-
Chương 1981-1985
Chương 1981 Thần bia trung phẩm
- Giá cả? Ta cũng không thách, chỉ một giá thôi, một ức thần nguyên. Riêng thần bia siêu phẩm thì không cách nào trực tiếp mua sắm, ba ngày sau trên đấu giá hội, người trả giá cao nhất sẽ được. - Trên đấu giá hội? Lục Ly ngấm ngầm quệt môi, bất kỳ bảo vật gì, một khi lên đấu giá hội liền không cách nào khống chế giá cả. Thậm chí nếu tin tức truyền ra, không chỉ đại thế lực tây nam bộ tới tham dự, các đại thế lực trên khắp U Yến chi địa cũng có thể sẽ đến tham dự đấu giá. Lục Ly chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi dò: - Tấm thần bia siêu phẩm kia thường thường sẽ được đấu giá bao nhiêu? Nếu là mười mấy ức gì đó, Lục Ly sẽ cắn răng đi mua, được đến tấm bia thần này nói không chừng sẽ giúp chiến lực hắn phi tốc tiêu thăng. Bên trong ẩn chứa nhiều chân ý đạo vận như vậy, cầm về tất có thể khiến cho rất nhiều người tại Đồ Thần Điện nhanh chóng cảm ngộ chân ý, tăng thêm chiến lực. - Thường thường...! Trương quản sự trầm ngâm một lát mới nói: - Lần trước có một tấm thần bia tương tự, ta nhớ hình như sau cùng bán ra với giá ba trăm ức thần nguyên. - Ba trăm ức... Lục Ly tròn mắt, triệt để từ bỏ ý định, hắn chỉ có hơn hai mươi ức thần nguyên, e là chỉ mới đến được giá đáy ... - Có thể mang ta đi xem tấm thần bia trung phẩm kia không? Lục Ly hỏi, nếu tấm thần bia trung phẩm kia hữu dụng, vậy liền bỏ ra một ức mua về. - Có thể, mời! Trương quản sự đứng dậy dẫn Lục Ly đi ra mặt sau, qua bảy tám hành lang, tới trong một đại điện. Nơi này có hai tên võ giả trấn thủ, Trương quản sự khua tay nói: - Đi khiêng thần bia số mười tám ra đây. Hai tên võ giả tiến vào trong một gian phòng, rất nhanh liền khiêng ra một tấm bia đá màu đen, tấm bia đá này hình trụ nhìn như viên thuốc, phía dưới có cái bệ. Cao chừng hơn một mét, mặt trên điêu khắc mấy chữ lớn rồng bay phượng múa. Thần bia đã có chút năm tháng, mặc dù chất liệu nhìn qua hẳn là rất không sai, chỉ là vẫn lưu lại chút dấu vết tháng năm, một ít chữ đã mờ không thấy rõ. - Hả? Lục Ly tử tế phân biệt những chữ lớn kia, trong lòng đột nhiên hơi có chút xúc động, ở bên trong những chữ lớn rồng bay phượng múa đó, hắn phát hiện đạo vận. Rất rõ ràng, chủa nhân thần bia đã khắc họa chân ý mà bản thân cảm ngộ được vào trong những chữ lớn này, để cho đời sau cảm ngộ. Số lượng chữ lớn không nhiều, tổng cộng gần trăm, mặc dù có mấy chữ đã thấy không rõ, nhưng trước sau nối liền vẫn có thể xem hiểu ý tứ. Đây là kí sự về cuộc đời một vị cường giả, kể hắn phi thăng từ nơi nào, lăn lộn ở Thần Giới bao nhiêu năm, cuối cùng tới U Yến chi địa, trở thành thủ lĩnh một đại thế lực, trước khi thọ nguyên hao hết thì khắc xuống tấm bia đá này, để cho đời sau quan sát học tập. - Quả nhiên có sáu chân ý trung phẩm! Sau khi xem xong, Lục Ly phát hiện linh hồn mình bị xúc động sáu lần, xem ra bên trong những chữ này ẩn chứa sáu chân ý đạo vận. - Mua! Một ức thần nguyên không tính nhiều, tấm thần bia này dù không nhiều lắm tác dụng đối với hắn, song chí ít sẽ có trợ giúp rất lớn đối với võ giả Đồ Thần Điện. Lục Ly và Trương quản sự cò kè mặc cả một phen, cuối cùng giá cả định ở tám ngàn vạn thần nguyên, Lục Ly thanh toán thần nguyên, sau đó thu lại thần bia đi ra ngoài. Ầm! Mới vừa đi ra cửa điện, Lục Ly phát hiện một đạo bóng đen lao vụt đến trước mặt, tốc độ cực nhanh. Ở trong Bàn Vương Thành tuyệt đối không thể động võ, Lục Ly buông lỏng cảnh giác, bởi thế tốc độ phản ứng chậm hơn thông thường một chút. Hơn nữa mới rồi hắn còn đang mãi suy nghĩ về chuyện thần bia siêu phẩm, nhất thời không chú ý, bị bóng đen vọt tới đụng bay. - Ai nha, mắt ngươi mù rồi à? Muốn chết phải không? Một tiếng quát giận dữ vang lên, nơi xa lại bay vụt đến bảy tám người, nháy mắt liền đã vây kín quanh Lục Ly và bóng đen kia. Đụng phải Lục Ly là một nữ tử, còn là một nữ tử tuổi trẻ xinh đẹp. Chẳng qua lúc này trên mặt nữ tử hiện đầy vẻ phẫn nộ, ánh mắt âm lãnh khiến cảm quan của Lục Ly đối với nàng cực kỳ kém. Rõ ràng là nữ tử này đụng phải hắn, lại há mồm mắng hắn mắt mù, còn buông lời uy hiếp, hộ vệ của nữ tử kia cấp tốc xông tới, cảnh này khiến trong lòng Lục Ly thầm giận không thôi. Vị này là tiểu thư gia tộc nào? Sao lại hung hăng ngang ngược vậy? Thấy Lục Ly không nói chuyện, sắc mặt tiểu thư kia càng thêm khó coi, trừng mắt nhìn Lục Ly nói: - Nhìn cái gì? Còn nhìn ta móc mắt ngươi ra bây giờ, tên nhãi ranh! Lục Ly đeo mặt nạ, theo như tiểu thư này thấy thì hắn đang giả thần giả quỷ. Quan trọng hơn cả là khí tức Lục Ly chỉ tương đương Thần Linh Thượng Bảng, đối với vị tiểu thư này mà nói thì không khác gì con sâu cái kiến cả, không ngờ lại dám dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng, nàng vốn đã khó chịu, lúc này lại càng thêm khó chịu. - Dương tiểu thư! Ngoài cửa U Yến Điện có một tên thống lĩnh, tựa hồ nhận ra tiểu thư này, hắn đi tới thấp giọng nói: - Đây là trước cửa U Yến Điện, cho ta chút mặt mũi, đừng gây sự ở đây, ảnh hưởng không tốt! Dương tiểu thư chính đang nổi nóng, lạnh lùng nhìn tên thống lĩnh U Yến Điện kia một cái, nói: - Trương Thống lĩnh, mỗi năm Thiên Hàn Cung chúng ta mang đến cho các ngươi không ít mối làm ăn, ngươi thế này khác gì cánh tay quẹo ra bên ngoài, có tin ta về nói với phụ thân, sau này không làm ăn với các ngươi nữa. - Hắc hắc! Thống lĩnh U Yến Điện cười hắc hắc một tiếng, quay lưng đi, chỉ để lại một câu: - Có làm ăn nữa hay không, ngươi nói không tính, chẳng qua nếu dám gây sự trước cửa U Yến Điện, vậy thì đừng trách chúng ta không nể mặt Thiên Hàn Cung các ngươi. Hơn nữa... nơi này là Bàn Vương Thành! - Ngươi... Tiểu thư xinh đẹp kia tức tối đến độ nét mặt tái xanh, song phong cao ngất rung động liên hồi. Không thể không nói chỉ đơn thuần luận dung mạo, vị Dương tiểu thư này tính là thượng giai, đáng tiếc tính tình ngang ngược khiến người không khỏi sinh tâm chán ghét...
Chương 1982 Ân oán cá nhân
- Mang hắn ra ngoài thành! Dương tiểu thư lạnh lùng nhìn Lục Ly một cái, sau đó yên ắng nháy mắt ra dấu với hộ vệ bên cạnh, bên người nàng có bảy tám tên hộ vệ, một tên trong đó còn là Đại Năng Thần Giới. Đám hộ vệ thoáng ngập ngừng, rốt cuộc nơi này là Bàn Vương Thành, nếu động thủ làm lớn chuyện ở đây thì dù cha của Thiên Vương có tới cũng không cứu được bọn hắn. Tên hộ vệ Đại Năng Thần Giới trầm ngâm một lúc, sau đó nói với Lục Ly: - Tiểu tử, nếu ngươi thức thời thì lập tức quỳ xuống dập đầu chín cái với tiểu thư, nếu không tiểu thư mà không hạ hỏa, mạng nhỏ của ngươi liền đi đứt. - Vậy ư? Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng, mới đầu còn tưởng địa vị tiểu thư này lớn lắm, không ngờ chỉ là con gái cung chủ Thiên Hàn Cung, một thế lực thượng phẩm. Lục Ly biết Thiên Hàn Cung, đó là một thế lực thượng phẩm ở phụ cận Bàn Vương Thành, khó trách thống lĩnh U Yến Điện lại không quá nể mặt. Nếu là tiểu thư thế lực siêu phẩm, có lẽ Lục Ly sẽ cố kỵ chút, nhưng tiểu thư một thế lực thượng phẩm mà cũng dám ngang ngược như thế, thật không biết nàng lớn lên kiểu gì? Làm sao sống đến chừng này mà vẫn chưa bị người đánh chết? - Lỗ tai ngươi điếc rồi à? Tên Đại Năng Thần Giới thấy Lục Ly không nói chuyện, không khỏi nổi giận, nếu không phải trong thành hắn sớm đã động thủ giết chết Lục Ly. Một tên Thần Linh cỏn con, ăn mặc cũng chỉ là áo bào bình thường, trên người thoạt nhìn không có thứ gì đáng tiền, không ngờ lại chẳng biết điều gì cả. Tên Đại Năng Thần Giới hiểu tương đối rõ về tình hình tây nam bộ U Yến chi địa, công tử các gia tộc đại thế lực hắn đều biết cả. Lục Ly nhìn thế nào cũng không giống là công tử đại thế lực, chí ít bên người không có hộ vệ, công tử đại thế lực đi ra ngoài làm sao lại không mang theo hộ vệ cho được? Bởi vậy tên Đại Năng Thần Giới này mới dám không chút kiêng dè, hắn biết gần đây tâm tình tiểu thư nhà mình rất kém, thế nên nếu hôm nay không hả giận cho nàng, lấy tính cách nàng tất sẽ náo ra đại sự. - Lỗ tai ta không điếc! Lục Ly lạnh lùng đáp một câu, sau đó nhàn nhạt nói: - Ta không muốn gây chuyện, các ngươi cút đi! - Cút? Thái độ này của Lục Ly triệt để chọc giận Dương tiểu thư, nàng hừ lạnh nói: - Dương Đồng, ngươi nói nhảm với hắn làm gì? Trực tiếp mang ra ngoài thành đánh chết là được rồi. - Tiểu tử, đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Tên Đại Năng Thần Giới cũng nổi giận, Lục Ly quá cuồng, không ngờ lại dám bảo bọn hắn cút đi, mặc dù trong Bàn Vương Thành không thể động thủ. Nhưng hắn có quen biết một ít thống lĩnh Bàn Vương Phủ, chỉ cần đừng náo quá lớn thì sẽ không việc gì. Lục Ly nhún vai nói: - Cứ uống rượu phạt đấy thì làm sao, muốn động thủ thì lại đây. - Hả? Đám hộ vệ biến sắc, ai nấy đều sát khí đằng đằng, trong mắt tên Đại Năng Thần Giới lóe lên hàn quang, thân hình hơi lắc, như u hồ bay tới Lục Ly, trực tiếp ra tay. Ở trong mắt tên Đại Năng Thần Giới này, chút chiến lực của Lục Ly thực sự không đáng là gì, hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng nắm xuống Lục Ly, sau đó mang ra ngoài thành giết chết. Lục Ly không phản kích, thậm chí không thèm nhúc nhích mà chỉ gằn giọng gầm thét: - To gan, dám động thủ ở Bàn Vương Thành, các ngươi định khiêu hấn Bàn Vương, khiêu hấn thiết luật của Bàn Vương Thành ư? Tiếng thét Lục Ly rất lớn, mặc dù không sử dụng Long Ngâm thần kỹ, song vẫn vang vọng gần nửa quảng trường. Nếu hắn sử dụng Long Ngâm thần kỹ, e là toàn bộ Bàn Vương Thành đều nghe thấy được. Nhưng hắn không ngu, làm thế lỡ chọc giận đại nhân vật, không chừng sẽ bị giết chết đương trường. Hưu hưu hưu! Trong quảng trường có quân sĩ tuần tra, vừa nghe động lĩnh, lập tức có hai đội quân sĩ chạy vội đến. Tay Dương Đồng đang giơ lên, vốn định nện vào sau gáy Lục Ly, phong ấn thần lực sau đó bắt lại, nhưng lúc này hắn đã không dám động, bởi vì có vô số đạo thần niệm chính đang khóa chặt hắn. - Tìm chết! Dương tiểu thư giận không thể át, lấy ra một chiếc ngọc phù trực tiếp bóp nát, sau đó cười lạnh thầm thì nói: - Nhãi ranh, để xem lát nữa ngươi chết thế nào! - Chuyện gì? Dám động võ làm loạn ở Bàn Vương Thành, xúc phạm thiết luật Bàn Vương Thành, giết không cần luận! Hai đội quân sĩ vút đến như bay, một tên đội trưởng mắt lạnh liếc nhìn Lục Ly và đám người Dương tiểu thư Dương Đồng, nghiêm giọng nói: - Có ân oán gì thì đi ra ngoài thành giải quyết, trong thành tuyệt đối không được động thủ! - Vừa rồi hắn muốn ra tay giết ta! Lục Ly không khỏi khó chịu, chỉ vào Dương Đồng nói: - Chẳng lẽ vừa rồi chư vị đều không nhìn thấy người này muốn động thủ giết ta? Vừa rồi Dương Đồng đã động thủ, nhiều người, nhiều thần niệm như vậy đều khóa chặt, đám quân sĩ này lại nhìn như không thấy, Lục Ly há lại có thể không khó chịu. - Dông dài cái gì? Tên đội trưởng lạnh giọng khoát tay nói: - Lập tức tán đi, còn gây sự nữa ta bắt lại cả đám bây giờ. - Hừ! Dương tiểu thư hừ lạnh nói: - Vừa rồi người này định khinh nhờn ta, còn cự tuyệt xin lỗi, các ngươi còn không mau bắt hắn lại. Ta đã thông báo Bàn Ninh công tử, hắn mà tới, các ngươi chuẩn bị chịu phạt đi. - Bàn Ninh công tử? Mấy tên quân sĩ khẽ biến sắc, bọn hắn đều biết công tử kia, đúng thật là họ Bàn, không ngờ vị tiểu thư này lại có quan hệ với Bàn Ninh. Tên đội trưởng quét mắt nhìn Lục Ly một cái, thấy hắn khí tức không mạnh, ăn mặc cũng tương đối bình thường. Khí tức sinh mệnh còn rất trẻ, hẳn là không có lai lịch gì. Hắn nghĩ nghĩ, sau đó cắn răng khua tay nói: - Bắt người này lại! - Khốn khiếp! Lục Ly khẽ thở dài, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nhìn tên đội trưởng kia, nói: - Vị đội trưởng này, đây là ân oán cá nhân giữa chúng ta, ta cảm thấy tốt nhất vẫn nên để chúng ta tự giải quyết thì hơn. Bằng không nếu vi phạm nguyên tắc, mặt trên truy cứu xuống, ngươi cũng phải bị liên luỵ. Hay là, cứ để ta và bọn hắn ra ngoài thành tự xử lý với nhau... Tên đội trưởng thấy Lục Ly trấn định như thế, hơn nữa ngữ điệu còn rất cao ngạo, trong lòng không khỏi lộp bộp một tiếng, đảo mắt nhìn sang Dương tiểu thư cùng Dương Đồng
Chương 1983 Bàn Ninh công tử
- Được! Dương tiểu thư vui vẻ, phủi tay nói: - Vậy thì ra ngoài thành giải quyết, không cần làm phiền các huynh đệ Bàn Vương Phủ, tránh miễn phiền phức cho các ngươi. - Không vấn đề! Lục Ly nhếch môi, chỉ là ý cười nơi khóe miệng có vẻ hơi âm trầm. Hôm nay hắn quả thực rất phẫn nộ, nếu đối phương ép người quá đáng, hắn không ngại giết mấy người để tiết cục tức trong lòng. Tiếng hống vừa rồi của Lục Ly hấp dẫn rất nhiều người chú ý, cộng thêm quân sĩ kéo tới chỗ này, càng dẫn lên nhiều người chú ý. Bây giờ song phương đề ra muốn ra ngoài thành tự giải quyết với nhau, hiển nhiên càng đưa tới nhiều người hứng thú. Một tên Thần Linh cỏn con như Lục Ly, lại dám khiêu khích đại tiểu thư Thiên Hàn Cung, hơn nữa còn muốn ra thành giải quyết? Chuyện vui như thế há có thể không tới xem náo nhiệt? Lúc Lục Ly và đám người Dương tiểu thư Dương Đồng đi ra ngoài thành, rất nhiều người cũng đi theo, hàng người trùng trùng điệp điệp kéo đi, lại hấp dẫn thêm càng nhiều người. Đợi lúc Lục Ly và bọn Dương Đồng tới ngoài thành, hàng người đằng sau cùng đi theo ra ngoài thành đã đạt tới hơn nghìn người. Đương nhiên đều là tiểu võ giả, đại nhân vật thực sự căn bản không hứng thú đến xem chiến đấu ở cấp bậc kiểu này. - Ồ? Ngoài thành, tên Hạ thống lĩnh khi nãy không có mặt, đổi thành một tên thống lĩnh xa lạ khác. Nhưng vẫn có mấy tên quân sĩ hôm qua canh phòng không đổi, bọn hắn thấy là Lục Ly, sắc mặt ai nấy lập tức hơi biến. Đợi nghe nói Lục Ly muốn quyết đấu với bọn Dương Đồng, sắc mặt đám người này lại càng khó coi. Hạ thống lĩnh không ở đây, đổi thành một tên thống lĩnh khác, đám quân sĩ này không tiện làm chủ. Một tên đội trưởng quay sang người bên cạnh phất tay thấp giọng nói: - Ngươi lập tức đi thông báo Hạ thống lĩnh! - Được! Tên quân sĩ kia yên ắng tiến vào trong thành, sau đó phóng vút như một cơn gió, lấy tốc độ nhanh nhất đi tìm Hạ thống lĩnh. Bên này bọn quân sĩ sau một hồi suy nghĩ cùng bẩm báo với Vương thống lĩnh trực hôm nay: - Vương thống lĩnh, ngươi xem, chúng ta có nên can dự không? - Can dự cái gì? Vương thống lĩnh trừng mắt nói: - Chỉ cần không náo ở trong thành, không công kích ở Bàn Vương Thành, mặc kệ bọn hắn đánh sống đánh chết đều được. Tiểu tử này tự mình muốn tìm chết, trách được ai, hừ hừ, nha đầu Thiên Hàn Cung tính khí kém như vậy, còn dám trêu chọc nàng, không phải tìm chết thì là gì? Tên quân sĩ ấp áp muốn nói lại thôi, suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn nhắc nhở nói: - Vương thống lĩnh, tên võ giả đeo mặt nạ kia... - Được rồi, đi đi! Vương thống lĩnh bực bội khoát tay, tưởng là tên quân sĩ này quan hệ với Lục Ly, hắn đâu có điên mà đi đắc tội với Thiên Hàn Cung vì một tên quân sĩ bình thường, phải biết vị Dương tiểu thư này nổi tiếng với tính khí ngang ngược, rất khó xử lý. Bên kia Lục Ly và bọn Dương Đồng đi tới bãi đất trống cách thành trì hơn mười dặm, Dương tiểu thư hừ lạnh nói: - Tiểu tạp chủng, giờ bản tiểu thư cho ngươi thêm một lần cơ hội, quỳ xuống dập đầu chín cái với ta, ta cho ngươi thêm một mạng. Người vây xem quanh bốn phía đã lên tới hơn nghìn người, Dương tiểu thư cảm thấy rất có mặt mũi, nếu Lục Ly quỳ xuống với nàng, không chừng nàng sẽ thật thả cho Lục Ly một con đường sống. Lục Ly lạnh lùng không đáp, mặt đeo mặt nạ nhìn không ra thần sắc ba động, hắn liếc mắt nhìn bọn Dương tiểu thư Dương Đồng, nói: - Ta cũng cho các ngươi một cơ hội, bây giờ quỳ xuống dập đầu chín lần với ta, ta cũng tha các ngươi một mạng. Hoa! Bốn phía lập tức ồ lên từng hồi tiếng xôn xao, khí tức Dương tiểu thư và Lục Ly vốn không chênh lệch nhau là mấy, rất nhiều quân sĩ quanh bốn phía đều có khí tức mạnh hơn Lục Ly, càng đừng nói còn có một tên Đại Năng Thần Giới tại trường. Không ngờ Lục Ly lại muốn bọn Dương tiểu thư dập đầu với mình, hắn điên rồi chắc? - Ha ha ha! Dương tiểu thư bật cười ha hả, ngọn song phong cao ngất nhảy lên nhảy xuống, khiến rất nhiều người nhìn mà tròn cả mắt. Không thể phủ nhận Dương tiểu thư này vóc dáng hay tướng mạo đều là thượng giai, đáng tiếc tính khí quá kém. Dương tiểu thư cười to một lúc, sau đó sắc mặt chợt chuyển lạnh, vung tay nói: - Trước bắt hắn lại, để ta xem lát nữa hắn còn mạnh miệng được nữa không? Hưu hưu hưu! Dương Đồng vung tay lên, bốn tên hộ vệ xông đến, trong tay bốn người đều cầm binh khí, đồng loạt phóng thích ra chân ý hoặc thần thuật. Chẳng qua bọn hắn đều có điều bảo lưu, bởi vì Dương tiểu thư chỉ nói bắt lại, chứ không nói muốn giết chết. Xoẹt! Lục Ly lấy ra Đồ Ma chiến đao, khóa chặt hai người trực tiếp quét ngang, thân thể hắn lại vẫn không di động, mặc cho công kích từ bốn người đánh lên thân. Một đạo đao mang màu huyết hồng gào thét lao đi, thế giới trước mắt hai người chợt biến thành màu đỏ máu. Hai người bị lực lượng thiên địa trấn áp, chờ khi cả hai kịp phản ứng thì đã cảm giác thấy thân thể bị chém thành hai đoạn. Ầm ầm ầm ầm! Gần như đồng thời, Lục Ly bị bốn đạo công kích đánh trúng, cả người bay ngược ra sau, cũng may trên thân Lục Ly hiện ra Kinh Lôi Giá, nhẹ nhàng chống đỡ bốn đạo công kích, không bị bất cứ thương tổn nào. Kinh Lôi Giáp mạnh hơn một chút so với Thần khí siêu phẩm bình thường, bên trong hấp thu đầy năng lượng lôi điện. Đừng nói chỉ là bốn tên Thần Linh bình thường, dù có là bốn tên Đại Năng Thần Giới đều không oanh phá được. - Thần khí siêu phẩm?! Dương Đồng tức tốc kịp có phản ứng, sắc mặt chợt trở nên ngưng trọng, công kích vừa rồi của Lục Ly nhìn như uy thế không lớn, lại nhẹ nhàng giết chết hai tên thủ hạ của hắn, cộng thêm thần sắc Lục Ly một mực rất bình thản, khiến Dương Đồng bất giác có dự cảm chẳng lành. Với tình hình lúc này, hắm có thể làm gì? Chết mất hai người mà hắn không ra tay, đi về làm sao ăn nói với mặt trên. - Bảo vệ tốt tiểu thư! Hắn lệnh cho đám hộ vệ còn lại, sau đó tung người như nộ long bay vụt lên, trong tay hiện ra một chiếc gai sắt, cả người hóa trong suốt, biến thành một đạo lưu quang đâm tới Lục Ly. - Ha ha!
Chương 1984 Tiểu bạch kiểm (mặt trắng nhỏ)
Lục Ly nhàn nhạt liếc Dương Đồng một cái, vung tay đánh ra một chưởng, sau đó Đồ Ma đao trong tay bổ ra trước mặt. Một chưởng và một đao này không mang bất kỳ uy thế nào, chỉ tạo thành hai đạo sóng không gian chấn động, một trước một sau khuếch tán đi ra. - Không hay... Nhưng lúc này sâu trong linh hồn Dương Đồng lại truyền đến nguy cơ trí mạng, hắn theo bản năng cảm thấy không ổn, định tung người bắn ngược ra sau. Chỉ là tốc độ không gian ba động sao mà nhanh? Hắn vừa bị đạo không gian ba động đầu tiên bao phủ, thân thể lập tức như thuyền con giữa bão tố, không cách nào di động, chỉ biết không ngừng lay động trái phải. - Chết rồi, chết rồi! Nguy cơ trí mạng càng lúc càng rõ ràng, nhiều năm du tẩu giữa lằn ranh sinh tử, Dương Đồng biết nếu còn không làm gì, một giây sau hắn sẽ chết ở chỗ này. Đầu óc hắn điên cuồng chuyển động, sau đó hét lớn: - Vị đại nhân này, Dương Đồng sai rồi, ta nguyện dập đầu trăm cái với ngươi, xin ngươi tha ta một con đường sống... Thần sắc Lục Ly không có một tia ba động, ánh mắt băng lãnh như dã thú, miệng phun ra một câu: - Ta đã cho các ngươi cơ hội, chết đi! Oanh! Cả người Dương Đồng như khí cầu nổ tung ra, hóa thành mưa máu, đầu lâu lăn xuống, vừa vặn dừng ở bên người Dương tiểu thư. - A... Dương tiểu thư nhìn thấy tròng mắt trợn trừng kia của Dương Đồng, bị dọa cho cả người run rẩy, miệng hét rầm lên, không ngừng giật lui về sau, gương mặt xinh đẹp trắng bệch. - Ách? Quân sĩ vây xem bốn phía đều cả kinh, Lục Ly nhìn qua chỉ là một tên Thần Linh bình thường, khí tức chỉ tương đương Thần Linh Thượng Bảng mà thôi. Nhưng chỉ bằng một chiêu liền miểu sát một tên Đại Năng Thần Giới, hơn nữa tên Đại Năng Thần Giới này còn không phải Đại Năng Thần Giới phổ thông, ở Thiên Hàn Cung hắn cũng được tính là cường giả có chút danh tiếng. - Đi! Mấy tên hộ vệ còn lại đều bị dọa sợ, vội vàng lôi kéo Dương tiểu thư định đào tẩu, Lục Ly lạnh lùng nhìn qua, nói: - Cứ đi thử xem... Mấy tên hộ vệ bị dọa cho thân thể run lên, không dám động, Dương tiểu thư cũng không dám động, ý tứ trong mắt Lục Ly rất rõ ràng, dám đi, lập tức sẽ bị chém giết. Sa sa sa… Đúng lúc này, trong thành chạy ra một đội võ giả, một tên công tử khoác áo gấm nhìn thấy Dương tiểu thư liền hét lớn từ đằng xa: - Lệ nhi, ngươi không sao chứ? Là kẻ nào không mở mắt dám đắc tội ngươi? Dương tiểu thư nhìn thấy công tử áo gấm kia, như là đứa trẻ bị bắt nạt nhìn thấy phụ thân, nước mắt rơi xuống như mưa, khóc hô: - Bàn Ninh công tử, nếu ngươi đến trễ thêm chút nữa, ta liền bị người giết chết! - Bàn Ninh công tử? Võ giả vây xem quanh bốn phía hơi khẽ biến sắc, rất nhiều người lại lộ ra vẻ mong đợi, công tử Bàn gia tới, lần này có trò hay để xem rồi... - Bị người giết chết? Ánh mắt Bàn Ninh lập tức khóa chặt Lục Ly, trong mắt hiện đầy sát ý lạnh lùng. Hắn mang theo bảy người chạy vội mà đến, ba người trong đó đều là Đại Năng Thần Giới, vừa đến nơi tức thì vây lại Lục Ly. - Bàn Ninh? Trong mắt Lục Ly thoáng hiện vẻ ngưng trọng, chiến lực công tử này không mạnh, ba tên Đại Năng Thần Giới kia cũng không đáng là gì, vấn đề là tên công tử này họ Bàn! Mặc dù gia tộc Bàn Vương nhân khẩu đông đúc, Bàn Ninh phỏng chừng cũng không phải công tử trực hệ trọng yếu gì, nhưng rốt cuộc hắn họ Bàn. Nếu làm nhục đối phương trước mặt nhiều người như vậy, chính hắn thì không sao, cùng lắm là cao chạy xa bay, nhưng vấn đề là Đồ Thần Điện biết làm thế nào? Cửu Đại Thần Vương là bá chủ tuyệt đối tại U Yến chi địa! Tương tự hệt như Lục gia ở Đấu Thiên Giới năm đó, nếu võ giả bình thường đắc tội công tử Lục gia, dù chỉ là một tên công tử chi thứ, Lục gia vì giữ thể diện cũng sẽ ra tay diệt đi. Một khi Bàn gia xuất động, kết cục sau cùng dành cho Đồ Thần Điện tất sẽ là hóa thành tro bụi, Bàn gia hoặc là không ra tay, ra tay liền nhất định phải bảo vệ địa vị và uy nghi bá chủ của bọn hắn. - Bàn Ninh công tử! Dương tiểu thư đợi Bàn Ninh chạy đến liền lập tức nhào vào trong ngực Bàn Ninh, trên mặt hiện đầy vẻ đáng thương, nước mắt ngắn nước mắt dài thút thít nói: - Người này khinh nhờn ta, ở trong thành chúng ta không thể động thủ, sau khi ra ngoài thành lại bị hắn giết mất mấy người. Nếu ngươi đến chậm thêm chút nữa, ta sợ là đã không thấy được ngươi,... Bàn Ninh công tử, ngươi nhất định phải làm chủ giúp ta. Vốn Dương tiểu thư cũng chẳng ưa gì Bàn Ninh, bởi vì ở Bàng gia Bàn Ninh không được tính là công tử trọng yếu gì. Đối tượng nàng một lòng muốn câu dẫn chính là mười tên công tử trực hệ Bàn gia, đáng tiếc cả mười mấy người kia đều khinh thường nàng... Bàn Ninh theo đuổi nàng rất lâu, nàng một mực như gần như xa, giờ lại nhào vào trong ngực Bàn Ninh, khiến Bàn Ninh kích động không thôi, đồng thời cũng trào lên phẫn nộ. Bàn Ninh theo đuổi Dương tiểu thư không chỉ vì ngấp nghé dung mạo mỹ miều của nàng, quan trọng hơn chính là cha của Dương tiểu thư là cung chủ Thiên Hàn Cung. Một khi nắm xuống được Dương tiểu thư, hắn liền sẽ có một ngoại viện cường đại, địa vị tại Bàn gia theo đó cũng được đề cao. Bởi vậy, cơ hội biểu hiện tốt như thế sao hắn có thể lỡ qua, lập tức phẫn nộ quát: - Trước bắt lại cho ta, nếu dám chống cự, giết không cần luận! Vù vù! Bảy người Bàn Ninh mang tới đồng loạt bay đến vây lại Lục Ly, trong tay hai tên Đại Năng Thần Giới hiện ra binh khí, đang định động thủ. - Đợi chút! Lục Ly quát lớn, không đến vạn bất đắc dĩ hắn thực sự không muốn xung đột với người Bàn gia, hắn trước là quát lui bảy tên hộ vệ, sau đó ánh mắt khóa chặt Bàn Ninh nói: - Bàn công tử, ta có quen biết với một vị tiểu thư trong gia tộc các ngươi, ngươi xem, việc này có thể hòa giải được không? Náo cương lên đối với ai đều không tốt. - Quen biết một vị tiểu thư? Trong lòng Bàn Ninh cười xuy một tiếng, công tử tiểu thư Bàn gia tổng cộng phải đến hơn vạn người, Lục Ly chỉ quen biết một vị tiểu thư mà cũng mở miệng ra được?
Chương 1985 Tiểu bạch kiểm (mặt trắng nhỏ)
Mấy vị công tử tiểu thư đỉnh cấp nhất của Bàn gia đều rất ngạo khí, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bình thường đều không để vào trong mắt, Lục Ly tính là cái thá gì? Bởi vậy Bàn Ninh căn bản không nói nhảm với Lục Ly, trực tiếp vung tay lên quát: - Bắt lại! Ông! Lục Ly vung tay, trước một bước động thủ, bất thần đánh ra mấy chưởng, từng đạo không gian gợn sóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, nháy mắt đã bao phủ ba tên Đại Năng Thần Giới. Hắn không phóng thích Không Gian Giảo mà chỉ phóng thích một đạo không gian ba động, nếu không ba tên Đại Năng Thần Giới này có thể bị giảo sát ngay lập tức. Dù cho chỉ thả ra một đạo không gian gợn sóng, thân hình ba tên Đại Năng Thần Giới kia vẫn mất đi khống chế, không ngừng lay động trái phải, Lục Ly gầm quát: - Đừng ép ta giết người. - Ha ha ha! Bàn Ninh bật cười ha hả, hắn nhìn ra được vẻ cố kỵ trong mắt Lục Ly, đồng thời cũng tin tưởng không ai dám giết người Bàn Vương Phủ, trừ phi kẻ đó chán sống. Hắn khiêu hấn nhìn Lục Ly nói: - Ngươi giết đi xem nào, có cho ngươi một trăm lá gan, ngươi dám giết không? Vương thống lĩnh, các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Không thấy có kẻ muốn giết người Bàn Vương Phủ chúng ta à? Đám người Vương thống lĩnh vốn chỉ đứng từ đằng xa xem kịch hay, Bàn Ninh chỉ là một tên công tử chi thứ bình thường, bọn hắn cũng không định tới hỗ trợ. Rốt cuộc giúp không được chỗ tốt, loạn lên bọn hắn còn sẽ bị mắng. Nghe được lời này của Bàn Ninh, bọn hắn đành phải bất đắc dĩ chạy đến, nếu không truyền đi ra không dễ nghe. Tỷ như người Bàn Vương Phủ không đoàn kết, Bàn Ninh bị người ngoài bắt nạt, bọn hắn lại ngồi nhìn không quản... vân vân. - Vây lại! Vương thống lĩnh vung tay, mấy trăm quân sĩ dồn dập xông tới, Vương thống lĩnh mắt hổ trợn trừng, nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Vị bằng hữu này, ta khuyên ngươi bó tay chịu trói, nếu không ai cũng không cứu được ngươi. - Vương thống lĩnh. Mấy tên quân sĩ đương trực hôm qua cuống lên, phải biết, trên thân Lục Ly có Bàn Vương Lệnh. Bọn hắn vội sáp đến bên cạnh Vương thống lĩnh, một người trong đó gấp gáp nói: - Sự tình chưa được điều tra rõ ràng thì tốt nhất đừng làm loạn, thân phận vị này không đơn giản đâu. Lục Ly không lấy ra Bàn Vương Lệnh, mấy tên quân sĩ này cũng không tiện nói rõ. Vương thống lĩnh nhíu mày, kinh ngạc nhìn tên quân sĩ kia, trong lòng rất là hoài nghi, nếu thân phận không đơn giản, tại sao không nói ra, lại cứ phải lén lén lút lút? Chẳng lẽ là đám này có quan hệ lợi ích với Lục Ly? - Vương thống lĩnh! Đầu bên kia, Bàn Ninh gầm lên: - Còn không mau động thủ? Người này công kích hộ vệ Bàn Vương Phủ, đây chính là muốn đối địch với Bàn Vương Phủ chúng ta. Nếu ngươi còn không động thủ, lát nữa ta liền đi tới chỗ Lục thúc công khiếu nại ngươi! Vương thống lĩnh cuống lên, mặc dù Bàn Ninh khiếu nại chưa chắc đã hữu dụng, nhưng Lục thúc trong miệng Bàn Ninh chính là đường chủ Nội Vụ Đường, nếu khiến đường chủ Nội Vụ Đường có ấn tượng không hay, ngày tháng sau này của Vương thống lĩnh e là sẽ không được dễ chịu cho lắm. - Bắt lại! Vương thống lĩnh cắn răng quát khẽ, dù sao cũng chỉ là một tên tiểu nhân vật, bắt lại thì đã có sao? Còn lật trời được chắc? Ở tây nam bộ U Yến chi địa, Bàn Vương Phủ còn phải sợ ai? - Đừng bắt, trực tiếp giết chết hắn, chặt thành mười tám mảnh! Dương tiểu thư sợ đêm dài lắm mộng, sát khí đằng đằng quát nói. Vương thống lĩnh chiến lực cao cường, cộng thêm nhiều quân sĩ như vậy, Lục Ly có thể lấy một địch ngàn chắc? Vương thống lĩnh nhìn Dương tiểu thư một cái, lại nhìn Bàn Ninh một cái, sau đó cắn răng lần nữa quát: - Giết chết hắn! - Giết! Mấy trăm quân sĩ gầm lên, tổ hợp thành chiến trận, toả ra khí thế khủng bố, như ngàn con ngựa chạy chồm xông giết về phía Lục Ly. Gần như đồng thời, Vương thống lĩnh cũng động, cả người như mãnh sư bay vọt lên, một thanh chiến đao cực lớn hiện ra, mang theo lưu quang chói mắt, bất thần bổ tới Lục Ly. - Là các ngươi bức ta! Lục Ly cũng vung đi ra, cùng lắm thì giết đám người này, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất đi về Côn Luân Sơn, mang theo Trì Hi Nhi cao chạy xa bay. Chỉ cần đi ra phạm vi thế lực Bàn Vương Phủ, chẳng lẽ Bàn Vương còn có thể đích thân truy sát hắn được chắc? - Lão Vương, ngươi điên rồi, mau dừng tay! Đúng lúc này, phía cửa thành vang lên một tiếng rống kinh khủng. Hai tên quân sĩ đương trực hôm qua lập tức đại hỉ, rốt cục Hạ thống lĩnh cũng kịp chạy tới ngay thời khắc then chốt, nếu không e là xảy ra đại sự. Vương thống lĩnh nghe được tiếng quát như lôi đình của Hạ thống lĩnh, tức tốc dừng tay đứng lại giữa không trung, đám quân sĩ còn lại vốn đang ùa tới cũng ngừng. Lục Ly cũng ngừng, chẳng qua trên mặt lại chớp qua một tia cười khổ, thực ra lúc trước nếu hắn lấy ra lệnh bài Bàn Vũ Thấm đưa cho, hẳn là có thể chấn trụ đám người này. Nhưng hắn không lấy ra, bởi vì hắn không muốn giữ mạng dựa vào nữ nhân, vừa rồi thậm chí còn không nhắc đến tên Bàn Vũ Thấm, chỉ muốn hòa giải trong yên bình. Hắn không muốn dựa vào thân phận Bàn Vũ Thấm để chấn trụ đám người này, cảm thấy làm thế rất mất mặt. Giờ xem ra, hắn không dựa vào cũng phải dựa vào, có vẻ hắn rất có tiềm chất để làm mặt trắng nhỏ ăn cơm mềm... Hạ thống lĩnh bị dọa sợ, phải biết Lục Ly cầm trong tay Bàn Vương Lệnh, trọn cả tây nam bộ U Yến chi địa này, chỉ ba mươi người có được Bàn Vương Lệnh. Đủ thấy người nắm trong tay Bàn Vương Lệnh hoặc là có quan hệ với Bàn Vương, hoặc là có quan hệ với người thân cận của Bàn Vương, bằng không lệnh bài không khả năng đến tay được. Cướp đoạt Bàn Vương Lệnh? Đừng nói Lục Ly, dù có là Thần Giới Chí Tôn đều không có lá gan này, đó là khiêu hấn lớn nhất đối với Bàn Vương. Bởi thế Hạ thống lĩnh vừa thấy Bàn Ninh, một tên con em chi thứ cỏn con lại dám ra lệnh giết Lục Ly, lập tức kinh hãi, nếu Lục Ly bị giết, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng... Trong đám thống lĩnh, Hạ thống lĩnh có uy vọng tương đối cao, Vương thống lĩnh thấy sắc mặt Hạ thống lĩnh khó coi như vậy, trong lòng không khỏi kinh nghi, chẳng lẽ Lục Ly thật có đại lai lịch?
- Giá cả? Ta cũng không thách, chỉ một giá thôi, một ức thần nguyên. Riêng thần bia siêu phẩm thì không cách nào trực tiếp mua sắm, ba ngày sau trên đấu giá hội, người trả giá cao nhất sẽ được. - Trên đấu giá hội? Lục Ly ngấm ngầm quệt môi, bất kỳ bảo vật gì, một khi lên đấu giá hội liền không cách nào khống chế giá cả. Thậm chí nếu tin tức truyền ra, không chỉ đại thế lực tây nam bộ tới tham dự, các đại thế lực trên khắp U Yến chi địa cũng có thể sẽ đến tham dự đấu giá. Lục Ly chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi dò: - Tấm thần bia siêu phẩm kia thường thường sẽ được đấu giá bao nhiêu? Nếu là mười mấy ức gì đó, Lục Ly sẽ cắn răng đi mua, được đến tấm bia thần này nói không chừng sẽ giúp chiến lực hắn phi tốc tiêu thăng. Bên trong ẩn chứa nhiều chân ý đạo vận như vậy, cầm về tất có thể khiến cho rất nhiều người tại Đồ Thần Điện nhanh chóng cảm ngộ chân ý, tăng thêm chiến lực. - Thường thường...! Trương quản sự trầm ngâm một lát mới nói: - Lần trước có một tấm thần bia tương tự, ta nhớ hình như sau cùng bán ra với giá ba trăm ức thần nguyên. - Ba trăm ức... Lục Ly tròn mắt, triệt để từ bỏ ý định, hắn chỉ có hơn hai mươi ức thần nguyên, e là chỉ mới đến được giá đáy ... - Có thể mang ta đi xem tấm thần bia trung phẩm kia không? Lục Ly hỏi, nếu tấm thần bia trung phẩm kia hữu dụng, vậy liền bỏ ra một ức mua về. - Có thể, mời! Trương quản sự đứng dậy dẫn Lục Ly đi ra mặt sau, qua bảy tám hành lang, tới trong một đại điện. Nơi này có hai tên võ giả trấn thủ, Trương quản sự khua tay nói: - Đi khiêng thần bia số mười tám ra đây. Hai tên võ giả tiến vào trong một gian phòng, rất nhanh liền khiêng ra một tấm bia đá màu đen, tấm bia đá này hình trụ nhìn như viên thuốc, phía dưới có cái bệ. Cao chừng hơn một mét, mặt trên điêu khắc mấy chữ lớn rồng bay phượng múa. Thần bia đã có chút năm tháng, mặc dù chất liệu nhìn qua hẳn là rất không sai, chỉ là vẫn lưu lại chút dấu vết tháng năm, một ít chữ đã mờ không thấy rõ. - Hả? Lục Ly tử tế phân biệt những chữ lớn kia, trong lòng đột nhiên hơi có chút xúc động, ở bên trong những chữ lớn rồng bay phượng múa đó, hắn phát hiện đạo vận. Rất rõ ràng, chủa nhân thần bia đã khắc họa chân ý mà bản thân cảm ngộ được vào trong những chữ lớn này, để cho đời sau cảm ngộ. Số lượng chữ lớn không nhiều, tổng cộng gần trăm, mặc dù có mấy chữ đã thấy không rõ, nhưng trước sau nối liền vẫn có thể xem hiểu ý tứ. Đây là kí sự về cuộc đời một vị cường giả, kể hắn phi thăng từ nơi nào, lăn lộn ở Thần Giới bao nhiêu năm, cuối cùng tới U Yến chi địa, trở thành thủ lĩnh một đại thế lực, trước khi thọ nguyên hao hết thì khắc xuống tấm bia đá này, để cho đời sau quan sát học tập. - Quả nhiên có sáu chân ý trung phẩm! Sau khi xem xong, Lục Ly phát hiện linh hồn mình bị xúc động sáu lần, xem ra bên trong những chữ này ẩn chứa sáu chân ý đạo vận. - Mua! Một ức thần nguyên không tính nhiều, tấm thần bia này dù không nhiều lắm tác dụng đối với hắn, song chí ít sẽ có trợ giúp rất lớn đối với võ giả Đồ Thần Điện. Lục Ly và Trương quản sự cò kè mặc cả một phen, cuối cùng giá cả định ở tám ngàn vạn thần nguyên, Lục Ly thanh toán thần nguyên, sau đó thu lại thần bia đi ra ngoài. Ầm! Mới vừa đi ra cửa điện, Lục Ly phát hiện một đạo bóng đen lao vụt đến trước mặt, tốc độ cực nhanh. Ở trong Bàn Vương Thành tuyệt đối không thể động võ, Lục Ly buông lỏng cảnh giác, bởi thế tốc độ phản ứng chậm hơn thông thường một chút. Hơn nữa mới rồi hắn còn đang mãi suy nghĩ về chuyện thần bia siêu phẩm, nhất thời không chú ý, bị bóng đen vọt tới đụng bay. - Ai nha, mắt ngươi mù rồi à? Muốn chết phải không? Một tiếng quát giận dữ vang lên, nơi xa lại bay vụt đến bảy tám người, nháy mắt liền đã vây kín quanh Lục Ly và bóng đen kia. Đụng phải Lục Ly là một nữ tử, còn là một nữ tử tuổi trẻ xinh đẹp. Chẳng qua lúc này trên mặt nữ tử hiện đầy vẻ phẫn nộ, ánh mắt âm lãnh khiến cảm quan của Lục Ly đối với nàng cực kỳ kém. Rõ ràng là nữ tử này đụng phải hắn, lại há mồm mắng hắn mắt mù, còn buông lời uy hiếp, hộ vệ của nữ tử kia cấp tốc xông tới, cảnh này khiến trong lòng Lục Ly thầm giận không thôi. Vị này là tiểu thư gia tộc nào? Sao lại hung hăng ngang ngược vậy? Thấy Lục Ly không nói chuyện, sắc mặt tiểu thư kia càng thêm khó coi, trừng mắt nhìn Lục Ly nói: - Nhìn cái gì? Còn nhìn ta móc mắt ngươi ra bây giờ, tên nhãi ranh! Lục Ly đeo mặt nạ, theo như tiểu thư này thấy thì hắn đang giả thần giả quỷ. Quan trọng hơn cả là khí tức Lục Ly chỉ tương đương Thần Linh Thượng Bảng, đối với vị tiểu thư này mà nói thì không khác gì con sâu cái kiến cả, không ngờ lại dám dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng, nàng vốn đã khó chịu, lúc này lại càng thêm khó chịu. - Dương tiểu thư! Ngoài cửa U Yến Điện có một tên thống lĩnh, tựa hồ nhận ra tiểu thư này, hắn đi tới thấp giọng nói: - Đây là trước cửa U Yến Điện, cho ta chút mặt mũi, đừng gây sự ở đây, ảnh hưởng không tốt! Dương tiểu thư chính đang nổi nóng, lạnh lùng nhìn tên thống lĩnh U Yến Điện kia một cái, nói: - Trương Thống lĩnh, mỗi năm Thiên Hàn Cung chúng ta mang đến cho các ngươi không ít mối làm ăn, ngươi thế này khác gì cánh tay quẹo ra bên ngoài, có tin ta về nói với phụ thân, sau này không làm ăn với các ngươi nữa. - Hắc hắc! Thống lĩnh U Yến Điện cười hắc hắc một tiếng, quay lưng đi, chỉ để lại một câu: - Có làm ăn nữa hay không, ngươi nói không tính, chẳng qua nếu dám gây sự trước cửa U Yến Điện, vậy thì đừng trách chúng ta không nể mặt Thiên Hàn Cung các ngươi. Hơn nữa... nơi này là Bàn Vương Thành! - Ngươi... Tiểu thư xinh đẹp kia tức tối đến độ nét mặt tái xanh, song phong cao ngất rung động liên hồi. Không thể không nói chỉ đơn thuần luận dung mạo, vị Dương tiểu thư này tính là thượng giai, đáng tiếc tính tình ngang ngược khiến người không khỏi sinh tâm chán ghét...
Chương 1982 Ân oán cá nhân
- Mang hắn ra ngoài thành! Dương tiểu thư lạnh lùng nhìn Lục Ly một cái, sau đó yên ắng nháy mắt ra dấu với hộ vệ bên cạnh, bên người nàng có bảy tám tên hộ vệ, một tên trong đó còn là Đại Năng Thần Giới. Đám hộ vệ thoáng ngập ngừng, rốt cuộc nơi này là Bàn Vương Thành, nếu động thủ làm lớn chuyện ở đây thì dù cha của Thiên Vương có tới cũng không cứu được bọn hắn. Tên hộ vệ Đại Năng Thần Giới trầm ngâm một lúc, sau đó nói với Lục Ly: - Tiểu tử, nếu ngươi thức thời thì lập tức quỳ xuống dập đầu chín cái với tiểu thư, nếu không tiểu thư mà không hạ hỏa, mạng nhỏ của ngươi liền đi đứt. - Vậy ư? Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng, mới đầu còn tưởng địa vị tiểu thư này lớn lắm, không ngờ chỉ là con gái cung chủ Thiên Hàn Cung, một thế lực thượng phẩm. Lục Ly biết Thiên Hàn Cung, đó là một thế lực thượng phẩm ở phụ cận Bàn Vương Thành, khó trách thống lĩnh U Yến Điện lại không quá nể mặt. Nếu là tiểu thư thế lực siêu phẩm, có lẽ Lục Ly sẽ cố kỵ chút, nhưng tiểu thư một thế lực thượng phẩm mà cũng dám ngang ngược như thế, thật không biết nàng lớn lên kiểu gì? Làm sao sống đến chừng này mà vẫn chưa bị người đánh chết? - Lỗ tai ngươi điếc rồi à? Tên Đại Năng Thần Giới thấy Lục Ly không nói chuyện, không khỏi nổi giận, nếu không phải trong thành hắn sớm đã động thủ giết chết Lục Ly. Một tên Thần Linh cỏn con, ăn mặc cũng chỉ là áo bào bình thường, trên người thoạt nhìn không có thứ gì đáng tiền, không ngờ lại chẳng biết điều gì cả. Tên Đại Năng Thần Giới hiểu tương đối rõ về tình hình tây nam bộ U Yến chi địa, công tử các gia tộc đại thế lực hắn đều biết cả. Lục Ly nhìn thế nào cũng không giống là công tử đại thế lực, chí ít bên người không có hộ vệ, công tử đại thế lực đi ra ngoài làm sao lại không mang theo hộ vệ cho được? Bởi vậy tên Đại Năng Thần Giới này mới dám không chút kiêng dè, hắn biết gần đây tâm tình tiểu thư nhà mình rất kém, thế nên nếu hôm nay không hả giận cho nàng, lấy tính cách nàng tất sẽ náo ra đại sự. - Lỗ tai ta không điếc! Lục Ly lạnh lùng đáp một câu, sau đó nhàn nhạt nói: - Ta không muốn gây chuyện, các ngươi cút đi! - Cút? Thái độ này của Lục Ly triệt để chọc giận Dương tiểu thư, nàng hừ lạnh nói: - Dương Đồng, ngươi nói nhảm với hắn làm gì? Trực tiếp mang ra ngoài thành đánh chết là được rồi. - Tiểu tử, đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Tên Đại Năng Thần Giới cũng nổi giận, Lục Ly quá cuồng, không ngờ lại dám bảo bọn hắn cút đi, mặc dù trong Bàn Vương Thành không thể động thủ. Nhưng hắn có quen biết một ít thống lĩnh Bàn Vương Phủ, chỉ cần đừng náo quá lớn thì sẽ không việc gì. Lục Ly nhún vai nói: - Cứ uống rượu phạt đấy thì làm sao, muốn động thủ thì lại đây. - Hả? Đám hộ vệ biến sắc, ai nấy đều sát khí đằng đằng, trong mắt tên Đại Năng Thần Giới lóe lên hàn quang, thân hình hơi lắc, như u hồ bay tới Lục Ly, trực tiếp ra tay. Ở trong mắt tên Đại Năng Thần Giới này, chút chiến lực của Lục Ly thực sự không đáng là gì, hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng nắm xuống Lục Ly, sau đó mang ra ngoài thành giết chết. Lục Ly không phản kích, thậm chí không thèm nhúc nhích mà chỉ gằn giọng gầm thét: - To gan, dám động thủ ở Bàn Vương Thành, các ngươi định khiêu hấn Bàn Vương, khiêu hấn thiết luật của Bàn Vương Thành ư? Tiếng thét Lục Ly rất lớn, mặc dù không sử dụng Long Ngâm thần kỹ, song vẫn vang vọng gần nửa quảng trường. Nếu hắn sử dụng Long Ngâm thần kỹ, e là toàn bộ Bàn Vương Thành đều nghe thấy được. Nhưng hắn không ngu, làm thế lỡ chọc giận đại nhân vật, không chừng sẽ bị giết chết đương trường. Hưu hưu hưu! Trong quảng trường có quân sĩ tuần tra, vừa nghe động lĩnh, lập tức có hai đội quân sĩ chạy vội đến. Tay Dương Đồng đang giơ lên, vốn định nện vào sau gáy Lục Ly, phong ấn thần lực sau đó bắt lại, nhưng lúc này hắn đã không dám động, bởi vì có vô số đạo thần niệm chính đang khóa chặt hắn. - Tìm chết! Dương tiểu thư giận không thể át, lấy ra một chiếc ngọc phù trực tiếp bóp nát, sau đó cười lạnh thầm thì nói: - Nhãi ranh, để xem lát nữa ngươi chết thế nào! - Chuyện gì? Dám động võ làm loạn ở Bàn Vương Thành, xúc phạm thiết luật Bàn Vương Thành, giết không cần luận! Hai đội quân sĩ vút đến như bay, một tên đội trưởng mắt lạnh liếc nhìn Lục Ly và đám người Dương tiểu thư Dương Đồng, nghiêm giọng nói: - Có ân oán gì thì đi ra ngoài thành giải quyết, trong thành tuyệt đối không được động thủ! - Vừa rồi hắn muốn ra tay giết ta! Lục Ly không khỏi khó chịu, chỉ vào Dương Đồng nói: - Chẳng lẽ vừa rồi chư vị đều không nhìn thấy người này muốn động thủ giết ta? Vừa rồi Dương Đồng đã động thủ, nhiều người, nhiều thần niệm như vậy đều khóa chặt, đám quân sĩ này lại nhìn như không thấy, Lục Ly há lại có thể không khó chịu. - Dông dài cái gì? Tên đội trưởng lạnh giọng khoát tay nói: - Lập tức tán đi, còn gây sự nữa ta bắt lại cả đám bây giờ. - Hừ! Dương tiểu thư hừ lạnh nói: - Vừa rồi người này định khinh nhờn ta, còn cự tuyệt xin lỗi, các ngươi còn không mau bắt hắn lại. Ta đã thông báo Bàn Ninh công tử, hắn mà tới, các ngươi chuẩn bị chịu phạt đi. - Bàn Ninh công tử? Mấy tên quân sĩ khẽ biến sắc, bọn hắn đều biết công tử kia, đúng thật là họ Bàn, không ngờ vị tiểu thư này lại có quan hệ với Bàn Ninh. Tên đội trưởng quét mắt nhìn Lục Ly một cái, thấy hắn khí tức không mạnh, ăn mặc cũng tương đối bình thường. Khí tức sinh mệnh còn rất trẻ, hẳn là không có lai lịch gì. Hắn nghĩ nghĩ, sau đó cắn răng khua tay nói: - Bắt người này lại! - Khốn khiếp! Lục Ly khẽ thở dài, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nhìn tên đội trưởng kia, nói: - Vị đội trưởng này, đây là ân oán cá nhân giữa chúng ta, ta cảm thấy tốt nhất vẫn nên để chúng ta tự giải quyết thì hơn. Bằng không nếu vi phạm nguyên tắc, mặt trên truy cứu xuống, ngươi cũng phải bị liên luỵ. Hay là, cứ để ta và bọn hắn ra ngoài thành tự xử lý với nhau... Tên đội trưởng thấy Lục Ly trấn định như thế, hơn nữa ngữ điệu còn rất cao ngạo, trong lòng không khỏi lộp bộp một tiếng, đảo mắt nhìn sang Dương tiểu thư cùng Dương Đồng
Chương 1983 Bàn Ninh công tử
- Được! Dương tiểu thư vui vẻ, phủi tay nói: - Vậy thì ra ngoài thành giải quyết, không cần làm phiền các huynh đệ Bàn Vương Phủ, tránh miễn phiền phức cho các ngươi. - Không vấn đề! Lục Ly nhếch môi, chỉ là ý cười nơi khóe miệng có vẻ hơi âm trầm. Hôm nay hắn quả thực rất phẫn nộ, nếu đối phương ép người quá đáng, hắn không ngại giết mấy người để tiết cục tức trong lòng. Tiếng hống vừa rồi của Lục Ly hấp dẫn rất nhiều người chú ý, cộng thêm quân sĩ kéo tới chỗ này, càng dẫn lên nhiều người chú ý. Bây giờ song phương đề ra muốn ra ngoài thành tự giải quyết với nhau, hiển nhiên càng đưa tới nhiều người hứng thú. Một tên Thần Linh cỏn con như Lục Ly, lại dám khiêu khích đại tiểu thư Thiên Hàn Cung, hơn nữa còn muốn ra thành giải quyết? Chuyện vui như thế há có thể không tới xem náo nhiệt? Lúc Lục Ly và đám người Dương tiểu thư Dương Đồng đi ra ngoài thành, rất nhiều người cũng đi theo, hàng người trùng trùng điệp điệp kéo đi, lại hấp dẫn thêm càng nhiều người. Đợi lúc Lục Ly và bọn Dương Đồng tới ngoài thành, hàng người đằng sau cùng đi theo ra ngoài thành đã đạt tới hơn nghìn người. Đương nhiên đều là tiểu võ giả, đại nhân vật thực sự căn bản không hứng thú đến xem chiến đấu ở cấp bậc kiểu này. - Ồ? Ngoài thành, tên Hạ thống lĩnh khi nãy không có mặt, đổi thành một tên thống lĩnh xa lạ khác. Nhưng vẫn có mấy tên quân sĩ hôm qua canh phòng không đổi, bọn hắn thấy là Lục Ly, sắc mặt ai nấy lập tức hơi biến. Đợi nghe nói Lục Ly muốn quyết đấu với bọn Dương Đồng, sắc mặt đám người này lại càng khó coi. Hạ thống lĩnh không ở đây, đổi thành một tên thống lĩnh khác, đám quân sĩ này không tiện làm chủ. Một tên đội trưởng quay sang người bên cạnh phất tay thấp giọng nói: - Ngươi lập tức đi thông báo Hạ thống lĩnh! - Được! Tên quân sĩ kia yên ắng tiến vào trong thành, sau đó phóng vút như một cơn gió, lấy tốc độ nhanh nhất đi tìm Hạ thống lĩnh. Bên này bọn quân sĩ sau một hồi suy nghĩ cùng bẩm báo với Vương thống lĩnh trực hôm nay: - Vương thống lĩnh, ngươi xem, chúng ta có nên can dự không? - Can dự cái gì? Vương thống lĩnh trừng mắt nói: - Chỉ cần không náo ở trong thành, không công kích ở Bàn Vương Thành, mặc kệ bọn hắn đánh sống đánh chết đều được. Tiểu tử này tự mình muốn tìm chết, trách được ai, hừ hừ, nha đầu Thiên Hàn Cung tính khí kém như vậy, còn dám trêu chọc nàng, không phải tìm chết thì là gì? Tên quân sĩ ấp áp muốn nói lại thôi, suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn nhắc nhở nói: - Vương thống lĩnh, tên võ giả đeo mặt nạ kia... - Được rồi, đi đi! Vương thống lĩnh bực bội khoát tay, tưởng là tên quân sĩ này quan hệ với Lục Ly, hắn đâu có điên mà đi đắc tội với Thiên Hàn Cung vì một tên quân sĩ bình thường, phải biết vị Dương tiểu thư này nổi tiếng với tính khí ngang ngược, rất khó xử lý. Bên kia Lục Ly và bọn Dương Đồng đi tới bãi đất trống cách thành trì hơn mười dặm, Dương tiểu thư hừ lạnh nói: - Tiểu tạp chủng, giờ bản tiểu thư cho ngươi thêm một lần cơ hội, quỳ xuống dập đầu chín cái với ta, ta cho ngươi thêm một mạng. Người vây xem quanh bốn phía đã lên tới hơn nghìn người, Dương tiểu thư cảm thấy rất có mặt mũi, nếu Lục Ly quỳ xuống với nàng, không chừng nàng sẽ thật thả cho Lục Ly một con đường sống. Lục Ly lạnh lùng không đáp, mặt đeo mặt nạ nhìn không ra thần sắc ba động, hắn liếc mắt nhìn bọn Dương tiểu thư Dương Đồng, nói: - Ta cũng cho các ngươi một cơ hội, bây giờ quỳ xuống dập đầu chín lần với ta, ta cũng tha các ngươi một mạng. Hoa! Bốn phía lập tức ồ lên từng hồi tiếng xôn xao, khí tức Dương tiểu thư và Lục Ly vốn không chênh lệch nhau là mấy, rất nhiều quân sĩ quanh bốn phía đều có khí tức mạnh hơn Lục Ly, càng đừng nói còn có một tên Đại Năng Thần Giới tại trường. Không ngờ Lục Ly lại muốn bọn Dương tiểu thư dập đầu với mình, hắn điên rồi chắc? - Ha ha ha! Dương tiểu thư bật cười ha hả, ngọn song phong cao ngất nhảy lên nhảy xuống, khiến rất nhiều người nhìn mà tròn cả mắt. Không thể phủ nhận Dương tiểu thư này vóc dáng hay tướng mạo đều là thượng giai, đáng tiếc tính khí quá kém. Dương tiểu thư cười to một lúc, sau đó sắc mặt chợt chuyển lạnh, vung tay nói: - Trước bắt hắn lại, để ta xem lát nữa hắn còn mạnh miệng được nữa không? Hưu hưu hưu! Dương Đồng vung tay lên, bốn tên hộ vệ xông đến, trong tay bốn người đều cầm binh khí, đồng loạt phóng thích ra chân ý hoặc thần thuật. Chẳng qua bọn hắn đều có điều bảo lưu, bởi vì Dương tiểu thư chỉ nói bắt lại, chứ không nói muốn giết chết. Xoẹt! Lục Ly lấy ra Đồ Ma chiến đao, khóa chặt hai người trực tiếp quét ngang, thân thể hắn lại vẫn không di động, mặc cho công kích từ bốn người đánh lên thân. Một đạo đao mang màu huyết hồng gào thét lao đi, thế giới trước mắt hai người chợt biến thành màu đỏ máu. Hai người bị lực lượng thiên địa trấn áp, chờ khi cả hai kịp phản ứng thì đã cảm giác thấy thân thể bị chém thành hai đoạn. Ầm ầm ầm ầm! Gần như đồng thời, Lục Ly bị bốn đạo công kích đánh trúng, cả người bay ngược ra sau, cũng may trên thân Lục Ly hiện ra Kinh Lôi Giá, nhẹ nhàng chống đỡ bốn đạo công kích, không bị bất cứ thương tổn nào. Kinh Lôi Giáp mạnh hơn một chút so với Thần khí siêu phẩm bình thường, bên trong hấp thu đầy năng lượng lôi điện. Đừng nói chỉ là bốn tên Thần Linh bình thường, dù có là bốn tên Đại Năng Thần Giới đều không oanh phá được. - Thần khí siêu phẩm?! Dương Đồng tức tốc kịp có phản ứng, sắc mặt chợt trở nên ngưng trọng, công kích vừa rồi của Lục Ly nhìn như uy thế không lớn, lại nhẹ nhàng giết chết hai tên thủ hạ của hắn, cộng thêm thần sắc Lục Ly một mực rất bình thản, khiến Dương Đồng bất giác có dự cảm chẳng lành. Với tình hình lúc này, hắm có thể làm gì? Chết mất hai người mà hắn không ra tay, đi về làm sao ăn nói với mặt trên. - Bảo vệ tốt tiểu thư! Hắn lệnh cho đám hộ vệ còn lại, sau đó tung người như nộ long bay vụt lên, trong tay hiện ra một chiếc gai sắt, cả người hóa trong suốt, biến thành một đạo lưu quang đâm tới Lục Ly. - Ha ha!
Chương 1984 Tiểu bạch kiểm (mặt trắng nhỏ)
Lục Ly nhàn nhạt liếc Dương Đồng một cái, vung tay đánh ra một chưởng, sau đó Đồ Ma đao trong tay bổ ra trước mặt. Một chưởng và một đao này không mang bất kỳ uy thế nào, chỉ tạo thành hai đạo sóng không gian chấn động, một trước một sau khuếch tán đi ra. - Không hay... Nhưng lúc này sâu trong linh hồn Dương Đồng lại truyền đến nguy cơ trí mạng, hắn theo bản năng cảm thấy không ổn, định tung người bắn ngược ra sau. Chỉ là tốc độ không gian ba động sao mà nhanh? Hắn vừa bị đạo không gian ba động đầu tiên bao phủ, thân thể lập tức như thuyền con giữa bão tố, không cách nào di động, chỉ biết không ngừng lay động trái phải. - Chết rồi, chết rồi! Nguy cơ trí mạng càng lúc càng rõ ràng, nhiều năm du tẩu giữa lằn ranh sinh tử, Dương Đồng biết nếu còn không làm gì, một giây sau hắn sẽ chết ở chỗ này. Đầu óc hắn điên cuồng chuyển động, sau đó hét lớn: - Vị đại nhân này, Dương Đồng sai rồi, ta nguyện dập đầu trăm cái với ngươi, xin ngươi tha ta một con đường sống... Thần sắc Lục Ly không có một tia ba động, ánh mắt băng lãnh như dã thú, miệng phun ra một câu: - Ta đã cho các ngươi cơ hội, chết đi! Oanh! Cả người Dương Đồng như khí cầu nổ tung ra, hóa thành mưa máu, đầu lâu lăn xuống, vừa vặn dừng ở bên người Dương tiểu thư. - A... Dương tiểu thư nhìn thấy tròng mắt trợn trừng kia của Dương Đồng, bị dọa cho cả người run rẩy, miệng hét rầm lên, không ngừng giật lui về sau, gương mặt xinh đẹp trắng bệch. - Ách? Quân sĩ vây xem bốn phía đều cả kinh, Lục Ly nhìn qua chỉ là một tên Thần Linh bình thường, khí tức chỉ tương đương Thần Linh Thượng Bảng mà thôi. Nhưng chỉ bằng một chiêu liền miểu sát một tên Đại Năng Thần Giới, hơn nữa tên Đại Năng Thần Giới này còn không phải Đại Năng Thần Giới phổ thông, ở Thiên Hàn Cung hắn cũng được tính là cường giả có chút danh tiếng. - Đi! Mấy tên hộ vệ còn lại đều bị dọa sợ, vội vàng lôi kéo Dương tiểu thư định đào tẩu, Lục Ly lạnh lùng nhìn qua, nói: - Cứ đi thử xem... Mấy tên hộ vệ bị dọa cho thân thể run lên, không dám động, Dương tiểu thư cũng không dám động, ý tứ trong mắt Lục Ly rất rõ ràng, dám đi, lập tức sẽ bị chém giết. Sa sa sa… Đúng lúc này, trong thành chạy ra một đội võ giả, một tên công tử khoác áo gấm nhìn thấy Dương tiểu thư liền hét lớn từ đằng xa: - Lệ nhi, ngươi không sao chứ? Là kẻ nào không mở mắt dám đắc tội ngươi? Dương tiểu thư nhìn thấy công tử áo gấm kia, như là đứa trẻ bị bắt nạt nhìn thấy phụ thân, nước mắt rơi xuống như mưa, khóc hô: - Bàn Ninh công tử, nếu ngươi đến trễ thêm chút nữa, ta liền bị người giết chết! - Bàn Ninh công tử? Võ giả vây xem quanh bốn phía hơi khẽ biến sắc, rất nhiều người lại lộ ra vẻ mong đợi, công tử Bàn gia tới, lần này có trò hay để xem rồi... - Bị người giết chết? Ánh mắt Bàn Ninh lập tức khóa chặt Lục Ly, trong mắt hiện đầy sát ý lạnh lùng. Hắn mang theo bảy người chạy vội mà đến, ba người trong đó đều là Đại Năng Thần Giới, vừa đến nơi tức thì vây lại Lục Ly. - Bàn Ninh? Trong mắt Lục Ly thoáng hiện vẻ ngưng trọng, chiến lực công tử này không mạnh, ba tên Đại Năng Thần Giới kia cũng không đáng là gì, vấn đề là tên công tử này họ Bàn! Mặc dù gia tộc Bàn Vương nhân khẩu đông đúc, Bàn Ninh phỏng chừng cũng không phải công tử trực hệ trọng yếu gì, nhưng rốt cuộc hắn họ Bàn. Nếu làm nhục đối phương trước mặt nhiều người như vậy, chính hắn thì không sao, cùng lắm là cao chạy xa bay, nhưng vấn đề là Đồ Thần Điện biết làm thế nào? Cửu Đại Thần Vương là bá chủ tuyệt đối tại U Yến chi địa! Tương tự hệt như Lục gia ở Đấu Thiên Giới năm đó, nếu võ giả bình thường đắc tội công tử Lục gia, dù chỉ là một tên công tử chi thứ, Lục gia vì giữ thể diện cũng sẽ ra tay diệt đi. Một khi Bàn gia xuất động, kết cục sau cùng dành cho Đồ Thần Điện tất sẽ là hóa thành tro bụi, Bàn gia hoặc là không ra tay, ra tay liền nhất định phải bảo vệ địa vị và uy nghi bá chủ của bọn hắn. - Bàn Ninh công tử! Dương tiểu thư đợi Bàn Ninh chạy đến liền lập tức nhào vào trong ngực Bàn Ninh, trên mặt hiện đầy vẻ đáng thương, nước mắt ngắn nước mắt dài thút thít nói: - Người này khinh nhờn ta, ở trong thành chúng ta không thể động thủ, sau khi ra ngoài thành lại bị hắn giết mất mấy người. Nếu ngươi đến chậm thêm chút nữa, ta sợ là đã không thấy được ngươi,... Bàn Ninh công tử, ngươi nhất định phải làm chủ giúp ta. Vốn Dương tiểu thư cũng chẳng ưa gì Bàn Ninh, bởi vì ở Bàng gia Bàn Ninh không được tính là công tử trọng yếu gì. Đối tượng nàng một lòng muốn câu dẫn chính là mười tên công tử trực hệ Bàn gia, đáng tiếc cả mười mấy người kia đều khinh thường nàng... Bàn Ninh theo đuổi nàng rất lâu, nàng một mực như gần như xa, giờ lại nhào vào trong ngực Bàn Ninh, khiến Bàn Ninh kích động không thôi, đồng thời cũng trào lên phẫn nộ. Bàn Ninh theo đuổi Dương tiểu thư không chỉ vì ngấp nghé dung mạo mỹ miều của nàng, quan trọng hơn chính là cha của Dương tiểu thư là cung chủ Thiên Hàn Cung. Một khi nắm xuống được Dương tiểu thư, hắn liền sẽ có một ngoại viện cường đại, địa vị tại Bàn gia theo đó cũng được đề cao. Bởi vậy, cơ hội biểu hiện tốt như thế sao hắn có thể lỡ qua, lập tức phẫn nộ quát: - Trước bắt lại cho ta, nếu dám chống cự, giết không cần luận! Vù vù! Bảy người Bàn Ninh mang tới đồng loạt bay đến vây lại Lục Ly, trong tay hai tên Đại Năng Thần Giới hiện ra binh khí, đang định động thủ. - Đợi chút! Lục Ly quát lớn, không đến vạn bất đắc dĩ hắn thực sự không muốn xung đột với người Bàn gia, hắn trước là quát lui bảy tên hộ vệ, sau đó ánh mắt khóa chặt Bàn Ninh nói: - Bàn công tử, ta có quen biết với một vị tiểu thư trong gia tộc các ngươi, ngươi xem, việc này có thể hòa giải được không? Náo cương lên đối với ai đều không tốt. - Quen biết một vị tiểu thư? Trong lòng Bàn Ninh cười xuy một tiếng, công tử tiểu thư Bàn gia tổng cộng phải đến hơn vạn người, Lục Ly chỉ quen biết một vị tiểu thư mà cũng mở miệng ra được?
Chương 1985 Tiểu bạch kiểm (mặt trắng nhỏ)
Mấy vị công tử tiểu thư đỉnh cấp nhất của Bàn gia đều rất ngạo khí, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bình thường đều không để vào trong mắt, Lục Ly tính là cái thá gì? Bởi vậy Bàn Ninh căn bản không nói nhảm với Lục Ly, trực tiếp vung tay lên quát: - Bắt lại! Ông! Lục Ly vung tay, trước một bước động thủ, bất thần đánh ra mấy chưởng, từng đạo không gian gợn sóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, nháy mắt đã bao phủ ba tên Đại Năng Thần Giới. Hắn không phóng thích Không Gian Giảo mà chỉ phóng thích một đạo không gian ba động, nếu không ba tên Đại Năng Thần Giới này có thể bị giảo sát ngay lập tức. Dù cho chỉ thả ra một đạo không gian gợn sóng, thân hình ba tên Đại Năng Thần Giới kia vẫn mất đi khống chế, không ngừng lay động trái phải, Lục Ly gầm quát: - Đừng ép ta giết người. - Ha ha ha! Bàn Ninh bật cười ha hả, hắn nhìn ra được vẻ cố kỵ trong mắt Lục Ly, đồng thời cũng tin tưởng không ai dám giết người Bàn Vương Phủ, trừ phi kẻ đó chán sống. Hắn khiêu hấn nhìn Lục Ly nói: - Ngươi giết đi xem nào, có cho ngươi một trăm lá gan, ngươi dám giết không? Vương thống lĩnh, các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Không thấy có kẻ muốn giết người Bàn Vương Phủ chúng ta à? Đám người Vương thống lĩnh vốn chỉ đứng từ đằng xa xem kịch hay, Bàn Ninh chỉ là một tên công tử chi thứ bình thường, bọn hắn cũng không định tới hỗ trợ. Rốt cuộc giúp không được chỗ tốt, loạn lên bọn hắn còn sẽ bị mắng. Nghe được lời này của Bàn Ninh, bọn hắn đành phải bất đắc dĩ chạy đến, nếu không truyền đi ra không dễ nghe. Tỷ như người Bàn Vương Phủ không đoàn kết, Bàn Ninh bị người ngoài bắt nạt, bọn hắn lại ngồi nhìn không quản... vân vân. - Vây lại! Vương thống lĩnh vung tay, mấy trăm quân sĩ dồn dập xông tới, Vương thống lĩnh mắt hổ trợn trừng, nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Vị bằng hữu này, ta khuyên ngươi bó tay chịu trói, nếu không ai cũng không cứu được ngươi. - Vương thống lĩnh. Mấy tên quân sĩ đương trực hôm qua cuống lên, phải biết, trên thân Lục Ly có Bàn Vương Lệnh. Bọn hắn vội sáp đến bên cạnh Vương thống lĩnh, một người trong đó gấp gáp nói: - Sự tình chưa được điều tra rõ ràng thì tốt nhất đừng làm loạn, thân phận vị này không đơn giản đâu. Lục Ly không lấy ra Bàn Vương Lệnh, mấy tên quân sĩ này cũng không tiện nói rõ. Vương thống lĩnh nhíu mày, kinh ngạc nhìn tên quân sĩ kia, trong lòng rất là hoài nghi, nếu thân phận không đơn giản, tại sao không nói ra, lại cứ phải lén lén lút lút? Chẳng lẽ là đám này có quan hệ lợi ích với Lục Ly? - Vương thống lĩnh! Đầu bên kia, Bàn Ninh gầm lên: - Còn không mau động thủ? Người này công kích hộ vệ Bàn Vương Phủ, đây chính là muốn đối địch với Bàn Vương Phủ chúng ta. Nếu ngươi còn không động thủ, lát nữa ta liền đi tới chỗ Lục thúc công khiếu nại ngươi! Vương thống lĩnh cuống lên, mặc dù Bàn Ninh khiếu nại chưa chắc đã hữu dụng, nhưng Lục thúc trong miệng Bàn Ninh chính là đường chủ Nội Vụ Đường, nếu khiến đường chủ Nội Vụ Đường có ấn tượng không hay, ngày tháng sau này của Vương thống lĩnh e là sẽ không được dễ chịu cho lắm. - Bắt lại! Vương thống lĩnh cắn răng quát khẽ, dù sao cũng chỉ là một tên tiểu nhân vật, bắt lại thì đã có sao? Còn lật trời được chắc? Ở tây nam bộ U Yến chi địa, Bàn Vương Phủ còn phải sợ ai? - Đừng bắt, trực tiếp giết chết hắn, chặt thành mười tám mảnh! Dương tiểu thư sợ đêm dài lắm mộng, sát khí đằng đằng quát nói. Vương thống lĩnh chiến lực cao cường, cộng thêm nhiều quân sĩ như vậy, Lục Ly có thể lấy một địch ngàn chắc? Vương thống lĩnh nhìn Dương tiểu thư một cái, lại nhìn Bàn Ninh một cái, sau đó cắn răng lần nữa quát: - Giết chết hắn! - Giết! Mấy trăm quân sĩ gầm lên, tổ hợp thành chiến trận, toả ra khí thế khủng bố, như ngàn con ngựa chạy chồm xông giết về phía Lục Ly. Gần như đồng thời, Vương thống lĩnh cũng động, cả người như mãnh sư bay vọt lên, một thanh chiến đao cực lớn hiện ra, mang theo lưu quang chói mắt, bất thần bổ tới Lục Ly. - Là các ngươi bức ta! Lục Ly cũng vung đi ra, cùng lắm thì giết đám người này, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất đi về Côn Luân Sơn, mang theo Trì Hi Nhi cao chạy xa bay. Chỉ cần đi ra phạm vi thế lực Bàn Vương Phủ, chẳng lẽ Bàn Vương còn có thể đích thân truy sát hắn được chắc? - Lão Vương, ngươi điên rồi, mau dừng tay! Đúng lúc này, phía cửa thành vang lên một tiếng rống kinh khủng. Hai tên quân sĩ đương trực hôm qua lập tức đại hỉ, rốt cục Hạ thống lĩnh cũng kịp chạy tới ngay thời khắc then chốt, nếu không e là xảy ra đại sự. Vương thống lĩnh nghe được tiếng quát như lôi đình của Hạ thống lĩnh, tức tốc dừng tay đứng lại giữa không trung, đám quân sĩ còn lại vốn đang ùa tới cũng ngừng. Lục Ly cũng ngừng, chẳng qua trên mặt lại chớp qua một tia cười khổ, thực ra lúc trước nếu hắn lấy ra lệnh bài Bàn Vũ Thấm đưa cho, hẳn là có thể chấn trụ đám người này. Nhưng hắn không lấy ra, bởi vì hắn không muốn giữ mạng dựa vào nữ nhân, vừa rồi thậm chí còn không nhắc đến tên Bàn Vũ Thấm, chỉ muốn hòa giải trong yên bình. Hắn không muốn dựa vào thân phận Bàn Vũ Thấm để chấn trụ đám người này, cảm thấy làm thế rất mất mặt. Giờ xem ra, hắn không dựa vào cũng phải dựa vào, có vẻ hắn rất có tiềm chất để làm mặt trắng nhỏ ăn cơm mềm... Hạ thống lĩnh bị dọa sợ, phải biết Lục Ly cầm trong tay Bàn Vương Lệnh, trọn cả tây nam bộ U Yến chi địa này, chỉ ba mươi người có được Bàn Vương Lệnh. Đủ thấy người nắm trong tay Bàn Vương Lệnh hoặc là có quan hệ với Bàn Vương, hoặc là có quan hệ với người thân cận của Bàn Vương, bằng không lệnh bài không khả năng đến tay được. Cướp đoạt Bàn Vương Lệnh? Đừng nói Lục Ly, dù có là Thần Giới Chí Tôn đều không có lá gan này, đó là khiêu hấn lớn nhất đối với Bàn Vương. Bởi thế Hạ thống lĩnh vừa thấy Bàn Ninh, một tên con em chi thứ cỏn con lại dám ra lệnh giết Lục Ly, lập tức kinh hãi, nếu Lục Ly bị giết, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng... Trong đám thống lĩnh, Hạ thống lĩnh có uy vọng tương đối cao, Vương thống lĩnh thấy sắc mặt Hạ thống lĩnh khó coi như vậy, trong lòng không khỏi kinh nghi, chẳng lẽ Lục Ly thật có đại lai lịch?