49178.
Sự đối đãi khác nhau
Một đêm mộng đẹp, Liễu Tâm Mi ngủ thẳng tới lúc mặt trời lên cao. Chỉ cần nàng không đứng dậy, thì không ai đến giục nàng, đây là chỗ tốt ở nương gia.
"Mẫu thân, rời giường, sâu lười, sâu lười." Siêu phàm ngủ được đủ giấc, thanh âm gọi cũng rất lớn, chỉ thiếu chưa đi bóp mũi của Liễu Tâm Mi, đây đều là việc mẫu thân đã từng làm với nó.
Người nhỏ nhỏ như vậy, rất có khí lực hô, đúng là đầu heo, không cách yên giấc, Liễu Tâm Mi chỉ có thể mở mắt bò dậy.
"Chúng ta có còn muốn ăn cơm hay không?" Siêu phàm vỗ vỗ bụng hỏi, nó quen ngủ sớm dậy sớm.
Lúc này, sợ là qua giờ cơm rồi? Liễu Tâm Mi nhìn mặt trời đã lên rất cao. Vừa định gọi Liễu Diệp Nhi đi tiền thính xem xem, bỗng nhiên nhớ nha đầu này đêm qua không ở nơi này, Vì vậy hô một tiếng: "Người đâu."
Chắc luôn có một người ở đây chứ?
"Vương phi nương nương buổi sáng tốt." Tiểu Vũ cười híp mắt đi đến.
"Không còn sớm." Liễu Tâm Mi cũng cười, nàng không có bệnh kén giường, ở nơi nào đều có thể ngủ say sưa.
"Nô tỳ hầu hạ ngài rửa mặt thay y phục?" Tiểu Vũ bưng lên chậu đồng.
"Nơi này là không có phòng bếp nhỏ?" Liễu Tâm Mi không xác định hỏi.
"Vương phi nương nương, không chỉ nói hiện tại, hay mấy năm trước người còn ở đây, vẫn là không có a." Tiểu Vũ một chút cũng không chần chờ trả lời.
Lúc Tiểu thư còn ở đây, cũng là phòng bếp lớn thống nhất nấu ăn, mỗi người sẽ phân được thức ăn theo đẳng cấp mà thôi. Khi đó, thường là hai tiểu nha hoàn làm nhiệm vụ đi nhận cơm nước mỗi phòng về, ở viện của mình chủ tớ trước sau cùng ăn. Nếu là thân thể không thoải mái muốn ăn một ít mới mẻ ngon miệng, hoặc là bẩm báo An phu nhân, hoặc là bỏ tiền đặt mua. Người chủ tử này rất dễ hầu hạ, cực ít hưởng thụ trường hợp đặc biệt.
"An phu nhân và nhị tiểu thư Tam tiểu thư bên kia có sao?" Liễu Tâm Mi lười biếng hỏi.
"Ừ, đều có, chỉ là cũng không thường dùng." Tiểu Vũ nhẹ giọng trả lời.
Đó là một thông minh nha đầu, nói như vậy cũng là một loại an ủi Liễu Tâm Mi, đối với mẹ con An thị cũng chỉ có trợ giúp, nàng ai cũng đắc tội không nổi a xem ra chính mình đoán là không sai, đường đường đích trưởng nữ, đãi ngộ còn không bằng hai người nha đầu tốt, cái nha đầu ngốc kia sao dễ gạt như vậy a, còn cho rằng An phu nhân đối với nàng không tệ? Ai, cũng khó trách, hai nữ hài mười mấy tuổi, tiếp xúc ít người, lại chưa từng thấy qua đại tràng diện, An phu nhân ở phương diện ăn uống mặc cũng không có cho bọn họ chịu thiệt, tự nhiên là rất dễ thỏa mãn.
"Vương phi nương nương, tiền thính đã truyền qua điểm tâm, phu nhân cố ý phân phó, lửa trên bếp còn chưa tắt, ngài lúc nào dậy, thì lúc đó dâng điểm tâm cho ngài." Tiểu Vũ phỏng chừng lúc này Vương phi nương nương e là đói bụng rồi.
"Được, đi truyền đi, thế tử tuổi còn nhỏ, không thể chịu đói được." Liễu Tâm Mi phân phó một tiếng.
"Vâng." Tiểu Vũ đi ra, không biết lại phân phó tiểu nha hoàn nào, vẫn như cũ tiến vào hầu hạ.
Chờ hai mẹ con thu thập sạch sẽ chỉnh tề, điểm tâm nóng hôi hổi cũng đã dọn lên.
Các loại bánh bao khẩu vị khác nhau, cháo gạo tẻ xanh mơn mởn, còn có các điểm tâm tinh xảo đủ màu sắc, phối với những món ăn mỹ vị, không chỉ có phong phú, nhan sắc phối hợp cũng thập phần vui mắt, nhìn thôi cũng khiến người ta muốn ăn thêm.
Liễu Tâm Mi thường ngày ăn thập phần nhẹ, Siêu Phàm nhìn các loại thức ăn muôn màu muôn sắc, cái bụng nhỏ lập tức kêu "cua lua".
"Tới, nếm thử một chút bữa ăn sáng ở nhà ngoại tổ phụ coi có ăn ngon hay không?" Liễu Tâm Mi thả một cái bánh bao vào chén của nó, Tiểu Vũ lập tức đi tới, cầm lấy chiếc đũa ở phía trên đâm một cái lổ, để nhiệt khí bên trong phát ra, nhẹ nhàng thổi, chờ nước canh bớt nóng, mới đưa đến bên miệng Siêu Phàm.
Đây là thang bao tử? Liễu Tâm Mi lấy làm kinh hãi, mấy thứ này vị đạo tươi ngon, làm cũng không phải rất phức tạp, khó được là ở cổ đại không có tủ lạnh loại thiết bị này, nhân liệu nếu là đông lại, thời tiết như vậy, sợ là chỉ có nhà giàu sang mới làm được.
"Vương phi, sao giờ này mới ăn điểm tâm a?" Liễu Diệp Nhi vội vã chạy đến, có chút kỳ quái hỏi.
"Ừ, mẫu thân không chịu dậy, một chút cũng không ngoan, vẫn là ta gọi người rời giường." Siêu Phàm phát âm không rõ nói, dẫn tới người khắp phòng đều nỡ nụ cười.
"Tiểu Vũ, đây là đại trù phòng hôm nay cố ý làm, hay là cơm canh thường ngày a?" Liễu Tâm Mi vừa ăn vừa hỏi.
"Hồi Vương phi nương nương, tự nhiên là cố ý làm, chẳng qua bình thường cũng ăn được." Tiểu Vũ trả lời cẩn thận.
"Mẫu thân, Liễu Uy ca ca bình thường đều ăn ngon hơn ta." Siêu phàm có chút hâm mộ nói, hiện tại Như Yên Các mặc dù là ăn uống không lo, thế nhưng khẩu vị mẫu thân nhẹ, chỉ là cháo trắng rau nhỏ, ứng phó cho qua, đâu như Hầu phủ, đầy một bàn a.
"Liễu Diệp Nhi, lúc ta ở Hầu phủ, cũng là cơm canh như vậy sao?" Liễu Tâm Mi hỏi.
Liễu Diệp Nhi lắc đầu, làm sao được vậy chứ? Nàng cũng không nhớ thức ăn của bọn họ có phong phú như vậy. Vì vậy cười cười: "Tiểu thư khẩu vị từ nhỏ đến lớn, đều là không có bao nhiêu thay đổi."
Ồ, Liễu Tâm Mi gật đầu, nghe ra ý là nàng khi còn bé cũng không có lộc ăn như vậy. Thật không biết cái danh hiền lương của An phu nhân là người nào mắt mù truyền đi, đây quả thật là đối đãi không giống nhau.
Siêu phàm ăn rất vui vẻ, khuôn mặt nhỏ nhắn thấm mồ hôi, trên tay cũng là đầy dầu mỡ, Liễu Diệp Nhi vội vã bắt Tiểu Vũ đi lấy một chậu nước tới.
Chờ nha đầu kia đi ra, sắc mặt của Liễu Tâm Mi ảm đạm xuống, nàng nói khẽ với Liễu Diệp Nhi: "Xem ra địa vị của ta ở Tĩnh Biên Hầu phủ cũng chỉ thường thôi, đãi ngộ của hai muội muội thế mà đều vượt qua một đích trưởng nữ như ta. Thính Vũ Hiên này, thậm chí ngay cả một phòng bếp nhỏ cũng không có, Những năm đó ta không có lúc không muốn ăn món ăn của phòng bếp lớn sao?"
Liễu Diệp Nhi suy nghĩ một chút, lắc đầu, thật không có. Tiểu thư lượng cơm ăn rất ít, mỗi bữa ăn cũng không nhiều, đối với ẩm thực cũng chưa bao giờ kén chọn, chỉ là thỉnh thoảng bị bệnh, chẳng qua là nhịn đói hai cữ, Thanh Thanh dạ dày. Có đôi khi lo lắng thân thể tiểu thư, mới có thể tự chủ trương cầm bạc đi năn nỉ người của phòng bếp làm cho tiểu thư cháo thang để điều dưỡng.
"Thật là dễ nuôi a." Liễu Tâm Mi tự giễu cười.
Đây đâu giống một hầu môn thiên kim, e là đến một nha hoàn cao cấp chút cũng không bằng. Lúc đọc Hồng Lâu Mộng nàng mới hiểu được, những nha hoàn cấp cao, mượn thế chủ tử, mỗi một người đều rất kiêu ngạo, không chỉ nói ăn mặc chi phí, hay tính tình bản tính cũng cùng chủ tử có thể so sánh. Điểm này là lúc nàng gặp phải ở nha hoàn của Lưu Ngọc Dao, Lưu Tô, có lĩnh giáo qua.
"Liễu Diệp Nhi, Tiểu Vũ nha đầu kia thế nào?" Liễu Tâm Mi hỏi.
"Rất có khả năng, cũng khá biết quy củ." Liễu Diệp Nhi đối với tỷ muội cũ vẫn còn có chút hiểu biết.
"Là đứa lanh lợi. Ta chuẩn bị cùng An phu nhân nói lấy hai người về." Liễu Tâm Mi buông đũa xuống.
"Vương phi, Tiểu Vũ tiểu Phong đều vào mắt người?" Liễu Diệp Nhi âm thầm vui vẻ, bên người Vương phi cuối cùng thêm hai người có khả năng.
Bình luận facebook