Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 416-420
Chương 416: Dấu vết của Khương Tuệ Kỳ? Bạc Mạn tìm tới tận cửa
Vương Tuệ Kỳ mấy ngày hôm nay lúc nào cũng hot, chỉ cần một lần đã thu hút lượng lớn người quan tâm. Nhờ vào cô ta mà một chương trình có sự tham gia của cô ta cũng nổi tiếng.
Chương trình này gọi là ‘Trang trại này theo lệnh của tôi’, sẽ có một nhóm ngôi sao và người nổi tiếng tới kinh doanh trang trại ở khu danh lam thắng cảnh. Đun lò gang, đặc trưng ở các vùng có sinh thái nguyên sinh.
Lần này là một trang trại ở lưng chừng núi Tiên Nhân thuộc khu danh lam cấp 5A*, các khu danh lam chỉ có 500m.
(Các khu danh lam thắng cảnh được chia theo cấp từ 1A đến 5A, cấp 5 là cao nhất tương ứng với độ thu hút khách du lịch và chất lượng dịch vụ.)
Ngoài Vương Tuệ Kỳ còn có một nghệ sĩ gạo cội tên là Châu Minh Viễn, mọi người thường gọi thân mật là chú Viễn.
Người phụ trách việc bếp làm tất cả các công việc vừa bẩn vừa mệt, đó là một diễn viên mới vào nghề tên Mạnh Quân. Phụ trách việc thu ngân là một nữ diễn viên tên Thường Hấn Nhi, vào nghề được mười năm, cũng coi như có chút danh tiếng. Còn Vương Tuệ Kỳ coi như phụ trách tiếp khách.
Đạo diễn tên Ngô Hạo cũng đã từng làm đạo diễn của vài chương trình nổi tiếng, vì là người theo đạo Phật nên những chương trình ông ta làm có xu hướng theo kiểu cuộc sống chậm.
Chương trình ‘Trang trại nghe theo lệnh của tôi’ này lúc mới bắt đầu cũng không được nổi lắm, bây giờ đã quay tới mùa thứ hai tự nhiên lại được mọi người chú ý, tất cả đều nhờ vào Vương Tuệ Kỳ.
Trong tập mới phát sóng nhất, có nhiều fan của Vương Tuệ Kỳ còn tới hẳn địa điểm quay để ngồi xổm xem cô ta, độ nổi tiếng có thể nói là cao ngất ngưởng.
Khách mời đứng thành một hàng, Ngô Hạo bắt đầu nói quy định: “Trải qua mùa trước mọi người cũng đã có kinh nghiệm rồi, với bốn vị khách mời này thì cũng đủ năng lực rồi.”
“Lần này lượng khách tới khu thắng cảnh 5A này cực kỳ nhiều, bây giờ lại còn là cuối tuần, cho nên trước khi mở của kinh doanh chương trình sẽ cho khách mời đặc quyền, có thể mời bạn bè của mình tới giúp đỡ.”
“Người các bạn mời đã ở trong bốn phòng phía sau rồi, bây giờ mời các vị khách mời tự tay đi mở cửa mời bạn mình ra đây.”
Ngô Hạo từ từ nói, ngữ khí chầm chậm như là một vị đại lão gia. Cánh cửa đầu tiên là của Mạnh Quân, bên trong đi ra một cô gái trẻ trung xinh đẹp nhìn vào ống kính vẫy tay chào mọi người.
“Chào mọi người, em tên Đinh Đinh, lần này tới đây để giúp việc cho Mạnh Quân, em sẽ cố gắng rửa bát ạ!”
Mạnh Quân và Đinh Đinh đứng cạnh nhau, khuôn mặt trẻ trung căng tràn sức sống.
(Woa! Đây là đội hình của ‘Cực hạn sinh tồn’ Em gái Đinh của tôi!)
(Có phải là tham gia ‘Cực hạn sinh tồn’ với Khương võ thần và Tôn Ngọc đúng không?)
(Có bệnh à? ở địa bàn của Vương võ thần sao lại nhắc tới cái tên xui xẻo đó?)
(Lầu trên mới có bệnh, cái gì mà võ thần? Vương Tuệ Kỳ mà xứng?)
(Cười chết mất, fan của Khương Mạn ở đâu ra vậy? Không thích Vương võ thần thì xem chương trình này làm gì?)
(Toàn thiên hạ đều biết chỉ có Khương Võ Thần, trâu bò nhất, đúng là có bối cảnh sau lưng, đừng hòng hạ bệ cô ấy!)
(Khương Mạn mau mua hết quyền sở hữu ‘Từ điển Đế Quốc’, tất cả các tính từ đều thuộc về cô ấy.)
Trong kênh bình luận loạn thành một đống, nhân viên trong tổ chương trình phát hiện ra, đưa màn hình qua cho Ngô Hạo xem. Tay ông ta cầm hạt châu, bộ dạng ông đây chán lắm rồi.
Ông ta thở dài một tiếng.
Phó đạo diễn đứng bên cạnh an ủi. “Lão Ngô, nghĩ thoáng chút, sớm muộn gì chả phải đối mặt.”
“Phật giảng: Nghĩ không thông.” Ông ta nói xong lại thở dài: “Là do lòng ta chưa vững, không phải do hồng trần lắm ưu phiền.”
Phó đạo diễn đứng bên cũng bó tay, lại bắt đầu rồi đấy.”
“Hai người đó đối với chương trình của chúng ta chỉ có lợi không có thiệt, coi nó thành một chủ đề đi!”
“Nhưng cái kiểu nổi thế này tôi cũng không muốn tí nào cả.”
“Chương trình này của chúng ta thích hợp với kiểu từ từ nổi thì hơn.”
“Tự nhiên cô Vương đấy lại nổi thế không biết……”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ngô Hạo sờ cái đầu hói của mình lại than thở: “Định làm xong mùa một thì nhập gia cửa phật, kết quả là lại lắm khẩu nghiệp, ài, tôi mang nghiệp rồi.”
Mấy nhân viên đứng bên cạnh mặt cũng đau khổ không kém, đạo diễn của bọn họ là một người tuyệt với mỗi tội suốt ngày đứng giữa lựa chọn đi tu và ở lại chốn hồng trần.
Phó đạo diễn trợn cả mắt: “Còn chưa xuất gia thì anh cứ bình thường đi, chăm chỉ làm việc đi.”
Ngô Hạo lại thở dài.
Một bên khác, Thường Hấn Nhi cũng mời tới một ca sĩ nhạc rock, tên là Dương Tiểu Tuyết, cũng là một nữ thần trong giới này. Còn Vương Tuệ Kỳ thì mới đạo diễn của ‘Phồn hoa chi tự’ – Hạ Đông.
Lúc này kênh bình luận lại loạn lên:
(Phồn hoa chi tự - mãi đỉnh!)
(Vương võ thần giỏi quá!!)
( Phồn hoa vừa xuất hiện ai dám tranh hạng!)
Gần đây Vương Tuệ Kỳ cực kỳ nổi, tất cả các chương trình trước đây mà cô ta tham gia fan đều xem lại hết. Fan của mấy người khác nhìn thấy mấy kiểu bình luận này thấy phiền chết mất, có một số người là fan của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên.
có người không nhìn được nói.
( Phồn hoa chi tự đừng có tự khen nữa, lên mạng thì có gì ghê, có ra được rạp thu được tiền vé không?)
(Điểm đánh giá ‘Phồn hoa’ trên Doudou, hình như bị ‘Chiến cốt’ phá vỡ rồi?)
(Không phải fan của Khương Mạn nhưng có gì nói đó, fan của Vương gì đó buồn cười thật đấy……)
Kênh bình luận ngày càng kịch liệt.
Chỉ còn lại Châu Minh Viễn chưa mở cửa.
Kẹt –
Sau khi cửa mở ra, bóng hai người đi ra, cả trường quay im phăng phắc.
Kênh bình luận thì bùng nổ.
(!!!!! Tôi nhìn thấy ai vậy?)
(F*** f*** f***! Lập tức báo cảnh sát!! Hung thần tới phá chương trình!!)
(Khương Mạn? Bạc Hạc Hiên? Hai người này tới phá game ‘Trang trại’ à?)
(Hai đại võ thần mặt đối mặt, cuộc đối đầu thế kỷ?)
(Mẹ kiếp, Khương Mạn sợ bị vượt mặt nên chạy tới ‘Trang trại’ à?)
(Tôi bị hai người này doạ sợ rồi, Bạc Hạc Hiên anh có biết con đường sự nghiệp của anh bị Khương Mạn huỷ hoại rồi không?)
(Cười chết mất, lầu trên não bị chó gặm à, Bạc thần và Khương võ thần mà thèm cái loại sự nghiệp như lầu trên nói?)
Bây giờ các vị khách mời đều vô cùng ngạc nhiên. Mặt Vương Tuệ Kỳ như đông cứng lại, cô ta không ngờ Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên sẽ xuất hiện ở đây. Chả biết nghĩ tới cái gì mặt Vương Tuệ Kỳ lại đầy vẻ đắc ý, ánh mắt nhìn Khương Mạn lại có vài phần giễu cợt.
Ha……
Còn tưởng Khương Mạn như thế nào, hoá ra cũng chỉ giống mấy nữ minh tinh trong giới, sợ mình bị cướp mất danh tiếng. Mắt thấy mình sắp bị hạ bệ, vội vã đuổi tới tận đây?
Châu Minh Viễn cười lớn: “Người tôi mời tới đủ cho mọi người ngạc nhiên đúng không!’
“Đúng là rất ngạc nhiên.” Thường Hấn Nhi gật đầu: “Không ngờ chú Viễn lại mới tới Bạc ảnh đế và cô……Khương.”
Ánh mắt Thường Hấn Nhi nhìn Bạc Hạc Hiên nóng rực, lúc quay qua nhìn Khương Mạn thì lại có chút lạnh lùng. Chuyện này làm cho Dương Tiểu Tuyết đứng bên cạnh cô ta cũng cực kỳ tò mò.
Nhưng Dương mỹ nhân tính tình lạnh nhạt, cũng chả mở mồm nói cái gì.
Mạnh Quân và Đinh Đinh cũng rất ngạc nhiên, trước đây ở ‘Cực hạn sinh tồn’ tham gia cùng Khương Mạn không biết cô còn nhớ bọn họ không.
Vương Tuệ Kỳ cười lạnh nhìn Khương Mạn, ánh mắt cứ như đã nhìn thấu tất cả.
“Cô Khương, chúng ta lại gặp mặt rồi.”
“Đúng vậy.”
Khương Mạn nhẹ nhàng đáp lại.
Hôm nay cô ấy mặc một bộ quần áo thể thao bình thường, mỗi tội hoạ tiết trên bộ đồ là hình da báo, chỉ có cô mới dám mặc kiểu thời trang phá cách thế này.
Điều thú vị chính là, Vương Tuệ Kỳ cũng mặc một bộ đồ thể thao, còn là kiểu hoa lá xanh đỏ. Lúc trước khi Khương Mạn chưa xuất hiện mọi người còn xuýt xoa với nhan sắc của Vương Tuệ Kỳ, có thể là do quần áo quá nổi bật.
Cái kiểu lấy thời trang để gây sự chú ý, thì có một số người có thể làm tới mức kinh thiên, còn một số người lại giống như tự đào hố chôn mình.
Giá trị nhan sắc của Vương Tuệ Kỳ không tệ, trong giới cũng coi như là có danh tiếng, nhan sắc không hề kém. Cô mặc quần áo xanh đỏ kiểu này có thể nói là nổi bật, nhưng không được tôn dáng cho lắm.
Chỉ là do fan của cô ta cứ khen quá lên.
Nhưng khi Khương Mạn tới, đứa nào là chân trâu, đứa nào là mắt cá không không phải quá rõ hay sao.
(Fan Khương võ thần phục thù!)
(Tôi nhớ lúc trước Khương võ thần cũng từng thu hút mọi người bằng cách mặc mấy cái đồ xanh đỏ thế này, bây giờ cô ấy đổi màu để đến hỗ trợ à?)
(Tôi cười vỡ bụng, tự nhiên nhớ đến câu: học đòi!)
(Vương học đòi, tên này được đấy!)
Vương Tuệ Kỳ không ngờ mình bị Khương Mạn đè bẹp bằng nhan sắc, đây chính xác là sự thật.
Cô ta động não, nở một nụ cười giễu cợt nói: “Thật ra lần này tôi cũng định mời cô Khương tới, kết quả là tôi gửi tin nhắn cho cô mới biết cô chặn tôi rồi!”
“Hay bây giờ cô Khương kết bạn lại với tôi đi!”
Kênh bình luận lúc này:
(Woa! Khương Mạn nhỏ nhen thật đấy!)
(Chặn Vương võ thần? cảm thấy bị Vương võ thần chèn ép? Con đàn bà ích kỷ!)
(Emmmm~ tôi đến xem chương trình, chứ có xem trà xanh đâu!)
(Khương võ thần là thèm kết bạn với loại người này? Xin lỗi, tôi không tin!)
Chương 417: Tìm hiểu con đường thành công của ‘Cuộc sống khác’
Vương Tuệ Kỳ cứ tường câu nói của mình đã là thông minh lắm rồi. Không cần biết Khương Mạn trả lời như thế nào, đều sẽ bị mọi người chỉ trích. Chả cần biết cô ta và Khương Mạn trước đây có kết bạn hay chưa.
“Cô nhớ nhầm à.” Khương Mạn nhíu mày.
Trong lòng Vương Tuệ Kỳ bật cười, ánh mắt lại loé lên kiểu ‘ánh sáng trí tuệ’, cô ta cũng tính trước thể nào Khương Mạn cũng không thừa nhận. Ha, vậy cô sẽ tấn công trực diện họ Khương này, nhìn cục diện trước mặt là biết cô ta là người có lợi.
Khương Mạn rất thẳng thắn: “Khẳng định tôi không xoá cô.”
Mặt Vương Tuệ Kỳ cười cười: “Cô Khương việc gì phải……”
Khương Mạn nói tiếp: “Là Bạc Hạc Hiên xoá cô mà.”
Hả?
Biểu cảm Vương Tuệ Kỳ ngơ ngác.
Bạc Hạc Hiên cũng bình tĩnh lên tiếng, rất hợp tác: “Đúng là tôi xoá.”
Khương Mạn quay qua hỏi anh: “Tại sao anh lại xoá người ta vậy?”
“Anh không có thời gian dạy cô ta diễn xuất.” Bạc Hạc Hiên vẫn bình tĩnh như cũ.
Vương Tuệ Kỳ mặt biến sắc: “Anh Bạc, em đâu có……”
Bạc Hạc Hiên trừng mắt với cô ta, khoé môi cong lên châm chọc: “Vậy có chuyện gì?”
Vương Tuệ Kỳ nhớ tới đợt quay ‘Chiến cốt’ , nửa đêm nửa hôm bản thân cô ta còn muốn tới tìm Bạc Hạc Hiên để nói chuyện kịch bản. Đây đúng là đoạn lịch sử đen tối của cô ta. Chỉ là cô ta cho rằng Bạc Hạc Hiên sẽ không ác tới vậy, vậy mà còn dám lôi ra để đe doạ cô ta.
Nhất thời Vương Tuệ Kỳ thay đổi cách nhìn về con người của Bạc Hạc Hiên, người đàn ông này làm sao có thể độc ác như vậy.
Các vị khách mời ở trường quay bây giờ đều ngơ ngác, có một số người còn không khống chế được biểu cảm trên mặt. Mạnh Quân và Đinh Đinh có bộ dạng hóng hớt chuyện, Thường Hấn Nhi cũng cau mày, Dương Tiểu Tuyết thì lạnh lùng nhìn Vương Tuệ Kỳ, mặt viết hai chữ khinh thường.
Trong cái giới này, mấy cái tin tức kiểu này đầy ra, nhưng lần này Bạc Hạc Hiên lại phơi bày tất cả, lần đầu tiên nói trước mặt công chúng.
Khương Mạn cười như không nhìn sang Vương Tuệ Kỳ. Cô muốn giả ngu đúng không? Tôi giả ngu với cô.
(Đây là cái drama gây sốc gì vậy!!)
(Ngày trước lúc quay ‘Chiến cốt’ có tin tức có một nữ nghệ sĩ chạy tới gõ cửa phòng Bạc Hạc Hiên lúc buổi đêm, bảo là đến luyện kịch bản ban đêm, kết quả là bị từ chối! chả nhẽ người đó là Vương Tuệ Kỳ?)
(Cười chết mất! đầu tiên chưa nói tới việc cô ta và Khương Mạn có thêm bạn trên Weibo hay không, chỉ vì chuyện này thôi cũng đáng để xóa kết bạn với cô ta rồi!)
(Cô định câu dẫn người đàn ông của tôi, còn hỏi tôi vì sao xoá cô? Vương học đòi mặt cũng dày gớm!)
(Bạc Hạc Hiên cũng tệ thật, cái chuyện này cũng nói được trong chương trình? Có thể giải quyết riêng mà?)
(Đúng! Bắt nạt con gái thì tính là loại đàn ông gì?)
(Vương võ thần đáng thương thật, bị hai người này liên kết bắt nạt!)
Cái đám fan não tàn của Vương Tuệ Kỳ còn tởm hơn cả cô ta. Đúng là làm cho cư dân mạng: mở mang tầm mắt! đúng là thiên nhiên kỳ diệu, cái thứ gì cũng xứng đáng được hít không khí!
Cuối cùng Châu Minh Viễn là người đứng ra gỡ rối, với bầu không khí ngại ngùng này thì chương trình khó mà quay được tiếp. Còn về phần Ngô Hạo, bởi vì là người theo đạo Phật mà lại đối mặt với tình huống này, cho nên tay luôn lần hạt tràng, toàn quyền quyết định giao cho phó đạo diễn, đi qua một bên đọc ‘Chú đại bi’.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Được rồi được rồi! sắp tới giờ rồi! khu danh lam sắp mở cửa rồi, chúng ta phải chuẩn bị bữa trưa thôi!”
Châu Minh Viễn nhìn Bạc Hạc Hiên: “Tiểu Bạc chú nhớ là cháu biết nấu ăn? Bữa trưa hôm nay cháu phụ trách nhé?”
“Được ạ,” Bạc Hạc Hiên gật đầu.
“Tiểu Khương hình như biết võ hả? lò gang cần gỗ để nhóm lò, cháu giúp bổ củi nhé?”
Khương Mạn còn chưa mở miệng Vương Tuệ Kỳ đã cướp lời: “Cô Khương chắc chắn làm được, cô ấy giỏi võ lắm, cũng khoẻ nữa.”
“Cô Khương, lần trước cô vật tay thắng tôi, hay lần này chúng ta thi bổ củi đi?”
Hai chữ dã tâm và háo thắng được viết lên trên mặt Vương Tuệ Kỳ. Cô ta vào nghề lâu như vậy, chưa bao giờ được nổi như bây giờ, cả người cứ như lên một đẳng cấp khác. Hơn nữa sau lưng cô ta còn có người chống lưng, cho nên không thể thua được.
Hôm nay là ngày cô giáp mặt với Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên, cô không thể nhịn nổi cục tức này, cảm thấy bản thân phải trên cơ hai kẻ này.
Khương Mạn từ trước tới nay tham gia chương trình? Nhìn ai không thuận mắt là gây khó dễ, Vương Tuệ Kỳ cảm thấy bản thân làm vậy cũng chả có gì là sai cả.
Hỏi bất cứ ai thiết lập nhân vật nữ võ thần là như thế nào. Đương nhiên là phải cứng rắn như cô ta, làm cho đám khách mời không dám lên tiếng.
Mạnh Quân và Đinh Đinh biểu cảm cực kỳ kỳ quái.
Thường Hấn Nhi ở bên cạnh nói: “Hai cô muốn thi đấu? được rồi! tôi sẽ làm trọng tài cho hai cô.”
Dương Tiểu Tuyết nhìn bạn mình, thiếu chút thốt ra câu: Cậu bị ngu hả?
(Thường Hấn Nhi có chút……không hiểu chuyện?)
(Cái ánh mắt của chị Dương đâm vào tim tôi rồi!)
(Vương Tuệ Kỳ bị ảo tưởng hả, cô ta đang tìm chỗ đứng cho bản thân à?)
(Fan Khương Mạn đừng có tiêu chuẩn kép vậy chứ? Tìm chỗ đứng thì sao? Khương Mạn không phải bình thường cũng như vậy sao? Lại còn nói người khác?)
Kênh bình luận loạn cả lên.
Còn ở trường quay Khương Mạn đang sờ cằm: “Cái việc bổ củi này cần gì kỹ năng, tôi phẩy nhẹ một cái cũng được trăm khúc.”
Vương Tuệ Kỳ chế giễu cười một tiếng: “Trăm khúc, nhiều lắm à.”
“Thế cô được bao nhiêu?”
Vương Tuệ Kỳ nhìn cái đống gỗ cao như ngọn núi nhỏ, “toàn bộ.”
Khương Mạn cũng có chút kinh khác, “Thật à! vậy tôi phải chống mắt lên xem rồi!”
“Cô Vương cố lên, Vương võ thần không lừa Khương võ thần, nói toàn bộ thì phải là toàn bộ!”
Khương Mạn nói xong thì kéo cái ghế nhỏ ngồi sang một bên, “Cô Vương bắt đầu đi, tôi ở đây sẽ chăm chỉ học hỏi.”
Vương Tuệ Kỳ: “……”
Những người khác: “……”
Dương Tiểu Tuyết không nhịn nổi cười: “Hahaha!”
Cười xong thì thu lại biểu cảm trên mặt, trở lại bộ dạng mỹ nữ lạnh lùng, đưa mắt nhìn Vương Tuệ Kỳ nói:
“Xin lỗi, bình thường tôi không cười vậy đâu, chả qua không nhịn nổi.”
(hahahaha! Cười chết mất! tại sao lại thấy Khương mạn đang hố nhỉ?)
(Cứ tưởng rằng Khương võ thần nổi là vì vũ lực? tìm hiểu con đường thành công của ‘Cuộc sống khác’?)
(Chị Dương đáng yêu quá, tôi cũng không nhịn nổi rồi, hahaha!)
Chương 418: Khương Mạn chính là đẹp nhưng thần kinh bất ổn
Chị Dương là người thế nào, được người hâm mộ đặt cho biệt danh là súng thần công. Mặt lạnh nói ít, thường ngày không hay hóng hớt chuyện, đây chính là một tinh hoa của đất nước.
Người đẹp, con đường này khó đi lắm.
Vương Tuệ Kỳ đứng ở cạnh đống gỗ, còn Khương Mạn ngồi vắt vẻo ở bên. Cười híp cả mắt, ở bên cạnh còn có Mạnh Quân và Đinh Đinh. Ba người ở cạnh nhau xử lý đống rau khô, rồi cùng nhau xem ai đó bổ củi.
Ở một bên khác, Thường Hấn Nhi đã thay quần áo, kéo Dương Tiểu Tuyết lên trên lầu ba. Cô ta chặn máy quay ở ngoài cửa, tắt micro đi.
“Tiểu Tuyết, cậu lúc nãy làm cái gì vậy.” Thường Hấn Nhi ngồi lên giường, có chút bất mãn nói.
Dương Tiểu Tuyết dựa vào tường nhìn lại cô, “Tôi làm gì cơ?”
“Đương nhiên là giúp Khương Mạn công kích Vương Tuệ Kỳ.” Thường Hấn Nhi nói: “Hai người kia muốn tranh đấu thì cứ để hai người bọn họ tranh, cũng có ảnh hưởng gì tới chúng ta đâu, vừa hay có thể tăng độ hot cho chương trình.”
Dương Tiểu Tuyết mặt vô cảm nhìn bạn mình, mắt híp lại, không nhịn được nhếch môi hỏi: “Cậu bị ngốc à?”
Mặt Thường Hấn Nhi hơi biến sắc, nhìn lại cô: “Cậu mắng tôi làm gì!”
“Cậu nghĩ khán giả đều bị mù đấy, cậu có mặt mũi góp vui cho chuyện to ra mà họ lại không nhìn ra đấy?”
Thường Hấn Nhi cười nhạt: “Tôi góp vui gì cơ, tôi thật sự tò mò, cậu rốt cuộc là bạn ai vậy, lại còn giúp Khương Mạn nói cái gì cơ?”
Dương Tiểu Tuyết đưa tay cầm một quả quýt lên, đây là lúc lên núi thuận tay thái, nhìn cực kỳ ngọt. Cô lột vỏ quýt rồi cho từng múi vào mồm, mặt vẫn vô cảm nhìn Thường Hấn Nhi.
Thường Hấn Nhi cực kỳ không thích cái ánh mắt lạnh lùng giống như nhìn thấu tất cả này, cứ như đang nhìn một con ngốc vậy.
“Tôi không giúp Khương Mạn.”
“Tôi cười, là bởi vì Vương Tuệ Kỳ thật sự rất buồn cười.”
“Giả hổ mà không bằng chó, cô ta thật sự muốn bắt chước Khương Mạn, chả nhẽ không phải?”
Dương Tiểu Tuyết lại nhét thêm hai múi quýt nữa vào mồm, “Còn về phần cậu, cái chuyện bạn bè……”
“Thường Hấn Nhi, nếu như tình bạn của chúng ta được đánh giá theo thang điểm 100 thì chắc chúng ta chỉ được 50 thôi, làm gì được đủ 100 điểm.”
“Nào có phải loại chị em tốt gì đâu, chỉ là cùng nhau học chung một trường, vừa hay mẹ cậu là mẹ nuôi tôi, mẹ tớ là mẹ nuôi cậu, cho nên chúng ta mới không trở mặt thôi.”
“Cậu ngứa mắt tôi, tôi cũng đâu thuận mắt mấy thói xấu của cậu.”
Thường Hấn Nhi cắn chặt răng, nhưng những lời Dương Tiểu Tuyết nói đúng là sự thật.
“Cái tình bạn giả tạo của chúng ta, là vì cái tình bạn giả tạo của mẹ cậu và mẹ tôi, cái tình chị em giả tạo, nói cái gì nhỉ, tôi cũng lười quan tâm.”
Dương Tiểu Tuyết nói xong thì nhìn nửa quả quýt còn lại trong tay. Cô ấy đi tới nhét nốt vào tay Thường Hấn Nhi.
“Giả tạo thì giả tạo, nhắc cậu một câu, quản tốt bản thân đi, đừng có xía mũi vào chuyện người khác nữa.”
“Cái cô Vương Tuệ Kỳ kia tôi nhìn cực kỳ ngu ngốc, cậu đừng có tham gia vào rồi lại mang tiếng theo.”
Nói xong, chị Dương cực kỳ phóng khoáng quay người, trước khi đi còn nói thêm: “Thay quần áo nhanh lên, còn phải làm việc kiếm tiền, lề mề cái gì.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nói xong còn cố ý đưa quần áo lên để chặn ống kính. Thường Hấn Nhi muốn nổi giận, không nghĩ Dương Tiểu Tuyết sẽ nói mấy câu này, nhưng cô ta rất nhanh phải kìm lại sự tức giận của mình.
Cũng may mà cô ta là diễn viên, nếu không thì đã để lộ hết cảm xúc ra ngoài, lúc này cô ta nhanh chóng nở một nụ cười méo mó. Mặc dù đã tắt mic nhưng ống kính thì vẫn đang quay.
Thường Hấn Nhi không vui, nửa quả quýt trong tay bị cô ta nhét tất vào mồm, như muốn phát tiết tức giận. Kết quả quýt vừa vào tới miệng.
A—
Ống kính quay lại được biểu cảm bị chua đến nhăn cả mặt, mồm biến dạng của cô ta. Mọi người không ngừng cảm thán biểu cảm kỳ quái của nữ minh tinh này.
Bởi vì không có âm thanh nên biểu cảm của Thường Hấn Nhi cứ như đang diễn một vở kịch câm.
(Hahahaha! Cười chết mất, chị gái này không thay quần áo à? cô ta một mình ở trong phòng diễn cái gì vậy?)
(Chắc là ăn phải quýt chua! Cười chết thôi, chắc là chua lắm, mắt còn trợn ngược cả lên!)
(Đã chụp lại màn hình, biểu cảm này chắc chắn hot!!)
(Thường Hấn Nhi định phát triển theo hướng nghệ sĩ hài kịch à?)
Cư dân mạng thi nhau bình luận.
Thường Hấn Nhi sắp tức chết rồi, Dương Tiểu Tuyết cái loại người gì không biết! Quýt chua như vậy mà nhét vào tay cô ta, vậy mà lúc Dương Tiểu Tuyết ăn lại chả có biểu cảm gì.
Toi rồi, biểu cảm lúc nãy của mình có bao nhiêu kinh khủng?
Có bị mọi người chụp lại màn hình không!
Thường Hấn Nhi cực kỳ coi trọng hình tượng của mình.
……
Vương Tuệ Kỳ bị bộ môn bổ củi hạn chế bước tiến hoá yêu tinh của mình, chỉ có thể dùng hết sự phẫn hộ, xem cái đống củi cần bổ thành Khương Mạn, tức giận bổ từng nhát.
Còn về Khương Mạn……
Cũng không có nhàn rỗi.
Nhặt rau cũng quan trọng, dù gì chương trình ‘Trang trại’ cũng là kinh doanh thật, đã bắt đầu có khách du lịch đến rồi.
Bây giờ còn chưa tới giờ ăn nên vẫn còn ít khách.
“Chị Khương, cách chị nhặt rau không đúng.”
“Cái này già quá, phải nhặt bỏ đi, mấy cái này chị còn chưa nhặt mà.”
“Còn có cuống cái này, chị cắt dài quá.”
Mạnh Quân thở dài, nhìn Khương Mạn đầy hoang mang, không nhịn được bật cười.
“Toi rồi, hình tượng của em sụp đổ với fan của chị rồi.”
Khương Mạn cầm lấy một ngọn rau muống, sờ mũi nhăn nhó nói: “Cái này……già không? Chị cảm thấy ăn được mà.”
Cô không nhịn được nhìn sang cái đống rau mà Mạnh Quân vứt đi, nhìn thử xem chúng nó già thế nào, vứt đi thì thật phí.
Kết quả……
Lấy răng thử rau, răng mắc vào một mảng xơ kéo được cả ra ngoài. Khương Mạn nhìn rau trong ta mình, không ngờ lại có hiệu quả như vậy.
Mạnh Quân và Đinh Đinh cũng sững sờ. Sau đó cười như điên.
“Hahahaha!!!!”
(Mẹ ơi, con cười chết mất!!)
(Khương Mạn không buồn cười và cô ấy tự cười chính mình có khác biệt sao?)
(Khương võ thần đang làm gì vậy, cô tỉnh lại chưa? Đừng có cậy mình đẹp mà thần kinh bất thường ok!!)
(Lấy răng nhặt rau……đây là sự thật, nhưng cực kỳ không có hình tượng ngôi sao, chị gái này hàng ngày dựa vào nhan sắc à?)
(Cười chết mất, Khương Mạn dựa vào đây mà hot à, không ngại làm xấu bản thân?)
(Lầu trên mau bảo thần tượng của mình học đi, không phải thần tượng nhà bạn thích học đòi lắm à, cơ hội ngàn năm có một đừng bỏ lỡ, có khi còn làm được xấu hơn cả Khương Mạn!)
Khương Mạn bỏ cọng rau xuống, sau đó lại lấy một cọng khác đưa vào kẽ răng. Sau đó biểu cảm trên mặt cô bỗng đau khổ.
Chả thoải mái chút nào, thậm chí còn cảm thấy dắt răng.
Mạnh Quân và Đinh Đinh cười chảy cả nước mắt.
Xong rồi! những fan từ lúc ‘Cực hạn sinh tồn’ của bọn họ đều mất rồi. Ai dám nói Khương Mạn là đại võ thần, sức khoẻ vô biên không gì không thể?
Cô rõ ràng là đẹp mà hơi có vấn đề, thật sự có vấn đề đó được không!!
Bạc Hạc Hiên từ trong bếp đi ra, nhìn thấy mấy người bên ngoài cười nghiêng ngả, lúc này thấy cực kỳ hoang mang. Đặc biệt là cái biểu cảm đau khổ của Khương Mạn, tay còn đang móc cái gì ở răng.
“Em làm gì vậy?” Anh không cười, đi qua nắm lấy tay cô.
Khương Mạn mau chóng quay lưng về phía ống kính, chỉ vào răng. “Răng em dính rau, anh giúp em lấy đi!”
Mạnh Quân: “……”
Đinh Đinh: “……”
Woa!
Chị không quan tâm tới hình tượng trước mặt bọn em thì thôi đi! Bạc Hạc Hiên là người đàn ông của chị, chị cũng không giữ hình tượng trước mặt anh ấy luôn hả!!
(Khương Mạn đúng là dũng cảm, tôi mà có gì dính ở răng cũng không dám nhờ bạn trai lấy hộ……)
(Khương Mạn, tỉnh lại đi! Nhìn người đàn ông trước mặt, anh ta là Bạc Hạc Hiên!!)
(Có gì nói đấy, nhìn hai người này, tôi có chút hâm mộ……)
Chương 419: Khương võ thần + Dương súng thần công, kết bạn quy mô lớn hay là tìm chị dâu
Bạc Hạc Hiên- Khương Mạn chắc chắn, hai người họ có ngoại hình đỉnh cao trong làng giải trí!
Nhưng bây giờ, người đàn ông có vẻ đẹp có thể giết người này đang nghiêm túc giúp người phụ nữ không coi trọng hình tượng này ... xỉa răng.
Cuối cùng cũng lấy được miếng rau vụn ra, Bạc Hạc Hiên vô cùng khó hiểu: "Em đói rồi à? Sao lại học được cách ăn rau như một con thỏ vậy?"
“Vẫn là ăn thịt tốt hơn.” Khương Mạn liếm răng.
Bạc Hạc Hiên lau bụi trên mặt cô, đó là bụi dính trên lá rau khi cô hái rau đã lau lên mặt.
"Lát nữa anh sẽ lén nấu ăn cho em. Đi làm đi, lúc đói thì trong túi có kẹo. Đừng trộm ăn lá rau nữa."
Khương Mạn trừng mắt nhìn anh.
Bạc Hạc Hiên cười, lắc đầu, cầm lấy mớ rau đặt xuống bên cạnh rồi quay vào bếp.
Mạnh Quân và Đinh Đinh không cười nổi nữa.
Cảm giác như cơm chó bị bịt miệng lại!
Khó chịu nhất là Vương Tuệ Kỳ- người đã chẻ củi. Cho dù cô ta có gắng sức chẻ củi như thế nào thì dường như cũng vô ích!
Chỉ cần có Khương Mạn ở đó thì những người khác đều như không nhìn thấy cô ta!
Rõ ràng hào quang đó vốn thuộc về bản thân mà lại bị Khương Mạn cướp mất! !
Còn người đàn ông Bạc Hạc Hiên kia...
Cho dù trước đó Vương Tuệ Kỳ đã phải lòng Bạc Hạc Hiên rồi, nhưng sau khi nhìn vào khuôn mặt đẹp và cao quý như thần ấy làm sao cô ta có thể kiềm chế không mê mẩn?
Tại sao khi đối mặt với Khương Mạn, anh lại như biến thành một người khác, tất cả dịu dàng và ấm áp đều dành cho Khương Mạn.
Khương Mạn có gì tốt chứ? Rõ ràng bản thân mình giỏi hơn!
Vương Tuệ Kỳ là không cam tâm! Vô cùng không cam tâm!
Cô ta nhất định phải tiếp tục đấu với Khương Mạn.
“Tiểu Vương, vẫn còn nửa đống củi nữa, tôi mang thêm cho cô.” Hạ Đông mang đến cho cô ta một bó củi khác.
Vương Tuệ Kỳ: "..."
Một ngụm máu bị nén lại trong tim suýt chút nữa trào ra.
Cô ta tức giận ném chiếc rìu đi.
"Tôi không chẻ củi nữa!"
Nói xong, cô ta quay đầu bỏ đi.
(Ôi trời! Vương học đòi thật xấu tính, tính xấu này bị lộ ra rồi?)
(Lần này không có ai nói chuyện với cô ta, là cô ta tự không muốn làm, không thể lại đổ lỗi cho Khương Mạn được, đúng không?)
(Không trách Khương Mạn? Không phải là Khương Mạn dùng chiêu trò để Vương võ thần phải đi chẻ củi à?)
(Vương võ thần là phụ nữ nhé, sau khi nhẻ nhiều củi như vậy nghỉ ngơi một chút cũng không được sao? Nếu là tôi, tôi đã không làm từ lâu rồi!)
(Fan của Vương Tuệ Kỳ nổi tiếng là tiêu chuẩn kép trong Đế Quốc? Muốn xây dựng hình tượng võ thần, bây giờ lại muốn xây dựng hình tượng mềm yếu à? Có thể thống nhất từ đầu đến cuối được không?)
(Không phải Vương Tuệ Kỳ đã tự nói chẻ một núi củi là chuyện nhỏ sao?)
(Lúc này nên gọi là chị Dương, chị Dương bắt đầu cười rồi!)
Hạ Đông đứng đó, có chút bối rối, trong lòng cũng rất khó chịu.
Anh ta là đạo diễn cơ mà, Vương Tuệ Kỳ này không giữ cho anh ta chút mặt mũi nào, hot nên nghĩ muốn làm gì thì làm, đúng không!
Những người mới như Mạnh Quân và Đinh Đinh không dám nói gì, họ liếc nhìn nhau rồi ngoan ngoãn tiếp tục hái rau.
Khương Mạn trầm ngâm nhìn Hạ Đông, cô nhớ Hoàng Tư Vân từng nói đạo diễn béo cũng bị lừa đi tiêm loại thuốc thẩm mỹ đó rồi.
"Thực ra, chẻ củi cũng là một công việc kỹ thuật, cần chú ý đến tư thế."
Đột nhiên Khương Mạn nói: "Bình thường đạo diễn Hạ cũng tập thể dục sao?"
Hạ Đông không ngờ Khương Mạn sẽ nói chuyện với mình, càng không muốn quan tâm đến mâu thuẫn giữa cô và Vương Tuệ Kỳ.
Thân thế và thực lực của Khương võ thần trong giới và thậm chí cả những chủ đề hot liên quan đến cô là điều rõ như ban ngày!
Hạ Đông biết rõ dã tâm của Vương Tuệ Kỳ, nhưng anh ta không nghĩ Vương Tuệ Kỳ có thể thắng nổi Khương Mạn!
Hơn nữa, anh hai của Khương Mạn chính là Khương Vân Sênh!
Đều là đạo diễn... Hạ Đông biết rõ Khương Vân Sênh có thực lực như thế nào trong giới đạo diễn, thậm chí xét về kinh nghiệm nghề nghiệp, Khương Vân Sênh được coi là hậu bối của anh ta!
Nhưng những thành tựu và ảnh hưởng của đối phương có thể đá bay Hạ Đông cách xa hơn chục con phố!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Hạ Đông suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi cũng không luyện tập quá nhiều, nhưng là tôi chú ý đến việc chăm sóc cho nên sức lực cũng khá tốt."
Anh ta nói dối nhặt chiếc rìu lên và thị phạm cho cô xem.
Thấy anh ta chẻ củi với dáng vẻ dứt khoát, không hề có biểu hiện mệt mỏi nào.
Khương Mạn gật đầu: "Đạo diễn Hạ cũng khá lợi hại đó chứ, anh thường luyện tập như thế nào vậy?"
Hạ Đông suýt nữa thì buột miệng nói về chuyện tiêm.
Anh ta nói: "Chỉ cần đến bệnh viện tìm bác sĩ và uống một chút thực phẩm chức năng để bồi bổ sức khỏe."
"Cô Khương có hứng thú không? Tôi giới thiệu cho."
Vẻ mặt Khương Mạn tỏ ra hưng phấn: "Được, được, tôi có thể chăm sóc sức khỏe."
……
Vương Tuệ Kỳ nổi cơn thịnh nộ và bỏ đi, về phòng nghỉ ngơi thì gặp Dương Tiểu Tuyết ở cầu thang.
Dương Tiểu Tuyết tỏ ra uể oải, gật đầu rồi tiếp tục bước đi.
Đột nhiên Vương Tuệ Kỳ gọi cô ấy lại.
"Cô Dương, tôi chưa từng đắc tội với cô đúng không?"
Dương Tiểu Tuyết thấy khó hiểu.
Cuối cùng cơn giận của Vương Tuệ Kỳ cũng tìm được chỗ xả ra.
"Tại sao lúc nãy cô lại cười tôi?"
Dương Tiểu Tuyết càng cảm thấy khó hiểu hơn: "Đương nhiên là bởi vì cô buồn cười."
Sắc mặt Vương Tuệ Kỳ trở nên khó coi, cô ta cười khẩy: "Các người đúng là bắt nạt người quá đáng."
Chúng tôi?
Dương Tiểu Tuyết nhìn PD và hỏi: "Cô ta nói 'chúng tôi', ý là đang chỉ tôi và Khương Mạn à?"
PD không dám trả lời.
Mọi người xem livestream cũng không ngờ Vương Tuệ Kỳ và Khương Mạn chưa tranh cãi thì đã bắt đầu tranh cãi với Dương Tiểu Tuyết trước.
(Chị Dương! Xông lên! Giơ khẩu súng thần công của chị lên đi!)
(Buồn cười chết mất! Vương Tuệ Kỳ này đang làm gì vậy, tưởng rằng chị Dương nhà chúng tôi không có fan sao?)
(Fan hâm mộ của Dương súng thần công không lên tiếng mà chị nghĩ rằng chúng tôi chết sao?)
Địa vị của Dương Tiểu Tuyết trong giới ca hát Đế Quốc không hề thấp, và danh hiệu ca sĩ nhạc rock số một thế hệ mới không phải chém gió.
Chỉ là fan hâm mộ của cô ấy nói chung là "như Phật" nhưng không có nghĩa là không có năng lực chiến đấu...
Chủ yếu là vì chị Dương không cần, cũng giống như Khương Mạn không cần...
Cô ấy nheo mắt nhìn Vương Tuệ Kỳ: "Cô là diễn viên mà nhỉ? Khả năng bắt chước của cô hơi tệ."
"Nếu là Khương Mạn, cô ấy sẽ không nói bắt nạt người quá đáng mà sẽ trực tiếp ra tay."
"Nhưng việc cô ấy đánh người đều là chính đáng."
"Vậy nên bây giờ cô đang nắm chặt nắm đấm muốn đánh tôi à?"
Dương Tiểu Tuyết bình tĩnh nhìn chằm chằm vào tay Vương Tuệ Kỳ:
"Tối nhất là đừng. Tuy tôi không thể đánh thắng cô, nhưng đội ngũ luật sư của tôi là số một trong ngành."
"Tôi sẽ kiện chết cô."
"Tôi cũng sẽ viết nhạc để mắng chửi cô."
Sắc mặt Vương Tuệ Kỳ vô cùng khó coi, khóe miệng giật giật: "Cô Dương nói đùa gì vậy, tôi chỉ đang hỏi một chút thôi mà."
“Thật vậy sao?” Dương Tiểu Tuyết hờ hững mím môi: “Vậy thì cô diễn giả quá.”
Vương Tuệ Kỳ đã thực sự phát điên.
Một Khương Mạn đã đủ rồi! Bây giờ Dương Tiểu Tuyết này còn bị làm sao vậy!
"Cô Dương, bây giờ đang livestream, chúng ta đang ghi hình chương trình!"
"Vậy thì sao?" Dương Tiểu Tuyết khó hiểu, sau đó chợt hiểu ra: "Cô sợ mất hình tượng sao? Nhưng không phải tất cả các hình tượng của cô đều là bắt chước sao?"
Cô ấy nhún vai: "Thật xin lỗi, tôi kiếm cơm bằng miệng chứ không phải bằng mặt nên tôi không quá coi trọng như cô."
Nói xong, Dương súng thần công rời đi với khuôn mặt vô cảm.
Cuộc tranh cãi của họ ở cầu thang đương nhiên đã thu hút sự chú ý của những người khác.
Khương Mạn cảm thấy chị Dương này có chút thú vị.
Chị Dương bắt gặp ánh mắt của cô, gật gật đầu: "Vừa rồi tôi dùng tên tuổi của cô để châm biếm một chút. Tên tuổi của cô khá hữu dụng."
“Thật sao?” Khương Mạn sờ sờ cằm: “Đòn này của cô Dương cũng rất mạnh, chúng ta tìm cơ hội để giao lưu một chút.”
“Được.” Dương Tiểu Tuyết gật đầu: “Kết bạn WeChat nhé?
"Được."
"Tôi muốn làm quen với anh tư của cô, cô có thể giới thiệu cho tôi được không?"
"Được chứ."
(Tại sao Vương bắt chước lại dám chọc tức chị Dương đại bác chứ?)
(Fan của súng thần công nhấc nòng súng lên, sau đó ... không có sau đó nữa …)
(Ngay khi chị Dương vừa mở miệng, tôi đã biết rằng fan của súng thần công lại tiếp tục không còn đất dụng võ nữa rồi.)
(Chờ đã, làm quen với anh ta là kiểu phát triển gì vậy?)
(Kết bạn quy mô lớn à?)
(Ánh mắt Khương Mạn có gì đó sai sai, ôi trời! Không phải cô ấy lại tiếp tục công cuộc tìm chị dâu nữa chứ!)
Chương 420: Người có thể phá hỏng hình tượng của Khương Mạn chỉ có Khương Mạn mà thôi
Lượng khách của núi Tiên Nhân không hề ít. "Trang trại" mở gần các danh lam thắng cảnh quan trọng, khi đến buổi trưa chật kín lưu lượng khách.
Phòng bếp là thế giới của Bạc Hạc Hiên và Châu Minh Viễn. Chú Viễn hùng hổ nấu ăn, mở nồi ra rồi đóng lại một cách khí thế.
Bạc Hạc Hiên nấu ăn rất điêu luyện, đâu vào đấy trông vô cùng đẹp mắt.
"Tiểu Bạc, vừa nhìn là đã biết địa vị của cháu trong gia đình là như thế nào rồi."
Châu Minh Viễn không khỏi nhịn được liền nói đùa: "Bình thường Tiểu Khương không hay nấu ăn à?"
“Cô ấy phụ trách việc ăn.” Bạc Hạc Hiên đang sơ chế một con cá, khi nhắc đến Khương Mạn, trên mặt nở một nụ cười: “Muốn cô ấy trở nên kén ăn cũng không dễ dàng gì.
(Tôi vốn dĩ đã đói lắm rồi, bây giờ thậm chí còn tồi tệ hơn!)
(Nhắc đến Khương võ thần một cái thì anh đã cười, Bạc Hạc Hiên, anh thực sự đổ gục rồi!)
(Trên mạng có tin đồn rằng Bạc Thần đuổi theo Khương võ thần trước. Trước đây tôi không tin, nhưng bây giờ thì tôi tin rồi…)
(Khương Mạn: Tôi chính là nóc nhà.)
Chú Viễn cũng liên tục lắc đầu khi bị ăn cơm chó.
Ông ta đã thử các món ăn của Bạc Hạc Hiên, chẳng hạn như thịt lợn xé (đặc sản Tứ Xuyên), sườn nấu với khoai tây và cả nộm rau rừng.
Sau miếng ăn đầu tiên, Châu Minh Viễn đã choáng váng.
(Phản ứng của chú Viễn ... lẽ nào là món khó ăn sao?)
(Tôi nhớ là kỹ năng nấu nướng của Bạc Thần có vẻ khá tốt. Trong mùa đầu tiên của "Một cuộc sống khác trên thế giới" đã khiến cả đạo diễn Khương và Điềm Điềm béo lên.)
Ngay sau đó, Châu Minh Viễn đã bưng đĩa lên.
"Tiểu Bạc, cháu có thể làm nhiều hơn một chút không. Chú sẽ tiếp tục thử những món này."
Châu Minh Viễn vừa ăn vừa nuốt nước miếng: "Ôi, chúng ta đều làm giống nhau nhưng mùi vị món của cháu... sao lại ngon như vậy?"
Bạc Hạc Hiên cười, nhưng không nói gì cả.
Tốc độ nấu ăn của anh cũng không hề chậm, chủ yếu là vì một khi Yêu Nhi xấu xa nhà anh sử dụng siêu năng lực một cách bừa bãi là sẽ đói bụng, vì vậy anh cũng đã luyện được tốc độ.
Châu Minh Viễn tự giác từ bỏ vị trí bếp trưởng và trở thành người phụ bếp của Bạc Hạc Hiên.
(Ôi trời! Rốt cuộc Bạc Thần nấu ăn ngon đến mức nào mà có thể khiến chú Viễn thèm như vậy? )
(Bây giờ tôi đến núi Tiên Nhân còn kịp không? Khoảng cách hình như là 100km!)
(Tôi không quan tâm... Ngày mai tôi sẽ đến núi Tiên Nhân để ăn cơm do Bạc Thần nấu!)
……
Rốt cuộc Bạc Hạc Hiên nấu ăn ngon đến mức nào? Nhìn phản ứng của các thực khách là biết ngay.
Vốn dĩ, nhiều người không mong đợi gì vào đồ ăn ở danh lam thắng cảnh thường sẽ là đồ thiu hoặc ăn cũng chỉ để no bụng, không ngờ lại ngon đến mức như vậy.
Nhưng khi những món ăn đó được dọn ra.
"Ngon quá!"
"Hương vị này còn ngon hơn móm do bếp trưởng của nhà hàng năm sao cạnh nhà tôi làm!"
"Chết tiệt! Chỉ cần có món ăn này, tôi có thể trực tiếp định cư trên núi Tiên Nhân!"
Ở sảnh trước, Vương Tuệ Kỳ, Hạ Đông và Thường Hấn Nhi phụ trách phục vụ, còn ở bếp luôn là nơi tốn nhiều công sức nhất.
Lần này khi Đinh Đinh đến, cô ấy sẽ giúp Mạnh Quân rửa bát.
Chỉ là hai người bọn họ không ngờ rằng Khương Mạn cũng sẽ gia nhập đội quân rửa bát của họ. Rõ ràng với vị trí của Khương Mạn thì có thể làm công việc dễ dàng hơn.
Không chỉ có Khương Mạn, mà còn cả Dương Tiểu Tuyết cũng đến.
“Chị Mạn, chị Dương, các chị cứ để bọn em rửa đi.” Đinh Đinh nói nhỏ: “Các chị đi nghỉ ngơi đi.
“Hai người làm không kịp đâu.” Dương Tiểu Tuyết nói một cách dứt khoát: “Hôm nay là cuối nên rất đông khách, lại thêm việc có người nổi tiếng, bên ngoài vẫn có mấy chục bàn đang xếp hàng”.
"Thêm nữa, anh Bạc nấu ăn quá ngon, lượng người xếp hàng vẫn ngày một đông. Ekip chương trình đã đi nói với du khách rồi. Dù sao nguồn cung cấp cũng không đủ."
Mạnh Quân và Đinh Đinh nhìn nhau.
Người phía kinh ngạc kêu lên: "Thật là đáng sợ. Ngày chúng tôi kinh doanh thử nghiệm cũng ở khu danh lam thắng cảnh 5a, buổi trưa cũng có khoảng mười mấy bàn,chúng tôi bận đến mức suýt ngất xỉu."
Đinh Đinh chạy ra xem, lập tức quay lại: "Thật là khủng khiếp, còn đông người hơn cả lễ hội xuân."
Ba người nói chuyện, Khương Mạn không nói gì, cô rửa bát rất nghiêm túc, thậm chí còn rất cẩn thận.
Chủ yếu là…
Choang…choang
Một chiếc bát khác trong tay Khương Mạn bị rơi vỡ.
Khương Mạn: "(◎ _ ◎;)"
Mạnh Quân nói nhỏ: "Cái thứ năm rồi..."
Đinh Đinh: "Tớ không hiểu làm sao lại có thể bị vỡ được..."
Dương Tiểu Tuyết: "... Thánh hậu đậu?"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
(Ha ha ha ha! Buồn cười chết đi được! ! Lần thất bại thứ hai trong đời của Khương võ thần!)
(Từ việc không biết nhặt rau đến không biết rửa bát, đúng là không biết làm những công việc nội trợ!)
(Khương võ thần không phải là không có năng lực làm việc, chủ yếu là do sức phá hoại của cô ấy quá mạnh, rất dễ bất cẩn…)
(Đúng việc nhà là không hợp với Khương Mạn. Cái bát đầu tiên quả thật cô ấy đặt quá mạnh nên bị vỡ, nhưng dù sau đó có cẩn thận đến đâu thì cũng vẫn như vậy, ha ha ha ha!!)
(Bát không biết rửa, rau không biết nhặt, vậy mà còn xứng gọi là võ thần à? Đồ vô dụng thì có!)
Fan của Vương học đòi đang nhảy vào tới tấp, nhưng xét về số lượng thì chắc chắn không phải là đối thủ của fan Khương Mạn và fan Bạc Thần.
Chưa kể, vì hành động của Vương Tuệ Kỳ mà bây giờ fan của Dương súng thần công cũng rất không ưa cô ta!
Mạnh Quân, Đinh Đinh, Châu Minh Viễn và Bạc- Khương có mối quan hệ thân thiết nên người fan của bọn họ đương nhiên cũng như vậy.
Đặc biệt là vào đợt kinh doanh vào buổi trưa này.
Khương Mạn bọn họ chuẩn bị các nguyên liệu, Bạc Hạc Hiên và chú Viễn nấu ăn, rửa bát cũng là do đám người Khương Mạn làm.
Tuy rằng bên ngoài rất nhiều khách, lúc lên nón cũng khá bận rộn, nếu thật sự nói đến mệt thì không thể diễn tả nổi người trong phòng bếp mệt như thế nào.
Đây cũng là lý do khiến fan hâm mộ không hài lòng.
Dương Tiểu Tuyết vẫn thẳng thắn như mọi khi: "Cô chân tay lóng ngóng, cô là thánh phá hoại trong truyền thuyết à?"
Khương Mạn thở dài, nhìn chằm chằm tay mình: "Tôi cũng không hiểu nổi."
Tay cô cầm đao, cầm súng thì không có vấn đề gì nhưng một khi làm việc nhà thì chẳng khác nào chó Ngạo Thiên phá nhà phá cửa.
Dương Tiểu Tuyết nhìn cô một lúc, sau đó bật cười.
Khương Mạn nói: "Quá đáng rồi nhé. Vừa kết bạn WeChat xong bây giờ cô đã cười nhạo tôi rồi."
“Không phải là cười nhạo.” Dương Tiểu Tuyết nhìn cô: “Chỉ là không ngờ cô… có khá ngốc.”
Khương Mạn:? ? ?
Mạnh Quân, Đinh Đinh: "Phụt ..."
Hai người lén cười: "Chúng em cũng không ngờ."
Dương Tiểu Tuyết gật đầu: "Rõ ràng, cô đều rất giỏi và xuất sắc trên mọi phương diện, nhưng trong cuộc sống hàng ngày lại ngốc nghếch như vậy, sự tương phản rất lớn."
Dương Tiểu Tuyết âm thầm quan sát Khương Mạn, cô ấy có thể nhìn ra Khương Mạn không cố ý tạo hình tượng gì đó.
Khi rửa bát, Khương Mạn thật sự rất nghiêm túc và cẩn thận nhưng dường như trên cơ thể cô có một từ trường kỳ lạ nào đó. Chỉ cần cô rửa bát đĩa, cứ đặt xuống là chúng có thể tự nứt ra.
Ví dụ, cái bát thứ hai và thứ ba, thật sự đã đặt rất cẩn thận... choang một cái rồi tự vỡ ra… vô cùng bí ẩn!
Khương Mạn rất hiếm khi gặp phải những chuyện có thể khiến cô không nói nên lời.
Chị Dương đại bác trước mặt cũng là một trong số đó. Chủ yếu là do tính tình đối phương rất thẳng thắn, có chút mạnh mẽ và dũng cảm hơn!
Khương Mạn lắc đầu đứng lên: "Tôi đi giúp bọn họ thái rau đây."
Chuyện cầm dao, cô có thể làm được.
Kết quả cô vừa rửa tay, mới vào đến trong bếp.
Sau khi nhìn thấy cô, Bạc Hạc Hiên cau mày: "Em vào đây làm gì?"
"Giúp đỡ..."
“Em thì giúp cái gì, em ra ngoài đi.” Bạc Hạc Hiên đuổi cô ra: “Phá hoại bếp ở nhà còn chưa đủ, em còn muốn phá cả tài sản công cộng à?
Khương Mạn nói: "Bạc Hạc Hiên, giữ cho em chút thể diện đi!"
Bạc Hạc Hiên sửng sốt, nhìn camera, do dự một chút rồi nói một cách thăm dò: "Hay là... Yêu Nhi, em đi chẻ củi đi?"
Ba người đang rửa bát chứng kiến toàn bộ quá trình Khương Mạn bị đuổi ra.
Chị Dương: "Ha ha ha ha ha !!!!"
(Khương Mạn- võ thần vô dụng!)
(Người duy nhất có thể phá hỏng hình tượng của Khương Mạn chỉ có thể là Khương Mạn!)
(Tôi cười đau cả bụng khi nhìn phản xạ có điều kiện của Bạc Hạc Hiên lúc thấy Khương Mạn vào bếp! Phải là trải nghiệm đau đớn thế nào mới để lại sự ám sâu sắc như vậy?)
(Liệu có qua được cửa ải chẻ củi không? Tôi nghi ngờ trong lúc Bạc Thần đả kích vợ mình nhưng vẫn không quên ám chỉ Vương học đòi…)
Vương Tuệ Kỳ mấy ngày hôm nay lúc nào cũng hot, chỉ cần một lần đã thu hút lượng lớn người quan tâm. Nhờ vào cô ta mà một chương trình có sự tham gia của cô ta cũng nổi tiếng.
Chương trình này gọi là ‘Trang trại này theo lệnh của tôi’, sẽ có một nhóm ngôi sao và người nổi tiếng tới kinh doanh trang trại ở khu danh lam thắng cảnh. Đun lò gang, đặc trưng ở các vùng có sinh thái nguyên sinh.
Lần này là một trang trại ở lưng chừng núi Tiên Nhân thuộc khu danh lam cấp 5A*, các khu danh lam chỉ có 500m.
(Các khu danh lam thắng cảnh được chia theo cấp từ 1A đến 5A, cấp 5 là cao nhất tương ứng với độ thu hút khách du lịch và chất lượng dịch vụ.)
Ngoài Vương Tuệ Kỳ còn có một nghệ sĩ gạo cội tên là Châu Minh Viễn, mọi người thường gọi thân mật là chú Viễn.
Người phụ trách việc bếp làm tất cả các công việc vừa bẩn vừa mệt, đó là một diễn viên mới vào nghề tên Mạnh Quân. Phụ trách việc thu ngân là một nữ diễn viên tên Thường Hấn Nhi, vào nghề được mười năm, cũng coi như có chút danh tiếng. Còn Vương Tuệ Kỳ coi như phụ trách tiếp khách.
Đạo diễn tên Ngô Hạo cũng đã từng làm đạo diễn của vài chương trình nổi tiếng, vì là người theo đạo Phật nên những chương trình ông ta làm có xu hướng theo kiểu cuộc sống chậm.
Chương trình ‘Trang trại nghe theo lệnh của tôi’ này lúc mới bắt đầu cũng không được nổi lắm, bây giờ đã quay tới mùa thứ hai tự nhiên lại được mọi người chú ý, tất cả đều nhờ vào Vương Tuệ Kỳ.
Trong tập mới phát sóng nhất, có nhiều fan của Vương Tuệ Kỳ còn tới hẳn địa điểm quay để ngồi xổm xem cô ta, độ nổi tiếng có thể nói là cao ngất ngưởng.
Khách mời đứng thành một hàng, Ngô Hạo bắt đầu nói quy định: “Trải qua mùa trước mọi người cũng đã có kinh nghiệm rồi, với bốn vị khách mời này thì cũng đủ năng lực rồi.”
“Lần này lượng khách tới khu thắng cảnh 5A này cực kỳ nhiều, bây giờ lại còn là cuối tuần, cho nên trước khi mở của kinh doanh chương trình sẽ cho khách mời đặc quyền, có thể mời bạn bè của mình tới giúp đỡ.”
“Người các bạn mời đã ở trong bốn phòng phía sau rồi, bây giờ mời các vị khách mời tự tay đi mở cửa mời bạn mình ra đây.”
Ngô Hạo từ từ nói, ngữ khí chầm chậm như là một vị đại lão gia. Cánh cửa đầu tiên là của Mạnh Quân, bên trong đi ra một cô gái trẻ trung xinh đẹp nhìn vào ống kính vẫy tay chào mọi người.
“Chào mọi người, em tên Đinh Đinh, lần này tới đây để giúp việc cho Mạnh Quân, em sẽ cố gắng rửa bát ạ!”
Mạnh Quân và Đinh Đinh đứng cạnh nhau, khuôn mặt trẻ trung căng tràn sức sống.
(Woa! Đây là đội hình của ‘Cực hạn sinh tồn’ Em gái Đinh của tôi!)
(Có phải là tham gia ‘Cực hạn sinh tồn’ với Khương võ thần và Tôn Ngọc đúng không?)
(Có bệnh à? ở địa bàn của Vương võ thần sao lại nhắc tới cái tên xui xẻo đó?)
(Lầu trên mới có bệnh, cái gì mà võ thần? Vương Tuệ Kỳ mà xứng?)
(Cười chết mất, fan của Khương Mạn ở đâu ra vậy? Không thích Vương võ thần thì xem chương trình này làm gì?)
(Toàn thiên hạ đều biết chỉ có Khương Võ Thần, trâu bò nhất, đúng là có bối cảnh sau lưng, đừng hòng hạ bệ cô ấy!)
(Khương Mạn mau mua hết quyền sở hữu ‘Từ điển Đế Quốc’, tất cả các tính từ đều thuộc về cô ấy.)
Trong kênh bình luận loạn thành một đống, nhân viên trong tổ chương trình phát hiện ra, đưa màn hình qua cho Ngô Hạo xem. Tay ông ta cầm hạt châu, bộ dạng ông đây chán lắm rồi.
Ông ta thở dài một tiếng.
Phó đạo diễn đứng bên cạnh an ủi. “Lão Ngô, nghĩ thoáng chút, sớm muộn gì chả phải đối mặt.”
“Phật giảng: Nghĩ không thông.” Ông ta nói xong lại thở dài: “Là do lòng ta chưa vững, không phải do hồng trần lắm ưu phiền.”
Phó đạo diễn đứng bên cũng bó tay, lại bắt đầu rồi đấy.”
“Hai người đó đối với chương trình của chúng ta chỉ có lợi không có thiệt, coi nó thành một chủ đề đi!”
“Nhưng cái kiểu nổi thế này tôi cũng không muốn tí nào cả.”
“Chương trình này của chúng ta thích hợp với kiểu từ từ nổi thì hơn.”
“Tự nhiên cô Vương đấy lại nổi thế không biết……”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ngô Hạo sờ cái đầu hói của mình lại than thở: “Định làm xong mùa một thì nhập gia cửa phật, kết quả là lại lắm khẩu nghiệp, ài, tôi mang nghiệp rồi.”
Mấy nhân viên đứng bên cạnh mặt cũng đau khổ không kém, đạo diễn của bọn họ là một người tuyệt với mỗi tội suốt ngày đứng giữa lựa chọn đi tu và ở lại chốn hồng trần.
Phó đạo diễn trợn cả mắt: “Còn chưa xuất gia thì anh cứ bình thường đi, chăm chỉ làm việc đi.”
Ngô Hạo lại thở dài.
Một bên khác, Thường Hấn Nhi cũng mời tới một ca sĩ nhạc rock, tên là Dương Tiểu Tuyết, cũng là một nữ thần trong giới này. Còn Vương Tuệ Kỳ thì mới đạo diễn của ‘Phồn hoa chi tự’ – Hạ Đông.
Lúc này kênh bình luận lại loạn lên:
(Phồn hoa chi tự - mãi đỉnh!)
(Vương võ thần giỏi quá!!)
( Phồn hoa vừa xuất hiện ai dám tranh hạng!)
Gần đây Vương Tuệ Kỳ cực kỳ nổi, tất cả các chương trình trước đây mà cô ta tham gia fan đều xem lại hết. Fan của mấy người khác nhìn thấy mấy kiểu bình luận này thấy phiền chết mất, có một số người là fan của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên.
có người không nhìn được nói.
( Phồn hoa chi tự đừng có tự khen nữa, lên mạng thì có gì ghê, có ra được rạp thu được tiền vé không?)
(Điểm đánh giá ‘Phồn hoa’ trên Doudou, hình như bị ‘Chiến cốt’ phá vỡ rồi?)
(Không phải fan của Khương Mạn nhưng có gì nói đó, fan của Vương gì đó buồn cười thật đấy……)
Kênh bình luận ngày càng kịch liệt.
Chỉ còn lại Châu Minh Viễn chưa mở cửa.
Kẹt –
Sau khi cửa mở ra, bóng hai người đi ra, cả trường quay im phăng phắc.
Kênh bình luận thì bùng nổ.
(!!!!! Tôi nhìn thấy ai vậy?)
(F*** f*** f***! Lập tức báo cảnh sát!! Hung thần tới phá chương trình!!)
(Khương Mạn? Bạc Hạc Hiên? Hai người này tới phá game ‘Trang trại’ à?)
(Hai đại võ thần mặt đối mặt, cuộc đối đầu thế kỷ?)
(Mẹ kiếp, Khương Mạn sợ bị vượt mặt nên chạy tới ‘Trang trại’ à?)
(Tôi bị hai người này doạ sợ rồi, Bạc Hạc Hiên anh có biết con đường sự nghiệp của anh bị Khương Mạn huỷ hoại rồi không?)
(Cười chết mất, lầu trên não bị chó gặm à, Bạc thần và Khương võ thần mà thèm cái loại sự nghiệp như lầu trên nói?)
Bây giờ các vị khách mời đều vô cùng ngạc nhiên. Mặt Vương Tuệ Kỳ như đông cứng lại, cô ta không ngờ Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên sẽ xuất hiện ở đây. Chả biết nghĩ tới cái gì mặt Vương Tuệ Kỳ lại đầy vẻ đắc ý, ánh mắt nhìn Khương Mạn lại có vài phần giễu cợt.
Ha……
Còn tưởng Khương Mạn như thế nào, hoá ra cũng chỉ giống mấy nữ minh tinh trong giới, sợ mình bị cướp mất danh tiếng. Mắt thấy mình sắp bị hạ bệ, vội vã đuổi tới tận đây?
Châu Minh Viễn cười lớn: “Người tôi mời tới đủ cho mọi người ngạc nhiên đúng không!’
“Đúng là rất ngạc nhiên.” Thường Hấn Nhi gật đầu: “Không ngờ chú Viễn lại mới tới Bạc ảnh đế và cô……Khương.”
Ánh mắt Thường Hấn Nhi nhìn Bạc Hạc Hiên nóng rực, lúc quay qua nhìn Khương Mạn thì lại có chút lạnh lùng. Chuyện này làm cho Dương Tiểu Tuyết đứng bên cạnh cô ta cũng cực kỳ tò mò.
Nhưng Dương mỹ nhân tính tình lạnh nhạt, cũng chả mở mồm nói cái gì.
Mạnh Quân và Đinh Đinh cũng rất ngạc nhiên, trước đây ở ‘Cực hạn sinh tồn’ tham gia cùng Khương Mạn không biết cô còn nhớ bọn họ không.
Vương Tuệ Kỳ cười lạnh nhìn Khương Mạn, ánh mắt cứ như đã nhìn thấu tất cả.
“Cô Khương, chúng ta lại gặp mặt rồi.”
“Đúng vậy.”
Khương Mạn nhẹ nhàng đáp lại.
Hôm nay cô ấy mặc một bộ quần áo thể thao bình thường, mỗi tội hoạ tiết trên bộ đồ là hình da báo, chỉ có cô mới dám mặc kiểu thời trang phá cách thế này.
Điều thú vị chính là, Vương Tuệ Kỳ cũng mặc một bộ đồ thể thao, còn là kiểu hoa lá xanh đỏ. Lúc trước khi Khương Mạn chưa xuất hiện mọi người còn xuýt xoa với nhan sắc của Vương Tuệ Kỳ, có thể là do quần áo quá nổi bật.
Cái kiểu lấy thời trang để gây sự chú ý, thì có một số người có thể làm tới mức kinh thiên, còn một số người lại giống như tự đào hố chôn mình.
Giá trị nhan sắc của Vương Tuệ Kỳ không tệ, trong giới cũng coi như là có danh tiếng, nhan sắc không hề kém. Cô mặc quần áo xanh đỏ kiểu này có thể nói là nổi bật, nhưng không được tôn dáng cho lắm.
Chỉ là do fan của cô ta cứ khen quá lên.
Nhưng khi Khương Mạn tới, đứa nào là chân trâu, đứa nào là mắt cá không không phải quá rõ hay sao.
(Fan Khương võ thần phục thù!)
(Tôi nhớ lúc trước Khương võ thần cũng từng thu hút mọi người bằng cách mặc mấy cái đồ xanh đỏ thế này, bây giờ cô ấy đổi màu để đến hỗ trợ à?)
(Tôi cười vỡ bụng, tự nhiên nhớ đến câu: học đòi!)
(Vương học đòi, tên này được đấy!)
Vương Tuệ Kỳ không ngờ mình bị Khương Mạn đè bẹp bằng nhan sắc, đây chính xác là sự thật.
Cô ta động não, nở một nụ cười giễu cợt nói: “Thật ra lần này tôi cũng định mời cô Khương tới, kết quả là tôi gửi tin nhắn cho cô mới biết cô chặn tôi rồi!”
“Hay bây giờ cô Khương kết bạn lại với tôi đi!”
Kênh bình luận lúc này:
(Woa! Khương Mạn nhỏ nhen thật đấy!)
(Chặn Vương võ thần? cảm thấy bị Vương võ thần chèn ép? Con đàn bà ích kỷ!)
(Emmmm~ tôi đến xem chương trình, chứ có xem trà xanh đâu!)
(Khương võ thần là thèm kết bạn với loại người này? Xin lỗi, tôi không tin!)
Chương 417: Tìm hiểu con đường thành công của ‘Cuộc sống khác’
Vương Tuệ Kỳ cứ tường câu nói của mình đã là thông minh lắm rồi. Không cần biết Khương Mạn trả lời như thế nào, đều sẽ bị mọi người chỉ trích. Chả cần biết cô ta và Khương Mạn trước đây có kết bạn hay chưa.
“Cô nhớ nhầm à.” Khương Mạn nhíu mày.
Trong lòng Vương Tuệ Kỳ bật cười, ánh mắt lại loé lên kiểu ‘ánh sáng trí tuệ’, cô ta cũng tính trước thể nào Khương Mạn cũng không thừa nhận. Ha, vậy cô sẽ tấn công trực diện họ Khương này, nhìn cục diện trước mặt là biết cô ta là người có lợi.
Khương Mạn rất thẳng thắn: “Khẳng định tôi không xoá cô.”
Mặt Vương Tuệ Kỳ cười cười: “Cô Khương việc gì phải……”
Khương Mạn nói tiếp: “Là Bạc Hạc Hiên xoá cô mà.”
Hả?
Biểu cảm Vương Tuệ Kỳ ngơ ngác.
Bạc Hạc Hiên cũng bình tĩnh lên tiếng, rất hợp tác: “Đúng là tôi xoá.”
Khương Mạn quay qua hỏi anh: “Tại sao anh lại xoá người ta vậy?”
“Anh không có thời gian dạy cô ta diễn xuất.” Bạc Hạc Hiên vẫn bình tĩnh như cũ.
Vương Tuệ Kỳ mặt biến sắc: “Anh Bạc, em đâu có……”
Bạc Hạc Hiên trừng mắt với cô ta, khoé môi cong lên châm chọc: “Vậy có chuyện gì?”
Vương Tuệ Kỳ nhớ tới đợt quay ‘Chiến cốt’ , nửa đêm nửa hôm bản thân cô ta còn muốn tới tìm Bạc Hạc Hiên để nói chuyện kịch bản. Đây đúng là đoạn lịch sử đen tối của cô ta. Chỉ là cô ta cho rằng Bạc Hạc Hiên sẽ không ác tới vậy, vậy mà còn dám lôi ra để đe doạ cô ta.
Nhất thời Vương Tuệ Kỳ thay đổi cách nhìn về con người của Bạc Hạc Hiên, người đàn ông này làm sao có thể độc ác như vậy.
Các vị khách mời ở trường quay bây giờ đều ngơ ngác, có một số người còn không khống chế được biểu cảm trên mặt. Mạnh Quân và Đinh Đinh có bộ dạng hóng hớt chuyện, Thường Hấn Nhi cũng cau mày, Dương Tiểu Tuyết thì lạnh lùng nhìn Vương Tuệ Kỳ, mặt viết hai chữ khinh thường.
Trong cái giới này, mấy cái tin tức kiểu này đầy ra, nhưng lần này Bạc Hạc Hiên lại phơi bày tất cả, lần đầu tiên nói trước mặt công chúng.
Khương Mạn cười như không nhìn sang Vương Tuệ Kỳ. Cô muốn giả ngu đúng không? Tôi giả ngu với cô.
(Đây là cái drama gây sốc gì vậy!!)
(Ngày trước lúc quay ‘Chiến cốt’ có tin tức có một nữ nghệ sĩ chạy tới gõ cửa phòng Bạc Hạc Hiên lúc buổi đêm, bảo là đến luyện kịch bản ban đêm, kết quả là bị từ chối! chả nhẽ người đó là Vương Tuệ Kỳ?)
(Cười chết mất! đầu tiên chưa nói tới việc cô ta và Khương Mạn có thêm bạn trên Weibo hay không, chỉ vì chuyện này thôi cũng đáng để xóa kết bạn với cô ta rồi!)
(Cô định câu dẫn người đàn ông của tôi, còn hỏi tôi vì sao xoá cô? Vương học đòi mặt cũng dày gớm!)
(Bạc Hạc Hiên cũng tệ thật, cái chuyện này cũng nói được trong chương trình? Có thể giải quyết riêng mà?)
(Đúng! Bắt nạt con gái thì tính là loại đàn ông gì?)
(Vương võ thần đáng thương thật, bị hai người này liên kết bắt nạt!)
Cái đám fan não tàn của Vương Tuệ Kỳ còn tởm hơn cả cô ta. Đúng là làm cho cư dân mạng: mở mang tầm mắt! đúng là thiên nhiên kỳ diệu, cái thứ gì cũng xứng đáng được hít không khí!
Cuối cùng Châu Minh Viễn là người đứng ra gỡ rối, với bầu không khí ngại ngùng này thì chương trình khó mà quay được tiếp. Còn về phần Ngô Hạo, bởi vì là người theo đạo Phật mà lại đối mặt với tình huống này, cho nên tay luôn lần hạt tràng, toàn quyền quyết định giao cho phó đạo diễn, đi qua một bên đọc ‘Chú đại bi’.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Được rồi được rồi! sắp tới giờ rồi! khu danh lam sắp mở cửa rồi, chúng ta phải chuẩn bị bữa trưa thôi!”
Châu Minh Viễn nhìn Bạc Hạc Hiên: “Tiểu Bạc chú nhớ là cháu biết nấu ăn? Bữa trưa hôm nay cháu phụ trách nhé?”
“Được ạ,” Bạc Hạc Hiên gật đầu.
“Tiểu Khương hình như biết võ hả? lò gang cần gỗ để nhóm lò, cháu giúp bổ củi nhé?”
Khương Mạn còn chưa mở miệng Vương Tuệ Kỳ đã cướp lời: “Cô Khương chắc chắn làm được, cô ấy giỏi võ lắm, cũng khoẻ nữa.”
“Cô Khương, lần trước cô vật tay thắng tôi, hay lần này chúng ta thi bổ củi đi?”
Hai chữ dã tâm và háo thắng được viết lên trên mặt Vương Tuệ Kỳ. Cô ta vào nghề lâu như vậy, chưa bao giờ được nổi như bây giờ, cả người cứ như lên một đẳng cấp khác. Hơn nữa sau lưng cô ta còn có người chống lưng, cho nên không thể thua được.
Hôm nay là ngày cô giáp mặt với Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên, cô không thể nhịn nổi cục tức này, cảm thấy bản thân phải trên cơ hai kẻ này.
Khương Mạn từ trước tới nay tham gia chương trình? Nhìn ai không thuận mắt là gây khó dễ, Vương Tuệ Kỳ cảm thấy bản thân làm vậy cũng chả có gì là sai cả.
Hỏi bất cứ ai thiết lập nhân vật nữ võ thần là như thế nào. Đương nhiên là phải cứng rắn như cô ta, làm cho đám khách mời không dám lên tiếng.
Mạnh Quân và Đinh Đinh biểu cảm cực kỳ kỳ quái.
Thường Hấn Nhi ở bên cạnh nói: “Hai cô muốn thi đấu? được rồi! tôi sẽ làm trọng tài cho hai cô.”
Dương Tiểu Tuyết nhìn bạn mình, thiếu chút thốt ra câu: Cậu bị ngu hả?
(Thường Hấn Nhi có chút……không hiểu chuyện?)
(Cái ánh mắt của chị Dương đâm vào tim tôi rồi!)
(Vương Tuệ Kỳ bị ảo tưởng hả, cô ta đang tìm chỗ đứng cho bản thân à?)
(Fan Khương Mạn đừng có tiêu chuẩn kép vậy chứ? Tìm chỗ đứng thì sao? Khương Mạn không phải bình thường cũng như vậy sao? Lại còn nói người khác?)
Kênh bình luận loạn cả lên.
Còn ở trường quay Khương Mạn đang sờ cằm: “Cái việc bổ củi này cần gì kỹ năng, tôi phẩy nhẹ một cái cũng được trăm khúc.”
Vương Tuệ Kỳ chế giễu cười một tiếng: “Trăm khúc, nhiều lắm à.”
“Thế cô được bao nhiêu?”
Vương Tuệ Kỳ nhìn cái đống gỗ cao như ngọn núi nhỏ, “toàn bộ.”
Khương Mạn cũng có chút kinh khác, “Thật à! vậy tôi phải chống mắt lên xem rồi!”
“Cô Vương cố lên, Vương võ thần không lừa Khương võ thần, nói toàn bộ thì phải là toàn bộ!”
Khương Mạn nói xong thì kéo cái ghế nhỏ ngồi sang một bên, “Cô Vương bắt đầu đi, tôi ở đây sẽ chăm chỉ học hỏi.”
Vương Tuệ Kỳ: “……”
Những người khác: “……”
Dương Tiểu Tuyết không nhịn nổi cười: “Hahaha!”
Cười xong thì thu lại biểu cảm trên mặt, trở lại bộ dạng mỹ nữ lạnh lùng, đưa mắt nhìn Vương Tuệ Kỳ nói:
“Xin lỗi, bình thường tôi không cười vậy đâu, chả qua không nhịn nổi.”
(hahahaha! Cười chết mất! tại sao lại thấy Khương mạn đang hố nhỉ?)
(Cứ tưởng rằng Khương võ thần nổi là vì vũ lực? tìm hiểu con đường thành công của ‘Cuộc sống khác’?)
(Chị Dương đáng yêu quá, tôi cũng không nhịn nổi rồi, hahaha!)
Chương 418: Khương Mạn chính là đẹp nhưng thần kinh bất ổn
Chị Dương là người thế nào, được người hâm mộ đặt cho biệt danh là súng thần công. Mặt lạnh nói ít, thường ngày không hay hóng hớt chuyện, đây chính là một tinh hoa của đất nước.
Người đẹp, con đường này khó đi lắm.
Vương Tuệ Kỳ đứng ở cạnh đống gỗ, còn Khương Mạn ngồi vắt vẻo ở bên. Cười híp cả mắt, ở bên cạnh còn có Mạnh Quân và Đinh Đinh. Ba người ở cạnh nhau xử lý đống rau khô, rồi cùng nhau xem ai đó bổ củi.
Ở một bên khác, Thường Hấn Nhi đã thay quần áo, kéo Dương Tiểu Tuyết lên trên lầu ba. Cô ta chặn máy quay ở ngoài cửa, tắt micro đi.
“Tiểu Tuyết, cậu lúc nãy làm cái gì vậy.” Thường Hấn Nhi ngồi lên giường, có chút bất mãn nói.
Dương Tiểu Tuyết dựa vào tường nhìn lại cô, “Tôi làm gì cơ?”
“Đương nhiên là giúp Khương Mạn công kích Vương Tuệ Kỳ.” Thường Hấn Nhi nói: “Hai người kia muốn tranh đấu thì cứ để hai người bọn họ tranh, cũng có ảnh hưởng gì tới chúng ta đâu, vừa hay có thể tăng độ hot cho chương trình.”
Dương Tiểu Tuyết mặt vô cảm nhìn bạn mình, mắt híp lại, không nhịn được nhếch môi hỏi: “Cậu bị ngốc à?”
Mặt Thường Hấn Nhi hơi biến sắc, nhìn lại cô: “Cậu mắng tôi làm gì!”
“Cậu nghĩ khán giả đều bị mù đấy, cậu có mặt mũi góp vui cho chuyện to ra mà họ lại không nhìn ra đấy?”
Thường Hấn Nhi cười nhạt: “Tôi góp vui gì cơ, tôi thật sự tò mò, cậu rốt cuộc là bạn ai vậy, lại còn giúp Khương Mạn nói cái gì cơ?”
Dương Tiểu Tuyết đưa tay cầm một quả quýt lên, đây là lúc lên núi thuận tay thái, nhìn cực kỳ ngọt. Cô lột vỏ quýt rồi cho từng múi vào mồm, mặt vẫn vô cảm nhìn Thường Hấn Nhi.
Thường Hấn Nhi cực kỳ không thích cái ánh mắt lạnh lùng giống như nhìn thấu tất cả này, cứ như đang nhìn một con ngốc vậy.
“Tôi không giúp Khương Mạn.”
“Tôi cười, là bởi vì Vương Tuệ Kỳ thật sự rất buồn cười.”
“Giả hổ mà không bằng chó, cô ta thật sự muốn bắt chước Khương Mạn, chả nhẽ không phải?”
Dương Tiểu Tuyết lại nhét thêm hai múi quýt nữa vào mồm, “Còn về phần cậu, cái chuyện bạn bè……”
“Thường Hấn Nhi, nếu như tình bạn của chúng ta được đánh giá theo thang điểm 100 thì chắc chúng ta chỉ được 50 thôi, làm gì được đủ 100 điểm.”
“Nào có phải loại chị em tốt gì đâu, chỉ là cùng nhau học chung một trường, vừa hay mẹ cậu là mẹ nuôi tôi, mẹ tớ là mẹ nuôi cậu, cho nên chúng ta mới không trở mặt thôi.”
“Cậu ngứa mắt tôi, tôi cũng đâu thuận mắt mấy thói xấu của cậu.”
Thường Hấn Nhi cắn chặt răng, nhưng những lời Dương Tiểu Tuyết nói đúng là sự thật.
“Cái tình bạn giả tạo của chúng ta, là vì cái tình bạn giả tạo của mẹ cậu và mẹ tôi, cái tình chị em giả tạo, nói cái gì nhỉ, tôi cũng lười quan tâm.”
Dương Tiểu Tuyết nói xong thì nhìn nửa quả quýt còn lại trong tay. Cô ấy đi tới nhét nốt vào tay Thường Hấn Nhi.
“Giả tạo thì giả tạo, nhắc cậu một câu, quản tốt bản thân đi, đừng có xía mũi vào chuyện người khác nữa.”
“Cái cô Vương Tuệ Kỳ kia tôi nhìn cực kỳ ngu ngốc, cậu đừng có tham gia vào rồi lại mang tiếng theo.”
Nói xong, chị Dương cực kỳ phóng khoáng quay người, trước khi đi còn nói thêm: “Thay quần áo nhanh lên, còn phải làm việc kiếm tiền, lề mề cái gì.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nói xong còn cố ý đưa quần áo lên để chặn ống kính. Thường Hấn Nhi muốn nổi giận, không nghĩ Dương Tiểu Tuyết sẽ nói mấy câu này, nhưng cô ta rất nhanh phải kìm lại sự tức giận của mình.
Cũng may mà cô ta là diễn viên, nếu không thì đã để lộ hết cảm xúc ra ngoài, lúc này cô ta nhanh chóng nở một nụ cười méo mó. Mặc dù đã tắt mic nhưng ống kính thì vẫn đang quay.
Thường Hấn Nhi không vui, nửa quả quýt trong tay bị cô ta nhét tất vào mồm, như muốn phát tiết tức giận. Kết quả quýt vừa vào tới miệng.
A—
Ống kính quay lại được biểu cảm bị chua đến nhăn cả mặt, mồm biến dạng của cô ta. Mọi người không ngừng cảm thán biểu cảm kỳ quái của nữ minh tinh này.
Bởi vì không có âm thanh nên biểu cảm của Thường Hấn Nhi cứ như đang diễn một vở kịch câm.
(Hahahaha! Cười chết mất, chị gái này không thay quần áo à? cô ta một mình ở trong phòng diễn cái gì vậy?)
(Chắc là ăn phải quýt chua! Cười chết thôi, chắc là chua lắm, mắt còn trợn ngược cả lên!)
(Đã chụp lại màn hình, biểu cảm này chắc chắn hot!!)
(Thường Hấn Nhi định phát triển theo hướng nghệ sĩ hài kịch à?)
Cư dân mạng thi nhau bình luận.
Thường Hấn Nhi sắp tức chết rồi, Dương Tiểu Tuyết cái loại người gì không biết! Quýt chua như vậy mà nhét vào tay cô ta, vậy mà lúc Dương Tiểu Tuyết ăn lại chả có biểu cảm gì.
Toi rồi, biểu cảm lúc nãy của mình có bao nhiêu kinh khủng?
Có bị mọi người chụp lại màn hình không!
Thường Hấn Nhi cực kỳ coi trọng hình tượng của mình.
……
Vương Tuệ Kỳ bị bộ môn bổ củi hạn chế bước tiến hoá yêu tinh của mình, chỉ có thể dùng hết sự phẫn hộ, xem cái đống củi cần bổ thành Khương Mạn, tức giận bổ từng nhát.
Còn về Khương Mạn……
Cũng không có nhàn rỗi.
Nhặt rau cũng quan trọng, dù gì chương trình ‘Trang trại’ cũng là kinh doanh thật, đã bắt đầu có khách du lịch đến rồi.
Bây giờ còn chưa tới giờ ăn nên vẫn còn ít khách.
“Chị Khương, cách chị nhặt rau không đúng.”
“Cái này già quá, phải nhặt bỏ đi, mấy cái này chị còn chưa nhặt mà.”
“Còn có cuống cái này, chị cắt dài quá.”
Mạnh Quân thở dài, nhìn Khương Mạn đầy hoang mang, không nhịn được bật cười.
“Toi rồi, hình tượng của em sụp đổ với fan của chị rồi.”
Khương Mạn cầm lấy một ngọn rau muống, sờ mũi nhăn nhó nói: “Cái này……già không? Chị cảm thấy ăn được mà.”
Cô không nhịn được nhìn sang cái đống rau mà Mạnh Quân vứt đi, nhìn thử xem chúng nó già thế nào, vứt đi thì thật phí.
Kết quả……
Lấy răng thử rau, răng mắc vào một mảng xơ kéo được cả ra ngoài. Khương Mạn nhìn rau trong ta mình, không ngờ lại có hiệu quả như vậy.
Mạnh Quân và Đinh Đinh cũng sững sờ. Sau đó cười như điên.
“Hahahaha!!!!”
(Mẹ ơi, con cười chết mất!!)
(Khương Mạn không buồn cười và cô ấy tự cười chính mình có khác biệt sao?)
(Khương võ thần đang làm gì vậy, cô tỉnh lại chưa? Đừng có cậy mình đẹp mà thần kinh bất thường ok!!)
(Lấy răng nhặt rau……đây là sự thật, nhưng cực kỳ không có hình tượng ngôi sao, chị gái này hàng ngày dựa vào nhan sắc à?)
(Cười chết mất, Khương Mạn dựa vào đây mà hot à, không ngại làm xấu bản thân?)
(Lầu trên mau bảo thần tượng của mình học đi, không phải thần tượng nhà bạn thích học đòi lắm à, cơ hội ngàn năm có một đừng bỏ lỡ, có khi còn làm được xấu hơn cả Khương Mạn!)
Khương Mạn bỏ cọng rau xuống, sau đó lại lấy một cọng khác đưa vào kẽ răng. Sau đó biểu cảm trên mặt cô bỗng đau khổ.
Chả thoải mái chút nào, thậm chí còn cảm thấy dắt răng.
Mạnh Quân và Đinh Đinh cười chảy cả nước mắt.
Xong rồi! những fan từ lúc ‘Cực hạn sinh tồn’ của bọn họ đều mất rồi. Ai dám nói Khương Mạn là đại võ thần, sức khoẻ vô biên không gì không thể?
Cô rõ ràng là đẹp mà hơi có vấn đề, thật sự có vấn đề đó được không!!
Bạc Hạc Hiên từ trong bếp đi ra, nhìn thấy mấy người bên ngoài cười nghiêng ngả, lúc này thấy cực kỳ hoang mang. Đặc biệt là cái biểu cảm đau khổ của Khương Mạn, tay còn đang móc cái gì ở răng.
“Em làm gì vậy?” Anh không cười, đi qua nắm lấy tay cô.
Khương Mạn mau chóng quay lưng về phía ống kính, chỉ vào răng. “Răng em dính rau, anh giúp em lấy đi!”
Mạnh Quân: “……”
Đinh Đinh: “……”
Woa!
Chị không quan tâm tới hình tượng trước mặt bọn em thì thôi đi! Bạc Hạc Hiên là người đàn ông của chị, chị cũng không giữ hình tượng trước mặt anh ấy luôn hả!!
(Khương Mạn đúng là dũng cảm, tôi mà có gì dính ở răng cũng không dám nhờ bạn trai lấy hộ……)
(Khương Mạn, tỉnh lại đi! Nhìn người đàn ông trước mặt, anh ta là Bạc Hạc Hiên!!)
(Có gì nói đấy, nhìn hai người này, tôi có chút hâm mộ……)
Chương 419: Khương võ thần + Dương súng thần công, kết bạn quy mô lớn hay là tìm chị dâu
Bạc Hạc Hiên- Khương Mạn chắc chắn, hai người họ có ngoại hình đỉnh cao trong làng giải trí!
Nhưng bây giờ, người đàn ông có vẻ đẹp có thể giết người này đang nghiêm túc giúp người phụ nữ không coi trọng hình tượng này ... xỉa răng.
Cuối cùng cũng lấy được miếng rau vụn ra, Bạc Hạc Hiên vô cùng khó hiểu: "Em đói rồi à? Sao lại học được cách ăn rau như một con thỏ vậy?"
“Vẫn là ăn thịt tốt hơn.” Khương Mạn liếm răng.
Bạc Hạc Hiên lau bụi trên mặt cô, đó là bụi dính trên lá rau khi cô hái rau đã lau lên mặt.
"Lát nữa anh sẽ lén nấu ăn cho em. Đi làm đi, lúc đói thì trong túi có kẹo. Đừng trộm ăn lá rau nữa."
Khương Mạn trừng mắt nhìn anh.
Bạc Hạc Hiên cười, lắc đầu, cầm lấy mớ rau đặt xuống bên cạnh rồi quay vào bếp.
Mạnh Quân và Đinh Đinh không cười nổi nữa.
Cảm giác như cơm chó bị bịt miệng lại!
Khó chịu nhất là Vương Tuệ Kỳ- người đã chẻ củi. Cho dù cô ta có gắng sức chẻ củi như thế nào thì dường như cũng vô ích!
Chỉ cần có Khương Mạn ở đó thì những người khác đều như không nhìn thấy cô ta!
Rõ ràng hào quang đó vốn thuộc về bản thân mà lại bị Khương Mạn cướp mất! !
Còn người đàn ông Bạc Hạc Hiên kia...
Cho dù trước đó Vương Tuệ Kỳ đã phải lòng Bạc Hạc Hiên rồi, nhưng sau khi nhìn vào khuôn mặt đẹp và cao quý như thần ấy làm sao cô ta có thể kiềm chế không mê mẩn?
Tại sao khi đối mặt với Khương Mạn, anh lại như biến thành một người khác, tất cả dịu dàng và ấm áp đều dành cho Khương Mạn.
Khương Mạn có gì tốt chứ? Rõ ràng bản thân mình giỏi hơn!
Vương Tuệ Kỳ là không cam tâm! Vô cùng không cam tâm!
Cô ta nhất định phải tiếp tục đấu với Khương Mạn.
“Tiểu Vương, vẫn còn nửa đống củi nữa, tôi mang thêm cho cô.” Hạ Đông mang đến cho cô ta một bó củi khác.
Vương Tuệ Kỳ: "..."
Một ngụm máu bị nén lại trong tim suýt chút nữa trào ra.
Cô ta tức giận ném chiếc rìu đi.
"Tôi không chẻ củi nữa!"
Nói xong, cô ta quay đầu bỏ đi.
(Ôi trời! Vương học đòi thật xấu tính, tính xấu này bị lộ ra rồi?)
(Lần này không có ai nói chuyện với cô ta, là cô ta tự không muốn làm, không thể lại đổ lỗi cho Khương Mạn được, đúng không?)
(Không trách Khương Mạn? Không phải là Khương Mạn dùng chiêu trò để Vương võ thần phải đi chẻ củi à?)
(Vương võ thần là phụ nữ nhé, sau khi nhẻ nhiều củi như vậy nghỉ ngơi một chút cũng không được sao? Nếu là tôi, tôi đã không làm từ lâu rồi!)
(Fan của Vương Tuệ Kỳ nổi tiếng là tiêu chuẩn kép trong Đế Quốc? Muốn xây dựng hình tượng võ thần, bây giờ lại muốn xây dựng hình tượng mềm yếu à? Có thể thống nhất từ đầu đến cuối được không?)
(Không phải Vương Tuệ Kỳ đã tự nói chẻ một núi củi là chuyện nhỏ sao?)
(Lúc này nên gọi là chị Dương, chị Dương bắt đầu cười rồi!)
Hạ Đông đứng đó, có chút bối rối, trong lòng cũng rất khó chịu.
Anh ta là đạo diễn cơ mà, Vương Tuệ Kỳ này không giữ cho anh ta chút mặt mũi nào, hot nên nghĩ muốn làm gì thì làm, đúng không!
Những người mới như Mạnh Quân và Đinh Đinh không dám nói gì, họ liếc nhìn nhau rồi ngoan ngoãn tiếp tục hái rau.
Khương Mạn trầm ngâm nhìn Hạ Đông, cô nhớ Hoàng Tư Vân từng nói đạo diễn béo cũng bị lừa đi tiêm loại thuốc thẩm mỹ đó rồi.
"Thực ra, chẻ củi cũng là một công việc kỹ thuật, cần chú ý đến tư thế."
Đột nhiên Khương Mạn nói: "Bình thường đạo diễn Hạ cũng tập thể dục sao?"
Hạ Đông không ngờ Khương Mạn sẽ nói chuyện với mình, càng không muốn quan tâm đến mâu thuẫn giữa cô và Vương Tuệ Kỳ.
Thân thế và thực lực của Khương võ thần trong giới và thậm chí cả những chủ đề hot liên quan đến cô là điều rõ như ban ngày!
Hạ Đông biết rõ dã tâm của Vương Tuệ Kỳ, nhưng anh ta không nghĩ Vương Tuệ Kỳ có thể thắng nổi Khương Mạn!
Hơn nữa, anh hai của Khương Mạn chính là Khương Vân Sênh!
Đều là đạo diễn... Hạ Đông biết rõ Khương Vân Sênh có thực lực như thế nào trong giới đạo diễn, thậm chí xét về kinh nghiệm nghề nghiệp, Khương Vân Sênh được coi là hậu bối của anh ta!
Nhưng những thành tựu và ảnh hưởng của đối phương có thể đá bay Hạ Đông cách xa hơn chục con phố!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Hạ Đông suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi cũng không luyện tập quá nhiều, nhưng là tôi chú ý đến việc chăm sóc cho nên sức lực cũng khá tốt."
Anh ta nói dối nhặt chiếc rìu lên và thị phạm cho cô xem.
Thấy anh ta chẻ củi với dáng vẻ dứt khoát, không hề có biểu hiện mệt mỏi nào.
Khương Mạn gật đầu: "Đạo diễn Hạ cũng khá lợi hại đó chứ, anh thường luyện tập như thế nào vậy?"
Hạ Đông suýt nữa thì buột miệng nói về chuyện tiêm.
Anh ta nói: "Chỉ cần đến bệnh viện tìm bác sĩ và uống một chút thực phẩm chức năng để bồi bổ sức khỏe."
"Cô Khương có hứng thú không? Tôi giới thiệu cho."
Vẻ mặt Khương Mạn tỏ ra hưng phấn: "Được, được, tôi có thể chăm sóc sức khỏe."
……
Vương Tuệ Kỳ nổi cơn thịnh nộ và bỏ đi, về phòng nghỉ ngơi thì gặp Dương Tiểu Tuyết ở cầu thang.
Dương Tiểu Tuyết tỏ ra uể oải, gật đầu rồi tiếp tục bước đi.
Đột nhiên Vương Tuệ Kỳ gọi cô ấy lại.
"Cô Dương, tôi chưa từng đắc tội với cô đúng không?"
Dương Tiểu Tuyết thấy khó hiểu.
Cuối cùng cơn giận của Vương Tuệ Kỳ cũng tìm được chỗ xả ra.
"Tại sao lúc nãy cô lại cười tôi?"
Dương Tiểu Tuyết càng cảm thấy khó hiểu hơn: "Đương nhiên là bởi vì cô buồn cười."
Sắc mặt Vương Tuệ Kỳ trở nên khó coi, cô ta cười khẩy: "Các người đúng là bắt nạt người quá đáng."
Chúng tôi?
Dương Tiểu Tuyết nhìn PD và hỏi: "Cô ta nói 'chúng tôi', ý là đang chỉ tôi và Khương Mạn à?"
PD không dám trả lời.
Mọi người xem livestream cũng không ngờ Vương Tuệ Kỳ và Khương Mạn chưa tranh cãi thì đã bắt đầu tranh cãi với Dương Tiểu Tuyết trước.
(Chị Dương! Xông lên! Giơ khẩu súng thần công của chị lên đi!)
(Buồn cười chết mất! Vương Tuệ Kỳ này đang làm gì vậy, tưởng rằng chị Dương nhà chúng tôi không có fan sao?)
(Fan hâm mộ của Dương súng thần công không lên tiếng mà chị nghĩ rằng chúng tôi chết sao?)
Địa vị của Dương Tiểu Tuyết trong giới ca hát Đế Quốc không hề thấp, và danh hiệu ca sĩ nhạc rock số một thế hệ mới không phải chém gió.
Chỉ là fan hâm mộ của cô ấy nói chung là "như Phật" nhưng không có nghĩa là không có năng lực chiến đấu...
Chủ yếu là vì chị Dương không cần, cũng giống như Khương Mạn không cần...
Cô ấy nheo mắt nhìn Vương Tuệ Kỳ: "Cô là diễn viên mà nhỉ? Khả năng bắt chước của cô hơi tệ."
"Nếu là Khương Mạn, cô ấy sẽ không nói bắt nạt người quá đáng mà sẽ trực tiếp ra tay."
"Nhưng việc cô ấy đánh người đều là chính đáng."
"Vậy nên bây giờ cô đang nắm chặt nắm đấm muốn đánh tôi à?"
Dương Tiểu Tuyết bình tĩnh nhìn chằm chằm vào tay Vương Tuệ Kỳ:
"Tối nhất là đừng. Tuy tôi không thể đánh thắng cô, nhưng đội ngũ luật sư của tôi là số một trong ngành."
"Tôi sẽ kiện chết cô."
"Tôi cũng sẽ viết nhạc để mắng chửi cô."
Sắc mặt Vương Tuệ Kỳ vô cùng khó coi, khóe miệng giật giật: "Cô Dương nói đùa gì vậy, tôi chỉ đang hỏi một chút thôi mà."
“Thật vậy sao?” Dương Tiểu Tuyết hờ hững mím môi: “Vậy thì cô diễn giả quá.”
Vương Tuệ Kỳ đã thực sự phát điên.
Một Khương Mạn đã đủ rồi! Bây giờ Dương Tiểu Tuyết này còn bị làm sao vậy!
"Cô Dương, bây giờ đang livestream, chúng ta đang ghi hình chương trình!"
"Vậy thì sao?" Dương Tiểu Tuyết khó hiểu, sau đó chợt hiểu ra: "Cô sợ mất hình tượng sao? Nhưng không phải tất cả các hình tượng của cô đều là bắt chước sao?"
Cô ấy nhún vai: "Thật xin lỗi, tôi kiếm cơm bằng miệng chứ không phải bằng mặt nên tôi không quá coi trọng như cô."
Nói xong, Dương súng thần công rời đi với khuôn mặt vô cảm.
Cuộc tranh cãi của họ ở cầu thang đương nhiên đã thu hút sự chú ý của những người khác.
Khương Mạn cảm thấy chị Dương này có chút thú vị.
Chị Dương bắt gặp ánh mắt của cô, gật gật đầu: "Vừa rồi tôi dùng tên tuổi của cô để châm biếm một chút. Tên tuổi của cô khá hữu dụng."
“Thật sao?” Khương Mạn sờ sờ cằm: “Đòn này của cô Dương cũng rất mạnh, chúng ta tìm cơ hội để giao lưu một chút.”
“Được.” Dương Tiểu Tuyết gật đầu: “Kết bạn WeChat nhé?
"Được."
"Tôi muốn làm quen với anh tư của cô, cô có thể giới thiệu cho tôi được không?"
"Được chứ."
(Tại sao Vương bắt chước lại dám chọc tức chị Dương đại bác chứ?)
(Fan của súng thần công nhấc nòng súng lên, sau đó ... không có sau đó nữa …)
(Ngay khi chị Dương vừa mở miệng, tôi đã biết rằng fan của súng thần công lại tiếp tục không còn đất dụng võ nữa rồi.)
(Chờ đã, làm quen với anh ta là kiểu phát triển gì vậy?)
(Kết bạn quy mô lớn à?)
(Ánh mắt Khương Mạn có gì đó sai sai, ôi trời! Không phải cô ấy lại tiếp tục công cuộc tìm chị dâu nữa chứ!)
Chương 420: Người có thể phá hỏng hình tượng của Khương Mạn chỉ có Khương Mạn mà thôi
Lượng khách của núi Tiên Nhân không hề ít. "Trang trại" mở gần các danh lam thắng cảnh quan trọng, khi đến buổi trưa chật kín lưu lượng khách.
Phòng bếp là thế giới của Bạc Hạc Hiên và Châu Minh Viễn. Chú Viễn hùng hổ nấu ăn, mở nồi ra rồi đóng lại một cách khí thế.
Bạc Hạc Hiên nấu ăn rất điêu luyện, đâu vào đấy trông vô cùng đẹp mắt.
"Tiểu Bạc, vừa nhìn là đã biết địa vị của cháu trong gia đình là như thế nào rồi."
Châu Minh Viễn không khỏi nhịn được liền nói đùa: "Bình thường Tiểu Khương không hay nấu ăn à?"
“Cô ấy phụ trách việc ăn.” Bạc Hạc Hiên đang sơ chế một con cá, khi nhắc đến Khương Mạn, trên mặt nở một nụ cười: “Muốn cô ấy trở nên kén ăn cũng không dễ dàng gì.
(Tôi vốn dĩ đã đói lắm rồi, bây giờ thậm chí còn tồi tệ hơn!)
(Nhắc đến Khương võ thần một cái thì anh đã cười, Bạc Hạc Hiên, anh thực sự đổ gục rồi!)
(Trên mạng có tin đồn rằng Bạc Thần đuổi theo Khương võ thần trước. Trước đây tôi không tin, nhưng bây giờ thì tôi tin rồi…)
(Khương Mạn: Tôi chính là nóc nhà.)
Chú Viễn cũng liên tục lắc đầu khi bị ăn cơm chó.
Ông ta đã thử các món ăn của Bạc Hạc Hiên, chẳng hạn như thịt lợn xé (đặc sản Tứ Xuyên), sườn nấu với khoai tây và cả nộm rau rừng.
Sau miếng ăn đầu tiên, Châu Minh Viễn đã choáng váng.
(Phản ứng của chú Viễn ... lẽ nào là món khó ăn sao?)
(Tôi nhớ là kỹ năng nấu nướng của Bạc Thần có vẻ khá tốt. Trong mùa đầu tiên của "Một cuộc sống khác trên thế giới" đã khiến cả đạo diễn Khương và Điềm Điềm béo lên.)
Ngay sau đó, Châu Minh Viễn đã bưng đĩa lên.
"Tiểu Bạc, cháu có thể làm nhiều hơn một chút không. Chú sẽ tiếp tục thử những món này."
Châu Minh Viễn vừa ăn vừa nuốt nước miếng: "Ôi, chúng ta đều làm giống nhau nhưng mùi vị món của cháu... sao lại ngon như vậy?"
Bạc Hạc Hiên cười, nhưng không nói gì cả.
Tốc độ nấu ăn của anh cũng không hề chậm, chủ yếu là vì một khi Yêu Nhi xấu xa nhà anh sử dụng siêu năng lực một cách bừa bãi là sẽ đói bụng, vì vậy anh cũng đã luyện được tốc độ.
Châu Minh Viễn tự giác từ bỏ vị trí bếp trưởng và trở thành người phụ bếp của Bạc Hạc Hiên.
(Ôi trời! Rốt cuộc Bạc Thần nấu ăn ngon đến mức nào mà có thể khiến chú Viễn thèm như vậy? )
(Bây giờ tôi đến núi Tiên Nhân còn kịp không? Khoảng cách hình như là 100km!)
(Tôi không quan tâm... Ngày mai tôi sẽ đến núi Tiên Nhân để ăn cơm do Bạc Thần nấu!)
……
Rốt cuộc Bạc Hạc Hiên nấu ăn ngon đến mức nào? Nhìn phản ứng của các thực khách là biết ngay.
Vốn dĩ, nhiều người không mong đợi gì vào đồ ăn ở danh lam thắng cảnh thường sẽ là đồ thiu hoặc ăn cũng chỉ để no bụng, không ngờ lại ngon đến mức như vậy.
Nhưng khi những món ăn đó được dọn ra.
"Ngon quá!"
"Hương vị này còn ngon hơn móm do bếp trưởng của nhà hàng năm sao cạnh nhà tôi làm!"
"Chết tiệt! Chỉ cần có món ăn này, tôi có thể trực tiếp định cư trên núi Tiên Nhân!"
Ở sảnh trước, Vương Tuệ Kỳ, Hạ Đông và Thường Hấn Nhi phụ trách phục vụ, còn ở bếp luôn là nơi tốn nhiều công sức nhất.
Lần này khi Đinh Đinh đến, cô ấy sẽ giúp Mạnh Quân rửa bát.
Chỉ là hai người bọn họ không ngờ rằng Khương Mạn cũng sẽ gia nhập đội quân rửa bát của họ. Rõ ràng với vị trí của Khương Mạn thì có thể làm công việc dễ dàng hơn.
Không chỉ có Khương Mạn, mà còn cả Dương Tiểu Tuyết cũng đến.
“Chị Mạn, chị Dương, các chị cứ để bọn em rửa đi.” Đinh Đinh nói nhỏ: “Các chị đi nghỉ ngơi đi.
“Hai người làm không kịp đâu.” Dương Tiểu Tuyết nói một cách dứt khoát: “Hôm nay là cuối nên rất đông khách, lại thêm việc có người nổi tiếng, bên ngoài vẫn có mấy chục bàn đang xếp hàng”.
"Thêm nữa, anh Bạc nấu ăn quá ngon, lượng người xếp hàng vẫn ngày một đông. Ekip chương trình đã đi nói với du khách rồi. Dù sao nguồn cung cấp cũng không đủ."
Mạnh Quân và Đinh Đinh nhìn nhau.
Người phía kinh ngạc kêu lên: "Thật là đáng sợ. Ngày chúng tôi kinh doanh thử nghiệm cũng ở khu danh lam thắng cảnh 5a, buổi trưa cũng có khoảng mười mấy bàn,chúng tôi bận đến mức suýt ngất xỉu."
Đinh Đinh chạy ra xem, lập tức quay lại: "Thật là khủng khiếp, còn đông người hơn cả lễ hội xuân."
Ba người nói chuyện, Khương Mạn không nói gì, cô rửa bát rất nghiêm túc, thậm chí còn rất cẩn thận.
Chủ yếu là…
Choang…choang
Một chiếc bát khác trong tay Khương Mạn bị rơi vỡ.
Khương Mạn: "(◎ _ ◎;)"
Mạnh Quân nói nhỏ: "Cái thứ năm rồi..."
Đinh Đinh: "Tớ không hiểu làm sao lại có thể bị vỡ được..."
Dương Tiểu Tuyết: "... Thánh hậu đậu?"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
(Ha ha ha ha! Buồn cười chết đi được! ! Lần thất bại thứ hai trong đời của Khương võ thần!)
(Từ việc không biết nhặt rau đến không biết rửa bát, đúng là không biết làm những công việc nội trợ!)
(Khương võ thần không phải là không có năng lực làm việc, chủ yếu là do sức phá hoại của cô ấy quá mạnh, rất dễ bất cẩn…)
(Đúng việc nhà là không hợp với Khương Mạn. Cái bát đầu tiên quả thật cô ấy đặt quá mạnh nên bị vỡ, nhưng dù sau đó có cẩn thận đến đâu thì cũng vẫn như vậy, ha ha ha ha!!)
(Bát không biết rửa, rau không biết nhặt, vậy mà còn xứng gọi là võ thần à? Đồ vô dụng thì có!)
Fan của Vương học đòi đang nhảy vào tới tấp, nhưng xét về số lượng thì chắc chắn không phải là đối thủ của fan Khương Mạn và fan Bạc Thần.
Chưa kể, vì hành động của Vương Tuệ Kỳ mà bây giờ fan của Dương súng thần công cũng rất không ưa cô ta!
Mạnh Quân, Đinh Đinh, Châu Minh Viễn và Bạc- Khương có mối quan hệ thân thiết nên người fan của bọn họ đương nhiên cũng như vậy.
Đặc biệt là vào đợt kinh doanh vào buổi trưa này.
Khương Mạn bọn họ chuẩn bị các nguyên liệu, Bạc Hạc Hiên và chú Viễn nấu ăn, rửa bát cũng là do đám người Khương Mạn làm.
Tuy rằng bên ngoài rất nhiều khách, lúc lên nón cũng khá bận rộn, nếu thật sự nói đến mệt thì không thể diễn tả nổi người trong phòng bếp mệt như thế nào.
Đây cũng là lý do khiến fan hâm mộ không hài lòng.
Dương Tiểu Tuyết vẫn thẳng thắn như mọi khi: "Cô chân tay lóng ngóng, cô là thánh phá hoại trong truyền thuyết à?"
Khương Mạn thở dài, nhìn chằm chằm tay mình: "Tôi cũng không hiểu nổi."
Tay cô cầm đao, cầm súng thì không có vấn đề gì nhưng một khi làm việc nhà thì chẳng khác nào chó Ngạo Thiên phá nhà phá cửa.
Dương Tiểu Tuyết nhìn cô một lúc, sau đó bật cười.
Khương Mạn nói: "Quá đáng rồi nhé. Vừa kết bạn WeChat xong bây giờ cô đã cười nhạo tôi rồi."
“Không phải là cười nhạo.” Dương Tiểu Tuyết nhìn cô: “Chỉ là không ngờ cô… có khá ngốc.”
Khương Mạn:? ? ?
Mạnh Quân, Đinh Đinh: "Phụt ..."
Hai người lén cười: "Chúng em cũng không ngờ."
Dương Tiểu Tuyết gật đầu: "Rõ ràng, cô đều rất giỏi và xuất sắc trên mọi phương diện, nhưng trong cuộc sống hàng ngày lại ngốc nghếch như vậy, sự tương phản rất lớn."
Dương Tiểu Tuyết âm thầm quan sát Khương Mạn, cô ấy có thể nhìn ra Khương Mạn không cố ý tạo hình tượng gì đó.
Khi rửa bát, Khương Mạn thật sự rất nghiêm túc và cẩn thận nhưng dường như trên cơ thể cô có một từ trường kỳ lạ nào đó. Chỉ cần cô rửa bát đĩa, cứ đặt xuống là chúng có thể tự nứt ra.
Ví dụ, cái bát thứ hai và thứ ba, thật sự đã đặt rất cẩn thận... choang một cái rồi tự vỡ ra… vô cùng bí ẩn!
Khương Mạn rất hiếm khi gặp phải những chuyện có thể khiến cô không nói nên lời.
Chị Dương đại bác trước mặt cũng là một trong số đó. Chủ yếu là do tính tình đối phương rất thẳng thắn, có chút mạnh mẽ và dũng cảm hơn!
Khương Mạn lắc đầu đứng lên: "Tôi đi giúp bọn họ thái rau đây."
Chuyện cầm dao, cô có thể làm được.
Kết quả cô vừa rửa tay, mới vào đến trong bếp.
Sau khi nhìn thấy cô, Bạc Hạc Hiên cau mày: "Em vào đây làm gì?"
"Giúp đỡ..."
“Em thì giúp cái gì, em ra ngoài đi.” Bạc Hạc Hiên đuổi cô ra: “Phá hoại bếp ở nhà còn chưa đủ, em còn muốn phá cả tài sản công cộng à?
Khương Mạn nói: "Bạc Hạc Hiên, giữ cho em chút thể diện đi!"
Bạc Hạc Hiên sửng sốt, nhìn camera, do dự một chút rồi nói một cách thăm dò: "Hay là... Yêu Nhi, em đi chẻ củi đi?"
Ba người đang rửa bát chứng kiến toàn bộ quá trình Khương Mạn bị đuổi ra.
Chị Dương: "Ha ha ha ha ha !!!!"
(Khương Mạn- võ thần vô dụng!)
(Người duy nhất có thể phá hỏng hình tượng của Khương Mạn chỉ có thể là Khương Mạn!)
(Tôi cười đau cả bụng khi nhìn phản xạ có điều kiện của Bạc Hạc Hiên lúc thấy Khương Mạn vào bếp! Phải là trải nghiệm đau đớn thế nào mới để lại sự ám sâu sắc như vậy?)
(Liệu có qua được cửa ải chẻ củi không? Tôi nghi ngờ trong lúc Bạc Thần đả kích vợ mình nhưng vẫn không quên ám chỉ Vương học đòi…)
Bình luận facebook