Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chuyen-tinh-hoc-vien-tinh-te-36
Chương 36: Đội quân bóng đêm
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Phụt, ha ha ha ha...
Cậu trúng chiêu rồi à Bạch Mặc?” Hàn nhìn vào cái váy bên trong, cười đến thở không ra hơi, “Thật3 sự là thảm không nỡ nhìn.” Tôi cầm chiếc váy lên xem, đúng là giống với chiếc mà thầy Tư Dạ đã mặc hôm nay: “Không phải ngày 2nào thấy Tư Dạ cũng mang thêm một bộ quần áo giống bộ thầy mặc chứ?” “Đúng vậy, ha ha ha ha.” Đám Nhan Lăng cười muốn tắt thở.5
“Sinh viên nào mắc lỗi cũng bị phạt mặc đồ nữ.” Anh Béo và chúng tôi cùng nhìn về phía cái váy, “Bạch Mặc, không sao 4đâu, trong trường có không ít người từng bị phạt, mọi người đều hiểu mà.” Thầy Tư Dạ làm vậy quả là, trâu bò.
Bạch Mặc0 từ từ khoanh tay trước ngực, tiếp tục nhìn chăm chú cái váy trong tay chúng tôi.
“Không lẽ thầy Tư Dạ là.” Tôi thấp giọng nói.
Anh béo lập tức lắc đầu: “Không phải, thầy Tư Dạ không giống bọn tớ.” “Các cậu?” Tôi bừng tỉnh, nhớ tới ngày hôm qua Nhan Lăng nói muốn mua xà phòng cho anh Béo.
Tôi kinh ngạc: “Cậu là thế à!” Anh Béo ngại ngùng, cười thành thật, cũng không lúng túng vì đã thừa nhận.
Nhan Lăng tức thì vịn vai anh Béo nhìn tôi: “Cậu và Bạch Mặc không ngại chứ?” Tôi lắc đầu: “Tất nhiên không.”
Anh Béo mỉm cười, vẻ mặt tự nhiên trở lại.
“Khi tớ nhập học thì thầy Tư Dạ đã mặc đồ nữ rồi.
Thầy ấy là trùm giả gái trong trường chúng ta.
Trừ thầy hiệu trưởng ra, tớ chưa từng thấy người đàn ông nào để tóc dài hợp như vậy.” Nhan Lăng vừa ăn salad vừa nói.
Mắt thẩm mỹ của nữ sinh chúng tôi rất tốt.
Nam sinh để tóc dài và nam sinh để tóc dài mà đẹp mắt là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.
Có rất nhiều nam sinh không để tóc dài được.
“Đội trưởng đội Thanh Long để tóc dài cũng không tệ mà.” Anh Béo cười ha ha rồi nói.
“Nhưng mà cậu ta buộc hết tóc lên.” Hàn làm động tác buộc tóc, “Cậu ta xõa tóc xuống cũng không ổn, đúng là nam sinh để tóc dài mà đẹp mắt không có nhiều.
Tớ đẹp trai như thế này cũng không dám thử.” Hàn nhướng mày đầy tự đắc.
“Cậu thua về mặt chiều cao.” Nhan Lăng không nể tình vạch ra khuyết điểm, mặt Hàn lập tức xám xịt.
Anh béo lập tức lắc đầu: “Không phải, thầy Tư Dạ không giống bọn tớ.” “Các cậu?” Tôi bừng tỉnh, nhớ tới ngày hôm qua Nhan Lăng nói muốn mua xà phòng cho anh Béo.
Tôi kinh ngạc: “Cậu là thế à!” Anh Béo ngại ngùng, cười thành thật, cũng không lúng túng vì đã thừa nhận.
Nhan Lăng tức thì vịn vai anh Béo nhìn tôi: “Cậu và Bạch Mặc không ngại chứ?” Tôi lắc đầu: “Tất nhiên không.”
Anh Béo mỉm cười, vẻ mặt tự nhiên trở lại.
Cậu ta nhìn sang Bạch Mặc thì lại hơi sững người, Bạch Mặc vẫn đang nhìn chằm chằm bộ đồ nữ kia.
“Yên tâm đi, cậu ta không để ý đâu.
Trước đây ở trong trường, nam sinh theo đuổi cậu ta cũng không ít đâu.” Tôi trả lời thay Bạch Mặc.
Hiện tại cậu ta vẫn còn trong trạng thái chết não, không trả lời nổi bất kỳ vấn đề gì.
Tôi gọi trạng thái này của cậu ta là trạng thái offline.
Tôi tiếp tục hóng chuyện: “Nói vậy thì...
Thầy Tư Dạ chỉ đơn giản là thích mặc đồ nữ à? Nghiện giả trang thành nữ sao?” Nếu là ở bên ngoài, thầy giáo mà có sở thích kỳ quái như vậy sẽ bị trường học đuổi ngay.
Cho dù người đó có dạy tốt đi chăng nữa, cho dù nhà trường và học sinh không để ý, nhưng mà phụ huynh vẫn sẽ đến khiếu nại,
Phụ huynh bây giờ không dễ đối phó đâu, động một chút là khiếu nại, khiến cho giáo viên nào cũng cảm thấy sợ hãi.
“Nhưng tớ nghe nói khi còn trẻ, thầy Tư Dạ vẫn mặc đồ nam bình thường, không biết vì sao lại đột nhiên chuyển sang mặc đồ nữ.” Nhan Lăng tỏ vẻ thần bí, lén lút nói.
“Các cậu có muốn biết quá khứ của thầy Tư Dạ không?” Hàn bỗng nhiên nói với giọng điệu thần bí.
Mấy người chúng tôi lập tức chụm đầu lại, chỉ có Bạch Mặc vẫn tiếp tục ngồi ngơ ngác nhìn bộ đồ nữ, nhưng tôi biết rõ cậu ta vẫn đang nghe.
Hàn nhìn xung quanh, tất cả mọi người đều tụm năm tụm ba cùng nhau ăn cơm trưa, tán gẫu, không ai để ý đến bọn tôi.
“Hàn! Mau nói đi!” Nhan Lăng sốt ruột đấm cậu ta một cái.
“Đau! Biết rồi biết rồi!” Hàn bị đau đến mức hít mạnh, nói càng lúc càng nhỏ giọng: “Thầy Tư Dạ đi ra từ nơi đó.” “Nơi đó?” Tôi khó hiểu hỏi: “Nơi đó là nơi nào?” “Là...
Nhà tù Tinh năng.” Ngay lập tức, những người khác đều bị giật mình.
Nhà tù Tinh năng là nơi nào? Tôi không biết chút gì về nó cả.
“Nhà tù Tinh năng là nơi dùng để giam giữ tội phạm có tính năng.” Bạch Mặc vẫn ngây người từ đầu đến giờ đột nhiên lên tiếng, quả nhiên cậu ta đang nghe chúng tôi tám chuyện! Nhìn bề ngoài thì Bạch Mặc rất lạnh lùng, không có chút gì trông giống một kẻ bà tám.
Nhưng mà mọi người đừng quên trong điện thoại di động, trong thế giới 2D, cậu ta tuyệt đối là một tên nhiều chuyện.
Mọi người giật mình nhìn cậu ta, dường như rất ngạc nhiên vì sao cái người vừa trở thành Tinh Tộc này lại biết về bí mật của Tinh Tộc.
Sắc mặt Bạch Mặc rất lạnh nhạt, vừa bình tĩnh cất cái váy bị chúng tôi lấy ra ngoài, vừa nói: “Sau Chiến tranh thế giới Tinh năng lần thứ nhất, Tổ chức Tinh năng Thế giới xây dựng nhà tù Tinh năng đặc biệt ở mỗi quốc gia.
Lúc đó nó được dùng để giam giữ tù binh trong Thế chiến Tinh năng thứ nhất, cũng chính là tổ chức phản loạn lúc đó: Đội quân Bóng đêm.” “Cậu thật sự biết không ít đó!” Hàn nhìn Bạch Mặc, vẻ hơi khâm phục.
Bạch Mặc thản nhiên nói: “Tớ học môn Lịch sử Tinh tộc, tối hôm qua có xem một chút.
Căn cứ vào tuổi tác của thầy Tư Dạ thì mười ba năm trước thầy ấy khoảng hai mươi tuổi.
Với tuổi tác của thầy ấy, rất có thể thấy ấy có tham gia vào lần đại chiến kia.
Nếu như thầy ấy đi ra từ nơi đó, vậy thì năm đó thầy ấy hẳn là thành viên của Đội quân Bóng đêm.
Một bộ phận tù binh thuộc Đội quân Bóng đêm sau khi hối cải đã được rời nhà tù, trở về với xã hội.” “Woaa...
Tớ thích!” Nhan Lăng kích động nói: “Tớ thích nhất là nhân vật phản diện đó! Các cậu nói xem, liệu Đội quân Bóng đêm có bị tiêu diệt hoàn toàn không?” “Chuyện như vậy chúng ta không nên thảo luận quá nhiều.” Anh Béo bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, nhìn quanh rồi hạ thấp giọng nói: “Ở đây có không ít người là con cái của thành viên Đội quân Bóng đêm, nếu như khơi chủ đề này lên thì nhất định sẽ xô xát.” “Đúng đúng đúng, học viện bảo mật thân phận cha mẹ của mỗi người rất kỹ, chính là sợ con cái của thành viên Đội quân Bóng đêm bị kỳ thị.
Chủ đề này quá nhạy cảm, lại còn liên quan đến chính trị, chúng ta tốt nhất không nên nói nữa.” Nhan Lăng bỗng nhiên cũng tỏ ra nghiêm túc.
“Mặc kệ cha mẹ đã làm những gì, cũng đều không liên quan đến thế hệ của chúng ta.” Hàn nói rất già dặn, “Hiện tại mọi người cũng chỉ vì một thế giới tốt đẹp hơn thôi.”
“Năm đó có rất nhiều thành viên của Đội quân Bóng đêm là bị lợi dụng.” Bạch Mặc nói với giọng hờ hững, vẻ mặt càng lúc càng bình thản, giống như một học giả đã hiểu hết về lịch sử Tinh Tộc.
Mà tôi hoàn toàn không biết những chuyện này.
Vẻ mặt của Bạch Mặc dần trở nên nghiêm túc, điều này cho thấy cậu ta cảm thấy rất hứng thú với đề tài này: “Khi đó một số Tinh Tộc trẻ tuổi phản nghịch, hiếu chiến, nhưng lại bị những Tinh Tộc trưởng thành quản chế nghiêm ngặt.
Việc này khiến cho bọn họ càng lúc càng không phục, càng lúc càng cảm thấy ngột ngạt.
Lúc đó, các thành viên là người trưởng thành của Đội quân Bóng đêm đã lợi dụng điểm này, kích động những người trẻ tuổi này đi theo bọn họ, trên danh nghĩa là muốn giành lấy tự do của Tinh Tộc, thực tế là lợi dụng bọn họ để cướp đoạt quyền thống trị thế giới.” “Hầy...
Thật không thể nào hiểu nổi chuyện chính trị...” Hàn lắc đầu liên tục, “Mọi người cứ sống thoải mái qua ngày không phải tốt hơn sao?” “Nhưng có những người lại có dã tâm chứ sao.” Anh Béo vừa nhìn đã biết là người thành thật, chỉ muốn sống yên ổn cho qua ngày, “Bọn họ cho rằng có siêu năng lực thì tất nhiên nên thống trị thế giới.
Hơn nữa, còn có người thờ phụng tà giáo, tất nhiên là muốn xã hội càng loạn càng tốt, chiến tranh nổ ra bốn phía, xác người chất đống khắp nơi...” “Được rồi được rồi, mau ăn cơm đi, đừng nói mấy chuyện nặng nề như vậy nữa được không?” Nhan Lăng nhún vai, “Quá khứ thì cũng đã là quá khứ, đã trở thành lịch sử rồi, đừng nhắc đến nó nữa.” Bạch Mặc yên lặng nhìn Nhan Lăng trong thoáng chốc, sau đó cúi mặt không nói nữa.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cậu trúng chiêu rồi à Bạch Mặc?” Hàn nhìn vào cái váy bên trong, cười đến thở không ra hơi, “Thật3 sự là thảm không nỡ nhìn.” Tôi cầm chiếc váy lên xem, đúng là giống với chiếc mà thầy Tư Dạ đã mặc hôm nay: “Không phải ngày 2nào thấy Tư Dạ cũng mang thêm một bộ quần áo giống bộ thầy mặc chứ?” “Đúng vậy, ha ha ha ha.” Đám Nhan Lăng cười muốn tắt thở.5
“Sinh viên nào mắc lỗi cũng bị phạt mặc đồ nữ.” Anh Béo và chúng tôi cùng nhìn về phía cái váy, “Bạch Mặc, không sao 4đâu, trong trường có không ít người từng bị phạt, mọi người đều hiểu mà.” Thầy Tư Dạ làm vậy quả là, trâu bò.
Bạch Mặc0 từ từ khoanh tay trước ngực, tiếp tục nhìn chăm chú cái váy trong tay chúng tôi.
“Không lẽ thầy Tư Dạ là.” Tôi thấp giọng nói.
Anh béo lập tức lắc đầu: “Không phải, thầy Tư Dạ không giống bọn tớ.” “Các cậu?” Tôi bừng tỉnh, nhớ tới ngày hôm qua Nhan Lăng nói muốn mua xà phòng cho anh Béo.
Tôi kinh ngạc: “Cậu là thế à!” Anh Béo ngại ngùng, cười thành thật, cũng không lúng túng vì đã thừa nhận.
Nhan Lăng tức thì vịn vai anh Béo nhìn tôi: “Cậu và Bạch Mặc không ngại chứ?” Tôi lắc đầu: “Tất nhiên không.”
Anh Béo mỉm cười, vẻ mặt tự nhiên trở lại.
“Khi tớ nhập học thì thầy Tư Dạ đã mặc đồ nữ rồi.
Thầy ấy là trùm giả gái trong trường chúng ta.
Trừ thầy hiệu trưởng ra, tớ chưa từng thấy người đàn ông nào để tóc dài hợp như vậy.” Nhan Lăng vừa ăn salad vừa nói.
Mắt thẩm mỹ của nữ sinh chúng tôi rất tốt.
Nam sinh để tóc dài và nam sinh để tóc dài mà đẹp mắt là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.
Có rất nhiều nam sinh không để tóc dài được.
“Đội trưởng đội Thanh Long để tóc dài cũng không tệ mà.” Anh Béo cười ha ha rồi nói.
“Nhưng mà cậu ta buộc hết tóc lên.” Hàn làm động tác buộc tóc, “Cậu ta xõa tóc xuống cũng không ổn, đúng là nam sinh để tóc dài mà đẹp mắt không có nhiều.
Tớ đẹp trai như thế này cũng không dám thử.” Hàn nhướng mày đầy tự đắc.
“Cậu thua về mặt chiều cao.” Nhan Lăng không nể tình vạch ra khuyết điểm, mặt Hàn lập tức xám xịt.
Anh béo lập tức lắc đầu: “Không phải, thầy Tư Dạ không giống bọn tớ.” “Các cậu?” Tôi bừng tỉnh, nhớ tới ngày hôm qua Nhan Lăng nói muốn mua xà phòng cho anh Béo.
Tôi kinh ngạc: “Cậu là thế à!” Anh Béo ngại ngùng, cười thành thật, cũng không lúng túng vì đã thừa nhận.
Nhan Lăng tức thì vịn vai anh Béo nhìn tôi: “Cậu và Bạch Mặc không ngại chứ?” Tôi lắc đầu: “Tất nhiên không.”
Anh Béo mỉm cười, vẻ mặt tự nhiên trở lại.
Cậu ta nhìn sang Bạch Mặc thì lại hơi sững người, Bạch Mặc vẫn đang nhìn chằm chằm bộ đồ nữ kia.
“Yên tâm đi, cậu ta không để ý đâu.
Trước đây ở trong trường, nam sinh theo đuổi cậu ta cũng không ít đâu.” Tôi trả lời thay Bạch Mặc.
Hiện tại cậu ta vẫn còn trong trạng thái chết não, không trả lời nổi bất kỳ vấn đề gì.
Tôi gọi trạng thái này của cậu ta là trạng thái offline.
Tôi tiếp tục hóng chuyện: “Nói vậy thì...
Thầy Tư Dạ chỉ đơn giản là thích mặc đồ nữ à? Nghiện giả trang thành nữ sao?” Nếu là ở bên ngoài, thầy giáo mà có sở thích kỳ quái như vậy sẽ bị trường học đuổi ngay.
Cho dù người đó có dạy tốt đi chăng nữa, cho dù nhà trường và học sinh không để ý, nhưng mà phụ huynh vẫn sẽ đến khiếu nại,
Phụ huynh bây giờ không dễ đối phó đâu, động một chút là khiếu nại, khiến cho giáo viên nào cũng cảm thấy sợ hãi.
“Nhưng tớ nghe nói khi còn trẻ, thầy Tư Dạ vẫn mặc đồ nam bình thường, không biết vì sao lại đột nhiên chuyển sang mặc đồ nữ.” Nhan Lăng tỏ vẻ thần bí, lén lút nói.
“Các cậu có muốn biết quá khứ của thầy Tư Dạ không?” Hàn bỗng nhiên nói với giọng điệu thần bí.
Mấy người chúng tôi lập tức chụm đầu lại, chỉ có Bạch Mặc vẫn tiếp tục ngồi ngơ ngác nhìn bộ đồ nữ, nhưng tôi biết rõ cậu ta vẫn đang nghe.
Hàn nhìn xung quanh, tất cả mọi người đều tụm năm tụm ba cùng nhau ăn cơm trưa, tán gẫu, không ai để ý đến bọn tôi.
“Hàn! Mau nói đi!” Nhan Lăng sốt ruột đấm cậu ta một cái.
“Đau! Biết rồi biết rồi!” Hàn bị đau đến mức hít mạnh, nói càng lúc càng nhỏ giọng: “Thầy Tư Dạ đi ra từ nơi đó.” “Nơi đó?” Tôi khó hiểu hỏi: “Nơi đó là nơi nào?” “Là...
Nhà tù Tinh năng.” Ngay lập tức, những người khác đều bị giật mình.
Nhà tù Tinh năng là nơi nào? Tôi không biết chút gì về nó cả.
“Nhà tù Tinh năng là nơi dùng để giam giữ tội phạm có tính năng.” Bạch Mặc vẫn ngây người từ đầu đến giờ đột nhiên lên tiếng, quả nhiên cậu ta đang nghe chúng tôi tám chuyện! Nhìn bề ngoài thì Bạch Mặc rất lạnh lùng, không có chút gì trông giống một kẻ bà tám.
Nhưng mà mọi người đừng quên trong điện thoại di động, trong thế giới 2D, cậu ta tuyệt đối là một tên nhiều chuyện.
Mọi người giật mình nhìn cậu ta, dường như rất ngạc nhiên vì sao cái người vừa trở thành Tinh Tộc này lại biết về bí mật của Tinh Tộc.
Sắc mặt Bạch Mặc rất lạnh nhạt, vừa bình tĩnh cất cái váy bị chúng tôi lấy ra ngoài, vừa nói: “Sau Chiến tranh thế giới Tinh năng lần thứ nhất, Tổ chức Tinh năng Thế giới xây dựng nhà tù Tinh năng đặc biệt ở mỗi quốc gia.
Lúc đó nó được dùng để giam giữ tù binh trong Thế chiến Tinh năng thứ nhất, cũng chính là tổ chức phản loạn lúc đó: Đội quân Bóng đêm.” “Cậu thật sự biết không ít đó!” Hàn nhìn Bạch Mặc, vẻ hơi khâm phục.
Bạch Mặc thản nhiên nói: “Tớ học môn Lịch sử Tinh tộc, tối hôm qua có xem một chút.
Căn cứ vào tuổi tác của thầy Tư Dạ thì mười ba năm trước thầy ấy khoảng hai mươi tuổi.
Với tuổi tác của thầy ấy, rất có thể thấy ấy có tham gia vào lần đại chiến kia.
Nếu như thầy ấy đi ra từ nơi đó, vậy thì năm đó thầy ấy hẳn là thành viên của Đội quân Bóng đêm.
Một bộ phận tù binh thuộc Đội quân Bóng đêm sau khi hối cải đã được rời nhà tù, trở về với xã hội.” “Woaa...
Tớ thích!” Nhan Lăng kích động nói: “Tớ thích nhất là nhân vật phản diện đó! Các cậu nói xem, liệu Đội quân Bóng đêm có bị tiêu diệt hoàn toàn không?” “Chuyện như vậy chúng ta không nên thảo luận quá nhiều.” Anh Béo bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, nhìn quanh rồi hạ thấp giọng nói: “Ở đây có không ít người là con cái của thành viên Đội quân Bóng đêm, nếu như khơi chủ đề này lên thì nhất định sẽ xô xát.” “Đúng đúng đúng, học viện bảo mật thân phận cha mẹ của mỗi người rất kỹ, chính là sợ con cái của thành viên Đội quân Bóng đêm bị kỳ thị.
Chủ đề này quá nhạy cảm, lại còn liên quan đến chính trị, chúng ta tốt nhất không nên nói nữa.” Nhan Lăng bỗng nhiên cũng tỏ ra nghiêm túc.
“Mặc kệ cha mẹ đã làm những gì, cũng đều không liên quan đến thế hệ của chúng ta.” Hàn nói rất già dặn, “Hiện tại mọi người cũng chỉ vì một thế giới tốt đẹp hơn thôi.”
“Năm đó có rất nhiều thành viên của Đội quân Bóng đêm là bị lợi dụng.” Bạch Mặc nói với giọng hờ hững, vẻ mặt càng lúc càng bình thản, giống như một học giả đã hiểu hết về lịch sử Tinh Tộc.
Mà tôi hoàn toàn không biết những chuyện này.
Vẻ mặt của Bạch Mặc dần trở nên nghiêm túc, điều này cho thấy cậu ta cảm thấy rất hứng thú với đề tài này: “Khi đó một số Tinh Tộc trẻ tuổi phản nghịch, hiếu chiến, nhưng lại bị những Tinh Tộc trưởng thành quản chế nghiêm ngặt.
Việc này khiến cho bọn họ càng lúc càng không phục, càng lúc càng cảm thấy ngột ngạt.
Lúc đó, các thành viên là người trưởng thành của Đội quân Bóng đêm đã lợi dụng điểm này, kích động những người trẻ tuổi này đi theo bọn họ, trên danh nghĩa là muốn giành lấy tự do của Tinh Tộc, thực tế là lợi dụng bọn họ để cướp đoạt quyền thống trị thế giới.” “Hầy...
Thật không thể nào hiểu nổi chuyện chính trị...” Hàn lắc đầu liên tục, “Mọi người cứ sống thoải mái qua ngày không phải tốt hơn sao?” “Nhưng có những người lại có dã tâm chứ sao.” Anh Béo vừa nhìn đã biết là người thành thật, chỉ muốn sống yên ổn cho qua ngày, “Bọn họ cho rằng có siêu năng lực thì tất nhiên nên thống trị thế giới.
Hơn nữa, còn có người thờ phụng tà giáo, tất nhiên là muốn xã hội càng loạn càng tốt, chiến tranh nổ ra bốn phía, xác người chất đống khắp nơi...” “Được rồi được rồi, mau ăn cơm đi, đừng nói mấy chuyện nặng nề như vậy nữa được không?” Nhan Lăng nhún vai, “Quá khứ thì cũng đã là quá khứ, đã trở thành lịch sử rồi, đừng nhắc đến nó nữa.” Bạch Mặc yên lặng nhìn Nhan Lăng trong thoáng chốc, sau đó cúi mặt không nói nữa.
Bình luận facebook