-
Chương 18
Chương 18: Giấy Chứng Nhận
Không chỉ đám người được thuê để phá rối phòng phát sóng của Lê An Hảo lo sợ tìm đường trốn mà ngay cả chủ thuê cũng đang cuống cuồng hoảng hốt, bởi vì bên phía chính phủ vừa mới liên hệ với họ để cảnh cáo rồi.
Phía chính phủ nói rằng Liên Bang vẫn luôn ghi công họ, nhưng không có nghĩa là sẽ dung túng cho họ cản trở quá trình phục hưng nền văn hóa của tinh tế, bất kể ai dám làm điều đó đều sẽ quy thành tội đặc biệt nghiêm trọng.
Phía chính phủ niệm tình họ đã có cống hiến cho nên sẽ không đày họ đến hành tinh rác chịu phạt, nhưng sẽ cho họ vào diện đối tượng cần quan sát, đồng thời thu hồi mọi ưu đãi và tiền tài mà họ được nhận từ việc hưởng độc quyền món ăn mới.
Tuy trong lòng rất không phục, nhưng họ lại không dám đối đầu với chính phủ, mà qua chuyện này, họ mới tỉnh ra, lúc trước họ cho rằng mình là người mà cả chính phủ cũng phải tôn kính và che chở, sẽ không ai dám làm gì họ, mọi chuyện luôn nhường họ một bước, nhưng bây giờ họ đã biết một khi vượt quyền thì chắc chắn sẽ phải chịu chế tài của pháp luật như một công dân bình thường.
Mọi chuyện nhanh đến cũng nhanh đi, nhóm người gây rối đã hoàn toàn mất bóng, có lẽ hình phạt đang chờ đợi họ chính là những ngày tháng làm khổ sai tại hành tinh rác, nền văn minh tinh tế tuyệt đối sẽ không để tệ nạn của địa cầu cổ xâm nhập vào ánh mắt và tư tưởng của công chúng, nếu không bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước, tinh tế sẽ lại phải trải qua thảm họa diệt vong giống như tổ tiên ngày xưa.
Phòng phát sóng của Lê An Hảo lại trở nên hài hòa như trước, cho dù là những kẻ thật sự ghét Karol cũng không dám ló mặt ra vào lúc này.
Mà thân là chính chủ của vụ ồn ào vừa rồi, Lê An Hảo lại hoàn toàn không hay biết gì cả, thật ra tuy nói đã quen với những lời mắng nhiếc nặng nề, nhưng tâm tư của cậu vẫn rất nhạy cảm, một khi đối diện với sự công kích và chán ghét, cậu sẽ lựa chọn chạy trốn, nếu vừa rồi để cậu đọc được những bình luận ác ý kia, có khi cậu đã sợ hãi thoát khỏi phòng phát sóng rồi trốn vào một góc nào đó mà rơi lệ, từ đó về sau sẽ không dám đụng tới hệ thống mạng một lần nào nữa.
May mà tính cách khi làm một việc gì đó sẽ tập trung hết cỡ không quan tâm mọi thứ đang diễn ra xung quanh của Lê An Hảo đã theo cậu đến tận tinh tế, cho nên mới giúp cậu vượt qua một lần chịu tổn thương, hiện tại cậu đang cố hết sức mà nhào bột, từ những hạt bột tinh mịn, bây giờ đã trở thành cục bột mềm mại, tất cả người xem đều trợn tròn mắt khó tin.
Lúc trước họ cũng từng pha nước vào bột thế này, nhưng lại không thể tạo ra cục bột không dính tay như Lê An Hảo đang làm, mà nó trở nên rời rạc khô cứng, hoàn toàn không thể sử dụng được.
[Thỏ không uống men đạm: Tất cả đều là tại đám người xấu xa kia che khuất tầm mắt làm hại tôi bỏ lỡ giai đoạn nhào bột rồi.]
Bình luận của tài khoản này cũng là tiếng lòng của hầu hết người xem ở đây, bởi vì lúc trưa sau khi phát sóng xong, Lê An Hảo không hề đăng tải đoạn ghi hình vừa phát sóng lên diễn đàn, mọi người đều tưởng rằng những buổi sau cậu vẫn sẽ làm tương tự như thế, mà người xem lại không được phép tùy tiện ghi hình lại đoạn phát sóng của người khác, cho nên bây giờ họ mới sầu não vì bỏ qua một giai đoạn quan trọng.
Đúng lúc này, Lê An Hảo đã nhào bột xong ngẩng đầu lên nhìn thấy bình luận này, cậu khẽ cau mày như suy tư điều gì đó, sau đó hỏi: “Không phải sau khi phát sóng, hệ thống sẽ tự động phát lại toàn bộ đoạn ghi hình sao?”
Lê An Hảo là người mù tịt về công nghệ, khi còn ở Trái Đất đã như thế, sống trong thời đại tinh tế tiên tiến lại càng nghiêm trọng hơn, cậu nghĩ cơ chế hoạt động của Starlive cũng sẽ gần giống với nền tảng mà cậu từng biết, nhưng nhìn phản ứng của mọi người thì có vẻ không phải rồi.
Nhìn vẻ mặt hoang mang của Lê An Hảo, toàn bộ người xem đều đỡ trán thở dài, xem ra không phải cậu không có ý định đăng phần ghi hình lên diễn đàn, mà là cậu không hề biết cách đăng thế nào.
Lúc này trong lòng mọi người đều có chung một nỗi lo lắng đó chính là sao cậu nhóc này lại ngốc như vậy, không biết có thể bắt cậu ấy về nuôi hay không? Chứ thả ra ngoài lỡ bị người ta lừa đi thì biết làm sao, thật đáng lo mà!
Ông Lawren và bà Jennet ngồi trước màn hình thấy vậy cũng lo lắng không thôi, vốn dĩ họ đưa con trai út đến Eakar để cậu sửa đổi tâm tính cho cha mẹ bớt lo hơn, nhưng bây giờ cậu đã ngoan rồi, nhưng không hiểu sao họ lại cảm thấy còn đáng lo hơn cả lúc trước.
Bà Jennet vỗ vào vai của chồng, nói: “Hay là chúng ta đưa Karol về lại Vusket đi, bây giờ nó liên tiếp lập công, chắc chắn cấp trên sẽ không tính tội lúc trước nó gây ra, dù sao cũng chỉ là lỗi lầm của trẻ nhỏ, không đáng chịu trừng phạt quá nặng, chứ để thằng bé một mình ở Eakar lạ nước lạ cái, hơn nữa nó còn ngáo ngơ như thế, tôi không yên tâm, tôi sợ nó bị người ta lừa gạt.”
Ông Lawren khẽ thở dài, đáp: “Lần trước tôi kêu nó về, nó đã nói muốn ở lại rồi còn gì? Chúng ta đâu thể không tôn trọng quyết định của con trẻ.”
Trong lòng ông cũng lo lắng không kém vợ mình, nhưng bây giờ chỉ biết thở dài, nếu biết như vậy lúc trước ông chỉ nên kiến nghị nhốt thằng bé trong nhà vài ngày là được rồi, bình thường ông thấy con trai út hung dữ bướng bỉnh, cứ nghĩ thằng bé khôn lanh lắm, không ngờ thả ra ngoài xã hội lại lòi ra một cục nhà quê.
Bà Jennet học theo chồng thở dài, sau đó dừng như nhớ ra gì đó, bà vội lay cánh tay của chồng, nói: “Nó không trở về Vusket được, nhưng chúng ta có thể đến Eakar thăm nó mà?”
Ông Lawren nghe xong gật gù, sau đó quyết định: “Được rồi, vài hôm nữa đợi tôi bàn giao lại hết công việc đang còn dang dở rồi xin cấp trên nghỉ vài hôm, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau đến Eakar thăm con.”
Bên này, Lê An Hảo vẫn chưa hay biết cha mẹ của Karol sắp đến, bây giờ cậu đang chăm chú đọc bình luận mọi người hướng dẫn cậu đăng đoạn ghi hình phát sóng lên diễn đàn Cukets, mà dáng vẻ tập trung này của cậu khiến khán giả đằng sau màn hình cảm thấy tim mình bỗng nảy lên một cái, quả thật đáng yêu đến mức đòi mạng, rất nhiều người đang từ fan ẩm thực chuyển sang fan nhan sắc của cậu luôn rồi.
Sau khi ghi nhớ hướng dẫn của mọi người xong, Lê An Hảo lại tiếp tục quay về công việc nấu nướng, trong lúc cậu đang cho bột vào máy ép sợi thì bỗng người máy giao thư đi tới, đưa cho cậu một phong bì.
Lê An Hảo cầm phong bì lên xem, sau đó mở ra thì thấy bên trong là một tờ giấy.
“Giấy chứng nhận đầu bếp một sao?” Lê An Hảo lầm bầm đọc dòng chữ trên tờ giấy.
Đọc xong, Lê An Hảo lập tức mở to mắt không dám tin vào thứ mình đang cầm, đây là giấy chứng nhận chứng minh cậu là đầu bếp được viện nghiên cứu và nhà ăn hoàng gia thừa nhận.
Có tờ giấy này, tương lai bất kỳ một món ăn nào do cậu nấu ra, chỉ cần đạt chuẩn chất lượng thì đều sẽ được đưa lên hệ thống mua sắm cao cấp, cậu chỉ mới mở phát sóng hai buổi thôi, à không chỉ vừa mới một buổi rưỡi thôi mà đã trở thành đầu bếp rồi sao?
Không chỉ đám người được thuê để phá rối phòng phát sóng của Lê An Hảo lo sợ tìm đường trốn mà ngay cả chủ thuê cũng đang cuống cuồng hoảng hốt, bởi vì bên phía chính phủ vừa mới liên hệ với họ để cảnh cáo rồi.
Phía chính phủ nói rằng Liên Bang vẫn luôn ghi công họ, nhưng không có nghĩa là sẽ dung túng cho họ cản trở quá trình phục hưng nền văn hóa của tinh tế, bất kể ai dám làm điều đó đều sẽ quy thành tội đặc biệt nghiêm trọng.
Phía chính phủ niệm tình họ đã có cống hiến cho nên sẽ không đày họ đến hành tinh rác chịu phạt, nhưng sẽ cho họ vào diện đối tượng cần quan sát, đồng thời thu hồi mọi ưu đãi và tiền tài mà họ được nhận từ việc hưởng độc quyền món ăn mới.
Tuy trong lòng rất không phục, nhưng họ lại không dám đối đầu với chính phủ, mà qua chuyện này, họ mới tỉnh ra, lúc trước họ cho rằng mình là người mà cả chính phủ cũng phải tôn kính và che chở, sẽ không ai dám làm gì họ, mọi chuyện luôn nhường họ một bước, nhưng bây giờ họ đã biết một khi vượt quyền thì chắc chắn sẽ phải chịu chế tài của pháp luật như một công dân bình thường.
Mọi chuyện nhanh đến cũng nhanh đi, nhóm người gây rối đã hoàn toàn mất bóng, có lẽ hình phạt đang chờ đợi họ chính là những ngày tháng làm khổ sai tại hành tinh rác, nền văn minh tinh tế tuyệt đối sẽ không để tệ nạn của địa cầu cổ xâm nhập vào ánh mắt và tư tưởng của công chúng, nếu không bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước, tinh tế sẽ lại phải trải qua thảm họa diệt vong giống như tổ tiên ngày xưa.
Phòng phát sóng của Lê An Hảo lại trở nên hài hòa như trước, cho dù là những kẻ thật sự ghét Karol cũng không dám ló mặt ra vào lúc này.
Mà thân là chính chủ của vụ ồn ào vừa rồi, Lê An Hảo lại hoàn toàn không hay biết gì cả, thật ra tuy nói đã quen với những lời mắng nhiếc nặng nề, nhưng tâm tư của cậu vẫn rất nhạy cảm, một khi đối diện với sự công kích và chán ghét, cậu sẽ lựa chọn chạy trốn, nếu vừa rồi để cậu đọc được những bình luận ác ý kia, có khi cậu đã sợ hãi thoát khỏi phòng phát sóng rồi trốn vào một góc nào đó mà rơi lệ, từ đó về sau sẽ không dám đụng tới hệ thống mạng một lần nào nữa.
May mà tính cách khi làm một việc gì đó sẽ tập trung hết cỡ không quan tâm mọi thứ đang diễn ra xung quanh của Lê An Hảo đã theo cậu đến tận tinh tế, cho nên mới giúp cậu vượt qua một lần chịu tổn thương, hiện tại cậu đang cố hết sức mà nhào bột, từ những hạt bột tinh mịn, bây giờ đã trở thành cục bột mềm mại, tất cả người xem đều trợn tròn mắt khó tin.
Lúc trước họ cũng từng pha nước vào bột thế này, nhưng lại không thể tạo ra cục bột không dính tay như Lê An Hảo đang làm, mà nó trở nên rời rạc khô cứng, hoàn toàn không thể sử dụng được.
[Thỏ không uống men đạm: Tất cả đều là tại đám người xấu xa kia che khuất tầm mắt làm hại tôi bỏ lỡ giai đoạn nhào bột rồi.]
Bình luận của tài khoản này cũng là tiếng lòng của hầu hết người xem ở đây, bởi vì lúc trưa sau khi phát sóng xong, Lê An Hảo không hề đăng tải đoạn ghi hình vừa phát sóng lên diễn đàn, mọi người đều tưởng rằng những buổi sau cậu vẫn sẽ làm tương tự như thế, mà người xem lại không được phép tùy tiện ghi hình lại đoạn phát sóng của người khác, cho nên bây giờ họ mới sầu não vì bỏ qua một giai đoạn quan trọng.
Đúng lúc này, Lê An Hảo đã nhào bột xong ngẩng đầu lên nhìn thấy bình luận này, cậu khẽ cau mày như suy tư điều gì đó, sau đó hỏi: “Không phải sau khi phát sóng, hệ thống sẽ tự động phát lại toàn bộ đoạn ghi hình sao?”
Lê An Hảo là người mù tịt về công nghệ, khi còn ở Trái Đất đã như thế, sống trong thời đại tinh tế tiên tiến lại càng nghiêm trọng hơn, cậu nghĩ cơ chế hoạt động của Starlive cũng sẽ gần giống với nền tảng mà cậu từng biết, nhưng nhìn phản ứng của mọi người thì có vẻ không phải rồi.
Nhìn vẻ mặt hoang mang của Lê An Hảo, toàn bộ người xem đều đỡ trán thở dài, xem ra không phải cậu không có ý định đăng phần ghi hình lên diễn đàn, mà là cậu không hề biết cách đăng thế nào.
Lúc này trong lòng mọi người đều có chung một nỗi lo lắng đó chính là sao cậu nhóc này lại ngốc như vậy, không biết có thể bắt cậu ấy về nuôi hay không? Chứ thả ra ngoài lỡ bị người ta lừa đi thì biết làm sao, thật đáng lo mà!
Ông Lawren và bà Jennet ngồi trước màn hình thấy vậy cũng lo lắng không thôi, vốn dĩ họ đưa con trai út đến Eakar để cậu sửa đổi tâm tính cho cha mẹ bớt lo hơn, nhưng bây giờ cậu đã ngoan rồi, nhưng không hiểu sao họ lại cảm thấy còn đáng lo hơn cả lúc trước.
Bà Jennet vỗ vào vai của chồng, nói: “Hay là chúng ta đưa Karol về lại Vusket đi, bây giờ nó liên tiếp lập công, chắc chắn cấp trên sẽ không tính tội lúc trước nó gây ra, dù sao cũng chỉ là lỗi lầm của trẻ nhỏ, không đáng chịu trừng phạt quá nặng, chứ để thằng bé một mình ở Eakar lạ nước lạ cái, hơn nữa nó còn ngáo ngơ như thế, tôi không yên tâm, tôi sợ nó bị người ta lừa gạt.”
Ông Lawren khẽ thở dài, đáp: “Lần trước tôi kêu nó về, nó đã nói muốn ở lại rồi còn gì? Chúng ta đâu thể không tôn trọng quyết định của con trẻ.”
Trong lòng ông cũng lo lắng không kém vợ mình, nhưng bây giờ chỉ biết thở dài, nếu biết như vậy lúc trước ông chỉ nên kiến nghị nhốt thằng bé trong nhà vài ngày là được rồi, bình thường ông thấy con trai út hung dữ bướng bỉnh, cứ nghĩ thằng bé khôn lanh lắm, không ngờ thả ra ngoài xã hội lại lòi ra một cục nhà quê.
Bà Jennet học theo chồng thở dài, sau đó dừng như nhớ ra gì đó, bà vội lay cánh tay của chồng, nói: “Nó không trở về Vusket được, nhưng chúng ta có thể đến Eakar thăm nó mà?”
Ông Lawren nghe xong gật gù, sau đó quyết định: “Được rồi, vài hôm nữa đợi tôi bàn giao lại hết công việc đang còn dang dở rồi xin cấp trên nghỉ vài hôm, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau đến Eakar thăm con.”
Bên này, Lê An Hảo vẫn chưa hay biết cha mẹ của Karol sắp đến, bây giờ cậu đang chăm chú đọc bình luận mọi người hướng dẫn cậu đăng đoạn ghi hình phát sóng lên diễn đàn Cukets, mà dáng vẻ tập trung này của cậu khiến khán giả đằng sau màn hình cảm thấy tim mình bỗng nảy lên một cái, quả thật đáng yêu đến mức đòi mạng, rất nhiều người đang từ fan ẩm thực chuyển sang fan nhan sắc của cậu luôn rồi.
Sau khi ghi nhớ hướng dẫn của mọi người xong, Lê An Hảo lại tiếp tục quay về công việc nấu nướng, trong lúc cậu đang cho bột vào máy ép sợi thì bỗng người máy giao thư đi tới, đưa cho cậu một phong bì.
Lê An Hảo cầm phong bì lên xem, sau đó mở ra thì thấy bên trong là một tờ giấy.
“Giấy chứng nhận đầu bếp một sao?” Lê An Hảo lầm bầm đọc dòng chữ trên tờ giấy.
Đọc xong, Lê An Hảo lập tức mở to mắt không dám tin vào thứ mình đang cầm, đây là giấy chứng nhận chứng minh cậu là đầu bếp được viện nghiên cứu và nhà ăn hoàng gia thừa nhận.
Có tờ giấy này, tương lai bất kỳ một món ăn nào do cậu nấu ra, chỉ cần đạt chuẩn chất lượng thì đều sẽ được đưa lên hệ thống mua sắm cao cấp, cậu chỉ mới mở phát sóng hai buổi thôi, à không chỉ vừa mới một buổi rưỡi thôi mà đã trở thành đầu bếp rồi sao?
Bình luận facebook