-
Chương 5501: Chọc giận
Huyền Dương vội vàng cầm lấy Tụ Nguyên Đan, vẻ mặt khó xử nhìn Lão Phong.
Tụ Nguyên Đan này rất phi thường, nó có thể kích thích tiềm năng của võ giả trong thời gian ngắn và tăng cường một phần sức mạnh của họ. Có điều đây vẫn chưa phải công dụng chính của nó.
Điều thực sự đáng sợ của Tụ Nguyên Đan là nó có thể giúp một người khôi phục lại trạng thái tốt nhất trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Dù người đó có bị thương thế nào, dù đã tiêu hao bao nhiêu khí ý và thể lực đi nữa...
Huyền Dương biết ý định của Lão Phong rất đơn giản, chỉ là muốn khiến đám người kia im miệng mà thôi.
Vì những người này nói Đại hội không công bằng, vậy Lão Phong sẽ cho họ sự công bằng!
Huyền Dương hít một hơi thật sâu, đi về phía võ đài đổ nát.
Mọi người đều đưa mắt nhìn về phía ông ta.
"Cái gì? Huyền Dương đại nhân muốn đích thân lên đài sao?"
Người nhà họ Long không khỏi mỉm cười hỏi.
Huyền Dương nhìn chằm chằm vào nhà họ Long.
Ông ta biết tại sao nhà họ Long lại tự tin như vậy. Gia tộc này mặc dù thực lực võ công không cao nhưng rất nhiều người trong nhà có liên quan tới chính phủ. Bởi vậy Đại hội muốn động tới họ cũng sẽ phải dè chừng.
Huyền Dương không hề nổi giận vì lời nói của nhà họ Long mà trực tiếp hét lên:
"Đây là Tụ Nguyên Đan của Đại hội chúng tôi! Tôi nghĩ chắc hẳn nhiều vị bằng hữu đã nghe nói đến viên đan này phải không?"
Ông ta dứt lời, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên náo nhiệt.
"Cái gì? Tụ Nguyên Đan?"
"Thật hay giả vậy?"
"Đây chính là Tụ Nguyên Đan nổi tiếng sao?"
"Người ta nói, uống viên đan này có thể trong thời gian ngắn tăng cường thực lực, khôi phục mọi vết thương và sinh lực. Đó là thần đan神丹thần đan trong truyền thuyết!"
"Huyền Dương đại nhân lấy ra thứ này, có lẽ..."
Những lời cảm thán đầy ngạc nhiên của đám đông liên tục vang lên.
Huyền Dương nhìn chằm chằm vào người mặc áo choàng, sau đó ném viên Tụ Nguyên Đan cho anh.
Người mặc áo choàng cầm lấy viên đan, nhìn thoáng qua rồi bình thản nói: "Cái này lẽ nào là..."
"Tiếp theo, Lão Phong của Đại hội chúng tôi sẽ thách đấu cậu".
Huyền Dương bình tĩnh nói.
"Nhưng xét rằng trước đây cậu đã trải qua mấy trận chiến nên thể lực và sức mạnh suy kiệt. Vì vậy, để đảm bảo công bằng, cậu có thể dùng viên Tụ Nguyên Đan này để khôi phục trạng thái tốt nhất trước khi đối đầu với Lão Phong".
Người mặc áo choàng khẽ mỉm cười: "Xem ra Đại hội vẫn ưa thể diện lắm".
"Sự tôn nghiêm của Đại hội không thể bị người khác chà đạp. Cậu tới đây hôm nay hẳn là có kế hoạch từ trước. Có điều Đại hội chúng tôi cũng không đến mức bị cậu chà đạp dưới chân".
Lão Phong chậm rãi đi tới, chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói: "Mau uống viên đan này, sau đó so cao thấp với tôi!"
Người mặc áo choàng nheo mắt lại, đột nhiên nhếch khóe miệng, để lộ ra nụ cười giễu cợt.
"Tôi nghĩ cái này không cần thiết".
Anh nói dứt lời, mọi người đều run rẩy.
người đàn ông mặc áo choàng giơ tay ném viên Tụ Nguyên Đan về phía Huyền Dương.
Huyền Dương sửng sốt, vội vàng bắt lấy viên đan, kinh ngạc nhìn người mặc áo choàng.
"Ý cậu là gì?"
"Muốn đối phó người của Đại hội, tôi hoàn toàn không cần dùng đến đan dược bổ trợ. Lão Phong gì đó này tôi cũng không cần Tụ Nguyên Đan khôi phục đã đủ sức ứng phó".
Người mặc áo choàng cười đáp.
Lời này vừa thốt lên, mọi người trong Đại hội đều vô cùng tức giận.
Vô số người đứng bật dậy khỏi ghế và nhìn chằm chằm vào người đàn ông mặc áo choàng với đôi mắt đầy sát khí.
"Đồ khốn nạn!"
"To gan!"
"Cậu... cậu dám coi thường Đại hội chúng tôi!"
"Đúng là không thể tha thứ được!"
"Kẻ này phải bị trừng phạt nghiêm khắc!"
Những tiếng quát vang lên. Vào lúc này, người mặc áo choàng đã thành công chọc giận tất cả mọi người trong Đại hội.
Tụ Nguyên Đan này rất phi thường, nó có thể kích thích tiềm năng của võ giả trong thời gian ngắn và tăng cường một phần sức mạnh của họ. Có điều đây vẫn chưa phải công dụng chính của nó.
Điều thực sự đáng sợ của Tụ Nguyên Đan là nó có thể giúp một người khôi phục lại trạng thái tốt nhất trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Dù người đó có bị thương thế nào, dù đã tiêu hao bao nhiêu khí ý và thể lực đi nữa...
Huyền Dương biết ý định của Lão Phong rất đơn giản, chỉ là muốn khiến đám người kia im miệng mà thôi.
Vì những người này nói Đại hội không công bằng, vậy Lão Phong sẽ cho họ sự công bằng!
Huyền Dương hít một hơi thật sâu, đi về phía võ đài đổ nát.
Mọi người đều đưa mắt nhìn về phía ông ta.
"Cái gì? Huyền Dương đại nhân muốn đích thân lên đài sao?"
Người nhà họ Long không khỏi mỉm cười hỏi.
Huyền Dương nhìn chằm chằm vào nhà họ Long.
Ông ta biết tại sao nhà họ Long lại tự tin như vậy. Gia tộc này mặc dù thực lực võ công không cao nhưng rất nhiều người trong nhà có liên quan tới chính phủ. Bởi vậy Đại hội muốn động tới họ cũng sẽ phải dè chừng.
Huyền Dương không hề nổi giận vì lời nói của nhà họ Long mà trực tiếp hét lên:
"Đây là Tụ Nguyên Đan của Đại hội chúng tôi! Tôi nghĩ chắc hẳn nhiều vị bằng hữu đã nghe nói đến viên đan này phải không?"
Ông ta dứt lời, bầu không khí xung quanh lập tức trở nên náo nhiệt.
"Cái gì? Tụ Nguyên Đan?"
"Thật hay giả vậy?"
"Đây chính là Tụ Nguyên Đan nổi tiếng sao?"
"Người ta nói, uống viên đan này có thể trong thời gian ngắn tăng cường thực lực, khôi phục mọi vết thương và sinh lực. Đó là thần đan神丹thần đan trong truyền thuyết!"
"Huyền Dương đại nhân lấy ra thứ này, có lẽ..."
Những lời cảm thán đầy ngạc nhiên của đám đông liên tục vang lên.
Huyền Dương nhìn chằm chằm vào người mặc áo choàng, sau đó ném viên Tụ Nguyên Đan cho anh.
Người mặc áo choàng cầm lấy viên đan, nhìn thoáng qua rồi bình thản nói: "Cái này lẽ nào là..."
"Tiếp theo, Lão Phong của Đại hội chúng tôi sẽ thách đấu cậu".
Huyền Dương bình tĩnh nói.
"Nhưng xét rằng trước đây cậu đã trải qua mấy trận chiến nên thể lực và sức mạnh suy kiệt. Vì vậy, để đảm bảo công bằng, cậu có thể dùng viên Tụ Nguyên Đan này để khôi phục trạng thái tốt nhất trước khi đối đầu với Lão Phong".
Người mặc áo choàng khẽ mỉm cười: "Xem ra Đại hội vẫn ưa thể diện lắm".
"Sự tôn nghiêm của Đại hội không thể bị người khác chà đạp. Cậu tới đây hôm nay hẳn là có kế hoạch từ trước. Có điều Đại hội chúng tôi cũng không đến mức bị cậu chà đạp dưới chân".
Lão Phong chậm rãi đi tới, chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói: "Mau uống viên đan này, sau đó so cao thấp với tôi!"
Người mặc áo choàng nheo mắt lại, đột nhiên nhếch khóe miệng, để lộ ra nụ cười giễu cợt.
"Tôi nghĩ cái này không cần thiết".
Anh nói dứt lời, mọi người đều run rẩy.
người đàn ông mặc áo choàng giơ tay ném viên Tụ Nguyên Đan về phía Huyền Dương.
Huyền Dương sửng sốt, vội vàng bắt lấy viên đan, kinh ngạc nhìn người mặc áo choàng.
"Ý cậu là gì?"
"Muốn đối phó người của Đại hội, tôi hoàn toàn không cần dùng đến đan dược bổ trợ. Lão Phong gì đó này tôi cũng không cần Tụ Nguyên Đan khôi phục đã đủ sức ứng phó".
Người mặc áo choàng cười đáp.
Lời này vừa thốt lên, mọi người trong Đại hội đều vô cùng tức giận.
Vô số người đứng bật dậy khỏi ghế và nhìn chằm chằm vào người đàn ông mặc áo choàng với đôi mắt đầy sát khí.
"Đồ khốn nạn!"
"To gan!"
"Cậu... cậu dám coi thường Đại hội chúng tôi!"
"Đúng là không thể tha thứ được!"
"Kẻ này phải bị trừng phạt nghiêm khắc!"
Những tiếng quát vang lên. Vào lúc này, người mặc áo choàng đã thành công chọc giận tất cả mọi người trong Đại hội.
Bình luận facebook