• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (8 Viewers)

  • Chương 241-245

Chương 241 Trận pháp thượng cổ (1)

- Lão phu Khô Trần tuy rằng tính khí không tốt, nhưng cũng không phải hạng người không phân rõ trắng đen phải trái, nếu như ngươi đã nói như vậy rồi thì ta sẽ cho ngươi một cơ hội, ta cũng không cần ngươi giải quyết vấn đề của ta nữa, nơi này có một khối trận bàn, nếu như ngươi có thể nói ra bất kỳ vấn đề nào của khối trận bàn này thì ta sẽ không trừng phạt ngươi nữa, nhưng nếu như ngươi không nói ra được thì ta sẽ phạt gấp đôi.

Khô Trần nói xong thì trực tiếp ném một khối trận bàn vào trong tay Diệp Huyền, nhếch môi cười lạnh.

Đối với những kẻ đầu cơ trục lợi, trong lòng gã vẫn luôn vô cùng xem thường.

Diệp Huyền nhận lấy khối trận bàn kia, cũng không có biểu hiện gì, cố ý vờ vịt xem qua vài phút, ngay tại lúc Khô Trần trưởng lão muốn cười lạnh mở miệng thì Diệp Huyền lại nói với vẻ vô cùng tự tin:

- Khô Trần trưởng lão, trận bàn mà ngươi đưa cho ta, hẳn là một phần của trận pháp nhị cấp hóa linh ngưng huyền trận, hơn nữa nếu như ta đoán không sai thì đây là trận bàn thứ ba trong số sáu trận bàn của hóa linh ngưng huyền trận, lắp vào với nhau thì sẽ liên tục chuyển động, có tác dụng nối liên thông cả đại trận, về phần có vấn đề nào hay không đó à? Trên khối trận bàn này, ít nhất có hơn ba chỗ có vấn đề…

- Đầu tiên, nơi này có một tiết điểm trận mạch bị thiếu, không thể dùng được nữa.

- Tiếp theo là đường đi của trận văn ở hai chỗ này có vấn đề….

Dưới ánh mắt giật mình của Khô Trần trưởng lão, Diệp Huyền tràn đầy tự tin, liên tục nói ra ba bốn chỗ có vấn đề.

Thực tế thì khi Diệp Huyền vừa nhận lấy trận bàn nhìn qua một cái thì liền phát hiện ra bảy tám chỗ có vấn đề, bởi vì khối trận bàn này không phải gỡ xuống từ đại trận hoàn chỉnh, căn bản chỉ là một tàn thứ phẩm mà thôi.

Bất quá có rất nhiều vấn đề, vượt qua phạm vi mà một luyện hồn sư nhất phẩm như Diệp Huyền có thể biết được, cho nên hắn cố ý che giấu chỉ nói ra ba bốn chỗ tương đối rõ ràng.

Hắn biết mấy chỗ này cũng đủ để cho Khô Trần trưởng lão chú ý rồi.

Quả nhiên, mỗi khi Diệp Huyền nói ra một điểm có vấn đề thì ánh mắt của Khô Trần trưởng lão lại trợn lớn thêm một phần, ngay lúc Diệp Huyền nói ra được bốn điểm thì trong ánh mắt của lão chỉ tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Dù sao thì trận pháp nhị cấp của hóa linh ngưng huyền đan này, theo như Khô Trần trưởng lão thấy, luyện hồn sư nhất phẩm như Diệp Huyền có thể biết được như vậy đã xem như cực kỳ nghịch thiên rồi, chứ đừng nói gì tới việc nhận ra mấy chỗ có vấn đề thế này.

Lại không thể ngờ, Diệp Huyền chẳng những nhận ra trận bàn này lấy ra từ nơi nào trên trận pháp nào, lại còn nhận ra vị trí của trận bàn và bốn vấn đề trên đó.

Trong phòng khách, vẻ mặt của Khô Trần trưởng lão âm trầm bất định, trong nhất thời không khí thập phần quỷ dị, đột nhiên….

- Ha ha ha, hảo tiểu tử, giỏi lắm, giỏi lắm, là do lão phu câu nệ khuông sáo, thất thố rồi, lão phu xin lỗi vì hành động khi nãy, hy vọng ngươi chớ để trong lòng.

Hành động của Diệp Huyền rốt cuộc khiến cho Khô Trần trưởng lão thay đổi cái nhìn của lão.

Mặc kệ mục đích của Diệp Huyền khi tới đây là gì, nhưng hắn chỉ là luyện hồn sư nhất phẩm mà có thể nhìn ra điểm sai lầm trên trận pháp nhị phẩm, thì đúng là cũng có tạo nghệ không tệ trên trận pháp nhất đạo, bởi vì có lòng tin với bản thân cho nên mới tìm tới.

Chứ không giống như một số luyện hồn sư nhị phẩm khác, ngay cả trận pháp nhị cấp cũng không biết được bao nhiêu cái đã vội vã chạy tới đây đòi giúp lão giải quyết vấn đề, rõ ràng là có toan tính khác thì có.

- Khô Trần trưởng lão, không cần phải khách khí làm gì, hiện tại có thể cho ta biết nội dung cụ thể của nhiệm vụ là gì hay không?

Diệp Huyền cười khẽ hỏi.

Khô Trần trưởng lão này tuy rằng tính tình không được tốt lắm, nhưng cũng coi như hiểu lễ nghĩa, cư nhiên còn xin lỗi luyện hồn sư nhất phẩm như hắn.

- Ha ha, có thể, đương nhiên là được rồi, mời.

Khô Trần trưởng lão cười ha ha, đưa Diệp Huyền đi vào bên trong sở nghiên cứu.

Sở nghiên cứu này có một động thiên khác, khắp nơi đều đặt toàn trận bàn, từng cây trận kỳ sắp xếp ngay ngắn ở đó, những thiết bị liên quan tới phương diện trận đạo cư nhiên còn nhiều hơn so với những thiết bị luyện hồn.

- Xem ra Khô Trần trưởng lão này cũng có hứng thú không nhỏ với phương diện trận đạo, hơn nữa cũng có thể xem như một vị trận đạo đại sư đây mà.

Diệp Huyền thầm nhủ trong lòng, nơi này có một vài trận bàn và trận kỳ, theo như kinh nghiệm của hắn từ kiếp trước thì chẳng là gì hết, nhưng ở Lưu Vân Quốc này chắc có thể xếp vào hàng nghịch thiên.

- Đúng rồi, lão phu còn chưa hỏi qua, tiểu tử ngươi gọi là gì vậy?

Khô Trần trưởng lão vừa đi vừa hỏi.

- Tại hạ Diệp Huyền.

Diệp Huyền gật gật đầu, cũng không nhiều lời, rõ ràng chỉ đáp lại câu hỏi của Khô Trần trưởng lão chứ không hề có chút ý tứ muốn thể hiện nào.

Như vậy lại khiến cho Khô Trần trưởng lão cảm thấy hơi kinh ngạc, phải biết rằng những người trẻ tuổi đi tới nơi này của lão, lúc nhìn thấy lão, ai mà không cố dốc hết khả năng thể hiện bản thân, hy vọng có thể lưu lại ấn tượng trong mắt lão.

Một khi lão hỏi tới bọn họ thì lại khoác loác không ngừng, hận không thể kể hết tất cả những sự tích huy hoàng của bản thân lúc trước ra cho lão nghe.

Nhưng Diệp Huyền chỉ bình bình đạm đạm, đối mặt với mấy lời thăm hỏi của mình cũng vẫn giữ trạng thái không màng vinh nhục.

Mặc dù vẫn không ôm hy vọng gì về việc Diệp Huyền có thể giải quyết vấn đề của mình, nhưng Khô Trần trưởng lão vẫn cảm thấy có chút hứng thú với bản thân Diệp Huyền.

- Diệp Huyền, trận pháp mà lão phu đang luyện chế tên là thập phương thủ hồn trận.

Khô Trần trưởng lão vừa đi vừa nói.

- Thập phương thủ hồn trận?

Diệp Huyền nhớ lại một lượt, nhưng trong trí nhớ của kiếp trước cũng không có ấn tượng gì về trận pháp này.

- Nghe qua thì hình như là một trận pháp thủ hộ linh hồn nào đó thì phải?

Mặc dù trong đầu Diệp Huyền không có ấn tượng gì về thập phương thủ hồn trận này, nhưng trong lòng của hắn cũng không có nửa điểm lo lắng.

Trên đời này có hàng trăm ngàn trận pháp, đủ loại, đủ kiểu, gần như nhiều vô số kể, bất cứ người nào cũng không dám nói là có thể biết hết tất cả các trận pháp.

Nhưng trận đạo và đan dược và luyện hồn nhất đạo đều như nhau, trăm sông vẫn đổ về một biển, chỉ cần Diệp Huyền nhìn thấy trận pháp thì lập tức có thể phân tích ra được vấn đề từ bản thân trận pháp để tìm ra điểm mấu chốt.
Chương 242 Trận pháp thượng cổ (2)

Cho nên Diệp Huyền cũng không sốt ruột, không nhanh không chậm đi sau lưng Khô Trần trưởng lão.

Thực ra thì hắn biết có sốt ruột cũng vô dụng, nếu như hắn cũng không thể giải quyết được vấn đề của Khô Trần trưởng lão thì đừng nói là cả Lưu Vân Quốc này, cho dù là cả Thiên Huyền đại lục này, những người có thể giải quyết được cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, rất khó mà tìm được.

- Tới rồi, Diệp Huyền, đây chính là thập phương thủ hồn trận mà lão phu muốn luyện chế, ngươi cứ xem trước đi, trận pháp của ta thế nào?

Khô Trần trưởng lão đi tới trước một khối trận bàn, quay sang Diệp Huyền mở miệng hỏi.

Đây là một khối trận bàn chỉ lớn cỡ bằng một cái thớt, bên trên tỏa ra từng đợt hồn lực khí tức mờ ảo, hiển nhiên cơ sở vật chất để tuyên khắc trận pháp này chính là hồn lực của luyện hồn sư, cũng chính vì vậy nên mới bị gọi là hồn trận.

- A, đây là… trận pháp thượng cổ?

Diệp Huyền vừa nhìn thấy trận pháp này thì mắt liền sáng ngời.

Trong hồn thức của hắn, chỉ thấy trận văn trên trận bàn này đan xen với góc độ hết sức cổ quái, độ phù hợp với nhau cũng không giống bình thường, cũng không phải hình thức kinh điển trong trận văn học bình thường, mà là mang theo một loại khí tức phục cổ.

Loại này, bình thường chỉ có trận pháp thượng cổ mới có được.

Diệp Huyền thật không ngờ tới, Khô Trần trưởng lão cư nhiên lại đang tuyên khắc lại hồn trận thượng cổ thế này.

Tương truyền rằng tại thời đại thượng cổ, văn minh của Thiên Huyền đại lục vô cùng hưng thịnh, các đại chủng tộc quật khởi nhi lập, văn hóa các tộc va chạm với nhau, sau đó lại sinh ra ánh lửa trí tuệ khổng lồ, khiến cho văn minh đi lên một đỉnh cao mới.

Bất quá thời gian trôi qua, không biết tại sao văn minh thượng cổ dần dần điêu tàn, chôn vùi vào dòng lịch sử, nhưng một ít tin tức vụn vặt vẫn lưu truyền tới ngày nay, khiến cho người ta có thể cảm nhận được sự huy hoàng của thời đại thượng cổ.

Cho nên trước kia Diệp Huyền chưa hề nghe nói tới thập phương thủ hồn trận này cũng là chuyện thường.

Vốn Diệp Huyền tới đây chỉ với mục đích lấy được ngũ hành chi tinh mà thôi, nhưng bây giờ hắn lại sinh ra hứng thú với thập phương thủ hồn trận này.

Bước nhanh về phía trước, Diệp Huyền cẩn thận xem xét.

Trong lòng hắn biết rõ, nếu như Khô Trần trưởng lão đã có thể tuyên khắc được trận pháp này thì chắc là cũng có tư liệu trận đồ và tin tức của thập phương thủ hồn trận này.

Chỉ có điều trận đồ này cũng giống với đan phương vậy, không thể dễ dàng đưa cho người khác, một khi bị người khác nhìn thấy thì sẽ không dễ xử lý, lại còn dễ dàng bị người ta học lỏm đi.

Cho nên Khô Trần trưởng lão chỉ có thể để cho Diệp Huyền nhìn trận bàn mà lão đã luyện chế chứ không đưa tư liệu trận đồ ra.

- Khô Trần trưởng lão, trận này của ngươi là tử trận.

Advertisements

Diệp Huyền nghiên cứu trận bàn này chừng một khắc mới ngẩng đầu lên, trong mắt lóe ra tinh quang:

- Nếu như ta đoán không sai thì thập phương thủ hồn trận này hẳn là một loại trận pháp công thủ nhiều mặt, có thể thủ hộ cho luyện hồn sư tu luyện, có hiệu quả tăng lên hồn lực của luyện hồn sư, lại có thêm tác dụng công kích nào đó.

- Trận dịch tài liệu chính của nó chắc là mấy loại tử phủ thanh dịch, huyền kinh hoa, mộng la thiên tằng sa, tử quang hồn thạch, lấy mộc tâm của cổ thiết tinh mộc làm trận cơ, dùng hồn lực thôi động trận dịch, lưu lại ấn ký trận văn trên trận cơ.

- Trận văn này của ngươi, nhìn từ bên ngoài thì xem như hoàn thành triệt để, nhưng lúc trận văn hoàn thành cũng không hề bị kích hoạt, sinh ra cộng minh cùng với trận cơ, cho nên nó là tử trận.

Diệp Huyền chậm rãi nói.

Kỳ thật những gì hắn nhìn ra được nhiều hơn những gì hắn vừa nói rất nhiều, chỉ là mấy thứ đó có chút khoa trương, nếu như hắn một ngụm nói hết ra thì có vẻ như yêu nghiệt quá mức rồi, sẽ không tốt tí nào.

Hắn cũng biết, nói ra những điểm này cũng đủ để đối phương triệt để tin tưởng hắn rồi.

Quả nhiên, hắn vừa nói xong thì hai mắt Khô Trần trưởng lão liền sáng lên, vẻ mặt kích động:

- Tiểu tử, vậy ngươi có biết vì sao trận văn và trận cơ lại không sinh ra cộng minh hay không? Ta đã nghiêm khắc làm theo những gì trận đồ yêu cầu rồi, không hề sai sót chút nào, dựa theo đạo lý thì trận bàn này xem như triệt để hoàn thành rồi mới đúng.

Vấn đề này làm khó Khô Trần trưởng lão bao lâu nay, nhưng vẫn không thể giải quyết được.

Từ sau khi tìm được thập phương thủ hồn trận này xong, Khô Trần trưởng lão đã miệt mài nghiên cứu nhiều năm, mãi cho tới mấy năm trước lão rốt cuộc cũng có thể nắm chắc bắt đầu luyện chế.

Nhưng mấy năm nay, lão tổng cộng luyện chế ba lần, lần nào cũng thất bại, mỗi lần đều luyện chế dựa theo phương pháp trên trận đồ, lộ tuyến hành tẩu của trận văn, tài liệu các loại đều không hề có sai sót gì.

Nhưng khiến lão thất vọng chính là mỗi lần luyện chế tới cuối cùng, trận văn trên trận bàn đều đã xong xuôi hết, không hề sai sót chỗ nào, nhưng trận pháp thủy chung không cách nào kích hoạt được, trở thành một tử trận thất bại.

Cũng không phải là lão không muốn tiếp tục thử, nhưng mặc dù thập phương thủ hồn trận này chỉ là một trận pháp cấp ba, nhưng tài liệu cần có lại vô cùng quý trọng, muốn thu thập mỗi loại tài liệu đều cần hao phí rất nhiều tinh lực của lão.

Lão cũng biết, chính mình mấy lần luyện chế theo trận đồ, kết quả đều thất bại, tuyệt đối là vì còn chưa nắm giữ được chỗ nào đó, nếu như không tìm ra điểm này thì dù lão có luyện chế bao nhiêu lần đi nữa, kết quả cũng chỉ như vậy mà thôi.

Cho nên, lúc này lão mới ban bố nhiệm vụ ở nhiệm vụ các, nhưng từ khi tuyên bố nhiệm vụ tới nay cũng đã một hai năm rồi, tuy rằng cũng có một số luyện hồn sư có chút hiểu biết về trận pháp nhận nhiệm vụ, nhưng phần lớn người trong số đó thậm chí còn không nhìn ra được tác dụng của trận pháp này, những luyện hồn sư ít ỏi có thể nhìn ra được thì cũng không thể kể tên tài liệu rành mạch được như Diệp Huyền.

Bởi vậy cho nên nhìn thấy Diệp Huyền có thể nói ra được công hiệu của thập phương thủ hồn trận này cùng với tên của những tài liệu chính ra, trong lòng Khô Trần trưởng lão đột nhiên hy vọng dâng trào.

Nhìn thấy ánh mắt khẩn cấp của Khô Trần trưởng lão, Diệp Huyền cũng không vội vã mở miệng nói chuyện, từ trên trận văn này, hắn cũng nhìn ra được chút mánh khóe, nhưng chỉ những điểm này thôi còn chưa đủ để cho hắn khẳng định được nguyên nhân.
Chương 243 Hoàn toàn tỉnh ngộ (1)

Nghĩ một hồi, hắn mở miệng nói:

- Khô Trần trưởng lão, từ trận bàn này thì ta chỉ nhìn ra được không nhiều điều, nếu như muốn chính thức tìm hiểu rõ vì sao ngươi luyện chế thất bại thì e là cần phải xem kỹ trận đồ, hoặc là cần ngươi tự mình tiến hành luyện chế lại một lần thì mới có thể biết rõ được. Bất quá, nếu như làm như vậy, thì ảo diệu của thập phương thủ hồn trận này khó tránh khỏi sẽ bị ta nhìn thấy. Cho nên, rốt cuộc có muốn để cho ta xem trận đồ hay không thì còn cần Khô Trần trưởng lão ngươi tự mình quyết định.

Diệp Huyền trầm tư một hồi rồi nói ra suy nghĩ của mình.

Thực ra thì tuy rằng Diệp Huyền cũng có chút tò mò đối với thập phương thủ hồn trận này, nhưng cũng không để ý lắm, dù thập phương thủ hồn trận có là trận pháp thượng cổ đi nữa thì cũng chỉ là một trận pháp cấp thấp, cũng không phải thứ to tát gì.

Nhưng mấy thứ này lại không thể nói với Khô Trần trưởng lão, cho nên lúc này cứ để tùy Khô Trần trưởng lão quyết định mà thôi.

Nếu như Khô Trần trưởng lão cảm thấy thập phương thủ hồn trận này vô cùng quý giá với lão, không thể đưa ra cho người khác xem, sợ bị học lỏm thì Diệp Huyền cũng sẽ không nói gì nhiều, chỉ đành nghĩ cách khác tìm ngũ hành chi tinh mà thôi.

Nếu như đối phương nguyện ý lấy ra thì Diệp Huyền cũng không ngại xem kỹ một chút, rốt cuộc là Khô Trần trưởng lão làm sai ở chỗ nào.

Bất quá Diệp Huyền tin rằng Khô Trần trưởng lão là một người vô cùng cuồng nhiệt đối với trận pháp, cho nên sẽ không dễ gì từ bỏ.

Khô Trần trưởng lão nghe xong lời Diệp Huyền nói thì đôi mắt trở nên thâm thúy, dò xét Diệp Huyền từ trên xuống dưới hồi lâu, đột nhiên bật cười một cái:

- Ngươi đã có thể nói ra nhiều điều liên quan tới trận pháp này như vậy, nghi người thì không dùng, ta sẽ thử tin tưởng ngươi một lần, chỉ là trận đồ mà thôi, để cho ngươi nhìn một cái thì đã sao chứ, huống hồ gì, nếu như ngươi có thể tự mình luyện chế ra thì đó cũng là duyên phận của ngươi.

Khô Trần trưởng lão cười tiêu sái.

Không biết tại sao, tuy rằng ngữ khí của Diệp Huyền rất bình thản, cũng không có đại biểu quyết tâm đặc biệt gì, nhưng Khô Trần trưởng lão lại có thể thấy được một tia lòng tin rất mạnh mẽ trên người hắn, mặc dù không thể hiện rõ ràng mà giấu kín, nhưng vẫn khiến cho Khô Trần trưởng lão cảm nhận ra được.

Cho nên nếu đã tới nước này rồi mà lão còn câu nệ trận đồ trân quý, không muốn đưa ra trước mặt người khác, như vậy thì sợ là không biết phải tới khi nào lão mới có thể hiểu rõ trận đồ này.

Nghe thấy Khô Trần trưởng lão nói vậy, trong lòng Diệp Huyền liền thả lỏng, hắn chỉ sợ Khô Trần trưởng lão nhăn nhăn nhó nhó, nghi thần nghi quỷ, như vậy, nếu như xem trận đồ của lão thì tới lúc đó không khỏi sẽ sinh ra chút tranh cãi.

Hiện tại xem ra vị Khô Trần trưởng lão này vẫn rất có khí phách, cũng tương đối khí phách.

Rất nhanh, một trương trận đồ xưa cũ liền đưa tới tay của Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhẹ nhàng mở trận đồ ra, ánh mắt ngưng tụ lên.

Trận đồ này cư nhiên là một trương toàn đồ.

Sở dĩ gọi là toàn đồ là bởi vì tẩu thế của trận đồ, đồ án thành hình, lại có tài liệu trận dịch, phương pháp phối chế, thậm chí còn có chi tiết về kết cấu trận pháp.

Loại trận đồ thế này, đều tả rõ từng bước như trận dịch phải phối chế thế nào, trận văn phải đi như thế nào, trận pháp sư bình thường chỉ cần làm từng bước theo như trên trận đồ là được, giúp cho trận pháp sư luyện chế dễ dàng hơn.

Advertisements

- Khô Trần trưởng lão, đây chính là toàn đồ trận pháp.

Diệp Huyền xem qua một cái liền nhịn không được mà nói.

Khô Trần trưởng lão cười khổ một cái:

- Lão phu cũng biết nó là toàn đồ, nhưng lão phu cũng hoàn toàn căn cứ theo những gì ghi lại trên đó mà luyện chế, căn bản không sai sót chỗ nào. Nhưng lần nào luyện chế xong cũng đều thất bại, để cho ta cảm thấy khó hiểu không thôi, sau này ta nghĩ lại, cảm thấy có lẽ cũng không phải vì quá trình luyện chế của lão phu, mà có phải bản thân trận đồ này có sai lầm gì hay không?

Thất bại nhiều lần khiến cho Khô Trần trưởng lão nghĩ ra đủ loại khả năng.

Diệp Huyền cũng không trả lời, cẩn thận kiểm tra từng chi tiết trên trận đồ, đồng thời so sánh với trận bàn mà Khô Trần trưởng lão đã luyện chế.

Xem qua vài lần, hắn cũng phát hiện đủ rồi, liền nhếch môi cười khẽ.

- Khô Trần trưởng lão, ta xem trận đồ này liền có vài suy nghĩ thế này, kính xin trưởng lão kể lại từ đầu chí cuối quá trình luyện chế của ngươi cho ta nghe, đừng bỏ qua điểm nào hết, bắt đầu từ phối chế trận dịch, tới khi trận bàn hình thành, mỗi chi tiết nhỏ nhất cũng không thể bỏ qua.

- A?

Ánh mắt của Khô Trần trưởng lão sáng lên, lão cũng không ngờ, Diệp Huyền chỉ mới xem trận đồ một chút liền nghĩ ra điều gì đó rồi.

Lão nghĩ nghĩ, dù sao những kinh nghiệm thất bại này của lão có kể ra cũng không có gì, huống hồ gì, lão là một luyện hồn sư, cho dù có kể cho Diệp Huyền nghe chi tiết từng bước một đi nữa, lấy thực lực luyện hồn sư nhất phẩm của Diệp Huyền thì căn bản cũng không có khả năng phục chế được.

Sau đó lão liền bắt đầu kể rành mạch trình tự ra, từ mình phối chế trận dịch như thế nào, chuẩn bị trận cơ ra sao, chế trận vân kiểu gì, kể không sót chút nào.

Mà đụng phải mấy chỗ mấu chốt, Diệp Huyền thỉnh thoảng cũng sẽ cắt đứt lời kể của Khô Trần trưởng lão, hỏi một vài vấn đề.

Một khắc sau, Diệp Huyền coi như đã hoàn toàn hiểu rõ về luyện chế thập phương thủ hồn trận này.

Thập phương thủ hồn trận này chính là một trận pháp thượng cổ kinh điển, chủ yếu là dùng để cho luyện hồn sư đề thăng thực lực.

Bất kỳ một luyện hồn sư nào tu luyện trong trận pháp này thì hồn lực chẳng những đều sẽ nhanh chóng tăng lên, hơn nữa lại càng thêm ổn thỏa, không dễ dàng gì tẩu hỏa nhập ma, ngoài ra. Thập phương thủ hồn trận này còn có thể dùng để vây khốn huyền thú, hạn chế huyền thú phát huy hồn lực, có thể nói là có rất nhiều công dụng.

Chính bởi vì thập phương thủ hồn trận này là trận pháp thượng cổ kinh điển, cho nên khi luyện chế nó thì phải làm theo một ít quy tắc và phương pháp thượng cổ mới được.

Trận đạo thượng cổ và trận đạo hiện nay tuy rằng có thể coi như đại đồng tiểu dị, cách làm khác nhau nhưng kết quả lại dị thường giống nhau, nhưng ở một vài chi tiết thì lại hoàn toàn khác nhau, nhưng chính những điểm khác nhau rất nhỏ này lại dẫn tới thất bại của Khô Trần trưởng lão.
Chương 244 Hoàn toàn tỉnh ngộ (2)

Lại nói tiếp thì đây cũng không phải do thực lực của Khô Trần trưởng lão không đủ, mà là do suy nghĩ của lão vẫn chưa chuyển hóa xong, sự hiểu biết của lão về trận pháp vẫn còn chưa hoàn chỉnh, không đủ toàn diện và vào sâu.

Nhưng tới lượt Diệp Huyền, dù vẫn chưa xem qua trận đồ nhưng hắn đại khái cũng đã phân tích ra vấn đề của Khô Trần trưởng lão, bây giờ sau khi xem qua trận đồ thì hắn đã hoàn toàn hiểu rõ Khô Trần trưởng lão làm sai ở điểm nào.

- Diệp Huyền tiểu tử, ngươi cảm thấy lão phu luyện chế thế nào?

Khô Trần trưởng lão thuận miệng hỏi.

Diệp Huyền cười khẽ một cái, tuy rằng hắn đã nhìn ra vấn đề của Khô Trần trưởng lão, nhưng không thể nói trắng ra tất cả được.

Dù sao thì hắn chỉ mới là luyện hồn sư nhất phẩm, có thể dễ dàng nhìn ra sai lầm của đối phương thì cũng hơi khoa trương quá.

Nghĩ nghĩ một lúc, Diệp Huyền mới nói:

- Khô Trần trưởng lão, ta xem qua trận đồ này, lại phân tích trận bàn của ngươi, cũng có một vài suy nghĩ, không biết có giúp được gì cho ngươi hay không.

- Xin cứ nói.

Hai mắt của Khô Trần trưởng lão sáng lên, lão vỗn cũng không ngờ Diệp Huyền có thể phát hiện được gì ở trận đồ, nhưng thật không thể ngờ đối phương cư nhiên thực sự nghĩ ra gì đó, lúc này liền chăm chú lắng nghe.

- Thập phương thủ hồn trận này, nhìn qua chắc là trận pháp thượng cổ, cho nên ta liền nghĩ, có phải cách luyện chế thập phương thủ hồn trận này hoàn toàn phải tiến hành dựa theo quy tắc thượng cổ chứ không phải dựa theo quy tắc hiện tại hay không.

- Cũng như phối chế trận dịch này vậy, thời đại thượng cổ, lúc trận pháp sư cấu trúc trận pháp thì đều thích tiến hành khống chế trận dịch đặc hơn, độ đậm đặc ở các điểm đều khác nhau.

- Cho nên mới khiến cho trận pháp càng thêm linh hoạt, còn trận pháp hiện tại, bởi vì cảm thấy quá trình quá mức phức tạp, cho nên cũng không ngừng giảm bớt yêu cầu về độ đậm đặc của trận dịch, cho nên độ đậm đặc của trận văn hiện tại sẽ không giống như trước, không biết lúc Khô Trần trưởng lão luyện chế có suy nghĩ tới điểm này hay không?

- Tiếp theo, ngoại trừ độ đậm đặc của trận dịch ra, trên vấn đề miêu tả của trận pháp thượng cổ ở kết cấu trận văn cũng khác với trận pháp bây giờ, tỉ như tụ linh trận được lưu truyền rất rộng trên Thiên Huyền đại lục hiện tại vậy, trong trận pháp thượng cổ, chú ý đặt bút nặng nhẹ khác nhau, nối tiếp giao nhau rất xảo diệu, cứ như vậy, nơi nào nên nặng thì nặng, nơi nào nên nhẹ thì nhẹ, khiến cho hiệu quả của tụ linh trận có thể phát huy tới mức lớn nhất.

- Còn tụ linh trận đã thay đổi đại trận pháp của bây giờ lại chú ý liền mạch lưu loát, cách đặt bút khi vẽ trận văn đều giữ nguyên một loại từ đầu tới cuối, cho nên, tuy rằng hiệu quả còn lâu mới có thể sánh được với tụ linh trận thượng cổ, nhưng lại càng thêm đơn giản rõ ràng, khiến cho bất kỳ trận pháp sư nào cũng có thể tạo ra.

- Cho nên ta mới nghĩ rằng, thập phương thủ hồn trận này vốn là trận pháp thượng cổ kinh điển, liệu có phải cũng chú ý cách đặt bút nặng nhẹ hay không, tỉ như mấy điểm giao nhau này, sẽ không cần mạnh như vậy, có thể giảm bớt độ đậm đặc của trận dịch, giảm nhẹ bút lực khi vẽ trận văn, khiến cho điểm nối tiếp càng thêm xảo diệu, nếu như hạ thủ quá mạnh thì cảm giác giống như đảo khách thành chủ, mất đi cái diệu dụng như cầu nhỏ nối liền các bên.

Diệp Huyền cũng không phải thẳng thắn chỉ ra chỗ sai lầm, mà dùng khẩu khí rất uyển chuyển, dùng góc độ của một luyện hồn sư để phân tích vấn đề, chỉ ra những điểm sai lầm của Khô Trần trưởng lão rất xảo diệu.

Khô Trần trưởng lão lúc đầu còn không chú ý lắm, nhưng dần dần lão lại nhíu mày, đôi mắt trầm tư, hoàn toàn lâm vào trong suy tư.

Chờ tới khi Diệp Huyền nói xong hết thì toàn thân lão đột nhiên chấn động, trong đôi mắt lóe ra một đạo tinh quang.

Những lời Diệp Huyền nói giống như ánh sáng mặt trời lóe lên trong đêm đen vô tận, nháy mắt liền xuyên thấu qua bóng đen và sương mù trước mắt lão.

- Trận pháp thượng cổ thì phải làm theo thủ pháp thượng cổ….

Tới lúc này Khô Trần trưởng lão vẫn chỉ cho rằng kiến thức và tạo nghệ của mình có vấn đề, không hề nghĩ tới chuyện này, chỉ biết cứ thế làm theo quá trình luyện chế mà thôi.

Nhưng lại không ngờ tới, trận pháp thượng cổ và trận pháp bây giờ dù đa phần thủ pháp đều như nhau, nhưng có một vài phương diện lại khác nhau đôi chút, nhưng chính là những điểm khác nhau đôi chút này lại khiến lão luyện chế thất bại.

Hôm nay nghe Diệp Huyền nói như vậy thì trong đầu của lão giống như có một đạo thiểm điện xẹt qua, triệt để thắp sáng đầu óc đang tối đen của lão, có một loại cảm giác như hoàn toàn tỉnh ngộ.

- Hóa ra là vậy, hóa ra là vậy, đúng rồi, trận pháp thượng cổ và trận pháp hiện tại khác nhau, tại sao ta vẫn luôn không nghĩ tới chuyện này kia chứ?

Khô Trần trưởng lão hoàn toàn kích động, miệng lẩm bẩm.

Mỗi quá trình luyện chế của thập phương thủ hồn trận xẹt qua trong đầu lão, hết lần này tới lần khác, dần dần trở nên rõ ràng hơn.

Dần dần, ánh mắt của lão ngày càng sáng ngời, nụ cười trên môi cũng ngày càng lớn hơn.

Ước chừng một khắc sau, đột nhiên, trước người của lão xuất hiện một ít tài liệt, hai tay bay múa, hồn nhiên bắt đầu luyện chế trong sở nghiên cứu này.

Phối chế trận dịch.

Chuẩn bị trận cơ.

Những quá trình này, Khô Trần trưởng lão đã làm qua rất nhiều lần, hôm nay sau khi hiểu ra thì càng không xa lạ gì, cả quá trình mượt mà như mây trôi nước chảy.

Tới lúc bắt đầu vẽ trận văn thì Khô Trần trưởng lão lấy ra một cây linh văn bút kiểu dáng cổ xưa.

Trước kia khi vẽ thập phương thủ hồn trận, lão chỉ dùng linh vân bút cấp đại sư mà bản thân mình hay dùng nhất, nhưng lúc này, lão lại lấy ra một cây linh vân bút thượng cổ.

Loại linh vân bút này, có khả năng khống chế đối với độ nặng nhẹ khi hạ bút và độ đậm đặc mạnh yếu của trận dịch vô cùng linh hoạt.

Chấm linh văn bút vào trong trận dịch, Khô Trần trưởng lão lại thúc dục hồn lực tam phẩm, thong thả vẽ lên trên trận cơ.

Mỗi một bước lão đều vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, khống chế độ nặng nhẹ của linh văn bút cùng với độ đậm đặc của trận dịch, hơn nữa dung nhập thêm hồn lực, dần dần hình thành trận pháp hồn lực.

Thấy một màn như vậy, trong lòng của Diệp Huyền cũng có điều suy nghĩ:

- Xem ra, thiên phú của Khô Trần trưởng lão này ở phương diện vẽ trận pháp cũng không thể xem là đặc biệt xuất sắc…
Chương 245 Ngũ hành chi tinh (1)

- …Khi vẽ trận pháp thượng cổ, tuy cũng có một chút yêu cầu đối với nặng nhẹ và độ đậm đặc, nhưng quan trọng nhất chính là cảm giác dung nhập tự nhiên, thoải mái tạo thành, cẩn thận khống chế từng li từng tí như Khô Trần trưởng lão này, chỉ có thể rơi vào bậc tiểu thừa, bất quá đây cũng là vì cực hạn kỹ thuật mà nên.

Diệp Huyền lặng lẽ xem Khô Trần trưởng lão luyện chế, đối với trình độ của luyện hồn sư trong Lưu Vân Quốc này cũng đã có cái nhìn rõ ràng hơn.

Trận pháp thượng cổ nhìn thì như phức tạp lắm, giống như hoàn toàn không giống với trận pháp hiện tại, tinh diệu như mây trôi nước chảy, nhưng thực ra đây chẳng qua là vì tinh túy của trận pháp thượng cổ đã chôn vùi trong dòng chảy lịch sử, không tiếp tục lưu truyền lại nữa mà thôi.

Trận văn sư thượng cổ thật sự, khi vẽ trận pháp, đều giống diệu bút đan thanh, căn bản không cần phải cẩn thận xem rõ độ nồng đậm hay mạnh nhẹ cụ thể làm gì, mà là hoàn toàn dung nhập vào trong đó, cộng minh cùng với trận pháp, bình thường có thể phất tay một cái là thành, cả quá trình còn mỹ diệu hơn nhiều so với trận pháp sư hiện tại.

Chỉ là những kỹ thuật này tất cả đều đã bị chôn vùi trong dòng chảy lịch sử, chưa từng lưu truyền tới ngày nay.

Dần dần, trận pháp học hiện tại dần trở nên đơn giản dễ dàng hơn, mới chú ý tới thủy chung như một, khiến cho vẽ trận văn trở nên khô khan và đơn điệu.

Thời gian từng phút trôi qua.

Hồn thức của Diệp Huyền lặng lặng phát ra một chút, cẩn thận quan sát cả quá trình luyện chế của Khô Trần trưởng lão.

Lão cẩn thận luyện chế, mỗi bước đều làm vô cùng tỉ mỉ cẩn thận, mặc dù vẫn có một chút sai lầm nho nhỏ, nhưng đều không ảnh hưởng gì hết, Diệp Huyền có cảm giác, lần luyện chế này Khô Trần trưởng lão chắc là sẽ thành công.

Quả nhiên, theo Khô Trần trưởng lão không ngừng vẽ trận văn, trận bàn giống như dần dần phát ra sinh cơ.

Loại sinh cơ này ngày càng mãnh liệt, giống như một sinh mệnh mới đang dần dần hình thành vậy.

Ánh mắt của Khô Trần trưởng lão cũng hiện ra vẻ mừng rỡ và càng ngưng trọng hơn, lão cảm giác như lần luyện chế này của mình dường như không hề giống với những lần trước.

Lần này mỗi bút đặt xuống đều có một loại cảm giác như đi lên đường ngay vậy.

Rốt cuộc, khi Khô Trần trưởng lão hạ xuống nét bút cuối cùng, nối trọn đầu đuôi của trận đồ lại thì cả trận bàn đột nhiên phát ra quang mang nồng đậm.

Một loại khí tức ôn hòa lan tỏa ra khắp nơi, khiến cho Diệp Huyền và Khô Trần trưởng lão đang đứng trong đó đều cảm nhận được một tia ấm áp và tường hòa.

Hạ xuống một bút, Khô Trần trưởng lão đặt mông ngồi bệch xuống như hết lực, nhưng trên mặt của lão lại toát ra nụ cười ngây ngô như trẻ nhỏ.

Đau khổ nghiên cứu bấy nhiêu lâu, ngay khi chuyện này rốt cuộc hoàn thành thì loại vui sướng và thỏa mãn khi thành công này, khiến cho trong lòng Khô Trần trưởng lão không ngừng kích động nhảy nhót.

Diệp Huyền đứng một bên thấy thế cũng âm thầm chậc lưỡi, trận pháp thượng cổ này đúng là không giống bình thường, chỉ là hồn trận tam cấp đã có hiệu quả sánh bằng với trận pháp tứ cấp hiện tại.

- Chúc mừng Khô Trần trưởng lão.

Diệp Huyền đứng bên cạnh mỉm cười chúc mừng.

- Ha ha ha ha, Diệp Huyền tiểu tử, lần này ta có thể luyện chế thập phương thủ hồn trận thành công, ngươi chính là công thần lớn nhất đó, nếu không nhờ có ngươi thì lão phu không biết tới lúc nào mới có thể luyện chế ra trận pháp này được.

Khô Trần trưởng lão cười ha hả, tâm tình vô cùng sảng khoái.

Lão không phải cố ý đề cao Diệp Huyền, mấy năm nay, lão một mực quấn quít ở quá trình luyện chế thập phương thủ hồn trận này, nghiên cứu không biết bao nhiêu lâu, thậm chí những luyện hồn sư tiếp nhận nhiệm vụ do lão ủy thác cũng như vậy, nhưng không ai có thể giống như Diệp Huyền, chỉ thoải mái quan sát ở một góc độ khác đã phát hiện ra.

Advertisements

Nếu như bản thân lão cứ một mực nghiên cứu như ngày xưa thì chỉ sợ mười năm, hai mươi năm sau lão vẫn không thể nào luyện chế ra thập phương thủ hồn trận thật sự được, bởi vì phương hướng nghiên cứu của lão căn bản đã sai lầm rồi.

Nghiên cứu sai hướng thì sao có thể đi tới đích đến được?

Cho nên lúc này trong lòng Khô Trần trưởng lão ngoại trừ vui mừng ra thì còn lại chính là sự cảm kích vô tận đối với Diệp Huyền.

- Nào có, sở dĩ có thể luyện chế thành công thập phương thủ hồn trận này, hoàn toàn là nhờ vào thực lực của bản thân Khô Trần trưởng lão ngươi vô cùng thâm hậu, ta cũng chỉ đưa ra một vài cách nhìn cá nhân mà thôi.

- Thôi nào, Diệp Huyền tiểu hữu, ngươi đừng quá khiêm nhường, nếu như không nhờ có ngươi nhắc nhở thì cả đời này lão phu cũng không thể luyện chế thành công thập phương thủ hồn trận này được, ngươi nói xem, lúc trước cũng có không ít luyện hồn sư tới nơi này của lão phu, thấp nhất cũng là nhị phẩm, nhưng những luyện hồn sư kia ở bên ngoài đều kiêu ngạo mười phần, tới lúc thật sự nghe xong vấn đề thì cả đám lại câm như hến, thật đúng là vô dụng, chỉ biết khoa chân múa tay, so với tiểu hữu ngươi thì kém xa lắm.

Tâm tình của Khô Trần trưởng lão cao lên, liền gọi Diệp Huyền là tiểu hữu.

Nhìn thấy Khô Trần trưởng lão thỏa mãn như vậy, Diệp Huyền liền biết lần này thành công rồi, bây giờ thứ hắn quan tâm nhất chính là thù lao.

Luyện chế trận pháp thành công rồi thì cũng nên trả thù lao rồi chứ?

Khô Trần trưởng lão quả nhiên cũng là nhân tinh, lại vô cùng sảng khoái, không đợi chính Diệp Huyền mở miệng nói thì liền hỏi:

- Diệp Huyền tiểu hữu, lần này ta có thể luyện chế thành công thập phương thủ hồn trận, đều là nhờ công của ngươi, nói đi, ngươi muốn bảo vật gì hay phần thưởng ra sao thì cứ nói đi.

Diệp Huyền cười nhạt nói:

- Khô Trần trưởng lão, ta quả thật cần một thứ chính là ngũ hành chi tinh.

- Ngũ hành chi tinh? Không thành vấn đề.

Lúc này Khô Trần trưởng lão quay ra bên ngoài quát lên:

- Người đâu, xem trong bảo khố của hồn sư tháp chúng ta có ngũ hành chi tinh hay không, nếu như có thì lập tức đem tới đây.

- Vâng!

Có một tùy tùng đáp lời.

Một lát sau, có một tùy tùng mang theo một cái hộp gỗ đi vào sở nghiên cứu của Khô Trần trưởng lão.

- Diệp Huyền tiểu hữu, đây chính là ngũ hành chi tinh mà ngươi cần.

Nhận lấy hộp gỗ, Diệp Huyền mở ra xem xét, chỉ thấy một viên tinh thạch phát ra ánh cầu vòng ngũ sắc lẳng lặng nằm bên trong, phát ra sóng huyền lực nồng đậm.

Diệp Huyền rốt cuộc cũng nhẹ lòng, vất vả lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm được ngũ hành chi tinh rồi, cửu chuyển thánh thể của mình rốt cuộc cũng có thể bắt đầu tu luyện.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom