-
Chương 1151-1155
Chương 1151 Sóng vai giết địch 1
Hôm nay siêu cấp truyền tống trận ở Vân U Thành, cửa vào Hoang Giới sáng lên, là hai vị khách nhân đặc thù tới, Khương Thiên Thuận và tam thái công. Hai người này một người là lão tổ Khương gia, một người là lão tổ Lục gia, làm sao Minh Vũ dám cản? Hắn tranh thủ dẫn hai người vào Hoang Giới, sau đó tiến vào Hỏa Ngục, Lục Ly Lục Linh Khương Ỷ Linh đều xuất quan tiếp đãi. Hai người mang đến một tin xấu, thế cục Thí Ma chiến trường nguy cấp, cường giả nhân tộc thương vong thảm trọng, chấp pháp trưởng lão thỉnh cầu Lục Ly đến hỗ trợ. Tứ đại dị tộc vốn không hề đồng tâm, nhưng lần này tộc vương Ma Tộc đột phá Ma Thần, tứ tộc trở nên vô cùng đoàn kết. Bọn họ thấy hi vọng, một lòng muốn huỷ diệt Thí Ma Điện, đánh vào Thần Châu đại địa, chiếm cứ mảnh thổ địa xinh đẹp mà lại giàu có này. Chẳng bao lâu sau, tứ tộc sẽ hô phong hoán vũ ở Trung Châu, ngạo thị quần hùng. Giống như Thanh Loan Tộc, Trung Châu là tổ địa của bọn hắn, nơi đây mai táng tổ tông của bọn hắn, có huy hoàng của bọn hắn. Mấy chục vạn năm qua, mỗi ngày mỗi đêm tứ tộc đều nghĩ tới việc giết trở về Thần Châu đại địa, đoạt lại tổ địa, tái hiện vinh quang năm đó. Cho nên lần này tứ tộc tiến công rất mãnh liệt, tứ tộc huy động hết tất cả cường giả, tụ tập quân sĩ ở Thí Ma chiến trường. Tốc độ sinh sôi của tứ tộc rất nhanh, hơn nữa nhân khẩu Ma Tộc siêu nhiều, căn bản không sợ hao tổn, nhân tộc bên này thương vong thảm trọng, tràn ngập nguy cơ. Nhị điện chủ không mở miệng cầu viện, hắn không bỏ được thể diện, chỉ có thể để chấp pháp trưởng lão đi ra, thỉnh cầu Lục Ly đến hỗ trợ thay đổi cục diện. Lục Linh nắm giữ khôi lỗi thú, là đòn sát thủ của quân sĩ cấp thấp. Lục Ly có được Thiên Tà Châu, không sợ Đại Ma Thần Ma Tộc, cộng thêm trong tay Lục Ly có một đám thủ hạ Địa Tiên và Lục Nhân Hoàng chiến lực mạnh mẽ, một khi có bọn họ trợ giúp mà nói... Chiến cuộc sẽ có thể thay đổi rất lớn. Khương Thiên Thuận và tam thái công nói lại tình huống bên trong Thí Ma chiến trường một lần, Khương Ỷ Linh và Lục Linh đều nhìn Lục Ly, có xuất chiến hay không phải xem quyết định của Lục Ly. Mặc dù Lục Linh có chủ ý của mình, nhưng hiện tại Lục Ly gần như là lãnh tụ của bọn họ, tất cả muốn lấy mệnh lệnh của hắn vi tôn. Lục Ly trầm ngâm khoảng nửa nén hương thời gian, nét mặt trở nên nghiêm túc, đứng dậy nói: - Khương gia gia, tam thái công, xin hai người trở về bẩm báo chấp pháp trưởng lão, ta chuẩn bị một phen sẽ dẫn người đến Thí Ma chiến trường, nhiều nhất nửa tháng chắc chắn chạy tới. - Tốt! Khương Thiên Thuận và tam thái công liếc mắt nhìn nhau, hai người đều lộ ra vẻ vui mừng. Lục Ly phân chia ân oán cá nhân và chiến tranh chủng tộc rất rõ ràng, điều này làm cho bọn họ cảm giác không uổng công tới đây. Hai người lập tức cáo từ rời đi, thế cục ở Thí Ma chiến trường càng ngày càng nghiêm trọng, bọn họ đều cần trở về chủ trì đại cục. Sau khi đưa hai người đi, Khương Ỷ Linh nhìn Lục Ly nói: - Thật sự muốn xuất chiến sao? - Ừ! Lục Ly gật đầu nói: - Ân oán giữa nhị điện chủ và mấy đại gia tộc là tranh giành trong nhân tộc. Còn chiến tranh với tứ tộc, là tranh giành chủng tộc, phải phân rõ tư oán và tộc thù. Hơn nữa... Không đi Thí Ma chiến trường, làm sao ta có cơ hội giết đám người Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên? Những người này còn sống nhất định là tai hoạ ngầm, không giết bọn họ, sớm muộn sẽ cắn chúng ta một nhát như độc xà. Lần này đi qua có cơ hội liền chấm dứt bọn họ. - Lục Ly nói rất đúng! Lục Linh gật đầu nói: - Tư oán là tư oán, tộc thù là tộc thù. Thế nhưng lúc này phụ thân ở Mộc Ngục, chờ hắn trở lại còn cần một khoảng thời gian. Ừm... nhân tiện trong khoảng thời gian này ta sẽ phái người luyện chế một ít khôi lỗi thú. Chiến lực khôi lỗi thú có thể sánh bằng Nhân Hoàng, đao thương bất nhập, cho dù là Nhân Hoàng cũng rất khó hủy diệt, đối phó đại quân dị tộc hung tàn, lực sát thương vô cùng lớn. Hỗn Độn Thú bên trong Hỏa Ngục bị đánh chết rất nhiều, thú hồn cũng bị phong ấn, linh tài đã chuẩn bị xong, ung dung cũng có thể luyện chế một nhóm Hỗn Độn Thú. Lục Ly tiếp tục bế quan, phái Lãnh Vô Hinh đi tìm Lục Nhân Hoàng. Chiến lực Lục Nhân Hoàng phi phàm, cùng xuất chiến với hắn, hai người phối hợp chém giết Địa Tiên tứ tộc quá dễ dàng. Tình huống Hoang Giới, Hỏa Ngục, Vân Châu, U Châu, Bắc Mạc đã ổn định lại, mặc dù thương vong thảm trọng, nhưng chiến sự của Lục Ly ở Luân Hồi Thành đã truyền khắp Thần Châu đại địa. Huỷ diệt Luân Hồi Cung coi như là báo thù cho những người đã chết, nhân tâm dần dần ổn định lại. Lục Ly tiếp tục tham ngộ tuyến lộ đồ, Lục Linh thì sắp xếp người luyện chế khôi lỗi thú, Lãnh Vô Hinh đi tìm Lục Nhân Hoàng. Minh Vũ điều binh khiển tướng, chuẩn bị để những võ giả tu luyện thành công, đi Thí Ma chiến trường lịch luyện một phen. Cảnh giới võ giả không phải là chiến lực, nếu như chỉ dựa vào bế quan tu luyện mà nói, cho dù đột phá đến Nhân Hoàng cũng sẽ bị Quân Hầu cảnh mạnh mẽ đánh lén chém giết. Nếu muốn có chiến lực mạnh mẽ, nhất định phải mài giũa trong các lần huyết chiến, mới có thể trưởng thành. Hơn hai mươi ngày sau, Lục Nhân Hoàng trở về, luyện chế được năm mươi con khôi lỗi thú. Thời gian vẫn quá ngắn, mặc dù linh tài thú hồn đầy đủ, Lục Linh dẫn dắt rất nhiều người luyện chế cả đêm, cũng chỉ luyện chế ra được như vậy. Lần này Lục Linh không chuẩn bị xuất chiến, mà giao biện pháp khống chế khôi lỗi thú cho Lục Ly. Nàng cần trấn giữ ở trong Hỏa Ngục, nàng cũng muốn tu luyện thật tốt một phen, chiến lực Hỏa Phượng Thiên Thai thông thiên, không tu luyện thì quá phung phí của trời. Lục Ly xác định số người xuất chiến, mười ba Địa Tiên hắn chỉ mang đi năm người, còn lại hoặc là ở Thần Khải Thành, hoặc là ở bên trong Vân U Thành cửa vào Hoang Giới, hoặc là trấn giữ Hoang Giới. Dạ Tra đã sớm đột phá Nhân Hoàng, tự nhiên muốn đi theo xuất chiến, hắn là thám báo đỉnh cấp nhất, Lục Ly cần hắn đi dò xét. Mông Trí yêu cầu xuất chiến, hắn đã đột phá Nhân Hoàng, muốn tái hiện uy danh Mãnh Mã Tộc.
Chương 1152 Sóng vai giết địch 2
Mãnh Mã Tộc và Thanh Loan Tộc là đại tộc tiếng tăm lừng lẫy thời kỳ thượng cổ, yên lặng nhiều năm như vậy, bây giờ là lúc tái hiện ánh sáng rồi. Hiện tại có Lục Ly, nên hai tộc không cần ẩn nấp nữa, có thể quang minh chính đại đi ra bên ngoài, cho dù trở lại Trung Châu cũng không có ai dám tru diệt bọn họ. Năm đó Lục Ly hứa hẹn giúp bọn họ đoạt lại tổ địa, kỳ thực hiện tại đã có thể làm được rồi. Tổ địa hai tộc nằm ngay trên địa bàn Quỷ Xoa Tộc, Lục Ly có thể tùy ý tiêu diệt Quỷ Xoa Tộc, giúp hai tộc đoạt lại tổ địa. Mặc dù bây giờ Lục Ly chưa động thủ, nhưng Lục Ly còn trẻ tuổi như thế, sau này chân chính trưởng thành, nhất thống thiên hạ, đoạt lại tổ địa chẳng qua là chút lòng thành. Những công tử Bạch gia, Vũ gia, Tử gia kia đều ghi danh xuất chiến, còn có rất nhiều hậu bối trẻ tuổi hưởng ứng. Tu luyện trong Hỏa Ngục thời gian dài như vậy, khó có được cơ hội xuất chiến lịch luyện, lại đi theo đám người Lục Ly, Lục Nhân Hoàng xuất chiến, cơ hội tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua? Thiên Tà Châu không chứa được nhiều người như vậy, những người này chẳng qua là quân sĩ tham chiến phổ thông, cho dù nhị điện chủ có mất trí cũng không thể diệt sát bọn họ. Lục Ly để những quân sĩ tham chiến tự mình truyền tống đi Đại Phật Tự, sau đó ở dưới sự dẫn dắt của Đại Phật Tự tiến vào Thí Ma Thành tham chiến. Đám người kia tự nguyện đi tham chiến, tự nhiên Lục Ly mặc kệ sinh tử. Chỉ cần nhị điện chủ hoặc là các đại gia tộc không động tới, cứ tác chiến theo như chiến sự chính quy đi. Dạ Tra mang theo mấy vị trưởng lão Thanh Loan Tộc đi trước một bước, làm đội quân tiền tiêu, dò đường cho đám người Lục Ly, chỉ cần Lục Ly không chết, sẽ không ai dám làm khó đám người Dạ Tra. Sau khi tất cả được sắp xếp ổn thỏa, Lục Ly mang theo Khương Ỷ Linh và Tiểu Bạch, tạm biệt Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, cùng đám người Lục Nhân Hoàng đi ra khỏi Hoang Giới, truyền tống đến Thần Khải Thành, từ bên kia tiến vào Thí Ma chiến trường. Lúc tới Thần Khải Thành, Lục Ly bất ngờ phát hiện Dạ Lạc mang theo một nhóm người đã chờ ở đây. Ba tháng trước Dạ Lạc mới đám cưới, Lục Ly Lục Linh Lục Chính Dương đều tự mình đến dự, khi đó Lục Nhân Hoàng đi Mộc Ngục không thể trở lại. - Các ngươi cũng muốn đi Thí Ma chiến trường? Lục Ly quét nhìn mấy lần, phát hiện Nhân Hoàng Thiên Địa Chủng tới không ít, còn phái ra một vị Địa Tiên, đội hình rất mạnh, Quân Hầu cảnh ít nhất cũng có ngàn người. - Ha ha ha! Dạ Lạc cười lớn, nói: - Nhân tộc nguy cấp, tổ chim bị phá trứng cũng không còn, các ngươi đều xuất chiến rồi, làm sao Dạ gia ta có thể làm rùa đen rút đầu chứ? Lục Ly, lần trước kề vai chiến đấu với ngươi cũng đã rất nhiều năm, ta hết sức nhớ nhung. Lần này có cơ hội tốt như vậy, vừa lúc quan sát uy phong Ly thiếu một chút. - Vậy đi thôi, chúng ta sóng vai giết địch, trấn áp dị tộc! Lục Ly phất tay, nhóm người lập tức bay về phía bắc, bên kia có một cái cửa tiến vào Thí Ma chiến trường. Lục Chính Dương, ngũ thái công dẫn người tới, thấy đám người Lục Ly rời đi, ngũ thái công đầy mặt mỉm cười, nhìn Lục Chính Dương nói: - Chính Dương, ngươi có một một đứa cháu ngoan, có lẽ Đấu Thiên Đại Đế thứ hai rất nhanh sẽ xuất hiện rồi, hơn nữa còn xuất hiện ở Lục gia chúng ta. Gương mặt già nua của Lục Chính Dương lộ ra vẻ tươi cười, hết sức mừng vui cùng thỏa mãn. Ngày xưa Thí Ma Thành náo nhiệt không gì sánh được, nhân khẩu trăm vạn. Thấp nhất cũng là Quân Hầu cảnh, Nhân Hoàng vô số, Địa Tiên cụ thể không biết có bao nhiêu. Đây là nơi cường giả nhân tộc ở Thần Châu đại địa tụ tập, nhân vật thế hệ trước của các gia tộc đến độ tuổi nhất định, sẽ lựa chọn tới Thí Ma Thành, toa ra sức lực sau cùng, vì bảo vệ nhân tộc mà chiến. Ở trong chiến đấu rất dễ dàng đột phá, trong Thí Ma Điện có linh tài đỉnh cấp nhất của nhân tộc. Còn có rất nhiều địa phương có thiên vận và đạo ngân mà các thế hệ thiên kiêu lưu lại, càng dễ cảm ngộ áo nghĩa, đây cũng là nguyên nhân hấp dẫn cường giả liên tục tiến vào nơi đây. Võ đạo một đường, nghịch thiên cải mệnh. Bọn họ đã sống thời gian đủ lâu, công thành danh toại, con cháu đầy đàn. Những lão giả kia đã mất đi mục tiêu phấn đấu, tới Thí Ma Thành xung kích cảnh giới vô thượng, biến thành theo đuổi duy nhất của bọn họ. Nhân khẩu thường trú ở Thí Ma Thành có hơn trăm vạn, thế nhưng lúc đám người Lục Ly tới Thí Ma Thành, từ xa dò xét nhân khẩu đã ít đi hơn phân nửa. Nhiều nhất chỉ có mười vạn nhân khẩu ở lại trấn giữ, còn lại đều đã tới chiến trường phía trước. Hơn nữa Thí Ma Thành còn mở ra một cái vòng bảo hộ bảy màu, hiển nhiên là sợ tứ tộc đánh lén. Lục Ly mang theo đám người Dạ Lạc và một chút quân đội Lục gia, đứng ở phía dưới thành trì nguy nga, nhìn ba chữ “Thí Ma Thành” to lớn mang theo nồng đậm sát khí, hơi có chút cảm khái. Tòa thành trì này đứng vững ở đây mấy chục vạn năm, bảo vệ nhân tộc mấy chục vạn năm, cũng chưa từng ngã xuống. Nếu như thành trì này ngã xuống, nhân tộc sẽ trở lại thời kỳ thượng cổ, bị dị tộc nô dịch, tùy ý giết chóc, biến thành heo chó. - Hưu! Phía trên thành trì có hai đạo nhân ảnh bay vụt qua, chính là Khương Thiên Thuận và tam thái công. Hai người dùng thần niệm xuyên thấu qua vòng bảo hộ dò xét một phen, sau khi xác định là đám người Lục Ly, Lục Nhân Hoàng, tam thái công mới phất tay nói: - Mở thần trận hộ thành ra. Chỉ chốc lát sau, bầu trời phía trên thành trì sáng lấp lánh, vòng bảo hộ biến mất, Lục Ly và mấy trăm người đi vào bên trong thành trì. Mọi người đi vào liền dùng thần niệm dò xét chung quanh, phát hiện trong thành trì không có mấy Địa Tiên. Trừ Khương Thiên Thuận và tam thái công ra, chỉ còn lại năm vị Địa Tiên trấn thủ, nhị điện chủ và chấp pháp trưởng lão cũng không ở đây. Tất cả Địa Tiên đều tới, cũng không có ít Nhân Hoàng đến đây nghênh đón, hơn nữa tất cả mọi người rất khách khí, không ai biểu lộ ra địch ý. Mặc dù Lục Ly chém chết trưởng lão Thí Ma Điện ở Luân Hồi Thành, chẳng khác gì tuyên chiến với Thí Ma Điện, đánh mặt Thí Ma Điện
Chương 1153 Vu Thần độc
Nhưng lúc này Lục Ly có thân phận gì? Hắn đại biểu thế lực có thể chống lại Thí Ma Điện, có thể ngay trước mặt nhị điện chủ huỷ diệt Luân Hồi Cung, lúc này còn là Thí Ma Điện mời tới đối kháng tứ tộc, ai dám bất kính đối với bọn họ? Năm đó Lục Ly chỉ có Bất Diệt cảnh, sau khi tiến vào tiểu chiến trường, đã một mình quét ngang toàn bộ tiểu chiến trường, còn nhốt đám người Cơ Mộng Điềm, Lục Toan, Dương Hiên ở bên trong Man Thần Đỉnh hơn một tháng. Sau khi đi ra lại càng dám một mình khiêu khích uy nghiêm Thí Ma Điện, thậm chí ngay trước mặt cường giả toàn thành giết người, tính cách bạo ngược hung tàn như thế, ai dám trêu chọc hắn? Làm không tốt chọc giận hắn, hắn bạo khởi giết người, chẳng phải lúc này Thí Ma Thành lưu lại mười vạn người còn không đủ hắn giết sao? Quan trọng nhất là, lần này Lục Ly tới hỗ trợ, chọc giận hắn quay đầu bỏ đi, phía trên hỏi tội xuống, ai có thể đảm đương được? - Tam thái công, Khương gia gia! Sau khi Lục Ly hành lễ với tam thái công và Khương Thiên Thuận liền không nói gì nữa. Giao cho Lục Nhân Hoàng đi hàn huyên xã giao, Dạ Lạc nhẹ nhàng hữu lễ, mỗi người đến đây nghênh đón đến đều rất khách khí. Mọi người vừa hàn huyên vừa đi vào bên trong, đi đến phía trước pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, đột nhiên Lục Ly dừng bước. Sau đó cung kính quỳ một gối xuống bái lạy, đám người Lục Nhân Hoàng, Khương Ỷ Linh dồn dập hành lễ, biểu đạt sự tôn kính đối với vị thần bảo vệ nhân tộc này. Nhiều năm qua Thí Ma Thành không gì phá nổi như vậy, không chỉ là vì các thế hệ nhân tộc đời trước nỗ lực, còn có một phần quan trọng là do pho tượng này. Bởi vì pho tượng này là trung tâm thần trận bảo hộ thành, trong pho tượng để lại thần lực Đấu Thiên Đại Đế, gia trì lực phòng ngự thần trận, nếu không trong lịch sử có rất nhiều lần Thí Ma Thành bị phá vỡ rồi. Lần này pho tượng không có sáng lên nữa, sau khi đám người Lục Ly hành lễ đều đi vào trong một cái đại điện. Đối với tình huống Thí Ma chiến trường, đám người Lục Ly hoàn toàn không rõ, trước hết phải hiểu rõ tình huống, mới có thể xem hỗ trợ như thế nào. Trong đại điện, có một cái sa bàn to lớn, Khương Thiên Thuận và tam thái công đã sớm chuẩn bị xong. Cái sa bàn này rất lớn, làm rất cẩn thận, phía trên mỗi một đỉnh núi mỗi một con sông đều điêu khắc nét vẽ hoàn mỹ nhất, vừa xem hiểu ngay. Sau khi đám người Lục Ly liếc nhanh mấy lần, trong lòng đã có một cái nhìn tổng thể đối với Thí Ma chiến trường. Thí Ma chiến trường rất lớn, có khi lớn bằng Hoang Giới, Thí Ma chiến trường có rất nhiều cửa ra vào. Nhân tộc bên này chiếm cứ một phần ba cửa ra vào, đều ở phía đông Thí Ma Thành, phương vị xây dựng Thí Ma Thành rất tốt, hoàn mỹ bảo vệ toàn bộ cửa vào Thần Châu đại địa. Đương nhiên, khẳng định cửa ra vào Thần Châu đại địa vẫn còn, hoặc là bị che dấu, hoặc là đã bị hủy diệt rồi. Phía tây Thí Ma Thành có hai tòa sơn mạch to lớn, vùng núi này cao vút trong mây, đỉnh sơn mạch còn được các thế hệ thiên kiêu bố trí không hết sát trận, muốn từ hai tòa sơn mạch này giết vào Thí Ma Thành độ khó vô cùng cao. Giữa hai tòa sơn mạch có một khe sâu, đây là đường đi an toàn duy nhất tới Thí Ma Thành, mục đích Thí Ma Thành tồn tại chính là trấn thủ cái khe sâu này. Bên ngoài khe sâu chính là hoang nguyên vô tận, đó chính là Thí Ma chiến trường chân chính. Nhân tộc xây dựng ba tòa thành trì ở chỗ này, theo thứ tự là Thí Thiên Thành, Thí Địa Thành và Thí Yêu Thành, liên hợp Thí Ma Thành bên này, chính là bốn toà Thiên Địa Yêu Ma thành tiếng tăm lừng lẫy. Đại quân nhân tộc chủ yếu ở bên trong ba toà Thiên Địa Yêu thành, ba toà thành tạo thành hình tam giác, có thể hô ứng lẫn nhau, tùy thời truyền tống võ giả giúp đỡ, được xưng là Tam Giác Hoàng Kim. Ba thành ở một đầu khác của hẻm núi, nếu như ba thành rơi vào tay giặc, toàn bộ cường giả nhân tộc chỉ có thể lui về hẻm núi tử chiến. Hẻm núi thủ không được mà nói... Cuối cùng cũng chỉ có thể dựa vào Thí Ma Thành, đây là phòng tuyến sau cùng. Ở mỗi một cái góc bên ngoài hoang nguyên đều có rất nhiều thành trì, rải rác ở các phương hướng khác nhau, đó là thành trì của Vũ Tộc, Man Tộc, Ma Tộc, Vu Tộc. Các thiên kiêu xuất hiện trong lịch sử nhân loại, đã từng dẫn dắt đại quân nhân tộc huỷ diệt thành trì tứ tộc, còn tiến vào bên trong bốn khối đại địa, trấn áp dị tộc rất nhiều lần. - Tam thái công, Khương gia gia! Sau khi Lục Ly nghe xong, chân mày cau lại, hỏi: - Bên Ma Tộc xuất hiện một tên Ma Thần, nhị điện chủ cũng là Thiên Kiêu chi cảnh, theo lý thuyết tổng hợp chiến lực lại cũng phải sàn sàn như nhau. Vì sao lần này nhân tộc không chống đỡ được? Chẳng lẽ tứ tộc còn có thủ đoạn đặc biệt? - Có! Tam thái công thở dài, nói: - Gần đây Vu Tộc nghiên cứu chế tạo ra một loại độc tố đặc biệt, gọi là Vu Thần độc, vô cùng khủng bố, trước mắt chúng ta vẫn chưa tìm ra giải dược. Mấy lần trước xuất chiến, rất nhiều tướng sĩ bị trúng độc mà chết, hiện tại chỉ có thể rút về thành, đại quân tứ tộc không ngừng công thành, ba thành tràn ngập nguy cơ, lúc này mới mời các ngươi đến viện trợ. - Vu độc... Lục Ly, Lục Nhân Hoàng, Dạ Lạc liếc mắt nhìn nhau, tất cả mọi người cảm thấy nhức đầu. Nếu là cường giả thì lại dễ làm, Lục Ly và Lục Nhân Hoàng có thể nghĩ biện pháp kích sát, còn Vu độc thì hai người lại không có biện pháp rồi. Lục Chính Dương bị băng phong nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn phải dựa vào Lục Nhân Hoàng giết tới Nam Vu Đại Địa mới có thể tìm được giải dược... Vẻ mặt Dạ Lạc trở nên ảm đạm, vốn định tới đây chém giết tứ tộc một phen, bây giờ nhìn tình huống ngay cả thành trì cũng không ra được. Nếu như thành phá, rất có thể sẽ trúng độc, trận chiến này căn bản không có biện pháp đánh. Man Tộc phòng ngự nghịch thiên, lại có Lôi Kích Chi Thuật. Tốc độ Vũ Tộc nhanh như thiểm điện, sử dụng cung tên xuất thần nhập hóa Ma Tộc âm hiểm xảo trá, hiểu xuyên qua không gian và Ẩn Thân Chi Thuật, âm độc nhất. Phòng ngự Vu Tộc không mạnh, thủ đoạn công kích chỉ có một, nhưng độc của bọn hắn là đáng sợ nhất...
Chương 1154 Thiên địa yêu ma
Lục Ly trầm ngâm, không phá giải Vu độc, trận chiến này căn bản không có biện pháp đánh. Hắn suy nghĩ chốc lát, xoay người hỏi mấy tên hồn nô Địa Tiên đi theo phía sau: - Các ngươi có ai hiểu cổ độc chi thuật không? Ánh mắt đám người Khương Thiên Thuận, tam thái công thoáng trở nên nóng bỏng, nếu như người của Lục Ly có thể phá giải Vu độc mà nói... Chiến sự lần này có hi vọng rồi. Lần này lão cửu Quân gia cũng đi theo, hắn liếc mắt nhìn mọi người một cái, bốn người còn lại đều khẽ lắc đầu, con ngươi lão cửu Quân gia hơi chuyển, nói: - Đám người chúng ta cũng không quá tinh thông vấn đề này, bàn về cổ độc chi thuật, hình như Lãnh nha đầu hiểu một chút, nghe nói từ nhỏ nha đầu kia đã ưa thích nghiên cứu những thứ này. - Lãnh Vô Hinh! Nội tâm Lục Ly hơi động, Lãnh Vô Hinh đã từng cho hắn uống một loại kịch độc, Doãn Thanh Ti nói toàn bộ Trung Hoàng Giới có thể giải được kịch độc kia không quá ba người. Từ đây có thể suy đoán ra, thành tựu của Lãnh Vô Hinh trên phương diện độc thuật không tệ. - May mà không giết Lãnh Vô Hinh, quả nhiên có một chút tác dụng! Âm thầm may mắn, lần này không mang Lãnh Vô Hinh tới đây, để lại Hỏa Ngục. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói với tam thái công: - Tam thái công, làm phiền ngài tự mình đi một chuyến, cầm lệnh bài của ta, tiến vào Hoang Giới tìm tỷ tỷ ta, dẫn Lãnh Vô Hinh tới đây. - Được! Tam thái công vội vàng đồng ý, nhận lấy lệnh bài của Lục Ly lập tức ra khỏi thành. Đi lại vòng vèo có thể sẽ cần một khoảng thời gian, sớm mang Lãnh Vô Hinh đến một chút, nếu quả thật có thể phá giải Vu độc, thế cục nhân tộc bên này sẽ có thay đổi rất lớn. Đợi tam thái công rời đi, Lục Ly nhìn về phía ba tòa Thiên Địa Yêu thành, hỏi: - Nhị điện chủ và tổ gia gia ta ở tòa thành trì nào? Khương Thiên Thuận ngượng ngùng cười nói: - Lục Ly, hiện tại Cơ điện chủ đã là điện chủ, ngươi vẫn nên chú ý cách gọi một chút. Lúc này điện chủ ở Thí Yêu Thành, chấp pháp trưởng lão trấn giữ Thí Thiên Thành, Thí Địa Thành thì do Hàn trưởng lão Chiến Đường Thiên Huyễn trấn giữ. Lục Ly nhìn thoáng qua, Thí Yêu Thành ở sau cùng, Thí Thiên Thành và Thí Địa Thành thì ở phía trước, hắn hơi gật đầu nói: - Vậy chúng ta đi Thí Thiên Thành quan sát một chút trước, sau khi quan sát chiến cuộc xong, sẽ từ từ bàn mưu tính kế. - Được, người các ngươi phái tới lúc trước, đều ở bên trong Thí Thiên Thành. Khương Thiên Thuận gật đầu, mặc dù chấp pháp trưởng lão bị cải tạo linh hồn, nhưng nói như thế nào cũng là tổ gia gia của Lục Ly, cho dù không thiên vị Lục Ly thì ít nhất cũng có thể đứng ở vị trí trung lập, không đến nỗi giúp đỡ nhị điện chủ mưu hại Lục Ly. Mọi người đi theo Khương Thiên Thuận ra khỏi quảng trường, trực tiếp bước vào trong truyền tống trận. Trong lúc truyền tống, năm tên Địa Tiên bao vây Lục Ly lại, tránh cho việc Lục Ly truyền tống đi qua bị ám sát. Một luồng ánh sáng trắng hiện lên, mọi người đã tới một tòa thành trì khác, thành trì này to lớn gần giống như Thí Ma Thành, nhưng nhân khẩu lại nhiều hơn rất nhiều, ít nhất có trăm vạn người! Bình thường bên trong Thí Ma chiến trường có trên trăm vạn cường giả đóng giữ, sau khi nhị điện chủ phát ra Chinh Chiến Lệnh, Trung Châu, các đại gia tộc còn lại của lục địa và rất nhiều võ giả lánh đời không ra đều dồn dập hưởng ứng. Ít nhất có một hai trăm vạn võ giả từ Quân Hầu cảnh trở lên đến giúp, lúc này bên trong Thiên Địa Yêu Ma tứ thành hội tụ trên tám phần cường giả nhân tộc. Đám người Lục Ly vừa truyền tống tới đây, trong nháy mắt đã có vô số thần niệm khóa chặt bọn hắn. Lục Ly, Lục Nhân Hoàng và ngũ đại hồn nô Địa Tiên phóng thích thần niệm ra trước tiên, dò xét xem bên trong thành có phải có nguy hiểm không. Sau khi Lục Ly và Lục Nhân Hoàng quét nhìn một lần, nội tâm hơi yên tĩnh lại. Nhị điện chủ không ở bên trong Thí Thiên Thành, bên trong thành có hơn ba mươi vị Địa Tiên, nhưng đa số đều là Địa Tiên của Lục gia, Khương gia, Đại Phật Tự, Thiên Địa Chủng, không có một vị Địa Tiên nào của gia tộc đối địch Lục Ly. Xem ra lúc nhị điện chủ sắp xếp binh lực, đã sớm có ý định, dù sao sắp xếp đám người Dương Bất Sính Quỷ Xa ở thành trì này, sợ là sẽ bị Lục Ly trực tiếp chém giết đi? - Nhân Hoàng, Lục Ly, Ỷ Linh, các ngươi vào trong đại điện đi, thành trì này do ta nắm trong tay. Một giọng nói già nua truyền đến, Lục Ly hoàn toàn yên tâm, nếu chấp pháp trưởng lão đã nói như vậy rồi, khẳng định phương diện an toàn không có vấn đề. Đây là tổ gia gia của hắn, mặc dù bị cải tạo linh hồn, nhưng không đến nỗi hại hắn. Nhóm người tiến vào trong đại điện, ở cửa đại điện có người tự động sắp xếp Nhân Hoàng và Quân Hầu cảnh của Lục gia, Dạ gia đi chỗ khác, còn đám người Lục Ly thì tiến vào đại điện. Đại điện rất rộng lớn, bên trong toàn là trưởng lão Địa Tiên ngồi xếp thành một hàng, tổng cộng có ba mươi bốn mươi người, rất nhiều người đã là lão giả tóc trắng xoá. Càng có người thoạt nhìn già nua lẩm cẩm, giống như lúc nào cũng có thể chết đi. Vẻ mặt đám người Lục Ly, Lục Nhân Hoàng, Dạ Lạc, Khương Ỷ Linh trở nên nghiêm túc, đoán chừng những lão Địa Tiên này có rất nhiều người đã trên nghìn tuổi, đều là các nguyên lão siêu việt của nhân tộc. Bọn họ đã trải qua những năm tháng dài đằng đẵng, trấn thủ ở đây không biết bao nhiêu năm, vì nhân tộc chiến đấu đẫm máu, chịu đựng sự cô độc và tịch mịch ngàn năm. Lục Nhân Hoàng đi qua đám người, mang theo mấy người Lục Ly khom mình hành lễ với bọn họ, thái độ Lục Ly rất khiêm tốn, không có bởi vì thế lực của hắn cường đại, mà sinh lòng kiêu ngạo. - Không tệ. Đám người Lục Ly tỏ thái độ như thế, khiến rất nhiều trưởng lão tán thưởng, sau lưng Lục Ly có năm vị lão quái Địa Tiên đi theo. Trong năm người thì có ba người đã đạt đến Địa Tiên hậu kỳ và đỉnh phong, có thể chiến lực này rất phi phàm. Danh tiếng của Lục Nhân Hoàng ở trận chiến Luân Hồi Thành đã sớm truyền đến Thí Ma Điện, Lục Nhân Hoàng có được Thần Khải cửu giai chung cực, đây là thành tựu mà ngay cả chấp pháp trưởng lão cũng không được đạt tới.
Chương 1155 Tự mình xuất chiến 1
Một mình độc đấu ngũ đại tộc vương, còn một thương đâm chết Tiêu Vạn Quân minh chủ Nhật Nguyệt Minh. Ở trong lòng đám lão quái này, chiến lực Lục Nhân Hoàng đã có năng lực đặt ở phía trên hơn phân nửa bọn họ. Còn có Khương Ỷ Linh, mới chừng ấy tuổi đã đột phá Địa Tiên, tương lai là Thiên Kiêu vậy mà cũng cung kính với bọn họ như thế, điều này làm cho mấy lão gia hỏa rất hài lòng. Trên căn bản những lão gia hỏa này đều được cải tạo linh hồn, trong những năm tháng dài đằng đẵng, bọn họ đã sớm quên mất gia tộc của mình, quên mất tiền đồ, ít quản chuyện bên ngoài. Nội tâm chỉ có hai cái chấp niệm, đầu tiên là trấn thủ Thí Ma chiến trường, thứ hai chính là cố gắng tu luyện, vũ hóa phi tiên. Đương nhiên... Có rất nhiều lão gia hỏa kỳ thực đã tuyệt vọng, người sống thời gian càng lâu, cảnh giới càng lúc càng khó đột phá. Cơ thể già đi, cơ năng càng kém, quan trọng nhất là tư duy càng cứng nhắc, những năm gần đây tốc độ đột phá áo nghĩa chậm hơn không biết bao nhiêu lần so với người trẻ tuổi. Người trẻ tuổi, tư duy nhanh nhẹn, học cái gì cũng nhanh. Bởi vì tư tưởng vẫn chưa thành thục, cho nên có tâm bao dung cực kỳ cao, có lực sáng tạo cao nhất. Đây chính là nguyên nhân thiên tài trẻ tuổi được các gia tộc xem trọng. - Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, Khương Ỷ Linh, Dạ Lạc, các ngươi đều rất tốt. Người đâu, ban thưởng ghế ngồi! Chấp pháp trưởng lão mở miệng, mặc dù trên mặt không có bất kỳ biểu hiện gì, bộ mặt cứng nhắc nghiêm túc. Nhưng mọi người Thí Ma Điện biết, chấp pháp trưởng lão chưa bao giờ khen người, lúc này hắn ở trước mặt mọi người tán dương bốn người Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, thì đã tính là lần đầu tiên rồi. Lục Ly và Khương Ỷ Linh không để ý nhiều lắm, nhưng trên mặt Lục Nhân Hoàng lại lộ ra một chút mỉm cười nhàn nhạt, dù sao đây cũng là vị gia gia lúc nhỏ hắn sùng bái nhất, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên từ nhỏ đến lớn tán dương hắn. Dạ Lạc lại càng là mặt mày hớn hở, có thể được chấp pháp trưởng lão khen ngợi, chính là một chuyện vô cùng hãnh diện. Hơn nữa, với địa vị của hắn lại có thể ngồi cùng một đám lão tiền bối Địa Tiên, chuyện này khiến hắn cảm giác có một ít thụ sủng nhược kinh. Đương nhiên hắn biết nguyên nhân không phải do hắn, mà bởi vì hắn đi theo Lục Ly, nếu không đoán chừng ngay cả cái đại điện này cũng không vào được... Hàng thứ nhất bên trái còn mấy vị trí để trống, chấp pháp trưởng lão cho mọi người đãi ngộ vô cùng tốt, sau khi mọi người ngồi xuống, chấp pháp trưởng lão mở miệng nói: - Lục Ly, những người ngươi phái tới, đều đã được dàn xếp tốt, lúc này đang ở trang viên trong thành. Thế nhưng trước mắt chưa xuất chiến, ngươi cũng nên nghe nguyên nhân cụ thể một chút. - Vâng! Lục Ly gật đầu, có chút nghi ngờ hỏi: - Các ngươi chưa từng nghĩ tới chuyện bắt một tên cường giả Vu Tộc, tra hỏi giải dược sao? - Đã bắt. Một lão giả đứng đầu bên phải mở miệng nói: - Chúng ta mạo hiểm bắt được ba tên cường giả Vu Tộc, trong đó có một người còn là Địa Tiên. Sau khi bắt được đã trực tiếp sử dụng đại thần thông sưu hồn, nhưng Vu Thần độc do Vu Tộc mới nghiên cứu chế tạo ra là thượng cổ kịch độc. Trước mắt biện pháp điều chế giải dược, chỉ có tộc vương bọn họ biết. Mà tộc vương bọn họ luôn luôn ở trong thành trì không ra, chúng ta không có biện pháp. Lục Ly trầm ngâm, dùng thần niệm quét nhìn ra phía ngoài, thấy ngoài thành không có đại quân tấn công, hắn nghi hoặc hỏi: - Không phải nói đại quân ngày đêm không ngừng tiến công sao? Vì sao hôm nay không có công thành? Một vị trưởng lão khác đứng dậy nói: - Hôm qua điện chủ, chấp pháp trưởng lão, Thiên Huyễn trưởng lão tự mình dẫn dắt cường giả xuất chiến, chém chết một ít quân sĩ tứ tộc, lúc này mới lui xuống, có lẽ buổi tối sẽ lại tiến công. - Vậy thì đợi buổi tối xem một chút đi. Thực ra hỏi cũng không có nhiều ý nghĩa lắm, không bằng xem cuộc chiến một lần, cũng không phải Lục Ly chưa từng thấy tứ tộc, mà là phải dựa vào tình hình quân địch thì mới phán đoán được tác chiến như thế nào. Lục Nhân Hoàng không có gì để hỏi, nhóm người trầm mặc xuống, Lục Ly suy nghĩ một chút đứng lên nói: - Đám người Dạ Tra có ở đây không? - Có! Một vị trưởng lão gật đầu nói, Lục Ly nhìn chấp pháp trưởng lão chắp tay nói: - Ta để bọn họ đi ra dò xét một phen. - Lôi trưởng lão, ngươi đi theo sắp xếp một chút đi. Chấp pháp trưởng lão phất tay nói, Thanh Loan Tộc là thám báo tốt nhất Thần Châu đại địa, không ai nghi ngờ điểm này. Đáng tiếc Dạ Tra không có đột phá Địa Tiên, nếu không cho dù Ma Thần Ma Tộc cũng giữ hắn lại được. Lục Ly đi theo Lôi trưởng lão ra ngoài, Khương Ỷ Linh và Dạ Lạc cảm thấy không khí trong đại điện bị đè nén, nên cũng đi ra theo, để lại Lục Nhân Hoàng tiếp chuyện một đám lão tiền bối. Lôi trưởng lão mang theo ba người Lục Ly đi ra ngoài, vừa đi ra ngoài đã có rất nhiều thần niệm quét tới, còn có rất nhiều người đi ra, nhìn đám người Lục Ly từ xa. Lục Ly bị năm vị Địa Tiên vây quanh, mặc cẩm bào, khí vũ hiên ngang, bên cạnh là Khương Ỷ Linh quyến rũ vô cùng bắt mắt. Khiến cho vô số người ước ao ghen tỵ, đương nhiên vẫn có rất nhiều công tử trẻ tuổi vô cùng sùng bái và một số tiểu thư xinh đẹp nhìn Lục Ly bằng ánh mắt nóng bỏng. - Ha ha! Lục Ly, ngươi bây giờ rất được hoan nghênh. Đột nhiên Khương Ỷ Linh tiến tới bên tai Lục Ly nhẹ nhàng nói: - Ngươi xem ánh mắt những tiểu thư kia nhìn ngươi đi, đều hận không thể nuốt ngươi vào đấy. Có lẽ ngươi ngoắc ngoắc đầu ngón tay, là các nàng sẽ chủ động đưa tới cửa. Khương Ỷ Linh tươi cười xinh đẹp, giọng điệu hết sức dịu dàng, Lục Ly lại cảm giác sau lưng có luồng gió lạnh thổi tới, hắn vội vàng nghiêm mặt nói: - Vi phu là hạng người như vậy sao? Nàng xem ta có liếc mắt bọn họ một cái không? Ta không phải là Dạ Lạc... Dạ Lạc đứng ở bên cạnh Lục Ly, lúc này đang quét mắt nhìn về phía những tiểu thư kia, nghe thấy Lục Ly nói như vậy... vẻ mặt lập tức trở nên lúng túng, ho khan mấy tiếng nói: - Lục Ly, ngươi nói cái gì vậy? Ngươi không phải người như vậy ư? Còn ta là người như vậy? Tâm tư của ta đối với Hồng Ngư thiên địa chứng giám!
Hôm nay siêu cấp truyền tống trận ở Vân U Thành, cửa vào Hoang Giới sáng lên, là hai vị khách nhân đặc thù tới, Khương Thiên Thuận và tam thái công. Hai người này một người là lão tổ Khương gia, một người là lão tổ Lục gia, làm sao Minh Vũ dám cản? Hắn tranh thủ dẫn hai người vào Hoang Giới, sau đó tiến vào Hỏa Ngục, Lục Ly Lục Linh Khương Ỷ Linh đều xuất quan tiếp đãi. Hai người mang đến một tin xấu, thế cục Thí Ma chiến trường nguy cấp, cường giả nhân tộc thương vong thảm trọng, chấp pháp trưởng lão thỉnh cầu Lục Ly đến hỗ trợ. Tứ đại dị tộc vốn không hề đồng tâm, nhưng lần này tộc vương Ma Tộc đột phá Ma Thần, tứ tộc trở nên vô cùng đoàn kết. Bọn họ thấy hi vọng, một lòng muốn huỷ diệt Thí Ma Điện, đánh vào Thần Châu đại địa, chiếm cứ mảnh thổ địa xinh đẹp mà lại giàu có này. Chẳng bao lâu sau, tứ tộc sẽ hô phong hoán vũ ở Trung Châu, ngạo thị quần hùng. Giống như Thanh Loan Tộc, Trung Châu là tổ địa của bọn hắn, nơi đây mai táng tổ tông của bọn hắn, có huy hoàng của bọn hắn. Mấy chục vạn năm qua, mỗi ngày mỗi đêm tứ tộc đều nghĩ tới việc giết trở về Thần Châu đại địa, đoạt lại tổ địa, tái hiện vinh quang năm đó. Cho nên lần này tứ tộc tiến công rất mãnh liệt, tứ tộc huy động hết tất cả cường giả, tụ tập quân sĩ ở Thí Ma chiến trường. Tốc độ sinh sôi của tứ tộc rất nhanh, hơn nữa nhân khẩu Ma Tộc siêu nhiều, căn bản không sợ hao tổn, nhân tộc bên này thương vong thảm trọng, tràn ngập nguy cơ. Nhị điện chủ không mở miệng cầu viện, hắn không bỏ được thể diện, chỉ có thể để chấp pháp trưởng lão đi ra, thỉnh cầu Lục Ly đến hỗ trợ thay đổi cục diện. Lục Linh nắm giữ khôi lỗi thú, là đòn sát thủ của quân sĩ cấp thấp. Lục Ly có được Thiên Tà Châu, không sợ Đại Ma Thần Ma Tộc, cộng thêm trong tay Lục Ly có một đám thủ hạ Địa Tiên và Lục Nhân Hoàng chiến lực mạnh mẽ, một khi có bọn họ trợ giúp mà nói... Chiến cuộc sẽ có thể thay đổi rất lớn. Khương Thiên Thuận và tam thái công nói lại tình huống bên trong Thí Ma chiến trường một lần, Khương Ỷ Linh và Lục Linh đều nhìn Lục Ly, có xuất chiến hay không phải xem quyết định của Lục Ly. Mặc dù Lục Linh có chủ ý của mình, nhưng hiện tại Lục Ly gần như là lãnh tụ của bọn họ, tất cả muốn lấy mệnh lệnh của hắn vi tôn. Lục Ly trầm ngâm khoảng nửa nén hương thời gian, nét mặt trở nên nghiêm túc, đứng dậy nói: - Khương gia gia, tam thái công, xin hai người trở về bẩm báo chấp pháp trưởng lão, ta chuẩn bị một phen sẽ dẫn người đến Thí Ma chiến trường, nhiều nhất nửa tháng chắc chắn chạy tới. - Tốt! Khương Thiên Thuận và tam thái công liếc mắt nhìn nhau, hai người đều lộ ra vẻ vui mừng. Lục Ly phân chia ân oán cá nhân và chiến tranh chủng tộc rất rõ ràng, điều này làm cho bọn họ cảm giác không uổng công tới đây. Hai người lập tức cáo từ rời đi, thế cục ở Thí Ma chiến trường càng ngày càng nghiêm trọng, bọn họ đều cần trở về chủ trì đại cục. Sau khi đưa hai người đi, Khương Ỷ Linh nhìn Lục Ly nói: - Thật sự muốn xuất chiến sao? - Ừ! Lục Ly gật đầu nói: - Ân oán giữa nhị điện chủ và mấy đại gia tộc là tranh giành trong nhân tộc. Còn chiến tranh với tứ tộc, là tranh giành chủng tộc, phải phân rõ tư oán và tộc thù. Hơn nữa... Không đi Thí Ma chiến trường, làm sao ta có cơ hội giết đám người Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên? Những người này còn sống nhất định là tai hoạ ngầm, không giết bọn họ, sớm muộn sẽ cắn chúng ta một nhát như độc xà. Lần này đi qua có cơ hội liền chấm dứt bọn họ. - Lục Ly nói rất đúng! Lục Linh gật đầu nói: - Tư oán là tư oán, tộc thù là tộc thù. Thế nhưng lúc này phụ thân ở Mộc Ngục, chờ hắn trở lại còn cần một khoảng thời gian. Ừm... nhân tiện trong khoảng thời gian này ta sẽ phái người luyện chế một ít khôi lỗi thú. Chiến lực khôi lỗi thú có thể sánh bằng Nhân Hoàng, đao thương bất nhập, cho dù là Nhân Hoàng cũng rất khó hủy diệt, đối phó đại quân dị tộc hung tàn, lực sát thương vô cùng lớn. Hỗn Độn Thú bên trong Hỏa Ngục bị đánh chết rất nhiều, thú hồn cũng bị phong ấn, linh tài đã chuẩn bị xong, ung dung cũng có thể luyện chế một nhóm Hỗn Độn Thú. Lục Ly tiếp tục bế quan, phái Lãnh Vô Hinh đi tìm Lục Nhân Hoàng. Chiến lực Lục Nhân Hoàng phi phàm, cùng xuất chiến với hắn, hai người phối hợp chém giết Địa Tiên tứ tộc quá dễ dàng. Tình huống Hoang Giới, Hỏa Ngục, Vân Châu, U Châu, Bắc Mạc đã ổn định lại, mặc dù thương vong thảm trọng, nhưng chiến sự của Lục Ly ở Luân Hồi Thành đã truyền khắp Thần Châu đại địa. Huỷ diệt Luân Hồi Cung coi như là báo thù cho những người đã chết, nhân tâm dần dần ổn định lại. Lục Ly tiếp tục tham ngộ tuyến lộ đồ, Lục Linh thì sắp xếp người luyện chế khôi lỗi thú, Lãnh Vô Hinh đi tìm Lục Nhân Hoàng. Minh Vũ điều binh khiển tướng, chuẩn bị để những võ giả tu luyện thành công, đi Thí Ma chiến trường lịch luyện một phen. Cảnh giới võ giả không phải là chiến lực, nếu như chỉ dựa vào bế quan tu luyện mà nói, cho dù đột phá đến Nhân Hoàng cũng sẽ bị Quân Hầu cảnh mạnh mẽ đánh lén chém giết. Nếu muốn có chiến lực mạnh mẽ, nhất định phải mài giũa trong các lần huyết chiến, mới có thể trưởng thành. Hơn hai mươi ngày sau, Lục Nhân Hoàng trở về, luyện chế được năm mươi con khôi lỗi thú. Thời gian vẫn quá ngắn, mặc dù linh tài thú hồn đầy đủ, Lục Linh dẫn dắt rất nhiều người luyện chế cả đêm, cũng chỉ luyện chế ra được như vậy. Lần này Lục Linh không chuẩn bị xuất chiến, mà giao biện pháp khống chế khôi lỗi thú cho Lục Ly. Nàng cần trấn giữ ở trong Hỏa Ngục, nàng cũng muốn tu luyện thật tốt một phen, chiến lực Hỏa Phượng Thiên Thai thông thiên, không tu luyện thì quá phung phí của trời. Lục Ly xác định số người xuất chiến, mười ba Địa Tiên hắn chỉ mang đi năm người, còn lại hoặc là ở Thần Khải Thành, hoặc là ở bên trong Vân U Thành cửa vào Hoang Giới, hoặc là trấn giữ Hoang Giới. Dạ Tra đã sớm đột phá Nhân Hoàng, tự nhiên muốn đi theo xuất chiến, hắn là thám báo đỉnh cấp nhất, Lục Ly cần hắn đi dò xét. Mông Trí yêu cầu xuất chiến, hắn đã đột phá Nhân Hoàng, muốn tái hiện uy danh Mãnh Mã Tộc.
Chương 1152 Sóng vai giết địch 2
Mãnh Mã Tộc và Thanh Loan Tộc là đại tộc tiếng tăm lừng lẫy thời kỳ thượng cổ, yên lặng nhiều năm như vậy, bây giờ là lúc tái hiện ánh sáng rồi. Hiện tại có Lục Ly, nên hai tộc không cần ẩn nấp nữa, có thể quang minh chính đại đi ra bên ngoài, cho dù trở lại Trung Châu cũng không có ai dám tru diệt bọn họ. Năm đó Lục Ly hứa hẹn giúp bọn họ đoạt lại tổ địa, kỳ thực hiện tại đã có thể làm được rồi. Tổ địa hai tộc nằm ngay trên địa bàn Quỷ Xoa Tộc, Lục Ly có thể tùy ý tiêu diệt Quỷ Xoa Tộc, giúp hai tộc đoạt lại tổ địa. Mặc dù bây giờ Lục Ly chưa động thủ, nhưng Lục Ly còn trẻ tuổi như thế, sau này chân chính trưởng thành, nhất thống thiên hạ, đoạt lại tổ địa chẳng qua là chút lòng thành. Những công tử Bạch gia, Vũ gia, Tử gia kia đều ghi danh xuất chiến, còn có rất nhiều hậu bối trẻ tuổi hưởng ứng. Tu luyện trong Hỏa Ngục thời gian dài như vậy, khó có được cơ hội xuất chiến lịch luyện, lại đi theo đám người Lục Ly, Lục Nhân Hoàng xuất chiến, cơ hội tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua? Thiên Tà Châu không chứa được nhiều người như vậy, những người này chẳng qua là quân sĩ tham chiến phổ thông, cho dù nhị điện chủ có mất trí cũng không thể diệt sát bọn họ. Lục Ly để những quân sĩ tham chiến tự mình truyền tống đi Đại Phật Tự, sau đó ở dưới sự dẫn dắt của Đại Phật Tự tiến vào Thí Ma Thành tham chiến. Đám người kia tự nguyện đi tham chiến, tự nhiên Lục Ly mặc kệ sinh tử. Chỉ cần nhị điện chủ hoặc là các đại gia tộc không động tới, cứ tác chiến theo như chiến sự chính quy đi. Dạ Tra mang theo mấy vị trưởng lão Thanh Loan Tộc đi trước một bước, làm đội quân tiền tiêu, dò đường cho đám người Lục Ly, chỉ cần Lục Ly không chết, sẽ không ai dám làm khó đám người Dạ Tra. Sau khi tất cả được sắp xếp ổn thỏa, Lục Ly mang theo Khương Ỷ Linh và Tiểu Bạch, tạm biệt Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, cùng đám người Lục Nhân Hoàng đi ra khỏi Hoang Giới, truyền tống đến Thần Khải Thành, từ bên kia tiến vào Thí Ma chiến trường. Lúc tới Thần Khải Thành, Lục Ly bất ngờ phát hiện Dạ Lạc mang theo một nhóm người đã chờ ở đây. Ba tháng trước Dạ Lạc mới đám cưới, Lục Ly Lục Linh Lục Chính Dương đều tự mình đến dự, khi đó Lục Nhân Hoàng đi Mộc Ngục không thể trở lại. - Các ngươi cũng muốn đi Thí Ma chiến trường? Lục Ly quét nhìn mấy lần, phát hiện Nhân Hoàng Thiên Địa Chủng tới không ít, còn phái ra một vị Địa Tiên, đội hình rất mạnh, Quân Hầu cảnh ít nhất cũng có ngàn người. - Ha ha ha! Dạ Lạc cười lớn, nói: - Nhân tộc nguy cấp, tổ chim bị phá trứng cũng không còn, các ngươi đều xuất chiến rồi, làm sao Dạ gia ta có thể làm rùa đen rút đầu chứ? Lục Ly, lần trước kề vai chiến đấu với ngươi cũng đã rất nhiều năm, ta hết sức nhớ nhung. Lần này có cơ hội tốt như vậy, vừa lúc quan sát uy phong Ly thiếu một chút. - Vậy đi thôi, chúng ta sóng vai giết địch, trấn áp dị tộc! Lục Ly phất tay, nhóm người lập tức bay về phía bắc, bên kia có một cái cửa tiến vào Thí Ma chiến trường. Lục Chính Dương, ngũ thái công dẫn người tới, thấy đám người Lục Ly rời đi, ngũ thái công đầy mặt mỉm cười, nhìn Lục Chính Dương nói: - Chính Dương, ngươi có một một đứa cháu ngoan, có lẽ Đấu Thiên Đại Đế thứ hai rất nhanh sẽ xuất hiện rồi, hơn nữa còn xuất hiện ở Lục gia chúng ta. Gương mặt già nua của Lục Chính Dương lộ ra vẻ tươi cười, hết sức mừng vui cùng thỏa mãn. Ngày xưa Thí Ma Thành náo nhiệt không gì sánh được, nhân khẩu trăm vạn. Thấp nhất cũng là Quân Hầu cảnh, Nhân Hoàng vô số, Địa Tiên cụ thể không biết có bao nhiêu. Đây là nơi cường giả nhân tộc ở Thần Châu đại địa tụ tập, nhân vật thế hệ trước của các gia tộc đến độ tuổi nhất định, sẽ lựa chọn tới Thí Ma Thành, toa ra sức lực sau cùng, vì bảo vệ nhân tộc mà chiến. Ở trong chiến đấu rất dễ dàng đột phá, trong Thí Ma Điện có linh tài đỉnh cấp nhất của nhân tộc. Còn có rất nhiều địa phương có thiên vận và đạo ngân mà các thế hệ thiên kiêu lưu lại, càng dễ cảm ngộ áo nghĩa, đây cũng là nguyên nhân hấp dẫn cường giả liên tục tiến vào nơi đây. Võ đạo một đường, nghịch thiên cải mệnh. Bọn họ đã sống thời gian đủ lâu, công thành danh toại, con cháu đầy đàn. Những lão giả kia đã mất đi mục tiêu phấn đấu, tới Thí Ma Thành xung kích cảnh giới vô thượng, biến thành theo đuổi duy nhất của bọn họ. Nhân khẩu thường trú ở Thí Ma Thành có hơn trăm vạn, thế nhưng lúc đám người Lục Ly tới Thí Ma Thành, từ xa dò xét nhân khẩu đã ít đi hơn phân nửa. Nhiều nhất chỉ có mười vạn nhân khẩu ở lại trấn giữ, còn lại đều đã tới chiến trường phía trước. Hơn nữa Thí Ma Thành còn mở ra một cái vòng bảo hộ bảy màu, hiển nhiên là sợ tứ tộc đánh lén. Lục Ly mang theo đám người Dạ Lạc và một chút quân đội Lục gia, đứng ở phía dưới thành trì nguy nga, nhìn ba chữ “Thí Ma Thành” to lớn mang theo nồng đậm sát khí, hơi có chút cảm khái. Tòa thành trì này đứng vững ở đây mấy chục vạn năm, bảo vệ nhân tộc mấy chục vạn năm, cũng chưa từng ngã xuống. Nếu như thành trì này ngã xuống, nhân tộc sẽ trở lại thời kỳ thượng cổ, bị dị tộc nô dịch, tùy ý giết chóc, biến thành heo chó. - Hưu! Phía trên thành trì có hai đạo nhân ảnh bay vụt qua, chính là Khương Thiên Thuận và tam thái công. Hai người dùng thần niệm xuyên thấu qua vòng bảo hộ dò xét một phen, sau khi xác định là đám người Lục Ly, Lục Nhân Hoàng, tam thái công mới phất tay nói: - Mở thần trận hộ thành ra. Chỉ chốc lát sau, bầu trời phía trên thành trì sáng lấp lánh, vòng bảo hộ biến mất, Lục Ly và mấy trăm người đi vào bên trong thành trì. Mọi người đi vào liền dùng thần niệm dò xét chung quanh, phát hiện trong thành trì không có mấy Địa Tiên. Trừ Khương Thiên Thuận và tam thái công ra, chỉ còn lại năm vị Địa Tiên trấn thủ, nhị điện chủ và chấp pháp trưởng lão cũng không ở đây. Tất cả Địa Tiên đều tới, cũng không có ít Nhân Hoàng đến đây nghênh đón, hơn nữa tất cả mọi người rất khách khí, không ai biểu lộ ra địch ý. Mặc dù Lục Ly chém chết trưởng lão Thí Ma Điện ở Luân Hồi Thành, chẳng khác gì tuyên chiến với Thí Ma Điện, đánh mặt Thí Ma Điện
Chương 1153 Vu Thần độc
Nhưng lúc này Lục Ly có thân phận gì? Hắn đại biểu thế lực có thể chống lại Thí Ma Điện, có thể ngay trước mặt nhị điện chủ huỷ diệt Luân Hồi Cung, lúc này còn là Thí Ma Điện mời tới đối kháng tứ tộc, ai dám bất kính đối với bọn họ? Năm đó Lục Ly chỉ có Bất Diệt cảnh, sau khi tiến vào tiểu chiến trường, đã một mình quét ngang toàn bộ tiểu chiến trường, còn nhốt đám người Cơ Mộng Điềm, Lục Toan, Dương Hiên ở bên trong Man Thần Đỉnh hơn một tháng. Sau khi đi ra lại càng dám một mình khiêu khích uy nghiêm Thí Ma Điện, thậm chí ngay trước mặt cường giả toàn thành giết người, tính cách bạo ngược hung tàn như thế, ai dám trêu chọc hắn? Làm không tốt chọc giận hắn, hắn bạo khởi giết người, chẳng phải lúc này Thí Ma Thành lưu lại mười vạn người còn không đủ hắn giết sao? Quan trọng nhất là, lần này Lục Ly tới hỗ trợ, chọc giận hắn quay đầu bỏ đi, phía trên hỏi tội xuống, ai có thể đảm đương được? - Tam thái công, Khương gia gia! Sau khi Lục Ly hành lễ với tam thái công và Khương Thiên Thuận liền không nói gì nữa. Giao cho Lục Nhân Hoàng đi hàn huyên xã giao, Dạ Lạc nhẹ nhàng hữu lễ, mỗi người đến đây nghênh đón đến đều rất khách khí. Mọi người vừa hàn huyên vừa đi vào bên trong, đi đến phía trước pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, đột nhiên Lục Ly dừng bước. Sau đó cung kính quỳ một gối xuống bái lạy, đám người Lục Nhân Hoàng, Khương Ỷ Linh dồn dập hành lễ, biểu đạt sự tôn kính đối với vị thần bảo vệ nhân tộc này. Nhiều năm qua Thí Ma Thành không gì phá nổi như vậy, không chỉ là vì các thế hệ nhân tộc đời trước nỗ lực, còn có một phần quan trọng là do pho tượng này. Bởi vì pho tượng này là trung tâm thần trận bảo hộ thành, trong pho tượng để lại thần lực Đấu Thiên Đại Đế, gia trì lực phòng ngự thần trận, nếu không trong lịch sử có rất nhiều lần Thí Ma Thành bị phá vỡ rồi. Lần này pho tượng không có sáng lên nữa, sau khi đám người Lục Ly hành lễ đều đi vào trong một cái đại điện. Đối với tình huống Thí Ma chiến trường, đám người Lục Ly hoàn toàn không rõ, trước hết phải hiểu rõ tình huống, mới có thể xem hỗ trợ như thế nào. Trong đại điện, có một cái sa bàn to lớn, Khương Thiên Thuận và tam thái công đã sớm chuẩn bị xong. Cái sa bàn này rất lớn, làm rất cẩn thận, phía trên mỗi một đỉnh núi mỗi một con sông đều điêu khắc nét vẽ hoàn mỹ nhất, vừa xem hiểu ngay. Sau khi đám người Lục Ly liếc nhanh mấy lần, trong lòng đã có một cái nhìn tổng thể đối với Thí Ma chiến trường. Thí Ma chiến trường rất lớn, có khi lớn bằng Hoang Giới, Thí Ma chiến trường có rất nhiều cửa ra vào. Nhân tộc bên này chiếm cứ một phần ba cửa ra vào, đều ở phía đông Thí Ma Thành, phương vị xây dựng Thí Ma Thành rất tốt, hoàn mỹ bảo vệ toàn bộ cửa vào Thần Châu đại địa. Đương nhiên, khẳng định cửa ra vào Thần Châu đại địa vẫn còn, hoặc là bị che dấu, hoặc là đã bị hủy diệt rồi. Phía tây Thí Ma Thành có hai tòa sơn mạch to lớn, vùng núi này cao vút trong mây, đỉnh sơn mạch còn được các thế hệ thiên kiêu bố trí không hết sát trận, muốn từ hai tòa sơn mạch này giết vào Thí Ma Thành độ khó vô cùng cao. Giữa hai tòa sơn mạch có một khe sâu, đây là đường đi an toàn duy nhất tới Thí Ma Thành, mục đích Thí Ma Thành tồn tại chính là trấn thủ cái khe sâu này. Bên ngoài khe sâu chính là hoang nguyên vô tận, đó chính là Thí Ma chiến trường chân chính. Nhân tộc xây dựng ba tòa thành trì ở chỗ này, theo thứ tự là Thí Thiên Thành, Thí Địa Thành và Thí Yêu Thành, liên hợp Thí Ma Thành bên này, chính là bốn toà Thiên Địa Yêu Ma thành tiếng tăm lừng lẫy. Đại quân nhân tộc chủ yếu ở bên trong ba toà Thiên Địa Yêu thành, ba toà thành tạo thành hình tam giác, có thể hô ứng lẫn nhau, tùy thời truyền tống võ giả giúp đỡ, được xưng là Tam Giác Hoàng Kim. Ba thành ở một đầu khác của hẻm núi, nếu như ba thành rơi vào tay giặc, toàn bộ cường giả nhân tộc chỉ có thể lui về hẻm núi tử chiến. Hẻm núi thủ không được mà nói... Cuối cùng cũng chỉ có thể dựa vào Thí Ma Thành, đây là phòng tuyến sau cùng. Ở mỗi một cái góc bên ngoài hoang nguyên đều có rất nhiều thành trì, rải rác ở các phương hướng khác nhau, đó là thành trì của Vũ Tộc, Man Tộc, Ma Tộc, Vu Tộc. Các thiên kiêu xuất hiện trong lịch sử nhân loại, đã từng dẫn dắt đại quân nhân tộc huỷ diệt thành trì tứ tộc, còn tiến vào bên trong bốn khối đại địa, trấn áp dị tộc rất nhiều lần. - Tam thái công, Khương gia gia! Sau khi Lục Ly nghe xong, chân mày cau lại, hỏi: - Bên Ma Tộc xuất hiện một tên Ma Thần, nhị điện chủ cũng là Thiên Kiêu chi cảnh, theo lý thuyết tổng hợp chiến lực lại cũng phải sàn sàn như nhau. Vì sao lần này nhân tộc không chống đỡ được? Chẳng lẽ tứ tộc còn có thủ đoạn đặc biệt? - Có! Tam thái công thở dài, nói: - Gần đây Vu Tộc nghiên cứu chế tạo ra một loại độc tố đặc biệt, gọi là Vu Thần độc, vô cùng khủng bố, trước mắt chúng ta vẫn chưa tìm ra giải dược. Mấy lần trước xuất chiến, rất nhiều tướng sĩ bị trúng độc mà chết, hiện tại chỉ có thể rút về thành, đại quân tứ tộc không ngừng công thành, ba thành tràn ngập nguy cơ, lúc này mới mời các ngươi đến viện trợ. - Vu độc... Lục Ly, Lục Nhân Hoàng, Dạ Lạc liếc mắt nhìn nhau, tất cả mọi người cảm thấy nhức đầu. Nếu là cường giả thì lại dễ làm, Lục Ly và Lục Nhân Hoàng có thể nghĩ biện pháp kích sát, còn Vu độc thì hai người lại không có biện pháp rồi. Lục Chính Dương bị băng phong nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn phải dựa vào Lục Nhân Hoàng giết tới Nam Vu Đại Địa mới có thể tìm được giải dược... Vẻ mặt Dạ Lạc trở nên ảm đạm, vốn định tới đây chém giết tứ tộc một phen, bây giờ nhìn tình huống ngay cả thành trì cũng không ra được. Nếu như thành phá, rất có thể sẽ trúng độc, trận chiến này căn bản không có biện pháp đánh. Man Tộc phòng ngự nghịch thiên, lại có Lôi Kích Chi Thuật. Tốc độ Vũ Tộc nhanh như thiểm điện, sử dụng cung tên xuất thần nhập hóa Ma Tộc âm hiểm xảo trá, hiểu xuyên qua không gian và Ẩn Thân Chi Thuật, âm độc nhất. Phòng ngự Vu Tộc không mạnh, thủ đoạn công kích chỉ có một, nhưng độc của bọn hắn là đáng sợ nhất...
Chương 1154 Thiên địa yêu ma
Lục Ly trầm ngâm, không phá giải Vu độc, trận chiến này căn bản không có biện pháp đánh. Hắn suy nghĩ chốc lát, xoay người hỏi mấy tên hồn nô Địa Tiên đi theo phía sau: - Các ngươi có ai hiểu cổ độc chi thuật không? Ánh mắt đám người Khương Thiên Thuận, tam thái công thoáng trở nên nóng bỏng, nếu như người của Lục Ly có thể phá giải Vu độc mà nói... Chiến sự lần này có hi vọng rồi. Lần này lão cửu Quân gia cũng đi theo, hắn liếc mắt nhìn mọi người một cái, bốn người còn lại đều khẽ lắc đầu, con ngươi lão cửu Quân gia hơi chuyển, nói: - Đám người chúng ta cũng không quá tinh thông vấn đề này, bàn về cổ độc chi thuật, hình như Lãnh nha đầu hiểu một chút, nghe nói từ nhỏ nha đầu kia đã ưa thích nghiên cứu những thứ này. - Lãnh Vô Hinh! Nội tâm Lục Ly hơi động, Lãnh Vô Hinh đã từng cho hắn uống một loại kịch độc, Doãn Thanh Ti nói toàn bộ Trung Hoàng Giới có thể giải được kịch độc kia không quá ba người. Từ đây có thể suy đoán ra, thành tựu của Lãnh Vô Hinh trên phương diện độc thuật không tệ. - May mà không giết Lãnh Vô Hinh, quả nhiên có một chút tác dụng! Âm thầm may mắn, lần này không mang Lãnh Vô Hinh tới đây, để lại Hỏa Ngục. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói với tam thái công: - Tam thái công, làm phiền ngài tự mình đi một chuyến, cầm lệnh bài của ta, tiến vào Hoang Giới tìm tỷ tỷ ta, dẫn Lãnh Vô Hinh tới đây. - Được! Tam thái công vội vàng đồng ý, nhận lấy lệnh bài của Lục Ly lập tức ra khỏi thành. Đi lại vòng vèo có thể sẽ cần một khoảng thời gian, sớm mang Lãnh Vô Hinh đến một chút, nếu quả thật có thể phá giải Vu độc, thế cục nhân tộc bên này sẽ có thay đổi rất lớn. Đợi tam thái công rời đi, Lục Ly nhìn về phía ba tòa Thiên Địa Yêu thành, hỏi: - Nhị điện chủ và tổ gia gia ta ở tòa thành trì nào? Khương Thiên Thuận ngượng ngùng cười nói: - Lục Ly, hiện tại Cơ điện chủ đã là điện chủ, ngươi vẫn nên chú ý cách gọi một chút. Lúc này điện chủ ở Thí Yêu Thành, chấp pháp trưởng lão trấn giữ Thí Thiên Thành, Thí Địa Thành thì do Hàn trưởng lão Chiến Đường Thiên Huyễn trấn giữ. Lục Ly nhìn thoáng qua, Thí Yêu Thành ở sau cùng, Thí Thiên Thành và Thí Địa Thành thì ở phía trước, hắn hơi gật đầu nói: - Vậy chúng ta đi Thí Thiên Thành quan sát một chút trước, sau khi quan sát chiến cuộc xong, sẽ từ từ bàn mưu tính kế. - Được, người các ngươi phái tới lúc trước, đều ở bên trong Thí Thiên Thành. Khương Thiên Thuận gật đầu, mặc dù chấp pháp trưởng lão bị cải tạo linh hồn, nhưng nói như thế nào cũng là tổ gia gia của Lục Ly, cho dù không thiên vị Lục Ly thì ít nhất cũng có thể đứng ở vị trí trung lập, không đến nỗi giúp đỡ nhị điện chủ mưu hại Lục Ly. Mọi người đi theo Khương Thiên Thuận ra khỏi quảng trường, trực tiếp bước vào trong truyền tống trận. Trong lúc truyền tống, năm tên Địa Tiên bao vây Lục Ly lại, tránh cho việc Lục Ly truyền tống đi qua bị ám sát. Một luồng ánh sáng trắng hiện lên, mọi người đã tới một tòa thành trì khác, thành trì này to lớn gần giống như Thí Ma Thành, nhưng nhân khẩu lại nhiều hơn rất nhiều, ít nhất có trăm vạn người! Bình thường bên trong Thí Ma chiến trường có trên trăm vạn cường giả đóng giữ, sau khi nhị điện chủ phát ra Chinh Chiến Lệnh, Trung Châu, các đại gia tộc còn lại của lục địa và rất nhiều võ giả lánh đời không ra đều dồn dập hưởng ứng. Ít nhất có một hai trăm vạn võ giả từ Quân Hầu cảnh trở lên đến giúp, lúc này bên trong Thiên Địa Yêu Ma tứ thành hội tụ trên tám phần cường giả nhân tộc. Đám người Lục Ly vừa truyền tống tới đây, trong nháy mắt đã có vô số thần niệm khóa chặt bọn hắn. Lục Ly, Lục Nhân Hoàng và ngũ đại hồn nô Địa Tiên phóng thích thần niệm ra trước tiên, dò xét xem bên trong thành có phải có nguy hiểm không. Sau khi Lục Ly và Lục Nhân Hoàng quét nhìn một lần, nội tâm hơi yên tĩnh lại. Nhị điện chủ không ở bên trong Thí Thiên Thành, bên trong thành có hơn ba mươi vị Địa Tiên, nhưng đa số đều là Địa Tiên của Lục gia, Khương gia, Đại Phật Tự, Thiên Địa Chủng, không có một vị Địa Tiên nào của gia tộc đối địch Lục Ly. Xem ra lúc nhị điện chủ sắp xếp binh lực, đã sớm có ý định, dù sao sắp xếp đám người Dương Bất Sính Quỷ Xa ở thành trì này, sợ là sẽ bị Lục Ly trực tiếp chém giết đi? - Nhân Hoàng, Lục Ly, Ỷ Linh, các ngươi vào trong đại điện đi, thành trì này do ta nắm trong tay. Một giọng nói già nua truyền đến, Lục Ly hoàn toàn yên tâm, nếu chấp pháp trưởng lão đã nói như vậy rồi, khẳng định phương diện an toàn không có vấn đề. Đây là tổ gia gia của hắn, mặc dù bị cải tạo linh hồn, nhưng không đến nỗi hại hắn. Nhóm người tiến vào trong đại điện, ở cửa đại điện có người tự động sắp xếp Nhân Hoàng và Quân Hầu cảnh của Lục gia, Dạ gia đi chỗ khác, còn đám người Lục Ly thì tiến vào đại điện. Đại điện rất rộng lớn, bên trong toàn là trưởng lão Địa Tiên ngồi xếp thành một hàng, tổng cộng có ba mươi bốn mươi người, rất nhiều người đã là lão giả tóc trắng xoá. Càng có người thoạt nhìn già nua lẩm cẩm, giống như lúc nào cũng có thể chết đi. Vẻ mặt đám người Lục Ly, Lục Nhân Hoàng, Dạ Lạc, Khương Ỷ Linh trở nên nghiêm túc, đoán chừng những lão Địa Tiên này có rất nhiều người đã trên nghìn tuổi, đều là các nguyên lão siêu việt của nhân tộc. Bọn họ đã trải qua những năm tháng dài đằng đẵng, trấn thủ ở đây không biết bao nhiêu năm, vì nhân tộc chiến đấu đẫm máu, chịu đựng sự cô độc và tịch mịch ngàn năm. Lục Nhân Hoàng đi qua đám người, mang theo mấy người Lục Ly khom mình hành lễ với bọn họ, thái độ Lục Ly rất khiêm tốn, không có bởi vì thế lực của hắn cường đại, mà sinh lòng kiêu ngạo. - Không tệ. Đám người Lục Ly tỏ thái độ như thế, khiến rất nhiều trưởng lão tán thưởng, sau lưng Lục Ly có năm vị lão quái Địa Tiên đi theo. Trong năm người thì có ba người đã đạt đến Địa Tiên hậu kỳ và đỉnh phong, có thể chiến lực này rất phi phàm. Danh tiếng của Lục Nhân Hoàng ở trận chiến Luân Hồi Thành đã sớm truyền đến Thí Ma Điện, Lục Nhân Hoàng có được Thần Khải cửu giai chung cực, đây là thành tựu mà ngay cả chấp pháp trưởng lão cũng không được đạt tới.
Chương 1155 Tự mình xuất chiến 1
Một mình độc đấu ngũ đại tộc vương, còn một thương đâm chết Tiêu Vạn Quân minh chủ Nhật Nguyệt Minh. Ở trong lòng đám lão quái này, chiến lực Lục Nhân Hoàng đã có năng lực đặt ở phía trên hơn phân nửa bọn họ. Còn có Khương Ỷ Linh, mới chừng ấy tuổi đã đột phá Địa Tiên, tương lai là Thiên Kiêu vậy mà cũng cung kính với bọn họ như thế, điều này làm cho mấy lão gia hỏa rất hài lòng. Trên căn bản những lão gia hỏa này đều được cải tạo linh hồn, trong những năm tháng dài đằng đẵng, bọn họ đã sớm quên mất gia tộc của mình, quên mất tiền đồ, ít quản chuyện bên ngoài. Nội tâm chỉ có hai cái chấp niệm, đầu tiên là trấn thủ Thí Ma chiến trường, thứ hai chính là cố gắng tu luyện, vũ hóa phi tiên. Đương nhiên... Có rất nhiều lão gia hỏa kỳ thực đã tuyệt vọng, người sống thời gian càng lâu, cảnh giới càng lúc càng khó đột phá. Cơ thể già đi, cơ năng càng kém, quan trọng nhất là tư duy càng cứng nhắc, những năm gần đây tốc độ đột phá áo nghĩa chậm hơn không biết bao nhiêu lần so với người trẻ tuổi. Người trẻ tuổi, tư duy nhanh nhẹn, học cái gì cũng nhanh. Bởi vì tư tưởng vẫn chưa thành thục, cho nên có tâm bao dung cực kỳ cao, có lực sáng tạo cao nhất. Đây chính là nguyên nhân thiên tài trẻ tuổi được các gia tộc xem trọng. - Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, Khương Ỷ Linh, Dạ Lạc, các ngươi đều rất tốt. Người đâu, ban thưởng ghế ngồi! Chấp pháp trưởng lão mở miệng, mặc dù trên mặt không có bất kỳ biểu hiện gì, bộ mặt cứng nhắc nghiêm túc. Nhưng mọi người Thí Ma Điện biết, chấp pháp trưởng lão chưa bao giờ khen người, lúc này hắn ở trước mặt mọi người tán dương bốn người Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, thì đã tính là lần đầu tiên rồi. Lục Ly và Khương Ỷ Linh không để ý nhiều lắm, nhưng trên mặt Lục Nhân Hoàng lại lộ ra một chút mỉm cười nhàn nhạt, dù sao đây cũng là vị gia gia lúc nhỏ hắn sùng bái nhất, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên từ nhỏ đến lớn tán dương hắn. Dạ Lạc lại càng là mặt mày hớn hở, có thể được chấp pháp trưởng lão khen ngợi, chính là một chuyện vô cùng hãnh diện. Hơn nữa, với địa vị của hắn lại có thể ngồi cùng một đám lão tiền bối Địa Tiên, chuyện này khiến hắn cảm giác có một ít thụ sủng nhược kinh. Đương nhiên hắn biết nguyên nhân không phải do hắn, mà bởi vì hắn đi theo Lục Ly, nếu không đoán chừng ngay cả cái đại điện này cũng không vào được... Hàng thứ nhất bên trái còn mấy vị trí để trống, chấp pháp trưởng lão cho mọi người đãi ngộ vô cùng tốt, sau khi mọi người ngồi xuống, chấp pháp trưởng lão mở miệng nói: - Lục Ly, những người ngươi phái tới, đều đã được dàn xếp tốt, lúc này đang ở trang viên trong thành. Thế nhưng trước mắt chưa xuất chiến, ngươi cũng nên nghe nguyên nhân cụ thể một chút. - Vâng! Lục Ly gật đầu, có chút nghi ngờ hỏi: - Các ngươi chưa từng nghĩ tới chuyện bắt một tên cường giả Vu Tộc, tra hỏi giải dược sao? - Đã bắt. Một lão giả đứng đầu bên phải mở miệng nói: - Chúng ta mạo hiểm bắt được ba tên cường giả Vu Tộc, trong đó có một người còn là Địa Tiên. Sau khi bắt được đã trực tiếp sử dụng đại thần thông sưu hồn, nhưng Vu Thần độc do Vu Tộc mới nghiên cứu chế tạo ra là thượng cổ kịch độc. Trước mắt biện pháp điều chế giải dược, chỉ có tộc vương bọn họ biết. Mà tộc vương bọn họ luôn luôn ở trong thành trì không ra, chúng ta không có biện pháp. Lục Ly trầm ngâm, dùng thần niệm quét nhìn ra phía ngoài, thấy ngoài thành không có đại quân tấn công, hắn nghi hoặc hỏi: - Không phải nói đại quân ngày đêm không ngừng tiến công sao? Vì sao hôm nay không có công thành? Một vị trưởng lão khác đứng dậy nói: - Hôm qua điện chủ, chấp pháp trưởng lão, Thiên Huyễn trưởng lão tự mình dẫn dắt cường giả xuất chiến, chém chết một ít quân sĩ tứ tộc, lúc này mới lui xuống, có lẽ buổi tối sẽ lại tiến công. - Vậy thì đợi buổi tối xem một chút đi. Thực ra hỏi cũng không có nhiều ý nghĩa lắm, không bằng xem cuộc chiến một lần, cũng không phải Lục Ly chưa từng thấy tứ tộc, mà là phải dựa vào tình hình quân địch thì mới phán đoán được tác chiến như thế nào. Lục Nhân Hoàng không có gì để hỏi, nhóm người trầm mặc xuống, Lục Ly suy nghĩ một chút đứng lên nói: - Đám người Dạ Tra có ở đây không? - Có! Một vị trưởng lão gật đầu nói, Lục Ly nhìn chấp pháp trưởng lão chắp tay nói: - Ta để bọn họ đi ra dò xét một phen. - Lôi trưởng lão, ngươi đi theo sắp xếp một chút đi. Chấp pháp trưởng lão phất tay nói, Thanh Loan Tộc là thám báo tốt nhất Thần Châu đại địa, không ai nghi ngờ điểm này. Đáng tiếc Dạ Tra không có đột phá Địa Tiên, nếu không cho dù Ma Thần Ma Tộc cũng giữ hắn lại được. Lục Ly đi theo Lôi trưởng lão ra ngoài, Khương Ỷ Linh và Dạ Lạc cảm thấy không khí trong đại điện bị đè nén, nên cũng đi ra theo, để lại Lục Nhân Hoàng tiếp chuyện một đám lão tiền bối. Lôi trưởng lão mang theo ba người Lục Ly đi ra ngoài, vừa đi ra ngoài đã có rất nhiều thần niệm quét tới, còn có rất nhiều người đi ra, nhìn đám người Lục Ly từ xa. Lục Ly bị năm vị Địa Tiên vây quanh, mặc cẩm bào, khí vũ hiên ngang, bên cạnh là Khương Ỷ Linh quyến rũ vô cùng bắt mắt. Khiến cho vô số người ước ao ghen tỵ, đương nhiên vẫn có rất nhiều công tử trẻ tuổi vô cùng sùng bái và một số tiểu thư xinh đẹp nhìn Lục Ly bằng ánh mắt nóng bỏng. - Ha ha! Lục Ly, ngươi bây giờ rất được hoan nghênh. Đột nhiên Khương Ỷ Linh tiến tới bên tai Lục Ly nhẹ nhàng nói: - Ngươi xem ánh mắt những tiểu thư kia nhìn ngươi đi, đều hận không thể nuốt ngươi vào đấy. Có lẽ ngươi ngoắc ngoắc đầu ngón tay, là các nàng sẽ chủ động đưa tới cửa. Khương Ỷ Linh tươi cười xinh đẹp, giọng điệu hết sức dịu dàng, Lục Ly lại cảm giác sau lưng có luồng gió lạnh thổi tới, hắn vội vàng nghiêm mặt nói: - Vi phu là hạng người như vậy sao? Nàng xem ta có liếc mắt bọn họ một cái không? Ta không phải là Dạ Lạc... Dạ Lạc đứng ở bên cạnh Lục Ly, lúc này đang quét mắt nhìn về phía những tiểu thư kia, nghe thấy Lục Ly nói như vậy... vẻ mặt lập tức trở nên lúng túng, ho khan mấy tiếng nói: - Lục Ly, ngươi nói cái gì vậy? Ngươi không phải người như vậy ư? Còn ta là người như vậy? Tâm tư của ta đối với Hồng Ngư thiên địa chứng giám!
Bình luận facebook