• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show (1 Viewer)

  • Chương 442-444

Chương 442: Đi thảm đỏ trong buổi trao giải Thanh Điểu, Khương Mạn-kẻ chiến thắng trong cuộc sống

Trước khi ra nước ngoài, Khương Mạn trước hết phải xử lý xong đống công việc còn tồn đọng của mình.

‘Chiến cốt’ còn đang trong giai đoạn công chiếu, tỷ suất phòng vé đã đạt vị trí quán quân trong ba năm gần đây.

Có quá nhiều lời mời làm người đại diện nhãn hàng, nhưng Khương Mạn ngoại trừ một vài nhãn hàng đồ ăn vặt và nước giải khát mà cô từng nhận làm đại diện trước đó thì cô không nhận bất cứ lời mời nào khác. Những nhãn hàng mà cô làm đại diện kia khi đến kỳ hạn hợp đồng thì cũng không lựa chọn gia hạn nữa.

Những nghệ sĩ hay minh tinh khác có lẽ là cần tới hợp đồng đại diện để nâng cao giá trị thương mại của bản thân, nhưng cô hoàn toàn không cần!

Còn về phương diện hình tượng sang trọng.... thì lại càng không cần.

M&P vốn là của nhà mình, hơn nữa.... với cái gu thẩm mỹ đi vào lòng đất của Khương Mạn thì cả đời này cũng không có duyên với giới thời trang. Dù sao thì người nào đó vẫn luôn có thói quen vùi nét đẹp của mình xuống lòng đất mà!

Về lịch trình, tập 2 của ‘Một cuộc sống khác’ theo lý mà nói thì cũng nên bắt đầu rồi, nhưng lịch trình của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên lại xung đột với lịch quay tập 2, lão Lý sau khi tìm hiểu vấn đề thì cũng sắp xếp điều chỉnh lại.

Dù gì cũng là khách mời chuyên chơi xỏ người ta, Lý lão âm nghe nói Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn phải ra nước ngoài một chuyến, trong bụng liền bắt đầu lên ý đồ xấu.

Còn lại chỉ có giải Thanh Điểu thôi.

Đêm trao giải Thanh Điểu, những nhân vật chủ chốt của đoàn phim ‘Kẻ giết người’ đều tụ họp lại đây.

Đôi chị dâu-em chồng Khương Mạn và Tang Điềm không tránh khỏi việc chạm mặt nhau, trong lúc chờ đợi, Khương Mạn vừa tới hậu trường liền vứt bỏ Bạc Hạc Hiên, chạy tới phòng nghỉ của Tang Điềm.

“Cậu thế này là bị thất sủng rồi à?” Trần trọc chế giễu.

Bạc Hạc Hiên mặc một bộ vest cao cấp được thiết kế riêng, dáng người thẳng tắp, vô cùng sang trọng, anh liếc mắt nhìn cái đầu của Trần trọc: “Đang yên đang lành sao lại đội tóc giả?”

Trần trọc tức giận: “Tóc giả gì chứ! Đây là tóc thật!!”

“Anh đi cấy tóc à?” Bạc Hạc Hiên khẽ cười đểu: “Cần gì phải thế...”

“Cái gì mà cấy tóc! Đây là tóc mọc tự nhiên đấy.” Trần trọc có chết cũng vẫn cứng miệng.

Bạc Hạc Hiên mở chiếc bình giữ nhiệt hình heo Peppa, uống một ngụm nước, ờm một cách qua loa: “Dạo gần đây đang nổi rần rần cái vụ thuốc thẩm mỹ với thực phẩm chức năng, chắc là anh cũng biết chứ.”

Trần trọc: “???”

Bạc Hạc Hiên cười nhếch mép: “Hàng giả mạo tràn lan, đừng tùy tiện dùng, dễ về chầu ông bà lắm.”

Trần trọc: “(╯‵□′)╯” Tức chết mất! Ông đây không còn một cọng lông nào trên người là tại ai! Còn không phải anh và cái người kia nhà anh lôi tôi đi wax lông với sáp ong hả!!!!

Cấy tóc thì làm sao! Không thể cho kẻ trọc này giữ lại một chút tôn nghiêm nào hay sao!

“Nếu năm nay anh lại giành được giải ảnh đế, tôi sẽ kiện với ban tổ chức về sự mờ ám trong chuyện này!” Trần trọc hung hăng nói.

Bạc Hạc Hiên gật đầu: “Tôi thì sao cũng được, chỉ e là anh hại người hại luôn cả mình thôi.”

Anh không thiếu một cái giải ảnh đế, nhưng mà ‘Kẻ giết người’ của Trần trọc mà cho ra được một ảnh đế, thế thì tầm vóc bộ phim này lại khác rồi.

Biểu cảm lúc này của Trần Minh giống như bị đạp phải đuôi.

Bên phía phòng nghỉ, Tang Điềm hoàn toàn co rúm như con chim cút gặp mưa.

Cô ấy cắn chiếc ống hút trong ly cà phê, chiếc ống hút sắp bị cắn nát rồi.

Khương Mạn nheo mắt nhìn cô ấy: “Người tóm được anh ba của em, rốt cuộc vẫn là chị nhỉ, chị Tang Điềm!”

Mặt Tang Điềm đỏ bừng, co ro thành một cục, ai oán: “Aizzz....chị, chị đừng có trêu chọc em nữa mà!”

“Gọi bừa, sao còn gọi là chị được nữa, sau này em đây còn phải gọi chị là chị dâu nữa đó, tiểu Điềm Điềm.” Khương Mạn nhìn cô ấy đầy hứng thú.

Thành công nhìn thấy Tang Điềm bị trêu chọc tới đỏ cả mặt.

“AAA!!! Chị đừng nói nữa mà!!” Tang Điềm bật dậy, ôm lấy hai cánh tay cô, úp mặt vào vai cô mà lắc.

“Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, có gì mà phải xấu hổ như vậy.” Khương Mạn không nhịn được mà nhéo má cô ấy: “Em trở thành chị dâu của chị, chị còn đang vui mừng ấy chứ.”

“Thật sao? Chị không trách em chứ?”

“Chị trách em làm gì? Trách em cưu mang nghèo à? Hay trách em không chê bai con Husky như anh ba của chị?”

Tang Điềm bĩu môi: “Khương sắt thép cũng đâu ngu đần như Husky, hơn nữa anh ấy cũng rất giàu mà, đâu cần em cưu mang?”

“Ô-mô, ô-mô, thế này là đang bảo vệ người ta đấy hả? Sức hút của anh ba chị lớn ghê ha!”

Tang Điềm thành công bị Khương Mạn ép cho tức đến giậm chân.

“Em không cần biết, chị...chị...chị không được gọi em là chị dâu, Khương sắt thép là Khương sắt thép, chị là chị, không thể để mối quan hệ của ba người chúng ta bị ảnh hưởng!”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Khương Mạn: “Ohhhhhhh” Mối quan hệ phức tạp này khiến cô trong chốc lát không thể nào phân biệt rạch ròi được!

Tiếng gõ cửa vang lên.

Khương Mạn đi mở cửa, đập vào mắt là một thân hình uyển chuyển quyến rũ, váy đỏ làm nổi bật lên làn da trắng như tuyết, mái tóc xoăn gợn sóng đầy mê hoặc.

Chỉ có biểu cảm trên gương mặt là vô cùng mất kiểm soát, vẻ mặt mất kiên nhẫn.

Tôn Đại Ngọc: “Hai người ở trong đó trồng nấm hay sao mà tôi gõ cửa nửa ngày trời cũng không nghe thấy vậy!”

“Ô-mô, ô-mô, Đại Ngọc, bộ trang phục này của cô tuyệt thế! Đã chốt được bộ sưu tập mới nhất năm nay của MUSE·K rồi sao!” Tang Điềm hét lớn.

Đại Ngọc lách vào, đóng cửa lại, biểu cảm chế giễu: “Vẫn không đấu lại bộ trang phục của M&P trên người cô! Có phải không, bà chủ tương lai của M&P!”

“Tôn Đại Ngọc!!” Tang Điềm quát lên, nhào về phía cô ấy.

“Xí!” Tôn Đại Ngọc tái mặt chạy trốn vòng quanh trong phòng nghỉ: “Khương đáng ghét, cô mau quản người chị dâu này của cô đi!”

“Quản không nổi, quản không nổi đâu.” Khương Mạn tay cầm ly cà phê, lắc đầu, tư thế ngồi xem kịch vô cùng lộ liễu: “Mu bàn tay, lòng bàn tay đều là thịt, quản chị dâu thứ ba thế còn người thương trong lòng của ông anh hai thì phải làm sao nhể?”

Tôn Đại Ngọc vẻ mặt hoảng hốt, Tang Điềm ngừng quậy phá, lập tức dựng cái ra-đa hóng chuyện của mình lên, “Anh hai? Anh hai gì vậy? Đồng chí Đại Ngọc, có biến nha!!”

Móng vuốt của cô ấy đặt trên lồng ngực Đại Ngọc uy hiếp: “Thẳng thắn thì được khoan hồng, kháng cự thì nghiêm trị, thành thật khai báo, nếu không thì lột sạch đồ của cô.”

Tôn Đại Ngọc nghiến răng: “Biến cái khỉ gì, cô tránh ra! Tang không cay, dạo gần đây cô lại béo lên rồi hả, cô sắp đè chết tôi rồi!”

Cả người Tang Điềm ngồi lên người Tôn Đại Ngọc, đè cô ấy trên sô pha, tư thế như đàn ông!

Tách~

Khương Mạn chụp lại cảnh tượng tuyệt đẹp này, hai người kia nghe thấy âm thanh này thì đều nhìn về phía cô.

“Ấy, đúng ~ chính là vẻ mặt này, nào, nhìn vào ống kính ~”

“Chị!!”

“Khương đáng ghét!!”

Hai người nhanh chóng tách ta, nhìn nhau, thành lập liên minh.

Khương Mạn nhìn ra ý xấu trong ánh mắt của hai người, cô nhanh chóng thu điện thoại lại, sắc mặt nghiêm túc nói:

“Tôi khuyên hai người nên cân nhắc thật kỹ trước khi hành động! Dù gì thì hai người còn chưa vào cửa, thân là cô em bên chồng, lúc nào tôi cũng có cơ hội làm khó hai người đấy!”

Đại Ngọc hất mái tóc xoăn gợn sóng, vô cùng quyến rũ.

Tang Điềm thổi tóc mái, vừa ngọt ngào vừa hung dữ.

Hai người nhìn nhau, đồng thanh: “Xử cô ấy!”

Khương Mạn: (%*&^$@@%)

Dám xử người em chồng cao quý này, hai người toi rồi!

Một lúc sau.

“Ái ái ái, chỗ đó không được....a, Đại Ngọc...cô.....tiểu Điềm Điềm, em dừng tay.....ôi...tôi nhận thua, nhận thua!”

……

Thảm đỏ của giải Thành Điểu bắt đầu.

Những diễn viên nhận lời mời mà tới và các đoàn phim nối tiếp nhau đi thảm đỏ xong, lúc tới lượt đoàn phim ‘Kẻ giết người’, mọi người đều phát hiện một điều thú vị.

Khương Mạn và Tang Điềm đều không thấy đâu.

Đi bên cạnh Bạc Hạc Hiên lại là khách mời tới để trao giải, Khương Vân Sênh.

Anh vợ-em rể đi cạnh nhau, đẹp trai + đẹp trai, hai đại thần có nhan sắc đỉnh cao trong giới, một người lạnh lùng thanh cao, một người nho nhã cao quý, các phóng viên cảm thấy máy ảnh trong tay đều đang nóng lên rồi!

Trần trọc không muốn đứng cùng hai người này, tận lực đứng cách xa hai người này một chút.

Phóng viên tại hiện trường và cư dân mạng đang xem trực tiếp đều cười xỉu.

(Trần trọc gặp phải đả kích!)

(Cấy tóc cũng không cứu vớt nổi nhan sắc của lão Trần, so gương mặt thì không đấu lại Bạc thần, vốn tưởng có thể dựa vào tài hoa đạo diễn, nhưng kết quả lại gặp phải một đạo diễn Khương! Nhan sắc và tài hoa đều đấu không lại!)

(CP anh vợ-em rể này tôi có thể ship! Bạc thần và đạo diễn Khương đứng cạnh nhau trông tuyệt quá, có ai còn nhớ CP Bạc Sênh hồi hai người hợp tác trong ‘Võ giả’ không? Đó đúng là tri kỷ của nhau mà!)

(Bây giờ cặp đôi tri kỷ đó không còn hi vọng nào nữa rồi, đạo diễn Khương đối với con heo gặm mất cây củ cải nhà mình thì chỉ có tức mà không làm gì được.)

(Chỉ có tôi tò mò Khương võ thần và Điềm Điềm chạy đi đâu rồi à?)

Phóng viên cũng hỏi tới vấn đề này:

“Anh Bạc, đạo diễn Khương, sao không thấy cô Khương và tiểu Điềm Điềm đâu vậy?”

Bạc Hạc Hiên có chút bất lực xua tay, Khương Vân Sênh cũng thở dài, Trần trọc chậc chậc, tỏ ra khinh bỉ: “Đang ở trong hậu trường, trái ôm, phải ấp, hưởng thụ cảm giác của kẻ chiến thắng trong cuộc sống rồi!”
Chương 443: Bộ ba ‘Cuộc sống khác’ mãi đỉnh

Trên thảm đỏ, xuất hiện một cảnh cực kỳ thú vị, ba nhân vật từ từ xuất hiện, Tang Điềm mặc một chiếc váy xòe lấp lánh kiểu quý tộc với phần vai để trần lộ ra xương quai xanh gợi cảm. Tôn Hiểu Hiểu mặc chiếc váy dài đỏ bó eo làm nổi lên dáng người yêu kiều, chiếc cổ dài gợi cảm đeo một bộ vòng cổ hồng ngọc trang nhã.

Người còn lại đứng giữa hai người lại càng thêm bắt mắt, mái tóc ngắn đã được cắt tỉa lại, nhìn tổng thể cả người chả thấy chút nữ tính nào, lại thêm bản thân đã mang vẻ đẹp phi giới tính nên bây giờ lại càng không rõ là nam hay nữ.

Bộ vest đen kết hợp với áo sơ mi lụa, để mở ba cúc đầu lộ ra xương quai xanh tinh xảo, làm cho chiếc vòng kim cương đeo trên tay Tôn Hiểu Hiểu càng thêm phát sáng.

Ngoại hình cao 1m75 lại thêm đôi boot da cao, chiều cao bây giờ cũng phải 1m80. Khương Mạn trái ôm phải ấp, mỗi bên một nữ thần khoác tay đi vào.

Nhìn bộ dạng vừa lưu manh vừa đẹp trai, làm cho mọi người thi nhau hò hét. Bên truyền thông cũng chụp tới phát điên rồi!!

Cư dân mạng lại càng được đà.

(Aaaa! Đây là tuyệt tác trần gian gì vậy!!!)

(Mẹ kiếp! Khương võ hoàng võ thần, đây là bên trái ôm Điềm quý phi, bên phải ôm Đại Ngọc quý phi à!!)

(Khương Mạn! buông hai người đó ra để tôi thế chỗ!!!)

(Khương võ thần có phải là kẻ chiến thắng cuộc sống mà tôi không biết không vậy, nhưng tôi biết tôi bị bẻ cong rồi, võ thần nhìn tôi đi! Chị gái em cũng được mà!!!)

(Đây chính là hạnh phúc của Bạc Hạc Hiên sao? Tôi ghen tị……)

(Bạc thần hạnh phúc hay không thì tôi không biết, nhưng khẳng định ghen rồi.)

Không thể không nói đội ghi hình của giải Thanh Điểu thật hiểu chuyện, cư dân mạng đang thắc mắc Bạc Hạc Hiên thì ống kính cũng quay về phía anh.

Mọi người đều nhìn thấy sự chua chát và bất lực trên gương mặt nam diễn viên vốn được biết đến là thanh cao lạnh lùng như thần thánh. Hình ảnh người đàn ông đứng bơ vơ như là cô vợ nhỏ bị ruồng bỏ.

Biểu cảm của Khương Vân Sênh cũng rất tinh tế.

(Đây là cái khung cảnh gì vậy? Biểu cảm của Bạc thần chắc làm tôi cười nguyên năm!)

(Đã chụp ảnh màn hình, trở thành icon! Không ngờ Bạc thần lại có một ngày thế này!)

(Cười chết mất, nụ cười giả tạo trào cả ra ngoài màn hình rồi, trên mặt viết rõ chữ tôi đâu có ghen, nhưng mà nắm đấm lại siết chặt!)

(Vẫn là Khương võ thần dũng cảm, dám dẫn hai tiểu tình nhân ngay trước mặt chính cung luôn!)

(Hình như chỉ có tôi cảm thấy biểu tình của đạo diễn Khương không đúng? Không phải anh ấy nên vui vẻ nhìn người gặp nạn sao, sao nụ cười cũng giống đứa ngốc thế kia? Chả nhẽ bị độ đẹp trai của em gái mình làm lóa mắt?)

(Nói thật, Khương Mạn cũng đâu có phải người như vậy, sao có thể xuống tay với chị dâu mình được? Nhưng mà xuống tay với tôi thì được, tôi không cần làm chị dâu Khương Mạn nữa.)

(Lầu trên ngồi xuống, xếp hành đi!)

(Hình ảnh Đại Ngọc đã ăn sâu vào lòng chúng ta, tôi suýt quên cô ấy cũng là một mỹ nhân! Tối nay Đại Ngọc quá đẹp)

(Hoa hồng trần gian – Đại Ngọc + Kẻ bẻ cong toàn thiên hạ - Khương + Tiểu tiên nữ - Điềm, bộ ba ‘Cuộc sống khác’ mãi đỉnh!!)

Sau phần đi bộ trên thảm đỏ thì đến phần chụp hình, Khương Mạn không thể tỏ ra ngầu lòi được nữa, cần phải chăm sóc hai cô gái bên cạnh. Cô cong eo làm tư thế tiêu chuẩn. giúp bên trái nhấc đuôi váy, rồi lại giúp bên phải chỉnh lại váy.

Mấy bên truyền thông nhanh tay chụp lại khoảnh khắc này, toàn cảnh nhốn nháo một phen.

(Đây đúng là cái giá khi được trái ôm phải ấp!)

(Cuối cùng Khương võ thần cũng có ngày này, hahaha! Gió đổi chiều!!)

(Tôi phát hiện, trong cái giới giải trí này chỉ có mỗi Đại Ngọc và Tang Điềm là những người con gái có thể để Khương võ thần can tâm tình nguyện chăm sóc, đây đúng là tình yêu đích thực!)

“Chị, em lại giẫm vào váy rồi.”

“Bình thường em linh hoạt lắm cơ mà? Sắp lạnh chết rồi, chụp nhanh còn vào trong.”

“Nhanh lên nhanh lên!”

Đại Ngọc và Tang Điềm không ngừng thúc giục, Khương Mạn bận đến mức đổ cả mồ hôi, “Hai người cố tình?”

Đại Ngọc trợn mắt nhìn cô, kéo cô đứng dậy chụp ảnh.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

(Hahaha! Cười vỡ cụng! Khương võ thần cố tình trả thù? ‘Cuộc sống khác’ năm ấy hành chết Đại Ngọc, bây giờ lại bị hành lại?)

(Tôi phát hiện Khương Mạn có thuộc tính của mèo, bên ngoài thì hung dữ bên trong lại ngọt ngào, rất dễ động lòng!)

Khương võ hoàng cuối cùng cũng đứng thẳng lên để chụp ảnh, Tôn Đại Ngọc và Tang Điềm quay qua nhìn nhau.

Đột nhiên quay sang nói với nhóm chụp ảnh: “Mọi người phải nhanh tay đấy!”

Nhóm chụp ảnh của bên truyền thông còn chưa hiểu chuyện gì.

Tôn Đại Ngọc và Tang Điềm mỗi người một bên, ôm lấy mặt Khương Mạn hôn một cái rõ kêu vào hai bên má.

Khương Mạn: “(๑°ㅁ°๑)!!”

Bên truyền thông: “Aaaaa!!”

Kênh bình luận:

(Aaaaaaa!!!)

(Chụp màn hình! Chụp màn hình!)

Còn bên kia Bạc Hạc Hiên lộ ra bộ mặt không muốn nhìn gì hết, khóc không được cười không xong đưa tay lên ôm mặt.

Khương Vân Sênh cau mày. Mấy đứa con gái này điên rồi à, to gan hơn cả đàn ông.

Khương Mạn cũng sững sờ, tim gan nhộn nhạo loạn xạ.

Cô đưa tay ôm mặt, sau khi bị Tôn Đại Ngọc và Tang Điềm hôn trộm, hai người kéo tay nhau chạy: “chạy chạy chạy”

Hai người chạy mất để Khương Mạn đứng lại một mình, hai bên má còn hai dấu son đỏ chót. Rất nhanh cô lấy lại tinh thần chỉ bản thân mình nói: “Nhìn thấy chưa, mê lực đấy!”

Chả biết vị vào hét to: “Mê lực của cô Khương có thể chia cho tôi chút không?”

“Đã ngủ đâu mà nằm mơ!” Khương Mạn trả lời xong cũng nhanh chóng chạy mất.

Bước chân nhanh như bay đi tìm hai tên đầu sỏ. Còn chưa kịp bắt người đã bị chặn lại.

Bạc Hạc Hiên kéo tay cô, chua chát nói: “Như vậy đã được chưa, Khương bệ hạ.”

“Em phải báo thù!”

“Báo thù kiểu gì?”

Khương Mạn nghiến răng nói: “Hôn chết bọn họ luôn!”

Bạc Hạc Hiên vừa ôm vừa kéo cô vào một góc, cúi đầu hung hăng hôn cô một trận. Mặc kệ tiếng la hét ở xung quanh.

Anh hung dữ nói: “Thế anh phải hôn chết em trước đã!”

Trần đầu trọc sờ tóc trên đầu quay qua nhìn Khương Vân Sênh: “Chúng ta hình như hơi thừa ở đây?”

Khương Vân Sênh nhìn theo bóng váy đỏ dài: “Đạo diễn Trần đừng tính tôi vào.”

Tôn Đại Ngọc cũng nhìn thấy Khương Vân Sênh, ánh mắt có chút hoảng loạn nhưng vẫn giả vờ như không có gì kéo Tang Điềm đi vào.

Trần đầu trọc: Cmn! Hoá ra các người ai cũng có bí mật?
Chương 444: Hôm nay Khương Mạn lại tìm chị dâu sao?

Sau khi đi qua thảm đỏ, tất cả các diễn viên, đạo diễn và khách mời đều vào địa điểm, chỗ ngồi do ban tổ chức sắp xếp.

Lần này, Đại Ngọc cũng có một bộ phim lọt vào vòng trong, đó là bộ phim mà cô ta đã quay cách đây vài năm, có tên là "Sống một mình". Bộ phim kể về những chuyện trong cuộc sống, trong mối quan hệ xã hội và ở nơi làm việc của người phụ nữ sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ.

Vì đề tài quá thực tế, cộng với việc tuyên truyền của bộ phim cũng không đến nơi đến chốn nên doanh thu phòng vé năm đó không được tốt. Nhưng sau khi câu chuyện "Đại Ngọc nhổ cây liễu" trở nên bùng nổ thì bộ phim này lại một lần nữa được công chúng quan tâm.

Đúng là thời đại tiến bộ, gu thẩm mỹ của công chúng cũng dần được nâng cao, bộ phim này đã rất hot trên mạng.

Khi Đại Ngọc đóng bộ phim đó, điểm nổi bật là về kỹ năng diễn xuất của cô ta. Cô ta vào vai nữ chính tên là Châu Tưởng Nam khiến rất nhiều khán giả nảy sinh sự đồng cảm.

Châu Tưởng Nam trong phim “Sống một mình” được đề cử cho Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tại lễ trao giải Thanh Điểu.

Đây không phải là lần đầu tiên Tôn Đại Ngọc được đề cử. Lần trước, suýt chút nữa cô ta đã giành được giải thưởng, bởi vì những kẻ xu nịnh trong giới giải trí nên đột nhiên cô ta đã bỏ lỡ cơ hội tốt đó.

Lần này, Tôn Hiểu Hiểu nói rằng mình không căng thẳng, đó là một lời nói dối!

Cô ta thực sự căng thẳng, với tư cách là một diễn viên, ai mà không muốn trở thành ảnh hậu, ảnh đế!

Lễ trao giải Thanh Điểu đã chính thức bắt đầu. Đầu tiên là giải tác phẩm có tính nghệ thuật xuất sắc nhất.

Lúc này, Đại Ngọc như đang ngồi trên đống lửa, cô ta chỉ hận mình quá xa đám người Khương Mạn nên vô cùng cô đơn!

Ở phía đoàn phim "Kẻ giết người", Khương Mạn và Tang Điềm đang ngồi cạnh nhau, hai người nói cười rất vui vẻ.

“Chị, chị nhìn Đại Ngọc đi, cô ấy như sắp tè ra quần vậy?” Đám người Tang Điềm ngồi ở phía sau, cách Tôn Đại Ngọc vài hàng.

Vừa dứt lời thì đã thấy Tôn Đại Ngọc quay lại, vẻ mặt ngập ngừng muốn nói gì đó.

"Hồi hộp nhỉ?"

Khương Mạn mỉm cười, cô biết giải Thanh Điểu là mơ ước trong lòng Tôn Hiểu Hiểu.

"Anh thấy khả năng cô ấy giành được giải thưởng cho vai diễn trong" Sống một mình" là rất lớn." Đột nhiên, Bạc Hạc Hiên nói: "Anh đã từng xem bộ phim đó, kỹ năng diễn xuất của cô ấy rất tốt."

Tang Điềm ngạc nhiên: "Bạc tiểu tam, đến anh mà cũng khen ngợi cô ấy rồi à? Chậc, vậy thì em phải xem bộ phim này mới được."

Bạc Hạc Hiên liếc cô ấy một cái: "Có phải đã đến lúc nên đổi xưng hô rồi không?"

“Đổi xưng hô?” Điềm Điềm cũng không sợ hãi nữa: “Nếu muốn đổi thì là anh nên đổi trước mới phải, gọi một tiếng chị dâu ba đi?

Lông mày của Bạc Hạc Hiên khẽ động đấy, ánh mắt hiện lên vẻ giễu cợt, nhìn đoàn phim nhận giải trên sân khấu, vỗ tay hùa theo số đông, giả vờ như không nghe thấy lời của Tang Điềm.

Khương Mạn bị kẹp ở giữa, không giúp ai cả. Cô chỉ cúi đầu nghịch điện thoại và gửi tin nhắn WeChat cho Đại Ngọc.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Khương Mạn: (Đoạt giải rồi, nhớ mời tôi đi ăn một bữa đấy.)

Tôn Đại Ngọc: (Nếu không đoạt giải, cô mua túi cho tôi nhé? chửi thề.jpg)

Khương Mạn: (Mua túi thì tìm anh hai tôi chứ sao lại tìm tôi?)

Cô ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của đồng chí Đại Ngọc.

Tại hiện trường cũng có rất nhiều phương tiện truyền thông, còn được truyền hình trực tiếp, tương tác giữa Khương Mạn và Tôn Đại Ngọc đã bị camera của màn hình lớn ghi lại rất nhiều lần.

Cư dân mạng được phen cười nghiêng ngả.

(Quý phi Đại Ngọc chốc chốc lại tìm Khương hoàng đế, ban tổ chức không hiểu chuyện, sao có thể tách ra hai người bọn họ ra như vậy chứ?)

(Chỉ có tôi là người duy nhất để ý thấy rằng Khương võ thần đang cản trở Điềm Điềm và Bạc Thần trò chuyện à? Cảm thấy đây chính là hoàng hậu và quý phi đang battle, Khương hoàng đế thật xấu xa!)

(Mẹ kiếp, tôi vừa nhìn thấy ai vậy? Sao đạo diễn Khương lại đi về phía Đại Ngọc vậy?)

(Ban tổ chức thật là không hiểu chuyện, tại sao lại quay camera ra hướng khác rồi?)

Vị trí bên cạnh Đại Ngọc có người ngồi. Sau khi giải tác phẩm có tính nghệ thuật xuất sắc nhất được trao, MC đang nói, đột nhiên có người khom người xuống đổi vị trí với người ngồi bên cạnh cô ta.

Tôn Hiểu Hiểu nhìn lên và nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai, lịch lãm, cô ta vô thức siết chặt điện thoại và quên luôn việc trả lời nhắn tin Khương Mạn.

Ở hàng ghế phía sau, Khương Mạn có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

Tang Điềm cũng hừ một tiếng: "A a, tình huống này, a! Đại Ngọc và đạo diễn Khương thành đôi khi nào vậy?"

“Em bình tĩnh chút đi.” Khương Mạn vỗ vỗ tay cô ấy.

Tâm hồn thích hóng chuyện của Điềm Điềm đã được kích hoạt, suýt chút nữa cô ấy đã xé rách cả da tay rồi.

Tôn Đại Ngọc cảm thấy sau gáy mình nóng ran, cô ta chắc chắn là đám người Khương Mạn đang ở phía sau xem trò vui!!

Nhưng hiện tại cổ của cô ta đã cứng ngắc, cũng không dám quay đầu nhìn lại.

“Hồi hộp à?” Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai cô ta.

“Cũng, cũng bình thường.” Tôn Hiểu Hiểu nở nụ cười.

Đột nhiên Khương Vân Sênh đưa cho cô một cái bình nhỏ hình vuông, to bằng lòng bàn tay, nhìn giống như một bình rượu.

Tôn Hiểu Hiểu ngạc nhiên.

Khương Vân Sênh nhẹ giọng nói: "Rượu sẽ làm người ta can đảm hơn, bên trong là rượu ngọt thôi, không say đâu."

Cô ta không khỏi bật cười: "Cái này dùng để đựng rượu ngọt có chút doạ người, không phải nó nên đựng vodka sao?"

“Say rượu thì không ổn.” Khương Vân Sênh lắc đầu: “Đợi sau khi nhận giải ảnh hậu xong say thì cũng không sao.

Tôn Hiểu Hiểu biết Khương Vân Sênh là khách mời trao giải, nhưng trao giải thưởng nào thì còn là bí mật.

"Có phải ban tổ chức đã tiết lộ người đoạt giải cho anh biết rồi không?"

Anh ta phá lên cười: "Không đâu, nhưng tôi có thể tiết lộ thân phận của mình. Tối nay tôi phụ trách trao giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất."

Tôn Hiểu Hiểu có chút ngạc nhiên.

Khương Vân Sênh nhìn cô ta bằng ánh mắt dịu dàng, cười nói: "Hy vọng tôi sẽ có vinh dự được trao chiếc cúp đó vào tay cô."

Trong lòng Tôn Hiểu Hiểu tê dại, cô ta thu hồi ánh mắt, không dám nhìn anh ta quá lâu.

Sau đó cô ta mở bình rượu ra và uống một ngụm. Nó có vị ngọt, thoang thoảng vị rượu, không gây say. Nhưng cô ta cảm thấy hình như mình đã say rồi.

Có chút ngột ngạt.

Cô ta nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn anh."

“Không cần cảm ơn.” Khương Vân Sênh nói: “Nếu cô Tôn đoạt giải, cô cô thể đáp ứng một yêu cầu nhỏ của tôi… coi như quà đáp lễ không?

Anh ta chỉ vào bình rượu.

"Anh nói đi."

"Cô có thể vẽ cho một bức chân dung tự họa không?"

Tôn Hiểu Hiểu gần như ngạt thở, có lẽ bởi vì rượu mà khuôn mặt cô ta có chút nóng còn ánh mắt của những người xung quanh như lửa đốt.

Cô ta gật đầu: "Được thôi."

Khương Vân Sênh nhẹ giọng nói: "Vậy tôi vào hậu trường trước nhé."

Sau khi anh ta rời đi, các diễn viên phía trước, phía sau Tôn Hiểu Hiểu đều quay lại nhìn cô ta. Đặc biệt là các diễn viên nữ, ánh mắt ghen tị, mờ ám không thể diễn tả thành lời...

Nữ diễn viên cùng nhóm ở bên cạnh nhiều chuyện nói: "Cô Tôn, cô và đạo diễn Khương, hai người..."

Tôn Hiểu Hiểu cười mà không nói gì.

Đối phương cũng không hỏi vặn nữa, vô thức nhìn về hướng Khương Mạn, thấy nụ cười của đối phương vô cùng tươi tắn giống như đã đẩy thuyền thành công vậy.

Nếu nói các diễn viên nữ độc thân không ghen tị là nói dối.

Đó là Khương Vân Sênh cơ mà. Anh ta là nhị thiếu gia của tập đoàn Hoàn Vũ, của gia tộc Lanscetro, còn là một đạo diễn nổi tiếng, tính tình hiền lành, dịu dàng, vẻ ngoài điển trai!

Ngoại hình, địa vị và sự giàu có của Bạc Hạc Hiên quả thực rất đáng chú ý, nhưng tính cách của anh lại quá lạnh lùng. Ngay cả các diễn viên nữ được chú ý trong giới cũng không dám cợt nhả với anh.

Giống như Vương Tuệ Kỳ là kiểu ngu ngốc và táo bạo thuần tuý!

Nhưng Khương Vân Sênh là người mà hàng ngàn vạn diễn viên nữ muốn kết hôn cùng!

Đại Ngọc còn chưa giành được giải thưởng mà sự hận thù đã đầy ắp rồi!

Khương Mạn cũng không thể giải thích được tại sao mình lại nhận được rất nhiều ánh mắt như lửa đốt và tôi không biết tại sao!

Tròn giới giải trí, các nữ tinh tinh đã lan truyền riêng với nhau.

—Hôm nay, cô đã làm quen với Khương Mạn chưa?

—Hôm nay, Khương Mạn lại chị dâu rồi sao?

— Anh ba và anh hai coi như đã có chủ rồi, vị trí chị dâu cả và chị dâu tư vẫn còn bỏ trống!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom