-
Chương 436-440
Chương 436 Sinh mệnh biến mất
Trận đồ phòng thủ cấp hai mươi vô cùng quý hiếm, không phải ai cũng có được.
Cho dù là Đế Thiên Tông cũng không có.
Chỉ có thể thông qua nhiều trận đồ chồng chất lên nhau mới có thể đạt tới lực phòng thủ cấp hai mươi.
Trên người tên này rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật đang ẩn giấu nữa?
Một thổ dân Lam Tinh sao tự nhiên lại có được trận đồ phòng thủ cấp hai mươi?
Điều hai người họ không hề biết chính là, đây căn bản không phải là trận đồ phòng thủ gì cả.
Đây chỉ là khuyết khí bảo vệ thân thể của Lâm Hiên mà thôi!
“Không thể để cho Thẩm Ngạo Tuyết chết!” Đế Dực Thiên mặt giận dữ quát.
Phải biết rằng Thẩm Ngạo Tuyết mang theo hy vọng cứu được Đế Diệu.
Nếu Thẩm Ngạo Tuyết chết, vậy Đế Diệu cũng sẽ không còn sống tốt được lâu hơn mấy năm nữa.
Nhưng mặc cho bọn họ có công kích như thế nào, đều không thể phá vỡ vòng phòng hộ của Lâm Hiên.
"Lâm Hiên, hãy để ta cứu Thẩm Ngạo Tuyết, cầu xin ngươi!” Đế Dực Thiên thấy cứng không được, chỉ có thể mềm mỏng cầu xin.
Đáng tiếc, Lâm Hiên không hề để ý tới hắn.
"Lâm Hiên, chỉ cần để cho chúng ta cứu nàng ấy, ta cái gì cũng có thể đáp ứng cho ngươi!" Đế Dực Thiên trong lòng đã nóng như lửa đốt.
Lúc này đây, Lâm Hiên cuối cùng cũng đáp lại.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía Đế Dực Thiên, chậm rãi mở miệng mà nói: "Ta muốn hai quả thận của ngươi!”
Đế Dực Thiên nghe vậy toàn thân đều rùng mình.
Muốn hai quả thận của hắn ta?
Thực lực của hắn rất mạnh, không có hai quả thận cũng có thể sống sót.
Nhưng điều đó cũng có nghĩa là thần thể của hắn sẽ không còn là một vị thần hoàn hảo nữa.
Nhóm máu của hắn cũng không phải là một nhóm máu hiếm.
Nếu không có thận, có thể chọn biện pháp cấy ghép lại.
Nhưng ngay cả khi thận mới được cấy ghép lại, thì đó cũng không phải là thận của bản thân. Nó sẽ phát sinh những phản ứng đào thải.
Hơn nữa, bởi vì thận mới được cấy ghép vào với thực lực của cơ thể khác nhau quá nhiều. Khi chiến đấu thời gian dài, nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hắn.
Ví dụ, khi hắn có một cơ thể cấp thần hoàn hảo.
Nếu bị ai đó đánh.
Cơ thể cấp thần và các các cơ quan cấp thần của hắn đều có khả năng chống lại một kích.
Nhưng nếu hắn thay thận của một người bình thường.
Khi bị đánh một đòn.
Cơ thể cấp thần của hắn còn chịu được sẽ không sao.
Nhưng thận trong cơ thể hắn sẽ vì không chịu nổi mà trực tiếp nổ tung thành sương máu.
Nếu thận được cấy ghép lại của một người có linh thể mạnh mẽ, tuy rằng thận đủ khoẻ mạnh, nhưng phản ứng đào thải sẽ diễn ra rất mạnh.
Có thể nói.
Đối với một cường giả như Đế Dực Thiên mà nói.
Mất hai quả thận, tuyệt đối có ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng nếu hắn không đồng ý với Lâm Hiên.
Như vậy, Thẩm Ngạo Tuyết có thể sẽ chết.
“Tông chủ, không cần đồng ý với hắn, cho dù bọn họ có sinh ra đời sau, xác suất có thể phù hợp với Diệu Diệu cũng rất thấp, hơn nữa, lần này ta đi Lam Tinh, chiếm được một môn kỹ thuật, nó gọi là nhân bản, tuy rằng kỹ thuật này còn chưa được hoàn thiện, nhưng tính khả thi của nó rất cao.” Hắc lão trầm giọng nói.
Kỹ thuật nhân bản thực sự đã được hoàn thiện kha khá.
Chỉ có điều, muốn thực hiện một cách cụ thể vẫn sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Xác suất thành công cũng rất thấp.
Tỷ lệ sinh con của Lâm Hiên và Thẩm Ngạo Tuyết chưa chắc đã thành công.
Nhưng đến cuối cùng cũng có một tia hy vọng.
“Ngươi nói thật?” Trên mặt Đế Dực Thiên xuất hiện tia vui mừng.
“Không có nắm chắc một trăm phần trăm, nhưng ta có thể thử một lần, ta đã chiêu mộ từ Lam Tinh đến đây hơn trăm chuyên gia, đang tiến hành nghiên cứu, có lẽ không bao lâu nữa, sẽ có kết quả.” Hắc lão trả lời.
Tuy rằng giá trị vũ lực của Lam Tinh so với Trung Ương Đế Quốc kém rất xa.
Nhưng trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật lại mạnh hơn Trung Ương Đế Quốc rất nhiều.
Đương nhiên, không phải Trung Ương Đế Quốc không thể nghiên cứu khoa học.
Mà là do Trung Ương Đế Quốc là tinh cầu võ giả, cái theo đuổi chính là võ đạo.
Có thể nói, con đường bọn họ theo đuổi khác nhau.
Dù sao, tốc độ của võ giả rất nhanh, còn có thể khống chế cả dị thú biết bay, vì vậy họ căn bản không cần xe hay máy bay.
Để liên lạc với nhau, Trung Ương Đế Quốc có phiếu ngọc liên lạc.
Về mặt y tế, vốn các võ giả cũng không dễ sinh bệnh.
Một khi bị bệnh, thì về cơ bản bệnh đấy khoa học cũng gặp khó khăn trong việc chữa trị.
Bởi vì mục tiêu sống không giống nhau, nên mới hình thành thế giới quan cũng hoàn toàn khác nhau.
“Lâm Hiên, tốt nhất bây giờ ngươi nên lập tức thu hồi trận đồ phòng ngự để bọn ta cứu chữa cho Thẩm Ngạo Tuyết. Nếu không hậu quả không phải là cái mà ngươi có thể chấp nhận được.” Nếu đã có chỗ dựa, thái độ của Đế Dực Thiên trở nên cứng rắn hơn rất nhiều.
Lúc này Đế Dực Thiên đã vô cùng tức giận.
Hắn đường đường là Đế Thiên Tông, thế nhưng lại bị một thổ dân kiềm chế.
Cuối cùng Lâm Hiên cũng thu hồi vòng phòng ngự.
Sau đó, đứng dậy.
Hắn quyết định để Đế Thiên Tông cứu Thẩm Ngạo Tuyết.
Nếu như Đế Thiên Tông có thể cứu sống cô ta.
Vậy cũng coi như là do số mệnh của nàng ta tốt.
Còn nếu không cứu được, đó cũng là số mệnh của cô ta.
Thấy Lâm Hiên đã thu hồi vòng phòng ngự, Đế Dực Thiên và Hắc lão như trút được gánh nặng.
Lập tức xuất ra đan dược tốt nhất để Đế Thiên Tông đút cho Thẩm Ngạo Tuyết.
Tuy rằng Hắc lão đã chiêu mộ đến hơn một trăm nhà khoa học hàng đầu, nhưng dưới tác dụng của đan dược, thân thể của bọn họ có thể so với Thiên Tông, có thể chịu được trọng lực gấp mấy trăm lần sao trung tâm.
Nhưng có thể nghiên cứu ra được kết quả hay không, vẫn là để nói sau đi.
Có thể cứu Thẩm Ngạo Tuyết, hai bên cùng nhau tiến hành, mới là ổn thỏa nhất.
Nhưng mà, khiến cho Đế Dực Thiên và Hắc lão khinh sợ chính là.
Sau khi Thẩm Ngạo Tuyết ăn đan dược.
Lại không có phản ứng.
Hơi thở sinh mệnh của nàng không khôi phục lại như ban đầu.
Ngược lại, ngay cả chút hơi thở sinh mệnh cuối cùng cũng từ từ biến mất.
Lâm Hiên muốn cứu người thì có một điều kiện tiên quyết.
Đó chính là hơi thở sinh mệnh của người này không được biến mất hoàn toàn.
Như vậy, chỉ cần một lượng nhỏ máu kỳ lân là có thể cứu sống.
Nhưng nếu hơi thở sinh mệnh của người đó đã hoàn toàn biến mất.
Thời gian không quá dài, cũng có thể cứu sống.
Nhưng mà, như vậy thì sẽ cần rất nhiều máu kỳ lân.
Giống như Kim Linh Khê.
Hình như hắn đã cho Kim Linh Khê uống đủ hai chén máu kỳ lân thì Kim Linh Khê mới sống lại.
Hiện tại, hơi thở sinh mệnh của Thẩm Ngạo Tuyết đã biến mất hoàn toàn.
Nếu Lâm Hiên muốn cứu sống nàng ta.
Chỉ sợ cũng phải dùng một lượng lớn máu kỳ lân.
Hơn nữa, cũng chưa chắc có thể thành công.
Dù sao, thực lực của Kim Linh Khê yếu hơn Cực Cảnh rất nhiều.
Sức mạnh sinh tồn của cường giả Cực Cảnh cũng mạnh hơn Kim Linh Khê của Vũ vương cảnh rất nhiều.
Một khi sức mạnh sinh tồn thật sự biến mất.
Có lẽ, cho dù là máu kỳ lân cũng không thể cứu được.
“Sao lại có thể như vậy”
“Sao lại không có hiệu quả”
Đế Dực Thiên và Hắc lão đều ngây người.
Chương 437 Không có ý muốn sống tiếp
Bọn họ lại cho Thẩm Ngạo Tuyết ăn các loại đan dược khác, truyền thần lực vào người Thẩm Ngạo Tuyết.
Tất cả đều vô dụng.
Dường như cơ thể Thẩm Ngạo Tuyết đã hoàn toàn chết đi.
Những đan dược được đưa vào cơ thể nàng, cũng không thể hấp thụ được.
Còn về thần lực mà bọn họ đưa vào cơ thể nàng, lại toàn bộ từ trong kinh mạch Thẩm Ngạo Tuyết chảy ra ngoài.
Cơ thể nàng giống như một quả bóng bị xì hơi, không có cách nào có thể khiến nó thổi phồng lên được nữa.
“Cô ấy… chết rồi.”
Hai người bọn họ đã cố gắng hết sức, nhưng đến cuối cùng vẫn không cứu được Thẩm Ngạo Tuyết.
Lâm Hiên nhìn mỹ thân hình tuyệt mỹ đã hoàn toàn mất hơi thở sinh mệnh.
Người cũng sững sờ ngay tại chỗ.
Nữ nhân này, thật sự… đã chết?
Lâm Hiên biết, vì sao hai người này không thể cứu được Thẩm Ngạo Tuyết.
Lý do rất đơn giản.
Bởi vì, Thẩm Ngạo Tuyết đã không còn ý chí muốn sống tiếp.
Một người một khi đã mất đi ham muốn sống sót.
Thì cho dù có được uống đan dược tốt đến đâu cũng vô dụng.
Ngay cả khi Lâm Hiên cho nàng uống máu kỳ lân, nàng cũng sẽ không sống lại.
Trừ khi, khiến cho nàng lại có ham muốn sống tiếp.
Nó dựa vào một câu nói của Lâm Hiên.
Chỉ cần Lâm Hiên nói một câu, rằng hắn yêu Thẩm Ngạo tuyết.
Có lẽ, có thể khơi dậy ham muốn sống tiếp của Thẩm Ngạo Tuyết.
Nhưng đương nhiên, không có khả năng Lâm Hiên sẽ nói ra câu nói đó.
Hắn có thể không hận Thẩm Ngạo Tuyết.
Nhưng hắn tuyệt đối không thể yêu Thẩm Ngạo Tuyết.
“Thì ra, kẻ đeo bám thật đúng là phiền phức…” Trong lòng Lâm Hiên thở dài.
Trước đây, hắn không cách nào hiểu được, hắn đã từng dùng hết toàn lực của mình để yêu Thẩm Ngạo Tuyết.
Nhưng Thẩm Ngạo Tuyết lại vĩnh viễn đứng ở trên cao, ngay cả nhìn hắn một cái cũng lười.
Thế nhưng bây giờ dường như hắn đã hiểu được.
Khi Thẩm Ngạo Tuyết đeo bám ngược lại hắn.
Thậm chí, vào thời điểm nàng nguyện ý vì hắn mà trả giá bằng cả mạng sống.
Hắn cũng không cảm thấy cảm động. Chỉ cảm thấy rất khó chịu.
Theo lý mà nói, miếng kẹo cao su bám người như Thẩm Ngạo Tuyết đã chết.
Hắn nên cảm thấy vui mừng mới phải.
Nhưng không biết vì sao, lúc này, một chút hắn cũng không cảm thấy vui vẻ.
“Lâm Hiên.”
Giờ khắc này, Đế Dực Thiên đã nổi giận ngút trời.
Hận không thể đem Lâm Hiên bầm thây vạn đoạn.
Lâm Hiên không chỉ móc thận hết một nửa người của Đế Thiên Tông.
Còn khiến cho Thẩm Ngạo Tuyết chết.
Đó chỉ đơn giản là không thể tha thứ.
Lập tức, chuẩn bị tiêu diệt Lâm Hiên.
“Tông chủ hạ thủ lưu tình.” Hắc lão vội vàng ngăn cản Đế Dực Thiên.
“Hắc lão, vì sao ngươi lại ngăn cản ta.” Đế Dực Thiên vô cùng phẫn nộ.
“Tông chủ, tuy rằng Thẩm Ngạo Tuyết đã chết, nhưng người đừng quên, hắn cùng với Diệu Diệu có cùng nhóm máu, coi như có cùng với nữ nhân có nhóm máu khác kết hợp, xác suất sinh ra đời sau xứng đôi cũng cực thấp, hơn nữa, nếu như hắn trong vòng ba năm không có cách nào sinh ra đời sau có ích, còn có thể lấy thận của hắn, cấy ghép cho Diệu Diệu.”
“Đúng vậy.” Nghe Hắc lão nói xong, cuối cùng Đế Dực Thiên cũng tỉnh táo trở lại.
“Nhưng, hắn đã phạm vào tội lớn như thế, tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha, ta sẽ không để cho hắn sống thoải mái như vậy.” Đế Dực Thiên híp mắt nói.
Lần này thì Hắc lão không ngăn cản nữa.
Chỉ cần Đế Dực Thiên giữ lại mạng của Lâm Hiên là được.
Sau một khắc, một cỗ khí tức vô cùng khủng bố bắn ra.
Khiến cho linh hồn những người có mặt không tránh khỏi run rẩy.
Thần Hồn Cảnh.
Hiển nhiên, thực lực của Đế Dực Thiên đã đạt tới Thần Hồn Cảnh.
Cường giả Thần Hồn Cảnh và cường giả Thần Thể Cảnh có bản chất khác nhau.
Bọn họ dựa vào sức mạnh linh hồn.
Công kích dựa trên sức mạnh linh hồn vô cùng khủng bố.
Một khi bị trúng chiêu, nhẹ thì choáng váng, nặng thì có thể trực tiếp bị biến thành kẻ ngốc.
Đương nhiên, cho dù là cường giả Thần Hồn Cảnh cũng không thể tùy tiện sử dụng công kích linh hồn.
Bởi vì công kích linh hồn chẳng khác nào đả thương địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm.
Trừ phi lực lượng linh hồn vượt xa đối phương.
Nếu không, người bị thương có thể là bản thân.
Nhưng mà, Đế Dực Thiên đã là cường giả Thần Hồn Cảnh.
Linh hồn cực kỳ mạnh mẽ.
Chỉ cần linh hồn của Lâm Hiên không phải là Thần cấp.
Hắn có thể dễ dàng xóa bỏ linh hồn của Lâm Hiên.
Biến Lâm Hiên thành một thi thể sống.
Với năng lực của Đế Thiên Tông, cho dù Lâm Hiên không có linh hồn.
Bọn họ cũng có thể khiến cho Lâm Hiên sống sót.
Vốn hắn cũng không có ý định biến Lâm Hiên thành thi thể sống.
Nhưng Lâm Hiên cứ làm càn như vậy, đã khiến cho hắn mất hết kiên nhẫn.
Lực lượng linh hồn khủng bố như sóng biển mênh mông cuồn cuộn hướng về phía Lâm Hiên đánh đến.
Giống như muốn đem linh hồn của Lâm Hiên nghiền nát thành từng mảnh nhỏ.
Đối mặt với công kích linh hồn, Lâm Hiên không chút sợ hãi.
Chỉ thấy, một bóng dáng màu đỏ từ mi tâm hắn bay ra.
Đây là sát thần của Lâm Hiên.
Lúc này sát thần đã rất rắn chắc.
Thời điểm ở Lam tinh Phương Tây đánh một trận, Lâm Hiên cũng đã ngưng tụ ra sát thần.
Tiếp theo, lại ở Carla tinh đánh giết bốn phương.
Sau khi tiến vào Trung Ương Đế Quốc, lại giết thêm không ít người.
Giúp sát thần của hắn, đã gần như chân thật hoá.
Với những sát thần bình thường, ví dụ như sát thần của đại nội cao thủ Lão tổ Sát tộc.
Chỉ là một cái bóng hư ảo.
Không có thân thể thật sự.
Nhưng sát thần của Lâm Hiên, đã ngưng tụ thành thân thể thực sự.
Sống động như thật, giống như một pho tượng hình người.
Lúc trước sát thần của hắn cũng chưa có mặt mũi, chỉ là thân hình.
Hiện tại, cuối cùng sát thần của hắn cũng đã có mặt mũi.
Nhưng mà đây là bộ dáng của Sát Đế?
Là bộ dáng ở hình dạng nữ nhân của Sát Đế!
Sau khi sát thần xuất hiện, tay cầm kiếm màu đỏ, tiện tay vung lên, liền đánh tan công kích linh hồn ngưng tụ của Đế Dực Thiên.
“A"
Đế Dực Thiên phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Giống như linh hồn đã bị xé rách.
Tiện tay xuất ra một kích, cũng chính là công kích linh hồn.
Hơn nữa, so với công kích linh hồn do Đế Dực Thiên phát ra mạnh hơn rất nhiều.
“Đây, đây là cái gì?” Đế Dực Thiên ôm đầu giống như muốn nứt ra, khó khăn hỏi.
Rất rõ ràng, Lâm Hiên cũng là công kích linh hồn.
Nhưng hắn còn chưa từng thấy qua, người nào có thể đem công kích linh hồn ngưng tụ thành thực thể như vậy.
Sát thần, là sát khí hiện hóa.
Cái được gọi là sát khí được hình thành như thế nào?
Trong thực tế, nó rất đơn giản.
Đó là một sức mạnh đến từ linh hồn.
Khi giết người. Tự nhiên linh hồn của hắn cũng sẽ bị nhiễm hơi thở giết chóc.
Khi đã giết chóc đủ.
Hơi thở giết chóc có thể phóng ra ngoài, hình thành sát thần.
Nếu sát thần xuất phát từ linh hồn, đương nhiên cũng có thể sinh ra sát thương đối với linh hồn.
Hơn nữa, cũng không giống với công kích linh hồn Đế Dực Thiên thi triển.
Công kích linh hồn của Đế Dực Thiên, là dùng linh hồn của mình, đánh vào linh hồn của Lâm Hiên.
Nếu linh hồn của hắn mạnh hơn của Lâm Hiên, có thể đả thương Lâm Hiên.
Đương nhiên, bản thân hắn cũng bị tổn thương đôi chút.
Nhưng sát thần thì khác.
Sát thần là hơi thở giết chóc lây nhiễm trên linh hồn.
Nó tách biệt với linh hồn.
Cho nên, mặc dù sát thần bị huỷ, cũng sẽ không khiến linh hồn của Lâm Hiên bị thương tổn quá lớn.
Chương 438 Đại khai sát giới
Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, sát thần bình thường, là không thể ngăn được công kích linh hồn của Đế Dực Thiên.
Ví dụ như sát thần của đại nội cao thủ Lão tộ Sát tộc, sẽ dưới công kích linh hồn của Đế Dực Thiên, tán loạn trong nháy mắt.
Nhưng sát thần của Lâm Hiên, hiển nhiên đã đạt đến một cảnh giới cực cao.
Có thể dễ dàng ngăn cản công kích linh hồn của Đế Dực Thiên.
Thậm chí, còn phản kích đả thương linh hồn của đối phương.
Bị sát thần của Lâm Hiên chém một kiếm.
Linh hồn của Đế Dực Thiên đã bị thương.
Nếu như bị chém thêm mấy kiếm, thì có thể hoàn toàn xoá đi linh hồn của hắn.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Hắc lão trở nên nghiêm túc.
Không nghĩ đến, thế nhưng Lâm Hiên lại còn có thủ đoạn như vậy.
Hắn ở Lam tinh trong một thời gian dài.
Cũng biết ở Lam tinh có người ngưng tụ thành công sát thần.
Chỉ có điều, sát thần này và sát thần của Lâm Hiên hoàn toàn không giống nhau.
Đừng nói là Đế Dực Thiên, coi như là cường giả Thánh Cảnh, đều có thể miễn cưỡng chống lại.
Nhưng sát thần của Lâm Hiên lại có thể đả thương đến Thần Hồn Cảnh?
Chuyện này không phải đã quá khoa trương rồi sao?
Cuối cùng, ánh mắt Lâm Hiên rơi trên người Hắc lão.
Sau một khắc, cơ thể hắn trực tiếp lao về phía Hắc lão.
Hắc lão lập tức khởi động toàn bộ thần lực, muốn ngăn cản công kích của Lâm Hiên.
“Phốc phốc.”
Nhưng mà, tay của Lâm Hiên, lại dễ dàng đâm xuyên qua bụng hắn.
“Cái này, làm sao có thể. Thân thể của Hắc lão là thần thể cảnh đại viên mãn.”
Một màn này, khiến cho tất cả mọi người đều ngây dại.
Thân thể cảnh đại viên mãn, là đã đem tất cả các tế bào trong cơ thể luyện thành tế bào thần chi.
Khả năng phòng thủ rất cao.
Nhưng, cứ như vậy lại dễ dàng bị Lâm Hiên xuyên thủng.
Lâm Hiên trực tiếp từ trên người Hắc lão móc ra một quả thận.
“Cái này, sao có thể. Hắc lão đã là Đại viên mãn.”
Chỉ thấy, quả thận này cho dù bị lấy ra khỏi thân thể, nhưng vẫn mang theo vầng sáng nhàn nhạt màu vàng.
Điều này chứng tỏ, Hắc lão quả thật là Thần thể cảnh đại viên mãn.
“Tiểu tử, ngươi đừng làm bậy, Hắc lão chính là…” Thấy thế nhất thời sắc mặt Đế Dực Thiên đại biến.
Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong, Lâm Hiên đã tiện tay nắm chặt tay lại.
Bóp nát quả thận đang lóe ra vầng sáng màu vàng của Hắc lão.
Theo lẽ thường, nội tạng sau khi được luyện thành thần nội tạng, độ rắn chắc dẻo dai của nó, cho dù là có bị một đoàn tàu chạy qua nghiền nát, cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Thế nhưng lại không chịu nổi một cái nắm tay nhẹ nhàng của Lâm Hiên.
Không phải là Thần Thể Cảnh, nhưng lại có thể dễ dàng đột phá được sự phòng vệ của Thần Thể Cảnh.
Cũng không phải là Thần Hồn Cảnh, lại có thể ngưng tụ ra được sát thần, còn có thể làm trọng thương cường giả của Thần Hồn Cảnh.
Tên này rốt cuộc là cấp tu vi gì?
Mấu chốt là, Lâm Hiên đến bây giờ, còn chưa sử dụng đến cái siêu cấp thần khí kia.
Giờ phút này, trong lòng của Đế Dực Thiên toát ra một ý niệm khiến chính hắn cũng khó có thể tin được.
Chẳng lẽ, Lâm Hiên là cường giả cấp Thần Vương?
Bên trong trung ương Đế quốc.
Có bốn đại vực là ngoại vực, trung vực, nội vực, và thiên vực.
Mức độ tăng dần theo thứ tự.
Nhất là ở thiên vực cuối cùng.
Đó là nơi ở của nữ đế trung ương!
Là nơi có linh khí nồng đậm nhất của Trung Ương Tinh. Là tinh mạch của trung ương.
Nếu như hắn không phải được sinh ra từ thiên vực.
Như vậy nếu hắn muốn tiến vào thiên vực, ở ngưỡng cửa thấp nhất, chính là đạt tới cấp bậc Thần Vương cảnh giới!
Mà có thể thành lập được môn phái ở thiên vực, không thể nghi ngờ rằng là đứng đầu chuỗi thức ăn của ngôi sao trung ương.
Tiểu tử này, cái gì đang xảy ra với hắn vậy?
Vậy mà có thể chỉ trong ba năm, thăng cấp lên đến Thần Vương?
Nhưng thù này, nhất định phải báo.
Những người khác, hắn chỉ hái một quả thận, chỉ cần cho một chút trừng phạt.
Nhưng đối với Hắc lão, hắn tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha.
Lúc này, lấy tay đâm vào phần bụng bên kia của Hắc lão.
Chuẩn bị lấy thêm một quả thận khác ra.
Lúc này, Đế Dực Thiên vọt tới.
Muốn ngăn cản Lâm Hiên.
Nhưng Lâm Hiên dùng một bàn tay hướng về phía hắn ta hít một cái.
Thân thể của hắn ta liền không tự chủ bị hút đến trước mặt của Lâm Hiên.
Phốc phốc!
Một bàn tay khác của Lâm Hiên cũng cắm vào bụng của Đế Dực Thiên.
Giờ khắc này, Đế Dực Thiên đã có thể hoàn toàn xác định.
Lâm Hiên tuyệt đối là một vị Thần Vương!
Tuy rằng hắn chỉ là Thần Hồn Cảnh tiền kỳ.
Nhưng nếu như không phải là Thần Vương, tuyệt đối không có khả năng làm cho hắn ta cùng Hắc lão không còn một chút năng lực phản kháng nào.
Mắt thấy, Lâm Hiên muốn đem thận của hai người moi ra.
“Đại ca, đừng làm thương tổn ta cùng Hắc gia gia!”
Lúc này, một đạo thân ảnh xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Hiên.
Đây là một cô gái toàn thân đều toả ra khí chất đơn thuần.
Con ngươi của nàng ta đen như mực, không nhiễm bụi trần.
Ngũ quan của nàng xinh đẹp tuyệt trần.
Trong số những người con gái mà Lâm Hiên đã gặp, nàng ta có thể không phải là người đẹp nhất.
Nhưng chắc chắn là người thuần khiết nhất!
Chỉ là, nàng ta mang theo một tia bệnh tật yêu kiều.
Đây, chính là công chúa của Đế gia, Đế Diệu!
Nhìn thấy Đế Diệu, Hắc lão cùng Đế Dực Thiên sắc mặt đại biến.
“Diệu Diệu, đi mau!”
Lâm Hiên liếc mắt một cái liền nhìn ra.
Cô gái này có vấn đề về sức khoẻ.
Không chỉ thiếu đi một quả thận.
Mà thân thể của nàng ta, còn bị người khác hạ cấm chú độc nhất.
Cấm chú đó sẽ không lấy đi tính mạng của nàng ta.
Nhưng sẽ làm cho một số cơ quan nào đó của nàng ta, không ngừng bị lão hoá, dần dần mất đi sự sống.
Nhất định phải không ngừng thay mới nội tạng, mới có thể tiếp tục sống sót.
Mấu chốt chính là, nhóm máu của Đế Diệu rất đặc thù.
Trừ phi là cha mẹ của nàng, hoặc là người thân, mới có thể phù hợp.
Hiển nhiên, mục đích của người hạ chú không phải là nhằm vào Đế Diệu.
Mà là nhắm vào người thân bên cạnh của Đế Diệu.
Người thân của nàng ta mà muốn cứu lấy nàng ta, phải lấy thận của mình để cứu nàng ta.
Nhưng một quả thận chỉ có thể tồn tại trong cơ thể của nàng ta ba năm.
Ba năm sau, phải thay thận, nếu không, Đế Diệu sẽ chết.
Mẹ của Đế Diệu, thật ra cũng không phải ngoài ý muốn mà chết. Chính là bởi vì đem hai quả thận của mình, đều hiến cho Đế Diệu.
Nhóm máu của Đế Dực Thiên không phù hợp với Đế Diệu, bằng không, vì có thể để cho Đế Diệu sống sót, hắn ta có khả năng cũng sẽ đem thận của mình để ghép cho Đế Diệu.
Kỳ thật, Đế gia có cơ hội để tiến vào thiên vực.
Dù sao, lúc trước mẹ của Đế Diệu, có tư thế của Thần Vương.
Nhưng cũng bởi vì đem thận của mình hiến cho Đế Diệu.
Cuối cùng, vô duyên với Thần Vương cảnh giới.
Bởi vì tìm không được thận tương xứng, tu vi còn không ngừng bị giảm đi.
Cuối cùng, bị đối thủ của Đế Thiên Tông đánh lén mà chết.
Về sau, Đế Thiên Tông đều đi khắp nơi để tìm thận phù hợp với Đế Diệu.
Toàn bộ Đế Thiên Tông, đều lấy chuyện này làm nhiệm vụ chính.
Vì vậy, nhiều năm trôi qua.
Địa vị của Đế Thiên Tông ở nội vực vẫn không thể tăng lên.
Ngược lại vì bị ảnh hưởng nên thực lực còn bị yếu đi không ít.
Chương 439 Căn nguyên bệnh của Đế Diệu
Đoán chừng đây chính là mục đích thật sự của người hạ chú Đế Diệu.
Chính là để đối phó với người thân của Đế Diệu.
Nhưng thủ pháp này, phải là cường giả cấp Vũ Trụ mới có thể có được.
Nếu không, Đế Thiên Tông cũng không đến mức nhiều năm như vậy, đều không tìm được biện pháp hoá giải.
Một cường giả cấp Vũ Trụ muốn tiêu diệt Đế gia, rất dễ dàng, cần gì phải tốn nhiều công sức như vậy?
Lâm Hiên nghĩ mãi không ra.
Dù sao, đừng nói là cấp Vũ Trụ, cho dù có là những người ở thiên vực, muốn đối phó với Đế Thiên Tông, cũng không cần phiền phức như thế.
Nghĩ mãi không ra, Lâm Hiên cũng lười suy nghĩ nữa.
Dù sao, hắn chỉ cần báo thù là được.
Về phần Đế Thiên Tông vì sao phải lấy thận của hắn.
Hắn không quan tâm.
“Lâm Hiên, chỉ cần ngươi không làm Diệu Diệu thương tổn, hai người chúng ta, mặc cho ngươi tuỳ ý trừng phạt!” Hắc lão cùng Đế Dực Thiên cùng mở miệng nói.
Có thể thấy được.
Hai người bọn họ đều rất yêu thương Đế Diệu.
“Các ngươi không có tư cách cùng ta đàm phán điều kiện.” Lâm Hiên lạnh nhạt nói.
“Lâm Hiên, Diệu Diệu hoàn toàn không biết chuyện này, con bé thậm chí còn không biết, chúng ta đổi thận cho con bé, cầu xin ngươi, đừng làm hại đến con bé có được hay không!” Vì để có thể bảo vệ được Đế Diệu, Đế Dực Thiên không thể không mở miệng cầu xin Lâm Hiên.
“Ngươi nói nàng ta không biết, nàng ta liền không biết sao?” Lâm Hiên cười lạnh nói.
Hắn cũng sẽ không bởi vì bộ dạng xinh đẹp của Đế Diệu, liền thả ngựa cho nàng ta đi.
“Gia gia, đây, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Đế Diệu loạng choạng nói.
“Thật xin lỗi, Diệu Diệu, là lỗi của gia gia, không bảo vệ được ngươi…” Đế Dực Thiên mang vẻ mặt thống khổ đem sự thật nói cho Đế Diệu.
Nghe Đế Dực Thiên nói xong, Đế Diệu ngây ngẩn cả người.
Nàng ấy chỉ biết mình bị bệnh.
Nhưng không biết, mình mắc phải bệnh gì.
Càng không biết rằng, Đế Dực Thiên đã cứu nàng như thế nào.
“Gia gia, các người, các người làm sao có thể như vậy? Làm sao có thể vì Diệu Diệu mà làm hại người khác, nếu như muốn thận của người khác mới có thể làm cho Diệu Diệu sống sót, Diệu Diệu tình nguyện chết đi!” Đế Diệu cắn răng nói.
Đôi mắt nàng dâng lên nỗi buồn vô tận.
Không phải đang giả vờ.
Nàng liền lấy ra một con dao găm từ nhẫn trữ vật của mình.
Sau đó hướng về phía Lâm Hiên nói: “Đại ca, thật xin lỗi, mặc kệ có là chuyện của hai vị gia gia đi chăng nữa, đều là Diệu Diệu sai, Diệu Diệu liền đem thận trả lại cho người!”
Nàng nói xong, thế nhưng lại thật sự đem chuỷ thủ đâm vào người mình.
“Diệu Diệu!”
Đế Dực Thiên cùng Hắc lão sắc mặt đại biến.
Vì để ngăn cản Đế Diệu.
Bọn họ mạnh mẽ trốn thoát khỏi sự khống chế của Lâm Hiên.
Nhưng tay của Lâm Hiên, còn đang nắm lấy thận của bọn họ.
Sau khi giẫy giụa, thận của bọn liền bị kéo ra.
Đế Dực Thiên còn tốt.
Chỉ mất đi một quả thận.
Nhưng Hắc lão, trực tiếp mất đi hai quả thận.
“Diệu Diệu, không được!” hai người nhanh chóng vọt tới trước mặt của Đế Diệu.
Nhưng đã quá trễ.
Đế Diệu đã lấy thận của mình ra.
Đế Diệu dùng hai bàn tay trắng nõn của mình, cầm một quả thận đầm đìa máu, vô cùng suy yếu nói với Lâm Hiên: “Đại ca, Diệu Diệu đem thận trả lại cho người, xin người đừng thương tổn gia gia cùng Hắc gia gia có được không…”
Vốn thân thể của Đế Diệu đã rất yếu.
Bây giờ ngược lại còn yếu hơn.
Nàng đã không còn chút tu vi nào.
Chỉ vì nàng ấy đã được sinh ra Trung Ương Tinh.
Thân thể của nàng, mới có thể chấp nhận được trọng lực tăng gấp trăm lần.
Hiện tại, mất đi quả thận duy nhất, lại càng vô cùng suy yếu.
“Diệu Diệu, ta sẽ giúp ngươi mang thận trở về!” Đế Dực Thiên lập tức muốn đem thận lắp trở về cho Đế Diệu.
Nhưng hơi thở của nàng ấy, đã dần trở nên mờ nhạt.
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Hiên thở dài một hơi.
Xem ra, Đế Diệu thật sự không biết.
Cái này gọi là không biết thì không có tội nhỉ?
Huống hồ, hôm nay hắn cùng Thẩm Ngạo Tuyết cùng nhau đi moi thận, đã vượt qua được hơn năm vạn quả thận
Ngay cả tông chủ của Đế Thiên Tông cũng bị hắn moi đi mất một quả thận.
Coi như là đã báo được thù.
“Không được, Diệu Diệu, ngươi sẽ chết mất!” Đế Dực Thiên vô cùng lo lắng.
“Gia gia, xin người nhất định phải đáp ứng Diệu Diệu, đem thận trả lại cho đại ca, Diệu Diệu sống đã rất thống khổ, chết, có lẽ cũng sẽ là một loại giải thoát…” Thanh âm của Đế Diệu ngày càng nhỏ.
“Được, gia gia đáp ứng ngươi!” Đế Dực Thiên ôm Đế Diệu, nước mắt giàn giụa đến giật mình.
Kỳ thật hắn ta cũng biết, nếu mạnh mẽ để cho Đế Diệu sống tiếp, Đế Diệu cũng sẽ rất đau khổ.
Hơn nữa Đế Diệu trời sinh đã rất lương thiện.
Trước đây, nàng ấy không biết rằng thận của nàng được lấy từ người khác.
Bây giờ biết rồi, tuyệt đối sẽ không cho phép bọn họ tiếp tục làm như vậy.
Còn nữa, Đế Thiên Tông nhiều năm như vậy, vì Đế Diệu, thật sự đã hy sinh rất lớn.
Thậm chí, hơn một nửa số người đã bị đào thận.
Nếu như không phải là bọn họ đào thận của Lâm Hiên.
Chuyện ngày hôm nay cũng sẽ không xảy ra.
“Được rồi, đừng đánh nữa, để cho bọn họ đi đi!” Đế Dực Thiên nhìn đệ tử Đế Thiên Tông của mình còn đang đánh nhau, hét lớn.
Các đệ tử của Đế Thiên Tông rốt cuộc cũng dừng lại.
Đệ tử của Đế Thiên Tông nhường đường mà rời đi.
Nhưng, Lâm Hiên cũng không có rời đi.
Mà là trực tiếp đi về phía của Đế Diệu.
Một màn này, làm cho tất cả mọi người đều khẩn trương hẳn lên.
Bởi vì, nếu như Lâm Hiên muốn ra tay với Đế Diệu.
Thì không một ai trong số họ có thể ngăn được.
“Lâm Hiên, Diệu Diệu đã trở thành như vậy rồi, ngươi còn muốn như thế nào nữa.” Vẻ mặt Đế Dực Thiên thống khổ nhìn về phía Lâm Hiên.
“Ta có thể cứu nàng.” Lâm Hiên thản nhiên nói.
Cô gái này, vào giây phút cuối cùng, có thể tự mình móc thận của mình ra để cầu xin sự tha thứ của hắn.
Đủ để thấy nàng cũng là một người dũng cảm.
Đế Dực Thiên không ngờ Lâm Hiên có thể nói ra lời này.
Thật không nghĩ đến, thế nhưng Lâm Hiên lại đồng ý cứu Đế Diệu.
“Quên đi, Diệu Diệu nói đúng, có lẽ đối với con bé mà nói, chết cũng là một loại giải thoát, là do ta quá cưng chiều nó, là do ta hại nó…” Thật lâu sau, Đế Dực Thiên lại lắc đầu.
“Lời ta nói là thật, ta có thể chữa khỏi hẳn hoàn toàn cho nàng.” Lâm Hiên trả lời.
Nghe Lâm Hiên nói xong, trên mặt Đế Dực Thiên và Hắc lão đều hiện vẻ khó có thể tin được nhìn về phía Lâm Hiên.
“Ngươi, ngươi nói cái gì?”
“Ta nói, ta có thể chữa khỏi hoàn toàn cho nàng, để nàng có thể trở về như trước khi bị nguyền rủa, về sau cũng không cần phải thay thận, cũng có thể sống tốt, hơn nữa, còn có thể tu luyện.” Lời nói của Lâm Hiên đưa người nghe từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác.
Đối với Đế Dực Thiên mà nói, quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Dù sao, vì có thể chữa khỏi cho Đế Diệu, Đế Dực Thiên cũng đã từng mời người của Thiên Vực ra tay.
Đáng tiếc, ngay cả Hắc lão tự mình trở về đế quốc Hắc Hắc một chuyến.
Tìm đến rất nhiều nhân vật có mặt mũi của Đế quốc Montenegro, kết quả cuối cùng vẫn không tốt hơn.
Đúng vậy, Hắc lão không phải là người của Trung Ương Đế quốc.
Ông ta đến từ một đế chế mạnh nhất trong thiên hà, Đế chế Montenegro.
Chương 440 Lời nguyền
Trung Ương Đế quốc và Đế chế Montenegro đều không thể chữa khỏi cho Đế Diệu.
Thế nhưng Lâm Hiên nói hắn có thể chữa khỏi?
Cho dù Lâm Hiên thật sự là Thần Vương, cũng không thể có năng lực làm được điều này chứ?
“Không phải nàng bị bệnh, mà nàng bị trúng lời nguyền, đó là một loại lực lượng vượt xa sự hiểu biết của các ngươi, mà ta, có thể hoá giải được lực lượng này.”
“Lời nguyền? Nó là cái gì?” Vẻ mặt Đế Dực Thiên mờ mịt.
Tất nhiên hắn biết lời nguyền là cái gì.
Ví dụ, người ta vẫn hay nguyền rủa kẻ thù của mình, muốn hắn chết.
Nhưng kẻ thù của mình sẽ không biết, cũng sẽ không chết.
Còn lời nguyền có thể thật sự phát huy tác dụng, hắn còn chưa từng gặp qua.
“Lời nguyền, đây là cách ta giải thích để các ngươi có thể nghe hiểu được, kỳ thật, đây là một loại lực lượng có quy tắc.” Lâm Hiên tiếp tục nói.
“Lực lượng có quy tắc?” Quả nhiên, nghe Lâm Hiên nói như vậy, Đế Dực Thiên càng thêm mơ hồ.
“Nói thế nào đây? Nói cụ thể là, lời nguyền rủa của người nguyền rủa Đế Diệu, nó có thể thực sự phát huy tác dụng trong hiện thực.” Lâm Hiên cũng không biết nên giải thích như thế nào nữa, chỉ có thể nói ngắn gọn như thế.
Có thể hiểu đơn giản là.
Hắn ta nói ngươi chết, thật sự ngươi sẽ chết.
Đó là sức mạnh của các quy tắc.
Nói ra những gì hắn muốn, và những gì hắn nói sẽ thành sự thật.
Tất nhiên, sức mạnh thật sự của các quy tắc cũng rất phức tạp và không thể giải thích rõ ràng trong một câu đơn giản như vậy.
“Xin ngài cứu Diệu Diệu.” Tuy rằng Đế Dực Thiên nghe không hiểu những lời Lâm Hiên nói, nhưng xem ra, dường như Lâm Hiên thật sự biết rốt cuộc trên người Đế Diệu đã xảy ra chuyện gì.
Hắn trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lâm Hiên, cầu xin Lâm Hiên ra tay.
Dù sao, cho dù chỉ có một tia hy vọng, hắn cũng sẽ không bỏ qua.
“Xin ngài cứu Diệu Diệu.” Hắc lão cũng quỳ xuống trước mặt Lâm Hiên.
Ông ta đã mất hai quả thận, nhưng ta cũng không hề quan tâm đến điều đó.
Hiển nhiên ông ta xem mạng của Đế Diệu, còn quan trọng hơn so với bản thân ông.
Lâm Hiên gật gật đầu, sau đó tiện tay đem quả thận kia ném lại cho Hắc lão.
“Cảm ơn ngài.”
Hắc lão chân thành cảm ơn.
Có một quả thận còn hơn không có quả nào!
Nhưng mà, Lâm Hiên cũng không có ra tay ngay.
“Lâm thiếu, có cần phải chuẩn bị cái gì không, ngươi chỉ cần nói ra, Đế Thiên Tông của ta, nhất định sẽ dốc hết sức lực.” Đế Dực Thiên nói.
“Nó thì không cần.” Lâm Hiên khoát tay áo.
“Vậy…” Đế Dực Thiên có chút khó hiểu.
“Ta muốn mời sư phụ của ta đến cứu nàng.” Lâm Hiên giải thích.
Hắn cũng không có ý định tự mình động thủ.
Tuy rằng, tu vi của hắn vô cùng cường đại.
Nhưng hắn lại không hiểu rõ lắm về việc sử dụng các quy tắc.
Lực lượng quy tắc, đó là một lực lượng mà cường giả cấp Vũ Trụ mới có thể nắm giữ.
Hắn chỉ mới tu luyện trong thời gian ngắn, vẫn chưa sử dụng được hoàn hảo.
Nếu sử dụng tuỳ tiện, nói không chừng sẽ có tác dụng ngược lại.
Cho nên, hắn dự định sẽ để cho Sát Đế ra tay.
Mặc dù Sát Đế chỉ là linh hồn thể, nhưng nàng vẫn có được khả năng sử dụng lực lượng quy tắc như trước.
Nhưng rắc rối duy nhất chính là
Hắn chỉ có hai giây.
Trong hai giây đồng hồ đó, nhất định phải để cho Sát Đế biết chuyện gì đang xảy ra, sau đó, còn phải sử dụng lực lượng quy tắc để chữa trị cho Đế Diệu.
Đối với Lâm Hiên mà nói, cũng là một loại khiêu chiến.
Vì vậy, hắn phải tính toán xem hắn nên làm cái gì.
Cuối cùng, Lâm Hiên quyết định phương án.
Đó chính là, trước tiên đem toàn bộ chuyện xảy ra ở nơi này nói cho Sát Đế biết.
Chỉ cần biết mình cần phải làm gì, tự nhiên Sát Đế sẽ có phán đoán của mình.
Còn về phần nói cho Sát Đế như thế nào, cái này cũng rất đơn giản.
Trực tiếp viết tất cả những chuyện xảy ra lên một tờ giấy.
Với cường giải như Sát Đế.
Chỉ cần trong nháy mắt, là có thể đọc xong tất cả những gì được viết trên giấy.
Hắn chuẩn bị chia thành hai lần triệu hoán Sát Đế.
Lần đầu tiên là 1 giây.
Lần thứ hai là 1 giây còn lại.
Lần đầu tiên triệu hoán Sát Đế, là để cho Sát Đế biết hắn nên làm gì.
Lần thứ hai, là để Sát Đế sử dụng lực lượng quy tắc, hoá giải lời nguyền trên người của Đế Diệu.
Trên thực tế, trong một lần cũng có thể thực hiện được.
Có thể chắc chắn trong nháy mắt Sát Đế có thể hiểu được ý đồ của hắn, hơn nữa còn lập tức hành động.
Nhưng vì bảo đảm an toàn tuyệt đối nên không thể mạo hiểm được.
Hắn dự định là cứ để cho Sát Đế chút thời gian hành động.
Chuẩn bị tốt tất cả, Lâm Hiên bắt đầu triệu hoán Thạch Trung Kiếm.
“Thần kiếm.”
Một tay hắn cầm thanh kiếm trong đá, một tay cầm tờ giấy viết đầy đủ nội dung.
Bắt đầu triệu hoán Sát Đế.
Một hư ảnh khổng lồ của thần nữ chợt lóe lên rồi biến mất.
Nhanh đến mức khiến cho người khác còn chưa kịp phản ứng.
Nhưng mà, dù sao thực lực của Đế Thiên Tông cũng rất mạnh.
Tuy rằng thời gian Sát Đế xuất hiện chỉ có1 giây.
Nhưng tất cả bọn họ đều có thể nhìn thấy nàng.
Đó là một thân ảnh của nữ tử giống y đúc như sát thần của Lâm Hiên.
Điều khác biệt chính là nàng rất lớn.
Hơn nữa, trên người còn tản mát ra sát khí cực mạnh, quả thực khiến người khác kinh sợ.
Ngay cả vị cường giả như Đế Dực Thiên đã đạt đến Thần Hồn Cảnh cũng cảm giác được một trận kinh hồn bạt vía.
“Cảm giác áp bức này, không thua gì Thần vương.”
Đế Dực Thiên khó khăn nuốt nước bọt.
Lâm Hiên là thần vương thì thôi.
Không nghĩ đến, khí hồn của hắn, cũng là thần vương.
Điều này có quá phóng đại không?
Đế Dực Thiên và Hắc lão hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.
Trách không được, tên này có thể thu phục siêu thần khí.
Hoá ra là do đã có siêu thần khí.
Không đúng, hắn là thần vương cấp khí hồn, chỉ sợ thanh kiếm này không chỉ đơn giản là một siêu thần khí bình thường.
Khoảng vài giây trôi qua.
Lần thứ hai Lâm Hiên hô lên hai chữ Thần Kiếm.
Lần này.
Nữ thần duy trì trong một giây.
Lúc này tất cả mọi người đều có thể nhìn rõ.
Nàng giống như một vị thần, giáng xuống thế gian này.
Từ trên cao nhìn xuống rất cả chúng sinh.
“Ta nói, không có bệnh tật.”
Nữ thần xuất hiện trong một giây, nói ra bốn chữ.
Rồi sau đó, nữ thần biến mất.
Mọi người đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.
Tuy rằng lúc nữ thần xuất hiện, bắn ra lực áp bức vô cùng khủng bố.
Nhưng, chỉ cần nói bốn chữ, có thể trị khỏi cho công chúa Đế tộc?
Bọn họ là đệ tử của Đế Thiên Tông. Mặc dù không có cách nào so sánh với cường giả Thiên Vực. Nhưng cũng coi như là sự tồn tại siêu việt.
Loại thủ pháp chữa trị này, quả thật chưa từng gặp qua, cũng chưa từng nghe qua.
Một câu nói đã có thể chữa khỏi bệnh khó trị đeo dai dẳng quấy nhiễu Đế Thiên Tông không biết bao nhiêu năm nay.
Cái này đặc biệt đã không thể gọi là thần rồi.
“Như vậy… như vậy là xong rồi sao?” Đế Dực Thiên lần thứ hai nuốt nước bọt, hỏi Lâm Hiên.
“Ừ.” Lâm Hiên gật đầu.
Trước đó, Lâm Hiên đã chú ý tới, trên người Đế Diệu có hai luồng lực lượng quy tắc.
Luồng lực lượng quy tắc thứ nhất là hạn chế khả năng tu luyện của nàng.
Dưới sự ảnh hưởng của quy tắc lực lượng.
Chỉ cần trong cơ thể nàng ngưng tụ ra một tia khí.
Tia khí kia, cũng sẽ trong thời gian rất nhanh bị tiêu tán.
Trận đồ phòng thủ cấp hai mươi vô cùng quý hiếm, không phải ai cũng có được.
Cho dù là Đế Thiên Tông cũng không có.
Chỉ có thể thông qua nhiều trận đồ chồng chất lên nhau mới có thể đạt tới lực phòng thủ cấp hai mươi.
Trên người tên này rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật đang ẩn giấu nữa?
Một thổ dân Lam Tinh sao tự nhiên lại có được trận đồ phòng thủ cấp hai mươi?
Điều hai người họ không hề biết chính là, đây căn bản không phải là trận đồ phòng thủ gì cả.
Đây chỉ là khuyết khí bảo vệ thân thể của Lâm Hiên mà thôi!
“Không thể để cho Thẩm Ngạo Tuyết chết!” Đế Dực Thiên mặt giận dữ quát.
Phải biết rằng Thẩm Ngạo Tuyết mang theo hy vọng cứu được Đế Diệu.
Nếu Thẩm Ngạo Tuyết chết, vậy Đế Diệu cũng sẽ không còn sống tốt được lâu hơn mấy năm nữa.
Nhưng mặc cho bọn họ có công kích như thế nào, đều không thể phá vỡ vòng phòng hộ của Lâm Hiên.
"Lâm Hiên, hãy để ta cứu Thẩm Ngạo Tuyết, cầu xin ngươi!” Đế Dực Thiên thấy cứng không được, chỉ có thể mềm mỏng cầu xin.
Đáng tiếc, Lâm Hiên không hề để ý tới hắn.
"Lâm Hiên, chỉ cần để cho chúng ta cứu nàng ấy, ta cái gì cũng có thể đáp ứng cho ngươi!" Đế Dực Thiên trong lòng đã nóng như lửa đốt.
Lúc này đây, Lâm Hiên cuối cùng cũng đáp lại.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía Đế Dực Thiên, chậm rãi mở miệng mà nói: "Ta muốn hai quả thận của ngươi!”
Đế Dực Thiên nghe vậy toàn thân đều rùng mình.
Muốn hai quả thận của hắn ta?
Thực lực của hắn rất mạnh, không có hai quả thận cũng có thể sống sót.
Nhưng điều đó cũng có nghĩa là thần thể của hắn sẽ không còn là một vị thần hoàn hảo nữa.
Nhóm máu của hắn cũng không phải là một nhóm máu hiếm.
Nếu không có thận, có thể chọn biện pháp cấy ghép lại.
Nhưng ngay cả khi thận mới được cấy ghép lại, thì đó cũng không phải là thận của bản thân. Nó sẽ phát sinh những phản ứng đào thải.
Hơn nữa, bởi vì thận mới được cấy ghép vào với thực lực của cơ thể khác nhau quá nhiều. Khi chiến đấu thời gian dài, nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hắn.
Ví dụ, khi hắn có một cơ thể cấp thần hoàn hảo.
Nếu bị ai đó đánh.
Cơ thể cấp thần và các các cơ quan cấp thần của hắn đều có khả năng chống lại một kích.
Nhưng nếu hắn thay thận của một người bình thường.
Khi bị đánh một đòn.
Cơ thể cấp thần của hắn còn chịu được sẽ không sao.
Nhưng thận trong cơ thể hắn sẽ vì không chịu nổi mà trực tiếp nổ tung thành sương máu.
Nếu thận được cấy ghép lại của một người có linh thể mạnh mẽ, tuy rằng thận đủ khoẻ mạnh, nhưng phản ứng đào thải sẽ diễn ra rất mạnh.
Có thể nói.
Đối với một cường giả như Đế Dực Thiên mà nói.
Mất hai quả thận, tuyệt đối có ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng nếu hắn không đồng ý với Lâm Hiên.
Như vậy, Thẩm Ngạo Tuyết có thể sẽ chết.
“Tông chủ, không cần đồng ý với hắn, cho dù bọn họ có sinh ra đời sau, xác suất có thể phù hợp với Diệu Diệu cũng rất thấp, hơn nữa, lần này ta đi Lam Tinh, chiếm được một môn kỹ thuật, nó gọi là nhân bản, tuy rằng kỹ thuật này còn chưa được hoàn thiện, nhưng tính khả thi của nó rất cao.” Hắc lão trầm giọng nói.
Kỹ thuật nhân bản thực sự đã được hoàn thiện kha khá.
Chỉ có điều, muốn thực hiện một cách cụ thể vẫn sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Xác suất thành công cũng rất thấp.
Tỷ lệ sinh con của Lâm Hiên và Thẩm Ngạo Tuyết chưa chắc đã thành công.
Nhưng đến cuối cùng cũng có một tia hy vọng.
“Ngươi nói thật?” Trên mặt Đế Dực Thiên xuất hiện tia vui mừng.
“Không có nắm chắc một trăm phần trăm, nhưng ta có thể thử một lần, ta đã chiêu mộ từ Lam Tinh đến đây hơn trăm chuyên gia, đang tiến hành nghiên cứu, có lẽ không bao lâu nữa, sẽ có kết quả.” Hắc lão trả lời.
Tuy rằng giá trị vũ lực của Lam Tinh so với Trung Ương Đế Quốc kém rất xa.
Nhưng trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật lại mạnh hơn Trung Ương Đế Quốc rất nhiều.
Đương nhiên, không phải Trung Ương Đế Quốc không thể nghiên cứu khoa học.
Mà là do Trung Ương Đế Quốc là tinh cầu võ giả, cái theo đuổi chính là võ đạo.
Có thể nói, con đường bọn họ theo đuổi khác nhau.
Dù sao, tốc độ của võ giả rất nhanh, còn có thể khống chế cả dị thú biết bay, vì vậy họ căn bản không cần xe hay máy bay.
Để liên lạc với nhau, Trung Ương Đế Quốc có phiếu ngọc liên lạc.
Về mặt y tế, vốn các võ giả cũng không dễ sinh bệnh.
Một khi bị bệnh, thì về cơ bản bệnh đấy khoa học cũng gặp khó khăn trong việc chữa trị.
Bởi vì mục tiêu sống không giống nhau, nên mới hình thành thế giới quan cũng hoàn toàn khác nhau.
“Lâm Hiên, tốt nhất bây giờ ngươi nên lập tức thu hồi trận đồ phòng ngự để bọn ta cứu chữa cho Thẩm Ngạo Tuyết. Nếu không hậu quả không phải là cái mà ngươi có thể chấp nhận được.” Nếu đã có chỗ dựa, thái độ của Đế Dực Thiên trở nên cứng rắn hơn rất nhiều.
Lúc này Đế Dực Thiên đã vô cùng tức giận.
Hắn đường đường là Đế Thiên Tông, thế nhưng lại bị một thổ dân kiềm chế.
Cuối cùng Lâm Hiên cũng thu hồi vòng phòng ngự.
Sau đó, đứng dậy.
Hắn quyết định để Đế Thiên Tông cứu Thẩm Ngạo Tuyết.
Nếu như Đế Thiên Tông có thể cứu sống cô ta.
Vậy cũng coi như là do số mệnh của nàng ta tốt.
Còn nếu không cứu được, đó cũng là số mệnh của cô ta.
Thấy Lâm Hiên đã thu hồi vòng phòng ngự, Đế Dực Thiên và Hắc lão như trút được gánh nặng.
Lập tức xuất ra đan dược tốt nhất để Đế Thiên Tông đút cho Thẩm Ngạo Tuyết.
Tuy rằng Hắc lão đã chiêu mộ đến hơn một trăm nhà khoa học hàng đầu, nhưng dưới tác dụng của đan dược, thân thể của bọn họ có thể so với Thiên Tông, có thể chịu được trọng lực gấp mấy trăm lần sao trung tâm.
Nhưng có thể nghiên cứu ra được kết quả hay không, vẫn là để nói sau đi.
Có thể cứu Thẩm Ngạo Tuyết, hai bên cùng nhau tiến hành, mới là ổn thỏa nhất.
Nhưng mà, khiến cho Đế Dực Thiên và Hắc lão khinh sợ chính là.
Sau khi Thẩm Ngạo Tuyết ăn đan dược.
Lại không có phản ứng.
Hơi thở sinh mệnh của nàng không khôi phục lại như ban đầu.
Ngược lại, ngay cả chút hơi thở sinh mệnh cuối cùng cũng từ từ biến mất.
Lâm Hiên muốn cứu người thì có một điều kiện tiên quyết.
Đó chính là hơi thở sinh mệnh của người này không được biến mất hoàn toàn.
Như vậy, chỉ cần một lượng nhỏ máu kỳ lân là có thể cứu sống.
Nhưng nếu hơi thở sinh mệnh của người đó đã hoàn toàn biến mất.
Thời gian không quá dài, cũng có thể cứu sống.
Nhưng mà, như vậy thì sẽ cần rất nhiều máu kỳ lân.
Giống như Kim Linh Khê.
Hình như hắn đã cho Kim Linh Khê uống đủ hai chén máu kỳ lân thì Kim Linh Khê mới sống lại.
Hiện tại, hơi thở sinh mệnh của Thẩm Ngạo Tuyết đã biến mất hoàn toàn.
Nếu Lâm Hiên muốn cứu sống nàng ta.
Chỉ sợ cũng phải dùng một lượng lớn máu kỳ lân.
Hơn nữa, cũng chưa chắc có thể thành công.
Dù sao, thực lực của Kim Linh Khê yếu hơn Cực Cảnh rất nhiều.
Sức mạnh sinh tồn của cường giả Cực Cảnh cũng mạnh hơn Kim Linh Khê của Vũ vương cảnh rất nhiều.
Một khi sức mạnh sinh tồn thật sự biến mất.
Có lẽ, cho dù là máu kỳ lân cũng không thể cứu được.
“Sao lại có thể như vậy”
“Sao lại không có hiệu quả”
Đế Dực Thiên và Hắc lão đều ngây người.
Chương 437 Không có ý muốn sống tiếp
Bọn họ lại cho Thẩm Ngạo Tuyết ăn các loại đan dược khác, truyền thần lực vào người Thẩm Ngạo Tuyết.
Tất cả đều vô dụng.
Dường như cơ thể Thẩm Ngạo Tuyết đã hoàn toàn chết đi.
Những đan dược được đưa vào cơ thể nàng, cũng không thể hấp thụ được.
Còn về thần lực mà bọn họ đưa vào cơ thể nàng, lại toàn bộ từ trong kinh mạch Thẩm Ngạo Tuyết chảy ra ngoài.
Cơ thể nàng giống như một quả bóng bị xì hơi, không có cách nào có thể khiến nó thổi phồng lên được nữa.
“Cô ấy… chết rồi.”
Hai người bọn họ đã cố gắng hết sức, nhưng đến cuối cùng vẫn không cứu được Thẩm Ngạo Tuyết.
Lâm Hiên nhìn mỹ thân hình tuyệt mỹ đã hoàn toàn mất hơi thở sinh mệnh.
Người cũng sững sờ ngay tại chỗ.
Nữ nhân này, thật sự… đã chết?
Lâm Hiên biết, vì sao hai người này không thể cứu được Thẩm Ngạo Tuyết.
Lý do rất đơn giản.
Bởi vì, Thẩm Ngạo Tuyết đã không còn ý chí muốn sống tiếp.
Một người một khi đã mất đi ham muốn sống sót.
Thì cho dù có được uống đan dược tốt đến đâu cũng vô dụng.
Ngay cả khi Lâm Hiên cho nàng uống máu kỳ lân, nàng cũng sẽ không sống lại.
Trừ khi, khiến cho nàng lại có ham muốn sống tiếp.
Nó dựa vào một câu nói của Lâm Hiên.
Chỉ cần Lâm Hiên nói một câu, rằng hắn yêu Thẩm Ngạo tuyết.
Có lẽ, có thể khơi dậy ham muốn sống tiếp của Thẩm Ngạo Tuyết.
Nhưng đương nhiên, không có khả năng Lâm Hiên sẽ nói ra câu nói đó.
Hắn có thể không hận Thẩm Ngạo Tuyết.
Nhưng hắn tuyệt đối không thể yêu Thẩm Ngạo Tuyết.
“Thì ra, kẻ đeo bám thật đúng là phiền phức…” Trong lòng Lâm Hiên thở dài.
Trước đây, hắn không cách nào hiểu được, hắn đã từng dùng hết toàn lực của mình để yêu Thẩm Ngạo Tuyết.
Nhưng Thẩm Ngạo Tuyết lại vĩnh viễn đứng ở trên cao, ngay cả nhìn hắn một cái cũng lười.
Thế nhưng bây giờ dường như hắn đã hiểu được.
Khi Thẩm Ngạo Tuyết đeo bám ngược lại hắn.
Thậm chí, vào thời điểm nàng nguyện ý vì hắn mà trả giá bằng cả mạng sống.
Hắn cũng không cảm thấy cảm động. Chỉ cảm thấy rất khó chịu.
Theo lý mà nói, miếng kẹo cao su bám người như Thẩm Ngạo Tuyết đã chết.
Hắn nên cảm thấy vui mừng mới phải.
Nhưng không biết vì sao, lúc này, một chút hắn cũng không cảm thấy vui vẻ.
“Lâm Hiên.”
Giờ khắc này, Đế Dực Thiên đã nổi giận ngút trời.
Hận không thể đem Lâm Hiên bầm thây vạn đoạn.
Lâm Hiên không chỉ móc thận hết một nửa người của Đế Thiên Tông.
Còn khiến cho Thẩm Ngạo Tuyết chết.
Đó chỉ đơn giản là không thể tha thứ.
Lập tức, chuẩn bị tiêu diệt Lâm Hiên.
“Tông chủ hạ thủ lưu tình.” Hắc lão vội vàng ngăn cản Đế Dực Thiên.
“Hắc lão, vì sao ngươi lại ngăn cản ta.” Đế Dực Thiên vô cùng phẫn nộ.
“Tông chủ, tuy rằng Thẩm Ngạo Tuyết đã chết, nhưng người đừng quên, hắn cùng với Diệu Diệu có cùng nhóm máu, coi như có cùng với nữ nhân có nhóm máu khác kết hợp, xác suất sinh ra đời sau xứng đôi cũng cực thấp, hơn nữa, nếu như hắn trong vòng ba năm không có cách nào sinh ra đời sau có ích, còn có thể lấy thận của hắn, cấy ghép cho Diệu Diệu.”
“Đúng vậy.” Nghe Hắc lão nói xong, cuối cùng Đế Dực Thiên cũng tỉnh táo trở lại.
“Nhưng, hắn đã phạm vào tội lớn như thế, tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha, ta sẽ không để cho hắn sống thoải mái như vậy.” Đế Dực Thiên híp mắt nói.
Lần này thì Hắc lão không ngăn cản nữa.
Chỉ cần Đế Dực Thiên giữ lại mạng của Lâm Hiên là được.
Sau một khắc, một cỗ khí tức vô cùng khủng bố bắn ra.
Khiến cho linh hồn những người có mặt không tránh khỏi run rẩy.
Thần Hồn Cảnh.
Hiển nhiên, thực lực của Đế Dực Thiên đã đạt tới Thần Hồn Cảnh.
Cường giả Thần Hồn Cảnh và cường giả Thần Thể Cảnh có bản chất khác nhau.
Bọn họ dựa vào sức mạnh linh hồn.
Công kích dựa trên sức mạnh linh hồn vô cùng khủng bố.
Một khi bị trúng chiêu, nhẹ thì choáng váng, nặng thì có thể trực tiếp bị biến thành kẻ ngốc.
Đương nhiên, cho dù là cường giả Thần Hồn Cảnh cũng không thể tùy tiện sử dụng công kích linh hồn.
Bởi vì công kích linh hồn chẳng khác nào đả thương địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm.
Trừ phi lực lượng linh hồn vượt xa đối phương.
Nếu không, người bị thương có thể là bản thân.
Nhưng mà, Đế Dực Thiên đã là cường giả Thần Hồn Cảnh.
Linh hồn cực kỳ mạnh mẽ.
Chỉ cần linh hồn của Lâm Hiên không phải là Thần cấp.
Hắn có thể dễ dàng xóa bỏ linh hồn của Lâm Hiên.
Biến Lâm Hiên thành một thi thể sống.
Với năng lực của Đế Thiên Tông, cho dù Lâm Hiên không có linh hồn.
Bọn họ cũng có thể khiến cho Lâm Hiên sống sót.
Vốn hắn cũng không có ý định biến Lâm Hiên thành thi thể sống.
Nhưng Lâm Hiên cứ làm càn như vậy, đã khiến cho hắn mất hết kiên nhẫn.
Lực lượng linh hồn khủng bố như sóng biển mênh mông cuồn cuộn hướng về phía Lâm Hiên đánh đến.
Giống như muốn đem linh hồn của Lâm Hiên nghiền nát thành từng mảnh nhỏ.
Đối mặt với công kích linh hồn, Lâm Hiên không chút sợ hãi.
Chỉ thấy, một bóng dáng màu đỏ từ mi tâm hắn bay ra.
Đây là sát thần của Lâm Hiên.
Lúc này sát thần đã rất rắn chắc.
Thời điểm ở Lam tinh Phương Tây đánh một trận, Lâm Hiên cũng đã ngưng tụ ra sát thần.
Tiếp theo, lại ở Carla tinh đánh giết bốn phương.
Sau khi tiến vào Trung Ương Đế Quốc, lại giết thêm không ít người.
Giúp sát thần của hắn, đã gần như chân thật hoá.
Với những sát thần bình thường, ví dụ như sát thần của đại nội cao thủ Lão tổ Sát tộc.
Chỉ là một cái bóng hư ảo.
Không có thân thể thật sự.
Nhưng sát thần của Lâm Hiên, đã ngưng tụ thành thân thể thực sự.
Sống động như thật, giống như một pho tượng hình người.
Lúc trước sát thần của hắn cũng chưa có mặt mũi, chỉ là thân hình.
Hiện tại, cuối cùng sát thần của hắn cũng đã có mặt mũi.
Nhưng mà đây là bộ dáng của Sát Đế?
Là bộ dáng ở hình dạng nữ nhân của Sát Đế!
Sau khi sát thần xuất hiện, tay cầm kiếm màu đỏ, tiện tay vung lên, liền đánh tan công kích linh hồn ngưng tụ của Đế Dực Thiên.
“A"
Đế Dực Thiên phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Giống như linh hồn đã bị xé rách.
Tiện tay xuất ra một kích, cũng chính là công kích linh hồn.
Hơn nữa, so với công kích linh hồn do Đế Dực Thiên phát ra mạnh hơn rất nhiều.
“Đây, đây là cái gì?” Đế Dực Thiên ôm đầu giống như muốn nứt ra, khó khăn hỏi.
Rất rõ ràng, Lâm Hiên cũng là công kích linh hồn.
Nhưng hắn còn chưa từng thấy qua, người nào có thể đem công kích linh hồn ngưng tụ thành thực thể như vậy.
Sát thần, là sát khí hiện hóa.
Cái được gọi là sát khí được hình thành như thế nào?
Trong thực tế, nó rất đơn giản.
Đó là một sức mạnh đến từ linh hồn.
Khi giết người. Tự nhiên linh hồn của hắn cũng sẽ bị nhiễm hơi thở giết chóc.
Khi đã giết chóc đủ.
Hơi thở giết chóc có thể phóng ra ngoài, hình thành sát thần.
Nếu sát thần xuất phát từ linh hồn, đương nhiên cũng có thể sinh ra sát thương đối với linh hồn.
Hơn nữa, cũng không giống với công kích linh hồn Đế Dực Thiên thi triển.
Công kích linh hồn của Đế Dực Thiên, là dùng linh hồn của mình, đánh vào linh hồn của Lâm Hiên.
Nếu linh hồn của hắn mạnh hơn của Lâm Hiên, có thể đả thương Lâm Hiên.
Đương nhiên, bản thân hắn cũng bị tổn thương đôi chút.
Nhưng sát thần thì khác.
Sát thần là hơi thở giết chóc lây nhiễm trên linh hồn.
Nó tách biệt với linh hồn.
Cho nên, mặc dù sát thần bị huỷ, cũng sẽ không khiến linh hồn của Lâm Hiên bị thương tổn quá lớn.
Chương 438 Đại khai sát giới
Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, sát thần bình thường, là không thể ngăn được công kích linh hồn của Đế Dực Thiên.
Ví dụ như sát thần của đại nội cao thủ Lão tộ Sát tộc, sẽ dưới công kích linh hồn của Đế Dực Thiên, tán loạn trong nháy mắt.
Nhưng sát thần của Lâm Hiên, hiển nhiên đã đạt đến một cảnh giới cực cao.
Có thể dễ dàng ngăn cản công kích linh hồn của Đế Dực Thiên.
Thậm chí, còn phản kích đả thương linh hồn của đối phương.
Bị sát thần của Lâm Hiên chém một kiếm.
Linh hồn của Đế Dực Thiên đã bị thương.
Nếu như bị chém thêm mấy kiếm, thì có thể hoàn toàn xoá đi linh hồn của hắn.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Hắc lão trở nên nghiêm túc.
Không nghĩ đến, thế nhưng Lâm Hiên lại còn có thủ đoạn như vậy.
Hắn ở Lam tinh trong một thời gian dài.
Cũng biết ở Lam tinh có người ngưng tụ thành công sát thần.
Chỉ có điều, sát thần này và sát thần của Lâm Hiên hoàn toàn không giống nhau.
Đừng nói là Đế Dực Thiên, coi như là cường giả Thánh Cảnh, đều có thể miễn cưỡng chống lại.
Nhưng sát thần của Lâm Hiên lại có thể đả thương đến Thần Hồn Cảnh?
Chuyện này không phải đã quá khoa trương rồi sao?
Cuối cùng, ánh mắt Lâm Hiên rơi trên người Hắc lão.
Sau một khắc, cơ thể hắn trực tiếp lao về phía Hắc lão.
Hắc lão lập tức khởi động toàn bộ thần lực, muốn ngăn cản công kích của Lâm Hiên.
“Phốc phốc.”
Nhưng mà, tay của Lâm Hiên, lại dễ dàng đâm xuyên qua bụng hắn.
“Cái này, làm sao có thể. Thân thể của Hắc lão là thần thể cảnh đại viên mãn.”
Một màn này, khiến cho tất cả mọi người đều ngây dại.
Thân thể cảnh đại viên mãn, là đã đem tất cả các tế bào trong cơ thể luyện thành tế bào thần chi.
Khả năng phòng thủ rất cao.
Nhưng, cứ như vậy lại dễ dàng bị Lâm Hiên xuyên thủng.
Lâm Hiên trực tiếp từ trên người Hắc lão móc ra một quả thận.
“Cái này, sao có thể. Hắc lão đã là Đại viên mãn.”
Chỉ thấy, quả thận này cho dù bị lấy ra khỏi thân thể, nhưng vẫn mang theo vầng sáng nhàn nhạt màu vàng.
Điều này chứng tỏ, Hắc lão quả thật là Thần thể cảnh đại viên mãn.
“Tiểu tử, ngươi đừng làm bậy, Hắc lão chính là…” Thấy thế nhất thời sắc mặt Đế Dực Thiên đại biến.
Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong, Lâm Hiên đã tiện tay nắm chặt tay lại.
Bóp nát quả thận đang lóe ra vầng sáng màu vàng của Hắc lão.
Theo lẽ thường, nội tạng sau khi được luyện thành thần nội tạng, độ rắn chắc dẻo dai của nó, cho dù là có bị một đoàn tàu chạy qua nghiền nát, cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Thế nhưng lại không chịu nổi một cái nắm tay nhẹ nhàng của Lâm Hiên.
Không phải là Thần Thể Cảnh, nhưng lại có thể dễ dàng đột phá được sự phòng vệ của Thần Thể Cảnh.
Cũng không phải là Thần Hồn Cảnh, lại có thể ngưng tụ ra được sát thần, còn có thể làm trọng thương cường giả của Thần Hồn Cảnh.
Tên này rốt cuộc là cấp tu vi gì?
Mấu chốt là, Lâm Hiên đến bây giờ, còn chưa sử dụng đến cái siêu cấp thần khí kia.
Giờ phút này, trong lòng của Đế Dực Thiên toát ra một ý niệm khiến chính hắn cũng khó có thể tin được.
Chẳng lẽ, Lâm Hiên là cường giả cấp Thần Vương?
Bên trong trung ương Đế quốc.
Có bốn đại vực là ngoại vực, trung vực, nội vực, và thiên vực.
Mức độ tăng dần theo thứ tự.
Nhất là ở thiên vực cuối cùng.
Đó là nơi ở của nữ đế trung ương!
Là nơi có linh khí nồng đậm nhất của Trung Ương Tinh. Là tinh mạch của trung ương.
Nếu như hắn không phải được sinh ra từ thiên vực.
Như vậy nếu hắn muốn tiến vào thiên vực, ở ngưỡng cửa thấp nhất, chính là đạt tới cấp bậc Thần Vương cảnh giới!
Mà có thể thành lập được môn phái ở thiên vực, không thể nghi ngờ rằng là đứng đầu chuỗi thức ăn của ngôi sao trung ương.
Tiểu tử này, cái gì đang xảy ra với hắn vậy?
Vậy mà có thể chỉ trong ba năm, thăng cấp lên đến Thần Vương?
Nhưng thù này, nhất định phải báo.
Những người khác, hắn chỉ hái một quả thận, chỉ cần cho một chút trừng phạt.
Nhưng đối với Hắc lão, hắn tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha.
Lúc này, lấy tay đâm vào phần bụng bên kia của Hắc lão.
Chuẩn bị lấy thêm một quả thận khác ra.
Lúc này, Đế Dực Thiên vọt tới.
Muốn ngăn cản Lâm Hiên.
Nhưng Lâm Hiên dùng một bàn tay hướng về phía hắn ta hít một cái.
Thân thể của hắn ta liền không tự chủ bị hút đến trước mặt của Lâm Hiên.
Phốc phốc!
Một bàn tay khác của Lâm Hiên cũng cắm vào bụng của Đế Dực Thiên.
Giờ khắc này, Đế Dực Thiên đã có thể hoàn toàn xác định.
Lâm Hiên tuyệt đối là một vị Thần Vương!
Tuy rằng hắn chỉ là Thần Hồn Cảnh tiền kỳ.
Nhưng nếu như không phải là Thần Vương, tuyệt đối không có khả năng làm cho hắn ta cùng Hắc lão không còn một chút năng lực phản kháng nào.
Mắt thấy, Lâm Hiên muốn đem thận của hai người moi ra.
“Đại ca, đừng làm thương tổn ta cùng Hắc gia gia!”
Lúc này, một đạo thân ảnh xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Hiên.
Đây là một cô gái toàn thân đều toả ra khí chất đơn thuần.
Con ngươi của nàng ta đen như mực, không nhiễm bụi trần.
Ngũ quan của nàng xinh đẹp tuyệt trần.
Trong số những người con gái mà Lâm Hiên đã gặp, nàng ta có thể không phải là người đẹp nhất.
Nhưng chắc chắn là người thuần khiết nhất!
Chỉ là, nàng ta mang theo một tia bệnh tật yêu kiều.
Đây, chính là công chúa của Đế gia, Đế Diệu!
Nhìn thấy Đế Diệu, Hắc lão cùng Đế Dực Thiên sắc mặt đại biến.
“Diệu Diệu, đi mau!”
Lâm Hiên liếc mắt một cái liền nhìn ra.
Cô gái này có vấn đề về sức khoẻ.
Không chỉ thiếu đi một quả thận.
Mà thân thể của nàng ta, còn bị người khác hạ cấm chú độc nhất.
Cấm chú đó sẽ không lấy đi tính mạng của nàng ta.
Nhưng sẽ làm cho một số cơ quan nào đó của nàng ta, không ngừng bị lão hoá, dần dần mất đi sự sống.
Nhất định phải không ngừng thay mới nội tạng, mới có thể tiếp tục sống sót.
Mấu chốt chính là, nhóm máu của Đế Diệu rất đặc thù.
Trừ phi là cha mẹ của nàng, hoặc là người thân, mới có thể phù hợp.
Hiển nhiên, mục đích của người hạ chú không phải là nhằm vào Đế Diệu.
Mà là nhắm vào người thân bên cạnh của Đế Diệu.
Người thân của nàng ta mà muốn cứu lấy nàng ta, phải lấy thận của mình để cứu nàng ta.
Nhưng một quả thận chỉ có thể tồn tại trong cơ thể của nàng ta ba năm.
Ba năm sau, phải thay thận, nếu không, Đế Diệu sẽ chết.
Mẹ của Đế Diệu, thật ra cũng không phải ngoài ý muốn mà chết. Chính là bởi vì đem hai quả thận của mình, đều hiến cho Đế Diệu.
Nhóm máu của Đế Dực Thiên không phù hợp với Đế Diệu, bằng không, vì có thể để cho Đế Diệu sống sót, hắn ta có khả năng cũng sẽ đem thận của mình để ghép cho Đế Diệu.
Kỳ thật, Đế gia có cơ hội để tiến vào thiên vực.
Dù sao, lúc trước mẹ của Đế Diệu, có tư thế của Thần Vương.
Nhưng cũng bởi vì đem thận của mình hiến cho Đế Diệu.
Cuối cùng, vô duyên với Thần Vương cảnh giới.
Bởi vì tìm không được thận tương xứng, tu vi còn không ngừng bị giảm đi.
Cuối cùng, bị đối thủ của Đế Thiên Tông đánh lén mà chết.
Về sau, Đế Thiên Tông đều đi khắp nơi để tìm thận phù hợp với Đế Diệu.
Toàn bộ Đế Thiên Tông, đều lấy chuyện này làm nhiệm vụ chính.
Vì vậy, nhiều năm trôi qua.
Địa vị của Đế Thiên Tông ở nội vực vẫn không thể tăng lên.
Ngược lại vì bị ảnh hưởng nên thực lực còn bị yếu đi không ít.
Chương 439 Căn nguyên bệnh của Đế Diệu
Đoán chừng đây chính là mục đích thật sự của người hạ chú Đế Diệu.
Chính là để đối phó với người thân của Đế Diệu.
Nhưng thủ pháp này, phải là cường giả cấp Vũ Trụ mới có thể có được.
Nếu không, Đế Thiên Tông cũng không đến mức nhiều năm như vậy, đều không tìm được biện pháp hoá giải.
Một cường giả cấp Vũ Trụ muốn tiêu diệt Đế gia, rất dễ dàng, cần gì phải tốn nhiều công sức như vậy?
Lâm Hiên nghĩ mãi không ra.
Dù sao, đừng nói là cấp Vũ Trụ, cho dù có là những người ở thiên vực, muốn đối phó với Đế Thiên Tông, cũng không cần phiền phức như thế.
Nghĩ mãi không ra, Lâm Hiên cũng lười suy nghĩ nữa.
Dù sao, hắn chỉ cần báo thù là được.
Về phần Đế Thiên Tông vì sao phải lấy thận của hắn.
Hắn không quan tâm.
“Lâm Hiên, chỉ cần ngươi không làm Diệu Diệu thương tổn, hai người chúng ta, mặc cho ngươi tuỳ ý trừng phạt!” Hắc lão cùng Đế Dực Thiên cùng mở miệng nói.
Có thể thấy được.
Hai người bọn họ đều rất yêu thương Đế Diệu.
“Các ngươi không có tư cách cùng ta đàm phán điều kiện.” Lâm Hiên lạnh nhạt nói.
“Lâm Hiên, Diệu Diệu hoàn toàn không biết chuyện này, con bé thậm chí còn không biết, chúng ta đổi thận cho con bé, cầu xin ngươi, đừng làm hại đến con bé có được hay không!” Vì để có thể bảo vệ được Đế Diệu, Đế Dực Thiên không thể không mở miệng cầu xin Lâm Hiên.
“Ngươi nói nàng ta không biết, nàng ta liền không biết sao?” Lâm Hiên cười lạnh nói.
Hắn cũng sẽ không bởi vì bộ dạng xinh đẹp của Đế Diệu, liền thả ngựa cho nàng ta đi.
“Gia gia, đây, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Đế Diệu loạng choạng nói.
“Thật xin lỗi, Diệu Diệu, là lỗi của gia gia, không bảo vệ được ngươi…” Đế Dực Thiên mang vẻ mặt thống khổ đem sự thật nói cho Đế Diệu.
Nghe Đế Dực Thiên nói xong, Đế Diệu ngây ngẩn cả người.
Nàng ấy chỉ biết mình bị bệnh.
Nhưng không biết, mình mắc phải bệnh gì.
Càng không biết rằng, Đế Dực Thiên đã cứu nàng như thế nào.
“Gia gia, các người, các người làm sao có thể như vậy? Làm sao có thể vì Diệu Diệu mà làm hại người khác, nếu như muốn thận của người khác mới có thể làm cho Diệu Diệu sống sót, Diệu Diệu tình nguyện chết đi!” Đế Diệu cắn răng nói.
Đôi mắt nàng dâng lên nỗi buồn vô tận.
Không phải đang giả vờ.
Nàng liền lấy ra một con dao găm từ nhẫn trữ vật của mình.
Sau đó hướng về phía Lâm Hiên nói: “Đại ca, thật xin lỗi, mặc kệ có là chuyện của hai vị gia gia đi chăng nữa, đều là Diệu Diệu sai, Diệu Diệu liền đem thận trả lại cho người!”
Nàng nói xong, thế nhưng lại thật sự đem chuỷ thủ đâm vào người mình.
“Diệu Diệu!”
Đế Dực Thiên cùng Hắc lão sắc mặt đại biến.
Vì để ngăn cản Đế Diệu.
Bọn họ mạnh mẽ trốn thoát khỏi sự khống chế của Lâm Hiên.
Nhưng tay của Lâm Hiên, còn đang nắm lấy thận của bọn họ.
Sau khi giẫy giụa, thận của bọn liền bị kéo ra.
Đế Dực Thiên còn tốt.
Chỉ mất đi một quả thận.
Nhưng Hắc lão, trực tiếp mất đi hai quả thận.
“Diệu Diệu, không được!” hai người nhanh chóng vọt tới trước mặt của Đế Diệu.
Nhưng đã quá trễ.
Đế Diệu đã lấy thận của mình ra.
Đế Diệu dùng hai bàn tay trắng nõn của mình, cầm một quả thận đầm đìa máu, vô cùng suy yếu nói với Lâm Hiên: “Đại ca, Diệu Diệu đem thận trả lại cho người, xin người đừng thương tổn gia gia cùng Hắc gia gia có được không…”
Vốn thân thể của Đế Diệu đã rất yếu.
Bây giờ ngược lại còn yếu hơn.
Nàng đã không còn chút tu vi nào.
Chỉ vì nàng ấy đã được sinh ra Trung Ương Tinh.
Thân thể của nàng, mới có thể chấp nhận được trọng lực tăng gấp trăm lần.
Hiện tại, mất đi quả thận duy nhất, lại càng vô cùng suy yếu.
“Diệu Diệu, ta sẽ giúp ngươi mang thận trở về!” Đế Dực Thiên lập tức muốn đem thận lắp trở về cho Đế Diệu.
Nhưng hơi thở của nàng ấy, đã dần trở nên mờ nhạt.
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Hiên thở dài một hơi.
Xem ra, Đế Diệu thật sự không biết.
Cái này gọi là không biết thì không có tội nhỉ?
Huống hồ, hôm nay hắn cùng Thẩm Ngạo Tuyết cùng nhau đi moi thận, đã vượt qua được hơn năm vạn quả thận
Ngay cả tông chủ của Đế Thiên Tông cũng bị hắn moi đi mất một quả thận.
Coi như là đã báo được thù.
“Không được, Diệu Diệu, ngươi sẽ chết mất!” Đế Dực Thiên vô cùng lo lắng.
“Gia gia, xin người nhất định phải đáp ứng Diệu Diệu, đem thận trả lại cho đại ca, Diệu Diệu sống đã rất thống khổ, chết, có lẽ cũng sẽ là một loại giải thoát…” Thanh âm của Đế Diệu ngày càng nhỏ.
“Được, gia gia đáp ứng ngươi!” Đế Dực Thiên ôm Đế Diệu, nước mắt giàn giụa đến giật mình.
Kỳ thật hắn ta cũng biết, nếu mạnh mẽ để cho Đế Diệu sống tiếp, Đế Diệu cũng sẽ rất đau khổ.
Hơn nữa Đế Diệu trời sinh đã rất lương thiện.
Trước đây, nàng ấy không biết rằng thận của nàng được lấy từ người khác.
Bây giờ biết rồi, tuyệt đối sẽ không cho phép bọn họ tiếp tục làm như vậy.
Còn nữa, Đế Thiên Tông nhiều năm như vậy, vì Đế Diệu, thật sự đã hy sinh rất lớn.
Thậm chí, hơn một nửa số người đã bị đào thận.
Nếu như không phải là bọn họ đào thận của Lâm Hiên.
Chuyện ngày hôm nay cũng sẽ không xảy ra.
“Được rồi, đừng đánh nữa, để cho bọn họ đi đi!” Đế Dực Thiên nhìn đệ tử Đế Thiên Tông của mình còn đang đánh nhau, hét lớn.
Các đệ tử của Đế Thiên Tông rốt cuộc cũng dừng lại.
Đệ tử của Đế Thiên Tông nhường đường mà rời đi.
Nhưng, Lâm Hiên cũng không có rời đi.
Mà là trực tiếp đi về phía của Đế Diệu.
Một màn này, làm cho tất cả mọi người đều khẩn trương hẳn lên.
Bởi vì, nếu như Lâm Hiên muốn ra tay với Đế Diệu.
Thì không một ai trong số họ có thể ngăn được.
“Lâm Hiên, Diệu Diệu đã trở thành như vậy rồi, ngươi còn muốn như thế nào nữa.” Vẻ mặt Đế Dực Thiên thống khổ nhìn về phía Lâm Hiên.
“Ta có thể cứu nàng.” Lâm Hiên thản nhiên nói.
Cô gái này, vào giây phút cuối cùng, có thể tự mình móc thận của mình ra để cầu xin sự tha thứ của hắn.
Đủ để thấy nàng cũng là một người dũng cảm.
Đế Dực Thiên không ngờ Lâm Hiên có thể nói ra lời này.
Thật không nghĩ đến, thế nhưng Lâm Hiên lại đồng ý cứu Đế Diệu.
“Quên đi, Diệu Diệu nói đúng, có lẽ đối với con bé mà nói, chết cũng là một loại giải thoát, là do ta quá cưng chiều nó, là do ta hại nó…” Thật lâu sau, Đế Dực Thiên lại lắc đầu.
“Lời ta nói là thật, ta có thể chữa khỏi hẳn hoàn toàn cho nàng.” Lâm Hiên trả lời.
Nghe Lâm Hiên nói xong, trên mặt Đế Dực Thiên và Hắc lão đều hiện vẻ khó có thể tin được nhìn về phía Lâm Hiên.
“Ngươi, ngươi nói cái gì?”
“Ta nói, ta có thể chữa khỏi hoàn toàn cho nàng, để nàng có thể trở về như trước khi bị nguyền rủa, về sau cũng không cần phải thay thận, cũng có thể sống tốt, hơn nữa, còn có thể tu luyện.” Lời nói của Lâm Hiên đưa người nghe từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác.
Đối với Đế Dực Thiên mà nói, quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Dù sao, vì có thể chữa khỏi cho Đế Diệu, Đế Dực Thiên cũng đã từng mời người của Thiên Vực ra tay.
Đáng tiếc, ngay cả Hắc lão tự mình trở về đế quốc Hắc Hắc một chuyến.
Tìm đến rất nhiều nhân vật có mặt mũi của Đế quốc Montenegro, kết quả cuối cùng vẫn không tốt hơn.
Đúng vậy, Hắc lão không phải là người của Trung Ương Đế quốc.
Ông ta đến từ một đế chế mạnh nhất trong thiên hà, Đế chế Montenegro.
Chương 440 Lời nguyền
Trung Ương Đế quốc và Đế chế Montenegro đều không thể chữa khỏi cho Đế Diệu.
Thế nhưng Lâm Hiên nói hắn có thể chữa khỏi?
Cho dù Lâm Hiên thật sự là Thần Vương, cũng không thể có năng lực làm được điều này chứ?
“Không phải nàng bị bệnh, mà nàng bị trúng lời nguyền, đó là một loại lực lượng vượt xa sự hiểu biết của các ngươi, mà ta, có thể hoá giải được lực lượng này.”
“Lời nguyền? Nó là cái gì?” Vẻ mặt Đế Dực Thiên mờ mịt.
Tất nhiên hắn biết lời nguyền là cái gì.
Ví dụ, người ta vẫn hay nguyền rủa kẻ thù của mình, muốn hắn chết.
Nhưng kẻ thù của mình sẽ không biết, cũng sẽ không chết.
Còn lời nguyền có thể thật sự phát huy tác dụng, hắn còn chưa từng gặp qua.
“Lời nguyền, đây là cách ta giải thích để các ngươi có thể nghe hiểu được, kỳ thật, đây là một loại lực lượng có quy tắc.” Lâm Hiên tiếp tục nói.
“Lực lượng có quy tắc?” Quả nhiên, nghe Lâm Hiên nói như vậy, Đế Dực Thiên càng thêm mơ hồ.
“Nói thế nào đây? Nói cụ thể là, lời nguyền rủa của người nguyền rủa Đế Diệu, nó có thể thực sự phát huy tác dụng trong hiện thực.” Lâm Hiên cũng không biết nên giải thích như thế nào nữa, chỉ có thể nói ngắn gọn như thế.
Có thể hiểu đơn giản là.
Hắn ta nói ngươi chết, thật sự ngươi sẽ chết.
Đó là sức mạnh của các quy tắc.
Nói ra những gì hắn muốn, và những gì hắn nói sẽ thành sự thật.
Tất nhiên, sức mạnh thật sự của các quy tắc cũng rất phức tạp và không thể giải thích rõ ràng trong một câu đơn giản như vậy.
“Xin ngài cứu Diệu Diệu.” Tuy rằng Đế Dực Thiên nghe không hiểu những lời Lâm Hiên nói, nhưng xem ra, dường như Lâm Hiên thật sự biết rốt cuộc trên người Đế Diệu đã xảy ra chuyện gì.
Hắn trực tiếp quỳ xuống trước mặt Lâm Hiên, cầu xin Lâm Hiên ra tay.
Dù sao, cho dù chỉ có một tia hy vọng, hắn cũng sẽ không bỏ qua.
“Xin ngài cứu Diệu Diệu.” Hắc lão cũng quỳ xuống trước mặt Lâm Hiên.
Ông ta đã mất hai quả thận, nhưng ta cũng không hề quan tâm đến điều đó.
Hiển nhiên ông ta xem mạng của Đế Diệu, còn quan trọng hơn so với bản thân ông.
Lâm Hiên gật gật đầu, sau đó tiện tay đem quả thận kia ném lại cho Hắc lão.
“Cảm ơn ngài.”
Hắc lão chân thành cảm ơn.
Có một quả thận còn hơn không có quả nào!
Nhưng mà, Lâm Hiên cũng không có ra tay ngay.
“Lâm thiếu, có cần phải chuẩn bị cái gì không, ngươi chỉ cần nói ra, Đế Thiên Tông của ta, nhất định sẽ dốc hết sức lực.” Đế Dực Thiên nói.
“Nó thì không cần.” Lâm Hiên khoát tay áo.
“Vậy…” Đế Dực Thiên có chút khó hiểu.
“Ta muốn mời sư phụ của ta đến cứu nàng.” Lâm Hiên giải thích.
Hắn cũng không có ý định tự mình động thủ.
Tuy rằng, tu vi của hắn vô cùng cường đại.
Nhưng hắn lại không hiểu rõ lắm về việc sử dụng các quy tắc.
Lực lượng quy tắc, đó là một lực lượng mà cường giả cấp Vũ Trụ mới có thể nắm giữ.
Hắn chỉ mới tu luyện trong thời gian ngắn, vẫn chưa sử dụng được hoàn hảo.
Nếu sử dụng tuỳ tiện, nói không chừng sẽ có tác dụng ngược lại.
Cho nên, hắn dự định sẽ để cho Sát Đế ra tay.
Mặc dù Sát Đế chỉ là linh hồn thể, nhưng nàng vẫn có được khả năng sử dụng lực lượng quy tắc như trước.
Nhưng rắc rối duy nhất chính là
Hắn chỉ có hai giây.
Trong hai giây đồng hồ đó, nhất định phải để cho Sát Đế biết chuyện gì đang xảy ra, sau đó, còn phải sử dụng lực lượng quy tắc để chữa trị cho Đế Diệu.
Đối với Lâm Hiên mà nói, cũng là một loại khiêu chiến.
Vì vậy, hắn phải tính toán xem hắn nên làm cái gì.
Cuối cùng, Lâm Hiên quyết định phương án.
Đó chính là, trước tiên đem toàn bộ chuyện xảy ra ở nơi này nói cho Sát Đế biết.
Chỉ cần biết mình cần phải làm gì, tự nhiên Sát Đế sẽ có phán đoán của mình.
Còn về phần nói cho Sát Đế như thế nào, cái này cũng rất đơn giản.
Trực tiếp viết tất cả những chuyện xảy ra lên một tờ giấy.
Với cường giải như Sát Đế.
Chỉ cần trong nháy mắt, là có thể đọc xong tất cả những gì được viết trên giấy.
Hắn chuẩn bị chia thành hai lần triệu hoán Sát Đế.
Lần đầu tiên là 1 giây.
Lần thứ hai là 1 giây còn lại.
Lần đầu tiên triệu hoán Sát Đế, là để cho Sát Đế biết hắn nên làm gì.
Lần thứ hai, là để Sát Đế sử dụng lực lượng quy tắc, hoá giải lời nguyền trên người của Đế Diệu.
Trên thực tế, trong một lần cũng có thể thực hiện được.
Có thể chắc chắn trong nháy mắt Sát Đế có thể hiểu được ý đồ của hắn, hơn nữa còn lập tức hành động.
Nhưng vì bảo đảm an toàn tuyệt đối nên không thể mạo hiểm được.
Hắn dự định là cứ để cho Sát Đế chút thời gian hành động.
Chuẩn bị tốt tất cả, Lâm Hiên bắt đầu triệu hoán Thạch Trung Kiếm.
“Thần kiếm.”
Một tay hắn cầm thanh kiếm trong đá, một tay cầm tờ giấy viết đầy đủ nội dung.
Bắt đầu triệu hoán Sát Đế.
Một hư ảnh khổng lồ của thần nữ chợt lóe lên rồi biến mất.
Nhanh đến mức khiến cho người khác còn chưa kịp phản ứng.
Nhưng mà, dù sao thực lực của Đế Thiên Tông cũng rất mạnh.
Tuy rằng thời gian Sát Đế xuất hiện chỉ có1 giây.
Nhưng tất cả bọn họ đều có thể nhìn thấy nàng.
Đó là một thân ảnh của nữ tử giống y đúc như sát thần của Lâm Hiên.
Điều khác biệt chính là nàng rất lớn.
Hơn nữa, trên người còn tản mát ra sát khí cực mạnh, quả thực khiến người khác kinh sợ.
Ngay cả vị cường giả như Đế Dực Thiên đã đạt đến Thần Hồn Cảnh cũng cảm giác được một trận kinh hồn bạt vía.
“Cảm giác áp bức này, không thua gì Thần vương.”
Đế Dực Thiên khó khăn nuốt nước bọt.
Lâm Hiên là thần vương thì thôi.
Không nghĩ đến, khí hồn của hắn, cũng là thần vương.
Điều này có quá phóng đại không?
Đế Dực Thiên và Hắc lão hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.
Trách không được, tên này có thể thu phục siêu thần khí.
Hoá ra là do đã có siêu thần khí.
Không đúng, hắn là thần vương cấp khí hồn, chỉ sợ thanh kiếm này không chỉ đơn giản là một siêu thần khí bình thường.
Khoảng vài giây trôi qua.
Lần thứ hai Lâm Hiên hô lên hai chữ Thần Kiếm.
Lần này.
Nữ thần duy trì trong một giây.
Lúc này tất cả mọi người đều có thể nhìn rõ.
Nàng giống như một vị thần, giáng xuống thế gian này.
Từ trên cao nhìn xuống rất cả chúng sinh.
“Ta nói, không có bệnh tật.”
Nữ thần xuất hiện trong một giây, nói ra bốn chữ.
Rồi sau đó, nữ thần biến mất.
Mọi người đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.
Tuy rằng lúc nữ thần xuất hiện, bắn ra lực áp bức vô cùng khủng bố.
Nhưng, chỉ cần nói bốn chữ, có thể trị khỏi cho công chúa Đế tộc?
Bọn họ là đệ tử của Đế Thiên Tông. Mặc dù không có cách nào so sánh với cường giả Thiên Vực. Nhưng cũng coi như là sự tồn tại siêu việt.
Loại thủ pháp chữa trị này, quả thật chưa từng gặp qua, cũng chưa từng nghe qua.
Một câu nói đã có thể chữa khỏi bệnh khó trị đeo dai dẳng quấy nhiễu Đế Thiên Tông không biết bao nhiêu năm nay.
Cái này đặc biệt đã không thể gọi là thần rồi.
“Như vậy… như vậy là xong rồi sao?” Đế Dực Thiên lần thứ hai nuốt nước bọt, hỏi Lâm Hiên.
“Ừ.” Lâm Hiên gật đầu.
Trước đó, Lâm Hiên đã chú ý tới, trên người Đế Diệu có hai luồng lực lượng quy tắc.
Luồng lực lượng quy tắc thứ nhất là hạn chế khả năng tu luyện của nàng.
Dưới sự ảnh hưởng của quy tắc lực lượng.
Chỉ cần trong cơ thể nàng ngưng tụ ra một tia khí.
Tia khí kia, cũng sẽ trong thời gian rất nhanh bị tiêu tán.
Bình luận facebook