-
Chương 5556-5560
Chương 5556: Lợi thế của tôi
Lâm Chính bước từng bước một đi về phía Hội trưởng, mỗi bước đi đều vững vàng uy lực, như mang theo một nhịp điệu không thể phản kháng.
Hội trưởng cố chịu đựng cảm giác khó chịu trong lồng ngực. Chất độc đang chạy khắp cơ thể ông ta như một con rắn xảo quyệt nhưng vẻ mặt ông ta vẫn vô cùng lạnh lùng.
"Quả nhiên không hổ là Lâm thần y, y thuật của cậu quả nhiên lợi hại, trên đời này e rằng khó tìm được ai có thể vượt qua cậu ở lĩnh vực này. Tuy nhiên, chỉ như vậy thôi thì hiển nhiên là chưa đủ để hạ được tôi".
Hội trưởng khàn giọng nói, hai tay vung mạnh, những tia sáng đủ màu sắc bắn ra từ lòng bàn tay ông ta.
Những tia sáng này đan xen, quyện vào nhau giữa không trung, nhảy múa như những dải ruy băng lộng lẫy.
Lâm Chính hai mắt mở to, Hồng Mông Long Châm trong tay uốn lượn như linh xà bay qua, trong nháy mắt hòa vào ánh sáng đang bay khắp bầu trời.
Hồng Mông Long Châm giống như một tia sét bạc, không ngừng lao vào giữa những khe sáng. Mỗi lần cây châm xé gió xuyên qua đều vang lên âm thanh sắc bén như muốn xé nát luồng sáng này.
Hội trưởng nheo mắt lại, tay nhanh chóng thay đổi thủ ấn. Ánh sáng ban đầu rực rỡ đột nhiên trở nên kỳ lạ, một số tia sáng giống như ngọn lửa rực cháy, một số tia sáng giống như sương giá lạnh, và một số tia sáng giống như những chiếc gai nhọn quét về phía Lâm Chính từ mọi hướng.
Lâm Chính chỉ cảm thấy một áp lực nặng nề đang hướng về phía mình mà thôi.
Anh vội vàng phóng Hồng Mông Long Châm ra xung quanh.
Rẹt!
Ánh sáng lao tới bị xé thành từng mảnh.
Nhưng năng lượng của vụ va chạm đã đẩy cả hai lùi lại.
Lâm Chính đè nén cơn tức giận dâng trào trong lồng ngực, lại điên cuồng tung nắm đấm.
Cú đấm chứa sức mạnh khủng khiếp tạo ra một làn sóng âm dữ dội trong không khí, giống như một con thú đang gầm thét lao về phía Hội trưởng.
Hội trưởng nhìn thấy cảnh này cũng không hoảng sợ, né nhanh đến mức cái bóng của ông ta vụt qua như một ảo ảnh.
Nắm đấm của Lâm Chính giáng mạnh xuống đất, phiến đá cứng lập tức vỡ thành từng mảnh, bay tứ tung.
Hội trưởng đứng một bên cười lạnh, hai tay múa như vũ bão. Vô số đốm sáng nảy lên và ngưng tụ trên đầu ngón tay ông ta, sau đó biến thành một móng vuốt ánh sáng khổng lồ lóe lên những đường vân thần bí và tản ra khí tức đáng sợ.
Lâm Chính ánh mắt sắc bén, mấy chục cây châm bạc ngay lập tức bay ra khỏi cổ tay áo. Những cây châm bạc này vừa đến gần cơ thể anh đã lập tức đi vào phía dưới làn da.
Trong phút chốc, khí tức của Lâm Chính điên cuồng dâng lên.
Hai chân anh giậm mạnh xuống đất lấy đà và lao về phía Hội trưởng như một viên đạn đại bác.
Những móng vuốt ánh sáng khổng lồ với khí tức dữ dội vồ lấy Lâm Chính, nhưng anh không lùi mà lại tiến lên. Cơ thể anh sau khi được kim bạc khuếch đại sức mạnh giống như một ngọn núi không thể lay chuyển. Anh hét lớn, vung cánh tay phải đã được tăng cường sức mạnh của mình và giáng mạnh vào móng vuốt ánh sáng như một cái chuỳ khổng lồ.
"Bùm!"
Hai bên va chạm vào nhau, phát ra âm thanh chói tai.
Ánh sáng tràn ngập không gian, móng vuốt ánh sáng bắt đầu nứt ra dưới đòn tấn công mạnh mẽ của Lâm Chính. Cánh tay phải của Lâm Chính cũng bị năng lượng trên móng vuốt ánh sáng đốt cháy, tạo thành khói xanh bốc ra.
Nhưng Lâm Chính không hề có ý định lùi bước, anh giậm chân xuống đất và lao về phía Hội trưởng một lần nữa.
Tinh thần chiến đấu kiên cường và dũng cảm này khiến Hội trưởng cau mày.
Ông ta kéo giãn khoảng cách giữa hai bên một cách dễ dàng, không còn mặt đối mặt với Lâm Chính nữa, chỉ nhẹ nhàng nói: "Dựa vào y thuật của cậu để tiêu hao thể lực của tôi? Đây thật sự là một biện pháp tốt”.
"Đây chẳng phải là lợi thế của tôi sao?"
Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Lợi thế?"
Hội trưởng nhếch môi: "Lâm thần y, không phải cậu cho rằng chỉ có mình cậu là cao thủ y võ đấy chứ?"
Chương 5557: Cậu không có tư cách gặp tôi
Hội trưởng vừa dứt lời, thân ảnh ông ta biến mất tại chỗ như một bóng ma.
Lâm Chính trong lòng ớn lạnh, ánh mắt sắc bén như đại bàng cảnh giác quan sát xung quanh.
Đột nhiên, Lâm Chính cảm thấy tầm nhìn của mình trở nên mơ hồ, một loại cảm giác bất lực dâng lên.
"Không màu không mùi?"
Lâm Chính thầm nghĩ có chuyện không ổn, vội vàng nín thở.
Nhưng khí tức đó dường như lan tỏa khắp nơi và xuyên qua mọi lỗ hổng dù nhỏ nhất, không ngừng tiến vào khoang mũi của anh.
Lâm Chính ép mình bình tĩnh lại và luân chuyển chân khí trong cơ thể, cố gắng xua tan ảnh hưởng của luồng khí kỳ dị này.
Lúc này, thân ảnh của Hội trưởng xuất hiện sau lưng anh như một bóng ma, lòng bàn tay ông ta lóe lên ánh sáng bạc, hung hăng đánh về phía Lâm Chính.
Xoẹt!
Lâm Chính không hề do dự, phóng ra một lưỡi dao sắc bén từ cánh tay, nhắm vào người Hội trưởng.
Toạc!
Thân ảnh của Hội trưởng lập tức bị xuyên thủng và xé làm đôi.
Nhưng.
Không một giọt máu nào chảy ra.
Hỏng rồi!
Đó là một ảo ảnh!
Lâm Chính nét mặt căng thẳng, vội vã lùi về phía sau.
Nhưng giây tiếp theo, vô số tia năng lượng đáng sợ xé toạc khoảng không tấn công từ mọi hướng.
Lâm Chính vội vàng vận khí, biến ra những cây kim bạc bao quanh người, tạo thành một tấm khiên khí.
Đinh!
Đinh!
Đinh!
Đinh!
…
Toàn bộ hoàng lăng vang lên những âm thanh dày đặc như một trận mưa rào.
Mặt đất rung chuyển dữ dội.
khí tức Hủy Diệt đáng sợ gần như áp đảo Lâm Chính.
"Lâm thần y, phản ứng của cậu khá nhanh. Có điều, cậu chặn được chiêu này của tôi nhưng cũng sẽ không chặn được những chiêu tiếp theo đâu”, giọng nói của Hội trưởng vang lên bên tai Lâm Chính đầy vẻ giễu cợt.
Trên không trung vang lên những tiếng niệm chú thần bí.
Sau đó, vô số phù văn bắt đầu xuất hiện xung quanh Lâm Chính và tỏa ra ánh sáng huyền bí, giống như những chú thuật cổ xưa.
Vô số lực nguyên tố đang điên cuồng khuấy động trong đó.
Lâm Chính nhìn phù văn trước mặt, không dám lơ là chút nào, nắm lấy Hồng Mông Long Châm múa như vũ bão tạo thành một phòng tuyến kiên cố trước mặt.
Đoàng!
Phù văn đột nhiên biến thành phù văn hình rồng và bắn ra, nhắm về phía Lâm Chính.
Một số phù văn toả ra sức nóng kinh hoàng như dung nham phun trào, có phù văn lại toả ra hơi lạnh thấu xương như có thể đóng băng mọi thứ. Có phù văn ánh lên ánh sáng lạnh lẽo như một thanh đao có thể dễ dàng cắt đôi cả sắt thép.
Đủ loại sức mạnh Hủy Diệt đáng sợ đồng loạt ập đến khiến không ai có thể ngăn cản được.
Bang!
Hàng phòng ngự của Lâm Chính trong nháy mắt bị phá vỡ, ngực bị trúng đòn khiến anh bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất và nôn ra máu, trông bộ dạng vô cùng thảm thương.
Nhìn thấy cảnh này, Hội trưởng từ trong hư không đi ra, nhìn Lâm Chính nằm trên mặt đất với vẻ mặt bình tĩnh, khàn giọng cười: "Y thuật và võ thuật của cậu mới chỉ dừng lại ở mức trị liệu và cường hoá cơ thể. Trình độ đó vẫn còn quá nông cạn, lẽ nào cậu không biết y võ đỉnh cao là có thể cường hoá linh hồn, khiến linh hồn của con người có thể sánh ngang với tiên thần sao?”
Hội trưởng khẽ mỉm cười rồi giơ tay lên. Trong lòng bàn tay ông ta xuất hiện những lá bùa. Vô số lá bùa va chạm vào nhau, tỏa ra từng luồng khí tức thần bí, kỳ quái và đáng sợ.
Cảm nhận được sức mạnh đó, trong mắt Lâm Chính tràn đầy cảnh giác.
Sức mạnh này anh không thể nào nhìn thấu.
Nếu dùng một từ để miêu tả.
Đó là sự hỗn loạn.
"Xem ra tầm nhìn của tôi đúng là không thể bằng ông được".
Lâm Chính loạng choạng đứng dậy, khàn giọng nói.
"Thực lực của cậu nếu đặt ở thế giới ngoài kia thì chính là thiên hạ vô song, khó ai bì kịp. Chỉ tiếc là tài năng đó của cậu ở trước mặt tôi lại chẳng đáng nhắc đến. Thiên tài sao? Đến tư cách được gặp tôi cậu còn chẳng có".
Hội trưởng khẽ cười nói.
Chương 5558: Thách thức thần minh?
Trật tự thế giới được kiểm soát bởi Đại hội.
Và những người có thể được nhận vào Đại hội đều là những thiên tài.
Nếu không có chút bản lĩnh, làm sao có thể chạm tới ngưỡng cửa Đại hội?
Với tư cách là Hội trưởng Đại hội, ông ta đã đánh bại vô số nhân vật truyền kỳ, ngồi vững ở vị trí này thì đương nhiên thực lực của ông ta không cần bàn cãi.
"Bây giờ, tôi sẽ cho cậu thấy sức mạnh đáng kinh ngạc nhất trên đời!"
Hội trưởng thì thầm.
Lúc này, giọng nói của ông ta thay đổi, như thể có một sức mạnh đang khuấy động trong đó.
Ông ta di chuyển lòng bàn tay của mình, những lá bùa trong lòng bàn tay như có sức sống, quấn lấy nhau và xoay tròn. Mỗi lá bùa đều tỏa ra ánh sáng huyền bí, như thể nó chứa đựng những bí ẩn vô tận của vũ trụ.
Ông ta dường như bẩm sinh đã đồng điệu với những sức mạnh bí ẩn này và có thể điều khiển chúng một cách dễ dàng.
Lâm Chính hoàn toàn không hiểu được sức mạnh của những lá bùa này.
Mỗi lá bùa đều vô cùng sâu sắc và phức tạp, giống như một cuốn kinh thánh, dù ngồi đó nghiền ngẫm trăm năm cũng chưa chắc hiểu được huyền cơ trong đó.
Vậy mà Hội trưởng lại đang điều khiển hàng trăm lá bùa như vậy.
Giữa những lá bùa, sức mạnh hỗn loạn đáng sợ tạo nên những gợn sóng.
Năng lượng hỗn loạn giống như một con rồng đang gầm thét, như hàm răng sắc nhọn và móng vuốt lao về phía Lâm Chính.
Lúc này, bầu trời như muốn sụp đổ, mặt đất thì rung chuyển.
Lâm Chính cảm giác như mình bị nghẹt thở.
Không có sức mạnh nào có thể cạnh tranh được với nó.
Cái này.
Đây là sức mạnh thực sự của Hội trưởng sao?
Chẳng lẽ trước đó ông ta chỉ đang trêu đùa với Lâm Chính?
Lâm Chính vẻ mặt nghiêm nghị nhanh chóng rút lui.
Anh nhanh chóng huy động sức lực bằng cả hai tay, cố gắng xây dựng một hàng rào phòng thủ.
Tuy nhiên, sức mạnh hỗn độn do Hội trưởng giải phóng giống như một loại sức mạnh Hủy Diệt, ngay lập tức phá vỡ kết giới chưa hoàn thiện thành từng mảnh.
Lâm Chính buộc phải rút lui.
"Xem ra cậu cũng tầm thường như bọn họ!"
Khóe miệng Hội trưởng hiện lên một tia giễu cợt. Dưới sự điều khiển của ông ta, hàng trăm lá bùa ngày càng nhanh hơn, bắn về phía Lâm Chính như những vì sao trên trời.
Mỗi lá bùa bay đi sẽ hút lấy linh khí trời đất xung quanh, tạo thành những vòng xoáy linh khí nhỏ.
Lâm Chính vẻ mặt căng thẳng, cố gắng luân chuyển khí tức trong cơ thể đến cực điểm. Trên người anh xuất hiện một vầng sáng nhàn nhạt, sau đó biến mất vào hư không.
Hội trưởng nhẹ nhàng vẫy tay, những lá bùa dường như được dẫn dắt bởi một hiệu lệnh nào đó, vẽ ra những vòng cung kỳ lạ trong không trung, truy đuổi sát sao Lâm Chính. Một trong những lá bùa đột nhiên phát nổ, rung chấn kinh hoàng trực tiếp đánh bay Lâm Chính.
Lâm Chính cố gắng ổn định cơ thể chấp chới trong không trung, phun ra một ngụm máu.
Hội trưởng nhìn bộ dạng thảm thương của Lâm Chính, khinh thường nói: "Cậu hiểu được loại sức mạnh này sao?"
"Loại sức mạnh này tổng hợp vô số loại khí ý khác nhau".
"Cái gọi là sức mạnh phi thăng và sức mạnh chân long chỉ là một trong hàng ngàn sức mạnh này".
"Cậu chỉ có chút bản lĩnh mà dám to gan khiêu chiến với thần minh?"
"Cậu... quá ngây thơ!"
Nói xong, Hội trưởng chắp hai tay lại, hàng trăm lá bùa lập tức hợp nhất với nhau tạo thành một phù văn hỗn độn khổng lồ. Bên trong những phù văn đó chứa đựng sức mạnh Hủy Diệt thế giới, như thể nó có thể xé nát toàn bộ không gian.
Lâm Chính thấy vậy, không dám do dự, lập tức lấy Hồng Mông Long Châm ra, đồng loạt đâm vào đầu mình. Sau khi đâm xong anh đột nhiên rút kim ra rồi hợp nhất tất cả những chiếc long châm thành một, đâm vào tim mình.
Choang!
Một đạo thần quang đột nhiên bùng phát từ trái tim anh...
Chương 5559: Châm trận
Sau khi Lâm Chính được Hồng Mông Long Châm tăng cường sức mạnh, một luồng thần lực dâng trào dường như đang gầm thét trong cơ thể anh.
Ánh sáng trong mắt anh như những vì sao, điều đó thể hiện rằng anh đã tập trung toàn bộ sức mạnh của mình.
Hội trưởng nhìn Lâm Chính biến hóa, trong mắt ông ta tuy vẫn là sự kiêu ngạo, coi thường nhưng trong lòng không khỏi có chút kiêng dè.
"Thật thú vị, Lâm thần y. Xem ra cậu đang muốn liều mạng với tôi!"
Hội trưởng bình thản nói, khóe môi cong lên như thể có chút hưng phấn.
"Từ trước đến giờ, không có trận chiến nào mà tôi không liều mạng chiến đấu".
Lâm Chính khàn giọng nói, trong mắt tràn đầy quyết tâm.
"Ha ha, tốt, rất tốt, rất tốt. Nhưng đừng tưởng rằng cậu có thể dùng loại sức mạnh này khống chế tôi!"
Hội trưởng múa tay, những phù văn hỗn độn khổng lồ giống như một ngọn núi cổ kính và hùng vĩ chắn trước mặt ông ta. Năng lượng hỗn loạn trên khối phù văn dường như muốn nuốt chửng mọi thứ trên thế giới.
Lâm Chính không hề sợ hãi, thần lực trong cơ thể dâng trào như thủy triều.
Anh dùng cả hai tay đẩy mạnh, một luồng châm quang sáng như dải ngân hà trào ra từ lòng bàn tay anh.
Dòng châm quang này chứa đựng thần lực và sự lĩnh ngộ tối thượng về châm thuật của anh. Nó giống như một vệt sao băng sáng chói, lao về phía phù văn hỗn độn.
"Tới đây!"
Hội trưởng gầm lên, phù văn lóe ra ánh sáng, năng lượng điên cuồng tuôn ra.
Bùm!
Đoàng!
Đoàng……
Châm quang va chạm với các phù văn hỗn độn, tạo ra một tiếng nổ như sấm sét làm rung chuyển cả mặt đất.
Sức mạnh của phù văn hỗn độn dâng trào điên cuồng, cố gắng nuốt chửng và hòa tan luồng châm quang. Tuy nhiên, châm quang của Lâm Chính ẩn chứa những dao động thần lực đặc biệt, và mỗi chiếc kim dường như là một vũ khí ma thuật.
Toàn bộ hoàng lăng gần như sụp đổ.
Ngay cả mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển.
Cảnh tượng kinh hoàng ở đây đã làm kinh động tới cả cơ quan chức năng.
Ngay cả võ giả hàng trăm dặm xung quanh hoàng lăng cũng bị sốc.
Vô số người không thể ngủ được.
Vô số người đang chăm chú theo dõi động tĩnh ở đây.
Không ai biết đây là trận tử chiến giữa các bậc đại năng mạnh mẽ đến mức nào...
Lâm Chính hét lớn một tiếng, ý niệm của anh giống như một chiếc búa khổng lồ vô hình, đánh mạnh vào dòng châm quang.
Sức mạnh của dòng châm quang tăng lên ngay lập tức, giống như những thanh kiếm sắc bén, tạo ra những vết nứt nhỏ trên phù văn hỗn độn.
Hội trưởng nhìn thấy cảnh này, cau mày và nhanh chóng tăng cường sức mạnh của phù văn.
Các vết nứt trên phù văn dần dần lành lại dưới sự nuôi dưỡng của sức mạnh hỗn độn.
"Tới đây!"
Lâm Chính hét lên lạnh lùng, đầu ngón tay di chuyển nhanh chóng, vô số những cây châm nhỏ xíu bay trên bầu trời như những bông tuyết.
Những cây châm này nhìn có vẻ không hề có sức đe dọa nhưng mỗi chiếc đều ẩn chứa thần lực cường đại của Lâm Chính và sự lĩnh ngộ của anh đối với sức mạnh sinh tử.
Hội trưởng gầm lên với tông giọng trầm thấp, và những rào cản năng lượng hỗn độn hình thành trước mặt ông ta.
Những cây châm đâm vào rào chắn và tạo ra âm thanh tanh tách như pháo nổ. Mặc dù phần lớn châm đều bị kết giới chặn lại, nhưng vẫn có một số cây châm xuyên qua kết giới như dao găm sắc bén, để lại một vài vết máu nhỏ trên cơ thể Hội trưởng.
Đáng sợ!
Đây có phải là sức mạnh mạnh nhất mà Lâm thần y đã liều mạng thi triển?
Có vẻ như Hội trưởng đã đánh giá thấp người đàn ông này!
Hội trưởng tức giận hít một hơi thật sâu. Hàng trăm lá bùa lại bay ra từ lòng bàn tay ông ta.
Chúng hợp nhất và hòa quyện vào nhau giữa không trung, dần dần hình thành một con thú hỗn độn khổng lồ. Con thú hỗn độn này có vẻ ngoài hung dữ, nhe răng và móng vuốt, toát ra khí tức kinh hãi lạnh lùng khi nó lao về phía Lâm Chính.
Lâm Chính ánh mắt lạnh lùng, vẫn lựa chọn chính diện nghênh địch.
Vô số châm khí nhanh chóng tạo thành một châm trận khổng lồ dưới sự điều khiển của anh.
"Cái gì?"
Hội trưởng Đại hội sửng sốt.
Ông ta không thể ngờ rằng trên đời thực sự có người có thể dùng châm khí để tạo ra thế tấn công như vậy...
Chương 5560: Ánh sáng hủy diệt
Châm thuật kỳ diệu như vậy đã vượt qua sự hiểu biết của người bình thường về châm cứu trong Y đạo.
Đây chính là sự lĩnh ngộ tự thân của Lâm Chính tạo ra.
Có thể nói là độc nhất vô nhị trên thế giới này.
Hội trưởng vẻ mặt lạnh lùng, không dám lơ là chút nào.
Ông ta trầm giọng hừ một cái, huy động sức mạnh, con thú hỗn độn lại gầm lên và lao về phía Lâm Chính.
Động lượng đáng sợ dường như nuốt chửng toàn bộ thế giới.
Lâm Chính đứng đó với ánh mắt nghiêm nghị và không hề nao núng. Hai tay anh múa như vũ bão, điều khiển châm trận khổng lồ để đối đầu với quái thú hỗn độn.
Bùm!
Châm trận và quái thú hỗn độn va chạm ngay lập tức, phát ra âm thanh chói tai.
Cú va chạm mạnh khiến không gian xung quanh biến dạng, đá trong hoàng lăng nứt ra và bay lên.
Lâm Chính sắc mặt căng thẳng, cố gắng hết sức để duy trì sự ổn định của châm trận.
Nhưng dù vậy, trong anh vẫn có cảm giác bất lực dâng trào.
Sức mạnh của Hội trưởng thật đáng kinh ngạc.
Và.
Từ đầu đến cuối, ông ta chưa bao giờ lơ là.
Khi sư tử chiến đấu với thỏ, không nhất thiết phải dùng hết sức lực.
Nhưng Hội trưởng không hề nương tay.
Con thú hỗn độn tấn công châm trận một cách điên cuồng và Lâm Chính cảm thấy áp lực lớn hơn sau mỗi cú va chạm.
Những vòng tròn gợn sóng mang sức mạnh huỷ diệt đáng sợ lan ra mọi hướng.
Lâm Chính nhìn chằm chằm vào con thú hỗn độn mạnh mẽ đáng sợ và nhanh chóng điều khiển châm khí bắn ra như những mũi tên sắc nhọn, đánh chính xác vào những bộ phận trọng yếu của con thú.
Rào rào rào…
Luồng không khí trong cơ thể con thú hỗn độn bị đảo lộn và sự hỗn loạn dần dần xuất hiện.
Con thú hỗn độn gầm lên giận dữ và các cuộc tấn công của nó trở nên điên cuồng hơn.
Nhưng Lâm Chính vẫn không chút lay động, tiếp tục bình tĩnh điều khiển châm trận, không ngừng làm suy yếu sức mạnh của con thú.
Đúng lúc này, giọng nói thờ ơ của Hội trưởng vang lên.
"Chỉ một chiêu như vậy đã làm cậu tiêu hao biết bao nhiêu khí lực. Cậu nghĩ mình còn đủ năng lượng để đối phó với tôi sao?"
Hơi thở Lâm Chính thắt lại khi nghe những lời này.
Nhưng Hội trưởng đột nhiên giơ lòng bàn tay lên.
Bộp!
Những phù văn bí ẩn bay ra từ lòng bàn tay ông ta.
Vô số lực hỗn loạn đáng sợ tuôn ra như nước tràn ra biển.
Rít!
Rít!
Rít!
…
Những sức mạnh này lại nhanh chóng biến thành những con thú hỗn độn đáng sợ.
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Chính không do dự nữa, lập tức rút lui.
"Muốn rời đi? Cậu có nghĩ đã quá muộn rồi không?"
Hội trưởng bình tĩnh nói và giơ tay lên.
Vù!
Tất cả quái thú hỗn độn đều lao về phía trước.
Lần này, Lâm Chính không hề do dự mà buộc phải rút lui về phía bên ngoài hoàng lăng, đồng thời phát ra một lượng lớn năng lượng đáng sợ, hội tụ thành một con rồng và đâm vào con thú hỗn độn.
Con rồng khổng lồ va chạm với quái thú hỗn độn, phát ra một tiếng động lớn rung chuyển cả mặt đất. Một làn sóng xung kích mạnh lan ra mọi hướng, đá trong lăng mộ rơi xuống như mưa.
Hội trưởng hừ lạnh một tiếng, đập vỡ những tảng đá rơi xuống, áp sát lại gần Lâm Chính, định áp chế anh.
Nhưng khoảnh khắc ông ta đến gần.
Bùm!
Một đạo thần quang mạnh mẽ đột nhiên bùng phát từ cơ thể Lâm Chính.
"Không ổn, trúng kế rồi!"
Sắc mặt Hội trưởng đột nhiên thay đổi, lập tức giơ tay vỗ vào ngực.
Rào rào rào…
Nhìn vào ánh sáng của những lá bùa này, có vẻ như nó được hình thành bằng ánh sáng từ trong tim Lâm Chính tỏa ra. Nó lập tức dệt thành một tấm lưới, bao phủ lấy anh.
Và vào thời điểm ánh sáng của lá bùa này bao trùm lấy Lâm Chính, một đạo ánh sáng Hủy Diệt khủng khiếp cũng ngay lập tức bao trùm lấy Hội trưởng.
Chỉ thấy mọi thứ xung quanh Hội trưởng bắt đầu tan chảy, sụp đổ và phân hủy...
Và ánh sáng lá bùa của chính anh cũng bị hư hại nghiêm trọng.
Nhưng may mắn thay, ánh sáng của lá bùa không bị xuyên thủng.
Khuôn mặt Hội trưởng căng thẳng và ông ta nhìn về phía trước.
Còn Lâm Chính vẫn thản nhiên nhìn ông ta, sau đó đột nhiên xoay người rời đi.
Lâm Chính bước từng bước một đi về phía Hội trưởng, mỗi bước đi đều vững vàng uy lực, như mang theo một nhịp điệu không thể phản kháng.
Hội trưởng cố chịu đựng cảm giác khó chịu trong lồng ngực. Chất độc đang chạy khắp cơ thể ông ta như một con rắn xảo quyệt nhưng vẻ mặt ông ta vẫn vô cùng lạnh lùng.
"Quả nhiên không hổ là Lâm thần y, y thuật của cậu quả nhiên lợi hại, trên đời này e rằng khó tìm được ai có thể vượt qua cậu ở lĩnh vực này. Tuy nhiên, chỉ như vậy thôi thì hiển nhiên là chưa đủ để hạ được tôi".
Hội trưởng khàn giọng nói, hai tay vung mạnh, những tia sáng đủ màu sắc bắn ra từ lòng bàn tay ông ta.
Những tia sáng này đan xen, quyện vào nhau giữa không trung, nhảy múa như những dải ruy băng lộng lẫy.
Lâm Chính hai mắt mở to, Hồng Mông Long Châm trong tay uốn lượn như linh xà bay qua, trong nháy mắt hòa vào ánh sáng đang bay khắp bầu trời.
Hồng Mông Long Châm giống như một tia sét bạc, không ngừng lao vào giữa những khe sáng. Mỗi lần cây châm xé gió xuyên qua đều vang lên âm thanh sắc bén như muốn xé nát luồng sáng này.
Hội trưởng nheo mắt lại, tay nhanh chóng thay đổi thủ ấn. Ánh sáng ban đầu rực rỡ đột nhiên trở nên kỳ lạ, một số tia sáng giống như ngọn lửa rực cháy, một số tia sáng giống như sương giá lạnh, và một số tia sáng giống như những chiếc gai nhọn quét về phía Lâm Chính từ mọi hướng.
Lâm Chính chỉ cảm thấy một áp lực nặng nề đang hướng về phía mình mà thôi.
Anh vội vàng phóng Hồng Mông Long Châm ra xung quanh.
Rẹt!
Ánh sáng lao tới bị xé thành từng mảnh.
Nhưng năng lượng của vụ va chạm đã đẩy cả hai lùi lại.
Lâm Chính đè nén cơn tức giận dâng trào trong lồng ngực, lại điên cuồng tung nắm đấm.
Cú đấm chứa sức mạnh khủng khiếp tạo ra một làn sóng âm dữ dội trong không khí, giống như một con thú đang gầm thét lao về phía Hội trưởng.
Hội trưởng nhìn thấy cảnh này cũng không hoảng sợ, né nhanh đến mức cái bóng của ông ta vụt qua như một ảo ảnh.
Nắm đấm của Lâm Chính giáng mạnh xuống đất, phiến đá cứng lập tức vỡ thành từng mảnh, bay tứ tung.
Hội trưởng đứng một bên cười lạnh, hai tay múa như vũ bão. Vô số đốm sáng nảy lên và ngưng tụ trên đầu ngón tay ông ta, sau đó biến thành một móng vuốt ánh sáng khổng lồ lóe lên những đường vân thần bí và tản ra khí tức đáng sợ.
Lâm Chính ánh mắt sắc bén, mấy chục cây châm bạc ngay lập tức bay ra khỏi cổ tay áo. Những cây châm bạc này vừa đến gần cơ thể anh đã lập tức đi vào phía dưới làn da.
Trong phút chốc, khí tức của Lâm Chính điên cuồng dâng lên.
Hai chân anh giậm mạnh xuống đất lấy đà và lao về phía Hội trưởng như một viên đạn đại bác.
Những móng vuốt ánh sáng khổng lồ với khí tức dữ dội vồ lấy Lâm Chính, nhưng anh không lùi mà lại tiến lên. Cơ thể anh sau khi được kim bạc khuếch đại sức mạnh giống như một ngọn núi không thể lay chuyển. Anh hét lớn, vung cánh tay phải đã được tăng cường sức mạnh của mình và giáng mạnh vào móng vuốt ánh sáng như một cái chuỳ khổng lồ.
"Bùm!"
Hai bên va chạm vào nhau, phát ra âm thanh chói tai.
Ánh sáng tràn ngập không gian, móng vuốt ánh sáng bắt đầu nứt ra dưới đòn tấn công mạnh mẽ của Lâm Chính. Cánh tay phải của Lâm Chính cũng bị năng lượng trên móng vuốt ánh sáng đốt cháy, tạo thành khói xanh bốc ra.
Nhưng Lâm Chính không hề có ý định lùi bước, anh giậm chân xuống đất và lao về phía Hội trưởng một lần nữa.
Tinh thần chiến đấu kiên cường và dũng cảm này khiến Hội trưởng cau mày.
Ông ta kéo giãn khoảng cách giữa hai bên một cách dễ dàng, không còn mặt đối mặt với Lâm Chính nữa, chỉ nhẹ nhàng nói: "Dựa vào y thuật của cậu để tiêu hao thể lực của tôi? Đây thật sự là một biện pháp tốt”.
"Đây chẳng phải là lợi thế của tôi sao?"
Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Lợi thế?"
Hội trưởng nhếch môi: "Lâm thần y, không phải cậu cho rằng chỉ có mình cậu là cao thủ y võ đấy chứ?"
Chương 5557: Cậu không có tư cách gặp tôi
Hội trưởng vừa dứt lời, thân ảnh ông ta biến mất tại chỗ như một bóng ma.
Lâm Chính trong lòng ớn lạnh, ánh mắt sắc bén như đại bàng cảnh giác quan sát xung quanh.
Đột nhiên, Lâm Chính cảm thấy tầm nhìn của mình trở nên mơ hồ, một loại cảm giác bất lực dâng lên.
"Không màu không mùi?"
Lâm Chính thầm nghĩ có chuyện không ổn, vội vàng nín thở.
Nhưng khí tức đó dường như lan tỏa khắp nơi và xuyên qua mọi lỗ hổng dù nhỏ nhất, không ngừng tiến vào khoang mũi của anh.
Lâm Chính ép mình bình tĩnh lại và luân chuyển chân khí trong cơ thể, cố gắng xua tan ảnh hưởng của luồng khí kỳ dị này.
Lúc này, thân ảnh của Hội trưởng xuất hiện sau lưng anh như một bóng ma, lòng bàn tay ông ta lóe lên ánh sáng bạc, hung hăng đánh về phía Lâm Chính.
Xoẹt!
Lâm Chính không hề do dự, phóng ra một lưỡi dao sắc bén từ cánh tay, nhắm vào người Hội trưởng.
Toạc!
Thân ảnh của Hội trưởng lập tức bị xuyên thủng và xé làm đôi.
Nhưng.
Không một giọt máu nào chảy ra.
Hỏng rồi!
Đó là một ảo ảnh!
Lâm Chính nét mặt căng thẳng, vội vã lùi về phía sau.
Nhưng giây tiếp theo, vô số tia năng lượng đáng sợ xé toạc khoảng không tấn công từ mọi hướng.
Lâm Chính vội vàng vận khí, biến ra những cây kim bạc bao quanh người, tạo thành một tấm khiên khí.
Đinh!
Đinh!
Đinh!
Đinh!
…
Toàn bộ hoàng lăng vang lên những âm thanh dày đặc như một trận mưa rào.
Mặt đất rung chuyển dữ dội.
khí tức Hủy Diệt đáng sợ gần như áp đảo Lâm Chính.
"Lâm thần y, phản ứng của cậu khá nhanh. Có điều, cậu chặn được chiêu này của tôi nhưng cũng sẽ không chặn được những chiêu tiếp theo đâu”, giọng nói của Hội trưởng vang lên bên tai Lâm Chính đầy vẻ giễu cợt.
Trên không trung vang lên những tiếng niệm chú thần bí.
Sau đó, vô số phù văn bắt đầu xuất hiện xung quanh Lâm Chính và tỏa ra ánh sáng huyền bí, giống như những chú thuật cổ xưa.
Vô số lực nguyên tố đang điên cuồng khuấy động trong đó.
Lâm Chính nhìn phù văn trước mặt, không dám lơ là chút nào, nắm lấy Hồng Mông Long Châm múa như vũ bão tạo thành một phòng tuyến kiên cố trước mặt.
Đoàng!
Phù văn đột nhiên biến thành phù văn hình rồng và bắn ra, nhắm về phía Lâm Chính.
Một số phù văn toả ra sức nóng kinh hoàng như dung nham phun trào, có phù văn lại toả ra hơi lạnh thấu xương như có thể đóng băng mọi thứ. Có phù văn ánh lên ánh sáng lạnh lẽo như một thanh đao có thể dễ dàng cắt đôi cả sắt thép.
Đủ loại sức mạnh Hủy Diệt đáng sợ đồng loạt ập đến khiến không ai có thể ngăn cản được.
Bang!
Hàng phòng ngự của Lâm Chính trong nháy mắt bị phá vỡ, ngực bị trúng đòn khiến anh bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất và nôn ra máu, trông bộ dạng vô cùng thảm thương.
Nhìn thấy cảnh này, Hội trưởng từ trong hư không đi ra, nhìn Lâm Chính nằm trên mặt đất với vẻ mặt bình tĩnh, khàn giọng cười: "Y thuật và võ thuật của cậu mới chỉ dừng lại ở mức trị liệu và cường hoá cơ thể. Trình độ đó vẫn còn quá nông cạn, lẽ nào cậu không biết y võ đỉnh cao là có thể cường hoá linh hồn, khiến linh hồn của con người có thể sánh ngang với tiên thần sao?”
Hội trưởng khẽ mỉm cười rồi giơ tay lên. Trong lòng bàn tay ông ta xuất hiện những lá bùa. Vô số lá bùa va chạm vào nhau, tỏa ra từng luồng khí tức thần bí, kỳ quái và đáng sợ.
Cảm nhận được sức mạnh đó, trong mắt Lâm Chính tràn đầy cảnh giác.
Sức mạnh này anh không thể nào nhìn thấu.
Nếu dùng một từ để miêu tả.
Đó là sự hỗn loạn.
"Xem ra tầm nhìn của tôi đúng là không thể bằng ông được".
Lâm Chính loạng choạng đứng dậy, khàn giọng nói.
"Thực lực của cậu nếu đặt ở thế giới ngoài kia thì chính là thiên hạ vô song, khó ai bì kịp. Chỉ tiếc là tài năng đó của cậu ở trước mặt tôi lại chẳng đáng nhắc đến. Thiên tài sao? Đến tư cách được gặp tôi cậu còn chẳng có".
Hội trưởng khẽ cười nói.
Chương 5558: Thách thức thần minh?
Trật tự thế giới được kiểm soát bởi Đại hội.
Và những người có thể được nhận vào Đại hội đều là những thiên tài.
Nếu không có chút bản lĩnh, làm sao có thể chạm tới ngưỡng cửa Đại hội?
Với tư cách là Hội trưởng Đại hội, ông ta đã đánh bại vô số nhân vật truyền kỳ, ngồi vững ở vị trí này thì đương nhiên thực lực của ông ta không cần bàn cãi.
"Bây giờ, tôi sẽ cho cậu thấy sức mạnh đáng kinh ngạc nhất trên đời!"
Hội trưởng thì thầm.
Lúc này, giọng nói của ông ta thay đổi, như thể có một sức mạnh đang khuấy động trong đó.
Ông ta di chuyển lòng bàn tay của mình, những lá bùa trong lòng bàn tay như có sức sống, quấn lấy nhau và xoay tròn. Mỗi lá bùa đều tỏa ra ánh sáng huyền bí, như thể nó chứa đựng những bí ẩn vô tận của vũ trụ.
Ông ta dường như bẩm sinh đã đồng điệu với những sức mạnh bí ẩn này và có thể điều khiển chúng một cách dễ dàng.
Lâm Chính hoàn toàn không hiểu được sức mạnh của những lá bùa này.
Mỗi lá bùa đều vô cùng sâu sắc và phức tạp, giống như một cuốn kinh thánh, dù ngồi đó nghiền ngẫm trăm năm cũng chưa chắc hiểu được huyền cơ trong đó.
Vậy mà Hội trưởng lại đang điều khiển hàng trăm lá bùa như vậy.
Giữa những lá bùa, sức mạnh hỗn loạn đáng sợ tạo nên những gợn sóng.
Năng lượng hỗn loạn giống như một con rồng đang gầm thét, như hàm răng sắc nhọn và móng vuốt lao về phía Lâm Chính.
Lúc này, bầu trời như muốn sụp đổ, mặt đất thì rung chuyển.
Lâm Chính cảm giác như mình bị nghẹt thở.
Không có sức mạnh nào có thể cạnh tranh được với nó.
Cái này.
Đây là sức mạnh thực sự của Hội trưởng sao?
Chẳng lẽ trước đó ông ta chỉ đang trêu đùa với Lâm Chính?
Lâm Chính vẻ mặt nghiêm nghị nhanh chóng rút lui.
Anh nhanh chóng huy động sức lực bằng cả hai tay, cố gắng xây dựng một hàng rào phòng thủ.
Tuy nhiên, sức mạnh hỗn độn do Hội trưởng giải phóng giống như một loại sức mạnh Hủy Diệt, ngay lập tức phá vỡ kết giới chưa hoàn thiện thành từng mảnh.
Lâm Chính buộc phải rút lui.
"Xem ra cậu cũng tầm thường như bọn họ!"
Khóe miệng Hội trưởng hiện lên một tia giễu cợt. Dưới sự điều khiển của ông ta, hàng trăm lá bùa ngày càng nhanh hơn, bắn về phía Lâm Chính như những vì sao trên trời.
Mỗi lá bùa bay đi sẽ hút lấy linh khí trời đất xung quanh, tạo thành những vòng xoáy linh khí nhỏ.
Lâm Chính vẻ mặt căng thẳng, cố gắng luân chuyển khí tức trong cơ thể đến cực điểm. Trên người anh xuất hiện một vầng sáng nhàn nhạt, sau đó biến mất vào hư không.
Hội trưởng nhẹ nhàng vẫy tay, những lá bùa dường như được dẫn dắt bởi một hiệu lệnh nào đó, vẽ ra những vòng cung kỳ lạ trong không trung, truy đuổi sát sao Lâm Chính. Một trong những lá bùa đột nhiên phát nổ, rung chấn kinh hoàng trực tiếp đánh bay Lâm Chính.
Lâm Chính cố gắng ổn định cơ thể chấp chới trong không trung, phun ra một ngụm máu.
Hội trưởng nhìn bộ dạng thảm thương của Lâm Chính, khinh thường nói: "Cậu hiểu được loại sức mạnh này sao?"
"Loại sức mạnh này tổng hợp vô số loại khí ý khác nhau".
"Cái gọi là sức mạnh phi thăng và sức mạnh chân long chỉ là một trong hàng ngàn sức mạnh này".
"Cậu chỉ có chút bản lĩnh mà dám to gan khiêu chiến với thần minh?"
"Cậu... quá ngây thơ!"
Nói xong, Hội trưởng chắp hai tay lại, hàng trăm lá bùa lập tức hợp nhất với nhau tạo thành một phù văn hỗn độn khổng lồ. Bên trong những phù văn đó chứa đựng sức mạnh Hủy Diệt thế giới, như thể nó có thể xé nát toàn bộ không gian.
Lâm Chính thấy vậy, không dám do dự, lập tức lấy Hồng Mông Long Châm ra, đồng loạt đâm vào đầu mình. Sau khi đâm xong anh đột nhiên rút kim ra rồi hợp nhất tất cả những chiếc long châm thành một, đâm vào tim mình.
Choang!
Một đạo thần quang đột nhiên bùng phát từ trái tim anh...
Chương 5559: Châm trận
Sau khi Lâm Chính được Hồng Mông Long Châm tăng cường sức mạnh, một luồng thần lực dâng trào dường như đang gầm thét trong cơ thể anh.
Ánh sáng trong mắt anh như những vì sao, điều đó thể hiện rằng anh đã tập trung toàn bộ sức mạnh của mình.
Hội trưởng nhìn Lâm Chính biến hóa, trong mắt ông ta tuy vẫn là sự kiêu ngạo, coi thường nhưng trong lòng không khỏi có chút kiêng dè.
"Thật thú vị, Lâm thần y. Xem ra cậu đang muốn liều mạng với tôi!"
Hội trưởng bình thản nói, khóe môi cong lên như thể có chút hưng phấn.
"Từ trước đến giờ, không có trận chiến nào mà tôi không liều mạng chiến đấu".
Lâm Chính khàn giọng nói, trong mắt tràn đầy quyết tâm.
"Ha ha, tốt, rất tốt, rất tốt. Nhưng đừng tưởng rằng cậu có thể dùng loại sức mạnh này khống chế tôi!"
Hội trưởng múa tay, những phù văn hỗn độn khổng lồ giống như một ngọn núi cổ kính và hùng vĩ chắn trước mặt ông ta. Năng lượng hỗn loạn trên khối phù văn dường như muốn nuốt chửng mọi thứ trên thế giới.
Lâm Chính không hề sợ hãi, thần lực trong cơ thể dâng trào như thủy triều.
Anh dùng cả hai tay đẩy mạnh, một luồng châm quang sáng như dải ngân hà trào ra từ lòng bàn tay anh.
Dòng châm quang này chứa đựng thần lực và sự lĩnh ngộ tối thượng về châm thuật của anh. Nó giống như một vệt sao băng sáng chói, lao về phía phù văn hỗn độn.
"Tới đây!"
Hội trưởng gầm lên, phù văn lóe ra ánh sáng, năng lượng điên cuồng tuôn ra.
Bùm!
Đoàng!
Đoàng……
Châm quang va chạm với các phù văn hỗn độn, tạo ra một tiếng nổ như sấm sét làm rung chuyển cả mặt đất.
Sức mạnh của phù văn hỗn độn dâng trào điên cuồng, cố gắng nuốt chửng và hòa tan luồng châm quang. Tuy nhiên, châm quang của Lâm Chính ẩn chứa những dao động thần lực đặc biệt, và mỗi chiếc kim dường như là một vũ khí ma thuật.
Toàn bộ hoàng lăng gần như sụp đổ.
Ngay cả mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển.
Cảnh tượng kinh hoàng ở đây đã làm kinh động tới cả cơ quan chức năng.
Ngay cả võ giả hàng trăm dặm xung quanh hoàng lăng cũng bị sốc.
Vô số người không thể ngủ được.
Vô số người đang chăm chú theo dõi động tĩnh ở đây.
Không ai biết đây là trận tử chiến giữa các bậc đại năng mạnh mẽ đến mức nào...
Lâm Chính hét lớn một tiếng, ý niệm của anh giống như một chiếc búa khổng lồ vô hình, đánh mạnh vào dòng châm quang.
Sức mạnh của dòng châm quang tăng lên ngay lập tức, giống như những thanh kiếm sắc bén, tạo ra những vết nứt nhỏ trên phù văn hỗn độn.
Hội trưởng nhìn thấy cảnh này, cau mày và nhanh chóng tăng cường sức mạnh của phù văn.
Các vết nứt trên phù văn dần dần lành lại dưới sự nuôi dưỡng của sức mạnh hỗn độn.
"Tới đây!"
Lâm Chính hét lên lạnh lùng, đầu ngón tay di chuyển nhanh chóng, vô số những cây châm nhỏ xíu bay trên bầu trời như những bông tuyết.
Những cây châm này nhìn có vẻ không hề có sức đe dọa nhưng mỗi chiếc đều ẩn chứa thần lực cường đại của Lâm Chính và sự lĩnh ngộ của anh đối với sức mạnh sinh tử.
Hội trưởng gầm lên với tông giọng trầm thấp, và những rào cản năng lượng hỗn độn hình thành trước mặt ông ta.
Những cây châm đâm vào rào chắn và tạo ra âm thanh tanh tách như pháo nổ. Mặc dù phần lớn châm đều bị kết giới chặn lại, nhưng vẫn có một số cây châm xuyên qua kết giới như dao găm sắc bén, để lại một vài vết máu nhỏ trên cơ thể Hội trưởng.
Đáng sợ!
Đây có phải là sức mạnh mạnh nhất mà Lâm thần y đã liều mạng thi triển?
Có vẻ như Hội trưởng đã đánh giá thấp người đàn ông này!
Hội trưởng tức giận hít một hơi thật sâu. Hàng trăm lá bùa lại bay ra từ lòng bàn tay ông ta.
Chúng hợp nhất và hòa quyện vào nhau giữa không trung, dần dần hình thành một con thú hỗn độn khổng lồ. Con thú hỗn độn này có vẻ ngoài hung dữ, nhe răng và móng vuốt, toát ra khí tức kinh hãi lạnh lùng khi nó lao về phía Lâm Chính.
Lâm Chính ánh mắt lạnh lùng, vẫn lựa chọn chính diện nghênh địch.
Vô số châm khí nhanh chóng tạo thành một châm trận khổng lồ dưới sự điều khiển của anh.
"Cái gì?"
Hội trưởng Đại hội sửng sốt.
Ông ta không thể ngờ rằng trên đời thực sự có người có thể dùng châm khí để tạo ra thế tấn công như vậy...
Chương 5560: Ánh sáng hủy diệt
Châm thuật kỳ diệu như vậy đã vượt qua sự hiểu biết của người bình thường về châm cứu trong Y đạo.
Đây chính là sự lĩnh ngộ tự thân của Lâm Chính tạo ra.
Có thể nói là độc nhất vô nhị trên thế giới này.
Hội trưởng vẻ mặt lạnh lùng, không dám lơ là chút nào.
Ông ta trầm giọng hừ một cái, huy động sức mạnh, con thú hỗn độn lại gầm lên và lao về phía Lâm Chính.
Động lượng đáng sợ dường như nuốt chửng toàn bộ thế giới.
Lâm Chính đứng đó với ánh mắt nghiêm nghị và không hề nao núng. Hai tay anh múa như vũ bão, điều khiển châm trận khổng lồ để đối đầu với quái thú hỗn độn.
Bùm!
Châm trận và quái thú hỗn độn va chạm ngay lập tức, phát ra âm thanh chói tai.
Cú va chạm mạnh khiến không gian xung quanh biến dạng, đá trong hoàng lăng nứt ra và bay lên.
Lâm Chính sắc mặt căng thẳng, cố gắng hết sức để duy trì sự ổn định của châm trận.
Nhưng dù vậy, trong anh vẫn có cảm giác bất lực dâng trào.
Sức mạnh của Hội trưởng thật đáng kinh ngạc.
Và.
Từ đầu đến cuối, ông ta chưa bao giờ lơ là.
Khi sư tử chiến đấu với thỏ, không nhất thiết phải dùng hết sức lực.
Nhưng Hội trưởng không hề nương tay.
Con thú hỗn độn tấn công châm trận một cách điên cuồng và Lâm Chính cảm thấy áp lực lớn hơn sau mỗi cú va chạm.
Những vòng tròn gợn sóng mang sức mạnh huỷ diệt đáng sợ lan ra mọi hướng.
Lâm Chính nhìn chằm chằm vào con thú hỗn độn mạnh mẽ đáng sợ và nhanh chóng điều khiển châm khí bắn ra như những mũi tên sắc nhọn, đánh chính xác vào những bộ phận trọng yếu của con thú.
Rào rào rào…
Luồng không khí trong cơ thể con thú hỗn độn bị đảo lộn và sự hỗn loạn dần dần xuất hiện.
Con thú hỗn độn gầm lên giận dữ và các cuộc tấn công của nó trở nên điên cuồng hơn.
Nhưng Lâm Chính vẫn không chút lay động, tiếp tục bình tĩnh điều khiển châm trận, không ngừng làm suy yếu sức mạnh của con thú.
Đúng lúc này, giọng nói thờ ơ của Hội trưởng vang lên.
"Chỉ một chiêu như vậy đã làm cậu tiêu hao biết bao nhiêu khí lực. Cậu nghĩ mình còn đủ năng lượng để đối phó với tôi sao?"
Hơi thở Lâm Chính thắt lại khi nghe những lời này.
Nhưng Hội trưởng đột nhiên giơ lòng bàn tay lên.
Bộp!
Những phù văn bí ẩn bay ra từ lòng bàn tay ông ta.
Vô số lực hỗn loạn đáng sợ tuôn ra như nước tràn ra biển.
Rít!
Rít!
Rít!
…
Những sức mạnh này lại nhanh chóng biến thành những con thú hỗn độn đáng sợ.
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Chính không do dự nữa, lập tức rút lui.
"Muốn rời đi? Cậu có nghĩ đã quá muộn rồi không?"
Hội trưởng bình tĩnh nói và giơ tay lên.
Vù!
Tất cả quái thú hỗn độn đều lao về phía trước.
Lần này, Lâm Chính không hề do dự mà buộc phải rút lui về phía bên ngoài hoàng lăng, đồng thời phát ra một lượng lớn năng lượng đáng sợ, hội tụ thành một con rồng và đâm vào con thú hỗn độn.
Con rồng khổng lồ va chạm với quái thú hỗn độn, phát ra một tiếng động lớn rung chuyển cả mặt đất. Một làn sóng xung kích mạnh lan ra mọi hướng, đá trong lăng mộ rơi xuống như mưa.
Hội trưởng hừ lạnh một tiếng, đập vỡ những tảng đá rơi xuống, áp sát lại gần Lâm Chính, định áp chế anh.
Nhưng khoảnh khắc ông ta đến gần.
Bùm!
Một đạo thần quang mạnh mẽ đột nhiên bùng phát từ cơ thể Lâm Chính.
"Không ổn, trúng kế rồi!"
Sắc mặt Hội trưởng đột nhiên thay đổi, lập tức giơ tay vỗ vào ngực.
Rào rào rào…
Nhìn vào ánh sáng của những lá bùa này, có vẻ như nó được hình thành bằng ánh sáng từ trong tim Lâm Chính tỏa ra. Nó lập tức dệt thành một tấm lưới, bao phủ lấy anh.
Và vào thời điểm ánh sáng của lá bùa này bao trùm lấy Lâm Chính, một đạo ánh sáng Hủy Diệt khủng khiếp cũng ngay lập tức bao trùm lấy Hội trưởng.
Chỉ thấy mọi thứ xung quanh Hội trưởng bắt đầu tan chảy, sụp đổ và phân hủy...
Và ánh sáng lá bùa của chính anh cũng bị hư hại nghiêm trọng.
Nhưng may mắn thay, ánh sáng của lá bùa không bị xuyên thủng.
Khuôn mặt Hội trưởng căng thẳng và ông ta nhìn về phía trước.
Còn Lâm Chính vẫn thản nhiên nhìn ông ta, sau đó đột nhiên xoay người rời đi.
Bình luận facebook