• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần (123 Viewers)

  • Chương 2157-2159

Chương 2157: Thượng phương bảo kiếm

Lâm Chính không quan tâm những thứ đó

Sau khi sự việc kết thúc, anh định quay về khách sạn nghỉ ngơi, tắm rửa tẩy sạch máu trên người trước.

“Nhóc Lâm, đợi đã!”.

Nông Đường Công đuổi theo.

“Ông cụ Nông, còn chuyện gì sao?”, Lâm Chính quay đầu hỏi.

“Nhóc Lâm, bảy ngày sau cậu thật sự định đến nước Anh Hoa đấu với tên Nakagawa đó sao?”, Nông Đường Công hỏi.

“Hắn không phải đối thủ của tôi, vì hôm nay tôi đến muộn mà khiến quốc gia chịu sỉ nhục, đương nhiên tôi phải lấy lại mặt mũi!”, Lâm Chính nói.

“Cách nghĩ của cậu rất tốt, nhưng e là chuyện không đơn giản như cậu nghĩ! Chuyện Nakagawa Yokoichi không phải đối thủ của cậu, cậu biết, tôi cũng nhìn ra được, thậm chí ngay cả nhiều người ở nước Anh Hoa cũng biết! Cho nên trận quyết đấu bảy ngày sau đối với Nakagawa Yokoichi mà nói không phải chuyện tốt, chắc chắn cậu ta sẽ có chuẩn bị”, Nông Đường Công nói.

“Cứ để hắn chuẩn bị, tôi cũng không sợ. Ông cụ Nông yên tâm đi, tôi sẽ xử lý. Ông cũng bị thương, hơn nữa bệnh vừa mới khỏi, còn rất yếu, phải điều dưỡng nhiều hơn, ông cũng mau về đi”, Lâm Chính nói.

“Nếu bọn họ cấm cậu vào nước Anh Hoa thì sao?”, Nông Đường Công đột nhiên hỏi.

Lâm Chính sửng sốt: “Ông cụ Nông, ông có ý gì?”.

“Thần Ninja đã bị cậu giải quyết, chắc chắn nước Anh Hoa không ai có thể đối phó được cậu. Nếu cứ để cậu vào nước Anh Hoa thì chẳng phải sẽ gây náo động nước Anh Hoa long trời lở đất hay sao? Hơn nữa, chuyến này nước Anh Hoa chiếm được rất nhiều lợi ích, cậu muốn đấu với Nakagawa Yokoichi, nếu cậu ta bại, nước Anh Hoa phải trả lại những lợi ích mà bọn họ đạt được. Nếu tôi là Nakagawa Yokoichi, chắc chắn sẽ tìm đến thế lực mạnh nhất nước Anh Hoa, nói rõ sự việc, sau đó cấm cậu nhập cảnh. Đến ngày hẹn Nakagawa Yokoichi sẽ ở trên võ đài đợi cậu, lúc đó cậu không nhập cảnh được làm lỡ thời gian, vậy thì cậu sẽ lại bị chửi. Nakagawa Yokoichi sẽ trở thành kẻ chiến thắng cuối cùng”, Nông Đường Công lắc đầu nói.

“Ông cụ định làm thế nào?”.

Lâm Chính sờ cằm, hỏi.

“Chuyện này vẫn nên tính kế lâu dài. Nhóc Lâm, bắt đầu từ bây giờ, chuyện này đã không còn là chuyện của cá nhân cậu, mà là vấn đề lên quan đến quốc tế và mặt mũi quốc gia. Tôi sẽ báo cáo chuyện này lên trên, cậu cũng đừng vội quay về Giang Thành, cứ ở lại Yên Kinh một thời gian, đợi xử lý xong chuyện này hãy quay về”, Nông Đường Công nói.

“Vậy… có thích hợp không? Tôi còn có một đống chuyện cần xử lý ở Giang Thành, chuyện của Dương Hoa cũng phải tìm người xử lý”, Lâm Chính do dự một lúc rồi nói.

“Những chuyện nhỏ nhặt này mà cậu quan tâm làm gì? Dương Hoa có chuyện gì được? Các cậu muốn ký hợp đồng với ai thì cứ việc ký, nếu vì cậu không về mà làm lỡ việc thì cậu cứ báo tên tôi. Thần y Lâm, cậu đang làm việc vì quốc gia, chúng tôi chắc chắn sẽ bật đèn xanh mở đường cho cậu, cậu đừng sợ!”, Nông Đường Công vội nói.

Nghe đến đó, Lâm Chính sững sờ: “Nói vậy là bây giờ tôi đã có thượng phương bảo kiếm rồi?”.

“Thượng phương bảo kiếm? Không phải để cậu giết người, những chuyện khác cậu cứ dùng thượng phương bảo kiếm, được chứ?”.

“Được! Không thành vấn đề!”.

Lâm Chính mỉm cười gật đầu.

Có thế lực lớn như vậy chống lưng, anh còn sợ gì nữa?

Dù bây giờ thế lực gia tộc ẩn thế muốn đối phó với Lâm Chính cũng phải cân nhắc.

“Nếu đã như vậy, tôi sẽ bảo Tiểu Lưu sắp xếp chỗ ở cho cậu!”.

Nông Đường Công thở phào một hơi, trên mặt lại nở nụ cười.

Lâm Chính gật đầu, đang định dẫn người đi theo Tiểu Lưu, điện thoại để trong túi của anh đột nhiên rung lên.

Lâm Chính lấy điện thoại ra xem, là Mã Hải gọi, lập tức bắt máy.

Chỉ mười mấy giây sau, vẻ mặt Lâm Chính bỗng trở nên nghiêm nghị.

Anh cúp máy, ngẩng đầu nói: “Ông cụ Nông, có lẽ… tôi phải sử dụng đến thượng phương bảo kiếm rồi!”.
Chương 2158: Dọa dẫm

Bây giờ thần y Lâm cũng xem như là một nửa nhân vật của công chúng.

Ở thời đại truyền thông đưa tin với tốc độ đáng kinh ngạc hiện nay, Lâm Chính là chủ tịch của Dương Hoa, thần y danh tiếng lừng lẫy, nhất cử nhất động đều có vô số ánh mắt dõi theo.

Trận chiến với Nakagawa ở Yên Kinh đã khiến lòng người chấn dộng, trong đó có không ít người có quan hệ hợp tác với Dương Hoa dõi theo.

Trận đấu giữa Lâm Chính và Nakagawa được người ta mở cá cược. Nhiều người đặt cược Lâm Chính thắng, cuối cùng Lâm Chính đến muộn bị phán thua, hại nhiều người táng gia bại sản, ai cũng thua trắng.

Trong các con bạc đó có con trai của CEO Tập đoàn Khang Nam, đối tác lớn nhất của Dương Hoa hiện nay, Mai Siêu.

CEO của Tập đoàn Khang Nam tên là Mai Chí Kiên, rất có sức mạnh ở vùng Hà Tây. Hà Tây đất đai màu mỡ thích hợp trồng dược thảo. Do đó, nguyên liệu sản xuất dược vật của các nhà máy Dương Hoa đều được vận chuyển từ Tập đoàn Khang Nam tới.

Từ khi Dương Hoa đưa ra thị trường đến giờ luôn hợp tác mật thiết với Tập đoàn Khang Nam, hơn nữa quan hệ hợp tác hài hòa, chưa bao giờ có mâu thuẫn gì.

Lần này lại khác.

Mai Chí Kiên tuổi cao, sức khỏe không tốt, lúc trước tới tìm Lâm Chính khám bệnh mấy lần, nhưng cũng không thể kéo dài tuổi thọ cho ông ta. Lúc trước ông ta đích thân kiểm soát việc vận chuyển hàng hóa, bây giờ ông ta không khỏe, chỉ có thể giao việc của công ty cho con trai Mai Siêu, mình thì về nhà nghỉ ngơi dưỡng bệnh.

Tính cách Mai Siêu rất tệ, phẩm chất không tốt, thật ra hắn không phải người thừa kế thích hợp nhất của công ty, nhưng Mai Chí Kiên chỉ có một người con trai, không cho hắn thì cho ai?

Sau khi Mai Siêu nắm giữ Tập đoàn Khang Nam thì liên tục phạm sai lầm, không những không giao hàng hóa cho khách kịp thời, mà còn vận chuyển nhầm thảo dược, làm các đối tác kêu ca oán thán.

Nhưng Mai Siêu mặc kệ, mỗi ngày trừ việc lên công ty điểm danh ký tên, thời gian còn lại chỉ chơi bời nhậu nhẹt.

Trận chiến giữa Lâm Chính và Nakagawa lần này có một người con cháu nhà giàu làm nhà cái, Mai Siêu dùng tiền của công ty đặt cược một tỷ. Cũng không phải Mai Siêu muốn cược nhiều như vậy, mà thực sự lúc trước hắn đã thua nhà cái đó quá nhiều, nên lần này định lấy về lại.

Mặc dù Mai Siêu chưa gặp mặt Lâm Chính, không hiểu rõ về anh cho lắm, nhưng thỉnh thoảng nghe bố nhắc tới, đây là một nhân vật như thần tiên.

Nếu đã là thần tiên mà còn không đấu lại một Nakagawa nho nhỏ hay sao?

Do đó, Mai Siêu tự tin nhận định Lâm Chính sẽ thắng.

Nào ngờ Lâm Chính lại đến muộn, khiến Mai Siêu thua sạch….

Mai Siêu tức giận, lôi mười tám đời tổ tông Lâm Chính ra chửi.

Bây giờ tiền vốn một tỷ trong tài khoản công ty bị hắn lấy dùng, nếu không kịp lấp vào chỗ trống đó thì e rằng Tập đoàn Khang Nam to lớn sẽ sụp đổ vì hắn.

Làm sao đây?

Mai Siêu hoang mang.

Nhưng hắn nhanh chóng nghĩ được cách.

Một cách giúp hắn kiếm về được một tỷ tiền vốn!

“Bây giờ Mai Siêu đang ở đâu?”, Lâm Chính cầm điện thoại hỏi Mã Hải.

“Đang ở văn phòng của cậu”, Mã Hải nói: “Cậu ta nói Dương Hoa chúng ta phải bỏ một tỷ ra bồi thường tổn thất cho bọn họ, nếu không bọn họ sẽ chấm dứt hợp đồng với Dương Hoa”.

“Tổn thất?”.

“Đúng, Chủ tịch Lâm, Mai Siêu cảm thấy Tập đoàn Khang Nam là đối tác lớn nhất của Dương Hoa. Chuyện lần này khiến danh dự của Dương Hoa lao dốc, cũng làm ảnh hưởng đến Tập đoàn Khang Nam, cho nên yêu cầu chúng ta bồi thường tổn thất”, Mã Hải nói.

“Bây giờ danh tiếng của Dương Hoa chúng ta tệ lắm sao?”, Lâm Chính tò mò hỏi.

“Không tính là tệ, nhưng một số kẻ xấu quạt gió thổi lửa, thêm mắm thêm muối, cho nên ở bên ngoài Dương Hoa chúng ta vẫn bị rất nhiều người phản đối”, Mã Hải nói.

“Thế à…”.

“Chủ tịch Lâm, tôi cảm thấy vẫn nên đưa một tỷ cho cậu ta đi. Tập đoàn Khang Nam là nhà cung cấp lớn nhất của chúng ta. Bây giờ Dương Hoa đang ở đầu sóng ngọn gió, một khi cậu ta tuyên bố chấm dứt hợp đồng với chúng ta sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn. Đến lúc đó, cổ phiếu sụp, tổn thất mang lại không chỉ có một tỷ. Chúng ta phải trấn an cậu ta trước, đợi sóng gió qua đi rồi hãy từ từ tính sổ với cậu ta!”, Mã Hải khuyên nhủ.

Mã Hải là thương nhân chính hiệu, bất cứ chuyện gì cũng sẽ cân nhắc lợi hại.

Với tình hình hiện nay, muốn ngăn chặn thiệt hại hiển nhiên trả tiền là xong chuyện.

Nhưng Lâm Chính biết, nếu để Mai Siêu nếm trái ngọt, sau này chắc chắn sẽ có rắc rối vô tận.

Dù sao đó cũng là một con ma cờ bạc!

“Tiền đừng trả, nói với anh ta nếu muốn hủy mối quan hệ hợp tác thì chúng ta hoan nghênh bất cứ lúc nào”, Lâm Chính nói.

“Chuyện đó… Chủ tịch Lâm, làm vậy hình như không tốt lắm nhỉ? Nếu làm vậy thật, nhiều bên hợp tác với chúng ta cũng sẽ nghi ngờ chúng ta, cổ phiếu chắc chắn sẽ giảm mạnh”, Mã Hải sốt ruột.

“Mặc kệ, cứ làm theo lời tôi nói đi”.

Lâm Chính nói rồi cúp máy.

“Chủ tịch Lâm!”.

Mã Hải gọi.

Nhưng trong điện thoại đã không còn giọng nói của Lâm Chính nữa.

Ông ta mấp máy môi, thở dài không ngớt, chỉ đành đi vào văn phòng.

Bây giờ Mai Siêu đang ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa hút thuốc.

Hắn còn ôm một cô gái ăn mặc hở hang gợi cảm bên cạnh.

Cả người cô ta sắp dán lên người Mai Siêu, cười nũng nịu không ngừng, rất thân mật với Mai Siêu.

Mã Hải tằng hắng một tiếng, đi đến gần Mai Siêu.

“Giám đốc Mã, Chủ tịch Lâm có đồng ý không?”, Mai Siêu hút thuốc, cười hỏi.

“Xin lỗi Chủ tịch Mai, Chủ tịch Lâm đã từ chối, cậu ấy nói muốn giải trừ quan hệ hợp tác thì… tùy ý”, Mã Hải do dự một lúc rồi đáp.

“Cái gì?”.

Mai Siêu đứng dậy, vẻ mặt ngạc nhiên, đứng sững ra tại chỗ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại.

“Không phải chứ Giám đốc Mã, sao Chủ tịch Lâm… lại từ chối? Dương Hoa các người rốt cuộc có ý gì?”.

“Chủ tịch Mai, đây là ý của Chủ tịch Lâm, tôi cũng không hiểu lắm, nhưng cậu ấy đã quyết định như vậy thì đương nhiên là có tính toán của riêng mình. Tôi khuyên cậu đừng tùy tiện hủy bỏ hợp tác giữa chúng ta, nếu không, Dương Hoa chúng tôi bị tổn thất, Tập đoàn Khang Nam các cậu cũng sẽ tổn thất không nhỏ, thậm chí tổn thương gốc rễ, không gượng dậy được”, Mã Hải nói.

“Khốn nạn! Các người là một lũ khốn nạn!”.

Mai Siêu cực kỳ tức giận, lớn tiếng chửi mắng: “Các người nghĩ tôi đang đùa với các người sao? Tôi nói các người biết, hãy đưa tôi một tỷ, nếu không thì tôi sẽ kéo theo Dương Hoa các người chết chung!”.

“Chủ tịch Mai, chúng ta sẽ không chết chung. Mặc dù mất đi nhà cung cấp lớn nhất là các cậu, Dương Hoa sẽ rơi vào thời kỳ khó khăn một thời gian, nhưng tôi nghĩ tìm lại nhà cung cấp khác không phải chuyện gì khó”, Mã Hải bình tĩnh nói.

“Ông…”, Mai Siêu câm nín, trong mắt ngập tràn lửa giận, liên tục gật đầu: “Được! Được! Nếu đã như vậy thì để tôi xem xem, Dương Hoa các người lợi hại đến thế nào! Tôi nói ông biết, cắt nguồn cung của các ông là một chuyện, thủ đoạn của tôi không chỉ dừng ở đó!”.

Nói xong, Mai Siêu tức giận đùng đùng đi thẳng ra cửa.

Mã Hải nhíu mày, cầm điện thoại gọi, định tìm nhà cung cấp mới.

Không lâu sau, một tin tức truyền đến tai Mã Hải.

Tập đoàn Khang Nam chính thức tuyên bố chấm dứt hợp tác với Tập đoàn Dương Hoa, dừng việc cung cấp hàng hóa cho Dương Hoa.

Cổ phiếu Dương Hoa giảm mạnh, nhiều cuộc gọi từ khách hàng gọi tới hỏi.

Toàn bộ Dương Hoa rơi vào hỗn loạn.

Mã Hải đứng trước cửa sổ thủy tinh nhìn toàn cảnh Giang Thành, lo lắng thở dài, vô cùng bất lực.

Lúc này, một cuộc điện thoại lại gọi tới, Mã Hải nghe máy xong thì sắc mặt trắng bệch.
Chương 2159: Bọn họ không sống nổi qua đêm nay

“Chủ tịch Lâm! Bây giờ không những Tập đoàn Khang Nam cắt nguồn cung của chúng ta, mà còn có những nhà cung cấp như Tập đoàn Gia Lợi, Hoàn Nhật Lục Trường đều cắt nguồn cung của chúng ta. Bây giờ nguyên liệu mà chúng ta cần rất thiếu thốn, các nhà máy đều bị buộc phải dừng sản xuất!”, Mã Hải cầm điện thoại lên, vội báo cáo cho Lâm Chính.

“Tập đoàn Khang Nam là vì Mai Siêu ăn chơi trác táng, tự ý cắt nguồn cung của chúng ta, nhưng các tập đoàn khác là vì cái gì? Vì sao lại ngầm phối hợp làm khó Dương Hoa chúng ta?”, Lâm Chính hỏi.

“Tôi không rõ, có lẽ sau lưng có người khác xúi giục, nhưng các nhà cung cấp đó ngoài mặt không trở mặt với chúng ta, mà nói là bây giờ không có hàng, không thể cung cấp cho chúng ta được”.

“Xem ra có người định bỏ đá xuống giếng”.

“Chủ tịch Lâm, nếu không có nguyên liệu, không sản xuất đủ hàng hóa cho khách, để quá kỳ hạn thì chúng ta sẽ vi phạm hợp đồng. Đến lúc đó, e là chúng ta phải đối mặt với khoản bồi thường mấy chục tỷ. Chủ tịch Lâm, chúng ta phải mau chóng đàm phán với bọn họ!”, Mã Hải vô cùng lo lắng nói.

“Không cần, ông đi tìm nhà cung cấp mới đi”.

“Tìm nhà cung cấp mới? Làm vậy… trong thời gian ngắn cũng không kịp!".

“Cứ tìm là được, không kịp thì từ từ tìm! Không sao đâu!”.

“Chuyện đó… Vậy… Vậy còn Tập đoàn Khang Nam thì sao?”, Mã Hải hỏi.

“Không cần quan tâm đến bọn họ!”.

“Không quan tâm?”.

“Phải, bây giờ ông chỉ cần làm một chuyện, tìm ra người lên kế hoạch chuyện này, xem sau lưng họ có ai đang giở trò hay không. Đợi điều tra được rõ ràng thì lập tức báo cáo cho tôi!”.

“Chủ tịch Lâm…”.

“Có chuyện gì thì nói sau đi!”.

Nói xong, Lâm Chính lại cúp máy.

“Chủ tịch Lâm, Chủ tịch Lâm…”.

Mã Hải sốt ruột.

Nhưng Lâm Chính đã cúp máy.

Mã Hải ngơ ngác nhìn điện thoại, hoang mang khó hiểu.

Bây giờ mấy tập đoàn đã ngừng hợp tác với Dương Hoa, đây là một cơn bão.

Sao Chủ tịch Lâm lại không lo lắng gì vậy?

Chẳng lẽ Chủ tịch Lâm có chuẩn bị gì rồi sao?

Nhưng anh đang ở Yên Kinh, có chuẩn bị gì được chứ?

Mã Hải thở dài liên tục, chỉ đành làm theo lời Lâm Chính nói, gọi điện thoại phái người của đảo Vong Ưu và Kỳ Lân Môn đi điều tra chuyện này.

Năng suất của võ giả quả nhiên phi phàm, chỉ nửa ngày đã điều tra rõ ràng chuyện này.

Hóa ra đằng sau mấy tập đoàn đó là tập đoàn tài chính siêu cấp Quốc tế Hoàng Quan xui khiến trong âm thầm.

Quốc tế Hoàng Quan cũng là tập đoàn y dược, hơn nữa còn là tập đoàn đa quốc gia. Từ khi Dương Hoa đưa ra thị trường, thị trường của Quốc tế Hoàng Quan bị Dương Hoa xâm chiếm từng chút một, mơ hồ có cảm giác bị Dương Hoa thay thế.

Nhưng cũng không thể trách Dương Hoa, Quốc tế Hoàng Quan sản xuất dược phẩm không những bán giá cao, mà dược hiệu cũng không tốt, không gần gũi nhân dân, bị Dương Hoa thay thế là chuyện sớm muộn.

Lần này Quốc tế Hoàng Quan nhắm vào chuyện Lâm Chính đến muộn bị phán thua nên đã đứng sau giật dây. Nhất là sau khi biết tính toán của Mai Siêu, Quốc tế Hoàng Quan lập tức thu mua hàng hóa của các nhà cung cấp như Tập đoàn Gia Lợi với giá cao gấp mấy lần Dương Hoa khiến cho Dương Hoa không có nguyên liệu để sử dụng, định làm Dương Hoa tổn thất nặng nề trong sự kiện này.

Mã Hải biết tin lập tức báo cáo cho Lâm Chính.

“Được, tôi biết rồi!”.

Giọng Lâm Chính có vẻ rất bình tĩnh.

“Chủ tịch Lâm, chúng ta không làm gì phản công sao?”, Mã Hải hỏi.

“Không cần, chuyện còn lại tôi sẽ xử lý, ông hãy mau đi tìm nhà cung cấp mới đi”.

“Chuyện đó… Chủ tịch Lâm, chúng ta không hành động, sợ rằng người của Quốc tế Hoàng Quan sẽ càng kiêu căng. Đến lúc đó, bọn họ làm mạnh hơn, tôi sợ…”.

“Không cần lo”.

Mã Hải còn chưa nói hết câu đã bị Lâm Chính ngắt lời.

“Chủ tịch Lâm…”.

“Hãy tin tôi, Mã Hải, dù là Quốc tế Hoàng Quan hay là Tập đoàn Khang Nam đều không sống nổi qua đêm nay”.

“Cái gì?”.

Mã Hải sửng sốt.

Không sống nổi qua đêm nay?

Sao có thể như vậy?

Lâm Chính có sức mạnh lớn vậy sao?

Khoác lác đúng không?

Những tập đoàn này không phải công ty nhỏ, sao có thể sụp dễ dàng như vậy?

Nhưng lúc này Mã Hải chỉ có thể tin tưởng Lâm Chính.

Thế là, ngoài kia nổi gió lớn, Mã Hải chỉ có thể ngồi trong văn phòng yên tĩnh đợi tin tức.

Thời gian trôi qua rất nhanh, nhưng đối với Mã Hải mà nói lại dài đằng đẵng.

Trời tối lại.

Mặt trời về Tây, Mã Hải xem đồng hồ, thở dài một tiếng, chuẩn bị tan làm về nhà.

Có chuyện gì đợi mai hãy tính vậy…

Đúng lúc này, Mã Hải nhận được một cuộc điện thoại.

Nhìn lại thì là Từ Thiên gọi tới.

“Sao rồi?”, Mã Hải hỏi.

“Mã Hải, nhà họ Mai xảy ra chuyện rồi!”, Từ Thiên nói: “Mới vừa rồi một đội cảnh sát đã xông vào nhà họ Mai bắt Mai Siêu đi. Không những vậy, tôi còn nhận được tin nói rằng có cơ quan điều tra niêm phong Tập đoàn Khang Nam, nói Tập đoàn Khang Nam bị tình nghi trốn thuế, hơn nữa còn có hiềm nghi lừa đảo. Cả Tập đoàn Khang Nam tê liệt rồi!”.

“Cái gì?”.

Mã Hải kinh ngạc vô cùng, trợn tròn mắt.

Lúc này, hết cuộc gọi này đến cuộc gọi khác gọi tới.

“Giám đốc Mã! Tập đoàn Gia Lợi cũng bị điều tra rồi!”.

“Giám đốc Mã, CEO của Hoàn Nhật Lục Trường bị bắt rồi!”.

“Giám đốc Mã…”.

Từng tin tức lọt vào tai Mã Hải, Mã Hải lập tức hoảng hốt.

Chuyện này chắc chắn có liên quan đến Lâm Chính!

“Đây… Đây là sức mạnh của Chủ tịch Lâm sao?”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom