• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Cường Giả Tông Sư (3 Viewers)

  • Chương 846-850

Chương 846: Đại Đế trung vị tám chuyển

Tô Minh vừa nói ra câu đó, cả học viện đều im lặng một cách chưa từng có!

Quân Tốc Tốc không dùng kiếm chống một chút thì chắc đã ngã xuống đất rồi.

Tống Xạ Sơn cũng run rẩy, ông ta vẫn quá non và xem nhẹ cái gọi là kiêu ngạo đến cùng cực.

Ông ta cứ nghĩ rằng Tô Minh sẽ đưa ra điều kiện gì có lợi với mình thì cũng bình thường thôi, dù sao, tuổi tác, cảnh giới cũng chênh lệch ra đấy... Nhưng ai ngờ... Má!

Anh không phải muốn đưa ra điều kiện có lợi gì, mà là chê Mộng Li Khinh Đàn cho mình 100 ngàn năm quá lâu, không đợi kịp.

Đúng là điên rồ mà!

Nhìn Hồ Linh Dư mà xem, lúc này, gương mắt xinh đẹp của cô ta cũng run rẩy như bị điện giật, trực tiếp văng tục.

"Được! Trong vòng ba tháng, Mộng Li Khinh Đàn tôi sẽ trở lại học viện! Rồi đánh một trận với anh!", khoảng mấy chục giây sau, Mộng Li Khinh Đàn mới mở miệng nói với giọng lạnh lùng không chút cảm xúc.

Mộng Li Khinh Đàn nói xong bèn im lặng.

Tô Minh sướng rơn.

Ừ, cả thế giới như chìm trong im lặng, không chút ồn ào.

Tô Minh tiếp tục hấp thu linh mạch cực phẩm tăng lên cảnh giới.

Chẳng mấy chốc, trước tòa nhà của Tô Minh dần vắng tanh.

Ban đầu, mọi người định đến đây nhìn xem yêu nghiệt mạnh nhất lịch sử có một không hai của học viện Hỗn Độn, tiện thể làm quen Tô Minh.

Ai ngờ... Anh chỉ là một tên cứng đầu cứng cổ, không đáng để làm quen.

Huống chi, Tô Minh làm thế là đã hoàn toàn chọc giận Mộng Li Khinh Đàn. Trong vòng ba tháng, khi cô ta trở về thì không biết anh sẽ bị đánh thành cái gì, nên cũng chẳng có triển vọng gì mấy, vậy còn đáng để làm quen sao?

"Em gái Tốc Tốc, tự thu xếp đi, còn có anh Tô của em nữa, ha ha... Anh ta là đệ tử trẻ nhất trong lịch sử học viện Hỗn Độn, rồi chắc cũng sẽ trở thành người chết sớm nhất quá. Vả lại, em gái Tốc Tốc à, thân phận của em cũng không đơn giản, tương lai, chắc sẽ có cơ hội tham gia vào liên minh Vô Song, trở thành thành viên ký danh như chị thôi. Nếu em cứ cứng đầu thân thiết với tên ngốc kia, rồi đắc tội Cửu minh chủ thì sẽ tự chặt đứt con đường tương lai của mình đấy", Hồ Linh Dư vỗ vai Quân Tốc Tốc, cười nói. Đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn tòa nhà của Tô Minh bằng ánh mắt đầy khinh bỉ và chế giễu.

Cô ta nói xong, bèn rời đi như một làn gió thơm.

Còn Quân Tốc Tốc lại đứng sững tại chỗ, sắc mặt đổi tới đổi lui.

Một lúc lâu sau.

"Đợi Tô Minh xuất quan, mình sẽ khuyên anh ấy, chưa biết chừng anh ấy có thể biết quay đầu là bờ thì sao? Người khác từ bỏ anh ấy được, nhưng mình lại không. Dù gì, anh ấy cũng do sư tôn dẫn về, tuy không bái sư, nhưng cũng coi như là một nửa sư đệ của Quân Tốc Tốc mình nhỉ? Mình cũng không phải loại người gió chiều nào theo chiều ấy! Mình phải cứu Tô Minh", Quân Tốc Tốc siết chặt nắm tay trắng muốt, lẩm bẩm, trong đôi mắt đen láy hiện lên vẻ quyết tâm.

Cô quyết định không đi dù có là 1 phút, ngồi ngay trước mặt tòa nhà của Tô Minh chờ anh xuất quan để là người đầu tiên gặp anh, rồi khuyên anh.

Tô Minh tiếp tục chìm trong tu luyện.

Trước mắt, ba linh mạch cực phẩm đều bị anh hấp thu cùng một lúc, cảnh giới cũng tăng lên.

Từ Đại Đế trung vị một chuyển, hai chuyển, ba chuyển... Người khác muốn tăng lên một cảnh giới nhỏ thì khó như lên trời, đặc biệt là ở cấp bậc Đại Đế. Song đối với Tô Minh lại là chuyện dễ như ăn cháo.

Nếu có người thấy cảnh ấy, chắc chắn sẽ rợn tóc gáy.

Mà khi Tô Minh chìm trong sự đột phá các cảnh giới nhỏ thì học viện Hỗn Độn lại bùng nổ, mà vẫn là bởi vì anh.

Chẳng qua, trước đó nổ tung chảo là vì tư chất võ đạo vô song có một không hai chỉ với số tuổi chưa đến 30 khiến người khác cảm thán và việc giết Lăng Dương chỉ trong một chiêu.

Mà bây giờ, lại là sự khinh bỉ đầy chế giễu.

Chúng tôi có thể tâng anh lên cao, cũng có thể đạp anh ngã xuống.

Phút chốc, hầu như đều nghiêng về một phía. Ngoài một số người có lòng dạ rộng rãi, không chút để ý mấy chuyện vụn vặt giữ im lặng thì ai cũng ngầm khinh bỉ:

"Nên mới nói khôn quan trọng hơn tư chất rất nhiều".

"Từ chối tham gia liên minh Vô Song, khiêu khích Mộng Li Khinh Đàn, ha ha... Tên Tô Minh có phải là yêu nghiệt mạnh nhất trong lịch sử học viện Hỗn Độn không thì không biết, nhưng, chắc chắn là thằng ngu nhất".

"Còn chưa thể hiện tư chất mà đã kiêu căng ngạo mạn như thế rồi, nể thật!"

"Chỉ xét về mặt sức chiến đấu, có lẽ giờ Tô Minh cũng chưa chắc chen vào được Chân bảng nữa là! Yếu nhất trong Chân bảng cũng là Đại Đế thượng vị hai, ba chuyển. Mà còn là những yêu nghiệt có thể chiến đấu vượt cấp mới được. Cậu ta vào nổi Chân bảng không thế? Chưa chắc vào nổi Chân bảng, lại đi khiêu khích Mộng Li Khinh Đàn, ha ha ha, chết cười mất thôi!"

"Bà mẹ nó, hôm qua tôi còn định đi gặp Tô Minh và làm quen với cậu ta, may mà cậu ta đang bế quan không ra, chưa làm bạn được. Không thì, tôi sẽ hối hận chết mất, mất mặt lắm luôn, chỉ với tính cách ấy mà sống được tới 30 tuổi thì tôi thua".

...

Ba ngày sau, trong phòng, Tô Minh phun ra một hơi.

Đại Đế trung vị tám chuyển, cũng không coi là nhanh. Nếu không phải muốn củng cố cảnh giới thì anh đã trở thành Đại Đế thượng vị rồi. Chỉ là không cần thiết mà thôi.

Với Đại Đế trung vị tám chuyển thì anh đã tăng lên khoảng chín cảnh giới nhỏ, gần cả một cảnh giới lớn, đương nhiên cũng gặt hái được rất nhiều.

Đầu tiên, độ thành thạo của anh với kho tàng huyết mạch đã cao hơn một chút. Đừng thấy nó ít mà lầm, nhiêu đó đã rất kinh khủng rồi. Hơn nữa, cảnh giới tăng lên còn mang đến sức mạnh. Anh đoán, nếu dùng hết tất cả con át chủ bài thì sức mạnh sẽ đạt tới 6500 tỷ kg.

Ngoài sức mạnh ra thì điều anh gặt hái được nhiều nhất chính là chất lượng của chân khí. Thậm chí nó còn hơi hóa lỏng, tinh khiết và chuyển thành căn nguyên Hỗn Độn.

"Giờ e rằng chất lượng chân khí của mình cũng chẳng kém hơn Tiên Nguyên của Tiên Nhân là bao nhỉ?", Tô Minh lẩm bẩm, khá là thỏa mãn với thu hoạch lần này.

"Cảnh giới, sức mạnh và cường độ cơ thể đều có sự tăng vọt, sắp tới, mình phải nghĩ cách tăng sức mạnh của võ kỹ lên mới được".
Chương 847: Xuất quan

"Trong kho tàng huyết mạch không có gì ngoài chữ 'Hưu', chữ 'Kiếp' cũng có thể tu luyện".

"'Thái U Nhiếp Hồn' tiếp tục tăng lên, 'Thiên Vẫn Kiếm Pháp' vẫn có thể luyện cho thông thạo, còn Pháp Tắc Trường Hà cũng có thể mạnh lên".

"Ngoài ra còn phải nghĩ cách cắn nuốt kiếm Xương, rồi làm bia Huyền Diệu trở thành binh khí Vĩnh Hằng, điều này là quan trọng nhất".

...

Tuy kiếm Xương là bạn đồng hàng ở kiếp trước, nhưng thực ra lại là kiếm hồn, chứ không phải một cái thân xác rỗng tuếch.

Hàng tỷ năm qua, kiếm Xương bị Hình Nghĩa lén lút cướp lấy, rồi từng sử dụng nó nên trên thân kiếm vẫn còn một số dấu ấn của gã. Vì vậy, nó đã không còn thích hợp nữa.

Tô Minh quyết định, sau khi tìm được ông bạn già kiếm hồn sẽ luyện một thanh kiếm mạnh hơn cho nó! Đến lúc đó, anh và ông bạn già sẽ tiếp tục chiến đấu với nhau!

Còn kiếm Xương sẽ được bia Huyền Diệu cắn nuốt, một công đôi việc, vừa không lãng phía kiếm Xương, còn có thể khiến bia Huyền Diệu trở thành binh khí Vĩnh Hằng. Có nó trong tay, anh có thể chèn ép số mệnh của nền văn minh Xương, khiến sức chiến đấu tăng lên một mảng lớn.

Vừa nghĩ đến chỗ tốt khi bia Huyền Diệu trở thành binh khí Vĩnh Hằng, trong lòng Tô Minh chợt phấp khích, nhưng làm cách nào để nó cắn nuốt kiếm Xương đây?

Tạm thời, Tô Minh vẫn chưa biết vì đó cũng không phải là một việc đơn giản gì.

Anh chuẩn bị tìm một cơ hội đi tìm Tống Xạ Sơn, rồi xin ông ta dẫn mình đi gặp mấy lão quái vật ở học viện Hỗn Độn. Có lẽ, những người đó sẽ biết.

"Thôi, cứ tăng Pháp Tắc Trường Hà lên trước đã", Tô Minh hít sâu một hơi, đứng lên, quyết định đi đến lầu pháp tắc của học viện Hỗn Độn.

Hơn nữa, Pháp Tắc Trường Hà của Tô Minh đã có hơn 7000 loại, một con số cực kỳ khủng bố.

Phải biết rằng, cả nền văn minh Xương chỉ có hơn 10 ngàn loại thôi. Còn định tăng lên thế nào?

Nhưng giờ Tô Minh biết trong số những con át chủ bài và võ kỹ của mình, thứ dễ tăng lên nhất chính là Pháp Tắc Trường Hà. Bởi vì học viện Hỗn Độn còn có lầu pháp tắc.

Trước đó, khi đi nhận võ phục của đệ tử chân viện, anh còn tiện thể nhận một cuốn quy tắc và giới thiệu về học viện. Bên trong còn có đủ loại bảo vật, bảo địa, bí cảnh... dùng để trợ giúp tu luyện võ đạo và vô số thứ khác. Chứ không thì, học viện Hỗn Độn dựa vào cái gì để thu hút những yêu nghiệt đỉnh cấp trong toàn bộ nền văn minh Xương vào?

Mà trong số Chí Bảo, bí cảnh, trang bị trợ giúp tu luyện, thứ Tô Minh để ý nhất phải kể tới lầu pháp tắc. Nó y như là được tạo ra cho anh vậy.

Lầu pháp tắc có tổng cộng 35 tầng, trong 7 tầng dưới cùng có 3000 loại pháp tắc bình thường trong nền văn minh Xương, chứ không có những pháp tắc cấp cao liên quan đến không gian, luân hồi, thời gian...

7 tầng kế có 2000 loại pháp tắc, cũng là pháp tắc trong nền văn minh Xương và không liên quan đến không gian, luân hồi, thời gian... Nhưng cũng không yếu, là những pháp tắc tự nhiên cao cấp hơn như phong, lôi, thổ...

7 tầng tiếp theo có 1000 loại pháp tắc, cũng là pháp tắc trong nền văn minh Xương. Lần này, nhắc tới những pháp tắc tự nhiên cấp cao như không gian, luân hồi, thời gian...

7 tầng tiếp có 500 loại, vẫn là pháp tắc trong nền văn minh Xương. Trong những tầng này lại liên quan đến các pháp tắc đặc biệt như sát lục, hắc ám, u linh...

7 tầng trên cùng sở hữu 300 loại, nhưng lại là pháp tắc vực ngoại.

Tổng cộng trong toàn bộ lầu pháp tắc có 6800 loại pháp tắc.

Đương nhiên, hàng tỷ năm qua, đã có vô số đệ tử trong học viện Hỗn Độn từng đi vào tìm hiểu và hấp thu nên mỗi ngày lầu pháp tắc đều bị tiêu hao. Nhưng cũng may, mỗi ngày đều có một đội pháp tắc trong học viện chuyên đi chộp pháp tắc đến để bổ sung, giữ đủ 6800 loại.

Tô Minh nhìn mà chảy nước miếng.

Tuy trong 6800 loại pháp tắc kia có 70 hoặc 80% trùng với Pháp Tắc Trường Hà của mình, không thể hấp thu. Nhưng dù vậy, cũng có khoảng 1500 hay thậm chí là 2000 loại có thể hấp thu đúng không?

Điều đó cũng là một sự gặt hái lớn rồi.

Hơn nữa, vì Pháp Tắc Trường Hà của mình quá mạnh, nếu tiến vào lầu pháp tắc thì dù trong đây có nhiều loại trùng với mình, chắc chúng cũng sẽ không khống chế được chui vào trong Pháp Tắc Trường Hà, đồng nghĩa với việc mình bị động hấp thu chúng nhỉ?

Mặc dù, điều này không có tác dụng gì với mình, nhưng anh chỉ có thể khiến Pháp Tắc Trường Hà không hấp thu chúng chứ chẳng thể khiến chúng không tiến vào rồi bị hấp thu, dâng hiến bản thân!

Điều này giống như yêu thú cấp thấp gặp yêu thú cấp cao sẽ không kiềm được quỳ xuống, nó là một kiểu chèn ép tự nhiên từ tận trong huyết mạch.

Tô Minh chỉ có thể nói, nếu chuyện ấy xảy ra thật thì anh cũng bó tay, chứ không cố ý.

"Xui cái sau khi mình vào lầu pháp tắc thì mấy trăm hay mấy ngàn năm tới, đội pháp tắc của học viện Hỗn Độn sẽ phải làm việc cực khổ hơn, khụ khụ...", Tô Minh thầm nghĩ.

Sau đó, anh đẩy cửa phòng ra, vừa mở cửa thì...

"Anh Tô, anh bế quan xong rồi?", đôi mắt xinh đẹp của Quân Tốc Tốc bừng sáng, vọt tới, kinh ngạc hỏi.

Thường thì, bế quan chẳng phải sẽ mất một hai tháng sao? Đây đã là nhanh nhất rồi đó.
Chương 848: Lầu Pháp Tắc

Những người có chút thu hoạch, nếu như chậm hơn một chút thì thời gian bế quan đều phải tính hàng nghìn, hàng vạn năm.

Về phần Tô Minh, tính đủ chỉ mất ba bốn ngày.

Như vậy liền ra rồi?

Đây cũng được coi là bế quan?

Cũng đúng, sợ rằng anh Tô cũng không còn tâm trạng bế quan nữa, suy cho cùng, chọc ghẹo Mộng Li Khinh Đàn, phía sau còn một trận đại chiến đang chờ đợi, đáy lòng không tránh khỏi khẩn trương, mặc dù ngoài miệng vô cùng phách lối.

Bất giác, cô ta muốn an ủi và khuyên nhủ Tô Minh vài câu.

Nhưng cô ta còn chưa kịp mở lời, bỗng nhiên phát hiện một sự thực, cảnh giới võ đạo của Tô Minh đã đạt tới Đại Đế trung vị bậc tám rồi!

“Con mẹ nó!”, Quân Tốc Tốc lần đầu tiên trong đời phải bật thốt lên một câu chửi thề.

Cô nháy mắt túm chặt lấy cánh tay anh, lắp bắp: “Anh Tô, anh… anh… tôi… tôi…”

Hoàn toàn nói không nên lời.

Còn có thể nói thế nào?

Rõ ràng ba bốn ngày trước Tô Minh vẫn chỉ là Đại Đế hạ vị bậc chín!

Không sai, chính là Đại Đế hạ vị bậc chín!

Sau đó…

Ba bốn ngày sau, Đại Đế trung vị bậc tám?

Trò đùa này thực sự không vui chút nào!

"Anh đã liều lĩnh làm những gì thế?”, Tô Minh có chút không biết nói sao, cô nhóc này quả thực rất xinh đẹp, linh động, cũng rất đáng sợ nếu không, lỗ mãng như vậy, anh tùy ý phất tay cũng đủ khiến Quân Tốc Tốc phá vỡ không gian bay ra khỏi bao nhiêu tầng hư không rồi.

“Không phải, anh Tô, tôi không phải là đang nằm mơ đấy chứ?”, Quân Tốc Tốc kinh ngạc đến mức quên mất nam nữ khác biệt, cứ như vậy túm chặt lấy cánh tay Tô Minh, tựa như đang treo trên người anh vậy.

“Trên người cô có chút thơm”, Tô Minh lại cười đáp.

Ăn ngay nói thật.

Quả thực có một mùi thơm thoang thoảng tỏa ra từ trên người cô.

Dựa gần như vậy có thể ngửi thấy được.

Quả nhiên khi nghe được câu này, Quân Tốc Tốc trong chớp mắt liền đỏ bừng cả khuôn mặt, nhớ lại rồi vội vã lùi lại vài bước, còn quăng cho anh cái trừng mắt: “Anh Tô, anh ức hiếp tôi”.

Tô Minh cũng lười nói nhảm với cô nhóc này.

Sải bước liền muốn rời đi.

Thấy Tô Minh muốn đi, Quân Tốc Tốc nhanh chóng chạy theo sau, líu ríu không ngừng.

Một hồi muốn truy hỏi kỹ càng rốt cuộc Tô Minh đột phá như thế nào?

Một hồi lại khuyên giải anh đừng tham gia chiến đấu với Mộng Li Khinh Đàn.

Dù sao dọc đường đến tận lầu Pháp Tắc đều ồn ào không dứt.

Cô nhóc này thật biết lải nhải.

Tô Minh đều không phản ứng lấy một câu.

Cùng với việc Tô Minh và Quân Tốc Tốc quang minh chính đại đi về phía lầu Pháp Tắc, tất nhiên cơ hồ đã kinh động tới toàn bộ học viên của cả học viện.

Thậm chí chẳng bao lâu đã có không ít học viên kéo theo sau Tô Minh cùng Quân Tốc Tốc.

Họ đều muốn nhìn xem Tô Minh đây là muốn đi đâu?

Đương nhiên trong đó cũng không thiếu những tiếng nghị luận trào phúng khinh miệt thấp thoáng lại vang lên.

Tô Minh đều không để tâm tới.

Quân Tốc Tốc ngược lại có chút tức giận.

Bất kể nói thế nào, Tô Minh cho dù cùng Mộng Li Khinh Đàn đại chiến là không tự lượng sức mình nhưng đó cũng là một loại dũng khí.

Trong số những kẻ đang xì xào kia, thậm chí còn có một vài học viên ngay cả Đại Đế cũng chưa đạt tới, có tư cách gì chế giễu Tô Minh đây?

Thực sự rất khó chịu.

Rất nhanh.

Tô Minh đã đi tới trước lầu Pháp Tắc.

Lầu Pháp Tắc rất hùng vĩ.

Mặc dù, chỉ có ba mươi lăm tầng.

Tuy nhiên vẫn khá cao lớn, mỗi tầng cao vài chục mét, ba mươi lăm tầng cộng lại lên đến vài kilomet.

Cao vút tầng mây!

Cả tầng lầu lần lượt được bao quanh bởi những trận pháp cổ xưa, theo ước tính sơ bộ của Tô Minh có lẽ có hàng nghìn trận pháp cổ xưa đang vây giữ xung quanh lầu Pháp Tắc này.

Những viên gạch được sử dụng trong lầu Pháp Tắc cũng xa hoa đến cực điểm, vậy mà là đá hư không cực kỳ hiếm gặp.

Mặc dù đá hư không rất nhiều nhưng muốn có được chúng bắt buộc phải thăm dò và tìm kiếm xuống nơi sâu thẳm của hư không, việc này tương đối nguy hiểm, ngoại trừ học viện Hỗn Độn với thế lực lớn mạnh có thể bạo tay như vậy thì không thể tìm được tổ chức thứ hai tại nền văn minh Xương này.

Cũng chỉ có đá hư không mới có thể vây khốn và bảo tồn quy luật.

Bên cạnh lầu Pháp Tắc có dựng một tấm màn pháp tắc.

"Đó là gì?”, Tô Minh hỏi Quân Tốc Tốc.

“Là màn pháp tắc, mỗi lần chỉ có một người có thể tiến vào lầu Pháp Tắc, đợi người đó đi ra, người tiếp theo mới có thể đi vào. Mà mỗi người bước vào đó có thể hấp thụ được bao nhiêu quy luật, quy luật của lớp bảy tầng nào trong năm lớp bảy tầng đều sẽ hiển thị trên tấm màn pháp tắc này, liếc qua liền thấy ngay”, Quân Tốc Tốc nhỏ giọng giải thích.

Sau đó còn lôi kéo Tô Minh: “Chúng ta mau đi thôi, đến đây làm cái gì?”

Quân Tốc Tốc không còn gì để nói.

Nếu vừa rồi cô biết được Tô Minh chỉ vừa xuất quan liền muốn tới lầu Pháp Tắc, cô chắc chắn sẽ ngăn anh lại.

“Đương nhiên là muốn vào lầu Pháp Tắc rồi”, Tô Minh cười đáp.

Nếu không thì sao?

Còn Quân Tốc Tốc thì trừng to hai mắt, ngẩn người tại chỗ.

Sau một vài nhịp thở.

“Anh Tô, có phải ngay cả sổ tay đệ tử của học viện Hỗn Độn anh cũng chưa đọc hiểu không? Mỗi một học viên của học viện chỉ có một cơ hội duy nhất được tiến vào lầu Pháp Tắc này”, giọng nói của Quân Tốc Tốc lớn hơn, có một loại xúc động muốn ngất lịm đi.

Âm lượng của Quân Tốc Tốc không nhỏ, đến mức ngày càng có nhiều học viên xung quanh đều nghe thấy.

“Sau đó thì sao?”, Tô Minh hỏi vặn lại.

“Sau đó, tất cả mọi người đều đợi cho đến khi họ đã tu luyện được một khoảng thời gian rất rất dài, thậm chí, một số còn đợi tới khi bị cưỡng chế tốt nghiệp mới lựa chọn tiến vào lầu Pháp Tắc, bởi thực lực càng mạnh, khả năng hấp thụ một hoặc vài loại quy luật nào đó càng cao! Không lẽ hiện tại anh muốn bước vào đó? Đây không phải là đang lãng phí cơ hội sao?”, Quân Tốc Tốc thực sự hết nói nổi.

Đây là lầu Pháp Tắc!

Là một trong những cơ hội lớn nhất của mỗi một học viên khi gia nhập học viện Hỗn Độn.

Anh phải thận trọng!

Anh phải thận trọng suy xét nhiều lần!

“Anh Tô, thực sự không được đâu, chúng ta… chúng ta đi tìm sư tôn thôi, để ông ấy giúp đỡ cùng Mộng Li sư tỷ thương lượng một chút, hủy bỏ chuyện thách đấu, hoãn nó lại! Anh không cần phải đè nặng áp lực như vậy, gấp rút muốn tận dụng mọi khả năng để nâng cao thực lực!”, Quân Tốc Tốc thấp giọng đáp, trong đó còn mang theo chút đau lòng.

Cô ta biết Tô Minh nhất định là vì lập tức muốn chiến đấu với Mộng Li Khinh Đàn!

Muốn cải thiện sức mạnh của bản thân càng sớm càng tốt.

Mới hành động như vậy.

Nhưng, việc này thực sự quá… quá… quá lãng phí.
Chương 849: Hà Kim Thú

“Tôi nói là, tôi nắm chắc, cô tin không?”, Tô Minh thở dài, cô nhóc này rất thân thiện với anh, bản tính cũng rất lương thiện, cũng thật sự lo nghĩ cho bản thân, chỉ là còn quá trẻ!

Lầu Pháp Tắc này rất khó sao?

Cùng lúc đó.

Xung quanh, ngày càng có nhiều học viên đến vây xem.

Tiếng thảo luận cũng ngày càng lớn hơn.

“Tô Minh đúng là điên rồi!”

“Nếu đã sợ hãi Mộng Li Khinh Đàn thì đừng ngông cuồng chấp nhận thách đấu!”

“Bây giờ thì hay rồi, nước đến chân mới nhảy thì có tác dụng gì? Không lẽ hắn ta còn có thể nâng cao thực lực đến mức đủ để khiêu chiến với Mộng Li Khinh Đàn chỉ với một lần tiến vào lầu Pháp Tắc sao?”

“Tức cười chết mất! Trước đó ngang ngược, hống hách như vậy, hiện tại còn không phải là vì sợ hãi mà cố chấp muốn tiến vào lầu Pháp Tắc sao, tôi cá là hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể hấp thụ ba đạo quy luật. Nhiều thêm một đạo tôi liền đi chết”.

“Ba đạo? Mấy vị sư huynh sư tỷ xếp gần dưới Chân bảng xếp hạng cũng chỉ có thể hấp thụ tầm ba đạo quy luật đi? Hắn làm sao có thể là ba đạo? Nhiều nhất là một”.

“Còn có, nếu hôm nay hắn thực sự bước vào lầu Pháp Tắc, đồng nghĩa với một cuộc giao chiến gián tiếp biến tướng với Hà sư huynh, Hà sư huynh hôm nay cũng tiến vào lầu Pháp Tắc đó!”

“Đúng vậy! Hà sư huynh cũng sẽ đi vào! Ha ha ha… có kịch hay để xem rồi! Sự tương phản thế nhưng sẽ rất mãnh liệt đó!”

….

Hà sư huynh mà các học viên đang nhắc tới chính là chỉ Hà Kim Thú, người đứng thứ năm trên Chân Viện Chân Bảng.

Danh tiếng tại học viện cũng tương đối lớn.

Chẳng bao lâu.

Đám đông rẽ ra một lối đi.

Chỉ thấy một người thanh niên khoác trên mình áo bào màu vàng, khuôn mặt hắn ta lạnh lùng, đầu hơi ngước lên, nổi bật lên mắt đuôi phượng đỏ, sống mũi dọc dừa, nước da trắng ngần, thân hình cao lớn, khí chất có phần hung ác nham hiểm cùng thâm sâu khó lường.

Hắn mang theo một thanh kiếm sau lưng, kiếm đút trong bao.

Người thanh niên này hiển nhiên là Hà Kim Thú.

Hắn sải chân từng bước đi tới.

Hà Kim Thú liếc mắt nhìn Tô Minh một cái, cũng không nói gì, nếu như lúc trước Tô Minh không ngu ngốc khiêu khích dẫn đến việc đắc tội với Mộng Li Khinh Đàn, có lẽ hắn sẽ vì thiên phú võ đạo không thể tưởng tượng được của Tô Minh mà nhân cơ hội hiện tại, trước khi anh còn chưa hoàn toàn vùng dậy, để kết bạn với anh, vậy ở thời điểm trước mắt đã không còn chút hứng thú.

Có thể không tham gia dẫm đạp anh đã được tính là không tệ rồi.

Những học viên càng xếp gần phía trước Chân Bảng, càng hiểu rõ bốn chữ Mộng Li Khinh Đàn này đại biểu cho điều gì, đánh giá từ đáy lòng của anh ta dành cho Tô Minh chỉ trọn vẹn hai chữ- vô tri.

“Đại Đế thượng vị bậc bảy”, khoảnh khắc Hà Kim Thú quét mắt nhìn về phía mình, Tô Minh trong nháy mắt phán đoán ra cảnh giới của hắn, đương nhiên, đây chỉ là cảnh giới, lực chiến đấu chân chính chắc chắn sẽ còn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với Đại Đế thượng vị nằm ngoài học viện Hỗn Độn chỉ dựa vào tích lũy qua thời gian hàng tỷ năm kia.

Nói tới thì Hà Kim Thú chỉ mới 930.000 tuổi, trong số các Đại Đế thượng vị đã được coi là vô cùng vô cùng trẻ tuổi.

Tất nhiên với tầm nhìn hiện tại của Tô Minh, có lẽ chỉ cần động một ngón tay cũng đã có thể đè nát vài trăm loại hàng như Hà Kim Thú.

Quá yếu ớt.

Yếu đến mức đáng thương.

“Kiêu ngạo cái gì cơ chứ? Anh Tô, không bao lâu nữa anh liền có thể vượt qua anh ta”, Quân Tốc Tốc nhỏ giọng nói với Tô Minh, dù Hà Kim Thú không nói gì, cũng không có hành động gây hấn với Tô Minh nhưng ánh mắt lạnh nhạt nhìn qua Tô Minh vừa rồi của hắn cũng đủ khiến Quân Tốc Tốc có chút không thoải mái.

Ừm, cô đã coi Tô Minh là người mình, chung quy cô cảm thấy Tô Minh là một nửa sư đệ của mình.

Cô còn là một người vô cùng bao che khuyết điểm, Mộng Li Khinh Đàn coi thường Tô Minh, cô chỉ có thể chấp nhận, cũng không thể phản bác lại nhưng Hà Kim Thú là cái thá gì?

Khóe miệng Tô Minh gợi lên nét cười, cô nhóc Quân Tốc Tốc này cũng đáng yêu đó chứ.

“Tiền bối, tôi muốn đi vào lầu Pháp Tắc”, ngay sau đó, Hà Kim Thú đi đến trước lầu Pháp Tắc, không kiêu ngạo cũng chẳng tự ti khẽ khom lưng nói với ông Lâm.

“Để anh ta vào trước cũng được, xem xem dáng vẻ khoe khoang này của anh ta có thể hấp thụ được mấy đạo quy luật đây?”, Quân Tốc Tốc thì thầm.

Tô Minh ngược lại không để tâm tới.

Bởi cho dù là ai sau khi tiến vào lầu Pháp Tắc, nếu hấp thụ được mười đạo quy luật, 6800 đạo quy luật biến thành 6790, vậy thì người của đội quy luật cũng sẽ bổ sung vào đó thành 6800 đạo.

Dù sao vào trước hay sau đều có 6800 đạo quy luật, do đó, Tô Minh cũng không đặt nặng vấn đề này trong lòng, đúng như lời Quân Tốc Tốc vừa nói, trước nhìn xem biểu hiện của Hà Kim Thú này, để hắn làm mẫu cũng khá tốt.

“Cố gắng hết sức ở lại bậc bảy phía dưới”, ông Lâm liếc mắt nhìn Hà Kim Thú nhắc nhở một câu, đây là câu nói mà ông ta sẽ nhắc nhở mọi học viên khi muốn bước vào lầu Pháp Tắc.

Lầu Pháp Tắc có 35 tầng, được chia thành năm lớp, mỗi lớp bảy tầng.

Càng tiếp cận đến một lớp bảy tầng, quy luật tương ứng càng mỏng manh cũng càng an phận hơn.

Càng lên cao, quy luật càng mạnh nhưng cũng càng thô bạo đặc biệt là hai lớp bảy tầng mạnh nhất cao nhất, trong đó ẩn chứa quy luật đỉnh cấp trong những quy luật đỉnh cấp nhất của nền văn minh Xương và ngoại vực, uy lực của những quy luật này rất dễ dàng tổn thương người khác.

Ví dụ như quy luật Sát Lục cùng quy luật Hắc Ám, thậm chí có thể trực tiếp khiến những học viên tâm trí không kiên định tẩu hỏa nhập ma.

“Cảm ơn ông Lâm đã nhắc nhở”, Hà Kim Thú cảm kích đáp lời, không cần ông Lâm nói, hắn cũng sẽ làm như vậy.

Hắn không hề tự đại.

Càng không tự phụ.

Nếu một người quá tự kiêu, quá thiếu hiểu biết như Tô Minh vậy sẽ biến thành trò cười, cũng sẽ chết càng nhanh hơn.

Mục tiêu của hắn là ở tại lớp bảy tầng dưới cùng, vừa bảo đảm an toàn vừa cố gắng hấp thụ nhiều đạo quy luật nhất có thể.

Một lúc sau, cửa của lầu Pháp Tắc mở ra, là một trận pháp với quầng sáng hình bầu dục.

Hà Kim Thú bước vào trong một bước.

Sau đó rõ ràng trên bức màn bên cạnh lầu Pháp Tắc xuất hiện một điểm sáng màu đỏ đồng thời còn có khung cảnh của năm khu vực trên đó.

Và chấm đỏ đó đang di chuyển ở khu vực thấp nhất trong năm khu vực kia.

Năm khu vực trên bức màn còn được đánh dấu số riêng biệt.

3000, 2000, 1000, 500, 300.

Quả nhiên năm khu vực này tương ứng với năm lớp bảy tầng, những con số như 3000 đại diện cho số lượng quy luật tại khu vực đó.
Chương 850: Hấp thụ các quy luật

Rất nhanh, con số 3000 trong khu vực tầng 7 dưới cùng bắt đầu nhảy số.

2999…

“Phù…”, ngay lập tức, phần lớn những học viên bao vây xung quanh bên ngoài lầu Pháp Tắc đều hít một hơi lạnh.

“Đã nuốt trọn một quy luật rồi sao? Nhanh đấy!”, Quân Tốc Tốc nhỏ giọng nói: “Anh Tô Minh! Thông thường mà nói, sau khi vào lầu Pháp Tắc mà trong vòng một tiếng có thể nuốt trọn thành công một quy luật đã là tốt lắm rồi. Vậy mà giờ mới hai phút trôi qua, Hà Kim Thú cũng khá lợi hại”.

Trong lúc Quân Tốc Tốc nói thì con số 2999 lại biến đổi thành 2998.

“Hừm! Mặc dù khiến người khác ghét bỏ nhưng đúng là có chút thực lực”, Quân Tốc Tốc hừ lạnh một tiếng với vẻ không vui. Cô ta muốn nhìn thấy Hà Kim Thú mất mặt.

Còn Tô Minh thì yên tĩnh lạ thường.

Anh chỉ lặng lẽ quan sát mà không lên tiếng.

Tô Minh không nói gì, Quân Tốc Tốc cứ tưởng rằng anh bị tốc độ nhanh như chớp của Hà Kim Thú làm cho sợ hãi nên lúc này an ủi anh: “Anh Tô Minh! Anh đừng có áp lực quá! Hà Kim Thú tuổi gì chứ? Khi còn ở độ tuổi của anh thì hắn xách dép cho anh còn không được ý chứ. Anh đừng so với hắn làm gì. Đợi lát nữa anh vào mà có thể hấp thụ được một quy luật nào đó thì cũng coi như thắng hắn rồi”.

Khóe miệng Tô Minh giật giật.

Đúng là anh không có áp lực gì, cũng không đi so sánh với Hà Kim Thú…

Sau đó…

Thời gian dần trôi…

Chừng ba tiếng sau, con số cố định là 2933 và không thay đổi nữa.

Nói cách khác, Hà Kim Thú nuốt trọn được 67 quy luật. Mặc dù đây đều là quy luật yếu nhất trong khu vực tầng 7 dưới cùng. Nhưng như vậy cũng là chấn động lắm rồi.

Cứ nhìn đám học sinh vây xung quanh trước lầu Pháp Tắc là biết.

Ngay cả ông Lâm cũng khen một câu: “Khá đấy!”

Không có nhiều người được ông ta khen như vậy.

“67 quy luật! Hừm! Lúc này mà Hà Kim Thú ra thì đáng sợ lắm đây”, Quân Tốc Tốc hừ lạnh một tiếng, nói với vẻ không vui.

“67 quy luật lợi hại lắm sao?”, Tô Minh hỏi.

“Trong chục ngàn năm trở lại đây thì 67 quy luật này chắc là thành tích được xếp vào top 3 của học viện Hỗn Độn chăng? Tất nhiên, không thể so với Mộng Li Khinh Đàn được. Năm đó hình như cô ta hấp thụ được 373 quy luật, hơn nữa còn bao gồm cả 40 quy luật ở tầng 7 thứ hai và 12 quy luật ở tầng 7 thứ ba. Thành tích của Mộng Li Khinh Đàn ở lầu Pháp Tắc nếu đặt trong lịch sử học viện Hỗn Độn thì chắc nằm trong top 10 trong hơn 1 tỷ năm. Đúng là vô cùng khủng khiếp”, Quân Tốc Tốc không kìm nổi mà nói với giọng sùng bái và kiêng kị khi nhắc đến Mộng Li Khinh Đàn.

Cái tên Mộng Li Khinh Đàn có sức nặng trong đám học viên của học viện Hỗn Độn.

Đúng lúc này, cửa trận pháp của lầu Pháp Tắc mở ra.

Hà Kim Thú bước ra, sắc mặt khó coi, tái nhợt, trông có vẻ yếu ớt nhưng thần sắc vẫn vui vẻ, kiêu ngạo.

Rõ ràng hắn tiêu hao khá nhiều năng lượng trong lầu Pháp Tắc. Nuốt trọn quy luật đó quả là không dễ.

Nhưng đồng thời hắn cũng hài lòng với việc mình hấp thụ được 67 quy luật.

Đặc biệt là lúc này bước ra, những ánh mắt kính sợ của học viên trong học viện Hỗn Độn khiến hắn hài lòng.

“Giỏi lắm! Phải cố gắng tu luyện, đừng uổng phí thiên phú của mình”, ông Lâm lên tiếng, đúng là vô cùng ưa thích Hà Kim Thú.

“Cảm ơn ông Lâm khen ngợi! Tôi nhất định không phụ lòng mong mỏi của ông”, Hà Kim Thú trịnh trọng nói, cảm thấy vinh dự khi được ông Lâm coi trọng.

Đồng thời lúc này…

“Ha ha! Kim Thú! Được lắm!”, đột nhiên một giọng nói trầm đục vang lên. Chỉ thấy phó viện trưởng Lưu Mộc Sàn xuất hiện.

Hóa ra, Hà Kim Thú là một trong những đệ tử của Lưu Mộc Sàn.

Hắn là nhị đồ đệ của Lưu Mộc Sàn.

“Không phụ sự mong mỏi của sư tôn”, Hà Kim Thú chắp tay, nói.

“Tốt lắm!”, Lưu Mộc Sàn hài lòng khen ngợi.

Nhưng Hà Kim Thú liền nhìn về phía Tô Minh, nói: “Tô sư đệ! Vào lầu Pháp Tắc đi thôi! Chúc may mắn!”

Rõ ràng là chúc phúc nhưng trên mặt hắn đều là vẻ bỡn cợt.

Nhưng Tô Minh lại không thèm để ý.

“Cần anh chúc sao? Anh cứ lo cho mình đi! 67 quy luật đáng sợ thế sao?”, Tô Minh không để ý, nhưng Quân Tốc Tốc cũng không dễ dây vào, cô ta đáp thẳng lại một câu.

“67 quy luật đúng là không đáng sợ. Nhưng có người vừa vào học viện là có thể phá vỡ được con số này sao?”, Hà Kim Thú thản nhiên nói.

“Anh…”, Quân Tốc Tốc bất mãn. Vừa định đáp lại thì Tô Minh vỗ nhẹ lên đầu cô ta, nói: “Được rồi! Tôi vào lầu Pháp Tắc đây!”

Trong lúc nói, trong lúc mọi người chăm chú nhìn thì Tô Minh bước vào trong.

“Nghĩ kỹ chưa?”, ông Lâm thở dài, cảm thấy bất lực.

“Tôi nghĩ kỹ rồi!”, Tô Minh gật đầu đáp.

Ông Lâm không còn gì để nói.

Lúc này cửa trận pháp mở ra, Tô Minh thoắt cái đã vào trong.

Tất nhiên, trước khi Tô Minh vào thì 67 quy luật bị Hà Kim Thú hấp thụ, giờ đây đã được bổ sung lại. Cả lầu Pháp Tắc lại được khôi phục như ban đầu, tổng cộng 6800 quy luật.

“Con muốn nhìn thành tích của hắn?”, Lưu Mộc Sàn vốn định rời đi nhưng nhìn thấy đồ đệ Hà Kim Thú chưa chịu đi nên cười hỏi.

Chỉ nói về thiên phú võ đạo thì Hà Kim Thú không thể so sánh với Tô Minh nhưng như vậy thì đã sao?

Hà Kim Thú không ngông cuồng tự tìm cái chết như Tô Minh.

Tô Minh thiên phú tốt đến mấy mà hống hách như vậy thì thần cũng không cứu được.

Lưu Mộc Sàn không thèm nhìn Tô Minh vào trong. Không cần nhìn cũng biết chắc chắn là kết quả không ra gì.

“Sư tôn cứ nhìn đi! Biết đâu lại tốt hơn con?”, Hà Kim Thú cười, nói.

Thấy đồ đệ không đi nên Lưu Mộc Sàn cũng quyết định ở lại xem sao.

Dù sao thì ông ta đoán, chắc không bao lâu Tô Minh sẽ đi ra để không làm lỡ thời gian.

Nhưng đúng lúc này…

Đột nhiên trên màn hình lầu Pháp Tắc, con số 3000 ở khu vực tầng 7 dưới cùng bắt đầu nhảy số.

Hơn nữa, còn không phải nhảy số bình thường.

3000- 1854- 1347- 716- 320- 0

Tốc độ quá nhanh.

Nhanh đến nỗi khiến các học viên và cả phó viện trưởng như Lưu Mộc Sàn chỉ đếm được vài số trong đó.

Dường như chỉ trong mấy hơi thở mà 3000 đã biến thành số 0.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Cường Giả Hàng Lâm Đô Thị
Cường Giả Đô Thị
  • Khuynh Tâm Nhĩ Nha
Tuyệt Thế Cường Long
  • 5.00 star(s)
  • Hoa Tiến Tửu
Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom