Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27 Có thù tất báo!
*Chương có nội dung hình ảnh
Hơn nữa còn đích thân ôm cô đi đến bệnh viện băng bó vết thương, cậu ta càng ngày càng không hiểu cậu chủ của mình mất rồi.
"Cậu chủ, nhà họ Nguyễn nên xử trí thế nào?"
Quan Diêm suy nghĩ, do dự một hồi, cuối cùng vẫn nói ra câu hỏi trong lòng.
"Toàn lực thu mua, tôi muốn nhà họ Nguyễn phá sản!"
Tư Mộ Hàn lạnh lùng nói, không hề bởi vì người mà anh ôm trong ngực là người của nhà họ Nguyễn mà nương tay.
Từ trước đến nay anh nói một là một, có thù tất báo!
Nhà họ Nguyễn dám sỉ nhục anh như vậy thì phải trả một cái giá đắt!
"Vâng, cậu chủ" Cậu ta biết, trên thế giới này, không có bất kì người nào có thể khiến cho cậu chủ của mình có ngoại lệ.
Vốn dĩ cậu ta mong rằng cậu chủ kết hôn thì sẽ có một người thật lòng yêu cậu chủ, đối xử với anh thật tốt!
Không nghĩ tới đây hết thảy, đúng là như vậy không chịu nổi.
Haiz..
Trên đời này, sợ là ngoại trừ cô Nhã năm đó không từ mà biệt thì không còn ai có thể đi vào thế giới của cậu chủ được nữa...
Để Uyển.
Khi má Lâm nhìn thấy Tư Mộ Hàn ôm Nguyễn Tri Hạ đang hôm mê đi vào thì vô cùng ngạc nhiên, nhanh chóng đi theo.
Tư Mộ Hàn đặt Nguyễn Tri Hạ nằm sấp lên giường.
Áo sau lưng cô đã bị cắt bỏ, trước đó lúc ôm trở về là dùng áo khoác của Tư Mộ Hàn che lại.
Lúc này bởi vì lấy áo khoác ra, nên đã làm lộ cái lưng toàn là vết roi kia, vết thương chồng chất, trông rất là dữ tợn.
Tuy rằng đã bôi thuốc, nhưng vết thương chồng lên vết thương, máu thịt hòa lẫn, đập vào mắt trông rất đáng sợ.
Má Lâm nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ khắp người toàn là vết thương, không nói cũng biết bà ấy kinh hoàng và đau lòng đến mức nào.
"Cậu chủ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Đang yên đang lành, sau mợ chủ lại bị thương đến mức này rồi?"
Tư Mộ Hàn không lên tiếng mà đi mở lò sưởi lên.
Bởi vì đa phần vết thương của Nguyễn Tri Hạ đều ở phía sau lưng, cô chỉ có thể nằm sấp ở trên giường, hoặc là nằm nghiêng.
Trên người cũng không thể đắp chăn, để tránh cho chắn sẽ dính vào vết thương, như thế khi vén chăn lên sẽ khiến vết thương nặng thêm.
Tư Mộ Hàn mở lò sưởi chính là vì để Nguyễn Tri Hạ không đắp chăn cũng sẽ không bị lạnh.
"Má Lâm, bà hãy chăm sóc cho cô ấy thật tốt." Tư Mộ Hàn nói xong, lập tức chuyển động xe lăn ra khỏi phòng.
Cứu cô về, còn bôi thuốc cho cô, đây đã là sự nhân từ lớn nhất của anh đối với cô rồi.
Bây giờ không tính toán nợ nần với cô là do nể tình cô đang bị thương, nhưng mà muốn bắt anh đích thân trông coi cô tỉnh lại, đó là điều không thể nào.
Anh chỉ sợ nếu anh nhìn cô nhiều thêm một chút thì sẽ hận không thể bắt lấy cô, hung hăng chất vấn một trận, sau đó bảo cô đến từ đâu thì cút về đó!
Nhà họ Nguyễn.
Khi Nguyễn Thiện Dân trở về, biết được hai mẹ con Đinh Uyển Du và Nguyễn Tử Nhu đã được đưa đến bệnh viện.
Ông ta lập tức vội vàng chạy tới.
Khi ông ta đến bệnh viện, trùng hợp là Đinh Uyển Du cũng vừa phẫu thuật xong, được bác sĩ đẩy ra.
Hơn nữa còn đích thân ôm cô đi đến bệnh viện băng bó vết thương, cậu ta càng ngày càng không hiểu cậu chủ của mình mất rồi.
"Cậu chủ, nhà họ Nguyễn nên xử trí thế nào?"
Quan Diêm suy nghĩ, do dự một hồi, cuối cùng vẫn nói ra câu hỏi trong lòng.
"Toàn lực thu mua, tôi muốn nhà họ Nguyễn phá sản!"
Tư Mộ Hàn lạnh lùng nói, không hề bởi vì người mà anh ôm trong ngực là người của nhà họ Nguyễn mà nương tay.
Từ trước đến nay anh nói một là một, có thù tất báo!
Nhà họ Nguyễn dám sỉ nhục anh như vậy thì phải trả một cái giá đắt!
"Vâng, cậu chủ" Cậu ta biết, trên thế giới này, không có bất kì người nào có thể khiến cho cậu chủ của mình có ngoại lệ.
Vốn dĩ cậu ta mong rằng cậu chủ kết hôn thì sẽ có một người thật lòng yêu cậu chủ, đối xử với anh thật tốt!
Không nghĩ tới đây hết thảy, đúng là như vậy không chịu nổi.
Haiz..
Trên đời này, sợ là ngoại trừ cô Nhã năm đó không từ mà biệt thì không còn ai có thể đi vào thế giới của cậu chủ được nữa...
Để Uyển.
Khi má Lâm nhìn thấy Tư Mộ Hàn ôm Nguyễn Tri Hạ đang hôm mê đi vào thì vô cùng ngạc nhiên, nhanh chóng đi theo.
Tư Mộ Hàn đặt Nguyễn Tri Hạ nằm sấp lên giường.
Áo sau lưng cô đã bị cắt bỏ, trước đó lúc ôm trở về là dùng áo khoác của Tư Mộ Hàn che lại.
Lúc này bởi vì lấy áo khoác ra, nên đã làm lộ cái lưng toàn là vết roi kia, vết thương chồng chất, trông rất là dữ tợn.
Tuy rằng đã bôi thuốc, nhưng vết thương chồng lên vết thương, máu thịt hòa lẫn, đập vào mắt trông rất đáng sợ.
Má Lâm nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ khắp người toàn là vết thương, không nói cũng biết bà ấy kinh hoàng và đau lòng đến mức nào.
"Cậu chủ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Đang yên đang lành, sau mợ chủ lại bị thương đến mức này rồi?"
Tư Mộ Hàn không lên tiếng mà đi mở lò sưởi lên.
Bởi vì đa phần vết thương của Nguyễn Tri Hạ đều ở phía sau lưng, cô chỉ có thể nằm sấp ở trên giường, hoặc là nằm nghiêng.
Trên người cũng không thể đắp chăn, để tránh cho chắn sẽ dính vào vết thương, như thế khi vén chăn lên sẽ khiến vết thương nặng thêm.
Tư Mộ Hàn mở lò sưởi chính là vì để Nguyễn Tri Hạ không đắp chăn cũng sẽ không bị lạnh.
"Má Lâm, bà hãy chăm sóc cho cô ấy thật tốt." Tư Mộ Hàn nói xong, lập tức chuyển động xe lăn ra khỏi phòng.
Cứu cô về, còn bôi thuốc cho cô, đây đã là sự nhân từ lớn nhất của anh đối với cô rồi.
Bây giờ không tính toán nợ nần với cô là do nể tình cô đang bị thương, nhưng mà muốn bắt anh đích thân trông coi cô tỉnh lại, đó là điều không thể nào.
Anh chỉ sợ nếu anh nhìn cô nhiều thêm một chút thì sẽ hận không thể bắt lấy cô, hung hăng chất vấn một trận, sau đó bảo cô đến từ đâu thì cút về đó!
Nhà họ Nguyễn.
Khi Nguyễn Thiện Dân trở về, biết được hai mẹ con Đinh Uyển Du và Nguyễn Tử Nhu đã được đưa đến bệnh viện.
Ông ta lập tức vội vàng chạy tới.
Khi ông ta đến bệnh viện, trùng hợp là Đinh Uyển Du cũng vừa phẫu thuật xong, được bác sĩ đẩy ra.
Bình luận facebook