• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Báo Thù Của Rể Phế Vật (1 Viewer)

  • Chương 291-295

Chương 291 Thánh Cảnh

Ở Lôi tộc, có thể luyện Cửu Trọng Lôi Ấn luyện đến tầng thứ sáu, chỉ có khoảng hai mươi người.

Cũng chỉ có người luyện đến Cửu Trọng Lôi Ấn tầng thứ sáu thành công, mới được coi là có bản lĩnh trông nhà của Lôi Tộc và đã thành công rực rỡ.

Cả người Lôi Mân đều biến thành một tia sấm sét.

Đáng khen.

Một tia chớp khổng lồ chợt lóe lên trong mắt mọi người.

Rất chính xác đánh trúng Lâm Hiên.

Lấy tốc độ nhanh như vậy, căn bản Lâm Hiên không thể tránh được.

Một khi hắn không tránh được, chắc chắn là bị đánh trúng.

Một màn này diễn ra, không ít người lắc đầu.

Còn tưởng rằng Lâm Hiên có bao nhiêu năng lực.

Không nghĩ đến, khi đối mặt với cường giả cấp Thiên Tôn.

Một chiêu cũng không đỡ nổi.

Nhưng thời gian trôi qua chẳng bao lâu mọi người liền phát hiện có gì đó không ổn.

Bởi vì, một khi bị Cửu Trọng Lôi Ấn của Lôi tộc đánh trúng.

Cơ thể sẽ bị đốt trở thành than vụn.

Nhưng vào lúc này cơ thể của Lâm Hiên lại hoàn hảo không có bất kỳ thay đổi nào.

Bọn họ liền dời ánh mắt nhìn về phía Lôi Mân.

Chỉ thấy lúc này Lôi Mân đang đứng ở vị trí cách Lâm Hiên khoảng hơn mười thước.

“A, cánh tay của tôi, cánh tay của tôi.”- Lôi Mân kêu lên một trận đau đớn tê tâm liệt phế.

Bàn tay hắn vừa phát động Cửu Trọng Lôi Ấn, lại biến mất không thấy.

Cả cánh tay, thế nhưng mà bị người ta phế cả một cánh tay.

Lúc này mọi người mới chú ý tới, trong tay Lâm Hiên cũng đang cầm một cánh tay.

Đây là một cảnh tượng khoa trương đến cỡ nào.

Nói một cách khác, mới vừa rồi Lâm Hiên trong lúc chịu Cửu Trọng Lôi Ấn lại có thể cắt xuống một cánh tay của Lôi Mân.

Tốc độ có thể nhanh đến như thế nào?

“Đây là vũ kỹ truyền thừa của Ẩn tộc? Cũng chỉ đến như vậy" Lâm Hiên tiện tay ném cánh tay Lôi Mân xuống đất, vẻ mặt khinh thường nói.

Hắn từng nghe nói qua, vũ kỹ truyền thừa nhiều năm của Ẩn tộc, vô cùng mạnh mẽ, hôm nay gặp được, thì ra cũng chỉ đến thế.

Tiếp theo, Lâm Hiên vỗ vỗ tay nói: “Các ngươi cùng nhau lên một lượt đi, ta lười động thủ với từng người.”

Nhìn thấy một màn như thế này, ba nữ nhân ở phía sau Lâm Hiên, trong mắt tất cả đều lóe lên một tia sáng lấp lánh.

Đây là người đàn ông của bọn họ.

Cũng quá mạnh mẽ rồi.

Lúc này, Âu Dương Băng Tình bất ngờ nhớ tới, Lâm Hiên có từng nói qua với nàng.

“Làm sao ngươi biết, hiện tại ta không thể đối đầu với Ẩn tộc?”

Hắn ta…Thực sự có thể.

“Tiểu tử này kỳ quái như vậy, tất cả mọi người cùng lên.”

Cuối cùng bọn người Lôi tộc kéo đến phía dưới.

Chuẩn bị cùng nhau đối phó với Lâm Hiên.

Còn về phần những nữ nhân ở phía sau Lâm Hiên, bọn họ hoàn toàn không để vào mắt.

Dù sao, chỉ cần giết chết Lâm Hiên thì mấy nữ nhân kia, bọn họ liền có thể tùy ý xử lý.

Bỗng nhiên, ba mươi hai vị Hộ pháp cùng mười tám vị trưởng lão của Lôi tộc.

Cùng nhau đồng loạt ra tay.

Còn về những Lôi tộc cường giả khác, cũng không cần phải ra tay.

Năm mươi người này là người đại biểu cho lực lượng đứng đầu của Lôi tộc.

Trong lúc nhất thời, các loại Cửu Trọng Lôi Ấn với những cấp độ khác nhau đồng loạt phát công.

Ra đòn đánh về phía Lâm Hiên.

Giờ khắc này, ba nữ nhân phía sau cũng vô cùng lo lắng.

Dù sao đây cũng là năm mươi người mạnh nhất của Lôi tộc.

Lâm Hiên, chưa chắc có thể ngăn cản được nhiều người như vậy phát công cùng một lúc.

Lâm Hiên hoạt động cổ một chút, chủ động xuất kích.

Không có những động tác dư thừa hào nhoáng, vẫn là dùng công phu quyền cước như trước.

Đây là.

Lâm Hiên dùng một quyền đánh bay cường giả Lôi tộc.

Thoạt nhìn, hắn không giống như đang chiến đấu với cường giả đỉnh cấp Võ Tôn.

Giống như là trong một ngõ nhỏ, có mấy tên côn đồ hỗn tạp đang đánh nhau mà thôi.

Nhưng nắm tay của Lâm Hiên, so với nắm tay của côn đồ, mạnh hơn không chỉ một vạn lần.

Mặc kệ ngươi là Võ Tôn phẩm cấp gì.

Tất cả chỉ bằng một cú đấm.

Có kinh hoàng, có sợ hãi, cũng có khó có thể tin tưởng.

Tất cả đều là biểu cảm của người Lôi tộc.

Quái vật này ở đâu xuất hiện vậy?

Một người đối mặt với năm mươi cường giả đỉnh cấp của Lôi tộc, cư nhiên còn có thể phản đòn.

Năm phút sau.

Vỏn vẹn không đến năm phút, Lâm Hiên liền chém giết hết bốn mươi chín tên cường giả đỉnh cấp của Lôi tộc.

Chỉ còn lại một người duy nhất còn sống, chính là Lôi Viêm.

Không phải do hắn có võ công xuất chúng, cũng không phải là do hắn may mắn.

Mà là, do Lâm Hiên cố ý giữ lại mạng của hắn.

Tuy rằng hắn vẫn giữ được mạng, nhưng tứ chi của hắn, đều đã bị Lâm Hiên phế hết.

Bùm.

Thân thể của Lôi Viêm bị ném đến trước mặt Âu Dương Băng Tình.

“Tình tỷ, hắn liền giao cho tỷ.”- Lâm Hiên vỗ vỗ tay nói.

Nhìn nam nhân trước mắt đang vô cùng sợ hãi, ánh mắt Âu Dương Băng Tình đã bị nước mắt làm mờ đi.

Hơn hai mươi năm trước, chính là người đàn ông này đã chà đạp cô còn giết cha cô.

Nhưng, cũng bởi vì hắn là người Ẩn tộc, nàng chỉ có thể nén giận.

Thậm chí, không thể không sinh con cho hắn.

Cô vốn tưởng rằng, cô sẽ sống dưới bóng ma của người đàn ông này cả đời.

Không bao giờ có cơ hội để trả thù.

Nhưng điều nàng không ngờ đến.

Chính là tiểu tử thoạt nhìn chỉ lớn bằng con của nàng, thế nhưng thật sự có thể giúp nàng báo thù.

Âu Dương gia đã từng ở trước mặt Ẩn tộc, giống như một con kiến hôi, bị người tuỳ ý giẫm chết.

Nhưng hiện tại, Lôi tộc lại giống như con kiến hôi, bị Lâm Hiên tuỳ ý giẫm giết.

“Đừng, đừng giết ta, ta sai rồi.” Lôi Viêm thống khổ rơi nước mắt, nhìn về phía Âu Dương Băng Tình cầu xin tha thứ.

Đáng tiếc, làm sao Âu Dương Băng Tình lại có thể buông tha cho hắn?

“Đi chết đi.” Âu Dương Băng Tình mượn chủy thủ Đinh Đang luôn mang theo bên người, muốn đâm vào đầu Lôi Viêm.

“Ngươi dám.”

Cho đến lúc này, Lôi Thiên Quân mới phản ứng lại.

Cường giả của Ẩn tộc hắn, thể nhưng bị tàn sát chỉ còn lại có một mình Lôi Viêm.

Cùng với tiếng gầm giận dữ của Lôi Thiên Quân thì một cỗ khí tức khủng bố lập tức bắn ra.

Cổ khí tức này mạnh mẽ vượt xa cường giả Võ Tôn.

Hiển nhiên, Lôi Thiên Quân đây là đã vượt qua Võ Tôn.

Trên Võ Tôn, có ba cảnh giới.

Nửa bước Thánh Cảnh, Chuẩn Thánh Cảnh, Võ Thánh Cảnh.

Mỗi khi võ công tăng lên một cấp bậc, sức chiến đấu cũng sẽ tăng lên theo bội số nhân.

Lôi Thiên Quân này, chính là một gã bán thánh.

Nhất thời, tất cả mọi người ở đây đều không nhịn được, muốn quỳ xuống để bái lạy.

Đây chính là cường giả thánh cảnh khủng bố.

Mặc dù lúc này Lôi Thiên Quân chỉ mới là nửa bước Thánh Cảnh.

Nhưng lại giống như một thánh nhân chân chính.

Chỉ là khí tức tản mát ra, khiến tất cả mọi người tim đập loạn nhịp.

Đối mặt với hào quang một gã bán thánh áp chế.

Những Võ Tôn bên dưới, căn bản không có chút phản kháng nào.

Nhưng mà, dường như Âu Dương Băng Tình không bị ảnh hưởng chút nào.

“Phốc" một tiếng.

Chủy thủ trực tiếp xẹt qua cổ họng của Lôi Viêm.

Nhất thời máu tươi bán ra tung toé.

Lôi Viêm phát ra tiếng “ô ô”. Rất nhanh, hắn liền tắt thở.

“Phụ thân, cuối cùng ta cũng đã báo thù được cho Người.” Âu Dương Băng Tình quỳ trên mặt đất, lệ rơi đầy mặt.

“Không có khả năng, điều này không có khả năng, sao ngươi lại không bị khí tức Thánh Cảnh của ta áp chế?” Vẻ mặt Lôi Thiên Quân không thể tin nổi.

Vừa rồi vì ngăn cản Âu Dương Băng Tình giết tên hộ pháp cuối cùng của Lôi Tộc, hắn đã bắn ra khí tức của thánh nhân.

Bất quá Âu Dương Băng Tình chỉ là một Vũ Vương, cư nhiên….lại có thể ngăn cản khí tức thánh nhân của hắn?

Đương nhiên Âu Dương Băng Tình không thể làm được việc này.

Đừng nói là Âu Dương Băng Tình, cho dù là Đinh Đang, Hà Hoan cũng khó có thể ngăn cản lại khí tức khủng bố của một gã bán thánh.

Là Lâm Hiên, đã thay các nàng ngăn lại khí tức áp bức của thánh nhân kia.

Lúc này, Lôi Thiên Quân mới phát hiện.

Lâm Hiên đúng giữa vị trí trung tâm khí tức của hắn, lại giống như không có việc gì.

Không bị ảnh hưởng chút nào.

“Bán Thánh sao? Ta còn tưởng ngươi là Thánh Cảnh chứ" Khoé miệng Lâm Hiên khẽ giương lên một độ cong nhỏ, giễu cợt nói.

“Chẳng lẽ, ngươi cũng là cường giả Thánh cảnh?” Lôi Thiên Quận nhịn không được nuốt nước miếng nói.

Bởi vì, có thể ngăn cản khí tức đàn áp của thánh nhân, chỉ có thể là thánh nhân.
Chương 292 Lôi gia bị diệt

Lâm Hiên là cường giả thánh cảnh?

Đúng là một chuyện nói đùa.

Thánh Cảnh chính là cực hạn mà một ẩn tộc bình thường có thể đạt đến.

Chỉ có là người ở trong Vương tộc, mới có thể có sự tồn tại vượt qua bên ngoài cõi thánh.

Cho dù Lâm Hiên là người xuất thân từ một vương tộc nào đó, cũng không có khả năng ở độ tuổi này có thể đạt đến Thánh Cảnh?

Đây rốt cuộc là yêu nghiệt từ đâu xuất hiện?

Quả thật Lôi Thiên Quân không thể tin vào mắt mình.

Còn về phần những Ẩn tộc khác lúc trước còn nói muốn cùng Lôi tộc cùng tiến cùng lùi, lúc này cũng lặng ngắt như tờ.

Ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.

“Lôi Thần Quân, một là ngươi ra lệnh giải tán Lôi Tộc, ta chỉ giết một mình ngươi, nếu không đừng trách hôm nay ta tàn sát cả Lôi Thần Sơn”: Lâm Hiên lạnh nhạt nói.

“Ngươi đã giết Lôi Viêm, còn giết nhiều tộc nhân của ta như vậy, cho dù có oán thù lớn cỡ nào cũng đã có thể trả hết, ngươi cần gì phải đuổi cùng giết tận như thế?” Lôi Thiên Quân sắc mặt khó coi nói.

Lúc này, trong mắt hắn đã không còn cuồng ngạo như trước nữa.

Dù sao, nếu Lâm Hiên cũng là cường giả Thánh Cảnh.

Hắn ta chưa chắc đã nắm phần thắng.

Hơn nữa, nếu Lâm Hiên muốn giết những người Lôi tộc khác, hắn cũng không thể ngăn cản được.

“Không sai, ân oán của Tình tỷ đúng là đã được trả rồi, nhưng mà ta cũng đã nói qua, để Lôi Viêm tự mình đưa Tình tỷ trở về, nhưng hắn không nghe.” Lâm Hiên thản nhiên nói.

“Lâm Hiên, nếu bây giờ ngươi rời đi, ân oán giữa ngươi và Lôi tộc ta cứ coi như vậy xóa bỏ tất cả, được không?” Nhìn ra được, Lôi Thiên Quân thật sự sợ.

Đương nhiên, không phải một chút sức lực hắn cũng không có.

Tốt xấu gì hắn cũng mang một thân bán thánh.

Huống chi, Lôi tộc lão tổ đang bế quan cũng đã đột phá.

Nếu Lâm Hiên thật sự muốn liều mạng cá chết rách lưới.

Chưa chắc đã có thể lấy được chút lợi ích từ Lôi gia.

Nhưng mà Lâm Hiên lại nhếch miệng cười, nói: “Nếu không thì như thế nào?”.

Vốn dĩ đã giết được Lôi Viêm, hắn cũng không cần phải băn khoăn về Lôi Thiên Quân cùng những người trong Lôi tộc.

Nhưng Lôi Thiên Quân này lại muốn cưới Lâu Mãn Nguyệt.

Vậy thì hắn cũng không thể đồng ý.

“Lôi Thiên Quân, nếu ngươi đã nói như vậy, ta liền cho ngươi một cơ hội. Hiện tại nếu ngươi tuyên bố hủy bỏ hôn lễ của ngươi và Lâu Mãn Nguyệt, thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng.” Lâm Hiên híp mắt nói.

“Cái gì?”

Nghe Lâm Hiên nói xong, sắc mặt Lôi Thiên Quân nhanh chóng thay đổi.

Hôn lễ của hắn và Lâu Mãn Nguyệt trên cơ bản hiện tại đã có nhiều người biết.

Nếu hiện tại hắn hủy bỏ hôn lễ, đắc tội lâu tộc thì không nói, nhưng còn mặt mũi của hắn thì để đâu?

“Không đồng ý? Vậy thì chết.” Ánh mắt Lâm Hiên trở nên lạnh lẽo.

“Tiểu tử, thật sự ngươi cho rằng Lôi Thiên Quân ta sợ ngươi sao?” Lôi Thiên Quân giận dữ nói.

Lời nói của Lâm Hiên, đã chạm vào giới hạn của Lôi Thiên Quân.

Nếu thật sự hắn làm theo lời của Lâm Hiên.

Sau này Lôi Tộc tồn tại cũng như không tồn tại.

Về sau, Lôi Tộc ở trong Ẩn tộc vĩnh viễn sẽ không thể ngẩng đầu được.

Huống Chi, đối với Lâu Mãn Nguyệt, Lôi Thiên Quân hắn đã ham muốn nhiều năm.

Hiện tại rất khó khăn mới có cơ hội cưới được Lâu Mãn Nguyệt.

Muốn hắn từ bỏ, làm sao hắn có thể từ bỏ được?

Lôi Thiên Quân quyết định cùng Lâm Hiên đánh một trận.

Uy nghiêm của Bán Thánh, không thể khinh thường.

Thấy Lôi Thiên Quân đột nhiên bừng bừng lên ý chí chiến đấu.

Lâm Hiên nở nụ cười: “Thoạt nhìn với dáng vẻ hiện tại của ngươi, ngược lại có vài phần giống nam nhân.”

“Lâm Hiên, ngươi chịu chết đi, Cửu Trọng Lôi Ấn, tầng thứ tám, Lôi Long.”

Lôi Thiên Quân phát ra một tiếng rồng giận dữ.

Cửu Trọng Lôi Ấn của hắn đã luyện đến đỉnh của tầng thứ tám.

Khoảng cách đến tầng thứ chín, tầng mạnh nhất, vỏn vẹn chỉ cách một bước chân.

Sau một khắc, một cái lôi điện khổng lồ với hình dáng của thần long xuất hiện sau lưng Lôi Thiên Quân.

Theo một chưởng của hắn đánh ra.

Lôi Điện Thần Long rất mạnh, rất mạnh giương nanh múa vuốt nhào về phía Lâm Hiên.

“Tộc trưởng thật mạnh.”

“Đây là khí thế của cường giả Bánh Thánh à?”

….

Nhìn thấy một màn này, tất cả người Lôi tộc đều nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái.

Đối mặt với lôi điện thần long lớn như một toàn nhà, Lâm Hiên cũng không cảm thấy sợ hãi.

Hắn bước ra một bước, chủ động nghênh đón lôi long.

Sau đó, xảy ra một màn khiến cho người ta trợn mắt há mồn.

Hắn dùng một quyền đánh trả lôi long bay lên trời.

Tiếp theo, nắm lấy đuôi lôi long, đánh nhau điên cuồng.

Nhìn thấy một màn này Lôi Thiên Quân như nhìn thấy quỷ.

Võ công của hắn, thế nhưng lại bị Lâm Hiên đánh trả?

Ầm ầm.

Một tiếng nổ rất lớn.

Lôi Điện Thần Long trực tiếp hóa thành vô số xà điện, vỡ vụn ra.

“Uy lực của võ công không tệ, nhưng thực lực của người thi triển thì lại quá yếu.” Lâm Hiên không có ý định nói chuyện phiếm.

Chuẩn bị trực tiếp chém chết Lôi Thiên Quân.

Sau khi hiểu rõ về Ẩn Tộc, hắn phát hiện, những Ẩn Tộc này, cũng không phải là hạng tốt lành gì.

Nhất là Lôi tộc.

Đối xử với những người hầu nữ ở trong tộc của hắn, quả thực không khác gì đối đãi với gia súc.

Thân hình Lâm Hiên trực tiếp vọt đến bên cạnh Lôi Thiên Quân.

“Tiểu tử, ngươi muốn giết ta, ngươi còn non lắm, Lôi Độn.”

Cơ thể Lôi Thiên Quân hóa thành một tia chớp.

Đây là thuật chạy trốn của Lôi tộc.

Lúc trước, Lôi Viêm cũng từng dùng chiêu này để chạy từ tay Lâm Hiên.

Đương nhiên, đó là do Lâm Hiên cố ý để hắn chạy trốn.

“Hừ”

Lâm Hiên hừ lạnh một tiếng.

Hắn thế nhưng trực tiếp đuổi theo hướng của Lôi Điện Quân chạy.

Tất cả mọi người có mặt đều giật mình nhìn cảnh này.

Lâm Hiên, thế nhưng muốn đuổi kịp một đạo thiểm điện kia?

Đó không phải là chuyện đùa đúng không?

Nhưng, chẳng bao lâu, họ biết rằng đấy thật sự không phải là chuyện đùa.

Lâm Hiên đã đuổi kịp đạo thiểm điện kia.

Ầm ầm.

Thân thể Lôi Thiên Quân bị nện xuống thật mạnh trước mặt mọi người.

Một chân Lâm Hiên giẫm lên đầu Lôi Thiên Quân.

Mặt đất bị nện lúng xuống thành một cái hố nhỏ.

“Lâm Hiên, nếu, ngươi dám giết ta, Lôi gia lão tổ của bọn ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Lôi Thiên Quân vẻ mặt dữ tợn quát.

“Ồ? Lôi gia lão tổ của ngươi ở đâu? Kêu hắn ra đây.” Lâm Hiên lạnh nhạt nói.

Kêu Lôi gia lão tổ đi ra?

Lôi Thiên Quân tất nhiên có nghĩ đến.

Nhưng, lão tổ đang bế quan, trừ phi lão tổ tự mình muốn đi ra.

Nếu không, căn bản bọn họ không thể liên lạc với lão tổ.

Hắn cũng là gần đây không lâu, mới nói chuyện được với lão tổ.

Lão tổ nói cho hắn biết người sắp đột phá.

“Không gọi hắn ra được sao? Vậy thì chịu chết đi.” Lâm Hiên chờ vài phút, liền hết kiên nhẫn.

Trực tiếp một cước dẫm nát đầu Lôi Thiên Quân.

Tộc trưởng Ẩn tộc hùng mạnh cứ thế chết đi như vậy.

Tất cả người Lôi tộc đều sững sờ ngay tại chỗ.

Có một số còn choáng ngợp.

Những hộ pháp của Lôi tộc, những vị trưởng lão của Lôi tộc, thậm chí là cả tộc trưởng cũng đều đã chết…

Bây giờ họ nên đi đâu?

Cũng không phải là sẽ thật sự phải giải tán chứ?

“Từ hôm nay trở đi, trên thế giới này không có Lôi tộc, mười phút sau, những người còn ở lại Lôi Thần Sơn, giết.” Lâm Hiên ánh mắt lạnh lùng nói.

Ban đầu còn không có ai động đậy.

Nhưng rất nhanh, đã có người đầu tiên, rất nhanh rời khỏi Lôi Thần Sơn.

Tuy rằng Lôi gia lão tổ vẫn còn ở đây.

Nhưng có trời mới biết đến khi nào thì lão tổ mới xuất quan.

Vẫn là giữ cái mệnh nhỏ của mình trước rồi nói sau.

Có người đầu tiên sẽ có người thứ hai.

Sau đó, mọi người nối đuôi nhau rời đi.

Người Lôi tộc, tất cả đều bắt đầu chạy trốn khỏi Lôi Thần Sơn.

Lâm Hiên thật sự sẽ tiêu diệt Ẩn tộc.

Đương nhiên, cũng có một số ít người trung thành với Lôi tộc.

Tình nguyện đánh nhau một trận sống chết với Lâm Hiên, cũng không muốn rời khỏi.

Lâm Hiên đương nhiên vui vẻ thành toàn bọn họ.

Con số này không hề ít.

Lên đến hàng ngàn người.

Lâm Hiên trực tiếp chém giết toàn bộ.

Vốn hôm nay là ngày đại hỷ của Lôi tộc. Hiện tại, lại biến thành khung cảnh tan hoang, thi thể đầy đất.

Ngay cả tộc trưởng Lôi Thiên Quân cũng đã bị giẫm nát đầu…

….

Cùng lúc đó, một đội ngũ đón dâu đang chạy tới Lôi Thần sơn trang.

Một đường đánh chiêng đánh trống, vô cùng náo nhiệt.

Chỉ có cô dâu trên kiệu hoa là vẻ mặt sầu khổ cùng đau thương...
Chương 293 Khung cảnh tàn sát

Lâu Kim Hồng cuối cùng đã nhận ra con gái không vui.

Ông nhẹ giọng an ủi nói: “A Nguyệt, cha biết trong lòng con không vui, nhưng với tư cách là thánh nữ Lâu tộc, con có trách nhiệm gánh vác sự quật khởi của Lâu tộc, nếu như mấy chục năm trước, người kia không chết thì có lẽ Lâu tộc chúng ta sẽ cũng không đến mức như bây giờ...”

Lâu Kim Hồng lặp lại giọng điệu đầy tiếng thở dài.

Phải biết rằng, Lâu tộc từng có một thời đẹp đẽ cỡ nào.

Chính là một thành viên của Vương tộc.

Nhìn Lâu tộc hiện tại?

Chỉ có thể làm bạn với hai mươi Ẩn tộc bình thường ở Kỳ Châu.

Thậm chí, ngay cả một Lôi tộc cũng có thể đàn áp Lâu tộc.

Nhiều thập kỷ trước, nếu đối tượng kết hôn của Lâu Mãn Nguyệt không chết.

Như vậy, cho dù Lâu tộc không thể khôi phục trở thành Vương tộc.

Thì cũng sẽ không tệ như bây giờ.

Vậy mà lại cần hòa thân với Lôi tộc.

“Con hiểu...” Lâu Mãn Nguyệt cắn răng nói, nhưng không thể nhịn được rơi nước mắt.

Cho đến tận bây giờ, không ai biết rằng cái chết của Thiên Kiêu của Sầm tộc kỳ thật không thể không liên quan đến Lâu Mãn Nguyệt.

Bởi vì cô nói một câu, Sát Đế liền giết chết người đó.

Khiến Lâu Mãn Nguyệt thoát khỏi một kiếp.

Kỳ thật, hiện tại ngẫm lại thì đó chưa chắc là kiếp nạn của cô.

Tốt xấu gì thì sự tồn tại của Sầm tộc vẫn đứng đầu trong Ẩn tộc, tuy rằng kém hơn Vương tộc, nhưng mạnh hơn nhiều so với Lôi tộc.

Bây giờ, mấy chục năm trôi qua, cô vẫn không tránh khỏi việc trở thành quân cờ hy sinh vì lợi ích gia tộc.

Hơn nữa, Lôi tộc không có thứ hạng cao ở trong Ẩn tộc.

“Con gái, cha biết, con không vừa mắt Lôi Thiên Quân, nhưng lão tổ Lôi tộc sắp đột phá, một khi hắn đột phá lại liên hợp lão tổ Lâu tộc ta thì nói không chừng có thể giết chết con yêu thú kia, đến lúc đó, Lâu tộc ta có lẽ sẽ có thể trỗi dậy một lần nữa!” Lâu Kim Hồng nói với ánh mắt sáng quắc.

“Ý cha là sao?” Lâu Mãn Nguyệt nhìn về phía cha mình đầy nghi hoặc, có chút không hiểu ý của ông.

“Con gái, chuyện đã đến bây giờ, cha không gạt con nữa, Lâu tộc chúng ta phát hiện ra một con dị thú cường đại, nhưng với thực lực bản thân Lâu tộc chúng ta căn bản không đủ để chống lại nó, lão tổ Lâu tộc ta đã nhiều lần giao thủ nhưng đều không thể lấy được lợi ích gì, cho nên nhất định phải liên thủ với lão tổ Lôi gia thì mới có thể chiến thắng được!” Lâu Kim Hồng trầm giọng nói.

Nghe phụ thân nói xong, thân thể mềm mại của Lâu Mãn Nguyệt khẽ run lên.

Dị thú, lại là dị thú!

Chẳng lẽ, cả đời này cô xung đột với dị thú sao?

Năm đó, người đàn ông kia vì dị thú mà rời bỏ cô, vừa đi là mấy chục năm.

Hiện tại, cô lại kết hôn với Lôi tộc vì một con dị thú.

Số phận luôn luôn trêu ngươi con người như vậy.

“Con gái, đây có thể là cơ hội duy nhất giúp Lâu tộc chúng ta quật khởi, cho nên, chỉ có thể ủy khuất con!” Lâu Kim Hồng thở dài nói.

Lâu Mãn Nguyệt không nói gì nữa.

Dù sao, đó là số phận của cô.

“Thì ra, Ẩn tộc cũng không phải vô địch như trong tưởng tượng.” Lúc này, Mộ Dung Khung đang khiêng kiệu hoa nghe được cuộc đối thoại của Lâu Kim Hồng với Lâu Mãn Nguyệt, trong lòng cũng cảm thấy thổn thức.

Hắn ta đã từng cho rằng Ẩn tộc là bất khả chiến bại.

Chỉ cần gia nhập Ẩn tộc là có thể muốn làm gì thì làm.

Có được tất cả mọi thứ mà mình muốn.

Bây giờ có vẻ như.

Cho dù là Ẩn tộc hay là Lâu tộc tương đối cường đại thì cũng không được như ý.

Cũng đúng, Lâu tộc cũng không phải mạnh nhất Ẩn tộc.

Chỉ có đứng ở đỉnh cao mới có thể nhìn xuống tất cả.

Mộ Dung Khung âm thầm thề.

Anh ta phải cố gắng hết sức.

Tranh thủ sớm ngày học được Cửu Trọng Lôi Ấn của Lôi tộc!

Trở thành cường giả một phương.

Chờ ngày anh ta trở thành tuyệt thế cường giả.

Hắn nhất định phải tự tay đoạt lại người phụ nữ của mình!

Trong đầu Mộ Dung Khung hiện lên một bóng dáng.

Là của Lâm Hiên.

Người đàn ông kia, lấy tư thái cường giả.

Cướp đi thanh mai trúc mã của anh.

Hiện tại, hắn không phải là đối thủ của Lâm Hiên.

Nhưng ai có thể cam đoan, mười năm sau, hai mươi năm sau, hắn còn không sánh bằng Lâm Hiên?

Gia nhập Ẩn tộc là có thể học tập truyền thừa trăm năm của Ẩn tộc.

Mà Lâm Hiên cũng không phải Ẩn tộc.

Hắn không tin, hắn không đuổi kịp Lâm Hiên!

Lúc này, sơn trang của Lôi Thần trên cơ bản đã không còn bao nhiêu người.

Ngay cả người hầu Lôi tộc cũng đã rời đi.

Đối với họ mà nói, Lôi tộc bị diệt, ngược lại là một chuyện vui lớn.

Dù sao, họ đã từng khát vọng gia nhập Ẩn tộc.

Nhưng thật sự sau khi đến Ẩn tộc thì mới biết rằng mình phải sống cuộc đời không bằng heo bằng chó.

Cuối cùng họ cũng hiểu được tại sao khi Ẩn tộc chọn phụ nữ và thiên tài lại yêu cầu chiều cao, kích thước vô hạn.

Rõ ràng là họ đang chọn đồ chơi.

Cuối cùng, đội ngũ đón dâu đã đến sơn trang Lôi Thần.

Xa xa, có thể nghe thấy tiếng chiêng tiếng trống.

Nhưng khiến Lâu Kim Hồng có chút nghi hoặc chính là.

Ở cửa sơn trang Lôi Thần thế nhưng lại không có ai tới nghênh đón?

Điều này làm cho Lâu Kim Hồng vô cùng khó chịu.

Mặc dù lão tổ Lôi tộc đột phá, nhưng cũng chỉ khiến Lôi tộc mạnh hơn một chút so với Lâu tộc mà thôi.

Lôi tộc, họ làm sao có thể sơ suất như vậy?

Không đúng!

Lâu Kim Hồng cảm thấy có gì đó không ổn.

Phải biết rằng hôm nay sơn trang Lôi Thần hẳn là phải vô cùng náo nhiệt mới đúng.

Nhưng giờ này khắc này, ông có thể cảm nhận được chỉ có sự yên tĩnh.

Cả sơn trang Lôi Thần chìm trong tĩnh lặng.

Yên tĩnh đến mức ngay cả một tiếng chim hót cũng không có.

Chim chóc ở sơn trang Lôi Thần đã sớm bị sát khí khủng bố trong sơn trang làm kinh hãi rời đi.

Lúc này sơn trang Lôi Thần cũng không có mấy người.

Chỉ có... thi thể đầy trên mặt đất!

“Chúng ta trực tiếp đi vào đi!” Lâu Kim Hồng nói với mọi người.

Muốn nghi hoặc được giải đáp thì trực tiếp đi vào chính là lựa chọn tốt nhất.

Tiếng chiêng tiếng trống đón dâu lại vang lên.

Một đám người chậm rãi đi vào sơn trang Lôi Thần.

Tuy rằng đã sớm chuẩn bị tốt trong lòng.

Nhưng khi đoàn người đón dâu đi vào sơn trang Lôi Thần, trong lòng Lâu Mãn Nguyệt vẫn muốn tìm mọi cách trốn thoát.

Cô thậm chí còn thực sự muốn làm điều đó.

Nhưng, những lời vừa rồi của cha đã khiến cô cuối cùng cũng bỏ cuộc.

Dù sao, chuyện này cũng liên quan đến việc Lâu tộc quật khởi.

Cô làm thánh nữ Lâu tộc, đây là trách nhiệm của cô...

Trừ phi, Lôi Thiên Quân chết, nếu không, cô gả vào Lôi tộc là chuyện chắc như đinh đóng cột.

“Hàn Giang Cô Ảnh Thiên Sơn Tuyết, phong hoa tuyệt đại Lâu Mãn Nguyệt… Ha ha, Lâu Mãn Nguyệt ơi Lâu Mãn Nguyệt, mày nào có phong hoa, chỉ có tuyệt đại...” Lâu Mãn Nguyệt thê lương nhắm hai mắt lại.

“Có thi thể!”

Lúc này, không biết ai đã nói một câu.

“Ừm?”

Lâu Kim Hồng vội vàng đi kiểm tra.

Một số thi thể đã được tìm thấy nằm trên mặt đất.

Tất cả họ đều bị giết bởi một chiêu.

“Chuyện gì đang xảy ra thế này?”

“Không biết, tôi vừa mới gọi điện thoại cho tộc trưởng, không ai nghe máy.” Một gã trong Lôi tộc nói với vẻ nghi hoặc.

“Trực tiếp dẫn chúng ta đến nơi cử hành hôn lễ!” Lúc này, Lâu Kim Hồng cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có thể để cho đoàn người đón dâu tiếp tục đi tới.

Đoàn người đón dâu càng đi, sự bất an trong lòng mọi người càng ngày càng mãnh liệt.

Bởi vì dọc theo đường đi, khắp nơi đều là thi thể người của Lôi tộc!

Tất cả đều bị giết bởi một chiêu.

Thật giống như có một tên siêu cấp cường giả giáng xuống Lôi tộc, tàn sát tất cả các thành viên của Lôi tộc.
Chương 294 Rối loạn kế hoạch của Lâu tộc

Không!

Không có khả năng giết hết toàn bộ Lôi tộc!

Phải biết rằng, trong Lôi tộc có hơn trăm cường giả cấp Võ Tôn.

Tộc trưởng Lôi tộc Lôi Thiên Quân, càng là một cường giả cấp Bán Thánh.

Muốn tiêu diệt Lôi tộc cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Cuối cùng, đoàn người rước dâu đã đến nơi tổ chức hôn lễ.

Tiếng chiêng tiếng trống đột nhiên dừng lại.

Tất cả mọi người kinh hãi nhìn cảnh tượng trước mặt.

Chỉ thấy trong tầm mắt, tất cả đều là thi thể!

Hàng ngàn thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất.

Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.

“Tộc trưởng! Lúc này, một người Lôi tộc phát hiện đầu Lôi Thiên Quân bị giẫm bạo, phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Lâu Kim Hồng mở to hai mắt.

Nuốt nước miếng nói: “Lôi tộc... Bị diệt!”

Tuy rằng, hiện trường không có thi thể lão tổ Lôi tộc.

Nhưng, tộc trưởng Lôi tộc Lôi Thiên Quân cùng với trưởng lão Lôi tộc, hộ pháp, tất cả đều chết trận.

Đây đã được coi là bị diệt tộc.

Lâu Mãn Nguyệt đang bi thương, đột nhiên mở mắt, một tay kéo rèm cửa kiệu hoa ra.

Lập tức nhìn thấy xác chết nằm trên khắp mặt đất.

Kỳ thật, vừa rồi cô đã nghe được người bên ngoài nghị luận.

Nhưng cô không để ý.

Dù sao thì làm sao có thể tiêu diệt Lôi tộc được?

Nhưng bây giờ, sự thật đang ở trước mặt họ.

Lôi tộc thật sự bị diệt!

Lâu Mãn Nguyệt ngây người nhìn cảnh này.

Trong đôi mắt đẹp đầy vẻ khó tin.

Cô vừa nghĩ.

Trừ phi Lôi Thiên Quân chết.

Hiện tại Lôi Thiên Quân... thật sự đã chết!

Rốt cuộc là ai mà có thể tiêu diệt toàn bộ Lôi tộc trong thời gian ngắn ngủi như vậy?

Lực lượng mạnh mẽ như vậy.

Phỏng chừng, muốn phá hủy Lâu tộc cũng không phải việc khó.

“Tiền bối Mãn Nguyệt, cuối cùng thì ngươi cũng tới.” Ngay khi tất cả mọi người nghi hoặc, một thanh âm lười biếng vang lên.

Sau một khắc, Lâm Hiên cùng ba người phụ nữ xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Lâm... Hiên!” Lâu Mãn Nguyệt trợn tròn mắt.

Ngay lập tức, cô hỏi với vẻ khó hiểu: “Sao ngươi lại ở đây?”

“Tiểu tử, nơi này xảy ra chuyện gì vậy? Ai giết Lôi tộc của ta!” Lôi tộc còn lại vài tên cường giả, nhìn thấy Lâm Hiên, họ nhất thời lớn tiếng hỏi.

Lúc này, lửa giận trong lòng họ dâng trào.

Họ muốn biết rốt cuộc là ai đã diệt Lôi tộc.

Lâm Hiên nhìn về phía vài người Lôi tộc, thản nhiên nói: “Ta giết, nếu như các ngươi muốn chết, ta cũng có thể thành toàn cho các ngươi!”

“Chỉ bằng ngươi?” Hiển nhiên, người Lôi tộc căn bản không tin tưởng một người trẻ hai mươi mấy tuổi, lại thêm mấy người phụ nữ, có thể tiêu diệt được Lôi tộc.

“Tiểu tử, ta khuyên ngươi nói ra sự thật, đừng để ta động thủ ép ngươi nói!” Một gã Võ Tôn Lôi tộc từ trên cao nhìn xuống nói.

“Ồ? Vậy ngươi ép ta thử xem?” Lâm Hiên híp mắt nói.

“Tự tìm cái chết!” Võ Tôn Lôi tộc không nói một lời xông về phía Lâm Hiên.

Trực tiếp thi triển Cửu Trọng Lôi Ấn, chuẩn bị giết Lâm Hiên trước.

Sau đó thẩm vấn mấy người phụ nữ này là được.

Ầm ầm!

Cửu Trọng Lôi Ấn oanh tạc ở trên người Lâm Hiên.

“Lâm Hiên!” Lâu Mãn Nguyệt kêu lên.

Đây chính là một gã Huyền cấp Võ Tôn, cộng thêm Cửu Trọng Lôi Ấn, một chưởng này đủ để đánh chết một gã Huyền cấp Võ Tôn.

“Công kích này của ngươi đánh như vậy là không được.” Rất nhanh, Lâm Hiên nhếch miệng cười nói.

“Thử công kích của ta đi.” Lâm Hiên chậm rãi vươn một ngón tay hướng về phía tên Huyền cấp Võ tôn kia.

Chạm nhẹ vào hắn.

Sau một khắc, thân thể Huyền cấp Võ Tôn kia bắt đầu hóa thành tro tàn từ vị trí ngón tay Lâm Hiên chạm vào.

Chỉ trong nháy mắt, thân thể của hắn đã hoàn toàn trở thành tro bụi.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người bị chấn động.

Lâm Hiên vậy mà chỉ cần dùng một ngón tay đã biến một gã Huyền cấp Võ tôn hóa thành tro tàn.

Điều này đáng kinh ngạc như thế nào?

“Bây giờ, các ngươi đã tin chưa? Lôi tộc đã bị diệt, chỉ cần các ngươi không trở lại sơn trang Lôi Thần, ta sẽ không làm khó các ngươi, đi đi!” Lâm Hiên nói với mấy thành viên Lôi tộc đã dọa choáng váng.

Mà giờ này khắc này, còn có một người càng kinh ngạc hơn.

Đó là... Mộ Dung Khung!

Trên đường tới, hắn còn đang suy nghĩ rằng phải học tập Lôi tộc công pháp thật tốt.

Tranh thủ để sớm ngày vượt qua Lâm Hiên.

Lấy lại người phụ nữ của mình.

Nhưng hiện tại, hắn nhìn thấy thi thể Lôi tộc khắp nơi.

Lôi tộc, dĩ nhiên đã bị diệt!

Vừa rồi, Lâm Hiên còn chỉ cần dùng một ngón tay đã giết chết một gã Lôi tộc Huyền cấp Vũ Tôn!

Tuyệt vọng, tuyệt vọng sâu sắc!

Giờ này khắc này, Mộ Dung Khung mới biết sự chênh lệch giữa hắn và Lâm Hiên lớn đến mức nào.

Đó là khoảng cách mà cả đời này hắn cũng không vượt qua được!

Người Lôi tộc nuốt nước bọt.

Tuy rằng họ cũng không tin rằng một người trẻ hơn hai mươi tuổi có thể tiêu diệt Lôi tộc.

Nhưng thực lực mà Lâm Hiên vừa đưa ra đã đủ để khiến tất cả họ cảm thấy sợ hãi.

Mấy người hai mặt nhìn nhau, lập tức nhanh chóng rời đi.

“Ồ, đúng rồi, nếu các ngươi có thể liên lạc được với lão tổ Lôi tộc, phiền các ngươi thông báo cho hắn một chút, nói rằng người diệt Lôi tộc tên là Lâm Hiên!” Lâm Hiên hướng những người đó lớn tiếng nói.

Nghe Lâm Hiên nói xong, mấy tên người Lôi tộc kia thiếu chút nữa không dọa cũng bị ngã xuống đất.

Đây là kiêu ngạo cỡ nào?

“Ngươi còn không đi?” Lâm Hiên nhìn về phía Mộ Dung Khung đang thật sự sợ hãi ngã xuống đất.

“Ta... ta sẽ đi!” Mộ Dung Khung vội vàng đứng lên, lảo đảo chạy đi.

“Xử lý xong, kết thúc công việc!” Lâm Hiên rốt cục vỗ vỗ tay.

Lập tức, anh cười hì hì nói với Lâu Mãn Nguyệt: “Tiền bối Mãn Nguyệt, thật ngại quá, không cẩn thận đã giết chết chồng tương lai của ngươi, ngươi sẽ không tức giận chứ?”

Lâu Mãn Nguyệt ngơ ngác nhìn người thanh niên trước mặt.

Tâm tình vô cùng phức tạp.

Hai hình ảnh trong tâm trí đan xen và chồng lên nhau một lần nữa.

“Kỳ thật, ngươi không giống với sư phụ của ngươi một chút nào!” Lâu Mãn Nguyệt nước mắt lưng tròng nói.

Không sai, trước Lâu Mãn Nguyệt vẫn coi Lâm Hiên là cái bóng của Sát Đế.

Cảm thấy Lâm Hiên và Sát Đế rất giống nhau.

Nhưng bây giờ cô mới biết.

Người đàn ông này và Sát Đế có bản chất khác nhau.

Sát Đế giết Sầm tộc thiên giai.

Là lặng lẽ giết.

Mà Lâm Hiên là rầm rộ khua chiêng gõ trống giết người.

Hiển nhiên, so với Sát Đế, Lâm Hiên càng kiêu ngạo và độc đoán.

Dù sao, lúc đó Sát Đế đã thể hiện sự sắc sảo của mình.

Nhưng anh ấy cũng biết hai chữ khiêm tốn.

Nhưng ở trong mắt Lâm Hiên, hoàn toàn không có cách nói khiêm tốn.

“Vậy bây giờ ta có thể thử một lần không?” Lâm Hiên chớp mắt nhìn Lâu Mãn Nguyệt.

“Thử cái gì?” Lâu Mãn Nguyệt ngẩn ra, tựa hồ không kịp phản ứng.

Nhưng chẳng mấy chốc, khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng.

Cô nhớ tới lời Lâm Hiên đã nói với cô không lâu trước đó.

‘Tiền bối Mãn Nguyệt, không phải ngươi nói chỉ cần ta có đủ thực lực là có thể có được ngươi sao? Ta muốn thử một lần.’

Nàng đã nói gì?

Nàng nói: ‘Đã có rất nhiều phụ nữ, mà còn muốn chiếm được ta! Cố quá coi chừng quá cố đấy.’

Còn nói: ‘Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh thì tốt rồi!’

Không nghĩ tới, chỉ mất chưa đầy ba ngày. Vậy mà Lâm Hiên đã thật sự tiêu diệt Lôi tộc.

“A Nguyệt, con biết cậu ta sao?” Lúc này, Lâu Kim Hồng cau mày hỏi Lâu Mãn Nguyệt.

Vốn dĩ, Lâu tộc đã gả Lâu Mãn Nguyệt vào Lôi tộc. Như vậy, Lâu tộc có thể liên thủ với Lôi tộc giết chết dị thú.
Chương 295 Cường giả sao? Ta nè!

Nhưng hiện tại, toàn bộ Lôi tộc đều bị tiêu diệt. Điều này hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của Lâu tộc.

“Hắn ta là... Bạn của con, tên là Lâm Hiên, Lâm Hiên, đây là cha ta, Lâu Kim Hồng.” Lâu Mãn Nguyệt giới thiệu hai người.

“Chú Lâu, xin chào.” Lâm Hiên gật đầu với Lâu Kim Hồng.

“Là cậu giết Lôi Thiên Quân?” Mặc dù sự thật bày ra trước mắt, nhưng Lâu Kim Hồng vẫn có chút không thể tin được.

“Đúng vậy.” Lâm Hiên gật gật đầu.

Lâm Hiên vừa nói xong, Lâu Kim Hồng đột nhiên di chuyển.

Thân thể của ông hóa thành một đạo trường hồng, vọt tới Lâm Hiên.

Lâm Hiên cũng không ngờ tới đối phương lại đột nhiên xuất thủ với anh.

Ánh mắt anh trầm xuống, không né tránh, chân khí trực tiếp bao trùm toàn thân.

“Bùm!”

Bàn tay Lâu Kim Hồng chưởng trên người Lâm Hiên.

Nhưng Lâm Hiên không chút nhúc nhích.

Ngược lại thân thể Lâu Kim Hồng bị chấn động lùi lại vài bước.

“Phụt!” Lâu Kim Hồng há miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn.

Trong lòng tràn đầy hoảng sợ.

Phải biết rằng, ông chính là một nhị tinh Bán Thánh.

So với Lôi Thiên Quân còn cao hơn một sao.

Tu vi võ đạo đến cấp bậc Bán Thánh mà muốn tăng lên một chút là điều vô cùng khó khăn.

Bởi vậy, bắt đầu từ Bán Thánh, không còn là thiên địa Huyền Hoàng phân cấp, mà là một đạo cửu tinh.

Mỗi khi tăng lên một tinh cấp, sức mạnh chiến đấu về cơ bản tăng gấp đôi.

Nói cách khác, thực lực Lâu Kim Hồng mạnh gấp đôi Lôi Thiên Quân!

Nhưng, ông vừa mới đánh Lâm Hiên một chưởng.

Lâm Hiên không có đánh trả, chỉ là dùng hộ thể chân khí đã trực tiếp đánh bay ông.

Hộ thể chân khí cũng không phải là một kỹ năng võ thuật cao cấp.

Chỉ là phương pháp của võ đạo tông sư mà thôi.

Người trẻ tuổi này lại có thực lực cường đại như vậy?

“Chú Lâu, chú như vậy là có ý gì?” Lâm Hiên nhíu mày nói.

Cũng nể tình Lâu Kim Hồng là cha của Lâu Mãn Nguyệt.

Nếu không, vừa rồi ông dám xuất thủ với anh, Lâm Hiên đã trực tiếp tiêu diệt ông.

“Cha, cha làm gì vậy?” Lâu Mãn Nguyệt cũng lộ vẻ khó hiểu.

Chợt khiếp sợ nhìn về phía Lâm Hiên: “Ngươi, ngươi là cường giả Bán Thánh?”

“Tôi cũng không biết, dù sao so với cha cô hẳn là mạnh hơn một chút.” Lâm Hiên nhún nhún vai nói.

Khuông mặt già của Lâu Kim Hồng đỏ lên.

Không nghĩ tới, mình cũng không bằng một hậu sinh vãn bối.

Tuy nhiên, đối phương có thể giết Lôi Thiên Quân và nhiều cường giả Lôi tộc như vậy thì hiển nhiên cũng không phải hạng người tầm thường.

“Xong rồi. Xong thật rồi!” Lâu Kim Hồng xụi lơ ngồi trên mặt đất.

Giờ khắc này, ông như già thêm chục tuổi.

“Mãn Nguyệt, sau này con tuyệt đối không được nói cho người khác biết con là bạn cậu ta!” Thật lâu sau, Lâu Kim Hồng rốt cục đứng lên, nghiến răng nghiến lợi nói.

Tuy rằng, Lâm Hiên đã thể hiện ra thực lực cực mạnh.

Nhưng hiển nhiên, còn chưa đủ để so sánh với lão tổ Lôi tộc.

Thực lực của lão tổ Lôi tộc trước khi đột phá là cửu tinh Bán Thánh, sau khi đột phá chính là Chuẩn Thánh!

Chỉ cần là cửu tinh Bán Thánh thì đã mạnh hơn ông, người nhị tinh Bán Thánh biết bao nhiêu lần.

Đột phá đến Chuẩn Thánh thì lại càng vô cùng khủng bố.

Tiện tay một đòn cũng có thể giết chết mấy tên cửu tinh Bán Thánh.

So với lão tổ Lâu tộc còn mạnh hơn.

Lão tổ Lâu tộc hiện tại cũng là cửu tinh Bán Thánh tiêu chuẩn.

Chỉ tiếc, đây chính là cực hạn của ông.

Nếu không, nếu có thể đột phá tới Chuẩn Thánh, có lẽ cũng không cần liên thủ với Lôi tộc.

“Tại sao!” Lâu Mãn Nguyệt khó hiểu hỏi.

“Cậu ta diệt Lôi tộc, chờ sau khi lão tổ Lôi tộc xuất quan, con cảm thấy lão tổ Lôi tộc sẽ buông tha cho cậu ta sao? Nếu để cho lão tổ Lôi tộc biết con và cậu ta là bạn, nói không chừng cũng sẽ liên lụy đến Lâu tộc chúng ta!” Vẻ mặt Lâu Kim Hồng nghiêm trọng nói.

“Chú Lâu, chỉ là lão tổ Lôi tộc, tôi còn không để vào mắt!” Lâm Hiên lạnh nhạt nói.

“Tiểu... Lâm Hiên, cậu có biết tu vi của lão tổ Lôi tộc gì không? Trước khi đột phá chính là cửu tinh Bán Thánh, sau khi đột phá, chính là Chuẩn Thánh! Cậu có biết Chuẩn Thánh khủng bố cỡ nào không? Muốn giết tôi thì chỉ là chuyện động ngón tay!” Lâu Kim Hồng nhớ tới đã từng nhìn thấy Chuẩn Thánh ra tay trong Vương tộc, cái loại uy áp khủng bố này, đến bây giờ, ông vẫn còn sợ hãi.

“Chú Lâu, nếu chú muốn nói như vậy, tôi giết chú cũng chỉ cần một ngón tay.” Lâm Hiên thản nhiên nói.

Lâu Kim Hồng nghe vậy khóe miệng giật giật.

“Cho dù cậu có thể đánh bại tôi thì sao? Tôi mới nhị tinh Bán Thánh, so sánh với Chuẩn Thánh thì quả thực chính là con kiến hôi.” Lâu Kim Hồng thở dài nói.

“A, đúng rồi, Lâm Hiên, cậu đến từ Vương tộc?” Đột nhiên, trong mắt Lâu Kim Hồng hiện lên một tia sáng.

Lâm Hiên trẻ tuổi như vậy lại có thực lực cỡ này.

Chỉ sợ, chỉ có Vương tộc mới có thể bồi dưỡng ra yêu nghiệt như vậy.

Nếu Lâm Hiên là Vương tộc thì nói không chừng còn có tác dụng lớn hơn Lôi tộc.

Cho dù thực lực của Lâm Hiên không đủ thì anh ta cũng có thể nhờ người trong tộc xuất thủ.

Nhưng Lâm Hiên lắc đầu nói: “Tôi không phải Ẩn tộc, càng không phải Vương tộc, tôi chỉ là một võ giả thế tục bình thường.”

Nghe Lâm Hiên nói xong, trong mắt Lâu Kim Hồng hiện lên vẻ thất vọng.

Xem ra, Lâm Hiên chính là một võ giả thế tục đạt được kỳ ngộ kỳ lạ mà thôi.

“Quên đi, xem ra trời không phù hộ Lâu tộc ta!” Lâu Kim Hồng trong mắt tràn đầy tuyệt vọng nói.

“Chú Lâu, vì sao chú phải đem tiền bối Mãn Nguyệt gả cho Lôi Thiên Quân, cũng bởi vì lão tổ Lôi tộc là Chuẩn Thánh?” Lâm Hiên thấy thế nhíu mày hỏi.

“Không sai, cũng bởi vì lão tổ Lôi tộc là Chuẩn Thánh!” Lâu Kim Hồng gật gật đầu.

“Chú Lâu, thứ cho tôi nói thẳng, nếu tiền bối Mãn Nguyệt là con gái của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không làm như vậy.” Lâm Hiên trầm giọng nói.

“Cậu nghĩ rằng tôi muốn? Tôi có khổ tâm bất đắc dĩ, nếu không phải vì...” Lâu Kim Hồng thiếu chút nữa nói lỡ miệng.

Dù sao, thứ như dị thú này.

Trong thế giới ngày nay rất hiếm.

Hiện tại còn lưu lại thì trên cơ bản là một ít tồn tại vô thượng cường đại.

Có thể gặp được một con dị thú có hy vọng chiến thắng, quả thực chính là vận khí lớn.

Nếu không phải Lâu tộc một mình ăn không nổi, ông tuyệt đối sẽ không dùng cách gả con gái này để Lôi tộc trợ giúp.

Lâm Hiên không biết Lâu Kim Hồng khổ tâm cái gì, anh mở miệng nói: “Chú Lâu, mặc kệ bởi vì nguyên nhân gì thì cũng không cần phải để tiền bối Mãn Nguyệt gả cho một người mà cô ấy không yêu!”

“Tình yêu có ích lợi gì? Trên đời này, chỉ có thực lực tuyệt đối mới có tác dụng. Không có thực lực, cho dù là Ẩn tộc thì cũng phải mặc cho người ta chém giết, Lâu tộc ta đủ mạnh nhưng ở trước mặt Vương tộc thì vẫn giống như con kiến hôi!” Lâu Kim Hồng lắc đầu nói.

“Chú Lâu, chú thật sự cần cường giả sao?” Lâm Hiên hỏi.

Lâu Kim Hồng: “Đương nhiên.”

Lâm Hiên: “Vậy tôi đây!”

Lâu Kim Hồng dùng ánh mắt đánh giá Lâm Hiên.

Nói thật, nếu mà không phải vừa mới tự mình cảm thụ một chút kinh khủng của Lâm Hiên.

Đánh chết ông cũng không tin.

Người thanh niên trước mắt ông đây chỉ cần dựa vào phần chân khí hộ thể đã có thể chấn thương nhị tinh Bán Thánh như ông.

Tuy nhiên, vẫn là không đủ.

Ông đã cảm thụ khí tức của Chuẩn Thánh.

Cái loại khí tức đó, quả thực làm khiến người ta tuyệt vọng.

Chỉ cần khí cơ áp chế cũng có thể khiến Bán Thánh quỳ xuống mà tôn thờ!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom