-
Chương 171-175
Chương 171 Thái độ của Lãnh Thiên (2)
Giá trị của mấy gian hàng này không thể nói là không lớn, mà phải nói là biến thái mới đúng, đối với Diệp gia mà nói thì đây cơ hồ là một khối tài sản vô cùng khổng lồ.
- Nào nào.
Lãnh Thiên phất tay:
- Diệp gia chủ các ngươi không cần phải khách khí, các ngươi chẳng những giúp Lam Nguyệt thành ta trừ hại, hôm nay lại còn chữa khỏi thương thế cho Hắc Trác thống lĩnh, nếu như các ngươi không nhận mấy gian hàng này thì chẳng phải khiến người ta nói Lãnh Thiên ta là kẻ lang tâm cẩu phế hay sao?
Lãnh Thiên cũng đã nói tới nước này rồi, mấy người Diệp Triển Hùng mà còn từ chối nữa thì chính là không chịu nể mặt, cho nên mấy người liên tục nói lời cảm ơn, kích động nhận lấy khế ước sang nhượng của mấy gian hàng này.
Bất quá nói thực thì mấy gian hàng quả thực là một dụ hoặc không thể cự tuyệt đối với người sắp phát triển nghiệp vụ đan dược như Diệp gia.
Tất cả gia chủ của những gia tộc khác nhìn thấy một màn này thì đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía mấy người Diệp gia.
Diệp gia này đúng là sắp phát đạt rồi.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện với nhau thì Lãnh Thiên đột nhiên xoay người lại, lạch cạch một cái, bình dưỡng tâm đan còn chưa dùng trên người Hắc Trác đột nhiên liền rơi xuống đất, vỡ tan nát, đan dược bên trong cũng bị nứt ra.
Lãnh Thiên vỗ trán một cái.
- Già rồi, tay chân không còn linh hoạt nữa, đan dược này cư nhiên bị rơi nứt rồi, Mộ Sơn, kêu người quét dọn sạch sẽ đi, đan dược bị dơ rồi cũng không thể dùng được nữa.
Gã xoay người, nhìn về phía Vương Hải.
- Vương Hải gia chủ, thật xin lỗi, đã uổng phí một mảnh khổ tâm của ngươi rồi.
- Nào có!
Vương Hải cố gắng cười hai tiếng, gương mặt đã trở nên vô cùng khó coi, âm trầm giống như có thể vắt ra nước.
Sắc mặt của mọi người cũng trở nên cổ quái.
Thành chủ Lãnh Thiên năm nay mặc dù chưa tới bốn mươi, nhưng cũng là cường giả địa võ sư nhị trọng, còn Hắc Trác thống lĩnh thì càng không cần phải nói, chính là võ giả địa võ sư tam trọng đỉnh phong, hai người này rõ ràng không thể nào sơ sảy đánh rơi đan dược được, dùng cái mông để nghĩ cũng biết cản bản là không thể nào, nhất định là hai người cố ý làm rồi.
Cho nên có thể thấy, tuy rằng còn chưa thể chứng thực viên dưỡng mạch đan này là thật hay giả, nhưng hành động của thành chủ Lãnh Thiên chính là chứng tỏ cho mọi người ở đây biết, gã tin lời Diệp Huyền đã nói.
Mọi người cũng biết, bắt đầu từ lúc Diệp Huyền trị hết thương thế của Hắc Trác thống lĩnh thì mặc kệ viên dưỡng mạch đan này có phải thật hay không, có độc hay không, cũng không còn quan trọng nữa.
Phần tiếp theo của yến hội, Diệp gia lập tức liền trở thành tâm điểm của cả đại sảnh, tất cả gia chủ của những gia tộc khác đều bước lên ân cần thăm hỏi, thái độ thành khẩn, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Có thể trở thành gia chủ của một gia tộc thì đều là người thông minh, sau chuyện hôm nay thì mọi người đã nhìn ra, mặc kệ sau này Vương gia và Chu gia làm gì, Diệp gia quật khởi ở Lam Nguyệt thành đã trở thành chuyện chắc chắn rồi.
Nếu đã như vậy thì cớ gì không ra tay sớm, kết một cái thiện duyên?
Yến hội diễn ra tới tận đêm khuya, lúc này rất nhiều khách khứa mới lần lượt giải tán.
Mấy người Hoa La Huyên và Lâm Hùng đương nhiên là đợi tới sau cùng mới theo mấy người Diệp gia cùng rời đi.
Về phần Vương gia và Chu gia thì đã không còn mặt mũi nào ở lại, nửa đường rút lui hết rồi.
Trên đường, mấy người Diệp Triển Hùng quả nhiên bội phục Diệp Huyền sát đất, sợ hãi cảm thán:
- Huyền nhi, kẻ sĩ ba ngày không gặp quả nhiên phải lau mắt mà nhìn, thực khó tin, ngay cả thương thế của Hắc Trác thống lĩnh ngươi cũng có thể trị hết dễ dàng như vậy. Sao ngươi biết viên dưỡng mạch đan kia của Vương gia có vấn đề?
- Đúng đó, Huyền thiếu, nói thực, ngay cả ta cũng không nhìn ra viên dưỡng mạch đan kia có chỗ nào không ổn.
Hoa La Huyên cũng liên tục cười khổ.
Diệp Huyền hừ khẽ một tiếng:
- Dưỡng mạch đan đó là thật, cũng không có độc gì hết.
- Cái gì?
Sắc mặt của mọi người đều đại biến, vô cùng cổ quái.
Diệp Huyền cười hắc hắc:
- Nếu ta đã có thể chữa hết bệnh cho Hắc Trác thì tại sao phải để cho Vương gia giành được công lao đây, không tốn công sức gì cũng có được mấy gian hàng không phải rất tốt sao. Hơn nữa hiện tại hình ảnh của Vương gia và Chu gia trong mắt Lãnh Thiên nhất định là cực kỳ xấu rồi.
Hoa La Huyên cười khổ:
- Huyền thiếu, ngươi là người đầu tiên dám giở trò trước mặt thành chủ Lãnh Thiên, Lãnh Thiên sở dĩ có thể đảm nhiệm chức vị thành chủ ở Lam Nguyệt thành, cũng là do hắn có quan hệ không nhỏ ở vương thành.
- Huyền nhi, thành chủ Lãnh Thiên liệu có nhìn ra điều gì không?
Diệp Triển Vân nhướng mày hỏi.
- Phụ thân, ngươi cho rằng thành chủ Lãnh Thiên không biết gì hết sao?
Diệp Huyền cười khẽ:
- Bắt đầu từ lúc ta chữa khỏi cho Hắc Trác thống lĩnh thì chuyện dưỡng mạch đan có độc hay không đã không còn quan trọng nữa, nó có độc thì đương nhiên là có độc, không có độc cũng phải biến thành có độc, bằng không ngươi cho rằng tại sao hắn phải đánh vỡ đan dược đây? Huống hồ gì chuyện Vương gia lấy dưỡng tâm ngọc kia tới hại Lãnh Dĩnh Oánh tiểu thư cũng xem như tội ác tày trời rồi.
- Ta tin tới ngày mai, chuyện xảy ra ở yến hội hôm nay sẽ truyền ra khắp Lam Nguyệt thành, hiện tại là lúc thanh danh của Vương gia và Chu gia yếu nhất, chuyện Diệp gia chúng ta cần làm chính là nhân cơ hội này triệt để hạ bệ bọn họ.
- Hoa hội trưởng, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Trong mắt Diệp Huyền loé lên một đoàn tinh quang.
Hoa La Huyên cười gian:
- Huyền thiếu, ngươi cứ yên tâm đi, bắt đầu từ ngày mai, đan dược do hai nhà chúng ta nghiên cứu chế tạo sẽ đưa ra toàn diện, tới lúc đó Vương gia cứ chờ phải đi xin ăn đi.
Sáng sớm, trời cao khí sảng, ánh nắng sáng lạn.
Ánh nắng ấm áp, nhẹ nhàng phủ xuống Lam Nguyệt thành, mang tới cảm giác ấm áp cho cả thành trì.
Những người dân thường dĩ nhiên là bắt đầu cuộc sống của một ngày mới.
Bên trong thị trường giao dịch của Lam Nguyệt thành, từng đội mạo hiểm giả đang vội vàng mua sắm một ít nhu yếu phẩm, chuẩn bị đi vào hắc phong lĩnh tiến hành mạo hiểm.
Mà nơi mọi người tụ tập nhiều nhất đương nhiên là tiệm bán thuốc của Vương gia.
Rất đông mạo hiểm giả chen chúc cùng một chỗ, vây kín mít ở trước tiệm thuốc của Vương gia, một số mạo hiểm giả vì chen lấn mà sinh ra xích mích xô đẩy, thậm chí còn động tay động chân.
Chương 172 Diệp gia phản kích
Nếu như không phải ở thị trường giao dịch cấm động thủ thì e là đã xảy ra một trận ẩu đả lớn rồi.
Trải qua một hồi đợi chờ dài dòng buồn chán, gian hàng đan dược của Vương gia rốt cuộc cũng mở cửa.
- Tới đây, tới đây, muốn mua đan dược thì mau xếp hàng cho ta, nếu ai dám chen chúc thì cút ra ngoài cho ta.
Vương Quân của Vương gia vẻ mặt kiêu ngạo nhìn những mạo hiểm giả đang chen chúc kia, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Còn đám hộ vệ giữ gìn trật tự của Vương gia thì càng phách lối xô đẩy những mạo hiểm giả kia, những mạo hiểm giả kia vì muốn mua được đan dược, cho nên dù có bực mình cũng không dám nói ra.
Mạo hiểm giả đầu tiên bước lên trước quầy.
- Ta muốn mua ba viên hồi huyết đan hạ đẳng, một viên hồi huyết đan trung đẳng.
- Hồi huyết đan hạ đẳng một trăm huyền tệ một viên, hồi huyết đan trung đẳng hai trăm huyền tệ một viên, tổng cộng năm trăm huyền tệ.
Thái độ của tên tiểu nhị Vương gia vô cùng cao ngạo, tuỳ tiện gói ghém đan dược lại, trong giọng nói và vẻ mặt kia đều tràn ngập khinh thường.
Vị mạo hiểm giả kia nghe được thì không khỏi nghi hoặc nói:
- Hồi huyết đan hạ đẳng không phải tám mươi huyền tệ một viên sao? Hồi huyết đan trung đẳng cũng chỉ có một trăm năm mươi huyền tệ một viên thôi mà, sao đột nhiên lại thành hai trăm vậy?
- Hắc hắc, chắc là lâu rồi ngươi không tới thị trường giao dịch mua đan dược đúng không? Đan dược của Vương gia đã bắt đầu tăng giá từ một tháng trước rồi.
- Đúng đó, hình như nói là bởi vì Diệp gia Thanh Sơn Trấn lũng đoạn thị trường dược liệu, bọn họ phải tăng giá đan dược mới lấy lại vốn.
- Không phải chứ? Ta nghe nói Vương gia có dược trang riêng của mình, chuyên môn trồng dược liệu mà?
- Ngươi còn không hiểu sao, người ta nói vậy để kiếm cớ tăng giá mà thôi, còn có phải thực hay không thì chúng ta không làm gì được, sở dĩ Vương gia tăng giá còn không phải là vì muốn moi tiền của chúng ta!
- Vậy thì đen tối quá rồi còn gì?
Một mạo hiểm giả tỏ vẻ không cam lòng.
- Đen tối? Hắc hắc, hắn đen tối gian dối thì ngươi làm được gì, có bản lĩnh thì ngươi đi chỗ khác mua đi, hiệp hội luyện dược sư cũng không bán loại đan dược cấp thấp thế này.
- Nhưng ngươi không nghe nói hôm qua Vương gia đắc tội thành chủ đại nhân ở vãn yến sao? Hiện tại tình hình của Vương gia đã rơi vào thế xấu như vậy rồi bọn họ còn dám công khai tăng giá?
- Ha ha, xấu? Đắc tội thành chủ thì đã thế nào, chỉ cần Vương gia còn bán đan dược thì vĩnh viễn cũng không đổ được, tiểu tử, ngươi vẫn còn non lắm.
Đột nhiên, một tên hộ vệ Vương gia đi tới.
- Mấy người các ngươi đứng đây chít chít méo méo cái gì, muốn mua thì mua, không mua thì cút đi.
Mấy mạo hiểm giả đang nói chuyện với nhau tức giận nhưng không dám nói gì, chỉ cúi đầu xuống.
- Ha ha, lũ nghèo hèn, dám đứng đây nói hưu nói vượn, còn dám nói nhảm nữa thì cẩn thận lão tử giết chết ngươi, cẩn thận một chút cho ta.
Mấy tên hộ vệ kiêu ngạo cười lớn, lạnh lùng liếc mấy người một cái rồi nghênh ngang rời đi.
Phía trước tiệm thuốc của Vương gia, Vương Quân nhìn thấy cảnh này thì nhếch mép cười khinh miệt.
- Lũ nghèo hèn này, cũng chỉ như con kiến, đời này cũng chỉ có vậy mà thôi.
Chuyện xảy ra ở phủ thành chủ ngày hôm qua khiến cho trong long gã vẫn còn chút sợ hãi, nhưng sự điên cuồng tranh mua của những mạo hiểm giả này cũng khiến cho gã có lòng tin thật lớn.
Ngay cả những mạo hiểm giả này cũng biết, chỉ cần Vương gia còn bán được đan dược thì vĩnh viễn sẽ không đổ, có thể thấy được, địa vị của bọn họ ở trong suy nghĩ của những mạo hiểm giả này đã cao tới mức nào.
- Hừ, ngày hôm qua Diệp gia còn nói hợp tác với hiệp hội luyện dược sư cùng tiến quân vào thị trường đan dược, Diệp gia này đúng là dã tâm bừng bừng, thị trường đan dược cấp thấp này thì Vương gia ta mới là người đứng đầu, nếu bọn họ dám bước chân vào vũng nước đục này thì nhất định phải để cho bọn họ mất hết cả chì lẫn chài.
Vương Quân nhìn vào mấy gian hàng đóng chặt cửa ở giữa thị trường giao dịch, trên mặt tràn đầy tự tin, khoé miệng giật giật:
- Chậc chậc, đã vài ngày rồi không có tới Xuân Phong Lâu thăm Tiểu Hồng rồi, cái eo thon nhỏ của Tiểu Hồng quả thực là uốn éo chết người, khuya hôm nay phải tới đó một chuyến mới được.
Nghĩ tới Tiểu Hồng trong Xuân Phong Lâu, bụng dưới của Vương Quân đột nhiên nóng lên, toàn thân cảm thấy khô nóng, khoé miệng bất giác cũng nhếch lên thành một nụ cười dâm tà.
Đúng lúc này, mấy gian hàng đóng chặt cửa trong thị trường giao dịch đột nhiên đều mở ra.
Két!
Một tiếng cửa mở vang lên, nháy mắt liền truyền khắp các gian hàng trong thị trường giao dịch.
Mấy gian hàng này đều là những gian hàng nằm ở vị trí tốt nhất trong thị trường giao dịch, mọi người ngẩng đầu lên nhìn, lập tức nhìn thấy bên trong có rất nhiều người lục tục đi ra, rất nhanh liền xếp thành một cái bục đơn giản ở bãi đất trống trước cửa hàng.
Gia chủ Diệp gia Diệp Triển Hùng đứng ở trên cái bục này, mỉm cười:
- Chư vị, xin hãy tới đây xem một chút, khó có được hôm nay có nhiều huynh đệ tỷ muội như vậy. Nhân cơ hội này, Diệp gia chúng ta và hiệp hội luyện dược sư hợp tác thành lập tiệm bán thuốc Diệp gia, hôm nay liền chuẩn bị chính thức khai trương.
- Cái gì?
Toàn thị trường giao dịch lập tức xôn xao.
Tuy rằng có rất nhiều người đều nghe nói Diệp gia rất nổi tiếng gần đây muốn tiến quân vào thị trường đan dược, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Hơn nữa, tiệm bán thuốc của bọn họ cư nhiên mở ngay bên cạnh tiệm thuốc nhà Vương gia, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị ế sao?
Hay là nói, đan dược mà tiệm thuốc Diệp gia bán hoàn toàn không cùng loại với của Vương gia, cho nên căn bản không cần sợ cạnh tranh?
Nhất thời, tất cả võ giả có mặt trong thị trường giao dịch đều tụ tập tới, vẻ mặt hưng phấn và tò mò.
Bất kể thế này, Lam Nguyệt thành có thêm một cửa hàng đan dược thì tuyệt đối có lợi cho những võ giả như bọn họ, ít nhất là sẽ có thêm nhiều lựa chọn hơn.
- Diệp gia này là muốn công khai khiêu chiến với Vương gia ta sao?
Bên tiệm thuốc của Vương gia bên này, Vương Quân đưa mắt nhìn qua, nhếch môi cười khinh khỉnh.
- Ở Lam Nguyệt thành này còn không có bất kỳ kẻ nào dám so đan dược với Vương gia ta đâu.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Vương Quân vẫn lập tức phân phó thủ hạ trở về báo tin cho gia tộc.
Chương 173 Đặc hiệu hồi huyết đan (1)
Diệp Triển Hùng đương nhiên sẽ không để ý xem người Vương gia nghĩ gì, gã mỉm cười, nhìn về phía những võ giả đang tụ tập ngày càng đông kia, cười lớn nói:
- Diệp gia ta xuất thân nghèo khó, đương nhiên biết rõ võ giả hành tẩu giang hồ khổ sở thế nào, cho nên tuy rằng trước kia Diệp gia ta buôn bán dược liệu, nhưng vẫn một mực nghiên cứu khai phá đan dược, muốn tạo phúc cho võ giả ở Lam Nguyệt thành. Mấy năm nay, Diệp gia ta và hiệp hội luyện dược sư hợp tác cùng nhau, hy vọng có thể khai phá ra đủ loại đan dược có giá rẻ nhất, hiệu quả nhất dành cho các võ giả, hôm nay rốt cuộc cũng đã có được chút thành quả.
- Hôm nay, loại đan dược đầu tiên mà tiệm thuốc Diệp gia chúng ta đưa ra bán chính là một loại thánh dược chữa thương có tác dụng chữa thương vô cùng hiệu quả, tên gọi là đặc hiệu hồi huyết đan.
Đặc hiệu hồi huyết đan!
Tên vừa ra thì cả thị trường giao dịch lập tức liền sôi trào lên.
Hồi huyết đan chính là loại đan dược chữa thương phổ biến nhất trên thị trường hiện tại, một mực bị Vương gia lũng đoạn, công hiệu và giá cả của nó rành rành ở đó.
Nhưng hôm nay, Diệp gia lại cho ra mắt một loại đan dược tên là đặc hiệu hồi huyết đan, người sáng suốt nhìn một cái liền biết, tên của loại đan dược này của Diệp gia rõ ràng là cố ý nhằm vào hồi huyết đan của Vương gia nên mới đặt.
- Diệp gia này đúng là tự tìm đường chết.
Sắc mặt của Vương Quân trở nên tái mét, gã cũng nhìn ra, Diệp gia này vốn cũng không phải vì muốn bán đan dược gì, mà là muốn cướp chén cơm và thị trường của Vương gia bọn họ.
- Các vị…
Thấy mọi người đều ào ào nghị luận, Diệp Triển Hùng đầu tiên là ngừng lại một chút, lúc này mới mở miệng, cắt đứt mọi người bàn tán, mỉm cười nói:
- Có lẽ sẽ có rất nhiều người cảm thấy nghi hoặc với tên gọi đan dược này của Diệp gia ta, nhưng ta có thể nói rõ cho các ngươi biết, đặc hiệu hồi huyết đan của ta tuyệt đối không chỉ là gia công thêm một chút ở hồi huyết đan, mà là đổi mới thị trường đan dược liệu thương, lần đổi mới này có tiến bộ vượt bậc mang tính lịch sử.
- Bởi vì công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan của Diệp gia ta, so với hồi huyết đan vừa bình thường lại còn rác rưởi của những kẻ thương gia vô lương kia thì không phải mạnh hơn vài thành, mà là gấp đôi, thậm chí gấp ba, gấp năm lần!
Gấp đôi, gấp ba, thậm chí gấp năm lần!
Diệp Triển Hùng nói chuyện vô cùng khí phách, thanh âm vang vọng khắp thị trường giao dịch một hồi, đánh mạnh vào nội tâm của những người ở đây.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều ngây người, trong đầu chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ….
Mẹ nó, Diệp gia này không phải đang khoác lác đấy chứ?
Quả thực, dựa theo lời Diệp Triển Hùng đã nói, mọi người không cách nào tưởng tượng ra được công hiệu của loại đặc hiệu hồi huyết đan này nữa rồi, công hiệu cỡ nào mới có thể đạt tới mức gấp đôi, gấp ba, hay gấp năm lần đây?
Không thể nào có loại đan dược như vậy được.
Diệp gia xác định không phải đang nói đùa? Không phải cố ý lừa mọi người?
Chính là, với địa vị của Diệp gia, cộng thêm danh tiếng của hiệp hội luyện dược sư, mọi người không dám tin bọn họ sẽ làm ra chuyện tự đập bể chiêu bài của mình được.
- Đặc hiệu hồi huyết đan do Diệp gia chúng ta nghiên cứu ra, nghiền nát ra bôi lên da thì có thể khiến cho miệng vết thương lập tức cầm máu, khép lại với tốc độ cực nhanh, nếu uống vào thì trong vòng từ một tới hai canh giờ có thể trị hết nội thương.
- Đương nhiên, căn cứ vào độ nghiêm trọng của vết thương khác nhau mà tốc độ hồi phục cũng khác nhau, nhưng cho dù là những người bị đứt gân gãy xương đi nữa, chỉ cần dùng một viên thuốc này của Diệp gia ta, chậm thì nửa ngày, nhiều thì hai ngày, nhất định cũng có thể khôi phục như cũ, hành tẩu như bay.
Mỗi một câu một chữ của Diệp Triển Hùng giống như tiếng chuông đồng vang vọng, đánh sâu vào trong lòng mọi người, rung động khiến bọn họ không kịp hồi phục tinh thần lại.
Trời ạ, nếu thật sự được như lời Diệp Triển Hùng nói thì công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan này so với những loại đan dược khác trên thị trưởng quả thực không chỉ mạnh hơn gấp ba gấp năm lần không thôi, nói như vậy là còn khiêm tốn lắm.
Đan dược như vậy xuất hiện thì ai còn đi mua hồi huyết đan khác làm gì nữa? Cho dù là hồi huyết đan thượng đẳng tốt nhất trên thị trường bán với giá bốn trăm huyền tệ thì sau khi dùng cũng phải cần tới ba ngày mới có thể khỏi hẳn.
Nhưng đối phương chỉ cần nửa ngày là được, giữa hai loại này, căn bản không cần nói nhiều.
So sánh hai loại với nhau thì hồi huyết đan trên thị trường hiện tại chính là rác rưởi!
Trong lòng tất cả mọi người đều nao nao.
Thử nghĩ đi, nếu quả thực có loại đan dược thế này thì khi bọn họ tới hắc phong lĩnh, khả năng an toàn sẽ tăng lên gấp mấy lần, đối với tất cả mọi người mà nói đều là thuốc cứu mạng.
- Hừ, Diệp gia chủ, ngươi khoác loác cũng ghê vậy, Diệp gia rõ ràng là không có một tên luyện dược sư nào, sao có thể luyện chế ra đan dược cỡ này được, khoác lác ai không biết nói, cũng đừng nói nhiều quá kẻo trở thành trò cười ở Lam Nguyệt thành ta!
Đúng lúc này một tiếng hừ lạnh vang lên, mấy người của Vương gia đi theo gia chủ Vương Hải tới, trên mặt mang theo vẻ khinh thường cười lạnh, trong giọng nói có ý cười nhạo trắng trợn.
Đúng nha, đan dược cỡ này Diệp gia thật sự có thể nghiên cứu chế tạo ra được sao?
Lời nói của Vương Hải tuy là khó nghe, nhưng cũng lập tức khiến cho không ít võ giả tỉnh ngộ, mạnh miệng ai mà không làm được? Còn có bản lĩnh thật sự thì chẳng được mấy ai.
- Ha ha.
Diệp Triển Hùng cười khẽ:
- Vương gia chủ quả nhiên là hăng hái, bất quá đã phiền ngươi lo lắng rồi, Diệp gia ta không giống như những gia tộc nào đó, ỷ vào việc nắm giữ thủ pháp luyện chế đặc biệt vài loại đan dược, lũng đoạn thị trường, hại người khác, tuỳ tiện tăng giá, kiếm tiền trên xương máu của võ giả khác, loại việc bất nhân bất nghĩa này Diệp gia ta khinh thường không thèm làm, cũng sẽ không làm.
- Còn việc Diệp gia ta có bản lĩnh hay không thì ta cũng không cần phải nói nhiều, chư vị có mặt ở đây sẽ tự có đánh giá.
Diệp Triển Hùng khoát tay, lập tức có vài tên quản sự của Diệp gia nhanh chóng mang vài cái hộp gỗ lên.
- Trong này chính ba loại đặc hiệu hồi huyết đan khác nhau của Diệp gia ta, tại hạ nói miệng không bằng chứng minh, không biết có vị dũng sĩ nào nguyện ý lên tự mình thử một lần?
Chương 174 Đặc hiệu hồi huyết đan (2)
- Ha ha ha, ngay cả thử đan cũng muốn tìm người ngoài, Diệp gia chủ, ngươi không sợ chất lượng đan dược của các ngươi không tốt sẽ gây chết người sao?
- Chư vị cẩn thận một chút, thử đan thế này cũng không phải ai cũng làm được đâu, không cẩn thận một cái thì có thể chết ngay tại chỗ đó.
- Xem Vương gia ta đi, mỗi lần đưa đan dược mới ra đều phải trải qua nhiều năm thử nghiệm, sau khi xác định tất cả tác dụng phụ xong mới dám đưa ra, Diệp gia các ngươi cũng đừng có thảo gian nhân mạng.
Bên phía tiệm thuốc của Vương gia, một vài cao tầng của Vương gia đều mở miệng, bộ dạng nhạo báng.
Một đám võ giả vốn đang kích động, nghe tới đây liền dừng bước.
Thử đan quả thực là chuyện vô cùng nguy hiểm, lúc các loại dược tính của đan dược còn chưa xác định được, một khi thử bậy thì chết vài người đã là ít rồi.
Bị Vương gia nói như vậy, nhất thời, không có ai muốn đi lên.
Sắc mặt Diệp Triển Hùng vẫn điềm nhiên như cũ, nhìn về phía mọi người lớn tiếng nói:
- Diệp gia ta sở dĩ muốn thử thuốc ở trước mặt mọi người chính là vì muốn mọi người không còn nghi ngờ nữa, nếu như không có ai nguyện ý thì Diệp mỗ ta xin tự mình thử thuốc.
- Để ta!
Đúng lúc này, đột nhiên có một võ giả quát lớn một tiếng rồi bước lên trước.
Người này chính là người bất mãn vì Vương gia tăng giá, sau đó lại bị hộ vệ của Vương gia răn dạy.
- A, đây không phải Tiểu Lục của Thiên Ưng mạo hiểm đoàn sao?
- Sao hắn lại bước lên vậy, gan thật đấy.
- Nghe nói Thiên Ưng mạo hiểm đoàn lần trước đi làm nhiệm vụ gần như đã chết hết, chỉ còn có một mình Tiểu Lục này thôi, thật là đáng thương.
Đám người lập tức vang lên tiếng xì xào bàn tán, vòng giao thiệp của mạo hiểm giả kỳ thật rất nhỏ, trên cơ bản mỗi người đều nghe nói tới nhau, Tiểu Lục vừa đi lên thì lập tức dẫn tới không ít tiếng thở dài tiếc thương.
- Được lắm, vị dũng sĩ này, sau khi thử đan xong, Diệp gia ta nguyện ý tặng ba viên mỗi loại đặc hiệu hồi huyết đan khác nhau cho các hạ làm thù lao.
- Ta không cần thù lao gì hết, ta chỉ là không ưa hành vi tăng giá bừa bãi, ngang ngược làm càn của Vương gia mà thôi.
Võ giả này lớn tiếng nói, thái độ vô cùng hào sáng, người của Vương gia nghe xong mặt mày liền xanh mét, thật muốn nhào lên bổ cho đối phương một nhát.
- Chú ý, ta sắp động thủ rồi.
Diệp Triển Hùng cũng không nói nhảm nữa, khẽ quát một tiếng, trực tiếp chém một đao, tạo thành một vết thương dài gần mười phân trên cánh tay của võ giả này, máu ồ ạt tuôn ra.
Võ giả tên Tiểu Lục kia không rên một tiếng, ngay cả lông mày cũng không nhíu lại một chút.
- Diệp gia này ra tay cũng hung ác thật đấy.
- Vết thương lớn như vậy, ít nhất cũng phải nửa ngày mới có thể khôi phục lại nhỉ?
Diệp Triển Hùng nhanh chóng cầm lấy một viên đan dược, bóp nát thành bột, sau đó rắc lên miệng vết thương.
Một màn khiến cho tất cả mọi người không dám tin đã xảy ra, sau khi bột thuốc rơi lên miệng vết thương của Tiểu Lục thì trong nháy mắt vết thương liền ngừng chảy máu, đồng thời miệng vết thương hở ra kia đang khép lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, chỉ gần mười giây thôi vết thương trên tay của Tiểu Lục đã khô máu đóng vảy.
- Kính xin các hạ thử vận chuyển huyền khí thử, sau đó diễn luyện tại chỗ đi.
Tiểu Lục cũng trợn mắt há mồm nhìn không dám tin, sau nghe nói thì keng một tiếng rút chiến đao bên hông ra, múa vài đường trên đài, chiến đao màu đen bị gã vung múa vù vù xé gió, huyền khí lưu chuyển, lại không hề ảnh hưởng chút nào tới miệng vết thương.
- Thần dược, quả thực là thần dược sao?
- Ông trời ơi, cầm một viên đan dược này chẳng phải là muốn chết cũng khó sao?
- Thánh dược trị thương, quả nhiên là thánh dược trị thương, thật quá kinh khủng, công hiệu cỡ này, nào chỉ gấp ba gấp năm hồi huyết đan bình thường, cho dù nói gấp mười cũng không đủ.
- Thật không dám tin, cái này quả thực là không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng, so với đặc hiệu hồi huyết đan của Diệp gia thì hồi huyết đan của Vương gia quả thực đúng là rác rưởi.
- Nói rác rưởi là còn đề cao nó rồi, phải là phân chó mới đúng!
- Ta quyết định, mặc kệ đặc hiệu hồi huyết đan này mắc cỡ nào ta nhất định cũng phải mua vài viên, thời khác mấu chốt thì đây chính là thần khí bảo mệnh.
- Diệp gia chủ, đặc hiệu hồi huyết đan này rốt cuộc thì khi nào mới bán đây?
Nhất thời, tất cả đều ào ào lên, ánh mắt của mỗi người đều vô cùng cuồng nhiệt, giống như sắp phát điên rồi.
Chỗ cao tầng Vương gia đang đứng, mấy người Vương Hải cũng sợ ngây người.
- Gia chủ, cái này thực là tà môn, khi nào thì Diệp gia lại có được đan dược công hiệu cỡ này?
- Đáng chết, nếu như loại đan dược này thật sự bị bọn họ bán rộng rãi thì sợ là hồi huyết đan của Vương gia ta sẽ gặp phải đả kích rất lớn.
- Bây giờ phải làm sao đây?
Không ít cao tầng của Vương gia đều trở nên bối rối.
- Yên tâm đi.
Vương Hải vẫn trấn định mỉm cười:
- Đan dược có công hiệu tốt như vậy, cũng không yếu hơn đan dược nhị phẩm là mấy, đây không phải phong cách trước sau như một của hiệp hội luyện dược sư sao? Theo ta thấy, đan dược này chẳng qua là loại đan dược nhị phẩm nào đó được Diệp gia đổi tên mà thôi, giá bán nhất định ở trên trời so với khả năng của người bình thường, bọn họ có thể mua nổi bao nhiêu viên chứ? Thị trường cấp thấp vẫn nằm trong tay của Vương gia ta thôi.
- Đúng đó!
- Gia chủ quả nhiên không hổ là gia chủ, một câu liền nói trúng đích.
Người của Vương gia lập tức thở phào một hơi, bọn họ cảm thấy lời gia chủ nói quả thực rất đúng.
- Diệp gia chủ, công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan này tốt như vậy, có phải là rất mắc hay không?
- Đúng đó, rốt cuộc là bao nhiêu tiền một viên nha? Không phải là giá trên trời đấy chứ?
- Đúng đó, nếu như quá đắt thì người bình thường như bọn ta cũng không dùng nổi.
Quả nhiên có không ít người đều nghĩ tới vấn đề này, lập tức mở miệng hỏi han, vẻ mặt khẩn trương.
Diệp Triển Hùng mỉm cười:
- Mọi người cứ yên tâm, theo chúng ta tính toán thì giá tiền của đặc hiệu hồi huyết đan này chẳng những không đắt hơn những đan dược nhất phẩm khác mà còn rẻ hơn nhiều, về phần giá cụ thể thì mọi người có thể tham khảo giá cả hồi huyết đan của gia tộc rác rưởi nào đó.
Chẳng những không đắt mà thậm chí còn rẻ hơn đan dược nhất phầm bình thường!
Tham khảo giá hồi huyết đan của gia tộc rác rưởi nào đó!
Lời này vừa ra thì tất cả mọi người có mặt ở đây đều khiếp sợ ngây người.
Chương 175 Liên tiếp đưa ra (1)
Bọn họ từng nghĩ tới rất nhiều giá, nhưng tuyệt đối không ngờ giá cả của đặc hiệu hồi huyết đan này cư nhiên lại có thể thấp tới vậy.
Giá của đan dược nhất phẩm, hiệu quả trị liệu lại ngang với đan dược nhị phẩm, chuyện tốt từ đâu tới thế này, quả thực là bánh thịt từ trên trời rơi xuống mà.
- Diệp gia chủ, ngươi không nói đùa chứ?
- Công hiệu tốt như vậy, giá tiền lại thấp thế này, ta thật không dám tin chút nào.
- Đúng đó, rẻ tới vậy, Diệp gia chủ, cho dù mắc một chút thì ta cũng chỉ mua đặc hiệu hồi huyết đan của Diệp gia các ngươi thôi.
- Đây không phải là chỉ bằng đan dược cùng cấp sao.
- Diệp gia chủ, khi nào thì mới bán, có thể đặt hàng trước không?
- Diệp gia chủ, ta đặt trước năm mươi viên!
- Ta muốn một trăm viên!
Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn, tất cả mọi người lập tức ý thức được, đan dược có giá cả thấp như vậy, tuyệt đối là lần cách mạng trong giới đan dược, đừng nói là giá tiền thấp như vậy, cho dù có mắc gấp đôi thì cũng khiến người ta phát điên tranh nhau mua.
Mọi người đều cho rằng sở dĩ Diệp gia ép giá thấp tới như vậy nhất định là vì muốn chèn ép Vương gia, đợi sau này lũng đoạn được thị trường rồi nhất định cũng sẽ tăng giá.
Cho nên vì có thể mua được nhiều đặc hiệu hồi huyết đan hơn lúc giá đang rẻ, tất cả mọi người đều liều mạng muốn tranh, cho dù có dốc cạn túi của mình cũng bằng lòng.
- Mọi người cứ bình tĩnh chớ nóng vội.
Diệp Triển Hùng giơ hai tay lên, cười nói:
- Chư vị, đặc hiệu hồi huyết đan này của chúng ta lát nữa sẽ bắt đầu bán, hơn nữa cam đoan số lượng hàng đủ để bán, hơn nữa, bây giờ ta xin hứa với chư vị một điều.
- Đặc hiệu hồi huyết đan của Diệp gia ta tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ tăng giá, trừ phi thành phẩm linh dược tăng giá, bằng không chúng ta sẽ vĩnh viễn không tăng giá!
- Mọi người cũng biết, Diệp gia chúng ta chính là buôn bán linh dược, cho nên mọi người cũng không cần lo sẽ xuất hiện khả năng tăng giá này.
- Diệp gia ta là gia tộc có lương tâm, mục đích khi tiến quân vào thị trường đan dược này chính là vì muốn tạo phúc cho tất cả võ giả ở Lam Nguyệt thành, cho dù lời ít đi một chút, thiệt thòi một chút, cũng không sao hết. Ta hy vọng, dưới sự hợp tác của Diệp gia ta và hiệp hội luyện dược sư, những võ giả táng thân trong miệng yêu thú ở hắc phong lĩnh mỗi năm có thể ít đi một chút, ta liền cảm thấy mãn nguyện rồi.
Diệp Triển Hùng biết rõ, sở dĩ hiệu quả của đặc hiệu hồi huyết đan tốt như vậy, hoàn toàn là nhờ vào công lao của đan phương do Diệp Huyền đưa ra.
Bởi vì có thêm thủ pháp luyện chế đặc biệt ở thành phẩm, cho nên giá cả tuyệt đối chỉ có thấp hơn chứ không cao hơn so với hồi huyết đan của Vương gia.
Giá tiền này nhìn qua thì thấy rất thấp, kì thực bọn họ đã kiếm lời được rất nhều rồi.
Phần hứa hẹn này lập tức khiến cho tất cả võ giả ở đây đều vui mừng, tất cả võ giả đều kiềm lòng không đặng mà vỗ tay thật lớn.
Không thể không nói, những lời này của Diệp Triển Hùng đã khiến mọi người ở đây vô cùng cảm động.
- Ô ô!
Tiểu Lục đứng bên cạnh Diệp Triển Hùng cũng bật khóc.
Đang lúc mọi người cảm thấy khó hiểu thì gã nức nở nói:
Advertisements
- Ta đang nhớ tới đoàn trưởng của chúng ta, nếu như không phải Vương gia chết tiệt kia bán hồi huyết đan thượng đẳng mắc như vậy, nếu như Diệp gia có thể tiến quân vào thị trường đan dược sớm hơn thì Thiên Ưng mạo hiểm đoàn của chúng ta trước đó cũng sẽ không diệt đoàn khi đi làm nhiệm vụ rồi.
Trong lòng của mọi người đều bị lời nói của Tiểu Lục khiến cho xúc động.
- Ta nhổ vào, sau khi lão tử về nhà sẽ ném hết hồi huyết đan của Vương gia vào hầm cầu.
- Nói đúng lắm, hở một tí là lại tăng giá, Vương gia đường đường là một trong tam đại gia tộc, so với gia tộc có lương tâm như Diệp gia thì đúng là không bằng chó má.
- Đúng lắm, gia tộc chó má như vậy, nếu như có thể thì sau này ta tuyệt đối không mua thứ gì của bọn họ nữa.
- Ta cũng vậy, mọi người cùng nhau tẩy chay đan dược của Vương gia đi.
Quần chúng đều kích động chửi bới Vương gia, khiến cho đám người Vương gia đứng kế bên nghe thấy liền mặt mày xanh mét, hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống.
- Sao lại có thể như vậy?
Người của Vương gia nhìn thấy tất cả mọi việc thì trong lòng đều không thể chấp nhận nổi sự thực trước mặt.
Hồi huyết đan của Vương gia bọn họ một mực lũng đoạn thị trường đan dược cấp thấp bao lâu nay, không ngờ lại có người có thể đánh vào thị trường này của bọn họ.
Diệp gia xuất hiện khiến cho bọn họ nháy mắt từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
- Gia chủ, không cần phải lo lắng, đan dược này của Diệp gia có công hiệu tốt như vậy, thành phẩm nhất định rất cao, bán thấp như vậy cũng là vì muốn chèn ép thị trường đan dược của Vương gia chúng ta mà thôi, nhất định không thể kiên trì được bao lâu đâu.
- Đúng vậy, bọn họ tuyệt đối là bán một viên thì lỗ một viên, để xem bọn họ có bao nhiêu tiền để bù lỗ.
- Chúng ta vẫn còn thị trường của hồi khí đan và tụ huyền đan, hai lĩnh vực này, cũng bị Vương gia chúng ta lũng đoạn mà.
Đám cao tầng trong Vương gia đều tự an ủi bản thân mình, xem như tìm điểm ký thác cho bản thân.
Bất quá, bọn họ tự an ủi cũng không giữ được bao lâu, bởi vì Diệp Triển Hùng đột nhiên lại la lớn:
- Chư vị, công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan này ra sao ta tin tất cả mọi người đều đã thấy rõ, giá cả thế nào thì trong lòng mọi người cũng biết cả rồi, chúng ta sẽ bắt đầu bán ra ngay. Bất quá trước khi bán thì ta còn có một tin tốt muốn thông báo với mọi người.
Còn tin tốt nữa?
Hiện tại Diệp Triển Hùng đã có địa vị vô cùng cao thượng trong lòng của tất cả võ giả ở đây, cả đám đều nín thở ngưng thần, cẩn thận lắng nghe, để xem sau khi Diệp gia đã cho bọn họ một kinh hỉ lớn như vậy, rốt cuộc còn tin tốt gì muốn thông báo nữa.
Diệp Triển Hùng mỉm cười:
- Tin tốt này chính là, hôm nay, đan dược mà Diệp gia chúng ta đưa ra bán không chỉ có một mình đặc hiệu hồi huyết đan, ngoài ra, chúng ta còn đưa ra bán hai loại đan dược khác nữa, theo thứ tự là đặc hiệu hồi khí đan và đặc hiệu tụ huyền đan.
Cái gì? Còn ra mắt thêm hai loại đan dược nữa?
Hơn nữa còn là đặc hiệu hồi khí đan và đặc hiệu tụ huyền đan!
Tên của hai loạn đan dược này vừa nói ra thì người thông mình đều nhìn về phía Vương gia, Diệp gia này rõ ràng là muốn triệt để cướp hết thị trường của Vương gia.
Giá trị của mấy gian hàng này không thể nói là không lớn, mà phải nói là biến thái mới đúng, đối với Diệp gia mà nói thì đây cơ hồ là một khối tài sản vô cùng khổng lồ.
- Nào nào.
Lãnh Thiên phất tay:
- Diệp gia chủ các ngươi không cần phải khách khí, các ngươi chẳng những giúp Lam Nguyệt thành ta trừ hại, hôm nay lại còn chữa khỏi thương thế cho Hắc Trác thống lĩnh, nếu như các ngươi không nhận mấy gian hàng này thì chẳng phải khiến người ta nói Lãnh Thiên ta là kẻ lang tâm cẩu phế hay sao?
Lãnh Thiên cũng đã nói tới nước này rồi, mấy người Diệp Triển Hùng mà còn từ chối nữa thì chính là không chịu nể mặt, cho nên mấy người liên tục nói lời cảm ơn, kích động nhận lấy khế ước sang nhượng của mấy gian hàng này.
Bất quá nói thực thì mấy gian hàng quả thực là một dụ hoặc không thể cự tuyệt đối với người sắp phát triển nghiệp vụ đan dược như Diệp gia.
Tất cả gia chủ của những gia tộc khác nhìn thấy một màn này thì đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía mấy người Diệp gia.
Diệp gia này đúng là sắp phát đạt rồi.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện với nhau thì Lãnh Thiên đột nhiên xoay người lại, lạch cạch một cái, bình dưỡng tâm đan còn chưa dùng trên người Hắc Trác đột nhiên liền rơi xuống đất, vỡ tan nát, đan dược bên trong cũng bị nứt ra.
Lãnh Thiên vỗ trán một cái.
- Già rồi, tay chân không còn linh hoạt nữa, đan dược này cư nhiên bị rơi nứt rồi, Mộ Sơn, kêu người quét dọn sạch sẽ đi, đan dược bị dơ rồi cũng không thể dùng được nữa.
Gã xoay người, nhìn về phía Vương Hải.
- Vương Hải gia chủ, thật xin lỗi, đã uổng phí một mảnh khổ tâm của ngươi rồi.
- Nào có!
Vương Hải cố gắng cười hai tiếng, gương mặt đã trở nên vô cùng khó coi, âm trầm giống như có thể vắt ra nước.
Sắc mặt của mọi người cũng trở nên cổ quái.
Thành chủ Lãnh Thiên năm nay mặc dù chưa tới bốn mươi, nhưng cũng là cường giả địa võ sư nhị trọng, còn Hắc Trác thống lĩnh thì càng không cần phải nói, chính là võ giả địa võ sư tam trọng đỉnh phong, hai người này rõ ràng không thể nào sơ sảy đánh rơi đan dược được, dùng cái mông để nghĩ cũng biết cản bản là không thể nào, nhất định là hai người cố ý làm rồi.
Cho nên có thể thấy, tuy rằng còn chưa thể chứng thực viên dưỡng mạch đan này là thật hay giả, nhưng hành động của thành chủ Lãnh Thiên chính là chứng tỏ cho mọi người ở đây biết, gã tin lời Diệp Huyền đã nói.
Mọi người cũng biết, bắt đầu từ lúc Diệp Huyền trị hết thương thế của Hắc Trác thống lĩnh thì mặc kệ viên dưỡng mạch đan này có phải thật hay không, có độc hay không, cũng không còn quan trọng nữa.
Phần tiếp theo của yến hội, Diệp gia lập tức liền trở thành tâm điểm của cả đại sảnh, tất cả gia chủ của những gia tộc khác đều bước lên ân cần thăm hỏi, thái độ thành khẩn, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Có thể trở thành gia chủ của một gia tộc thì đều là người thông minh, sau chuyện hôm nay thì mọi người đã nhìn ra, mặc kệ sau này Vương gia và Chu gia làm gì, Diệp gia quật khởi ở Lam Nguyệt thành đã trở thành chuyện chắc chắn rồi.
Nếu đã như vậy thì cớ gì không ra tay sớm, kết một cái thiện duyên?
Yến hội diễn ra tới tận đêm khuya, lúc này rất nhiều khách khứa mới lần lượt giải tán.
Mấy người Hoa La Huyên và Lâm Hùng đương nhiên là đợi tới sau cùng mới theo mấy người Diệp gia cùng rời đi.
Về phần Vương gia và Chu gia thì đã không còn mặt mũi nào ở lại, nửa đường rút lui hết rồi.
Trên đường, mấy người Diệp Triển Hùng quả nhiên bội phục Diệp Huyền sát đất, sợ hãi cảm thán:
- Huyền nhi, kẻ sĩ ba ngày không gặp quả nhiên phải lau mắt mà nhìn, thực khó tin, ngay cả thương thế của Hắc Trác thống lĩnh ngươi cũng có thể trị hết dễ dàng như vậy. Sao ngươi biết viên dưỡng mạch đan kia của Vương gia có vấn đề?
- Đúng đó, Huyền thiếu, nói thực, ngay cả ta cũng không nhìn ra viên dưỡng mạch đan kia có chỗ nào không ổn.
Hoa La Huyên cũng liên tục cười khổ.
Diệp Huyền hừ khẽ một tiếng:
- Dưỡng mạch đan đó là thật, cũng không có độc gì hết.
- Cái gì?
Sắc mặt của mọi người đều đại biến, vô cùng cổ quái.
Diệp Huyền cười hắc hắc:
- Nếu ta đã có thể chữa hết bệnh cho Hắc Trác thì tại sao phải để cho Vương gia giành được công lao đây, không tốn công sức gì cũng có được mấy gian hàng không phải rất tốt sao. Hơn nữa hiện tại hình ảnh của Vương gia và Chu gia trong mắt Lãnh Thiên nhất định là cực kỳ xấu rồi.
Hoa La Huyên cười khổ:
- Huyền thiếu, ngươi là người đầu tiên dám giở trò trước mặt thành chủ Lãnh Thiên, Lãnh Thiên sở dĩ có thể đảm nhiệm chức vị thành chủ ở Lam Nguyệt thành, cũng là do hắn có quan hệ không nhỏ ở vương thành.
- Huyền nhi, thành chủ Lãnh Thiên liệu có nhìn ra điều gì không?
Diệp Triển Vân nhướng mày hỏi.
- Phụ thân, ngươi cho rằng thành chủ Lãnh Thiên không biết gì hết sao?
Diệp Huyền cười khẽ:
- Bắt đầu từ lúc ta chữa khỏi cho Hắc Trác thống lĩnh thì chuyện dưỡng mạch đan có độc hay không đã không còn quan trọng nữa, nó có độc thì đương nhiên là có độc, không có độc cũng phải biến thành có độc, bằng không ngươi cho rằng tại sao hắn phải đánh vỡ đan dược đây? Huống hồ gì chuyện Vương gia lấy dưỡng tâm ngọc kia tới hại Lãnh Dĩnh Oánh tiểu thư cũng xem như tội ác tày trời rồi.
- Ta tin tới ngày mai, chuyện xảy ra ở yến hội hôm nay sẽ truyền ra khắp Lam Nguyệt thành, hiện tại là lúc thanh danh của Vương gia và Chu gia yếu nhất, chuyện Diệp gia chúng ta cần làm chính là nhân cơ hội này triệt để hạ bệ bọn họ.
- Hoa hội trưởng, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Trong mắt Diệp Huyền loé lên một đoàn tinh quang.
Hoa La Huyên cười gian:
- Huyền thiếu, ngươi cứ yên tâm đi, bắt đầu từ ngày mai, đan dược do hai nhà chúng ta nghiên cứu chế tạo sẽ đưa ra toàn diện, tới lúc đó Vương gia cứ chờ phải đi xin ăn đi.
Sáng sớm, trời cao khí sảng, ánh nắng sáng lạn.
Ánh nắng ấm áp, nhẹ nhàng phủ xuống Lam Nguyệt thành, mang tới cảm giác ấm áp cho cả thành trì.
Những người dân thường dĩ nhiên là bắt đầu cuộc sống của một ngày mới.
Bên trong thị trường giao dịch của Lam Nguyệt thành, từng đội mạo hiểm giả đang vội vàng mua sắm một ít nhu yếu phẩm, chuẩn bị đi vào hắc phong lĩnh tiến hành mạo hiểm.
Mà nơi mọi người tụ tập nhiều nhất đương nhiên là tiệm bán thuốc của Vương gia.
Rất đông mạo hiểm giả chen chúc cùng một chỗ, vây kín mít ở trước tiệm thuốc của Vương gia, một số mạo hiểm giả vì chen lấn mà sinh ra xích mích xô đẩy, thậm chí còn động tay động chân.
Chương 172 Diệp gia phản kích
Nếu như không phải ở thị trường giao dịch cấm động thủ thì e là đã xảy ra một trận ẩu đả lớn rồi.
Trải qua một hồi đợi chờ dài dòng buồn chán, gian hàng đan dược của Vương gia rốt cuộc cũng mở cửa.
- Tới đây, tới đây, muốn mua đan dược thì mau xếp hàng cho ta, nếu ai dám chen chúc thì cút ra ngoài cho ta.
Vương Quân của Vương gia vẻ mặt kiêu ngạo nhìn những mạo hiểm giả đang chen chúc kia, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Còn đám hộ vệ giữ gìn trật tự của Vương gia thì càng phách lối xô đẩy những mạo hiểm giả kia, những mạo hiểm giả kia vì muốn mua được đan dược, cho nên dù có bực mình cũng không dám nói ra.
Mạo hiểm giả đầu tiên bước lên trước quầy.
- Ta muốn mua ba viên hồi huyết đan hạ đẳng, một viên hồi huyết đan trung đẳng.
- Hồi huyết đan hạ đẳng một trăm huyền tệ một viên, hồi huyết đan trung đẳng hai trăm huyền tệ một viên, tổng cộng năm trăm huyền tệ.
Thái độ của tên tiểu nhị Vương gia vô cùng cao ngạo, tuỳ tiện gói ghém đan dược lại, trong giọng nói và vẻ mặt kia đều tràn ngập khinh thường.
Vị mạo hiểm giả kia nghe được thì không khỏi nghi hoặc nói:
- Hồi huyết đan hạ đẳng không phải tám mươi huyền tệ một viên sao? Hồi huyết đan trung đẳng cũng chỉ có một trăm năm mươi huyền tệ một viên thôi mà, sao đột nhiên lại thành hai trăm vậy?
- Hắc hắc, chắc là lâu rồi ngươi không tới thị trường giao dịch mua đan dược đúng không? Đan dược của Vương gia đã bắt đầu tăng giá từ một tháng trước rồi.
- Đúng đó, hình như nói là bởi vì Diệp gia Thanh Sơn Trấn lũng đoạn thị trường dược liệu, bọn họ phải tăng giá đan dược mới lấy lại vốn.
- Không phải chứ? Ta nghe nói Vương gia có dược trang riêng của mình, chuyên môn trồng dược liệu mà?
- Ngươi còn không hiểu sao, người ta nói vậy để kiếm cớ tăng giá mà thôi, còn có phải thực hay không thì chúng ta không làm gì được, sở dĩ Vương gia tăng giá còn không phải là vì muốn moi tiền của chúng ta!
- Vậy thì đen tối quá rồi còn gì?
Một mạo hiểm giả tỏ vẻ không cam lòng.
- Đen tối? Hắc hắc, hắn đen tối gian dối thì ngươi làm được gì, có bản lĩnh thì ngươi đi chỗ khác mua đi, hiệp hội luyện dược sư cũng không bán loại đan dược cấp thấp thế này.
- Nhưng ngươi không nghe nói hôm qua Vương gia đắc tội thành chủ đại nhân ở vãn yến sao? Hiện tại tình hình của Vương gia đã rơi vào thế xấu như vậy rồi bọn họ còn dám công khai tăng giá?
- Ha ha, xấu? Đắc tội thành chủ thì đã thế nào, chỉ cần Vương gia còn bán đan dược thì vĩnh viễn cũng không đổ được, tiểu tử, ngươi vẫn còn non lắm.
Đột nhiên, một tên hộ vệ Vương gia đi tới.
- Mấy người các ngươi đứng đây chít chít méo méo cái gì, muốn mua thì mua, không mua thì cút đi.
Mấy mạo hiểm giả đang nói chuyện với nhau tức giận nhưng không dám nói gì, chỉ cúi đầu xuống.
- Ha ha, lũ nghèo hèn, dám đứng đây nói hưu nói vượn, còn dám nói nhảm nữa thì cẩn thận lão tử giết chết ngươi, cẩn thận một chút cho ta.
Mấy tên hộ vệ kiêu ngạo cười lớn, lạnh lùng liếc mấy người một cái rồi nghênh ngang rời đi.
Phía trước tiệm thuốc của Vương gia, Vương Quân nhìn thấy cảnh này thì nhếch mép cười khinh miệt.
- Lũ nghèo hèn này, cũng chỉ như con kiến, đời này cũng chỉ có vậy mà thôi.
Chuyện xảy ra ở phủ thành chủ ngày hôm qua khiến cho trong long gã vẫn còn chút sợ hãi, nhưng sự điên cuồng tranh mua của những mạo hiểm giả này cũng khiến cho gã có lòng tin thật lớn.
Ngay cả những mạo hiểm giả này cũng biết, chỉ cần Vương gia còn bán được đan dược thì vĩnh viễn sẽ không đổ, có thể thấy được, địa vị của bọn họ ở trong suy nghĩ của những mạo hiểm giả này đã cao tới mức nào.
- Hừ, ngày hôm qua Diệp gia còn nói hợp tác với hiệp hội luyện dược sư cùng tiến quân vào thị trường đan dược, Diệp gia này đúng là dã tâm bừng bừng, thị trường đan dược cấp thấp này thì Vương gia ta mới là người đứng đầu, nếu bọn họ dám bước chân vào vũng nước đục này thì nhất định phải để cho bọn họ mất hết cả chì lẫn chài.
Vương Quân nhìn vào mấy gian hàng đóng chặt cửa ở giữa thị trường giao dịch, trên mặt tràn đầy tự tin, khoé miệng giật giật:
- Chậc chậc, đã vài ngày rồi không có tới Xuân Phong Lâu thăm Tiểu Hồng rồi, cái eo thon nhỏ của Tiểu Hồng quả thực là uốn éo chết người, khuya hôm nay phải tới đó một chuyến mới được.
Nghĩ tới Tiểu Hồng trong Xuân Phong Lâu, bụng dưới của Vương Quân đột nhiên nóng lên, toàn thân cảm thấy khô nóng, khoé miệng bất giác cũng nhếch lên thành một nụ cười dâm tà.
Đúng lúc này, mấy gian hàng đóng chặt cửa trong thị trường giao dịch đột nhiên đều mở ra.
Két!
Một tiếng cửa mở vang lên, nháy mắt liền truyền khắp các gian hàng trong thị trường giao dịch.
Mấy gian hàng này đều là những gian hàng nằm ở vị trí tốt nhất trong thị trường giao dịch, mọi người ngẩng đầu lên nhìn, lập tức nhìn thấy bên trong có rất nhiều người lục tục đi ra, rất nhanh liền xếp thành một cái bục đơn giản ở bãi đất trống trước cửa hàng.
Gia chủ Diệp gia Diệp Triển Hùng đứng ở trên cái bục này, mỉm cười:
- Chư vị, xin hãy tới đây xem một chút, khó có được hôm nay có nhiều huynh đệ tỷ muội như vậy. Nhân cơ hội này, Diệp gia chúng ta và hiệp hội luyện dược sư hợp tác thành lập tiệm bán thuốc Diệp gia, hôm nay liền chuẩn bị chính thức khai trương.
- Cái gì?
Toàn thị trường giao dịch lập tức xôn xao.
Tuy rằng có rất nhiều người đều nghe nói Diệp gia rất nổi tiếng gần đây muốn tiến quân vào thị trường đan dược, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Hơn nữa, tiệm bán thuốc của bọn họ cư nhiên mở ngay bên cạnh tiệm thuốc nhà Vương gia, chẳng lẽ bọn họ không sợ bị ế sao?
Hay là nói, đan dược mà tiệm thuốc Diệp gia bán hoàn toàn không cùng loại với của Vương gia, cho nên căn bản không cần sợ cạnh tranh?
Nhất thời, tất cả võ giả có mặt trong thị trường giao dịch đều tụ tập tới, vẻ mặt hưng phấn và tò mò.
Bất kể thế này, Lam Nguyệt thành có thêm một cửa hàng đan dược thì tuyệt đối có lợi cho những võ giả như bọn họ, ít nhất là sẽ có thêm nhiều lựa chọn hơn.
- Diệp gia này là muốn công khai khiêu chiến với Vương gia ta sao?
Bên tiệm thuốc của Vương gia bên này, Vương Quân đưa mắt nhìn qua, nhếch môi cười khinh khỉnh.
- Ở Lam Nguyệt thành này còn không có bất kỳ kẻ nào dám so đan dược với Vương gia ta đâu.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Vương Quân vẫn lập tức phân phó thủ hạ trở về báo tin cho gia tộc.
Chương 173 Đặc hiệu hồi huyết đan (1)
Diệp Triển Hùng đương nhiên sẽ không để ý xem người Vương gia nghĩ gì, gã mỉm cười, nhìn về phía những võ giả đang tụ tập ngày càng đông kia, cười lớn nói:
- Diệp gia ta xuất thân nghèo khó, đương nhiên biết rõ võ giả hành tẩu giang hồ khổ sở thế nào, cho nên tuy rằng trước kia Diệp gia ta buôn bán dược liệu, nhưng vẫn một mực nghiên cứu khai phá đan dược, muốn tạo phúc cho võ giả ở Lam Nguyệt thành. Mấy năm nay, Diệp gia ta và hiệp hội luyện dược sư hợp tác cùng nhau, hy vọng có thể khai phá ra đủ loại đan dược có giá rẻ nhất, hiệu quả nhất dành cho các võ giả, hôm nay rốt cuộc cũng đã có được chút thành quả.
- Hôm nay, loại đan dược đầu tiên mà tiệm thuốc Diệp gia chúng ta đưa ra bán chính là một loại thánh dược chữa thương có tác dụng chữa thương vô cùng hiệu quả, tên gọi là đặc hiệu hồi huyết đan.
Đặc hiệu hồi huyết đan!
Tên vừa ra thì cả thị trường giao dịch lập tức liền sôi trào lên.
Hồi huyết đan chính là loại đan dược chữa thương phổ biến nhất trên thị trường hiện tại, một mực bị Vương gia lũng đoạn, công hiệu và giá cả của nó rành rành ở đó.
Nhưng hôm nay, Diệp gia lại cho ra mắt một loại đan dược tên là đặc hiệu hồi huyết đan, người sáng suốt nhìn một cái liền biết, tên của loại đan dược này của Diệp gia rõ ràng là cố ý nhằm vào hồi huyết đan của Vương gia nên mới đặt.
- Diệp gia này đúng là tự tìm đường chết.
Sắc mặt của Vương Quân trở nên tái mét, gã cũng nhìn ra, Diệp gia này vốn cũng không phải vì muốn bán đan dược gì, mà là muốn cướp chén cơm và thị trường của Vương gia bọn họ.
- Các vị…
Thấy mọi người đều ào ào nghị luận, Diệp Triển Hùng đầu tiên là ngừng lại một chút, lúc này mới mở miệng, cắt đứt mọi người bàn tán, mỉm cười nói:
- Có lẽ sẽ có rất nhiều người cảm thấy nghi hoặc với tên gọi đan dược này của Diệp gia ta, nhưng ta có thể nói rõ cho các ngươi biết, đặc hiệu hồi huyết đan của ta tuyệt đối không chỉ là gia công thêm một chút ở hồi huyết đan, mà là đổi mới thị trường đan dược liệu thương, lần đổi mới này có tiến bộ vượt bậc mang tính lịch sử.
- Bởi vì công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan của Diệp gia ta, so với hồi huyết đan vừa bình thường lại còn rác rưởi của những kẻ thương gia vô lương kia thì không phải mạnh hơn vài thành, mà là gấp đôi, thậm chí gấp ba, gấp năm lần!
Gấp đôi, gấp ba, thậm chí gấp năm lần!
Diệp Triển Hùng nói chuyện vô cùng khí phách, thanh âm vang vọng khắp thị trường giao dịch một hồi, đánh mạnh vào nội tâm của những người ở đây.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều ngây người, trong đầu chỉ còn lại duy nhất một suy nghĩ….
Mẹ nó, Diệp gia này không phải đang khoác lác đấy chứ?
Quả thực, dựa theo lời Diệp Triển Hùng đã nói, mọi người không cách nào tưởng tượng ra được công hiệu của loại đặc hiệu hồi huyết đan này nữa rồi, công hiệu cỡ nào mới có thể đạt tới mức gấp đôi, gấp ba, hay gấp năm lần đây?
Không thể nào có loại đan dược như vậy được.
Diệp gia xác định không phải đang nói đùa? Không phải cố ý lừa mọi người?
Chính là, với địa vị của Diệp gia, cộng thêm danh tiếng của hiệp hội luyện dược sư, mọi người không dám tin bọn họ sẽ làm ra chuyện tự đập bể chiêu bài của mình được.
- Đặc hiệu hồi huyết đan do Diệp gia chúng ta nghiên cứu ra, nghiền nát ra bôi lên da thì có thể khiến cho miệng vết thương lập tức cầm máu, khép lại với tốc độ cực nhanh, nếu uống vào thì trong vòng từ một tới hai canh giờ có thể trị hết nội thương.
- Đương nhiên, căn cứ vào độ nghiêm trọng của vết thương khác nhau mà tốc độ hồi phục cũng khác nhau, nhưng cho dù là những người bị đứt gân gãy xương đi nữa, chỉ cần dùng một viên thuốc này của Diệp gia ta, chậm thì nửa ngày, nhiều thì hai ngày, nhất định cũng có thể khôi phục như cũ, hành tẩu như bay.
Mỗi một câu một chữ của Diệp Triển Hùng giống như tiếng chuông đồng vang vọng, đánh sâu vào trong lòng mọi người, rung động khiến bọn họ không kịp hồi phục tinh thần lại.
Trời ạ, nếu thật sự được như lời Diệp Triển Hùng nói thì công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan này so với những loại đan dược khác trên thị trưởng quả thực không chỉ mạnh hơn gấp ba gấp năm lần không thôi, nói như vậy là còn khiêm tốn lắm.
Đan dược như vậy xuất hiện thì ai còn đi mua hồi huyết đan khác làm gì nữa? Cho dù là hồi huyết đan thượng đẳng tốt nhất trên thị trường bán với giá bốn trăm huyền tệ thì sau khi dùng cũng phải cần tới ba ngày mới có thể khỏi hẳn.
Nhưng đối phương chỉ cần nửa ngày là được, giữa hai loại này, căn bản không cần nói nhiều.
So sánh hai loại với nhau thì hồi huyết đan trên thị trường hiện tại chính là rác rưởi!
Trong lòng tất cả mọi người đều nao nao.
Thử nghĩ đi, nếu quả thực có loại đan dược thế này thì khi bọn họ tới hắc phong lĩnh, khả năng an toàn sẽ tăng lên gấp mấy lần, đối với tất cả mọi người mà nói đều là thuốc cứu mạng.
- Hừ, Diệp gia chủ, ngươi khoác loác cũng ghê vậy, Diệp gia rõ ràng là không có một tên luyện dược sư nào, sao có thể luyện chế ra đan dược cỡ này được, khoác lác ai không biết nói, cũng đừng nói nhiều quá kẻo trở thành trò cười ở Lam Nguyệt thành ta!
Đúng lúc này một tiếng hừ lạnh vang lên, mấy người của Vương gia đi theo gia chủ Vương Hải tới, trên mặt mang theo vẻ khinh thường cười lạnh, trong giọng nói có ý cười nhạo trắng trợn.
Đúng nha, đan dược cỡ này Diệp gia thật sự có thể nghiên cứu chế tạo ra được sao?
Lời nói của Vương Hải tuy là khó nghe, nhưng cũng lập tức khiến cho không ít võ giả tỉnh ngộ, mạnh miệng ai mà không làm được? Còn có bản lĩnh thật sự thì chẳng được mấy ai.
- Ha ha.
Diệp Triển Hùng cười khẽ:
- Vương gia chủ quả nhiên là hăng hái, bất quá đã phiền ngươi lo lắng rồi, Diệp gia ta không giống như những gia tộc nào đó, ỷ vào việc nắm giữ thủ pháp luyện chế đặc biệt vài loại đan dược, lũng đoạn thị trường, hại người khác, tuỳ tiện tăng giá, kiếm tiền trên xương máu của võ giả khác, loại việc bất nhân bất nghĩa này Diệp gia ta khinh thường không thèm làm, cũng sẽ không làm.
- Còn việc Diệp gia ta có bản lĩnh hay không thì ta cũng không cần phải nói nhiều, chư vị có mặt ở đây sẽ tự có đánh giá.
Diệp Triển Hùng khoát tay, lập tức có vài tên quản sự của Diệp gia nhanh chóng mang vài cái hộp gỗ lên.
- Trong này chính ba loại đặc hiệu hồi huyết đan khác nhau của Diệp gia ta, tại hạ nói miệng không bằng chứng minh, không biết có vị dũng sĩ nào nguyện ý lên tự mình thử một lần?
Chương 174 Đặc hiệu hồi huyết đan (2)
- Ha ha ha, ngay cả thử đan cũng muốn tìm người ngoài, Diệp gia chủ, ngươi không sợ chất lượng đan dược của các ngươi không tốt sẽ gây chết người sao?
- Chư vị cẩn thận một chút, thử đan thế này cũng không phải ai cũng làm được đâu, không cẩn thận một cái thì có thể chết ngay tại chỗ đó.
- Xem Vương gia ta đi, mỗi lần đưa đan dược mới ra đều phải trải qua nhiều năm thử nghiệm, sau khi xác định tất cả tác dụng phụ xong mới dám đưa ra, Diệp gia các ngươi cũng đừng có thảo gian nhân mạng.
Bên phía tiệm thuốc của Vương gia, một vài cao tầng của Vương gia đều mở miệng, bộ dạng nhạo báng.
Một đám võ giả vốn đang kích động, nghe tới đây liền dừng bước.
Thử đan quả thực là chuyện vô cùng nguy hiểm, lúc các loại dược tính của đan dược còn chưa xác định được, một khi thử bậy thì chết vài người đã là ít rồi.
Bị Vương gia nói như vậy, nhất thời, không có ai muốn đi lên.
Sắc mặt Diệp Triển Hùng vẫn điềm nhiên như cũ, nhìn về phía mọi người lớn tiếng nói:
- Diệp gia ta sở dĩ muốn thử thuốc ở trước mặt mọi người chính là vì muốn mọi người không còn nghi ngờ nữa, nếu như không có ai nguyện ý thì Diệp mỗ ta xin tự mình thử thuốc.
- Để ta!
Đúng lúc này, đột nhiên có một võ giả quát lớn một tiếng rồi bước lên trước.
Người này chính là người bất mãn vì Vương gia tăng giá, sau đó lại bị hộ vệ của Vương gia răn dạy.
- A, đây không phải Tiểu Lục của Thiên Ưng mạo hiểm đoàn sao?
- Sao hắn lại bước lên vậy, gan thật đấy.
- Nghe nói Thiên Ưng mạo hiểm đoàn lần trước đi làm nhiệm vụ gần như đã chết hết, chỉ còn có một mình Tiểu Lục này thôi, thật là đáng thương.
Đám người lập tức vang lên tiếng xì xào bàn tán, vòng giao thiệp của mạo hiểm giả kỳ thật rất nhỏ, trên cơ bản mỗi người đều nghe nói tới nhau, Tiểu Lục vừa đi lên thì lập tức dẫn tới không ít tiếng thở dài tiếc thương.
- Được lắm, vị dũng sĩ này, sau khi thử đan xong, Diệp gia ta nguyện ý tặng ba viên mỗi loại đặc hiệu hồi huyết đan khác nhau cho các hạ làm thù lao.
- Ta không cần thù lao gì hết, ta chỉ là không ưa hành vi tăng giá bừa bãi, ngang ngược làm càn của Vương gia mà thôi.
Võ giả này lớn tiếng nói, thái độ vô cùng hào sáng, người của Vương gia nghe xong mặt mày liền xanh mét, thật muốn nhào lên bổ cho đối phương một nhát.
- Chú ý, ta sắp động thủ rồi.
Diệp Triển Hùng cũng không nói nhảm nữa, khẽ quát một tiếng, trực tiếp chém một đao, tạo thành một vết thương dài gần mười phân trên cánh tay của võ giả này, máu ồ ạt tuôn ra.
Võ giả tên Tiểu Lục kia không rên một tiếng, ngay cả lông mày cũng không nhíu lại một chút.
- Diệp gia này ra tay cũng hung ác thật đấy.
- Vết thương lớn như vậy, ít nhất cũng phải nửa ngày mới có thể khôi phục lại nhỉ?
Diệp Triển Hùng nhanh chóng cầm lấy một viên đan dược, bóp nát thành bột, sau đó rắc lên miệng vết thương.
Một màn khiến cho tất cả mọi người không dám tin đã xảy ra, sau khi bột thuốc rơi lên miệng vết thương của Tiểu Lục thì trong nháy mắt vết thương liền ngừng chảy máu, đồng thời miệng vết thương hở ra kia đang khép lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, chỉ gần mười giây thôi vết thương trên tay của Tiểu Lục đã khô máu đóng vảy.
- Kính xin các hạ thử vận chuyển huyền khí thử, sau đó diễn luyện tại chỗ đi.
Tiểu Lục cũng trợn mắt há mồm nhìn không dám tin, sau nghe nói thì keng một tiếng rút chiến đao bên hông ra, múa vài đường trên đài, chiến đao màu đen bị gã vung múa vù vù xé gió, huyền khí lưu chuyển, lại không hề ảnh hưởng chút nào tới miệng vết thương.
- Thần dược, quả thực là thần dược sao?
- Ông trời ơi, cầm một viên đan dược này chẳng phải là muốn chết cũng khó sao?
- Thánh dược trị thương, quả nhiên là thánh dược trị thương, thật quá kinh khủng, công hiệu cỡ này, nào chỉ gấp ba gấp năm hồi huyết đan bình thường, cho dù nói gấp mười cũng không đủ.
- Thật không dám tin, cái này quả thực là không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng, so với đặc hiệu hồi huyết đan của Diệp gia thì hồi huyết đan của Vương gia quả thực đúng là rác rưởi.
- Nói rác rưởi là còn đề cao nó rồi, phải là phân chó mới đúng!
- Ta quyết định, mặc kệ đặc hiệu hồi huyết đan này mắc cỡ nào ta nhất định cũng phải mua vài viên, thời khác mấu chốt thì đây chính là thần khí bảo mệnh.
- Diệp gia chủ, đặc hiệu hồi huyết đan này rốt cuộc thì khi nào mới bán đây?
Nhất thời, tất cả đều ào ào lên, ánh mắt của mỗi người đều vô cùng cuồng nhiệt, giống như sắp phát điên rồi.
Chỗ cao tầng Vương gia đang đứng, mấy người Vương Hải cũng sợ ngây người.
- Gia chủ, cái này thực là tà môn, khi nào thì Diệp gia lại có được đan dược công hiệu cỡ này?
- Đáng chết, nếu như loại đan dược này thật sự bị bọn họ bán rộng rãi thì sợ là hồi huyết đan của Vương gia ta sẽ gặp phải đả kích rất lớn.
- Bây giờ phải làm sao đây?
Không ít cao tầng của Vương gia đều trở nên bối rối.
- Yên tâm đi.
Vương Hải vẫn trấn định mỉm cười:
- Đan dược có công hiệu tốt như vậy, cũng không yếu hơn đan dược nhị phẩm là mấy, đây không phải phong cách trước sau như một của hiệp hội luyện dược sư sao? Theo ta thấy, đan dược này chẳng qua là loại đan dược nhị phẩm nào đó được Diệp gia đổi tên mà thôi, giá bán nhất định ở trên trời so với khả năng của người bình thường, bọn họ có thể mua nổi bao nhiêu viên chứ? Thị trường cấp thấp vẫn nằm trong tay của Vương gia ta thôi.
- Đúng đó!
- Gia chủ quả nhiên không hổ là gia chủ, một câu liền nói trúng đích.
Người của Vương gia lập tức thở phào một hơi, bọn họ cảm thấy lời gia chủ nói quả thực rất đúng.
- Diệp gia chủ, công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan này tốt như vậy, có phải là rất mắc hay không?
- Đúng đó, rốt cuộc là bao nhiêu tiền một viên nha? Không phải là giá trên trời đấy chứ?
- Đúng đó, nếu như quá đắt thì người bình thường như bọn ta cũng không dùng nổi.
Quả nhiên có không ít người đều nghĩ tới vấn đề này, lập tức mở miệng hỏi han, vẻ mặt khẩn trương.
Diệp Triển Hùng mỉm cười:
- Mọi người cứ yên tâm, theo chúng ta tính toán thì giá tiền của đặc hiệu hồi huyết đan này chẳng những không đắt hơn những đan dược nhất phẩm khác mà còn rẻ hơn nhiều, về phần giá cụ thể thì mọi người có thể tham khảo giá cả hồi huyết đan của gia tộc rác rưởi nào đó.
Chẳng những không đắt mà thậm chí còn rẻ hơn đan dược nhất phầm bình thường!
Tham khảo giá hồi huyết đan của gia tộc rác rưởi nào đó!
Lời này vừa ra thì tất cả mọi người có mặt ở đây đều khiếp sợ ngây người.
Chương 175 Liên tiếp đưa ra (1)
Bọn họ từng nghĩ tới rất nhiều giá, nhưng tuyệt đối không ngờ giá cả của đặc hiệu hồi huyết đan này cư nhiên lại có thể thấp tới vậy.
Giá của đan dược nhất phẩm, hiệu quả trị liệu lại ngang với đan dược nhị phẩm, chuyện tốt từ đâu tới thế này, quả thực là bánh thịt từ trên trời rơi xuống mà.
- Diệp gia chủ, ngươi không nói đùa chứ?
- Công hiệu tốt như vậy, giá tiền lại thấp thế này, ta thật không dám tin chút nào.
- Đúng đó, rẻ tới vậy, Diệp gia chủ, cho dù mắc một chút thì ta cũng chỉ mua đặc hiệu hồi huyết đan của Diệp gia các ngươi thôi.
- Đây không phải là chỉ bằng đan dược cùng cấp sao.
- Diệp gia chủ, khi nào thì mới bán, có thể đặt hàng trước không?
- Diệp gia chủ, ta đặt trước năm mươi viên!
- Ta muốn một trăm viên!
Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn, tất cả mọi người lập tức ý thức được, đan dược có giá cả thấp như vậy, tuyệt đối là lần cách mạng trong giới đan dược, đừng nói là giá tiền thấp như vậy, cho dù có mắc gấp đôi thì cũng khiến người ta phát điên tranh nhau mua.
Mọi người đều cho rằng sở dĩ Diệp gia ép giá thấp tới như vậy nhất định là vì muốn chèn ép Vương gia, đợi sau này lũng đoạn được thị trường rồi nhất định cũng sẽ tăng giá.
Cho nên vì có thể mua được nhiều đặc hiệu hồi huyết đan hơn lúc giá đang rẻ, tất cả mọi người đều liều mạng muốn tranh, cho dù có dốc cạn túi của mình cũng bằng lòng.
- Mọi người cứ bình tĩnh chớ nóng vội.
Diệp Triển Hùng giơ hai tay lên, cười nói:
- Chư vị, đặc hiệu hồi huyết đan này của chúng ta lát nữa sẽ bắt đầu bán, hơn nữa cam đoan số lượng hàng đủ để bán, hơn nữa, bây giờ ta xin hứa với chư vị một điều.
- Đặc hiệu hồi huyết đan của Diệp gia ta tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ tăng giá, trừ phi thành phẩm linh dược tăng giá, bằng không chúng ta sẽ vĩnh viễn không tăng giá!
- Mọi người cũng biết, Diệp gia chúng ta chính là buôn bán linh dược, cho nên mọi người cũng không cần lo sẽ xuất hiện khả năng tăng giá này.
- Diệp gia ta là gia tộc có lương tâm, mục đích khi tiến quân vào thị trường đan dược này chính là vì muốn tạo phúc cho tất cả võ giả ở Lam Nguyệt thành, cho dù lời ít đi một chút, thiệt thòi một chút, cũng không sao hết. Ta hy vọng, dưới sự hợp tác của Diệp gia ta và hiệp hội luyện dược sư, những võ giả táng thân trong miệng yêu thú ở hắc phong lĩnh mỗi năm có thể ít đi một chút, ta liền cảm thấy mãn nguyện rồi.
Diệp Triển Hùng biết rõ, sở dĩ hiệu quả của đặc hiệu hồi huyết đan tốt như vậy, hoàn toàn là nhờ vào công lao của đan phương do Diệp Huyền đưa ra.
Bởi vì có thêm thủ pháp luyện chế đặc biệt ở thành phẩm, cho nên giá cả tuyệt đối chỉ có thấp hơn chứ không cao hơn so với hồi huyết đan của Vương gia.
Giá tiền này nhìn qua thì thấy rất thấp, kì thực bọn họ đã kiếm lời được rất nhều rồi.
Phần hứa hẹn này lập tức khiến cho tất cả võ giả ở đây đều vui mừng, tất cả võ giả đều kiềm lòng không đặng mà vỗ tay thật lớn.
Không thể không nói, những lời này của Diệp Triển Hùng đã khiến mọi người ở đây vô cùng cảm động.
- Ô ô!
Tiểu Lục đứng bên cạnh Diệp Triển Hùng cũng bật khóc.
Đang lúc mọi người cảm thấy khó hiểu thì gã nức nở nói:
Advertisements
- Ta đang nhớ tới đoàn trưởng của chúng ta, nếu như không phải Vương gia chết tiệt kia bán hồi huyết đan thượng đẳng mắc như vậy, nếu như Diệp gia có thể tiến quân vào thị trường đan dược sớm hơn thì Thiên Ưng mạo hiểm đoàn của chúng ta trước đó cũng sẽ không diệt đoàn khi đi làm nhiệm vụ rồi.
Trong lòng của mọi người đều bị lời nói của Tiểu Lục khiến cho xúc động.
- Ta nhổ vào, sau khi lão tử về nhà sẽ ném hết hồi huyết đan của Vương gia vào hầm cầu.
- Nói đúng lắm, hở một tí là lại tăng giá, Vương gia đường đường là một trong tam đại gia tộc, so với gia tộc có lương tâm như Diệp gia thì đúng là không bằng chó má.
- Đúng lắm, gia tộc chó má như vậy, nếu như có thể thì sau này ta tuyệt đối không mua thứ gì của bọn họ nữa.
- Ta cũng vậy, mọi người cùng nhau tẩy chay đan dược của Vương gia đi.
Quần chúng đều kích động chửi bới Vương gia, khiến cho đám người Vương gia đứng kế bên nghe thấy liền mặt mày xanh mét, hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống.
- Sao lại có thể như vậy?
Người của Vương gia nhìn thấy tất cả mọi việc thì trong lòng đều không thể chấp nhận nổi sự thực trước mặt.
Hồi huyết đan của Vương gia bọn họ một mực lũng đoạn thị trường đan dược cấp thấp bao lâu nay, không ngờ lại có người có thể đánh vào thị trường này của bọn họ.
Diệp gia xuất hiện khiến cho bọn họ nháy mắt từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
- Gia chủ, không cần phải lo lắng, đan dược này của Diệp gia có công hiệu tốt như vậy, thành phẩm nhất định rất cao, bán thấp như vậy cũng là vì muốn chèn ép thị trường đan dược của Vương gia chúng ta mà thôi, nhất định không thể kiên trì được bao lâu đâu.
- Đúng vậy, bọn họ tuyệt đối là bán một viên thì lỗ một viên, để xem bọn họ có bao nhiêu tiền để bù lỗ.
- Chúng ta vẫn còn thị trường của hồi khí đan và tụ huyền đan, hai lĩnh vực này, cũng bị Vương gia chúng ta lũng đoạn mà.
Đám cao tầng trong Vương gia đều tự an ủi bản thân mình, xem như tìm điểm ký thác cho bản thân.
Bất quá, bọn họ tự an ủi cũng không giữ được bao lâu, bởi vì Diệp Triển Hùng đột nhiên lại la lớn:
- Chư vị, công hiệu của đặc hiệu hồi huyết đan này ra sao ta tin tất cả mọi người đều đã thấy rõ, giá cả thế nào thì trong lòng mọi người cũng biết cả rồi, chúng ta sẽ bắt đầu bán ra ngay. Bất quá trước khi bán thì ta còn có một tin tốt muốn thông báo với mọi người.
Còn tin tốt nữa?
Hiện tại Diệp Triển Hùng đã có địa vị vô cùng cao thượng trong lòng của tất cả võ giả ở đây, cả đám đều nín thở ngưng thần, cẩn thận lắng nghe, để xem sau khi Diệp gia đã cho bọn họ một kinh hỉ lớn như vậy, rốt cuộc còn tin tốt gì muốn thông báo nữa.
Diệp Triển Hùng mỉm cười:
- Tin tốt này chính là, hôm nay, đan dược mà Diệp gia chúng ta đưa ra bán không chỉ có một mình đặc hiệu hồi huyết đan, ngoài ra, chúng ta còn đưa ra bán hai loại đan dược khác nữa, theo thứ tự là đặc hiệu hồi khí đan và đặc hiệu tụ huyền đan.
Cái gì? Còn ra mắt thêm hai loại đan dược nữa?
Hơn nữa còn là đặc hiệu hồi khí đan và đặc hiệu tụ huyền đan!
Tên của hai loạn đan dược này vừa nói ra thì người thông mình đều nhìn về phía Vương gia, Diệp gia này rõ ràng là muốn triệt để cướp hết thị trường của Vương gia.
Bình luận facebook