• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần (43 Viewers)

  • Chương 3371-3375

Chương 3371: Tứ Đại Thiên Vương

“Tôi nghĩ nếu tôi nói vậy thì cậu sẽ không tin đúng không?”, tông chủ Thanh Huyền nhìn Lâm Chính.

Lâm Chính không nói gì.

“Thực ra cậu không tin cũng phải. Nhưng tôi nghĩ cậu cũng không hiểu nhiều về Thanh Huyền Tông. Có lẽ Ái Nhiễm không nói với cậu, Thanh Huyền Tông có thể tồn tại hơn sáu trăm năm thì cậu thấy đó phải là một tông môn như thế nào? Tôi nói thế này cho cậu hiểu nhé, thời kỳ đỉnh cao của Thanh Huyền Tông, môn nhân hàng vạn người, cao thủ nhiều vô kể và là thế lực mạnh nhất ở đây. Dù sau đó bị sa sút thì cũng không phải là đối tượng mà các thế tộc khác có thể động vào”.

Nhưng dù là như vậy thì ở trước Thiên Thần Điện, Thanh Huyền Tông của chúng tôi cũng không thể đánh trả được. Thiên Thần Điện ngoài Tứ Đại Thiên Vương ra còn có cả Thất Đại Tu La và ba trăm quỷ sứ. Thực lực của những cao thủ này đều tương đương với cấp bậc trưởng lão của Thanh Huyền Tông chúng tôi. Sau khi Thiên Thần Điện làm khó chúng tôi thì Thất Đại Tu La bắt đầu giết các cao thủ của Thanh Huyền Tông. Trong vòng ba ngày họ đã giết sạch, dù Thanh Huyền Tông đã tăng cường phong ngự nhưng vẫn không thoát được sự ám sát của họ.

Trong đó đại trưởng lão của Thanh Huyền Tông có cái chết ly kỳ nhất. Cậu có biết chết như thế nào không? Ông ấy đang bàn đối sách với các trưởng lão khác trong mật thất của Thanh Huyền Tông và trúng độc trước mặt tất cả mọi người rồi chết”.

Độc dược mà ông ấy trúng phải rất kỳ lạ, chúng tôi không thể tìm ra là độc tố nào nên cũng không kịp cứu chữa. Thi thể ông ấy hóa thành một vũng máu màu đen. Cậu nói xem thủ đoạn ám sát đó có đáng sợ không?”

Tông chủ Thanh Huyền Tông tái mặt như đang tưởng tượng ra điều gì đó đáng sợ lắm. Lâm Chính cũng vô cùng kinh ngạc. Chỉ là tu la mà đáng sợ như vậy sao?

“Sau khi cao thủ của chúng tôi chết hết thì tông chủ nhiệm kỳ trước không nhịn được nữa, quyết tâm đưa người tới Thiên Thần Điện đòi lại công bằng. Nói thế chứ thực ra là đi báo thù. Vì nếu cứu tiếp tục như thế này thì môn nhân sẽ bị họ giết hết mất. Thế nhưng đợi tới khi tông chủ của chúng tôi định ra tay thì...ông ấy cũng mất mạng...

Người giết ông ấy chính là một trong tứ đại Thiên Vương của Thiên Thần Điện - Ẩm Huyết. Tông chủ của chúng tôi chết ngay trước hôm xuất quân. Ông ấy về phòng nghỉ ngơi, ngày hôm sau đầu của ông ấy được treo ở đại điện, máu chảy cạn...Ông ấy vốn là nhị trưởng lão của Thanh Huyền Tông. Sau khi đại trưởng lão qua đời thì tiếp vị. Tôi lập tức ý thức được việc Thanh Huyền Tông không phải là đối thủ của Thiên Thần Điện nên đã gom những người còn lại tuyên bố từ bỏ đối kháng với Thiên Thần Điện, đồng thời giải tán môn nhân, đưa những người trẻ của tông môn về nhà, phân tán tài sản của tông môn, đảm bảo tính mạng cho các thành viên khác...”

Nói tới đây tông chủ Thanh Huyền Tông vội vàng lắc đầu, đôi mắt ánh lên vẻ mệt mỏi. Lâm Chính vẫn im lặng.

Tông chủ nhìn anh: “Vậy thì người trẻ, cậu còn muốn đi đối kháng với Thiên Thần Điện nữa hay không? Tôi có thể là người có thực lực yếu nhất trong các tông chủ nhưng tông chủ trước đó thì không. Vậy mà đến cả ông ấy cũng bị Tứ Đại Thiên Vương giết chết, cậu...dựa vào cái gì để đối kháng với bọn họ đây?

“Tôi không còn đường lui nữa”, Lâm Chính lắc đầu, thở hắt ra.

Nếu Thiên Thần Điện đáng sợ như vậy thì những người mà anh gây sự kia sẽ mạnh hơn Thánh Sơn rất nhiều. Nhưng nếu như bỏ chạy thì biết chạy đi đâu. Điều anh có thể làm là đối diện với thực tế.

“Tôi không thể nào hiểu được ý cậu. Tôi đã nói tới như vậy rồi, đường đi thế nào cậu tự quyết”,

Lâm Chính không hề đáp lại.

Ái Nhiễm hành lễ khẽ nói: “Xin sư tôn giúp Lâm Chính, cũng là giúp đồ nhi”.

“Sao thế?”, tông chủ Thanh Huyền Tông hỏi bằng vẻ tò mò.

“Đồ nhi giúp Lâm Chính nên đã bị liệt vào danh sách đen của Thiên Thần Điện, sớm muốn gì Thiên Thần Điện cũng chém chết đồ nhi thôi”, Ái Nhiễm nói.

“Hầy, đúng là xốc nổi mà”.

Tông chủ Thanh Huyền Tông tỏ vẻ bất lực, ông ta thở dài: “Nếu đã vậy thì giờ chắc chỉ còn một cách có thể tránh họa được thôi”.

“Tránh họa sao?”

“Đúng vậy, chỉ có một cách có tác dụng”.

“Các gì ạ?”

“Nếu mọi người tham gia cuộc thi có thể thu hút được sự chú ý của các bá vương thế tộc, nhờ họ bảo vệ thì Thiên Thần Điện chắc chắn sẽ không dám làm loạn”.

Tông chủ Thanh Huyền Tông nhìn Ái Nhiễm: “Tiểu Nhiễm đã gây ra chuyện thì phải tham gia, nhất định là phải thu hút được sự để ý” .

“Nhưng sư tôn, thể chất của đồ nhi vốn không ổn, sao có thể tham gia cuộc thi được chứ? Nếu mà cứ miễn cưỡng, một khi phát bệnh chắc chắn sẽ bị thua. Như vậy thì lại càng khó”, Ái Nhiễm khẽ nói.

“Hà tất phải lo lắng. Sư tôn sẽ giúp đỡ. Dù có được hai không thì chúng ta cũng phải thử”.

Ái Nhiễm im lặng. Thực ra cô ta biết dù là tông chủ có dồn toàn lực trợ giúp thì cơ hội cũng vô cùng mong manh. Đúng lúc này, Ái Nhiễm đột nhiên nghĩ ra điều gì đó bèn lập tức quay qua nhìn Lâm Chính và hỏi “Sư tôn, có danh sách tham gia cuộc thi không ạ?”

“Có chứ, sao thế? Ái Nhiễm muốn đại diện cho Thanh Huyền Tông tham gia sao. Tốt nhất là đại diện cho nhà họ Dục thì sẽ tốt hơn”, tông chủ nói.

“Sư tôn, đồ nhi không có ý đó, ý của đồ nhi là ...Lâm Chính có thể đại diện cho Thanh Huyền Tông tham gia”, Ái Nhiễm nói.
Chương 3372: Huyết Vô Lão Tổ

“Lâm Chính sao?”, tông chủ và Nam Phong Tề đồng loạt quay qua nhìn anh.

“Không được. Sao có thể chứ. Giờ Thanh Huyền Tông là cái gai trong mắt Thiên Thần Điện, sớm muộn gì cũng phải nhổ bỏ. Nếu như lôi Lâm Chính vào thì khác gì là hại cậu ấy. Không được”, tông chủ lắc đầu.

Lâm Chính mỉm cười: “Tông chủ nói vậy thì hơi thừa rồi. Tôi nói thực là điện chủ Thiên Thần Điện cũng hận tôi lắm, hận không ít hơn Thanh Huyền Tông đâu. Nếu mà muốn trừ khử thì có khi họ giết tôi trước rồi mới động tới Thanh Huyền Tông đấy”.

“Vậy sao?”, tông chủ tỏ ra kinh ngạc.

Ái Nhiễm nói tiếp: “Sư tôn, nhà họ Dục đã tìm một cao thủ tham gia cuộc thi, e rằng sẽ không để cho đồ nhi tham gia đâu. Nhưng nếu Lâm Chính có thể đại điện cho Thanh Huyền Tông tham gia, tìm cơ hội có được sự bảo vệ từ các thế gia thì không chỉ anh ấy an toàn mà thậm chí đến cả Thanh Huyền Tông cũng sẽ bình an vô sự. Như vậy thì chẳng phải là một mũi tên trúng hai đích sao”.

“Thế nhưng...”, tông chủ Thanh Huyền Tông nhìn Ái Nhiễm rồi lại nhìn Lâm Chính.

Ái Nhiễm nhanh nhẹn hiểu ra ngay ý của tông chủ. Rõ ràng là tông chủ không muốn để Lâm Chính đại điện tham gia cho Thanh Huyền Tông mà nghiêng về phía Ái Nhiễm. Giờ Ái Nhiễm cũng đã đắc tội với Thiên Thần Điện và trở thành mục tiêu của đối phương rồi thì Thanh Huyền Tông cũng có thể yên tâm triệu hồi cô ta quay về.

Giờ đây nhân tài của Thanh Huyền Tông đã không còn nhiều. Trong số các đệ tử ít tuổi, duy chỉ có Ái Nhiễm là có thiên phú và y thuật cao nhất. Mặc dù thể chất của cô ta có vấn đề, không thích hợp tham gia cuộc thi nhưng bọn họ có thể hỗ trợ để cô ta không phát bệnh.

Còn về Lâm Chính thì tông chủ không biết gì nhiều. Để anh đại diện cho Thanh Huyền Tông khác gì dập tắt hi vọng cuối cùng của Thanh Huyền Tông chứ?

Thấy tông chủ do dự, Ái Nhiễm lập tức nói: “Sư tôn, y thuật của Lâm Chính không hề thua kém đồ nhi. Để anh ta tham gia là phù hợp nhất”.

“Ái Nhiễm...”, tông chủ định nói thêm gì nữa nhưng lúc này có mùi máu tanh xộc lên cả đại điện.

Tông chủ tái mặt. Lúc này, có một đệ tử từ ngoài lao vào, vội vàng hét lên.

“Tông chủ, không hay rồi, không hay rồi. Huyết Vô Lão Tổ giết lên tới đây rồi”.

“Cái gì?”, tông chủ tái mặt.

“Thập đại ác nhân tới rồi sao?”, Ái Nhiễm nín thở.

“Mau! Tiểu Nhiễm! Lâm Chính, mọi người rời đi từ phía sau, nhanh lên”, tông chủ vội vàng hô lên.

“Sư tôn, còn mọi người thì sao?”, Ái Nhiễm lập tức hỏi.

“Để sư tôn ngăn họ lại. Mọi người mau rời đi đi”, tông chủ Thanh Huyền Tông hét lớn, sau đó đưa Nam Phong lao ra cửa lớn.

Ái Nhiễm đanh mặt, nhìn theo bóng lưng của sư tôn và tiếp tục hét lớn: “Thần y Lâm, anh rời đi trước, tôi đi giúp sư tôn”.

“Cô Ái Nhiễm, nếu đi thì cùng đi. Chứ bảo tôi đi một mình thì sao tôi đi được”, Lâm Chính cười nói.

“Giờ là lúc nào rồi mà anh còn nhiều lời thế”.

“Tôi có nhiều lời đâu”, Lâm Chính nói.

Ái Nhiễm chau mày, nhìn chăm chăm Lâm Chính. Một lúc sau cô ấn Lâm Chính xuống núi. Lâm Chính tò mò nhưng không hề phản kháng. Cứ thế chạy tầm 3 phút thì hai người tới một con đường lưng chừng núi

“Thần y Lâm, anh xuống dưới núi đợi tôi. Tôi chào sư tôn rồi sẽ đi gặp anh”, nói xong Ái Nhiễm lại chạy lên núi.

“Chào sao? Lấy cớ mà thôi. Cô gái này đúng là mặt lạnh nhưng tâm lương thiện mà”, Lâm Chính lầm bầm rồi cười khổ, anh phủi bụi trên người rồi tiếp tục đi lên núi.
Chương 3373: Tắm máu Thanh Huyền Tông

Ái Nhiễm quay lại thực ra cũng nằm trong dự liệu của Lâm Chính. Dù sao thì Huyết Vô Lão Tổ cũng không phải là thánh quân của Thiên Thần Điện, càng không phải là Tứ Đại Thiên Vương.

Dù lúc này Thanh Huyền Tông đã sa sút thế nhưng nếu dồn toàn lực thì vẫn có thể đối kháng được với Huyết Vô Lão Tổ một lần. Ái Nhiễm nghĩ vậy nên muốn ở lại giúp.

Thêm một phần sức mạnh thì khả năng thắng cũng sẽ nhiều hơn.

Lúc này toàn bộ lực lượng của Thanh Huyền Tông đều tập trung trước Thanh Huyền Đại Điện.

Và có chưa tới 50 người. Hơn nữa chỉ có vài người là người trẻ còn lại là người trung niên.

Ái Nhiễm biết những thanh niên kia không chịu rời đi vì họ đều là trẻ mồ côi, từ nhỏ họ lớn lên ở Thanh Huyền Tông. Đây là nhà của họ. Nếu như đến nhà cũng không còn thì họ còn biết đi đâu?

“Ái Nhiễm sư muội?”, Nam Phong liếc nhìn thấy Ái Nhiễm thì giật mình.

“Nhóc quay lại làm gì vậy?”, tông chủ Thanh Huyền Tông tức giận hét lớn: “Lập tức xuống núi, nghe rõ chưa? Mau lên”.

Thế nhưng Ái Nhiễm không nói gì, chỉ bước lên đứng bên cạnh mọi người bằng vẻ kiên định. Cô ta rút kiếm ra lẳng lặng chờ đợi.

Tông chủ tức lắm, thế nhưng nhìn vẻ mặt của Ái Nhiễm thì ông ta lại nén giận, chỉ biết thở dài.

“Thôi kệ vậy, coi như sư tôn cũng hiểu được tính tình của người đồ đệ này rồi”.

“Sư phụ, giờ nói những lời vậy thì chi bằng nghĩ đối sách, làm thế nào để ứng phó với Huyết Vô Lão Tổ đi ạ”, Ái Nhiễm nói.

“Tông chủ đừng lo lắng, tôi đã mở cơ quan hộ sơn rồi, Huyết Vô Lão Tổ muốn lên núi không đơn giản như vậy đâu”, một người lên tiếng.

Thế nhưng người này vừa dứt lời thì.

Rầm...Có tiếng nổ từ dưới núi vang lên, sau đó mùi máu tanh xộc lên mũi.

Mặt đất rung chuyển. Một luồng sức mạnh ập lên đỉnh núi. Ngay sau đó mọi người lập tức cảm thấy ớn lạnh. Nhiệt độ xung quan bỗng giảm đột ngột.

“Tới rồi”, tông chủ Thanh Huyền Tông ý thức được điều gì đó bèn kêu lên. Đám đông tái mặt.

“Thật dễ thương, một đống phế liệu mà cũng đòi chặn được tôi sao?”, tiếng quát lạnh giọng vang lên, sau đó một bóng hình màu đỏ máu lao tới xuất hiện trước mắt đám đông.

Huyết khí tản ra. Một người đàn ông cao hai mét, mặc áo trường bào màu đỏ máu xuất hiện. Người đàn ông nhìn tầm hơn 50 tuổi, để râu hình chữ bát, khuôn mặt sạch sẽ nhưng sắc mặt trông tái nhợt với gò má cao và đôi mắt hõm sâu.

Người này chính là Huyết Vô Lão Tổ trong Thập Đại Ác Nhân sao? Rất nhiều người cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Nhìn từ vẻ bề ngoài thì không ai nghĩ ông ta là một ác nhân. Thế nhưng nhìn mặt mà bắt hình dong vốn là chuyện ngu ngốc nhất trên thế giới. Khuôn mặt người là dễ lừa gạt người khác nhất.

Dù là Huyết Vô Lão Tổ thì cũng vậy. Những người chết trong tay ông ta là vô số kể. Thấy người này xuất hiện, toàn bộ người của Thanh Huyền Tông đề nhìn chăm chăm bằng vẻ đề phòng.

Thế nhưng Huyết Vô Lão Tỗ trông vẫn vô cùng điềm nhiên. Ông ta liếc nhìn đám đông và nở nụ cười dương dương tự đắc.

Thế nhưng ông ta nhanh chóng phát hiện ra Ái Nhiễm. Tông chủ Thanh Huyền Tông lập tức ý thức được điều gì đó bèn đẩy Ái Nhiễm về sau lưng mình. Thế nhưng đã muộn.

“Thể chất này...đặc biệt quá...đây là cơ thể Cấm Kỵ sao? Tốt! Tốt quả, thật không ngờ Thanh Huyền Tông nhỏ con con mà lại có cả cơ thể Cấm Kỵ. Tôi gặp may rồi. Ha ha”, Huyết Vô Lão Tổ bật cười và vỗ tay không ngừng.

“Tiểu Nhiễm, lát nữa mà bùng nổ cuộc chiến thì cứ ở sau lưng sư tôn, không được ra tay. Dù gì Huyết Vô Lão Tổ cũng nằm trong Thậm Đại Ác Nhân, tu vi thông thiên, y thuật kinh người, tuyệt đối không được để trúng chiêu của ông ấy”, tông chủ trầm giọng.

Ái Nhiễm không nói gì, cũng không biết là từ chối hay đồng ý.

“Không thể nào. Không thể nào. Cơ quan hộ sơn của Thanh Huyền Tông đã khởi động, sao ông có thể dễ dàng lên núi như vậy chứ?”, người của Thanh Huyền Tông trố tròn mắt, nhìn Huyết Vô Lão Tổ bằng vẻ không dám tin.

“Cơ quan hộ sơn sao? Hừ, cũng chỉ là một đống phế liệu mà thôi, sao có thể cản tôi được. Thật nực cười”, Huyết Vô Lão Tổ lắc đầu cười

Người kia há hốc miệng.

“Cơ quan hộ sơn của chúng ta lúc đấu pháp với Tứ Đại Thiên Vương của Thiên Thần Điện đã bị tổn hại, cơ quan này là đã được sửa lại nên uy lực không thể bằng trước đây được. Muốn đối phó với ông ta đương nhiên là khó khăn rồi”.

Tông chủ Thanh Huyền Tông trầm giọng: “Các hạ là Huyết Vô Lão Tổ phải không? Hân hạnh”.

“Ông chắc đã nhận được thông báo của tôi đúng không?”, Huyết Vô Lão Tổ nheo mắt nhìn chăm chăm tông chủ.

“Đương nhiên”, tông chủ gật đầu.

“Vậy tức là giờ ông muốn làm trái ý tôi? Còn không mau làm theo, hay là ông muốn tôi tắm máu Thanh Huyền Tông”, Huyết Vô Lão Tổ nheo mắt hỏi.
Chương 3374: Bắt nạt chúng tôi không có người à?

“Ông nói cái gì?”

“Thật quá ngông cuồng. Ông thật sự cho rằng Thanh Huyền Tông hết người rồi sao?”

“Huyết Vô Lão Tổ, có phải ông quá đáng quá rồi không! Thanh Huyền Tông chúng tôi không sợ ông đâu”.

“Chiến thì chiến, giết thì giết, xem ai sợ ai”, người của Thanh Huyền Tông tức giận hét lớn đầy kích động.

Những người còn ở lại Thanh Huyền Tông này đều là những người không sợ Thiên Thần Điện, không sợ chết, họ muốn đồng cam cộng khổ với tông môn nên Thiên Thần Điện sao có thể dọa họ được. Một Huyết Vô Lão Tổ đã là gì trong mắt họ chứ?

“Tốt lắm. Rất tốt. Tôi hiểu rồi. Dựa vào cái miệng thì rõ ràng không thể khuất phục được các người. Dù sao thì đến cả Thiên Thần Điện còn không dọa được các ngươi bỏ chạy cơ mà. Danh tiếng của lão tổ tôi sao có thể chứ? Thế nhưng đứng vội, lão tổ tôi không giỏi dùng miệng để khẩu phục người khác mà tôi giỏi nắm đấm…hoặc là tôi thích nhất là dùng độc”.

Huyết Vô Lão Tổ cười khẩy, đưa tay lên. Cánh tay trái của ông ta khô khốc, không hề có thịt, chỉ còn lớp da bọc xương. Lòng bàn tay bỗng bùng lên một ngọn lửa màu đỏ máu tuy nhiên lại vừa giống như một làn khói. Thứ vật chất đó khẽ chuyển động trông vô cùng kỳ lạ.

Người của Thanh Huyền Tông tái mặt khi nhìn thấy thứ vật chất đó.

“Lẽ nào…là U Độc Hỏa Công?”

“Thật không ngờ ông cũng có mắt nhìn đấy nhỉ. Đúng vậy. Đây đúng là U Độc Hỏa Công do tôi khổ luyện nhiều năm qua. Giai đoạn trước đó lão tổ tôi đã luyện thành công, hôm nay vừa hay có thể lấy ra thử với mọi người”, Huyết Vô Lão Tổ mỉm cười.

“Súc sinh, đúng là súc sinh”.

Tông chủ đột nhiên tức giận, hai mắt đỏ rực, nắm đấm siết chặt, thật chỉ muốn lột da Huyết Vô Lão Tổ ngay lập tức

Đám đông thì tỏ ra nghi ngờ.

“Tông chủ, U Độc Hỏa Công có gì thần kỳ vậy?”, Ái Nhiễm hỏi.

Một người đàn ông khác lên tiếng; “U Độc Hỏa Công là một trong những cấm thuật tàn độc nhất trên thế giới. Nghe nói để tu luyện độc thuật này thì cần dùng người sống để luyện chế, hơn nữa còn rất khó luyện, phải tầm 10 năm trở nên mới có thể hoàn thành. Nếu như Huyết Vô Lão Tổ thu luyện thành công U Độc Hỏa Công thật thì…những người bị bắt để ông ta luyện chế ít nhất cũng phải hàng chục nghìn người…”

“Cái gì?”, Ái Nhiễm bàng hoàng.

Nói vậy thì ông ta đúng là vua của đám ác nhân rồi. Ông ta chính là một ác ma…

“Hừ, tông chủ Thanh Huyền Tông, đúng là tông chủ, một kẻ quá yếu đuối. Chẳng trách Thanh Huyền Tông sa sút, giờ trong vực Diệt Vong, để có thể sinh tồn có ai mà không tìm mọi cách để sống chứ. Có kẻ nào mà không có tham vọng? Vậy nên giết vài người đã là gì? Trong mắt tôi người và súc sinh có khác gì nhau, lấy dùng thì cũng chẳng có gì khác biệt”, Huyết Vô Lão Tổ cười khinh thường. Tông chủ Thanh Huyền Tông tức lắm.

“Có điều, dù sao tôi cũng không phải kẻ tuyệt tình. Thế này đi, chỉ cần các người dâng ngọn núi này lên đồng thời thần phục tôi, dâng cả cô gái kia cho tôi thì…tôi sẽ cân nhắc tới việc tha cho các người một con đường sống, thế nào?”, Huyết Vô Lão Tổ cười hỏi.

Câu nói đó đã thực sự chọc giận đám người Thanh Huyền Tông.

“Muốn chúng tôi đầu hàng sao? Nằm mơ đi”.

“Chúng tôi thề sẽ bảo vệ núi Thanh Huyền”, tiếng la ó vang lên không ngớt.

Huyết Vô Lão Tổ lắc đầu: “Thôi bỏ đi, nếu đã cố chấp như vậy thì tôi đành phải tiễn các người lên đường thôi. Yên tâm, thi thể của các người tôi sẽ không để phí đâu. Gần đây tôi có một phương thuốc luyện chế rất đặc biệt. Nghe nói nếu xử lý cơ thể người theo các đó và thêm vào 30 vị thuốc rồi uống sẽ đại bổ. Không những có thể gia tăng sức mạnh thể xác mà còn có thể tăng khí tức. Tôi thấy trong thời gian tôi ở đây, phải hưởng thụ cho đã xác thịt của các người mới được", nói xong ông ta không thèm khách khí nữa, cứ thế nhảy vọt lên.

“Giờ tới lúc lấy xác của các người rồi”.
Chương 3375: Huyết châm

“Cẩn thận”, tông chủ Thanh Huyền Tông hét lớn, nhảy vọt lên, tung ra một nắm bột màu xanh lam về phía Huyết Vô Lão Tổ.

“Độc Bạo Tán?”, Huyết Vô Lão Tổ mỉm cười.

“Đây không phải là Độc Bạo Tán bình thường đâu”, tông chủ hét lớn: “Thiên Độc Bạo Tán! Tán!”

Bùm! Bùm… Lớp bột màu xanh lam lập tức nổ tung, tạo thành độc lực tấn công Huyết Vô Lão Tổ.

Những nơi tiếp xúc với độc lực đều hóa thành bụi.Dù là khí tức thì cũng bị độc lực khủng khiếp đánh tan. Thật đáng sợ.

Thế nhưng Huyết Vô Lão Tổ không hề sợ hãi, ông ta đưa tay lên đẩy mạnh.

Vụt! Nguồn độc lực lập tức bị đánh tan.

“Cái gì?”, tông chủ bàng hoàng.

“Thử Độc Vân Thập Tam Chưởng của tôi đi”, Huyết Vô Lão Tổ cười lạnh lùng, tung chưởng về phía tông chủ. Chưởng ảnh kéo dài hàng mét, dồn dập tấn công về phía ông ta.

Tông chủ đành phải đỡ đòn. Những người của Thanh Huyền Tông thấy vậy cũng lao lên.

“Tông chủ, chúng tôi giúp tông chủ”

“Huyết Vô Lão Tổ đừng làm càn”.

“Xem đây”, đám đông gào thét.

“Đừng có tới đây”, tông chủ Thanh Huyền Tông vội kêu lên.

Thế nhưng đã muộn. Mười người lao lên đầu tiên còn chưa chạm được vào Huyết Vô Lão Tổ thì đã bị một đám sương màu máu bao vây.

Tất cả họ đều bị đánh bật ra. Họ đập mạnh xuống đất, nôn ra máu. Vùng ngực họ nát bét, trông vô cùng thê thảm. Cứ như họ vừa bị tạt axit vậy.

“Đây là Độc Hoàn?”, Ái Nhiễm đanh mắt.

“Người này giấu Độc Hoàn ở quanh đây nên không thể tiếp cận được. Một khi tiếp xúc với Độc Hoàn thì sẽ mất mạng”.

“Cái gì?”, đám đông sững sờ.

“Dùng châm”, Ái Nhiễm kêu lên.

Đám đông lập tức lấy châm ra phóng về phía Huyết Vô Lão Tổ. Một lượng lớn châm bạc lóe sáng, xuyên qua vòng tròn độc ghim lên người Huyết Vô Lão Tổ.

Nhưng có vẻ châm bạc của họ cũng không có tác dụng gì cả. Khi chúng lao tới, lớp da của ông ta phát ra ánh sáng màu đỏ khiến chúng không thể đâm sâu vào trong…

“Đây là Huyết Phu, châm bạc bình thường không thể đâm xuyên được”, Ái Nhiễm kêu lên.

“Sư muội, vậy giờ phải làm sao?”, Nam Phong vội hỏi

“Dùng toàn bộ sức mạnh tấn công vào tử huyệt”, Ái Nhiễm bặm môi.

Đám đông lại chuẩn bị tấn công tiếp. Nhưng Huyết Vô Lão Tổ sao có thể ngồi yên đợi chết được.

“Một đám nhãi nhép. Thế này mà cũng gọi là châm sao? Xem đây”.

Huyết Vô Lão Tổ ngừng chiến đấu với tông chủ. Hai tay ông ta di chuyển xuống, hai chân mở rộng giống như một con ngựa chuẩn bị phi nước kiệu.

Trong nháy mắt, sức mạnh bùng nổ xung quanh người ông ta. Sương máu lan rộng, sôi ùng cụ như nước sôi.

“Ngăn ông ta lại”, Ái Nhiễm lao tới. Những người khác cũng vội làm theo.

Tông chủ ý thức được điều gì đó bèn hét lớn: “Tất cả tránh ra”, nói xong ông ta lao về phía Huyết Vô Lão Tổ.

Đúng lúc này chiêu pháp của Huyết Vô Lão Tổ đã chuẩn bị xong.

“Chán sống rồi à? Được! Tôi sẽ tác thành cho các người”, nói xong ông ta nhảy lên.

Hàng loạt châm bạc màu đỏ máu được phóng ra, bao trùm lên đám đông. Tông chủ lao lên đầu tiên nên dùng thân xác để đỡ châm. Một lượng lớn châm bạc ghim lên người ông ta.

Vụt. Cơ thể ông ta đổ ra đất, hai tay và hai chân đều bị ghim kín châm. Huyết châm ghim vào cơ thể, ông ta bắt đầu chảy máu ở mắt mũi miệng, khí tức dần tắt đi, cả người nhanh chóng tái nhợt.

“Sư tôn”, Ái Nhiễm hét lớn, định chặn sức ảnh hưởng của số châm kia. Thế nhưng vô tác dụng.

Những đệ tử khác của Thanh Huyền Tông cũng bị trúng châm, họ không thể đối kháng lại được sức mạnh khủng khiếp của huyết châm. Họ nôn ra máu và co giật. Tầm 10 giây sau họ đã trở thành cái xác không hồn…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom