa thành bảo lớn nhất trong phủ thành chủ thành phấn vụn. Oanh! Trọn cả thành trì run lên kịch liệt, từ trong thành bảo, từng tên võ giả bay vụt lên, ai nấy nét mặt kinh nộ, lại có người dám tấn công Thời Không Thành, chán sống rồi chắc? - Ách? Khi bọn hắn khóa chặt thanh niên tóc trắng trên không thành trì, vô số người đang bay lên lập tức bắn ngược trở về. Toàn bộ Thần Giới đều đang truy tìm sát thần Lục Ly, vạn vạn không ngờ Lục Ly lại chủ động tìm tới cửa. Ầm! Mặt đất nứt nổ, bụi đất tung tóe đầy trời, một đạo bóng người bắn lên, lão Nhị đi ra, trong mắt hắn cuộn trào sát khí, trên tay xuất hiện một pháp khí màu đen, sát khí xung thiên. Chẳng qua hắn không mạo muội tấn công mà đứng sừng sững giữa trời, miệng quát khẽ: - Lục Ly, ngươi nhất định phải muốn đối nghịch với chúng ta? Thần niệm Lục Ly quét qua, không thấy thân ảnh lão đại, trong lòng có chút kinh nghi, tên lão đại kia không lẽ muốn gài hắn? Chiến lực lão Nhị không quá mạnh, Lục Ly cũng không để ở trong lòng, đối tượng hắn quan tâm hơn chính là lão đại, bởi thế hắn mới lạnh giọng nói: - Không phải ta muốn đối nghịch với các ngươi, mà là các ngươi đến Thần Giới quấy rối. Ta thân là con dân Thần Giới, há có thể ngồi yên không quản? - Chúng ta không muốn chiếm lấy Thần Giới, chúng ta còn ngứa mắt với nơi này! Lão Nhị nghiêm mặt nói: - Hay là chúng ta nước sông không phạm nước giếng, chúng ta chỉ dừng lại ở đây một năm, một năm sau chúng ta liền rời đi. - Câu giờ? Lục Ly đã nhận ra có gì đó không đúng, hắn giết ba trong năm tên huynh đệ, thế mà đến tận lúc này lão đại vẫn chưa từng xuất hiện, lão Nhị cũng không nói gì đến chuyện báo thù, ngược lại còn muốn đàm phán? Lục Ly trải đời thế nào, há lại bị dăm ba câu của lão Nhị lừa gạt? - Cam Lâm, Hạ lão, ta truyền tống các ngươi đi ra, sau đó lập tức ra tay đánh giết lão Nhị! Lục Ly âm thầm truyền âm cho bọn Cam Lâm, ngoài mặt thì vẫn tiếp tục nói chuyện với lão Nhị: - Các ngươi thật chỉ ở lại đây một năm? Sau đó chắc chắn sẽ rời đi? - Thật trăm phần trăm. Mắt lão Nhị lộ vẻ cuồng hỉ, đang định tiếp tục lừa gạt, Thần Sơn lại chợt sáng lên, bọn Cam Lâm Hạ lão vọt ra, cùng lúc động thủ, Lục Ly cũng phóng thích Sát Đế Quỷ Trảm. Năm tên Thiên Thần Tam Kiếp cộng với Lục Ly, nhiều người như vậy liên thủ cùng tấn công, lão Nhị bị dọa cho thiếu chút hồn phi phách tán. Hộp sắt màu đen trong tay hắn khoái tốc phóng đại, bên trong bay ra vô số Cổ Trùng, ý đồ ngăn trở sáu người. Ầm ầm! Cổ Trùng bị đánh tan tác, hộp sắt bị nện bay, mấy đạo công kích đánh lên thân lão Nhị, tiếp đó cả người lão Nhị tan tành, trực tiếp bị oanh giết. Lão Nhị chỉ là Tam Kiếp sơ kỳ, đồng thời bị mấy tên võ giả Tam Kiếp liên thủ tấn công, làm sao có thể gánh được? Cam Lâm còn dùng đến bí bảo, hắn chỉ còn nước ôm hận. Chậc chậc... Ở trong thành, bọn Tả Khâu Khôi, thủ lĩnh Sinh Tử Điện Thiên Cơ Các thấy lão Nhị bị nhẹ nhàng oanh giết, khí tức mấy người đám Lục Ly phóng thích ra đều vô cùng dọa người, trong lòng không khỏi run rẩy, nếu lão đại còn không gánh được, e rằng hôm nay chính là ngày bọn hắn mất mạng. - Lão Nhị! Một tiếng gào bi thương truyền ra từ trong lòng đất, trong tiếng gào mang theo bi thống vô tận, phẫn nộ vô tận, sát khí cuộn trào tuôn ra từ dưới lòng đất, khiến người trong thành như sa vào hầm băng. Thần sắc bọn Lục Ly cũng không giấu được vẻ ngưng trọng, tuy chỉ còn lại một mình lão đại, song so với bốn tên huynh đệ còn lại thì mạnh hơn nhiều. Bọn họ nhất định phải ứng đối cẩn thận, bằng không ai cũng có khả năng sẽ chết. Ầm! Mặt đất nổ tung, hắc vụ cuộn trào tràn ngập ra, giữa không trung ngưng tụ một đạo hắc ảnh. Lão đại mắt đầy hồng quang, liếc nhìn đám người Lục Ly một lượt, giận dữ hét: - Các ngươi đều phải chết, đều phải chết! - Động thủ!
Chương 2857 Tà ma
Lục Ly quát khẽ, bọn Hạ lão liên thủ tấn công, người trong thành đều bị dọa ngu, vội vàng điên cuồng lao ra ngoài thành. Nhiều cường giả như vậy giao chiến trên không thành trì, bọn hắn chỉ cần bị dư ba quét trúng liền phải tan xương nát thịt. - Ha ha! Lão đại âm trầm cười lên, công kích từ mấy người đánh trúng hắn, thân thể hắn lại hóa thành hắc vụ, thoáng chốc đã bao phủ toàn thành. Một cảnh vô cùng khủng bố hiện ra, từng tên võ giả trong thành ngã xuống đất hét thảm, da thịt bọn hắn đang già đi với tốc độ thấy được bằng mắt thường, thân thể lõm vào, như thể máu thịt toàn thân bị hút khô. - Chậc chậc... Bọn Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, ai nấy đều hít sâu một hơi khí lạnh, mặc dù Thời Không Thành mới khôi phục được mấy năm, nhân khẩu còn chưa quá nhiều, nhưng tổng cộng cũng có hai ba trăm vạn. Lúc này hắc khí bao phủ toàn thành, chớp mắt trăm vạn người đã mất mạng. Người chết đều có một đặc điểm chung, đó là biến thành da bọc xương, máu thịt trong thân thể bị rút sạch. - Tà thuật! Bọn Hạ lão phẫn nộ không thôi, loại tà thuật hút máu thịt người vô tội, đề thăng chiến lực bản thân này, bất luận là ở hạ giới hay Nhị trọng thiên, thậm chí Tam trọng thiên đều tính là tà thuật. Sẽ dẫn lên nhân thần cộng phẫn, khó trách năm huynh đệ lại bị Ngũ Độc Tông khu trục, tà ma ngoại đạo thế này, Ngũ Độc Tông há sẽ chứa chấp? - Tìm kiếm bản thể mà đánh! Hạ lão nổi giận gầm lên, chiếc bình màu xanh khi trước hiện ra, rắn nhỏ xuất hiện, bay tới bay lui trong khói đen, không ngừng thôn phệ Cổ Trùng. Hạ lão có chút nghiên cứu đối với những thuật pháp kiểu này, hắn biết trong hắc vụ có Cổ Trùng, những người chết kia sở dĩ biến thành như thế là vì vô số Cổ Trùng tản ra, thôn phệ tinh nguyên trong người bọn họ. - A? Mấy người Tả Khâu Khôi tuy bị khói đen che phủ, lại không có bị Cổ Trùng tấn công. Nhưng bọn hắn thấy từng phiến từng phiến người nhà tộc nhân mình chết đi, ai nấy đều biến sắc. - Đại nhân, mau dừng tay, tha qua tộc nhân chúng ta... - Đại nhân, đừng giết tộc nhân ta, ta nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài, chỉ xin ngài buông tha tộc nhân chúng ta. - Đại nhân... Cả đám không ngừng kêu rên, nhưng tiếng kêu của bọn hắn chẳng có nghĩa lý gì, từng phiến từng phiến người trong thành lần lượt chết đi, dù là võ giả cường đại cũng nhanh chóng tiêu tán sạch sinh mệnh nguyên khí. - Yêu Ma! Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, tuy lão đại là người, nhưng trong lòng Lục Ly, đối phương đã không khác gì Yêu Ma. Hắn thúc giục đại đạo chi ngấn tử tế cảm ứng, tin tưởng dù tà thuật này lợi hại đến đâu, khẳng định vẫn có bản thể tồn tại, chỉ cần tìm được sau đó đánh giết bản thể, liền có thể triệt để tiêu diệt đối phương. - Hẳn là trong lòng đất! Lát sau, Lục Ly không phát hiện ra được gì trong thành, liền đưa ra suy đoán. Lão Nhị chui ra từ dưới đất, hư ảnh lão đại cũng chui ra từ dưới đất, vậy bản thể đối phương chắc đang ở trong lòng đất . Hắn quét mắt nhìn qua, phát hiện người trong thành gần như chết sạch, hắn đã không còn cố kỵ gì nữa. Lập tức điều khiển Trần Vương Ấn biến lớn, hung hăng nện xuống thành trì, đồng thời hắn quát khẽ với bọn Hạ lão Cam Lâm: - Oanh phá tòa thành trì này, tên tà ma kia đang ở trong lòng đất. Rầm rầm rầm! Dưới sự oanh kích của chúng nhân, thành trì khổng lồ bỗng chốc tan tành, bị nện thành một đống phế tích, lúc này, vô số thi thể trong thành cũng đều biến thành cặn bã. Thời Không Thành kiến tạo trên một ngọn núi lớn, giờ đây, không chỉ thành trì không còn, núi cũng bị oanh ra một hố sâu to tướng, phần bụng núi hiện ra Thần Văn cường đại, những Thần Văn này vô cùng kiên cố, chúng nhân đánh mấy lần đều không oanh phá được. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly truyền âm, trong thân thể Lục Ly bay ra một đạo hồng quang, Huyết Linh Nhi chui xuống lòng đất, lát sau, Thần Văn lấp lánh quang mang, Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn đánh xuống, Thần Văn nhẹ nhàng bị phá mở. - Ồ! Thần niệm chúng nhân cùng theo thăm dò, bọn hắn thấy được dưới lòng đất có vô số cung điện, trong cung điện chất đầy xác người, trên thân người chết có chi chít cổ trùng bò ra leo vào, ai nấy nhìn mà không khỏi biến sắc. Không chỉ mấy người Lục Ly, ngay cả bọn Tả Khâu Khôi cũng rất khó coi. Tuy bọn hắn biết năm huynh đệ kia sai người thu thập thi thể chắc chắn sẽ không có chuyện tốt, nhưng nhìn thấy nhiều thi thể như thế dùng để dưỡng cổ, trong lòng bọn hắn vẫn cực kỳ không thoải mái. Bất luận là kẻ địch hay người không liên quan thì đều cũng là người, đều là đồng tộc. Lúc này tận mắt chứng kiến thi thể đồng tộc bị côn trùng thôn phệ, bọn hắn khó miễn cảm thấy ghê rợn trong lòng. - Tà Ma! Nét mặt Lục Ly càng lạnh mấy phần, thần niệm hắn khóa chặt tên lão giả áo đen đang ngồi xếp bằng trong cung điện. Lúc này lão giả kia mở mắt ra, trong ánh mắt chất đầy phẫn nộ, hắn ngước lên nhìn đám Lục Ly, nói: - Còn thiếu nửa tháng, Kim Tiên Cổ liền có thể tấn cấp thành công. Các ngươi làm hỏng đại sự của ta, chẳng qua thực lực sáu người các ngươi đều rất không sai, hôm nay liền lấy máu tươi các ngươi tế luyện Kim Tiên Cổ! - Kim Tiên Cổ? Nghe được ba chữ này, Hạ lão đột nhiên biến sắc, trong tay xuất hiện một chiếc thước trắng khổng lồ, hắn quay sang nói với Lục Ly và Cam Lâm: - Hai vị công tử lập tức triệt thoái, chúng ta ở lại cầm chăn hắn! Lục Ly và Cam Lâm nhìn nhau, hai người há sẽ chịu thối lui. Bên kia Hạ lão vừa dứt lời, lập tức phóng vút xuống, vung lên thước trắng trùng trùng vỗ tới. - Ha ha! Dưới đất, lão giả đứng im không nhúc nhích, chỉ là trên thân bừng lên hắc quang, tiếp đó vô số cổ trùng từ bốn phương tám hướng trong cung điện bay ra, ngưng tụ lại giữa trời, hóa thành một hư ảnh màu vàng cực lớn. Ngao! Một tiếng kêu như hổ gầm vang lên, hư ảnh màu vàng gào thét lao về phía Hạ lão, hư ảnh như một con côn trùng khổng lồ, miệng rộng mở ra nuốt chửng Hạ lão và thước trắng. - A... Hạ lão phát ra một tiếng kêu thảm, cả người hắn bị hư ảnh màu vàng nuốt trọn, sau đó thân thể biến thành máu đông, bị diệt sát trong nháy mắt.
Chương 2858 Cổ Vương
Xoạt xoạt xoạt! Nét mặt chúng nhân tại trường tái mét hết cả, Hạ lão chính là Thiên Thần Tam Kiếp, chiến lực sánh ngang Tam Kiếp trung kỳ, không ngờ chớp mắt đã bị miểu sát, Kim Tiên Cổ này đến cùng là tà vật gì? - Hai vị công tử đi mau! Ba vị lão giả còn lại cả kinh, trong mắt bọn hắn cũng lộ ra vẻ quyết tuyệt, Lục Ly và Cam Lâm tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, nếu bọn hắn không đi câu kéo thời gian, e rằng Lục Ly và Cam Lâm đều không đi được. - Cam Lâm, ngươi rút lui trước! Lục Ly gầm lên, Long Dực hiện ra sau lưng, chân hắn đạp Tiêu Dao Bộ, thân hình như thiểm điện lao vút xuống, giới chỉ lóe lên quang mang, Thần Thiết xuất hiện, nháy mắt thần lực bị rút sạch, một đạo thần uy khủng bố ngưng hiện, bao phủ phương viên vạn dặm. - Đây, đây là...! Bọn Tả Khâu Khôi chưa từng đi qua Nhị trọng thiên, thấy mấy người Cam Lâm lấy ra bí bảo, bọn hắn vốn đã chấn kinh vạn phần. Giờ đây Lục Ly vừa lấy ra Thần Thiết, thần uy mênh mông tán phát khiến bọn hắn cảm thấy nguyên cả vòm trời như đang trấn áp xuống, khiến linh hồn bọn hắn cũng theo đó rung động. - Thần uy này... chẳng lẽ đây là mảnh vụn Thánh Binh? Lão đại thấy Thần Thiết càng lúc càng đến gần, không chỉ không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại mắt còn sáng rực lên. Ở Ngũ Độc Tông hắn cũng là một tên thống lĩnh, tuy chưa từng tận mắt thấy qua bí bảo bực này, nhưng cũng tính là kiến thức rộng rãi, tự nhiên có thể đoán được ít nhiều. - Chết đi! Lục Ly giơ lên Thần Thiết, hung hăng vỗ lên người lão giả, từng mảnh hào quang xoắn tới, nháy mắt, nửa thân dưới lão giả bị xoắn nát, biến thành huyết vụ. - Hô hô! Giữa không trung, ba vị lão giả thấy cảnh này, ai nấy đều thở phào một hơi, chỉ cần tên khí đồ Ngũ Độc Tông kia bị giết, Kim Tiên Cổ cũng sẽ chết... Rốt cuộc cổ trùng là do lão đại tế luyện mà thành. Ngao ô! Ai ngờ, hư ảnh màu vàng giữa không trung do vô số cổ trùng hợp thành chợt phát ra một tiếng hét dài, tiếp đó khoái tốc bay tới, thoáng chốc đã nuốt chửng ba vị lão giả. - A .. Ba người phát ra tiếng kêu thảm thiết, rất nhanh sau đó liền hóa thành nùng huyết, bị Kim Tiên Cổ thôn phệ. Cam Lâm bị dọa sợ, trong mắt đầy vẻ kinh nghi, tại sao lão đại bị giết, Kim Tiên Cổ này lại vẫn chưa chết? - Hắc hắc! Tiếng cười âm trầm vang lên, trong tiếng cười mang đầy vẻ giễu cợt: - Tiểu tử, ngươi tưởng hủy đi nhục thể, lão phu liền sẽ chết? Ngươi quá ngây thơ. Nhục thể ngươi không sai, bản tọa muốn. Mảnh vụn Thánh Binh này cũng được, lão phu bảo quản giúp ngươi. Ngao ô! Vô số cổ trùng giữa trời lần nữa phát ra tiếng rống to, không đi thôn phệ Cam Lâm mà quay đầu cuốn tới Lục Ly. Lục Ly theo bản năng đạp bước Tiêu Dao Bộ định bay đi, nhưng hắn quên mất một chuyện, trong thân thể hắn đã cạn sạch thần lực, làm sao có thể phóng thích Tiêu Dao Bộ? Hưu! Cổ trùng đầy trời bay xuống, Lục Ly biết trốn không thoát, đành phải cắn răng phóng thích Hư Không Trùng bao phủ mình lại. Đều là côn trùng, hắn muốn thử xem côn trùng của hắn lợi hại, hay vẫn là Kim Tiên Cổ này lợi hại? Hư Không Trùng bình thường đối đầu với Kim Tiên Cổ, chẳng mấy chốc đã bị Kim Tiên Cổ nhẹ nhàng thôn phệ, Hư Không Trùng màu ám kim lại không khiến Lục Ly thất vọng, bất ngờ thôn phệ ngược lại Kim Tiên Cổ. - Hả? Trong đám cổ trùng truyền ra tiếng kinh hô khó mà tin tưởng, tiếp đó một con cổ trùng màu đen bắn nhanh mà đến, thoáng chốc đã thôn phệ rất nhiều Hư Không Trùng màu ám kim, sau đó vọt tới gặm lên đầu Lục Ly. - Con này chắc là Cổ Vương! Lục Ly khóa chặt con cổ trùng này, Hỗn Độn chi khí trong thân thể được vận chuyển ra, nếu Hỗn Độn chi khí không thể đánh chết Cổ Vương, vậy người chết sẽ là hắn. - Vô dụng? Lúc Hỗn Độn chi khí bao phủ Cổ Vương, trong lòng Lục Ly khẽ chấn, bởi vì Cổ vương không chịu bất cứ thương tổn nào, thoáng chốc đã vọt tới trên đầu, sau đó gặm cắn một phen, trực tiếp chui vào trong đầu hắn. - Ha ha ha! Tiếng cười âm trầm lần nữa vang lên, giọng lão đại trực tiếp truyền đến trong linh hồn Lục Ly: - Kim Tiên Cổ này được ta tế luyện mười vạn năm, thôn phệ không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, chỉ với chút Hỗn Độn chi khí kia làm sao có thể diệt sát được nó? Tiểu tử, nhục thể ngươi không sai, bản tọa thu! Lục Ly sợ đến thiếu chút hồn phi phách tán, linh hồn lão giả kia rõ ràng được giấu trong Kim Tiên Cổ Vương, hiện tại Kim Tiên Cổ Vương Tiến tiến vào trong đầu, rất nhanh liền có thể thôn phệ linh hồn hắn. Chuyện tiếp sau thế nào chắc không cần nói cũng biết, linh hồn lão quái nhập chủ thân thể, nhục thể hắn sẽ thành của lão quái. Ông! Đúng lúc này, trong linh hồn Lục Ly sáng lên ngân quang vạn trượng, Long hồn bay ra, thoáng chốc liền bắn vào trong Kim Tiên Cổ. Một giây sau, khí đồ Ngũ Độc Tông kinh hãi thốt lên: - Bát phẩm? Yêu Hồn cửu phẩm? Làm sao có thể! Yêu Hồn cao cấp như vậy, dù là công tử đại gia tộc Tam trọng thiên đều không có, không... Nương theo tiếng kêu thảm chất đầy kinh hãi xen lẫn không cam tâm, lúc này toàn bộ thế giới như chợt yên tĩnh lại, Cổ Vương dừng lại bất động trong đầu Lục Ly, cổ trùng quanh bốn phía cũng không nhúc nhích, tựa hồ biến ngu. Hưu hưu hưu! Hư Không Trùng lại không dừng, khoái tốc thôn phệ, chớp mắt đã có vô số cổ trùng bị Hư Không Trùng màu ám kim nuốt chửng. Bản thân Lục Ly cũng ngơ ngác mất mấy giây, lát sau hắn mới hồi thần lại được, xác định con Cổ Vương kia đứng im không nhúc nhích, Long hồn cũng về lại trong linh hồn, lúc này hắn mới như trút được gánh nặng. Đồng thời với đó, hắn phát hiện giữa mình và con Cổ Vương kia lại có một tia liên hệ tinh thần, lập tức không khỏi nhớ tới Hư Không Trùng. Năm đó Hư Không Trùng cũng bị Long hồn thu phục, giờ xem ra linh hồn lão đại trong Cổ Vương đã bị Long hồn thôn phệ, nguy hiểm cũng được giải trừ... - Yêu Hồn bát cửu phẩm? Lục Ly nhíu mày, năm đó Tử Đế cũng từng nói, đây là Yêu Hồn thất phẩm trở lên, giờ khí đồ Ngũ Độc Tông lại nói đây là Yêu Hồn bát cửu phẩm? Nghĩ đến Tử Đế, Lục Ly lần nữa thở dài một hơi.
Chương 2859 Nhất thống Thần Giới
Nhớ năm đó tàn hồn Tử Đế muốn đoạt đi nhục thể hắn, cuối cùng bị Long hồn thôn phệ, giờ một tên khí đồ Ngũ Độc Tông cũng muốn chiếm đoạt nhục thể hắn, đây không phải mơ mộng hão huyền ư? Hô hô! Hắn khống chế Cổ Vương thử xem, Cổ Vương kia lập tức bay vọt ra khỏi đầu, lúc này hắn mới tròn mắt, thở phào một hơi dài. Đầu hắn bị gặm ra một lỗ nhỏ, hắn nuốt đan dược chữa thương, sau đó thần niệm quét quanh bốn phía. - Mẹ nó, mau dừng lại! Lục Ly phát hiện cổ trùng bên ngoài sắp bị Hư Không Trùng màu ám kim thôn phệ sạch, hắn vội vàng hạ lệnh với Hư Không Trùng. Đám cổ trùng này nhìn có vẻ rất lợi hại, trước kia là quan hệ thù địch, nhưng giờ hắn đã có thể điều khiển. Đáng tiếc... Hắn ra lệnh quá muộn, Hư Không Trùng màu ám kim rất nhiều, tốc độ thôn phệ cực nhanh, chớp mắt toàn bộ cổ trùng đã bị thôn phệ sạch, chỉ còn sót lại mỗi Cổ Vương. - Thôi, thôi! Lục Ly thở dài đành chịu, Cổ vương lợi hại nhất, chỉ cần Cổ Vương không bị thôn phệ là được. Hắn không khỏi nuốt một ngụm nước miếng khan, nếu không nhờ Long hồn lúc này e rằng hắn đã sớm đi đứt rồi. - Ách... Giữa trời, Cam Lâm thấy toàn bộ cổ trùng bị thôn phệ sạch, Lục Ly thì bình yên vô sự đứng trong cung điện, hắn không khỏi chớp chớp mắt, mở miệng nói: - Lục Ly, chuyện gì thế này? - Không sao! Lục Ly ngước mắt nhìn Cam Lâm nói: - Lão Tà Ma kia đã bị ta giết, Cổ Trùng cũng bị tiêu diệt... Ồ! Lúc nói chuyện, Lục Ly phát hiện Hư Không Trùng màu ám kim đột nhiên lấp lánh kim quang, trên thân hiện ra từng tầng từng tầng kén màu vàng, tất cả Hư Không Trùng màu ám kim đều đứng im, mặc cho kén bao bọc khắp thân mình. - Tiến hóa! Lục Ly cuồng hỉ, những Hư Không Trùng màu ám kim này lại lần nữa tiến hóa. Vốn chúng đã có thể gặm giết võ giả Tam Kiếp, giờ lại tiến hóa, không biết còn sẽ khủng bố đến đâu? Ông! Lục Ly thu toàn bộ Hư Không Trùng vào trong Thần Sơn, sau đó thu cả Cổ Vương kia rồi tung mình bay vọt lên, chắp tay nói với Cam Lâm: - Việc này đều là tội của ta, liên lụy đến bốn người lão Hạ, quay đầu ta sẽ thỉnh tội với Phủ Ma đại nhân. - Việc này không thể hoàn toàn trách ngươi! Cam Lâm khoát tay nói: - Ai ngờ tên khí đồ Ngũ Độc Tông kia lại lợi hại đến vậy? Ta cũng có lỗi, hẳn là trước đi về mời gia gia hỗ trợ mới phải. Lục Ly, ngươi không cần tự trách, quay đầu ta sẽ nói gia gia bù đắp cho gia tộc bốn người lão Hạ. Ông! Lục Ly lấy ra bốn gốc thiên địa thần dược, giao cho Cam Lâm nói: - Chỗ này có bốn gốc thiên địa thần dược, nếu bán đi có thể đổi lấy không ít Thần Nguyên Kim, nhờ ngươi giúp ta bù đắp cho gia tộc bọn Hạ lão. - Cái này... quá quý trọng! Cam Lâm hơi ngớ, sau đó lắc đầu nói: - Thiên Ma Đảo có quy củ của Thiên Ma Đảo, bọn Hạ lão là thuộc hạ của gia gia, cũng là chiến sĩ Thiên Ma Đảo. Lần này tới đây là chấp hành nhiệm vụ, ngoài ý tử vong, Thiên Ma Đảo tự nhiên sẽ bù đắp, những thiên địa thần dược này kiếm được không dễ, hơn nữa có tiền cũng không mua được, ngươi cứ giữ lấy. - Cầm đi! Lục Ly cố chấp ném cho Cam Lâm, sau đó chắp tay nói: - Còn mong Cam huynh giúp ta giữ bí mật về chuyện Thần Thiết vừa rồi. Trừ gia gia ngươi ra, không thể nói cho người khác, à, gia gia ngươi sớm đã biết việc này. - Ta biết nặng nhẹ! Cam Lâm khẽ gật đầu, ánh mắt quét tới bọn Tả Khâu Khôi ngoài thành, vừa thấy hắn quét mắt nhìn qua, đám Tả Khâu Khôi sợ đến độ cả người khẽ run lên. Vừa rồi bọn Tả Khâu Khâu thấy được Lục Ly rõ ràng sắp chết, nháy mắt thế cục lại chợt nghịch chuyển, trong lòng nhất thời không khỏi ngập ngừng. Nên đánh lén hay đào tẩu đây? Chỉ là thiên địa tuy lớn, bọn hắn lại có thể trốn được ư? Bịch! Cuối cùng, bọn Tả Khâu Khôi chọn quỳ xuống thần phục, năm vị đại nhân Ngũ Độc Tông cường đại như vậy, lại đều bị Lục Ly xử lý, trở thành nô lệ của Lục Ly cũng chẳng phải chuyện mất mặt gì. Ông! Bọn hắn còn chưa lên tiếng, một chiếc ấn khổng lồ đã bay lên, sau đó cuốn theo uy áp khủng bố trùng trùng nghiền ép xuống, mấy chục người muốn chạy trốn đều trốn không thoát, cả đám bị nghiền thành thịt nát. - Ừm! Cam Lâm khẽ gật đầu, chuyện Lục Ly có được mảnh vụn Thánh Binh không thể truyền ra ngoài, không nói Nhị trọng thiên, sợ là cường giả Tam trọng thiên đều sẽ nảy sinh tâm tư cướp đoạt. Trong thành không còn ai sống sót, cường giả Thời Không Phủ gần như đều ở hết chỗ này. Thủ lĩnh Thiên Cơ Các, Sinh Tử Điện và một số trưởng lão cũng ở đây, sau trận chiến lần này, e là Thần Giới đã không còn mấy cường giả. - Cam Lâm? Lục Ly nghĩ nghĩ rồi hỏi: - Thế lực chống lưng cho Thời Không Phủ là Hắc Viêm Điện, sau lưng Thiên Cơ Các Sinh Tử Điện cũng có đại thế lực nâng đỡ, nếu ta nhất thống Thần Giới, liệu có dẫn lên các đại thế lực mặt trên bất mãn? - Thế thì có gì đâu? Cam Lâm khẽ cười giễu cợt, nói: - Một Thần Giới cỏn con, những đại thế lực kia căn bản không thèm để ý, lại nói nơi này là do mấy đại thế lực cùng lúc chiếm giữ, các nhà đều không thu được lợi ích quá lớn. Quay đầu ta phái người đi nói một tiếng, đoán chừng bọn hắn sẽ không quá để ý đâu. Phải biết lúc này bọn hắn đang rất sợ ngươi tìm đến gây sự. - Vậy là được! Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, nói tiếp: - Vậy ta đưa ngươi tới U Yến chi địa trước, sau đó ngươi truyền tống về Thiên Ma Đảo báo lại chuyện ở đây cho Phủ Ma đại nhân. Khả năng ta cần ở lại đây tọa trấn mấy tháng, dọn dẹp Thần Giới một phen. - Ừm, cũng được! Đám người Hạ lão chết rồi, Cam Lâm nhất định phải lập tức đi về báo cáo, cả chuyện khí đồ Ngũ Độc Tông nữa. Thần Giới đã không còn đại sự, Cam Lâm cũng nên đi về. Lục Ly mang theo Cam Lâm Phi Độ Hư Không rời đi, sau khi đến Dao Vương Thành liền cùng mấy người Bàn Vũ Thấm Lăng Thanh Diễn truyền tống về Yến Vương Thành, mở ra tế đàn truyền tống đưa Cam Lâm trở về. Chuyện Thần Giới Lục Ly không giải thích quá nhiều, chỉ để Lăng Thanh Diễn chuẩn bị đại quân xuất chinh, công chiếm toàn bộ Thần Giới.
Chương 2860 Tiểu Bạch lần nữa mất dấu
Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm đại hỉ, rốt cuộc, tâm nguyện lớn nhất của con em gia tộc mười đại Thần Vương bao năm qua cũng sắp thành hiện thực? Thần Tượng Tông còn sót lại một ít cường giả, nhưng Lục Ly không quá để tâm, giao cho mấy người Lăng Thanh Diễn đi xử lý. Hắn dặn dò một phen, tận lực lấy phương thức hòa bình nắm xuống Thần Tượng Tông, nếu Lạc Hoàng muốn cường hoành chống lại, vậy liền lưu lại Thần Tượng Tông không quản. Rốt cuộc giữa hắn và Thần Tượng Tông vẫn có chút sâu xa. - Vũ Thấm! Hiện tại, điều Lục Ly quan tâm là một chuyện khác, hắn tìm tới Bàn Vũ Thấm, có chút cấp bách hỏi dò: - Ngươi gặp qua... Tiểu Bạch không? Ở Nhị trọng thiên, Lục Ly lo lắng nhất chính là thân nhân bằng hữu, ngoài ra chính là Tiểu Bạch. Với chiến lực hiện tại của hắn thì đã hoàn toàn không cần dùng đến Tiểu Bạch, nhưng ở trong lòng hắn, Tiểu Bạch khác với linh sủng bình thường, mà càng giống như đệ đệ hắn. Trước không có thời gian hỏi dò, giờ Thần Giới gần như đã được bình định, chuyện tiếp sau không cần hắn để tâm quá nhiều, hắn tự nhiên muốn hỏi dò về tung tích Tiểu Bạch. - Tiểu Bạch? Bàn Vũ Thấm nhướng mày, hỏi ngược lại: - Chẳng phải Tiểu Bạch một mực đi theo ngươi ư? Bàn Vũ Thấm biết Tiểu Bạch, năm đó linh thú này vô cùng lợi hại, răng lợi sắc bén, có thể nhẹ nhàng cắn chết rất nhiều cường giả. Tiểu thú này còn rất đáng yêu, Bàn Vũ Thấm ký ức khắc sâu. - Ách? Trong lòng Lục Ly không khỏi trầm xuống, năm đó Diêm công tử và Lê Thúc hạ giới, Lục Ly đi Thần Giới khai chiến, lưu lại Tiểu Bạch để nó tự hành thôn phệ lôi điện tu luyện. Nhiều năm qua đi vậy rồi, không lẽ Tiểu Bạch còn ở trong thiên kiếp? Tiểu Bạch cường đại như vậy, nếu xuất hiện ở Thần Giới hoặc U Yến chi địa, không lý nào Bàn Vũ Thấm lại không biết, vậy chỉ có khả năng là vẫn đang tu luyện trong thiên kiếp. Được đến lời đáp khẳng định từ Bàn Vũ Thấm, Lục Ly không cố được đi hội tụ với mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết, trực tiếp xông lên cao không, tới không gian ly biệt năm đó để tìm kiếm Tiểu Bạch. Lại đến thiên kiếp, giờ đây thiên kiếp ở Thần Giới đã không còn tạo ra được áp lực gì đối với Lục Ly, hắn nhẹ nhàng xông vào trong Lôi Đình Kiếp, thân hình khoái tốc phi hành giữa trời, dẫn lên vạn đạo lôi điện chẻ xuống. Lôi điện ở đây quá yếu, đừng nói Lục Ly có tụ lôi đại trận, chỉ bằng nhục thể hắn cũng có thể nhẹ nhàng kháng cự được. Hắn còn phóng thích Long Dực, khoái tốc phi hành, tới chỗ năm đó chia tách với Tiểu Bạch. Tốc độ Lục Ly quá nhanh, Thần Giới rất lớn, nhưng đối với Lục Ly bây giờ mà nói thì chỉ là một nơi nhỏ bé, chỉ bay chừng hơn nửa ngày đã đến nơi năm đó hắn và Tiểu Bạch tách nhau. - Không có! Hắn dạo quanh xung quanh một vòng nhưng không phát hiện thấy Tiểu Bạch, trong lòng không khỏi trầm xuống. Sau đó khoái tốc đảo quanh bốn phía, mở rộng phạm vi tìm kiếm. Mười vạn dặm, trăm vạn dặm, ngàn vạn dặm, ức vạn Tâm tình Lục Ly càng lúc càng nặng trĩu, hắn tìm suốt mấy canh giờ, lại vẫn không thấy được Tiểu Bạch. Tính cách Tiểu Bạch tương đối hiếu động, nhưng không đến nỗi chạy loạn, thiên kiếp này chỗ nào cũng như nhau, nó không lý nào lại vô duyên vô cớ bay loạn cả? - Chẳng lẽ đi Thần Giới tìm ta? Tới Thần Giới tìm một lượt thử xem! Lục Ly bay ngược về Thần Giới, trên đường không ngừng tìm kiếm, lấy tốc độ hắn bây giờ, sưu tra toàn bộ Thần Giới một lần đoán chừng cũng chỉ mất một hai tháng. Tiểu Bạch quá quan trọng với hắn, dù phải tiêu tốn một hai tháng cũng phải tìm. Nửa tháng sau, U Yến chi địa tạc nồi, Lục Ly đột nhiên rời đi, mất tích nửa tháng, cảnh này khó tránh khỏi khiến chúng nhân lo lắng. Hai mươi ngày sau, từ mặt tây Thần Giới truyền đến tin tức của Lục Ly. Lục Ly để Tây Lai thông báo bên này, nói không cần lo lắng cho hắn, hắn đang tu luyện trên thiên kiếp, dặn các nàng cứ hành động theo kế hoạch vạch sẵn. Mấy người Lăng Thanh Diễn yên tâm, thương thế các nàng sớm đã khỏi hẳn, lập tức đích thân dẫn theo đại quân tấn công Thần Giới. Về phần Thần Giới, bên này sớm đã loạn bộ, đám người Tả Khâu Khôi chiến tử, Lục Ly đi về khiến Thần Giới nhân tâm hốt hoảng. Vô số thủ lĩnh đại thế lực tề tụ về Thần Tượng Thành, mong Thần Tượng Tông liên hệ thượng giới, để mặt trên phái người đi xuống ổn định đại cục, bằng không Thần Giới sẽ bị U Yến chi địa chiếm đoạt. Lạc Hoàng không gặp bất cứ kẻ nào, cũng không truyền ra bất cứ lời nào, tựa hồ căn bản không thèm để tâm đến chuyện này. U Yến chi địa điều tập trăm vạn đại quân, trừ Bàn Vũ Thấm ở lại tọa trấn ra, gần như tất cả cường giả còn lại đều xuất động. Chỉ sau ba ngày đã công phá Bắc Hà Phủ, phủ chủ và mấy tên trưởng lão Bắc Hà Phủ bị giết, số còn lại đều đầu hàng. Sau đó đại quân chia ba hướng, lần lượt tiến công ba nơi phủ vực khác nhau, mấy ngày sau ba phủ vực phụ cận đều bị công hãm, một nơi phủ vực thậm chí còn chưa khai chiến đã trực tiếp mở cửa thành đầu hàng .. Thế như chẻ tre! Thần Giới vốn đã đại thương nguyên khí, sau lần Ác Ma tứ ngược, cường giả Thần Giới mười không còn một. Đến sau lại bị Lục Ly giết thêm một nhóm, lần này ở Thời Không Phủ lại giết một nhóm, cường giả Thần Giới đã ít lại càng ít. Quan trọng nhất còn là quân tâm! Lục Ly diệt cường giả ba đại thế lực, thời gian đi qua lâu vậy rồi, nhưng thượng giới mãi vẫn không phái cường giả hàng lâm. Các đại thế lực Thần Giới không khỏi tuyệt vọng, còn ai dám cản bước đại quân U Yến chi địa Vừa có một tên phủ chủ đầu hàng, lập tức dẫn lên phong trào liên đới, ba lộ đại quân đi tới đâu, vô số phủ chủ mở thành ra hàng. Nếu có phủ vực không đầu hàng, Lăng Thanh Diễn đích thân truyền tống đi qua, nhẹ nhàng phá thành chém giết phủ chủ. Một tháng sau! Ba lộ đại quân liên tục phá hơn trăm phủ vực, hơn phân nửa phủ vực mặt bắc Thần Giới bị công hãm, đại quân U Yến chi địa cũng đã kéo tới phụ cận Thần Tượng Thành. Toàn bộ Thần Giới đặt hết chú ý vào bên này, nếu Thần Tượng Tông đều không chịu được, Thần Giới sẽ triệt để đổi chủ.
Bình luận facebook