-
Chương 1771-1775
Chương 1771 Quyết định ngu xuẩn (2)
Từ lúc ở trong truyền thừa Hắc Ám Ma Chủ, Phương Nguyên phát hiện chuyển động bất thường của Ma Tức Hồ, trong lòng vẫn luôn có áp lực, bởi vì những Độ Kiếp Ma Ngẫu chuyển sinh quá mức khủng bố, bọn họ đã từng là anh hùng nhân gian, nhưng bọn họ đã mượn Hắc Ám ma tức chuyển sinh, điều này cũng làm cho lập trường của bọn họ khác biệt với nhân gian, giống như nước với lửa, từ vừa mới bắt đầu hai bên không có khả năng cùng tồn tại.
Bọn họ thức tỉnh, quá mức đáng sợ, tạo nên uy hiếp rất lớn với nhân gian.
Nhìn ở bất kỳ góc độ nào, nhân gian đối đầu bọn họ, cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết!
Cho nên, Phương Nguyên lo lắng khi công bố những tin tức này sẽ khiến nhân gian khủng hoảng, đẩy thế cuộc đến mức độ khó có thể khống chế, nên chỉ đặt chuyện này trong lòng, một mình gánh vác áp lực nặng nề. Thế nhưng, chuyện ở Thanh Dương Tông xảy ra đã khiến Phương Nguyên suy nghĩ rõ ràng hơn, nếu hắn cứ làm như vậy chỉ vô dụng mà thôi, hắn không tìm bọn họ, bọn họ cũng chủ động tìm hắn.
Đã như vậy thì không cần kéo dài!
Nếu trốn không được thì cứ vượt qua khó khăn tiến lên, chính diện khai chiến với Độ Kiếp Ma Ngẫu, nghênh tiếp sự tuyệt vọng của nhân gian.
Chưa nói đến trận chiến cùng Ma Ngẫu thắng hay bại nhưng sức mạnh của nhân gian hao tổn rất nghiêm trọng, lấy gì đối đầu với đại kiếp nạn?
Thế nhưng, giống như những gì hắn chứng kiến trong bia đá, từ các đời viễn cổ cũng đã trải qua không biết bao nhiêu lần tuyệt vọng rồi, mỗi lần tuyệt vọng qua đi nghênh đón tới chính là sức sống tràn trề.
Cho nên Phương Nguyên quyết định sau khi rời Thanh Dương Tông sẽ không giấu giếm chuyện này, thúc đẩy nhân gian đánh với Độ Kiếp Ma Ngẫu một trận.
Lúc đầu hắn còn rất áp lực, cảm thấy quyết định này quá mức nặng nề!
Nhưng không nghĩ tới, Tiên Minh cũng nghĩ như vậy!
Từ lúc hắn chuẩn bị hành động, Tiên Minh đã bắt đầu làm như thế, hơn nữa còn chuẩn bị đầy đủ.
Chủ ý của hắn và Tiên Minh là chiến một trận, nếu trận chiến này không thể tránh, vậy thì dứt khoát đánh bất ngờ, sớm dẫn phát trận chiến.
. . .
. . .
Mà muốn chính diện bắt đầu trận đại chiến, phải đoạt được tiên cơ!
Đây là lý do vì sao Phương Nguyên đánh thiên hạ trống, dẫn động đại tu đứng đầu Thiên Nguyên đến U Châu chiến một trận.
Hắn ở Thanh Dương Tông đã nghe thấy ba vị lão tu lánh đời nói đến Chí Tôn Thập Đế gì đó, hắn mơ hồ đoán được lai lịch Chí Tôn Thập Đế này, cũng nói rõ với Thiên Khôi Thánh Nhân, mà Tiên Minh, càng hiểu rõ hơn người gọi là Chí Tôn Thập Đế.
- Chí Tôn Thập Đế, chính là những chuyển sinh thành công sớm nhất trong mười Độ Kiếp Ma Ngẫu!
- Trong bọn họ, chuyển sinh sớm nhất, có lẽ đã thức tỉnh mấy trăm năm, chuyển sinh muộn, cũng đã thức tỉnh mấy năm.
- Bọn họ cũng biết bản thân cùng nhân gian trời sinh lập trường không hợp, một khi chuyện thức tỉnh lộ ra ngoài sẽ nhận lấy sự phản công của nhân gian, vì thế bọn họ không có gây nên đại loạn mà vẫn tiếp tục ngủ say, trong bóng tối mưu tính, nỗ lực chờ đợi lúc nhân gian đại loạn, lại ra tay một lần, đoạt lấy nhân gian! Mấy trăm năm nay bọn họ trong bóng tối liên hệ, ẩn núp mưu đồ, chờ đợi thời cơ!
- Trước đây, bọn họ cảm thấy sức mạnh không đủ, không dám có dị động, bây giờ lá gan lại càng lúc càng lớn!
- Bọn họ cho rằng, sau khi biết được bọn họ tồn tại, nhân gian sẽ tuyệt vọng, sẽ nội loạn, đặc biệt là xảy ra chiến tranh, sẽ tổn thất nặng nề, lúc đối mặt với đại kiếp nạn sẽ không còn sức đánh trả, nên nhận định rằng chúng ta không dám ra tay!
- Nhưng bọn họ quá xem thường nhân gian!
- Càng tuyệt vọng, chúng ta càng phải nên ra tay trước!
- Trước tiên chém giết tên Chí Tôn Thập Đế, sau đó dẫn động thiên hạ đại thế, quét sạch tất cả Ma Tức Hồ.
- Chí Tôn Thập Đế, chuyển sinh sớm nhất, thực lực mạnh nhất, cũng là tên đa mưu túc trí nhất, chỉ cần chém mười người trong đó thì Ma Ngẫu còn lại hoặc là chưa chuyển sinh thành công, thực lực không đủ, hoặc không hoàn toàn thức tỉnh, đầu óc không rõ ràng, dưới tình huống rắn mất đầu, nhân gian tụ hợp tất cả sức mạnh, có thể hoàn toàn chiến thắng bọn họ, cũng có hy vọng lưu giữ sức mạnh vượt qua đại kiếp nạn.
- Chuyện này những người đứng đầu Thiên Nguyên đưa ra quyết định!
- . . .
- . . .
Trong lúc dùng thần thức trao đổi Phương Nguyên đã hoàn toàn hiểu rõ suy nghĩ của Tiên Minh.
Trái tim hắn lúc đầu như chìm dưới đáy, đột nhiên như cưỡi gió mà lên, xông thẳng cửu thiên, mãnh liệt thét dài!
Thì ra Tiên Minh đã suy nghĩ rõ ràng tất cả, cũng chuẩn bị kỹ càng!
Chuyện này không có gì để lo lắng, cứ sảng khoái chiến một trận rồi tính.
. . .
. . .
Ầm! Ầm! Ầm!
Vô số khí cơ mạnh mẽ vô biên, từ bốn phương tám hướng mà tới, mỗi một vị đều là nhân vật đứng đầu, cho nên thời khắc bọn họ toàn lực bay lượn, bên trong đất trời, pháp tắc rung động, dị tượng sắp phát sinh, đặc biệt sát cơ trên người không chút che giấu, sau lưng mỗi người đều mang đến một đám mây đen, như sóng biển mãnh liệt ập đến, tụ tập ở biên giới U Châu.
Phương Nguyên chân đạp Chu Tước Lôi Linh, trong tay nhấc theo Yêu Linh Kiếm, sau lưng Lôi Xà du tẩu, như có một thế giới hư huyễn hình thành bên cạnh hắn, đến như ánh chớp, nhưng đến trước mặt thì bỗng nhiên dừng lại, sấm sét phun trào, như sóng cuộn trào.
Chương 1772 Chuyện nhân gian sảng khoái (1)
Đang ở giữa không trung, hắn ngẩng đầu nhìn sang.
Chỉ thấy được bên cạnh hắn Thiên Khôi Thánh Nhân, Lôi lão gia tử cũng đã đến, tiếp sau đó Kinh Thiên Thánh Nhân, Cổ Phương Thánh Nhân, Lộc Xuyên Thánh Nhân cũng đều chạy tới, mỗi người đều điều động một thân sức mạnh pháp lực, thoạt nhìn như tiên nhân giáng trần.
Mà ở đối diện, bên ngoài ba ngàn dặm, Bạch Bào Chiến Tiên xách ngược ngân thương, sau lưng áo choàng trắng bị gió to thổi lay động phình to.
Phía nam, Lão tổ tông Vong Tình Đảo đứng trên lưng Cự Côn, tay cầm gậy đầu rồng, thân hình lọm khọm, kiên định như cổ tùng.
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên xuất hiện ở phía tây nam, trên người mặc hoàng bào Cửu Long, đầu đội tử quan, dáng vẻ lười nhác, khá trẻ trung, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, cũng không biết là cười Độ Kiếp Ma Ngẫu phía dưới hay cười bản thân sẽ táng thân vì Thiên Nguyên.
Phương bắc, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì mặc một bộ kiếm bào trắng, nắm chặt vỏ kiếm trong tay.
Trong hư không, càng xa hơn một chút, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn nét mặt già nua âm trầm, tay cầm phất trần mà đến, râu tóc phiêu diêu trong gió.
. . .
. . .
Các cao thủ đương đại hầu như đều đến.
Những người vắng mặt đều có lý do chính đáng.
Ào ào ào. . .
Nhiều người như vậy đột nhiên xuất hiện trên không U Châu, Ma Ngẫu phía dưới đương nhiên không thể không phát hiện được.
Khi mấy người Phương Nguyên chạy tới nơi này, Hắc Ám ma tức phía dưới đột nhiên cuồn cuộn mà lên, như sóng lớn bao phủ một vùng đại địa, vỗ qua lại. Mặc dù Ma Tức Hồ được gọi là Ma Tức Hồ là bởi vì nó có hình dạng như hồ, mà bây giờ, đầy đủ mười toà Ma Tức Hồ trên đại địa lưu động, trước sau dung hợp lại cùng nhau, khiến cho nó như hình thành một vùng biển rộng lớn.
Thậm chí ngay cả tiếng sóng vỗ cũng giống là thật.
Trong nước, có vô số ma ảnh xen lẫn phóng chạy, rồi sau đó từng tia ma tức nổi lên, hình thành từng bóng người, đứng trên không Ma Tức Hải, hình dạng khác nhau, lạnh lùng nhìn cao thủ hàng đầu Thiên Nguyên từ bốn phương tám hướng chạy tới với ánh mắt giễu cợt.
- Không nghĩ tới các ngươi lại thật sự dám chủ động khiêu khích trận chiến này.
Giọng nói khàn khàn cổ quái, mang theo chút khinh bỉ lẫn bất ngờ vang vọng xung quanh hư không.
- Đây là đại tu nhân gian đưa ra quyết định sao? Lẽ nào các ngươi không biết, nếu không khiêu khích trận chiến này, nhân gian các ngươi còn có cơ hội trong thế giới mới, nhưng trận chiến các ngươi đã chủ động tạo nên thì ngay cả cơ hội sinh tồn cũng bị hủy hoại.
- Ai có thể nghĩ tới, những người thông minh như các ngươi lại đưa ra quyết định ngu xuẩn như vậy?
- . . .
- . . .
Hư không trang nghiêm, sát cơ đầy trời.
- Các ngươi đã chết quá lâu rồi.
Trong không khí bị áp chế, Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh chậm rãi đi về phía trước trước, thần sắc bình tĩnh trả lời:
- Nên các ngươi đã quên đi cảm giác làm người rồi, con người đều luôn làm một số chuyện có chút ngu ngốc như chúng ta hiện tại.
Vốn có lập trường không giống nhau, đối chọi gay gắt, vì đoạt nhân gian đã không cùng đường.
Cho nên hai bên cũng không có quá nhiều lời để nói, vì dù có nói cũng vô dụng.
Vì thế sau khi hai bên chạm mặt, lập tức có người ra tay.
Trận đại chiến này gấp rút hơn, khốc liệt hơn mọi người tưởng tượng.
Trên không Ma Hồ Hải U Châu, một thân hình to lớn, cả người phủ kín lân phiến, trên đầu như mọc hai bóng mờ sừng cong, đang nói chuyện với Thiên Khôi Thánh Nhân. Phía dưới, một vùng Ma Tức Hải, sóng ngầm đang cuồn cuộn trào dâng, vô số ma vật chuyển động trong dòng nước ngầm, mang theo ma tức vô tận, làm cho toàn bộ Ma Tức Hải như ẩn giấu vô số huyết mạch, vận chuyển tương tự như huyết mạch, hòa mười tòa Ma Tức Hồ liền làm một, hình thành một tổng thể cực lớn, tuần hoàn không ngừng.
Nếu nhất định phải hình dung thì đó giống như một toà đại trận.
Mưu tính của Tiên Minh cũng được xem là thành công!
Bởi vì đã sớm biết những Độ Kiếp Ma Ngẫu này tồn tại, lại từ miệng ba lão tu lánh đời Thanh Dương Tông biết một vài chuyện, đoán được có khả năng Độ Kiếp Ma Ngẫu đã mưu tính từ rất lâu, biết đâu nhân gian đã có rất nhiều tai mắt của bọn họ, vì thế Tiên Minh hành động không gióng trống khua chiêng, mà cẩn thận từng li từng tí, tiến hành trong bóng tối, phòng ngừa đánh rắn động cỏ. . .
Sự thực chứng minh bọn họ cũng đã thành công.
Thiên hạ trống cùng nhau, cao thủ khắp nơi ập tới, không cho những Độ Kiếp Ma Ngẫu thời gian chuẩn bị.
Bây giờ, bọn họ nhân cơ hội nói chuyện, lặng yên sáp nhập Ma Tức Hồ, tấn công phòng ngự cũng dễ dàng hơn.
Cũng có thể nói chế tạo chiến trường thích hợp với bọn họ.
Trước đây bọn họ ẩn giấu quá sâu, không dám tùy tiện lộ ra sai sót, nên không dám chuẩn bị sẵn sàng trước.
- Chúng ta đã đến rồi mới nghĩ đến chuẩn bị, có phải là chậm rồi không?
Bản thân Kinh Thiên Thánh Nhân Tiên Minh là đại tu trận đạo, là người đầu tiên nhận ra khí cơ bên dưới biến hóa, mắt hổ trừng lớn, Kinh Thiên thước bên hông xoay mình bay lên không trung, đón gió căng phồng lên, hình thành thước đen dài trăm trượng, phía trên hội tụ pháp tắc vô tận, giống như thước đo đại đạo, từ giữa không trung đánh về chỗ xa dưới đỉnh núi.
Một chỗ trên đỉnh núi chính là điểm giao nhau giữa hai Ma Tức Hồ.
- Ha ha, chỉ với tu vi bé nhỏ mà cũng dám chạm đến thần uy chúng ta sao?
Chương 1773 Chuyện nhân gian sảng khoái (2)
Hiển nhiên với một thước này là muốn trực tiếp xóa bỏ đỉnh núi kia, Hắc Ám ma tức sâu thẳm phía dưới chợt có một bóng người u ám nổi lên, trong lúc giao thủ, Hắc Ám ma tức phun trào, lại hóa ra một nam tử cao mười mấy trượng, hai đầu, sáu tay, một đầu lâu màu trắng, một đầu màu đen, bên trên đầu màu trắng có đội khăn quan, như một thư sinh, đầu màu đen đầu đội chiến khôi, như một tướng quân, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ quái dị.
Hắn cũng không giống một di hài người nào đó chuyển sinh thành công, mà do hai di hài hòa vào nhau hóa thành sinh mệnh mới.
- Rào!
Hắn từ bên trong Hắc Ám ma tức đứng lên, bốn cánh tay nâng đỡ Kinh Thiên thước dài trăm trượng, hai cánh tay khác, mười ngón mở lớn, nhấn mạnh về phía không trung, thiên địa xa xôi, Hắc Ám ma tức vô tận cũng cuốn tới, quấn qua Kinh Thiên Thánh Nhân.
Kinh Thiên Thánh Nhân không nhận thấy điều này, liền tạo nên tầng tầng pháp tắc bên người chống đỡ Hắc Ám ma tức kia.
- Tô già mạc, mạn vô khởi, kiệt hợp bách luân âm!
Nhưng không nghĩ tới thời khắc Hắc Ám ma tức vọt tới, Ma Ngẫu hai đầu sáu tay, trong đó đầu màu trắng chợt mở miệng, niệm tụng ra từng đạo ma chú cổ quái, khi ma chú vang lên, thiên địa lay động dữ dội, bỗng dưng xuất hiện vô số sức mạnh.
Theo ma chú sức mạnh tràn ngập ra, những Hắc Ám ma tức kia lại lăn lộn, như có sinh mệnh của chính mình, chỗ đi qua, hư không liên tiếp bạo nát, như có một cái lưới lớn, đột nhiên bao phủ trong phạm vi mười mấy trượng, bên trong phạm vi mấy chục dặm này, pháp tắc lại không thể động vào bất kỳ thứ gì, giống như hắn đã hóa phạm vi này thành lao tù, nhốt bản thân lại.
- Giết!
Cũng trong giây lát, đầu màu đen của Ma Ngẫu hai đầu sáu tay há hốc miệng.
Một vệt huyết quang đột nhiên phun ra ngoài, như mũi tên máu xuyên qua hư không, vây Kinh Thiên Thánh Nhân trên không trung.
Kinh Thiên Thánh Nhân không thể động đậy, tâm thần kinh sợ, sắp rơi vào chỗ chết.
- Hừ!
Nhưng cũng vào lúc này, cách Kinh Thiên Thánh Nhân không xa một tiếng hừ lạnh vang lên.
Là Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, một nửa thân hình chìm trong mây khói, thờ ơ lạnh nhạt, hiển nhiên nhìn thấy Kinh Thiên Thánh Nhân gặp nạn, liền rút kiếm ra khỏi vỏ, một luồng ánh kiếm xé rách hư không mà đến, như xem thiên địa này là một mảnh vải bố lớn, miễn cưỡng cắt rời khối vải, lướt qua ven đường khiến pháp tắc vô tận đổ nát, cuối cùng chém thẳng đến lao tù bao phủ Kinh Thiên Thánh Nhân.
- Khách khách. . .
Kinh Thiên Thánh Nhân có được tự do, tay áo lớn run lên, bày xuống từng tầng trận quang.
Mũi tên máu trước người hắn, xuyên qua từng tầng trận quang, sức mạnh liền bị thay đổi, đợi đến tầng quang cuối cùng bị đột phá, phương hướng cũng thay đổi, như bị sức mạnh nào đó thay đổi thế đi, quay đầu nhắm thẳng về phía Ma Ngẫu hai đầu đánh tới!
Ầm!
Bên người Ma Ngẫu hai đầu đầu nổi lên Hắc Ám ma tức vô tận, dường như hắn không bị thương tổn.
- Đại tu Thiên Nguyên kiếp này cũng chỉ đến như thế, chúng ta muốn lấy thiên hạ, quả thật dễ như trở bàn tay. . .
Hắn cười ha ha, Hắc Ám ma tức từng tầng từng tầng, xoắn về giữa không trung.
- Xem ra chúng ta cẩn thận quá mức, nếu ngàn năm trước những người kia vẫn còn, phần thắng chúng ta thật sự không cao, nhưng bây giờ đám người có thực lực cũng đã chết ở Côn Luân Sơn, các ngươi chỉ là đám mèo nhỏ, vài con mà dám đến gánh trọng trách gì chứ?
Tiếng cười vô cùng quái dị vang lên, tràn ngập bốn phương tám hướng.
Chúng tu xung quanh, trên mặt đều không biểu tình gì, nhưng vẻ mặt có chút lẫm liệt.
Kinh Thiên Thánh Nhân cũng là đại tu hiện tại được gọi là Thánh Nhân nhưng vừa đối mặt lại suýt nữa mất mạng.
Như vậy trận chiến này. . .
. . .
. . .
"Rào" "Rào" "Rào" "Rào" . . .
Theo tiếng cười kia, chợt có mười vòng xoáy Hắc Ám ma tức vô cùng lớn bay lên đại địa, như sừng nhọn, xuyên về phía trời cao, mà trong sừng nhọn kia có thể nhìn thấy ẩn giấu Ma Ngẫu dáng dấp vô cùng quái dị, trên người mỗi tên đều bao bọc một tòa Hắc Ám ma tức của Ma Tức Hồ, tựa như một mình đẩy lên một thế giới, phân chia trong hư không, mạnh mẽ nhìn xung quanh.
- Chúng ta từ trong tịch diệt tỉnh lại, liền thấy hoàn toàn thiên địa đại đạo, nếu như đại đạo hàng lâm, chúng ta có thể sẽ vĩnh viễn siêu thoát, bất sinh bất diệt, các ngươi lại đưa ra chủ ý này, nghĩ muốn tận dụng cơ hội chiến đấu với chúng ta, các ngươi không biết chính mình trẻ con thế nào sao?
- Nuốt chửng các ngươi, chúng ta không cần phải đợi đến đại kiếp nạn hàng lâm, cũng có thể siêu thoát!
- . . .
- . . .
Tiếng nói chói tai vang vọng bốn vực, khuấy động khắp bát hoang.
Đón nhận những tiếng nói kia, tâm thần mọi người chấn động.
Đây chính là Chí Tôn Thập Đế sao?
Phương Nguyên nhìn chúng quái trong vòng nước xoáy lòng cũng run lên.
Hắn có thể thấy, những Ma Ngẫu này mạnh hơn quá nhiều Ma Ngẫu chưa chuyển sinh thành công lúc trước hắn chém giết qua, mỗi người, đều có một loại đạo uẩn thiên địa tự thành, Ma Tức Hồ to lớn gắn kết, liền trở thành một phần của bọn họ, mà thực lực bọn họ hiện có đã vượt xa cảnh giới Hóa Thần bình thường.
Dù sao Phương Nguyên còn chưa từng thấy Đại Thừa, không biết tu sĩ Đại Thừa chân chính mạnh đến cỡ nào.
Nhưng hắn có thể kết luận được những Ma Ngẫu này còn khủng bố hơn ba vị lão tu lánh đời xuất hiện ở Thanh Dương Tông nhiều.
Chương 1774 Đại chiến nổi lên (1)
Chương 1777: Đại chiến nổi lên (1)
Bọn họ chính là những kẻ chìm đắm trong Hắc Ám ma tức lâu nhất, Hắc Ám Ma Ngẫu thức tỉnh sớm nhất.
- Các vị, nếu chúng ta bị chết trong trận chiến này, trên ngọn thần sơn, có thể sẽ lưu lại họ tên chúng ta sao?
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đón nhận ma uy vô tận của Chí Tôn Thập Đế, hai tay chắp sau lưng chậm rãi đi về phía trước, hiện tại đối đầu với đại địch bình thường ít gặp, hắn vẫn thong dong như cũ, gương mặt trẻ tuổi như mang theo nụ cười ngông cuồng tự đại.
- Cho dù có lưu danh hay không, thế nhân đều ghi khắc tên chúng ta.
Thành chủ Bát Hoang cũng nắm ngân thương, áo bào trắng tung bay theo sát về phía trước.
- Ha ha, lão thân đã sống đủ rồi, lưu danh hay không cũng có gì mà để ý, chừa phúc khí cho bọn tiểu bối.
Lão tổ tông Vong Tình Đảo cười lớn, trên người từng đạo khí cơ tỏa ra.
Các vị đại tu đều nhanh chân về phía trước, Phương Nguyên cũng theo đi lên, không nói một lời.
- Phương tiểu tử, trận chiến này có lẽ sẽ chết, ngươi sợ không?
Ngay khi Thiên Khôi Thánh Nhân cách Phương Nguyên không xa, bỗng nhiên nhẹ nhàng cười, quay đầu hỏi hắn.
- Đối mặt với những thứ sâu không lường được này, sao lại không sợ?
Phương Nguyên nhàn nhạt nói, tay áo lớn chậm rãi đẩy ra, cười.
- Tuy nhiên, có thể tham gia sóng vai cùng các vị tiền bối đánh trừ ma, trong lòng vãn bối vô cùng tự hào, cũng không cảm thấy có gì đáng sợ!
Phương Nguyên nhìn xung quanh, ánh mắt liếc qua những người này, dù là thân phận, thực lực hay tu vi đều là những người đứng đầu đương đại, trên mặt lộ ra nụ cười, rồi sau đó hít sâu một hơi, chân đạp về phía trước, đi ra ngoài.
Bên người, bắt đầu có lôi hà phun trào, khuấy động tầng trời.
- Thế gian, chỉ có hai việc người ta làm mà lòng tràn đầy vui sướng, không chút do dự, vô lo vô cầu!
Áo bào xanh của hắn bị ánh chớp khuấy động, bay phần phật, tiếng nói réo rắt, xuyên qua cửu thiên!
- Một là đọc sách!
Tay áo lớn vẫy ra, phía sau hắn lôi hà lăn lộn, hình thành một cung thần cực lớn, rồi sau đó cung tiễn lên dây, bên người từng đạo thanh khí ngưng tụ hóa thành hình dáng một mũi tên, chỉ về Ma Ngẫu Long Lân Song Giác bên trong Hắc Ám ma tức.
"Bá" một tiếng, tiễn bay lôi dây cung, ôm theo sát khí vô tận xông về phía trước.
- Thứ hai, chính là hàng yêu trừ ma!
Một mũi tên gào thét đi ngang qua hư không!
Một vệt khói mờ ảo xuất hiện trong hư không, giống như Hắc Ám ma tức vô tận cũng bị cắt ra một vết nứt.
Trong tình huống hỗn loạn, mũi tên không được chú ý đến, nhưng đột nhiên Ma Ngẫu Long Lân Song Giác bên trong Ma Tức Hải nhanh chóng phát hiện mũi tên này, đuôi lông mày lạnh lùng, long trảo màu đen giơ lên, nhẹ nhàng ép hư không về phía trước một chút.
Xoẹt!
Giữa hắn và mũi tên kia, đột nhiên có vô tận hắc khí hiện ra, những hắc khí này hóa thành vô số núi non sông suối, như một thế giới xuất hiện, mà bên trong núi non sông suối ẩn giấu vô số ma vật, thoạt nhìn giống như thực chất, rất sống động. Một khắc núi sông vô tận hiện ra, mũi tên như đến trước người hắn lập tức cách hắn thiên sơn vạn thủy, không gian kéo dài vô tận.
Ma Ngẫu Long Lân Song Giác hiện ra những thứ này, sau đó không tiếp tục để ý, lạnh lẽo nhìn thế cuộc xung quanh.
Nhưng Ma Ngẫu này không nghĩ tới một thanh khí hóa mũi tên của Phương Nguyên ẩn chứa tu vi của hắn, nhìn như một mũi tên bình thường nhưng kì thực hội tụ vô số pháp tắc, là do pháp tắc hình thành mũi tên, có uy lực phá diệt tất cả, gặp núi cao, đâm thủng núi cao, gặp sông dài, liền cắt rời sông, gặp bất cứ thứ gì đều bị mũi tên này xuyên thủng, hình thành một động thẳng tắp.
Thông qua động này, Phương Nguyên có thể chính diện đối đầu với Ma Ngẫu Long Lân Song Giác.
- Có chút bản lĩnh.
Sắc mặt Ma Ngẫu Long Lân Song Giác đột nhiên biến đổi, nhanh chóng xoay người, long trảo đan xen, vạch về phía trước một cái.
Phía trước mũi tên, một kẽ nứt không gian giao nhau xuất hiện, hai bên va chạm, mây khói vô tận bốc lên.
Khí lãng khổng lồ cuồn cuộn, xông thẳng cửu thiên, xuống kích u phủ.
Vô số Hắc Ám ma tức mất đi khống chế, tạo nên từng tầng bao phủ xung quanh.
Trong một vùng hỗn loạn, rõ ràng có thể nhìn thấy Ma Ngẫu Long Lân Song Giác cũng bị sức mạnh kia đẩy ngã ra sau, va vào không biết bao nhiêu Hắc Ám ma tức, giống như có thuỷ triều nâng hắn, giúp đỡ hắn hóa giải lực đạo kinh khủng vô tận này.
Mà sau khi bắn ra một mũi tên kia, Phương Nguyên mặt mày uy nghiêm đáng sợ, nhanh chân chạy về phía trước.
Trở tay cầm kiếm, sát cơ trên người tầng tầng lớp lớp.
Hắn có thể thấy, Ma Ngẫu Long Lân Song Giác, chính là một trong những người mạnh nhất của thập đại Ma Ngẫu.
Nếu hắn may mắn tham gia trận chiến này, như vậy cũng phải có chút tác dụng.
Trong trận chiến đỉnh cao Phương Nguyên chưa bao giờ nghĩ đến việc đóng vai trò trụ cột, một kiếm định càn khôn, hắn chỉ muốn làm những gì bản thân nên làm, cho nên hắn lựa chọn một con mồi, chính là Ma Ngẫu Long Lân Song Giác. . .
Kết quả trận chiến này có ra sao, hắn còn chưa tính tới.
Nhưng hắn đã quyết định, dù có thế nào, hắn cũng phải chém con mồi này bằng được.
- Ồ?
- Khá lắm tiểu tử!
Uy của một mũi tên kia và việc bỗng nhiên Phương Nguyên một mình trực tiếp xông thẳng về phía Ma Ngẫu Long Lân Song Giác, cũng làm cho các vị Thánh Nhân và các chủ Thánh địa kinh hãi, bọn họ cũng không hề nghĩ rằng, Phương Nguyên vừa ra tay lại có thanh uy như thế, hơn nữa tiếp đón Ma Ngẫu Long Lân, dũng cảm kinh người, đưa mắt nhìn nhau, không nhịn được nở nụ cười:
Chương 1775 Đại chiến nổi lên (2)
- Các vị, hậu sinh khả úy.
- Mấy lão gia hỏa chúng ta dễ gì có cơ hội kề vai chiến đấu cùng vãn bối, còn sợ bị hắn đoạt danh tiếng hay sao?
- Để bọn hậu bối biết, thanh danh của chúng ta cũng không phải gió to thổi lên mà có.
- . . .
- . . .
Trong tiếng cười lớn, tất cả cao thủ đời trước đều cảm thấy vô cùng phấn chấn.
Mấy thân hình phần phật trong gió, vọt thẳng về phía Hắc Ám ma tức.
Pháp tắc cuồng bạo, trong cơn lốc bão táp, từng thân hình vọt vào trong Hắc Ám ma tức, hầu như muốn phân cách một phiến Ma Tức Hải ra, sau đó mỗi người tập trung vào một đối thủ, dốc hết một thân tu vi, từng đôi chém giết.
Trận chiến này vốn không cần mưu lược, kế hoạch, đã đến tu vi cảnh giới của bọn họ, tác dụng của âm mưu quỷ kế càng ngày càng nhỏ, cuối cùng, cũng chỉ có lấy cứng đối cứng, dựa vào một thân bản lĩnh nói chuyện!
Mà vốn bọn họ tới là để giết người, không có mục đích khác có thể nói.
Cho nên phần lớn mọi người đều giống Phương Nguyên, trực tiếp lựa chọn mục tiêu của chính mình, không nói hai lời liền chiến.
. . .
. . .
Hắc Ám ma tức vô tận quấn lấy mọi người, bọn chúng như cự thú dữ tợn, muốn nuốt chửng tất cả, mà trên người bọn họ ánh sáng thần thông vô tận, lúc này phóng lên trời, như ánh dương vô cùng chói mắt, xé nát từng đạo khói đen xung quanh.
- Ta chính Chí Tôn Hư Thần Đế, ai dám đến tìm chết trước?
Một thân hình cao lớn, trên cổ có một đầu, trên đầu lại không có ngũ quan, chỉ có một con mắt cổ Ma Ngẫu, phóng ra Hắc Ám ma tức, trong mắt này có một đạo ánh sáng màu đen đi ngang qua hư không vô tận, bắn thẳng đến đến trước người Bạch Bào Chiến Tiên.
Ánh sáng màu đen giống như pháp tắc nhưng không phải là pháp tắc, chôn vùi ánh sáng, khủng bố cực độ.
Nhưng Bạch Bào Chiến Tiên hừ lạnh một tiếng, ngân thương trong tay khuấy động, phá nát từng đạo hư không, ánh sáng đen bị khuấy động sang một bên, thân hình trong hư không liên tiếp đạp bước mà ra, ngân thương trong tay giống như du long, từ trên cửu thiên đánh xuống, mạnh mẽ đâm thẳng về phía con mắt kia, một thân huyết khí sát phạt, vào lúc này mới hiển lộ, như Chiến Tiên giáng lâm.
- Ta chính là thành chủ Bát Hoang Nhậm Long Đảm, sau khi ngươi chết chỉ cần nhớ ba chữ tên ta là được.
. . .
. . .
- Ta chính là Chí Tôn Vu Thần Đế, vừa xuất thế, chúng sinh ai dám không phục?
Một Ma Ngẫu thân thể như con rết, trên đầu là người, trong tay cầm ba đạo trường thương, thân thể cuốn lấy, quấn về phía Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên.
Chỗ hành động, ba đạo trường thương như đều do Hắc Ám ma tức vô tận dây dưa mà thành, sau đó, đại đạo nổ vang, rung động không ngớt, kích động Hắc Ám ma tức mênh mông không giới hạn, lại như hình thành một con cự thú ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, nuốt thẳng về phía Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên trên không trung, thân hình hắn khẽ nhúc nhích, thần uy như băng thiên địa liệt.
- Ngươi có qua bao nhiêu con dân, cũng dám tự xưng là Đế?
Nhưng đối mặt với hiện tượng quái lạ này, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên vẫn không thay đổi sắc mặt, uy nghiêm đáng sợ cười nói:
- Hay để ta đến dạy ngươi làm sao để làm Đế.
Khi đang nói chuyện, đột nhiên hai tay hắn rung lên, Hoàng khí vô tận bạo phát, một đạo tử ấn cực lớn, phía trên như hoàng uy quấn quanh từng đạo thực chất, từ cửu thiên lăn lộn rơi xuống, chặt chẽ vững vàng nện Ma Ngẫu trên không bên trong Hắc Ám ma tức.
- Ta chính là Chí Tôn Ly Thần.
Một thân thể như khói đen, Ma Ngẫu chỉ có thể thấy một xương xọ màu trắng, miệng mở rộng, nuốt Lão tổ tông Vong Tình Đảo vào.
- Bà cô của ngươi tới đây.
Lão tổ tông Vong Tình Đảo đón lấy Ma Ngẫu, phẫn hận hét lên, không để ý đến sức mạnh Hắc Ám pháp tắc như xúc tu vọt tới trước người, thân hình chính diện vọt tới, gậy đầu rồng trong tay vung lên, nện xuống xương xọ màu trắng kia.
Ai có thể nghĩ tới, lão thái thái uy phong lẫm lẫm này, vừa ra tay là muốn lấy mạng đổi mạng chứ?
- Từ tử chuyển sinh, từ sinh làm thần, các ngươi nghĩ thật dễ dàng!
Thiên Khôi Thánh Nhân vọt đến phía tây Ma Tức Hồ, thân hình lay động, bộ xương răng rắc vang vọng, thân hình sinh trưởng vô tận, hóa thành một cự nhân cao tới trăm trượng, búa lớn trong tay lúc này cũng tăng vọt theo, như một ngọn núi to được hắn vững vàng nắm trong tay, Ma Tức Hồ xung quanh như biển cả nhưng cũng chỉ tới ngực hắn, mạnh mẽ đập về phía trước.
- Ta chính là Chí Tôn Bàn Thần Đế, người tới báo họ tên!
Mà đối thủ của hắn là do Hắc Ám ma tức vô tận tạo thành, thân thể như tượng gỗ, trên mặt đeo mặt nạ sắt, giống như con rối hình người thân hình vô cùng cao lớn, xấp xỉ bổn tướng Thiên Khôi Thánh Nhân, sau lưng lại sinh ra ngàn cánh tay, trong mỗi một cánh tay đều nắm một pháp bảo tàn khuyết, lúc này đồng thời chấn động, phát ra thanh âm chói tai, trực tiếp tiến lên đón lấy.
- Các ngươi đã là người chết, còn có thể lại biến thành người chết, cần gì để lại họ tên?
Đại chùy của Thiên Khôi Thánh Nhân chặn lại muôn vàn pháp bảo, mỗi lần hai bên giao phong lại sinh ra rung động vô tận, thổi tan mây khói trên đời, cũng khiến mặt đất nứt ra, tạo vết rách vô cùng sâu, có thể nhìn thấy dung nham sáng ngời chói mắt.
- Lão quái kia, đừng chạy. . .
Từ lúc ở trong truyền thừa Hắc Ám Ma Chủ, Phương Nguyên phát hiện chuyển động bất thường của Ma Tức Hồ, trong lòng vẫn luôn có áp lực, bởi vì những Độ Kiếp Ma Ngẫu chuyển sinh quá mức khủng bố, bọn họ đã từng là anh hùng nhân gian, nhưng bọn họ đã mượn Hắc Ám ma tức chuyển sinh, điều này cũng làm cho lập trường của bọn họ khác biệt với nhân gian, giống như nước với lửa, từ vừa mới bắt đầu hai bên không có khả năng cùng tồn tại.
Bọn họ thức tỉnh, quá mức đáng sợ, tạo nên uy hiếp rất lớn với nhân gian.
Nhìn ở bất kỳ góc độ nào, nhân gian đối đầu bọn họ, cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết!
Cho nên, Phương Nguyên lo lắng khi công bố những tin tức này sẽ khiến nhân gian khủng hoảng, đẩy thế cuộc đến mức độ khó có thể khống chế, nên chỉ đặt chuyện này trong lòng, một mình gánh vác áp lực nặng nề. Thế nhưng, chuyện ở Thanh Dương Tông xảy ra đã khiến Phương Nguyên suy nghĩ rõ ràng hơn, nếu hắn cứ làm như vậy chỉ vô dụng mà thôi, hắn không tìm bọn họ, bọn họ cũng chủ động tìm hắn.
Đã như vậy thì không cần kéo dài!
Nếu trốn không được thì cứ vượt qua khó khăn tiến lên, chính diện khai chiến với Độ Kiếp Ma Ngẫu, nghênh tiếp sự tuyệt vọng của nhân gian.
Chưa nói đến trận chiến cùng Ma Ngẫu thắng hay bại nhưng sức mạnh của nhân gian hao tổn rất nghiêm trọng, lấy gì đối đầu với đại kiếp nạn?
Thế nhưng, giống như những gì hắn chứng kiến trong bia đá, từ các đời viễn cổ cũng đã trải qua không biết bao nhiêu lần tuyệt vọng rồi, mỗi lần tuyệt vọng qua đi nghênh đón tới chính là sức sống tràn trề.
Cho nên Phương Nguyên quyết định sau khi rời Thanh Dương Tông sẽ không giấu giếm chuyện này, thúc đẩy nhân gian đánh với Độ Kiếp Ma Ngẫu một trận.
Lúc đầu hắn còn rất áp lực, cảm thấy quyết định này quá mức nặng nề!
Nhưng không nghĩ tới, Tiên Minh cũng nghĩ như vậy!
Từ lúc hắn chuẩn bị hành động, Tiên Minh đã bắt đầu làm như thế, hơn nữa còn chuẩn bị đầy đủ.
Chủ ý của hắn và Tiên Minh là chiến một trận, nếu trận chiến này không thể tránh, vậy thì dứt khoát đánh bất ngờ, sớm dẫn phát trận chiến.
. . .
. . .
Mà muốn chính diện bắt đầu trận đại chiến, phải đoạt được tiên cơ!
Đây là lý do vì sao Phương Nguyên đánh thiên hạ trống, dẫn động đại tu đứng đầu Thiên Nguyên đến U Châu chiến một trận.
Hắn ở Thanh Dương Tông đã nghe thấy ba vị lão tu lánh đời nói đến Chí Tôn Thập Đế gì đó, hắn mơ hồ đoán được lai lịch Chí Tôn Thập Đế này, cũng nói rõ với Thiên Khôi Thánh Nhân, mà Tiên Minh, càng hiểu rõ hơn người gọi là Chí Tôn Thập Đế.
- Chí Tôn Thập Đế, chính là những chuyển sinh thành công sớm nhất trong mười Độ Kiếp Ma Ngẫu!
- Trong bọn họ, chuyển sinh sớm nhất, có lẽ đã thức tỉnh mấy trăm năm, chuyển sinh muộn, cũng đã thức tỉnh mấy năm.
- Bọn họ cũng biết bản thân cùng nhân gian trời sinh lập trường không hợp, một khi chuyện thức tỉnh lộ ra ngoài sẽ nhận lấy sự phản công của nhân gian, vì thế bọn họ không có gây nên đại loạn mà vẫn tiếp tục ngủ say, trong bóng tối mưu tính, nỗ lực chờ đợi lúc nhân gian đại loạn, lại ra tay một lần, đoạt lấy nhân gian! Mấy trăm năm nay bọn họ trong bóng tối liên hệ, ẩn núp mưu đồ, chờ đợi thời cơ!
- Trước đây, bọn họ cảm thấy sức mạnh không đủ, không dám có dị động, bây giờ lá gan lại càng lúc càng lớn!
- Bọn họ cho rằng, sau khi biết được bọn họ tồn tại, nhân gian sẽ tuyệt vọng, sẽ nội loạn, đặc biệt là xảy ra chiến tranh, sẽ tổn thất nặng nề, lúc đối mặt với đại kiếp nạn sẽ không còn sức đánh trả, nên nhận định rằng chúng ta không dám ra tay!
- Nhưng bọn họ quá xem thường nhân gian!
- Càng tuyệt vọng, chúng ta càng phải nên ra tay trước!
- Trước tiên chém giết tên Chí Tôn Thập Đế, sau đó dẫn động thiên hạ đại thế, quét sạch tất cả Ma Tức Hồ.
- Chí Tôn Thập Đế, chuyển sinh sớm nhất, thực lực mạnh nhất, cũng là tên đa mưu túc trí nhất, chỉ cần chém mười người trong đó thì Ma Ngẫu còn lại hoặc là chưa chuyển sinh thành công, thực lực không đủ, hoặc không hoàn toàn thức tỉnh, đầu óc không rõ ràng, dưới tình huống rắn mất đầu, nhân gian tụ hợp tất cả sức mạnh, có thể hoàn toàn chiến thắng bọn họ, cũng có hy vọng lưu giữ sức mạnh vượt qua đại kiếp nạn.
- Chuyện này những người đứng đầu Thiên Nguyên đưa ra quyết định!
- . . .
- . . .
Trong lúc dùng thần thức trao đổi Phương Nguyên đã hoàn toàn hiểu rõ suy nghĩ của Tiên Minh.
Trái tim hắn lúc đầu như chìm dưới đáy, đột nhiên như cưỡi gió mà lên, xông thẳng cửu thiên, mãnh liệt thét dài!
Thì ra Tiên Minh đã suy nghĩ rõ ràng tất cả, cũng chuẩn bị kỹ càng!
Chuyện này không có gì để lo lắng, cứ sảng khoái chiến một trận rồi tính.
. . .
. . .
Ầm! Ầm! Ầm!
Vô số khí cơ mạnh mẽ vô biên, từ bốn phương tám hướng mà tới, mỗi một vị đều là nhân vật đứng đầu, cho nên thời khắc bọn họ toàn lực bay lượn, bên trong đất trời, pháp tắc rung động, dị tượng sắp phát sinh, đặc biệt sát cơ trên người không chút che giấu, sau lưng mỗi người đều mang đến một đám mây đen, như sóng biển mãnh liệt ập đến, tụ tập ở biên giới U Châu.
Phương Nguyên chân đạp Chu Tước Lôi Linh, trong tay nhấc theo Yêu Linh Kiếm, sau lưng Lôi Xà du tẩu, như có một thế giới hư huyễn hình thành bên cạnh hắn, đến như ánh chớp, nhưng đến trước mặt thì bỗng nhiên dừng lại, sấm sét phun trào, như sóng cuộn trào.
Chương 1772 Chuyện nhân gian sảng khoái (1)
Đang ở giữa không trung, hắn ngẩng đầu nhìn sang.
Chỉ thấy được bên cạnh hắn Thiên Khôi Thánh Nhân, Lôi lão gia tử cũng đã đến, tiếp sau đó Kinh Thiên Thánh Nhân, Cổ Phương Thánh Nhân, Lộc Xuyên Thánh Nhân cũng đều chạy tới, mỗi người đều điều động một thân sức mạnh pháp lực, thoạt nhìn như tiên nhân giáng trần.
Mà ở đối diện, bên ngoài ba ngàn dặm, Bạch Bào Chiến Tiên xách ngược ngân thương, sau lưng áo choàng trắng bị gió to thổi lay động phình to.
Phía nam, Lão tổ tông Vong Tình Đảo đứng trên lưng Cự Côn, tay cầm gậy đầu rồng, thân hình lọm khọm, kiên định như cổ tùng.
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên xuất hiện ở phía tây nam, trên người mặc hoàng bào Cửu Long, đầu đội tử quan, dáng vẻ lười nhác, khá trẻ trung, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, cũng không biết là cười Độ Kiếp Ma Ngẫu phía dưới hay cười bản thân sẽ táng thân vì Thiên Nguyên.
Phương bắc, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì mặc một bộ kiếm bào trắng, nắm chặt vỏ kiếm trong tay.
Trong hư không, càng xa hơn một chút, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn nét mặt già nua âm trầm, tay cầm phất trần mà đến, râu tóc phiêu diêu trong gió.
. . .
. . .
Các cao thủ đương đại hầu như đều đến.
Những người vắng mặt đều có lý do chính đáng.
Ào ào ào. . .
Nhiều người như vậy đột nhiên xuất hiện trên không U Châu, Ma Ngẫu phía dưới đương nhiên không thể không phát hiện được.
Khi mấy người Phương Nguyên chạy tới nơi này, Hắc Ám ma tức phía dưới đột nhiên cuồn cuộn mà lên, như sóng lớn bao phủ một vùng đại địa, vỗ qua lại. Mặc dù Ma Tức Hồ được gọi là Ma Tức Hồ là bởi vì nó có hình dạng như hồ, mà bây giờ, đầy đủ mười toà Ma Tức Hồ trên đại địa lưu động, trước sau dung hợp lại cùng nhau, khiến cho nó như hình thành một vùng biển rộng lớn.
Thậm chí ngay cả tiếng sóng vỗ cũng giống là thật.
Trong nước, có vô số ma ảnh xen lẫn phóng chạy, rồi sau đó từng tia ma tức nổi lên, hình thành từng bóng người, đứng trên không Ma Tức Hải, hình dạng khác nhau, lạnh lùng nhìn cao thủ hàng đầu Thiên Nguyên từ bốn phương tám hướng chạy tới với ánh mắt giễu cợt.
- Không nghĩ tới các ngươi lại thật sự dám chủ động khiêu khích trận chiến này.
Giọng nói khàn khàn cổ quái, mang theo chút khinh bỉ lẫn bất ngờ vang vọng xung quanh hư không.
- Đây là đại tu nhân gian đưa ra quyết định sao? Lẽ nào các ngươi không biết, nếu không khiêu khích trận chiến này, nhân gian các ngươi còn có cơ hội trong thế giới mới, nhưng trận chiến các ngươi đã chủ động tạo nên thì ngay cả cơ hội sinh tồn cũng bị hủy hoại.
- Ai có thể nghĩ tới, những người thông minh như các ngươi lại đưa ra quyết định ngu xuẩn như vậy?
- . . .
- . . .
Hư không trang nghiêm, sát cơ đầy trời.
- Các ngươi đã chết quá lâu rồi.
Trong không khí bị áp chế, Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh chậm rãi đi về phía trước trước, thần sắc bình tĩnh trả lời:
- Nên các ngươi đã quên đi cảm giác làm người rồi, con người đều luôn làm một số chuyện có chút ngu ngốc như chúng ta hiện tại.
Vốn có lập trường không giống nhau, đối chọi gay gắt, vì đoạt nhân gian đã không cùng đường.
Cho nên hai bên cũng không có quá nhiều lời để nói, vì dù có nói cũng vô dụng.
Vì thế sau khi hai bên chạm mặt, lập tức có người ra tay.
Trận đại chiến này gấp rút hơn, khốc liệt hơn mọi người tưởng tượng.
Trên không Ma Hồ Hải U Châu, một thân hình to lớn, cả người phủ kín lân phiến, trên đầu như mọc hai bóng mờ sừng cong, đang nói chuyện với Thiên Khôi Thánh Nhân. Phía dưới, một vùng Ma Tức Hải, sóng ngầm đang cuồn cuộn trào dâng, vô số ma vật chuyển động trong dòng nước ngầm, mang theo ma tức vô tận, làm cho toàn bộ Ma Tức Hải như ẩn giấu vô số huyết mạch, vận chuyển tương tự như huyết mạch, hòa mười tòa Ma Tức Hồ liền làm một, hình thành một tổng thể cực lớn, tuần hoàn không ngừng.
Nếu nhất định phải hình dung thì đó giống như một toà đại trận.
Mưu tính của Tiên Minh cũng được xem là thành công!
Bởi vì đã sớm biết những Độ Kiếp Ma Ngẫu này tồn tại, lại từ miệng ba lão tu lánh đời Thanh Dương Tông biết một vài chuyện, đoán được có khả năng Độ Kiếp Ma Ngẫu đã mưu tính từ rất lâu, biết đâu nhân gian đã có rất nhiều tai mắt của bọn họ, vì thế Tiên Minh hành động không gióng trống khua chiêng, mà cẩn thận từng li từng tí, tiến hành trong bóng tối, phòng ngừa đánh rắn động cỏ. . .
Sự thực chứng minh bọn họ cũng đã thành công.
Thiên hạ trống cùng nhau, cao thủ khắp nơi ập tới, không cho những Độ Kiếp Ma Ngẫu thời gian chuẩn bị.
Bây giờ, bọn họ nhân cơ hội nói chuyện, lặng yên sáp nhập Ma Tức Hồ, tấn công phòng ngự cũng dễ dàng hơn.
Cũng có thể nói chế tạo chiến trường thích hợp với bọn họ.
Trước đây bọn họ ẩn giấu quá sâu, không dám tùy tiện lộ ra sai sót, nên không dám chuẩn bị sẵn sàng trước.
- Chúng ta đã đến rồi mới nghĩ đến chuẩn bị, có phải là chậm rồi không?
Bản thân Kinh Thiên Thánh Nhân Tiên Minh là đại tu trận đạo, là người đầu tiên nhận ra khí cơ bên dưới biến hóa, mắt hổ trừng lớn, Kinh Thiên thước bên hông xoay mình bay lên không trung, đón gió căng phồng lên, hình thành thước đen dài trăm trượng, phía trên hội tụ pháp tắc vô tận, giống như thước đo đại đạo, từ giữa không trung đánh về chỗ xa dưới đỉnh núi.
Một chỗ trên đỉnh núi chính là điểm giao nhau giữa hai Ma Tức Hồ.
- Ha ha, chỉ với tu vi bé nhỏ mà cũng dám chạm đến thần uy chúng ta sao?
Chương 1773 Chuyện nhân gian sảng khoái (2)
Hiển nhiên với một thước này là muốn trực tiếp xóa bỏ đỉnh núi kia, Hắc Ám ma tức sâu thẳm phía dưới chợt có một bóng người u ám nổi lên, trong lúc giao thủ, Hắc Ám ma tức phun trào, lại hóa ra một nam tử cao mười mấy trượng, hai đầu, sáu tay, một đầu lâu màu trắng, một đầu màu đen, bên trên đầu màu trắng có đội khăn quan, như một thư sinh, đầu màu đen đầu đội chiến khôi, như một tướng quân, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ quái dị.
Hắn cũng không giống một di hài người nào đó chuyển sinh thành công, mà do hai di hài hòa vào nhau hóa thành sinh mệnh mới.
- Rào!
Hắn từ bên trong Hắc Ám ma tức đứng lên, bốn cánh tay nâng đỡ Kinh Thiên thước dài trăm trượng, hai cánh tay khác, mười ngón mở lớn, nhấn mạnh về phía không trung, thiên địa xa xôi, Hắc Ám ma tức vô tận cũng cuốn tới, quấn qua Kinh Thiên Thánh Nhân.
Kinh Thiên Thánh Nhân không nhận thấy điều này, liền tạo nên tầng tầng pháp tắc bên người chống đỡ Hắc Ám ma tức kia.
- Tô già mạc, mạn vô khởi, kiệt hợp bách luân âm!
Nhưng không nghĩ tới thời khắc Hắc Ám ma tức vọt tới, Ma Ngẫu hai đầu sáu tay, trong đó đầu màu trắng chợt mở miệng, niệm tụng ra từng đạo ma chú cổ quái, khi ma chú vang lên, thiên địa lay động dữ dội, bỗng dưng xuất hiện vô số sức mạnh.
Theo ma chú sức mạnh tràn ngập ra, những Hắc Ám ma tức kia lại lăn lộn, như có sinh mệnh của chính mình, chỗ đi qua, hư không liên tiếp bạo nát, như có một cái lưới lớn, đột nhiên bao phủ trong phạm vi mười mấy trượng, bên trong phạm vi mấy chục dặm này, pháp tắc lại không thể động vào bất kỳ thứ gì, giống như hắn đã hóa phạm vi này thành lao tù, nhốt bản thân lại.
- Giết!
Cũng trong giây lát, đầu màu đen của Ma Ngẫu hai đầu sáu tay há hốc miệng.
Một vệt huyết quang đột nhiên phun ra ngoài, như mũi tên máu xuyên qua hư không, vây Kinh Thiên Thánh Nhân trên không trung.
Kinh Thiên Thánh Nhân không thể động đậy, tâm thần kinh sợ, sắp rơi vào chỗ chết.
- Hừ!
Nhưng cũng vào lúc này, cách Kinh Thiên Thánh Nhân không xa một tiếng hừ lạnh vang lên.
Là Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, một nửa thân hình chìm trong mây khói, thờ ơ lạnh nhạt, hiển nhiên nhìn thấy Kinh Thiên Thánh Nhân gặp nạn, liền rút kiếm ra khỏi vỏ, một luồng ánh kiếm xé rách hư không mà đến, như xem thiên địa này là một mảnh vải bố lớn, miễn cưỡng cắt rời khối vải, lướt qua ven đường khiến pháp tắc vô tận đổ nát, cuối cùng chém thẳng đến lao tù bao phủ Kinh Thiên Thánh Nhân.
- Khách khách. . .
Kinh Thiên Thánh Nhân có được tự do, tay áo lớn run lên, bày xuống từng tầng trận quang.
Mũi tên máu trước người hắn, xuyên qua từng tầng trận quang, sức mạnh liền bị thay đổi, đợi đến tầng quang cuối cùng bị đột phá, phương hướng cũng thay đổi, như bị sức mạnh nào đó thay đổi thế đi, quay đầu nhắm thẳng về phía Ma Ngẫu hai đầu đánh tới!
Ầm!
Bên người Ma Ngẫu hai đầu đầu nổi lên Hắc Ám ma tức vô tận, dường như hắn không bị thương tổn.
- Đại tu Thiên Nguyên kiếp này cũng chỉ đến như thế, chúng ta muốn lấy thiên hạ, quả thật dễ như trở bàn tay. . .
Hắn cười ha ha, Hắc Ám ma tức từng tầng từng tầng, xoắn về giữa không trung.
- Xem ra chúng ta cẩn thận quá mức, nếu ngàn năm trước những người kia vẫn còn, phần thắng chúng ta thật sự không cao, nhưng bây giờ đám người có thực lực cũng đã chết ở Côn Luân Sơn, các ngươi chỉ là đám mèo nhỏ, vài con mà dám đến gánh trọng trách gì chứ?
Tiếng cười vô cùng quái dị vang lên, tràn ngập bốn phương tám hướng.
Chúng tu xung quanh, trên mặt đều không biểu tình gì, nhưng vẻ mặt có chút lẫm liệt.
Kinh Thiên Thánh Nhân cũng là đại tu hiện tại được gọi là Thánh Nhân nhưng vừa đối mặt lại suýt nữa mất mạng.
Như vậy trận chiến này. . .
. . .
. . .
"Rào" "Rào" "Rào" "Rào" . . .
Theo tiếng cười kia, chợt có mười vòng xoáy Hắc Ám ma tức vô cùng lớn bay lên đại địa, như sừng nhọn, xuyên về phía trời cao, mà trong sừng nhọn kia có thể nhìn thấy ẩn giấu Ma Ngẫu dáng dấp vô cùng quái dị, trên người mỗi tên đều bao bọc một tòa Hắc Ám ma tức của Ma Tức Hồ, tựa như một mình đẩy lên một thế giới, phân chia trong hư không, mạnh mẽ nhìn xung quanh.
- Chúng ta từ trong tịch diệt tỉnh lại, liền thấy hoàn toàn thiên địa đại đạo, nếu như đại đạo hàng lâm, chúng ta có thể sẽ vĩnh viễn siêu thoát, bất sinh bất diệt, các ngươi lại đưa ra chủ ý này, nghĩ muốn tận dụng cơ hội chiến đấu với chúng ta, các ngươi không biết chính mình trẻ con thế nào sao?
- Nuốt chửng các ngươi, chúng ta không cần phải đợi đến đại kiếp nạn hàng lâm, cũng có thể siêu thoát!
- . . .
- . . .
Tiếng nói chói tai vang vọng bốn vực, khuấy động khắp bát hoang.
Đón nhận những tiếng nói kia, tâm thần mọi người chấn động.
Đây chính là Chí Tôn Thập Đế sao?
Phương Nguyên nhìn chúng quái trong vòng nước xoáy lòng cũng run lên.
Hắn có thể thấy, những Ma Ngẫu này mạnh hơn quá nhiều Ma Ngẫu chưa chuyển sinh thành công lúc trước hắn chém giết qua, mỗi người, đều có một loại đạo uẩn thiên địa tự thành, Ma Tức Hồ to lớn gắn kết, liền trở thành một phần của bọn họ, mà thực lực bọn họ hiện có đã vượt xa cảnh giới Hóa Thần bình thường.
Dù sao Phương Nguyên còn chưa từng thấy Đại Thừa, không biết tu sĩ Đại Thừa chân chính mạnh đến cỡ nào.
Nhưng hắn có thể kết luận được những Ma Ngẫu này còn khủng bố hơn ba vị lão tu lánh đời xuất hiện ở Thanh Dương Tông nhiều.
Chương 1774 Đại chiến nổi lên (1)
Chương 1777: Đại chiến nổi lên (1)
Bọn họ chính là những kẻ chìm đắm trong Hắc Ám ma tức lâu nhất, Hắc Ám Ma Ngẫu thức tỉnh sớm nhất.
- Các vị, nếu chúng ta bị chết trong trận chiến này, trên ngọn thần sơn, có thể sẽ lưu lại họ tên chúng ta sao?
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đón nhận ma uy vô tận của Chí Tôn Thập Đế, hai tay chắp sau lưng chậm rãi đi về phía trước, hiện tại đối đầu với đại địch bình thường ít gặp, hắn vẫn thong dong như cũ, gương mặt trẻ tuổi như mang theo nụ cười ngông cuồng tự đại.
- Cho dù có lưu danh hay không, thế nhân đều ghi khắc tên chúng ta.
Thành chủ Bát Hoang cũng nắm ngân thương, áo bào trắng tung bay theo sát về phía trước.
- Ha ha, lão thân đã sống đủ rồi, lưu danh hay không cũng có gì mà để ý, chừa phúc khí cho bọn tiểu bối.
Lão tổ tông Vong Tình Đảo cười lớn, trên người từng đạo khí cơ tỏa ra.
Các vị đại tu đều nhanh chân về phía trước, Phương Nguyên cũng theo đi lên, không nói một lời.
- Phương tiểu tử, trận chiến này có lẽ sẽ chết, ngươi sợ không?
Ngay khi Thiên Khôi Thánh Nhân cách Phương Nguyên không xa, bỗng nhiên nhẹ nhàng cười, quay đầu hỏi hắn.
- Đối mặt với những thứ sâu không lường được này, sao lại không sợ?
Phương Nguyên nhàn nhạt nói, tay áo lớn chậm rãi đẩy ra, cười.
- Tuy nhiên, có thể tham gia sóng vai cùng các vị tiền bối đánh trừ ma, trong lòng vãn bối vô cùng tự hào, cũng không cảm thấy có gì đáng sợ!
Phương Nguyên nhìn xung quanh, ánh mắt liếc qua những người này, dù là thân phận, thực lực hay tu vi đều là những người đứng đầu đương đại, trên mặt lộ ra nụ cười, rồi sau đó hít sâu một hơi, chân đạp về phía trước, đi ra ngoài.
Bên người, bắt đầu có lôi hà phun trào, khuấy động tầng trời.
- Thế gian, chỉ có hai việc người ta làm mà lòng tràn đầy vui sướng, không chút do dự, vô lo vô cầu!
Áo bào xanh của hắn bị ánh chớp khuấy động, bay phần phật, tiếng nói réo rắt, xuyên qua cửu thiên!
- Một là đọc sách!
Tay áo lớn vẫy ra, phía sau hắn lôi hà lăn lộn, hình thành một cung thần cực lớn, rồi sau đó cung tiễn lên dây, bên người từng đạo thanh khí ngưng tụ hóa thành hình dáng một mũi tên, chỉ về Ma Ngẫu Long Lân Song Giác bên trong Hắc Ám ma tức.
"Bá" một tiếng, tiễn bay lôi dây cung, ôm theo sát khí vô tận xông về phía trước.
- Thứ hai, chính là hàng yêu trừ ma!
Một mũi tên gào thét đi ngang qua hư không!
Một vệt khói mờ ảo xuất hiện trong hư không, giống như Hắc Ám ma tức vô tận cũng bị cắt ra một vết nứt.
Trong tình huống hỗn loạn, mũi tên không được chú ý đến, nhưng đột nhiên Ma Ngẫu Long Lân Song Giác bên trong Ma Tức Hải nhanh chóng phát hiện mũi tên này, đuôi lông mày lạnh lùng, long trảo màu đen giơ lên, nhẹ nhàng ép hư không về phía trước một chút.
Xoẹt!
Giữa hắn và mũi tên kia, đột nhiên có vô tận hắc khí hiện ra, những hắc khí này hóa thành vô số núi non sông suối, như một thế giới xuất hiện, mà bên trong núi non sông suối ẩn giấu vô số ma vật, thoạt nhìn giống như thực chất, rất sống động. Một khắc núi sông vô tận hiện ra, mũi tên như đến trước người hắn lập tức cách hắn thiên sơn vạn thủy, không gian kéo dài vô tận.
Ma Ngẫu Long Lân Song Giác hiện ra những thứ này, sau đó không tiếp tục để ý, lạnh lẽo nhìn thế cuộc xung quanh.
Nhưng Ma Ngẫu này không nghĩ tới một thanh khí hóa mũi tên của Phương Nguyên ẩn chứa tu vi của hắn, nhìn như một mũi tên bình thường nhưng kì thực hội tụ vô số pháp tắc, là do pháp tắc hình thành mũi tên, có uy lực phá diệt tất cả, gặp núi cao, đâm thủng núi cao, gặp sông dài, liền cắt rời sông, gặp bất cứ thứ gì đều bị mũi tên này xuyên thủng, hình thành một động thẳng tắp.
Thông qua động này, Phương Nguyên có thể chính diện đối đầu với Ma Ngẫu Long Lân Song Giác.
- Có chút bản lĩnh.
Sắc mặt Ma Ngẫu Long Lân Song Giác đột nhiên biến đổi, nhanh chóng xoay người, long trảo đan xen, vạch về phía trước một cái.
Phía trước mũi tên, một kẽ nứt không gian giao nhau xuất hiện, hai bên va chạm, mây khói vô tận bốc lên.
Khí lãng khổng lồ cuồn cuộn, xông thẳng cửu thiên, xuống kích u phủ.
Vô số Hắc Ám ma tức mất đi khống chế, tạo nên từng tầng bao phủ xung quanh.
Trong một vùng hỗn loạn, rõ ràng có thể nhìn thấy Ma Ngẫu Long Lân Song Giác cũng bị sức mạnh kia đẩy ngã ra sau, va vào không biết bao nhiêu Hắc Ám ma tức, giống như có thuỷ triều nâng hắn, giúp đỡ hắn hóa giải lực đạo kinh khủng vô tận này.
Mà sau khi bắn ra một mũi tên kia, Phương Nguyên mặt mày uy nghiêm đáng sợ, nhanh chân chạy về phía trước.
Trở tay cầm kiếm, sát cơ trên người tầng tầng lớp lớp.
Hắn có thể thấy, Ma Ngẫu Long Lân Song Giác, chính là một trong những người mạnh nhất của thập đại Ma Ngẫu.
Nếu hắn may mắn tham gia trận chiến này, như vậy cũng phải có chút tác dụng.
Trong trận chiến đỉnh cao Phương Nguyên chưa bao giờ nghĩ đến việc đóng vai trò trụ cột, một kiếm định càn khôn, hắn chỉ muốn làm những gì bản thân nên làm, cho nên hắn lựa chọn một con mồi, chính là Ma Ngẫu Long Lân Song Giác. . .
Kết quả trận chiến này có ra sao, hắn còn chưa tính tới.
Nhưng hắn đã quyết định, dù có thế nào, hắn cũng phải chém con mồi này bằng được.
- Ồ?
- Khá lắm tiểu tử!
Uy của một mũi tên kia và việc bỗng nhiên Phương Nguyên một mình trực tiếp xông thẳng về phía Ma Ngẫu Long Lân Song Giác, cũng làm cho các vị Thánh Nhân và các chủ Thánh địa kinh hãi, bọn họ cũng không hề nghĩ rằng, Phương Nguyên vừa ra tay lại có thanh uy như thế, hơn nữa tiếp đón Ma Ngẫu Long Lân, dũng cảm kinh người, đưa mắt nhìn nhau, không nhịn được nở nụ cười:
Chương 1775 Đại chiến nổi lên (2)
- Các vị, hậu sinh khả úy.
- Mấy lão gia hỏa chúng ta dễ gì có cơ hội kề vai chiến đấu cùng vãn bối, còn sợ bị hắn đoạt danh tiếng hay sao?
- Để bọn hậu bối biết, thanh danh của chúng ta cũng không phải gió to thổi lên mà có.
- . . .
- . . .
Trong tiếng cười lớn, tất cả cao thủ đời trước đều cảm thấy vô cùng phấn chấn.
Mấy thân hình phần phật trong gió, vọt thẳng về phía Hắc Ám ma tức.
Pháp tắc cuồng bạo, trong cơn lốc bão táp, từng thân hình vọt vào trong Hắc Ám ma tức, hầu như muốn phân cách một phiến Ma Tức Hải ra, sau đó mỗi người tập trung vào một đối thủ, dốc hết một thân tu vi, từng đôi chém giết.
Trận chiến này vốn không cần mưu lược, kế hoạch, đã đến tu vi cảnh giới của bọn họ, tác dụng của âm mưu quỷ kế càng ngày càng nhỏ, cuối cùng, cũng chỉ có lấy cứng đối cứng, dựa vào một thân bản lĩnh nói chuyện!
Mà vốn bọn họ tới là để giết người, không có mục đích khác có thể nói.
Cho nên phần lớn mọi người đều giống Phương Nguyên, trực tiếp lựa chọn mục tiêu của chính mình, không nói hai lời liền chiến.
. . .
. . .
Hắc Ám ma tức vô tận quấn lấy mọi người, bọn chúng như cự thú dữ tợn, muốn nuốt chửng tất cả, mà trên người bọn họ ánh sáng thần thông vô tận, lúc này phóng lên trời, như ánh dương vô cùng chói mắt, xé nát từng đạo khói đen xung quanh.
- Ta chính Chí Tôn Hư Thần Đế, ai dám đến tìm chết trước?
Một thân hình cao lớn, trên cổ có một đầu, trên đầu lại không có ngũ quan, chỉ có một con mắt cổ Ma Ngẫu, phóng ra Hắc Ám ma tức, trong mắt này có một đạo ánh sáng màu đen đi ngang qua hư không vô tận, bắn thẳng đến đến trước người Bạch Bào Chiến Tiên.
Ánh sáng màu đen giống như pháp tắc nhưng không phải là pháp tắc, chôn vùi ánh sáng, khủng bố cực độ.
Nhưng Bạch Bào Chiến Tiên hừ lạnh một tiếng, ngân thương trong tay khuấy động, phá nát từng đạo hư không, ánh sáng đen bị khuấy động sang một bên, thân hình trong hư không liên tiếp đạp bước mà ra, ngân thương trong tay giống như du long, từ trên cửu thiên đánh xuống, mạnh mẽ đâm thẳng về phía con mắt kia, một thân huyết khí sát phạt, vào lúc này mới hiển lộ, như Chiến Tiên giáng lâm.
- Ta chính là thành chủ Bát Hoang Nhậm Long Đảm, sau khi ngươi chết chỉ cần nhớ ba chữ tên ta là được.
. . .
. . .
- Ta chính là Chí Tôn Vu Thần Đế, vừa xuất thế, chúng sinh ai dám không phục?
Một Ma Ngẫu thân thể như con rết, trên đầu là người, trong tay cầm ba đạo trường thương, thân thể cuốn lấy, quấn về phía Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên.
Chỗ hành động, ba đạo trường thương như đều do Hắc Ám ma tức vô tận dây dưa mà thành, sau đó, đại đạo nổ vang, rung động không ngớt, kích động Hắc Ám ma tức mênh mông không giới hạn, lại như hình thành một con cự thú ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, nuốt thẳng về phía Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên trên không trung, thân hình hắn khẽ nhúc nhích, thần uy như băng thiên địa liệt.
- Ngươi có qua bao nhiêu con dân, cũng dám tự xưng là Đế?
Nhưng đối mặt với hiện tượng quái lạ này, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên vẫn không thay đổi sắc mặt, uy nghiêm đáng sợ cười nói:
- Hay để ta đến dạy ngươi làm sao để làm Đế.
Khi đang nói chuyện, đột nhiên hai tay hắn rung lên, Hoàng khí vô tận bạo phát, một đạo tử ấn cực lớn, phía trên như hoàng uy quấn quanh từng đạo thực chất, từ cửu thiên lăn lộn rơi xuống, chặt chẽ vững vàng nện Ma Ngẫu trên không bên trong Hắc Ám ma tức.
- Ta chính là Chí Tôn Ly Thần.
Một thân thể như khói đen, Ma Ngẫu chỉ có thể thấy một xương xọ màu trắng, miệng mở rộng, nuốt Lão tổ tông Vong Tình Đảo vào.
- Bà cô của ngươi tới đây.
Lão tổ tông Vong Tình Đảo đón lấy Ma Ngẫu, phẫn hận hét lên, không để ý đến sức mạnh Hắc Ám pháp tắc như xúc tu vọt tới trước người, thân hình chính diện vọt tới, gậy đầu rồng trong tay vung lên, nện xuống xương xọ màu trắng kia.
Ai có thể nghĩ tới, lão thái thái uy phong lẫm lẫm này, vừa ra tay là muốn lấy mạng đổi mạng chứ?
- Từ tử chuyển sinh, từ sinh làm thần, các ngươi nghĩ thật dễ dàng!
Thiên Khôi Thánh Nhân vọt đến phía tây Ma Tức Hồ, thân hình lay động, bộ xương răng rắc vang vọng, thân hình sinh trưởng vô tận, hóa thành một cự nhân cao tới trăm trượng, búa lớn trong tay lúc này cũng tăng vọt theo, như một ngọn núi to được hắn vững vàng nắm trong tay, Ma Tức Hồ xung quanh như biển cả nhưng cũng chỉ tới ngực hắn, mạnh mẽ đập về phía trước.
- Ta chính là Chí Tôn Bàn Thần Đế, người tới báo họ tên!
Mà đối thủ của hắn là do Hắc Ám ma tức vô tận tạo thành, thân thể như tượng gỗ, trên mặt đeo mặt nạ sắt, giống như con rối hình người thân hình vô cùng cao lớn, xấp xỉ bổn tướng Thiên Khôi Thánh Nhân, sau lưng lại sinh ra ngàn cánh tay, trong mỗi một cánh tay đều nắm một pháp bảo tàn khuyết, lúc này đồng thời chấn động, phát ra thanh âm chói tai, trực tiếp tiến lên đón lấy.
- Các ngươi đã là người chết, còn có thể lại biến thành người chết, cần gì để lại họ tên?
Đại chùy của Thiên Khôi Thánh Nhân chặn lại muôn vàn pháp bảo, mỗi lần hai bên giao phong lại sinh ra rung động vô tận, thổi tan mây khói trên đời, cũng khiến mặt đất nứt ra, tạo vết rách vô cùng sâu, có thể nhìn thấy dung nham sáng ngời chói mắt.
- Lão quái kia, đừng chạy. . .
Bình luận facebook