Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chuyen-tinh-hoc-vien-tinh-te-7
Chương 7: Thành phố của chúng tôi
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Hệ thống an ninh An được lắp đặt ở mỗi lối ra vào của ga tàu, nhận dạng gương mặt bằng tốc độ và độ chính xác cao, ghi lại thời gian bạn đã vào trạm nào, xuống trạm nào, động thời tự động trừ tiền trong thẻ ID của bạn.
Khi bạn không nạp tiền kịp thời, bạn sẽ bị chặn ngay lối vào, đến khi bạn nạp tiền xong thì hệ thống mới cho bạn đi tiếp.
Cho nên, khi người dị năng đó bước vào tàu điện của chúng tôi, đi vào toa tàu nào đó thì họ cũng sẽ bị hệ thống an ninh AI trên tàu điện ngầm ghi hình lại.
Điều Cục Quản lý Tinh năng muốn làm chính là tìm ra người đó trong đám chúng tôi.
Hiệu trưởng mỉm cười,3dịu dàng nói: “Xe bus sắp tới rồi, mời các em đi ra cổng trường để lên xe.” “Vâng ạ...” Không có sự bồi thường nào tuyệt hơn một kỳ nghỉ bắt buộc.
Mọi người hớn hở lên xe của Cục Quản lý Tinh năng.
“Bọn họ thực sự không hề lo lắng chút nào về tính an toàn của lần kiểm tra này à?” Xin hãy tha thứ cho tôi vì thi thoảng tôi cũng sẽ theo thuyết âm mưu, tôi lặng lẽ nhìn Bạch Mặc.
Đệch! Thằng nhóc này nhìn rất phấn khích! Đôi
mắt đều bắn ra ánh sáng xanh cả rồi! Miệng thì há hốc ra, bước đi như cương thi vậy đó.
Cuối cùng Bạch Mặc cũng ngẩng đầu ra khỏi sách pháp luật của mình, nhìn thấy hai vị cảnh sát điều tra của2Cục Quản lý Tinh năng trên bục, đôi mắt tỏa sáng.
Cậu ta là fan não tàn của tinh năng, ước mơ của cậu ta là trở thành cố vấn pháp luật của Cục Quản lý Tinh năng, như vậy là cậu ta có thể tiếp xúc với người dị năng.
“Hả...
Tại sao lại thế chứ...” Cả sân vận động huyên náo hẳn lên.
“Còn có nhân quyền không hả, mấy người nói kiểm tra là kiểm tra chắc?” “Chúng tôi phản đối, chúng tôi không muốn đi!” “Mình phải gọi điện cho ba! Ba mình là luật sư!” Một vị cảnh sát đứng ra thông báo: “Theo như quy định của Tổ chức Quản lý tinh năng thế giới, việc kiểm tra tinh năng mang tính bắt buộc! Để bù đắp cho sự làm phiền ngày hôm nay,3mỗi người tham gia kiểm tra sẽ có bảy ngày nghỉ bắt buộc, phía trường học không được phản đối.” “...” Lập tức toàn sân vận động vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.
Thằng ngốc này thật sự muốn đến Cục Quản lý Tinh năng đây mà! Do không phải ai cũng có thể đi vào Cục Quản lý Tinh năng, cho nên sự tồn tại của nó cũng giống như mấy bộ ngành thần bí trong phim truyền hình, phim điện ảnh và hoạt hình, luôn làm người ta tò mò.
“Các em yên tâm, kiểm tra của chúng tôi an toàn tuyệt đối.” Một giọng nói dịu dàng vang lên, đồng thời, một mỹ nữ tóc xoăn đỏ đang từ từ đi về phía chúng tôi.
Chị ta mặc đồng phục của Cục9Quản lý Tinh năng, chiếc áo măng tô dài càng làm tăng sức quyến rũ và gợi cảm của chị.
Chị ta dịu dàng nhìn chúng tôi.
Các học sinh nam đều bị nhan sắc như diễn viên của chị ta hớp hồn.
“Các em yên tâm, kiểm tra của chúng tôi an toàn tuyệt đối.” Một giọng nói dịu dàng vang lên, đồng thời, một mỹ nữ tóc xoăn đỏ đang từ từ đi về phía chúng tôi.
Chị ta mặc đồng phục của Cục Quản lý Tinh năng, chiếc áo măng tô dài càng làm tăng sức quyến rũ và gợi cảm của chị.
Chị ta dịu dàng nhìn chúng tôi.
Các học sinh nam đều bị nhan sắc như diễn viên của chị ta hớp hồn.
Họ lộ ra vẻ mặt vừa hưng phấn lại vừa xấu hổ của thiếu3niên, dường như chúng tôi không phải đi tham gia buổi kiểm tra đáng ngờ mà là đi tham gia một party thịnh soạn vậy.
Con trai đều là đồ háo sắc, chỉ cần một mỹ nữ là có thể dắt họ đi mất, chết thế nào cũng không biết.
Chị gái xinh đẹp cười mỉm nhìn chúng tôi rời sân.
Tôi không nhìn chị ta nữa, mà cùng ra cổng trường với mọi người.
Tổng số người đi tham gia kiểm tra lần này của trường chúng tôi có tám mươi sáu người, tổng cộng có hai chiếc xe bus đến chở chúng tôi rời khỏi trường Thanh Lam.
Tôi ngồi bên cạnh Bạch Ngốc, cậu ta vẫn nghiêm túc đọc sách pháp luật của mình, trông rất bình tĩnh.
“Cậu thật sự không sợ à?” Cuộc kiểm tra chưa từng trải qua làm người ta rất bất an.
Bạch Mặc đặt sách xuống, xoay sang nhìn tôi một hồi rồi lắc đầu.
Tôi khoa tay múa chân lo lắng nói: “Lỡ như người ta dùng ống tiêm có đầu kim rất to thì sao? Có phải giống như phim khoa học viễn tưởng không, cắm đủ thứ ống lên người chúng ta?” “Không đâu.” Bạch Mặc ấn tay tôi xuống, nhìn tôi, đôi mắt đen láy tĩnh lặng như màn đêm, “Tin tớ đi.” Nói rồi, cậu ta lại tiếp tục đọc sách.
Trong đời thực, Bạch Mặc đúng kiểu lời nói gói vàng, hơn nữa giọng điệu bình bình, không có thăng trầm, tựa như một người hoàn toàn khác với trong điện thoại.
Tôi nhìn ra cửa sổ, chúng tôi đã lên cầu vượt trên cao của thành phố, dưới cầu vượt là tàu đệm từ dạng treo ngược đang chạy với tốc độ cực nhanh, hình ảnh của nó phản chiếu trên cửa sổ kính của tòa cao ốc bên cạnh.
Khoa học kỹ thuật khiến cuộc sống càng tốt hơn.
Mỗi năm đều xuất hiện loại hình phương tiện giao thông mới, khiến mọi người choáng váng.
Xe hơi bay, mô tô bay, máy bay cá nhân, tàu đệm từ dạng treo ngược chạy trên cao, tàu điện chạy cả trên bộ và dưới nước hạng nhẹ, xe bus siêu cấp, tàu cao tốc siêu cấp, tàu đệm từ xuyên tỉnh, các loại hình phương tiện giao thông mới đã đưa mọi người bước vào thế giới của phim khoa học viễn tưởng.
Đã lâu rồi không được ngồi xe bus, chiếc xe bus này cũng rất tuyệt.
Hai bên sườn xe đều được mở lên, trông giống như đôi cánh của con chim lớn.
Cuộc sống gói gọn trong hai điểm trường học và nhà đã khiến chúng tôi lâu rồi không được ngắm nhìn thật kỹ thành phố ngày càng tiên tiến mà tuyệt đẹp này, còn cả những khu vườn treo đứng điểm xuyết trong thành phố nữa.
Những khu vườn đó giống như bồ công anh chen giữa lòng thành phố.
Phía dưới những cây cột mảnh khảnh là thang máy bằng kính để có thể ngắm cảnh, phía trên là kiến trúc hình tròn, bên trong trồng đủ loại thực vật, có thể gọi là oxy trên không.
Xe bus dần dần đi xuống cầu vượt, một tòa nhà cao tầng hùng vĩ lạ thường đập vào mắt chúng tôi.
Đỉnh tòa nhà là ký hiệu tinh năng liên tục chuyển động! Từng chiếc xe bay một đang tập trung ở hướng đó.
“Là Cục Quản lý Tinh năng!” Mọi người cực kỳ hưng phấn, lúc trước còn kêu sợ, giờ thì đã thành phần kích.
Có thể được tham quan Cục Quản lý Tinh năng là một cơ hội cực kỳ khó có được.
“Ồ...
Là Cục Quản lý Tinh năng!” “Ngầu quá!” Không biết có gặp được người dị năng không nữa!”
Ở các nơi trên thế giới, hễ là thành phố trong vũ tuyển 30 độ Bắc đều sẽ thành lập cơ quan quản lý người dị năng, chuyên xử lý cái sự kiện liên quan tới dị năng.
Hiện giờ đã là mấy chục năm sau kể từ lúc diễn ra cơn bão tinh năng.
Thực tế thì người dị năng đã bắt đầu tỏa ra khắp nơi trên thế giới, không còn giới hạn ở những thành phố trong vĩ tuyến 30 độ Bắc nữa.
Nhưng vì những thành phố này là nơi khởi nguồn của người dị năng, nên họ gọi những nơi này là thành phố mẹ.
Cũng vì vậy mà Cục Quản lý Tinh năng đã được xây dựng ở những thành phố mẹ này.
Thành phố mẹ là sự tồn tại đặc biệt trong đáy lòng của người dị năng.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Khi bạn không nạp tiền kịp thời, bạn sẽ bị chặn ngay lối vào, đến khi bạn nạp tiền xong thì hệ thống mới cho bạn đi tiếp.
Cho nên, khi người dị năng đó bước vào tàu điện của chúng tôi, đi vào toa tàu nào đó thì họ cũng sẽ bị hệ thống an ninh AI trên tàu điện ngầm ghi hình lại.
Điều Cục Quản lý Tinh năng muốn làm chính là tìm ra người đó trong đám chúng tôi.
Hiệu trưởng mỉm cười,3dịu dàng nói: “Xe bus sắp tới rồi, mời các em đi ra cổng trường để lên xe.” “Vâng ạ...” Không có sự bồi thường nào tuyệt hơn một kỳ nghỉ bắt buộc.
Mọi người hớn hở lên xe của Cục Quản lý Tinh năng.
“Bọn họ thực sự không hề lo lắng chút nào về tính an toàn của lần kiểm tra này à?” Xin hãy tha thứ cho tôi vì thi thoảng tôi cũng sẽ theo thuyết âm mưu, tôi lặng lẽ nhìn Bạch Mặc.
Đệch! Thằng nhóc này nhìn rất phấn khích! Đôi
mắt đều bắn ra ánh sáng xanh cả rồi! Miệng thì há hốc ra, bước đi như cương thi vậy đó.
Cuối cùng Bạch Mặc cũng ngẩng đầu ra khỏi sách pháp luật của mình, nhìn thấy hai vị cảnh sát điều tra của2Cục Quản lý Tinh năng trên bục, đôi mắt tỏa sáng.
Cậu ta là fan não tàn của tinh năng, ước mơ của cậu ta là trở thành cố vấn pháp luật của Cục Quản lý Tinh năng, như vậy là cậu ta có thể tiếp xúc với người dị năng.
“Hả...
Tại sao lại thế chứ...” Cả sân vận động huyên náo hẳn lên.
“Còn có nhân quyền không hả, mấy người nói kiểm tra là kiểm tra chắc?” “Chúng tôi phản đối, chúng tôi không muốn đi!” “Mình phải gọi điện cho ba! Ba mình là luật sư!” Một vị cảnh sát đứng ra thông báo: “Theo như quy định của Tổ chức Quản lý tinh năng thế giới, việc kiểm tra tinh năng mang tính bắt buộc! Để bù đắp cho sự làm phiền ngày hôm nay,3mỗi người tham gia kiểm tra sẽ có bảy ngày nghỉ bắt buộc, phía trường học không được phản đối.” “...” Lập tức toàn sân vận động vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.
Thằng ngốc này thật sự muốn đến Cục Quản lý Tinh năng đây mà! Do không phải ai cũng có thể đi vào Cục Quản lý Tinh năng, cho nên sự tồn tại của nó cũng giống như mấy bộ ngành thần bí trong phim truyền hình, phim điện ảnh và hoạt hình, luôn làm người ta tò mò.
“Các em yên tâm, kiểm tra của chúng tôi an toàn tuyệt đối.” Một giọng nói dịu dàng vang lên, đồng thời, một mỹ nữ tóc xoăn đỏ đang từ từ đi về phía chúng tôi.
Chị ta mặc đồng phục của Cục9Quản lý Tinh năng, chiếc áo măng tô dài càng làm tăng sức quyến rũ và gợi cảm của chị.
Chị ta dịu dàng nhìn chúng tôi.
Các học sinh nam đều bị nhan sắc như diễn viên của chị ta hớp hồn.
“Các em yên tâm, kiểm tra của chúng tôi an toàn tuyệt đối.” Một giọng nói dịu dàng vang lên, đồng thời, một mỹ nữ tóc xoăn đỏ đang từ từ đi về phía chúng tôi.
Chị ta mặc đồng phục của Cục Quản lý Tinh năng, chiếc áo măng tô dài càng làm tăng sức quyến rũ và gợi cảm của chị.
Chị ta dịu dàng nhìn chúng tôi.
Các học sinh nam đều bị nhan sắc như diễn viên của chị ta hớp hồn.
Họ lộ ra vẻ mặt vừa hưng phấn lại vừa xấu hổ của thiếu3niên, dường như chúng tôi không phải đi tham gia buổi kiểm tra đáng ngờ mà là đi tham gia một party thịnh soạn vậy.
Con trai đều là đồ háo sắc, chỉ cần một mỹ nữ là có thể dắt họ đi mất, chết thế nào cũng không biết.
Chị gái xinh đẹp cười mỉm nhìn chúng tôi rời sân.
Tôi không nhìn chị ta nữa, mà cùng ra cổng trường với mọi người.
Tổng số người đi tham gia kiểm tra lần này của trường chúng tôi có tám mươi sáu người, tổng cộng có hai chiếc xe bus đến chở chúng tôi rời khỏi trường Thanh Lam.
Tôi ngồi bên cạnh Bạch Ngốc, cậu ta vẫn nghiêm túc đọc sách pháp luật của mình, trông rất bình tĩnh.
“Cậu thật sự không sợ à?” Cuộc kiểm tra chưa từng trải qua làm người ta rất bất an.
Bạch Mặc đặt sách xuống, xoay sang nhìn tôi một hồi rồi lắc đầu.
Tôi khoa tay múa chân lo lắng nói: “Lỡ như người ta dùng ống tiêm có đầu kim rất to thì sao? Có phải giống như phim khoa học viễn tưởng không, cắm đủ thứ ống lên người chúng ta?” “Không đâu.” Bạch Mặc ấn tay tôi xuống, nhìn tôi, đôi mắt đen láy tĩnh lặng như màn đêm, “Tin tớ đi.” Nói rồi, cậu ta lại tiếp tục đọc sách.
Trong đời thực, Bạch Mặc đúng kiểu lời nói gói vàng, hơn nữa giọng điệu bình bình, không có thăng trầm, tựa như một người hoàn toàn khác với trong điện thoại.
Tôi nhìn ra cửa sổ, chúng tôi đã lên cầu vượt trên cao của thành phố, dưới cầu vượt là tàu đệm từ dạng treo ngược đang chạy với tốc độ cực nhanh, hình ảnh của nó phản chiếu trên cửa sổ kính của tòa cao ốc bên cạnh.
Khoa học kỹ thuật khiến cuộc sống càng tốt hơn.
Mỗi năm đều xuất hiện loại hình phương tiện giao thông mới, khiến mọi người choáng váng.
Xe hơi bay, mô tô bay, máy bay cá nhân, tàu đệm từ dạng treo ngược chạy trên cao, tàu điện chạy cả trên bộ và dưới nước hạng nhẹ, xe bus siêu cấp, tàu cao tốc siêu cấp, tàu đệm từ xuyên tỉnh, các loại hình phương tiện giao thông mới đã đưa mọi người bước vào thế giới của phim khoa học viễn tưởng.
Đã lâu rồi không được ngồi xe bus, chiếc xe bus này cũng rất tuyệt.
Hai bên sườn xe đều được mở lên, trông giống như đôi cánh của con chim lớn.
Cuộc sống gói gọn trong hai điểm trường học và nhà đã khiến chúng tôi lâu rồi không được ngắm nhìn thật kỹ thành phố ngày càng tiên tiến mà tuyệt đẹp này, còn cả những khu vườn treo đứng điểm xuyết trong thành phố nữa.
Những khu vườn đó giống như bồ công anh chen giữa lòng thành phố.
Phía dưới những cây cột mảnh khảnh là thang máy bằng kính để có thể ngắm cảnh, phía trên là kiến trúc hình tròn, bên trong trồng đủ loại thực vật, có thể gọi là oxy trên không.
Xe bus dần dần đi xuống cầu vượt, một tòa nhà cao tầng hùng vĩ lạ thường đập vào mắt chúng tôi.
Đỉnh tòa nhà là ký hiệu tinh năng liên tục chuyển động! Từng chiếc xe bay một đang tập trung ở hướng đó.
“Là Cục Quản lý Tinh năng!” Mọi người cực kỳ hưng phấn, lúc trước còn kêu sợ, giờ thì đã thành phần kích.
Có thể được tham quan Cục Quản lý Tinh năng là một cơ hội cực kỳ khó có được.
“Ồ...
Là Cục Quản lý Tinh năng!” “Ngầu quá!” Không biết có gặp được người dị năng không nữa!”
Ở các nơi trên thế giới, hễ là thành phố trong vũ tuyển 30 độ Bắc đều sẽ thành lập cơ quan quản lý người dị năng, chuyên xử lý cái sự kiện liên quan tới dị năng.
Hiện giờ đã là mấy chục năm sau kể từ lúc diễn ra cơn bão tinh năng.
Thực tế thì người dị năng đã bắt đầu tỏa ra khắp nơi trên thế giới, không còn giới hạn ở những thành phố trong vĩ tuyến 30 độ Bắc nữa.
Nhưng vì những thành phố này là nơi khởi nguồn của người dị năng, nên họ gọi những nơi này là thành phố mẹ.
Cũng vì vậy mà Cục Quản lý Tinh năng đã được xây dựng ở những thành phố mẹ này.
Thành phố mẹ là sự tồn tại đặc biệt trong đáy lòng của người dị năng.
Bình luận facebook