Nhu cầu của mỗi người
Đề nghị này Liễu Tâm Mi một chút cũng không phản đối, nàng phải trở về thêm vài chuyến, để biết rõ ràng tập tính mỗi người trong Hầu phủ. Ngày sau nàng cũng học theo tẩu tử còn chưa gặp mặt kia, thỉnh thoảng dẫn theo hài tử trở về ở ít ngày, mặc kệ bọn họ có đồng ý hay không, nàng muốn chứng minh cho Mộ Dung Dật Phi thấy, rời khỏi vương phủ, nàng cũng không phải không có chỗ an thân.
Cái niên đại này nữ tử có chút bi ai, không có sự nghiệp của mình, nghĩa là kinh tế không thể độc lập, cho nên bọn họ phải dựa vào nam nhân, dù cho chịu ủy khuất, cũng muốn giữ lại hôn nhân và địa vị của mình. Có người tốt hơn chút, phía sau có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa, hôn nhân cổ đại càng giống như một loại giao dịch, đều là vì giữ gìn một cái nào đó ổn định, chỉ cần thế lực gia tộc sau lưng đủ lớn, phu gia cũng không dám tùy ý khi dễ. Lùi một bước mà nói, thật sự làm căng, chỉ cần phụ huynh còn có mấy phần thương tiếc ý, ở nhà mẹ đẻ cũng sẽ chia được một phần tài sản, thể diện để tiếp tục sống cũng không thành vấn đề. Thế nhưng nếu như người trong nhà cũng bỏ rơi ngươi, như vậy thì chùa miểu hoặc biệt viện, chỉ chờ đợi một đầu tóc xanh từ từ trở thành tuyết trắng.
Tuy rằng không gặp Hầu phủ gia chủ và Thiếu chủ nhân tương lai, thế nhưng Liễu Tâm Mi ẩn ẩn đối với Liễu thị phụ tử tràn đầy cảm giác thân thiết, bọn họ không phải là không quan tâm nàng, chỉ là sơ ý nên cho rằng nàng sống rất tốt, không cần bọn họ giúp đỡ và hổ trợ.
Ánh mắt của nàng nhìn Liễu Tâm Hà thêm một phần tán thưởng, vừa cười vừa nói: "Đúng a, thế tử đối với nhà ngoại tổ hoàn toàn không biết gì, ngày khác ta dẫn nó về đây, cùng bảo bối của ca ca thân cận thân cận, quan hệ cô cậu, đời đời thân thiết, cắt đứt đầu khớp xương vẫn còn gân. "
Nụ cười trên mặt Liễu Tâm Hà không tự nhiên, mình chẳng qua là muốn mượn thế tử để kéo gần quan hệ với Liễu Tâm Mi, nào ai biết có lòng trồng hoa hoa không nở, vô ý cắm liễu liễu lên cây, đây là cho La Nguyệt Đình lượm được tiện nghi. Hanh, hai đứa bé qua lại thân cận, người lớn cũng sẽ tự nhiên giao hảo, vậy mình thì sao, chẳng lẽ phải đi chơi đùa cùng hai đứa nhỏ? Luận quan hệ một là cháu trai bên nội một là cháu trai bên ngoại, thế nhưng không ai có thể bảo chứng hai đứa bé kia sẽ cùng mình thân cận. Tiểu linh quỷ Liễu Uy kia tuy rằng ngoài miệng ngon ngọt, thực chất cùng nương của nó giống nhau, đối với mình là lễ phép nhưng mà lại xa cách.
Liễu Tâm Mi đem biểu tình muội muội cùng cha khác mẹ đều đặt vào trong mắt, nàng ta nơi nào giống sẽ thích con của mình, chẳng qua là muốn tìm một cái cớ để thân cận với mình. Đến mà không đáp phi lễ dã, Liễu Tâm Mi cũng mỉm cười ném ra cành ô liu: "Muội muội nếu là ở nhà buồn bực, thì cũng có thể thường đến chỗ chúng ta chơi."
Cặp mắt của mấy mẹ con sáng rực lên, Hầu gia nhiều năm không ở kinh thành, thành tâm cùng bọn họ qua lại cũng không có nhiều người, nhất là kế thất An thị, thân phận so với nguyên phối phu nhân thấp hơn một bậc. Dựa vào danh hào của Hầu gia, tự nhiên là không có người nào dám khinh thị họ, thế nhưng nếu nói là có bao nhiêu coi trọng, cũng nói không tới. Hôm nay Liễu Tâm Mi chủ động đề nghị, bọn họ hẳn là nên lui tới mật thiết một chút. Trước cửa Tướng phủ thất phẩm quan, cùng An vương phủ giao hảo khác nào là hiển quý trong triều? Mượn lực đông phong, tương lai của bọn họ cũng có thể một bước lên mây.
"Vương phi tỷ tỷ, cái này sẽ không quấy rầy chứ?" Liễu Tâm Hà hưng phấn hỏi.
Phụ thân mặc dù là uy danh hiển hách, nhưng nhiều năm qua đóng ở biên quan, ngoại trừ cái thân phận tiểu thư Hầu phủ, không cho được quá nhiều trợ giúp, còn cái đại ca kia, không lạnh nhạt cũng không thân cận, giữa bọn họ tựa hồ có khoảng cách như hồng câu rất khó vượt qua. Chỉ cần cùng An vương phủ làm tốt quan hệ, dựa vào địa vị An vương gia, những tỷ muội thường qua lại cũng sẽ nhìn bằng con mắt cao hơn.
"Không sao, ta là không ra cửa lớn, ngươi rãnh rỗi liền đi qua tìm ta." vẻ mặt Liễu Tâm Mi ôn hòa nói.
Ai, bọn họ nơi nào sẽ là tỷ muội tình thâm chứ, chẳng qua là ai có nhu cầu nấy mà thôi.
Sau khi trải qua nổ lực của hai bên, bầu không khí trên bàn cơm từ từ dung hợp, rót rượu gắp thức ăn, nói đùa không ngừng.
Trong lòng của An phu nhân cuối cùng cũng an định lại, người của An vương phủ cho dù thủ khẩu như bình, bà cũng đoán được, mấy năm gần đây Liễu Tâm Mi ở vương phủ cuộc sống cũng không được tốt, bằng không đương gia sao lại đổi thành Văn trắc phi, chỉ là bà không có tận trách nhiệm của mẫu thân, nếu là bà cố ý đi thăm, ai cũng không cản được. Bà không muốn cùng vương phủ nổi lên tranh chấp, kỳ thực nội tâm của bà cũng chưa từng mong muốn cho Liễu Tâm Mi có cuộc sống tốt đẹp, mặc dù bà là một kế thất, nhưng con gái của bà cũng đều là đích tiểu thư, hơn nữa đều có dáng vẻ xinh đẹp như hoa, dựa vào cái gì lại bị Liễu Tâm Mi đè ép xuống.
Có người nói, phong thuỷ Hầu phủ vô cùng tốt, sớm muộn gì trong phủ cũng sẽ bay ra một kim phượng hoàng, bà là có tâm tư riêng, nếu là một con, vì sao không giúp con gái của mình bay lên đầu cành chứ? Chỉ hận năm đó lúc hoàng gia có ý định liên hôn với Hầu phủ, hai nữ nhi của bà đều chưa tới tuổi cập kê, chỉ có thể tiện nghi cho Liễu Tâm Mi. Khi bà nghe được An vương phi hình như không được đắc sủng, trong lòng cảm thấy nhẹ nhỏm, Liễu Tâm Mi thất bại, con gái của bà mới có vô hạn khả năng.
Hiện tại ở An vương phủ Liễu Tâm Mi hình như đã có thể ngẩng đầu, mà Tâm Lan, Tâm Hà đều đến tuổi lập gia đình, là lão Thiên đang giúp mẹ con bọn họ sao?
Bà càng thêm ân cần tiếp đãi Liễu Tâm Mi, nhìn kế nữ vẫn luôn ở trước mặt bà nhu thuận ngoan ngoãn hôm nay trở nên sắc bén, trong lòng mặc dù không thoải mái, bà lại bất động thanh sắc đè ép xuống, kế hoạch đã được hoạch tính nhiều năm không thể bị hủy vì xúc động.
"Đáng tiếc lần này trở về, không gặp được tẩu tử." Liễu Tâm Mi nói, cố tình để ý biến hóa trên mặt mỗi người.
"À, Nguyệt Đình quay về La phủ rồi, tính tính ngày cũng nên trở về. Huynh đệ tỷ muội La gia đông đảo, so với Hầu phủ chúng ta náo nhiệt hơn, cho nên thường thích quay về gặp gỡ." Trên mặt của An phu nhân biểu hiện không chút nào là mất hứng, so với mẹ chồng ruột càng thêm thiện giải nhân ý, thông tình đạt lý.
Liễu Tâm Hà chỉ cười an tĩnh gắp thức ăn trước mặt, thưởng thức rất có tư có vị, không có ý xen vào.
Liễu Tâm Lan cũng lặng lẽ nhướng mắt, mình cùng vị tẩu tử này không hợp lắm. Chính là lúc Liễu Tâm Mi chưa xuất giá, có lúc mình khi dễ Liễu Tâm Mi thỉnh thoảng bị La Nguyệt Đình thấy được, nàng ta thế nhưng trực tiếp liền che chở Liễu Tâm Mi, còn không nhẹ không nặng khiển trách mình vài câu. Còn có a, cha nàng ta là một vị tướng quân, bản thân nàng ta cũng học được một thân võ nghệ, Liễu Tâm Lan mặc dù đi ngang trong toàn bộ Hầu phủ, thật đúng là không dám chủ động trêu chọc vị tẩu tử này.
Liễu Tâm Mi cười cười, La Nguyệt Đình sống thật là tiêu dao tự tại, xem ra cũng là người không chịu ủy khuất bản thân. Kỳ thực nhân sinh trên đời bất quá vài thập niên, nên sống thành cái dạng mình muốn, ánh mắt và cái nhìn của người khác thật không phải là quan trọng như vậy.
Tiếp theo, nàng nhất định phải chuẩn bị cho cháu nhỏ một phần lễ vật, xem xem đại ca đã cưới cho nàng một người tẩu tử thế nào.
Bình luận facebook