-
Chương 776-770
Chương 766 Nghiệm Đan Đi! (2)
- Lần đầu tiên sàng lọc đã loại bỏ đan dược, thường thường, nếu không hoàn thành trong thời gian quy định thì sẽ biến thành phế đan, hay nó chỉ là tàn đan thiếu hụt, hơn nữa, cho dù là ai, cũng không thể tự ý quyết định, phải ba người cùng nhau thảo luận, hai vị đan sư kia có đồng ý chuyện này không?
- Hứa Nam Giang, lời đó của ngươi là có ý gì?
Bạch Sơn Quân nghe nói lời ấy, trên mặt đỏ bừng, gầm lên.
- Ngươi đang nghi ngờ lão phu sao?
Khuôn mặt của Hứa chấp sự vẫn bình tĩnh, không nói gì, cũng không phủ nhận.
Bạch Sơn Quân tức điên, hắn nhìn về phía Phương Nguyên ngồi trên ghế thái sư, quát lạnh.
- Tiểu nhi ngông cuồng, nói vậy là ngươi rớt bảng, không phục nên muốn tìm lão phu chất vấn?
Nói xong, hắn phất tay áo.
- Vậy thì lão phu nói thẳng cho ngươi biết, đúng là lão phu rất chán ghét ngươi, nhưng không đến mức làm khó ngươi trên con đường đan đạo, loại bỏ đan dược của ngươi, là vì dược phẩm của nó quá kém, không có chút hoa văn, màu cũng ngả sang màu tím, đúng là phế đan, không luyện bằng đứa trẻ ba tuổi mà cũng không ngại chạy đến đây hỏi?
Người ngoài điện thấy thái độ của Bạch Sơn Quân như vậy, hơi ngẩn người.
Nghĩ thầm nếu Bạch Sơn Quân gian dối, sao có thể dùng thái độ đó nói chuyện?
Mặc dù ông già này thích tự cao tự đại, nhưng không giống người thích giở trò lừa bịp.
Bọn họ mơ hồ, ánh mắt nghi ngờ chuyển dần qua trên người Phương Nguyên…
Mà lúc này, Phương Nguyên vẫn ngồi yên, nghe xong những lời kia của Bạch Sơn Quân, cười lạnh một tiếng.
Đúng lúc này, hai vị đan sư phụ trách sàng lọc đan dược với Bạch Sơn Quân cũng đến, Hứa chấp sự hỏi bọn họ.
- Lúc Bạch lão bỏ viên đan dược kia đi, hai người các ngươi có thảo luận không?
Hai vị đan sư kia nghe xong lời đó, sắc mặt do dự, một người trong đó là Huống đan sư, nói.
- Lúc đám đan dược kia được đưa đến, ba người chúng ta phụ trách sàn lọc, Bạch Sơn Quân tiền bối lấy viên đan dược đó ra đầu tiên, sau đó nói trên đó không có long văn, màu sắc khác thường, đúng là phế đan, vì vậy hai người chúng ta chỉ liếc nhìn qua rồi bỏ vào trong đám phế đan…
Người xung quanh tinh tế ngẫm nghĩ những lời đó, sắc mặt trở nên phức tạp.
Một vị đan sư khác nhìn Phương Nguyên, rõ ràng hắn cũng liên quan đến chuyện này, nhíu mày bổ sung.
- Nhưng viên đan dược kia đúng là giống với lời của hắn, khác xa so với Thái Hóa Thượng Thanh Đan, vì vậy chúng ta cũng không ngăn cản!
- Hừ!
Bạch Sơn Quân nghe xong lời nói này, cười lạnh một tiếng, hắn ngạo nghễ nhìn về phía Phương Nguyên.
Ở bên ngoài đại điện, sắc mặt những người khác cũng trở nên phức tạp.
Ngay cả Hứa chấp sự cũng hơi hoang mang.
Mà lúc này, Phương Nguyên nhẹ nhàng hỏi một câu.
- Ngươi chỉ liếc mắt nhìn mà không đo lường tác dụng của đan dược sao?
Hứa chấp sự giật mình, nhìn về phía Bạch Sơn Quân.
Bạch Sơn Quân lập tức nở nụ cười lạnh, nói.
- Tiểu nhi ngu ngốc, ngươi nghĩ mỗi viên đan dược đều phải đo lường hiệu quả sao? Chỉ có lúc đan phẩm không tốt, do dự không biết nên làm thế nào mới phải đo lường, kiểm tra, còn viên đan dược của ngươi, chỉ cần nhìn qua thôi đã thấy thô ráp, đứa trẻ ba tuổi cũng luyện ra hơn ngươi, lão phu làm gì có thời gian đi ngồi đo tác dụng?
Càng nói càng uất ức, hắn nhìn mọi người xung quanh, nói.
- Các ngươi đừng có dùng ánh mắt kia nhìn lão phu, lão phu luyện đan cả đời, số đan dược ta luyện ra còn nhiều hơn các ngươi nhìn thấy, lẽ nào ta còn nhìn nhầm, đổ oan cho hắn?
Mọi người xung quanh đều yên lặng, lúc này bọn họ không biết nên nói gì mới đúng.
Mà Phương Nguyên thì lại chậm rãi ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, nói.
- Ngươi luyện đan dược dùng để xem, chứ không phải để ăn?
Bạch Sơn Quân tức giận đến thay đổi sắc mặt, một lúc sau mới lạnh lùng nói.
- Nếu ngươi luyện ra đan dược tốt, vậy thì hoa văn, khí tức, màu sắc sẽ giống với đan phương, đan phẩm càng tốt thì càng giống với miêu tả trên đan phương, mà viên đan dược của ngươi lại khác xa, lẽ nào ngươi nghĩ mình còn lợi hại hơn cả đan phương cổ nhân để lại, không dựa theo đan phương cũng có thể luyện ra đan dược?
Nói xong những lời này, có không ít người đồng ý, âm thầm gật đầu.
Phương Nguyên chậm rãi ngẩng đầu lên, rất chăm chú hỏi.
- Ai nói đan phương là không thể thay đổi?
Mấy câu này nói ra cực kỳ nghiêm túc, làm cho mọi người xung quanh ngẩn ngơ.
Nhưng rất nhanh, một đám bàn tán xì xào vang lên.
Vốn dĩ những lời này của Phương Nguyên thật sự rất ngông cuồng, cũng là một chuyện cười lớn.
Nhưng hết lần này đến lần khác, biểu hiện của hắn quá bình tĩnh, lời nói nghiêm túc, làm người khác không dám cười.
- Nói những lời đó thì được gì, tìm viên đan dược kia về đây nghiệm lại là được.
Đúng lúc này, cô nương áo đỏ đứng dựa vào cửa lạnh lùng cười, nhàn nhạt mở miệng.
- Chuyện đã đến mức này, cho dù đan phẩm của hắn kém thật, ít nhất cũng bắt hắn thua tâm phục khẩu phục chứ…
- Đúng vậy, nghiệm đan lần nữa là được…
- Tìm viên đan dược kia ra…
- Nếu không cho hắn luyện thêm lò nữa cũng được…
Trong phút chốc, người xung quanh ồn ào lên, đương nhiên chê chuyện không đủ lớn...
Lúc này Hứa chấp sự đã giận tái mặt, quay đầu hỏi tiểu đồng bên cạnh.
- Đám phế đan kia ở đâu?
Tiểu đồng ở bên người vội vàng nói.
- Đang ở sau núi chờ tiêu hủy…
Hứa chấp sự cắn răng một cái.
Chương 767 Lại Để Ta Thi Rớt (1)
- Giữ lại toàn bộ, tìm viên đan dược kia về.
Sắc mặt của tiểu đồng hơi do dự.
- Những đan dược kia đã đổ vào nhau, mắt cá hỗn tạp…
Hứa chấp sự còn chưa nổi giận, Phương Nguyên đã nói.
- Đi đi, làm theo lời giải thích của bọn họ, viên đan dược của ta rất dễ nhận ra!
Lúc này tiểu đồng mặt nhăn như mướp đắng, kéo theo mấy người khác nữa đi về phía sau núi.
Để tránh bọn họ gian dối, có mấy lão đan sư cũng đi theo.
Người xung quanh không muốn rời đi, ngược lại có càng nhiều người tụ tập đến đây, Hứa chấp sự thấy cảnh tượng này, trong lòng thở dài nặng nề, biết chuyện này đã làm lớn lên, nếu không có kết quả cụ thể, mà truyền ra bên ngoài, không biết sẽ bị người khác nói thành thế nào nữa, đáng lẽ, từ lúc đầu hắn không nên đồng ý với Phương Nguyên điều tra chuyện này.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng hắn cũng rất bất đắc dĩ, khí cơ trên người Phương Nguyên làm hắn phải hoảng sợ từ tận đáy lòng, giống như có trực giác nói cho hắn, phải nghe lời người này nói, sẽ không sẽ có hậu quả lớn…
Hứa quản sự là người có thất khiếu linh lung, lăn lộn bò được đến vị trí này, dựa cả vào trực giác.
Bây giờ, hắn chỉ mong trực giác của mình không sai lầm.
- Tìm ra rồi…
Còn may, tìm không mất thời gian bao lâu, đã nghe bên ngoài điện vang lên một tiếng kêu hưng phấn, sau đó tiểu đồng cầm một viên đan dược nhỏ chạy vào, cười nói.
- Cũng may là dễ phân biệt, tìm ra nó từ trong đám đan dược khác…
Nói xong, hắn đưa đến trước mặt Phương Nguyên và Bạch Sơn Quân, hưng phấn hỏi.
- Là viên đan dược này sao?
Bạch Sơn Quân nhìn, cười gằn một tiếng, nói.
- Đan dược thô ráp như vậy, còn ai có thể luyện ra được?
Phương Nguyên cũng phân biệt ra khí tức của viên đan dược này đúng là do hắn luyện ra, sắc mặt hắn hơi thả lỏng.
Phương Nguyên phất tay áo, lạnh lùng nói.
- Đừng nói nhảm, nghiệm đan đi!
- Lại có thể tìm về được…
Nhìn thấy viên đan dược từng bị bỏ vào trong phế đan, trộn lẫn với đống đan dược sắp đi tiêu hủy kia mà vẫn tìm về được, mọi người vây xung quanh điện cảm thấy hưng phấn, ai cũng duỗi dài cổ bắt đầu đánh giá.
Ở xa xa, nhìn thấy tiểu đồng đặt viên đan dược nho nhỏ trên khay, sau đó đưa cho các đan sư trong điện đánh giá, bọn họ đánh giá vài lần, nhưng người khác ở đây cũng có vài phần hiểu đan, lúc nhìn thấy viên đan dược kia, sắc mặt trở nên kinh ngạc.
Trên viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan kia, chỉ lớn bằng quả nho, giống như cục mỡ đông màu vàng nhạt, phía trên mơ hồ có vài sợi tử văn, giống như mấy long ảnh đang trườn.
Chỉ mới nhìn qua, đã thấy viên đan dược này không thô ráp như Bạch Sơn Quân nói, ngược lại có vẻ tinh xảo, nhưng ngạc nhiên là, viên đan dược này đúng là khác xa so với Thái Hóa Thượng Thanh Đan!
Nếu như chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà nói, đúng là viên đan dược này có chất lượng không tốt!
Không phải bởi vì nó xấu, mà là vì khác nhau quá nhiều, làm cho người khác ngộ nhận là đan dược khác.
- Chuyện này…
Mọi người thấy vậy, không dám phát biểu ý kiến loạn xạ.
Nhưng cô nương áo đỏ bên cạnh cửa kia, sắc mặt cứng lại, nhìn về phía mấy vị đan sư đang đánh giá kia.
Người đầu tiên cầm đan dược chính là Hứa chấp sự, hắn cầm đan dược lên, khẽ cau mày, hơi bất mãn nhìn Bạch Quân Sơn, thật sự nói về chất lượng, dù sao đây cũng là một đan dược đáng để thử, vậy mà lão già kia lại trực tiếp ném đi, nói trong lòng không có chút oán hận tu sĩ họ Phương là giả, vậy mà mình nói cái gì cũng không chịu nhận…
Đương nhiên, nếu bàn về đúng sai, vẫn phải xem đan phẩm của viên đan dược này!
Hắn ngưng thần đánh giá một lát, nhẹ nhàng dùng một thanh đao nhỏ màu bạc cạo một chút xuống, ở chấm lên đầu ngón tay, nhẹ nhàng ngửi.
Trong điện lẫn ngoài điện, tất cả mọi người đều duỗi dài cổ, ngừng thở, chờ đợi hắn công bố kết quả.
Ngưng ngoài dự đoán, Hứa chấp sự ngưng thần suy nghĩ một lát, sắc mặt cả kinh, trở nên cực kỳ phức tạp, nhưng hắn không mở miệng tuyên bố, Hứa chấp sự đi đến một lão đan sư gần đó, người kia cũng là người của thượng viện Xích Thủy Đan Khê, là đại đan sư cấp bậc cao nhất, giao viên đan dược kia cho hắn, nói nhỏ.
- Quỷ lão, ngài xem...
Vị lão đan sư kia nghi ngờ cầm viên đan dược kia lên, cạo một chút phấn ra, tinh tế ngửi, sau đó sắc mặt hắn thay đổi, nhẹ nhàng đưa vào miệng nếm thử, sắc mặt trở nên kinh ngạc, nhưng cũng giống đang mơ hồ!
Hứa chấp sự cười khổ nhìn hắn, giống như từ sắc mặt đó nhìn ra một đáp án.
Nhưng Quỷ Lão cứ choáng váng cả buổi trời, sau đó lại lắc đầu nói.
- Kỳ lạ, kỳ lạ!
- Kỳ lạ ông nội ngươi...
Đám người bên cạnh chờ kết quả tức giận.
Nói thẳng đan phẩm đi là xong rồi, với thân phận của các ngươi, chẳng lẽ không nhận ra nổi Thái Hóa Thượng Thanh Đan?
Bạch Sơn Quân nhìn dáng vẻ bọn họ như thế, sắc mặt lạnh lùng cũng thay đổi, nhịn không được mở miệng nói.
- Cho dì viên đan dược này có tác dụng thật, nhưng chúng ta đang thi Thái Hóa Thượng Thanh Đan, hắn luyện thành loại đan dược khác, lão phu loại bỏ hắn cũng có lý do…
Vị Quỷ Lão kia quay đầu liếc nhìn hắn, nói.
- Lão phu chỉ có thể xác định, đây đúng là Thái Hóa Thượng Thanh Đan!
Cô nương áo đỏ bên cửa lạnh lùng nói.
- Lúc khảo hạch chỉ có chừng đó dược liệu, chẳng lẽ còn có thể luyện chế được thành những loại đan dược khác?
Chương 768 Lại Để Ta Thi Rớt (2)
Bạch Sơn Quân nghẹn lời.
Người xung quanh cực kỳ ngạc nhiên, không biết chuyện gì đang xảy ra…
- Ha ha, nhiều người tụ tập ở đây làm gì vậy?
Đúng lúc này, bên ngoài điện có một tiếng cười sang sảng vang lên, có mấy người tu vi cao thâm chậm rãi bước đến, tiểu đồng vội vàng đi vào bẩm báo.
- Các vị tôn trưởng, Tuần Du Sứ Tiên Minh và mấy lão đan sư khác đến đây…
- Tuần Du Sư?
Người bên trong đại điện đều kinh hãi, vội vàng đi ra nghênh đón, mọi người trước cửa điện tách ra hai bên, có mấy vị hoặc mặc áo bào tím, hoặc mặc áo trắng đi vào, mọi người nhận ra, trong mấy vị kia đều là Tuần Du Sứ phụ trách Phụ Lục Ty của Tiên Minh, còn có mấy vị khác là đại đan sư danh chấn bốn phương, Tử Tiêu động chủ, Thanh Ly Thượng Nhân, Vô Pháp Tiên Sinh cũng ở trong đó.
- Sao mấy vị tiên sinh lại đến đây, trước đó không báo với chúng ta một tiếng để chúng ta nghênh đón!
Hứa chấp sự và các vị đan sư đều vội vàng đi ra ngoài đón, Bạch Sơn Quân cũng đuổi theo, cướp vị trí hành lễ đầu tiên.
- Ha ha, Tuần Giám Sứ Triệu tiên sinh muốn xem chúng ta chuẩn bị đến đâu rồi, nên chúng ta đến đây trước, đứng đây đợi hắn, mà đường xá không xa nên cũng tiện, mà các ngươi đang làm gì ở đây mà tập trung đông người như vậy?
Người đi đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím, là Tuần Du Sứ phụ trách việc đại khảo đan đạo, tên là Cầu Long Chân Nhân, mặc dù là người ở Tiên Minh, nhưng hắn vẫn là một đại đan sư có danh vọng lớn, làm người uy nghiêm, liếc mắt nhìn bốn phía xong thì đi vào trong đại điện, cứ như vô tình hay cố ý cười ha hả hỏi một câu.
Hứa chấp sự nghe được ý bên trong lời, sắc mặt đỏ lên, đưa một đạo thần niệm lên giải thích.
- Tử Tiêu động chủ, ngươi có khỏe không...
Lúc này thấy người đi vào, Phương Nguyên cũng đứng lên, hắn khách khí hành lễ với Tử Tiêu động chủ.
Tử Tiêu động chủ cười nói.
- Lúc ta đến nơi này còn nghĩ muốn gặp lại ngươi một lần, không ngờ lại gặp ở đây luôn!
Nói xong, hắn nhìn xung quanh, cười nói.
- Các ngươi đang làm gì vậy?
- Là vị đan sư này bị loại, không thể thi được tên đan sư, nên đến đòi công bằng!
Nhìn những người này đến đây, người trong hay ngoài đại điện đều câm như hến, chỉ có mỗi cô nương áo đỏ đứng bên cửa cười tủm tỉm nói một câu, làm cho những nhân vật mới đến kinh hãi, kinh ngạc nhìn Phương Nguyên.
Phương Nguyên nhìn tiểu cô nương kia một cái, nói với Tử Tiêu động chủ.
- Nàng nói không sai!
Tử Tiêu động chủ không nhịn được nhíu mày, nói.
- Nếu nói về trình độ luyện đan của Phương tiểu hữu, không đúng…
Trên đường đi đến đây, hắn và Phương Nguyên giao lưu với nhau rất nhiều, đương nhiên cũng hiểu rõ trình độ luyện đan của Phương Nguyên, nếu Phương Nguyên tham gia cuộc thi lớn, có thể trổ hết tài năng hay không thì hắn không biết, nhưng việc đậu tên cuộc thi nhỏ đan sư, sao hắn lại rớt được?
- Bản tọa tin tưởng các ngươi, mới để cho các ngươi chủ trì Xích Thủy Đan Khê, lẽ nào đan phẩm của một viên bảo đan cũng không nhìn ra?
Cầu Long Đạo Nhân nghe Hứa chấp sự kể lại hết mọi chuyện, sắc mặt cũng trở nên không vui.
Hắn không muốn nhìn thấy Xích Thủy Đan Khê loạn thành một đống như vậy, sau khi ngồi xuống, Cầu Long Đạo Nhân răn dạy một câu, nhưng nhìn thấy nhiều người đã tụ tập ở đây, lại biết quan hệ giữa Tử Tiêu động chủ và Phương Nguyên, không thể mạnh tay ép chuyện này xuống được, hắn lạnh nhạt nở nụ cười, nói.
- Đưa viên đan dược kia ra, lão phu tự mình kiểm đan!
Hứa chấp sự nào dám chậm trễ, lập tức đưa viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan kia ra.
Mà vào lúc này, Phương Nguyên và Tử Tiêu động chủ cũng ôn chuyện xong, quay lại ngồi trên ghế thái sư.
Cầu Long Đạo Nhân tiện tay cầm bảo đan tử văn lên, ngửi dưới chóp mũi một chút, hơi nhíu mày, hắn muốn nói chuyện, bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, sắc mặt thay đổi hẳn, hắn cầm đan dược lên quan sát tỉ mỉ, sắc mặt cũng trở nên nghiêm nghị.
- Đây là Thái Hóa Thượng Thanh Đan?
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên hắn nhìn về phía Phương Nguyên, trầm giọng hỏi.
Phương Nguyên gật gật đầu, nói.
- Đúng vậy.
Sắc mặt của Cầu Long đạo nhân trở nên kỳ lạ, hắn trầm ngâm nói.
- Ngươi có bỏ thêm bảo dược khác không?
Phương Nguyên nhàn nhạt nói.
- Không dùng thêm linh dược, chỉ là đã điều chỉnh đan phương!
Cầu Long đạo nhân thở một ngụm khí lạnh, sắc mặt kỳ lạ, nói.
- Chuyện này… Không thể nào…
Nhìn thấy phản ứng của Cầu Long Đạo Nhân, mấy vị đan sư khác cũng hơi ngạc nhiên, Tử Tiêu động chủ ở bên cạnh cầm đan dược lên, cười ha hả.
- Ta là người hiểu rõ trình độ đan đạo của Phương tiểu hữu, đan dược hắn luyện ra, sẽ không có… Ồ?
Vừa nói, hắn vừa đánh giá viên đan dược màu tím kia, sắc mặt thay đổi hẳn.
Mấy vị đan sư khác cũng đến gần, cầm viên đan dược kia lên cẩn thận nhìn, sau đó sắc mặt cũng thay đổi.
- Kết quả cuối cùng thế nào.
Mọi người xung quanh vây xem, sắp nhịn không nổi, cố gắng chen lấn đến gần.
Cầu Long Chân Nhân tùy ý cho những đan sư khác nhỏ giọng thảo luận, hắn nghiêm túc nhìn về phía Phương Nguyên, nói nhỏ.
- Vị tiểu hữu này, lão phu hỏi ngươi một câu, ngươi thành thật trả lời, vì sao ngươi…
Nói đến đây, hắn ngập ngừng, sau đó mới nói tiếp, giống như đang hỏi một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.
Chương 769 Thực Lực Không Đủ, Chính Là Tội (1)
- Làm sao luyện một viên bảo đan tứ chuyển, trở thành đan phẩm ngũ chuyển vậy?
- Rầm...
Trong đại điện, mọi người đều nghe được những lời đó, bọn họ xôn xao.
Sau khi nghe được, bọn họ không hề nghi ngờ, ngược lại có cảm giác ngạc nhiên khó mà tin nổi...
Lời nói của Cầu Long Chân Nhân có ý gì?
Vốn là bảo đan tứ chuyển, mà hắn luyện chế thành đan phẩm ngũ chuyển?
Đối với đan dược Thái Hóa Thượng Thanh Đan, đa số bọn họ hiểu rất rõ, đây là loại bảo đan tứ chuyển, từ trên ghi chép của đan phương, luyện chế đến tứ chuyển đã là cực hạn, nếu trình độ luyện đan không đủ, thậm chí còn không luyện đến được tứ chuyển, chỉ đến tam chuyển là cao nhất, thậm chí còn có cả nhị chuyển, mà trong cuộc thi đan đạo nhỏ này, tiêu chuẩn dành cho những người tham gia là phải luyện chế một viên bảo đan tứ chuyển, hoặc ít nhất là tam chuyển trở lên, mới xem là hợp lệ.
Mà những người không đạt, chính là người không luyện chế đến đan phẩm tam chuyển.
Nhưng hôm nay, ý của Cầu Long Chân Nhân là...
Kim Đan họ Phương kia, luyện một viên tứ chuyển bảo đan thành ngũ chuyển?
Trong vô số ánh mắt vừa giận vừa sợ, Phương Nguyên nhẹ nhàng phất áo bào, ánh mắt bình tĩnh nói.
- Ta cải tiến đan phương một chút, lại có thể đột phá được loại đan phẩm kia, từ tứ chuyển tăng lên ngũ chuyển!
- Vì vậy, ta mới nói cuộc thi này có vấn đề, bởi vì bọn họ lại…
Dừng một chút, hắn mới nói tiếp.
- Để ta thi rớt!
Luyện chế đan dược tứ chuyển thành ngũ chuyển?
Cải tiến đan phương?
Trong đại điện, thế cuộc nghịch chuyển, làm cho tất cả mọi người trong lẫn ngoài điện phải kinh hãi.
Có người lộ ra vẻ mặt vừa giận vừa sợ, ngầm có ý sùng bái, bọn họ hiểu được độ khó bên trong, biết những thứ này là người rất lợi hại, có người thì hoang mang, không hiểu chuyện gì xảy ra, cũng có người lúc đầu mê mang, nhưng sau đó lúc thì lắc đầu, lúc thì gật đầu… Những người này đơn giản, chính là đám người không hiểu mà giả vờ hiểu.
Nhưng đối với những người hiểu đan, đây là một vấn đề nghiêm nghị.
Bảo đan tứ chuyển luyện thành bảo đan ngũ chuyển, nghe qua chỉ là tăng lên một phẩm mà thôi, không đáng bao nhiêu, hơn nữa viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan cũng chỉ là một loại bảo đan thông dụng, không tính là quá quý giá, nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Bởi vì Thái Hóa Thượng Thanh Đan được truyền thừa từ xa xưa, đan phương của nó đã là chuẩn mực được tinh luyện.
Việc cải tiến đan phương, không phải là không có ai làm, ngược lại có rất nhiều người từng làm.
Từ khi toa thuốc này xuất thế đến bây giờ, không biết có bao nhiêu tiền bối cao nhân tham gia cải tiến đan phương, mấy ngàn năm trôi qua, trở thành đan phương Thái Hóa Thượng Thanh Đan như bây giờ, từ đơn giản đến cực hạn, cấp bậc thấp đến cấp bậc cao, muốn cải tiến thêm mỗi bước trong đan phương cũng rất khó khăn, thậm chí có thể nói là chuyện không thể nào…
Cũng vì nguyên nhân này, bình thường có rất ít người nghĩ muốn cải tiến những loại đan phương này.
Bởi vì có vô số tiền bối đã thôi diễn đan phương đến cực hạn, gần như không thể thay đổi.
Nếu là đan phương mới, có lẽ có người sẽ nghĩ đến chuyện có cách nào luyện chế tốt hơn không, nhưng những loại đan phương kia, hay là thôi đi!
Giống như lời của Bạch Sơn Quân: Ngươi cảm thấy mình lợi hại hơn so với những cao nhân tiền bối kia sao?
Mà bây giờ Phương Nguyên đang nói cho hắn biết: Ta đúng là lợi hại hơn những tiền bối đó đấy...
...
...
- Ngươi làm thế nào được?
Một đám đan sư bên trong điện không dám tin, bọn họ vội vàng cầm viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan lên nghiên cứu vô số lần, thậm chí hận không thể nhét viên đan dược kia vào mắt, cuối cùng xác nhận nó đúng là bảo dược ngũ chuyển, ai cũng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Phương Nguyên, trong lòng rất nặng nề, thật lâu sau không nói nên lời…
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Cầu Long Chân Nhân, người nhìn đầu tiên chậm rãi hỏi ra câu này.
- Thật ra đan phương rất đơn giản!
Phương Nguyên nhẹ nhàng vẫy tay, bên cạnh có một tiểu đồng linh hoạt vội vàng cầm giấy bút lại đây, hắn quỳ một chân lên đất, nâng mâm gỗ qua đỉnh đầu, sau đó Phương Nguyên mài mực trong mâm gỗ, bắt đầu viết, chỉ trong chốc lát, hắn đã viết đan phương mới ra, đặt bút xuống, Phương Nguyên nhẹ nhàng vung tay áo, gió mắt thổi qua, hong khô nước mực trên giấy, sau đó hắn đưa đan phương cho Tử Tiêu động chủ.
Người xung quanh hoàn toàn không ngờ rằng Phương Nguyên lại viết ra đan phương, bọn họ kích động, duỗi đâu muốn nhìn.
Đợi đến lúc đan phương được viết xong, bọn họ đã thuộc lòng nó, âm thầm tính toán trong đầu.
Sau đó, sắc mặt bọn họ trở nên phức tạp, có người còn thở dài cảm khái.
Lấy tu vi đan đạo của bọn họ, chỉ cần nhìn một chút đan phương mới, bọn họ đã nhận ra sự khác biệt, nếu tinh tế phỏng đoán, bọn họ phát hiện đan phương mới thay đổi không lớn, thậm chí lúc nhìn qua, cảm giác vô cùng bình thường, nhưng nếu thực hiện, nó sẽ trở nên vô cùng tinh diệu, làm người ta phải thán phục.
Trong giây lát, mọi người đều phục đan sư trẻ tuổi này, bội phục khí phách công khai đan phương của hắn.
Dù sao, đan phương Thái Hóa Thượng Thanh Đa là một đan phương công khai, nhưng nếu Phương Nguyên tự mình cải tiến, vậy thì đan phương mới đã trở thành bí mật thất truyền của hắn, ở mức độ nào đó, chỉ một tờ đan phương này, đủ cho hắn tư cách yên ổn một đời trên con đường đan đạo, nếu hắn không muốn, không ai ép được Phương Nguyên đưa đan phương ra.
Chương 770 Thực Lực Không Đủ, Chính Là Tội (2)
Nhưng đối với Phương Nguyên mà nói, hắn cố ý làm như vậy.
Đến đây, hắn nổi tiếng là vì dám đứng lên đòi lại công bằng cho chính mình, nếu như không viết đan phương ra, khó trách có người sẽ nghi ngờ mình động tay động chân lên cuộc thi, vậy thì không đường đường chính chính…
Thứ hai, hắn có thể cải tiến đan phương là nhớ năng lực của Thiên Diễn Thuật, không phải là bản lĩnh thật sự của mình, với tính tình của Phương Nguyên, hắn không cổ hủ đến mức không cần kỹ thuật thần kỳ như Thiên Diễn Thuật, nhưng cũng không muốn chiếm nó làm của riêng, hắn muốn đưa phương thuốc này cho thiên hạ, vì thứ đến từ bên ngoài, cuối cùng cũng phải trả cho thiên hạ…
... Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là đan phương này không có giá trị gì với hắn.
- Ai, xấu hổ a, xấu hổ, thay đổi đơn giản như vậy, lão phu luyện đan mấy trăm năm mà chưa từng nghĩ đến…
Cầu Long Chân Nhân nhìn lại toa thuốc này vô số lần, sắc mặt cũng thay đổi mấy lần, cuối cùng nhịn không được cười khổ, nói.
- Phương tiểu hữu, vì sao ngươi lại nghĩ đến chuyện cải tiến đan phương?
- Bởi vì từ lúc bắt đầu, ta không luyện đan vì luyện ra đan dược trong đan phương, mà là luyện đan vì cứu người, lúc luyện đan theo đuổi dược tính tốt hơn, thử nghiệm vài lần, vô tình có thu hoạch!
Sắc mặt Phương Nguyên bình tĩnh, hắn nhìn về phía Tử Tiêu động chủ, cười bói.
- Con đường đan đạo này, ta được Nguyễn Sư chỉ điểm rất nhiều, từ lúc bắt đầu, hắn đã nói với ta, đan sư luyện đan phải biết tiến bộ, không thể chỉ dựa vào người trước rồi làm theo, cần phải tìm hiểu rõ dược tính, nếu chỉ làm theo từng bước, vậy thì chỉ là hạng người rởm, cứ đi lên con đường cũ, vậy thì cả đời cũng không có chiến tích!
- Rào...
Vừa nghe những lời này, có vô số ánh mắt sùng bái nhìn về phía Tử Tiêu động chủ.
Tử Tiêu động chủ lập tức cảm thấy lúng túng, trong lòng thầm nghĩ.
- Ta chỉ tùy tiện nói một câu…
Nhưng lúc đón nhận nhiều ánh mắt hâm mộ sùng bái như thế, hắn nhanh chóng phản ứng lại, trên mặt vẫn bình tĩnh, Tử Tiêu động chủ nhẹ nhàng phất tay áo, cười ha ha nói.
- Con đường đan đạo vốn là như thế, Phương tiểu hữu, ngươi có thể nhớ kỹ lời của lão phu cũng là hiếm thấy!
Nghe hắn nói những lời này, nhiều ánh mắt vừa sợ hãi vừa ao ước nhìn về phía bọn họ.
Một người vừa bước lên đan đạo không lâu, một tu sĩ còn chưa có tên đan sư, đã có thể cải tiến đan phương, đây là dấu hiệu một đại đan sư xuất thế, mà vị đan sư trẻ tuổi này được Tử Tiêu động chủ chỉ điểm, vô hình hắn đã tăng danh vọng của Tử Tiêu động chủ lên một tầng cao mới.
Nhưng bọn họ lại không biết, bên ngoài Tử Tiêu động chủ nhẹ nhàng như mây gió, nhưng trong lòng thì hung hăng hút một ngụm khí lạnh…
Chỉ vì bản thân nảy lòng tham, trên đường chỉ điểm đồng đạo vài câu, không ngờ lại có chỗ tốt như thế?
- Người đâu…
Ngay lúc này, Cầu Long Chân Nhân không nhiều lời, hắn vỗ tay lên ghế vịn, nói.
- Phong đan dược lại, ta sẽ đưa về kho Tiên Minh, sau đó truyền bá rộng rãi đan phương này, đưa cho các vị đại đan sư xem, để cho người đời, mãi nhớ đan đạo sơ tâm...
Hứa chấp sự bên cạnh nghe rõ ràng, hắn nhanh chóng chạy ra sau điện, không cần tiểu đồng đi lấy, hắn tự mình bưng một chiếc hộp tím ra, đầu tiên hắn bỏ viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan vào trong một bình sứ nhỏ, phong ấn nó lại, hắn bỏ bình sứ vào hộp tím, đánh một tầng phong ấn lên phía trên, cuối cùng đưa cho Cầu Long Chân Nhân, để hắn đưa về Tiên Minh.
Mà người ở ngoài điện thấy cảnh tượng này, ánh mắt thay đổi hẳn.
Không biết bao nhiêu người lặng yên nhìn về phía Bạch Sơn Quân, ánh mắt cực kỳ quái dị.
Rõ ràng đó là một viên đan dược bị hắn loại bỏ, trộn lẫn trong đám phế đan, chuẩn bị đưa đi tiêu hủy, bây giờ lại lắc mình thay đổi, trở thành viên đan dược được phong tồn trong hộp gỗ tử đàn, đưa vào danh đan trong kho Tiên Minh Đan, thái độ trái ngược lúc đầu?
Lại nói, kỳ tài có thể luyện chế tứ chuyển bảo đan thành ngũ chuyển bảo đan suýt chút nữa thi rớt…
... Chuyện cười này cũng quá lớn rồi đó?
Mà lúc này, sắc mặt Bạch Sơn Quân lúc xanh lúc trắng, cho dù da mặt hắn không mỏng, nhưng bây giờ có chút không chịu nổi những ánh mắt đâm chọc từ xung quanh, hận không thể chui xuống kẽ đất.
- Việc đã đến nước này, ta chỉ có một câu muốn hỏi!
Đúng lúc này, bỗng nhiên Phương Nguyên nhẹ nhàng mở miệng.
- Một viên đan dược kia, có thể thông qua khảo hạch đan sư không?
- Rào...
Câu kia được nói ra, người trong sân lập tức xôn xao lên.
Không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn về phía Bạch Sơn Quân và Hứa chấp sự, bọn họ đợi ở đây nửa ngày trời, là vì muốn biết chuyện này sẽ được xử lý thế nào? Bây giờ sắp đến kết cục, tất nhiên ai cũng chờ mong…
- Ngươi… Một viên đan dược của ngươi, có lẽ thật sự lợi hại…
Hứa chấp sự cảm nhận ánh mắt mọi người xung quanh, hắn cảm thấy giống như mình nuốt phải một con ruồi, rõ ràng chuyện này không hề liên quan đến mình, vậy mà cũng bị liên lụy vào, ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch Sơn Quân dần dần lạnh lẽo, mà Bạch Sơn Quân nhìn thấy nhiều người nhìn về phía mình như thế, nhịn không được đỏ mặt, hét lên.
- Lão phu chưa từng thấy, không phải là cố ý bỏ sót!
Nói ra những lời này, trong lòng hắn vẫn còn ấm ức, nhịn không được nói tiếp.
- Lần đầu tiên sàng lọc đã loại bỏ đan dược, thường thường, nếu không hoàn thành trong thời gian quy định thì sẽ biến thành phế đan, hay nó chỉ là tàn đan thiếu hụt, hơn nữa, cho dù là ai, cũng không thể tự ý quyết định, phải ba người cùng nhau thảo luận, hai vị đan sư kia có đồng ý chuyện này không?
- Hứa Nam Giang, lời đó của ngươi là có ý gì?
Bạch Sơn Quân nghe nói lời ấy, trên mặt đỏ bừng, gầm lên.
- Ngươi đang nghi ngờ lão phu sao?
Khuôn mặt của Hứa chấp sự vẫn bình tĩnh, không nói gì, cũng không phủ nhận.
Bạch Sơn Quân tức điên, hắn nhìn về phía Phương Nguyên ngồi trên ghế thái sư, quát lạnh.
- Tiểu nhi ngông cuồng, nói vậy là ngươi rớt bảng, không phục nên muốn tìm lão phu chất vấn?
Nói xong, hắn phất tay áo.
- Vậy thì lão phu nói thẳng cho ngươi biết, đúng là lão phu rất chán ghét ngươi, nhưng không đến mức làm khó ngươi trên con đường đan đạo, loại bỏ đan dược của ngươi, là vì dược phẩm của nó quá kém, không có chút hoa văn, màu cũng ngả sang màu tím, đúng là phế đan, không luyện bằng đứa trẻ ba tuổi mà cũng không ngại chạy đến đây hỏi?
Người ngoài điện thấy thái độ của Bạch Sơn Quân như vậy, hơi ngẩn người.
Nghĩ thầm nếu Bạch Sơn Quân gian dối, sao có thể dùng thái độ đó nói chuyện?
Mặc dù ông già này thích tự cao tự đại, nhưng không giống người thích giở trò lừa bịp.
Bọn họ mơ hồ, ánh mắt nghi ngờ chuyển dần qua trên người Phương Nguyên…
Mà lúc này, Phương Nguyên vẫn ngồi yên, nghe xong những lời kia của Bạch Sơn Quân, cười lạnh một tiếng.
Đúng lúc này, hai vị đan sư phụ trách sàng lọc đan dược với Bạch Sơn Quân cũng đến, Hứa chấp sự hỏi bọn họ.
- Lúc Bạch lão bỏ viên đan dược kia đi, hai người các ngươi có thảo luận không?
Hai vị đan sư kia nghe xong lời đó, sắc mặt do dự, một người trong đó là Huống đan sư, nói.
- Lúc đám đan dược kia được đưa đến, ba người chúng ta phụ trách sàn lọc, Bạch Sơn Quân tiền bối lấy viên đan dược đó ra đầu tiên, sau đó nói trên đó không có long văn, màu sắc khác thường, đúng là phế đan, vì vậy hai người chúng ta chỉ liếc nhìn qua rồi bỏ vào trong đám phế đan…
Người xung quanh tinh tế ngẫm nghĩ những lời đó, sắc mặt trở nên phức tạp.
Một vị đan sư khác nhìn Phương Nguyên, rõ ràng hắn cũng liên quan đến chuyện này, nhíu mày bổ sung.
- Nhưng viên đan dược kia đúng là giống với lời của hắn, khác xa so với Thái Hóa Thượng Thanh Đan, vì vậy chúng ta cũng không ngăn cản!
- Hừ!
Bạch Sơn Quân nghe xong lời nói này, cười lạnh một tiếng, hắn ngạo nghễ nhìn về phía Phương Nguyên.
Ở bên ngoài đại điện, sắc mặt những người khác cũng trở nên phức tạp.
Ngay cả Hứa chấp sự cũng hơi hoang mang.
Mà lúc này, Phương Nguyên nhẹ nhàng hỏi một câu.
- Ngươi chỉ liếc mắt nhìn mà không đo lường tác dụng của đan dược sao?
Hứa chấp sự giật mình, nhìn về phía Bạch Sơn Quân.
Bạch Sơn Quân lập tức nở nụ cười lạnh, nói.
- Tiểu nhi ngu ngốc, ngươi nghĩ mỗi viên đan dược đều phải đo lường hiệu quả sao? Chỉ có lúc đan phẩm không tốt, do dự không biết nên làm thế nào mới phải đo lường, kiểm tra, còn viên đan dược của ngươi, chỉ cần nhìn qua thôi đã thấy thô ráp, đứa trẻ ba tuổi cũng luyện ra hơn ngươi, lão phu làm gì có thời gian đi ngồi đo tác dụng?
Càng nói càng uất ức, hắn nhìn mọi người xung quanh, nói.
- Các ngươi đừng có dùng ánh mắt kia nhìn lão phu, lão phu luyện đan cả đời, số đan dược ta luyện ra còn nhiều hơn các ngươi nhìn thấy, lẽ nào ta còn nhìn nhầm, đổ oan cho hắn?
Mọi người xung quanh đều yên lặng, lúc này bọn họ không biết nên nói gì mới đúng.
Mà Phương Nguyên thì lại chậm rãi ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, nói.
- Ngươi luyện đan dược dùng để xem, chứ không phải để ăn?
Bạch Sơn Quân tức giận đến thay đổi sắc mặt, một lúc sau mới lạnh lùng nói.
- Nếu ngươi luyện ra đan dược tốt, vậy thì hoa văn, khí tức, màu sắc sẽ giống với đan phương, đan phẩm càng tốt thì càng giống với miêu tả trên đan phương, mà viên đan dược của ngươi lại khác xa, lẽ nào ngươi nghĩ mình còn lợi hại hơn cả đan phương cổ nhân để lại, không dựa theo đan phương cũng có thể luyện ra đan dược?
Nói xong những lời này, có không ít người đồng ý, âm thầm gật đầu.
Phương Nguyên chậm rãi ngẩng đầu lên, rất chăm chú hỏi.
- Ai nói đan phương là không thể thay đổi?
Mấy câu này nói ra cực kỳ nghiêm túc, làm cho mọi người xung quanh ngẩn ngơ.
Nhưng rất nhanh, một đám bàn tán xì xào vang lên.
Vốn dĩ những lời này của Phương Nguyên thật sự rất ngông cuồng, cũng là một chuyện cười lớn.
Nhưng hết lần này đến lần khác, biểu hiện của hắn quá bình tĩnh, lời nói nghiêm túc, làm người khác không dám cười.
- Nói những lời đó thì được gì, tìm viên đan dược kia về đây nghiệm lại là được.
Đúng lúc này, cô nương áo đỏ đứng dựa vào cửa lạnh lùng cười, nhàn nhạt mở miệng.
- Chuyện đã đến mức này, cho dù đan phẩm của hắn kém thật, ít nhất cũng bắt hắn thua tâm phục khẩu phục chứ…
- Đúng vậy, nghiệm đan lần nữa là được…
- Tìm viên đan dược kia ra…
- Nếu không cho hắn luyện thêm lò nữa cũng được…
Trong phút chốc, người xung quanh ồn ào lên, đương nhiên chê chuyện không đủ lớn...
Lúc này Hứa chấp sự đã giận tái mặt, quay đầu hỏi tiểu đồng bên cạnh.
- Đám phế đan kia ở đâu?
Tiểu đồng ở bên người vội vàng nói.
- Đang ở sau núi chờ tiêu hủy…
Hứa chấp sự cắn răng một cái.
Chương 767 Lại Để Ta Thi Rớt (1)
- Giữ lại toàn bộ, tìm viên đan dược kia về.
Sắc mặt của tiểu đồng hơi do dự.
- Những đan dược kia đã đổ vào nhau, mắt cá hỗn tạp…
Hứa chấp sự còn chưa nổi giận, Phương Nguyên đã nói.
- Đi đi, làm theo lời giải thích của bọn họ, viên đan dược của ta rất dễ nhận ra!
Lúc này tiểu đồng mặt nhăn như mướp đắng, kéo theo mấy người khác nữa đi về phía sau núi.
Để tránh bọn họ gian dối, có mấy lão đan sư cũng đi theo.
Người xung quanh không muốn rời đi, ngược lại có càng nhiều người tụ tập đến đây, Hứa chấp sự thấy cảnh tượng này, trong lòng thở dài nặng nề, biết chuyện này đã làm lớn lên, nếu không có kết quả cụ thể, mà truyền ra bên ngoài, không biết sẽ bị người khác nói thành thế nào nữa, đáng lẽ, từ lúc đầu hắn không nên đồng ý với Phương Nguyên điều tra chuyện này.
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng hắn cũng rất bất đắc dĩ, khí cơ trên người Phương Nguyên làm hắn phải hoảng sợ từ tận đáy lòng, giống như có trực giác nói cho hắn, phải nghe lời người này nói, sẽ không sẽ có hậu quả lớn…
Hứa quản sự là người có thất khiếu linh lung, lăn lộn bò được đến vị trí này, dựa cả vào trực giác.
Bây giờ, hắn chỉ mong trực giác của mình không sai lầm.
- Tìm ra rồi…
Còn may, tìm không mất thời gian bao lâu, đã nghe bên ngoài điện vang lên một tiếng kêu hưng phấn, sau đó tiểu đồng cầm một viên đan dược nhỏ chạy vào, cười nói.
- Cũng may là dễ phân biệt, tìm ra nó từ trong đám đan dược khác…
Nói xong, hắn đưa đến trước mặt Phương Nguyên và Bạch Sơn Quân, hưng phấn hỏi.
- Là viên đan dược này sao?
Bạch Sơn Quân nhìn, cười gằn một tiếng, nói.
- Đan dược thô ráp như vậy, còn ai có thể luyện ra được?
Phương Nguyên cũng phân biệt ra khí tức của viên đan dược này đúng là do hắn luyện ra, sắc mặt hắn hơi thả lỏng.
Phương Nguyên phất tay áo, lạnh lùng nói.
- Đừng nói nhảm, nghiệm đan đi!
- Lại có thể tìm về được…
Nhìn thấy viên đan dược từng bị bỏ vào trong phế đan, trộn lẫn với đống đan dược sắp đi tiêu hủy kia mà vẫn tìm về được, mọi người vây xung quanh điện cảm thấy hưng phấn, ai cũng duỗi dài cổ bắt đầu đánh giá.
Ở xa xa, nhìn thấy tiểu đồng đặt viên đan dược nho nhỏ trên khay, sau đó đưa cho các đan sư trong điện đánh giá, bọn họ đánh giá vài lần, nhưng người khác ở đây cũng có vài phần hiểu đan, lúc nhìn thấy viên đan dược kia, sắc mặt trở nên kinh ngạc.
Trên viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan kia, chỉ lớn bằng quả nho, giống như cục mỡ đông màu vàng nhạt, phía trên mơ hồ có vài sợi tử văn, giống như mấy long ảnh đang trườn.
Chỉ mới nhìn qua, đã thấy viên đan dược này không thô ráp như Bạch Sơn Quân nói, ngược lại có vẻ tinh xảo, nhưng ngạc nhiên là, viên đan dược này đúng là khác xa so với Thái Hóa Thượng Thanh Đan!
Nếu như chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà nói, đúng là viên đan dược này có chất lượng không tốt!
Không phải bởi vì nó xấu, mà là vì khác nhau quá nhiều, làm cho người khác ngộ nhận là đan dược khác.
- Chuyện này…
Mọi người thấy vậy, không dám phát biểu ý kiến loạn xạ.
Nhưng cô nương áo đỏ bên cạnh cửa kia, sắc mặt cứng lại, nhìn về phía mấy vị đan sư đang đánh giá kia.
Người đầu tiên cầm đan dược chính là Hứa chấp sự, hắn cầm đan dược lên, khẽ cau mày, hơi bất mãn nhìn Bạch Quân Sơn, thật sự nói về chất lượng, dù sao đây cũng là một đan dược đáng để thử, vậy mà lão già kia lại trực tiếp ném đi, nói trong lòng không có chút oán hận tu sĩ họ Phương là giả, vậy mà mình nói cái gì cũng không chịu nhận…
Đương nhiên, nếu bàn về đúng sai, vẫn phải xem đan phẩm của viên đan dược này!
Hắn ngưng thần đánh giá một lát, nhẹ nhàng dùng một thanh đao nhỏ màu bạc cạo một chút xuống, ở chấm lên đầu ngón tay, nhẹ nhàng ngửi.
Trong điện lẫn ngoài điện, tất cả mọi người đều duỗi dài cổ, ngừng thở, chờ đợi hắn công bố kết quả.
Ngưng ngoài dự đoán, Hứa chấp sự ngưng thần suy nghĩ một lát, sắc mặt cả kinh, trở nên cực kỳ phức tạp, nhưng hắn không mở miệng tuyên bố, Hứa chấp sự đi đến một lão đan sư gần đó, người kia cũng là người của thượng viện Xích Thủy Đan Khê, là đại đan sư cấp bậc cao nhất, giao viên đan dược kia cho hắn, nói nhỏ.
- Quỷ lão, ngài xem...
Vị lão đan sư kia nghi ngờ cầm viên đan dược kia lên, cạo một chút phấn ra, tinh tế ngửi, sau đó sắc mặt hắn thay đổi, nhẹ nhàng đưa vào miệng nếm thử, sắc mặt trở nên kinh ngạc, nhưng cũng giống đang mơ hồ!
Hứa chấp sự cười khổ nhìn hắn, giống như từ sắc mặt đó nhìn ra một đáp án.
Nhưng Quỷ Lão cứ choáng váng cả buổi trời, sau đó lại lắc đầu nói.
- Kỳ lạ, kỳ lạ!
- Kỳ lạ ông nội ngươi...
Đám người bên cạnh chờ kết quả tức giận.
Nói thẳng đan phẩm đi là xong rồi, với thân phận của các ngươi, chẳng lẽ không nhận ra nổi Thái Hóa Thượng Thanh Đan?
Bạch Sơn Quân nhìn dáng vẻ bọn họ như thế, sắc mặt lạnh lùng cũng thay đổi, nhịn không được mở miệng nói.
- Cho dì viên đan dược này có tác dụng thật, nhưng chúng ta đang thi Thái Hóa Thượng Thanh Đan, hắn luyện thành loại đan dược khác, lão phu loại bỏ hắn cũng có lý do…
Vị Quỷ Lão kia quay đầu liếc nhìn hắn, nói.
- Lão phu chỉ có thể xác định, đây đúng là Thái Hóa Thượng Thanh Đan!
Cô nương áo đỏ bên cửa lạnh lùng nói.
- Lúc khảo hạch chỉ có chừng đó dược liệu, chẳng lẽ còn có thể luyện chế được thành những loại đan dược khác?
Chương 768 Lại Để Ta Thi Rớt (2)
Bạch Sơn Quân nghẹn lời.
Người xung quanh cực kỳ ngạc nhiên, không biết chuyện gì đang xảy ra…
- Ha ha, nhiều người tụ tập ở đây làm gì vậy?
Đúng lúc này, bên ngoài điện có một tiếng cười sang sảng vang lên, có mấy người tu vi cao thâm chậm rãi bước đến, tiểu đồng vội vàng đi vào bẩm báo.
- Các vị tôn trưởng, Tuần Du Sứ Tiên Minh và mấy lão đan sư khác đến đây…
- Tuần Du Sư?
Người bên trong đại điện đều kinh hãi, vội vàng đi ra nghênh đón, mọi người trước cửa điện tách ra hai bên, có mấy vị hoặc mặc áo bào tím, hoặc mặc áo trắng đi vào, mọi người nhận ra, trong mấy vị kia đều là Tuần Du Sứ phụ trách Phụ Lục Ty của Tiên Minh, còn có mấy vị khác là đại đan sư danh chấn bốn phương, Tử Tiêu động chủ, Thanh Ly Thượng Nhân, Vô Pháp Tiên Sinh cũng ở trong đó.
- Sao mấy vị tiên sinh lại đến đây, trước đó không báo với chúng ta một tiếng để chúng ta nghênh đón!
Hứa chấp sự và các vị đan sư đều vội vàng đi ra ngoài đón, Bạch Sơn Quân cũng đuổi theo, cướp vị trí hành lễ đầu tiên.
- Ha ha, Tuần Giám Sứ Triệu tiên sinh muốn xem chúng ta chuẩn bị đến đâu rồi, nên chúng ta đến đây trước, đứng đây đợi hắn, mà đường xá không xa nên cũng tiện, mà các ngươi đang làm gì ở đây mà tập trung đông người như vậy?
Người đi đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo bào tím, là Tuần Du Sứ phụ trách việc đại khảo đan đạo, tên là Cầu Long Chân Nhân, mặc dù là người ở Tiên Minh, nhưng hắn vẫn là một đại đan sư có danh vọng lớn, làm người uy nghiêm, liếc mắt nhìn bốn phía xong thì đi vào trong đại điện, cứ như vô tình hay cố ý cười ha hả hỏi một câu.
Hứa chấp sự nghe được ý bên trong lời, sắc mặt đỏ lên, đưa một đạo thần niệm lên giải thích.
- Tử Tiêu động chủ, ngươi có khỏe không...
Lúc này thấy người đi vào, Phương Nguyên cũng đứng lên, hắn khách khí hành lễ với Tử Tiêu động chủ.
Tử Tiêu động chủ cười nói.
- Lúc ta đến nơi này còn nghĩ muốn gặp lại ngươi một lần, không ngờ lại gặp ở đây luôn!
Nói xong, hắn nhìn xung quanh, cười nói.
- Các ngươi đang làm gì vậy?
- Là vị đan sư này bị loại, không thể thi được tên đan sư, nên đến đòi công bằng!
Nhìn những người này đến đây, người trong hay ngoài đại điện đều câm như hến, chỉ có mỗi cô nương áo đỏ đứng bên cửa cười tủm tỉm nói một câu, làm cho những nhân vật mới đến kinh hãi, kinh ngạc nhìn Phương Nguyên.
Phương Nguyên nhìn tiểu cô nương kia một cái, nói với Tử Tiêu động chủ.
- Nàng nói không sai!
Tử Tiêu động chủ không nhịn được nhíu mày, nói.
- Nếu nói về trình độ luyện đan của Phương tiểu hữu, không đúng…
Trên đường đi đến đây, hắn và Phương Nguyên giao lưu với nhau rất nhiều, đương nhiên cũng hiểu rõ trình độ luyện đan của Phương Nguyên, nếu Phương Nguyên tham gia cuộc thi lớn, có thể trổ hết tài năng hay không thì hắn không biết, nhưng việc đậu tên cuộc thi nhỏ đan sư, sao hắn lại rớt được?
- Bản tọa tin tưởng các ngươi, mới để cho các ngươi chủ trì Xích Thủy Đan Khê, lẽ nào đan phẩm của một viên bảo đan cũng không nhìn ra?
Cầu Long Đạo Nhân nghe Hứa chấp sự kể lại hết mọi chuyện, sắc mặt cũng trở nên không vui.
Hắn không muốn nhìn thấy Xích Thủy Đan Khê loạn thành một đống như vậy, sau khi ngồi xuống, Cầu Long Đạo Nhân răn dạy một câu, nhưng nhìn thấy nhiều người đã tụ tập ở đây, lại biết quan hệ giữa Tử Tiêu động chủ và Phương Nguyên, không thể mạnh tay ép chuyện này xuống được, hắn lạnh nhạt nở nụ cười, nói.
- Đưa viên đan dược kia ra, lão phu tự mình kiểm đan!
Hứa chấp sự nào dám chậm trễ, lập tức đưa viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan kia ra.
Mà vào lúc này, Phương Nguyên và Tử Tiêu động chủ cũng ôn chuyện xong, quay lại ngồi trên ghế thái sư.
Cầu Long Đạo Nhân tiện tay cầm bảo đan tử văn lên, ngửi dưới chóp mũi một chút, hơi nhíu mày, hắn muốn nói chuyện, bỗng nhiên nghĩ đến gì đó, sắc mặt thay đổi hẳn, hắn cầm đan dược lên quan sát tỉ mỉ, sắc mặt cũng trở nên nghiêm nghị.
- Đây là Thái Hóa Thượng Thanh Đan?
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên hắn nhìn về phía Phương Nguyên, trầm giọng hỏi.
Phương Nguyên gật gật đầu, nói.
- Đúng vậy.
Sắc mặt của Cầu Long đạo nhân trở nên kỳ lạ, hắn trầm ngâm nói.
- Ngươi có bỏ thêm bảo dược khác không?
Phương Nguyên nhàn nhạt nói.
- Không dùng thêm linh dược, chỉ là đã điều chỉnh đan phương!
Cầu Long đạo nhân thở một ngụm khí lạnh, sắc mặt kỳ lạ, nói.
- Chuyện này… Không thể nào…
Nhìn thấy phản ứng của Cầu Long Đạo Nhân, mấy vị đan sư khác cũng hơi ngạc nhiên, Tử Tiêu động chủ ở bên cạnh cầm đan dược lên, cười ha hả.
- Ta là người hiểu rõ trình độ đan đạo của Phương tiểu hữu, đan dược hắn luyện ra, sẽ không có… Ồ?
Vừa nói, hắn vừa đánh giá viên đan dược màu tím kia, sắc mặt thay đổi hẳn.
Mấy vị đan sư khác cũng đến gần, cầm viên đan dược kia lên cẩn thận nhìn, sau đó sắc mặt cũng thay đổi.
- Kết quả cuối cùng thế nào.
Mọi người xung quanh vây xem, sắp nhịn không nổi, cố gắng chen lấn đến gần.
Cầu Long Chân Nhân tùy ý cho những đan sư khác nhỏ giọng thảo luận, hắn nghiêm túc nhìn về phía Phương Nguyên, nói nhỏ.
- Vị tiểu hữu này, lão phu hỏi ngươi một câu, ngươi thành thật trả lời, vì sao ngươi…
Nói đến đây, hắn ngập ngừng, sau đó mới nói tiếp, giống như đang hỏi một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.
Chương 769 Thực Lực Không Đủ, Chính Là Tội (1)
- Làm sao luyện một viên bảo đan tứ chuyển, trở thành đan phẩm ngũ chuyển vậy?
- Rầm...
Trong đại điện, mọi người đều nghe được những lời đó, bọn họ xôn xao.
Sau khi nghe được, bọn họ không hề nghi ngờ, ngược lại có cảm giác ngạc nhiên khó mà tin nổi...
Lời nói của Cầu Long Chân Nhân có ý gì?
Vốn là bảo đan tứ chuyển, mà hắn luyện chế thành đan phẩm ngũ chuyển?
Đối với đan dược Thái Hóa Thượng Thanh Đan, đa số bọn họ hiểu rất rõ, đây là loại bảo đan tứ chuyển, từ trên ghi chép của đan phương, luyện chế đến tứ chuyển đã là cực hạn, nếu trình độ luyện đan không đủ, thậm chí còn không luyện đến được tứ chuyển, chỉ đến tam chuyển là cao nhất, thậm chí còn có cả nhị chuyển, mà trong cuộc thi đan đạo nhỏ này, tiêu chuẩn dành cho những người tham gia là phải luyện chế một viên bảo đan tứ chuyển, hoặc ít nhất là tam chuyển trở lên, mới xem là hợp lệ.
Mà những người không đạt, chính là người không luyện chế đến đan phẩm tam chuyển.
Nhưng hôm nay, ý của Cầu Long Chân Nhân là...
Kim Đan họ Phương kia, luyện một viên tứ chuyển bảo đan thành ngũ chuyển?
Trong vô số ánh mắt vừa giận vừa sợ, Phương Nguyên nhẹ nhàng phất áo bào, ánh mắt bình tĩnh nói.
- Ta cải tiến đan phương một chút, lại có thể đột phá được loại đan phẩm kia, từ tứ chuyển tăng lên ngũ chuyển!
- Vì vậy, ta mới nói cuộc thi này có vấn đề, bởi vì bọn họ lại…
Dừng một chút, hắn mới nói tiếp.
- Để ta thi rớt!
Luyện chế đan dược tứ chuyển thành ngũ chuyển?
Cải tiến đan phương?
Trong đại điện, thế cuộc nghịch chuyển, làm cho tất cả mọi người trong lẫn ngoài điện phải kinh hãi.
Có người lộ ra vẻ mặt vừa giận vừa sợ, ngầm có ý sùng bái, bọn họ hiểu được độ khó bên trong, biết những thứ này là người rất lợi hại, có người thì hoang mang, không hiểu chuyện gì xảy ra, cũng có người lúc đầu mê mang, nhưng sau đó lúc thì lắc đầu, lúc thì gật đầu… Những người này đơn giản, chính là đám người không hiểu mà giả vờ hiểu.
Nhưng đối với những người hiểu đan, đây là một vấn đề nghiêm nghị.
Bảo đan tứ chuyển luyện thành bảo đan ngũ chuyển, nghe qua chỉ là tăng lên một phẩm mà thôi, không đáng bao nhiêu, hơn nữa viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan cũng chỉ là một loại bảo đan thông dụng, không tính là quá quý giá, nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Bởi vì Thái Hóa Thượng Thanh Đan được truyền thừa từ xa xưa, đan phương của nó đã là chuẩn mực được tinh luyện.
Việc cải tiến đan phương, không phải là không có ai làm, ngược lại có rất nhiều người từng làm.
Từ khi toa thuốc này xuất thế đến bây giờ, không biết có bao nhiêu tiền bối cao nhân tham gia cải tiến đan phương, mấy ngàn năm trôi qua, trở thành đan phương Thái Hóa Thượng Thanh Đan như bây giờ, từ đơn giản đến cực hạn, cấp bậc thấp đến cấp bậc cao, muốn cải tiến thêm mỗi bước trong đan phương cũng rất khó khăn, thậm chí có thể nói là chuyện không thể nào…
Cũng vì nguyên nhân này, bình thường có rất ít người nghĩ muốn cải tiến những loại đan phương này.
Bởi vì có vô số tiền bối đã thôi diễn đan phương đến cực hạn, gần như không thể thay đổi.
Nếu là đan phương mới, có lẽ có người sẽ nghĩ đến chuyện có cách nào luyện chế tốt hơn không, nhưng những loại đan phương kia, hay là thôi đi!
Giống như lời của Bạch Sơn Quân: Ngươi cảm thấy mình lợi hại hơn so với những cao nhân tiền bối kia sao?
Mà bây giờ Phương Nguyên đang nói cho hắn biết: Ta đúng là lợi hại hơn những tiền bối đó đấy...
...
...
- Ngươi làm thế nào được?
Một đám đan sư bên trong điện không dám tin, bọn họ vội vàng cầm viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan lên nghiên cứu vô số lần, thậm chí hận không thể nhét viên đan dược kia vào mắt, cuối cùng xác nhận nó đúng là bảo dược ngũ chuyển, ai cũng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Phương Nguyên, trong lòng rất nặng nề, thật lâu sau không nói nên lời…
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Cầu Long Chân Nhân, người nhìn đầu tiên chậm rãi hỏi ra câu này.
- Thật ra đan phương rất đơn giản!
Phương Nguyên nhẹ nhàng vẫy tay, bên cạnh có một tiểu đồng linh hoạt vội vàng cầm giấy bút lại đây, hắn quỳ một chân lên đất, nâng mâm gỗ qua đỉnh đầu, sau đó Phương Nguyên mài mực trong mâm gỗ, bắt đầu viết, chỉ trong chốc lát, hắn đã viết đan phương mới ra, đặt bút xuống, Phương Nguyên nhẹ nhàng vung tay áo, gió mắt thổi qua, hong khô nước mực trên giấy, sau đó hắn đưa đan phương cho Tử Tiêu động chủ.
Người xung quanh hoàn toàn không ngờ rằng Phương Nguyên lại viết ra đan phương, bọn họ kích động, duỗi đâu muốn nhìn.
Đợi đến lúc đan phương được viết xong, bọn họ đã thuộc lòng nó, âm thầm tính toán trong đầu.
Sau đó, sắc mặt bọn họ trở nên phức tạp, có người còn thở dài cảm khái.
Lấy tu vi đan đạo của bọn họ, chỉ cần nhìn một chút đan phương mới, bọn họ đã nhận ra sự khác biệt, nếu tinh tế phỏng đoán, bọn họ phát hiện đan phương mới thay đổi không lớn, thậm chí lúc nhìn qua, cảm giác vô cùng bình thường, nhưng nếu thực hiện, nó sẽ trở nên vô cùng tinh diệu, làm người ta phải thán phục.
Trong giây lát, mọi người đều phục đan sư trẻ tuổi này, bội phục khí phách công khai đan phương của hắn.
Dù sao, đan phương Thái Hóa Thượng Thanh Đa là một đan phương công khai, nhưng nếu Phương Nguyên tự mình cải tiến, vậy thì đan phương mới đã trở thành bí mật thất truyền của hắn, ở mức độ nào đó, chỉ một tờ đan phương này, đủ cho hắn tư cách yên ổn một đời trên con đường đan đạo, nếu hắn không muốn, không ai ép được Phương Nguyên đưa đan phương ra.
Chương 770 Thực Lực Không Đủ, Chính Là Tội (2)
Nhưng đối với Phương Nguyên mà nói, hắn cố ý làm như vậy.
Đến đây, hắn nổi tiếng là vì dám đứng lên đòi lại công bằng cho chính mình, nếu như không viết đan phương ra, khó trách có người sẽ nghi ngờ mình động tay động chân lên cuộc thi, vậy thì không đường đường chính chính…
Thứ hai, hắn có thể cải tiến đan phương là nhớ năng lực của Thiên Diễn Thuật, không phải là bản lĩnh thật sự của mình, với tính tình của Phương Nguyên, hắn không cổ hủ đến mức không cần kỹ thuật thần kỳ như Thiên Diễn Thuật, nhưng cũng không muốn chiếm nó làm của riêng, hắn muốn đưa phương thuốc này cho thiên hạ, vì thứ đến từ bên ngoài, cuối cùng cũng phải trả cho thiên hạ…
... Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là đan phương này không có giá trị gì với hắn.
- Ai, xấu hổ a, xấu hổ, thay đổi đơn giản như vậy, lão phu luyện đan mấy trăm năm mà chưa từng nghĩ đến…
Cầu Long Chân Nhân nhìn lại toa thuốc này vô số lần, sắc mặt cũng thay đổi mấy lần, cuối cùng nhịn không được cười khổ, nói.
- Phương tiểu hữu, vì sao ngươi lại nghĩ đến chuyện cải tiến đan phương?
- Bởi vì từ lúc bắt đầu, ta không luyện đan vì luyện ra đan dược trong đan phương, mà là luyện đan vì cứu người, lúc luyện đan theo đuổi dược tính tốt hơn, thử nghiệm vài lần, vô tình có thu hoạch!
Sắc mặt Phương Nguyên bình tĩnh, hắn nhìn về phía Tử Tiêu động chủ, cười bói.
- Con đường đan đạo này, ta được Nguyễn Sư chỉ điểm rất nhiều, từ lúc bắt đầu, hắn đã nói với ta, đan sư luyện đan phải biết tiến bộ, không thể chỉ dựa vào người trước rồi làm theo, cần phải tìm hiểu rõ dược tính, nếu chỉ làm theo từng bước, vậy thì chỉ là hạng người rởm, cứ đi lên con đường cũ, vậy thì cả đời cũng không có chiến tích!
- Rào...
Vừa nghe những lời này, có vô số ánh mắt sùng bái nhìn về phía Tử Tiêu động chủ.
Tử Tiêu động chủ lập tức cảm thấy lúng túng, trong lòng thầm nghĩ.
- Ta chỉ tùy tiện nói một câu…
Nhưng lúc đón nhận nhiều ánh mắt hâm mộ sùng bái như thế, hắn nhanh chóng phản ứng lại, trên mặt vẫn bình tĩnh, Tử Tiêu động chủ nhẹ nhàng phất tay áo, cười ha ha nói.
- Con đường đan đạo vốn là như thế, Phương tiểu hữu, ngươi có thể nhớ kỹ lời của lão phu cũng là hiếm thấy!
Nghe hắn nói những lời này, nhiều ánh mắt vừa sợ hãi vừa ao ước nhìn về phía bọn họ.
Một người vừa bước lên đan đạo không lâu, một tu sĩ còn chưa có tên đan sư, đã có thể cải tiến đan phương, đây là dấu hiệu một đại đan sư xuất thế, mà vị đan sư trẻ tuổi này được Tử Tiêu động chủ chỉ điểm, vô hình hắn đã tăng danh vọng của Tử Tiêu động chủ lên một tầng cao mới.
Nhưng bọn họ lại không biết, bên ngoài Tử Tiêu động chủ nhẹ nhàng như mây gió, nhưng trong lòng thì hung hăng hút một ngụm khí lạnh…
Chỉ vì bản thân nảy lòng tham, trên đường chỉ điểm đồng đạo vài câu, không ngờ lại có chỗ tốt như thế?
- Người đâu…
Ngay lúc này, Cầu Long Chân Nhân không nhiều lời, hắn vỗ tay lên ghế vịn, nói.
- Phong đan dược lại, ta sẽ đưa về kho Tiên Minh, sau đó truyền bá rộng rãi đan phương này, đưa cho các vị đại đan sư xem, để cho người đời, mãi nhớ đan đạo sơ tâm...
Hứa chấp sự bên cạnh nghe rõ ràng, hắn nhanh chóng chạy ra sau điện, không cần tiểu đồng đi lấy, hắn tự mình bưng một chiếc hộp tím ra, đầu tiên hắn bỏ viên Thái Hóa Thượng Thanh Đan vào trong một bình sứ nhỏ, phong ấn nó lại, hắn bỏ bình sứ vào hộp tím, đánh một tầng phong ấn lên phía trên, cuối cùng đưa cho Cầu Long Chân Nhân, để hắn đưa về Tiên Minh.
Mà người ở ngoài điện thấy cảnh tượng này, ánh mắt thay đổi hẳn.
Không biết bao nhiêu người lặng yên nhìn về phía Bạch Sơn Quân, ánh mắt cực kỳ quái dị.
Rõ ràng đó là một viên đan dược bị hắn loại bỏ, trộn lẫn trong đám phế đan, chuẩn bị đưa đi tiêu hủy, bây giờ lại lắc mình thay đổi, trở thành viên đan dược được phong tồn trong hộp gỗ tử đàn, đưa vào danh đan trong kho Tiên Minh Đan, thái độ trái ngược lúc đầu?
Lại nói, kỳ tài có thể luyện chế tứ chuyển bảo đan thành ngũ chuyển bảo đan suýt chút nữa thi rớt…
... Chuyện cười này cũng quá lớn rồi đó?
Mà lúc này, sắc mặt Bạch Sơn Quân lúc xanh lúc trắng, cho dù da mặt hắn không mỏng, nhưng bây giờ có chút không chịu nổi những ánh mắt đâm chọc từ xung quanh, hận không thể chui xuống kẽ đất.
- Việc đã đến nước này, ta chỉ có một câu muốn hỏi!
Đúng lúc này, bỗng nhiên Phương Nguyên nhẹ nhàng mở miệng.
- Một viên đan dược kia, có thể thông qua khảo hạch đan sư không?
- Rào...
Câu kia được nói ra, người trong sân lập tức xôn xao lên.
Không biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn về phía Bạch Sơn Quân và Hứa chấp sự, bọn họ đợi ở đây nửa ngày trời, là vì muốn biết chuyện này sẽ được xử lý thế nào? Bây giờ sắp đến kết cục, tất nhiên ai cũng chờ mong…
- Ngươi… Một viên đan dược của ngươi, có lẽ thật sự lợi hại…
Hứa chấp sự cảm nhận ánh mắt mọi người xung quanh, hắn cảm thấy giống như mình nuốt phải một con ruồi, rõ ràng chuyện này không hề liên quan đến mình, vậy mà cũng bị liên lụy vào, ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch Sơn Quân dần dần lạnh lẽo, mà Bạch Sơn Quân nhìn thấy nhiều người nhìn về phía mình như thế, nhịn không được đỏ mặt, hét lên.
- Lão phu chưa từng thấy, không phải là cố ý bỏ sót!
Nói ra những lời này, trong lòng hắn vẫn còn ấm ức, nhịn không được nói tiếp.
Bình luận facebook