• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chuyện Tình Học Viện Tinh Tế Full (3 Viewers)

  • chuyen-tinh-hoc-vien-tinh-te-98

Chương 98: Vậy ngược nhau để




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
87265.png

Xem ảnh 2
87265_2.png
Nhan Lăng chạy đến bên cạnh Tinh Thánh, sắc mặt không được đẹp cho lắm: “Sao anh cũng đến đây hả? Anh làm gì có tiết học nào.” Nghe giọng điệu khi Nhan Lăng nói chuyện với Tỉnh Thánh thì có vẻ bọn họ chẳng hề xa lạ, hơn nữa hình như còn rất quen thuộc.



“Hôm nay anh có tiết, không được sao?” Tinh Thánh buồn cười nhìn Nhan Lăng, lộ ra vẻ mặt bất cần đời.



Nhan Lăng không chịu được mà lườm cậu ta một cái: “Xí, anh cũng có tiết sao? Chắc chắn lại đang ngắm trúng cô gái nào rồi, hừ.



Linh, chúng ta đi thôi!” Nhan Lăng kéo tay tôi rồi đi thẳng.



Tình Thánh cười khẽ rồi lắc đầu, sau đó giơ cánh tay ra với Bạch Mặc nhà tôi.



Bạch Mặc nhà tôi còn phối hợp mà khoác tay anh ta.



Lòng tôi lập tức hoảng hốt, lẽ nào Tình Thánh thật sự để ý đến Bạch Mặc nhà tôi sao? Tại sao bây giờ tôi còn phải bận tâm đến chuyện, bạn trai mình có bị chàng trai khác câu mất hay không chứ? “Tình Thánh...



thích con gái phải không.” Tôi hỏi khẽ Nhan Lăng với vẻ chột dạ.



“Ai biết được.



Anh ta lăng nhăng thể cơ mà.



Thật ra Tình Thánh đã nên đến Doanh trại đặc nhiệm Tinh năng từ lâu rồi.



Anh ta ở lại đây chỉ vì muốn tán gái thôi.



Mỗi lần Tình Thánh chọn một môn học nào đó thì đều là do trong lớp đó có con mồi của anh ta.” “Sao em lại nói nhiều như vậy hả!Bỗng nhiên một bàn tay gõ mạnh lên trên đầu của Nhan Lăng.



Nhan Lăng lập tức xoay người, trợn mắt giận dữ: “Anh lại đánh tôi thêm một cái nữa xem!” Tình Thánh buồn cười liếc nhìn cô ấy, sau đó đột nhiên nhìn về phía tôi: “Tô Linh, Nhan Lăng đã từng nói quan hệ giữa chúng tôi cho cậu biết chưa?” Tôi nhìn anh ta như đang nhìn tình địch: “Chưa!” Tình Thánh bỗng nhiên ôm lấy vai Nhan Lăng: “Chúng tôi là anh em họ.”



Hå!!



Tôi nhìn Nhan Lăng ăn mặc theo phong cách street dance, lại nhìn Tình Thánh với phong cách hip hop.



Dựa trên phong cách quần áo này...



quả thực giống như người một nhà.



“Tôi không thèm có người anh họ như anh!” Nhan Lăng đẩy anh ta ra, giơ tay chỉ vào chóp mũi của Tình Thánh: “Từ lúc anh bỏ Tâm Nghiên, tôi và anh đã không đội trời chung rồi! Anh khiến tôi mất đi người bạn tốt là cô ấy!” Nhan Lăng nói xong thì tức giận đấm cho Tình Thánh một cú, xoay người rời đi.



Tình Thánh nhún vai, mỉm cười nhìn tôi và Bạch Mặc, sau đó hô to với Nhan Lăng đang bước đi rất nhanh về phía trước: “Ê! Không hợp thì chia tay, là do cô gái đó cứ dây dưa không chịu buông tay, đầu óc có vấn đề thôi.



Chẳng lẽ chuyện này cũng trách anh sao? Có phải em chưa bao giờ yêu đương không?” Nhan Lăng ở đằng xa giơ ngón giữa lên với Tinh Thánh, Tỉnh Thánh dở khóc dở cười, không ngừng lắc đầu.



Lúc anh ta nhìn về phía chúng tôi, tôi lập tức kéo cánh tay của Bạch Mặc đi luôn: “Đừng học theo anh ta, anh ta sẽ dạy hư cậu đó.” Hừ! Cặn bã! Chia tay rồi mà còn nói đầu óc con gái người ta có vấn đề, chắc chắn anh ta không phải là hạng tốt đẹp gì!



“Oan uổng quá! Tiểu Bạch à!” Tình Thánh đuổi theo, đưa tay ra định khoác vai Bạch Mặc nhưng lại bị tôi gạt ra luôn: “Đừng đụng vào cậu ấy!” Tình Thánh bị tôi đánh một cái như vậy liền bối rối.



Đột nhiên anh ta liếc nhìn Bạch Mặc, ánh mắt đó thật sự rất kỳ lạ, giống như đang dò hỏi điều gì đó.



Thế nhưng Bạch Mặc lại không hề nhìn Tình Thánh.



Tôi không có thời gian phân tích ánh mắt mà Tình Thánh nhìn Bạch Mặc, bởi vì anh ta đâu có liên quan gì đến tôi? Tôi không hề do dự mà kéo tay Bạch Mặc: “Chúng ta đi.” “Ừ!” Khóe miệng của Bạch Mặc đột nhiên cong lên, cũng nắm tay tôi thật chặt, đồng thời bước nhanh theo tôi, bỏ mặc Tình Thánh ở lại.



Bạch Mặc vẫn nắm lấy tay tôi rất chặt.



Cảm giác yên tâm và ngọt ngào lan tỏa từ đôi tay đang nắm lấy nhau tới đáy lòng tôi, ngưng tụ thành cảm giác vui sướng khó có thể giải thích.



Cảm giác vui sướng đặc biệt này chưa bao giờ xuất hiện trong mười ba năm chung sống với Bạch Mặc vừa qua.



Sau khi sống chung với cậu ấy được mười ba năm, rốt cuộc chúng tôi cũng nắm lấy tay nhau, dũng cảm thay đổi, rảo bước tiến vào mối ràng buộc sâu sắc hơn.



Chúng tôi đi giữa các sinh viên đang vội vàng qua lại, lướt qua những Tinh Tộc đã từng rất xa lạ với mình.



Thế giới giữa hai chúng tôi rất yên tĩnh, thời gian giữa hai chúng tôi như dừng lại.



Chúng tôi gắn bó, dựa vào nhau trong hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ thế này, đồng thời cũng bảo vệ phần tốt đẹp nhỏ bé đó.



Trước đây, vào lúc học cấp ba, chúng tôi không thể nào tay trong tay mà đi với nhau công khai thế này.



Chuyện đó sẽ trở thành tin tức hot, sẽ bị gọi vào văn phòng của giáo viên, sẽ bị gọi phụ huynh đến.



Mà bây giờ đã không còn có ai quan tâm đến chuyện này nữa, giống như vô số những đôi tình nhân đang tay trong tay đi qua vậy.



Ở đây, chúng tôi trở thành những người bình thường.



Một cảm giác ấm áp và hạnh phúc đặc biệt sưởi ấm cơ thể của hai chúng tôi, ngọt ngào đến tận tim gan.



Chúng tôi cùng nhau bước vào phòng học, không có ai gào thét vì chúng tôi nắm tay nhau cả.



Bởi vì đó là chuyện rất bình thường ở đây.



Lúc này mọi người đều nhao nhao lấy điện thoại ra, sau đó chụp hình Bạch Mặc.



“Hi! Bạch Mặc, Tố Linh!” Bọn họ cười chào hỏi, nhưng lại dùng điện thoại chụp hình.



Họ đang chụp Bạch Mặc với dáng vẻ mặc đồ nữ dây mà.



“Chỗ này này.” Các bạn học kêu chúng tôi ngồi xuống, họ lại tiếp tục nhịn cười rồi dùng điện thoại chụp hình.



“Bạch Mặc, nói thật nhé, cậu là người hóa trang ổn nhất mà bọn tớ thấy từ trước đến nay đấy.” Mấy nữ sinh ít ỏi trong lớp Di truyền học nhịn cười khen ngợi.



Một Mắt cũng vỗ vai Bạch Mặc, nhìn cậu ấy với ánh mắt đồng tình: “Bạch Mặc à, không sao đâu, mấy anh em đều bị như vậy rồi, phụt!” Cuối cùng cậu ta cũng nhịn không được mà phì cười.



Mặc dù nói Bạch Mặc hãy chịu đựng, thể nhưng điện thoại trong tay Một Mặt vân chụp liên tục.



Bỗng nhiên, dường như điện thoại của Một Mắt cũng chụp trúng tôi.



Con mắt đeo kính của cậu ta lập tức rời khỏi điện thoại, sau đó nhìn chằm chằm vào cổ tay tôi.



Tiếp đó, Một Mắt trèo qua bàn, ngồi vào chỗ bên cạnh tôi.



Bạch Mặc vẫn luôn im lặng để mặc cho mọi người chụp hình lập tức quay đầu nhìn chòng chọc vào cậu ta.



“Có phải cậu đã xuống dưới đó không?” Một Mắt mở miệng hỏi ngay, cậu ta chỉ vào cái vòng tay của tôi.



Tôi nhìn cái vòng tay của mình, sau đó lại nhìn vào cái kính của cậu ta: “Cậu đang nói đến nhà kho trang bị kia sao?” “Rốt cuộc năng lực của cậu là gì?” Một Mắt càng kinh ngạc hơn: “Không phải Tinh Tộc nào cũng được lấy trang bị đặc biệt ở đó đâu.



Nguy rồi! Xem ra tớ đã đặt cược sai!” Một Mắt vội vàng lấy điện thoại ra lướt.



Tôi không biết phải nói gì: “Không phải chứ! Mấy cậu đều chơi hết sao!” Tôi mới vừa nói xong, bàn tay đang được Bạch Mặc nắm đột nhiên hơi bị siết lại, giống như cậu ấy không muốn cho tôi nói chuyện phiếm với Một Mắt vậy.



Một Mắt khẽ nâng kính lên.



Cậu ta là con lại, dáng người cao gầy, mày rậm mắt to, mặt mày sáng sủa, có sống mũi cao và da trắng như người châu u, đôi mắt xanh ngọc tự nhiên quyến rũ như ngọc lục bảo.



Nhìn qua thì có vẻ Một Mắt là con lai người châu u, chiếc kính một mắt càng khiến cậu ta giống như một quý ông nước Anh.



Mái tóc ngắn màu nâu của cậu ta còn xoăn tự nhiên.



Ngón tay trắng nõn của Một Mắt di chuyển trên màn hình vừa nhanh chóng lại dứt khoát.



Cậu ta vẫn chưa phát hiện ra Bạch Mặc đang nhìn chòng chọc vào mình như nhìn một kẻ địch, dáng vẻ Bạch Mặc chẳng khác gì một con sư Tư Dạng đề phòng những con sư tử khác tới ăn trộm con mồi trong móng vuốt của mình.



“Tớ đánh cược năng lực của Bạch Mặc là khống chế bằng suy nghĩ, đánh cược năng lực của cậu là khống chế nguyên tố, thế nhưng bây giờ xem ra không giống.



Tớ đã thấy cái vòng tay này rồi, nó được làm từ một kim loại đặc biệt, có thể trợ giúp cho việc phát huy năng lực.” Cậu ta lại nhìn chăm chú vào cái vòng của tôi một cách tỉ mỉ: “Nếu là vậy...



Ừm...



Tớ cảm thấy năng lực của cậu ít nhất cũng phải là loại phát tán, vì vậy mới cần cái vòng tay này giúp cậu



ngưng tụ sức mạnh.



Nếu vậy thì không giống năng lực khống chế nguyên tố lắm.” Biểu cảm khi phân tích của Một Mắt nghiêm túc cẩn thận không khác gì một viên trinh thám, cũng giống như Holmes của nước Anh vậy.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom