• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Khí Phi Đương Gả: Bắt Cóc Con Cưng Ngao Du Thiên Hạ (2 Viewers)

  • Chương 181

49181.
Trong An vương phủ, mọi người bàn tán vô cùng náo nhiệt, còn về bên phía phủ Tĩnh Biên Hầu cũng nhộn nhịp không kém phần, Liễu Tâm Mi vừa mới dùng xong một bàn đầy thức ăn vô cùng thịnh soạn, Liễu Tâm Hà liền chạy tới thỉnh an hỏi thăm. Sau khi thoái mái hàn huyên dăm ba câu, Liễu Tâm Hà kiên quyết muốn mời Liễu Tâm Mi tới biệt viện của mình chơi.

“Cô cô, con đưa Siêu Phàm đi ra chỗ khác chơi nhé”. Liễu Uy không biết từ khi nào chen vào, ở trước cửa thò đầu ra nhìn vào trong, trên mặt mang theo ý cười.

“Dốt cuộc vẫn là do có cùng chung huyết mạch, hai tên nhóc này chẳng qua cũng chỉ mới quen có vài ngày đã trở lên thân thiết đến như vậy rồi”. Liễu Tâm Hà tấm tắc khen ngợi.

Thấy Liễu Tâm Hà miệng thì vẫn đang nói không ngừng, ánh mắt mang theo ý cười nhìn mình, rõ ràng là một câu nói bình thường nhưng ẩn bên trong đó còn có ý khác nữa kìa. Liễu Tâm Mi không tiếp lời, lúc nàng rơi vào tuyệt vọng nhất ở Vương phủ, sao không thấy tỷ muội tình thâm của cô ta chứ? Những lời hôm nay, vẫn là đang nói cho chính mình nghe đi! Trong lòng thực sự có ai đó, bất luận là tình thân cũng được tình cảm cũng xong, sẽ không phải lúc nào cũng nhắc tới họ. Càng là người mở miệng ra là nói những lời đường mật, thì càng cần phải đề phòng người đó vài phần.

“Tam cô cô cũng ở đây sao?”. Liễu Uy mỉm cười chào hỏi.

“Sao nào, hôm nay Uy nhi không cần phải đi học sao? Nếu con dám trốn học, cẩn thận không bị ăn đòn của mẫu thân con và thầy giáo đó”. Liễu Tâm Hà hù dọa thằng bé.

Liễu Uy chẳng chút sợ sệt nói: “Mẫu thân con đã căn dặn, ngày nào mà biểu đệ còn ở đây, thì ngày đó con sẽ được nghỉ, không cần đi học. Còn về thầy giáo hả, ha ha, thầy ý chỉ mong sao con bớt gây phiền toái cho thầy ấy là được rồi”.

“Huynh còn gây thêm phiền phức cho thầy giáo sao?”.Đôi mắt của Siêu Phàm mở to ra nhìn Liễu Uy.

Trong Vương phủ của cậu không được như vậy, hai vị thầy giáo đều vô cùng nghiêm khắc, đặc biệt là thầy hướng dẫn môn học chủ đạo, tính tình còn có chút cứng nhắc bảo thủ, thầy ấy ràng buộc cậu rất chặt. Siêu Phàm bắt đầu thích phủ Tĩnh Biên Hầu rồi, ở đây so với vương phủ quả là có khác biệt rất lớn.

“Đúng vậy, chẳng qua là những môn học mà thầy ấy dạy đệ phải học thuộc, thuộc tới mức đọc làu làu, nếu không người chịu thiệt chính là bản thân đệ đó”. Liễu Uy

Nhìn tiểu nha hoàn đang đứng phía sau Liễu Uy, Liễu Tâm Mi dặn dò Liễu Diệp Nhi: “Ngươi ở lại đây hầu hạ thế tử và tiểu thiếu gia nhé!”.

Nha đầu này tính tình cũng khá là cẩn thận, có nàng ta ở đây rồi, hai đứa trẻ này sẽ không xảy ra chuyện gì được. Liễu Uy này chỗ nào cũng tốt, chỉ là tính cách có phần hơi nghịch ngợm, Liễu Tâm Mi thực sự lo sợ chỉ cần lơ là không để mắt tới một chút thôi thì đứa cháu trai này của nàng sẽ gây ra chuyện mất. Dẫu sao hai đứa trẻ này cũng là người nối dõi kế thừa hương hỏa duy nhất của hai nhà, nhất định không được để xảy ra bất cứ chuyện gì với chúng.

“Tiểu Vũ, ngươi đi theo bổn vương phi tới chỗ của tam tiểu thư” bên cạnh không thể không có người đi theo hầu hạ được, Liễu Tâm Mi tự quyết định, Như Yên Các của nàng nhất định phải nhanh chóng tăng thêm số lượng người mới được.

“Vâng, thưa vương phi nương nương” tiểu nha đầu đáp lại một tiếng, biểu cảm trên khuôn mặt vẫn nhàn nhạt như cũ, dáng vẻ hờ hững.

Vừa mới bước vào trong Đào Hoa Các, Liễu Tâm Mi liền bị hấp dẫn bởi một ngọn núi giả đối diện đó. Được tạo bởi rất nhiều hòn đá xếp chồng lên nhau, còn có các chậu hoa đủ màu sắc bày ở đó, điều tuyệt diệu nhất chính là trên ngọn núi giả còn có một dòng nước trong vắt chậm chậm chảy từ đỉnh núi xuống, những giọt nước bắn tung tóe lên cả đầu và lên cả mặt, cảm giác vô cùng dễ chịu.

“Vương phi tỷ tỷ cũng cảm thấy ngọn núi giả này thú vị sao?” Liễu Tâm Hà đắc ý hỏi.

“Đúng thế, rất là thú vị” Liễu Tâm Mi gật đầu, nói tiếp: “chắc hẳn do ở kinh thành hiếm khi được thấy ngọn núi giả nào đẹp như này, ta ở vương phủ lâu như vậy cũng chưa từng thấy qua”.

“Sao có thể như vậy được chứ? Cho dù có giàu có tới đâu cũng không thể nào giàu hơn được nhà đế vương, còn nữa tỷ tỷ thực sự chưa từng nhìn thấy ngọn núi như này sao?” Niềm vui ở trong đáy mặt chợt lóe lên không thể nào che lại được, giọng điệu của Liễu Tâm Hà lại đều là sự nghi vấn tới mức khó tin, dáng vẻ ngây thơ trong sáng nhìn sang Liễu Tâm Mi.

Dưới sự vây quanh của đám nha hoàn, hai người cuối cùng cũng đi được vào trong gian phòng chính, sự bày trí trong gian phòng này vừa sạch sẽ tươi mới lại vừa tinh tế lịch sự. Liễu Tâm Mi âm thầm so sánh, biệt viện này lớn gấp đối so với Thính Vũ Hiên, có núi có sông đẹo vô cùng, ngẩng mặt lên là có thể nhìn thấy, tường phía nam có một giá sách với đủ các loại sách, dựa theo tên sách mà được phân loại ra để sắp xếp, không cần nói chắc chắn đó là kinh điển, lịch sử, chư tử, văn tập , cầm phổ cờ phổ cũng được đặt ở những vị trí rất dễ nhìn thấy, tầng thấp nhất của giá sách có thể nhìn thấy loại sách quen thuộc nhất với nàng, đó là một cuốn sách được viết riêng để dạy cho nữ nhi các đạo lí làm người, nhưng cũng đã bị phủ lên bởi một lớp bụi mỏng.

Thổi nhẹ lớp bụi ở trên đó, khuôn mặt Liễu Tâm Mi mỉm cười hỏi: “Muội muội lại thích những quyển sách như này sao?”.

Nhìn thấy hàng lông mày của nàng khẽ chau lại, Liễu Tâm Hà không nhịn được mà cười: “Lúc còn nhỏ, muội dùng sách đó để học biết mặt chữ”.

Trong lòng Liễu Tâm Mi đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, cách đối đãi phân biệt như này, phụ thân và đại ca lại không phát hiện ra hay sao? Thủ đoạn của An phu nhân cũng chẳng có cao minh chút nào, bản thân bà ta rõ ràng là bộ dạng của một người mẹ kế, thanh danh hiền lương dốt cuộc là làm sao lại giành được?

“Đào Hoa Các này thật sự là một nơi tuyệt vời, chắc là phong cảnh bốn mùa chắc chắn cũng sẽ rất đẹp, muội muội ở đây chắc cũng được trải qua những ngày tháng rất là tuyệt vời đó”. Liễu Tâm Mi tán thưởng.

“Xem tỷ tỷ nói kìa, đây đều là những chuyện xảy ra sau năm mười năm tuổi rồi, biệt viện và căn phòng lúc nhỏ muội từng ở đều rất nhỏ, ăn mặc chi tiêu đều phải tiết kiệm từng chút một, mãi cho tới khi Vương phi tỷ tỷ xuất giá rồi, muội mới được đổi chỗ ở, mẫu thân nói, từ giờ chúng ta ở trong phủ Tĩnh Biên Hầu sẽ trở thành người có thân phận cao quý, ta và nhị tỷ tỷ lúc nào cũng phải chú ý tới hình tượng của bản thân, tuyệt đối không được làm mất mặt của tỷ tỷ”. Liễu Tâm Hà khiêm tốn nói.

Ha ha, nói như vậy, mẹ con An thị này bây giờ đều đang sống những ngày tháng của những người có địa vị cao sang, giống như con thỏ chạy theo ánh trăng, mượn ánh hào quang của người khác sao? Thứ tình cảm khoa trương lãng phí này đều là do nàng ban tặng cho bọn họ à!

“Ai chà, tỷ vẫn còn cho rằng phủ Tĩnh Biên Hầu của chúng ta còn đề cao phong phạm chăm chỉ cần cù, chú trọng lo chuyện gia đình nữa chứ! Chỗ Thính Vũ Hiên của ta vẫn là duy trì được hình dáng ban đâu vốn có của nó, thậm chí ngay cả việc bày trí cũng không có gì thay đổi cả” Liễu Tâm Mi khẽ thở dài một tiếng.

“Vâng, mẫu thân nói, có như vậy lúc tỷ tỷ trở vừa về phủ, sẽ không cảm thấy xa lạ”. Liễu Tâm Hà mở to đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn Liễu Tâm Mi.

Liễu Tâm Mi biết, bất luận nàng có bới ra chuyện gì đi chăng nữa, Liễu Tâm Hà cũng sẽ đưa ra một lời giải thích vô cùng hợp lý, cái miệng của nha đầu này có thể đổi trắng thay đen, trái phải lẫn lộn!

“Muội mời bổn vương phi tới, không phải là vì muốn ôn lại chuyện cũ đó chứ?” Liễu Tâm Mi cố gắng kéo dài khoảng cách với cô ta, đối với muội muội này của nàng, vẫn là nên cách xa cô ta một chút thì tốt hơn.

“Đương nhiên là để ôn lại chuyện cũ rồi, muội muội trước đây tuổi còn nhỏ, không thể san sẻ nỗi lo với tỷ tỷ được, sau này nếu tỷ tỷ có chỗ nào cần muội muội giúp đỡ, dẫu có phải nhảy vào nước sôi lửa bỏng Tâm Hà quyết không từ nan”.

Liễu Tâm Mi nghĩ một chút, một lúc sau mới lắc đầu nói: “không có rồi! Bây giờ bổn vương phi ở An vương phủ cũng xem như là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, hơn nữa còn có chuyện gì mà An vương gia không làm được chứ?”.

“Vương phi tỷ tỷ nói những lời này rất đúng, mẫu thân cũng nói rồi, là nữ nhi, một là phải được gả vào nhà có quyền có thế vững chắc, việc thứ hai chính là chuyện hôn sự, nhất định phải tìm được gia đình khá giả. Hai chuyện này không phải tỷ tỷ đều đã làm được hay sao? Thật khiến người khác ngưỡng mộ mà!” trong ánh mắt của Liễu Tâm Hà hình như có một ngọn lửa nhỏ đang cháy phập phùng.

Liễu Tâm Mi hận không thể tặng cho khuôn mặt xinh đẹp kia một cái tát trời giáng để cho mặt của cô ta nát nhừ luôn, nha đầu này con mắt nào của cô ta nhìn thấy nàng có được hạnh phúc của nhân gian này?

Gả cho gia đình không thể không có gia thế vững chắc, nhưng chuyện này với nàng mà nói thì chẳng có chút liên quan nào, còn chuyện hôn nhân đại sự chắc là liên quan tới việc môn đăng hộ đối, nhưng cửa vàng nhà các người so với cửa sổ bạc của nhà ta, thực sự đây chính là lương duyên của thế gian hay sao? Liễu Tâm Mi cái khác không biết, nhưng thùng vàng đầu tiên nàng nhận được khi vừa mới tới thế giới này, chẳng có chút liên quan nào tới phủ Tĩnh Biên Hầu và Vương phủ cả. Nếu nàng chỉ biết trông chờ vào bọn họ, có lẽ nàng đã bị chết đói ở một cái xó nào rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom