• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (1 Viewer)

  • Chương 61-65

Chương 61 Là phúc hay họa?

Lục Linh lẩm bẩm mấy câu, thấy sắc mặt của Lục Ly trắng bệch thì âm thầm kinh nghi. Thiêu đốt huyết dịch mà nói... thần kỹ huyết mạch này cũng không thể sử dụng nhiều, nếu không rất dễ dàng cắn trả.

Trong lúc Lục Ly ngủ say, Lục Linh cũng hỏi không ra cái gì, nàng quan sát một lúc thì đứng dậy đi ra ngoài chuẩn bị cơm canh, suy yếu như vậy cần bồi bổ một chút.

...

Lục Ly ngủ hơn một canh giờ mới tỉnh lại, bất quá sắc mặt còn khá tệ, thân thể có chút mệt mỏi, đôi mắt khôi phục màu đen bình thường, còn lại thì không có bất cứ vấn đề gì.

Đợi Lục Ly ăn no, Lục Linh mới hỏi thăm:

- Lục Ly, thần kỹ huyết mạch kia của đệ cần thiêu đốt huyết dịch?

- Hẳn là vậy!

Lục Ly cảm ứng một chút, gật đầu nói:

- Thời điểm phóng thích Nhiên Huyết, đệ cảm giác huyết dịch toàn thân sôi trào, chỉ kiên trì nửa nén hương thời gian, ta đã cảm giác cực kỳ suy yếu, mí mắt không mở ra được.

- Vậy đệ không có chuyện gì thì đừng phóng thích thần kỹ huyết mạch!

Lục Linh trịnh trọng dặn dò:

- Gần đây đệ cố gắng tu luyện, đợi cảnh giới đuổi theo, nhục thân mạnh hơn, phỏng chừng sẽ khá hơn một chút.

- Tỷ!

Lục Ly có chút hưng phấn hỏi:

- Ta đây là... thức tỉnh huyết mạch rồi sao?

- Đúng vậy!

Lục Linh rất khẳng định nói:

- Đệ đã thức tỉnh huyết mạch rồi, hơn nữa ít nhất là lục phẩm trở lên. Chỉ cần đệ cố gắng tu luyện, vài năm sau tuyệt đối có thể ung dung gia nhập Vương tộc ngũ phẩm, trở thành khách khanh.

- n!

Lục Ly nắm chặt nắm đấm, gật đầu nói:

- Tỷ tỷ, ta nhất định sẽ cố gắng, ta nhất định có thể gia nhập Vương tộc ngũ phẩm. Sau đó truyền tống đi Trung Châu tìm Lục gia, cứu phụ thân mẫu thân ra.

Ba Vương tộc ngũ phẩm, đó là ba gia tộc cường đại nhất Bắc Mạc.

Muốn gia nhập ba gia tộc đã khó như lên trời, càng đừng nói gia nhập Khách đường. Nếu như không thức tỉnh huyết mạch, đời này sợ rằng Lục Ly ngay cả cơ hội đi thành trì của ba Vương tộc cũng không có, nhưng bây giờ có hi vọng rồi, hơn nữa hi vọng rất lớn!

- Đệ đệ!

Lục Linh suy nghĩ một chút, lại dặn dò:

- Sự tình đệ thức tỉnh huyết mạch, không thể nói cho bất luận kẻ nào. Hơn nữa không phải thời khắc mấu chốt, không thể phóng thích thần kỹ huyết mạch, chờ đệ có đủ thực lực và cơ hội lại hiển lộ ra. Mặt khác... danh hiệu của phụ thân chúng ta, không được tiết lộ ra ngoài, ta sợ Bắc Mạc có cừu gia của hắn.

Lục Ly suy nghĩ một chút, Lục Linh nói rất có đạo lý, hắn thức tỉnh huyết mạch quá quỷ dị, ấn ký huyết mạch không có ở trên cổ, mà ở trên lưng? Chuyện lạ như thế quả thực mới nghe lần đầu. Vạn nhất thần miếu biết được lại bắt hắn, cầm đi nghiên cứu thì làm sao bây giờ?

Hơn nữa hiện tại Triệu gia thế lớn, mơ hồ có khuynh hướng áp chế Liễu gia. Nếu như sự tình hắn thức tỉnh huyết mạch truyền ra, Địch Bá tuyệt đối sẽ cổ động Triệu gia không tiếc bất cứ giá nào chém giết hắn.

Huyết mạch thần kỹ của hắn chỉ có thể kéo dài nửa nén hương, sau khi sử dụng sẽ cực kỳ suy yếu, bây giờ còn không phải thời cơ bộc lộ thần kỹ huyết mạch.

Lục Linh nói thời điểm hắn sinh ra, phụ thân đang cùng cường giả chém giết, võ giả có thể cùng phụ thân hắn chém giết khẳng định địa vị rất lớn. Nếu như bộc lộ thân phận, tỷ đệ bọn họ sẽ rất phiền toái.

- Ken két...

Trong góc phòng đột nhiên truyền đến thanh âm quái dị, ánh mắt của Lục Ly Lục Linh quét qua, phát hiện Tiểu Bạch lại tỉnh, bắt đầu gặm ăn Huyền khí hỏng. Tiểu Bạch thấy Lục Ly nhìn tới, mặt mày liền hớn hở, cái đuôi ngắn ngủn không ngừng lay động.

- Sức ăn của tiểu gia hỏa này càng lúc càng lớn, hơn nữa chỉ thấy nó ăn, lại không thấy bài tiết?

Lục Ly sờ mũi, chân mày cau lại, Tiểu Bạch một ngày ăn hai cây Huyền khí hỏng, tiếp tục như vậy năm trăm điểm cống hiến của hắn đổi Huyền khí hỏng, không đủ nó ăn nửa tháng. Đến lúc đó dùng hết tất cả điểm cống hiến, hắn đi đâu tìm Huyền khí hỏng cho nó ăn?

- Trước cố gắng tu luyện đã!

Lục Linh nhìn ra Lục Ly lo lắng, trấn an nói:

- Xe tới trước núi tất có đường, đến lúc đó rồi nói sau. Thực lực của đệ cường đại, cái gì cũng không thành vấn đề.

Lục Ly gật đầu, ngồi ở trên giường tiếp tục tu luyện huyền lực, đả thông kinh mạch, trước đột phá đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong rồi nói sau.

- Đây rốt cuộc là huyết mạch gì?

Lục Linh an tĩnh ngồi ở một bên hồi tưởng ngân long dữ tợn trên lưng Lục Ly, ánh mắt nghi hoặc lẩm bẩm:

- Phụ thân, lúc đệ đệ sinh ra, người mang răng thú lên cho hắn, chẳng lẽ ngài biết lai lịch của răng thú, cũng biết đệ đệ có thể thức tỉnh Ngân Long huyết mạch sao? Không thể thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch của gia tộc, lại thức tỉnh một huyết mạch quái dị như vậy, đây rốt cuộc là phúc hay họa đây?

Mấy ngày kế tiếp, Lục Ly ở trong Khách đường tu luyện. Lục Linh trừ đọc sách, thì cùng thê tử của trưởng lão Thành Khuất tán gẫu.

Thê tử của Thành Khuất không thể sinh nở, Lục Linh lễ phép hiểu chuyện, Thành Khuất và thê tử của hắn đều rất thích nàng. Lục Ly phát hiện Lục Linh và thê tử của Thành Khuất rất thân, lòng rất cao hứng, hắn suốt ngày tu luyện, Lục Linh một người quá cô độc, có một người nói chuyện cũng tốt.

Gần đây Vũ Lăng Thành rất an tĩnh, Triệu gia thức tỉnh một đệ tử huyết mạch ngũ phẩm, những ngày qua cực kỳ biết điều, không cho phép con cháu gia tộc đi ra ngoài, càng sẽ không xung đột với Liễu gia.

Bên Hàn Vân Sơn vẫn không có tin tức, nghe nói mấy đại gia tộc siêu cấp và Thú Hoàng giao chiến đã đến thời khắc quan trọng nhất, nói không chừng gần đây có thể đánh giết Thú Hoàng kia, phỏng chừng mấy đại gia tộc kia là mạnh mẽ áp chế Liễu gia, không muốn để sự tình phức tạp hơn.

Đại trưởng lão không có đưa tin, Liễu gia không có phái võ giả đi tăng viện Hàn Vân Sơn. Liễu gia cũng thức tỉnh một đệ tử huyết mạch tứ phẩm, coi như là chuyện vui, đang tập trung bồi dưỡng hài đồng kia.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã qua nửa tháng.
Chương 62 Sẽ không sống qua ngày hôm sau

Lục Ly xuất quan, cũng không phải hắn đạt đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, nửa tháng này hắn chỉ đả thông hai đường kinh mạch, còn có một đường rưỡi kinh mạch chưa đả thông,

Hắn xuất quan là bởi vì... Tiểu Bạch không có đồ ăn!

Sức ăn của Tiểu Bạch quá lớn, toàn bộ Huyền khí hỏng đã bị ăn sạch, nó phỏng chừng đói bụng đến phát hoảng, lại bắt đầu đánh chú ý tới Thiên Lân Đao. Nếu không phải Lục Linh phát hiện, phỏng chừng Thiên Lân Đao đều bị nó gặm mất rồi...

Nhìn đôi mắt đáng thương kia của Tiểu Bạch, Lục Ly cắn răng đổi ba trăm điểm cống hiến còn lại thành Huyền khí hỏng, lại ôm trở về vài chục thanh.

Vài chục thanh Huyền khí hỏng phỏng chừng đủ Tiểu Bạch ăn bảy tám ngày, Lục Ly suy nghĩ một chút, cuối cùng đi tìm Thành Khuất, dò hỏi:

- Thành trưởng lão, làm sao kiếm được điểm cống hiến?

Binh Khí Đường có rất nhiều Huyền khí hỏng, đủ Tiểu Bạch ăn hơn nửa năm, vấn đề là phải có điểm cống hiến nha, Lục Ly chỉ có thể hỏi Thành Khuất.

- Kiếm điểm cống hiến rất đơn giản!

Thành Khuất giải thích:

- Mỗi gia tộc đều có Nhiệm Vụ Đường, ngươi có thể nhận nhiệm vụ, sau khi hoàn thành gia tộc tự nhiên sẽ cho ngươi điểm cống hiến. Tỷ như ngươi có thể đi thành lâu canh gác, một ngày sẽ có hai điểm cống hiến.

- Hai điểm...

Lục Ly trợn mắt, hắn gác mấy ngày cũng không đủ Tiểu Bạch ăn một bữa. Hắn cảm tạ Thành Khuất, sau đó đi tìm Nhiệm Vụ Đường, mặc dù hiện tại đồ ăn của Tiểu Bạch còn đủ bảy tám ngày, nhưng phải phòng ngừa chu đáo nha, nếu không sớm muộn gì Thiên Lân Đao cũng sẽ bị nó gặm.

Nhiệm Vụ Đường cũng do một lão đầu tóc trắng trấn giữ, chiến lực không mạnh, nhưng bối phận phỏng chừng rất cao. Hắn thấy Lục Ly là khách khanh của Khách đường, trên mặt không có vẻ tươi cười hỏi:

- Ngươi muốn tiếp nhiệm vụ gì?

Lục Ly khách khí chắp tay nói:

- Đại nhân, có nhiệm vụ nào ở trong thành, điểm cống hiến lại cao không?

Lão giả hừ lạnh nói:

- Ngươi cho rằng điểm cống hiến có thể nhặt? Không liều mạng làm sao có thể cho quá nhiều điểm cống hiến? Hiện tại ở trong thành, nhiệm vụ điểm cống hiến cao nhất là giám thị Triệu gia, có được tình báo hữu dụng một trăm điểm cống hiến, nếu như không có tình báo, một ngày hai điểm cống hiến.

- Một ngày hai điểm?

Lục Ly sờ mũi, tình báo hữu dụng làm sao có thể có được? Trừ khi lẻn vào Triệu gia dò xét, chẳng qua một khi lẻn vào Triệu gia, phỏng chừng có thể bị vây giết trong nháy mắt.

Hắn còn chưa hết hi vọng hỏi:

- Đại nhân, không có nhiệm vụ khác sao?

- Có!

Lão giả ném hồ sơ nhiệm vụ tới nói:

- Nhiệm vụ ở trong này, chỉ cần có thể hoàn thành, mỗi một cái đều là ngàn điểm cống hiến trở lên, ngươi dám tiếp sao?

Lục Ly nhận lấy đảo qua, sắc mặt khẽ biến, nhiệm vụ trong này quả thực có điểm cống hiến cao, nhưng những nhiệm vụ này là người có thể hoàn thành sao?

- Đào móc ngọc tinh ở biên giới Hàn Băng Thâm Uyên, một vạn điểm cống hiến...

- Phương bắc Hàn Băng Thâm Uyên vạn dặm có Táng Cốt Sơn, thu được độc dịch của Huyền thú tứ phẩm Ngân Tuyến Xà, một vạn điểm cống hiến.

- Tới Thiên Hỏa Sơn thu Thiên Hỏa Liên, một cây ba ngàn điểm cống hiến...

Lục Ly càng xem hắc tuyến trên trán càng nhiều, đây đều là nhiệm vụ quỷ quái gì, biên giới Hàn Băng Thâm Uyên, đừng nói hắn, cho dù là đại trưởng lão của Liễu gia cũng không dám tới gần. Đây chính là phạm vi thế lực của Thú Hoàng.

Huyền thú tứ phẩm Ngân Tuyến Xà kia có thể sánh bằng Mệnh Luân cảnh, đi thu độc dịch của nó, kia khác gì chịu chết?

Thiên Hỏa Sơn là núi lửa, hàng năm phun trào, nham tương đụng vào hẳn phải chết. Hơn nữa thực lực của hắn căn bản không cách nào đi tới.

Lục Ly kiên nhẫn xem tiếp, muốn tìm được nhiệm vụ tương đối an toàn, điểm cống hiến lại đủ nhiều. Chẳng qua lật xem thật lâu, những nhiệm vụ kia lại không phải hắn có thể hoàn thành được, lấy thực lực của hắn đi tiếp, thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Ồ? Nhiệm vụ này có chút không tệ!

Đột nhiên đôi mắt của Lục Ly phát sáng, phát hiện một nhiệm vụ không tệ:

- Đi Hồng Nham Sơn trộm trứng của Hồng Lân Ưng, một trứng năm trăm điểm cống hiến.

Hồng Lân Ưng!

Lục Ly đã từng cùng đám người Liễu Di chiến đấu qua, thực lực của Hồng Lân Ưng này không phải quá mạnh. Chẳng qua bọn chúng là động vật quần cư, đi nơi ở của bọn nó trộm trứng mà nói... Rất dễ bị một đàn Hồng Lân Ưng truy sát.

Hơn nữa Hồng Nham Sơn là nơi Thạch Thử tụ tập, nghe nói Thạch Thử và Hồng Lân Ưng rất thích liên hợp đối địch, đến lúc đó trên trời dưới đất bốn phương tám hướng đều là Huyền thú, rất dễ bị tươi sống cắn chết...

Lục Ly nghe nói qua Hồng Nham Sơn, ở phía bắc Hàn Vân Cốc hai trăm dặm, cách Hàn Băng Thâm Uyên rất xa. Theo lý thuyết phụ cận nên có cường giả các gia tộc trấn thủ, sẽ không có Huyền thú quá cường đại.

Nội tâm Lục Ly rối rắm, đi Hồng Nham Sơn rất nguy hiểm, vạn nhất gặp phải Địch Bá, sẽ bị đuổi giết đến chết.

Vấn đề là không tiếp nhiệm vụ, thì không có điểm cống hiến, làm sao nuôi Tiểu Bạch?

Tiểu Bạch rõ ràng là Huyền thú cao cấp, hơn nữa rất thông linh, hiện tại một lòng muốn đi theo mình, sau này sẽ là một đại trợ lực của hắn.

- Như thế nào, sợ?

Lão giả thấy Lục Ly cầm hồ sơ, cười lạnh nói:

- Những người trẻ tuổi các ngươi nha, chỉ thích trèo cao theo đuổi xa, không làm đến nơi đến chốn. Cút đi, đừng chậm trễ thời giờ của ta.

Lục Ly nghe vậy có một nổi giận, hắn cắn răng nói:

- Ta nhận nhiệm vụ này!

Lão giả có chút ngoài ý muốn, con ngươi chớp tắt hỏi:

- Ngươi xác định? Nhiệm vụ đã tiếp nhất định phải hoàn thành, một khi buông bỏ nhiệm vụ, sẽ bị trừ một trăm điểm cống hiến, ngươi nghĩ thông suốt chưa?

- Đã nghĩ thông suốt!

Lục Ly kiên trì nói.

- Tốt!

Lão giả lấy lệnh bài của Lục Ly ghi chép, lại lấy một bản đồ cho Lục Ly nói:

- Đây là bản đồ đi Hồng Nham Sơn, trong một tháng nhất định phải hoàn thành. Đi đi, hi vọng ngươi có thể sống trở lại.

Lục Ly mang theo bản đồ rời đi, trở lại Khách đường, hắn nói việc này cho Lục Linh.
Chương 63 Nội gian

Vốn cho rằng Lục Linh sẽ trách hắn, nhưng không nghĩ Lục Linh lại gật đầu nói:

- Đi ra ngoài một chuyến cũng tốt, võ giả đều phải không ngừng chiến đấu, trải qua sinh tử mới có thể biến thành cường giả. Thời điểm đệ tuyển chọn trở thành võ giả, thì phải có chuẩn bị tử vong.

- Những lời này là phụ thân lưu lại, ta muốn nói cho đệ là... lúc chiến đấu không chỉ bằng vũ dũng, còn phải sử dụng đầu óc. Còn nữa, không được dễ dàng buông tha, cho dù biết rõ hẳn phải chết cũng không thể buông tha! Nếu như đệ chết, tỷ tỷ sẽ không để cho đệ cô độc một người, ta có thể cùng đệ đi xông Cửu U Minh Giới.

- Tỷ tỷ...

Mắt Lục Ly đỏ lên, nắm lấy tay Lục Linh nghẹn ngào. Giờ khắc này hắn nhớ kỹ lời Lục Linh nói ở trong lòng, hơn nữa ở bất kỳ tình huống nào hắn cũng không thể dễ dàng buông tha.

Bởi vì hắn chết, Lục Linh tuyệt đối sẽ không sống qua ngày hôm sau.

Nếu xác định đi ra ngoài, Lục Ly lại bắt đầu làm chuẩn bị, hắn và Lục Linh phân tích một chút, nếu như chuyến này ẩn nấp mà nói... cũng không tính quá nguy hiểm.

Mấu chốt là không thể để cho Triệu gia biết hắn ra khỏi thành, trên đường đi Hồng Nham Sơn cũng không thể để người ngoài phát hiện.

Lục Ly và Lục Linh cẩn thận quan sát bản đồ, quyết định từ đông thành đi ra, đường vòng tới Hồng Nham Sơn.

Hồng Nham Sơn ở phía đông nam Hàn Băng Thâm Uyên, người Vũ Lăng Thành đi Hàn Băng Thâm Uyên thường thường từ cửa bắc đi lên quan đạo, từ phía đông đi sẽ khó bị thám báo và võ giả của các gia tộc phát hiện.

Hàn Băng Thâm Uyên phát sinh thú triều, Hồng Lân Ưng bay loạn khắp nơi, Hồng Lân Ưng trong Hồng Nham Sơn sẽ không quá nhiều, phỏng chừng Thạch Thử cũng chạy không ít. Lần trước Lục Ly và đám người Liễu Di ở trong sơn động gặp phải Thạch Thử, cho nên Huyền thú ở Hồng Nham Sơn sẽ không nhiều lắm.

Người biết Lục Ly cũng không nhiều, nếu như Lục Ly cải trang ăn mặc lẫn vào Hồng Nham Sơn, lấy trộm mấy quả trứng của Hồng Lân Ưng lại đường vòng trở về mà nói... hẳn sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào.

Xác định xong, Lục Linh chuẩn bị hành lý cho Lục Ly. Lục Ly lại bế quan, tính sau khi đả thông đường kinh mạch thứ mười một, thực lực cường đại hơn chút mới lên đường.

...

Ba ngày sau, lúc xế chiều, Lục Ly xuất quan, ba ngày này không ngừng xung kích kinh mạch, hắn rốt cục đả thông đường kinh mạch thứ mười một.

Lục Linh giúp Lục Ly chuẩn bị xong thịt khô và nước trong, Lục Ly cũng không có lập tức lên đường, mà đợi sắc trời hoàn toàn đen lại, mới đeo hành lý lên lưng, đầu đội nón tre che kín hơn phân nửa khuôn mặt, mang theo Tiểu Bạch lặng lẽ ra khỏi Liễu gia, đường vòng chạy về phía đông môn.

Ở trên đường hắn cực kỳ cẩn thận, quẹo trái quẹo phải, xác định không ai theo dõi, lúc này mới chạy thẳng tới đông môn. Mặc dù hành vi của hắn có chút quái dị, nhưng trên người có lệnh bài của Liễu gia, cho nên ung dung ra khỏi cửa thành.

Nhưng hắn vẫn quá coi thường thám báo của Triệu gia...

Hắn vừa mới ra khỏi cửa thành, trong góc nhỏ chui ra hai võ giả mặc đồ dân chúng. Hai người này rõ ràng là người Triệu gia, hai người nhìn đông thành một chút, lại chui vào trong ngõ nhỏ không thấy.

Lục Ly không gia nhập Ngoại đường của Liễu gia, lại không có qua lại quá nhiều với võ giả khác, nên căn bản không biết năng lực thám báo của các gia tộc đỉnh cấp.

Hắn càng không biết, Liễu gia Triệu gia phân biệt sắp xếp nội gian ở trong gia tộc đối phương, hai nhà trừ bí mật trọng yếu nhất, thì tình huống bình thường của đối phương đều rõ như lòng bàn tay.

Bất quá Lục Ly chọn thời cơ rất tốt, lúc này đã vào đêm, đợi thám báo đưa tin tức tới chỗ Triệu Duệ, Triệu Duệ đang ở trong thanh lâu uống rượu ôm gái, nào có tâm tình đuổi theo giết Lục Ly?

Đương nhiên hắn rất coi trọng Địch Bá và Địch Hỏa, sau khi Địch Hỏa gia nhập Triệu gia, nhận được rất nhiều tài nguyên, gần đây sắp đột phá Thần Hải cảnh, đối với Triệu gia mà nói là một đại trợ lực.

Hắn trầm ngâm một chút, phái người ra khỏi thành theo dõi Lục Ly trước, sáng sớm ngày mai bọn họ ra khỏi thành truy sát. Hơn nữa đưa tin cho thám báo của gia tộc ở Hàn Vân Sơn, phải lưu ý hành tung của Lục Ly.

Đối với Triệu Duệ mà nói, Lục Ly đơn thương độc mã ra khỏi thành, bất luận hắn đi đâu, kết cục cuối cùng đều đã định trước, đó chính là chết không có chỗ chôn. Hắn đường đường Triệu gia đại thiếu gia, nếu ngay cả một tiểu nhân vật như Lục Ly cũng giết không chết, sau này còn làm sao lăn lộn ở Vũ Lăng Quận.

Lúc này Địch Hỏa đang ở bên cạnh Triệu Duệ, nghe được sắp xếp của hắn, nhất thời mặt mày hớn hở, xoa tay chỉ chờ sáng sớm ngày mai đi theo Triệu Duệ ra khỏi thành, đem Lục Ly bầm thây vạn đoạn.

...

Lạch bạch!

Trên quan đạo, Lục Ly một người nhanh chóng bôn tẩu, nơi đây cách thành trì gần như vậy, rất dễ gặp phải võ giả của các gia tộc, hắn cảm thấy cách càng xa sẽ càng an toàn.

Này là hắn quá đa nghi, gần đây thú triều còn chưa triệt để bình định, nên ban đêm ở ngoài thành căn bản không ai đi lại. Lục Ly sải bước chạy như điên, đi hơn ba canh giờ cũng không có gặp phải một người.

- Không sai biệt lắm, tìm địa phương ngủ một giấc đã.

Đêm đã khuya, thời tiết càng lúc càng lạnh, Lục Ly quẹo vào một lối nhỏ, tìm được một sơn động. Từ trong bao lấy ra một cái lều rách nát, sau đó quấn chăn bông nằm xuống ngủ.

Khi Lục Ly còn bé thường xuyên một người lên núi, cũng thường qua đêm ở bên ngoài, nên ngủ rất an nhàn. Ngủ thẳng tới hừng đông, hắn ngồi dậy dùng chút nước rửa mặt, lấy thịt khô gặm ăn, vừa ăn vừa đi.

- Ồ? Có người!

Ở trong thành nhiều người huyên náo, Lục Ly không phát hiện được thám báo theo dõi, nhưng ở dã ngoại hắn lại có khứu giác linh mẫn giống như dã thú. Hắn mơ hồ cảm giác phía sau có cái gì không đúng, quay đầu lại nhìn quanh lại không thấy gì.

Hàng năm đi lại ở trong núi lớn, Lục Ly thường xuyên gặp phải dã thú phục kích, trực giác của hắn cực kỳ chính xác, hắn nhận định sau lưng tuyệt đối có người theo dõi.
Chương 64 Hành tung bại lộ

Suy nghĩ một chút, hắn bất động thanh sắc lao đi, sau khi chạy vài dặm, phía trước có một thạch phong, thân thể hắn nhanh chóng theo thạch phong leo lên, dán ở trên thạch bích ngừng thở, một tay cầm Thiên Lân Đao, thời khắc chuẩn bị xuất thủ.

Quả nhiên...

Một lát sau, hai tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, hơn nữa lúc sắp vượt qua thạch phong thì ngừng lại, ước chừng đợi mười mấy tức, hai thân ảnh kia mới lặng lẽ rẽ vào.

- Uống!

Lục Ly hét lớn, tựa như kinh lôi, Thiên Lân Đao đảo qua, thẳng tới đầu người thứ nhất. Thanh niên kia sợ tới mức sắc mặt đại biến, đao của Lục Ly quá nhanh, hắn căn bản không cách nào tránh né, chỉ có thể quát lên:

- Đừng giết ta!

Phanh!

Thân đao của Lục Ly hơi chuyển, dùng sống đao phách trúng đầu người nọ, hơn nữa thu một ít lực đạo. Mặc dù như thế, người nọ cũng bị nện đến đầu không ngừng máu chảy.

- Hưu!

Lục Ly không có đi quản người này, Thiên Lân Đao hất lên, thân thể di chuyển nửa vòng, nhanh chóng bổ tới người thứ hai.

Người nọ kịp phản ứng, vội vàng rút ra bảo kiếm đón đỡ.

Lúc này lực lượng của Lục Ly lớn bao nhiêu? Sau khi luyện hóa Luyện Huyết Đan, lực lượng nhục thân đạt đến ba vạn cân cự lực, cộng thêm huyền lực mà nói, ít nhất có ba vạn bảy tám ngàn cân. Lực lượng như thế, người này làm sao có thể đón đỡ được?

- Keng...

Một thanh âm nặng nề, nương theo tia lửa, trường kiếm của người này bị nện bay, chiến đao của Lục Ly tiến quân thần tốc, một đao chém đứt xương quai xanh, lại đảo qua bắp đùi của đối phương.

Bởi vì không biết thân phận của hai người này, nên Lục Ly không có hạ sát thủ. Hắn cầm Thiên Lân Đao đi tới, dùng đoạn nhận chống lên cổ người thứ hai, lạnh lẽo hỏi:

- Các ngươi là ai? Vì sao theo dõi ta?

Hai người không có mặc chiến giáp của Triệu gia, chỉ mặc võ sĩ bào bình thường, một người không ngừng chảy máu, ôm lấy đầu thống khổ tru lên. Một người khác thì cắn răng, một tay đè bả vai, mắt trợn tròn, lại một câu cũng không nói.

- Hừ!

Lục Ly hừ lạnh, giơ chân lên giẫm xuống, một cước này của hắn lực đạo rất lớn, mười mấy cây xương sườn của người kia phỏng chừng đã gãy hết rồi, khóe miệng tràn ra máu tươi, bởi vì đau đớn nên mặt vặn vẹo.

Lục Ly hỏi:

- Ta cho các ngươi cơ hội cuối cùng, không nói... Chết!

Từ trong ánh mắt của hai người, Lục Ly nhìn thấu một vài đồ vật, hai người này tuyệt đối là người tới bất thiện. Nếu là kẻ địch, hắn tự nhiên sẽ không khách khí.

- Dã chủng!

Thanh niên bị giẫm nhe răng nhếch miệng nói:

- Ngươi dám tổn thương chúng ta? Thiếu gia nhà ta sắp đuổi theo, đến lúc đó ngươi sẽ bị thiên đao vạn quả.

- Thiếu gia?

Lục Ly nghi ngờ, hắn lúc nào đắc tội thiếu gia của đại gia tộc rồi?

- Thiếu gia nhà ngươi là ai? Chúng ta không thù không oán, vì sao muốn giết ta?

- Hừ hừ!

Người nọ nhìn thấy Lục Ly có chút sợ hãi, không khỏi oán hận nói:

- Thiếu gia nhà ta là Triệu Duệ, Triệu gia đệ nhất thiếu gia, ngươi mau thả chúng ta ra. Nếu không thiếu gia ta tới, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.

- Triệu Duệ!

Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai là người Triệu gia, Địch Bá là trưởng lão Ngoại đường của Triệu gia, rất có thể là Địch Bá thỉnh cầu Triệu gia báo thù giúp. Triệu gia phái người theo dõi hắn, thiếu gia Triệu gia sắp đến. Xem ra Triệu gia phát hiện hắn ra khỏi thành, muốn ở ngoài thành giết chết hắn.

- Dã chủng!

Người nọ thấy đôi mắt của Lục Ly chớp tắt, ra sức bò dậy, lạnh giọng nói:

- Lập tức thúc thủ chịu trói, theo ta đi gặp thiếu gia, nếu không ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Hưu...

Không có chút dấu hiệu, Thiên Lân Đao vũ động, đầu của đối phương bị đao chém nát, sau đó hắn vung trường đao, người khác cũng bị chém giết.

Lần này giết người, mặc dù sắc mặt của Lục Ly vẫn còn có chút khó coi, nhưng không có cảm giác nôn mửa. Hắn nhìn hai thi thể lạnh như băng, nội tâm rất nhanh bình tĩnh trở lại.

Đối với giết chết hai thám báo của Triệu gia, hắn không có chút áy náy, Triệu gia muốn giết hắn, phái người theo dõi hắn, như vậy Triệu gia nhất định là địch nhân của hắn.

Nếu là kẻ địch, thì không nên có chút nhân từ nương tay, đây là Lục Linh dạy hắn.

Lục Ly vẫn coi lời nói của Lục Linh là chân lý.

Hắn suy nghĩ một chút, liền cột Thiên Lân Đao lên lưng, xách hai thi thể ném vào trong đống loạn thạch. Vùng này có rất nhiều dã thú, mùi máu tươi sẽ đưa dã thú tới, rất nhanh sẽ bị gặm ăn sạch sẽ.

- Đi!

Lục Ly đi ngang qua một dòng suối, rửa đi vết máu trên người, sau đó lại chạy như bay.

Hắn cũng không về thành, đó là tự tìm cái chết! Phỏng chừng lúc này Triệu Duệ đã dẫn người ra khỏi thành tìm đến?

Hắn nghe nói qua Triệu Duệ, ở Vũ Lăng Thành chưa nghe nói qua tên của hắn đúng là rất ít. Đó là đệ nhất thiên tài của Triệu gia, tuổi gần hai mươi mốt đã đột phá Thần Hải cảnh, hắn ra khỏi thành, Triệu gia sao có thể không phái Thần Hải cảnh đi theo bảo hộ?

Cho nên địch nhân hắn sắp đối mặt, sẽ có hai thậm chí hơn hai Thần Hải cảnh. Hắn có lực lượng khủng bố, còn có thần kỹ huyết mạch. Nhưng Thần Hải cảnh chính là Thần Hải cảnh, cảnh giới kém như thiên địa khác biệt.

Lục Ly không ngốc, còn không đến mức cuồng ngạo xem nhẹ anh hùng trong thiên hạ, hắn biết nếu như bị đuổi kịp, khả năng hắn bị chém giết sẽ tới chín thành.

Hắn nhất định phải trốn, trốn càng nhanh càng xa, như vậy hy vọng sống sót mới càng lớn!

- Không đúng...

Chạy mấy dặm, đột nhiên Lục Ly thức tỉnh, hắn chạy ở trên đường làm sao chạy qua ngựa? Liễu gia có Ngân Lang Vệ Đội, tọa kỵ của Triệu gia đệ nhất thiếu gia nói không chừng cũng là Huyền thú. Nếu hắn chạy như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị đuổi kịp.

- Lên núi!

Hắn quả quyết chạy về phái bắc, mặc dù đường núi khó đi, nhưng đám người Triệu Duệ cưỡi chiến mã sẽ khó đi hơn. Chỉ cần vào núi lớn, tới Hàn Vân Sơn, bên kia địa hình phức tạp, còn có võ giả các gia tộc, hắn có khả năng thoát khỏi truy sát rất lớn.

Suy nghĩ một chút, hắn còn ở phụ cận bắt một con sài lang, từ trên người mình xé ra một tấm vải, lại dùng Thiên Lân Đao cắt ngón tay, cột vải dính máu lên người sài lang.
Chương 65 Phát hiện mục tiêu

Thám báo của đại gia tộc cường đại như thế, đêm qua hắn cũng không phát hiện có người theo dõi, hắn không thể không cẩn thận, cố ý bố trí nghi trận, hy vọng có thể có chút hiệu quả.

Đuổi sài lang chạy về một hướng khác, hắn thì chạy như điên, leo núi vượt đèo, rất nhanh biến mất ở trong dãy núi mênh mông.

...

Lục Ly đoán không sai.

Chỉ hơn một canh giờ, một đội kỵ binh từ phía tây phi nhanh đến, một đường theo ký hiệu mà thám báo của Triệu gia lưu lại, truy tung đến nơi Lục Ly và thám báo giao chiến.

Triệu Duệ cưỡi một con sư tử, mặc chiến giáp màu xanh, tay cầm trường cung, lưng đeo một thanh bảo kiếm màu bạc, uy phong lẫm lẫm không ai bì nổi.

Địch Hỏa ở bên cạnh hắn, còn có một nam tử trung niên, trên mặt có vết đao chém, khí tức hùng hậu, ánh mắt như độc xà âm lãnh, rõ ràng là võ giả Thần Hải cảnh.

- Có vết máu!

Đi theo có hơn mười người, một người ở thật xa liền kinh hô. Cả đội ngừng lại, hai võ giả Triệu gia xuống ngựa điều tra, rất nhanh thì trở về hồi báo:

- Duệ thiếu, người của chúng ta có khả năng đã bị thủ tiêu.

- Thi thể đâu? Đi tìm đi!

Triệu Duệ giận tím mặt, vung tay lên, hơn mười người xuống ngựa tìm kiếm xung quanh, chỉ chốc lát đã tìm được thi thể của hai thám báo.

- Duệ thiếu, bọn họ bị giết chết, một người tất cả xương sườn bị rạn nứt.

Võ giả Triệu gia báo cáo, Địch Hỏa chắp tay nói:

- Duệ thiếu, hẳn là bị Lục Ly giết, người này trời sinh thần lực, chỉ là nhục thân thì có được vạn cân, hơn nữa hắn không biết huyền kỹ, chỉ thích chém phách.

- Lục Ly!

Trên người Triệu Duệ tỏa ra sát khí cuồn cuộn, hai người này là truy tung Lục Ly đến. Ở Vũ Lăng Quận trừ Liễu gia, gia tộc khác ai dám giết người Triệu gia.

Hắn lập tức kết luận đây là bị Lục Ly giết, nghiến răng nghiến lợi gầm lên:

- Phân tán đuổi theo, tìm kiếm manh mối, một khi phát hiện mục tiêu, lập tức phát tín hiệu.

- Tuân lệnh!

Mười mấy người trừ nam tử trung niên không đi, những người còn lại hai người một tổ, phân tán ra tìm tòi, Triệu Duệ mang theo nam tử trung niên một đường đi về phía trước chờ đợi tin tức.

Một lúc lâu sau, mọi người vây tụ lại, một người xách con sài lang mà lúc trước Lục Ly đuổi đi kia về, cũng có người phát hiện đường đi phía trước không có dấu chân, còn có người phát hiện phương hướng chạy trốn chân chính của Lục Ly, dù sao trên đường còn có tuyết đọng, có thể phát hiện dấu chân.

Mọi người suy tính, rất nhanh xác định lộ tuyến chạy trốn của Lục Ly, nam tử mặt sẹo mở miệng nói:

- Tiểu tử kia rất thông minh, hắn hẳn là chạy về phía Hàn Vân Sơn, đi tìm người Liễu gia tránh né truy sát.

- Ba thúc nói không sai!

Triệu Duệ có thể trở thành đệ nhất thiên tài của Triệu gia, địa vị vượt xa các thiếu gia còn lại, không chỉ thiên phú biến thái, hơn nữa còn rất thông minh, hắn nhận thức gật đầu nói:

- Đã như vậy, chúng ta liền chia ra truy sát. Địch Hỏa, ngươi mang theo mười người men theo dấu chân Lục Ly truy sát tới, ta và Ba thúc đi Hàn Vân Sơn ôm cây đợi thỏ.

Lục Ly chạy trốn ở trong núi lớn, nơi đó cơ hồ không có đường, Triệu Duệ được nuông chiều từ bé, sao có thể bỏ qua tọa kỵ đi leo núi lội nước? Nam tử mặt sẹo là hộ vệ của hắn, cũng không có khả năng rời đi.

Chuyện này bởi vì Địch Hỏa mà lên, Địch Hỏa tự nhiên nghĩa bất dung từ, vỗ ngực bảo đảm toàn lực ứng phó. Hắn lưu ngựa lại, mang theo mười người đi truy sát.

- Ba thúc, đi thôi, chúng ta đi tới trước chờ.

Triệu Duệ nhìn nam tử mặt sẹo gật đầu, mang theo mấy người còn lại mau chóng rời đi.

- Nhanh, nhanh, các huynh đệ nhanh đi, chém chết Lục Ly, ta mời mọi người đi kỹ viện lớn nhất chơi ba ngày.

Trong núi, Địch Hỏa không ngừng thúc giục, lần trước sự tình ở Hàn Vân Cốc là Địch Bá chủ đạo, lại không thể thành công hại chết Lục Ly, ngược lại khiến Triệu gia bị mấy đại gia tộc khiển trách.

Địch Bá vì vậy bị tộc trường Triệu gia mắng té tát, khiến hắn rất căm tức, lần trước trở lại từng dặn dò Địch Hỏa.

Nếu như lần này Địch Hỏa có thể chém giết Lục Ly, không chỉ có thể báo thù rửa hận, còn có thể để Triệu gia đánh giá cao cha con bọn họ, cho nên Địch Hỏa cực kỳ ra sức.

Hắn vừa hứa hẹn, mười người còn lại đều hưng phấn, bình thường bọn họ sao có thể đi kỹ viện tốt nhất chơi đùa? Địch Hỏa sắp đột phá Thần Hải cảnh, cộng thêm Địch Bá là trưởng lão Ngoại đường, sau này ở Triệu gia khẳng định xen lẫn phong sinh thủy khởi, mọi người cũng vui vẻ hỗ trợ.

Lập tức, một nhóm người điên cuồng bôn tẩu, đuổi theo dấu chân Lục Ly để lại. Lần này Triệu Duệ mang ra đều là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, tốc độ nhanh như gió, vượt núi băng đèo không nói chơi.

- Bên kia có người!

Bôn tẩu một lúc lâu, một võ giả đột nhiên chỉ vào sơn mạch ở nơi xa nói. Mọi người nhìn lại, quả nhiên thấy một điểm đen nho nhỏ đang leo trèo.

- Rừng núi hoang vắng sẽ không có những người khác, khẳng định là Lục Ly rồi!

Địch Hỏa nhất thời hưng phấn, mặc dù sơn lĩnh kia cách rất xa, đường núi khó đi, chờ bọn hắn tới bên kia ít nhất cũng phải hơn nửa canh giờ, nhưng nếu phát hiện Lục Ly, bọn họ nhiều người như vậy, Lục Ly còn có thể chạy trốn được sao?

- Đuổi theo, mau đuổi theo!

Địch Hỏa như đánh máu gà, oa oa kêu to, mười người còn lại cũng rất hưng phấn, một đường chạy như điên, tất cả mọi người tựa như bầy sói thấy được con mồi, trong mắt đều là hưng phấn và sát ý.

- Tới thật nhanh!

Lục Ly như có cảm ứng, quay đầu lại nhìn, thấy được mười một điểm đen nhỏ bôn tẩu ở trong sơn mạch, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.

Những người này nhảy cao như thế, rõ ràng là đều vận dụng huyền lực, căn bản không sợ tiêu hao. Mà hắn lại vẫn không dùng tới huyền lực, chỉ dựa vào lực lượng nhục thân leo trèo, tốc độ chậm hơn đối phương một ít, tiếp tục như vậy nhất định sẽ bị đuổi kịp.

- Uống!

Lục Ly sợ đám người Triệu Duệ đuổi kịp, không còn dám bảo tồn thực lực nữa, vận chuyển huyền lực lên đùi. Hai chân hắn đạp một cái, cả người nhảy lên cao hơn mười thước, như một con viên hầu bén nhạy bắt lấy một tảng đá lớn, thân thể đu ở trên cự thạch, lần nữa nhảy lại là hơn mười thước...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 186-190

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom