• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cải Thiên Nghịch Đạo (5 Viewers)

  • Chương 1966-1970

Chương 1966 Đó là… (2)

Hắn cũng không biết lần xuất thủ này có bao nhiêu thời gian, dù sao vị Lang Gia Các chủ này cũng không phải nhân vật bình thường.

Hắn lại càng không muốn để người này chết trong tay mình, nhưng lại không có biện pháp khác!

Thời điểm thân hình hắn quỷ dị xuất hiện cách người Lang Gia Các chủ không xa, và khi đủ gần để xuất thủ, Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên cũng đã ngưng tụ đầy đủ sức mạnh, đại ấn kia dày đặc, cuồn cuộn nặng nề như núi, đồng thời hắn cũng tập hợp đủ dũng khí, bàn tay bắt đầu chậm rãi vẽ xuống phía dưới, động tác nặng nề, chậm chạp khí thế lại như thiên quân...

Bản thân hắn biết hành động này có ý nghĩa gì!

Từ nay Thiên Nguyên không còn là Thiên Nguyên...!

- Lựa chọn của ta là chính xác...

Vào lúc này hắn dùng giọng nói chỉ hắn mới có thể nghe được, thấp giọng nói ra.

Sau đó hắn dùng sức vung bàn tay lên.

Cũng vào lúc này, trong mắt lão đầu khô gầy loé lên một vòng kiếm quang, một kiếm kia sắp xuất hiện...

Nhưng động tác của hắn bỗng nhiên dừng lại.

Bởi vì hắn nhìn thấy Lang Gia Các chủ cũng đột nhiên ngừng động tác.

Bàn tay đủ để thay đổi toàn bộ vận mệnh Thiên Nguyên vừa vung lên nửa đường bỗng nhiên trở nên run rẩy.

Dường như bị một sức mạnh vô hình giam cầm.

- Ngươi...

Thần sắc Lang Gia Các chủ trở nên vô cùng thống khổ, hắn chậm rãi vung tay.

Trên tay trắng noãn như ngọc của hắn xuất hiện ba vết roi, in sâu vào tận xương.

Chính là ba vết roi này khiến Lang Gia Các chủ thống khổ tới cực điểm.

Bàn tay của hắn liên tục vung lên, trên mặt nhăn nhó tới cực điểm, tâm thần vô cùng bi thương, không biết qua bao lâu hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, bi phẫn kêu to:

- Tiên sinh, người đã đi ba ngàn năm rồi...

- ... Tới lúc này ngươi vẫn muốn ảnh hưởng tới đạo tâm của ta sao?

Ba ngàn năm trước, khi đó Bạch Du Nhiên vẫn còn là con trai của Lang Gia Các chủ vì nói bậy mà bị tiên sinh đánh ba giới xích.

Ba giới xích kia đương nhiên là đánh rất nặng.

Nhưng hôm nay ngay khi hắn đang khổ tâm bày bố, xây dựng cục diện, hoàn toàn nắm giữ vận mệnh của Thiên Nguyên trong tay, chỉ cần vung tay là có thể vĩnh viễn thay đổi Thiên Nguyên thì chợt cảm thấy xót ruột, đau đớn, cũng đã sớm thu bàn tay lại, bỗng nhiên lúc này xuất hiện ba vết roi rõ ràng đau tới tận xương, giống y hệt giới xích khi trước phải chịu.

Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên đau đớn không chịu nổi, ngẩng đầu lên.

Ở trên bầu trời, dường như hắn nhìn thấy một đôi mắt thanh minh mà nghiêm túc đang lạnh lùng nhìn hắn.

Thời khắc này trong lòng hắn bỗng nhiên bắt đầu run rẩy.

Giới xích không phải đánh lên tay, giới xích kia đánh thẳng vào trong lòng hắn.

Trong thời gian ba ngàn năm hắn đã suy nghĩ vô số lần, hắn cũng đã chuẩn bị tốt tất cả, hắn xác định mình trong tình huống cực kỳ lý trí nên đưa ra lựa chọn này, vì lẽ đó cho dù khi phải đối mặt với Đông Hoàng Đạo chủ hắn cũng rất bình tĩnh, đủ lý trí. Bởi vì hắn xác định mình không phải vì báo thù, mình thật sự cảm thấy con đường này thích hợp nhất để cứu vớt Thiên Nguyên hiện tại...

Chính là bởi vì những suy nghĩ lý trí này mới làm hắn cảm thấy mình có đủ sức lực để lựa chọn!

Nhưng bây giờ hắn chợt phát hiện ra sức lực đã không còn nữa.

Nhìn ba vết roi rõ ràng trên tay, hắn đột nhiên cảm thấy mình như quay lại lúc còn rất nhỏ...

Trong lòng, tất cả sức lực ầm ầm đổ nát!

Bàn tay kia mạnh mẽ vung xuống...

...

...

- Phương sư đệ, ngươi cũng thật ghê gớm...

Lang Gia Các chủ bỗng nhiên đại loạn đạo tâm, bàn tay khựng lại giữa không trung, ông lão khô gầy đã nổi một thân khí cơ bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xuất kiếm kia lúc này cũng liền dừng tay lại, chỉ dùng ánh mắt nhìn chằm chằm.

Nếu đạo tâm của Lang Gia Các chủ không loạn, hắn đương nhiên sẽ liều lĩnh ra tay, chỉ là cho dù có ra tay thì hắn cũng không nắm chắc được mấy phần.

Mà bây giờ hắn lại không dám tùy tiện ra tay nữa, đến thời khắc này, hắn lại lo lắng nếu mình mạo muội ra tay sẽ làm Lang Gia Các chủ tức giận, tất cả sẽ hỏng bét.

Trong lòng không biết đang nghĩ đến ai mà nhẹ nhàng cảm khái một câu.

- Ngươi... ngươi đúng là nhanh thật...

Lúc này Thái Ách Ma Chủ trở nên lo lắng, hắn đã đánh cược tất cả cuốn lấy Đông Hoàng Đạo chủ chính là vì kế hoạch của Lang Gia Các chủ, hắn cũng biết bây giờ đã qua ba ngàn năm, Tiên đạo hưng thịnh, ma địa căn bản không có cơ hội chống lại đại kiếp nạn lần sau giáng tới, thế cuộc đã ép hắn tới đường cùng, vì lẽ đó hắn mới bị Lang Gia Các chủ thuyết phục, tất cả làm theo kế hoạch của hắn ta.

Nhưng có ai ngờ tới, bây giờ rõ ràng cơ hội đang ở ngay trước mắt lại xảy ra biến cố này.

Rõ ràng chỉ là chuyện vung tay một cái là có thể hoàn toàn thay đổi bố cục hiện giờ của Thiên Nguyên, nhưng đạo tâm của hắn ta lại bị rối loạn?

Đường đường là Lang Gia Các chủ, một trong thất đại thánh địa, một trong những người có trí tuệ nhất đương đại, có thể mưu tính trong bóng tối, trong Tiên đạo, Ma địa, Thần tộc mà vung tay, mạnh vì gạo bạo vì tiền, thôi diễn tất cả cực kỳ thấu triệt, có thể lấy sức của một người thôi diễn ra Hắc Ám Chuyển Sinh pháp, thậm chí có thể dùng sức một người để thay đổi toàn bộ bố cục hiện tại của Thiên Nguyên, bây giờ ở thời điểm mấu chốt lại sinh ra do dự trong lòng sao?
Chương 1967 Ta có một dự cảm

Đã ba ngàn năm rồi, rốt cục là sự kiện gì mới có thể làm hắn bị ảnh hưởng lớn như vậy?

- Nếu lưu thủ thì sẽ không chém được hắn, nhưng nếu không lưu thủ thì...

Tất cả phát triển cực nhanh, ngay khi Lang Gia Các chủ các Bạch Du Nhiên đạo tâm đại loạn, động tác do dự, Đông Hoàng Đạo chủ cũng căng thẳng trong lòng.

Lúc này, gã cũng nghĩ mà sợ, sinh ra cảm giác vô lực.

Thái Ách Ma Chủ đương nhiên rất mạnh, mình đã ba lần đều không thể giết được gã.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa là mình không làm được...

Vấn đề là ở chỗ bây giờ mình cũng không dám thật sự ra tay.

Thế giới Thiên Nguyên này vẫn quá nhỏ yếu.

Yếu đến nỗi không thể chịu nổi sức mạnh vượt qua khỏi thế giới này.

Hắn lo nếu như mình thật sự ra tay toàn lực, sợ không đợi Lang Gia Các chủ thay đổi thế giới này thì nó đã vì không chịu nổi lực của mình mà tan vỡ mất rồi. Cũng chính vì sự lo lắng này nên một ngàn năm nay hắn không dám tùy tiện ra tay, vừa nãy cũng chính vì suy nghĩ này trong lòng nên hắn mới bị Lang Gia Các chủ nắm được cơ hội kia!

Quá mạnh cũng không phải chuyện tốt, ngược lại còn bị bó tay bó chân.

Muốn giết Thái Ách Ma Chủ, chỉ có thể dùng thủ đoạn và sức mạnh trong tầm chịu đựng được của thế giới này mà thôi.

Mình càng mạnh thì lúc này càng có vẻ yếu ớt.

Bởi vậy mình vốn có tu vi cao nhất, lúc này lại trở thành một người không có cách nào nhất.

- Lui lại!

Vào lúc này tất cả mọi người đều ra tay tranh đoạt.

Phản ứng của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn chậm hơn so với người khác một chút, nhưng cũng không khoanh tay đứng nhìn. Hiển nhiên Thần tộc ra tay canh giữ Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên lại. Rốt cục gã đã nhận định được đối thủ của mình, mi mắt lạnh xuống, bỗng nhấc đại đao lên bước nhanh về phía trước, một thân hồng liên thiêu đốt cả nửa hư không, đao khí tăng vọt như sông lớn, phóng thẳng về hướng Thần tộc...

Ầm ầm!

Thần tộc không ra tay với sức lực đánh tới sống chết, hiện tại bọn họ chỉ triển khai Đại Thiên La Kỳ chống lại sự tấn công của ba vị Tiên Tôn, để Lang Gia Các chủ có đủ thời gian để làm được tất cả những chuyện vừa rồi.

Nhưng bọn họ cũng không ngờ được vào lúc này đạo tâm của Lang Gia Các chủ gặp sự cố, trong lòng tất nhiên cảm thấy nôn nóng, đặc biệt là ba vị Tiên Tôn Bạch Hồ Kiếm Chủ, Cửu Trùng Thiên Nữ đế, Bát Hoang thành chủ có tu vi vốn cực mạnh, làm cho bọn họ phải chịu áp lực vô tận, chỉ dựa vào Đại Thiên La Kỳ cũng phải khổ sở chống đỡ để không bị bọn họ phá thế được thôi...

Chính lúc này, bọn họ chợt thấy Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn ra tay.

Một đao kia mang theo hồng liên hỏa diễm vô tận vọt tới, giống như giữa bầu trời xuất hiện hỏa vân vô tận!

Ào ào ào...

Khi một đao đó chém lên Đại Thiên La Kỳ, hai loại ánh sáng một đỏ một kim đan dệt vào nhau, tạo ra ánh sáng chói mắt vô tận.

Đại Thiên La Kỳ chính là dị bảo sau khi Thần tộc giáng xuống nhân gian, phải tiêu tốn vô số tâm huyết các đời mới tạo ra được, thậm chí ngay cả ma tức cũng chống đối được, có thể nói là một chí bảo phòng ngự mạnh nhất, nhưng bây giờ chịu một đao của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn lại chợt sinh ra dị biến.

Đại Thiên La Kỳ cũng không bị một đao đó chém phá hoàn toàn, chỉ là sức mạnh khổng lồ va chạm vào làm hai mặt cờ bị ép mạnh về phía sau, tam thánh Thần tộc ẩn sau Đại Thiên La Kỳ đều bị giật mình bởi sức mạnh dị thường đó, dưới sự bất ngờ nên không kịp đề phòng, chỉ có thể dùng một thân pháp lực để ngăn cản, đồng thời thân hình cũng không thể đứng vững, phải lui về phía sau làm đại quân Thần tộc sau lưng bị chấn động.

Bịch bịch bịch

Ba vị Tiên Tôn vừa thấy loạn thế này liền lập tức nắm lấy cơ hội, thân hình lóe lên vọt vào bên trong.

Đại quân Thần tộc thót tim, nhanh chóng muốn đuổi về phía trước nhưng sau lưng lại không thể không đề phòng vị Ma thần khủng bố kia!

Từ sớm đã thương lượng xong, khổ sở tạo nên thế cuộc hoàn mỹ, lúc này lại bị phá tan.

Sau khi ba vị Tiên Tôn nhanh chóng tiếp cận, Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên vẫn ngơ ngác đứng tại chỗ, chỉ cúi đầu nhìn ba vết roi trên tay mình, cách hắn không xa, ông lão khô gầy đang không dám đi nhưng cũng không dám ra tay.

Nhất thời, cục diện xuất hiện sự giằng co quỷ dị.

...

...

- Đại thế qua rồi...

Thái Ách Ma Chủ đang ác chiến với Đông Hoàng Đạo chủ, nhìn thấy Lang Gia Các chủ chậm chạp không có hành động gì thì nhất thời cũng tự giác hoảng sợ.

Mới vừa rồi còn đang mừng như điên trong lòng, bây giờ tâm tình của gã như rơi vào hầm băng, vừa phẫn hận vừa căm tức, chỉ muốn mắng to Lang Gia Các chủ thật vô dụng, nhưng bản thân gã cũng biết bây giờ nhất định phải nhanh chóng quyết đoán, liền lập tức cắn răng một cái, thân hình biến ảo, khí cơ tung hoành, bỗng nhiên tỏa ra ma tức to lớn tuôn thẳng về phía Đông Hoàng đạo chủ, bản thân thì chợt bứt về phía sau nhanh chóng bỏ chạy...

Tay áo lớn của Đông Hoàng Đạo chủ vung lên liền quét sạch tất cả ma tức đi.

Những ma tức này thậm chí căn bản không thể làm tổn thương nổi hắn, nhưng cùng với đó, hắn cũng không thể làm Thái Ách Ma Chủ bị thương.

Rõ ràng có đủ sức mạnh, một quyền là có thể trấn áp được Thái Ách Ma Chủ, nhưng nắm đấm này của hắn cũng không dám đánh ra.
Chương 1968 Ta có một dự cảm

- Ngươi không làm ra quyết đoán thì để bản tọa thay ngươi làm...

Thân hình của Thái Ách Ma Chủ nhập trong ma tức tạo ra một vùng loạn thế, phóng thẳng về phía Lang Gia Các chủ.

Bây giờ Lang Gia Các chủ đang bị vây nhốt, không có ai dám mạo muội ra tay, lúc này tam đại Tiên Tôn cùng với ông lão khô gầy bên trong Thiên Ma quân chỉ một thoáng đã biết rõ dụng ý của Thái Ách Ma Chủ, tâm thần kinh hãi, nhất thời không lo nổi cho Lang Gia Các chủ nữa, vội vã quay người sang đan dệt thần thông ngăn cách thiên địa, chỉ muốn ngăn cản Thái Ách Ma Chủ đang tới gần Lang Gia Các chủ.

Thái Ách Ma Chủ giận như điên, thân hình biến ảo như hóa thiên địa này thành ma địa của riêng hắn, hắn trong lúc tuyệt vọng đã phát huy ra sức mạnh vượt xa tưởng tượng của mọi người, cho dù là tam đại Tiên Tôn lúc này cũng không có cách nào ngay lập tức hạn chế được hắn.

Còn Đông Hoàng Đạo chủ có tu vi cao nhất cố tình lúc này chỉ đứng từ xa nhìn, dường như không dám ra tay.

Trong lúc hỗn loạn, Thái Ách Ma Chủ mạnh mẽ tiếp cận, lại được đại quân Thần tộc giúp đỡ, hiển nhiên đã càng lúc càng đến gần Lang Gia Các chủ. Trong ma tức cũng hiện ra ánh mắt uy nghiêm đáng sợ của hắn, mang theo ý nguyện mãnh liệt, ma tức hóa thành bàn tay lớn chụp lên đại ấn màu đen trên đỉnh đầu của Lang Gia Các chủ, lại giống như một ma đầu biến hóa vô cùng, ở thời khắc cuối cùng liền duỗi ma trảo của hắn ra...

- Không có cách nào...

Trên mặt của Đông Hoàng Đạo chủ lóe qua một sự sầu muộn.

Nhìn Thái Ách Ma Chủ hung cuồng khủng bố, bàn tay phía sau lưng hắn chậm rãi nắm thành nắm đấm.

Khực khực khực

Tình cảnh quái quỷ xuất hiện, trên nắm đấm của hắn lấy nó làm trung tâm, hư không xung quanh bỗng nhiên bị phá nát thành từng mảnh như một mặt băng đổ nát, từng mảnh lan tràn ra xung quanh, lúc sức mạnh của hắn tăng lên, vùng thế giới này dường như trở nên cực kỳ yếu ớt, cho dù hắn vẫn chưa thực sự ra tay, chỉ mới nắm chặt nắm đấm, thiên địa đã xuất hiện hình ảnh đổ nát rồi.

Nhận ra được sự thay đổi của thiên địa xung quanh, Đông Hoàng Đạo chủ hơi do dự.

Nhưng nhìn Thái Ách Ma Chủ khí cơ hung cuồng, hắn chỉ có thể kiên định tâm niệm, tiếp tục tăng sức mạnh lên.

Thiên địa càng đổ nát ác liệt hơn...

Tâm ý của Đông Hoàng Đạo chủ dần lạnh...

...

...

- Bốp...

Nhưng đúng vào lúc này, không đợi Đông Hoàng Đạo chủ thật sự ra tay, bên trong đất trời bỗng nhiên có một vệt sáng màu xám xẹt qua.

Huyết quang xuất hiện cực kỳ đột ngột, cũng cực kỳ ngắn ngủi.

Chỉ trong một nháy mắt, huyết quang xuất hiện sau đó lại biến mất, nhưng thiên địa lại như bị định trụ.

Không trung đang phun trào ma tức vô tận bỗng nhiên dừng lại, sau đó chậm rãi biến mất.

Đại quân Thần tộc vô tận bỗng nhiên như vang lên gì đó, từ trên xuống dưới khuôn mặt đều tỏ ra sợ hãi, bao gồm cả ba vị thánh chủ Thần tộc, tất cả mọi người đều từ tư thế công kích biến thành tư thế phòng thủ từng li từng tí...

Dường như thứ gì đó mà bọn họ sợ hãi đang bỗng nhiên xuất hiện trước người họ.

- Vốn chỉ là một việc nhỏ đơn giản như vậy lại bị các ngươi biến thành thật phiền toái...

Dường như đọng lại trong hư không, chậm rãi vang lên giọng nói của một người.

Sau khi giọng nói này vang lên, ma tức đầy trời đầy đất ầm ầm sụp đỏ, như khói đen tan đi, trong làn khói đen đó xuất hiện một người nam tử mặc áo bào đen, trong tay cầm một thanh huyết đao. Người này có khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ, không nhìn ra bao nhiêu tuổi, hai bên tóc mai đều đã hoa râm nhưng khuôn mặt lại như gang đúc, không chút biểm cảm, cũng không có một nếp nhăn nào, bóng loáng như ngọc.

Hắn không biết là mới xuất hiện hay là đã sớm ẩn thân ở nơi này, bây giờ mới chậm rãi xuất hiện, trong tay cầm theo một cái đầu hai mắt trừng trừng, chính là Thái Ách Ma Chủ, đường đường là đại năng Ma địa, bây giờ lại bị hắn tùy tiện cầm trong tay như thế.

Mấu chốt nhất chính là sắc mặt của hắn khí định thần nhàn, cũng như mới làm một việc nhỏ không đáng kể vật.

Chỉ có điều đao trong tay hắn khí cơ tăng vọt, huyết quang lóe lên chiếu sáng hư không xung quanh, giống như đang cười lớn.

- Lại là...

Nhìn thấy một vị cao nhân như vậy xuất hiện, chúng tiên đạo đệ tử xung quanh trong lòng giật thót, không thể hưng phấn nổi.

Không chỉ có bọn họ, cao thủ khắp nơi cũng không hưng phấn nổi, trái tim lạnh đi.

Ở cách đó không xa, trên mặt mấy đại Tiên Tôn cũng đều mang thần sắc phức tạp.

Thái Ách Ma Chủ chung quy cũng phải chết, chỉ là không ngờ tới lại chết trong tay người này!

- Ngươi đã đến rồi!

Đông Hoàng Đạo chủ nhìn về phía người này rồi nhẹ nhàng thở dài, bất đắc dĩ nở nụ cười.

Nắm đấm sau lưng rốt cục cũng chậm rãi lỏng ra.

Hư không xung quanh bị phá nát từng mảnh cũng biến mất theo sức mạnh kia, bắt đầu chậm rãi trở lại bình thường.

- Tu vi ngươi càng cao thì càng vô dụng!

Nam tử ôm huyết đao châm biếm nhìn Đông Hoàng Đạo chủ, hắn có thể cảm giác được sự thay đổi của hư không phía sau Đông Hoàng đạo chủ, cũng có thể cảm nhận được sức mạnh kia, nhưng hắn vẫn rất coi thường, rất kiêu ngạo, như đang nhìn một tên rác rưởi!

Đại khái thế gian cũng chỉ có hắn dám nhìn Đông Hoàng Đạo chủ như thế.

Còn Đông Hoàng đạo chủ nghe lời này cũng chỉ cười gượng một tiếng, không phản bác.
Chương 1969 Ung dung

Nam tử ôm huyết đao không nhiều lời nữa, xoay người đi về phía trước, nơi thân hình hắn đi qua, trong vòng ba trăm trượng không có ai dám tới gần, cho dù là đại quân Thần tộc cũng giống như bị khí thế trên người hắn ảnh hưởng, liên tục lùi về phía sau, cuối cùng tránh ra một con đường để hắn có thể dễ dàng đi thẳng tới trước người Lang Gia Các chủ đang bị đại quân Thần tộc bao vây.

Chỉ có Cửu Trùng Thiên Nữ đế nhìn thấy người này thì miệng hé mở, nhưng một tiếng “hoàng huynh” cũng không thể gọi ra khỏi miệng.

Người thần bí nhất, cũng là tàn nhẫn nhất Thiên Nguyên đương nhiên có khí phách này.

Hắn xuất thân ở Cửu Trùng Thiên, rồi lại bị Cửu Trùng Thiên trục xuất, từ đó bắt đầu thay đổi lớn về tính tình, trái lại như tìm về bản ngã, đặc biệt là sau khi có được huyết đao càng như biến thành một người khác. Hắn đã không còn được Cửu Trùng Thiên dung thứ, lại tự phong làm Chí Tôn Tà Hoàng, hắn ở Cửu Trùng Thiên vốn được mọi người gọi là một người nhân đức, nhưng sau khi rời Cửu Trùng Thiên lại dần giết chóc, dưới huyết đao không biết đã chém bao nhiêu cái đầu người, càng ngày càng trở thành một người mang sát ý người người phải sợ hãi, tà đạo chí tôn.

Hắn chính là Chí Tôn Tà Vương, Lý Thái Nhất!

Có lẽ thực lực của hắn không phải mạnh nhất trong Tiên đạo thập tôn, nhưng hắn chắc chắn là kẻ đáng sợ nhất trong Tiên đạo thập tôn.

Bây giờ hắn liền ôm huyết đao chậm rãi đi tới Lang Gia Các chủ.

Lúc này ai cũng không dám đứng ra kích thích Lang Gia Các chủ, thậm chí còn không dám thở mạnh một cái.

Nhưng hắn lại không chút để ý đi thẳng tới trước người Lang Gia Các chủ, bỏ đầu của Thái Ách Ma Chủ vào bên cạnh y.

Đường đường là Ma Chủ, bây giờ đầu lại như một quả bí đao, xoay xoay hai vòng trên đất.

- Thật sự cho rằng tiên sinh của ngươi đi rồi là không ai có thể trị được ngươi nữa?

Hắn mang theo chút ý châm biếm mở miệng, dường như coi Lang Gia Các chủ là một tên nhóc con.

Lang Gia Các chủ trầm mặc không nói, chỉ nhìn bàn tay của mình.

- Ta có một dự cảm...

Chí Tôn Tà Vương bỗng nhiên mở miệng, tiếng nói cực kỳ ung dung.

Vẻ mặt của Lang Gia Các chủ cực kỳ mê man, ngẩng đầu lên nhìn hắn.

Trong giọng nói của Chí Tôn Tà Vương dường như mang theo chút trêu chọc, nói:

- Tiên sinh của ngươi chưa chết, vì lẽ đó ngươi nhất định còn có thể ăn mấy gậy nữa!

Ma Chủ đã bị một đao của Chí Tôn Tà Hoàng chém đầu, Ma địa to lớn cũng vì đó mà tan vỡ, ma vật mê đầu tán loạn vô tận, đều bị đạo thống bố thủ ở ngoại vi Ma địa ngăn lại, giết chóc trắng trợn, tuy rằng trong đó còn ẩn mấy vị Ma Hầu chưa hiện thân nhưng khi Tiên đạo xuất kích toàn lực lấy đại thế phủ đầu, những Ma Hầu đó cũng như chuột chạy qua đường, tính mạng còn không thể tự đảm bảo được.

Lúc mấu chốt, Thần tộc xé bỏ khế ước mới vừa ký kết với Tiên đạo, muốn chống đỡ Lang Gia Các chủ thực hiện cuộc chuyển sinh bóng tối, nhưng bọn họ không ngờ Lang Gia Các chủ lại bị rối loạn đạo tâm ngay bước ngoặt đầu tiên, bây giờ thấy Lang Gia Các chủ đã bị bao vây, cao thủ Tiên đạo khắp nơi đều giáng lâm, còn Thái Ách Ma Chủ cũng đã bị chém thì nhất thời tâm thần đại loạn.

Việc đã đến nước này, bọn họ cho dù muốn cá chết lưới rách cũng không được, trong lúc cấp thiết, ba vị thánh chủ Thần tộc vung Đại Thiên La Kỳ lên, chậm rãi lùi về sau tránh ở một góc yên lặng quan sát biến đổi, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Còn mấy người Đông Hoàng Đạo chủ, Chí Tôn Tà Hoàng, Cửu Trùng Thiên Nữ đế, Bạch Hồ Kiếm Thủ, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, Bát Hoang thành chủ bây giờ đã thôi bao vây Lang Gia Các chủ, lúc này bọn họ cũng không manh động, chỉ bình tĩnh nhìn y...

Lang Gia Các chủ chỉ ngồi bất động ở đó, thủ cấp của Thái Ách Ma Chủ ở bên chân của y.

Y như là già đi một ngàn tuổi trong nháy mắt, lại giống như trở lại dáng vẻ ba ngàn năm trước là một tiểu hài tử chịu đòn đau, cúi đầu ủ rũ, lại giống như đã không còn chút tinh khí thần nào, có phần bất đắc dĩ, có phần đau khổ, lại có phần thở dài nhìn bàn tay của mình.

- Tai họa lần này thực sự lớn...

Xung quanh là những tiêng hò hét đánh giết liên tục, điều này là bởi vì đạo thống khắp nơi đều đang vây quét ma vật tán loạn.

Nhưng khu vực trung tâm này lại cho người ta một cảm giác tĩnh mịch.

Đã qua khá lâu, Lang Gia Các chủ khẽ cười khổ, chậm rãi nói ra một câu.

Nghe được câu nói này, chư vị Tiên Tôn có mặt bỗng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Đông Hoàng Đạo chủ nhìn Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên, nhẹ nhàng gật đầu nói:

- Lần này tai họa ngươi gây ra xác thực là rất lớn.

Trong lòng chúng Tiên Tôn đều hiểu, đây đâu chỉ là lớn?

Toàn bộ vận mệnh của Thiên Nguyên suýt nữa đã bị một mình hắn xoay chuyển rồi.

Một mình thôi diễn tái hiện Hắc Ám Chuyển Sinh pháp ở hậu thế, cấu kết Thần tộc và Ma địa, hại Tiên đạo.

Vị Lang Gia Các chủ Bạch Hạo Nhiên này rốt cục là có quyết đoán lớn thế nào?

Qua hồi lâu,vị Lang Gia Các chủ này mới bỗng nhiên ngẩng đầu lên thở dài một tiếng, hắn chậm rãi đứng dậy, xung quanh pháp lực cũng thu lại trong cơ thể sau khi hắn đứng dậy. Trên đỉnh đầu, một chiếc ấn lớn chậm rãi nhạt đi, lần thứ hai hóa thành đạo thư màu đen, mà đạo thư màu đen đó cũng nhanh chóng nhỏ đi, nhạt dần rồi chậm rãi biến mất trong không trung.
Chương 1970 Mang Đông Di qua

- Nhìn dáng vẻ, ta không bằng cha của ta, cũng không bằng tiên sinh của ta!

Trên mặt hắn nở ý cười tự giễu, chậm rãi nói một câu.

Đông Hoàng Đạo chủ nghe xong lời này thì gật đầu, như là vô cùng tán đồng nói:

- Cha của ngươi sẽ không lưu thủ ở thời khắc sống còn, còn tiên sinh của ngươi từ ban đầu cũng sẽ không sinh ra suy nghĩ như vậy, vì lẽ đó ngươi xác thực là không bằng hai người bọn họ!

Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên dường như không muốn nói thêm vấn đề này, chỉ nhìn về phía Đông Hoàng Đạo chủ:

- Các ngươi sẽ làm gì ta?

Đông Hoàng Đạo chủ trầm mặc.

Vấn đề này cho dù là hắn cũng không có cách nào tùy tiện nói ra được.

Vốn chiến dịch này chính là liên hợp với Thần tộc để tiêu diệt Ma địa, sau đó tập kết sức mạnh chờ đại kiếp nạn giáng thế.

Nhưng bây giờ tuy Ma địa đã bị tiêu diệt, nhưng lại bị một mình Lang Gia Các chủ làm cho cục diện phức tạp hơn, Thần tộc vốn đã ký kết khế ước với Tiên đạo rồi lại ập lên phản công đầu, như vậy Thần tộc rốt cục có đáng giá để tín nhiệm không?

Bây giờ xác thực Ma địa đã bị diệt, như vậy tiếp theo rốt cục là toàn lực ra tay tiêu diệt Thần tộc, hay là làm chuyện gì khác?

Lang Gia Các chủ đại diện cho Lang Gia các, một trong bảy đại thánh địa.

Hắn làm ra chuyện như thế, Lang Gia các có phải cũng cần trả giá lớn hay không?

Nhưng đây dù sao đường đường cũng là một thánh địa, ảnh hưởng sâu xa, nếu thật sự tiêu diệt Lang Gia các, thế gian này há không phải sẽ loạn hơn sao?

Cục diện loạn như thế này, ai biết nên xử lý thế nào?

...

...

Đối với Lang Gia Các chủ Bạch Du Nhiên lúc này có vẻ cực kỳ tự nhiên, thậm chí là hào hiệp.

Hắn bắt chéo hai tay đi ra từ trong đám người, mấy vị Tiên Tôn đều ở phía sau người hắn, thoạt nhìn như tùy tùng của hắn vậy.

Chậm rãi đi tới, hắn như đang suy tư, khi đi qua khu vực đại quân Thần tộc như rùa rụt cổ, ánh mắt của hắn nhàn nhạt nhìn lướt qua, có thể nhìn thấy sau khi được Đại Thiên La Kỳ che chở, ba vị Thánh nhân Thần tộc đang nhìn hắn với ánh mắt thất vọng và phẫn hận.

- Cục diện thật sự rất vương tay chân!

Không biết có phải là mới buông xuống một tảng đá lớn trong lòng hay không, biểu hiện của Lang Gia Các chủ vô cùng ung dung, cười tủm tỉm nói:

- Có tin Thần tộc hay không là một chuyện, có giết ta hay không lại là một chuyện, muốn tiêu diệt Thần tộc, không bỏ ra cái giá khổng lồ là không thể, thế nhưng lần thứ hai liên minh trong lòng đều có bóng đen, ta thì đơn giản thôi, cùng lắm thì dâng thủ cấp của ta ra tạ tội với thiên hạ, nhưng cơ nghiệp ba ngàn năm của Lang Gia các cũng có những người khác nữa, nếu ở lúc mấu chốt lại lục đục nội bộ thì vấn đề không nhỏ đâu!

Mấy vị Tiên Tôn liếc mắt nhìn nhau, không biết nên nói cái gì.

Lang Gia Các chủ nói đương nhiên rất có đạo lý, nhưng có đạo lý thì có ích lợi gì?

Chuyện là do ngươi làm ra, bây giờ lại nói mát sao?

- Chuyện hỗn loạn này bất kể là ai trong các ngươi đều không dễ thu thập được!

Lang Gia Các chủ cũng không quan tâm bọn họ đang nghĩ như thế nào, tự mình tiếp tục nói, cười ung dung dường như đang nói một chuyện nhỏ vô cùng bình thường:

- Vì lẽ đó, vẫn là do ta xử lý cục diện này đi, hẳn là sẽ hoàn hảo hơn so với các ngươi!

Một câu này làm chư vị Tiên Tôn đều sửng sốt!

Ngươi xử lý?

Ngươi vốn là một người đang chờ bị xử lý có được không hả!

Đối mặt với đề nghị như đang nằm mơ giữa ban ngày như thế, biểu hiện của Đông Hoàng Đạo chủ cực kỳ bình tĩnh.

Hắn thậm chí còn hơi ngạc nhiên liếc mắt nhìn Lang Gia Các chủ, nói:

- Ngươi sẽ xử lý như thế nào?

- Ta không bằng phụ thân ta, cũng không bằng tiên sinh của ta, nhưng dù sao ta cũng là con trai của phụ thân, học sinh của tiên sinh!

Lang Gia Các chủ chỉ cười cười nuốt một hơi thở dài, nói:

- Vì lẽ đó ta hầu như cũng nên có chỗ bất phàm riêng, chuyện lần này là do ta mà thôi, nhưng nếu ta nghĩ tới giáo huấn của tiên sinh không ra khỏi bước cuối cùng, chuyện này dù sao cũng nên điều chỉnh cục diện này trở lại ban đầu rồi hẵng nói, ít nhiều gì điều này cũng có thể coi như ta đang tận tâm lực bù đắp chuyện ta làm ra đi!

Nghe hắn nói vậy, mấy vị Tiên Tôn đều cau mày.

Bọn họ cùng Lang Gia Các chủ chinh chiến trong ba ngàn năm, phối hợp không ít, ít nhiều cũng có chút giao tình, lại thêm Lang Gia Các chủ lại là học sinh của người kia, bởi vậy bọn họ dù thế nào cũng đều có chút chờ đợi với hắn. Nhưng việc đã đến nước này, đại họa dù sao cũng chưa đúc thành, chung quy mới gợi ra đại loạn, đến bước này Lang Gia Các chủ không biết hối cải mà còn nói nhiều như vậy, há lại không làm người ta lạnh lẽo trong lòng?

Luôn miệng nói muốn bù đắp, đến bước này rồi thì ngươi bù đắp thế nào?

Làm như nhận ra sự không vui của mọi người, Lang Gia Các chủ chỉ cười cười nhìn xung quanh, nói:

- Bây giờ Ma địa xác thực đã bị tiêu diệt, nhưng các ngươi có nghĩ tới không, những Ma tức này nên xử lý như thế nào, thật sự chỉ cần giữ lại bên trong Huyền Thiên Trản là xong sao?

Chúng Tiên Tôn nghe xong lời ấy thì hơi kinh ngạc.

Xử lý Ma tức như thế nào bọn họ dĩ nhiên đã nghĩ tới, nghĩ trong ba ngàn năm rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom