-
Chương 1146-1150
Chương 1146 Hoa chúc đêm 2
Còn có mấy vị công tử Bạch gia, Bạch Cô Bạch Vanh nữa, mặc dù trước kia Bạch gia chỉ là tiểu gia tộc, tứ đại gia tộc xâm phạm Bắc Mạc, rất nhiều tộc nhân Bạch gia đều bị chém giết. Nhưng hiện tại Bạch gia đã khác, hai tỷ muội Bạch Thu Tuyết gả cho Lục Ly, Bạch gia cũng vì vậy mà nước lên thì thuyền lên, có thể làm đám cưới với Bạch gia, chẳng khác nào buộc lại cùng Lục Ly. Đám người Bạch Cô Bạch Vanh một mực tu luyện ở Hỏa Ngục, cảnh giới cũng không tệ, đều có chiến lực Quân Hầu cảnh, tuổi cũng không lớn, tiền đồ không thể đong đếm. - Lục Ly, chúc mừng! Dạ Lạc mặc một bộ áo bào màu trắng, phong độ nhẹ nhàng, mỉm cười mời rượu Lục Ly, người sau cười nhạt nói: - Qua mấy tháng nữa chính là đám cưới của ngươi, sau này chúng ta chính là thân thích rồi. Dạ Lạc nhìn thoáng qua Lục Hồng Ngư ở cách đó không xa, gật đầu nói: - Đúng là thân thích rồi, nhưng đáng tiếc là... chênh lệch giữa ta và ngươi càng ngày càng xa, tiểu tử ngươi quá mức nghịch thiên, phụ thân ngươi chẳng qua là lực áp cha ta một đời, còn ngươi lại làm cho chúng ta cảm thấy tuyệt vọng! Lục Ly lắc đầu thở dài nói: - Không thể nói như vậy, ta vẫn còn là Quân Hầu cảnh, ngươi đã là Nhân Hoàng rồi, hẳn là ngươi trấn áp ta mới đúng. - Ha ha ha. Dạ Lạc giơ tay lên cho Lục Ly một quyền, sau đó cầm chén rượu đi ra, hôm nay Lục Ly là nhân vật chính người muốn tìm hắn quá nhiều. Quả nhiên, nơi xa có hai nữ tử đi tới, cầm đầu là một người mặc váy màu vàng, duyên dáng yêu kiều, hấp dẫn không ít thanh niên chú ý. Tử Liên Nhi đi đến trước mặt Lục Ly, trên mặt tươi cười rực rỡ, chỗ sâu trong đôi mắt lại che dấu vẻ thất lạc, nàng bưng chén rượu lên chúc mừng Lục Ly: - Lục Ly, chúc mừng! Lục Ly hơi gật đầu uống một ngụm, lúc này mới thở dài nói: - Liên nhi tiểu thư, đối với chuyện Tử gia các ngươi, ta rất áy náy, sau này cần ta hỗ trợ việc gì cứ nói. Bắc Mạc bị đánh hạ, đại gia tộc đều bị tàn sát không còn, Tử gia, Vũ gia, Bạch gia bị diệt tộc rồi. Cũng may các gia tộc có không ít công tử tiểu thư trẻ tuổi tiến vào Hỏa Ngục, nếu không sợ là Tử gia, Vũ gia không cách nào quật khởi rồi. Tử Liên Nhi mấp máy miệng, nhưng không có nói gì, xoay người rời đi. Nàng rất rõ ràng, năm đó nàng không có nắm chắc cơ hội, hiện tại nói cái gì cũng đã muộn, lúc này Lục Ly không phải là nàng có thể với tới. Không ngừng có người tìm Lục Ly mời rượu, từ giữa trưa uống đến đến tối, tuy tửu lượng Lục Ly không tệ, nhưng cũng uống đến say khướt. Đến giữa đêm, Lục Linh bảo Lục Ly đi xuống. Hắn theo mọi người một ngày, còn ba cô dâu thì ở trong phòng cưới chờ mòn con mắt. Bên trong thành có Lục Linh và mười mấy tên hồn nô Địa Tiên quản chế, tân khách có Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng chiêu đãi, Lục Ly dứt khoát mặc kệ, say khướt đi đến hậu viện. Thế nhưng lúc ở bên ngoài ba cái biệt viện, Lục Ly có một chút khó xử. Ba vị kiều thê, hắn nên đi đến chỗ người nào trước? Đi bên này nhất định bên kia có ý kiến, qua bên kia thì bên này lại có ý kiến... Trầm ngâm chốc lát, Lục Ly vào trong sân phòng Khương Ỷ Linh, dù sao Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương bên kia là hai tỷ muội, lại nói lần này thiệt thòi Khương Ỷ Linh. Đi vào trong sân, hai người thị nữ ở ngoài cửa đứng yên, sau khi thấy Lục Ly đi vào, vội vàng cúi người hành lễ nói: - Thiếu gia. Lục Ly phất tay, để thị nữ đi xuống, mặt đầy tửu khí đi vào trong phòng. Bên trong nến đỏ chập chờn, khắp nơi đều dán đầy chữ hỷ, một cô gái ngồi ở trên giường, đầu đội khăn voan màu hồng, tựa như một nụ hoa sắp nở, vô cùng mê người. - Hì hì. Khương Ỷ Linh chủ động vén khăn voan lên, liếc Lục Ly một cái, nói: - Coi như ngươi có một ít lương tâm, tới gặp ta trước. Thế nhưng tối nay ngươi vẫn nên đi đến chỗ hai vị muội muội đi, chúng ta đều là lão phu lão thê rồi, cũng không cần phải động phòng nữa. Ở những thời điểm mấu chốt Khương Ỷ Linh đều rất hiểu chuyện, đây cũng là điểm Lục Ly ưa thích nàng, rất có lòng dạ vợ cả, mặc dù có đôi khi có một ít nghịch ngợm gây sự, nhưng cũng rất chú ý trừng mực. - Đêm dài từ từ, gấp cái gì? Lục Ly đặt mông ngồi ở trên mặt giường lớn, nhìn Khương Ỷ Linh đỏ bừng mặt, đặc biệt là bờ môi hồng như liệt diễm kia, hắn nhìn ngơ ngẩn một lát nói: - Ỷ Linh, nàng thật đẹp. - Hì hì. Khương Ỷ Linh như một con xà nữ không xương chui vào trong ngực Lục Ly, chớp chớp con ngươi giảo hoạt nói: - Thật muốn cùng ta một lần trước sao? Ngươi không sợ bị ta ép khô à, đợi lát nữa đi đến chỗ hai vị muội muội không có biện pháp báo cáo kết quả? - Ha ha ha. Lục Ly cười lớn, một tay ôm ngang Khương Ỷ Linh, ném lên trên giường, sau đó nhào tới như hổ đói xuống núi, ngạo nghễ không sợ nói: - Khương tộc vương, đừng tưởng rằng ngươi là Địa Tiên thì giỏi lắm. Bổn Quân Hầu vẫn có thể đánh ngươi tơi bời, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ. - Phải không? Đôi mắt hồ ly của Khương Ỷ Linh híp lại, môi hồng như liệt diễm mấp máy, biểu cảm cực kỳ chọc người, tươi cười nói: - Vậy bổn vương phải lĩnh hội thần công của Lục công tử thật tốt mới được. Ta chỉ sợ lát nữa ngươi ngay cả sức lực bước đi cũng không có, lạnh nhạt hai vị muội muội... Từ trong phòng Khương Ỷ Linh đi ra, đã là hơn một canh giờ sau, mặc dù Lục Ly không đến nỗi hai chân nhũn ra, nhưng bị Khương Ỷ Linh chơi đùa đến mơ hồ. Hắn ra khỏi tiểu viện, đi tới chỗ Bạch Thu Tuyết, cả người lại trở nên kích động lên. Hắn và Bạch Thu Tuyết chỉ mới hoan hảo một lần, lần đó còn là dưới tình huống hắn không thể động đậy, giống như là bị Bạch Thu Tuyết cưỡng ép vậy... Lục Ly nhẹ nhàng đến bên ngoài phòng, Lục Ly phất tay để hai thị nữ muốn hành lễ đi xuống, bước nhẹ vào bên trong phòng. Lục Ly ở cửa phòng, đột nhiên nghe thấy bên trong có thanh âm, lập tức dừng bước lại, cẩn thận lắng nghe, phát hiện là Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết đang nói chuyện. - Tỷ, tỷ nói lúc nào tên đại phôi đản Lục Ly kia sẽ trở lại vậy? - Tỷ, nếu không ta đi về trước nhé? Đợi lát nữa bị tên đại phôi đản kia chặn cửa sẽ không tốt...
Chương 1147 Phong cảnh như vẽ
- Được rồi, ta sợ, hay là tỷ ở lại nơi này đi. Tỷ... Tỷ nói chuyện đó có đau nhức hay không, ta nghe nói vô cùng đau, rất đáng sợ. - Tỷ, không phải năm đó tỷ và đại phôi đản đã làm qua sao? Rốt cuộc loại chuyện đó vui vẻ hay là đau khổ? Hay là... Buổi tối để đại phôi đản với tỷ, một mình ta đi ngủ trước? “...” Thoạt nhìn là hai người đang nói chuyện, nhưng thật ra là một mình Bạch Hạ Sương không ngừng nói líu ríu. Bạch Thu Tuyết thì ở một bên lắc đầu cười khổ, thỉnh thoảng trên mặt đẹp sẽ xuất hiện màu đỏ ửng, mặc dù nàng và Lục Ly đã hoan hảo qua một lần, nhưng vẫn là thiếu nữ đơn thuần như cũ, nói đến chuyện đó sẽ xấu hổ. Bạch Hạ Sương dạo bước ở trong phòng, thỉnh thoảng nói thầm mấy tiếng, Lục Ly ở sau cửa phòng nghe được. Tự nhiên hô hấp trở nên dồn dập vài phần, bị Bạch Thu Tuyết lập tức dò xét được: - Người nào? Hai đạo thần niệm quét ra, phát hiện là Lục Ly, hai người đều hơi thở phào nhẹ nhõm. Sau đó mặt hai người đều tự động trở nên ửng hồng, Bạch Hạ Sương mắc cỡ không ngóc đầu lên được, thấy Lục Ly đi tới chuẩn bị cuống quít chạy ra phía ngoài. - Sương nhi, nàng đi đâu vậy? Lục Ly kéo Bạch Hạ Sương lại, nếu Bạch Hạ Sương đã chủ động đi đến bên này, làm sao hắn có thể bỏ qua nàng? Chạy tới chạy lui phiền toái, không bằng cùng nhau giải quyết. Nghĩ đến bộ dạng hai tỷ muội ở trên giường, cả người Lục Ly đều kích động đến phát run. - Ta, ta đi về. Bạch Hạ Sương hoàn toàn luống cuống, nhìn ánh mắt Lục Ly nóng rực, cánh tay giãy dụa muốn tránh thoát, trở lại tiểu viện của mình. - Trở về làm gì? Lục Ly mỉm cười nói: - Trở về mà nói... Đợi lát nữa ta lại phải đi qua tìm nàng. Nàng đã tới, vậy ba người chúng ta cùng uống một chén, tán gẫu mấy câu là được. Nghe Lục Ly nói như thế, Bạch Hạ Sương suy nghĩ hay là ở lại. Nàng hơi sợ một mình đối mặt Lục Ly, lúc này có tỷ tỷ ở đây, Lục Ly lại nói chẳng qua là uống rượu tán gẫu, dĩ nhiên an tâm không ít. Bạch Thu Tuyết liếc mắt trừng Lục Ly một cái, nàng nhìn ra quỷ kế của Lục Ly, thế nhưng nàng chỉ đỏ mặt ngược lại không nói gì, Lục Ly bảo thị nữ đưa lên một bàn rượu và thức ăn. - Nào, hai vị phu nhân, ta kính các nàng một chén! Lục Ly cầm lấy cánh tay hai người, để các nàng ngồi xuống cạnh bàn, rót đầy chén rượu, nét mặt trang nghiêm nói: - Hai vị phu nhân, những năm này các nàng cực khổ, để các nàng chịu tủi hờn rồi, nhất định sau này Lục mỗ sẽ bù đắp thật tốt cho các nàng. Lục Ly ăn nói nghiêm chỉnh, biểu cảm nghiêm túc, nhất thời khiến Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương giật mình, cuống quít bưng chén rượu lên. Lục Ly một ngụm uống xong, ánh mắt sáng quắc nhìn hai người, hai người chỉ có thể uống cạn. - Hai vị phu nhân rộng lượng! Lục Ly lại rót đầy cho hai người lần nữa, ánh mắt nhìn Bạch Thu Tuyết nói: - Thu tuyết, những năm qua để nàng trong băng phòng chịu khổ, ta kính nàng một chén. Bạch Thu Tuyết hé miệng cười một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười uống một ngụm cạn sạch, sau đó Lục Ly lại nhìn sang Bạch Hạ Sương nói: - Sương nhi cũng cực khổ rồi, một mình ở Ngọc Long Tuyết Sơn, lẻ loi hiu quạnh, nào ta kính nàng. Trong lúc nói chuyện, vài chén rượu đã đi xuống bụng, hai tỷ muội không có năng lực uống giống Khương Ỷ Linh, vài chén rượu đi xuống mặt lập tức đỏ lên, ánh mắt mê ly, thấy vậy tim Lục Ly đập thình thịch. - Bắt đầu từ hôm nay, hai vị phu nhân đã gả cho Lục Ly ta rồi, hi vọng sau này chúng ta có thể đồng cam cộng khổ, cùng nhau cố gắng, xây dựng nhà của chúng ta thật tốt. Nếu như vi phu có chỗ nào không tốt, hi vọng sau này hai vị phu nhân thông cảm nhiều hơn. Nào, hai vị phu nhân, ta lại kính các nàng... - Nhà ta chỉ có mình ta là con trai, cho nên sự tình sinh sôi hậu đại, phải hi vọng hai vị phu nhân tận tâm tận lực nhiều hơn, nào, uống cạn chén này! “...” Thái độ Lục Ly khác thường, nét mặt trang trọng, miệng đầy lời quan cách, khiến Bạch Hạ Sương giật mình. Bạch Hạ Sương tâm tư đơn thuần, đâu nghĩ được nhiều như vậy, trong khoảng thời gian ngắn bị Lục Ly rót cho mười mấy chén. - Khúc khích. Bạch Thu Tuyết ở một bên nghe thấy buồn cười, nàng thông minh như vậy có thể không biết mưu đồ của Lục Ly sao. Thế nhưng tối nay là ngày vui, tâm tình nàng rất không tệ, nên không có nói toạc ra quỷ kế của Lục Ly. Sau khi uống xong mười mấy chén, Bạch Hạ Sương có một chút say rồi, mí mắt nặng nề, rất nhanh đã dựa vào bàn ngủ thiếp đi. - Thành công! Lục Ly vui mừng, chuốc say Bạch Hạ Sương thì chuyện tốt tối nay mới có thể thành, ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch Thu Tuyết nói: - Thu Tuyết, Sương nhi say rồi, đỡ nàng lên giường đi. Bạch Thu Tuyết không động tới, nhu tình vạn chủng nhìn chăm chú Lục Ly nói: - Lục lang, ngươi ôm Sương nhi lên giường đi, ta đi sang một gian phòng khác nghỉ ngơi. Ngươi... Phải đối đãi thật tốt với Sương nhi, phải bảo vệ nàng. Lục Ly vất vả lắm mới bố trí tốt bố cục, làm sao có thể để Bạch Thu Tuyết chạy đi? Hắn nhếch miệng cười một tiếng, đứng dậy trực tiếp ôm lấy Bạch Thu Tuyết, mang nàng đến trên giường. Nhìn bộ mặt thiếu tự nhiên khó nhịn của Bạch Thu Tuyết, hắn nhếch miệng cười một tiếng, nói: - Muốn chạy? Đâu có dễ dàng như vậy! Tiếp theo Lục Ly lại ôm lấy Bạch Hạ Sương, thế nhưng lại để cho nàng ngủ ở bên trong, đắp kín mền cho nàng. Đêm dài từ từ, giờ khắc này không vội được... - Lục lang, tắt đèn đi. Bạch Thu Tuyết tự biết không cách nào thoát khỏi ma trảo của Lục Ly, chỉ có thể đỏ mặt nhìn Lục Ly nói. Lục Ly lại lắc đầu nói: - Nàng là phong cảnh đẹp nhất trên đời này, cảnh đẹp như thế tự nhiên phải thưởng thức thật tốt, nếu không đó chính là phí của trời. Bạch Thu Tuyết còn muốn nói gì nữa, thân thể Lục Ly đã cúi xuống, miệng rộng mút lấy đôi môi hồng của Bạch Thu Tuyết. Đồng thời một cánh tay nhẹ nhàng kéo đai lưng của nàng, không khí trong phòng nhất thời trở nên mập mờ... Dưới ánh nến, mỹ nhân trong ngực như ngọc, trên mặt đẹp lộ ra một vòng thẹn thùng cùng vui thích, để người ta nhìn thấy thần hồn điên đảo.
Chương 1148 Ý chí chiến đấu sục sôi 1
Giường lớn bắt đầu lay động, hai người hợp làm một thể. Hai người đều quên hết tất cả, quên mất bên cạnh còn có Bạch Hạ Sương đang ngủ, yên lặng ở trong cảnh đẹp nguyên thủy nhất. - Vù vù. Bạch Hạ Sương bất tri bất giác tỉnh lại, nàng không thể không tỉnh, toàn thân đều truyền đến một luồng cảm giác kỳ lạ, thân thể mềm mại trở nên tê dại, ngươi bảo nàng làm sao có thể ngủ say? Hai tỷ muội là song sinh, tâm linh cảm ứng đặc biệt mạnh mẽ, Lục Ly và Bạch Thu Tuyết vui thích, Bạch Hạ Sương cảm động lây... Mặc dù tâm tư nàng đơn thuần, không hoàn toàn hiểu chuyện nam nữ. Nhưng nghe được âm thanh yêu kiều của Bạch Thu Tuyết và hơi thở hơi có chút dồn dập của Lục Ly, bắp thịt toàn thân nàng đều căng cứng. Bởi vì sợ và khẩn trương, nên hô hấp của nàng không thể tránh khỏi có chút dồn dập, ngực phập phồng lên xuống, trông rất đẹp mắt. - Hắc hắc. Lục Ly nhận ra Bạch Hạ Sương tỉnh lại nhưng không vạch trần, ước chừng qua hơn nửa canh giờ, đợi Bạch Thu Tuyết liên tục giơ cờ hàng đầu hàng, ánh mắt của hắn mới quăng qua Bạch Hạ Sương nói: - Sương nhi, quan sát lâu như vậy, đã học được một chút kinh nghiệm chưa? Không bằng để vi phu dạy nàng đi? - Á. Bạch Hạ Sương giật bắn lên như một con tiểu bạch thỏ, chỉ muốn chạy ra khỏi gian phòng, thoát khỏi ma trảo của Lục Ly. Nào biết bàn tay to của Lục Ly đã vươn ra, chính xác bắt được đai lưng ngang hông nàng, dùng sức giật một cái, nửa thân thể Bạch Hạ Sương liền lộ ra giữa không trung. - Ha ha ha. Lục Ly cười lớn lên, như một lão ma nhìn chằm chằm Bạch Hạ Sương nói: - Tiểu mỹ nhân, lên giường lớn của ta còn muốn chạy trốn? Không có cửa đâu! Bạch Hạ Sương bị ném lên trên giường lớn, rất nhanh trong phòng lại vang lên âm thanh kiều diễm mập mờ, hai tỷ muội yêu kiều hơn so với hoa, phong cảnh trên giường lớn như vẽ, đẹp không sao tả xiết... … Thần Khải Thành náo nhiệt tận mấy ngày, các tân khách mới dồn dập tản đi. Gần đây các đại gia tộc và Thí Ma Điện đều rất an tĩnh, không ai dám tìm đến gây chuyện, khiến đám người Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng, Lục Linh thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng nếu nhị điện chủ đã tới đám cưới lấy lòng, chắc chắn sẽ không vẽ rắn thêm chân, có lẽ tình huống bên trong Thí Ma chiến trường cũng rất ác liệt rồi. Thật ra Lục Ly cũng không nghĩ tới chuyện đi qua Thí Ma chiến trường hỗ trợ, Bắc Mạc, Vân Châu, U Châu, Hoang Giới, Hỏa Ngục còn một đống lớn chuyện cần phải xử lý. Cộng thêm chuyện con cháu Lục gia Khương gia cần vào Hỏa Ngục, bố trí các kiểu, tự nhiên hắn không có thời gian đi quan tâm sự tình Thí Ma Điện. Còn có Cơ Mộng Điềm Cơ Mộng Dao và một đám con cháu trẻ tuổi Luân Hồi Cung chạy trốn nữa, Lục Ly hết sức kiêng kị Cơ Mộng Điềm. Nếu như điều tra được hắn trốn ở đâu mà nói... Nhất định phải kích sát, nhổ cỏ tận gốc. An nhàn ở Thần Khải Sơn mấy ngày, Lục Ly hưởng hết tề nhân chi phúc, ba vị kiều thê xinh đẹp như hoa, dịu dàng như thủy. Khiến hắn quên hết phân tranh ngoại giới, quên mất uy hiếp đến từ cửu giới, chỉ muốn thời gian dừng lại ở lúc đó. Ngày thứ năm, Lục Linh tìm được Lục Ly, cắt đứt cuộc sống gia đình an nhàn của hắn. Lục Linh quyết định trở về Hoang Giới, bên kia quá nhiều sự tình, mặc dù phái đám người Đồ Nghịch Hồ Lang trở về, nhưng có rất nhiều chuyện cần Lục Linh đi chủ trì. Tự nhiên Lục Ly không yên lòng để Lục Linh trở về một mình, cho dù phái mấy cái hồn nô Địa Tiên bảo hộ cũng không yên lòng, ngộ nhỡ nhị điện chủ tập kích bắt Lục Linh lại thì sao? Lục Ly và Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương thương nghị một phen, cuối cùng Lục Chính Dương hạ lệnh, để ba người Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, Lục Linh mang theo một đám tộc nhân trẻ tuổi và con cháu, truyền tống đến Hỏa Ngục. Về phần hắn và ngũ thái công thì tiếp tục ở lại giữ Thần Khải Thành, hắn cũng không sợ nhị điện chủ đối phó hắn. Bởi vì quyền thế chấp pháp trưởng lão ở Thí Ma Điện gần với nhị điện chủ, có thể tùy thời đột phá Hóa Thần, nhất định nhị điện chủ có chỗ băn khoăn. Hơn nữa, chỉ cần Lục Ly không chết, nhị điện chủ dám đối phó Lục gia, sẽ chỉ dẫn đến ngọc đá cùng vỡ. Lục Chính Dương không nguyện ý đi, thì Lục Ly cũng không có biện pháp, thế nhưng, có lẽ nhị điện chủ cũng không ngu xuẩn như vậy. Tứ tộc tiếp cận, lúc này vị trí điện chủ của hắn còn tràn ngập nguy cơ, chắc chắn sẽ không chủ động khiêu khích. Lục Ly phải người đi Linh Lung Thành, thỉnh cầu Khương Vô Ngã dẫn người cùng đi xem xét Hỏa Ngục một chút. Nếu như cảm thấy được, thì dời một bộ phận con cháu Khương gia đến, giữ lại mồi lửa. Khương Vô Ngã rất sảng khoái, lập tức mang theo mấy vị trưởng lão Khương gia tới Thần Khải Thành. Lục Ly dẫn đầu nhóm, mang theo mười mấy vị con cháu trẻ tuổi của Lục gia đi Hỏa Ngục, đem bọn họ chui vào trong Thiên Tà Châu. Hắn để lại ba tên hồn nô Địa Tiên ở Thần Khải Thành, còn lại mang đi toàn bộ. Nhóm người trực tiếp ngồi trên siêu cấp truyền tống trận đi Vạn Phật Thành, Đại Phật Tự đã bí mật xây dựng một cái truyền tống trận cỡ lớn, nối liền Vân Châu Vân Thủy Thành, từ nơi này đi Hoang Giới rất nhanh. Đến Vạn Phật Thành, Tru Tà và Bát Nhã tự mình ra nghênh đón, Lục Ly cùng Lục Nhân Hoàng, Khương Ỷ Linh đi bái tạ lão phương trượng. Bát Nhã muốn đi theo Lục Ly đến Hoang Giới du ngoạn, lão phương trượng không có phản đối, thật ra Lục Ly rất ưa thích tiểu ni cô này, nên để Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương mang theo nàng đi chơi. Nhóm người tiếp tục truyền tống tới Vân Thủy Thành. Đồ Nghịch đã sớm trở lại, ngày đó Vân Thủy Thành bị đồ thành, trải qua một đoạn thời gian như vậy, mới khôi phục được một ít nguyên khí, truyền tống trận cũng không có bị hoàn toàn hủy diệt, nếu không sửa chữa lại sẽ phiền toái. Lần này mọi người không có ngừng lại, từ Vân Thủy Thành truyền tống đến cửa vào Hoang Giới. Lục Ly để lại đây năm tên hồn nô Địa Tiên trấn thủ, hơn nữa bố trí rất nhiều thám báo. Nơi này là lối vào duy nhất của Hoang Giới, ngộ nhỡ bị hủy diệt rồi, bọn họ sẽ rất khó trở lại Đấu Thiên Giới. Tiến vào Hoang Giới, mọi người một đường truyền tống tới Thiên Huyễn Thành
Chương 1149 Ý chí chiến đấu sục sôi 2
Kha Mang dẫn theo một nhóm người ở trong thành nghênh đón, bên trong Thiên Huyễn Thành còn xây dựng vài toà biệt viện mới tinh, cấp cho Lục Ly và khách nhân tiến vào ở. Thiên Huyễn Thành được mở rộng hơn gấp mấy lần, có rất nhiều đại tộc di dời vào đây, toàn bộ tộc nhân Thái Thản Tộc di chuyển tới sơn mạch gần đó, mơ hồ có cảm giác biến nơi đây thành trung tâm Hoang Giới. Sắp xếp mọi người xong, Khương Vô Ngã không nhịn được, cùng Lục Nhân Hoàng, Khương Ỷ Linh, Lục Ly, Lục Linh và các trưởng lão Khương gia tiến vào Hỏa Ngục. - Thiên địa huyền khí thật nồng nặc. Vừa tiến vào, Khương Vô Ngã đã lập tức phát hiện sự khác biệt, ít nhất thiên địa huyền khí nơi đây nồng nặc gấp mấy lần so với Trung Châu, mặc dù nhiệt độ ở đây tương đối cao, nhưng đối với võ giả mà nói vẫn có thể chịu được. Lục Ly cười nhạt trả lời: - Trong Hỏa Ngục, thứ kỳ diệu nhất không phải là thiên địa huyền khí. Mà là tốc độ cảm ngộ áo nghĩa, tỷ, ngươi nói một chút trong khoảng thời gian này người của chúng ta đột phá như nào rồi. Lục Linh có một chút kiêu ngạo nói: - Thời gian mấy năm này, chúng ta có chín người đột phá Nhân Hoàng ở Hỏa Ngục. Hơn ba trăm người đột phá Quân Hầu cảnh, trong hơn ba trăm Quân Hầu cảnh này, có một nửa cảm ngộ áo nghĩa mạnh yếu khác nhau. - Hả... Lần này, cho dù là Lục Nhân Hoàng cũng có chút lay động rồi, sắc mặt đám người Khương Vô Ngã lại càng là kinh hãi. Thần niệm quét tới các doanh trại trong đại bản doanh, dò xét thấy bên trong có rất nhiều chủng tộc viễn cổ trẻ tuổi, nhưng cũng đã đạt tới Quân Hầu cảnh. Bên trong còn có rất nhiều nhân tộc, hẳn là con cháu cácđại gia tộc ở Bắc Mạc, Vân Châu, U Châu. Độ tuổi này có thể đột phá Quân Hầu cảnh cũng tính là không tệ, ở Trung Châu chỉ có con cháu siêu cấp đại gia tộc mới có cái tư chất này, chứ đừng nói có một nửa đã cảm ngộ được áo nghĩa rồi. Có một số trưởng lão Khương gia dường như không tin, Lục Ly liếc mắt nhìn Minh Vũ một cái, thân thể người sau chợt lóe lên, đi vào bên trong các doanh trại, rất nhanh mang ra từng đám hậu bối trẻ tuổi. - Phóng thích áo nghĩa các ngươi cảm ngộ được ra! Minh Vũ vung tay lên, đám hậu bối trẻ tuổi nhất thời khẩn trương, bắt đầu phóng thích áo nghĩa mà mình cảm ngộ được, đương nhiên không dám toàn lực phóng thích, chỉ có thể biểu lộ sơ sơ một phen. Một tiểu cô nương Tử gia đánh một chưởng lên mặt đất, mặt đất lập tức chấn động tầng tầng lớp lớp, bức xạ ra xa. Một công tử Đồ gia toàn thân toát ra hỏa diễm, ngưng tụ ra từng con hỏa nha... Một hậu bối chủng tộc viễn cổ ngưng tụ ra từng đám hỏa thuẫn to lớn, xoay tròn vây quanh thân thể, trông rất đẹp mắt... Một tên tộc nhân Thanh Loan Tộc phóng thích ra đầy trời hỏa tinh, những hỏa tinh kia bay múa đầy trời như hoả liên hoa, nhiệt độ bên trong lại vô cùng nóng bỏng... Minh Vũ mang ra mấy chục người trẻ tuổi, tất cả đều không vượt qua ba mươi tuổi, nhưng toàn bộ lại đột phá Quân Hầu cảnh, tư chất rất là không tệ, huống chi đều cảm ngộ áo nghĩa. - Không tệ. Khương Vô Ngã hơi gật đầu, thực ra cảnh giới dễ tu luyện, còn áo nghĩa khó cảm ngộ nhất. Quả nhiên Hỏa Ngục như lời Lục Ly Lục Linh nói, là vô thượng bảo địa. - Hỏa Mộc Thổ Thủy Kim, Băng Phong Ám Hồn Lôi! Lục Nhân Hoàng phấn chấn không ngớt, mấy chục người đi ra đều có cảm ngộ áo nghĩa hỏa hệ, nói như vậy đi Mộc Ngục sẽ càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa mộc hệ, đi Thổ Ngục càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa thổ hệ? Cứ tính toán như vậy, đi Băng Ngục sẽ càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa băng hệ rồi. Hiện tại áo nghĩa mạnh nhất của Lục Nhân Hoàng chính là áo nghĩa băng hệ cảm ngộ hàn băng thâm uyên, là một cái áo nghĩa bát phẩm. Nghĩ tới đây, chiến ý của Lục Nhân Hoàng nhất thời sục sôi, hận không thể lập tức đi xông xáo Băng Ngục, cảm ngộ áo nghĩa băng hệ vô thượng, cuối cùng dung hợp thành áo nghĩa cửu phẩm. - Lôi Ngục. Đợi sau khi cảm ngộ ra áo nghĩa cửu phẩm, là có thể xung kích Hóa Thần chi cảnh, cuối cùng xông qua Lôi Ngục, Vũ Hóa phi thăng, đi Thần Giới tìm kiếm Đấu Thiên Đại Đế. - Hưu. Bay một vòng trong Hỏa Ngục, diện tích ở đây vô biên, khiến đám người Khương Vô Ngã bị doạ sợ. Hơn nữa bên trong còn có rất nhiều linh tài, mặc dù bị đám người Lục Linh thu nhặt một phen, nhưng qua một đoạn thời gian, rất nhiều địa phương lại bắt đầu sản sinh linh tài mới. Thiên địa huyền khí nơi đây nồng nặc, có thể liên tục không ngừng thai nghén ra linh tài. Sau khi biết được Hỏa Ngục không nhỏ hơn Đấu Thiên Giới bao nhiêu, tim đám người Khương Vô Ngã liền đập thình thịch rồi. Sau khi suy nghĩ một vòng, hầu như không có gì để do dự nữa, Khương Vô Ngã lập tức quyết định đưa một nửa con cháu trẻ tuổi trong gia tộc dời tới đây. Mặt khác, một ít Quân Hầu cảnh trẻ tuổi trong gia tộc cũng dời tới đây, nếu quả thật như lời Lục Ly nói, con cháu Khương gia ngủ đông mấy chục năm ở đây, rất nhanh sẽ có thể quật khởi. Lục Nhân Hoàng tương đối tâm động, quyết định mang phần lớn con cháu Lục gia dời đi vào, bảo địa như thế không quý trọng, vậy sẽ bị thiên khiển. Sau khi trở lại Hoang Giới, Lục Ly và Lục Linh bận rối rít. Đầu tiên là phái người đi dò xét chung quanh Hoang Giới, tìm kiếm các lối đi khác. Lối đi Bắc Mạc đã bị phá hủy, hiện chỉ còn một lối đi, ngộ nhỡ cái thông đạo này cũng bị hủy diệt, vậy bọn họ sẽ không có cơ hội trở lại Đấu Thiên Giới. Đồng thời Lục Ly chuẩn bị xây dựng một tòa đại thành ở cửa vào U Châu Hoang Giới, bố trí đại trận hộ thành, hơn nữa còn bố trí hai cái. Cho dù nhị điện chủ dẫn người tấn công, cũng có thể chống đỡ chốc lát, cho bọn hắn thời gian đi ra. Vô số võ giả được triệu tập, Kha Mang là chủ lực bố trí cấm chế, Thiên Huyễn Tộc không chỉ có ảo cảnh, còn có sát trận. Bố trí một hai cái sát trận và ảo trận mạnh mẽ ở cửa vào Hoang Giới, lực phòng ngự sẽ tăng lên nhiều. Đồng thời... Lục Ly còn chuẩn bị xây dựng hai cái siêu cấp truyền tống trận ở bên ngoài thành trì, trực tiếp liên thông Linh Lung Thành và Thần Khải Thành, như vậy hai thành gặp tấn công, bọn họ cũng có thể lập tức tới trợ giúp.
Chương 1150 Làm lấy viện thủ
Lục Ly còn phái người đại tu thành trì ở bên trong Hỏa Ngục, dù sao nhiều người vào như vậy, không có khả năng luôn luôn tu luyện. Xây dựng mấy cái thành trì ở bên trong, cũng có thể để người ta làm việc và nghỉ ngơi hợp lý, an tâm ở lại. Lục Ly để Lãnh Vô Hinh mang theo một ít thám báo đi đến thông thiên sơn cửa vào Mộc Ngục, ẩn nấp ở nơi đó, ngộ nhỡ phía trên có võ giả đi xuống, có thể báo động trước. Lục Linh để con cháu các gia tộc còn sót lại ở Vân Châu U Châu Bắc Mạc dời vào Hoang Giới. Ví như con cháu gia tộc Hồ Lang, Đồ Nghịch đã sớm đi vào, tập trung phát triển ở bên trong Hỏa Ngục. Đám người Khương Vô Ngã đi trở về, bắt đầu sắp xếp con cháu gia tộc dời đi, hơn nữa xây dựng siêu cấp truyền tống trận. Lục Nhân Hoàng tự mình trở về Thần Khải Thành, thuyết phục Lục Chính Dương. Lục Chính Dương tương đối cổ hủ, nếu như không phải hắn tự mình trở về nói chuyện, chắc chắn sẽ không đáp ứng. Lục Linh tung ra vô số thám báo, quản chế toàn bộ Thần Châu đại địa. Nếu như bị phát hiện, thì cứ nói thẳng là người của Lục Ly, gia tộc kia dám giết sao? Khương Ỷ Linh, Bạch Thu Tuyết tiến vào Hỏa Ngục bắt đầu tiềm tu, hơn nữa Khương Ỷ Linh mới đột phá Địa Tiên không bao lâu, cần ổn định cảnh giới. Lục Ly cũng tiến vào Hỏa Ngục, giao sự tình cho Lục Linh, hắn chuẩn bị xung kích Nhân Hoàng cảnh. Nếu như đột phá Nhân Hoàng là hắn có thể luyện hóa tầng phong ấn thứ hai của Thiên Tà Châu, đến lúc đó nhất định có thể đạt được thần thông mới. Xung kích Nhân Hoàng thứ nhất cần cảnh giới, thứ hai cần Hồn Đàm đạt đến cường độ nhất định, thứ ba cần linh tài, một điểm quan trọng nhất là cần cảm ngộ áo nghĩa mạnh mẽ! Hai người Tử Hoàn Kiều và Vũ Hóa Thần xung kích nhiều lần, đều là bởi vì không cảm ngộ được áo nghĩa mạnh mẽ mà thất bại. Minh Vũ một lần xung kích Nhân Hoàng thành công, là bởi vì hắn cảm ngộ được áo nghĩa thất phẩm, không gian phong ấn. Cho nên cảm ngộ áo nghĩa mạnh mẽ, đối với xung kích Nhân Hoàng vô cùng quan trọng. Lục Ly cảm ngộ ra rất nhiều áo nghĩa, nhưng không có áo nghĩa thượng đẳng, cho nên hắn cũng không có nắm chắc. Thế nhưng hắn ở trong Thiên Tàn Cốc cảm ngộ được một bộ lộ tuyến, hắn cảm giác bộ lộ tuyến này huyền diệu không gì sánh được, nếu như có thể cảm ngộ thêm một bước nữa, rất có thể sẽ cảm ngộ ra một loại áo nghĩa mạnh mẽ. Trong đại bản doanh xây dựng một tòa pháo đài xa hoa, đám người Lục Ly Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết ở trong này. Bên ngoài có hộ vệ, bên trong có thị nữ, người bình thường không cho phép đi vào. Bạch Thu Tuyết là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, cũng chuẩn bị xung kích Nhân Hoàng cảnh. Bạch Hạ Sương tương đối mải chơi, cảnh giới không bằng Bạch Thu Tuyết, chỉ có Quân Hầu cảnh trung kỳ, Lục Ly thấy nàng không thích tu luyện, dứt khoát để nàng mang theo Tiểu Bạch, phụng bồi Bát Nhã đi chung quanh Hoang Giới du ngoạn. Có hai tên hồn nô Địa Tiên đi theo, sẽ bảo đảm an toàn. Sau khi Lục Linh sắp xếp xong sự tình, dưới tình huống bình thường sẽ ở lại trong tòa thành này tu luyện. Hôn lễ của Minh Vũ và Lục Phi Tuyết đã định ra, là ngay sau đám cưới của Lục Hồng Ngư và Dạ Lạc mấy ngày, để tránh cho đám người Lục Ly chạy tới chạy lui. Rất nhanh, thành trì ở cửa vào U Châu Hoang Giới đã kiến tạo xong, đám người Đồ Nghịch Hồ Lang triệu tập rất nhiều người xây thành, thành trì cũng không lớn, nhưng lực phòng ngự lại siêu mạnh. Kha Mang và các trưởng lão Thiên Huyễn Tộc triệu tập vô số tài liệu đi qua, kiến tạo hai tầng đại trận bảo hộ thành, bên ngoài còn bố trí một cái ảo trận và một cái sát trận. Nếu như là Địa Tiên phổ thông đột kích, muốn phá vỡ toàn bộ đại trận ít nhất cũng phải cả tháng thời gian. Cho dù nhị điện chủ đích thân đến, muốn phá vỡ đại trận mà không có một hai ngày thời gian cũng không có khả năng, Kha Mang hết sức tự tin, dù sao thứ hắn bố trí cũng là thượng cổ sát trận. Sau khi có được tin tức, Lục Ly hoàn toàn an tâm, để Hồ Lang mang theo năm tên hồn nô Địa Tiên trấn thủ bên ngoài đại thành, tòa thành trì kia được gọi là Vân U Thành. Siêu cấp truyền tống trận bắt đầu kiến tạo rồi, Kha Mang tinh thông các loại trận pháp, siêu cấp truyền tống trận cũng có thể xây dựng, chẳng qua là trước kia không có những tài liệu này mà thôi. Một tháng sau, đại thành và hai cái siêu cấp truyền tống trận đã được xây xong. Con cháu Khương gia và Lục gia bắt đầu truyền tống tới đây, Minh Vũ mang những người này sắp xếp vào bên trong Hỏa Ngục. Bên trong Hỏa Ngục xây dựng hai tòa thành nhỏ, trong những thành trì này có thể tùy tiện ở vài chục vạn người. Các loại vật chất được triệu tập từ bên trong Hoang Giới vào, trong thành còn xây dựng đại trận ngăn cách nhiệt độ cao, ở trong thành và ngoài thành không có khác biệt lớn. Bên này và Linh Lung Thành bên kia có siêu cấp truyền tống trận, Lục Ly có thể để ý Bắc Mạc rồi. Thế nhưng các đại gia tộc Bắc Mạc đều bị huỷ diệt, Lục Linh chỉ có thể để cho Yên phu nhân dẫn người trở về trùng kiến Linh Đế Thành, lựa chọn mấy đứa trẻ có thiên tư tốt đưa tới Hỏa Ngục, hơn nữa còn đưa đến rất nhiều linh tài, trợ giúp các đại gia tộc Bắc Mạc khôi phục nguyên khí... Trong khoảng thời gian này Trung Châu rất bình tĩnh, Lục Ly không có gây chuyện, cường giả các đại gia tộc còn lại đều tiến vào Thí Ma chiến trường, nên càng không dám gây sự. Đã tìm được Cơ Mộng Điềm Cơ Mộng Dao và rất nhiều con cháu Cơ gia, bọn họ đều đến Thí Ma Thành. Nhị điện chủ tự mình hạ lệnh để cho bọn họ tiềm tu ở Thí Ma Thành, trừ phi Lục Ly đi tấn công Thí Ma Thành, nếu không, không giết được bọn họ. Tứ đại dị tộc và đại quân nhân tộc huyết chiến ở Thí Ma chiến trường, làm sao Lục Ly dám đi tấn công Thí Ma Thành? Chỉ có thể tạm thời áp chế lửa giận trong lòng, tiếp tục tiềm tu. Lục Nhân Hoàng theo Lãnh Vô Hinh đến Mộc Ngục, bắt đầu khiêu chiến Hỗn Độn Thú trong Mộc Ngục. Lục Ly cho Lục Nhân Hoàng một viên Ảnh Thiền Châu, thời khắc quan trọng có thể ngăn cách Hỗn Độn Thú dò xét, Lục Nhân Hoàng có chiến lực cao cường, ngược lại sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Thời gian thấm thoát, nháy mắt đã qua nửa năm.
Còn có mấy vị công tử Bạch gia, Bạch Cô Bạch Vanh nữa, mặc dù trước kia Bạch gia chỉ là tiểu gia tộc, tứ đại gia tộc xâm phạm Bắc Mạc, rất nhiều tộc nhân Bạch gia đều bị chém giết. Nhưng hiện tại Bạch gia đã khác, hai tỷ muội Bạch Thu Tuyết gả cho Lục Ly, Bạch gia cũng vì vậy mà nước lên thì thuyền lên, có thể làm đám cưới với Bạch gia, chẳng khác nào buộc lại cùng Lục Ly. Đám người Bạch Cô Bạch Vanh một mực tu luyện ở Hỏa Ngục, cảnh giới cũng không tệ, đều có chiến lực Quân Hầu cảnh, tuổi cũng không lớn, tiền đồ không thể đong đếm. - Lục Ly, chúc mừng! Dạ Lạc mặc một bộ áo bào màu trắng, phong độ nhẹ nhàng, mỉm cười mời rượu Lục Ly, người sau cười nhạt nói: - Qua mấy tháng nữa chính là đám cưới của ngươi, sau này chúng ta chính là thân thích rồi. Dạ Lạc nhìn thoáng qua Lục Hồng Ngư ở cách đó không xa, gật đầu nói: - Đúng là thân thích rồi, nhưng đáng tiếc là... chênh lệch giữa ta và ngươi càng ngày càng xa, tiểu tử ngươi quá mức nghịch thiên, phụ thân ngươi chẳng qua là lực áp cha ta một đời, còn ngươi lại làm cho chúng ta cảm thấy tuyệt vọng! Lục Ly lắc đầu thở dài nói: - Không thể nói như vậy, ta vẫn còn là Quân Hầu cảnh, ngươi đã là Nhân Hoàng rồi, hẳn là ngươi trấn áp ta mới đúng. - Ha ha ha. Dạ Lạc giơ tay lên cho Lục Ly một quyền, sau đó cầm chén rượu đi ra, hôm nay Lục Ly là nhân vật chính người muốn tìm hắn quá nhiều. Quả nhiên, nơi xa có hai nữ tử đi tới, cầm đầu là một người mặc váy màu vàng, duyên dáng yêu kiều, hấp dẫn không ít thanh niên chú ý. Tử Liên Nhi đi đến trước mặt Lục Ly, trên mặt tươi cười rực rỡ, chỗ sâu trong đôi mắt lại che dấu vẻ thất lạc, nàng bưng chén rượu lên chúc mừng Lục Ly: - Lục Ly, chúc mừng! Lục Ly hơi gật đầu uống một ngụm, lúc này mới thở dài nói: - Liên nhi tiểu thư, đối với chuyện Tử gia các ngươi, ta rất áy náy, sau này cần ta hỗ trợ việc gì cứ nói. Bắc Mạc bị đánh hạ, đại gia tộc đều bị tàn sát không còn, Tử gia, Vũ gia, Bạch gia bị diệt tộc rồi. Cũng may các gia tộc có không ít công tử tiểu thư trẻ tuổi tiến vào Hỏa Ngục, nếu không sợ là Tử gia, Vũ gia không cách nào quật khởi rồi. Tử Liên Nhi mấp máy miệng, nhưng không có nói gì, xoay người rời đi. Nàng rất rõ ràng, năm đó nàng không có nắm chắc cơ hội, hiện tại nói cái gì cũng đã muộn, lúc này Lục Ly không phải là nàng có thể với tới. Không ngừng có người tìm Lục Ly mời rượu, từ giữa trưa uống đến đến tối, tuy tửu lượng Lục Ly không tệ, nhưng cũng uống đến say khướt. Đến giữa đêm, Lục Linh bảo Lục Ly đi xuống. Hắn theo mọi người một ngày, còn ba cô dâu thì ở trong phòng cưới chờ mòn con mắt. Bên trong thành có Lục Linh và mười mấy tên hồn nô Địa Tiên quản chế, tân khách có Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng chiêu đãi, Lục Ly dứt khoát mặc kệ, say khướt đi đến hậu viện. Thế nhưng lúc ở bên ngoài ba cái biệt viện, Lục Ly có một chút khó xử. Ba vị kiều thê, hắn nên đi đến chỗ người nào trước? Đi bên này nhất định bên kia có ý kiến, qua bên kia thì bên này lại có ý kiến... Trầm ngâm chốc lát, Lục Ly vào trong sân phòng Khương Ỷ Linh, dù sao Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương bên kia là hai tỷ muội, lại nói lần này thiệt thòi Khương Ỷ Linh. Đi vào trong sân, hai người thị nữ ở ngoài cửa đứng yên, sau khi thấy Lục Ly đi vào, vội vàng cúi người hành lễ nói: - Thiếu gia. Lục Ly phất tay, để thị nữ đi xuống, mặt đầy tửu khí đi vào trong phòng. Bên trong nến đỏ chập chờn, khắp nơi đều dán đầy chữ hỷ, một cô gái ngồi ở trên giường, đầu đội khăn voan màu hồng, tựa như một nụ hoa sắp nở, vô cùng mê người. - Hì hì. Khương Ỷ Linh chủ động vén khăn voan lên, liếc Lục Ly một cái, nói: - Coi như ngươi có một ít lương tâm, tới gặp ta trước. Thế nhưng tối nay ngươi vẫn nên đi đến chỗ hai vị muội muội đi, chúng ta đều là lão phu lão thê rồi, cũng không cần phải động phòng nữa. Ở những thời điểm mấu chốt Khương Ỷ Linh đều rất hiểu chuyện, đây cũng là điểm Lục Ly ưa thích nàng, rất có lòng dạ vợ cả, mặc dù có đôi khi có một ít nghịch ngợm gây sự, nhưng cũng rất chú ý trừng mực. - Đêm dài từ từ, gấp cái gì? Lục Ly đặt mông ngồi ở trên mặt giường lớn, nhìn Khương Ỷ Linh đỏ bừng mặt, đặc biệt là bờ môi hồng như liệt diễm kia, hắn nhìn ngơ ngẩn một lát nói: - Ỷ Linh, nàng thật đẹp. - Hì hì. Khương Ỷ Linh như một con xà nữ không xương chui vào trong ngực Lục Ly, chớp chớp con ngươi giảo hoạt nói: - Thật muốn cùng ta một lần trước sao? Ngươi không sợ bị ta ép khô à, đợi lát nữa đi đến chỗ hai vị muội muội không có biện pháp báo cáo kết quả? - Ha ha ha. Lục Ly cười lớn, một tay ôm ngang Khương Ỷ Linh, ném lên trên giường, sau đó nhào tới như hổ đói xuống núi, ngạo nghễ không sợ nói: - Khương tộc vương, đừng tưởng rằng ngươi là Địa Tiên thì giỏi lắm. Bổn Quân Hầu vẫn có thể đánh ngươi tơi bời, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ. - Phải không? Đôi mắt hồ ly của Khương Ỷ Linh híp lại, môi hồng như liệt diễm mấp máy, biểu cảm cực kỳ chọc người, tươi cười nói: - Vậy bổn vương phải lĩnh hội thần công của Lục công tử thật tốt mới được. Ta chỉ sợ lát nữa ngươi ngay cả sức lực bước đi cũng không có, lạnh nhạt hai vị muội muội... Từ trong phòng Khương Ỷ Linh đi ra, đã là hơn một canh giờ sau, mặc dù Lục Ly không đến nỗi hai chân nhũn ra, nhưng bị Khương Ỷ Linh chơi đùa đến mơ hồ. Hắn ra khỏi tiểu viện, đi tới chỗ Bạch Thu Tuyết, cả người lại trở nên kích động lên. Hắn và Bạch Thu Tuyết chỉ mới hoan hảo một lần, lần đó còn là dưới tình huống hắn không thể động đậy, giống như là bị Bạch Thu Tuyết cưỡng ép vậy... Lục Ly nhẹ nhàng đến bên ngoài phòng, Lục Ly phất tay để hai thị nữ muốn hành lễ đi xuống, bước nhẹ vào bên trong phòng. Lục Ly ở cửa phòng, đột nhiên nghe thấy bên trong có thanh âm, lập tức dừng bước lại, cẩn thận lắng nghe, phát hiện là Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết đang nói chuyện. - Tỷ, tỷ nói lúc nào tên đại phôi đản Lục Ly kia sẽ trở lại vậy? - Tỷ, nếu không ta đi về trước nhé? Đợi lát nữa bị tên đại phôi đản kia chặn cửa sẽ không tốt...
Chương 1147 Phong cảnh như vẽ
- Được rồi, ta sợ, hay là tỷ ở lại nơi này đi. Tỷ... Tỷ nói chuyện đó có đau nhức hay không, ta nghe nói vô cùng đau, rất đáng sợ. - Tỷ, không phải năm đó tỷ và đại phôi đản đã làm qua sao? Rốt cuộc loại chuyện đó vui vẻ hay là đau khổ? Hay là... Buổi tối để đại phôi đản với tỷ, một mình ta đi ngủ trước? “...” Thoạt nhìn là hai người đang nói chuyện, nhưng thật ra là một mình Bạch Hạ Sương không ngừng nói líu ríu. Bạch Thu Tuyết thì ở một bên lắc đầu cười khổ, thỉnh thoảng trên mặt đẹp sẽ xuất hiện màu đỏ ửng, mặc dù nàng và Lục Ly đã hoan hảo qua một lần, nhưng vẫn là thiếu nữ đơn thuần như cũ, nói đến chuyện đó sẽ xấu hổ. Bạch Hạ Sương dạo bước ở trong phòng, thỉnh thoảng nói thầm mấy tiếng, Lục Ly ở sau cửa phòng nghe được. Tự nhiên hô hấp trở nên dồn dập vài phần, bị Bạch Thu Tuyết lập tức dò xét được: - Người nào? Hai đạo thần niệm quét ra, phát hiện là Lục Ly, hai người đều hơi thở phào nhẹ nhõm. Sau đó mặt hai người đều tự động trở nên ửng hồng, Bạch Hạ Sương mắc cỡ không ngóc đầu lên được, thấy Lục Ly đi tới chuẩn bị cuống quít chạy ra phía ngoài. - Sương nhi, nàng đi đâu vậy? Lục Ly kéo Bạch Hạ Sương lại, nếu Bạch Hạ Sương đã chủ động đi đến bên này, làm sao hắn có thể bỏ qua nàng? Chạy tới chạy lui phiền toái, không bằng cùng nhau giải quyết. Nghĩ đến bộ dạng hai tỷ muội ở trên giường, cả người Lục Ly đều kích động đến phát run. - Ta, ta đi về. Bạch Hạ Sương hoàn toàn luống cuống, nhìn ánh mắt Lục Ly nóng rực, cánh tay giãy dụa muốn tránh thoát, trở lại tiểu viện của mình. - Trở về làm gì? Lục Ly mỉm cười nói: - Trở về mà nói... Đợi lát nữa ta lại phải đi qua tìm nàng. Nàng đã tới, vậy ba người chúng ta cùng uống một chén, tán gẫu mấy câu là được. Nghe Lục Ly nói như thế, Bạch Hạ Sương suy nghĩ hay là ở lại. Nàng hơi sợ một mình đối mặt Lục Ly, lúc này có tỷ tỷ ở đây, Lục Ly lại nói chẳng qua là uống rượu tán gẫu, dĩ nhiên an tâm không ít. Bạch Thu Tuyết liếc mắt trừng Lục Ly một cái, nàng nhìn ra quỷ kế của Lục Ly, thế nhưng nàng chỉ đỏ mặt ngược lại không nói gì, Lục Ly bảo thị nữ đưa lên một bàn rượu và thức ăn. - Nào, hai vị phu nhân, ta kính các nàng một chén! Lục Ly cầm lấy cánh tay hai người, để các nàng ngồi xuống cạnh bàn, rót đầy chén rượu, nét mặt trang nghiêm nói: - Hai vị phu nhân, những năm này các nàng cực khổ, để các nàng chịu tủi hờn rồi, nhất định sau này Lục mỗ sẽ bù đắp thật tốt cho các nàng. Lục Ly ăn nói nghiêm chỉnh, biểu cảm nghiêm túc, nhất thời khiến Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương giật mình, cuống quít bưng chén rượu lên. Lục Ly một ngụm uống xong, ánh mắt sáng quắc nhìn hai người, hai người chỉ có thể uống cạn. - Hai vị phu nhân rộng lượng! Lục Ly lại rót đầy cho hai người lần nữa, ánh mắt nhìn Bạch Thu Tuyết nói: - Thu tuyết, những năm qua để nàng trong băng phòng chịu khổ, ta kính nàng một chén. Bạch Thu Tuyết hé miệng cười một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười uống một ngụm cạn sạch, sau đó Lục Ly lại nhìn sang Bạch Hạ Sương nói: - Sương nhi cũng cực khổ rồi, một mình ở Ngọc Long Tuyết Sơn, lẻ loi hiu quạnh, nào ta kính nàng. Trong lúc nói chuyện, vài chén rượu đã đi xuống bụng, hai tỷ muội không có năng lực uống giống Khương Ỷ Linh, vài chén rượu đi xuống mặt lập tức đỏ lên, ánh mắt mê ly, thấy vậy tim Lục Ly đập thình thịch. - Bắt đầu từ hôm nay, hai vị phu nhân đã gả cho Lục Ly ta rồi, hi vọng sau này chúng ta có thể đồng cam cộng khổ, cùng nhau cố gắng, xây dựng nhà của chúng ta thật tốt. Nếu như vi phu có chỗ nào không tốt, hi vọng sau này hai vị phu nhân thông cảm nhiều hơn. Nào, hai vị phu nhân, ta lại kính các nàng... - Nhà ta chỉ có mình ta là con trai, cho nên sự tình sinh sôi hậu đại, phải hi vọng hai vị phu nhân tận tâm tận lực nhiều hơn, nào, uống cạn chén này! “...” Thái độ Lục Ly khác thường, nét mặt trang trọng, miệng đầy lời quan cách, khiến Bạch Hạ Sương giật mình. Bạch Hạ Sương tâm tư đơn thuần, đâu nghĩ được nhiều như vậy, trong khoảng thời gian ngắn bị Lục Ly rót cho mười mấy chén. - Khúc khích. Bạch Thu Tuyết ở một bên nghe thấy buồn cười, nàng thông minh như vậy có thể không biết mưu đồ của Lục Ly sao. Thế nhưng tối nay là ngày vui, tâm tình nàng rất không tệ, nên không có nói toạc ra quỷ kế của Lục Ly. Sau khi uống xong mười mấy chén, Bạch Hạ Sương có một chút say rồi, mí mắt nặng nề, rất nhanh đã dựa vào bàn ngủ thiếp đi. - Thành công! Lục Ly vui mừng, chuốc say Bạch Hạ Sương thì chuyện tốt tối nay mới có thể thành, ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch Thu Tuyết nói: - Thu Tuyết, Sương nhi say rồi, đỡ nàng lên giường đi. Bạch Thu Tuyết không động tới, nhu tình vạn chủng nhìn chăm chú Lục Ly nói: - Lục lang, ngươi ôm Sương nhi lên giường đi, ta đi sang một gian phòng khác nghỉ ngơi. Ngươi... Phải đối đãi thật tốt với Sương nhi, phải bảo vệ nàng. Lục Ly vất vả lắm mới bố trí tốt bố cục, làm sao có thể để Bạch Thu Tuyết chạy đi? Hắn nhếch miệng cười một tiếng, đứng dậy trực tiếp ôm lấy Bạch Thu Tuyết, mang nàng đến trên giường. Nhìn bộ mặt thiếu tự nhiên khó nhịn của Bạch Thu Tuyết, hắn nhếch miệng cười một tiếng, nói: - Muốn chạy? Đâu có dễ dàng như vậy! Tiếp theo Lục Ly lại ôm lấy Bạch Hạ Sương, thế nhưng lại để cho nàng ngủ ở bên trong, đắp kín mền cho nàng. Đêm dài từ từ, giờ khắc này không vội được... - Lục lang, tắt đèn đi. Bạch Thu Tuyết tự biết không cách nào thoát khỏi ma trảo của Lục Ly, chỉ có thể đỏ mặt nhìn Lục Ly nói. Lục Ly lại lắc đầu nói: - Nàng là phong cảnh đẹp nhất trên đời này, cảnh đẹp như thế tự nhiên phải thưởng thức thật tốt, nếu không đó chính là phí của trời. Bạch Thu Tuyết còn muốn nói gì nữa, thân thể Lục Ly đã cúi xuống, miệng rộng mút lấy đôi môi hồng của Bạch Thu Tuyết. Đồng thời một cánh tay nhẹ nhàng kéo đai lưng của nàng, không khí trong phòng nhất thời trở nên mập mờ... Dưới ánh nến, mỹ nhân trong ngực như ngọc, trên mặt đẹp lộ ra một vòng thẹn thùng cùng vui thích, để người ta nhìn thấy thần hồn điên đảo.
Chương 1148 Ý chí chiến đấu sục sôi 1
Giường lớn bắt đầu lay động, hai người hợp làm một thể. Hai người đều quên hết tất cả, quên mất bên cạnh còn có Bạch Hạ Sương đang ngủ, yên lặng ở trong cảnh đẹp nguyên thủy nhất. - Vù vù. Bạch Hạ Sương bất tri bất giác tỉnh lại, nàng không thể không tỉnh, toàn thân đều truyền đến một luồng cảm giác kỳ lạ, thân thể mềm mại trở nên tê dại, ngươi bảo nàng làm sao có thể ngủ say? Hai tỷ muội là song sinh, tâm linh cảm ứng đặc biệt mạnh mẽ, Lục Ly và Bạch Thu Tuyết vui thích, Bạch Hạ Sương cảm động lây... Mặc dù tâm tư nàng đơn thuần, không hoàn toàn hiểu chuyện nam nữ. Nhưng nghe được âm thanh yêu kiều của Bạch Thu Tuyết và hơi thở hơi có chút dồn dập của Lục Ly, bắp thịt toàn thân nàng đều căng cứng. Bởi vì sợ và khẩn trương, nên hô hấp của nàng không thể tránh khỏi có chút dồn dập, ngực phập phồng lên xuống, trông rất đẹp mắt. - Hắc hắc. Lục Ly nhận ra Bạch Hạ Sương tỉnh lại nhưng không vạch trần, ước chừng qua hơn nửa canh giờ, đợi Bạch Thu Tuyết liên tục giơ cờ hàng đầu hàng, ánh mắt của hắn mới quăng qua Bạch Hạ Sương nói: - Sương nhi, quan sát lâu như vậy, đã học được một chút kinh nghiệm chưa? Không bằng để vi phu dạy nàng đi? - Á. Bạch Hạ Sương giật bắn lên như một con tiểu bạch thỏ, chỉ muốn chạy ra khỏi gian phòng, thoát khỏi ma trảo của Lục Ly. Nào biết bàn tay to của Lục Ly đã vươn ra, chính xác bắt được đai lưng ngang hông nàng, dùng sức giật một cái, nửa thân thể Bạch Hạ Sương liền lộ ra giữa không trung. - Ha ha ha. Lục Ly cười lớn lên, như một lão ma nhìn chằm chằm Bạch Hạ Sương nói: - Tiểu mỹ nhân, lên giường lớn của ta còn muốn chạy trốn? Không có cửa đâu! Bạch Hạ Sương bị ném lên trên giường lớn, rất nhanh trong phòng lại vang lên âm thanh kiều diễm mập mờ, hai tỷ muội yêu kiều hơn so với hoa, phong cảnh trên giường lớn như vẽ, đẹp không sao tả xiết... … Thần Khải Thành náo nhiệt tận mấy ngày, các tân khách mới dồn dập tản đi. Gần đây các đại gia tộc và Thí Ma Điện đều rất an tĩnh, không ai dám tìm đến gây chuyện, khiến đám người Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng, Lục Linh thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng nếu nhị điện chủ đã tới đám cưới lấy lòng, chắc chắn sẽ không vẽ rắn thêm chân, có lẽ tình huống bên trong Thí Ma chiến trường cũng rất ác liệt rồi. Thật ra Lục Ly cũng không nghĩ tới chuyện đi qua Thí Ma chiến trường hỗ trợ, Bắc Mạc, Vân Châu, U Châu, Hoang Giới, Hỏa Ngục còn một đống lớn chuyện cần phải xử lý. Cộng thêm chuyện con cháu Lục gia Khương gia cần vào Hỏa Ngục, bố trí các kiểu, tự nhiên hắn không có thời gian đi quan tâm sự tình Thí Ma Điện. Còn có Cơ Mộng Điềm Cơ Mộng Dao và một đám con cháu trẻ tuổi Luân Hồi Cung chạy trốn nữa, Lục Ly hết sức kiêng kị Cơ Mộng Điềm. Nếu như điều tra được hắn trốn ở đâu mà nói... Nhất định phải kích sát, nhổ cỏ tận gốc. An nhàn ở Thần Khải Sơn mấy ngày, Lục Ly hưởng hết tề nhân chi phúc, ba vị kiều thê xinh đẹp như hoa, dịu dàng như thủy. Khiến hắn quên hết phân tranh ngoại giới, quên mất uy hiếp đến từ cửu giới, chỉ muốn thời gian dừng lại ở lúc đó. Ngày thứ năm, Lục Linh tìm được Lục Ly, cắt đứt cuộc sống gia đình an nhàn của hắn. Lục Linh quyết định trở về Hoang Giới, bên kia quá nhiều sự tình, mặc dù phái đám người Đồ Nghịch Hồ Lang trở về, nhưng có rất nhiều chuyện cần Lục Linh đi chủ trì. Tự nhiên Lục Ly không yên lòng để Lục Linh trở về một mình, cho dù phái mấy cái hồn nô Địa Tiên bảo hộ cũng không yên lòng, ngộ nhỡ nhị điện chủ tập kích bắt Lục Linh lại thì sao? Lục Ly và Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương thương nghị một phen, cuối cùng Lục Chính Dương hạ lệnh, để ba người Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, Lục Linh mang theo một đám tộc nhân trẻ tuổi và con cháu, truyền tống đến Hỏa Ngục. Về phần hắn và ngũ thái công thì tiếp tục ở lại giữ Thần Khải Thành, hắn cũng không sợ nhị điện chủ đối phó hắn. Bởi vì quyền thế chấp pháp trưởng lão ở Thí Ma Điện gần với nhị điện chủ, có thể tùy thời đột phá Hóa Thần, nhất định nhị điện chủ có chỗ băn khoăn. Hơn nữa, chỉ cần Lục Ly không chết, nhị điện chủ dám đối phó Lục gia, sẽ chỉ dẫn đến ngọc đá cùng vỡ. Lục Chính Dương không nguyện ý đi, thì Lục Ly cũng không có biện pháp, thế nhưng, có lẽ nhị điện chủ cũng không ngu xuẩn như vậy. Tứ tộc tiếp cận, lúc này vị trí điện chủ của hắn còn tràn ngập nguy cơ, chắc chắn sẽ không chủ động khiêu khích. Lục Ly phải người đi Linh Lung Thành, thỉnh cầu Khương Vô Ngã dẫn người cùng đi xem xét Hỏa Ngục một chút. Nếu như cảm thấy được, thì dời một bộ phận con cháu Khương gia đến, giữ lại mồi lửa. Khương Vô Ngã rất sảng khoái, lập tức mang theo mấy vị trưởng lão Khương gia tới Thần Khải Thành. Lục Ly dẫn đầu nhóm, mang theo mười mấy vị con cháu trẻ tuổi của Lục gia đi Hỏa Ngục, đem bọn họ chui vào trong Thiên Tà Châu. Hắn để lại ba tên hồn nô Địa Tiên ở Thần Khải Thành, còn lại mang đi toàn bộ. Nhóm người trực tiếp ngồi trên siêu cấp truyền tống trận đi Vạn Phật Thành, Đại Phật Tự đã bí mật xây dựng một cái truyền tống trận cỡ lớn, nối liền Vân Châu Vân Thủy Thành, từ nơi này đi Hoang Giới rất nhanh. Đến Vạn Phật Thành, Tru Tà và Bát Nhã tự mình ra nghênh đón, Lục Ly cùng Lục Nhân Hoàng, Khương Ỷ Linh đi bái tạ lão phương trượng. Bát Nhã muốn đi theo Lục Ly đến Hoang Giới du ngoạn, lão phương trượng không có phản đối, thật ra Lục Ly rất ưa thích tiểu ni cô này, nên để Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương mang theo nàng đi chơi. Nhóm người tiếp tục truyền tống tới Vân Thủy Thành. Đồ Nghịch đã sớm trở lại, ngày đó Vân Thủy Thành bị đồ thành, trải qua một đoạn thời gian như vậy, mới khôi phục được một ít nguyên khí, truyền tống trận cũng không có bị hoàn toàn hủy diệt, nếu không sửa chữa lại sẽ phiền toái. Lần này mọi người không có ngừng lại, từ Vân Thủy Thành truyền tống đến cửa vào Hoang Giới. Lục Ly để lại đây năm tên hồn nô Địa Tiên trấn thủ, hơn nữa bố trí rất nhiều thám báo. Nơi này là lối vào duy nhất của Hoang Giới, ngộ nhỡ bị hủy diệt rồi, bọn họ sẽ rất khó trở lại Đấu Thiên Giới. Tiến vào Hoang Giới, mọi người một đường truyền tống tới Thiên Huyễn Thành
Chương 1149 Ý chí chiến đấu sục sôi 2
Kha Mang dẫn theo một nhóm người ở trong thành nghênh đón, bên trong Thiên Huyễn Thành còn xây dựng vài toà biệt viện mới tinh, cấp cho Lục Ly và khách nhân tiến vào ở. Thiên Huyễn Thành được mở rộng hơn gấp mấy lần, có rất nhiều đại tộc di dời vào đây, toàn bộ tộc nhân Thái Thản Tộc di chuyển tới sơn mạch gần đó, mơ hồ có cảm giác biến nơi đây thành trung tâm Hoang Giới. Sắp xếp mọi người xong, Khương Vô Ngã không nhịn được, cùng Lục Nhân Hoàng, Khương Ỷ Linh, Lục Ly, Lục Linh và các trưởng lão Khương gia tiến vào Hỏa Ngục. - Thiên địa huyền khí thật nồng nặc. Vừa tiến vào, Khương Vô Ngã đã lập tức phát hiện sự khác biệt, ít nhất thiên địa huyền khí nơi đây nồng nặc gấp mấy lần so với Trung Châu, mặc dù nhiệt độ ở đây tương đối cao, nhưng đối với võ giả mà nói vẫn có thể chịu được. Lục Ly cười nhạt trả lời: - Trong Hỏa Ngục, thứ kỳ diệu nhất không phải là thiên địa huyền khí. Mà là tốc độ cảm ngộ áo nghĩa, tỷ, ngươi nói một chút trong khoảng thời gian này người của chúng ta đột phá như nào rồi. Lục Linh có một chút kiêu ngạo nói: - Thời gian mấy năm này, chúng ta có chín người đột phá Nhân Hoàng ở Hỏa Ngục. Hơn ba trăm người đột phá Quân Hầu cảnh, trong hơn ba trăm Quân Hầu cảnh này, có một nửa cảm ngộ áo nghĩa mạnh yếu khác nhau. - Hả... Lần này, cho dù là Lục Nhân Hoàng cũng có chút lay động rồi, sắc mặt đám người Khương Vô Ngã lại càng là kinh hãi. Thần niệm quét tới các doanh trại trong đại bản doanh, dò xét thấy bên trong có rất nhiều chủng tộc viễn cổ trẻ tuổi, nhưng cũng đã đạt tới Quân Hầu cảnh. Bên trong còn có rất nhiều nhân tộc, hẳn là con cháu cácđại gia tộc ở Bắc Mạc, Vân Châu, U Châu. Độ tuổi này có thể đột phá Quân Hầu cảnh cũng tính là không tệ, ở Trung Châu chỉ có con cháu siêu cấp đại gia tộc mới có cái tư chất này, chứ đừng nói có một nửa đã cảm ngộ được áo nghĩa rồi. Có một số trưởng lão Khương gia dường như không tin, Lục Ly liếc mắt nhìn Minh Vũ một cái, thân thể người sau chợt lóe lên, đi vào bên trong các doanh trại, rất nhanh mang ra từng đám hậu bối trẻ tuổi. - Phóng thích áo nghĩa các ngươi cảm ngộ được ra! Minh Vũ vung tay lên, đám hậu bối trẻ tuổi nhất thời khẩn trương, bắt đầu phóng thích áo nghĩa mà mình cảm ngộ được, đương nhiên không dám toàn lực phóng thích, chỉ có thể biểu lộ sơ sơ một phen. Một tiểu cô nương Tử gia đánh một chưởng lên mặt đất, mặt đất lập tức chấn động tầng tầng lớp lớp, bức xạ ra xa. Một công tử Đồ gia toàn thân toát ra hỏa diễm, ngưng tụ ra từng con hỏa nha... Một hậu bối chủng tộc viễn cổ ngưng tụ ra từng đám hỏa thuẫn to lớn, xoay tròn vây quanh thân thể, trông rất đẹp mắt... Một tên tộc nhân Thanh Loan Tộc phóng thích ra đầy trời hỏa tinh, những hỏa tinh kia bay múa đầy trời như hoả liên hoa, nhiệt độ bên trong lại vô cùng nóng bỏng... Minh Vũ mang ra mấy chục người trẻ tuổi, tất cả đều không vượt qua ba mươi tuổi, nhưng toàn bộ lại đột phá Quân Hầu cảnh, tư chất rất là không tệ, huống chi đều cảm ngộ áo nghĩa. - Không tệ. Khương Vô Ngã hơi gật đầu, thực ra cảnh giới dễ tu luyện, còn áo nghĩa khó cảm ngộ nhất. Quả nhiên Hỏa Ngục như lời Lục Ly Lục Linh nói, là vô thượng bảo địa. - Hỏa Mộc Thổ Thủy Kim, Băng Phong Ám Hồn Lôi! Lục Nhân Hoàng phấn chấn không ngớt, mấy chục người đi ra đều có cảm ngộ áo nghĩa hỏa hệ, nói như vậy đi Mộc Ngục sẽ càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa mộc hệ, đi Thổ Ngục càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa thổ hệ? Cứ tính toán như vậy, đi Băng Ngục sẽ càng dễ dàng cảm ngộ áo nghĩa băng hệ rồi. Hiện tại áo nghĩa mạnh nhất của Lục Nhân Hoàng chính là áo nghĩa băng hệ cảm ngộ hàn băng thâm uyên, là một cái áo nghĩa bát phẩm. Nghĩ tới đây, chiến ý của Lục Nhân Hoàng nhất thời sục sôi, hận không thể lập tức đi xông xáo Băng Ngục, cảm ngộ áo nghĩa băng hệ vô thượng, cuối cùng dung hợp thành áo nghĩa cửu phẩm. - Lôi Ngục. Đợi sau khi cảm ngộ ra áo nghĩa cửu phẩm, là có thể xung kích Hóa Thần chi cảnh, cuối cùng xông qua Lôi Ngục, Vũ Hóa phi thăng, đi Thần Giới tìm kiếm Đấu Thiên Đại Đế. - Hưu. Bay một vòng trong Hỏa Ngục, diện tích ở đây vô biên, khiến đám người Khương Vô Ngã bị doạ sợ. Hơn nữa bên trong còn có rất nhiều linh tài, mặc dù bị đám người Lục Linh thu nhặt một phen, nhưng qua một đoạn thời gian, rất nhiều địa phương lại bắt đầu sản sinh linh tài mới. Thiên địa huyền khí nơi đây nồng nặc, có thể liên tục không ngừng thai nghén ra linh tài. Sau khi biết được Hỏa Ngục không nhỏ hơn Đấu Thiên Giới bao nhiêu, tim đám người Khương Vô Ngã liền đập thình thịch rồi. Sau khi suy nghĩ một vòng, hầu như không có gì để do dự nữa, Khương Vô Ngã lập tức quyết định đưa một nửa con cháu trẻ tuổi trong gia tộc dời tới đây. Mặt khác, một ít Quân Hầu cảnh trẻ tuổi trong gia tộc cũng dời tới đây, nếu quả thật như lời Lục Ly nói, con cháu Khương gia ngủ đông mấy chục năm ở đây, rất nhanh sẽ có thể quật khởi. Lục Nhân Hoàng tương đối tâm động, quyết định mang phần lớn con cháu Lục gia dời đi vào, bảo địa như thế không quý trọng, vậy sẽ bị thiên khiển. Sau khi trở lại Hoang Giới, Lục Ly và Lục Linh bận rối rít. Đầu tiên là phái người đi dò xét chung quanh Hoang Giới, tìm kiếm các lối đi khác. Lối đi Bắc Mạc đã bị phá hủy, hiện chỉ còn một lối đi, ngộ nhỡ cái thông đạo này cũng bị hủy diệt, vậy bọn họ sẽ không có cơ hội trở lại Đấu Thiên Giới. Đồng thời Lục Ly chuẩn bị xây dựng một tòa đại thành ở cửa vào U Châu Hoang Giới, bố trí đại trận hộ thành, hơn nữa còn bố trí hai cái. Cho dù nhị điện chủ dẫn người tấn công, cũng có thể chống đỡ chốc lát, cho bọn hắn thời gian đi ra. Vô số võ giả được triệu tập, Kha Mang là chủ lực bố trí cấm chế, Thiên Huyễn Tộc không chỉ có ảo cảnh, còn có sát trận. Bố trí một hai cái sát trận và ảo trận mạnh mẽ ở cửa vào Hoang Giới, lực phòng ngự sẽ tăng lên nhiều. Đồng thời... Lục Ly còn chuẩn bị xây dựng hai cái siêu cấp truyền tống trận ở bên ngoài thành trì, trực tiếp liên thông Linh Lung Thành và Thần Khải Thành, như vậy hai thành gặp tấn công, bọn họ cũng có thể lập tức tới trợ giúp.
Chương 1150 Làm lấy viện thủ
Lục Ly còn phái người đại tu thành trì ở bên trong Hỏa Ngục, dù sao nhiều người vào như vậy, không có khả năng luôn luôn tu luyện. Xây dựng mấy cái thành trì ở bên trong, cũng có thể để người ta làm việc và nghỉ ngơi hợp lý, an tâm ở lại. Lục Ly để Lãnh Vô Hinh mang theo một ít thám báo đi đến thông thiên sơn cửa vào Mộc Ngục, ẩn nấp ở nơi đó, ngộ nhỡ phía trên có võ giả đi xuống, có thể báo động trước. Lục Linh để con cháu các gia tộc còn sót lại ở Vân Châu U Châu Bắc Mạc dời vào Hoang Giới. Ví như con cháu gia tộc Hồ Lang, Đồ Nghịch đã sớm đi vào, tập trung phát triển ở bên trong Hỏa Ngục. Đám người Khương Vô Ngã đi trở về, bắt đầu sắp xếp con cháu gia tộc dời đi, hơn nữa xây dựng siêu cấp truyền tống trận. Lục Nhân Hoàng tự mình trở về Thần Khải Thành, thuyết phục Lục Chính Dương. Lục Chính Dương tương đối cổ hủ, nếu như không phải hắn tự mình trở về nói chuyện, chắc chắn sẽ không đáp ứng. Lục Linh tung ra vô số thám báo, quản chế toàn bộ Thần Châu đại địa. Nếu như bị phát hiện, thì cứ nói thẳng là người của Lục Ly, gia tộc kia dám giết sao? Khương Ỷ Linh, Bạch Thu Tuyết tiến vào Hỏa Ngục bắt đầu tiềm tu, hơn nữa Khương Ỷ Linh mới đột phá Địa Tiên không bao lâu, cần ổn định cảnh giới. Lục Ly cũng tiến vào Hỏa Ngục, giao sự tình cho Lục Linh, hắn chuẩn bị xung kích Nhân Hoàng cảnh. Nếu như đột phá Nhân Hoàng là hắn có thể luyện hóa tầng phong ấn thứ hai của Thiên Tà Châu, đến lúc đó nhất định có thể đạt được thần thông mới. Xung kích Nhân Hoàng thứ nhất cần cảnh giới, thứ hai cần Hồn Đàm đạt đến cường độ nhất định, thứ ba cần linh tài, một điểm quan trọng nhất là cần cảm ngộ áo nghĩa mạnh mẽ! Hai người Tử Hoàn Kiều và Vũ Hóa Thần xung kích nhiều lần, đều là bởi vì không cảm ngộ được áo nghĩa mạnh mẽ mà thất bại. Minh Vũ một lần xung kích Nhân Hoàng thành công, là bởi vì hắn cảm ngộ được áo nghĩa thất phẩm, không gian phong ấn. Cho nên cảm ngộ áo nghĩa mạnh mẽ, đối với xung kích Nhân Hoàng vô cùng quan trọng. Lục Ly cảm ngộ ra rất nhiều áo nghĩa, nhưng không có áo nghĩa thượng đẳng, cho nên hắn cũng không có nắm chắc. Thế nhưng hắn ở trong Thiên Tàn Cốc cảm ngộ được một bộ lộ tuyến, hắn cảm giác bộ lộ tuyến này huyền diệu không gì sánh được, nếu như có thể cảm ngộ thêm một bước nữa, rất có thể sẽ cảm ngộ ra một loại áo nghĩa mạnh mẽ. Trong đại bản doanh xây dựng một tòa pháo đài xa hoa, đám người Lục Ly Khương Ỷ Linh Bạch Thu Tuyết ở trong này. Bên ngoài có hộ vệ, bên trong có thị nữ, người bình thường không cho phép đi vào. Bạch Thu Tuyết là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, cũng chuẩn bị xung kích Nhân Hoàng cảnh. Bạch Hạ Sương tương đối mải chơi, cảnh giới không bằng Bạch Thu Tuyết, chỉ có Quân Hầu cảnh trung kỳ, Lục Ly thấy nàng không thích tu luyện, dứt khoát để nàng mang theo Tiểu Bạch, phụng bồi Bát Nhã đi chung quanh Hoang Giới du ngoạn. Có hai tên hồn nô Địa Tiên đi theo, sẽ bảo đảm an toàn. Sau khi Lục Linh sắp xếp xong sự tình, dưới tình huống bình thường sẽ ở lại trong tòa thành này tu luyện. Hôn lễ của Minh Vũ và Lục Phi Tuyết đã định ra, là ngay sau đám cưới của Lục Hồng Ngư và Dạ Lạc mấy ngày, để tránh cho đám người Lục Ly chạy tới chạy lui. Rất nhanh, thành trì ở cửa vào U Châu Hoang Giới đã kiến tạo xong, đám người Đồ Nghịch Hồ Lang triệu tập rất nhiều người xây thành, thành trì cũng không lớn, nhưng lực phòng ngự lại siêu mạnh. Kha Mang và các trưởng lão Thiên Huyễn Tộc triệu tập vô số tài liệu đi qua, kiến tạo hai tầng đại trận bảo hộ thành, bên ngoài còn bố trí một cái ảo trận và một cái sát trận. Nếu như là Địa Tiên phổ thông đột kích, muốn phá vỡ toàn bộ đại trận ít nhất cũng phải cả tháng thời gian. Cho dù nhị điện chủ đích thân đến, muốn phá vỡ đại trận mà không có một hai ngày thời gian cũng không có khả năng, Kha Mang hết sức tự tin, dù sao thứ hắn bố trí cũng là thượng cổ sát trận. Sau khi có được tin tức, Lục Ly hoàn toàn an tâm, để Hồ Lang mang theo năm tên hồn nô Địa Tiên trấn thủ bên ngoài đại thành, tòa thành trì kia được gọi là Vân U Thành. Siêu cấp truyền tống trận bắt đầu kiến tạo rồi, Kha Mang tinh thông các loại trận pháp, siêu cấp truyền tống trận cũng có thể xây dựng, chẳng qua là trước kia không có những tài liệu này mà thôi. Một tháng sau, đại thành và hai cái siêu cấp truyền tống trận đã được xây xong. Con cháu Khương gia và Lục gia bắt đầu truyền tống tới đây, Minh Vũ mang những người này sắp xếp vào bên trong Hỏa Ngục. Bên trong Hỏa Ngục xây dựng hai tòa thành nhỏ, trong những thành trì này có thể tùy tiện ở vài chục vạn người. Các loại vật chất được triệu tập từ bên trong Hoang Giới vào, trong thành còn xây dựng đại trận ngăn cách nhiệt độ cao, ở trong thành và ngoài thành không có khác biệt lớn. Bên này và Linh Lung Thành bên kia có siêu cấp truyền tống trận, Lục Ly có thể để ý Bắc Mạc rồi. Thế nhưng các đại gia tộc Bắc Mạc đều bị huỷ diệt, Lục Linh chỉ có thể để cho Yên phu nhân dẫn người trở về trùng kiến Linh Đế Thành, lựa chọn mấy đứa trẻ có thiên tư tốt đưa tới Hỏa Ngục, hơn nữa còn đưa đến rất nhiều linh tài, trợ giúp các đại gia tộc Bắc Mạc khôi phục nguyên khí... Trong khoảng thời gian này Trung Châu rất bình tĩnh, Lục Ly không có gây chuyện, cường giả các đại gia tộc còn lại đều tiến vào Thí Ma chiến trường, nên càng không dám gây sự. Đã tìm được Cơ Mộng Điềm Cơ Mộng Dao và rất nhiều con cháu Cơ gia, bọn họ đều đến Thí Ma Thành. Nhị điện chủ tự mình hạ lệnh để cho bọn họ tiềm tu ở Thí Ma Thành, trừ phi Lục Ly đi tấn công Thí Ma Thành, nếu không, không giết được bọn họ. Tứ đại dị tộc và đại quân nhân tộc huyết chiến ở Thí Ma chiến trường, làm sao Lục Ly dám đi tấn công Thí Ma Thành? Chỉ có thể tạm thời áp chế lửa giận trong lòng, tiếp tục tiềm tu. Lục Nhân Hoàng theo Lãnh Vô Hinh đến Mộc Ngục, bắt đầu khiêu chiến Hỗn Độn Thú trong Mộc Ngục. Lục Ly cho Lục Nhân Hoàng một viên Ảnh Thiền Châu, thời khắc quan trọng có thể ngăn cách Hỗn Độn Thú dò xét, Lục Nhân Hoàng có chiến lực cao cường, ngược lại sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Thời gian thấm thoát, nháy mắt đã qua nửa năm.