• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chuyện Tình Học Viện Tinh Tế Full (4 Viewers)

  • chuyen-tinh-hoc-vien-tinh-te-104

Chương 104: “thức ăn cho chó” tung đầy trời




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
87990.png

Xem ảnh 2
87990_2.png
“Tô Linh, em phát hiện ra năng lực của bản thân từ khi nào?” Thầy hiệu trưởng Âu Hạc ôn tồn hỏi tối.



Dưới mái tóc trắng, khuôn mặt tuấn tú của thầy càng toát ra vẻ tiên phong đạo cốt.



Thầy nói tiếp: “Năng lực này của em, cũng không dễ để phát hiện ra được.” Bạch Mặc cũng quay sang nhìn tôi.



Tôi có thể thấy rõ mồn một vẻ hiếu kỳ trong mắt cậu ta, hiển nhiên là cậu ta cũng rất quan tâm đến vấn đề này.



Trước giờ, giữa hai chúng tôi không hề có bí mật gì, nhưng cho đến ngày hôm nay, mỗi chúng tôi đều đã có bí mật của riêng mình.



Vào lúc này, Kình Thiên ngồi ở phía trước cũng dừng việc lật tạp chí lại, nghiêng mặt qua.



Chiếc hoa tai của anh ta lóe lên ánh sáng âm u dưới ánh đèn trong tàu.



“Cũng chỉ tình cờ phát hiện ra thôi ạ.” Tôi trả lời dè dặt.



Bây giờ tôi chỉ có thể dùng lời nói để khiến mình bình tĩnh lại.



Quả thực năng lực của tôi rất khó để tự phát hiện ra được.



Năng lực này không dễ phát hiện như năng lực chuyển hóa của Bạch Mặc hoặc là năng lực khống chế suy nghĩ của Kinh Thiên.



Năng lực của tôi là tác động đến những người dị năng khác.



Mà thường ngày, xung quanh tối đa số đều là người bình thường, nếu như không có cơ hội tình cờ đó thì bản thân tôi cũng không biết, tôi đã bất thình lình trở thành một Tinh Tộc, còn có năng lực mà chính bản thân không thể ngờ tới.



“Đấy là trước khi diễn ra kỳ thi tuyển sinh cấp ba, em thường đi học thêm tới rất khuya mới về.



Buổi tối hôm đó, trên về nhà, em thấy một người lén lút đứng trước cửa sổ trưng bày của một tiệm đá quý...”.



“Tớ nhớ ra rồi, lần đó cậu bảo tớ đi báo cảnh sát.” Bạch Mặc cũng đã nhớ ra tối hôm đó.



Cậu ta tất nhiên biết, bởi vì chúng tôi luôn ở bên cạnh nhau.



Cậu ta nói tiếp: “Kẻ đó là người dị năng.



Tay của hắn ta đã thò qua cửa kính để trộm đá quý.” “Đúng vậy.” Tôi gật đầu, nói: “Vào lúc đó, suy nghĩ của em chính là, người nắm giữ tinh năng nên làm những việc có ích để giúp đỡ người khác, giúp đỡ thế giới này, chứ không phải dùng năng lực đó để làm những chuyện phạm pháp.



Nếu như nắm giữ tinh năng là để thỏa mãn ham muốn cá nhân thì trái lại, em hy vọng tất cả người sở hữu tính năng sẽ không thể sử dụng được tinh năng của mình nữa!” Nét kinh ngạc thoáng qua trên khuôn mặt bình tĩnh của Bạch Mặc: “Cho nên bàn tay của hắn ta mới bị mắc kẹt trong cửa kính.” Đúng vậy, sau khi nghĩ như thế xong, tôi cảm thấy có một nguồn năng lực rất kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trong người, chảy thẳng xuống dưới chân rồi toát ra ngoài qua gan bàn chân của tôi.



Nguồn năng lượng đó lan tỏa trên mặt đất, lan ra xung quanh, sau đó, bàn tay của hắn ta bị kẹt ngay cửa kính, không cách nào lấy ra được.



Cảm giác trong cả quá trình đó rất kỳ lạ, nhưng lại chân thật một cách dị thường.



Nếu như có hình dung thì nó giống như một chậu nước lạnh dội thẳng từ trên đầu tôi xuống vậy.



Toàn bộ cơ thể tôi hóa thành không khí, và chậu nước này cháy xuyên qua đầu tôi, qua cơ thể tôi, sau đó không ngừng chảy ra khỏi cơ thể tôi qua lòng bàn, cho đến khi liên kết với người đang có hành vi phạm tội đó.



“Cũng từ ngày hôm đó, em mơ hồ cảm thấy, có lẽ bản thân em có được loại năng lực như thế.



Nhưng nhất thời, em vẫn chưa đoán chắc được.



Cho đến...” Tôi liếc nhìn cái ót của Kinh Thiên, chẳng vui vẻ gì mà nói: “Hôm qua” Kình Thiên lập tức hất mặt rồi tiếp tục lật tạp chí, giả bộ như không nghe thấy gì hết.



Thầy hiệu trưởng Âu Hạc nghe xong thì nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Tổ Linh, Bạch Mặc, bây giờ hai em đã trở thành thành viên của Tinh Tộc, cho nên hai em cần phải biết tất cả mọi thứ về Tinh Tộc cũng như lịch sử thật sự của Tinh Tộc.” Nụ cười mỉm trên khuôn mặt hoàn toàn không khiến thầy hiệu trưởng Âu Hạc mất đi vẻ uy nghiêm.



Bạch Mặc hơi kinh ngạc: “Lịch sử thật sự?”



“Lịch sử mà các em đã được đọc chưa phải là toàn bộ.” Thầy hiệu trưởng Âu Hạc bật màn hình nhỏ trên bàn của thầy lên, trên màn hình bắt đầu hiện lên hình ảnh Trái đất xinh đẹp của chúng tôi, rồi thầy bắt đầu kể: “Năm đó, tinh năng thần bí không chỉ quét ngang qua Trái đất...” Theo lời nói thong thả của thầy, một nguồn năng lượng thần bí màu xanh lam bay ra từ nơi sâu thẳm trong vũ trụ, giống như một cơn lốc màu xanh quét ngang qua trái đất xinh đẹp của chúng tôi.



Trong khoảnh khắc đó, nguồn năng lượng này không quét qua Trái đất rồi rời đi, mà ngược lại, nó từ từ bị Trái đất hút lấy! Cuối cùng, những điểm sáng màu xanh đã biến mất trong khu vực 30 độ vĩ Bắc của Trái đất, khiến tầng khí quyển ở đó bị nhuộm thành màu sắc huyền ảo, giống như một vành đai cầu vồng vây quanh Trái đất, và cũng giống như sợi dây buộc tóc khổng lồ đính đá lấp lánh đủ màu, buộc lấy Trái đất của chúng tôi.



“Như những gì các em đã thấy, thực ra năng lượng đó đã bị Trái đất hút đi, hơn nữa vẫn luôn tiếp tục phóng xạ trong khu vực quanh 30 độ vĩ Bắc...” Trái đất trong màn hình biến thành một mặt cắt ngang ở 30 độ vĩ Bắc, một luồng năng lượng không ngừng lan rộng ra như sóng nước.



Thầy hiệu trưởng tiếp tục kể: “Sự ảnh hưởng này vẫn luôn duy trì, cho nên, những đứa trẻ được sinh ra ở 30 độ vĩ Bắc vẫn có thể trở thành Tinh Tộc, cho dù cha mẹ của chúng là người bình thường.” “Thì ra nguyên nhân thật sự là do luồng năng lượng này còn tồn tại ở trong Trái đất!” Sắc mặt của Bạch Mặc đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn.



Thầy hiệu trưởng Âu Hạc mỉm cười gật đầu, nói: “Hơn nữa, nguồn năng lượng này không chỉ ảnh hưởng đến con người, mà còn làm thay đổi một số loài động thực vật và một số hệ sinh thái dưới mặt đất.



Các nhà khoa học vẫn không ngừng nghiên cứu về tinh năng.



Mấy năm nay, sự phân loại năng lực của Tinh Tộc đã có đến năm loại chính và hàng trăm loại nhỏ.” “Năm loại năng lực chính gồm khống chế, ý niệm, biển hình, sáng tạo và tốc độ!” Bạch Mặc rất kích động tiếp lời của thầy hiệu trưởng, bởi cậu ta cũng chưa bao giờ ngừng nghiên cứu về Tinh Tộc.



Cậu ta nói: “Khống chế là nhóm năng lực xếp hạng nhất trong năm loại chính, chia làm khống chế nguyên tố, khống chế thực vật, động vật, vi sinh vật...” Theo lời nói của Bạch Mặc, trên màn hình cũng xuất hiện một cây phân loại, cành cây không ngừng lan ra, chia tách như mạng lưới dây thần kinh.



Không ngờ những Tinh Tộc đã đăng ký lại phân chia thành nhiều loại siêu năng lực đến như vậy, thật khiến người ta kinh ngạc.



Kình Thiên ngồi phía trước chúng tôi, thuộc loại năng lực khống chế, còn năng lực của anh ta là khống chế suy nghĩ hay là khống chế nguyên tố của người khác thì chúng tôi vẫn chưa rõ.



Bởi vì biểu hiện của các loại năng lực không chế đều giống nhau, nhưng thực tế cơ chế và tác dụng của nó hoàn toàn có thể coi là trống đánh xuôi kèn thổi ngược.



“Ha ha ha...” Thầy hiệu trưởng Âu Hạc cười rồi nói, “Bạch Mặc, em đúng là rất am hiểu về Tinh Tộc.



Hai năm nay, đã có rất nhiều năng lực mới xuất hiện, song đại khái chúng đều giống nhau, không có gì đặc biệt.



Nhưng sự xuất hiện của em và Tô Linh hoàn toàn đại diện cho sự đột biến của năng lực.



Hai em đã đem đến sự phân loại năng lực hoàn toàn mới cho toàn bộ nghiên cứu về tinh năng.” Lời nói của thầy hiệu trưởng Âu Hạc đột nhiên nghiêm túc hẳn lên: “Nhiều năm trước, tiến sĩ Sally - người nghiên cứu về tinh năng đã từng đưa ra lý luận tương khắc tinh năng...” “Chuyện này em biết, tiến sĩ Sally cho rằng tinh năng giống như ngũ hành mà người xưa nói, sẽ có sự tương sinh tương khắc.” Giọng điệu của Bạch Mặc lúc này giống như của một nhà học thuật, khiến cho thấy hiệu trưởng Âu Hạc càng chăm chú lắng nghe câu nói: “Tiến sĩ Sally cho rằng một khi xuất hiện một Tinh Tộc có thể khống chế lửa, thì nhất định sẽ có một Tinh Tộc khống chế nước xuất hiện ở một nơi nào đó trên thế giới.



Cho nên, tiến sĩ cho rằng, cuối cùng nhất định sẽ xuất hiện một người có thể ức chế tinh năng, khiến nó không thể phát huy.



Nhưng tất cả mọi người đều cho rằng kết luận cuối cùng của ông không khoa học, chỉ là một loại giả thiết của mình ông mà thôi...” Bạch Mặc nói chậm dần, rồi từ từ quay về phía tôi.



Cậu ta nhìn tôi thật lâu, không hề rời đi nữa.



Tình huống lúc này có thể nói là, một chuyện mà lúc trước tưởng như rất bình thường, nhưng chỉ vì một lý luận mà trở nên kinh thế hãi tục.



Dường như lúc trước, cậu ta còn chưa ý thức được sự đặc biệt trong năng lực của tôi, cậu ta chỉ vui mừng khi tôi và cậu ta có thể cùng học chung tại Học viện Tinh năng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom