-
Chương 86-90
Chương 86 Bôn Lôn huyền kỹ
Rất nhanh tiểu nhị liền đưa tới một bàn món ngon, còn mua cho Lục Ly hai bộ quần áo mới, Lục Ly mãn ý để tiểu nhị đi xuống.
Trong gian phòng có một buồng tắm nho nhỏ, đã mấy ngày Lục Ly không tắm rửa, thế là bèn thảnh thơi thanh tẩy một phen, đổi lại quần áo sạch, ăn no một bữa.
Ăn uống no đủ, Lục Ly lại gọi tiểu nhị tới hỏi dò, xác định nơi này cách Vũ Lăng thành đã không xa, lấy tốc độ toàn lực của hắn chỉ cần bôn tẩu bốn canh giờ là tới nơi.
Làm xong hết thảy, Lục Ly yên tâm trở về phòng. Hắn vứt quần áo rách rưới đi, sửa sang chỉnh lý lại đồ vật một phen, dùng bao tải bọc lại trường kiếm Tề trưởng lão và trường thương của Phác trưởng lão, đây chính là đồ tốt.
- Ồ?
Trong lúc thu xếp đồ đạc, hắn thấy được một quyển sách nhỏ màu vàng, bất giác nhướng mày, rất nhanh liền nhớ ra đây hình như là chiến lợi phẩm thu được từ chém giết tên mặt thẹo.
- Chẳng lẽ là huyền kỹ?
Lục Ly chưa từng học tập cứ huyền kỹ gì, lúc này không khỏi hứng thú, mở ra sách nhỏ chăm chú đọc một phen. Lát sau mắt hắn sáng lên, bởi vì đây đích xác là một bản huyền kỹ, hơn nữa thoạt nhìn còn rất cao thâm.
Vì sao nói cao thâm, là bởi hắn hoàn toàn xem không hiểu. Hắn lật nhìn một lúc lâu, lật đến sau cùng mới thấy được một đoạn viết.... Bôn Lôi Huyền Kỹ, tu luyện tới đại thành, có thể phóng thích chín tầng huyền kình, tăng phúc lực lượng gấp đôi.
Oanh!
Trong đầu Lục Ly tựa như nổ vang một tiếng kinh lôi, kích động khiến cả người đều run rẩy lên. Có thể tăng phúc lực lượng gấp đôi, đây tuyệt đối là huyền kỹ phi thường cường hoành, hẳn phải là huyền kỹ Địa giai trở lên, không ngờ lại có món hời bất ngờ đến thế.
Hiện tại lực lượng hắn đã có bốn vạn cân, phóng thích huyết mạch thần kỹ, lực lượng đạt đến mười vạn cân, nếu huyền kỹ này tu luyện đại thành thật có thể tăng phúc lực lượng gấp đôi, như vậy hắn sẽ có được lực lượng hai mươi vạn cân!
Hai mươi vạn!
Con số này khủng bố cỡ nào? Lục Ly không biết, nhưng tuyệt đối đã siêu quá Thần Hải Cảnh đỉnh phong.
- Tu luyện!
Lục Ly nuốt ngụm nước bọt, cái gì đều không quản, bắt đầu tĩnh tâm cảm ngộ “Bôn Lôi” huyền kỹ.
- Sao lại đọc không hiểu được nhỉ?
Đọc cả một nén hương, Lục Ly ngẩng đầu thì thào, ánh mắt đầy vẻ mê man, huyền kỹ này cũng không quá thâm ảo phức tạp, chỉ là... hắn căn bản đọc không hiểu.
Hắn không tin tà, tiếp tục vùi đầu khổ đọc, suy nghĩ kỹ từng câu từng chữ, cảm ngộ suốt ba nén hương, rốt cục mới ngẩng đầu lên, trong mắt toàn là đắng chát
Hắn hiểu được rồi, nhưng huyền kỹ này lại căn bản không cách nào cảm ngộ. Bởi vì đây chỉ là quyển hạ, hẳn nên còn có quyển thượng. Chỉ với quyển hạ, không có quyển thượng... Lục Ly có thể đọc hiểu mới gặp quỷ.
- Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó!
Ôm đầy kích tình hẹn hò với mỹ nữ, đã bò lên giường, lại phát hiện ngày đến kinh. Đây chính là tâm tình Lục Ly vào lúc này, hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn.
Không có quyển thượng, huyền kỹ này căn bản học không được, trong cơn giận dữ Lục Ly thiếu chút xé nát quyển sách. May mà nghĩ đến thứ này tựa hồ có thể cầm tới Liễu gia đổi điểm cống hiến, kích động trong lòng mới bị ngăn lại.
Tùy ý ném sách nhỏ vào trong bao tải, Lục Ly lên giường bắt đầu tu luyện Huyền lực, đả thông gần nửa đoạn kinh mạch sau cùng.
Tiêu tốn gần nửa canh giờ, Lục Ly mới ổn định lại tâm thần, tu luyện tới nửa đêm hắn ngủ thiếp đi. Trời còn chưa sáng liền tỉnh dậy, cũng không ăn bữa sáng, vác theo đồ vật đi ra khách sạn, cuồng chạy về hướng đông nam.
Trên đường rất thuận lợi, Lục Ly toàn lực lao nhanh, chuyện hắn lo lắng cũng không có hề xảy ra. Cường giả Triệu gia không đuổi theo, thậm chí không nhìn thấy một tên thám báo nào.
Cuồng chạy bốn canh giờ, một tòa cự thành hiện ra trên đường chân trời xa xôi. Lục Ly không dám có chút nào lơ là coi thường, vạn nhất Triệu gia phục kích ở ngoài thành thì sao? Trước khi tiến vào phủ đệ Liễu gia, mọi chuyện vẫn còn chưa thực sự an toàn.
Cộc cộc cộc!
Phía trước có một chiếc xe ngựa cũ nát, Lục Ly trầm tư thoáng chốc, trong lòng nghĩ ra một kế, hắn cuồng chạy mà tới, hai chân trực tiếp đạp lên càng xe ngựa. Phu xe nổi giận đùng đùng nhìn lại, thấy Thiên Lân Đao trong tay Lục Ly, có chút sợ hãi nói:
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Lục Ly cầm ra mảnh kim diệp tử đưa tới nói:
- Dẫn ta một đoạn đường, ta bị thương!
Phu xe ngần ngừ không dám tiếp, Lục Ly giương lên chiến đao trong tay, kẻ sau cắn răng tiếp lấy kim diệp tử, Lục Ly chui vào trong xe.
Trong xe toàn là lồng sắt chứa gia cầm, thì ra tên phu xe này đang vào thành buôn bán gà vịt. Lục Ly cũng mặc kệ, chui vào liền đặt mông ngồi trên lồng sắt.
Phu xe nơm nớp lo sợ tiếp tục đi đường, sau khi bôn tẩu được một đoạn mới quay đầu nói:
- Tiểu ca, ngươi đừng làm loạn, xảy ra chuyện là sẽ bị bắt đấy.
- Yên tâm!
Lục Ly vén rèm lên nghiêm mặt nói:
- Ta tới cửa thành liền xuống xe, dù xảy ra chuyện cũng sẽ không liên luỵ ngươi.
Xa phu đè xuống lo lắng trong lòng, điều khiển xe ngựa tiếp tục tiến tới, Lục Ly xuyên qua cửa sổ lặng lẽ quan sát bốn phía.
Năm dặm, bốn dặm, ba dặm!
Cả người Lục Ly đột nhiên co rụt lại, hắn phát hiện ra mấy thân ảnh lén lén lút lút, những người kia đều tiềm ẩn trong khe núi, nếu không phải trên đường Lục Ly chăm chú quan sát, nhất định không phát hiện ra được.
- Thám báo nhà ai?
Lục Ly cúi rạp người xuống, không dám nhìn ra ngoài. Nhưng rất nhanh một tiếng xé gió vang lên, một người từ trong khe núi xông ra, trực tiếp cản xe ngựa lại.
Dừng!
Người kia mặc áo bào võ sĩ bình thường, nhìn không ra là người nhà ai, hắn cầm một thanh chiến đao, bộ dạng sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm phu xe.
Phu xe khiển ngựa dừng lại, không dám thốt nửa lời, căng thẳng đến độ cả người run rẩy lên. Võ giả kia đi tới, dùng chiến đao xốc rèm lên.
- Lục Ly!
Võ giả nhìn thấy người thanh niên đang sấp mình trên lồng sắt trong xe, lập tức kinh hô, mấy người nơi xa lập tức từ trong khe núi núi vọt ra, một người còn huýt dài.
- Thám báo Triệu gia!
Chương 87 Trở về là tốt rồi
Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, không chút nào khách khí, thân thể như lợi kiếm bắn thẳng mà ra, nhấc chân đạp bay người kia ra sau. Người này chỉ là Huyền Vũ cảnh trung kỳ, căn bản không cách nào tránh né.
Hưu!
Lục Ly không dám dừng lại, Huyền lực vận chuyển, cả người lấy tốc độ nhanh nhất lao vút về phía cửa thành. Nơi này chỉ còn cách cửa thành chưa đến ba dặm, với tốc độ của hắn dùng nửa nén hương là đủ rồi.
Ô
Nơi xa mấy tiếng hét lớn vang lên, cách đó vài dặm có ba đạo thân ảnh băng băng mà tới, tốc độ còn nhanh hơn cả Lục Ly, rõ ràng là võ giả Thần Hải Cảnh.
- Ha ha, đã muộn!
Lục Ly cười lạnh một tiếng, cửa thành ở ngay trước mắt, Lục Ly đã có thể thấy được binh sĩ Liễu gia, người Triệu gia sao dám công kích hắn ở cửa thành?
Quả nhiên!
Lúc Lục Ly vọt tới cách ngoài thành một dặm, ba tên võ giả Thần Hải Cảnh phía xa xa thả chậm tốc độ, đám thám báo kia cũng không dám tiếp tục đuổi theo.
Đánh giết khách khanh Liễu gia ngay trước cửa Vũ Lăng thành, trừ phi Triệu gia muốn trở mặt với Liễu gia, bằng không còn chưa lớn gan đến vậy.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười dài một tiếng, tiến thẳng tới cửa thành, mấy tên võ giả Liễu gia ở cửa thành sớm đã bị tiếng hét lớn kinh động, nhìn thấy Lục Ly vọt tới liền rút ra chiến đao trong tay.
- Chư vị, đừng hiểu lầm, ta là khách khanh Liễu gia!
Lục Ly cầm ra lệnh bài thân phận vứt tới, một tên võ giả Liễu gia tiếp lấy nhìn vài lần mới khẽ gật đầu, một người khác liếc về nơi xa hỏi:
- Vị tiểu huynh đệ này, mới rồi đã xảy ra chuyện gì?
- Hắc hắc!
Lục Ly quay đầu nhìn một cái, nhún vai nói:
- Không sao, ta chọc giận mấy con chó hoang Triệu gia, bọn hắn muốn cắn ta thôi. Ta chạy nhanh, bọn hắn thấy các ngươi liền không dám động thủ.
- Người Triệu gia?
Sắc mặt mấy tên binh sĩ chuyển lạnh, một người trong đó vỗ vỗ vai Lục Ly nói:
- Tiểu huynh đệ ngươi cứ vào thành trước, những người này chúng ta giúp ngươi ngăn lại, nơi đây là Vũ Lăng thành, không phải thành của Triệu gia.
- May mà ngồi xe ngựa, không thì phiền phức to!
Lục Ly một bên bôn tẩu trong thành, một bên âm thầm cảm khái, nếu không phải ngồi xe ngựa, phỏng chừng hắn đã sớm bị thám báo phát hiện. Triệu gia mai phục ba tên Thần Hải Cảnh, rất có thể hắn sẽ không vào được thành.
Một mặt cửa thành mai phục ba tên Thần Hải Cảnh, như vậy bốn cửa thành phải xuất động mười hai tên, chắc là Triệu gia đã hận hắn tận xương. Chẳng qua ngẫm lại lần này hắn chém giết hai tên trưởng lão Triệu gia, còn cả tên mặt sẹo, Triệu gia không giận mới lạ.
Nghĩ tới đây, Lục Ly bôn tẩu càng nhanh mấy phần, ánh mắt liếc nhìn bốn phía. Mặc dù khả năng Triệu gia động thủ trong thành sẽ rất thấp, nhưng vạn nhất bí quá hoá liều, cường hành muốn giết mình thì sao? Liễu gia sẽ vì một tên khách khanh như hắn mà trở mặt với Triệu gia ư?
Lục Ly cuồng chạy, vác theo mấy bao tải lớn như một cơn gió lướt nhanh trên phố. Dọa cho rất nhiều người đi đường hoảng loạn, chỉ thấy một đạo bóng đen lướt qua, sau đó Lục Ly đã biến mất ở trong đám đông phía xa.
Tiêu tốn chừng hai nén hương, Lục Ly vọt tới bên ngoài cửa tây Liễu gia, lúc nhìn thấy hộ vệ bên ngoài cửa hắn, hắn mới triệt để yên tâm.
Xem ra Triệu gia còn chưa có lá gan trở mặt với Liễu gia, hoặc là trong thành Triệu gia không bố trí nhân thủ. Lục Ly tiến thẳng vào Khách Đường Liễu gia, nhìn thấy Lục Linh đang ngồi lặng lẽ phơi nóng đọc sách trong sân viện nhà mình, trên mặt hắn hiện lên ý cười xán lạn, tròng mắt có chút mông lung.
Lần này ra ngoài không quá lâu, chưa đến mười ngày, nhưng Lục Ly lại cảm thấy như đã qua một đời. Một đường đều bị người truy sát, nhiều lần tưởng như sắp chết tới nơi, có thể còn sống nhìn thấy Lục Linh hắn cảm giác ông trời đã rất chiếu cố mình.
- Tỷ...
Hắn nghẹn ngào kêu lên một tiếng, Lục Linh đứng dậy, khóe miệng lộ ra một tia đau lòng, trùng trùng gật đầu nói:
- Trở về là tốt, trở về là tốt!
Lục Ly đi qua, thả xuống bao tải, vươn tay ôm chặt Lục Linh. Lục Linh cũng vòng tay ôm lấy Lục Ly, dù Lục Ly không nói gì, Lục Linh cũng biết hắn khẳng định đã gặp phải cực khổ và nguy hiểm vô cùng tận, nàng không cất tiếng mà chỉ nhè nhẹ vỗ vai Lục Ly, an ủi hắn.
Lát sau, Lục Ly ổn định cảm xúc, chỉ vào bao tải nói:
- Tỷ, ngươi nhìn xem, ta mang về bao nhiêu trứng ưng?
Lục Linh quét mắt nhìn mấy lượt, ánh mắt ngừng lại trên trường thương và trường kiếm trong bao tải, nàng tử tế nhìn vài lần rồi hỏi:
- Ngươi giết võ giả Thần Hải Cảnh?
Trường thương và trường kiếm này đều không phải Huyền khí cấp thấp, võ giả Huyền Vũ cảnh bình thường không tư cách đeo, Lục Linh cực kì thông minh liếc mắt nhìn một cái liền nhận ra.
- Ừm!
Lục Ly có chút hưng phấn nói:
- Giết ba tên, hơn nữa tỷ tỷ, ta thịt luôn Địch Hỏa.
- Tốt!
Trên mặt Lục Linh hiện ra ý cười xán lạn, trong mắt đầy vẻ tự hào, nàng suy nghĩ một lát rồi nói tiếp:
- Cất giấu vũ khí đi, đừng cho người ngoài nhìn thấy.
Lục Ly mang binh khí vào cất đi, lại phóng ra Tiểu Bạch, ném vài thanh phế Huyền khí cho nó, lúc này mới kể lại cho Lục Linh chuyện dọc đường.
- Làm tốt lắm!
Lục Linh lặng lẽ nghe xong, tán dương nói:
- Đệ đệ ta trưởng thành, biết động não rồi. Sau này ngươi nhất định phải nhớ kỹ, chiến đấu không chỉ mỗi dựa vào chiến lực, mưu kế càng quan trọng. Chỉ cần vận dụng mưu kế thoả đáng, ngươi liền có thể lấy yếu thắng mạnh.
Dừng một lát, Lục Linh tiếp tục nói:
- Bảy ngàn năm trăm điểm cống hiến, đồ ăn cho Tiểu Bạch tạm thời đủ rồi. Ngươi không thể đi ra ngoài nữa, Liễu gia và Triệu gia đã thế như nước lửa, thực lực của ngươi còn cần đề cao, lúc này ra ngoài Triệu gia sẽ nghĩ hết mọi cách giết chết ngươi. Giờ ngươi đi bàn giao nhiệm vụ, thuận tiện xem xem có huyền kỹ thích hợp nào không, linh thảo và linh dược ngưng tụ Thần Hải thì ngươi đừng nghĩ, với chút điểm cống hiến ấy còn chưa đổi được đâu.
Lục Ly khẽ gật đầu, vác lên bao tải đi ra ngoài, Tiểu Bạch thấy Lục Ly muốn đi ra, “Sưu” một tiếng chui vào trong tay áo Lục Ly, Lục Ly đành chịu cười khổ một tiếng, mang theo Tiểu Bạch cùng đi ra ngoài.
Chương 88 Huyền kỹ đường
Tới Nhiệm Vụ Đường, vẫn là lão đầu tóc xám tọa trấn, nhìn thấy Lục Ly xách theo mấy chiếc bao tải tiến vào, hắn nhíu mày, trầm giọng hỏi:
- Tiểu tử, đây là?
- Trứng Hồng Lân Ưng!
Lục Ly nhếch môi cười một tiếng, mở bao tải cầm ra từng quả trứng ưng cực lớn, những trứng ưng này đều rất cứng rắn, không có quả nào bị đập vụn nào.
Tổng cộng mười lăm quả trứng Hồng Lân Ưng, Lục Ly bày ra một dãy chỉnh chỉnh tề tề, mỉm cười nói:
- Đại nhân, ngươi nói một quả trứng năm trăm điểm cống hiến.
- ...
Trưởng lão Nhiệm Vụ Đường có chút nghẹn họng, nếu là bình thường có người được đến nhiều trứng Hồng Lân Ưng như vậy thì cũng chẳng có gì. Nhưng lúc này thế cục ở Hàn Vân sơn đang rất hỗn loạn, khắp nơi đều là Huyền thú, không ngờ tiểu tử này vẫn có thể kiếm ra Hồng Lân Ưng đản, còn một hơi lấy ra mười lăm quả?
Bất kể nói thế nào, trứng là hàng thật giá thật, không có chút vấn đề gì. Lão giả tóc xám nghiệm thu xong đưa cho Lục Ly bảy ngàn năm trăm điểm cống hiến, hắn hỏi dò Lục Ly làm sao kiếm được, Lục Ly sao có thể nói thật, tuỳ ý qua loa vài câu liền rời đi.
Ra khỏi Nhiệm Vụ Đường, Lục Ly không đi Binh Khí đường, hắn suy nghĩ một lát rồi tiến thẳng về phía Huyền Kỹ đường. Giờ hắn đã có điểm cống hiến, tự nhiên phải nghĩ cách học tập một loại huyền kỹ cường đại, như vậy mới có thể tăng cường chiến lực bản thân.
Huyền Kỹ đường nằm ngay phụ cận không xa, diện tích còn lớn hơn cả Nhiệm Vụ Đường, là một tòa lầu các hai tầng. Tiến vào cũng thấy có một lão giả tọa trấn, kiểm tra lệnh bài Lục Ly xong, hắn mở miệng nói:
- Tầng thứ nhất có thể tuỳ tiện tra xem, tầng thứ hai ngươi không tư cách đi vào. Còn nữa, trên mỗi một bản huyền kỹ đều có đánh dấu số điểm cống hiến, nếu ngươi muốn đổi lấy, cần gấp đôi số điểm cống hiến trên đó!
- Gấp đôi? Sao lại cần gấp đôi?
Lục Ly có chút khó hiểu, trước hoán đổi phế Huyền khí cũng đâu có nói gấp đôi? Hắn kiếm điểm cống hiến không dễ dàng, hơn bảy ngàn điểm cống hiến này đều là nhiều lần cầm mạng ra liều mới lấy được.
- Ngươi không biết?
Lão giả nhíu mày, thấy Lục Ly là thật không hiểu, bèn giải thích nói:
- Huyền khí, huyền kỹ, đan dược, công pháp... những thứ này khách khanh muốn hoán đổi đều cần số điểm cống hiến gấp đôi. Ngoại đường trực tiếp hoán đổi, Nội đường thì chỉ cần một nửa điểm cống hiến, ở bất cứ gia tộc nào quy củ đều là như thế.
- À...
Lục Ly mặt không biểu tình ứng tiếng, khách khanh ở các gia tộc đúng là không được chào đón a, xem ra lúc trước hắn hoán đổi phế Huyền khí, vì là phế phẩm nên mới không bị tăng giá.
Hắn đi vào bên trong, nhìn lướt qua thấy có bốn gian phòng lớn, mặt trên theo thứ tự đánh dấu bốn chủng loại khác nhau là “Loại công kích” “Loại tốc độ” “Loại phòng ngự” và “Loại đặc thù”.
Lục Ly suy nghĩ một lát rồi mở ra gian phòng loại công kích, bên trong đặt ba giá sách lớn, bày đầy mấy chục quyển sách. Trên mỗi quyển đều có hào quang nhỏ yếu lấp lánh, xem ra đều có cấm chế bảo hộ, tránh bị người phá hư.
Dưới sách đều có đánh dấu, bình luận đặc điểm, độ khó tu luyện, số điểm cống hiến cần thiết của loại huyền kỹ này.
Lục Ly ở dạo qua bên trong một vòng, mỗi loại huyền kỹ đều xem xét cẩn thận, nửa canh giờ sau hắn mới đầy mặt thất vọng đi ra.
Huyền kỹ trong này rất nhiều, hắn nhìn đến độ hoa cả mắt. Đáng tiếc cơ bản đều là huyền kỹ cấp thấp, với hắn mà nói thì ý nghĩa không lớn.
Bên trong chỉ có ba loại huyền kỹ thích hợp hắn, nếu tu luyện tới đại thành chiến lực của hắn có thể gia tăng mấy thành, nhưng ba loại huyền kỹ này hắn đổi không được, mỗi một quyển đều cần một vạn điểm cống hiến...
Hắn hoán đổi huyền kỹ cần số điểm cống hiến gấp đôi, nói cách khác với ba loại huyền kỹ này, mỗi loại hắn cần cầm hai vạn điểm cống hiến mới đổi được.
Hắn càng nghĩ càng không cam tâm, lại chui vào gian phòng loại tốc độ bên cạnh. Lần này hắn chỉ mất hai nén hương liền tựu ra, nét mặt vẫn là thất vọng. Bên trong chỉ có duy nhất một loại huyền kỹ hắn coi trọng, nhưng điểm cống hiến cũng cần một vạn.
Loại phòng ngự Lục Ly không muốn xem, hắn thấy công kích mới là cách phòng ngự tốt nhất, thế là bèn nhấc chân tiến vào gian phòng loại đặc thù.
Trong này huyền kỹ ít đi rất nhiều, chỉ có hơn hai mươi loại, Lục Ly tuỳ ý quét mắt nhìn một lượt, đột nhiên ánh mắt bị một quyển sách cổ màu vàng hấp dẫn.
Quyển sách này hắn nhìn rất quen mắt, lại nhớ không nổi đã thấy qua ở đâu? Chờ lúc hắn nghi hoặc nhìn lướt qua ghi chú phía dưới, cả người bỗng chợt run lên kịch liệt.
Hắn thấy được sáu chữ, quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ.
Bôn Lôi Huyền Kỹ!
Lục Ly quan sát lại mấy lần, xác định không sai, cả người bất giác run lên. Ở ngoài đi mòn gót chân không thấy, về nhà lại ở ngay trước mắt.
Trong tay hắn đã có quyển hạ Bôn Lôi Huyền Kỹ, lúc ở khách sạn trong trấn nhỏ hắn thiếu chút xé đi. Bởi vì không có thượng quyển, quyển hạ cũng thành vô dụng, lại không ngờ ở trong Huyền Kỹ đường Liễu gia lại bắt gặp quyển thượng.
- Một vạn hai điểm cống hiến, thế chẳng phải cần hai vạn bốn điểm cống hiến?
Lục Ly xem xong toàn bộ ghi chú, nét cười trên mặt còn chưa hoàn toàn mở ra đã lập tức cứng lại. Giờ hắn chỉ có bảy ngàn năm trăm điểm cống hiến, trong này còn phải dành ra một bộ phận mua đồ ăn cho Tiểu Bạch, hai vạn bốn ngàn điểm cống hiến, cầm hắn ra bán cũng không được nhiều như vậy…
Lục Ly lấy xuống quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ lật xem một lượt, xác định đúng là cùng loại huyền kỹ với quyển hạ trong tay mình, hắn đi qua đi lại trong phòng, nghĩ xem làm sao mới lấy đi được huyền kỹ này.
Cường hành mang đi, vậy nhất định không được, trừ phi hắn muốn bị Liễu gia truy sát. Đã vậy chỉ có hai con đường để đi, một là tìm Liễu Di hỗ trợ, hai là kiếm được đủ số điểm cống hiến cần thiết.
Lục Ly suy nghĩ một lát, cảm thấy tìm Liễu Di hỗ trợ tựa hồ tác dụng cũng không lớn, trừ phi hắn đồng ý gia nhập Ngoại đường Liễu gia. Điểm này lại tuyệt đối không thể, Lục Linh đã nói rất rõ ràng.
Chương 89 Có phải ngươi giết không?
Lục Ly đi ra ngoài, tìm tới lão giả kia hỏi hỏi:
- Đại nhân, ta muốn hoán đổi quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ, cái kia... điểm cống hiến có thể ít chút được không?
- Bôn Lôi Huyền Kỹ?
Lão giả khẽ cười nói:
- Ánh mắt ngươi ngược lại rất độc, đây chính là Địa giai huyền kỹ. Nếu không phải không có quyển hạ, căn bản không khả năng xuất hiện ở tầng thứ nhất. Quyển huyền kỹ đó cần một vạn hai điểm cống hiến đúng không? Ngươi là khách khanh, như vậy liền cần hai vạn bốn, một chút cũng không thể thiếu, đây là tộc quy, dù trưởng lão có tới cũng không thay đổi được.
- Địa giai huyền kỹ!
Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, có thể gia tăng lực lượng gấp đôi, huyền kỹ này quả nhiên không phải hàng thấp cấp. Hắn đành chịu đi ra ngoài, về lại trong nhà tìm Lục Linh nghĩ cách.
- Địa giai huyền kỹ? Lực lượng gấp đôi?
Lục Linh cầm lấy thư tịch Lục Ly đưa tới, cẩn thận lật nhìn một lúc, trầm ngâm suốt một nén hương mới ngẩng đầu nói:
- Huyền kỹ này quả thực thích hợp ngươi, nhất định phải lấy tới tay. Giờ ngươi có ba cách, cụ thể chọn cách nào chính ngươi cân nhắc.
- Ba cách?
Mắt Lục Ly sáng rực lên, ngồi xuống hỏi:
- Tỷ tỷ mau nói.
- Cách thứ nhất.
Lục Linh chỉ vào phòng Lục Ly nói:
- Cầm hai thanh Huyền khí cao cấp ngươi được đến kia nộp cho Liễu gia, đổi lấy điểm cống hiến. Chẳng qua làm vậy, rất nhiều người Liễu gia sẽ hoài nghi chiến lực thực tế của ngươi, sau này khả năng sẽ phiền phức không ngừng.
- Thứ hai, ngươi cầm quyển hạ Bôn Lôi Huyền Kỹ nộp lên, đưa cho Liễu gia, dùng cái này đổi lấy quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ, ghép thành công pháp hoàn chỉnh. Làm vậy tệ đoan cũng rất lớn, Liễu gia sẽ truy vấn nguồn gốc quyển hạ trong tay ngươi, hơn nữa còn có thể cường hành lấy đi Bôn Lôi Huyền Kỹ, đền bù lại cho ngươi thứ khác, dù sao đó cũng là Địa giai huyền kỹ hoàn chỉnh. Thứ ba, mạo hiểm đi tiếp nhận nhiệm vụ, à... cách này ngươi đừng suy xét, gần đây ngươi không thể ra ngoài.
Lục Ly trầm ngâm, Lục Linh phân tích rất có lý, cuối cùng hắn quyết định nộp lên hai thanh binh khí, xem xem có thể đổi được bao nhiêu điểm cống hiến.
Hắn trước nay làm việc luôn rất dứt khoát, quyết định xong liền nhấc lên trường thương và trường kiếm đi thẳng đến Binh Khí đường.
Trong Binh Khí đường vẫn là Hạ lão tọa trấn, nhìn thấy Lục Ly hắn không quá để ý, tưởng là lại tới muốn phế Huyền khí, tùy ý khoát tay nói:
- Chính mình đi chọn đi.
Ầm!
Lục Ly đặt trường thương và trường kiếm lên bàn, nói:
- Ta không phải tới đổi phế Huyền khí, mà muốn giao nộp hai thanh binh khí này cho gia tộc, ngươi xem có thể đổi được bao nhiêu điểm cống hiến.
Hạ lão nhìn lướt qua, trong mắt thoáng lấp lánh tinh mang, đột ngột đứng dậy cầm lấy trường thương cẩn thận quan sát một phen, còn quán chú Huyền lực vào.
Rất nhanh ánh mắt hắn lại quét nhìn về phía trường kiếm, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, quan sát kiểm tra một phen, lúc này mới nhìn sang Lục Ly nói:
- Thanh Long thương và Ngân Hồng kiếm, tiểu tử, hai thanh Huyền khí này ngươi được đến từ đâu?
- Ách
Trong lòng Lục Ly “lộp bộp” một tiếng, không ngờ Hạ lão lại nhận ra hai thanh binh khí này?
Hắn chỉ có thể hàm hồ nói:
- Nhặt được ngoài dã ngoại, Hạ lão, có thể đổi điểm cống hiến được không? Ngươi cứ nói thẳng, không đổi được thì thôi.
- Có thể đổi, ngươi đứng đây chờ chút, ta đi định giá.
Hạ lão cầm lên trường kiếm và trường thương cứ thế mà đi, hơn nữa bước chân còn rất vội vàng. Tròng mắt Lục Ly khẽ lấp lánh, trong lòng càng cảm thấy chẳng lành, chỉ là binh khí đã bị Hạ lão cầm đi, hắn đành phải đứng đấy chờ.
Quả nhiên!
Không lâu sau, Hạ lão dẫn theo hai lão giả khác đi đến, hai người này rõ ràng là cường giả Thần Hải Cảnh, long hành hổ bộ, khí thế bất phàm, hẳn là cao tầng Liễu gia.
Hạ lão chỉ vào lão giả đầu tóc hoa râm và người trung niên áo đen giới thiệu nói:
- Lục Ly, đây là Thất trưởng lão, trưởng lão Nội đường. Còn vị này là Lộc trưởng lão, trưởng lão Thám Báo đường.
Tới hai đại nhân vật, trong lòng Lục Ly có chút thấp thỏm, khom người nói:
- Lục Ly gặp qua Thất trưởng lão, gặp qua Lộc trưởng lão.
Hai người liếc nhìn Lục Ly vài lần, trong mắt đều có chút ngập ngừng, Thất trưởng lão mở miệng nói:
- Lục Ly, thành thật nói cho chúng ta biết, ngươi được đến hai thanh binh khí này từ đâu?
Lục Ly cắn răng chết gánh:
- Hồi bẩm trưởng lão, đoạn thời gian trước ta ra ngoài làm nhiệm vụ, phát hiện hai bộ thi thể ở Hàn Vân sơn, liền thuận tay cầm về binh khí của họ.
- Hàn Vân sơn?
Thất trưởng lão thoáng gật đầu, hắn trầm tư một lát rồi quay mặt nhìn về phía Lộc trưởng lão nói:
- Lộc lão tam, ngươi thấy thế nào?
Lộc trưởng lão mỉm cười, cầm lấy trường thương nói:
- Thanh Long thương này là binh khí của Phác Long Vũ, Ngân Hồng kiếm thì là binh khí của Tề Tứ Hải. Theo tình báo của ta hai người này quả thực chết rồi, còn có Ba Kiểm (mặt sẹo) cũng đã chết. Trong ba người có hai người chết ở Hàn Vân sơn. Lục Ly, ngươi lần này đi trộm trứng Hồng Lân Ưng cũng là đi Hồng Nham sơn, thời gian và địa điểm hoàn toàn phù hợp.
- Chẳng qua…
Lời Lộc trưởng lão chợt chuyển, sắc mặt cũng chuyển lạnh, nhìn chăm chăm Lục Ly dò hỏi:
- Căn cứ tình báo của ta, ngươi vừa ra thành Triệu Duệ liền dẫn người truy sát ngươi, Ba Kiểm chính là đi theo Triệu Duệ, Phác Long Vũ và Tề Tứ Hải cũng là hắn điều từ doanh địa Triệu gia ra để đuổi giết ngươi. Ngươi đi Hồng Nham sơn, Tề Tứ Hải và Phác Long Vũ chết ở Hồng Nham sơn, binh khí bọn hắn đều bị ngươi lấy được?
- Còn nữa, lúc ngươi về thành, ở ngoài thành Triệu gia phái mười mấy tên Thần Hải Cảnh định phục kích ngươi. Tổng hợp tất cả tình báo, ta liệu có thể đi đến kết luận... Ba Kiểm, Tề Tứ Hải và Phác Long Vũ đều là bị ngươi giết?
- Hả?
Ánh mắt Thất trưởng lão bỗng chốc trở nên lăng lệ, Hạ lão lại đầy mặt không dám tin, Lục Ly giết ba tên Thần Hải Cảnh Triệu gia? Điều này sao có thể?
Chương 90 Xác định
Lộc trưởng lão thăm dò tin tức không tồi, suy đoán cũng không sai, chỉ là Lục Ly vẫn không định thừa nhận, hắn suy nghĩ một lát rồi cười khổ nói:
- Hai vị trưởng lão, ta chỉ là một tên võ giả Huyền Vũ cảnh, làm sao có thể đánh giết cường giả Thần Hải Cảnh được? Ta thật không biết bọn hắn chết thế nào, ta chỉ là nhìn thấy thi thể sau đó thuận tay cầm đi binh khí của bọn hắn thôi.
Lời giải thích này của Lục Ly, Hạ lão rất tán đồng, Thất trưởng lão cũng kinh nghi, rốt cuộc Lục Ly đúng thật chỉ là Huyền Vũ cảnh.
Lộc trưởng lão lại lắc đầu nói:
- Hiện tại Triệu gia leo được quan hệ với Liễu Vũ đại nhân, trên Hàn Vân sơn trừ người Liễu gia chúng ta ra, không ai dám giết người Triệu gia. Theo tình báo của ta, không Thần Hải Cảnh Liễu gia nào ra tay. Lục Ly, ngươi đừng căng thẳng, chúng ta không phải tìm ngươi làm liền, ngược lại nếu đúng thật là ngươi giết ba người bọn họ, gia tộc còn sẽ trùng trùng thưởng thêm, phải biết hiện tại Triệu gia chính là kẻ địch của chúng ta.
Thất trưởng lão nói tiếp:
- Lục Ly, đừng sợ, nếu là ngươi giết thì cứ nhận. Gia tộc tuyệt đối không trách tội, ngược lại sẽ trùng trùng ban thưởng ngươi!”
- Thật không phải ta...
Lục Ly vẫn kiên định nói, nếu hắn thừa nhận, phiền phức khẳng định sẽ tới không ngừng, huyết mạch thần kỹ của hắn cũng có thể sẽ lộ ra ánh sáng. Đến lúc đó khả năng Liễu gia sẽ giao hắn cho thần miếu đi nghiên cứu, dù sao trên cổ hắn không có huyết mạch ấn ký, ngược lại trên lưng xuất hiện một hình xăm rồng cực lớn...
- Được rồi!
Thất trưởng lão và Lộc trưởng lão liếc nhau, kẻ trước nói với Hạ lão:
- Hai thanh binh khí này ngươi cứ đổi cho hắn, một thanh một vạn điểm cống hiến, lại ban thưởng thêm hai ngàn điểm cống hiến. Chuyện này tạm thời bảo mật, Lục Ly ngươi cũng đừng truyền ra ngoài.
- Cảm ơn Thất trưởng lão!
Lục Ly đại hỉ, hai vạn hai điểm cống hiến cộng thêm bảy ngàn rưỡi vốn có, đã đủ cho hắn đổi lấy Bôn Lôi Huyền Kỹ.
Thất trưởng lão đi ra ngoài, Lộc trưởng lão lại nhìn chằm chằm Lục Ly một cái, dặn dò nói:
- Lục Ly, ta mặc kệ ba người kia có phải ngươi giết hay không, nhưng khoảng thời gian này ngươi tốt nhất đừng ra khỏi gia tộc, bằng không Triệu gia tuyệt đối sẽ ám sát ngươi.
Lục Ly lần nữa khom người bái tạ, Lộc trưởng lão và Thất trưởng lão rời đi, Lục Ly cũng đã nhận được hai vạn hai điểm cống hiến.
Được đến điểm cống hiến, hắn không dám ở lại thêm, trực tiếp rời Binh Khí đường đi thẳng đến Huyền Kỹ đường. Hắn vừa rời đi, Thất trưởng lão và Lộc trưởng lão bất ngờ đi ra từ trong góc, hai người nhìn theo bóng lưng Lục Ly, khẽ nhíu mày.
Thất trưởng lão vuốt vuốt chòm râu bạc trắng hỏi:
- Lộc lão tam, ngươi xác định thật là hắn giết?
- Chín thành là vậy!
Lộc trưởng lão mở miệng nói, tròng mắt hắn khá nhỏ, lúc này đã híp lại thành một cái khe, nhẹ giọng nói tiếp:
- Thất trưởng lão, ngươi khả năng không biết, tiểu tử này là tên quái thai! Hơn một tháng trước còn không thể tu luyện Huyền lực, lúc này lại đã sắp đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong. Hắn có được cự lực khủng bố, theo ta suy đoán lúc này hẳn đã chừng ba bốn vạn cân. Dù ta không rõ ràng đám người Tề Tứ Hải chết thế nào, nhưng ta dám khẳng định, tiểu tử này còn có một lá bài tẩy, một tấm vương bài có thể giúp hắn vượt cấp giết địch.
- Hả?
Thất trưởng lão có chút động dung, kinh ngạc nhìn theo hướng Lục Ly rời đi, trầm giọng nói:
- Ngươi chắc chứ?
Thấy Lộc trưởng lão gật đầu khẳng định, sắc mặt Thất trưởng lão chuyển lạnh, nói:
- Thiên tài như thế, sao không nghĩ cách chiêu nhập Ngoại đường gia tộc? Sao không sớm bẩm báo với ta?
Lộc trưởng lão lắc đầu cười khổ nói:
- Không phải không nghĩ cách, Di tiểu thư đã tranh thủ mấy lần, thậm chí hứa hẹn có thể để hắn cưới tiểu thư trực hệ gia tộc, nhưng hắn vẫn cự tuyệt. Tiểu tử này rất khó chơi, chúng ta cho rằng việc này không gấp được, sợ vật cực tất phản.
- Di nha đầu?
Thất trưởng lão trầm ngâm khoảnh khắc, trầm giọng hạ lệnh:
- Ngươi đi tìm Di nha đầu, để nàng không tiếc bất cứ giá nào nắm xuống Lục Ly. Tình hình gia tộc thế nào ngươi cũng biết, nếu Lục Ly thật đúng là thiên tài tuyệt thế, gia tộc có thể lấy ra tất cả tài nguyên bồi dưỡng hắn.
- Được!
Lộc trưởng lão khẽ gật đầu, chui vào trong hẻm nhỏ biến mất không thấy đâu.
Thất trưởng lão lại đứng nguyên chỗ cũ thật lâu, cuối cùng thở dài một hơi sau đó mới rời đi:
- Cường giả gia tộc vẫn còn quá ít, hy vọng tộc trưởng sớm ngày tỉnh lại, hoặc là đám người lão Bát có chỗ đột phá, bằng không Liễu gia nguy rồi.
...
- Ngươi muốn hoán đổi quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ?
Trong Huyền Kỹ đường lão giả kia nhìn thấy Lục Ly lại trở về, hơn nữa còn vào thẳng vấn đề nói muốn hoán đổi huyền kỹ, hắn nhíu mày nói:
- Cậu thanh niên, đừng mơ tưởng viễn vông, với cảnh giới của ngươi tu luyện Địa giai huyền kỹ sẽ rất khó khăn. Hơn nữa Bôn Lôi Huyền Kỹ này không có quyển hạ, ngươi không cách nào tu luyện đến đại thành, đừng lãng phí điểm cống hiến vô ích.
- Ta muốn đổi!
Lục Ly không nói nhảm, trực tiếp đưa qua lệnh bài.
Lão giả nhìn ánh mắt kiên nghị của Lục Ly, lắc đầu thở dài tiến vào gian phòng loại đặc thù, rất nhanh liền cầm ra bản sao quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ, trừ đi điểm cống hiến, dùng ánh mắt như quan sát thằng ngốc nhìn Lục Ly đi xa.
Địa giai huyền kỹ rất quý hiếm, nhưng nếu chỉ là một bản huyền kỹ không hoàn chỉnh, thì dù có là Thiên phẩm huyền kỹ cũng chẳng mấy ý nghĩa. Tiêu tốn hơn hai vạn điểm cống hiến, lại đổi về một bản huyền kỹ không trọn vẹn, Lục Ly không phải đứa ngốc thì là gì?
Lục Ly mặc kệ người ngoài nghĩ thế nào, dị thường phấn chấn về lại Khách Đường. Hắn kể lại đầu đuôi sự tình cho Lục Linh, kẻ sau trầm ngâm thoáng chốc, cười khổ nói:
- Đệ đệ, nếu ta đoán không sai, Lộc trưởng lão đã mười phần xác định ba tên Thần Hải Cảnh Triệu gia là bị ngươi giết chết, rất nhanh sẽ có người tới cửa mời chào ngươi.
- Chẳng qua cũng không sao!
Rất nhanh tiểu nhị liền đưa tới một bàn món ngon, còn mua cho Lục Ly hai bộ quần áo mới, Lục Ly mãn ý để tiểu nhị đi xuống.
Trong gian phòng có một buồng tắm nho nhỏ, đã mấy ngày Lục Ly không tắm rửa, thế là bèn thảnh thơi thanh tẩy một phen, đổi lại quần áo sạch, ăn no một bữa.
Ăn uống no đủ, Lục Ly lại gọi tiểu nhị tới hỏi dò, xác định nơi này cách Vũ Lăng thành đã không xa, lấy tốc độ toàn lực của hắn chỉ cần bôn tẩu bốn canh giờ là tới nơi.
Làm xong hết thảy, Lục Ly yên tâm trở về phòng. Hắn vứt quần áo rách rưới đi, sửa sang chỉnh lý lại đồ vật một phen, dùng bao tải bọc lại trường kiếm Tề trưởng lão và trường thương của Phác trưởng lão, đây chính là đồ tốt.
- Ồ?
Trong lúc thu xếp đồ đạc, hắn thấy được một quyển sách nhỏ màu vàng, bất giác nhướng mày, rất nhanh liền nhớ ra đây hình như là chiến lợi phẩm thu được từ chém giết tên mặt thẹo.
- Chẳng lẽ là huyền kỹ?
Lục Ly chưa từng học tập cứ huyền kỹ gì, lúc này không khỏi hứng thú, mở ra sách nhỏ chăm chú đọc một phen. Lát sau mắt hắn sáng lên, bởi vì đây đích xác là một bản huyền kỹ, hơn nữa thoạt nhìn còn rất cao thâm.
Vì sao nói cao thâm, là bởi hắn hoàn toàn xem không hiểu. Hắn lật nhìn một lúc lâu, lật đến sau cùng mới thấy được một đoạn viết.... Bôn Lôi Huyền Kỹ, tu luyện tới đại thành, có thể phóng thích chín tầng huyền kình, tăng phúc lực lượng gấp đôi.
Oanh!
Trong đầu Lục Ly tựa như nổ vang một tiếng kinh lôi, kích động khiến cả người đều run rẩy lên. Có thể tăng phúc lực lượng gấp đôi, đây tuyệt đối là huyền kỹ phi thường cường hoành, hẳn phải là huyền kỹ Địa giai trở lên, không ngờ lại có món hời bất ngờ đến thế.
Hiện tại lực lượng hắn đã có bốn vạn cân, phóng thích huyết mạch thần kỹ, lực lượng đạt đến mười vạn cân, nếu huyền kỹ này tu luyện đại thành thật có thể tăng phúc lực lượng gấp đôi, như vậy hắn sẽ có được lực lượng hai mươi vạn cân!
Hai mươi vạn!
Con số này khủng bố cỡ nào? Lục Ly không biết, nhưng tuyệt đối đã siêu quá Thần Hải Cảnh đỉnh phong.
- Tu luyện!
Lục Ly nuốt ngụm nước bọt, cái gì đều không quản, bắt đầu tĩnh tâm cảm ngộ “Bôn Lôi” huyền kỹ.
- Sao lại đọc không hiểu được nhỉ?
Đọc cả một nén hương, Lục Ly ngẩng đầu thì thào, ánh mắt đầy vẻ mê man, huyền kỹ này cũng không quá thâm ảo phức tạp, chỉ là... hắn căn bản đọc không hiểu.
Hắn không tin tà, tiếp tục vùi đầu khổ đọc, suy nghĩ kỹ từng câu từng chữ, cảm ngộ suốt ba nén hương, rốt cục mới ngẩng đầu lên, trong mắt toàn là đắng chát
Hắn hiểu được rồi, nhưng huyền kỹ này lại căn bản không cách nào cảm ngộ. Bởi vì đây chỉ là quyển hạ, hẳn nên còn có quyển thượng. Chỉ với quyển hạ, không có quyển thượng... Lục Ly có thể đọc hiểu mới gặp quỷ.
- Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó!
Ôm đầy kích tình hẹn hò với mỹ nữ, đã bò lên giường, lại phát hiện ngày đến kinh. Đây chính là tâm tình Lục Ly vào lúc này, hy vọng càng lớn, thất vọng càng lớn.
Không có quyển thượng, huyền kỹ này căn bản học không được, trong cơn giận dữ Lục Ly thiếu chút xé nát quyển sách. May mà nghĩ đến thứ này tựa hồ có thể cầm tới Liễu gia đổi điểm cống hiến, kích động trong lòng mới bị ngăn lại.
Tùy ý ném sách nhỏ vào trong bao tải, Lục Ly lên giường bắt đầu tu luyện Huyền lực, đả thông gần nửa đoạn kinh mạch sau cùng.
Tiêu tốn gần nửa canh giờ, Lục Ly mới ổn định lại tâm thần, tu luyện tới nửa đêm hắn ngủ thiếp đi. Trời còn chưa sáng liền tỉnh dậy, cũng không ăn bữa sáng, vác theo đồ vật đi ra khách sạn, cuồng chạy về hướng đông nam.
Trên đường rất thuận lợi, Lục Ly toàn lực lao nhanh, chuyện hắn lo lắng cũng không có hề xảy ra. Cường giả Triệu gia không đuổi theo, thậm chí không nhìn thấy một tên thám báo nào.
Cuồng chạy bốn canh giờ, một tòa cự thành hiện ra trên đường chân trời xa xôi. Lục Ly không dám có chút nào lơ là coi thường, vạn nhất Triệu gia phục kích ở ngoài thành thì sao? Trước khi tiến vào phủ đệ Liễu gia, mọi chuyện vẫn còn chưa thực sự an toàn.
Cộc cộc cộc!
Phía trước có một chiếc xe ngựa cũ nát, Lục Ly trầm tư thoáng chốc, trong lòng nghĩ ra một kế, hắn cuồng chạy mà tới, hai chân trực tiếp đạp lên càng xe ngựa. Phu xe nổi giận đùng đùng nhìn lại, thấy Thiên Lân Đao trong tay Lục Ly, có chút sợ hãi nói:
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Lục Ly cầm ra mảnh kim diệp tử đưa tới nói:
- Dẫn ta một đoạn đường, ta bị thương!
Phu xe ngần ngừ không dám tiếp, Lục Ly giương lên chiến đao trong tay, kẻ sau cắn răng tiếp lấy kim diệp tử, Lục Ly chui vào trong xe.
Trong xe toàn là lồng sắt chứa gia cầm, thì ra tên phu xe này đang vào thành buôn bán gà vịt. Lục Ly cũng mặc kệ, chui vào liền đặt mông ngồi trên lồng sắt.
Phu xe nơm nớp lo sợ tiếp tục đi đường, sau khi bôn tẩu được một đoạn mới quay đầu nói:
- Tiểu ca, ngươi đừng làm loạn, xảy ra chuyện là sẽ bị bắt đấy.
- Yên tâm!
Lục Ly vén rèm lên nghiêm mặt nói:
- Ta tới cửa thành liền xuống xe, dù xảy ra chuyện cũng sẽ không liên luỵ ngươi.
Xa phu đè xuống lo lắng trong lòng, điều khiển xe ngựa tiếp tục tiến tới, Lục Ly xuyên qua cửa sổ lặng lẽ quan sát bốn phía.
Năm dặm, bốn dặm, ba dặm!
Cả người Lục Ly đột nhiên co rụt lại, hắn phát hiện ra mấy thân ảnh lén lén lút lút, những người kia đều tiềm ẩn trong khe núi, nếu không phải trên đường Lục Ly chăm chú quan sát, nhất định không phát hiện ra được.
- Thám báo nhà ai?
Lục Ly cúi rạp người xuống, không dám nhìn ra ngoài. Nhưng rất nhanh một tiếng xé gió vang lên, một người từ trong khe núi xông ra, trực tiếp cản xe ngựa lại.
Dừng!
Người kia mặc áo bào võ sĩ bình thường, nhìn không ra là người nhà ai, hắn cầm một thanh chiến đao, bộ dạng sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm phu xe.
Phu xe khiển ngựa dừng lại, không dám thốt nửa lời, căng thẳng đến độ cả người run rẩy lên. Võ giả kia đi tới, dùng chiến đao xốc rèm lên.
- Lục Ly!
Võ giả nhìn thấy người thanh niên đang sấp mình trên lồng sắt trong xe, lập tức kinh hô, mấy người nơi xa lập tức từ trong khe núi núi vọt ra, một người còn huýt dài.
- Thám báo Triệu gia!
Chương 87 Trở về là tốt rồi
Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, không chút nào khách khí, thân thể như lợi kiếm bắn thẳng mà ra, nhấc chân đạp bay người kia ra sau. Người này chỉ là Huyền Vũ cảnh trung kỳ, căn bản không cách nào tránh né.
Hưu!
Lục Ly không dám dừng lại, Huyền lực vận chuyển, cả người lấy tốc độ nhanh nhất lao vút về phía cửa thành. Nơi này chỉ còn cách cửa thành chưa đến ba dặm, với tốc độ của hắn dùng nửa nén hương là đủ rồi.
Ô
Nơi xa mấy tiếng hét lớn vang lên, cách đó vài dặm có ba đạo thân ảnh băng băng mà tới, tốc độ còn nhanh hơn cả Lục Ly, rõ ràng là võ giả Thần Hải Cảnh.
- Ha ha, đã muộn!
Lục Ly cười lạnh một tiếng, cửa thành ở ngay trước mắt, Lục Ly đã có thể thấy được binh sĩ Liễu gia, người Triệu gia sao dám công kích hắn ở cửa thành?
Quả nhiên!
Lúc Lục Ly vọt tới cách ngoài thành một dặm, ba tên võ giả Thần Hải Cảnh phía xa xa thả chậm tốc độ, đám thám báo kia cũng không dám tiếp tục đuổi theo.
Đánh giết khách khanh Liễu gia ngay trước cửa Vũ Lăng thành, trừ phi Triệu gia muốn trở mặt với Liễu gia, bằng không còn chưa lớn gan đến vậy.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười dài một tiếng, tiến thẳng tới cửa thành, mấy tên võ giả Liễu gia ở cửa thành sớm đã bị tiếng hét lớn kinh động, nhìn thấy Lục Ly vọt tới liền rút ra chiến đao trong tay.
- Chư vị, đừng hiểu lầm, ta là khách khanh Liễu gia!
Lục Ly cầm ra lệnh bài thân phận vứt tới, một tên võ giả Liễu gia tiếp lấy nhìn vài lần mới khẽ gật đầu, một người khác liếc về nơi xa hỏi:
- Vị tiểu huynh đệ này, mới rồi đã xảy ra chuyện gì?
- Hắc hắc!
Lục Ly quay đầu nhìn một cái, nhún vai nói:
- Không sao, ta chọc giận mấy con chó hoang Triệu gia, bọn hắn muốn cắn ta thôi. Ta chạy nhanh, bọn hắn thấy các ngươi liền không dám động thủ.
- Người Triệu gia?
Sắc mặt mấy tên binh sĩ chuyển lạnh, một người trong đó vỗ vỗ vai Lục Ly nói:
- Tiểu huynh đệ ngươi cứ vào thành trước, những người này chúng ta giúp ngươi ngăn lại, nơi đây là Vũ Lăng thành, không phải thành của Triệu gia.
- May mà ngồi xe ngựa, không thì phiền phức to!
Lục Ly một bên bôn tẩu trong thành, một bên âm thầm cảm khái, nếu không phải ngồi xe ngựa, phỏng chừng hắn đã sớm bị thám báo phát hiện. Triệu gia mai phục ba tên Thần Hải Cảnh, rất có thể hắn sẽ không vào được thành.
Một mặt cửa thành mai phục ba tên Thần Hải Cảnh, như vậy bốn cửa thành phải xuất động mười hai tên, chắc là Triệu gia đã hận hắn tận xương. Chẳng qua ngẫm lại lần này hắn chém giết hai tên trưởng lão Triệu gia, còn cả tên mặt sẹo, Triệu gia không giận mới lạ.
Nghĩ tới đây, Lục Ly bôn tẩu càng nhanh mấy phần, ánh mắt liếc nhìn bốn phía. Mặc dù khả năng Triệu gia động thủ trong thành sẽ rất thấp, nhưng vạn nhất bí quá hoá liều, cường hành muốn giết mình thì sao? Liễu gia sẽ vì một tên khách khanh như hắn mà trở mặt với Triệu gia ư?
Lục Ly cuồng chạy, vác theo mấy bao tải lớn như một cơn gió lướt nhanh trên phố. Dọa cho rất nhiều người đi đường hoảng loạn, chỉ thấy một đạo bóng đen lướt qua, sau đó Lục Ly đã biến mất ở trong đám đông phía xa.
Tiêu tốn chừng hai nén hương, Lục Ly vọt tới bên ngoài cửa tây Liễu gia, lúc nhìn thấy hộ vệ bên ngoài cửa hắn, hắn mới triệt để yên tâm.
Xem ra Triệu gia còn chưa có lá gan trở mặt với Liễu gia, hoặc là trong thành Triệu gia không bố trí nhân thủ. Lục Ly tiến thẳng vào Khách Đường Liễu gia, nhìn thấy Lục Linh đang ngồi lặng lẽ phơi nóng đọc sách trong sân viện nhà mình, trên mặt hắn hiện lên ý cười xán lạn, tròng mắt có chút mông lung.
Lần này ra ngoài không quá lâu, chưa đến mười ngày, nhưng Lục Ly lại cảm thấy như đã qua một đời. Một đường đều bị người truy sát, nhiều lần tưởng như sắp chết tới nơi, có thể còn sống nhìn thấy Lục Linh hắn cảm giác ông trời đã rất chiếu cố mình.
- Tỷ...
Hắn nghẹn ngào kêu lên một tiếng, Lục Linh đứng dậy, khóe miệng lộ ra một tia đau lòng, trùng trùng gật đầu nói:
- Trở về là tốt, trở về là tốt!
Lục Ly đi qua, thả xuống bao tải, vươn tay ôm chặt Lục Linh. Lục Linh cũng vòng tay ôm lấy Lục Ly, dù Lục Ly không nói gì, Lục Linh cũng biết hắn khẳng định đã gặp phải cực khổ và nguy hiểm vô cùng tận, nàng không cất tiếng mà chỉ nhè nhẹ vỗ vai Lục Ly, an ủi hắn.
Lát sau, Lục Ly ổn định cảm xúc, chỉ vào bao tải nói:
- Tỷ, ngươi nhìn xem, ta mang về bao nhiêu trứng ưng?
Lục Linh quét mắt nhìn mấy lượt, ánh mắt ngừng lại trên trường thương và trường kiếm trong bao tải, nàng tử tế nhìn vài lần rồi hỏi:
- Ngươi giết võ giả Thần Hải Cảnh?
Trường thương và trường kiếm này đều không phải Huyền khí cấp thấp, võ giả Huyền Vũ cảnh bình thường không tư cách đeo, Lục Linh cực kì thông minh liếc mắt nhìn một cái liền nhận ra.
- Ừm!
Lục Ly có chút hưng phấn nói:
- Giết ba tên, hơn nữa tỷ tỷ, ta thịt luôn Địch Hỏa.
- Tốt!
Trên mặt Lục Linh hiện ra ý cười xán lạn, trong mắt đầy vẻ tự hào, nàng suy nghĩ một lát rồi nói tiếp:
- Cất giấu vũ khí đi, đừng cho người ngoài nhìn thấy.
Lục Ly mang binh khí vào cất đi, lại phóng ra Tiểu Bạch, ném vài thanh phế Huyền khí cho nó, lúc này mới kể lại cho Lục Linh chuyện dọc đường.
- Làm tốt lắm!
Lục Linh lặng lẽ nghe xong, tán dương nói:
- Đệ đệ ta trưởng thành, biết động não rồi. Sau này ngươi nhất định phải nhớ kỹ, chiến đấu không chỉ mỗi dựa vào chiến lực, mưu kế càng quan trọng. Chỉ cần vận dụng mưu kế thoả đáng, ngươi liền có thể lấy yếu thắng mạnh.
Dừng một lát, Lục Linh tiếp tục nói:
- Bảy ngàn năm trăm điểm cống hiến, đồ ăn cho Tiểu Bạch tạm thời đủ rồi. Ngươi không thể đi ra ngoài nữa, Liễu gia và Triệu gia đã thế như nước lửa, thực lực của ngươi còn cần đề cao, lúc này ra ngoài Triệu gia sẽ nghĩ hết mọi cách giết chết ngươi. Giờ ngươi đi bàn giao nhiệm vụ, thuận tiện xem xem có huyền kỹ thích hợp nào không, linh thảo và linh dược ngưng tụ Thần Hải thì ngươi đừng nghĩ, với chút điểm cống hiến ấy còn chưa đổi được đâu.
Lục Ly khẽ gật đầu, vác lên bao tải đi ra ngoài, Tiểu Bạch thấy Lục Ly muốn đi ra, “Sưu” một tiếng chui vào trong tay áo Lục Ly, Lục Ly đành chịu cười khổ một tiếng, mang theo Tiểu Bạch cùng đi ra ngoài.
Chương 88 Huyền kỹ đường
Tới Nhiệm Vụ Đường, vẫn là lão đầu tóc xám tọa trấn, nhìn thấy Lục Ly xách theo mấy chiếc bao tải tiến vào, hắn nhíu mày, trầm giọng hỏi:
- Tiểu tử, đây là?
- Trứng Hồng Lân Ưng!
Lục Ly nhếch môi cười một tiếng, mở bao tải cầm ra từng quả trứng ưng cực lớn, những trứng ưng này đều rất cứng rắn, không có quả nào bị đập vụn nào.
Tổng cộng mười lăm quả trứng Hồng Lân Ưng, Lục Ly bày ra một dãy chỉnh chỉnh tề tề, mỉm cười nói:
- Đại nhân, ngươi nói một quả trứng năm trăm điểm cống hiến.
- ...
Trưởng lão Nhiệm Vụ Đường có chút nghẹn họng, nếu là bình thường có người được đến nhiều trứng Hồng Lân Ưng như vậy thì cũng chẳng có gì. Nhưng lúc này thế cục ở Hàn Vân sơn đang rất hỗn loạn, khắp nơi đều là Huyền thú, không ngờ tiểu tử này vẫn có thể kiếm ra Hồng Lân Ưng đản, còn một hơi lấy ra mười lăm quả?
Bất kể nói thế nào, trứng là hàng thật giá thật, không có chút vấn đề gì. Lão giả tóc xám nghiệm thu xong đưa cho Lục Ly bảy ngàn năm trăm điểm cống hiến, hắn hỏi dò Lục Ly làm sao kiếm được, Lục Ly sao có thể nói thật, tuỳ ý qua loa vài câu liền rời đi.
Ra khỏi Nhiệm Vụ Đường, Lục Ly không đi Binh Khí đường, hắn suy nghĩ một lát rồi tiến thẳng về phía Huyền Kỹ đường. Giờ hắn đã có điểm cống hiến, tự nhiên phải nghĩ cách học tập một loại huyền kỹ cường đại, như vậy mới có thể tăng cường chiến lực bản thân.
Huyền Kỹ đường nằm ngay phụ cận không xa, diện tích còn lớn hơn cả Nhiệm Vụ Đường, là một tòa lầu các hai tầng. Tiến vào cũng thấy có một lão giả tọa trấn, kiểm tra lệnh bài Lục Ly xong, hắn mở miệng nói:
- Tầng thứ nhất có thể tuỳ tiện tra xem, tầng thứ hai ngươi không tư cách đi vào. Còn nữa, trên mỗi một bản huyền kỹ đều có đánh dấu số điểm cống hiến, nếu ngươi muốn đổi lấy, cần gấp đôi số điểm cống hiến trên đó!
- Gấp đôi? Sao lại cần gấp đôi?
Lục Ly có chút khó hiểu, trước hoán đổi phế Huyền khí cũng đâu có nói gấp đôi? Hắn kiếm điểm cống hiến không dễ dàng, hơn bảy ngàn điểm cống hiến này đều là nhiều lần cầm mạng ra liều mới lấy được.
- Ngươi không biết?
Lão giả nhíu mày, thấy Lục Ly là thật không hiểu, bèn giải thích nói:
- Huyền khí, huyền kỹ, đan dược, công pháp... những thứ này khách khanh muốn hoán đổi đều cần số điểm cống hiến gấp đôi. Ngoại đường trực tiếp hoán đổi, Nội đường thì chỉ cần một nửa điểm cống hiến, ở bất cứ gia tộc nào quy củ đều là như thế.
- À...
Lục Ly mặt không biểu tình ứng tiếng, khách khanh ở các gia tộc đúng là không được chào đón a, xem ra lúc trước hắn hoán đổi phế Huyền khí, vì là phế phẩm nên mới không bị tăng giá.
Hắn đi vào bên trong, nhìn lướt qua thấy có bốn gian phòng lớn, mặt trên theo thứ tự đánh dấu bốn chủng loại khác nhau là “Loại công kích” “Loại tốc độ” “Loại phòng ngự” và “Loại đặc thù”.
Lục Ly suy nghĩ một lát rồi mở ra gian phòng loại công kích, bên trong đặt ba giá sách lớn, bày đầy mấy chục quyển sách. Trên mỗi quyển đều có hào quang nhỏ yếu lấp lánh, xem ra đều có cấm chế bảo hộ, tránh bị người phá hư.
Dưới sách đều có đánh dấu, bình luận đặc điểm, độ khó tu luyện, số điểm cống hiến cần thiết của loại huyền kỹ này.
Lục Ly ở dạo qua bên trong một vòng, mỗi loại huyền kỹ đều xem xét cẩn thận, nửa canh giờ sau hắn mới đầy mặt thất vọng đi ra.
Huyền kỹ trong này rất nhiều, hắn nhìn đến độ hoa cả mắt. Đáng tiếc cơ bản đều là huyền kỹ cấp thấp, với hắn mà nói thì ý nghĩa không lớn.
Bên trong chỉ có ba loại huyền kỹ thích hợp hắn, nếu tu luyện tới đại thành chiến lực của hắn có thể gia tăng mấy thành, nhưng ba loại huyền kỹ này hắn đổi không được, mỗi một quyển đều cần một vạn điểm cống hiến...
Hắn hoán đổi huyền kỹ cần số điểm cống hiến gấp đôi, nói cách khác với ba loại huyền kỹ này, mỗi loại hắn cần cầm hai vạn điểm cống hiến mới đổi được.
Hắn càng nghĩ càng không cam tâm, lại chui vào gian phòng loại tốc độ bên cạnh. Lần này hắn chỉ mất hai nén hương liền tựu ra, nét mặt vẫn là thất vọng. Bên trong chỉ có duy nhất một loại huyền kỹ hắn coi trọng, nhưng điểm cống hiến cũng cần một vạn.
Loại phòng ngự Lục Ly không muốn xem, hắn thấy công kích mới là cách phòng ngự tốt nhất, thế là bèn nhấc chân tiến vào gian phòng loại đặc thù.
Trong này huyền kỹ ít đi rất nhiều, chỉ có hơn hai mươi loại, Lục Ly tuỳ ý quét mắt nhìn một lượt, đột nhiên ánh mắt bị một quyển sách cổ màu vàng hấp dẫn.
Quyển sách này hắn nhìn rất quen mắt, lại nhớ không nổi đã thấy qua ở đâu? Chờ lúc hắn nghi hoặc nhìn lướt qua ghi chú phía dưới, cả người bỗng chợt run lên kịch liệt.
Hắn thấy được sáu chữ, quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ.
Bôn Lôi Huyền Kỹ!
Lục Ly quan sát lại mấy lần, xác định không sai, cả người bất giác run lên. Ở ngoài đi mòn gót chân không thấy, về nhà lại ở ngay trước mắt.
Trong tay hắn đã có quyển hạ Bôn Lôi Huyền Kỹ, lúc ở khách sạn trong trấn nhỏ hắn thiếu chút xé đi. Bởi vì không có thượng quyển, quyển hạ cũng thành vô dụng, lại không ngờ ở trong Huyền Kỹ đường Liễu gia lại bắt gặp quyển thượng.
- Một vạn hai điểm cống hiến, thế chẳng phải cần hai vạn bốn điểm cống hiến?
Lục Ly xem xong toàn bộ ghi chú, nét cười trên mặt còn chưa hoàn toàn mở ra đã lập tức cứng lại. Giờ hắn chỉ có bảy ngàn năm trăm điểm cống hiến, trong này còn phải dành ra một bộ phận mua đồ ăn cho Tiểu Bạch, hai vạn bốn ngàn điểm cống hiến, cầm hắn ra bán cũng không được nhiều như vậy…
Lục Ly lấy xuống quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ lật xem một lượt, xác định đúng là cùng loại huyền kỹ với quyển hạ trong tay mình, hắn đi qua đi lại trong phòng, nghĩ xem làm sao mới lấy đi được huyền kỹ này.
Cường hành mang đi, vậy nhất định không được, trừ phi hắn muốn bị Liễu gia truy sát. Đã vậy chỉ có hai con đường để đi, một là tìm Liễu Di hỗ trợ, hai là kiếm được đủ số điểm cống hiến cần thiết.
Lục Ly suy nghĩ một lát, cảm thấy tìm Liễu Di hỗ trợ tựa hồ tác dụng cũng không lớn, trừ phi hắn đồng ý gia nhập Ngoại đường Liễu gia. Điểm này lại tuyệt đối không thể, Lục Linh đã nói rất rõ ràng.
Chương 89 Có phải ngươi giết không?
Lục Ly đi ra ngoài, tìm tới lão giả kia hỏi hỏi:
- Đại nhân, ta muốn hoán đổi quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ, cái kia... điểm cống hiến có thể ít chút được không?
- Bôn Lôi Huyền Kỹ?
Lão giả khẽ cười nói:
- Ánh mắt ngươi ngược lại rất độc, đây chính là Địa giai huyền kỹ. Nếu không phải không có quyển hạ, căn bản không khả năng xuất hiện ở tầng thứ nhất. Quyển huyền kỹ đó cần một vạn hai điểm cống hiến đúng không? Ngươi là khách khanh, như vậy liền cần hai vạn bốn, một chút cũng không thể thiếu, đây là tộc quy, dù trưởng lão có tới cũng không thay đổi được.
- Địa giai huyền kỹ!
Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, có thể gia tăng lực lượng gấp đôi, huyền kỹ này quả nhiên không phải hàng thấp cấp. Hắn đành chịu đi ra ngoài, về lại trong nhà tìm Lục Linh nghĩ cách.
- Địa giai huyền kỹ? Lực lượng gấp đôi?
Lục Linh cầm lấy thư tịch Lục Ly đưa tới, cẩn thận lật nhìn một lúc, trầm ngâm suốt một nén hương mới ngẩng đầu nói:
- Huyền kỹ này quả thực thích hợp ngươi, nhất định phải lấy tới tay. Giờ ngươi có ba cách, cụ thể chọn cách nào chính ngươi cân nhắc.
- Ba cách?
Mắt Lục Ly sáng rực lên, ngồi xuống hỏi:
- Tỷ tỷ mau nói.
- Cách thứ nhất.
Lục Linh chỉ vào phòng Lục Ly nói:
- Cầm hai thanh Huyền khí cao cấp ngươi được đến kia nộp cho Liễu gia, đổi lấy điểm cống hiến. Chẳng qua làm vậy, rất nhiều người Liễu gia sẽ hoài nghi chiến lực thực tế của ngươi, sau này khả năng sẽ phiền phức không ngừng.
- Thứ hai, ngươi cầm quyển hạ Bôn Lôi Huyền Kỹ nộp lên, đưa cho Liễu gia, dùng cái này đổi lấy quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ, ghép thành công pháp hoàn chỉnh. Làm vậy tệ đoan cũng rất lớn, Liễu gia sẽ truy vấn nguồn gốc quyển hạ trong tay ngươi, hơn nữa còn có thể cường hành lấy đi Bôn Lôi Huyền Kỹ, đền bù lại cho ngươi thứ khác, dù sao đó cũng là Địa giai huyền kỹ hoàn chỉnh. Thứ ba, mạo hiểm đi tiếp nhận nhiệm vụ, à... cách này ngươi đừng suy xét, gần đây ngươi không thể ra ngoài.
Lục Ly trầm ngâm, Lục Linh phân tích rất có lý, cuối cùng hắn quyết định nộp lên hai thanh binh khí, xem xem có thể đổi được bao nhiêu điểm cống hiến.
Hắn trước nay làm việc luôn rất dứt khoát, quyết định xong liền nhấc lên trường thương và trường kiếm đi thẳng đến Binh Khí đường.
Trong Binh Khí đường vẫn là Hạ lão tọa trấn, nhìn thấy Lục Ly hắn không quá để ý, tưởng là lại tới muốn phế Huyền khí, tùy ý khoát tay nói:
- Chính mình đi chọn đi.
Ầm!
Lục Ly đặt trường thương và trường kiếm lên bàn, nói:
- Ta không phải tới đổi phế Huyền khí, mà muốn giao nộp hai thanh binh khí này cho gia tộc, ngươi xem có thể đổi được bao nhiêu điểm cống hiến.
Hạ lão nhìn lướt qua, trong mắt thoáng lấp lánh tinh mang, đột ngột đứng dậy cầm lấy trường thương cẩn thận quan sát một phen, còn quán chú Huyền lực vào.
Rất nhanh ánh mắt hắn lại quét nhìn về phía trường kiếm, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, quan sát kiểm tra một phen, lúc này mới nhìn sang Lục Ly nói:
- Thanh Long thương và Ngân Hồng kiếm, tiểu tử, hai thanh Huyền khí này ngươi được đến từ đâu?
- Ách
Trong lòng Lục Ly “lộp bộp” một tiếng, không ngờ Hạ lão lại nhận ra hai thanh binh khí này?
Hắn chỉ có thể hàm hồ nói:
- Nhặt được ngoài dã ngoại, Hạ lão, có thể đổi điểm cống hiến được không? Ngươi cứ nói thẳng, không đổi được thì thôi.
- Có thể đổi, ngươi đứng đây chờ chút, ta đi định giá.
Hạ lão cầm lên trường kiếm và trường thương cứ thế mà đi, hơn nữa bước chân còn rất vội vàng. Tròng mắt Lục Ly khẽ lấp lánh, trong lòng càng cảm thấy chẳng lành, chỉ là binh khí đã bị Hạ lão cầm đi, hắn đành phải đứng đấy chờ.
Quả nhiên!
Không lâu sau, Hạ lão dẫn theo hai lão giả khác đi đến, hai người này rõ ràng là cường giả Thần Hải Cảnh, long hành hổ bộ, khí thế bất phàm, hẳn là cao tầng Liễu gia.
Hạ lão chỉ vào lão giả đầu tóc hoa râm và người trung niên áo đen giới thiệu nói:
- Lục Ly, đây là Thất trưởng lão, trưởng lão Nội đường. Còn vị này là Lộc trưởng lão, trưởng lão Thám Báo đường.
Tới hai đại nhân vật, trong lòng Lục Ly có chút thấp thỏm, khom người nói:
- Lục Ly gặp qua Thất trưởng lão, gặp qua Lộc trưởng lão.
Hai người liếc nhìn Lục Ly vài lần, trong mắt đều có chút ngập ngừng, Thất trưởng lão mở miệng nói:
- Lục Ly, thành thật nói cho chúng ta biết, ngươi được đến hai thanh binh khí này từ đâu?
Lục Ly cắn răng chết gánh:
- Hồi bẩm trưởng lão, đoạn thời gian trước ta ra ngoài làm nhiệm vụ, phát hiện hai bộ thi thể ở Hàn Vân sơn, liền thuận tay cầm về binh khí của họ.
- Hàn Vân sơn?
Thất trưởng lão thoáng gật đầu, hắn trầm tư một lát rồi quay mặt nhìn về phía Lộc trưởng lão nói:
- Lộc lão tam, ngươi thấy thế nào?
Lộc trưởng lão mỉm cười, cầm lấy trường thương nói:
- Thanh Long thương này là binh khí của Phác Long Vũ, Ngân Hồng kiếm thì là binh khí của Tề Tứ Hải. Theo tình báo của ta hai người này quả thực chết rồi, còn có Ba Kiểm (mặt sẹo) cũng đã chết. Trong ba người có hai người chết ở Hàn Vân sơn. Lục Ly, ngươi lần này đi trộm trứng Hồng Lân Ưng cũng là đi Hồng Nham sơn, thời gian và địa điểm hoàn toàn phù hợp.
- Chẳng qua…
Lời Lộc trưởng lão chợt chuyển, sắc mặt cũng chuyển lạnh, nhìn chăm chăm Lục Ly dò hỏi:
- Căn cứ tình báo của ta, ngươi vừa ra thành Triệu Duệ liền dẫn người truy sát ngươi, Ba Kiểm chính là đi theo Triệu Duệ, Phác Long Vũ và Tề Tứ Hải cũng là hắn điều từ doanh địa Triệu gia ra để đuổi giết ngươi. Ngươi đi Hồng Nham sơn, Tề Tứ Hải và Phác Long Vũ chết ở Hồng Nham sơn, binh khí bọn hắn đều bị ngươi lấy được?
- Còn nữa, lúc ngươi về thành, ở ngoài thành Triệu gia phái mười mấy tên Thần Hải Cảnh định phục kích ngươi. Tổng hợp tất cả tình báo, ta liệu có thể đi đến kết luận... Ba Kiểm, Tề Tứ Hải và Phác Long Vũ đều là bị ngươi giết?
- Hả?
Ánh mắt Thất trưởng lão bỗng chốc trở nên lăng lệ, Hạ lão lại đầy mặt không dám tin, Lục Ly giết ba tên Thần Hải Cảnh Triệu gia? Điều này sao có thể?
Chương 90 Xác định
Lộc trưởng lão thăm dò tin tức không tồi, suy đoán cũng không sai, chỉ là Lục Ly vẫn không định thừa nhận, hắn suy nghĩ một lát rồi cười khổ nói:
- Hai vị trưởng lão, ta chỉ là một tên võ giả Huyền Vũ cảnh, làm sao có thể đánh giết cường giả Thần Hải Cảnh được? Ta thật không biết bọn hắn chết thế nào, ta chỉ là nhìn thấy thi thể sau đó thuận tay cầm đi binh khí của bọn hắn thôi.
Lời giải thích này của Lục Ly, Hạ lão rất tán đồng, Thất trưởng lão cũng kinh nghi, rốt cuộc Lục Ly đúng thật chỉ là Huyền Vũ cảnh.
Lộc trưởng lão lại lắc đầu nói:
- Hiện tại Triệu gia leo được quan hệ với Liễu Vũ đại nhân, trên Hàn Vân sơn trừ người Liễu gia chúng ta ra, không ai dám giết người Triệu gia. Theo tình báo của ta, không Thần Hải Cảnh Liễu gia nào ra tay. Lục Ly, ngươi đừng căng thẳng, chúng ta không phải tìm ngươi làm liền, ngược lại nếu đúng thật là ngươi giết ba người bọn họ, gia tộc còn sẽ trùng trùng thưởng thêm, phải biết hiện tại Triệu gia chính là kẻ địch của chúng ta.
Thất trưởng lão nói tiếp:
- Lục Ly, đừng sợ, nếu là ngươi giết thì cứ nhận. Gia tộc tuyệt đối không trách tội, ngược lại sẽ trùng trùng ban thưởng ngươi!”
- Thật không phải ta...
Lục Ly vẫn kiên định nói, nếu hắn thừa nhận, phiền phức khẳng định sẽ tới không ngừng, huyết mạch thần kỹ của hắn cũng có thể sẽ lộ ra ánh sáng. Đến lúc đó khả năng Liễu gia sẽ giao hắn cho thần miếu đi nghiên cứu, dù sao trên cổ hắn không có huyết mạch ấn ký, ngược lại trên lưng xuất hiện một hình xăm rồng cực lớn...
- Được rồi!
Thất trưởng lão và Lộc trưởng lão liếc nhau, kẻ trước nói với Hạ lão:
- Hai thanh binh khí này ngươi cứ đổi cho hắn, một thanh một vạn điểm cống hiến, lại ban thưởng thêm hai ngàn điểm cống hiến. Chuyện này tạm thời bảo mật, Lục Ly ngươi cũng đừng truyền ra ngoài.
- Cảm ơn Thất trưởng lão!
Lục Ly đại hỉ, hai vạn hai điểm cống hiến cộng thêm bảy ngàn rưỡi vốn có, đã đủ cho hắn đổi lấy Bôn Lôi Huyền Kỹ.
Thất trưởng lão đi ra ngoài, Lộc trưởng lão lại nhìn chằm chằm Lục Ly một cái, dặn dò nói:
- Lục Ly, ta mặc kệ ba người kia có phải ngươi giết hay không, nhưng khoảng thời gian này ngươi tốt nhất đừng ra khỏi gia tộc, bằng không Triệu gia tuyệt đối sẽ ám sát ngươi.
Lục Ly lần nữa khom người bái tạ, Lộc trưởng lão và Thất trưởng lão rời đi, Lục Ly cũng đã nhận được hai vạn hai điểm cống hiến.
Được đến điểm cống hiến, hắn không dám ở lại thêm, trực tiếp rời Binh Khí đường đi thẳng đến Huyền Kỹ đường. Hắn vừa rời đi, Thất trưởng lão và Lộc trưởng lão bất ngờ đi ra từ trong góc, hai người nhìn theo bóng lưng Lục Ly, khẽ nhíu mày.
Thất trưởng lão vuốt vuốt chòm râu bạc trắng hỏi:
- Lộc lão tam, ngươi xác định thật là hắn giết?
- Chín thành là vậy!
Lộc trưởng lão mở miệng nói, tròng mắt hắn khá nhỏ, lúc này đã híp lại thành một cái khe, nhẹ giọng nói tiếp:
- Thất trưởng lão, ngươi khả năng không biết, tiểu tử này là tên quái thai! Hơn một tháng trước còn không thể tu luyện Huyền lực, lúc này lại đã sắp đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong. Hắn có được cự lực khủng bố, theo ta suy đoán lúc này hẳn đã chừng ba bốn vạn cân. Dù ta không rõ ràng đám người Tề Tứ Hải chết thế nào, nhưng ta dám khẳng định, tiểu tử này còn có một lá bài tẩy, một tấm vương bài có thể giúp hắn vượt cấp giết địch.
- Hả?
Thất trưởng lão có chút động dung, kinh ngạc nhìn theo hướng Lục Ly rời đi, trầm giọng nói:
- Ngươi chắc chứ?
Thấy Lộc trưởng lão gật đầu khẳng định, sắc mặt Thất trưởng lão chuyển lạnh, nói:
- Thiên tài như thế, sao không nghĩ cách chiêu nhập Ngoại đường gia tộc? Sao không sớm bẩm báo với ta?
Lộc trưởng lão lắc đầu cười khổ nói:
- Không phải không nghĩ cách, Di tiểu thư đã tranh thủ mấy lần, thậm chí hứa hẹn có thể để hắn cưới tiểu thư trực hệ gia tộc, nhưng hắn vẫn cự tuyệt. Tiểu tử này rất khó chơi, chúng ta cho rằng việc này không gấp được, sợ vật cực tất phản.
- Di nha đầu?
Thất trưởng lão trầm ngâm khoảnh khắc, trầm giọng hạ lệnh:
- Ngươi đi tìm Di nha đầu, để nàng không tiếc bất cứ giá nào nắm xuống Lục Ly. Tình hình gia tộc thế nào ngươi cũng biết, nếu Lục Ly thật đúng là thiên tài tuyệt thế, gia tộc có thể lấy ra tất cả tài nguyên bồi dưỡng hắn.
- Được!
Lộc trưởng lão khẽ gật đầu, chui vào trong hẻm nhỏ biến mất không thấy đâu.
Thất trưởng lão lại đứng nguyên chỗ cũ thật lâu, cuối cùng thở dài một hơi sau đó mới rời đi:
- Cường giả gia tộc vẫn còn quá ít, hy vọng tộc trưởng sớm ngày tỉnh lại, hoặc là đám người lão Bát có chỗ đột phá, bằng không Liễu gia nguy rồi.
...
- Ngươi muốn hoán đổi quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ?
Trong Huyền Kỹ đường lão giả kia nhìn thấy Lục Ly lại trở về, hơn nữa còn vào thẳng vấn đề nói muốn hoán đổi huyền kỹ, hắn nhíu mày nói:
- Cậu thanh niên, đừng mơ tưởng viễn vông, với cảnh giới của ngươi tu luyện Địa giai huyền kỹ sẽ rất khó khăn. Hơn nữa Bôn Lôi Huyền Kỹ này không có quyển hạ, ngươi không cách nào tu luyện đến đại thành, đừng lãng phí điểm cống hiến vô ích.
- Ta muốn đổi!
Lục Ly không nói nhảm, trực tiếp đưa qua lệnh bài.
Lão giả nhìn ánh mắt kiên nghị của Lục Ly, lắc đầu thở dài tiến vào gian phòng loại đặc thù, rất nhanh liền cầm ra bản sao quyển thượng Bôn Lôi Huyền Kỹ, trừ đi điểm cống hiến, dùng ánh mắt như quan sát thằng ngốc nhìn Lục Ly đi xa.
Địa giai huyền kỹ rất quý hiếm, nhưng nếu chỉ là một bản huyền kỹ không hoàn chỉnh, thì dù có là Thiên phẩm huyền kỹ cũng chẳng mấy ý nghĩa. Tiêu tốn hơn hai vạn điểm cống hiến, lại đổi về một bản huyền kỹ không trọn vẹn, Lục Ly không phải đứa ngốc thì là gì?
Lục Ly mặc kệ người ngoài nghĩ thế nào, dị thường phấn chấn về lại Khách Đường. Hắn kể lại đầu đuôi sự tình cho Lục Linh, kẻ sau trầm ngâm thoáng chốc, cười khổ nói:
- Đệ đệ, nếu ta đoán không sai, Lộc trưởng lão đã mười phần xác định ba tên Thần Hải Cảnh Triệu gia là bị ngươi giết chết, rất nhanh sẽ có người tới cửa mời chào ngươi.
- Chẳng qua cũng không sao!
Bình luận facebook