Nước của Hầu phủ
Liễu Tâm Mi quay đầu lại nhìn nhìn cái viện nhỏ, không tính tiếp tục ở lại, Hầu phủ đích trưởng nữ này tâm địa đơn thuần như vậy, nơi nàng sống qua cũng không có gì đặc biệt. Nàng càng giống một đóa hoa trồng trong nhà kính, một chút mưa gió cũng sẽ làm cho nàng vô lực chống đỡ, điêu tàn thì điêu tàn, hoa tàn hoa nở, chỉ để lại một mảnh tàn hồng.
Liễu Tâm Mi đi dạo không mục đích, không khỏi không cảm thán, cuộc sống của cổ nhân rất tinh tế a, đình đài lầu các không cần phải nói, cái loại cao môn đại hộ này, mỗi nhà đều có hoa viên và uông bích trì, diện tích này có thể so với công viên ở hiện đại.
Hồ nước trong suốt, một con con cá chép dài hơn nửa thước hoạt bát bơi qua bơi lại, thỉnh thoảng sẽ trốn dưới lá sen bích lục để tránh nắng. Gió nhẹ thổi qua, trong hồ nổi lên làn sóng phấn hồng a xanh biếc a. Chỉ tiếc thấy rõ cảnh trí, lại nhìn không thấu nhân tâm, nước của Hầu phủ so với nước của hồ này đục hơn không biết gấp bao nhiêu lần. Sự dao động trong lòng nàng cũng giống như mặt hồ nước này, từng đợt từng đợt liên tục không ngừng.
Nàng do dự hỏi Liễu Diệp Nhi: "Chúng ta đi viện của phụ thân và ca ca một chút?"
Liễu Diệp Nhi liên tục xua tay: "Vương phi, vẫn là không nên đi, Hầu gia là người rất nghiêm túc, thư phòng của ông không dễ dàng cho người đi vào. Đại thiếu gia càng không cần phải nói, nếu không thông qua Thiếu phu nhân đồng ý, là hành vi rất vô lễ."
Liễu Tâm Mi ngạc nhiên hỏi: "Thế nào, đại ca của ta đã thành hôn sao?"
Hai tiểu nha đầu nhất thời không nói nên lời, tiểu thư đây là đem chuyện lúc trước triệt để quên hết a, chuyện quan trọng như vậy cũng không nhớ.
Liễu Diệp Nhi cũng đã tập mãi thành thói quen, lúc Vương phi mới tỉnh lại, ngay cả mình là ai cũng không biết nữa mà.
"Nha đầu này, chuyện quan trọng như vậy, tại sao không nói với ta chứ?" Liễu Tâm Mi oán trách nhìn Liễu Diệp Nhi.
Tiểu nha đầu cũng là vô hạn ủy khuất: "Vương phi, ngài cũng biết trong khoảng thời gian này xảy ra nhiều chuyện, nô tỳ cũng không biết việc nào mới là quan trọng."
Cũng phải a, từ lãnh viên dọn đến Như Yên Các, lại nhất nhất thu hồi những cửa hàng kia, còn thỉnh thoảng cùng mấy nữ nhân của Mộ Dung Dật Phi đấu trí so dũng khí, mỗi buổi tối còn có một tiểu bảo bảo dính người, Liễu Tâm Mi không rảnh rỗi, Liễu Diệp Nhi tự nhiên cũng là bận tới sứt đầu mẻ trán, đâu còn có thời gian và tinh lực kể chuyện xưa cho mình chứ.
"Tẩu tử là thiên kim nhà ai a? Ta sẽ đi bái phỏng nàng ngay bây giờ, có được hay không?" Liễu Tâm Mi tò mò hỏi.
"Vương phi, Thiếu phu nhân là thiên kim Trấn Đông tướng quân La Hưng Vũ, khuê danh hai chữ Nguyệt Đình. Ngài nếu muốn gặp, hôm nay e là không thể, Thiếu phu nhân dẫn theo tiểu công tử về nhà mẹ đẻ đi." Tiểu Vũ tường tận nói lại.
"Tẩu tử cũng về nhà mẹ đẻ a." Liễu Tâm Mi tiếc nuối nói, nàng thật đúng là muốn gặp vị nữ chủ nhân tương lai của Hầu phủ này.
"Đúng vậy." tiểu nha đầu khẳng định nói: "Có lẽ là Thiếu phu nhân không chịu được sự bó buộc, nên trong một tháng sẽ ở nhà mẹ đẻ vài ngày."
Đã kết hôn còn thường về nhà mẹ đẻ, xem ra vị tẩu tử này ở Hầu phủ cũng là vô chuyện rảnh rỗi a.
"A, Vương phi nương nương, thì ra ngài ở trong đình bên hồ hóng mát, để cho nô tỳ tìm nãy giờ. Phu nhân mời ngài trở lại, tiệc rượu đã chuẩn bị đầy đủ." Một tiểu nha hoàn ân cần đến báo.
"Được, vậy trở về đi." Liễu Tâm Mi rất dứt khoát xoay người.
Bí mật không phải một lúc nhất thời là có thể bị phá giải, nếu phải, cũng không gọi là bí mật. Chỉ cần hai phủ qua lại thân mật, có khi là sẽ tra được tất cả những gì mình muốn biết đến.
An phu nhân đang chỉ huy một đám nha hoàn bà tử bận rộn ở sảnh trước, món ăn hợp lại, canh thang thuốc bổ đều đầy đủ hết.
"Tỷ tỷ, mau ngồi." Liễu Tâm Hà thân thiết kéo Liễu Tâm Mi, dự định để Liễu Tâm Mi ngồi ở bên cạnh mình.
Khuôn mặt Liễu Tâm Mi đầy ý cười, chỉ là nhàn nhạt nhìn An phu nhân, không động cũng không nói.
Chỉ là một gia yến, nàng ta lại để ý đến vị trí như vậy, có lẽ là muốn cùng bà xa cách. An phu nhân tuy rằng trong lòng không thoải mái, vẫn là cười trách cứ nữ nhi: "Không được hồ náo, hiện nay tỷ tỷ ngươi là An vương chính phi, tự nhiên là phải ngồi ở vị trí giữa, nha đầu này cũng quá không biết lễ nghi, muốn cùng Vương phi thân cận, ngày sau còn có cơ hội."
Liễu Tâm Hà bỉu bỉu môi, vẫn biết điều thả ra. Kỳ thực là cố ý, chính là muốn nhìn xem người tỷ tỷ này so với lúc trước biến hóa lớn đến đâu. Thì ra ở trong lòng của nàng ta, bọn họ cùng nàng ta đã kéo ra cự ly.
Liễu Tâm Mi ngồi xuống ở chủ vị, cũng cười mời An phu nhân ngồi xuống một bên, hai tỷ muội cũng trái phải ngồi xuống.
Thức ăn không chỉ có phong phú còn rất tinh xảo, thoạt nhìn mỹ luân mỹ hoán, Liễu Tâm Mi cũng chỉ nhẹ nhàng thưởng thức. Nàng thật là muốn thoải mái thả ga ăn một trận, chỉ là thấy tỷ muội Liễu Tâm Lan cũng chỉ hơi mở môi anh đào, chầm chậm nhai nuốt, e ngại hình dạng hào phóng của mình dọa bọn họ sợ, đương nhiên cũng bị bọn họ ở trong lòng âm thầm cười chê.
Nàng chỉ là cúi đầu thưởng thức mỹ vị, bầu không khí có chút ngượng ngùng, trong một lúc, ai cũng nghĩ không ra đề tài thích hợp. Cổ nhân không phải rất để ý "Thực bất ngôn tẩm bất ngữ" sao? Liễu Tâm Mi cũng không cảm thấy không đúng chỗ nào.
Liễu Tâm Hà đưa tay múc một chén canh bổ đưa tới: "Tỷ tỷ, mẫu thân vẫn luôn cảm thấy thân thể ngài suy yếu, cho nên hôm nay cũng không quên món canh hoàng kì thiện ngư ngài yêu thích nhất, mau uống lúc còn nóng đi."
Liễu Tâm Mi thật không thích uống thứ này, thuận tay nhận lấy, đặt ở một biên, cười nói: "Đa tạ phu nhân còn nhớ khẩu vị của Tâm Mi trước đây."
An phu nhân cũng cười: "Thế nào, Vương phi bây giờ không thích thứ này?"
Liễu Tâm Mi gật đầu, không thích chính là không thích, nàng sẽ không làm khó mình đi tiếp nhận thịnh tình của người khác.
"Vài năm không gặp, Vương phi tỷ tỷ thực sự là thay đổi rất nhiều." Liễu Tâm Lan gọn gàng dứt khoát nói.
"Đúng vậy, một ngày không gặp như cách tam thu, tính theo như vậy, chúng ta đã rất lâu không gặp, khó tránh khỏi trở nên xa lạ." Liễu Tâm Mi cũng không có ý định phủ nhận, kỳ thực bọn họ vốn cũng không có thân mật lắm, bằng không nàng làm sao sẽ không cảm giác được ấm áp chút nào chứ? Chỉ là vở kịch này, nàng không có hứng thú cùng bọn họ diễn. Nàng không phải cái loại tiểu thư nghịch lai thuận thụ, cũng không làm được biểu tình thành hoàng thành khủng.
Liễu Tâm Lan nhẹ nhàng nghiến răng, giữa bọn họ quả thực xa lạ rất nhiều, lúc trước cũng chỉ là ghét tướng mạo xuất chúng của nàng ta, hôm nay cũng bắt đầu ghét cái miệng sắc bén của nàng ta. Không thể không thừa nhận, trên người Liễu Tâm Mi hiện giờ sinh ra một phần khí chất thanh lãnh, càng làm nổi bật sự phong hoa tuyệt đại của nàng ta.
"Người một nhà cả, trên người đều chảy huyết mạch Liễu gia, không nói hai ba năm, dù là tám năm mười năm, lại xa lạ đến đâu chứ?" Lời Liễu Tâm Hà nói ra luôn luôn khéo léo như vậy, hai ba lời liền kéo gần cự ly.
Đúng vậy, máu mủ tình thâm, còn có cái gì có thể vượt qua thân tình?
"Vương phi tỷ tỷ, ngày sau ngài dẫn theo thế tử trở về vài lần, đỡ phải đứa bé kia trưởng thành cũng không nhận ra những di nương này." Liễu Tâm Hà phát ra thịnh tình yêu cầu.
Bình luận facebook