-
Chương 5211-5215
Chương 5211: Hộ giá
Lệnh bài cầu viện này là tín hiệu cao nhất của Long tộc.
Một khi đã sử dụng thì bất kể là ai trong Long tộc, bất luận đang làm gì, ở đâu đều phải nhanh chóng tới nơi phát ra lệnh cầu viện.
Hơn nữa lệnh bài cầu viện này bao trùm toàn bộ long mạch dưới lòng đất.
Năng lượng bên trong nó có thể được truyền đi trên phạm vi rất rộng, tất cả những người có long lực trong Long tộc đều có thể cảm nhận được nguồn năng lượng này.
Hay nói cách khác, đây là một lệnh bài mà một khi sử dụng thì toàn bộ người của long mạch đều sẽ đổ xô tới đây.
Đối với Long tộc nói chung và Long Tử nói riêng, tác dụng của lệnh bài này chỉ là trang sức, vật trang trí, hoặc cũng có thể nói là một loại biểu tượng.
Dù sao cũng không ai có thể tin được rằng trên đời này sẽ có người có thể ép Long Tử sử dụng lệnh bài cầu viện này.
Trong mắt bọn họ, Long Tử chính là thần linh.
Mà người như vậy, sao có thể xin cầu viện được chứ?
Nhưng nếu xuất hiện, người của Long tộc đương nhiên sẽ đổ xô liên tục chạy đến.
Nhưng bọn họ lại hoàn toàn quên mất một điều.
Hoặc nói cách khác là bọn họ hoàn toàn không hề quan tâm đến một điều.
Đó là người có thể ép Long Tử sử dụng lệnh bài này, phải là người đáng sợ đến mức nào.
Thật ra ở trong mắt những người kiêu ngạo như Long tộc, e là dù cho đối phương có mạnh tới cỡ nào, khi toàn tộc xuất quân thì ngay cả thần thánh cũng không hề sợ hãi.
Kết quả là, bọn họ không sợ gì mà chạy thục mạng về đây để bảo vệ cho vị thần của Long tộc, muốn đứng trước mặt Long Tử để thể hiện năng lực và lòng trung thành của mình.
Một đám người của Long tộc đã chạy tới đây.
Bọn họ là người phụ trách khu vực long mạch phía Nam bình nguyên.
Thấy Long Tử lui về hướng này, mọi người lập tức tỉnh táo lại.
“Mau chóng kết trận, che chở Long Tử!”
Một người Long tộc lớn tuổi lập tức hét lớn.
Những người phía sau đồng loạt rút vũ khí, giải phóng long lực, bắt đầu bố trí đội hình.
Nhưng giây tiếp theo, người nọ sững sờ.
Gầm!
Con rồng thép khổng lồ bay tới.
Sự áp lực vô tận khiến hai bên mặt đất nổ tung ra.
Thấy con rồng mạnh mẽ lạ thường kia, mọi người đều trở nên mơ hồ.
Vù!
Móng vuốt của con rồng không hề khách sáo mà lao vào những người này.
“Chạy mau!”
Có người kêu lên thảm thiết.
Nhưng không kịp nữa rồi.
Những chiếc móng vuốt sắc nhọn đã tấn công và nghiền nát mọi thứ.
Cơ thể của những người này cứ như được làm từ cát, trong nháy mắt, bọn họ hóa thành một làn sương máu, thậm chí còn không có ai kịp kêu lên.
Con rồng thép tiếp tục truy sát Long Tử.
Tuy nhiên, Long Tử từ đầu tới cuối đều không hề quay đầu lại.
Đối với hắn, những người này chỉ là công cụ để hắn kéo chân con rồng mà thôi.
Tuy rằng Lâm Chính đã cấy ghép trái tim của mình vào trong cơ thể con rồng thép, nhưng khi trái tim được đưa vào cơ thể thì năng lượng vẫn có giới hạn.
Bây giờ điều duy nhất hắn có thể làm là trì hoãn!
Cố hết sức trì hoãn!
Chỉ khi năng lượng trái tim trong cơ thể con rồng thép kia tiêu hao hết thì mọi chuyện mới có thể kết thúc.
Nghĩ vậy, Long Tử dồn toàn bộ long lực trong cơ thể vào hai chân, chạy như điên về phía trước.
Giờ phút này, tốc độ của hắn thậm chí còn vượt qua cả tốc độ âm thanh.
Khi hắn tiếp tục chạy trốn, người của Long tộc xuất hiện càng ngày càng nhiều.
“Long Tử, đi lối này, để tôi tới kéo chân kẻ thù!”
“Long Tử yên tâm, hôm nay có tôi ở đây, bất cứ kẻ nào cũng không thể làm người bị thương!”
“Long Tử, mau lùi lại, đến khi tôi bắt sống kẻ đó, tôi sẽ dâng đầu hắn cho người!”
Vô số người tràn đầy tự tin tới hộ giá cho Long Tử.
Nhưng sau khi nhìn thấy con rồng thép hung hăng khổng lồ kia, trong lòng những người này chỉ còn lại hối hận và tuyệt vọng.
Con rồng thép không có bất cứ tình cảm nào, khi đối mặt với bất kì người nào muốn ngăn cản nó, nó đều vung móng vuốt lên.
Không ai có thể chịu đựng được một cú đánh của nó cả.
Cảm nhận được thứ đáng sợ vẫn đang đuổi giết sau lưng mình, vẻ mặt Long Tử dần trở nên khó coi…
Chương 5212: Tứ Tôn Long Mạch
Người của Long tộc điên cuồng lao tới đây.
Nhưng dù có bao nhiêu người tới, dù có mạnh tới đâu thì khi đối diện với con rồng thép đều như một tờ giấy, chết không còn xương.
Mặc cho con rồng thép nghiền nát mọi thứ, không thể nào ngăn cản được.
Cảm nhận được mình càng lúc càng gần con rồng thép, Long Tử cũng vô cùng căng thẳng.
Hắn đột nhiên cảm thấy hối hận.
Nếu như không cưỡng ép người này, người này cũng không thể nào làm ra hành động điên cuồng như vậy, một khi có thời gian ám sát, Lâm Chính nhất định không có phòng bị, sao hắn lại có thể rơi vào tình cảnh như bây giờ được chứ?
Nhưng bây giờ hối hận cũng chẳng có ích gì.
Long Tử chỉ có thể chạy về phía trước một cách máy móc.
Mà long lực trong cơ thể hắn cũng tiêu hao tới mức vượt quá tiêu chuẩn, toàn thân rã rời thở hồng hộc.
Vèo vèo vèo!
Đúng lúc này, phía trước đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng chói mắt.
Nhìn xung quanh, những ánh sáng đó như những con sông vàng óng, chiếu sáng đỉnh tầng nham thạch, che khuất một nửa tầm nhìn.
“Đây là… cơ quan đầu não à?”
Long Tử ngẩn người ra, ánh mắt toát lên sự vui mừng, lớn tiếng gọi.
“Tứ Tôn Long Mạch đó sao?”
“Tất cả chúng tôi đều ở đây!”
“Long Tử, mau lại đây!”
“Tôi đã sẵn sàng chiến đấu, chỉ chờ tên ác nhân tàn sát Long tộc của chúng ta đến thôi”.
“Hôm nay dù có là ai, dù có là thần thì tôi cũng phải giết chết hắn”.
Một đám người hùng hổ thét lên.
Long Tử nhảy qua ngọn núi lớn trước mặt, nhìn thấy mấy nghìn bóng người đang tụ tập đông đảo trên một vùng bình nguyên.
Những người đó đều là người Long tộc!
Giờ phút này, những người Long tộc đó đều tụ tập lại với nhau, ở giữa đám người bọn họ còn có bốn pho tượng khổng lồ.
Đó là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.
Những pho tượng đó đều có màu đen, trên đó có rất nhiều hoa văn màu đỏ như được chế tạo đặc biệt.
Ở xung quanh mỗi pho tượng đều có gần trăm người Long tộc.
Bọn họ đặt tay lên pho tượng, không ngừng kích hoạt long lực truyền vào bên trong nó.
Pho tượng lập tức tỏa ra ánh sáng vàng, hội tụ lại thành dòng sông chảy xuống đỉnh bình nguyên.
“Mau tới hỗ trợ tôi!”
Long Tử nhảy xuống từ trên ngọn núi cao, chạy thẳng về phía đầu kia của bình nguyên, không hề có ý định dừng lại.
“Long Tử yên tâm, với sức mạnh của toàn Long tộc mình, sao có thể đầu hàng thứ hèn hạ như vậy được chứ?”
Một ông già mặc áo choàng nâu, râu tóc bạc phơ lạnh lùng hét lên và tiến về phía trước.
Ông ta tên là Long Húc Tôn, là một trong Tứ Tôn Long Mạch.
Tứ Tôn Long Mạch là bốn người mạnh nhất trong Long tộc.
Bốn người này trước giờ vẫn luôn bế quan, xa lánh sự đời, không bao giờ lộ diện.
Địa vị của bọn ở Long tộc rất cao, đến cả Long Tử khi gặp bọn họ cũng phải kính nể vài phần.
Hôm nay, Long Tử phát lệnh cầu viện tối cao, vậy nên Tứ Tôn Long Mạch đang bế quan cũng phải xuất quân và càng phải mang theo bốn pho tượng cơ quan pháp bảo.
Bốn người này đều biết, người có thể ép Long Tử đến mức sử dụng lệnh cầu viện tối cao chắc chắn không phải người bình thường nên phải toàn lực ứng phó.
Bọn họ đã chuẩn bị ở đây rất lâu, đồng thời nhìn chằm chằm phía bên kia ngọn núi, muốn xem rốt cuộc là ai dám đuổi giết Long Tử như vậy.
Nhưng phía bên kia ngọn núi không thấy bóng dáng nào xuất hiện cả, chỉ nghe thấy một tiếng rồng gầm thảm thiết và hùng hậu.
“Đây là… tiếng rồng sao?”
Long Húc Tôn hơi giật mình, khuôn mặt già nua đột nhiên thay đổi.
“Chẳng lẽ phía bên kia ngọn núi có rồng?”
“Không phải chứ?”
“Không phải rồng đã tuyệt chủng mấy ngàn năm trước rồi sao?”
Những âm thanh kinh ngạc vang lên không ngừng.
Mãi cho đến lúc này, một con rồng thép to lớn và đáng sợ đi từ phía bên kia ngọn núi tới.
Trong nháy mắt, toàn bộ người Long tộc đang suy đoán đều hóa đá...
Chương 5213: Ngăn cản
"Thần... thần long?".
"Sao có thể thế được? Tại sao... tại sao tôi lại nhìn thấy một con thần long đang sống?".
"Lẽ nào tổ tiên của chúng ta sống lại?".
"Tổ tiên hiển linh sao?".
Người của Long tộc đều kêu lên thất thanh, nhìn thần long khổng lồ bay trên không trung, ánh mắt đều dại ra.
"Không! Đó không phải là thần long! Đó là một con rồng cơ quan do con người tạo nên!".
Một tộc trưởng của Long tộc nhìn ra manh mối, lập tức kêu lên.
Ông ta vừa dứt lời, tất cả đều tỉnh ngộ, nhìn lại thật kĩ.
Quả nhiên.
Con rồng lớn đang bay tới toàn thân đen sì, được làm hoàn toàn từ sắt thép, tuy màu sắc rất giống với thần long thực sự, nhưng vẫn không phải là rồng thật.
"Khốn kiếp, chúng ta bị lừa rồi!".
"Cái này do ai tạo ra? Thật là to gan, đây là khinh nhờn tổ tiên của chúng ta!".
"Chính thứ này khiến Long Tử bị thương! Phải giết! Phải hủy!".
Người của Long tộc tức giận gầm lên, ai nấy hừng hực ý chí chiến đấu.
Nhưng Long Húc Tôn đứng đầu tiên lại cảm thấy không đúng lắm.
"Không đúng, con rồng cơ quan này có khí thế... quá mạnh! Đây không phải là cơ quan bình thường!".
Long Húc Tôn biến sắc, ngoảnh phắt lại hét lên: "Mở kết giới! Mau mở kết giới! Nhanh lên!".
Người ở phía sau sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, nhưng thấy vẻ mặt cuống quýt của Long Húc Tôn thì đâu dám chần chừ, lập tức hành động ngay.
"Mở kết giới!".
"Mau mở kết giới!".
Những tiếng hét vang khắp bình nguyên, một màn chắn màu xanh bắt đầu dâng lên từ bốn phía bình nguyên, bao trùm bên trên về chính giữa đám người.
Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ đã tích lũy đủ long viêm.
Cái cổ dài của nó đã hiện ra màu đỏ.
Nó nhằm vào khu vực kết giới chưa kịp đóng, rồi há miệng ra phun.
Vù!
Một ngọn lửa đáng sợ lập tức phun ra, đánh thẳng vào đám người.
"A!".
"Cứu tôi với! Cứu tôi với!".
"Nóng quá! Tôi chết mất thôi! Mau cứu tôi với!".
Đám người lập tức trở nên hỗn loạn, những người bị dính lửa chạy loạn lên như phát điên, hoặc lăn lộn dưới đất.
Nhưng vẫn nhanh chóng bị long viêm thiêu cháy, chết rất thê thảm.
Người của Long tộc đều vô cùng kinh hãi.
Lúc này, bọn họ mới ý thức được sự đáng sợ của con rồng cơ quan kia.
Nhưng cũng may Long Húc Tôn bảo người mở kết giới từ trước, thế nên long viêm chưa phun được bao lâu, kết giới đã khép lại. Tất cả long viêm còn thừa đều đánh vào kết giới, nhưng không thể phá thủng.
"Dập lửa!".
Long Húc Tôn trầm giọng quát.
Người của Long tộc ở xung quanh huy động long lực, muốn dập tắt những ngọn lửa này.
Nhưng dù bọn họ huy động long lực cỡ nào, cũng không thể khiến những ngọn lửa này yếu đi.
"Đây không phải là lửa bình thường".
Long Húc Tôn cắn răng, nhìn chằm chằm con rồng thép khổng lồ bên ngoài kết giới, khẽ gầm lên: "Rốt cuộc mày là ai?".
Nhưng con rồng cơ quan không thể đáp lại ông ta, Lâm Chính ở sau lưng con rồng lại càng không rõ sống chết, biết lên tiếng kiểu gì?
"Con súc sinh này, chúng ta có không ít người chết bởi lửa của nó, Long Húc Tôn đại nhân, chúng ta phải trả thù!".
"Nó nhất thời không thể phá được kết giới của chúng ta, chúng ta chủ động tấn công, giết con súc sinh này đi!".
"Đúng vậy, Long Húc Tôn đại nhân, ra tay đi!".
"Ra tay đi!".
Những người Long tộc sống sót đều vô cùng căm phẫn, ai nấy tức giận gầm lên.
Long Húc Tôn gật đầu, ông ta cũng không muốn trốn trong kết giới này cả đời, liền định tập hợp mọi người rời khỏi kết giới trước, rồi đối đầu với con rồng thép khổng lồ.
Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ bỗng ngẩng đầu, phát ra một tiếng kêu ...
Gào!
Trong chớp mắt, bên trên kết giới mây đen dày đặc, sấm sét ầm ầm...
Chương 5213: Ngăn cản
"Thần... thần long?".
"Sao có thể thế được? Tại sao... tại sao tôi lại nhìn thấy một con thần long đang sống?".
"Lẽ nào tổ tiên của chúng ta sống lại?".
"Tổ tiên hiển linh sao?".
Người của Long tộc đều kêu lên thất thanh, nhìn thần long khổng lồ bay trên không trung, ánh mắt đều dại ra.
"Không! Đó không phải là thần long! Đó là một con rồng cơ quan do con người tạo nên!".
Một tộc trưởng của Long tộc nhìn ra manh mối, lập tức kêu lên.
Ông ta vừa dứt lời, tất cả đều tỉnh ngộ, nhìn lại thật kĩ.
Quả nhiên.
Con rồng lớn đang bay tới toàn thân đen sì, được làm hoàn toàn từ sắt thép, tuy màu sắc rất giống với thần long thực sự, nhưng vẫn không phải là rồng thật.
"Khốn kiếp, chúng ta bị lừa rồi!".
"Cái này do ai tạo ra? Thật là to gan, đây là khinh nhờn tổ tiên của chúng ta!".
"Chính thứ này khiến Long Tử bị thương! Phải giết! Phải hủy!".
Người của Long tộc tức giận gầm lên, ai nấy hừng hực ý chí chiến đấu.
Nhưng Long Húc Tôn đứng đầu tiên lại cảm thấy không đúng lắm.
"Không đúng, con rồng cơ quan này có khí thế... quá mạnh! Đây không phải là cơ quan bình thường!".
Long Húc Tôn biến sắc, ngoảnh phắt lại hét lên: "Mở kết giới! Mau mở kết giới! Nhanh lên!".
Người ở phía sau sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, nhưng thấy vẻ mặt cuống quýt của Long Húc Tôn thì đâu dám chần chừ, lập tức hành động ngay.
"Mở kết giới!".
"Mau mở kết giới!".
Những tiếng hét vang khắp bình nguyên, một màn chắn màu xanh bắt đầu dâng lên từ bốn phía bình nguyên, bao trùm bên trên về chính giữa đám người.
Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ đã tích lũy đủ long viêm.
Cái cổ dài của nó đã hiện ra màu đỏ.
Nó nhằm vào khu vực kết giới chưa kịp đóng, rồi há miệng ra phun.
Vù!
Một ngọn lửa đáng sợ lập tức phun ra, đánh thẳng vào đám người.
"A!".
"Cứu tôi với! Cứu tôi với!".
"Nóng quá! Tôi chết mất thôi! Mau cứu tôi với!".
Đám người lập tức trở nên hỗn loạn, những người bị dính lửa chạy loạn lên như phát điên, hoặc lăn lộn dưới đất.
Nhưng vẫn nhanh chóng bị long viêm thiêu cháy, chết rất thê thảm.
Người của Long tộc đều vô cùng kinh hãi.
Lúc này, bọn họ mới ý thức được sự đáng sợ của con rồng cơ quan kia.
Nhưng cũng may Long Húc Tôn bảo người mở kết giới từ trước, thế nên long viêm chưa phun được bao lâu, kết giới đã khép lại. Tất cả long viêm còn thừa đều đánh vào kết giới, nhưng không thể phá thủng.
"Dập lửa!".
Long Húc Tôn trầm giọng quát.
Người của Long tộc ở xung quanh huy động long lực, muốn dập tắt những ngọn lửa này.
Nhưng dù bọn họ huy động long lực cỡ nào, cũng không thể khiến những ngọn lửa này yếu đi.
"Đây không phải là lửa bình thường".
Long Húc Tôn cắn răng, nhìn chằm chằm con rồng thép khổng lồ bên ngoài kết giới, khẽ gầm lên: "Rốt cuộc mày là ai?".
Nhưng con rồng cơ quan không thể đáp lại ông ta, Lâm Chính ở sau lưng con rồng lại càng không rõ sống chết, biết lên tiếng kiểu gì?
"Con súc sinh này, chúng ta có không ít người chết bởi lửa của nó, Long Húc Tôn đại nhân, chúng ta phải trả thù!".
"Nó nhất thời không thể phá được kết giới của chúng ta, chúng ta chủ động tấn công, giết con súc sinh này đi!".
"Đúng vậy, Long Húc Tôn đại nhân, ra tay đi!".
"Ra tay đi!".
Những người Long tộc sống sót đều vô cùng căm phẫn, ai nấy tức giận gầm lên.
Long Húc Tôn gật đầu, ông ta cũng không muốn trốn trong kết giới này cả đời, liền định tập hợp mọi người rời khỏi kết giới trước, rồi đối đầu với con rồng thép khổng lồ.
Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ bỗng ngẩng đầu, phát ra một tiếng kêu ...
Gào!
Trong chớp mắt, bên trên kết giới mây đen dày đặc, sấm sét ầm ầm...
Đang tải...
Chương 5215: Xúi giục
Khi nghe tin Long Tử yêu cầu tất cả người của Long tộc vào điện Tế Long, ai nấy đều vô cùng ngạc nhiên.
Phải biết rằng, bình thường điện Tế Long tuyệt đối không mở cho người khác vào.
Thậm chí rất nhiều tộc trưởng trẻ tuổi còn chưa từng thấy tình hình bên trong điện Tế Long.
Cho dù là bái tế, bọn họ cũng chỉ tiến hành ở ngoài điện.
Nhưng lần này, Long Tử còn mở luôn nội điện.
Tất cả mọi người lập tức ý thức được, chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn.
Lẽ nào Long tộc đã đến lúc sinh tử tồn vong?
Thế là tất cả đều xông tới điện Tế Long.
Chẳng mấy chốc, người của Long tộc đã tụ tập đông đảo bên ngoài điện.
Phải tới hơn nghìn người.
Già trẻ gái trai đủ cả.
Những người còn lại đã được Tứ Tôn Long tộc triệu tập ra ngoài giết địch.
Long Tử đứng trước cửa, nhìn những khuôn mặt bên dưới, sau đó trầm giọng nói: "Mọi người có biết, hôm nay đã là thời khắc sinh tử tồn vong của Long tộc chưa?".
"Chưa ạ".
Mọi người kêu lên, ai nấy đều có vẻ mặt khó coi.
Long tộc sống ẩn dật ở long mạch dưới lòng đất, tuy không lộ mặt nhưng vẫn thầm thao túng long mạch dưới lòng đất, xưng vương xưng bá.
Trong nhận thức của bọn họ, không có bất cứ ai có thể đe dọa đến Long tộc.
Nhưng hôm nay, ngày tàn lại bất ngờ ập xuống.
Ai có thể chấp nhận được chứ?
"Các vị có biết tới chí bảo của Long tộc là long tâm tổ tiên không? Tôi nói cho các vị biết, long tâm đã xuất hiện trở lại, còn bị một tặc nhân lợi dụng. Tặc nhân kia dựa vào sức mạnh khủng khiếp của long tâm, đang điên cuồng tàn sát tộc nhân chúng ta! Cũng không biết bao nhiêu người đã chết trong tay hắn, bây giờ, tặc nhân này có long tâm, đang đánh về phía Long Điện! Các vị nói xem nên làm thế nào?".
Long Tử lại lớn tiếng nói.
"Giết! Giết! Giết!".
"Rốt cuộc là tặc nhân phương nào mà dám thách thức long uy?".
"Phải cho tên này có đi mà không có về!".
Người của Long tộc vô cùng phẫn nộ, nhao nhao kêu lên.
Trong lòng bọn họ, không ai có thể thách thức hay sỉ nhục Long tộc.
Vậy mà bây giờ, tặc nhân này lại dùng thánh vật của Long tộc để tàn sát người của Long tộc?
Đúng là sỉ nhục!
"Tốt lắm!".
Long Tử gật đầu, trầm giọng nói: "Các vị sẵn lòng bảo vệ tôn nghiêm của Long tộc ta, bản tôn rất hài lòng, nhưng bản tôn không thể không nói cho các vị biết, chỉ dựa vào lực lượng của chúng ta hiện giờ, thì không thể chống lại tặc nhân kia. Không phải tặc nhân kia có thực lực mạnh mẽ, mà là long tâm có uy năng thông thiên, không phải thứ chúng ta có thể chống lại! Thế nên chúng ta phải dùng thủ đoạn đặc biệt, mới có thể chế phục người kia!".
"Long Tử đại nhân, anh nói đi, dùng thủ đoạn gì? Chúng tôi nhất định sẽ phối hợp!".
"Đúng vậy, vì Long tộc, dù là lên núi đao xuống biển lửa, chúng tôi cũng không từ!".
"Long Tử đại nhân cần chúng tôi làm gì cứ nói! Việc gì chúng tôi cũng làm".
Ai nấy nhao nhao kêu lên, khí huyết sục sôi.
"Tốt lắm!".
Long Tử gật đầu, ánh mắt lóe lên tia sáng dị thường.
"Nếu vậy thì bản tôn cũng không nhiều lời nữa, bây giờ bản tôn sẽ mở cửa nội điện, sau khi các vị vào nội điện thì lần lượt đứng vào các điểm trận của pháp trận nội điện. Bản tôn sẽ lợi dụng pháp trận mượn sức mạnh của tổ tiên, nâng cao thực lực cho các vị, để các vị có thể chống lại tặc nhân kia, hiểu chưa?".
Long Tử hét lớn.
"Tuân lệnh!".
Mọi người cao giọng đáp.
Long Tử không chút chần chừ, xoay người lại, huy động long lực đẩy cánh cửa sắt vừa to vừa dày nặng ở phía sau ra.
Ầm ầm...
Cánh cửa chậm rãi di chuyển.
Mọi người đều mở to mắt, nhìn vào bên trong cánh cửa.
Nhưng còn chưa kịp nhìn rõ cảnh tượng bên trong cánh cửa, thì một luồng máu tanh khiến người ta buồn nôn đã ập tới...
Lệnh bài cầu viện này là tín hiệu cao nhất của Long tộc.
Một khi đã sử dụng thì bất kể là ai trong Long tộc, bất luận đang làm gì, ở đâu đều phải nhanh chóng tới nơi phát ra lệnh cầu viện.
Hơn nữa lệnh bài cầu viện này bao trùm toàn bộ long mạch dưới lòng đất.
Năng lượng bên trong nó có thể được truyền đi trên phạm vi rất rộng, tất cả những người có long lực trong Long tộc đều có thể cảm nhận được nguồn năng lượng này.
Hay nói cách khác, đây là một lệnh bài mà một khi sử dụng thì toàn bộ người của long mạch đều sẽ đổ xô tới đây.
Đối với Long tộc nói chung và Long Tử nói riêng, tác dụng của lệnh bài này chỉ là trang sức, vật trang trí, hoặc cũng có thể nói là một loại biểu tượng.
Dù sao cũng không ai có thể tin được rằng trên đời này sẽ có người có thể ép Long Tử sử dụng lệnh bài cầu viện này.
Trong mắt bọn họ, Long Tử chính là thần linh.
Mà người như vậy, sao có thể xin cầu viện được chứ?
Nhưng nếu xuất hiện, người của Long tộc đương nhiên sẽ đổ xô liên tục chạy đến.
Nhưng bọn họ lại hoàn toàn quên mất một điều.
Hoặc nói cách khác là bọn họ hoàn toàn không hề quan tâm đến một điều.
Đó là người có thể ép Long Tử sử dụng lệnh bài này, phải là người đáng sợ đến mức nào.
Thật ra ở trong mắt những người kiêu ngạo như Long tộc, e là dù cho đối phương có mạnh tới cỡ nào, khi toàn tộc xuất quân thì ngay cả thần thánh cũng không hề sợ hãi.
Kết quả là, bọn họ không sợ gì mà chạy thục mạng về đây để bảo vệ cho vị thần của Long tộc, muốn đứng trước mặt Long Tử để thể hiện năng lực và lòng trung thành của mình.
Một đám người của Long tộc đã chạy tới đây.
Bọn họ là người phụ trách khu vực long mạch phía Nam bình nguyên.
Thấy Long Tử lui về hướng này, mọi người lập tức tỉnh táo lại.
“Mau chóng kết trận, che chở Long Tử!”
Một người Long tộc lớn tuổi lập tức hét lớn.
Những người phía sau đồng loạt rút vũ khí, giải phóng long lực, bắt đầu bố trí đội hình.
Nhưng giây tiếp theo, người nọ sững sờ.
Gầm!
Con rồng thép khổng lồ bay tới.
Sự áp lực vô tận khiến hai bên mặt đất nổ tung ra.
Thấy con rồng mạnh mẽ lạ thường kia, mọi người đều trở nên mơ hồ.
Vù!
Móng vuốt của con rồng không hề khách sáo mà lao vào những người này.
“Chạy mau!”
Có người kêu lên thảm thiết.
Nhưng không kịp nữa rồi.
Những chiếc móng vuốt sắc nhọn đã tấn công và nghiền nát mọi thứ.
Cơ thể của những người này cứ như được làm từ cát, trong nháy mắt, bọn họ hóa thành một làn sương máu, thậm chí còn không có ai kịp kêu lên.
Con rồng thép tiếp tục truy sát Long Tử.
Tuy nhiên, Long Tử từ đầu tới cuối đều không hề quay đầu lại.
Đối với hắn, những người này chỉ là công cụ để hắn kéo chân con rồng mà thôi.
Tuy rằng Lâm Chính đã cấy ghép trái tim của mình vào trong cơ thể con rồng thép, nhưng khi trái tim được đưa vào cơ thể thì năng lượng vẫn có giới hạn.
Bây giờ điều duy nhất hắn có thể làm là trì hoãn!
Cố hết sức trì hoãn!
Chỉ khi năng lượng trái tim trong cơ thể con rồng thép kia tiêu hao hết thì mọi chuyện mới có thể kết thúc.
Nghĩ vậy, Long Tử dồn toàn bộ long lực trong cơ thể vào hai chân, chạy như điên về phía trước.
Giờ phút này, tốc độ của hắn thậm chí còn vượt qua cả tốc độ âm thanh.
Khi hắn tiếp tục chạy trốn, người của Long tộc xuất hiện càng ngày càng nhiều.
“Long Tử, đi lối này, để tôi tới kéo chân kẻ thù!”
“Long Tử yên tâm, hôm nay có tôi ở đây, bất cứ kẻ nào cũng không thể làm người bị thương!”
“Long Tử, mau lùi lại, đến khi tôi bắt sống kẻ đó, tôi sẽ dâng đầu hắn cho người!”
Vô số người tràn đầy tự tin tới hộ giá cho Long Tử.
Nhưng sau khi nhìn thấy con rồng thép hung hăng khổng lồ kia, trong lòng những người này chỉ còn lại hối hận và tuyệt vọng.
Con rồng thép không có bất cứ tình cảm nào, khi đối mặt với bất kì người nào muốn ngăn cản nó, nó đều vung móng vuốt lên.
Không ai có thể chịu đựng được một cú đánh của nó cả.
Cảm nhận được thứ đáng sợ vẫn đang đuổi giết sau lưng mình, vẻ mặt Long Tử dần trở nên khó coi…
Chương 5212: Tứ Tôn Long Mạch
Người của Long tộc điên cuồng lao tới đây.
Nhưng dù có bao nhiêu người tới, dù có mạnh tới đâu thì khi đối diện với con rồng thép đều như một tờ giấy, chết không còn xương.
Mặc cho con rồng thép nghiền nát mọi thứ, không thể nào ngăn cản được.
Cảm nhận được mình càng lúc càng gần con rồng thép, Long Tử cũng vô cùng căng thẳng.
Hắn đột nhiên cảm thấy hối hận.
Nếu như không cưỡng ép người này, người này cũng không thể nào làm ra hành động điên cuồng như vậy, một khi có thời gian ám sát, Lâm Chính nhất định không có phòng bị, sao hắn lại có thể rơi vào tình cảnh như bây giờ được chứ?
Nhưng bây giờ hối hận cũng chẳng có ích gì.
Long Tử chỉ có thể chạy về phía trước một cách máy móc.
Mà long lực trong cơ thể hắn cũng tiêu hao tới mức vượt quá tiêu chuẩn, toàn thân rã rời thở hồng hộc.
Vèo vèo vèo!
Đúng lúc này, phía trước đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng chói mắt.
Nhìn xung quanh, những ánh sáng đó như những con sông vàng óng, chiếu sáng đỉnh tầng nham thạch, che khuất một nửa tầm nhìn.
“Đây là… cơ quan đầu não à?”
Long Tử ngẩn người ra, ánh mắt toát lên sự vui mừng, lớn tiếng gọi.
“Tứ Tôn Long Mạch đó sao?”
“Tất cả chúng tôi đều ở đây!”
“Long Tử, mau lại đây!”
“Tôi đã sẵn sàng chiến đấu, chỉ chờ tên ác nhân tàn sát Long tộc của chúng ta đến thôi”.
“Hôm nay dù có là ai, dù có là thần thì tôi cũng phải giết chết hắn”.
Một đám người hùng hổ thét lên.
Long Tử nhảy qua ngọn núi lớn trước mặt, nhìn thấy mấy nghìn bóng người đang tụ tập đông đảo trên một vùng bình nguyên.
Những người đó đều là người Long tộc!
Giờ phút này, những người Long tộc đó đều tụ tập lại với nhau, ở giữa đám người bọn họ còn có bốn pho tượng khổng lồ.
Đó là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.
Những pho tượng đó đều có màu đen, trên đó có rất nhiều hoa văn màu đỏ như được chế tạo đặc biệt.
Ở xung quanh mỗi pho tượng đều có gần trăm người Long tộc.
Bọn họ đặt tay lên pho tượng, không ngừng kích hoạt long lực truyền vào bên trong nó.
Pho tượng lập tức tỏa ra ánh sáng vàng, hội tụ lại thành dòng sông chảy xuống đỉnh bình nguyên.
“Mau tới hỗ trợ tôi!”
Long Tử nhảy xuống từ trên ngọn núi cao, chạy thẳng về phía đầu kia của bình nguyên, không hề có ý định dừng lại.
“Long Tử yên tâm, với sức mạnh của toàn Long tộc mình, sao có thể đầu hàng thứ hèn hạ như vậy được chứ?”
Một ông già mặc áo choàng nâu, râu tóc bạc phơ lạnh lùng hét lên và tiến về phía trước.
Ông ta tên là Long Húc Tôn, là một trong Tứ Tôn Long Mạch.
Tứ Tôn Long Mạch là bốn người mạnh nhất trong Long tộc.
Bốn người này trước giờ vẫn luôn bế quan, xa lánh sự đời, không bao giờ lộ diện.
Địa vị của bọn ở Long tộc rất cao, đến cả Long Tử khi gặp bọn họ cũng phải kính nể vài phần.
Hôm nay, Long Tử phát lệnh cầu viện tối cao, vậy nên Tứ Tôn Long Mạch đang bế quan cũng phải xuất quân và càng phải mang theo bốn pho tượng cơ quan pháp bảo.
Bốn người này đều biết, người có thể ép Long Tử đến mức sử dụng lệnh cầu viện tối cao chắc chắn không phải người bình thường nên phải toàn lực ứng phó.
Bọn họ đã chuẩn bị ở đây rất lâu, đồng thời nhìn chằm chằm phía bên kia ngọn núi, muốn xem rốt cuộc là ai dám đuổi giết Long Tử như vậy.
Nhưng phía bên kia ngọn núi không thấy bóng dáng nào xuất hiện cả, chỉ nghe thấy một tiếng rồng gầm thảm thiết và hùng hậu.
“Đây là… tiếng rồng sao?”
Long Húc Tôn hơi giật mình, khuôn mặt già nua đột nhiên thay đổi.
“Chẳng lẽ phía bên kia ngọn núi có rồng?”
“Không phải chứ?”
“Không phải rồng đã tuyệt chủng mấy ngàn năm trước rồi sao?”
Những âm thanh kinh ngạc vang lên không ngừng.
Mãi cho đến lúc này, một con rồng thép to lớn và đáng sợ đi từ phía bên kia ngọn núi tới.
Trong nháy mắt, toàn bộ người Long tộc đang suy đoán đều hóa đá...
Chương 5213: Ngăn cản
"Thần... thần long?".
"Sao có thể thế được? Tại sao... tại sao tôi lại nhìn thấy một con thần long đang sống?".
"Lẽ nào tổ tiên của chúng ta sống lại?".
"Tổ tiên hiển linh sao?".
Người của Long tộc đều kêu lên thất thanh, nhìn thần long khổng lồ bay trên không trung, ánh mắt đều dại ra.
"Không! Đó không phải là thần long! Đó là một con rồng cơ quan do con người tạo nên!".
Một tộc trưởng của Long tộc nhìn ra manh mối, lập tức kêu lên.
Ông ta vừa dứt lời, tất cả đều tỉnh ngộ, nhìn lại thật kĩ.
Quả nhiên.
Con rồng lớn đang bay tới toàn thân đen sì, được làm hoàn toàn từ sắt thép, tuy màu sắc rất giống với thần long thực sự, nhưng vẫn không phải là rồng thật.
"Khốn kiếp, chúng ta bị lừa rồi!".
"Cái này do ai tạo ra? Thật là to gan, đây là khinh nhờn tổ tiên của chúng ta!".
"Chính thứ này khiến Long Tử bị thương! Phải giết! Phải hủy!".
Người của Long tộc tức giận gầm lên, ai nấy hừng hực ý chí chiến đấu.
Nhưng Long Húc Tôn đứng đầu tiên lại cảm thấy không đúng lắm.
"Không đúng, con rồng cơ quan này có khí thế... quá mạnh! Đây không phải là cơ quan bình thường!".
Long Húc Tôn biến sắc, ngoảnh phắt lại hét lên: "Mở kết giới! Mau mở kết giới! Nhanh lên!".
Người ở phía sau sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, nhưng thấy vẻ mặt cuống quýt của Long Húc Tôn thì đâu dám chần chừ, lập tức hành động ngay.
"Mở kết giới!".
"Mau mở kết giới!".
Những tiếng hét vang khắp bình nguyên, một màn chắn màu xanh bắt đầu dâng lên từ bốn phía bình nguyên, bao trùm bên trên về chính giữa đám người.
Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ đã tích lũy đủ long viêm.
Cái cổ dài của nó đã hiện ra màu đỏ.
Nó nhằm vào khu vực kết giới chưa kịp đóng, rồi há miệng ra phun.
Vù!
Một ngọn lửa đáng sợ lập tức phun ra, đánh thẳng vào đám người.
"A!".
"Cứu tôi với! Cứu tôi với!".
"Nóng quá! Tôi chết mất thôi! Mau cứu tôi với!".
Đám người lập tức trở nên hỗn loạn, những người bị dính lửa chạy loạn lên như phát điên, hoặc lăn lộn dưới đất.
Nhưng vẫn nhanh chóng bị long viêm thiêu cháy, chết rất thê thảm.
Người của Long tộc đều vô cùng kinh hãi.
Lúc này, bọn họ mới ý thức được sự đáng sợ của con rồng cơ quan kia.
Nhưng cũng may Long Húc Tôn bảo người mở kết giới từ trước, thế nên long viêm chưa phun được bao lâu, kết giới đã khép lại. Tất cả long viêm còn thừa đều đánh vào kết giới, nhưng không thể phá thủng.
"Dập lửa!".
Long Húc Tôn trầm giọng quát.
Người của Long tộc ở xung quanh huy động long lực, muốn dập tắt những ngọn lửa này.
Nhưng dù bọn họ huy động long lực cỡ nào, cũng không thể khiến những ngọn lửa này yếu đi.
"Đây không phải là lửa bình thường".
Long Húc Tôn cắn răng, nhìn chằm chằm con rồng thép khổng lồ bên ngoài kết giới, khẽ gầm lên: "Rốt cuộc mày là ai?".
Nhưng con rồng cơ quan không thể đáp lại ông ta, Lâm Chính ở sau lưng con rồng lại càng không rõ sống chết, biết lên tiếng kiểu gì?
"Con súc sinh này, chúng ta có không ít người chết bởi lửa của nó, Long Húc Tôn đại nhân, chúng ta phải trả thù!".
"Nó nhất thời không thể phá được kết giới của chúng ta, chúng ta chủ động tấn công, giết con súc sinh này đi!".
"Đúng vậy, Long Húc Tôn đại nhân, ra tay đi!".
"Ra tay đi!".
Những người Long tộc sống sót đều vô cùng căm phẫn, ai nấy tức giận gầm lên.
Long Húc Tôn gật đầu, ông ta cũng không muốn trốn trong kết giới này cả đời, liền định tập hợp mọi người rời khỏi kết giới trước, rồi đối đầu với con rồng thép khổng lồ.
Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ bỗng ngẩng đầu, phát ra một tiếng kêu ...
Gào!
Trong chớp mắt, bên trên kết giới mây đen dày đặc, sấm sét ầm ầm...
Chương 5213: Ngăn cản
"Thần... thần long?".
"Sao có thể thế được? Tại sao... tại sao tôi lại nhìn thấy một con thần long đang sống?".
"Lẽ nào tổ tiên của chúng ta sống lại?".
"Tổ tiên hiển linh sao?".
Người của Long tộc đều kêu lên thất thanh, nhìn thần long khổng lồ bay trên không trung, ánh mắt đều dại ra.
"Không! Đó không phải là thần long! Đó là một con rồng cơ quan do con người tạo nên!".
Một tộc trưởng của Long tộc nhìn ra manh mối, lập tức kêu lên.
Ông ta vừa dứt lời, tất cả đều tỉnh ngộ, nhìn lại thật kĩ.
Quả nhiên.
Con rồng lớn đang bay tới toàn thân đen sì, được làm hoàn toàn từ sắt thép, tuy màu sắc rất giống với thần long thực sự, nhưng vẫn không phải là rồng thật.
"Khốn kiếp, chúng ta bị lừa rồi!".
"Cái này do ai tạo ra? Thật là to gan, đây là khinh nhờn tổ tiên của chúng ta!".
"Chính thứ này khiến Long Tử bị thương! Phải giết! Phải hủy!".
Người của Long tộc tức giận gầm lên, ai nấy hừng hực ý chí chiến đấu.
Nhưng Long Húc Tôn đứng đầu tiên lại cảm thấy không đúng lắm.
"Không đúng, con rồng cơ quan này có khí thế... quá mạnh! Đây không phải là cơ quan bình thường!".
Long Húc Tôn biến sắc, ngoảnh phắt lại hét lên: "Mở kết giới! Mau mở kết giới! Nhanh lên!".
Người ở phía sau sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, nhưng thấy vẻ mặt cuống quýt của Long Húc Tôn thì đâu dám chần chừ, lập tức hành động ngay.
"Mở kết giới!".
"Mau mở kết giới!".
Những tiếng hét vang khắp bình nguyên, một màn chắn màu xanh bắt đầu dâng lên từ bốn phía bình nguyên, bao trùm bên trên về chính giữa đám người.
Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ đã tích lũy đủ long viêm.
Cái cổ dài của nó đã hiện ra màu đỏ.
Nó nhằm vào khu vực kết giới chưa kịp đóng, rồi há miệng ra phun.
Vù!
Một ngọn lửa đáng sợ lập tức phun ra, đánh thẳng vào đám người.
"A!".
"Cứu tôi với! Cứu tôi với!".
"Nóng quá! Tôi chết mất thôi! Mau cứu tôi với!".
Đám người lập tức trở nên hỗn loạn, những người bị dính lửa chạy loạn lên như phát điên, hoặc lăn lộn dưới đất.
Nhưng vẫn nhanh chóng bị long viêm thiêu cháy, chết rất thê thảm.
Người của Long tộc đều vô cùng kinh hãi.
Lúc này, bọn họ mới ý thức được sự đáng sợ của con rồng cơ quan kia.
Nhưng cũng may Long Húc Tôn bảo người mở kết giới từ trước, thế nên long viêm chưa phun được bao lâu, kết giới đã khép lại. Tất cả long viêm còn thừa đều đánh vào kết giới, nhưng không thể phá thủng.
"Dập lửa!".
Long Húc Tôn trầm giọng quát.
Người của Long tộc ở xung quanh huy động long lực, muốn dập tắt những ngọn lửa này.
Nhưng dù bọn họ huy động long lực cỡ nào, cũng không thể khiến những ngọn lửa này yếu đi.
"Đây không phải là lửa bình thường".
Long Húc Tôn cắn răng, nhìn chằm chằm con rồng thép khổng lồ bên ngoài kết giới, khẽ gầm lên: "Rốt cuộc mày là ai?".
Nhưng con rồng cơ quan không thể đáp lại ông ta, Lâm Chính ở sau lưng con rồng lại càng không rõ sống chết, biết lên tiếng kiểu gì?
"Con súc sinh này, chúng ta có không ít người chết bởi lửa của nó, Long Húc Tôn đại nhân, chúng ta phải trả thù!".
"Nó nhất thời không thể phá được kết giới của chúng ta, chúng ta chủ động tấn công, giết con súc sinh này đi!".
"Đúng vậy, Long Húc Tôn đại nhân, ra tay đi!".
"Ra tay đi!".
Những người Long tộc sống sót đều vô cùng căm phẫn, ai nấy tức giận gầm lên.
Long Húc Tôn gật đầu, ông ta cũng không muốn trốn trong kết giới này cả đời, liền định tập hợp mọi người rời khỏi kết giới trước, rồi đối đầu với con rồng thép khổng lồ.
Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ bỗng ngẩng đầu, phát ra một tiếng kêu ...
Gào!
Trong chớp mắt, bên trên kết giới mây đen dày đặc, sấm sét ầm ầm...
Đang tải...
Chương 5215: Xúi giục
Khi nghe tin Long Tử yêu cầu tất cả người của Long tộc vào điện Tế Long, ai nấy đều vô cùng ngạc nhiên.
Phải biết rằng, bình thường điện Tế Long tuyệt đối không mở cho người khác vào.
Thậm chí rất nhiều tộc trưởng trẻ tuổi còn chưa từng thấy tình hình bên trong điện Tế Long.
Cho dù là bái tế, bọn họ cũng chỉ tiến hành ở ngoài điện.
Nhưng lần này, Long Tử còn mở luôn nội điện.
Tất cả mọi người lập tức ý thức được, chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn.
Lẽ nào Long tộc đã đến lúc sinh tử tồn vong?
Thế là tất cả đều xông tới điện Tế Long.
Chẳng mấy chốc, người của Long tộc đã tụ tập đông đảo bên ngoài điện.
Phải tới hơn nghìn người.
Già trẻ gái trai đủ cả.
Những người còn lại đã được Tứ Tôn Long tộc triệu tập ra ngoài giết địch.
Long Tử đứng trước cửa, nhìn những khuôn mặt bên dưới, sau đó trầm giọng nói: "Mọi người có biết, hôm nay đã là thời khắc sinh tử tồn vong của Long tộc chưa?".
"Chưa ạ".
Mọi người kêu lên, ai nấy đều có vẻ mặt khó coi.
Long tộc sống ẩn dật ở long mạch dưới lòng đất, tuy không lộ mặt nhưng vẫn thầm thao túng long mạch dưới lòng đất, xưng vương xưng bá.
Trong nhận thức của bọn họ, không có bất cứ ai có thể đe dọa đến Long tộc.
Nhưng hôm nay, ngày tàn lại bất ngờ ập xuống.
Ai có thể chấp nhận được chứ?
"Các vị có biết tới chí bảo của Long tộc là long tâm tổ tiên không? Tôi nói cho các vị biết, long tâm đã xuất hiện trở lại, còn bị một tặc nhân lợi dụng. Tặc nhân kia dựa vào sức mạnh khủng khiếp của long tâm, đang điên cuồng tàn sát tộc nhân chúng ta! Cũng không biết bao nhiêu người đã chết trong tay hắn, bây giờ, tặc nhân này có long tâm, đang đánh về phía Long Điện! Các vị nói xem nên làm thế nào?".
Long Tử lại lớn tiếng nói.
"Giết! Giết! Giết!".
"Rốt cuộc là tặc nhân phương nào mà dám thách thức long uy?".
"Phải cho tên này có đi mà không có về!".
Người của Long tộc vô cùng phẫn nộ, nhao nhao kêu lên.
Trong lòng bọn họ, không ai có thể thách thức hay sỉ nhục Long tộc.
Vậy mà bây giờ, tặc nhân này lại dùng thánh vật của Long tộc để tàn sát người của Long tộc?
Đúng là sỉ nhục!
"Tốt lắm!".
Long Tử gật đầu, trầm giọng nói: "Các vị sẵn lòng bảo vệ tôn nghiêm của Long tộc ta, bản tôn rất hài lòng, nhưng bản tôn không thể không nói cho các vị biết, chỉ dựa vào lực lượng của chúng ta hiện giờ, thì không thể chống lại tặc nhân kia. Không phải tặc nhân kia có thực lực mạnh mẽ, mà là long tâm có uy năng thông thiên, không phải thứ chúng ta có thể chống lại! Thế nên chúng ta phải dùng thủ đoạn đặc biệt, mới có thể chế phục người kia!".
"Long Tử đại nhân, anh nói đi, dùng thủ đoạn gì? Chúng tôi nhất định sẽ phối hợp!".
"Đúng vậy, vì Long tộc, dù là lên núi đao xuống biển lửa, chúng tôi cũng không từ!".
"Long Tử đại nhân cần chúng tôi làm gì cứ nói! Việc gì chúng tôi cũng làm".
Ai nấy nhao nhao kêu lên, khí huyết sục sôi.
"Tốt lắm!".
Long Tử gật đầu, ánh mắt lóe lên tia sáng dị thường.
"Nếu vậy thì bản tôn cũng không nhiều lời nữa, bây giờ bản tôn sẽ mở cửa nội điện, sau khi các vị vào nội điện thì lần lượt đứng vào các điểm trận của pháp trận nội điện. Bản tôn sẽ lợi dụng pháp trận mượn sức mạnh của tổ tiên, nâng cao thực lực cho các vị, để các vị có thể chống lại tặc nhân kia, hiểu chưa?".
Long Tử hét lớn.
"Tuân lệnh!".
Mọi người cao giọng đáp.
Long Tử không chút chần chừ, xoay người lại, huy động long lực đẩy cánh cửa sắt vừa to vừa dày nặng ở phía sau ra.
Ầm ầm...
Cánh cửa chậm rãi di chuyển.
Mọi người đều mở to mắt, nhìn vào bên trong cánh cửa.
Nhưng còn chưa kịp nhìn rõ cảnh tượng bên trong cánh cửa, thì một luồng máu tanh khiến người ta buồn nôn đã ập tới...
Bình luận facebook