-
Chương 2046-2050
Chương 2046 Như vẽ giang sơn
Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới có bao nhiêu, hiện tại Bá Vương Phủ chỉ còn lại bảy người, lại nói coi như đụng phải cũng là bọn hắn không may, Lục Ly muốn giết chết một Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới lạc đàn quá đơn giản. Sau khi Ngọc Kình Thiên nhận được tin tức, trên mặt đã không còn sự phẫn nộ, mà là đầy bụng biệt khuất, hắn có một thân chiến lực cường đại, nhưng không chỗ dùng. Lục Ly như một con lươn, hắn căn bản không bắt được. Nội tâm của hắn hơi có chút hối hận, sớm biết như này hôm đó đã không hoàn toàn đối cứng với Lục Ly, hiện tại đã không có cách nào xuống đài. Lục Ly đồ sát xong lại Phi Độ Hư Không rời đi, hắn không phải muốn hoàn toàn tiêu diệt Bá Vương Phủ, mà chỉ muốn hấp dẫn lực chú ý của Bá Vương Phủ, để võ giả Đồ Thần Điện nhẹ nhàng thoát đi. Sau khi hắn đi ra, phát hiện phía dưới là một mảnh đại sơn, trong núi có một ít hoang thú nhưng không quá cường đại. Ttrước tiên hắn ẩn thân tiềm nhập phía dưới, bắt đầu đi dò xét xung quanh. Hắn biết khắp nơi đều có thám báo đang điều tra hắn, cho nên hành tung của hắn không thể bại lộ, nếu không rất dễ dàng bị Ngọc Kình Thiên vụng trộm tìm tới cửa chém giết hắn. Một khi Chí Tôn Thần Giới tới gần, hắn ngay cả thời gian Phi Độ Hư Không cũng không có. Sau khi đi dạo xung quanh một vòng, xác định không có thám báo ẩn núp, hắn mới tiềm hành đi về nơi xa. Một đường tiềm hành mấy trăm dặm, hắn còn đi đường vòng trở về, sau khi lượn quanh mấy chục giới xung quanh, cuối cùng tìm được một cái sơn động nhỏ ẩn núp đi vào. Hắn bố trí mấy cái tiểu cấm chế ở xung quanh, lấy Thiên Tà Châu ra dò xét thoáng một cái, sau khi phát hiện Trì Hi Nhi bế quan tu luyện ở bên trong, Tiểu Bạch cũng an nhàn ngủ say thì khẽ vuốt cằm. Hắn ngồi xếp bằng bắt đầu bế quan tu luyện, hắn chuẩn bị sau khi gây chuyện hai ba lần sẽ rút lui. Có lẽ nửa tháng sau người Đồ Thần Điện đã rút lui gần hết. Bên này rất yên tĩnh, xung quanh đều là hoang địa, dã thú hoành hành, người tới không nhiều. Năm ngày trôi qua, chỉ có một đội thám báo đi ngang qua đây, Lục Ly mặc Linh Ẩn Chiến Giáp, thám báo phổ thông căn bản không phát hiện được. - Chờ ba ngày nữa, đi ra tập kích Thiên Cương Phủ! Lục Ly quan sát địa đồ một chút quyết định chú ý, Thiên Cương Phủ là thế lực phụ thuộc Bá Vương Phủ. Bá Vương Phủ còn có mấy cái linh mạch, nhưng Lục Ly không tiến đánh nữa. Ngộ nhỡ Ngọc Kình Thiên tiềm phục ở trong một cái linh mạch, không phải hắn chủ động đi chịu chết sao. - Ông! Thời gian trôi qua ba ngày, lúc Lục Ly chuẩn bị khởi hành, đột nhiên bên ngoài vang lên một tiếng xé gió, một chiếc phi loan gào thét bay tới. Giới chỉ trong tay Lục Ly sáng lên, trước tiên lấy ra Lôi Thần Nộ, lúc phi loan dừng ở trên không đại sơn, một tay Lục Ly đã bắt đầu vẽ trận, tùy thời chuẩn bị Phi Độ Hư Không rời đi. - Lục công tử, là ta! Một đạo thanh âm nhu hoà vang lên, tiếp theo phi loan biến mất giữa không trung, một đạo thân ảnh bắn ra, nhẹ nhàng hạ xuống. Lục Ly dùng thần niệm quét qua, sau khi xác định xung quanh không có ai, hắn có chút bình tĩnh lại, Lôi Thần Nộ trong tay cũng thu vào. Người hắn có thể tín nhiệm ở U Yến Chi Địa không nhiều, Bàn Vũ Thấm chính là một người trong đó. Hắn đứng dậy, chậm rãi đi ra phía ngoài, không có nửa điểm đề phòng, đi đến bên ngoài chắp tay nói: - Chào Thấm tiểu thư, mấy năm không thấy, phong thái vẫn như cũ. - Ha ha! Bàn Vũ Thấm cười khổ một tiếng, có chút giận dữ liếc nhìn Lục Ly, Lục Ly nhìn thấy ánh mắt vũ mị phong tình kia nội tâm rung động, nàng mím môi một cái nói: - Lục công tử, lúc Ngọc Linh Long bắt cóc Hi Nhi, ta đang bế quan đến thời khắc mấu chốt. Triệu Hỉ đi cầu Diệp Khai hỗ trợ, Diệp Khai không dám quấy rầy ta. Việc này là ta có lỗi, nhưng giữa chúng ta cũng không cần xa lạ như vậy. Lục Ly biết việc Triệu Hỉ đi Bàn Vương Thành, hắn cũng không có trách cứ Bàn Vũ Thấm. Bàn Vũ Thấm chủ động giải thích khúc mắc trong nội tâm của hắn biến mất, hắn mỉm cười nói: - Việc này không trách Thấm tiểu thư, Thấm tiểu thư có thể ban cho Đồ Thần Điện một cây Bàn Vương Kỳ, bảo vệ Đồ Thần Điện bảy năm, Lục mỗ đã vô cùng cảm kích. Trên mặt Bàn Vũ Thấm lộ ra vẻ tươi cười, nàng không có dùng khăn che mặt, bỗng nhiên cảm giác nụ cười này như có trăm hoa đua nở. Đôi mắt Lục Ly lóe lên, có chút hiếu kỳ hỏi: - Tại sao Thấm tiểu thư tìm được nơi này? Hắn tự tin gần đây không có thám báo dò xét hắn, chẳng lẽ Bàn Vũ Thấm có năng lực biết trước hay là Bàn Vương Phủ xuất động thám báo cấp cao nhất, hắn không cảm ứng được có thám báo dò xét. - Lục công tử đừng nhạy cảm. Bàn Vũ Thấm cười nhạt một tiếng nói: - Ta có thể tìm được ngươi là do ta vận dụng Bặc Thần Thiên Thuật. Tiềm ẩn chi thuật của Lục công tử rất lợi hại, coi như Bàn Vương Phủ xuất động toàn bộ thám báo cũng rất khó tìm được ngươi. Lục Ly khẽ vuốt cằm, sau đó dò hỏi: - Lần này Thấm tiểu thư đến, không biết có chuyện gì? Ý của Lục Ly quá rõ ràng, nếu như Bàn Vũ Thấm muốn đến mời chào hắn mà nói, thì đừng mở miệng, hắn sẽ không gia nhập Bàn Vương Phủ. Bàn Vũ Thấm liên tục đi tới, một mùi thơm tràn ngập ra, nàng đứng ở phía trước Lục Ly, thân thể hơi chuyển nhìn về phương hướng Bá Vương Phủ nói: - Lục Ly, đến đây dừng tay đi, tiếp tục náo loạn nữa sẽ không cách nào giữ cục diện trong tay. Lục Ly nhíu lông mày, hỏi: - Ta có thể dừng tay, vấn đề là Ngọc Kình Thiên có dừng tay hay không. - Đương nhiên hắn sẽ không dừng tay. Bàn Vũ Thấm giải thích nói: - Nhưng nếu ngươi tiếp tục náo đi xuống, Bàn Vương Phủ sẽ không thể ngồi yên không để ý đến. Ta có thể giúp ngươi tìm kiếm một cái địa phương yên tĩnh tu luyện, về sau lại tìm cơ hội hoà giải một chút, hóa giải ân oán. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha ha nói: - Hóa giải ân oán? Chuyện này còn có thể hóa giải sao, ta giết Ngọc Linh Long, giết nhiều người Bá Vương Phủ như vậy, cái ân oán này còn có thể giải sao, có ta thì không có hắn, nếu như Bàn Vương Phủ các ngươi muốn giúp Ngọc Kình Thiên, vậy chỉ có thể là địch với ta.
Chương 2047 Ngươi suy nghĩ nhiều
- Muốn giúp Bàn Vương đã sớm ra tay. Bàn Vũ Thấm có chút u oán nhìn qua Lục Ly nói: - Lần này ta tới làm cái gì? Không phải là không muốn mất đi người bạn như ngươi sao? Ngươi có thể nể mặt Vũ Thấm, tạm thời nhịn một chút không? Lục Ly là loại ăn mềm không ăn cứng, Bàn Vũ Thấm dùng ánh mắt u oán nhìn một cái, Lục Ly liền mềm lòng. Hắn trầm mặc một lát nói: - Được rồi, ta không giết, ngươi cũng không cần sắp xếp chỗ ở, ta không quen ăn bám. Thiên hạ rộng lớn, sao có thể không chứa được một Lục Ly ta. - Ăn bám? Đây là lần thứ hai Lục Ly nói ra từ này, trên mặt Bàn Vũ Thấm càng thêm u oán, ánh mắt phức tạp nhìn qua Lục Ly nói: - Thật ra ta cũng rất muốn nuôi ngươi, đáng tiếc ngươi là một con ngựa hoang, không cách nào thuần phục. - Á! Đột nhiên Bàn Vũ Thấm nói ra câu lớn mật như thế, khiến Lục Ly rất là kinh ngạc. Bàn Vũ Thấm cũng hối hận vì lời vừa nói ra khỏi miệng, gương mặt xinh đẹp trở nên đỏ tươi, ánh mắt nhìn về phương xa, lấp lánh, xấu hổ khó dằn nổi. - Ha ha ha! Bàn Vũ Thấm thẹn thùng, Lục Ly lại cười ha hả, đùa nghịch nhìn qua Bàn Vũ Thấm nói: - Thấm tiểu thư, nếu không ta nuôi ngươi được không, mặc dù Đồ Thần Điện giải tán, nhưng nuôi ngươi vẫn không có vấn đề. - Ngươi nuôi nổi sao? Bàn Vũ Thấm giận dữ trừng Lục Ly một cái, hờn dỗi nói: - Một năm bản tiểu thư tu luyện hao phí hơn tỷ thần nguyên, bây giờ ngươi không có cái cơ nghiệp gì, ta đi theo ngươi uống gió tây bắc sao? - Ha ha ha! Lục Ly lại cười ha hả nói: - Lấn già không lấn trẻ, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, cho ta ba mươi năm thời gian, chưa chắc ta đã không thể đánh hạ mảnh giang sơn tiếp theo. Thậm chí nếu có thể đánh hạ Thần Giới, thành tựu Đại Đế chi thân, đến lúc đó ngươi sẽ là Đế Vương phi, thế nào, không cân nhắc à? - Hừ hừ! Bàn Vũ Thấm hừ hừ hai tiếng, thân thể đằng không bay lên, lấy phi loan ra vọt vào, nàng đứng ở cửa phi loan nở nụ cười xinh đẹp, nói: - Nếu có một ngày ngươi có thể trở thành Đại Đế Thần Giới, coi như bản tiểu thư làm nô làm tỳ cho ngươi thì đã sao. Bàn Vũ Thấm đi, Lục Ly đồng ý với nàng, không đi tìm Bá Vương Phủ gây phiền toái nữa. Hắn muốn trực tiếp Phi Độ Hư Không về phía đông bắc, hắn chuẩn bị tạm thời rời khỏi Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa. Chỉ cần hắn rời đi, là có thể khiến Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa bình tĩnh trở lại, có thể làm cho Ngọc Kình Thiên dừng tay, Ngọc Kình Thiên không có khả năng điều động đại quân đi đến địa bàn các Thần Vương khác truy sát. Hiện tại Lục Ly linh hồn đã rất mạnh, liên tục Phi Độ Hư Không hơn mười lần cũng không cảm giác linh hồn suy yếu. Hắn đã dự định rời đi, nên không ẩn tàng hành tung nữa. Hắn liên tục Phi Độ Hư Không mà đi, mỗi lần xuất hiện ở bên ngoài, đều lộ ra bản tôn, còn cố ý để cho người ta nhìn thấy, hắn làm như vậy là muốn thông báo cho Ngọc Kình Thiên hắn đi, đừng nghĩ đến chuyện đuổi giết hắn. Lần Phi Độ Hư Không thứ tư, Lục Ly vừa vặn xuất hiện ở gần một cái thế lực thượng phẩm, hắn còn rất quen thuộc cái thế lực thượng phẩm này, chính là Phá Thiên Cung. Bên ngoài Phá Thiên Cốc có quân sĩ tuần tra, bọn hắn đều biết Lục Ly. Năm đó Lục Ly di chuyển rất nhiều ngày ở bên trong Phá Thiên Cốc, bố trí Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận. Lục Ly xuất hiện, dọa sợ những quân sĩ kia, tưởng Lục Ly đến báo thù, nhất thời vô số đạn tín hiệu bay lên không. Phía trên Phá Thiên Cốc sáng lên một cái vòng bảo hộ kim quang lóng lánh, chính là Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận Lục Ly bố trí. - Ha ha! Nhìn thấy vô số quân sĩ bên trong Phá Thiên Cốc đằng không bay lên, Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng, đột nhiên trong lòng có suy nghĩ chơi trò quái đản. Hắn chậm rãi đi đến gần Phá Thiên Cốc, trong con ngươi dưới mặt nạ toàn là sát khí lạnh băng. - Hưu hưu hưu! Bên trong tường thành không ngừng có quân sĩ bay vụt lên, toàn bộ như lâm đại địch, rất nhanh Nguyên Thường Thường và mấy vị trưởng lão cũng xuất hiện. Các nàng đứng ở trên tường thành, nhìn qua Lục Ly sát khí đằng đằng, sắc mặt đều trở nên rất khó coi. Lúc Lục Ly đến dưới tường thành, Nguyên Ngọc Ngọc xuất hiện. Mấy năm không thấy dung mạo Nguyên Ngọc Ngọc cũng không có quá nhiều biến hóa, nàng nhìn chằm chằm Lục Ly đứng dưới tường thành, nhìn qua thân thể khôi ngô vĩ ngạn của hắn, đôi mắt lấp lóe vài vòng mở miệng nói: - Lục điện chủ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, lần này tới Phá Thiên Cốc, là muốn làm gì? Lục Ly ngẩng đầu đối mặt với Nguyên Ngọc Ngọc, thanh âm băng lãnh vang lên: - Nguyên cung chủ, ta tới thu một chút tiền lãi. - Xoạt xoạt xoạt! Sắc mặt tất cả mọi người thay đổi, Lục Ly nói rõ đến tìm phiền phức, ánh mắt mấy vị trưởng lão nhìn về phía Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận, mong đợi đại trận này có thể ngăn cản Lục Ly. - Ha ha ha! Lục Ly đùa cợt cười một tiếng, đại trận do hắn bố trí, thế mà đám ngớ ngẩn này lại trông cậy vào đại trận ngăn trở hắn, hắn đánh ra mấy đạo thần lực, quang mang Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận loé lên một cái, rồi đột nhiên biến mất ở giữa không trung. - Hả! Sắc mặt mấy vị trưởng lão kia hoàn toàn trở nên trắng bệch, trong tay Nguyên Ngọc Ngọc xuất hiện một thanh trường kiếm, sau đó nghĩ nghĩ lại thu trường kiếm vào. Nàng mới đột phá Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới không lâu, nàng biết chiến lực của mình còn yếu hơn Mạnh Yến Sơn một ít, nếu như Lục Ly muốn giết nàng, coi như nàng phản kích cũng vô dụng. Lục Ly ở Tinh Thần Sơn xử lý ba vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, lại giết chết hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở Bá Vương Thành, trong lòng Nguyên Ngọc Ngọc chiến lực Lục Ly đã vô cùng cường đại. Nàng phất tay, hạ lệnh: - Toàn bộ mọi người xuống dưới đi, ta và Lục điện chủ nói chuyện riêng! - Cung chủ! Đám người lập tức cuống lên, nếu như Nguyên Ngọc Ngọc bị giết, vậy Phá Thiên Cung sẽ triệt để hủy diệt. Nguyên Ngọc Ngọc vung tay áo, dùng khẩu khí vô cùng kiên định nói: - Xuống dưới!
Chương 2048 Ngươi suy nghĩ nhiều
Đám người chỉ có thể ngượng ngùng rút lui, Nguyên Ngọc Ngọc từ trên tường thành bay vụt xuống, dừng lại ở phía trước Lục Ly trăm mét, nàng cúi người hành lễ nói: - Ngọc ngọc tự biết đuối lý, năm đó làm chuyện sai lầm, Lục điện chủ muốn trách phạt thế nào, Ngọc Ngọc đều không có chút oán giận. - Thông minh! Lục Ly âm thầm cảm thán một tiếng, Nguyên Ngọc Ngọc có thể trở thành cung chủ Phá Thiên Cung cũng không phải hoàn toàn dựa vào phụ thân nàng, chính nàng cũng là một nhân vật. Lục Ly cười cười, ánh mắt tà ác lướt qua trên thân thể mềm mại của Nguyên Ngọc Ngọc, nói: - Trách phạt như nào cũng được? - Vâng! Nguyên Ngọc Ngọc có chút xấu hổ tức giận gật đầu nói: - Chỉ cần Lục điện chủ có thể bớt giận, bảo Ngọc Ngọc làm cái gì cũng được. - Tốt! Lục Ly lớn tiếng nói tốt, ánh mắt càng thêm tà ác, hắn mở miệng nói: - Trước tiên cởi quần áo ra. - Cởi? Ngay từ đầu Nguyên Ngọc Ngọc đã có một loại dự cảm không tốt, hiện tại nghe được câu nói này thân thể mềm mại lập tức run lên, môi nàng hơi mấp máy, hỏi: - Ở đây sao? Lục điện chủ, nếu không chúng ta đi vào trong cung điện. - Không được! Lục Ly bá đạo vung tay lên nói: - Ngay tại nơi này, ta thích kiểu mạnh bạo. Đương nhiên ngươi cũng có thể lựa chọn từ chối, thế nhưng hậu quả tự chịu. Ngữ khí và tư thái của Lục Ly đều bá đạo tới cực điểm, trên mặt Nguyên Ngọc Ngọc toàn là vẻ nổi giận, Lục Ly muốn dã hợp với nàng ngay trước mặt đệ tử Phá Thiên Cung, nếu quả thật làm như vậy, nàng không cần ngồi lên vị trí cung chủ này nữa. Mặc dù trên tường thành không có ai, nhưng giờ phút này rất nhiều đệ tử Phá Thiên Cung đều tản thần niệm ra. Ngươi bảo một vị cung chủ như nàng dã hợp cùng một người đàn ông ngay trước mặt mọi người, về sau nàng làm sao đối mặt với đám đệ tử, làm sao trấn áp các trưởng lão. - Lục điện chủ, yêu cầu này của ngươi hơi quá phận! Nguyên Ngọc Ngọc cắn môi một cái nói: - Ngươi giết Ngọc Ngọc đi, Ngọc Ngọc cận kề cái chết cũng không làm được loại sự tình này. - Nếu không... Hai mắt Lục Ly hơi chuyển, chỉ vào đại sơn phía xa xa nói: - Chúng ta qua bên kia, đệ tử Phá Thiên Cung ngươi cũng không thấy được. Nếu như vậy cũng không được, vậy ngươi hãy chết đi, toàn bộ người Phá Thiên Cung sẽ chôn cùng ngươi. Lục Ly nói đến phần sau, ngữ khí trở nên vô cùng băng lãnh, sát khí trên người dâng lên, trong tay xuất hiện Đồ Ma chiến đao, dáng vẻ tùy thời chuẩn bị động thủ. Sắc mặt Nguyên Ngọc Ngọc trắng đen đan xen, cảm giác nhục nhã tràn ngập toàn bộ linh hồn nàng, Lục Ly là một nam tử để cho người ta động tâm, nhưng bị ép như này, vẫn khiến Nguyên Ngọc Ngọc cảm giác rất là bi phẫn và tức giận. Nàng trầm mặc trọn vẹn nửa nén hương thời gian, chân sau điểm một cái chạy như bay về nơi xa, đồng thời nàng cũng để lại một câu: - Không có mệnh lệnh của ta, bất kỳ người nào cũng không được ra khỏi cốc, người vi phạm giết không tha. - Ha ha ha! Lục Ly theo sát phía sau, tốc độ Nguyên Ngọc Ngọc rất nhanh, thoáng cái đã bay đến núi lớn ở bên ngoài trăm dặm, nàng tiến vào trong núi lớn tìm kiếm một bãi cỏ bằng phẳng đứng đấy. Lục Ly chạy như bay đến, nở nụ cười tràn đầy tà mị nhìn qua Nguyên Ngọc Ngọc. Người sau cắn môi một cái, bắt đầu chậm rãi cởi dây lưng, nương theo từng kiện áo bào rơi xuống, một cỗ thân thể mỹ lệ mềm mại hiện ra ở trước mặt Lục Ly. Gương mặt xinh đẹp của Nguyên Ngọc Ngọc đỏ như máu, hai tay che lấy chỗ mấu chốt, thân thể mềm mại có chút rung động. Ánh mắt của nàng nhắm chặt lại không dám mở ra, nàng chờ một lát thấy Lục Ly không có động tĩnh. Cắn răng nằm thẳng trên đồng cỏ, dáng vẻ không thèm đếm xỉa nói: - Lục điện chủ, xin thương tiếc Ngọc Ngọc! - Khụ khụ! Lục Ly ho khan hai tiếng, dừng một chút nói: - Cái kia, Nguyên điện chủ, ta chỉ nói bảo ngươi cởi quần áo, chứ không có nói muốn làm chuyện này với ngươi, ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Được rồi, ngươi phạm sai ta trách phạt, ân oán giữa Phá Thiên Cốc các ngươi và ta xóa bỏ, sau này không gặp lại. Nói xong Lục Ly vẽ trận ở giữa không trung, thân thể vọt vào hư không Phi Độ Hư Không rời đi, mặt mũi Nguyên Ngọc Ngọc tràn đầy vẻ ngạc nhiên, nàng trợn mở tròng mắt nhìn Lục Ly rời đi. - A, a, a! Nguyên Ngọc Ngọc cảm giác lại bị làm nhục một lần nữa, loại nhục nhã này so với đùa bỡn thân thể nàng càng làm cho nàng khó có thể tiếp nhận, nàng bi phẫn rống giận: - Lục Ly, ngươi đừng rơi vào trong tay ta, đến lúc đó ta nhất định khiến ngươi sống không bằng chết, sống không bằng chết. Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không về phía bắc, tốc độ rất nhanh. Ngọc Kình Thiên ở bên trong Bá Vương Thành vừa mới nhận được tin tức, Lục Ly xuất hiện ở đây, một canh giờ sau, lại có người đưa tin Lục Ly đã ở bên ngoài phía bắc hàng tỷ dặm. Chưa tới một canh giờ lại có tin tức truyền đến Lục Ly ở bên ngoài Phá Thiên Cung triệu dặm. Thật ra nội tâm Ngọc Kình Thiên đã tuyệt vọng, Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không về phía đông bắc, mỗi một canh giờ vượt qua hàng tỷ dặm, coi như hắn liên tục đuổi theo, thì dùng tốc độ của hắn cũng đuổi không kịp. Năm canh giờ, tin tức truyền về Lục Ly xuất hiện ở phía sau Lục Ma Sơn Trung Bộ, Ngọc Kình Thiên hạ lệnh thu binh. Lục Ma Sơn đã thuộc về phạm vi thế lực Thần Vương khác, coi như hắn cũng không dám mạo hiểm bí mật đi qua, nếu không sẽ gây nên hiểu lầm rất lớn. Lục Ly chạy trốn, Ngọc Kình Thiên còn có thể làm sao? Hắn chỉ có thể hạ lệnh để đại quân ở khắp nơi rút quân. Đương nhiên hắn không có ý định nuốt cục tức này, cùng ngày hôm đó hắn đi Bàn Vương Thành gặp mặt Bàn Vương, sau khi nói chuyện với Bàn Vương một canh giờ, liền cầm một khối Bàn Vương Lệnh đi, vừa đi ra khỏi Bàn Vương Thành đa biến mất không thấy. Thật ra rất nhiều người đều đang suy đoán, có phải Ngọc Kình Thiên tự hạ bậc thang cho mình xuống hay không, coi như hắn cầm Bàn Vương Lệnh đi đến phạm vi thế lực các Thần Vương còn lại, Thần Vương và các thế lực lớn bên kia không truy cứu. Hắn có thể tìm được Lục Ly, có thể đuổi kịp Lục Ly sao?
Chương 2049 Hồng Linh Thiên Bảo
Thế nhưng cũng có người tin tưởng, nếu như Ngọc Kình Thiên cố gắng truy đuổi mấy năm, có lẽ sẽ có cơ hội rất lớn bắt được Lục Ly. Dù sao Chí Tôn Thần Giới cũng có rất nhiều thủ đoạn. Lại nói Ngọc Kình Thiên có thể bỏ ra lượng lớn thần nguyên mời các cường tộc truy tung truy kích Lục Ly, phải biết U Yến Chi Địa không chỉ có riêng nhân tộc. Phần lớn Tây Nam Bộ là nhân tộc, một vài địa phương còn lại là Yêu Tộc, hoặc là Ma Tộc. Bên trong Yêu Tộc và Ma Tộc có một số chủng tộc đặc thù có thủ đoạn truy tung rất cường đại, nếu như Ngọc Kình Thiên mời được những đại tộc kia, muốn truy tung Lục Ly cũng rất đơn giản. Một khi tìm được Lục Ly, Ngọc Kình Thiên sẽ dùng thế sét đánh không kịp bưng tai giết đi qua, khẳng định Lục Ly không chống đỡ được công kích của Chí Tôn Thần Giới. Tây Nam Bộ theo Lục Ly rời đi đã bình tĩnh lại, sau trận chiến này Lục Ly thanh danh đại chấn, lực áp tất cả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở Tây Nam Bộ, ép thẳng tới mấy vị Chí Tôn Thần Giới. Người Đồ Thần Điện chia nhỏ ra bí mật rời đi, phần lớn thoát khỏi Tây Nam Bộ. Dù sao võ giả U Yến Chi Địa cũng lẩn trốn khắp nơi, đi đến đâu cũng thế. Thật ra thì phần lớn mọi người đều rất nhanh quên mất Lục Ly, dù sao bọn họ nhập Đồ Thần Điện cũng chưa từng gặp qua Lục Ly, chưa nói tới có cảm tình sâu đậm. Chỉ có một số người âm thầm nhớ kỹ, chờ đợi Lục Ly trùng kiến Đồ Thần Điện, đến lúc đó lại lập tức trở về, một lần nữa hiệu lực dưới trướng Lục Ly. Cũng có một số người còn chưa chạy ra đã bị giết, những người này đều bị người các đại thế lực chém giết. Bởi vì bọn họ biết được Lục Ly mang bảo vật tài nguyên lấy được trong Tinh Thần Phủ chia xuống. Tinh Thần Phủ và Đồ Thần Điện trở thành lịch sử, Tinh Thần Sơn bị một cái Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chiếm cứ, rất nhanh Tây Nam Bộ lắng xuống. Ngoại trừ một số người ngẫu nhiên uống trà sau bữa ăn nói đến ra, thì không có quá nhiều người chú ý. Sau khi Bàn Vũ Thấm trở về liền bế quan lần nữa, chuyện Lục Ly nàng không cách nào giúp được nhiều. Dù sao so với Lục Ly mà nói, Ngọc Kình Thiên càng có giá trị hơn đối với Bàn Vương, Bàn gia. Mặc dù tiềm lực của Lục Ly là vô hạn, nhưng tính tình này vĩnh viễn không cách nào thuần phục, đối với Bàn Vương Phủ mà nói hại nhiều hơn lợi. Bàn Vương không có khả năng bởi vì Lục Ly mà bỏ qua Ngọc Kình Thiên nhiều năm trung thành tuyệt đối, đánh giết hoặc là đuổi. Một tháng sau, Lục Ly xuất hiện trong một cái hạp cốc xinh đẹp ở Trung Bộ U Yến Chi Địa. Trong cái hạp cốc này có một con sông lớn, trong sông có hoang thú hung tàn, cho nên Thần Linh không dám tới nơi này. Sau khi Lục Ly đến đây, quyết định định cư một đoạn thời gian ở nơi này, hắn thả Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch ra, còn thả cả Lung đạo nhân ra, mặc cho các nàng du ngoạn ở xung quanh. Mấy con hoang thú cường đại ở trong sông đều bị Lục Ly dùng không gian chi lực trấn áp, sau đó dùng không gian xoắn giết chết, hiện tại xung quanh rất an toàn. Lục Ly xếp bằng trong một cái sơn động ở vách núi sát bờ sông tu luyện, Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch chơi đùa trong sông, Lung đạo nhân ở phía dưới trông chừng các nàng. - Hí hí! - Khanh khách! Tiếng kêu vui sướng của Tiểu Bạch và tiếng cười như chuông bạc của Trì Hi Nhi truyền đến, Lục Ly nhìn xuống phía dưới một cái, nhìn thấy Trì Hi Nhi như tinh linh đạp nước mà đi, Tiểu Bạch thì đuổi theo nàng. Trên mặt hắn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nếu như thế giới này không có chiến tranh và giết chóc, tất cả đều trọn vẹn thì thật tốt biết bao. Trong đầu Lục Ly nghĩ đến, tìm kiếm một địa phương xinh đẹp ở Thần Giới, đón những thân nhân của mình đến, tìm Lục Linh về. Cả nhà ở chung một chỗ, sau đó sinh một đám trẻ, tất cả không buồn không lo sinh sống, cuộc sống như vậy tốt đẹp biết bao. Đáng tiếc mộng tưởng chỉ có thể là mộng tưởng, hiện thực vĩnh viễn tàn khốc như vậy. Muốn có được loại cuộc sống đó, nhất định Lục Ly phải không ngừng mạnh lên, trở nên không ai có thể uy hiếp hắn, có thể chúa tể vận mệnh của hắn. Có lẽ chỉ có đứng ở đỉnh Thần Giới, hắn mới có thể có được cuộc sống mình muốn, mới có thể chân chính vô ưu vô lo, tự do tự tại. - Đúng rồi, trẻ con... Lục Ly nhớ tới một chuyện, hình như hắn không thể làm phụ nữ thụ thai. Trước kia hắn hoài nghi là do ngân long ấn ký, nghĩ sau khi đến Thần Giới sẽ giải quyết vấn đề này, hiện tại tới Thần Giới lại không biết giải quyết như thế nào. - Hưu! Lung đạo nhân ở phía dưới thấy không có tình huống ngoài ý muốn liền bay vụt lên, hắn đứng ở bên người Lục Ly, dò hỏi: - Chủ nhân, bước kế tiếp ngươi chuẩn bị làm gì? Lục Ly đã mang chuyện lúc trước nói cho Lung đạo nhân, thấy hắn chủ động hỏi vấn đề này, hắn nhíu mày nói: - Làm sao? Ngươi muốn trở lại Ma Vực? Có muốn ta đưa ngươi đi đến cửa vào hay không. - Không phải, chủ nhân không nên hiểu lầm! Lung đạo nhân vội vàng xua tay nói: - Chủ nhân cho ta rất nhiều tài nguyên, tốc độ tu luyện của ta rất nhanh, đoán chừng qua mấy năm nữa là có thể sánh ngang Đại Năng Thần Giới. Đi theo chủ nhân là phúc khí của ta, làm sao ta có thể rời chủ nhân đi. - Ồ! Lục Ly sờ cái cằm, hỏi: - Ngươi có ý tưởng gì hay? - Ta cảm thấy... Lung đạo nhân lấy ra một phần địa đồ nói: - Chủ nhân có thể đi dạo qua bên này, bên này gọi Cổ Ma Tử Địa, bên này có rất nhiều Cổ Thần cấm địa, cho nên rất ít người đi. Trình độ cấm chế của chủ nhân rất cao, lại có Huyết Linh Nhi nữa, có lẽ rất nhiều cấm chế bên này không làm khó được chủ nhân. Nơi này có rất nhiều di tích cổ, cũng có rất nhiều chí bảo, nghe nói mấy chục vạn năm trước có người ở bên trong đào ra một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, giờ phút này món Hồng Linh Thiên Bảo kia ở trong tay Bắc Bộ Tà Vương! Lần đầu tiên Lục Ly nghe nói đến thứ này, hắn có chút hiếu kỳ hỏi: - Hồng Linh Thiên Bảo là cái gì? - Chủ nhân không biết?
Chương 2050 Cổ Ma Tử Địa
Lung đạo nhân cười ngượng ngùng, giải thích nói: - Bảo vật mạnh nhất nhân loại có thể luyện chế ra chính là thánh phẩm thần khí, Hồng Linh Thiên Bảo là tồn tại vượt qua thánh phẩm thần khí, đó là đồ vật do thiên địa hình thành, là thiên địa pháp tắc trải qua vô số năm thai nghén mà ra. Ví dụ như bên trong một cái núi lửa siêu cấp kinh khủng, nếu may mắn mà nói, bên trong thai nghén nhiều năm sẽ xuất hiện Hỏa Nguyên Thạch, loại đá này có thể phóng thích Hỏa Chi Bản Nguyên, có thể đốt diệt Chí Tôn Thần Giới, nghe nói tông chủ Thần Tượng Tông cũng có một viên Hỏa Nguyên Thạch. - Đốt diệt Chí Tôn Thần Giới? Đột nhiên hai mắt Lục Ly trợn to, giống như mở ra thế giới mới, trong mắt hắn rạng rỡ tinh mang, dò hỏi: - Ý ngươi nói bên trong Cổ Ma Tử Địa còn có Hồng Linh Thiên Bảo? - Cái này khó mà nói được! Lung đạo nhân lắc đầu nói: - Thế nhưng nếu nói tới địa phương kích thích nhất, kinh khủng nhất, quý giá nhất U Yến Chi Địa thì đó chính là Cổ Ma Tử Địa. Thiên địa linh khí nơi này nồng đậm hơn bên ngoài mười vạn lần, hơn nữa thiên địa đạo vận đặc biệt nhiều, cho nên rất nhiều cường giả sắp hao hết thọ nguyên đều sẽ đi vào xông vào một lần, hi vọng bước ra một bước cuối cùng, thế nhưng cuối cùng bọn hắn đều chết ở bên trong, để lại bảo tàng vô tận,. Cổ Ma Tử Địa rất nổi danh ở U Yến Chi Địa, chỉ là Lục Ly không quá chú ý mà thôi, thật ra cái địa phương này cũng là bảo địa hấp dẫn người ngoài của U Yến Chi Địa. Cổ Ma Tử Địa rất lớn, nghe nói ở thời kỳ viễn cổ, địa phương này là nơi cư trú của một vị Yêu Đế cường đại, vị Yêu Đế kia bố trí rất nhiều Cổ Thần cấm chế, dám đi vào hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên được xưng là Cổ Ma Tử Địa. Sau đó địa phương này nổi tiếng là vì có người đào được Hồng Linh Thiên Bảo, tiếp theo mới khiến vô số võ giả đi vào, cuối cùng phát hiện ra vô số bảo vật và bảo địa ở bên trong. Tự nhiên trong đó rất nhiều cấm chế, còn có Cổ Thần cấm chế quỷ dị Cổ Yêu Đế bố trí, Thần Linh bình thường tiến vào rất dễ mãi mãi không ra được. Thiên địa linh khí bên trong đặc biệt nồng đậm, rất nhiều địa phương có thiên địa đạo vận, ở trong nay rất dễ cảm ngộ chân ý. Chính vì vậy nơi đây là nơi kỳ ngộ và nguy hiểm cùng tồn tại, nếu như gan lớn, vận may tốt, ở bên trong rất dễ dàng trưởng thành mạnh lên. Nếu như vận may nghịch thiên, đạt được một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, có lẽ sẽ một bước lên trời. Đương nhiên, bên trong vô cùng tàn khốc, tam tộc cùng tồn tại, giết chóc là sự tình thường thấy nhất ở bên trong, mặc kệ là dị tộc hay là bản tộc, chỉ cần gặp phải, trên cơ bản sẽ khai chiến. Nghe Lung đạo nhân giải thích xong, Lục Ly có chút động tâm, đúng như Lung đạo nhân nói, trình độ trận pháp cấm chế của hắn rất cao, cộng thêm năng lực phá trận của Huyết Linh Nhi. Ít nhất sau khi tiến vào không cần lo lắng bị cấm chế vây khốn hoặc là giết chết, so với người khác tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn. Lục Ly cũng có lo lắng, bởi vì hắn còn Trì Hi Nhi, tiến vào loại địa phương này quá nguy hiểm, ngộ nhỡ hắn chết, Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch cũng xong đời. Chiến lực Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch quá yếu, hắn vừa chết khẳng định các nàng không đi ra được. Thật ra Lục Ly có tính toán của mình, đó chính là đi dạo ở bên ngoài một hai tháng thời gian, chờ bên Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa hoàn toàn bình tĩnh lại. Hắn sẽ yên lặng trở về, sau đó tiến vào Quỷ Vương Điện! Bên trong Quỷ Vương Điện vô cùng an toàn, hơn nữa cái hạp cốc kia là bảo địa tu luyện, hắn ngồi ở kia thần lực và nhục thân thời khắc mạnh lên. Nơi đó còn có mấy chỗ Quỷ Vương lưu lại đạo vận, hắn từ trong đạo kiếm ngân kia cảm ngộ được chân ý không gian chi lực, lập tức khiến chiến lực hắn tăng nhiều, hiện tại có thể đánh chết Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Bảo địa như thế, làm sao hắn có thể bỏ lỡ, quan trọng nhất chính là ở bên trong tuyệt đối an toàn, không cần lo lắng bị giết, có thể an tâm tu luyện. Khuyết điểm duy nhất của Quỷ Vương Điện là Trì Hi Nhi không thể ra khỏi Thiên Tà Châu, nếu không chỉ trong vài phút sẽ bị Tịch Diệt Hồn Ba giết chết. Thậm chí ở bên trong hắn không thể tiến vào Thiên Tà Châu, cho nên Trì Hi Nhi chỉ có thể một mình lẻ loi giữa Thiên Tà Châu. Một thiếu nữ xinh như hoa, đúng lúc tuổi thanh xuân, Lục Ly cảm giác làm như vậy đối với nàng không công bằng. Thế nhưng trước mắt hắn cũng không biết an trí Trì Hi Nhi như nào, không mang theo bên người, một là sợ xảy ra chuyện, hai là Trì Hi Nhi cũng không đồng ý. - Thật sự là đau đầu mà. Lục Ly không biết làm sao, Lung đạo nhân không nói, để Lục Ly tự mình đi suy nghĩ, hắn chỉ đưa ra ý kiến, quyết định vẫn là Lục Ly. - Hưu! Qua nửa canh giờ, Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch chơi mệt rồi, Trì Hi Nhi còn bắt được mấy con cá bay vọt lên, Lục Ly cười nói: - Hi Nhi muốn ăn cá à? Để ta nướng giúp muội! Trước kia Lục Ly làm những chuyện này rất lợi hại, hắn để Lung đạo nhân đi tìm một chút gỗ, còn mình thí nhanh chóng tìm ra một chút gia vị từ bên trong không gian giới, chỉ nửa canh giờ sau, mấy con cá nướng thơm ngào ngạt đã xong. Tiểu Bạch khinh thường nhìn mấy lần, sau đó nhìn Lục Ly kêu vài tiếng, Lục Ly ném cho nó mấy cái Vân Thủy Tinh, Tiểu Bạch há miệng lớn nuốt vào, nằm trong sơn động nghỉ ngơi. - Có lẽ Tiểu Bạch đã là biến thành Thần Thú! Lục Ly dùng thần niệm dò xét một chút, khẽ vuốt cằm, khí tức Tiểu Bạch và Thần Thú không khác biệt nhiều lắm, cũng không biết lúc nào có thể hóa hình. Lung đạo nhân là Ma Thú, cũng có thể hóa thành hình người, nghe nói Yêu Tộc đều có thể hóa thành hình người, sau khi Tiểu Bạch biến hóa sẽ là Yêu Tộc. Trì Hi Nhi vui vẻ ăn xong hai con cá, phát hiện Lục Ly nhíu mày trầm tư, nàng quan tâm hỏi: - Ca, sao ca không ăn? - À! Lục Ly giật mình tỉnh lại, đưa cá cho Lung đạo nhân, nhìn qua Trì Hi Nhi nói: - Không đói bụng, những năm này cũng không ăn cái gì.
Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới có bao nhiêu, hiện tại Bá Vương Phủ chỉ còn lại bảy người, lại nói coi như đụng phải cũng là bọn hắn không may, Lục Ly muốn giết chết một Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới lạc đàn quá đơn giản. Sau khi Ngọc Kình Thiên nhận được tin tức, trên mặt đã không còn sự phẫn nộ, mà là đầy bụng biệt khuất, hắn có một thân chiến lực cường đại, nhưng không chỗ dùng. Lục Ly như một con lươn, hắn căn bản không bắt được. Nội tâm của hắn hơi có chút hối hận, sớm biết như này hôm đó đã không hoàn toàn đối cứng với Lục Ly, hiện tại đã không có cách nào xuống đài. Lục Ly đồ sát xong lại Phi Độ Hư Không rời đi, hắn không phải muốn hoàn toàn tiêu diệt Bá Vương Phủ, mà chỉ muốn hấp dẫn lực chú ý của Bá Vương Phủ, để võ giả Đồ Thần Điện nhẹ nhàng thoát đi. Sau khi hắn đi ra, phát hiện phía dưới là một mảnh đại sơn, trong núi có một ít hoang thú nhưng không quá cường đại. Ttrước tiên hắn ẩn thân tiềm nhập phía dưới, bắt đầu đi dò xét xung quanh. Hắn biết khắp nơi đều có thám báo đang điều tra hắn, cho nên hành tung của hắn không thể bại lộ, nếu không rất dễ dàng bị Ngọc Kình Thiên vụng trộm tìm tới cửa chém giết hắn. Một khi Chí Tôn Thần Giới tới gần, hắn ngay cả thời gian Phi Độ Hư Không cũng không có. Sau khi đi dạo xung quanh một vòng, xác định không có thám báo ẩn núp, hắn mới tiềm hành đi về nơi xa. Một đường tiềm hành mấy trăm dặm, hắn còn đi đường vòng trở về, sau khi lượn quanh mấy chục giới xung quanh, cuối cùng tìm được một cái sơn động nhỏ ẩn núp đi vào. Hắn bố trí mấy cái tiểu cấm chế ở xung quanh, lấy Thiên Tà Châu ra dò xét thoáng một cái, sau khi phát hiện Trì Hi Nhi bế quan tu luyện ở bên trong, Tiểu Bạch cũng an nhàn ngủ say thì khẽ vuốt cằm. Hắn ngồi xếp bằng bắt đầu bế quan tu luyện, hắn chuẩn bị sau khi gây chuyện hai ba lần sẽ rút lui. Có lẽ nửa tháng sau người Đồ Thần Điện đã rút lui gần hết. Bên này rất yên tĩnh, xung quanh đều là hoang địa, dã thú hoành hành, người tới không nhiều. Năm ngày trôi qua, chỉ có một đội thám báo đi ngang qua đây, Lục Ly mặc Linh Ẩn Chiến Giáp, thám báo phổ thông căn bản không phát hiện được. - Chờ ba ngày nữa, đi ra tập kích Thiên Cương Phủ! Lục Ly quan sát địa đồ một chút quyết định chú ý, Thiên Cương Phủ là thế lực phụ thuộc Bá Vương Phủ. Bá Vương Phủ còn có mấy cái linh mạch, nhưng Lục Ly không tiến đánh nữa. Ngộ nhỡ Ngọc Kình Thiên tiềm phục ở trong một cái linh mạch, không phải hắn chủ động đi chịu chết sao. - Ông! Thời gian trôi qua ba ngày, lúc Lục Ly chuẩn bị khởi hành, đột nhiên bên ngoài vang lên một tiếng xé gió, một chiếc phi loan gào thét bay tới. Giới chỉ trong tay Lục Ly sáng lên, trước tiên lấy ra Lôi Thần Nộ, lúc phi loan dừng ở trên không đại sơn, một tay Lục Ly đã bắt đầu vẽ trận, tùy thời chuẩn bị Phi Độ Hư Không rời đi. - Lục công tử, là ta! Một đạo thanh âm nhu hoà vang lên, tiếp theo phi loan biến mất giữa không trung, một đạo thân ảnh bắn ra, nhẹ nhàng hạ xuống. Lục Ly dùng thần niệm quét qua, sau khi xác định xung quanh không có ai, hắn có chút bình tĩnh lại, Lôi Thần Nộ trong tay cũng thu vào. Người hắn có thể tín nhiệm ở U Yến Chi Địa không nhiều, Bàn Vũ Thấm chính là một người trong đó. Hắn đứng dậy, chậm rãi đi ra phía ngoài, không có nửa điểm đề phòng, đi đến bên ngoài chắp tay nói: - Chào Thấm tiểu thư, mấy năm không thấy, phong thái vẫn như cũ. - Ha ha! Bàn Vũ Thấm cười khổ một tiếng, có chút giận dữ liếc nhìn Lục Ly, Lục Ly nhìn thấy ánh mắt vũ mị phong tình kia nội tâm rung động, nàng mím môi một cái nói: - Lục công tử, lúc Ngọc Linh Long bắt cóc Hi Nhi, ta đang bế quan đến thời khắc mấu chốt. Triệu Hỉ đi cầu Diệp Khai hỗ trợ, Diệp Khai không dám quấy rầy ta. Việc này là ta có lỗi, nhưng giữa chúng ta cũng không cần xa lạ như vậy. Lục Ly biết việc Triệu Hỉ đi Bàn Vương Thành, hắn cũng không có trách cứ Bàn Vũ Thấm. Bàn Vũ Thấm chủ động giải thích khúc mắc trong nội tâm của hắn biến mất, hắn mỉm cười nói: - Việc này không trách Thấm tiểu thư, Thấm tiểu thư có thể ban cho Đồ Thần Điện một cây Bàn Vương Kỳ, bảo vệ Đồ Thần Điện bảy năm, Lục mỗ đã vô cùng cảm kích. Trên mặt Bàn Vũ Thấm lộ ra vẻ tươi cười, nàng không có dùng khăn che mặt, bỗng nhiên cảm giác nụ cười này như có trăm hoa đua nở. Đôi mắt Lục Ly lóe lên, có chút hiếu kỳ hỏi: - Tại sao Thấm tiểu thư tìm được nơi này? Hắn tự tin gần đây không có thám báo dò xét hắn, chẳng lẽ Bàn Vũ Thấm có năng lực biết trước hay là Bàn Vương Phủ xuất động thám báo cấp cao nhất, hắn không cảm ứng được có thám báo dò xét. - Lục công tử đừng nhạy cảm. Bàn Vũ Thấm cười nhạt một tiếng nói: - Ta có thể tìm được ngươi là do ta vận dụng Bặc Thần Thiên Thuật. Tiềm ẩn chi thuật của Lục công tử rất lợi hại, coi như Bàn Vương Phủ xuất động toàn bộ thám báo cũng rất khó tìm được ngươi. Lục Ly khẽ vuốt cằm, sau đó dò hỏi: - Lần này Thấm tiểu thư đến, không biết có chuyện gì? Ý của Lục Ly quá rõ ràng, nếu như Bàn Vũ Thấm muốn đến mời chào hắn mà nói, thì đừng mở miệng, hắn sẽ không gia nhập Bàn Vương Phủ. Bàn Vũ Thấm liên tục đi tới, một mùi thơm tràn ngập ra, nàng đứng ở phía trước Lục Ly, thân thể hơi chuyển nhìn về phương hướng Bá Vương Phủ nói: - Lục Ly, đến đây dừng tay đi, tiếp tục náo loạn nữa sẽ không cách nào giữ cục diện trong tay. Lục Ly nhíu lông mày, hỏi: - Ta có thể dừng tay, vấn đề là Ngọc Kình Thiên có dừng tay hay không. - Đương nhiên hắn sẽ không dừng tay. Bàn Vũ Thấm giải thích nói: - Nhưng nếu ngươi tiếp tục náo đi xuống, Bàn Vương Phủ sẽ không thể ngồi yên không để ý đến. Ta có thể giúp ngươi tìm kiếm một cái địa phương yên tĩnh tu luyện, về sau lại tìm cơ hội hoà giải một chút, hóa giải ân oán. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha ha nói: - Hóa giải ân oán? Chuyện này còn có thể hóa giải sao, ta giết Ngọc Linh Long, giết nhiều người Bá Vương Phủ như vậy, cái ân oán này còn có thể giải sao, có ta thì không có hắn, nếu như Bàn Vương Phủ các ngươi muốn giúp Ngọc Kình Thiên, vậy chỉ có thể là địch với ta.
Chương 2047 Ngươi suy nghĩ nhiều
- Muốn giúp Bàn Vương đã sớm ra tay. Bàn Vũ Thấm có chút u oán nhìn qua Lục Ly nói: - Lần này ta tới làm cái gì? Không phải là không muốn mất đi người bạn như ngươi sao? Ngươi có thể nể mặt Vũ Thấm, tạm thời nhịn một chút không? Lục Ly là loại ăn mềm không ăn cứng, Bàn Vũ Thấm dùng ánh mắt u oán nhìn một cái, Lục Ly liền mềm lòng. Hắn trầm mặc một lát nói: - Được rồi, ta không giết, ngươi cũng không cần sắp xếp chỗ ở, ta không quen ăn bám. Thiên hạ rộng lớn, sao có thể không chứa được một Lục Ly ta. - Ăn bám? Đây là lần thứ hai Lục Ly nói ra từ này, trên mặt Bàn Vũ Thấm càng thêm u oán, ánh mắt phức tạp nhìn qua Lục Ly nói: - Thật ra ta cũng rất muốn nuôi ngươi, đáng tiếc ngươi là một con ngựa hoang, không cách nào thuần phục. - Á! Đột nhiên Bàn Vũ Thấm nói ra câu lớn mật như thế, khiến Lục Ly rất là kinh ngạc. Bàn Vũ Thấm cũng hối hận vì lời vừa nói ra khỏi miệng, gương mặt xinh đẹp trở nên đỏ tươi, ánh mắt nhìn về phương xa, lấp lánh, xấu hổ khó dằn nổi. - Ha ha ha! Bàn Vũ Thấm thẹn thùng, Lục Ly lại cười ha hả, đùa nghịch nhìn qua Bàn Vũ Thấm nói: - Thấm tiểu thư, nếu không ta nuôi ngươi được không, mặc dù Đồ Thần Điện giải tán, nhưng nuôi ngươi vẫn không có vấn đề. - Ngươi nuôi nổi sao? Bàn Vũ Thấm giận dữ trừng Lục Ly một cái, hờn dỗi nói: - Một năm bản tiểu thư tu luyện hao phí hơn tỷ thần nguyên, bây giờ ngươi không có cái cơ nghiệp gì, ta đi theo ngươi uống gió tây bắc sao? - Ha ha ha! Lục Ly lại cười ha hả nói: - Lấn già không lấn trẻ, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, cho ta ba mươi năm thời gian, chưa chắc ta đã không thể đánh hạ mảnh giang sơn tiếp theo. Thậm chí nếu có thể đánh hạ Thần Giới, thành tựu Đại Đế chi thân, đến lúc đó ngươi sẽ là Đế Vương phi, thế nào, không cân nhắc à? - Hừ hừ! Bàn Vũ Thấm hừ hừ hai tiếng, thân thể đằng không bay lên, lấy phi loan ra vọt vào, nàng đứng ở cửa phi loan nở nụ cười xinh đẹp, nói: - Nếu có một ngày ngươi có thể trở thành Đại Đế Thần Giới, coi như bản tiểu thư làm nô làm tỳ cho ngươi thì đã sao. Bàn Vũ Thấm đi, Lục Ly đồng ý với nàng, không đi tìm Bá Vương Phủ gây phiền toái nữa. Hắn muốn trực tiếp Phi Độ Hư Không về phía đông bắc, hắn chuẩn bị tạm thời rời khỏi Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa. Chỉ cần hắn rời đi, là có thể khiến Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa bình tĩnh trở lại, có thể làm cho Ngọc Kình Thiên dừng tay, Ngọc Kình Thiên không có khả năng điều động đại quân đi đến địa bàn các Thần Vương khác truy sát. Hiện tại Lục Ly linh hồn đã rất mạnh, liên tục Phi Độ Hư Không hơn mười lần cũng không cảm giác linh hồn suy yếu. Hắn đã dự định rời đi, nên không ẩn tàng hành tung nữa. Hắn liên tục Phi Độ Hư Không mà đi, mỗi lần xuất hiện ở bên ngoài, đều lộ ra bản tôn, còn cố ý để cho người ta nhìn thấy, hắn làm như vậy là muốn thông báo cho Ngọc Kình Thiên hắn đi, đừng nghĩ đến chuyện đuổi giết hắn. Lần Phi Độ Hư Không thứ tư, Lục Ly vừa vặn xuất hiện ở gần một cái thế lực thượng phẩm, hắn còn rất quen thuộc cái thế lực thượng phẩm này, chính là Phá Thiên Cung. Bên ngoài Phá Thiên Cốc có quân sĩ tuần tra, bọn hắn đều biết Lục Ly. Năm đó Lục Ly di chuyển rất nhiều ngày ở bên trong Phá Thiên Cốc, bố trí Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận. Lục Ly xuất hiện, dọa sợ những quân sĩ kia, tưởng Lục Ly đến báo thù, nhất thời vô số đạn tín hiệu bay lên không. Phía trên Phá Thiên Cốc sáng lên một cái vòng bảo hộ kim quang lóng lánh, chính là Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận Lục Ly bố trí. - Ha ha! Nhìn thấy vô số quân sĩ bên trong Phá Thiên Cốc đằng không bay lên, Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng, đột nhiên trong lòng có suy nghĩ chơi trò quái đản. Hắn chậm rãi đi đến gần Phá Thiên Cốc, trong con ngươi dưới mặt nạ toàn là sát khí lạnh băng. - Hưu hưu hưu! Bên trong tường thành không ngừng có quân sĩ bay vụt lên, toàn bộ như lâm đại địch, rất nhanh Nguyên Thường Thường và mấy vị trưởng lão cũng xuất hiện. Các nàng đứng ở trên tường thành, nhìn qua Lục Ly sát khí đằng đằng, sắc mặt đều trở nên rất khó coi. Lúc Lục Ly đến dưới tường thành, Nguyên Ngọc Ngọc xuất hiện. Mấy năm không thấy dung mạo Nguyên Ngọc Ngọc cũng không có quá nhiều biến hóa, nàng nhìn chằm chằm Lục Ly đứng dưới tường thành, nhìn qua thân thể khôi ngô vĩ ngạn của hắn, đôi mắt lấp lóe vài vòng mở miệng nói: - Lục điện chủ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, lần này tới Phá Thiên Cốc, là muốn làm gì? Lục Ly ngẩng đầu đối mặt với Nguyên Ngọc Ngọc, thanh âm băng lãnh vang lên: - Nguyên cung chủ, ta tới thu một chút tiền lãi. - Xoạt xoạt xoạt! Sắc mặt tất cả mọi người thay đổi, Lục Ly nói rõ đến tìm phiền phức, ánh mắt mấy vị trưởng lão nhìn về phía Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận, mong đợi đại trận này có thể ngăn cản Lục Ly. - Ha ha ha! Lục Ly đùa cợt cười một tiếng, đại trận do hắn bố trí, thế mà đám ngớ ngẩn này lại trông cậy vào đại trận ngăn trở hắn, hắn đánh ra mấy đạo thần lực, quang mang Vạn Long Tỏa Khung Đại Trận loé lên một cái, rồi đột nhiên biến mất ở giữa không trung. - Hả! Sắc mặt mấy vị trưởng lão kia hoàn toàn trở nên trắng bệch, trong tay Nguyên Ngọc Ngọc xuất hiện một thanh trường kiếm, sau đó nghĩ nghĩ lại thu trường kiếm vào. Nàng mới đột phá Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới không lâu, nàng biết chiến lực của mình còn yếu hơn Mạnh Yến Sơn một ít, nếu như Lục Ly muốn giết nàng, coi như nàng phản kích cũng vô dụng. Lục Ly ở Tinh Thần Sơn xử lý ba vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, lại giết chết hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở Bá Vương Thành, trong lòng Nguyên Ngọc Ngọc chiến lực Lục Ly đã vô cùng cường đại. Nàng phất tay, hạ lệnh: - Toàn bộ mọi người xuống dưới đi, ta và Lục điện chủ nói chuyện riêng! - Cung chủ! Đám người lập tức cuống lên, nếu như Nguyên Ngọc Ngọc bị giết, vậy Phá Thiên Cung sẽ triệt để hủy diệt. Nguyên Ngọc Ngọc vung tay áo, dùng khẩu khí vô cùng kiên định nói: - Xuống dưới!
Chương 2048 Ngươi suy nghĩ nhiều
Đám người chỉ có thể ngượng ngùng rút lui, Nguyên Ngọc Ngọc từ trên tường thành bay vụt xuống, dừng lại ở phía trước Lục Ly trăm mét, nàng cúi người hành lễ nói: - Ngọc ngọc tự biết đuối lý, năm đó làm chuyện sai lầm, Lục điện chủ muốn trách phạt thế nào, Ngọc Ngọc đều không có chút oán giận. - Thông minh! Lục Ly âm thầm cảm thán một tiếng, Nguyên Ngọc Ngọc có thể trở thành cung chủ Phá Thiên Cung cũng không phải hoàn toàn dựa vào phụ thân nàng, chính nàng cũng là một nhân vật. Lục Ly cười cười, ánh mắt tà ác lướt qua trên thân thể mềm mại của Nguyên Ngọc Ngọc, nói: - Trách phạt như nào cũng được? - Vâng! Nguyên Ngọc Ngọc có chút xấu hổ tức giận gật đầu nói: - Chỉ cần Lục điện chủ có thể bớt giận, bảo Ngọc Ngọc làm cái gì cũng được. - Tốt! Lục Ly lớn tiếng nói tốt, ánh mắt càng thêm tà ác, hắn mở miệng nói: - Trước tiên cởi quần áo ra. - Cởi? Ngay từ đầu Nguyên Ngọc Ngọc đã có một loại dự cảm không tốt, hiện tại nghe được câu nói này thân thể mềm mại lập tức run lên, môi nàng hơi mấp máy, hỏi: - Ở đây sao? Lục điện chủ, nếu không chúng ta đi vào trong cung điện. - Không được! Lục Ly bá đạo vung tay lên nói: - Ngay tại nơi này, ta thích kiểu mạnh bạo. Đương nhiên ngươi cũng có thể lựa chọn từ chối, thế nhưng hậu quả tự chịu. Ngữ khí và tư thái của Lục Ly đều bá đạo tới cực điểm, trên mặt Nguyên Ngọc Ngọc toàn là vẻ nổi giận, Lục Ly muốn dã hợp với nàng ngay trước mặt đệ tử Phá Thiên Cung, nếu quả thật làm như vậy, nàng không cần ngồi lên vị trí cung chủ này nữa. Mặc dù trên tường thành không có ai, nhưng giờ phút này rất nhiều đệ tử Phá Thiên Cung đều tản thần niệm ra. Ngươi bảo một vị cung chủ như nàng dã hợp cùng một người đàn ông ngay trước mặt mọi người, về sau nàng làm sao đối mặt với đám đệ tử, làm sao trấn áp các trưởng lão. - Lục điện chủ, yêu cầu này của ngươi hơi quá phận! Nguyên Ngọc Ngọc cắn môi một cái nói: - Ngươi giết Ngọc Ngọc đi, Ngọc Ngọc cận kề cái chết cũng không làm được loại sự tình này. - Nếu không... Hai mắt Lục Ly hơi chuyển, chỉ vào đại sơn phía xa xa nói: - Chúng ta qua bên kia, đệ tử Phá Thiên Cung ngươi cũng không thấy được. Nếu như vậy cũng không được, vậy ngươi hãy chết đi, toàn bộ người Phá Thiên Cung sẽ chôn cùng ngươi. Lục Ly nói đến phần sau, ngữ khí trở nên vô cùng băng lãnh, sát khí trên người dâng lên, trong tay xuất hiện Đồ Ma chiến đao, dáng vẻ tùy thời chuẩn bị động thủ. Sắc mặt Nguyên Ngọc Ngọc trắng đen đan xen, cảm giác nhục nhã tràn ngập toàn bộ linh hồn nàng, Lục Ly là một nam tử để cho người ta động tâm, nhưng bị ép như này, vẫn khiến Nguyên Ngọc Ngọc cảm giác rất là bi phẫn và tức giận. Nàng trầm mặc trọn vẹn nửa nén hương thời gian, chân sau điểm một cái chạy như bay về nơi xa, đồng thời nàng cũng để lại một câu: - Không có mệnh lệnh của ta, bất kỳ người nào cũng không được ra khỏi cốc, người vi phạm giết không tha. - Ha ha ha! Lục Ly theo sát phía sau, tốc độ Nguyên Ngọc Ngọc rất nhanh, thoáng cái đã bay đến núi lớn ở bên ngoài trăm dặm, nàng tiến vào trong núi lớn tìm kiếm một bãi cỏ bằng phẳng đứng đấy. Lục Ly chạy như bay đến, nở nụ cười tràn đầy tà mị nhìn qua Nguyên Ngọc Ngọc. Người sau cắn môi một cái, bắt đầu chậm rãi cởi dây lưng, nương theo từng kiện áo bào rơi xuống, một cỗ thân thể mỹ lệ mềm mại hiện ra ở trước mặt Lục Ly. Gương mặt xinh đẹp của Nguyên Ngọc Ngọc đỏ như máu, hai tay che lấy chỗ mấu chốt, thân thể mềm mại có chút rung động. Ánh mắt của nàng nhắm chặt lại không dám mở ra, nàng chờ một lát thấy Lục Ly không có động tĩnh. Cắn răng nằm thẳng trên đồng cỏ, dáng vẻ không thèm đếm xỉa nói: - Lục điện chủ, xin thương tiếc Ngọc Ngọc! - Khụ khụ! Lục Ly ho khan hai tiếng, dừng một chút nói: - Cái kia, Nguyên điện chủ, ta chỉ nói bảo ngươi cởi quần áo, chứ không có nói muốn làm chuyện này với ngươi, ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Được rồi, ngươi phạm sai ta trách phạt, ân oán giữa Phá Thiên Cốc các ngươi và ta xóa bỏ, sau này không gặp lại. Nói xong Lục Ly vẽ trận ở giữa không trung, thân thể vọt vào hư không Phi Độ Hư Không rời đi, mặt mũi Nguyên Ngọc Ngọc tràn đầy vẻ ngạc nhiên, nàng trợn mở tròng mắt nhìn Lục Ly rời đi. - A, a, a! Nguyên Ngọc Ngọc cảm giác lại bị làm nhục một lần nữa, loại nhục nhã này so với đùa bỡn thân thể nàng càng làm cho nàng khó có thể tiếp nhận, nàng bi phẫn rống giận: - Lục Ly, ngươi đừng rơi vào trong tay ta, đến lúc đó ta nhất định khiến ngươi sống không bằng chết, sống không bằng chết. Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không về phía bắc, tốc độ rất nhanh. Ngọc Kình Thiên ở bên trong Bá Vương Thành vừa mới nhận được tin tức, Lục Ly xuất hiện ở đây, một canh giờ sau, lại có người đưa tin Lục Ly đã ở bên ngoài phía bắc hàng tỷ dặm. Chưa tới một canh giờ lại có tin tức truyền đến Lục Ly ở bên ngoài Phá Thiên Cung triệu dặm. Thật ra nội tâm Ngọc Kình Thiên đã tuyệt vọng, Lục Ly liên tục Phi Độ Hư Không về phía đông bắc, mỗi một canh giờ vượt qua hàng tỷ dặm, coi như hắn liên tục đuổi theo, thì dùng tốc độ của hắn cũng đuổi không kịp. Năm canh giờ, tin tức truyền về Lục Ly xuất hiện ở phía sau Lục Ma Sơn Trung Bộ, Ngọc Kình Thiên hạ lệnh thu binh. Lục Ma Sơn đã thuộc về phạm vi thế lực Thần Vương khác, coi như hắn cũng không dám mạo hiểm bí mật đi qua, nếu không sẽ gây nên hiểu lầm rất lớn. Lục Ly chạy trốn, Ngọc Kình Thiên còn có thể làm sao? Hắn chỉ có thể hạ lệnh để đại quân ở khắp nơi rút quân. Đương nhiên hắn không có ý định nuốt cục tức này, cùng ngày hôm đó hắn đi Bàn Vương Thành gặp mặt Bàn Vương, sau khi nói chuyện với Bàn Vương một canh giờ, liền cầm một khối Bàn Vương Lệnh đi, vừa đi ra khỏi Bàn Vương Thành đa biến mất không thấy. Thật ra rất nhiều người đều đang suy đoán, có phải Ngọc Kình Thiên tự hạ bậc thang cho mình xuống hay không, coi như hắn cầm Bàn Vương Lệnh đi đến phạm vi thế lực các Thần Vương còn lại, Thần Vương và các thế lực lớn bên kia không truy cứu. Hắn có thể tìm được Lục Ly, có thể đuổi kịp Lục Ly sao?
Chương 2049 Hồng Linh Thiên Bảo
Thế nhưng cũng có người tin tưởng, nếu như Ngọc Kình Thiên cố gắng truy đuổi mấy năm, có lẽ sẽ có cơ hội rất lớn bắt được Lục Ly. Dù sao Chí Tôn Thần Giới cũng có rất nhiều thủ đoạn. Lại nói Ngọc Kình Thiên có thể bỏ ra lượng lớn thần nguyên mời các cường tộc truy tung truy kích Lục Ly, phải biết U Yến Chi Địa không chỉ có riêng nhân tộc. Phần lớn Tây Nam Bộ là nhân tộc, một vài địa phương còn lại là Yêu Tộc, hoặc là Ma Tộc. Bên trong Yêu Tộc và Ma Tộc có một số chủng tộc đặc thù có thủ đoạn truy tung rất cường đại, nếu như Ngọc Kình Thiên mời được những đại tộc kia, muốn truy tung Lục Ly cũng rất đơn giản. Một khi tìm được Lục Ly, Ngọc Kình Thiên sẽ dùng thế sét đánh không kịp bưng tai giết đi qua, khẳng định Lục Ly không chống đỡ được công kích của Chí Tôn Thần Giới. Tây Nam Bộ theo Lục Ly rời đi đã bình tĩnh lại, sau trận chiến này Lục Ly thanh danh đại chấn, lực áp tất cả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở Tây Nam Bộ, ép thẳng tới mấy vị Chí Tôn Thần Giới. Người Đồ Thần Điện chia nhỏ ra bí mật rời đi, phần lớn thoát khỏi Tây Nam Bộ. Dù sao võ giả U Yến Chi Địa cũng lẩn trốn khắp nơi, đi đến đâu cũng thế. Thật ra thì phần lớn mọi người đều rất nhanh quên mất Lục Ly, dù sao bọn họ nhập Đồ Thần Điện cũng chưa từng gặp qua Lục Ly, chưa nói tới có cảm tình sâu đậm. Chỉ có một số người âm thầm nhớ kỹ, chờ đợi Lục Ly trùng kiến Đồ Thần Điện, đến lúc đó lại lập tức trở về, một lần nữa hiệu lực dưới trướng Lục Ly. Cũng có một số người còn chưa chạy ra đã bị giết, những người này đều bị người các đại thế lực chém giết. Bởi vì bọn họ biết được Lục Ly mang bảo vật tài nguyên lấy được trong Tinh Thần Phủ chia xuống. Tinh Thần Phủ và Đồ Thần Điện trở thành lịch sử, Tinh Thần Sơn bị một cái Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chiếm cứ, rất nhanh Tây Nam Bộ lắng xuống. Ngoại trừ một số người ngẫu nhiên uống trà sau bữa ăn nói đến ra, thì không có quá nhiều người chú ý. Sau khi Bàn Vũ Thấm trở về liền bế quan lần nữa, chuyện Lục Ly nàng không cách nào giúp được nhiều. Dù sao so với Lục Ly mà nói, Ngọc Kình Thiên càng có giá trị hơn đối với Bàn Vương, Bàn gia. Mặc dù tiềm lực của Lục Ly là vô hạn, nhưng tính tình này vĩnh viễn không cách nào thuần phục, đối với Bàn Vương Phủ mà nói hại nhiều hơn lợi. Bàn Vương không có khả năng bởi vì Lục Ly mà bỏ qua Ngọc Kình Thiên nhiều năm trung thành tuyệt đối, đánh giết hoặc là đuổi. Một tháng sau, Lục Ly xuất hiện trong một cái hạp cốc xinh đẹp ở Trung Bộ U Yến Chi Địa. Trong cái hạp cốc này có một con sông lớn, trong sông có hoang thú hung tàn, cho nên Thần Linh không dám tới nơi này. Sau khi Lục Ly đến đây, quyết định định cư một đoạn thời gian ở nơi này, hắn thả Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch ra, còn thả cả Lung đạo nhân ra, mặc cho các nàng du ngoạn ở xung quanh. Mấy con hoang thú cường đại ở trong sông đều bị Lục Ly dùng không gian chi lực trấn áp, sau đó dùng không gian xoắn giết chết, hiện tại xung quanh rất an toàn. Lục Ly xếp bằng trong một cái sơn động ở vách núi sát bờ sông tu luyện, Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch chơi đùa trong sông, Lung đạo nhân ở phía dưới trông chừng các nàng. - Hí hí! - Khanh khách! Tiếng kêu vui sướng của Tiểu Bạch và tiếng cười như chuông bạc của Trì Hi Nhi truyền đến, Lục Ly nhìn xuống phía dưới một cái, nhìn thấy Trì Hi Nhi như tinh linh đạp nước mà đi, Tiểu Bạch thì đuổi theo nàng. Trên mặt hắn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nếu như thế giới này không có chiến tranh và giết chóc, tất cả đều trọn vẹn thì thật tốt biết bao. Trong đầu Lục Ly nghĩ đến, tìm kiếm một địa phương xinh đẹp ở Thần Giới, đón những thân nhân của mình đến, tìm Lục Linh về. Cả nhà ở chung một chỗ, sau đó sinh một đám trẻ, tất cả không buồn không lo sinh sống, cuộc sống như vậy tốt đẹp biết bao. Đáng tiếc mộng tưởng chỉ có thể là mộng tưởng, hiện thực vĩnh viễn tàn khốc như vậy. Muốn có được loại cuộc sống đó, nhất định Lục Ly phải không ngừng mạnh lên, trở nên không ai có thể uy hiếp hắn, có thể chúa tể vận mệnh của hắn. Có lẽ chỉ có đứng ở đỉnh Thần Giới, hắn mới có thể có được cuộc sống mình muốn, mới có thể chân chính vô ưu vô lo, tự do tự tại. - Đúng rồi, trẻ con... Lục Ly nhớ tới một chuyện, hình như hắn không thể làm phụ nữ thụ thai. Trước kia hắn hoài nghi là do ngân long ấn ký, nghĩ sau khi đến Thần Giới sẽ giải quyết vấn đề này, hiện tại tới Thần Giới lại không biết giải quyết như thế nào. - Hưu! Lung đạo nhân ở phía dưới thấy không có tình huống ngoài ý muốn liền bay vụt lên, hắn đứng ở bên người Lục Ly, dò hỏi: - Chủ nhân, bước kế tiếp ngươi chuẩn bị làm gì? Lục Ly đã mang chuyện lúc trước nói cho Lung đạo nhân, thấy hắn chủ động hỏi vấn đề này, hắn nhíu mày nói: - Làm sao? Ngươi muốn trở lại Ma Vực? Có muốn ta đưa ngươi đi đến cửa vào hay không. - Không phải, chủ nhân không nên hiểu lầm! Lung đạo nhân vội vàng xua tay nói: - Chủ nhân cho ta rất nhiều tài nguyên, tốc độ tu luyện của ta rất nhanh, đoán chừng qua mấy năm nữa là có thể sánh ngang Đại Năng Thần Giới. Đi theo chủ nhân là phúc khí của ta, làm sao ta có thể rời chủ nhân đi. - Ồ! Lục Ly sờ cái cằm, hỏi: - Ngươi có ý tưởng gì hay? - Ta cảm thấy... Lung đạo nhân lấy ra một phần địa đồ nói: - Chủ nhân có thể đi dạo qua bên này, bên này gọi Cổ Ma Tử Địa, bên này có rất nhiều Cổ Thần cấm địa, cho nên rất ít người đi. Trình độ cấm chế của chủ nhân rất cao, lại có Huyết Linh Nhi nữa, có lẽ rất nhiều cấm chế bên này không làm khó được chủ nhân. Nơi này có rất nhiều di tích cổ, cũng có rất nhiều chí bảo, nghe nói mấy chục vạn năm trước có người ở bên trong đào ra một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, giờ phút này món Hồng Linh Thiên Bảo kia ở trong tay Bắc Bộ Tà Vương! Lần đầu tiên Lục Ly nghe nói đến thứ này, hắn có chút hiếu kỳ hỏi: - Hồng Linh Thiên Bảo là cái gì? - Chủ nhân không biết?
Chương 2050 Cổ Ma Tử Địa
Lung đạo nhân cười ngượng ngùng, giải thích nói: - Bảo vật mạnh nhất nhân loại có thể luyện chế ra chính là thánh phẩm thần khí, Hồng Linh Thiên Bảo là tồn tại vượt qua thánh phẩm thần khí, đó là đồ vật do thiên địa hình thành, là thiên địa pháp tắc trải qua vô số năm thai nghén mà ra. Ví dụ như bên trong một cái núi lửa siêu cấp kinh khủng, nếu may mắn mà nói, bên trong thai nghén nhiều năm sẽ xuất hiện Hỏa Nguyên Thạch, loại đá này có thể phóng thích Hỏa Chi Bản Nguyên, có thể đốt diệt Chí Tôn Thần Giới, nghe nói tông chủ Thần Tượng Tông cũng có một viên Hỏa Nguyên Thạch. - Đốt diệt Chí Tôn Thần Giới? Đột nhiên hai mắt Lục Ly trợn to, giống như mở ra thế giới mới, trong mắt hắn rạng rỡ tinh mang, dò hỏi: - Ý ngươi nói bên trong Cổ Ma Tử Địa còn có Hồng Linh Thiên Bảo? - Cái này khó mà nói được! Lung đạo nhân lắc đầu nói: - Thế nhưng nếu nói tới địa phương kích thích nhất, kinh khủng nhất, quý giá nhất U Yến Chi Địa thì đó chính là Cổ Ma Tử Địa. Thiên địa linh khí nơi này nồng đậm hơn bên ngoài mười vạn lần, hơn nữa thiên địa đạo vận đặc biệt nhiều, cho nên rất nhiều cường giả sắp hao hết thọ nguyên đều sẽ đi vào xông vào một lần, hi vọng bước ra một bước cuối cùng, thế nhưng cuối cùng bọn hắn đều chết ở bên trong, để lại bảo tàng vô tận,. Cổ Ma Tử Địa rất nổi danh ở U Yến Chi Địa, chỉ là Lục Ly không quá chú ý mà thôi, thật ra cái địa phương này cũng là bảo địa hấp dẫn người ngoài của U Yến Chi Địa. Cổ Ma Tử Địa rất lớn, nghe nói ở thời kỳ viễn cổ, địa phương này là nơi cư trú của một vị Yêu Đế cường đại, vị Yêu Đế kia bố trí rất nhiều Cổ Thần cấm chế, dám đi vào hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên được xưng là Cổ Ma Tử Địa. Sau đó địa phương này nổi tiếng là vì có người đào được Hồng Linh Thiên Bảo, tiếp theo mới khiến vô số võ giả đi vào, cuối cùng phát hiện ra vô số bảo vật và bảo địa ở bên trong. Tự nhiên trong đó rất nhiều cấm chế, còn có Cổ Thần cấm chế quỷ dị Cổ Yêu Đế bố trí, Thần Linh bình thường tiến vào rất dễ mãi mãi không ra được. Thiên địa linh khí bên trong đặc biệt nồng đậm, rất nhiều địa phương có thiên địa đạo vận, ở trong nay rất dễ cảm ngộ chân ý. Chính vì vậy nơi đây là nơi kỳ ngộ và nguy hiểm cùng tồn tại, nếu như gan lớn, vận may tốt, ở bên trong rất dễ dàng trưởng thành mạnh lên. Nếu như vận may nghịch thiên, đạt được một kiện Hồng Linh Thiên Bảo, có lẽ sẽ một bước lên trời. Đương nhiên, bên trong vô cùng tàn khốc, tam tộc cùng tồn tại, giết chóc là sự tình thường thấy nhất ở bên trong, mặc kệ là dị tộc hay là bản tộc, chỉ cần gặp phải, trên cơ bản sẽ khai chiến. Nghe Lung đạo nhân giải thích xong, Lục Ly có chút động tâm, đúng như Lung đạo nhân nói, trình độ trận pháp cấm chế của hắn rất cao, cộng thêm năng lực phá trận của Huyết Linh Nhi. Ít nhất sau khi tiến vào không cần lo lắng bị cấm chế vây khốn hoặc là giết chết, so với người khác tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn. Lục Ly cũng có lo lắng, bởi vì hắn còn Trì Hi Nhi, tiến vào loại địa phương này quá nguy hiểm, ngộ nhỡ hắn chết, Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch cũng xong đời. Chiến lực Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch quá yếu, hắn vừa chết khẳng định các nàng không đi ra được. Thật ra Lục Ly có tính toán của mình, đó chính là đi dạo ở bên ngoài một hai tháng thời gian, chờ bên Tây Nam Bộ U Yến Chi Địa hoàn toàn bình tĩnh lại. Hắn sẽ yên lặng trở về, sau đó tiến vào Quỷ Vương Điện! Bên trong Quỷ Vương Điện vô cùng an toàn, hơn nữa cái hạp cốc kia là bảo địa tu luyện, hắn ngồi ở kia thần lực và nhục thân thời khắc mạnh lên. Nơi đó còn có mấy chỗ Quỷ Vương lưu lại đạo vận, hắn từ trong đạo kiếm ngân kia cảm ngộ được chân ý không gian chi lực, lập tức khiến chiến lực hắn tăng nhiều, hiện tại có thể đánh chết Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới. Bảo địa như thế, làm sao hắn có thể bỏ lỡ, quan trọng nhất chính là ở bên trong tuyệt đối an toàn, không cần lo lắng bị giết, có thể an tâm tu luyện. Khuyết điểm duy nhất của Quỷ Vương Điện là Trì Hi Nhi không thể ra khỏi Thiên Tà Châu, nếu không chỉ trong vài phút sẽ bị Tịch Diệt Hồn Ba giết chết. Thậm chí ở bên trong hắn không thể tiến vào Thiên Tà Châu, cho nên Trì Hi Nhi chỉ có thể một mình lẻ loi giữa Thiên Tà Châu. Một thiếu nữ xinh như hoa, đúng lúc tuổi thanh xuân, Lục Ly cảm giác làm như vậy đối với nàng không công bằng. Thế nhưng trước mắt hắn cũng không biết an trí Trì Hi Nhi như nào, không mang theo bên người, một là sợ xảy ra chuyện, hai là Trì Hi Nhi cũng không đồng ý. - Thật sự là đau đầu mà. Lục Ly không biết làm sao, Lung đạo nhân không nói, để Lục Ly tự mình đi suy nghĩ, hắn chỉ đưa ra ý kiến, quyết định vẫn là Lục Ly. - Hưu! Qua nửa canh giờ, Trì Hi Nhi và Tiểu Bạch chơi mệt rồi, Trì Hi Nhi còn bắt được mấy con cá bay vọt lên, Lục Ly cười nói: - Hi Nhi muốn ăn cá à? Để ta nướng giúp muội! Trước kia Lục Ly làm những chuyện này rất lợi hại, hắn để Lung đạo nhân đi tìm một chút gỗ, còn mình thí nhanh chóng tìm ra một chút gia vị từ bên trong không gian giới, chỉ nửa canh giờ sau, mấy con cá nướng thơm ngào ngạt đã xong. Tiểu Bạch khinh thường nhìn mấy lần, sau đó nhìn Lục Ly kêu vài tiếng, Lục Ly ném cho nó mấy cái Vân Thủy Tinh, Tiểu Bạch há miệng lớn nuốt vào, nằm trong sơn động nghỉ ngơi. - Có lẽ Tiểu Bạch đã là biến thành Thần Thú! Lục Ly dùng thần niệm dò xét một chút, khẽ vuốt cằm, khí tức Tiểu Bạch và Thần Thú không khác biệt nhiều lắm, cũng không biết lúc nào có thể hóa hình. Lung đạo nhân là Ma Thú, cũng có thể hóa thành hình người, nghe nói Yêu Tộc đều có thể hóa thành hình người, sau khi Tiểu Bạch biến hóa sẽ là Yêu Tộc. Trì Hi Nhi vui vẻ ăn xong hai con cá, phát hiện Lục Ly nhíu mày trầm tư, nàng quan tâm hỏi: - Ca, sao ca không ăn? - À! Lục Ly giật mình tỉnh lại, đưa cá cho Lung đạo nhân, nhìn qua Trì Hi Nhi nói: - Không đói bụng, những năm này cũng không ăn cái gì.
Bình luận facebook