-
Chương 4546-4550
Chương 4546: Thánh Thành
Thiên Nga Đen là cấp trên của Rattlesnake, mà Hắc Hoàng chỉ là treo tên ở Forever Night trên danh nghĩa, bản chất không phải người thuộc Forver Night.
Nhưng đa số tình báo của Forever Night đều do Hắc Hoàng cung cấp.
Cho nên Thiên Nga Đen có tiếp xúc vài lần với Hắc Hoàng, cả Forever Night không ai hiểu về Hắc Hoàng hơn cô ta.
Dù là vậy, Thiên Nga Đen cũng chỉ biết một thói quen của Hắc Hoàng.
Đó là đêm Giáng sinh hằng năm, Hắc Hoàng sẽ đến Thánh Thành, còn hắn đến đó làm gì thì không biết.
Giáng sinh là ngày lễ trọng đại mỗi năm một lần của nhiều quốc gia.
Thánh Thành là nơi khởi nguồn của lễ Giáng sinh, nên cũng trở thành nơi mà nhiều tín đồ đến dự lễ chúc mừng.
Lâm Chính về Long Quốc sau đó đưa thi thể của thiếu niên đến học viện.
Tần Bách Tùng và Long Thủ lập tức tiến hành chăm sóc xử lý thi thể của thiếu niên.
Cùng lúc đó, Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương, thành chủ Nam Ly Thành và những người khác cũng trở về.
Mặc dù vẫn chưa tìm được Hắc Hoàng, nhưng cơ chế khác của Forever Night đều đã bị tiêu diệt, Forever Night cũng đã bị xóa sổ hoàn toàn.
Tuy nhiên, khi nào chưa giải quyết được Hắc Hoàng, trong lòng Lâm Chính vẫn còn có khúc mắc.
Hắn có thể hack được màn chắn phòng ngự, vũ khí sát thủ của quân Bắc Cảnh một cách dễ dàng như vậy. Nếu Hắc Hoàng trả thù cho Forever Night, nhắm vào Dương Hoa thì e là Lâm Chính sẽ gặp hậu quả nặng nề.
Vừa khéo Giáng sinh sắp tới, Lâm Chính quyết định đi cùng Thiên Nga Đen một chuyến.
Anh cho người của vực Diệt Vong quay về trợ giúp Từ Chính tiếp tục triển khai công việc nghiên cứu, đồng thời để thành chủ Nam Ly Thành ở lại Yên Kinh chờ.
Dầu năng lượng của nước Dick vừa đến, thành chủ Nam Ly Thành sẽ ngay lập tức vận chuyển dầu đến phòng nghiên cứu ở núi Thiên Thần.
Khi Từ Chính biết sẽ có một trăm tấn dầu năng lượng được vận chuyển đến thì kích động đến mức cả đêm không ngủ, trong một buổi tối gọi tám cuộc điện thoại kể với Lâm Chính dầu năng lượng sẽ mang lại lợi ích to lớn cho công tác nghiên cứu như thế nào.
Lâm Chính cũng không ghét bỏ mà lắng nghe.
Trời sáng, Lâm Chính và Thiên Nga Đen xuất phát đến thẳng Thánh Thành.
Lâm Chính còn cố tình hóa trang, Thiên Nga Đen thì ăn mặc kín đáo, đội mũ màu đen.
Cô ta muốn lợi dụng thân phận của mình dẫn Hắc Hoàng ra.
Trước mắt, Thiên Nga Đen cũng là thành viên còn sót lại của Forever Night. Mặc dù Hắc Hoàng nghi ngờ cô ta nhưng cũng có khả năng sẽ tiếp xúc với cô ta.
Thánh Thành là một thành phố đặc biệt không thuộc quốc gia nào, vô cùng nổi tiếng ở ngoại vực, xung quanh tiếp giáp với bảy quốc gia.
Có thể nói một thành phố là một đất nước.
Người quản lý Thánh Thành cũng là người quản lý của một đất nước. Nhưng Thánh Thành không có nhiều lực lượng vũ trang, cho nên tổng thể vẫn được sự bảo vệ của nước U, một nước lớn ở phía Đông.
Người đến Thánh Thành du lịch hằng năm rất nhiều.
Người Long Quốc đến đó cũng không ít.
Vì vậy, Lâm Chính vừa xuống máy bay vào Thánh Thành đã có thể nhìn thấy không ít gương mặt châu Á, đi trên đường còn có thể nghe thấy một vài ngôn ngữ địa phương của Long Quốc.
“Anh đi theo tôi”.
Thiên Nga Đen khẽ giọng nói, dẫn Lâm Chính đi vào Thánh Thành, sau đó bắt xe đi tới một quán bar ở trung tâm thành phố.
Trong quán bar này có tai mắt của Forever Night.
Mặc dù Forever Night đã bị tiêu diệt nhưng tai mắt vẫn còn.
Quán bar vô cùng náo nhiệt, cho dù là ban ngày cũng có không ít người đến đây uống rượu. Trong không khí tràn ngập mùi hormone nồng nặc, nhưng khách ngồi đây vẫn giữ phong độ nên có, người người ngồi với nhau nhỏ giọng trò chuyện.
Không khí trông có vẻ rất yên bình.
“Sandy, cho tôi một ly Mary máu tanh, không thêm đá, gắn một cây dù nhỏ ở trên”.
Thiên Nga Đen đi tới trước người phục vụ, hạ thấp giọng.
Người phục vụ sững sờ nhìn Thiên Nga Đen, lập tức biến sắc.
Hắn lấy bộ đàm bên người ra, nhỏ giọng nói vài câu, giống như nói ám hiệu, sau đó lên tiếng: “Thiên Nga Đen đại nhân, mời đi theo tôi!”.
Chương 4547: Hoa phát sáng
Hai người đi theo người phục vụ vào cổng nhỏ bên cạnh quầy bar.
Vào cổng, men theo hành lang quanh co, đến trước cánh cửa sắt ở cuối đường.
Trước cửa sắt có bảo vệ, người phục vụ nhỏ giọng nói vài câu, bảo vệ nhìn lướt qua Thiên Nga Đen và Lâm Chính một lượt, sau đó mở cửa sắt ra.
Sau cửa sắt có một thang máy.
“Mời vào”.
Bảo vệ lên tiếng.
Hai người đứng dậy.
Người phục vụ vào trong, sau đó bấm vào nút tầng hầm số 5.
“Quán bar này cũng lớn thật”.
Lâm Chính nói.
“Đương nhiên, tầng một là nơi uống rượu, nhưng xuống phía dưới thì là nơi kích thích, có chỗ đấm bốc, cũng có thiên đường của đàn ông, ở đây cái gì cũng có, chỉ cần anh có tiền”.
Thiên Nga Đen lên tiếng.
“Đây là Thánh Thành kia mà!”.
Lâm Chính hơi bất ngờ.
“Không sai, đây đúng là Thánh Thành! Nhưng suy cho cùng nó chỉ là một thành phố, một thành phố phồn hoa!”.
Thiên Nga Đen cười đáp.
Lâm Chính không nói thêm nữa.
Chẳng mấy chốc, thang máy đã xuống tầng năm dưới lòng đất.
Hành lang tầng năm lạnh thấu xương, ánh đèn vô cùng u ám.
Trong mơ hồ có thể nghe được một vài tiếng la mắng và gào thét.
Người phục vụ đi phía trước dẫn đường như không có chuyện gì, đến một căn phòng ở phía cuối hành lang.
Hắn cẩn thận gõ cửa.
Vách ngăn trên cửa sắt mở ra, lộ ra một đôi mắt âm u, nhìn lướt qua bọn họ, sau đó mở cửa sắt.
“Thiên Nga Đen đại nhân, mời vào”.
Người phục vụ nói với Thiên Nga Đen.
Thiên Nga Đen gật đầu, đi thẳng vào phòng.
Nhưng khi hai người vừa vào phòng.
Vèo vèo vèo…
Nhiều súng ống nhắm thẳng vào hai người họ.
Đồng thời có mấy luồng khí kình đáng sợ nhắm vào Thiên Nga Đen.
“Ồ?”.
Lâm Chính cực kỳ kinh ngạc, nhìn về phía chủ nhân của khí kình.
Mặc dù số khí kình này đối với anh mà nói chẳng là gì, nhưng ở Forever Night cũng thuộc hàng cao thủ.
Đẳng cấp như Thiên Nga Đen đương nhiên không là gì trong mắt bọn họ.
“Hailey, nếu tôi là ông, tôi sẽ không làm ra hành động vô lễ như vậy!”.
Thiên Nga Đen nói, gương mặt hết sức bình tĩnh lạnh lùng.
“Thiên Nga Đen đại nhân, chuyện của tổng bộ chúng tôi đã biết rồi, nghe nói là một tên điên hủy diệt tổng bộ, ngay cả Dạ Vương đại nhân cũng bị giết! Bây giờ bên ngoài nguy hiểm, đương nhiên tôi phải cẩn thận”.
Lúc này, một người đàn ông da ngăm đen bụng phệ trước bàn ông chủ đứng dậy, lấy điếu xì gà bên miệng xuống, lạnh lùng nói: “Tôi muốn biết, mọi người đều đã chết, vì sao… cô vẫn còn sống?”.
“Tôi đến để tìm Hắc Hoàng! Hailey, nếu ông biết tung tích của Hắc Hoàng thì nói tôi biết, tôi không có hứng thú trả lời còn câu hỏi của ông”.
Thiên Nga Đen nói thẳng, trong lời nói tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
“Hắc Hoàng? Không không không, Thiên Nga Đen đại nhân, cô không thể sai khiến chúng tôi làm bất cứ việc gì, tôi phải làm rõ lý do của chuyện này, giờ tôi không tin được ai hết!”.
Người đàn ông tên Hailey lạnh lùng lên tiếng.
Forever Night đột nhiên bị hủy khiến mỗi người đều bất an.
Thiên Nga Đen nhíu mày nhìn Hailey, sau đó lên tiếng: “Các ông hãy tắt tất cả thiết bị điện tử sau đó tôi sẽ nói cho ông biết đáp án!”.
“Thiên Nga Đen, cô muốn làm gì?”.
Hailey hỏi.
“Tôi không nói lần thứ hai, các ông phải làm theo ngay”.
Thiên Nga Đen nói.
Vẻ mặt Hailey thay đổi, âm thầm nháy mắt ra hiệu cho thuộc hạ.
Hiển nhiên, ông ta sẽ không ngoan ngoãn làm theo lời Thiên Nga Đen.
Nhưng lúc đó, Lâm Chính đột nhiên lên tiếng.
“Thiên Nga Đen, những người này… Hắc Hoàng biết sao?”.
“Mỗi lần Hắc Hoàng đến Thánh Thành, Hailey và những người khác sẽ cung cấp tiện nghi”.
Thiên Nga Đen nói.
“Đã vậy thì không cần bọn họ tắt thiết bị điện tử nữa. Với năng lực của Hắc Hoàng, nếu thiết bị liên lạc của tất cả mọi người đều mất liên lạc, ngược lại sẽ dẫn tới nghi ngờ”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Anh có ý gì?”.
Thiên Nga Đen ngạc nhiên nhìn anh.
Lâm Chính đi tới, nhìn chằm chằm Hailey, thản nhiên nói: “Tôi muốn biết Hắc Hoàng ở đâu, các ông có sẵn lòng phối hợp với tôi không?”.
“Cậu là ai?”.
Hailey hỏi.
“Tôi chính là người đã diệt Forever Night”.
Lâm Chính nói thẳng.
Dứt lời, trong phòng im lặng như tờ.
Hô hấp, nhịp tim của mọi người như dừng lại vào giờ phút này.
Hailey kinh ngạc, cầm súng trên bàn nhắm vào Lâm Chính.
Nhưng súng vừa cầm lên.
“A!”.
Hailey kêu lên thảm thiết, ném súng xuống.
Cây súng vừa rơi xuống đất nhanh chóng biến thành màu đỏ, chỉ một giây sau đã hóa thành sắt nóng chảy…
Đám người Hailey sợ hãi biến sắc.
Lần này xem như bọn họ đã biết anh không nói dối!
“Tôi sẵn sàng phối hợp với cậu, tôi sẵn sàng!”.
Hailey vội vàng hét lên.
Ông ta hiểu Thiên Nga Đen đã đầu hàng người này.
Ngay cả Forever Night còn không đối phó được với người này, ông ta dựa vào đâu mà chống cự?
“Thông minh”.
Lâm Chính gật đầu: “Trả lời câu hỏi của tôi trước đi!”.
“Hắc Hoàng sắp đến Thánh Thành, tối nay cậu ta sẽ qua đêm ở Thánh Thành, ngày mai sẽ rời đi!”.
Hailey vội vàng nói.
“Hắn đến Thánh Thành làm gì?”.
Lâm Chính hỏi.
“Tôi không biết… Mỗi năm hắn đều đến Thánh Thành vào đêm vọng Giáng sinh. Hắn đến đây nhiều lần rồi nhưng tôi chưa bao giờ gặp được hắn, càng không thể biết được hắn đến để làm gì”.
“Tôn thượng, với tính thận trọng của Hắc Hoàng, chắc chắn hắn sẽ không đi phương tiện giao thông công cộng đến đây”, Thiên Nga Đen nói.
“Tôi biết”.
Lâm Chính liếc sang Hailey: “Các ông làm sao liên hệ với Hắc Hoàng?”.
“Nhà hát kịch Đức Mẹ…”, Hailey nói.
“Nhà hát kịch?”.
“Đúng, chúng tôi sẽ đặt vật mà Hắc Hoàng cần ở nhà hát kịch, hắn lấy thứ đó rồi sẽ đi làm việc của mình. Trừ chuyện này ra, chúng tôi không có bất cứ giao thiệp nào”.
“Vật Hắc Hoàng cần là gì? Tiền sao?”.
Lâm Chính hỏi.
“Không phải, là hoa, loại hoa rất quý hiếm, chỉ Thánh Thành mới có!”.
“Hoa đâu?".
“Mau đi lấy hoa tới đây!”.
Hailey hét lên.
Chẳng mấy chốc, một thuộc hạ đưa một chiếc hộp đen tới đặt trước mặt Lâm Chính, sau đó mở ra.
Trong nháy mắt, một luồng ánh sáng tỏa ra từ trong hộp.
Lâm Chính ngạc nhiên, cúi đầu nhìn.
Trong hộp có những đóa hoa trắng tinh.
Đáng ngạc nhiên hơn là, số hoa này… lại phát sáng!
“Đây… Đây là?”.
Lâm Chính kinh ngạc, trong đầu dường như đã nghĩ tới gì đó…
Chương 4548: Hoa Anh Linh
Lâm Chính xem kỹ đóa hoa màu trắng tinh đó.
Nhìn cánh hoa tỏa ra ánh sáng thuần khiết, Lâm Chính có thể khẳng định chắc chắn, trong cánh hoa này chứa đựng sức mạnh phi thăng.
Mặc dù rất mỏng manh nhưng đủ để khiến người khác vô cùng chấn động.
Đây là thực vật gì?
Sao lại chứa sức mạnh phi thăng?
Thật không thể tin nổi!
Bởi sức mạnh phi thăng nên mới khiến những đóa hoa tỏa ra ánh sáng, giống như hoa thần.
Lâm Chính không nhịn được đưa tay sờ, cảm nhận một lúc.
Sức mạnh phi thăng trong cánh hoa không hề thuần khiết, cùng lắm chỉ có thể so với Bán Lục Địa Thần Tiên, đương nhiên không thể so được với Lục Địa Thần Tiên chân chính như anh.
Độ thuần khiết của sức mạnh phi thăng trên người Lâm Chính ít nhất cũng phải gấp trăm lần năng lượng trong cánh hoa này.
“Đây là hoa gì?”.
Lâm Chính ngẩng đầu hỏi.
“Đại nhân, đây là hoa Anh Linh!”.
“Hoa Anh Linh?”.
“Đúng, đại nhân, số hoa này chỉ sinh trưởng trên mộ của một vài cao thủ, vô cùng hiếm hoi! Có thể nói tôi đã hao hết tài lực nửa năm và tất cả nhân lực để thu thập chúng! Hơn nữa, số lượng có thể thu thập mỗi năm cũng không xác định!”.
Hailey giải thích.
“Hóa ra là vậy”.
Lâm Chính hơi ngạc nhiên.
Nếu nói những đóa hoa đó mọc trên mộ cao thủ thì chắc chắn chúng hút năng lượng của thi thể cao thủ đã chết, nên mới khiến cánh hoa chứa đựng lượng nhỏ sức mạnh phi thăng.
“Thánh Thành được coi là thành phố của Chúa trong lòng vô số người, cho nên nhiều cao thủ sắp chết sẽ đến đây đợi chết, hơn nữa nhiều cao thủ trước lúc chết còn dặn dò người khác đưa thi thể của mình đến đây mai táng. Vì vậy, xung quanh Thánh Thành có nhiều mộ của anh linh, nhưng nơi có thể mọc ra được hoa Anh Linh lại không nhiều. Số hoa này phải hao hết tâm tư để hái được, vận may tốt thì được nhiều, vận may không tốt thì có lẽ chỉ được mấy đóa”.
Hailey lại nói.
“Hắc Hoàng lấy nhiều hoa Anh Linh như vậy làm gì?”.
Thiên Nga Đen nhíu mày: “Hắn muốn tu luyện sao? Hoa này cũng thích hợp để tu luyện”.
“Đúng là hoa này có thể dùng để tu luyện, nhưng muốn hấp thu năng lượng trong hoa sẽ vô cùng khó khăn, có thời gian sức lực đó chi bằng tu luyện đến nơi đến chốn, hiệu quả đạt được sẽ hơn xa năng lượng hấp thu từ hoa”.
Lâm Chính nói.
Hailey nghe vậy cực kỳ kinh ngạc: “Không ngờ đại nhân nhìn qua đã nhận ra? Đúng vậy, giá trị tu luyện của hoa này không cao, nếu không, nó đã được vô số người coi là báu vật, sao có thể dễ dàng để tôi mua được?”.
“Mỗi năm Hắc Hoàng lấy số hoa này làm gì?”, Thiên Nga Đen thắc mắc hỏi.
Hailey lắc đầu: “Tôi không biết”.
Thiên Nga Đen không nói gì thêm.
Lâm Chính nhìn chằm chằm số hoa đó.
Mặc dù chúng không thích hợp để tu luyện nhưng giá trị làm thuốc của nó lại rất lớn.
“Bình thường các người đặt hoa như thế nào?”.
Lâm Chính hỏi.
“Hắc Hoàng sẽ gửi tin nhắn cho chúng tôi trước, chúng tôi chỉ cần phái người giao đến chỗ chỉ định là được”.
“Được, vậy hôm nay tôi sẽ đi đưa hoa cùng với Thiên Nga Đen”.
“Được!”.
Hailey gật đầu.
Đúng lúc đó.
Ting ting…
Điện thoại trong túi Hailey vang lên, ông ta lấy ra xem, lập tức ngẩng đầu lên: “Địa chỉ gửi tới rồi!”.
Lâm Chính nhận lấy điện thoại, xem qua màn hình.
“Nhà hát kịch Maria tầng hai, dưới chân ghế ngồi số 13, trước 6 giờ phải đặt đúng chỗ…”.
“Tôn thượng, chúng ta xuất phát thôi!”.
“Đi”.
Lâm Chính nói, lập tức lấy theo hoa ra ngoài.
Thiên Nga Đen đi theo.
Hai người rời đi, Hailey đốt điếu thuốc, vẻ mặt thâm trầm.
“Hailey đại nhân, hai người này…”.
Người bên cạnh muốn nói lại thôi.
“Cứ ổn định bọn họ trước. Forever Night đã không còn, Dạ Vương cũng đã chết, bây giờ chúng ta phải cố gắng bảo vệ an toàn cho mình!”.
Hailey thở ra vòng khói, cười lạnh lùng, nói: “Mặc dù tuổi Hắc Hoàng không lớn nhưng cũng không phải dễ chọc. Nếu bọn họ muốn gây rắc rối cho Hắc Hoàng thì chúng ta cứ xem bọn họ sẽ chết như thế nào đi!”.
“Ha ha ha ha…”.
Chương 4549: Bạn?
Đêm vọng Giáng sinh.
Tối nay ở nhà hát kịch Maria lớn nhất Thánh Thành sẽ có một buổi diễn lớn.
Đợi đến khi Lâm Chính và Thiên Nga Đen tới nhà hát kịch, ở đây đã đông nghịt người.
Nhiều nam nữ ăn mặc xinh đẹp, trang điễm lộng lẫy, khoác tay nhau đi vào nhà hát kịch.
Nơi này hội tụ nhiều người giàu có nổi tiếng ở các nước trên thế giới.
Đây là đêm hội mỗi năm một lần ở Thánh Thành, quy cách nơi này người dân bình thường không thể tưởng tượng được.
Chỉ riêng vé vào cổng đã đạt đến năm trăm nghìn vé, hơn nữa còn chưa chắc đã mua được.
“Hai vị, mời hai vị cho xem vé vào cổng”.
Ngay khi Lâm Chính và Thiên Nga Đen chuẩn bị vào nhà hát kịch, nhân viên ở trước cổng chặn bọn họ lại.
“Vé vào cổng?”.
Thiên Nga Đen sửng sốt: “Chúng tôi còn chưa mua, có thể mua ở đâu?”.
“Vé vào cổng của chúng tôi là đặt trước, nếu cô không mua trước thì e là giờ không mua được nữa!”.
Nhân viên mỉm cười nói.
“Cái gì?”.
Thiên Nga Đen hơi buồn bực, nhưng cô ta không vội nổi nóng mà đi sang một bên, gọi điện thoại cho Hailey.
“Thiên Nga Đen đại nhân, vé vào cổng nhà hát kịch đều mua bằng tên thật. Tôi đúng là đã mua hai vé, nhưng hai vé này có thông tin của thuộc hạ tôi, vốn dĩ tôi định để họ đi đưa hoa, bây giờ hai người đến, trong thời gian ngắn tôi không kịp chuẩn bị…”.
Hailey nói đầy vẻ áy náy.
“Có cách gì giúp chúng tôi có được vé không?”.
Thiên Nga Đen nhỏ giọng hỏi.
“Khá khó khăn, trang web mua vé là dành cho hội viên. Nghe nói nạp vào cho nhà hát kịch hai mươi triệu mới có thể trở thành hội viên, cho dù bây giờ có nạp cho cô thì cũng hết vé rồi… Thiên Nga Đen đại nhân, nếu cô đợi được thì tôi có thể sai người đi làm vé giả, bảo đảm có thể vào được!”.
“Cần bao lâu?”.
“30 phút”.
“Lâu quá!”.
Thiên Nga Đen mất kiên nhẫn, nói với Lâm Chính: “Anh Lâm, chi bằng chúng ta lẻn vào trong đi”.
“Nói ông ta gửi hai vé giả đến đây đi”.
Lâm Chính lắc đầu.
“Nhưng làm vé giả cần có thời gian, vậy thì không kịp mất”.
“Chúng ta lẻn vào trong sẽ bị bại lộ. Cô phải biết Hắc Hoàng am hiểu nhất là kỹ thuật hack. Nếu bây giờ hắn khống chế tất cả máy quay của nhà hát kịch, chúng ta lẻn vào bị máy quay quay được chẳng phải sẽ đánh rắn động cỏ hay sao?”.
“Chuyện đó… Thôi được”.
Thiên Nga Đen chỉ đành gật đầu.
Cô ta nói vài câu với Hailey, sau đó cúp máy.
“Này, hai người có vào hay không? Không thì tránh sang bên, chó khôn không cản đường!”.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Lâm Chính nghe ra rõ ràng đây là tiếng Y đậm chất Long Quốc, không khỏi quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một vài người Long Quốc đi theo vài người nước Y tóc vàng mắt xanh đi tới.
Dẫn đầu là một cô gái mặc đầm dạ hội dài trễ ngực, trang điểm đậm.
Cô gái đội mũ dạ rộng vành, đang nhìn hai người với vẻ mặt chán ghét.
Thiên Nga Đen không muốn làm bại lộ thân phận nên đã hóa trang sơ qua, gương mặt không tính là quá đẹp, quần áo cũng chỉ bình thường giống như Lâm Chính.
Nhưng cái bình thường của bọn họ đứng trước nhà hát kịch lại có vẻ nghèo mạt.
“Cô đang nói tôi sao?”.
Thiên Nga Đen lạnh lùng nói, nhìn chằm chằm cô gái đó.
Cô gái bị ánh mắt của Thiên Nga Đen làm sởn gai ốc, vô thức lùi về sau nửa bước, nhưng vẫn can đảm nói: “Nói cô đấy thì sao? Cút sang một bên!”.
“Khốn nạn!”.
Thiên Nga Đen nổi giận, định ra tay nhưng vẫn nhịn xuống.
Cô ta liếc nhìn Lâm Chính, biết mình không thể làm loạn, nếu không sẽ đánh rắn động cỏ.
“Được rồi Lina! Bớt nói vài câu đi! Nói chuyện với mấy kẻ nghèo nàn này làm gì?”.
Một thiếu nữ ăn mặc vừa dáng đi tới từ đằng sau, bình thản nói.
Thiếu nữ rất xinh đẹp, da dẻ trắng nõn, vô cùng mịn màng. Tóc dài ngang eo, vóc người duyên dáng, bộ lễ phục màu đỏ tôn dáng cô ta lên giống như hoa hồng kiều diễm.
Về nhan sắc, chỉ có Thiên Nga Đen khi không hóa trang mới có thể hơn được cô ta.
“Cũng phải, loại người không mua nổi vé mà muốn vào trong mở mang tầm mắt tôi thấy nhiều rồi, bọn họ làm người ta ghê tởm giống như chuột cống vậy!”.
Cô gái mặc lễ phục đen cười khinh bỉ, vẻ mặt không quan tâm.
Trong mắt Thiên Nga Đen dâng tràn lửa giận, nhưng lúc này cô ta như chú ý đến gì đó, nhìn huy hiệu trước ngực cô gái mặc lễ phục màu đen, đột nhiên lên tiếng hỏi: “Cô là người của nhà họ Triệu nước Y?”.
Người con gái mặc lễ phục đen sững người, ngạc nhiên nhìn Thiên Nga Đen: “Cô biết tôi?”.
Thiên Nga Đen cười khẽ, không nói gì, lùi sang một bên.
Cô gái mặc lễ phục màu đen mất tự nhiên, nghi ngờ quan sát Thiên Nga Đen một lượt.
Đúng lúc này, cô gái mặc lễ phục đỏ nghĩ tới gì đó, lên tiếng: “Lina, hai người này là bạn cô sao?”.
Cô gái mặc lễ phục đen sửng sốt.
“Nếu là bạn cô thì mời họ vào trong xem biểu diễn đi, thế nào?”.
Cô gái mặc lễ phục đỏ mỉm cười.
Dứt lời, mọi người đều cảm thấy khó tin.
Cô gái mặc lễ phục đen muốn nói gì đó nhưng nhìn thấy cô gái mặc lễ phục đỏ nháy mắt ra hiệu, lời đến bên miệng đành nuốt trở vào.
“À… Được thôi…”.
Cô ta thở ra, liếc nhìn Thiên Nga Đen và Lâm Chính, sự chán ghét và khinh miệt trong mắt không giảm bớt, nhưng lời nói đã khách sáo hơn.
“Cô nhận ra huy hiệu nhà chúng tôi thì hẳn cô là bạn của nhà họ Triệu chúng tôi. Các người không có vé à? Không sao, để tôi dẫn các người vào trong trải nghiệm, thế nào?”.
Thiên Nga Đen khẽ nhíu mày, nhìn sang Lâm Chính.
“Được!”.
Lâm Chính đáp lại rất sảng khoái.
Chương 4550: Tử vong
Có người dẫn vào nhà hát kịch miễn phí, đương nhiên không cần vé giả của Hailey.
Thiên Nga Đen gọi điện thoại cho Hailey, sau đó cùng Lâm Chính vào trong nhà hát kịch theo những người kia.
Cô gái mặc lễ phục màu đỏ dường như có thế lực rất lớn. Hai người không có vé, cô ta cũng không có vé dư, nhưng cô ta nói với nhân viên ở trước cửa vài câu đã đưa được Lâm Chính và Thiên Nga Đen vào.
Lâm Chính cực kỳ ngạc nhiên.
Phải biết rằng ngay cả người như Hailey muốn vào trong nhà hát kịch cũng phải mua vé.
Có thể thấy lai lịch của cô gái mặc lễ phục màu đỏ này còn lớn hơn cả Hailey.
“Cô biết bọn họ sao?”.
Sau khi vào nhà hát kịch, Lâm Chính nghiêng đầu hỏi Thiên Nga Đen.
“Cô gái mặc lễ phục đen là người của nhà họ Triệu ở nước Y, tôi nhận ra huy hiệu gia tộc trên ngực cô ta. Forever Night từng hợp tác với nhà họ Triệu!”.
Thiên Nga Đen lên tiếng.
“Triệu? Đó chẳng phải là họ ở Long Quốc sao? Sao lại gọi là nhà họ Triệu ở nước Y?”.
“Chắc là di cư, chuyện mà nhà họ Triệu thuê Forever Night chúng tôi làm là giúp bọn họ di cư đến nước Y. Nghe nói nhà họ Triệu có nhiều mối quan hệ ở nước Y, tình hình phát triển ở đó cũng tốt hơn. Chúng tôi nhận ba mươi triệu tệ, giúp bọn họ đứng vững ở nước Y”.
Thiên Nga Đen nói.
“Sản nghiệp của Forever Night rất lớn!”.
“Chỉ cần có tiền, chúng tôi làm gì cũng được”.
“Hóa ra là vậy… Thế cô gái mặc lễ phục màu đỏ có lai lịch gì?”.
“À… Tôi cũng không rõ, cô ta không đeo huy hiệu gia tộc, tôi không thể biết được lai lịch của cô ta”.
Thiên Nga Đen lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Nhưng con bé đó dẫn chúng ta vào chắc chắn không phải chuyện tốt, đại nhân, chúng ta phải cẩn thận”.
“Không sao, chúng ta làm tốt chuyện này là được, không cần phải quan tâm đến bọn họ”.
“Vâng, đại nhân”.
Thiên Nga Đen gật đầu.
“Chẳng mấy chốc, cả nhóm đến một phòng VIP tầng hai.
Đây có vẻ là nơi mà nhóm người cô gái áo đỏ sẽ ngồi xem biểu diễn.
Lâm Chính nhìn lướt qua bọn họ, bảo Thiên Nga Đen đến ghế số 13 đặt rương hoa ở đó.
May là ghế số 13 ở bên cạnh không xa.
“Này, cô đi đâu vậy? Mau vào đây đi!”.
Lúc này, Triệu Lina liếc nhìn Thiên Nga Đen, lớn tiếng gọi.
Thiên Nga Đen đặt rương xuống xong bước nhanh tới, nhìn Lâm Chính, dường như đang chờ đợi chỉ thị của anh.
Lâm Chính nhìn sang ghế số 13, lại nhìn phòng VIP, lên tiếng: “Chúng ta vào trong đi”.
“Được!”.
Thiên Nga Đen không phản đối.
Bên cạnh phòng VIP là khán đài, có thể nhìn thấy toàn cảnh ở vị trí số 13.
Trong phòng VIP có vài chiếc ghế sofa, trên bàn trà kiểu Âu ở giữa có nhiều hoa quả, bánh gato trang trí đẹp mắt.
Trước mắt là một cửa sổ sát đất trong suốt rộng lớn.
Cửa sổ đối diện với sân khấu, có thể nhìn thấy toàn bộ màn biểu diễn.
“Hai vị, mời vào bên này!”.
Lúc này, cô gái áo đỏ nói với Lâm Chính và Thiên Nga Đen đang đi vào.
Lâm Chính không khách sáo ngồi xuống ghế sofa.
Thiên Nga Đen thì có vẻ cảnh giác quan sát bọn họ.
“Cảm ơn các cô đã mời chúng tôi xem biểu diễn”.
Lâm Chính mỉm cười nói.
“Đều là bạn bè, khách sáo rồi”.
Cô gái mỉm cười đáp, sau đó lên tiếng hỏi: “Anh có thể nói cho chúng tôi biết tên và thân phận của hai người không?”.
“Tôi là Lâm Chính, đến từ Long Quốc”.
“Còn người kia thì sao?”.
“À, cô ấy tên… Thiên Nga, là người nước F”.
“Thiên Nga?”.
Triệu Lina ở bên hơi sửng sốt, quay sang nhìn Thiên Nga Đen, nhưng gương mặt chỉ có thể nói là khá đẹp đó vô cùng lạ lẫm, khiến cô ta không khỏi lắc đầu.
“Ha ha, anh Lâm, anh từ Long Quốc xa xôi đến đây xem nhạc kịch, sao cả vé cũng không mua?”.
“Chúng tôi mua muộn mất”.
Lâm Chính lấy một quả táo cắn một miếng.
“Buổi biểu diễn năm nay rất được hoan nghênh, vé bán hết rất nhanh, không mua được cũng là bình thường”.
Cô gái mỉm cười, tỏ vẻ thấu hiểu.
Lâm Chính không nói gì.
Cô gái lại nhìn đồng hồ trên tay, sau đó nhìn sang ông lão ăn mặc như quản gia, tóc bạc phơ đứng ở cửa.
Ông lão lặng lẽ gật đầu, sau đó đóng cửa lại.
Thiên Nga Đen ngẩng đầu lên.
Nhưng một giây sau.
Soạt!
Ông lão đột nhiên rút súng ra, nhắm vào vài người đàn ông tóc vàng mắt xanh ở đối diện nổ súng.
Pằng pằng pằng pằng!
Mấy phát đạn liên tục bắn thẳng vào tim bọn họ.
Bốn người thậm chí còn không kịp phản ứng đã tử vong tại chỗ.
“Cái gì?”.
Thiên Nga Đen sửng sốt.
Lâm Chính tiếp tục cắn táo, vẻ mặt bình thản.
Thiên Nga Đen là cấp trên của Rattlesnake, mà Hắc Hoàng chỉ là treo tên ở Forever Night trên danh nghĩa, bản chất không phải người thuộc Forver Night.
Nhưng đa số tình báo của Forever Night đều do Hắc Hoàng cung cấp.
Cho nên Thiên Nga Đen có tiếp xúc vài lần với Hắc Hoàng, cả Forever Night không ai hiểu về Hắc Hoàng hơn cô ta.
Dù là vậy, Thiên Nga Đen cũng chỉ biết một thói quen của Hắc Hoàng.
Đó là đêm Giáng sinh hằng năm, Hắc Hoàng sẽ đến Thánh Thành, còn hắn đến đó làm gì thì không biết.
Giáng sinh là ngày lễ trọng đại mỗi năm một lần của nhiều quốc gia.
Thánh Thành là nơi khởi nguồn của lễ Giáng sinh, nên cũng trở thành nơi mà nhiều tín đồ đến dự lễ chúc mừng.
Lâm Chính về Long Quốc sau đó đưa thi thể của thiếu niên đến học viện.
Tần Bách Tùng và Long Thủ lập tức tiến hành chăm sóc xử lý thi thể của thiếu niên.
Cùng lúc đó, Nguyên Tinh, Tào Tùng Dương, thành chủ Nam Ly Thành và những người khác cũng trở về.
Mặc dù vẫn chưa tìm được Hắc Hoàng, nhưng cơ chế khác của Forever Night đều đã bị tiêu diệt, Forever Night cũng đã bị xóa sổ hoàn toàn.
Tuy nhiên, khi nào chưa giải quyết được Hắc Hoàng, trong lòng Lâm Chính vẫn còn có khúc mắc.
Hắn có thể hack được màn chắn phòng ngự, vũ khí sát thủ của quân Bắc Cảnh một cách dễ dàng như vậy. Nếu Hắc Hoàng trả thù cho Forever Night, nhắm vào Dương Hoa thì e là Lâm Chính sẽ gặp hậu quả nặng nề.
Vừa khéo Giáng sinh sắp tới, Lâm Chính quyết định đi cùng Thiên Nga Đen một chuyến.
Anh cho người của vực Diệt Vong quay về trợ giúp Từ Chính tiếp tục triển khai công việc nghiên cứu, đồng thời để thành chủ Nam Ly Thành ở lại Yên Kinh chờ.
Dầu năng lượng của nước Dick vừa đến, thành chủ Nam Ly Thành sẽ ngay lập tức vận chuyển dầu đến phòng nghiên cứu ở núi Thiên Thần.
Khi Từ Chính biết sẽ có một trăm tấn dầu năng lượng được vận chuyển đến thì kích động đến mức cả đêm không ngủ, trong một buổi tối gọi tám cuộc điện thoại kể với Lâm Chính dầu năng lượng sẽ mang lại lợi ích to lớn cho công tác nghiên cứu như thế nào.
Lâm Chính cũng không ghét bỏ mà lắng nghe.
Trời sáng, Lâm Chính và Thiên Nga Đen xuất phát đến thẳng Thánh Thành.
Lâm Chính còn cố tình hóa trang, Thiên Nga Đen thì ăn mặc kín đáo, đội mũ màu đen.
Cô ta muốn lợi dụng thân phận của mình dẫn Hắc Hoàng ra.
Trước mắt, Thiên Nga Đen cũng là thành viên còn sót lại của Forever Night. Mặc dù Hắc Hoàng nghi ngờ cô ta nhưng cũng có khả năng sẽ tiếp xúc với cô ta.
Thánh Thành là một thành phố đặc biệt không thuộc quốc gia nào, vô cùng nổi tiếng ở ngoại vực, xung quanh tiếp giáp với bảy quốc gia.
Có thể nói một thành phố là một đất nước.
Người quản lý Thánh Thành cũng là người quản lý của một đất nước. Nhưng Thánh Thành không có nhiều lực lượng vũ trang, cho nên tổng thể vẫn được sự bảo vệ của nước U, một nước lớn ở phía Đông.
Người đến Thánh Thành du lịch hằng năm rất nhiều.
Người Long Quốc đến đó cũng không ít.
Vì vậy, Lâm Chính vừa xuống máy bay vào Thánh Thành đã có thể nhìn thấy không ít gương mặt châu Á, đi trên đường còn có thể nghe thấy một vài ngôn ngữ địa phương của Long Quốc.
“Anh đi theo tôi”.
Thiên Nga Đen khẽ giọng nói, dẫn Lâm Chính đi vào Thánh Thành, sau đó bắt xe đi tới một quán bar ở trung tâm thành phố.
Trong quán bar này có tai mắt của Forever Night.
Mặc dù Forever Night đã bị tiêu diệt nhưng tai mắt vẫn còn.
Quán bar vô cùng náo nhiệt, cho dù là ban ngày cũng có không ít người đến đây uống rượu. Trong không khí tràn ngập mùi hormone nồng nặc, nhưng khách ngồi đây vẫn giữ phong độ nên có, người người ngồi với nhau nhỏ giọng trò chuyện.
Không khí trông có vẻ rất yên bình.
“Sandy, cho tôi một ly Mary máu tanh, không thêm đá, gắn một cây dù nhỏ ở trên”.
Thiên Nga Đen đi tới trước người phục vụ, hạ thấp giọng.
Người phục vụ sững sờ nhìn Thiên Nga Đen, lập tức biến sắc.
Hắn lấy bộ đàm bên người ra, nhỏ giọng nói vài câu, giống như nói ám hiệu, sau đó lên tiếng: “Thiên Nga Đen đại nhân, mời đi theo tôi!”.
Chương 4547: Hoa phát sáng
Hai người đi theo người phục vụ vào cổng nhỏ bên cạnh quầy bar.
Vào cổng, men theo hành lang quanh co, đến trước cánh cửa sắt ở cuối đường.
Trước cửa sắt có bảo vệ, người phục vụ nhỏ giọng nói vài câu, bảo vệ nhìn lướt qua Thiên Nga Đen và Lâm Chính một lượt, sau đó mở cửa sắt ra.
Sau cửa sắt có một thang máy.
“Mời vào”.
Bảo vệ lên tiếng.
Hai người đứng dậy.
Người phục vụ vào trong, sau đó bấm vào nút tầng hầm số 5.
“Quán bar này cũng lớn thật”.
Lâm Chính nói.
“Đương nhiên, tầng một là nơi uống rượu, nhưng xuống phía dưới thì là nơi kích thích, có chỗ đấm bốc, cũng có thiên đường của đàn ông, ở đây cái gì cũng có, chỉ cần anh có tiền”.
Thiên Nga Đen lên tiếng.
“Đây là Thánh Thành kia mà!”.
Lâm Chính hơi bất ngờ.
“Không sai, đây đúng là Thánh Thành! Nhưng suy cho cùng nó chỉ là một thành phố, một thành phố phồn hoa!”.
Thiên Nga Đen cười đáp.
Lâm Chính không nói thêm nữa.
Chẳng mấy chốc, thang máy đã xuống tầng năm dưới lòng đất.
Hành lang tầng năm lạnh thấu xương, ánh đèn vô cùng u ám.
Trong mơ hồ có thể nghe được một vài tiếng la mắng và gào thét.
Người phục vụ đi phía trước dẫn đường như không có chuyện gì, đến một căn phòng ở phía cuối hành lang.
Hắn cẩn thận gõ cửa.
Vách ngăn trên cửa sắt mở ra, lộ ra một đôi mắt âm u, nhìn lướt qua bọn họ, sau đó mở cửa sắt.
“Thiên Nga Đen đại nhân, mời vào”.
Người phục vụ nói với Thiên Nga Đen.
Thiên Nga Đen gật đầu, đi thẳng vào phòng.
Nhưng khi hai người vừa vào phòng.
Vèo vèo vèo…
Nhiều súng ống nhắm thẳng vào hai người họ.
Đồng thời có mấy luồng khí kình đáng sợ nhắm vào Thiên Nga Đen.
“Ồ?”.
Lâm Chính cực kỳ kinh ngạc, nhìn về phía chủ nhân của khí kình.
Mặc dù số khí kình này đối với anh mà nói chẳng là gì, nhưng ở Forever Night cũng thuộc hàng cao thủ.
Đẳng cấp như Thiên Nga Đen đương nhiên không là gì trong mắt bọn họ.
“Hailey, nếu tôi là ông, tôi sẽ không làm ra hành động vô lễ như vậy!”.
Thiên Nga Đen nói, gương mặt hết sức bình tĩnh lạnh lùng.
“Thiên Nga Đen đại nhân, chuyện của tổng bộ chúng tôi đã biết rồi, nghe nói là một tên điên hủy diệt tổng bộ, ngay cả Dạ Vương đại nhân cũng bị giết! Bây giờ bên ngoài nguy hiểm, đương nhiên tôi phải cẩn thận”.
Lúc này, một người đàn ông da ngăm đen bụng phệ trước bàn ông chủ đứng dậy, lấy điếu xì gà bên miệng xuống, lạnh lùng nói: “Tôi muốn biết, mọi người đều đã chết, vì sao… cô vẫn còn sống?”.
“Tôi đến để tìm Hắc Hoàng! Hailey, nếu ông biết tung tích của Hắc Hoàng thì nói tôi biết, tôi không có hứng thú trả lời còn câu hỏi của ông”.
Thiên Nga Đen nói thẳng, trong lời nói tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
“Hắc Hoàng? Không không không, Thiên Nga Đen đại nhân, cô không thể sai khiến chúng tôi làm bất cứ việc gì, tôi phải làm rõ lý do của chuyện này, giờ tôi không tin được ai hết!”.
Người đàn ông tên Hailey lạnh lùng lên tiếng.
Forever Night đột nhiên bị hủy khiến mỗi người đều bất an.
Thiên Nga Đen nhíu mày nhìn Hailey, sau đó lên tiếng: “Các ông hãy tắt tất cả thiết bị điện tử sau đó tôi sẽ nói cho ông biết đáp án!”.
“Thiên Nga Đen, cô muốn làm gì?”.
Hailey hỏi.
“Tôi không nói lần thứ hai, các ông phải làm theo ngay”.
Thiên Nga Đen nói.
Vẻ mặt Hailey thay đổi, âm thầm nháy mắt ra hiệu cho thuộc hạ.
Hiển nhiên, ông ta sẽ không ngoan ngoãn làm theo lời Thiên Nga Đen.
Nhưng lúc đó, Lâm Chính đột nhiên lên tiếng.
“Thiên Nga Đen, những người này… Hắc Hoàng biết sao?”.
“Mỗi lần Hắc Hoàng đến Thánh Thành, Hailey và những người khác sẽ cung cấp tiện nghi”.
Thiên Nga Đen nói.
“Đã vậy thì không cần bọn họ tắt thiết bị điện tử nữa. Với năng lực của Hắc Hoàng, nếu thiết bị liên lạc của tất cả mọi người đều mất liên lạc, ngược lại sẽ dẫn tới nghi ngờ”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Anh có ý gì?”.
Thiên Nga Đen ngạc nhiên nhìn anh.
Lâm Chính đi tới, nhìn chằm chằm Hailey, thản nhiên nói: “Tôi muốn biết Hắc Hoàng ở đâu, các ông có sẵn lòng phối hợp với tôi không?”.
“Cậu là ai?”.
Hailey hỏi.
“Tôi chính là người đã diệt Forever Night”.
Lâm Chính nói thẳng.
Dứt lời, trong phòng im lặng như tờ.
Hô hấp, nhịp tim của mọi người như dừng lại vào giờ phút này.
Hailey kinh ngạc, cầm súng trên bàn nhắm vào Lâm Chính.
Nhưng súng vừa cầm lên.
“A!”.
Hailey kêu lên thảm thiết, ném súng xuống.
Cây súng vừa rơi xuống đất nhanh chóng biến thành màu đỏ, chỉ một giây sau đã hóa thành sắt nóng chảy…
Đám người Hailey sợ hãi biến sắc.
Lần này xem như bọn họ đã biết anh không nói dối!
“Tôi sẵn sàng phối hợp với cậu, tôi sẵn sàng!”.
Hailey vội vàng hét lên.
Ông ta hiểu Thiên Nga Đen đã đầu hàng người này.
Ngay cả Forever Night còn không đối phó được với người này, ông ta dựa vào đâu mà chống cự?
“Thông minh”.
Lâm Chính gật đầu: “Trả lời câu hỏi của tôi trước đi!”.
“Hắc Hoàng sắp đến Thánh Thành, tối nay cậu ta sẽ qua đêm ở Thánh Thành, ngày mai sẽ rời đi!”.
Hailey vội vàng nói.
“Hắn đến Thánh Thành làm gì?”.
Lâm Chính hỏi.
“Tôi không biết… Mỗi năm hắn đều đến Thánh Thành vào đêm vọng Giáng sinh. Hắn đến đây nhiều lần rồi nhưng tôi chưa bao giờ gặp được hắn, càng không thể biết được hắn đến để làm gì”.
“Tôn thượng, với tính thận trọng của Hắc Hoàng, chắc chắn hắn sẽ không đi phương tiện giao thông công cộng đến đây”, Thiên Nga Đen nói.
“Tôi biết”.
Lâm Chính liếc sang Hailey: “Các ông làm sao liên hệ với Hắc Hoàng?”.
“Nhà hát kịch Đức Mẹ…”, Hailey nói.
“Nhà hát kịch?”.
“Đúng, chúng tôi sẽ đặt vật mà Hắc Hoàng cần ở nhà hát kịch, hắn lấy thứ đó rồi sẽ đi làm việc của mình. Trừ chuyện này ra, chúng tôi không có bất cứ giao thiệp nào”.
“Vật Hắc Hoàng cần là gì? Tiền sao?”.
Lâm Chính hỏi.
“Không phải, là hoa, loại hoa rất quý hiếm, chỉ Thánh Thành mới có!”.
“Hoa đâu?".
“Mau đi lấy hoa tới đây!”.
Hailey hét lên.
Chẳng mấy chốc, một thuộc hạ đưa một chiếc hộp đen tới đặt trước mặt Lâm Chính, sau đó mở ra.
Trong nháy mắt, một luồng ánh sáng tỏa ra từ trong hộp.
Lâm Chính ngạc nhiên, cúi đầu nhìn.
Trong hộp có những đóa hoa trắng tinh.
Đáng ngạc nhiên hơn là, số hoa này… lại phát sáng!
“Đây… Đây là?”.
Lâm Chính kinh ngạc, trong đầu dường như đã nghĩ tới gì đó…
Chương 4548: Hoa Anh Linh
Lâm Chính xem kỹ đóa hoa màu trắng tinh đó.
Nhìn cánh hoa tỏa ra ánh sáng thuần khiết, Lâm Chính có thể khẳng định chắc chắn, trong cánh hoa này chứa đựng sức mạnh phi thăng.
Mặc dù rất mỏng manh nhưng đủ để khiến người khác vô cùng chấn động.
Đây là thực vật gì?
Sao lại chứa sức mạnh phi thăng?
Thật không thể tin nổi!
Bởi sức mạnh phi thăng nên mới khiến những đóa hoa tỏa ra ánh sáng, giống như hoa thần.
Lâm Chính không nhịn được đưa tay sờ, cảm nhận một lúc.
Sức mạnh phi thăng trong cánh hoa không hề thuần khiết, cùng lắm chỉ có thể so với Bán Lục Địa Thần Tiên, đương nhiên không thể so được với Lục Địa Thần Tiên chân chính như anh.
Độ thuần khiết của sức mạnh phi thăng trên người Lâm Chính ít nhất cũng phải gấp trăm lần năng lượng trong cánh hoa này.
“Đây là hoa gì?”.
Lâm Chính ngẩng đầu hỏi.
“Đại nhân, đây là hoa Anh Linh!”.
“Hoa Anh Linh?”.
“Đúng, đại nhân, số hoa này chỉ sinh trưởng trên mộ của một vài cao thủ, vô cùng hiếm hoi! Có thể nói tôi đã hao hết tài lực nửa năm và tất cả nhân lực để thu thập chúng! Hơn nữa, số lượng có thể thu thập mỗi năm cũng không xác định!”.
Hailey giải thích.
“Hóa ra là vậy”.
Lâm Chính hơi ngạc nhiên.
Nếu nói những đóa hoa đó mọc trên mộ cao thủ thì chắc chắn chúng hút năng lượng của thi thể cao thủ đã chết, nên mới khiến cánh hoa chứa đựng lượng nhỏ sức mạnh phi thăng.
“Thánh Thành được coi là thành phố của Chúa trong lòng vô số người, cho nên nhiều cao thủ sắp chết sẽ đến đây đợi chết, hơn nữa nhiều cao thủ trước lúc chết còn dặn dò người khác đưa thi thể của mình đến đây mai táng. Vì vậy, xung quanh Thánh Thành có nhiều mộ của anh linh, nhưng nơi có thể mọc ra được hoa Anh Linh lại không nhiều. Số hoa này phải hao hết tâm tư để hái được, vận may tốt thì được nhiều, vận may không tốt thì có lẽ chỉ được mấy đóa”.
Hailey lại nói.
“Hắc Hoàng lấy nhiều hoa Anh Linh như vậy làm gì?”.
Thiên Nga Đen nhíu mày: “Hắn muốn tu luyện sao? Hoa này cũng thích hợp để tu luyện”.
“Đúng là hoa này có thể dùng để tu luyện, nhưng muốn hấp thu năng lượng trong hoa sẽ vô cùng khó khăn, có thời gian sức lực đó chi bằng tu luyện đến nơi đến chốn, hiệu quả đạt được sẽ hơn xa năng lượng hấp thu từ hoa”.
Lâm Chính nói.
Hailey nghe vậy cực kỳ kinh ngạc: “Không ngờ đại nhân nhìn qua đã nhận ra? Đúng vậy, giá trị tu luyện của hoa này không cao, nếu không, nó đã được vô số người coi là báu vật, sao có thể dễ dàng để tôi mua được?”.
“Mỗi năm Hắc Hoàng lấy số hoa này làm gì?”, Thiên Nga Đen thắc mắc hỏi.
Hailey lắc đầu: “Tôi không biết”.
Thiên Nga Đen không nói gì thêm.
Lâm Chính nhìn chằm chằm số hoa đó.
Mặc dù chúng không thích hợp để tu luyện nhưng giá trị làm thuốc của nó lại rất lớn.
“Bình thường các người đặt hoa như thế nào?”.
Lâm Chính hỏi.
“Hắc Hoàng sẽ gửi tin nhắn cho chúng tôi trước, chúng tôi chỉ cần phái người giao đến chỗ chỉ định là được”.
“Được, vậy hôm nay tôi sẽ đi đưa hoa cùng với Thiên Nga Đen”.
“Được!”.
Hailey gật đầu.
Đúng lúc đó.
Ting ting…
Điện thoại trong túi Hailey vang lên, ông ta lấy ra xem, lập tức ngẩng đầu lên: “Địa chỉ gửi tới rồi!”.
Lâm Chính nhận lấy điện thoại, xem qua màn hình.
“Nhà hát kịch Maria tầng hai, dưới chân ghế ngồi số 13, trước 6 giờ phải đặt đúng chỗ…”.
“Tôn thượng, chúng ta xuất phát thôi!”.
“Đi”.
Lâm Chính nói, lập tức lấy theo hoa ra ngoài.
Thiên Nga Đen đi theo.
Hai người rời đi, Hailey đốt điếu thuốc, vẻ mặt thâm trầm.
“Hailey đại nhân, hai người này…”.
Người bên cạnh muốn nói lại thôi.
“Cứ ổn định bọn họ trước. Forever Night đã không còn, Dạ Vương cũng đã chết, bây giờ chúng ta phải cố gắng bảo vệ an toàn cho mình!”.
Hailey thở ra vòng khói, cười lạnh lùng, nói: “Mặc dù tuổi Hắc Hoàng không lớn nhưng cũng không phải dễ chọc. Nếu bọn họ muốn gây rắc rối cho Hắc Hoàng thì chúng ta cứ xem bọn họ sẽ chết như thế nào đi!”.
“Ha ha ha ha…”.
Chương 4549: Bạn?
Đêm vọng Giáng sinh.
Tối nay ở nhà hát kịch Maria lớn nhất Thánh Thành sẽ có một buổi diễn lớn.
Đợi đến khi Lâm Chính và Thiên Nga Đen tới nhà hát kịch, ở đây đã đông nghịt người.
Nhiều nam nữ ăn mặc xinh đẹp, trang điễm lộng lẫy, khoác tay nhau đi vào nhà hát kịch.
Nơi này hội tụ nhiều người giàu có nổi tiếng ở các nước trên thế giới.
Đây là đêm hội mỗi năm một lần ở Thánh Thành, quy cách nơi này người dân bình thường không thể tưởng tượng được.
Chỉ riêng vé vào cổng đã đạt đến năm trăm nghìn vé, hơn nữa còn chưa chắc đã mua được.
“Hai vị, mời hai vị cho xem vé vào cổng”.
Ngay khi Lâm Chính và Thiên Nga Đen chuẩn bị vào nhà hát kịch, nhân viên ở trước cổng chặn bọn họ lại.
“Vé vào cổng?”.
Thiên Nga Đen sửng sốt: “Chúng tôi còn chưa mua, có thể mua ở đâu?”.
“Vé vào cổng của chúng tôi là đặt trước, nếu cô không mua trước thì e là giờ không mua được nữa!”.
Nhân viên mỉm cười nói.
“Cái gì?”.
Thiên Nga Đen hơi buồn bực, nhưng cô ta không vội nổi nóng mà đi sang một bên, gọi điện thoại cho Hailey.
“Thiên Nga Đen đại nhân, vé vào cổng nhà hát kịch đều mua bằng tên thật. Tôi đúng là đã mua hai vé, nhưng hai vé này có thông tin của thuộc hạ tôi, vốn dĩ tôi định để họ đi đưa hoa, bây giờ hai người đến, trong thời gian ngắn tôi không kịp chuẩn bị…”.
Hailey nói đầy vẻ áy náy.
“Có cách gì giúp chúng tôi có được vé không?”.
Thiên Nga Đen nhỏ giọng hỏi.
“Khá khó khăn, trang web mua vé là dành cho hội viên. Nghe nói nạp vào cho nhà hát kịch hai mươi triệu mới có thể trở thành hội viên, cho dù bây giờ có nạp cho cô thì cũng hết vé rồi… Thiên Nga Đen đại nhân, nếu cô đợi được thì tôi có thể sai người đi làm vé giả, bảo đảm có thể vào được!”.
“Cần bao lâu?”.
“30 phút”.
“Lâu quá!”.
Thiên Nga Đen mất kiên nhẫn, nói với Lâm Chính: “Anh Lâm, chi bằng chúng ta lẻn vào trong đi”.
“Nói ông ta gửi hai vé giả đến đây đi”.
Lâm Chính lắc đầu.
“Nhưng làm vé giả cần có thời gian, vậy thì không kịp mất”.
“Chúng ta lẻn vào trong sẽ bị bại lộ. Cô phải biết Hắc Hoàng am hiểu nhất là kỹ thuật hack. Nếu bây giờ hắn khống chế tất cả máy quay của nhà hát kịch, chúng ta lẻn vào bị máy quay quay được chẳng phải sẽ đánh rắn động cỏ hay sao?”.
“Chuyện đó… Thôi được”.
Thiên Nga Đen chỉ đành gật đầu.
Cô ta nói vài câu với Hailey, sau đó cúp máy.
“Này, hai người có vào hay không? Không thì tránh sang bên, chó khôn không cản đường!”.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Lâm Chính nghe ra rõ ràng đây là tiếng Y đậm chất Long Quốc, không khỏi quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một vài người Long Quốc đi theo vài người nước Y tóc vàng mắt xanh đi tới.
Dẫn đầu là một cô gái mặc đầm dạ hội dài trễ ngực, trang điểm đậm.
Cô gái đội mũ dạ rộng vành, đang nhìn hai người với vẻ mặt chán ghét.
Thiên Nga Đen không muốn làm bại lộ thân phận nên đã hóa trang sơ qua, gương mặt không tính là quá đẹp, quần áo cũng chỉ bình thường giống như Lâm Chính.
Nhưng cái bình thường của bọn họ đứng trước nhà hát kịch lại có vẻ nghèo mạt.
“Cô đang nói tôi sao?”.
Thiên Nga Đen lạnh lùng nói, nhìn chằm chằm cô gái đó.
Cô gái bị ánh mắt của Thiên Nga Đen làm sởn gai ốc, vô thức lùi về sau nửa bước, nhưng vẫn can đảm nói: “Nói cô đấy thì sao? Cút sang một bên!”.
“Khốn nạn!”.
Thiên Nga Đen nổi giận, định ra tay nhưng vẫn nhịn xuống.
Cô ta liếc nhìn Lâm Chính, biết mình không thể làm loạn, nếu không sẽ đánh rắn động cỏ.
“Được rồi Lina! Bớt nói vài câu đi! Nói chuyện với mấy kẻ nghèo nàn này làm gì?”.
Một thiếu nữ ăn mặc vừa dáng đi tới từ đằng sau, bình thản nói.
Thiếu nữ rất xinh đẹp, da dẻ trắng nõn, vô cùng mịn màng. Tóc dài ngang eo, vóc người duyên dáng, bộ lễ phục màu đỏ tôn dáng cô ta lên giống như hoa hồng kiều diễm.
Về nhan sắc, chỉ có Thiên Nga Đen khi không hóa trang mới có thể hơn được cô ta.
“Cũng phải, loại người không mua nổi vé mà muốn vào trong mở mang tầm mắt tôi thấy nhiều rồi, bọn họ làm người ta ghê tởm giống như chuột cống vậy!”.
Cô gái mặc lễ phục đen cười khinh bỉ, vẻ mặt không quan tâm.
Trong mắt Thiên Nga Đen dâng tràn lửa giận, nhưng lúc này cô ta như chú ý đến gì đó, nhìn huy hiệu trước ngực cô gái mặc lễ phục màu đen, đột nhiên lên tiếng hỏi: “Cô là người của nhà họ Triệu nước Y?”.
Người con gái mặc lễ phục đen sững người, ngạc nhiên nhìn Thiên Nga Đen: “Cô biết tôi?”.
Thiên Nga Đen cười khẽ, không nói gì, lùi sang một bên.
Cô gái mặc lễ phục màu đen mất tự nhiên, nghi ngờ quan sát Thiên Nga Đen một lượt.
Đúng lúc này, cô gái mặc lễ phục đỏ nghĩ tới gì đó, lên tiếng: “Lina, hai người này là bạn cô sao?”.
Cô gái mặc lễ phục đen sửng sốt.
“Nếu là bạn cô thì mời họ vào trong xem biểu diễn đi, thế nào?”.
Cô gái mặc lễ phục đỏ mỉm cười.
Dứt lời, mọi người đều cảm thấy khó tin.
Cô gái mặc lễ phục đen muốn nói gì đó nhưng nhìn thấy cô gái mặc lễ phục đỏ nháy mắt ra hiệu, lời đến bên miệng đành nuốt trở vào.
“À… Được thôi…”.
Cô ta thở ra, liếc nhìn Thiên Nga Đen và Lâm Chính, sự chán ghét và khinh miệt trong mắt không giảm bớt, nhưng lời nói đã khách sáo hơn.
“Cô nhận ra huy hiệu nhà chúng tôi thì hẳn cô là bạn của nhà họ Triệu chúng tôi. Các người không có vé à? Không sao, để tôi dẫn các người vào trong trải nghiệm, thế nào?”.
Thiên Nga Đen khẽ nhíu mày, nhìn sang Lâm Chính.
“Được!”.
Lâm Chính đáp lại rất sảng khoái.
Chương 4550: Tử vong
Có người dẫn vào nhà hát kịch miễn phí, đương nhiên không cần vé giả của Hailey.
Thiên Nga Đen gọi điện thoại cho Hailey, sau đó cùng Lâm Chính vào trong nhà hát kịch theo những người kia.
Cô gái mặc lễ phục màu đỏ dường như có thế lực rất lớn. Hai người không có vé, cô ta cũng không có vé dư, nhưng cô ta nói với nhân viên ở trước cửa vài câu đã đưa được Lâm Chính và Thiên Nga Đen vào.
Lâm Chính cực kỳ ngạc nhiên.
Phải biết rằng ngay cả người như Hailey muốn vào trong nhà hát kịch cũng phải mua vé.
Có thể thấy lai lịch của cô gái mặc lễ phục màu đỏ này còn lớn hơn cả Hailey.
“Cô biết bọn họ sao?”.
Sau khi vào nhà hát kịch, Lâm Chính nghiêng đầu hỏi Thiên Nga Đen.
“Cô gái mặc lễ phục đen là người của nhà họ Triệu ở nước Y, tôi nhận ra huy hiệu gia tộc trên ngực cô ta. Forever Night từng hợp tác với nhà họ Triệu!”.
Thiên Nga Đen lên tiếng.
“Triệu? Đó chẳng phải là họ ở Long Quốc sao? Sao lại gọi là nhà họ Triệu ở nước Y?”.
“Chắc là di cư, chuyện mà nhà họ Triệu thuê Forever Night chúng tôi làm là giúp bọn họ di cư đến nước Y. Nghe nói nhà họ Triệu có nhiều mối quan hệ ở nước Y, tình hình phát triển ở đó cũng tốt hơn. Chúng tôi nhận ba mươi triệu tệ, giúp bọn họ đứng vững ở nước Y”.
Thiên Nga Đen nói.
“Sản nghiệp của Forever Night rất lớn!”.
“Chỉ cần có tiền, chúng tôi làm gì cũng được”.
“Hóa ra là vậy… Thế cô gái mặc lễ phục màu đỏ có lai lịch gì?”.
“À… Tôi cũng không rõ, cô ta không đeo huy hiệu gia tộc, tôi không thể biết được lai lịch của cô ta”.
Thiên Nga Đen lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Nhưng con bé đó dẫn chúng ta vào chắc chắn không phải chuyện tốt, đại nhân, chúng ta phải cẩn thận”.
“Không sao, chúng ta làm tốt chuyện này là được, không cần phải quan tâm đến bọn họ”.
“Vâng, đại nhân”.
Thiên Nga Đen gật đầu.
“Chẳng mấy chốc, cả nhóm đến một phòng VIP tầng hai.
Đây có vẻ là nơi mà nhóm người cô gái áo đỏ sẽ ngồi xem biểu diễn.
Lâm Chính nhìn lướt qua bọn họ, bảo Thiên Nga Đen đến ghế số 13 đặt rương hoa ở đó.
May là ghế số 13 ở bên cạnh không xa.
“Này, cô đi đâu vậy? Mau vào đây đi!”.
Lúc này, Triệu Lina liếc nhìn Thiên Nga Đen, lớn tiếng gọi.
Thiên Nga Đen đặt rương xuống xong bước nhanh tới, nhìn Lâm Chính, dường như đang chờ đợi chỉ thị của anh.
Lâm Chính nhìn sang ghế số 13, lại nhìn phòng VIP, lên tiếng: “Chúng ta vào trong đi”.
“Được!”.
Thiên Nga Đen không phản đối.
Bên cạnh phòng VIP là khán đài, có thể nhìn thấy toàn cảnh ở vị trí số 13.
Trong phòng VIP có vài chiếc ghế sofa, trên bàn trà kiểu Âu ở giữa có nhiều hoa quả, bánh gato trang trí đẹp mắt.
Trước mắt là một cửa sổ sát đất trong suốt rộng lớn.
Cửa sổ đối diện với sân khấu, có thể nhìn thấy toàn bộ màn biểu diễn.
“Hai vị, mời vào bên này!”.
Lúc này, cô gái áo đỏ nói với Lâm Chính và Thiên Nga Đen đang đi vào.
Lâm Chính không khách sáo ngồi xuống ghế sofa.
Thiên Nga Đen thì có vẻ cảnh giác quan sát bọn họ.
“Cảm ơn các cô đã mời chúng tôi xem biểu diễn”.
Lâm Chính mỉm cười nói.
“Đều là bạn bè, khách sáo rồi”.
Cô gái mỉm cười đáp, sau đó lên tiếng hỏi: “Anh có thể nói cho chúng tôi biết tên và thân phận của hai người không?”.
“Tôi là Lâm Chính, đến từ Long Quốc”.
“Còn người kia thì sao?”.
“À, cô ấy tên… Thiên Nga, là người nước F”.
“Thiên Nga?”.
Triệu Lina ở bên hơi sửng sốt, quay sang nhìn Thiên Nga Đen, nhưng gương mặt chỉ có thể nói là khá đẹp đó vô cùng lạ lẫm, khiến cô ta không khỏi lắc đầu.
“Ha ha, anh Lâm, anh từ Long Quốc xa xôi đến đây xem nhạc kịch, sao cả vé cũng không mua?”.
“Chúng tôi mua muộn mất”.
Lâm Chính lấy một quả táo cắn một miếng.
“Buổi biểu diễn năm nay rất được hoan nghênh, vé bán hết rất nhanh, không mua được cũng là bình thường”.
Cô gái mỉm cười, tỏ vẻ thấu hiểu.
Lâm Chính không nói gì.
Cô gái lại nhìn đồng hồ trên tay, sau đó nhìn sang ông lão ăn mặc như quản gia, tóc bạc phơ đứng ở cửa.
Ông lão lặng lẽ gật đầu, sau đó đóng cửa lại.
Thiên Nga Đen ngẩng đầu lên.
Nhưng một giây sau.
Soạt!
Ông lão đột nhiên rút súng ra, nhắm vào vài người đàn ông tóc vàng mắt xanh ở đối diện nổ súng.
Pằng pằng pằng pằng!
Mấy phát đạn liên tục bắn thẳng vào tim bọn họ.
Bốn người thậm chí còn không kịp phản ứng đã tử vong tại chỗ.
“Cái gì?”.
Thiên Nga Đen sửng sốt.
Lâm Chính tiếp tục cắn táo, vẻ mặt bình thản.
Bình luận facebook