• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 56-60

Chương 56 Thức tỉnh huyết mạch Ngũ phẩm

Có ba võ giả Huyền Vũ cảnh, là gia tộc hoặc thế lực nhất phẩm, tỷ như Địch Long bộ lạc, là thế lực có thể xưng nhất phẩm.

Có ba võ giả Thần Hải cảnh, là gia tộc hoặc thế lực nhị phẩm, tỷ như Triệu gia, Lỗ gia, còn có mấy gia tộc còn lại trong thành.

Có được ba võ giả Hồn Đàm cảnh, kia chính là gia tộc hoặc thế lực tam phẩm. Trong Vũ Lăng Thành chỉ có một gia tộc tam phẩm, đó chính là Liễu gia, Liễu gia có được ba cường giả Hồn Đàm cảnh.

Ba võ giả Mệnh Luân cảnh, là gia tộc tứ phẩm. Có được ba võ giả Bất Diệt cảnh, thì là Vương tộc ngũ phẩm rồi, ba gia tộc mạnh nhất Bắc Mạc đều là Vương tộc ngũ phẩm.

- Oanh...

Sau khi ba lão giả không ngừng vận chuyển huyền lực, tế đàn phát ra tia sáng rạng rỡ, lực chú ý của Lục Ly bị hấp dẫn, cẩn thận quan sát tế đàn.

Đáng tiếc...

Tế đàn càng ngày càng sáng, sáng đến Lục Ly căn bản không cách nào nhìn thẳng. Không chỉ hắn, đám người Liễu Di cũng nhắm hai mắt lại, an tĩnh chờ đợi nghi thức kết thúc.

Ba lão giả dừng vận chuyển huyền lực, nhắm mắt ngồi xếp bằng. Mỗi lần thức tỉnh đều cần nửa canh giờ, nếu có người thức tỉnh huyết mạch, tế đàn sẽ chấn động, bất quá tế đàn này đã nhiều năm không có chấn động rồi.

Quả nhiên...

Nửa canh giờ trôi qua, tia sáng của tế đàn chậm rãi yếu đi, khôi phục nguyên dạng. Từ đầu tới cuối tế đàn không có một chút chấn động, điều này nói rõ năm người tiến vào, một cái cũng không thể thức tỉnh huyết mạch.

Sắc mặt của lão giả Triệu gia có chút ảm đạm, hắn vẫy tay bảo năm hài đồng đi ra, dẫn hài đồng còn lại vào tế đàn, lúc này mới nhìn ba lão giả chắp tay nói:

- Phiền toái ba vị đại nhân.

Ba lão giả mở mắt, cũng không nói lời nào, chỉ vận chuyển huyền lực, lần nữa kích hoạt tế đàn huyết mạch.

- Oanh!

Tế đàn tỏa ra bạch quang lấp lánh, như thái dương thiêu đốt, đám người Lục Ly lại nhắm mắt, an tĩnh chờ đợi.

- Băng...

Một nén nhang sau, tế đàn hơi dao động, cả vách tường thần miếu sáng lên lấp lánh, mọi người đầu tiên là ngẩn ra, sau đó ba người Triệu gia đều mừng như điên.

Tế đàn dao động rồi, kia đại biểu Triệu gia có một hài đồng có khả năng thức tỉnh huyết mạch.

- Băng!

Không bao lâu sau, tế đàn lại nổi lên sóng gió, lần này dao động càng rõ ràng, vách tường bốn phía sáng rực, phù văn dập dờn, một cỗ lực lượng vô hình từ trong phù văn truyền tới.

Ba lão giả thần miếu mở mắt, một lão giả nhìn võ giả Triệu gia gật đầu, ba võ giả Triệu gia mừng như điên. Người thần miếu đã khẳng định Triệu gia có một đứa trẻ thức tỉnh huyết mạch, phẩm cấp còn không thấp.

Sắc mặt đám người Liễu Di càng thêm khó coi, Liễu gia gặp phải đại biến, ở Hàn Vân Sơn lại chết đi nhiều người như vậy, thực lực gia tộc đại tổn. Hiện tại nếu như Triệu gia thức tỉnh một chiến sĩ huyết mạch cường đại, đối với Liễu gia mà nói, kia là đã lạnh vì tuyết lại còn thêm sương.

Thời gian từ từ trôi qua, sau nửa canh giờ, tia sáng của tế đàn yếu đi, ánh mắt mọi người lập tức quét về phía năm hài đồng. Chỉ thấy một hài đồng trên cổ có ấn ký màu xanh nhàn nhạt, nhất thời xôn xao lên.

Hồng, cam, vàng, lục, xanh, lam, tím, đen, kim!

Đây là màu sắc đẳng cấp huyết mạch, ấn ký màu xanh kia đại biểu huyết mạch ngũ phẩm, hài đồng của Triệu gia thức tỉnh huyết mạch ngũ phẩm.

Ngũ phẩm!

Huyết mạch của tộc trưởng Liễu gia mới tứ phẩm, huyết mạch ngũ phẩm là huyết mạch rất cao rồi. Nếu như đứa nhỏ này không chết non, tương lai tuyệt đối có thể trở thành một cường giả ngạo thị bát phương.

- Hưu!

Ba võ giả Triệu gia lập tức chạy tới, vây hài đồng kia lại. Sau đó ba người chắp tay chào hỏi mấy lão giả thần miếu, không để ý chín hài đồng còn lại, lập tức mang theo hài tử thức tỉnh huyết mạch kia chạy ra khỏi thần miếu.

- Liễu Ngọc!

Hồng lão quát khẽ, Liễu Ngọc nhanh chóng lui ra ngoài, trở về bẩm báo Liễu gia. Triệu gia thức tỉnh một chiến sĩ huyết mạch cường đại như thế, Liễu gia phải nghĩ biện pháp ứng đối, nếu không Vũ Lăng Thành này sẽ đổi thành họ Triệu rồi.

- Triệu gia đã đạp phải vận cứt chó gì?

Sắc mặt của Liễu Di rất khó coi, có chút tức giận lẩm bẩm. Người gia tộc còn lại cũng rất cảm khái, không ngừng hâm mộ, một khi đứa bé này trưởng thành, Triệu gia sẽ lên như diều gặp gió.

- An tĩnh!

Một lão giả thần miếu quát khẽ, nhìn bên Lỗ gia vẫy vẫy tay, người Lỗ gia vội vàng đưa hài tử vào tế đàn.

Triệu gia có người thức tỉnh huyết mạch ngũ phẩm, những người còn lại nội tâm lửa nóng, nếu như nhà mình cũng thức tỉnh một chiến sĩ huyết mạch cường đại, kia sẽ tốt bao nhiêu?

Đáng tiếc...

Kế tiếp mấy lần thức tỉnh, tế đàn đều không có bất cứ ba động gì, không có người nào có thể thành công thức tỉnh huyết mạch. Từng đám hài đồng đầy cõi lòng hi vọng đi vào, cuối cùng đều ảm đạm đi ra.

Mỗi lần thức tỉnh năm người, một lần nửa canh giờ, hiệu suất cũng rất nhanh. Lục Ly vẫn không có chủ động tiến vào tế đàn huyết mạch, hắn chờ người ít chút lại thức tỉnh, hơn nữa hắn đã hơn mười sáu tuổi, cảm thấy nên nhường những hài tử kia trước.

Theo thời gian trôi qua, các gia tộc khác đều thức tỉnh xong, chỉ còn lại có mấy người Liễu gia. Những hài tử kia đều được dẫn ra ngoài. Bất quá có mấy lão giả bộ lạc và gia tộc còn ở lại xem náo nhiệt, muốn nhìn xem hôm nay còn có kỳ tích phát sinh hay không.

- Vào đi!

Hồng lão mang theo năm hài tử tiến vào tế đàn, sau đó hắn và Liễu Di đều nhắm mắt lại lặng lẽ cầu nguyện, hi vọng kỳ tích phát sinh, hi vọng Liễu gia thức tỉnh một chiến sĩ huyết mạch cường đại.

Kỳ tích không có phát sinh, năm hài đồng Liễu gia tiến vào, một cái cũng không thể thức tỉnh. Liễu Di có chút thất vọng nhìn ba hài đồng còn lại và Lục Ly, ý bảo bốn người đi vào.

Lục Ly hít một hơi thật sâu, đi vào tế đàn nhắm mắt ngồi xếp bằng, ba hài tử còn lại cũng khẩn trương đi vào, nhắm mắt ngồi xuống.

Ba lão giả thần miếu đánh ra từng đạo huyền lực, tế đàn lại sáng lên. Vào giờ khắc này, Lục Ly cảm giác có lực lượng kỳ dị bao phủ bọn họ, để hắn không cách nào nhúc nhích, thậm chí mắt không thể mở ra.
Chương 57 Thức tỉnh thất bại?

Từ từ bạch quang càng ngày càng sáng, Lục Ly nhắm mắt lại cũng có thể cảm thụ bạch quang chói mắt. Ở dưới lực lượng thần bí bao phủ, hắn cảm giác huyết dịch toàn thân bắt đầu sôi trào, tựa như lần đầu luyện hóa Tôi Thể Đan, bất quá thân thể không có nóng rực, mà là huyết mạch toàn thân di chuyển sôi trào.

- Băng...

Đột nhiên tế đàn run lên, huyết dịch trong cơ thể Lục Ly sôi trào càng lợi hại. Nội tâm của hắn mơ hồ có loại cảm giác... hắn sắp thức tỉnh huyết mạch rồi, Lục Linh không có lừa gạt hắn, hắn nhất định có thể thức tỉnh huyết mạch, còn là huyết mạch cực kỳ cường đại.

- Ôi...

Bên ngoài, ánh mắt của Liễu Di và Hồng lão nóng bỏng, thân thể mềm mại của Liễu Di rung động lên, gương mặt đỏ như hoa, đẹp đến làm cho người ghé mắt.

- Ồ?

Người xem náo nhiệt cũng dồn dập ghé mắt, lần này vận khí của Liễu gia cũng quá tốt, sắp thức tỉnh một chiến sĩ huyết mạch rồi sao?

- Oanh!

Đúng lúc này, răng thú trên cổ Lục Ly phát sáng, hơn nữa không ngừng dao động. Mặc dù thân thể Lục Ly không thể động, nhưng hắn có thể rõ ràng cảm thụ được răng thú di động.

- Đừng động, đừng làm loạn...

Ở thời khắc mấu chốt như thế, răng thú lại xao động?

Lục Ly bị dọa gần chết, cũng đừng bởi vì răng thú mà để hắn thức tỉnh huyết mạch thất bại. Trở thành chiến sĩ huyết mạch, hắn sẽ nhất phi trùng thiên, cơ hội như thế làm sao có thể bỏ qua.

- Oanh...

Đáng tiếc, răng thú vẫn không ngừng xao động, toàn thân Lục Ly cứng đờ, căn bản không có biện pháp ngăn cản. Rất nhanh Lục Ly cảm giác răng thú trở nên nóng rực, làn da ở ngực bỏng rát, tựa như muốn đốt cháy.

- Đông...

Tế đàn rung động kịch liệt, hơn nữa liên tục run rẩy hai lần, rõ ràng còn lợi hại hơn lúc hài đồng Triệu gia thức tỉnh.

Ba lão giả thần miếu đều đứng dậy, Liễu Di và Hồng lão mừng đến phát khóc. Dao động lợi hại như thế, chẳng lẽ có một hài đồng Liễu gia muốn thức tỉnh huyết mạch lục thất phẩm?

Lão thiên!

Nếu như thức tỉnh huyết mạch lục thất phẩm mà nói... đứa bé này của Liễu gia, tuyệt đối sẽ được chiêu vào Vương tộc ngũ phẩm toàn lực bồi dưỡng, Liễu gia cũng sẽ dựa vào một cây đại thụ, lên như diều gặp gió.

- Tình huống như thế nào?

Lúc này nội tâm của Lục Ly không có chút vui mừng, bởi vì hắn cảm giác ở ngực có một dị vật khác thường tiến vào, hắn mơ hồ cảm giác có cái gì đó gầm gừ ở trong huyết mạch của hắn. Bởi vì vật kia, máu của hắn triệt để sôi trào, mạch máu thiếu chút nữa nổ tung, toàn thân đau nhức khó nhịn.

- Gắng gượng!

Lục Ly biết bất kể là tình huống nào, hắn cũng không thể kêu ra tiếng, càng không thể lộn xộn. Lúc này là thời khắc quan trọng nhất của thức tỉnh huyết mạch, một khi xảy ra vấn đề, hắn có khả năng chết như thế nào cũng không biết.

Theo thời gian trôi qua, huyết dịch trong cơ thể hắn chậm rãi bình ổn, răng thú không còn nóng lên nữa, thân thể dần dần bình phục lại.

Bạch quang từ từ yếu đi, cuối cùng triệt để biến mất, Lục Ly đã sớm mở mắt, xác định răng thú không còn sáng lên, thân thể có thể động, hắn mới như trút được gánh nặng.

- Lục sắc, làm sao có thể?

Ánh mắt đám người Liễu Di quét tới, chỉ thấy hài tử bên cạnh Lục Ly, trên cổ chỉ có ấn ký lục sắc, tất cả mọi người, bao gồm ba lão giả thần miếu cũng nghi hoặc.

Tế đàn dao động lợi hại như thế, lại chỉ thức tỉnh huyết mạch tứ phẩm? Này không hợp với lẽ thường.

Lục Ly thấy mọi người đều nhìn hài tử ở bên cạnh hắn, không có ai nhìn mình, hắn mở trừng hai mắt, nội tâm có dự cảm xấu, chẳng lẽ... hắn thức tỉnh thất bại?

Thức tỉnh huyết mạch có thành công hay không, phải xem trên cổ có ấn ký huyết mạch hay không, Lục Ly không thấy cổ mình, hắn chỉ có thể đứng dậy đi về phía Hồng lão.

Hồng lão quét mắt nhìn hắn, liền không để ý nữa, tiếp tục cau mày nhìn ba hài tử kia.

Tâm Lục Ly triệt để chìm xuống, xem ra trên cổ hắn không có ấn ký huyết mạch, hắn rất có thể đã thức tỉnh thất bại.

- Răng thú!

Hắn nắm chặt song quyền, cắn răng, nội tâm nổi giận hét lớn, vừa rồi hắn rõ ràng sắp thức tỉnh thành công, lại bị răng thú phá hư.

- Huyết mạch tứ phẩm? Ba vị đại nhân, này...

Liễu Di căn bản không có để ý tới Lục Ly, chỉ vào hài tử kia, sau đó nhìn ba lão giả thần miếu. Một lão giả thần miếu đi đến trước mặt hài đồng, trầm giọng hỏi:

- Hài tử, lúc này trong đầu con nên có rất nhiều tin tức? Con cẩn thận suy nghĩ, đó là thần kỹ huyết mạch, con nói cho ta biết, nó là thần kỹ huyết mạch gì!

- Thần kỹ huyết mạch?

Đôi mắt của Lục Ly co rụt, thân thể rung động, bởi vì hắn cảm giác trong đầu cũng xuất hiện rất nhiều tin tức. Vừa rồi hắn vẫn nghĩ sự tình thức tỉnh huyết mạch nên không để ý, lúc này vội vàng đi chải vuốt những tin tức kia.

Hài tử kia suy nghĩ một chút mới nói:

- Hình như là... Viêm Hỏa?

Nghe hài tử nói... sắc mặt Liễu Di và Hồng lão ảm đạm xuống, tộc trưởng Liễu gia, cũng chính là gia gia của Liễu Di có thần kỹ huyết mạch chính là Viêm Hỏa, đứa nhỏ này thức tỉnh huyết mạch là tứ phẩm không sai rồi.

Lão giả thần miếu gật đầu nói:

- Là huyết mạch tứ phẩm, phỏng chừng tế đàn xuất hiện một vài vấn đề, cho nên vừa rồi chấn động hơi lớn.

Hai lão giả còn lại gật đầu, Viêm Hỏa là thần kỹ huyết mạch tứ phẩm, hoàn toàn phù hợp ấn ký lục sắc trên cổ hài tử, xem ra là tế đàn có vấn đề.

- Ôi...

Bên kia, đột nhiên Lục Ly phát ra tiếng kinh hô, khuôn mặt kinh ngạc, bởi vì trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều tin tức, sau khi hắn chải vuốt, phát hiện lại là thần kỹ huyết mạch... Nhiên Huyết!

Hắn có thần kỹ huyết mạch, vì sao trên cổ không có ấn ký huyết mạch? Còn có Nhiên Huyết là thần kỹ huyết mạch mấy phẩm, hắn đến cùng thức tỉnh huyết mạch mấy phẩm?

Mọi người bị tiếng kinh hô của Lục Ly hấp dẫn, dồn dập nhìn tới, Liễu Di cau mày hỏi:

- Lục Ly, làm sao vậy?

Lục Ly vốn định nói sự tình mình có thần kỹ huyết mạch, cũng hỏi thăm lão giả thần miếu một chút.
Chương 58 Nhân trung chi hoàng

Nhưng hắn nghĩ lại...

Hắn thức tỉnh có chút không bình thường, hơn nữa nói ra sẽ bộc lộ răng thú, đến lúc đó dẫn tới người ngoài mơ ước thì làm sao bây giờ? Hơn nữa trên cổ hắn không có ấn ký huyết mạch, có thể sẽ bị người thần miếu coi là chuột bạch nghiên cứu hay không?

Trong nháy mắt hắn quyết định chủ ý, sờ mũi nhìn hài đồng Liễu gia nói:

- Làm sao có thể là huyết mạch tứ phẩm chứ? Vừa rồi ta cảm giác huyết dịch của đứa bé này sôi trào rất lợi hại, tế đàn cũng chấn động mấy lần nha.

Nghe vậy, ánh mắt của Liễu Di và Hồng lão lại ảm đạm, tất cả mọi người thu hồi ánh mắt, nhìn về phía hài tử kia, muốn xem có phải nhìn lầm rồi hay không.

Nhìn hoài vẫn là ấn ký lục sắc, Liễu Di bất đắc dĩ bái tạ ba lão giả thần điện, mang theo mọi người rời đi. Mặc dù không phải huyết mạch lực thất phẩm, nhưng có thể thức tỉnh một huyết mạch tứ phẩm cũng xem như không tệ, nếu đào tạo tốt, Liễu gia sẽ gia tăng một cường giả.

Trên quảng trường đã sớm vây rất nhiều người, tất cả đều hiếu kỳ và kinh nghi. Bởi vì lúc hài đồng Triệu gia thức tỉnh, bên ngoài thần miếu sáng lên tia sáng chói mắt.

Vừa hài đồng Liễu gia và Lục Ly thức tỉnh, tia sáng càng chói mắt, điều này nói rõ tổng cộng có hai đứa bé thức tỉnh huyết mạch cường đại.

Ấn ký màu xanh trên cổ hài đồng Triệu gia bị người thấy được, một huyết mạch ngũ phẩm dẫn tới cả quảng trường sôi trào. Lúc này hài đồng Liễu gia đi ra, lại dẫn tới xôn xao, là huyết mạch tứ phẩm? Vừa rồi thần miếu phát sáng, là làm mọi người mở mắt không ra nha.

Nhưng bất luận nói như thế nào, lần này Vũ Lăng Thành thức tỉnh hai chiến sĩ huyết mạch, đây là một chuyện vui, cả quảng trường cực kỳ náo nhiệt, nghị luận không dứt.

Đám người Liễu Di bảo hộ hài đồng thức tỉnh huyết mạch trở về Liễu gia, Lục Ly yên lặng suy nghĩ, không có tâm tình đi nhìn người trong quảng trường, trầm mặc trở về Liễu gia.

- Lục Ly?

Hắn không biết là, trong đám đông có một người nghiến răng nghiến lợi. Nếu như Lục Ly nhìn thấy người nọ mà nói... Nhất định sẽ tràn đầy sát ý, bởi vì người này chính là Địch Hỏa, con trai lớn của Địch Bá.

Địch Hỏa lại gia nhập Triệu gia, hắn mặc chiến giáp màu xanh, bên cạnh còn có mấy người trẻ tuổi, toàn bộ đều mặc chiến giáp màu xanh của Triệu gia.

- Địch Hỏa, làm sao vậy?

Đợi đám người Lục Ly đi xa, một người trẻ tuổi anh tuấn ở bên cạnh Địch Hỏa nghi hoặc hỏi. Địch Hỏa thu hồi ánh mắt, cung kính chắp tay nói:

- Duệ thiếu, người vừa rồi chính là Lục Ly, từng đại khai sát giới ở trong bộ lạc của chúng ta. Nếu không phải ta chạy nhanh, thì lúc này cũng không có cơ hội đi theo Duệ thiếu rồi.

- Vậy sao?

Khóe miệng người trẻ tuổi lộ ra lãnh ý, vỗ vỗ bả vai Địch Hỏa nói:

- Địch Hỏa, đừng nóng vội, người này chẳng qua là khách khanh của Liễu gia, dù giết Liễu gia cũng sẽ không nói cái gì. Như vậy đi... Ngươi trở về phái người nhìn chằm chằm hắn, chỉ cần hắn ra khỏi thành, ta sẽ dẫn người giúp ngươi thủ tiêu hắn.

- Đa tạ Duệ thiếu!

Địch Hỏa vội vàng bái tạ, Duệ thiếu này là đệ nhất thiếu gia của Triệu gia, thiên tài tư chất cao nhất Vũ Lăng Thành. Mới hai mươi mốt tuổi đã đột phá Thần Hải cảnh, chỉ cần hắn xuất thủ, Lục Ly hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Đi thôi, Liễu gia chỉ thức tỉnh một huyết mạch tứ phẩm, không có gì đẹp mắt.

Duệ thiếu vung tay, sắc mặt vui mừng mang theo một đám người trẻ tuổi trở về Triệu gia. Lần này Triệu gia thức tỉnh một huyết mạch ngũ phẩm, Triệu gia có thể đi theo nước lên thì thuyền lên, nói không chừng rất nhanh Vũ Lăng Thành này phải đổi chủ rồi.

...

Sau khi tiến vào Liễu gia, Liễu Di vội vã mang theo hài đồng kia đi hậu viện, Lục Ly thì nghi hoặc đi về Khách đường.

- Tỷ tỷ!

Ngoài cửa Khách đường đứng một thiếu nữ, chống quải trượng, mang theo khăn che mặt, Lục Ly thấy Lục Linh liền kêu một tiếng, vẻ mặt hổ thẹn đứng tại chỗ.

Lục Linh nhìn lên cổ Lục Ly, nàng nhìn mấy lần, đôi mắt có chút ảm đạm, quải trượng trong tay vô lực rơi xuống. Thân thể mềm mại của nàng rung động, không dám tin lẩm bẩm:

- Làm sao có thể thức tỉnh thất bại, làm sao có thể thất bại được? Không có khả năng, không có khả năng...

Thấy thân thể mềm mại của Lục Linh rung động, lảo đảo muốn ngã, Lục Ly sợ hãi chạy qua đỡ lấy nàng.

Lục Linh nhìn chằm chằm cổ của Lục Ly, vẫn còn có chút không dám tin hỏi:

- Lục Ly, đệ thức tỉnh thất bại?

- Đệ... cũng không biết!

Lục Ly không biết giải thích như thế nào, suy nghĩ một chút mới nói:

- Tỷ tỷ, chúng ta vào nhà nói đi.

- Uh?

Đôi mắt Lục Linh có chút thần thái, nàng cầm lấy quải trượng đi vào tiểu viện. Lục Ly đóng cửa lại, sau đó giải thích cho Lục Linh chuyện đã xảy ra ở trong thần miếu.

- Răng thú? Lúc đệ thức tỉnh huyết mạch bị răng thú quấy nhiễu?

Nghe đến đó, đôi mắt của Lục Linh có chút tức giận, khổ sở thở dài nói:

- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đệ có thể thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch bát phẩm, nhận được một thần kỹ huyết mạch bát phẩm... Thần Khải. Phóng thích Thần Khải, toàn bộ Vũ Lăng Thành không ai có thể phá được phòng ngự của đệ, lần này bị răng thú hại thảm rồi!

- Huyết mạch bát phẩm? Thần kỹ huyết mạch Thần Khải?

Đôi mắt của Lục Ly mở tròn xoe, đẳng cấp huyết mạch cao nhất chính là cửu phẩm, nếu như hắn thức tỉnh huyết mạch bát phẩm, phỏng chừng ba Vương tộc ngũ phẩm ở Bắc Mạc cũng sẽ quỳ cầu hắn gia nhập gia tộc mình nha?

- Tỷ, vì sao tỷ khẳng định như thế!

Lục Ly hỏi.

Lục Linh giải thích:

- Bởi vì chúng ta là con cháu trực hệ của Lục gia, Lục gia là một trong thập đại gia tộc huyết mạch mạnh nhất Trung Châu. Phàm là nam tử trực hệ Lục gia, cơ bản đều có thể thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch, có được Thần Khải thần kỹ. Kim Cương Huyết Mạch là huyết mạch phòng ngự mạnh nhất Trung Châu, phụ thân chính là thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch, hắn ở dưới tình huống sử dụng thần kỹ huyết mạch, có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh!

- Oanh!

Trong đầu Lục Ly tựa như có sấm sét giữa trời quang, toàn thân run rẩy dữ dội. Phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng lại thật là Nhân Hoàng cảnh, là nhân trung chi hoàng.
Chương 59 Ngân Long ấn ký

Thân phận bất phàm… Liễu gia không có tư cách để đệ hiệu lực cho bọn họ… Gia nhập bất kỳ gia tộc nào cũng chỉ có thể làm khách khanh… Sau khi thức tỉnh huyết mạch đệ sẽ phát hiện bọn họ chỉ là một đám hề nhảy nhót...

Lục Ly nhớ tới trước kia Lục Linh từng nói, lúc này sáng tỏ thông suốt, còn có vì sao trong kinh mạch của hắn ít tạp chất như vậy… rất nhiều nghi hoặc đều rõ ràng. Nguyên lai hắn có địa vị lớn như vậy? Phụ thân của hắn lại là võ giả cường đại như vậy.

Võ giả huyết mạch cường đại, huyết mạch trong cơ thể càng thuần, ra đời hậu đại thức tỉnh huyết mạch, tỷ lệ cũng sẽ càng lớn. Nam tử trực hệ của Lục gia cơ hồ người người có thể thức tỉnh huyết mạch, như vậy tỷ lệ Lục Ly thức tỉnh huyết mạch sẽ cực kỳ lớn.

Lục Ly nhớ tới lúc thức tỉnh tế đàn chấn động kịch liệt, máu trong cơ thể sôi trào, hắn âm thầm hối hận. Nếu như không phải răng thú, hắn có thể xác định mình sẽ thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch, có được thần kỹ huyết mạch Thần Khải.

- Không đúng...

Đột nhiên Lục Ly nhớ tới cái gì đó, kinh nghi hỏi:

- Tỷ tỷ, nếu Lục gia chúng ta cường đại như thế, phụ thân lại là con cháu trực hệ Lục gia, vì sao gia tộc không tới tìm hắn, không tới tìm chúng ta? Còn có Trung Châu ở đâu? Là ở Bắc Mạc sao?

- Trung Châu!

Lục Linh khe khẽ thở dài nói:

- Ta cũng không biết Trung Châu ở đâu, phụ thân nói muốn đi Trung Châu, nhất định phải sử dụng truyền tống trận của tam đại Vương tộc ở Bắc Mạc. Cho nên ta mới để đệ gia nhập tam đại Vương tộc của Bắc Mạc, trở thành khách khanh của bọn họ, như vậy mới có thể truyền tống đi Trung Châu, đi gia tộc của chúng ta, Lục gia!

- Về phần... vì sao gia tộc không tới tìm phụ thân, không tới tìm chúng ta, ta cũng không biết. Có lẽ gia tộc cách nơi đây quá xa, có lẽ bọn họ căn bản không biết phụ thân ở đây, không biết sự hiện hữu của chúng ta.

- Ta để đệ gia nhập Vương tộc ngũ phẩm, là vì truyền tống đi Trung Châu, đi gia tộc cầu viện, cứu phụ thân của chúng ta. Cũng chỉ có cường giả gia tộc xuất động, mới có thể cứu phụ thân mẫu thân ra!

Lục Linh nói khiến Lục Ly càng thêm kích động, từ nhỏ đến lớn Lục Linh không nói chuyện của phụ mẫu. Hôm nay nếu nàng nói, Lục Ly tự nhiên phải hỏi cho rõ ràng:

- Phụ thân mẫu thân ở đâu? Tỷ tỷ, tỷ nói phụ thân có thể quét ngang cường giả Nhân Hoàng, Bắc Mạc lại không có cường giả Nhân Hoàng, thì ai có thể tổn thương được hắn, vây khốn được hắn?

- Phụ mẫu ở phương bắc!

Lục Linh chỉ về phương bắc nói:

- Bọn họ ở trong Hàn Băng Thâm Uyên, ở dưới đáy thâm uyên. Dưới đáy thâm uyên, ở Bắc Mạc không ai có thể đi vào, bao gồm những cường giả gia tộc siêu cấp kia cũng không thể vào được. Cho nên trừ về gia tộc mời cứu binh, thì không ai có thể cứu phụ mẫu của chúng ta ra.

- Hàn Băng Thâm Uyên!

Thân thể Lục Ly run lên, đây chính là đệ nhất tuyệt địa của Bắc Mạc, nghe nói cường giả Nhân Hoàng vào cũng có đi không về, cha mẹ lại ở trong thâm uyên?

Lục Ly hít một hơi thật sâu, run giọng hỏi:

- Phụ mẫu mất tích mười lăm năm rồi, tỷ xác định bọn họ vẫn còn sống sao?

- Xác định!

Lục Linh từ trong lòng ngực lấy ra một ngọc phù màu trắng xinh đẹp, nàng đưa cho Lục Ly nói:

- Đây là lệnh bài của phụ thân, bên trong có một tia thần hồn của người. Nếu như phụ thân vẫn lạc, lệnh bài kia cũng sẽ nát vụn. Cho nên phụ thân tuyệt đối còn sống, chẳng qua là bị vây ở dưới thâm uyên không ra được mà thôi...

Lục Ly nhận lấy lệnh bài, thấy phía trên có một chữ ""Lục"" rồng bay phượng múa, hắn càng thêm kích động, đôi mắt trở nên nóng bỏng.

Bởi vì kích động, thân thể hắn rung rẩy không ngớt, thật lâu mới bình phục lại, hỏi:

- Tỷ, vì sao phụ thân rơi vào thâm uyên? Là bị cừu địch truy sát sao?

- Không phải!

Lục Linh lắc đầu nói:

- Người là tự mình đi vào, là vì cứu mẫu thân. Năm đệ sinh ra, ta mới bốn tuổi, bất quá ta lại nhớ rất rõ ràng. Phụ thân gặp phải cường địch, mẫu thân cũng bị thương, lúc ấy mới sinh đệ ra, lại bởi vì mất máu quá nhiều mà ngất. Đợi phụ thân đánh giết cường địch trở về... mẫu thân đã không còn hơi thở.

- Phụ thân dặn dò ta một ít chuyện, liền mang theo mẫu thân đi Hàn Băng Thâm Uyên, hắn nói trong thâm uyên có một loại linh dược có thể cứu sống mẫu thân, nhưng chuyến đi này lại là mười lăm năm...

Trong khi nói, Lục Linh đã lệ rơi đầy mặt. Lục Ly nghe Lục Linh kể, trong đầu cũng hiện lên một hình ảnh...

Một nam tử sau khi chém giết kẻ địch trở về, lại phát hiện thê tử toàn thân là máu, đã không có hơi thở. Bên cạnh là con trai vừa mới ra đời của mình, còn có nữ nhi khóc không thành tiếng. Hắn quỳ rạp xuống đất, ngửa mặt lên trời gầm thét, tiếng hô rung trời động địa...

Vì cứu sống thê tử, hắn bất đắc dĩ dặn dò nữ nhi mới bốn tuổi một ít chuyện. Sau đó nhịn đau bỏ xuống nữ nhi và con trai vừa mới sinh ra, một người ôm lấy thân thể lạnh lẽo của thê tử đi vào Hàn Băng Thâm Uyên...

- Phụ thân, mẫu thân!

Nghĩ tới đây, nước mắt của Lục Ly cũng lăn xuống, từ nhỏ đến lớn hắn rất ít rơi lệ, nhưng lần này lại không nhịn được.

Nghĩ đến phụ thân bị vây ở trong Hàn Băng Thâm Uyên mười lăm năm, nghĩ đến mẫu thân sinh tử chưa biết, nghĩ đến tỷ tỷ bốn tuổi liền mất đi cha mẹ, lại còn phải gánh vác trách nhiệm, một người nuôi mình khôn lớn, hắn cảm thấy cực kỳ tự trách.

Hắn đột nhiên quỳ trên mặt đất, đầu cúi ở trên gối tỷ tỷ, vẻ mặt áy náy nói:

- Tỷ, thật xin lỗi, là đệ vô dụng. Đệ không thể thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch, là lỗi của đệ!

- Không trách đệ...

Lục Linh lau nước mắt, thở dài nói:

- Răng thú là phụ thân để lại cho đệ, đây là số mệnh. Ôi... Không đúng, phụ thân cường đại như vậy, hắn không có để lại bảo vật khác cho đệ, hết lần này tới lần khác lưu lại một cái răng thú? Còn nữa... lúc nãy đệ nói đệ có được một thần kỹ huyết mạch?

- Đúng vậy!
Chương 60 Chân long

Lục Ly đứng dậy, gật đầu nói:

- Trong đầu đệ quả thực nhiều ra một ít tin tức, là thần kỹ huyết mạch Nhiên Huyết, chẳng qua là vì sao trên cổ không có ấn ký huyết mạch?

Lục Linh liếc nhìn, xác định trên cổ Lục Ly không có ấn ký huyết mạch, nàng suy nghĩ một chút nói:

- Đệ áo cởi xuống xem xem.

Lục Ly đứng dậy cỡi áo, lộ ra bắp thịt săn chắc, Lục Linh chống quải trượng đứng lên, vây quanh Lục Ly một vòng. Đợi đi đến sau lưng Lục Ly, đột nhiên nàng kinh hô lên:

- Này, này, này...

Lục Linh tuổi không lớn lắm, nhưng tính cách vẫn rất ổn trọng, trước kia đám người Địch Hãn Địch Hỏa giết tới cửa cũng mặt không đổi sắc, lúc này lại lắp bắp, có thể thấy được nội tâm của nàng kinh hãi như vậy.

Lục Ly xoay người lại, cau mày hỏi:

- Làm sao vậy?

- Ấn ký huyết mạch!

Lục Linh chỉ vào lưng Lục Ly nói:

- Ấn ký huyết mạch của đệ ở trên lưng, hơn nữa rất lớn, hình như là một con chân long? Còn là... màu bạc!

- Cái gì?

Lục Ly không dám tin, cuống quít đi tìm gương đồng quan sát, sau khi nhìn mấy lần, cả người hắn chấn động.

Sau lưng hắn nhiều ra một ít đường vân màu bạc, những đường vân kia trải rộng nửa phần lưng, hợp thành một đồ án ngân long thần bí.

Hồng, cam, vàng, lục, thanh, lam, tím, đen, kim!

Đây là màu sắc của chín loại ấn ký huyết mạch, phân biệt đại biểu chín phẩm cấp. Màu đỏ nhất phẩm, kim cửu phẩm, hắn lại là màu bạc?

Hơn nữa ấn ký huyết mạch đều ở trên cổ, đây là thường thức của Bắc Mạc, có phải chiến sĩ huyết mạch hay không, nhìn trên cổ có ấn ký huyết mạch hay không là biết.

Cho nên Lục Ly hoài nghi hỏi:

- Tỷ, đệ đến cùng có thức tỉnh huyết mạch hay không? Cái kia rốt cuộc là vật gì?

Lục Linh cũng mơ hồ, nàng suy nghĩ một chút nói:

- Có thức tỉnh huyết mạch hay không, phải xem đệ có thể sử dụng thần kỹ huyết mạch hay không, đệ kích hoạt thần kỹ huyết mạch thử xem.

Lục Ly nhắm mắt suy nghĩ thần kỹ huyết mạch, ước chừng nửa canh giờ sau, hắn quát khẽ:

- Nhiên Huyết!

Oanh!

Sau lưng Lục Ly, Ngân Long ấn ký phát sáng, rạng rỡ sinh huy, trong thân thể Lục Ly, một cỗ khí tức cường đại tràn ngập ra, sau đó da thịt của hắn lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy phồng lên, đôi mắt lại biến thành màu bạc.

- Ôi...

Lục Linh kinh hô, vào giờ khắc này nàng đột nhiên cảm giác, Lục Ly tựa hồ... biến thành một con cự long hình người, bộ dạng và khí tức của Lục Ly làm cho nàng rung động, có loại cảm giác hít thở không thông.

- Tỷ!

Lục Ly há mồm phát ra âm thanh khàn khàn, hắn có chút kích động nói:

- Ta, ta... cảm giác toàn thân có lực lượng vô tận, lực lượng của ta thật giống như tăng trưởng hơn gấp ba lần!

- Hơn gấp ba lần? Lão thiên...

Thân thể Lục Linh mềm nhũn, ngồi ở trên mặt đất, ánh mắt mừng như điên.

Nàng không biết Lục Ly thức tỉnh huyết mạch gì, nhưng nàng có thể khẳng định, hiện tại Lục Ly thức tỉnh huyết mạch tuyệt đối không thua Kim Cương Huyết Mạch của Lục gia.

Lục Nhân Hoàng lưu lại rất nhiều cổ thư quý hiếm, trong một quyển cổ thư có giảng giải cặn kẽ về huyết mạch, Lục Linh coi như hiểu huyết mạch một chút.

Nghe nói trong thân thể tất cả nhân tộc đều có huyết mạch của Thần tộc thượng cổ, người người đều có cơ hội thông qua tế đàn thức tỉnh huyết mạch, có được thần kỹ huyết mạch, trở thành chiến sĩ huyết mạch cường đại.

Huyết mạch có rất nhiều loại, có mạnh có yếu, vô số chủng loại, tỷ như tăng phúc lực lượng, tốc độ, phòng ngự, hoặc có năng lực và thần thông đặc thù.

Kim Cương Huyết Mạch của Lục gia, được xưng là huyết mạch phòng ngự mạnh nhất Trung Châu, có được Thần Khải thần kỹ. Sau khi phóng thích Thần Khải, bên ngoài cơ thể ngưng kết thành một Thần Khải không thể phá, công kích bình thường căn bản không cách nào phá vỡ Thần Khải, thương tổn nhục thân của con cháu Lục gia.

Lại tỷ như tộc trưởng Liễu gia có được thần kỹ huyết mạch Viêm Hỏa, sau khi phóng thích Viêm Hỏa, có thể ung dung đốt cháy kẻ địch, đốt kẻ địch thành tro tàn. Liễu gia tộc trưởng nhờ vào thần kỹ huyết mạch mà xưng bá Vũ Lăng Thành.

Huyết mạch càng cường đại, thần kỹ huyết mạch càng biến thái, huyết mạch cấp thấp có được thần kỹ huyết mạch uy lực yếu đi rất nhiều, thậm chí huyết mạch nhất phẩm nhị phẩm có thể không có thần kỹ huyết mạch.

Trong bản cổ tịch Lục Nhân Hoàng lưu lại có ghi chép rõ ràng, Lục Linh biết vài thần kỹ huyết mạch, tỷ như thần kỹ huyết mạch tam phẩm Tật Phong, sau khi phóng thích thần kỹ huyết mạch, tốc độ có thể nâng cao năm thành. Thần kỹ huyết mạch tam phẩm Cương Quyền, sau khi phóng thích, lực lượng gia tăng sáu thành...

Coi như là thần kỹ huyết mạch ngũ phẩm Cuồng Bạo Chi Lực, biên độ tối đa cũng chỉ gấp hai, lực lượng tăng phúc của Lục Ly lại gấp ba, điều này nói rõ huyết mạch của hắn ít nhất là lục phẩm trở lên!

- Lục phẩm, rất có thể là thất phẩm, thậm chí... bát phẩm!

Đôi mắt của Lục Linh từ từ sáng lên, mới đầu cho rằng Lục Ly không có thức tỉnh huyết mạch, nàng không nhìn thấy hy vọng cứu cha mẹ, nội tâm thiếu chút nữa tuyệt vọng, lúc này lại hưng phấn lên.

Huyết mạch sáu bảy phẩm, chỉ cần Lục Ly không chết non, tương lai đã định trước sẽ trở thành cường giả, gia nhập Vương tộc ngũ phẩm trở thành khách khanh cũng là chuyện đơn giản. Đến lúc đó sử dụng truyền tống trận đi Trung Châu, có thể ung dung trở về Lục gia cầu cường giả gia tộc cứu cha mẹ.

- Ách...

Thời điểm Lục Linh trầm ngâm, trên mặt Lục Ly lộ ra biểu cảm khó chịu, sau đó khí tức nhanh chóng suy yếu, bắp thịt co lại, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi, mí mắt không mở ra được, hắn khoát tay áo nói:

- Tỷ, đệ mệt quá, đệ muốn ngủ một lát...

Nói xong Lục Ly trực tiếp bò lên giường lâm vào trong ngủ say, chăn cũng không kịp đắp. Lục Linh vội vàng đi tới quan sát, xác định thân thể của Lục Ly không có gì đáng ngại, chẳng qua là mệt nhọc quá độ mà thôi.

- Xem ra sau khi phóng thích thần kỹ huyết mạch này sẽ có suy yếu kỳ, thực lực và nhục thân của đệ đệ quá yếu, không cách nào thừa nhận thần kỹ huyết mạch. Nhiên Huyết? Thần kỹ huyết mạch này không phải là thiêu đốt huyết dịch đó chứ?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 201-205

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom