• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Khí Phi Đương Gả: Bắt Cóc Con Cưng Ngao Du Thiên Hạ (3 Viewers)

  • Chương 176

49176.
Tâm bệnh

Liễu Tâm Mi một đêm này ngủ được rất ngon, không cần lo lắng sẽ có ma trảo xâm phạm mình. Siêu phàm thay đổi chổ, có chút sợ lạ, trực tiếp vùi ở trên giường của nàng giở trò. Ôm tiểu thân thể toàn thịt, tướng ngủ của hai người tuy rằng cũng không ưu nhã, thế nhưng khóe miệng lại tươi cười cũng hết sức động lòng người. Đang ngủ cũng có thể cười được, cuộc sống này nên có bao nhiêu tốt đẹp.

An vương phủ trên cái giường lớn nào đó, lại có người trợn tròn mắt, lăn qua lộn lại ngủ không được. Liền ngồi dậy, khoác sam mỏng ở trong sân đi lại. Hắn ngước nhìn bầu trời, ánh trăng thật cao treo trên ngọn cây, những ngôi sao kia chớp chớp tự mình phát sáng. Hắn bỗng nhiên cảm thấy vô biên cô độc, trong hậu trạch đều là nữ nhân của hắn a, thế nhưng lại có ai biết tâm sự đầy bụng của hắn chứ?

Trong phủ một mảnh đen kịt, chỉ là tiền viện loáng thoáng có ngọn đèn lóe ra, chắc là thị vệ tuần tra ban đêm đang bảo vệ an toàn của vương phủ. Hắn không biết, mỗi ngày đèn trong thư phòng hắn tắt, còn có một ngọn đèn vẫn còn sáng. Mãi cho đến tẩm điện của hắn cũng chìm vào một đoàn hắc ám, ngọn đèn đó mới cùng người hầu hạ vậy, đều không cam lòng đấu tranh một hồi, lại không thể làm gì được đi nghênh đón hoàng hôn kế tiếp.

Văn Nhược Nhược thở dài, nàng chưởng quản đại quyền trong An vương phủ, thế nhưng nàng cảm thấy rất nhiều chuyện đã rời xa khống chế trong tay của nàng. Sự cân đối của Hậu trạch hình như trong lúc vô ý đã bị phá vỡ, lời của nàng hạ nhân tuy rằng còn nghe theo, thế nhưng không biết từ lúc nào bắt đầu, ánh mắt kính sợ của bọn họ hình như lặng lẽ cải biến phương hướng. Người của Như Yên Các nàng là vô lực chi phối, ngay cả hạ người của nàng xếp vào, đều không thể gặp, cái này khiến cho nàng đặc biệt phiền muộn.

Hương Diệp cởi nô tịch, thay Liễu Tâm Mi xử lý tất cả chuyện làm ăn, đây là sai lầm lớn nhất, ai biết nha đầu kia còn có bản lãnh thông thiên như vậy? Bệnh ho hàn của nha đầu kia dường như được trị sắp khỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhuận như hoa hồng mới nở, đặc biệt kiều diễm. Hiện nay dù nàng tốn hao trăm lượng bạc cũng không mua được lòng của nha đầu kia, nha đầu chết tiệt kia cùng Liễu Diệp Nhi như nhau, đều là tâm phúc đắc lực của Liễu Tâm Mi.

Cũng may mấy người còn là già thì già, tàn thì tàn, khờ thì khờ, không đến mức để cho bọn họ đem mình mắng chết.

Mắt thấy Vương gia đi Như Yên Các số lần ngày càng nhiều, nàng ngay cả quyền biểu thị bất mãn cũng không có. Nói dễ nghe, nàng là trắc phi, nói khó nghe một chút, chính là một thiếp thất của hắn. Chính là lời nói khuyên Vương gia mưa móc rải đều, sao có thể là người không được sủng ái cũng không có địa vị nói? Trước lúc ngủ ăn mấy món điểm tâm ngọt, thế nhưng hiện giờ khoang miệng của nàng, trong tim của nàng đầy rẫy đều là mùi vị chua chát. Tình yêu khiêm tốn nhất, chính là đến tư cách ghen cũng không có?

Nghe Mai nhi nói, Liễu Tâm Mi hôm nay đi Hầu phủ, hơn nữa nghe ý tứ lão Tần, là muốn ở mấy ngày. Tuy rằng không hợp quy củ, nàng cũng không dám hỏi tới. Dầu gì người ta ỷ vào danh hiệu chính phi, muốn làm cái gì, đâu đến phiên nàng xen vào? Chuyện không hợp quy củ trong An vương phủ rất nhiều, nếu thật sự mà xem xét lại, nàng cũng là có không ít sai lầm. Để tính toán người khác, trái lại đem mình kéo vào, chuyện ngu xuẩn như vậy nàng là chưa bao giờ làm.

Biểu hiện trên yến hội của Liễu Tâm Mi, càng làm cho nàng ăn ngủ không yên, cái phế vật này lúc nào học được các kiểu kỹ năng tinh thông mọi thứ? Nàng ta không chỉ có hấp dẫn ánh mắt An vương, còn được nhiều người tán thán. Đại thần Tây Sở đều châu đầu ghé tai nói, chỉ có nữ tử thanh tuyển như vậy mới xứng đôi với An vương uy danh hiển hách.

Cái hoàng tử Đông Vấn kia càng không chút nào che giấu thưởng thức đối với nàng ta, đối với sự châm chọc và trào phúng của Liễu Tâm Mi cũng không có để ở trong lòng, chỉ là luôn cười. Những ánh mắt ước ao ghen tỵ cũng kích thích nàng, hận không được Vân vương thực sự đem nàng ta mang đi, như vậy An vương phủ sẽ khôi phục sự yên lặng trước đây.

Nàng thật muốn đứng ra vạch trần chân diện mục của Liễu Tâm Mi, nữ nhân này là vô đức vô tài, ngoại trừ gương mặt xinh đẹp, là cái gì cũng không làm được. Thế nhưng nàng không dám, năm gần đây đã xảy ra nhiều chuyện, là tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, An vương gia còn tốt, nàng Văn Nhược Nhược cũng tốt, đều là thập phần cố kỵ mặt mũi, nếu là mọi người đều biết vị chính phi nương nương này chịu qua nhiều khổ sở, cái khổ sở này còn là do người tạo ra, bọn họ còn không bị người ta phỉ nhổ sao?

Cái khiến nàng không hiểu nhất là, mấy bài thơ của Liễu Tâm Mi hiển nhiên không phải do ai làm giúp, thế nhưng dù đánh chết nàng cũng sẽ không tin tưởng cái nữ nhân đầu gỗ kia cũng sẽ có ngày thông minh ra. Thứ này không chỉ cần có thiên phú, cũng cần thời gian mài luyện, thời gian mấy tháng, dù là nàng ta không ngủ không nghỉ, cũng sẽ không có tốc độ tiến bộ thần kỳ như vậy, trừ phi nàng là Tạ Đạo Ôn chuyển thế.

Nàng càng ngày càng hoài nghi cái người ở trong Như Yên Các hiện nay, không phải là Liễu Tâm Mi lúc trước. Một người tính tình làm sao có thể phát sinh thay đổi long trời lỡ đất? Coi như tính tình thay đổi, tài học đầy mình là từ đâu tới? Nàng nghe qua truyền nội lực, lại chưa từng nghe qua trí tuệ cũng có thể chuyển tặng.

Tình thế đối với nàng càng ngày càng bất lợi, Hải Vận đã đứng về phía Liễu Tâm Mi, tuy rằng nữ nhân này ở trong phủ cũng như là bị quên lãng, thế nhưng nàng nhưng không muốn cho Liễu Tâm Mi tăng thêm chút lực lượng nào. Bằng hữu của bằng hữu là bằng hữu, địch nhân của bằng hữu là địch nhân, chỉ bằng một câu nói này, Hải Vận đã cùng nàng mỗi người đi một ngả, tự hướng tương lai riêng.

Nàng rất ít cùng vị Hải phu nhân này tiếp xúc, chỉ có mấy ngày trọng đại, nàng ta mới phải xuất hiện ở trên yến hội của vương phủ, Thanh Thanh đạm đạm, cùng ai cũng duy trì khoảng cách không gần không xa. Nàng rất kỳ quái Liễu Tâm Mi dùng thủ đoạn gì thu mua một người cao ngạo như thế?

Những lời này nén ở trong lòng của nàng, để cho nàng hít thở không thông, chỉ là tìm một người lắng nghe cũng khó khăn như vậy. Liên Oanh Nhi là một người trong lòng không chứa nổi nhiều chuyện, chuyện nàng ta biết toàn bộ vương phủ cũng từ từ đều biết. Lý Vân Hân nàng là nhìn không vào mắt, xuất thân thấp hèn, đến chữ cũng không biết nhiều, so với một thiếp thân nha hoàn cũng không hơn là mấy. Chỉ là vị này từ nhỏ đã hầu hạ Vương gia, ưu điểm lớn nhất là xem Liễu Tâm Mi không vừa mắt, ngoài sáng trong tối đã mấy lần tìm nàng ta gây phiền phức, chỉ là hiện nay đối phó càng thêm khó khăn.

Nếu như để Vương gia nổi lên lòng nghi ngờ, vậy ngày tháng xui xẻo của Liễu Tâm Mi cũng nên tới. Văn Nhược Nhược nhiều lần cũng hoài nghi thân phận chân thật của Liễu Tâm Mi, chỉ là không bằng không chứng không dám nói mà thôi. Mấy người ở Như Yên Các kia, là một người cũng nhờ cậy không được, để điều tra Liễu Tâm Mi càng ngày càng thêm khó khăn.

Mai nhi ở ngoài nghe được tiếng trằn trọc của chủ tử, liền ho nhẹ một tiếng, thanh âm thật thấp hỏi: "Nương nương, có nơi nào không thoải mái sao?"

Văn Nhược Nhược không ra tiếng, trong lòng nàng khó chịu a, nhưng tâm bệnh lại lấy cái gì để trị? Ngoại trừ có chút quyền, nàng lại so với ai cao quý a? Giúp cho nàng giải buồn cũng chỉ có cái nha hoàn từ nương gia theo tới này.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom