-
Chương 36
Chương 36: Nhận Lỗi
Số người đứng ra xin lỗi Lê An Hảo càng lúc càng nhiều, nhưng cậu lại không hề có động tĩnh gì, mọi người bắt đầu suy đoán có phải tình hình của cậu nghiêm trọng hơn họ nghĩ hay không?
Với tính cách của Lê An Hảo, dù chỉ mới tiếp xúc với nhau qua vài buổi phát sóng, mọi người đều biết cậu rất nhạy cảm, hay suy nghĩ cho người khác, vì thế chắc chắn sẽ không nỡ nhìn người hâm mộ của mình đau khổ khóc lóc như vậy mà không ra mặt lên tiếng.
Trừ phi tình huống hiện tại của cậu rất xấu, thậm chí có khả năng không thể tự hoạt động được cho nên mới bạt vô âm tín không lộ mặt như thế.
Nghĩ đến cảnh tượng Lê An Hảo nằm liệt trên giường không thể cử động, nhóm người hâm mộ lại gào khóc ngập cả diễn đàn, chỉ số cảm xúc trên mạng nhận được đã thấp đến mức báo động.
Tuy nhiên thực tế lại hoàn toàn trái ngược, Lê An Hảo bình phục khá nhanh, bởi vì khi nổ ra vụ ngộ độc cho đến lúc được minh oan, cậu cũng chưa từng lên hệ thống mạng xem tin tức, cho nên không hề nhìn thấy những lời chửi rủa mình.
Sở dĩ cậu không phản ứng trước lời xin lỗi của cư dân mạng là bởi vì cậu đã đưa quang não cho cha mẹ mình giữ giúp rồi.
Ba ngày trước, ngay khi giáo sư Kay rời đi, ông Lawren đã viện lý do trong lúc điều trị bệnh không được sử dụng thiết bị điện từ, cho nên muốn Lê An Hảo đưa quang não cho ông giữ, cậu cảm thấy cha mình nói không sai bèn lập tức đưa nó cho ông mà không hề có sự nghi ngờ nào.
Lúc này, Lê An Hảo đang loay hoay trong nhà ăn của bệnh viện nấu món canh gà tiềm cho cha mẹ của mình nếm thử, vốn dĩ hai người sợ cậu làm việc quá sức, nhưng không cưỡng lại được sức hấp dẫn từ món ăn của con trai, cho nên ngại ngùng ngồi ở bên cạnh vừa trông chừng cậu vừa háo hức chờ được ăn.
Một nhà ba người vui vẻ ngồi xuống cùng uống canh gà, hương thơm lan tỏa khắp nhà ăn khiến bác sĩ và bệnh nhân đi ngang qua đều phải nuốt nước bọt, càng thèm đến chảy nước miếng, họ càng thêm tức giận đám người gây chuyện kia, nếu không phải tại mấy người đó, có lẽ bây giờ họ đang xem phát sóng trực tiếp của Lê An Hảo, sau đó được ăn thử món ngon rồi.
Sau khi ăn xong, trên đường trở về phòng bệnh, một vị y tá chạy đến nói với cả nhà ông Lawren rằng: “Tướng quân Ragnar đã tới, đang chờ ở bên trong phòng bệnh, nói là muốn gặp cậu Karol.”
Ông Lawren nghe vậy lập tức nổi giận, nghiến răng nói: “Hừ, thằng nhóc này còn đến làm gì? Chẳng phải đã hủy hôn rồi sao? Dám bỏ rơi Karol ngay lúc nó khốn khó, bây giờ lại lật mặt đến thăm, để xem tôi xử lý cậu thế nào!”
Nói xong, ông Lawren hùng hổ xắn tay áo lên trông giống như đang muốn đi đánh nhau, bà Jennet vội ngăn ông lại, nói: “Ông đừng manh động, con người của Ragnar nổi tiếng cương trực, không phải loại người chuyên đi lợi dụng người khác, hơn nữa hai đứa nó cũng không có tình cảm với nhau, hủy hôn là điều nên làm mà.”
“Cái gì mà nên làm? Con trai của tôi tốt như vậy, cậu ta từ bỏ nó thì chính là kẻ ngốc, lần này tới tìm chắc chắn là muốn nối lại hôn ước, hừ, không có cửa đâu.” Ông Lawren vẫn tức giận không thôi.
Bà Jennet hạ giọng năn nỉ chồng: “Được rồi, là cậu ấy không xứng, nhưng khách đến chúng ta cũng phải tiếp, nếu Ragnar muốn gặp Karol thì cứ để hai đứa nó nói chuyện riêng với nhau, chúng ta tạm lánh trước, có được không?”
Nói xong, bà nháy mắt ra hiệu với Lê An Hảo, thấy cậu gật đầu, bà bèn nhanh chóng kéo chồng đi nơi khác.
Chỉ còn một mình, Lê An Hảo nghĩ đến người bên trong là một ông thần hung dữ, trong lòng lập tức cảm thấy sợ hãi, sau một hồi cố gắng hết sức lấy lại bình tĩnh, cậu mở cửa phòng ra rồi bước vào bên trong.
---
Hiện tại bầu không khí trên hệ thống mạng vẫn ngập tràn trong nước mắt và lời xin lỗi, ai nấy đều hy vọng Lê An Hảo có thể xuất hiện báo bình an.
Ngay vào lúc này, bỗng nhiên xuất hiện một đoạn ghi hình làm xôn xao toàn thể dân cư mạng, triệt để đánh tan mọi thành kiến trong quá khứ về Karol.
“Xin chào mọi người, tôi là Sanh, người vừa được Karol ban cho cuộc đời thứ hai, cũng là chính chủ trong tin đồn bắt nạt lúc trước khi Karol còn ở Vusket, đầu tiên tôi thật lòng biết ơn Karol, bây giờ tôi đang trải qua cảm giác khỏe mạnh mà từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng có được, có thể tự do đi lại, cầm nắm và làm những công việc mà trước giờ không thể làm, tôi rất hạnh phúc, nhưng cũng rất xấu hổ. Tôi cảm thấy nếu mình không ra mặt nói rõ mọi chuyện thì cả phần đời sau này sẽ phải sống trong hối hận mất. Lúc trước, đúng là Karol không thích tôi, nhưng cậu ấy chưa từng bắt nạt tôi, một số kẻ đã mượn danh cậu ấy gây chuyện khắp nơi rồi giá họa cho cậu ấy, khiến hình tượng của cậu ấy trở nên độc ác trong mắt mọi người, sau đó trong lúc tình cờ tôi nghe được đám người kia bàn chuyện dàn cảnh làm nhục tôi rồi đổ cho Karol, tiếp theo sẽ khống chế dư luận ép chết cậu ấy, tôi biết chuyện, nhưng không dám lên tiếng, bởi vì sự im lặng của tôi, Karol mới bị đày đến Eakar chịu phạt, tôi thành thật xin lỗi, tôi đã nộp đơn xin được đến chăm sóc cho trẻ em ở viện mồ côi Eakar, mong rằng chút công sức nhỏ nhoi này của tôi có thể truyền tải sự lương thiện của Karol đến với mọi người.”
Thiếu niên trong đoạn ghi hình trông vô cùng gầy yếu, gò má hóp lại chỉ còn da bọc xương, nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt, từng lời từng chữ nói ra đều chân thành đến mức khiến người ta thương cảm, nhưng thương cảm cho cậu ta còn Karol thì sao?
Rõ ràng là một thiếu niên phóng khoáng tốt bụng lại bị một đống người hãm hại đến mức phải điều trị tâm lý, vẫn câu nói cũ, ai có thể bù đắp những tổn thương tinh thần này cho cậu đây?
“Nếu cậu sớm ra mặt thì Karol đã không phải chịu những điều kinh khủng này rồi.”
“Im lặng trước tội ác chính là tội đồ, dù cậu có làm gì cũng không trả một Karol trong sáng ngây thơ cho chúng tôi được đâu.”
“Những kẻ mà cậu nói là ai? Mau nói danh tính của bọn chúng ra, có thể tác quái trong trường học tức vẫn còn là học sinh, có tí tuổi đầu đã độc ác như vậy, cần công khai tên họ để nhà trường giáo dục lại.”
“Mọi người đừng quá khích tránh gây ra cuộc bạo lực mạng thứ hai, cậu bé này đã nhận lỗi, hơn nữa hôm trước thủ trưởng từng nói những kẻ gây rối đã bị trừng phạt rồi, chúng ta vẫn nên bỏ qua thôi, Karol lương thiện như vậy, chắc chắn cũng không muốn mọi người vì mình mà đi công kích người khác.”
Bình luận này được đông đảo cư dân mạng hưởng ứng, dần dần lời mắng chửi Sanh cũng ít hơn, nhưng độ thảo luận về Karol vẫn không hề giảm mà ngược lại còn có xu hướng tăng cao.
Chỉ cần một ngày Lê An Hảo chưa xuất hiện trở lại thì sự kiện này vẫn luôn gây âm ĩ trong lòng mọi người.
Ông Drake nhìn con trai đang thu dọn hành lý mà lòng đau như cắt, ông ta đi tới ngồi bên cạnh Sanh, hỏi: “Con thật sự muốn đến Eakar sao? Chất lượng sống ở nơi đó rất kém, làm sao con chịu nổi?”
Sanh mỉm cười nhìn cha mình rồi đáp: “Karol chịu nổi đương nhiên con sẽ chịu nổi, hơn nữa những việc làm của Karol khiến con thay đổi rất nhiều, con muốn đến Eakar chăm sóc những đứa trẻ mà cậu ấy đang muốn giúp đỡ, coi như trả ơn cứu mạng của cậu ấy vậy.”
Số người đứng ra xin lỗi Lê An Hảo càng lúc càng nhiều, nhưng cậu lại không hề có động tĩnh gì, mọi người bắt đầu suy đoán có phải tình hình của cậu nghiêm trọng hơn họ nghĩ hay không?
Với tính cách của Lê An Hảo, dù chỉ mới tiếp xúc với nhau qua vài buổi phát sóng, mọi người đều biết cậu rất nhạy cảm, hay suy nghĩ cho người khác, vì thế chắc chắn sẽ không nỡ nhìn người hâm mộ của mình đau khổ khóc lóc như vậy mà không ra mặt lên tiếng.
Trừ phi tình huống hiện tại của cậu rất xấu, thậm chí có khả năng không thể tự hoạt động được cho nên mới bạt vô âm tín không lộ mặt như thế.
Nghĩ đến cảnh tượng Lê An Hảo nằm liệt trên giường không thể cử động, nhóm người hâm mộ lại gào khóc ngập cả diễn đàn, chỉ số cảm xúc trên mạng nhận được đã thấp đến mức báo động.
Tuy nhiên thực tế lại hoàn toàn trái ngược, Lê An Hảo bình phục khá nhanh, bởi vì khi nổ ra vụ ngộ độc cho đến lúc được minh oan, cậu cũng chưa từng lên hệ thống mạng xem tin tức, cho nên không hề nhìn thấy những lời chửi rủa mình.
Sở dĩ cậu không phản ứng trước lời xin lỗi của cư dân mạng là bởi vì cậu đã đưa quang não cho cha mẹ mình giữ giúp rồi.
Ba ngày trước, ngay khi giáo sư Kay rời đi, ông Lawren đã viện lý do trong lúc điều trị bệnh không được sử dụng thiết bị điện từ, cho nên muốn Lê An Hảo đưa quang não cho ông giữ, cậu cảm thấy cha mình nói không sai bèn lập tức đưa nó cho ông mà không hề có sự nghi ngờ nào.
Lúc này, Lê An Hảo đang loay hoay trong nhà ăn của bệnh viện nấu món canh gà tiềm cho cha mẹ của mình nếm thử, vốn dĩ hai người sợ cậu làm việc quá sức, nhưng không cưỡng lại được sức hấp dẫn từ món ăn của con trai, cho nên ngại ngùng ngồi ở bên cạnh vừa trông chừng cậu vừa háo hức chờ được ăn.
Một nhà ba người vui vẻ ngồi xuống cùng uống canh gà, hương thơm lan tỏa khắp nhà ăn khiến bác sĩ và bệnh nhân đi ngang qua đều phải nuốt nước bọt, càng thèm đến chảy nước miếng, họ càng thêm tức giận đám người gây chuyện kia, nếu không phải tại mấy người đó, có lẽ bây giờ họ đang xem phát sóng trực tiếp của Lê An Hảo, sau đó được ăn thử món ngon rồi.
Sau khi ăn xong, trên đường trở về phòng bệnh, một vị y tá chạy đến nói với cả nhà ông Lawren rằng: “Tướng quân Ragnar đã tới, đang chờ ở bên trong phòng bệnh, nói là muốn gặp cậu Karol.”
Ông Lawren nghe vậy lập tức nổi giận, nghiến răng nói: “Hừ, thằng nhóc này còn đến làm gì? Chẳng phải đã hủy hôn rồi sao? Dám bỏ rơi Karol ngay lúc nó khốn khó, bây giờ lại lật mặt đến thăm, để xem tôi xử lý cậu thế nào!”
Nói xong, ông Lawren hùng hổ xắn tay áo lên trông giống như đang muốn đi đánh nhau, bà Jennet vội ngăn ông lại, nói: “Ông đừng manh động, con người của Ragnar nổi tiếng cương trực, không phải loại người chuyên đi lợi dụng người khác, hơn nữa hai đứa nó cũng không có tình cảm với nhau, hủy hôn là điều nên làm mà.”
“Cái gì mà nên làm? Con trai của tôi tốt như vậy, cậu ta từ bỏ nó thì chính là kẻ ngốc, lần này tới tìm chắc chắn là muốn nối lại hôn ước, hừ, không có cửa đâu.” Ông Lawren vẫn tức giận không thôi.
Bà Jennet hạ giọng năn nỉ chồng: “Được rồi, là cậu ấy không xứng, nhưng khách đến chúng ta cũng phải tiếp, nếu Ragnar muốn gặp Karol thì cứ để hai đứa nó nói chuyện riêng với nhau, chúng ta tạm lánh trước, có được không?”
Nói xong, bà nháy mắt ra hiệu với Lê An Hảo, thấy cậu gật đầu, bà bèn nhanh chóng kéo chồng đi nơi khác.
Chỉ còn một mình, Lê An Hảo nghĩ đến người bên trong là một ông thần hung dữ, trong lòng lập tức cảm thấy sợ hãi, sau một hồi cố gắng hết sức lấy lại bình tĩnh, cậu mở cửa phòng ra rồi bước vào bên trong.
---
Hiện tại bầu không khí trên hệ thống mạng vẫn ngập tràn trong nước mắt và lời xin lỗi, ai nấy đều hy vọng Lê An Hảo có thể xuất hiện báo bình an.
Ngay vào lúc này, bỗng nhiên xuất hiện một đoạn ghi hình làm xôn xao toàn thể dân cư mạng, triệt để đánh tan mọi thành kiến trong quá khứ về Karol.
“Xin chào mọi người, tôi là Sanh, người vừa được Karol ban cho cuộc đời thứ hai, cũng là chính chủ trong tin đồn bắt nạt lúc trước khi Karol còn ở Vusket, đầu tiên tôi thật lòng biết ơn Karol, bây giờ tôi đang trải qua cảm giác khỏe mạnh mà từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng có được, có thể tự do đi lại, cầm nắm và làm những công việc mà trước giờ không thể làm, tôi rất hạnh phúc, nhưng cũng rất xấu hổ. Tôi cảm thấy nếu mình không ra mặt nói rõ mọi chuyện thì cả phần đời sau này sẽ phải sống trong hối hận mất. Lúc trước, đúng là Karol không thích tôi, nhưng cậu ấy chưa từng bắt nạt tôi, một số kẻ đã mượn danh cậu ấy gây chuyện khắp nơi rồi giá họa cho cậu ấy, khiến hình tượng của cậu ấy trở nên độc ác trong mắt mọi người, sau đó trong lúc tình cờ tôi nghe được đám người kia bàn chuyện dàn cảnh làm nhục tôi rồi đổ cho Karol, tiếp theo sẽ khống chế dư luận ép chết cậu ấy, tôi biết chuyện, nhưng không dám lên tiếng, bởi vì sự im lặng của tôi, Karol mới bị đày đến Eakar chịu phạt, tôi thành thật xin lỗi, tôi đã nộp đơn xin được đến chăm sóc cho trẻ em ở viện mồ côi Eakar, mong rằng chút công sức nhỏ nhoi này của tôi có thể truyền tải sự lương thiện của Karol đến với mọi người.”
Thiếu niên trong đoạn ghi hình trông vô cùng gầy yếu, gò má hóp lại chỉ còn da bọc xương, nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt, từng lời từng chữ nói ra đều chân thành đến mức khiến người ta thương cảm, nhưng thương cảm cho cậu ta còn Karol thì sao?
Rõ ràng là một thiếu niên phóng khoáng tốt bụng lại bị một đống người hãm hại đến mức phải điều trị tâm lý, vẫn câu nói cũ, ai có thể bù đắp những tổn thương tinh thần này cho cậu đây?
“Nếu cậu sớm ra mặt thì Karol đã không phải chịu những điều kinh khủng này rồi.”
“Im lặng trước tội ác chính là tội đồ, dù cậu có làm gì cũng không trả một Karol trong sáng ngây thơ cho chúng tôi được đâu.”
“Những kẻ mà cậu nói là ai? Mau nói danh tính của bọn chúng ra, có thể tác quái trong trường học tức vẫn còn là học sinh, có tí tuổi đầu đã độc ác như vậy, cần công khai tên họ để nhà trường giáo dục lại.”
“Mọi người đừng quá khích tránh gây ra cuộc bạo lực mạng thứ hai, cậu bé này đã nhận lỗi, hơn nữa hôm trước thủ trưởng từng nói những kẻ gây rối đã bị trừng phạt rồi, chúng ta vẫn nên bỏ qua thôi, Karol lương thiện như vậy, chắc chắn cũng không muốn mọi người vì mình mà đi công kích người khác.”
Bình luận này được đông đảo cư dân mạng hưởng ứng, dần dần lời mắng chửi Sanh cũng ít hơn, nhưng độ thảo luận về Karol vẫn không hề giảm mà ngược lại còn có xu hướng tăng cao.
Chỉ cần một ngày Lê An Hảo chưa xuất hiện trở lại thì sự kiện này vẫn luôn gây âm ĩ trong lòng mọi người.
Ông Drake nhìn con trai đang thu dọn hành lý mà lòng đau như cắt, ông ta đi tới ngồi bên cạnh Sanh, hỏi: “Con thật sự muốn đến Eakar sao? Chất lượng sống ở nơi đó rất kém, làm sao con chịu nổi?”
Sanh mỉm cười nhìn cha mình rồi đáp: “Karol chịu nổi đương nhiên con sẽ chịu nổi, hơn nữa những việc làm của Karol khiến con thay đổi rất nhiều, con muốn đến Eakar chăm sóc những đứa trẻ mà cậu ấy đang muốn giúp đỡ, coi như trả ơn cứu mạng của cậu ấy vậy.”
Bình luận facebook