• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần (125 Viewers)

  • Chương 5511: Bạn cũ

Tiếng hô của bà khiến cô gái bừng tỉnh.

Nước mắt làm mờ đi tầm nhìn của cô.

Nhưng cô cũng biết đây không phải lúc để đau buồn.

Cô quay lại và chạy nhanh nhất có thể về phía lối ra.

Nhưng mới chạy được vài bước.

Rầm!

Một thân hình to lớn đột nhiên nhảy ra trước mặt cô.

Chặn đường chạy thoát của cô gái.

cô gái run lên bần bật, đồng tử co rút lại, khó nhọc ngẩng đầu lên.

Thân hình to lớn trước mặt cô chính là con vượn.

Con vượn cao ba mét người dính đầy máu, đôi mắt cũng đỏ như máu nhìn chằm chằm vào cô gái, cái miệng đầy răng nanh thở ra luồng khí trắng dày đặc.

Rõ ràng chỉ số thông minh của nó không hề thấp.

Nó dường như không muốn để ai chạy thoát khỏi đây. Khi nhìn thấy cô gái đang chạy trốn, nó trực tiếp bỏ lại bà cụ và đi về phía cô gái.

cô gái sợ đến mức ngây người, cơ thể căng cứng như không còn thuộc về cô. Cô gái tội nghiệp giờ thậm chí còn không kiểm soát được cơ thể chính mình.

"Súc sinh, có bản lĩnh thì đến chỗ tao đây này!", bà cụ hét lớn.

Con vượn hoàn toàn phớt lờ bà cụ, và không chút do dự, nó nhặt chiếc gậy xương đáng sợ lên toan đập cô gái trẻ trước mặt thành một bãi máu thịt bầy hầy.

cô gái sợ hãi đến mức nhắm chặt mắt lại.

Nhưng vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, một tiếng bước chân giòn giã đột nhiên vang lên bên trong Thiên Thần Đạo.

Con vượn dường như bị kích thích bởi thứ gì đó nên đột ngột quay lại, nhìn chằm chằm vào bóng người trước mặt bằng đôi mắt đỏ như máu.

cô gái cũng sửng sốt, mở mắt ra và nhìn về phía đó.

Cô nhìn thấy một bóng người mặc áo choàng màu đỏ sậm đang chậm rãi bước tới.

"Đây là……"

Đôi mắt trũng sâu của bà lão có chút đờ đẫn.

"Người đã liên tiếp đánh bại vô số cao thủ trong Đại hội trên võ đài trước đó!"

cô gái sững lại, sau đó vui mừng khôn xiết, nói: "Thưa tiên sinh, xin hãy cứu chúng tôi!"

người đàn ông mặc áo choàng ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua tình hình ở đây, rồi quay đi và đi theo hướng khác.

cô gái sửng sốt, vẻ mặt đầy tuyệt vọng.

Bà cụ chưa chịu bỏ cuộc, nghiến răng hét lên: "Đại nhân, tôi không cầu xin cậu cứu tôi, nhưng xin hãy cứu lấy cháu gái tôi. Nhà họ Hạ ở Yên Kinh nhất định sẽ biết ơn cậu! "

"Nhà họ Hạ ở Yên Kinh?"

Người mặc áo choàng đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn bà cụ: "Bà là gì của Hạ Quốc Hải?"

Bà cụ sửng sốt: "Cậu quen biết ông già nhà tôi sao?"

"Tại sao hội nghị lần này ông ấy không tới?"

Người mặc áo choàng bình tĩnh hỏi.

Bà cụ im lặng một lúc rồi lắc đầu: "Ông ấy nói... vì một người bạn cũ nên ông ấy không tiện ra mặt".

"Tôi hiểu rồi".

Người mặc áo choàng gật đầu.

Nhưng con vượn đương nhiên không đủ kiên nhẫn để chờ họ trò chuyện.

Sau một tiếng gầm, chiếc gậy xương khổng lồ đã nhắm thẳng vào cô gái.

"Á!"

cô gái hét lên.

Nhưng vào lúc cây gậy xương sắp đập vào đầu cô, người đàn ông mặc áo choàng xuất hiện trước mặt cô như dịch chuyển tức thời, giơ một tay lên cao và trực tiếp nắm lấy cây gậy xương.

Trong phút chốc, cây gậy xương không thể giáng xuống được nữa.

Sức mạnh khủng khiếp được giải phóng ra mọi hướng dọc theo lòng bàn tay của người đàn ông mặc áo choàng.

"Cái gì?"

Đôi mắt của bà cụ gần như bật ra khỏi hốc mắt.

Họ đã tận mắt chứng kiến sức mạnh khủng khiếp của con vượn này.

Tuy nhiên, người đàn ông mặc áo choàng thực sự có thể đỡ lấy cây gậy xương của nó bằng một tay.

"Ông ấy gặp được cao thủ đáng sợ như vậy từ khi nào?"

Bà cụ lẩm bẩm.

"Mày nghe hiểu lời nói của con người, phải không?"

Lúc này, người mặc áo choàng đột nhiên nói với con vượn.

Đôi mắt đỏ tươi của con vượn lóe lên vẻ hoảng sợ, nhưng sau đó nó lại gầm lên và bất ngờ dùng lực rút cây gậy xương ra khỏi tay đối thủ.

"Đại hội phái mày đi giết người?", người đàn ông mặc áo choàng hừ lạnh và đột nhiên dùng lực.

Bang!

Cây gậy xương bị năm ngón tay của anh nghiền nát thành từng mảnh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom