• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Khí Phi Đương Gả: Bắt Cóc Con Cưng Ngao Du Thiên Hạ (2 Viewers)

  • Chương 118

Mì ăn liền

Liễu Tâm Hà mở mở miệng, lại không nói ra lời. Thay đổi rồi, thực sự là thay đổi rồi, Liễu Tâm Mi lúc trước rất dễ gạt gẫm, chỉ cần hơi chút động động não, là có thể để cho nàng ta vui như điên vây lấy mình. Ngày hôm nay đã thử vài lần, đều bị Liễu Tâm Mi nhẹ nhàng đẩy ngược trở lại, nàng ta từ khi nào học được miệng lưỡi sắc bén như vậy.

Nói đến danh tiếng tốt, An phu nhân thật đúng là nhớ tới một việc, bà thử thăm dò hỏi: "Vương phi, Lan nhi tuổi cũng không nhỏ, chuyển mắt là tới tuổi sắp phải lập gia đình, Hầu gia bận rộn quân vụ, không bận tâm tới chuyện nhỏ trong nhà, nếu là có thể, còn mong Vương phi lưu tâm mới được."

"Nhưng không biết phu nhân và muội muội muốn dạng kim quy tế (con rễ rùa vàng) như thế nào a?" Liễu Tâm Mi chùi chùi khóe môi, nhìn Liễu Tâm Lan.

Bình tĩnh mà xem xét, nha đầu kia bộ dáng không tệ, tuy rằng không phải là cái mỹ nhân tuyệt thế gì, cũng có hoa dung nguyệt mạo. Vóc người trung đẳng, eo thon nhỏ, lúc di chuyển, lượn lượn lờ lờ, như cành liễu non ngày xuân. Da trắng noãn nhẵn nhụi, mắt to, mũi cao, môi mỏng, ngũ quan đều rất tinh xảo, chỉ là xương gò má hơi nhô ra, cả người nhìn vào sẽ bớt phần nhu mì.

An phu nhân cười: "Vương phi, nghe nói Thành Vương điện hạ chưa có người trong lòng."

Nghe mẫu thân nhắc tới Mộ Dung Dật Ninh, mặt Liễu Tâm Lan đỏ lên, cúi đầu, hai tay vò khăn.

Ha hả, đây là một người tâm cao. Chỉ là Mộ Dung Dật Ninh là một người ôn nhuận tốt đẹp như vậy, hai người đứng chung một chỗ thực sự không hợp.

Liễu Tâm Mi cười cười: "Phu nhân nói chính là Mộ Dung Dật Ninh sao? Đó cũng là một người tốt, thân phận không cần phải nói, bộ dạng cũng phong lưu phóng khoáng, đến bây giờ một cơ thiếp cũng không có, nếu nữ tử nhà ai gả cho hắn, thực sự là phúc phận kiếp trước đã tu luyện có được."

Người này luôn luôn ở lúc nàng cần trợ giúp nhất đúng lúc xuất hiện, sau cũng không cho nàng cơ hội báo đáp, để lại cho Liễu Tâm Mi ấn tượng phi thường tốt.

Ánh mắt An phu nhân sáng lên: "Vương phi cũng tán đồng?"

Cái gì ta lại tán đồng a? Ni mã, đây là hiện trường đào hố chờ ta nhảy vào sao? Tuy rằng cổ ngữ có câu: Thà tháo gở mười ngôi chùa, không hủy một cuộc hôn nhân. Thế nhưng Liễu Tâm Mi cố ý tác hợp một đôi này, vậy đối với Mộ Dung Dật Ninh cũng quá không công bằng. Một người tốt như vậy, phải có nữ nhân tốt hơn mới xứng với hắn, Liễu Tâm Lan hiển nhiên không phải người thích hợp được chọn.

"Phu nhân, ta cùng hắn không quen biết, chỉ là gặp qua vài lần, hơn nữa việc hôn nhân hoàng tử, không phải là người nào cũng có phúc phần quan tâm, có lẽ hoàng thượng sớm đã có an bài." Liễu Tâm Mi cũng không dự định nhảy vào vũng nước đục này, không đợi An phu nhân cầu xin, trực tiếp bế môn.

"Người bên ngoài tự nhiên là không có cái phúc phần này, chỉ là Thành vương cùng An vương là huynh đệ, Tâm Lan cùng Vương phi lại là tỷ muội, nếu là chịu thành tâm giúp đỡ, chắc có biện pháp." An phu nhân nhiệt tình nói.

Con ngươi Liễu Tâm Mi vừa chuyển, không đáp ứng cũng không từ chối, chỉ là nhàn nhạt nói: "Phu nhân, mọi chuyện đều nói duyên phận, Tâm Mi không phải nguyệt lão, không dám tùy ý buộc tơ hồng. Nhưng ta có nghe Vương gia nhắc tới, năm nay đại hội thưởng cúc so với mọi năm đều náo nhiệt, có lẽ đến lúc đó Hầu phủ cũng sẽ được mời, cơ hội không phải là không có, phải xem muội muội có dụng tâm hay không."

Mộ Dung Dật Ninh không có nông cạn như vậy, hắn nhất định sẽ không nhìn trúng Liễu Tâm Lan, chỉ là nàng cũng không muốn ở trung gian làm ác nhân, duyên phận loại chuyện này, ai có thể nói rõ ràng chứ?

An phu nhân sửng sốt, từ giờ tới đại hội thưởng cúc còn một khoảng thời gian, An vương thế nào bỗng nhiên nhắc tới cái này, lẽ nào lần này thật là muốn giúp Thành vương chọn phi sao? Tin tức của Liễu Tâm Mi vốn từ Mộ Dung Dật Phi, việc này có thể là sự thật.

"Vương phi đến lúc đó sẽ đi sao?" An phu nhân đánh bàn tính.

Hôm nay quần áo nàng sang trọng chỉnh tề, kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra An vương gia rất sủng ái vị Vương phi này.

"Tự nhiên là đi." Liễu Tâm Mi đã nhìn thấu sự tư lợi của mẹ con này, nếu mình không phải ngồi vững cái vị trí Vương phi, ai sẽ đem nàng để vào mắt.

"Vậy làm phiền Vương phi nương nương đến lúc đó dẫn kiến." An phu nhân không muốn bỏ qua cơ hội tốt.

Liễu Tâm Mi suy nghĩ một chút, rất nghiêm túc nói: "Ta chỉ gặp qua hắn hai lần."

Người nghe xong lời này, khóe miệng nhất tề co rút: Thiên gia lương bạc là chuyện thường xảy ra, thế nhưng cũng không đến mức đạm mạc xa cách như vậy. Cái này ai cũng không làm rõ được địa vị của Liễu Tâm Mi ở An vương phủ, trong lòng thêm phần ngờ vực vô căn cứ.

"Vương phi tỷ tỷ, lần này đại hội thưởng cúc là vì giúp Thành Vương điện hạ chọn phi sao?" Liễu Tâm Hà rất thẳng thắng hỏi.

"Hình như không phải, chẳng qua..." Liễu Tâm Mi cố ý nói vòng vo.

"Chẳng qua cái gì?" Quả nhiên có nóng ruột ăn không được đậu hủ nóng, Liễu Tâm Lan gấp gáp hỏi.

"Nghe An vương nói, hoàng tử Đông Vấn, à, thì cái gọi là cái gì Vân vương, trước đó vài ngày tới Tây Sở, một trong số mục đích tới Tây Sở là muốn liên hôn." Liễu Tâm Mi tiết lộ một tin tức quan trọng.

"Vân vương Đông Vấn?" Liễu gia tỷ muội thành công bị khơi mào hứng thú, chỉ là nếu là hai nước liên hôn, nữ tử hoàng thất mới là chọn lựa thích hợp nhất, đâu dễ dàng đến phiên các nàng?

Liễu Tâm Mi nhìn ánh mắt nóng bỏng của bọn họ, trong lòng tràn đầy khinh bỉ. Tình yêu của bọn họ mặc định phải liên quan đến công danh phú quý, chỉ là một danh hào, liền động tâm sao? Tình cảm trong mắt bọn họ như gói mì ăn liền, chỉ cần bao bì tương đối đẹp, liền có thể tốc chiến tốc thắng. Chỉ là mùi vị và dinh dưỡng thì không thể vượt qua được sự đẩy và đập, bởi vì đó là lấy để ứng gấp, không có kiên trì và chân tình ở bên trong.

An phu nhân lại không có biểu hiện ra nhiệt tình quá độ, Tây Sở không thiếu phú gia tử đệ, với lực ảnh hưởng của Hầu phủ, hai nữ nhi chọn phu quân như ý cũng không phải việc khó gì, tội gì phải đi một nơi xa lạ chứ?

Bà cười dịu dàng nói: "Vương phi khó có được một lần trở về, để hai muội muội này ở cạnh trò chuyện nhiều chút, ta phân phó người đi chuẩn bị tiệc rượu."

"Đa tạ phu nhân, ta muốn đến nơi trước kia ta ở một chút, không biết có tiện hay không?" Liễu Tâm Mi hỏi.

"Tiện chứ, có cái gì không tiện đâu? Không nói là nơi trước đây ngài ở qua, Hầu phủ này ngài đi đâu không được chứ?" An phu nhân mỉm cười.

Liễu Tâm Hà vừa cười vừa nói: "Tỷ tỷ, viện của ngài mặc dù là thường xuyên quét dọn, cũng là bỏ không mấy năm nay, hay là ngài đến gian phòng của muội muội ngồi trước, để cho hạ nhân dọn dẹp qua, rồi đến không muộn."

Nàng ta nói cũng có đạo lý, viện mấy năm không người ở, lại có ai sẽ quét dọn tỉ mỉ? Thế nhưng Liễu Tâm Mi đối với muội muội này không có cảm giác thân cận, tự nhiên là dùng lời nói dịu dàng cự tuyệt, lập tức nhàn nhạt nở nụ cười: "Đa tạ muội muội, ta tùy ý đi dạo là được rồi, nhìn từng ngọn cây cọng cỏ trong Hầu phủ, không biết có thể giúp ta nhớ ra một ít chuyện đã qua không. "

Liễu Tâm Hà chạm qua cây đinh mềm nên cũng không kiên trì nữa, người tỷ tỷ này có điểm lạ, hình như không thích cùng người khác thân cận.

Liễu Tâm Mi chỉ mang theo Liễu Diệp Nhi, đi ra chính sảnh, từ từ chuyển tới phía sau đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom