-
Chương 1761-1765
Chương 1761 Chim sẻ ở đằng sau (2)
- Lẽ nào ngươi đã quên, tại hạ cũng là một tên Luyện Hồn Sư.
Khóe miệng Diệp Huyền mỉm cười.
Từng tia hồn lực mạnh mẽ ở ngón tay của hắn quanh quẩn, khiến cho Ma Huyết Hồn Đế trong nháy mắt tỉnh ngộ lại.
Thái Hoang Độn Thiên Tráo của hắn xác thực có thể che đậy tất cả khí tức không gian, nhưng điều này là bởi vì hắn sử dụng tới Nặc Thiên đại pháp có thể hỗn loạn thiên cơ, ở tình huống như vậy, Thái Hoang Độn Thiên Tráo của hắn qua lại hư không, bất luận người nào cũng sẽ không nhận biết được lực lượng không gian ẩn nấp.
Nhưng mà khí tức hồn lực khi hắn triển khai Nặc Thiên đại pháp, là không cách nào toàn bộ thu liễm, tất nhiên sẽ tản mát ra một tia.
Một tia hồn lực này, bởi vì trong Hải tộc không có Luyện Hồn Sư, tự nhiên không cảm ứng được, nhưng người đối diện kia cũng là một tên Luyện Hồn Sư mạnh mẽ, sẽ có thể cảm ứng được hắn sử dụng tới khí tức hồn lực.
- Khà khà, tiểu tử, vừa nãy ngươi giáo huấn Kim gia rất vui vẻ sao? Đón thêm Kim gia ngươi một quyền thử xem!
Trên đường chân trời, ánh mắt Kim Lân dữ tợn, không chờ Diệp Huyền dặn dò, ngay lập tức liền nhằm về phía Kim Diện.
Trước ở trong Hải tộc cấm địa, hắn bị Kim Diện một chiêu liền chấn bay ra ngoài, trong lòng đã sớm khó chịu, bây giờ sau khi đột phá, hắn nơi nào còn nhịn được.
Xèo!
Một tia lưu quang màu vàng, trong nháy mắt đi tới trước người Kim Diện, Kim Lân giơ bàn tay lên, nổ ra một ánh quyền đủ để đập vỡ tan vòm trời, ánh quyền dài đến trăm trượng, như một cầu vồng xuyên qua phía chân trời, bỗng dưng đi tới trước người Kim Diện.
Kim Diện biết thực lực của Kim Lân, cười lạnh một tiếng, giơ tay đánh ra một chưởng, một tiếng vang ầm ầm, hư không rung động, chỉ thấy một bàn tay hào quang óng ánh, tỏa ra thần hoa, đột nhiên nghiền ép ở trên ánh quyền của Kim Lân.
Hai nguồn lực lượng ở trên hư không va chạm, chỉ nghe bịch một tiếng, một luồng lực lượng đáng sợ đến mức tận cùng bao phủ ra, không gian bốn phía trong nháy mắt hóa thành loạn lưu tản mát, trong Huyền Nguyên kịch liệt gợn sóng, thân hình Kim Lân chấn động, rút lui một bước.
Mà Kim Diện cũng tương tự không dễ chịu, hắn vốn bị thương, chỉ cảm thấy một luồng lực lượng đáng sợ đi vào trong cơ thể hắn, so với trước cùng Kim Lân giao thủ quả thực mạnh mấy lần không thôi.
Lực lượng này khiến cho thân hình Kim Diện hơi loáng một cái, cũng không tự kìm hãm được rút lui một bước.
Này mới tách ra thời gian bao lâu, thực lực của đối phương dĩ nhiên tăng lên nhiều như vậy?
Trong lòng Kim Diện nhất thời kinh hãi.
- Ha ha ha, tiểu tử, thực lực của ngươi tựa hồ so với vừa nãy kém hơn không ít a? Trở lại!
Trên mặt Kim Lân tràn ngập hưng phấn, con ngươi trợn lên phảng phất như hai chuông đồng, trong tiếng cười lớn lần thứ hai hóa thành lưu quang lao ra, rầm rầm rầm rầm, nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng, toàn bộ thiên địa lập tức nhấc lên từng trận cuộn sóng, làm vô số Hải tộc ở phía dưới điên cuồng lui lại.
Ầm ầm!
Trong đó một đạo công kích khủng bố nhảy vào trong nước biển, trực tiếp xuyên qua đến hơn vạn mét, ven đường mấy chục con Hải tộc bị cuốn vào, những Hải tộc này mạnh nhất mới Vũ Hoàng nhất trọng, trong nháy mắt liền bị cắn giết thành mảnh vỡ, tiên huyết nhuộm đỏ nước biển.
Kim Diện biến sắc, điên cuồng cùng Kim Lân chém giết, mỗi một đạo công kích đều phảng phất như có thể xuyên thủng vòm trời, mang theo uy thế bao phủ tất cả.
- Đáng chết, tu vi tên này làm sao sẽ tăng lên nhiều như vậy?
Trong khi giao thủ, trong lòng Kim Diện vừa kinh vừa sợ, hắn làm sao cũng không nghĩ ra, lúc này mới chốc lát không thấy, thực lực của Kim Lân dĩ nhiên tăng lên tới mức độ này, so với trước mạnh nhiều như vậy.
Nếu như ở trạng thái toàn thịnh, thực lực của Kim Lân như vậy hắn cũng chưa chắc lưu ý, nhưng mà vừa rồi cùng Tôn Hội chiến đấu hắn đã bị thương không nhẹ, ngay lập tức liền rơi vào bị động.
Một bên khác, Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế liếc mắt nhìn nhau, hai người cũng nhanh như tia chớp bạo lược xuống.
Thở phì phò.
Hai đạo lưu quang hai bên trái phải, điên cuồng giết về phía Ma Huyết Hồn Đế.
- Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo, chặn cho ta.
Kim Diện cấp tốc ném ra Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo, trên lồng ánh sáng, đạo đạo hồn lực cửu giai đỉnh phong mông lung tản mát, hình thành một đại trận kinh người, trên đại trận, ánh sáng óng ánh, hào quang mông lung, đột nhiên trấn áp xuống Diệp Huyền.
Đồng thời bàn tay của hắn duỗi ra, cấp tốc nặn ra một phù ấn quỷ dị màu máu, nhắm ngay Dao Nguyệt Vũ Đế trấn áp.
- Thập Phương Huyết Ma ấn.
Phù ấn màu máu bắn mạnh ra, kéo theo quang hồng, cuối cùng hóa thành một đầu lâu to lớn, đầu lâu há to mồm, khuôn mặt dữ tợn, trong hai hốc mắt phảng phất như mang theo tử vong mê hoặc, bỗng dưng đi tới trước mặt Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Phá!
Sắc mặt của Dao Nguyệt Vũ Đế lãnh đạm, thủ chưởng nhẹ nhàng dò ra, ngón tay trong lúc đó quanh quẩn ngũ thải hà quang, những hào quang này óng ánh, ôn hòa nhu hòa, trong nháy mắt cùng bộ xương tiếp xúc với nhau, từ bên trong bắn ra một luồng lực lượng kinh người.
Ầm!
Trên bộ xương bỗng dưng xuất hiện vô số vết rạn nứt, sau đó trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số khí lưu màu đỏ bắn ra ngoài.
- Cái gì?
Trong lòng Ma Huyết Hồn Đế hơi kinh, Thập Phương Huyết Ma ấn của hắn, ẩn chứa huyết ma lực kinh người, võ giả bình thường một khi tiếp xúc, tất bị lực lượng tà ác trong đó ăn mòn, nhưng ở trước mặt người này, cả người tỏa ra một luồng khí tức thánh khiết, không bị huyết ma lực xâm lấn chút nào.
Người này đến tột cùng là ai?
Trong đầu Ma Huyết Hồn Đế cấp tốc tìm tòi, nỗ lực ở trong rất nhiều cường giả có tiếng tăm tìm ra một người như vậy, nhưng không có một chút manh mối nào.
Nhưng lúc này, hắn cũng không kịp nhớ Dao Nguyệt Vũ Đế đến tột cùng là ai, hai tay nhanh chóng lược động, từng cái từng cái phù văn xuất hiện, huyết khí trước bạo tán ra cấp tốc ngưng tụ, hóa thành từng Lệ Quỷ cắn xé về phía Dao Nguyệt Vũ Đế.
Cùng lúc đó, trong đầu Ma Huyết Hồn Đế lướt qua một tia hồn lực gợn sóng, một đạo hồn lực khủng bố lao về phía Lệ Quỷ, cấp tốc nhảy vào trong thân thể Dao Nguyệt Vũ Đế.
Hồn lực của Ma Huyết Hồn Đế cao tới cửu giai đỉnh phong, lần này xung kích, coi như là Dao Nguyệt Vũ Đế cũng có chút không chịu nổi, chỉ cảm thấy đầu óc mê muội, lực lượng quỷ dị trong nháy mắt xâm lấn thân thể của nàng, muốn ăn mòn cơ thể nàng.
Dao Nguyệt Vũ Đế ở trong bóng tối thôi thúc Quang Nguyệt Võ Hồn, một đạo nguyệt quang thánh khiết từ trong cơ thể nàng tỏa ra, chống đỡ lực lượng quỷ dị cùng hồn lực xung kích ở bên ngoài.
Chương 1762 Quả nhiên là ngươi (1)
- Ha ha ha, mặc cho ngươi là ai, cũng đừng hòng ở trên tay bản tọa chiếm được tiện nghi.
Ma Huyết Hồn Đế thừa dịp Dao Nguyệt Vũ Đế trục xuất huyết ma lực, không cách nào phân thân, cả người bỗng dưng lao ra, cười gằn đánh về phía Dao Nguyệt Vũ Đế, bàn tay dữ tợn yêu dị, điên cuồng vồ bắt ra.
Lúc này Dao Nguyệt Vũ Đế, đang đứng ở thời khắc mấu chốt chống đỡ lực lượng huyết ma cùng hồn lực xung kích, trong thời gian ngắn phản ứng tự nhiên có trì độn.
Nếu như bị Ma Huyết Hồn Đế đập trúng, tất nhiên sẽ bị trọng thương.
Trong lòng Dao Nguyệt Vũ Đế hơi ngưng lại, nếu như thực sự không được, như vậy nàng chỉ có thể sử dụng tới Quang Nguyệt Võ Hồn, lấy ra Thần Âm Cầm.
Ma Huyết Hồn Đế đối mặt Thần Đô thần chủ cùng nhiều Đế lão đuổi giết còn có thể may mắn chạy trốn, nếu như nàng còn không lấy ra toàn bộ thực lực ứng phó, xác thực là có chút bất cẩn.
Ầm!
Liền ở thời khắc mấu chốt này, một tiếng nổ to lớn vang rền từ một bên vang lên, tiếp theo truyền đến, chính là một luồng Huyền Nguyên gợn sóng kinh người, một đạo khí tức khiến Ma Huyết Hồn Đế cực kỳ khiếp đảm, trong nháy mắt giáng lâm ở trong đầu óc Ma Huyết Hồn Đế.
- Cái gì?
Ma Huyết Hồn Đế giật nảy cả mình, quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy Diệp Huyền đã đánh bay Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo, cấp tốc giết tới.
Ở quanh người hắn, hồn lực chất phác lưu chuyển, hào quang rực rỡ, như một mảnh thủy tinh thuần trắng, lại mơ hồ có xu thế hóa thành thực chất.
Đây là hồn lực thực chất hóa biểu hiện, đại biểu hồn lực của Diệp Huyền, đã đạt đến cửu giai trung kỳ trở lên.
- Hồn lực của tiểu tử này làm sao lập tức tăng lên nhiều như vậy?
Ma Huyết Hồn Đế giật nảy cả mình, cảm thấy khó có thể tin.
Vừa nãy ở trong Hải tộc cấm địa, hắn không phải không cùng Diệp Huyền giao thủ, rất nhớ rõ hồn lực của Diệp Huyền, vẻn vẹn là ở cửu giai sơ kỳ, nhưng lúc này mới thời gian bao lâu không thấy, hồn lực của Diệp Huyền lại đã đạt đến cửu giai trung kỳ, tốc độ tăng lên bực này, quả thực vượt qua tưởng tượng của hắn.
- Ngự Thiên Thần Phù.
Dưới sự kinh hãi, Ma Huyết Hồn Đế không lo được ra tay với Dao Nguyệt Vũ Đế, vội vàng ở trước người cắt xuống một đạo phù văn.
Phù chú này mang theo vẻ đỏ tươi, như huyết dịch, yêu dị tà mị, nhưng mơ hồ toả ra một loại lực lượng hùng vĩ nguy nga, hai khí tức tuyệt nhiên khác nhau dung hợp, khiến cho phù chú này càng chất phác đáng sợ, trong nháy mắt che ở trước người Diệp Huyền, ngăn cản hắn tiến công.
Nhưng bởi vì dừng lại, cho Dao Nguyệt Vũ Đế cơ hội hòa hoãn, Quang Nguyệt Võ Hồn vận chuyển, lực lượng huyết ma trong cơ thể nàng cấp tốc bị bài xích ra ngoài thân thể, giải trừ nguy cơ.
- Thần Đô bí kỹ?
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Ngự Thiên Thần Phù là một loại hồn thuật bí kỹ cực kỳ đáng sợ, đồng thời cũng là bí mật bất truyền của Thần Đô.
Kiếp trước Diệp Huyền vì bí thuật này, đã từng mấy lần đăng lâm Thần Đô, nỗ lực đổi đến, nhưng mỗi lần đều tay trắng trở về.
Tương truyền Ngự Thiên Thần Phù này, là tuyệt kỹ kinh người của Thần Đô, căn bản sẽ không truyền thụ người ngoài, ngay cả Thần Đô Đế lão, cũng không có tư cách tu luyện, chỉ có mấy người đứng đầu nhất Thần Đô, hoặc Đế lão đã từng đối với Thần Đô lập xuống đại công kinh thiên, mới có tư cách tu hành.
Người này đến tột cùng là ai?
Kiếp trước, Diệp Huyền chỉ nghe nói Ma Huyết Hồn Đế này từ trong Thần Đô giết ra, bị đám người Thần Đô thần chủ truy sát, vốn Diệp Huyền cho rằng Ma Huyết Hồn Đế này chỉ là một Đế lão nào đó của Thần Đô, nhưng hiện tại xem ra, e rằng tuyệt đối không phải như vậy.
Nếu Đế lão phổ thông, là tuyệt đối không thể tu luyện được Ngự Thiên Thần Phù.
- Ngươi đi cùng Kim Lân đối phó Kim Diện, cần phải bắt hắn, Ma Huyết Hồn Đế này liền giao cho ta là được.
Trước người Diệp Huyền, hồn lực mạnh mẽ ngang dọc, oanh, Vô Tận Dung Hỏa hiện lên, ánh mắt của hắn bình tĩnh trầm trọng, đối với Ma Huyết Hồn Đế có càng nhiều hiếu kỳ.
- Được.
Dao Nguyệt Vũ Đế không có nói nhảm, thân hình loáng một cái, xông về phía Kim Lân cùng Kim Diện.
- Hả?
Trong lòng Ma Huyết Hồn Đế hiện ra vẻ lo âu, bàn tay đánh về phía Dao Nguyệt Vũ Đế, nỗ lực chặn nàng lại.
Thực lực của Kim Diện hắn biết rõ, nếu là trạng thái toàn thịnh, tự nhiên có thể đối phó hai người này, thế nhưng vừa nãy cùng Hải tộc Tôn Hội đối chiến, đã bị thương nặng, nếu bị hai vị này vây công, rất có thể sẽ tao ngộ bất ngờ.
- Đối thủ của ngươi là ta.
Chỉ là không chờ công kích của hắn đi tới trước mặt Dao Nguyệt Vũ Đế, tiếng cười lãnh đạm vang lên, chợt một luồng khí tức nóng rực, nhanh như tia chớp giáng lâm ở trên đỉnh đầu của hắn.
- Đáng chết a, Huyết Hồn bão táp!
Cả người Ma Huyết Hồn Đế sáng lên phù văn yêu dị, hắn vung cốt trượng trong tay, từng đạo từng đạo phù văn từ bên trong dâng trào ra, phảng phất như một Huyết Hà từ trong luyện ngục lao ra, lập tức cùng Vô Tận Dung Hỏa của Diệp Huyền va chạm.
Xì!
Hoàng Tuyền Huyết Hà, đỏ tươi yêu dị, phảng phất như một dòng sông máu tươi chân chính, toả ra huyết tinh chi khí gay mũi, ẩn chứa lực lượng làm người ta sợ hãi.
Nhưng ở dưới Vô Tận Dung Hỏa thiêu đốt, chỉ thấy vô số khói xanh màu máu bay lên, dòng sông huyết dịch kịch liệt sôi trào, toàn bộ không khí nhất thời tràn ngập mùi tiêu xú, lực lượng tinh chế đáng sợ của Vô Tận Dung Hỏa, càng dọc theo huyết dịch trường hà, giội rửa về phía thân thể Ma Huyết Hồn Đế.
Vô Tận Dung Hỏa, chính là chí dương chi hỏa của thiên địa, Ma Huyết Hồn Đế Huyết hồn bão táp tuy mạnh, nhưng Thiên Hỏa công kích, không thể nghi ngờ là khắc tinh của hắn.
- Ngự Thiên Thần Phù... lưu ly hồn thân!
Ma Huyết Hồn Đế nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân tỏa ra hồn quang óng ánh, chỉ thấy một tầng hồn lực áo giáp mông lung, bao trùm cơ thể hắn.
Hồn lực áo giáp này, óng ánh long lanh, như lưu ly, cùng khí tức Vô Tận Dung Hỏa bao phủ tới bỗng dưng va chạm.
Răng rắc!
Hỏa diễm thiêu đốt, hồn lực áo giáp của Ma Huyết Hồn Đế ở dưới thiêu đốt, xuất hiện một tia vết nứt, nhưng cuối cùng cũng coi như chặn lại Vô Tận Dung Hỏa ăn mòn.
- Ngự Thiên Thần Phù không hổ là hồn phù bí thuật đứng đầu đại lục, ngay cả Vô Tận Dung Hỏa công kích cũng có thể đỡ.
Trong lòng Diệp Huyền hơi kinh ngạc, ánh mắt nhìn chăm chú lên lưu ly hồn thân của Ma Huyết Hồn Đế.
Chương 1763 Quả nhiên là ngươi (2)
Lưu ly hồn thân này, mặc dù là do hồn lực phù văn cấu trúc, nhưng lẫn nhau trong lúc đó kết cấu cực kỳ vững chắc, hơn nữa còn hình thành một loại kết cấu đặc biệt nào đó, loại kết cấu này tác dụng ở phương diện vật chất, có thể chống đối bất kỳ vật lý tiến công, thần kỳ không thôi.
Điều này làm cho trong lòng Diệp Huyền hừng hực không ngớt, nếu như có thể được một loại bí thuật như vậy, thực lực của hắn chắc chắn sẽ ở trên cơ sở vốn có, lần thứ hai được tăng lên nhất định.
- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!
Nếu vật lý công kích như Vô Tận Dung Hỏa không cách nào thương tổn được Ma Huyết Hồn Đế, Diệp Huyền lập tức chuyển biến sách lược, sát chiêu đáng sợ của Thần Linh Đồng Thị, lại một lần nữa bắn mạnh ra.
Vù!
Chỉ thấy trong hư không, một đạo hồn lực xung kích lướt ra, phảng phất như có một mũi tên vô hình, ở trong hư không mông lung dập dờn ra.
- Lại đối với bản tọa triển khai hồn lực công kích?
Ánh mắt của Ma Huyết Hồn Đế nheo lại, hồn lực của hắn là cửu giai đỉnh phong, luận tu vi hồn lực, toàn bộ Thiên Huyền đại lục mạnh hơn hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay, tuy hồn lực của Diệp Huyền từ cửu giai sơ kỳ đột phá đến trung kỳ, nhưng muốn dựa vào hồn lực xung kích thương tổn được hắn, chuyện này quả thực là dùng trứng gà đi đập đá.
Trong lúc cười lạnh, hồn lực trong đầu Ma Huyết Hồn Đế cấp tốc khuấy động lên, hóa thành tấm khiên vô hình, đồng thời hắn thừa cơ hội này, một chưởng quét về phía Diệp Huyền, căn bản không để ý đến hồn lực xung kích của Diệp Huyền.
Hổn hển!
Một bàn tay to lớn, lập tức hiện lên ở phía chân trời, ầm ầm ép xuống Diệp Huyền.
- Bạo cho ta!
Đối mặt huyết chưởng của Ma Huyết Hồn Đế trấn áp, Diệp Huyền đồng dạng nhắm mắt làm ngơ, toàn lực thôi thúc lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy cùng hai đại Địa Hỏa trong đầu.
Ầm! Ầm!
Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền cùng bàn tay màu đỏ của Ma Huyết Hồn Đế, gần như cùng lúc rơi vào trên người đối phương.
Lực lượng Băng Hỏa song trọng đáng sợ, ở trên linh hồn của Ma Huyết Hồn Đế nổ tung, Băng Hỏa Song Bạo ẩn chứa một đòn toàn lực của Diệp Huyền, đồng thời mang theo hồn lực mê hoặc, ở trên linh hồn của Ma Huyết Hồn Đế điên cuồng tàn phá.
- Không tốt...
Ma Huyết Hồn Đế vốn cho rằng hồn lực xung kích của Diệp Huyền, tất nhiên sẽ không có bao nhiêu uy lực, nhưng chờ nguồn lực lượng kia thật sự nổ tung, vẻ mặt nguyên bản bình tĩnh của hắn, nhất thời lộ ra vẻ kinh sợ.
Lực lượng Băng Hỏa khủng bố kia, trực tiếp nổ nát hồn lực của hắn phòng ngự, giáng lâm ở trong linh hồn, chấn Hồn Hải của hắn kịch liệt cuồn cuộn, gặp phải thương tích.
Xì xì!
Phun ra một ngụm máu tươi, Ma Huyết Hồn Đế kinh nộ bay ngược ra ngoài, khí tức linh hồn trên người trong nháy mắt yếu bớt rất nhiều, cũng may hắn thân là Vũ Đế tam trọng, cường độ linh hồn vượt xa Vũ Đế phổ thông, bằng không chỉ là lần này, liền đủ để khiến linh hồn hắn trọng thương.
Mà càng làm cho hắn kinh hãi chính là Diệp Huyền biểu hiện.
Bàn tay của hắn ẩn chứa lực lượng đáng sợ đập trúng Diệp Huyền, Diệp Huyền dĩ nhiên chỉ bay ngược ra hơn một nghìn mét, Long Ma Khải Giáp trên người tỏa ra hoa văn óng ánh, một luồng khí tức hoang lão tràn ngập, khí tức bản thân Diệp Huyền, dĩ nhiên không có chút yếu bớt.
- Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp, tiểu tử ngươi rốt cuộc là ai?
Ma Huyết Hồn Đế vừa kinh vừa sợ, vừa rồi giao thủ, hắn thân bị thương, trái lại đối phương lông tóc không tổn hại, tức giận đến hắn suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Hắn làm sao biết, Diệp Huyền người mang Cửu Chuyển Huyền công, Đại Địa Võ Hồn, còn có Long Ma Khải Giáp, luận phòng ngự thuần túy, đã đạt đến một mức độ có thể nói biến thái.
Vừa nãy đối phương công kích, nhiều nhất chỉ làm Diệp Huyền bị chút tiểu thương, Sinh Mệnh Võ Hồn vận chuyển, trong nháy mắt liền có thể khỏi hẳn.
- Bản tọa là cường giả Chấp Pháp điện, ngươi không thấy được sao?
Diệp Huyền hí ngược nở nụ cười, lần thứ hai giết ra.
- Ngươi...
Trong lòng Ma Huyết Hồn Đế cảm giác nặng nề, Diệp Huyền phòng ngự vượt xa dự liệu của hắn, nếu như vẫn tiếp tục như thế, hắn căn bản không có cách thương tổn được Diệp Huyền, biện pháp duy nhất chính là sử dụng tới Võ Hồn của mình, chỉ khi nào sử dụng tới Võ Hồn, như vậy thân phận chân thật của hắn tất nhiên sẽ bại lộ, điều này làm cho Ma Huyết Hồn Đế rơi vào xoắn xuýt giãy dụa.
- A!
Ngay vào lúc này, một tiếng kêu thảm thiết đau đớn đột nhiên vang lên, Ma Huyết Hồn Đế quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy ở dưới Dao Nguyệt Vũ Đế, Kim Lân, U Minh Vũ Đế vây công, cả người Kim Diện máu me đầm đìa, đã sắp không chịu đựng nổi.
- Đế sư, còn không mau qua giúp đỡ.
Kim Diện tức giận quát, vù một tiếng, đỉnh đầu của hắn cấp tốc xuất hiện một hư ảnh, hư ảnh này, dĩ nhiên là hai bóng người đặt ngang hàng, lẫn nhau trong lúc đó nối liền cùng một chỗ, chín đạo tinh hoàn rung động, một luồng Võ Hồn gợn sóng kinh người tỏ khắp.
Kim Diện rốt cục không chống đỡ được, sử dụng tới Võ Hồn của mình.
- Song Tử Võ Hồn, quả nhiên là ngươi...
Thấy rõ Võ Hồn này, thân hình của Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế chấn động mạnh một cái, trong con ngươi lộ ra khiếp sợ cùng kinh nộ.
Trong hư không, Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đứng ngây ra, ánh mắt mang theo tức giận cùng khó có thể tin.
- Là hắn, dĩ nhiên đúng là hắn.
Trước ở Hải tộc cấm địa, Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Diệp Huyền đối với Kim Diện Nhân này có một loại cảm giác quen thuộc, thậm chí lúc trước thông qua Cấm Hồn chi ấn trong đầu Hoàng Phủ Tú Minh, lần thứ nhất nhìn thấy Kim Diện Nhân, trong lòng Diệp Huyền cũng có một loại cảm giác đã từng quen biết.
Bây giờ nhìn thấy Võ Hồn của đối phương, Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đều hiểu rõ thân phận của đối phương.
Vô Song Vũ Đế!
Người này dĩ nhiên là lúc trước một trong tam đại thị vệ của Diệp Huyền… Vô Song Vũ Đế.
Năm đó, Diệp Huyền một mình đi tới Thiên Sơn cấm địa, bất ngờ vẫn lạc.
Tam đại thị vệ của hắn Vô Song Vũ Đế, Tuyệt Đao Vũ Đế, Thiên Giác Vũ Đế, tất cả đều mất tích bí ẩn, không người hiểu rõ nơi đi.
Mãi đến tận sau trăm năm, Song Tử Võ Hồn xuất hiện, Diệp Huyền mới đột nhiên phát hiện, cường giả bí ẩn vẫn ẩn núp ở trong Thánh Thành, dĩ nhiên là Vô Song Vũ Đế.
- Năm đó Vô Song Vũ Đế, chỉ là nhị trọng đỉnh phong, bây giờ trăm năm qua đi, hắn dĩ nhiên bước vào tam trọng đỉnh phong, này đến tột cùng xảy ra chuyện gì?
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, mặt lộ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ
Chương 1764 Vô Song Vũ Đế (1)
Năm đó ba vị Vũ Đế mạnh mẽ đi theo hắn, tất cả đều là cường giả nhị trọng đỉnh phong, sở dĩ đi theo hắn, cũng là vì xung kích cảnh giới chí cao vô thượng kia.
Mà bây giờ, trăm năm trôi qua, Vô Song Vũ Đế từ nhị trọng đỉnh phong đột phá đến tam trọng đỉnh phong, này không thể không nói là một tăng lên kinh người.
Tam trọng cự phách, cái thế vô song, toàn bộ Huyền Vực, Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong cũng không phải số ít, nhưng có thể bước ra bước kia, ít lại càng ít.
Mà từ tam trọng bước vào tam trọng đỉnh phong, càng là một hồng câu cực lớn.
Ngoại trừ thiên phú, còn cần lượng lớn tài nguyên, đủ để khiến thế lực như bảy đại tông môn đau đầu.
Có thể thấy được, trong trăm năm này, Vô Song Vũ Đế chiếm được tăng lên đến tột cùng lớn bao nhiêu.
- Oanh ca!
Song Tử Võ Hồn triển khai, uy thế trên người Vô Song Vũ Đế bỗng nhiên tăng lên dữ dội, một luồng sóng trùng kích vô hình, ở trên mặt biển nhộn nhạo lên.
Cái uy thế kinh người kia, khiến cho Kim Lân cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đột nhiên không kịp chuẩn bị, không khỏi lui lại mấy bước, mà U Minh Vũ Đế tu vi mới tam trọng, càng bị chấn đến mức trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, tâm thần chập chờn, bay ra trăm mét.
Cửu Tinh Võ Hồn vừa ra, khí thế trên người Vô Song Vũ Đế so với trước, tăng lên hơn hai lần.
- Kim Lân, không nên lưu thủ, bắt giữ hắn.
- Doanh Thai, không được bại lộ mình.
Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng hạ xuống, bí mật truyền âm cho hai người.
Hắn càng nhiều vẫn là nhắc nhở Dao Nguyệt Vũ Đế, không cho nàng bộc lộ ra thân phận chân thực.
Lấy Vô Song Vũ Đế đối với mình hiểu rõ, một khi phát hiện thân phận của Dao Nguyệt Vũ Đế, kết hợp với thân phận Luyện Hồn Sư của mình, rất có thể đoán được thân phận Tiêu Diêu Hồn Hoàng của mình.
Kiếp trước, mình thân hãm Thiên Sơn cấm địa, bất ngờ vẫn lạc, Diệp Huyền vẫn hoài nghi việc này là có người thiết kế, ám hại mình.
Bây giờ nhìn thấy Vô Song Vũ Đế xuất hiện cùng thân phận khác, hắn càng thêm chứng thực suy đoán này.
- Rõ ràng.
Dao Nguyệt Vũ Đế gật gù, biểu thị hiểu rõ.
Mà Kim Lân được Diệp Huyền mệnh lệnh, trong lòng càng kích động, hắn biết Diệp Huyền nói không muốn lưu thủ là có ý gì.
- Tiểu tử, có Võ Hồn rất đáng gờm sao? Kim gia của ngươi cũng có át chủ bài nha!
Oanh hô!
Kim Lân nhếch miệng cười to, Long Ma Khải Giáp trên người cấp tốc thu lại, tiếp theo một luồng yêu uy ngập trời bao phủ, như lôi vân cuồn cuộn, bao phủ thiên địa, một đạo hào quang kim sắc óng ánh từ trên người hắn tỏa ra, Kim Lân cấp tốc biến ảo thành bản thể.
Thân thể dài đến trăm trượng, trôi nổi ở phía chân trời, như một cự sơn màu vàng, cả người tỏa ra khí tức ngập trời, hai con ngươi của hắn lạnh lùng nhìn Vô Song Vũ Đế, phảng phất như mang theo một tia cười gằn.
Hô!
Một bên U Minh Vũ Đế, cũng rất sớm hóa thành Địa Ngục U Minh Chương, múa chín cái xúc tu, khí tức giống như Địa ngục điên cuồng bao phủ, khuấy mặt biển phía dưới lên cuộn sóng chập trùng.
- Yêu tộc?
Vô Song Vũ Đế cùng Ma Huyết Hồn Đế thấy rõ bản thể của Kim Lân, ánh mắt rốt cục lộ ra một tia thay đổi.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, trong bốn người cùng bọn họ đối chiến vẫn còn có Yêu tộc tồn tại?
Một Hải tộc Vũ Đế thoát ly Hải tộc, một con Yêu tộc Yêu Đế mạnh mẽ, còn có hai tên Nhân loại Vũ Đế đỉnh phong.
Cái tổ hợp này, để cho hai người làm sao cũng không hiểu rõ nổi.
- Giết!
Song phương không có quá nhiều giao lưu, lần thứ hai bạo phát chiến đấu.
- Chết!
Khuôn mặt Vô Song Vũ Đế dữ tợn, vừa nãy ở dưới sự đuổi giết của Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Kim Lân, khiến cho hắn chật vật bị thương, hãm sâu hiểm cảnh, không thể không bị ép triển khai Song Tử Võ Hồn, bại lộ thân phận của mình.
Bây giờ nếu thân phận bại lộ, hắn tự nhiên không có bất kỳ lưu thủ, trên đỉnh đầu, hai bóng người lưu chuyển, tỏa ra Võ Hồn xung kích khủng bố, Võ Hồn gợn sóng kinh người, ở trước người hắn quanh quẩn, khiến cho bóng người của hắn lập tức trở nên mơ hồ, như hóa thành bóng người trùng điệp, nhắm Dao Nguyệt Vũ Đế phát động tiến công.
Xèo xèo xèo!
Bóng người liên tiếp lấp lóe, phảng phất như trong lúc đó có hơn mười người đồng thời ra tay với Dao Nguyệt Vũ Đế, ba động kinh người nổ nát hư không, giáng lâm đỉnh đầu của Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Song Tử Thiên Điệp Chưởng!
Ầm ầm!
Song phương trong nháy mắt giao thủ một chưởng, chưởng ấn tầng tầng lớp lớp, uy lực như sóng biển tràn vào trong cơ thể Dao Nguyệt Vũ Đế, đồng thời uy lực xung kích khi mạnh khi nhẹ, mạnh như núi lở địa diệt, nhẹ như sóng lớn đánh ra, khiến người ta căn bản không tìm được manh mối, có loại cảm giác không thể chống đỡ được.
Dưới một chiêu, Dao Nguyệt Vũ Đế nhất thời bay ngược ra trên trăm mét.
- Trở lại.
Vô Song Vũ Đế lần thứ hai ra tay, mỗi một chưởng, đều ẩn chứa lực lượng Võ Hồn kinh người, áp bức Dao Nguyệt Vũ Đế.
Rầm rầm rầm!
Vũ Đế tam trọng đỉnh phong giao thủ nhanh chóng biết bao, thời gian trong chớp mắt song phương liền va chạm hơn trăm chiêu, Dao Nguyệt Vũ Đế một đường rút lui, nhưng một chút cũng không có quẫn bách, trái lại có loại bình tĩnh thong dong không tên.
- Cái gì?
Vô Song Vũ Đế giật nảy cả mình, cảm thấy khó có thể tin.
Song Tử Võ Hồn của hắn, uy lực vô cùng, đồng thời biến hoá thất thường, trước hắn cùng đối phương giao thủ, chỉ là thoáng ở hạ phong, dựa theo đạo lý sau khi sử dụng tới Võ Hồn, uy lực tăng lên vượt qua gấp đôi, nên dễ như ăn cháo liền có thể đánh bại đối thủ.
Nhưng kết quả hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Hắn sử dụng tới Song Tử Võ Hồn, dĩ nhiên chỉ có thể thoáng áp chế đối thủ, mà không có đạt được ưu thế tuyệt đối, hoàn toàn nằm ngoài khả năng nhận thức của hắn.
Hắn có loại cảm giác, người mặc Long Ma Khải Giáp kia, đối với Song Tử Võ Hồn của hắn cực kỳ quen thuộc, đặc biệt các loại tuyệt chiêu của Song Tử Võ Hồn, càng có loại cảm giác rõ như lòng bàn tay.
- Là ai? Đối phương đến tột cùng là ai?
Trong lòng Vô Song Vũ Đế kinh nộ không ngớt, hắn có loại cảm giác, đối phương tuyệt đối là một người quen biết nào đó của mình, thế nhưng đối phương đối với công pháp cùng Võ Hồn của mình ẩn giấu vô cùng tốt, khiến cho hắn căn bản không có bất cứ manh mối nào.
- Yêu Thần Cửu Sách... Yêu Niệm Diệt Hồn!
Một tiếng rống to vang lên, Vô Song Vũ Đế quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy trên đỉnh đầu Yêu thú kia, càng xuất hiện một hư ảnh hư vô màu vàng, một đạo Huyền thú hồn niệm kinh người, bỗng dưng đi vào đầu óc của hắn.
Chương 1765 Vô Song Vũ Đế (2)
Ầm!
Yêu thú hồn niệm khủng bố trùng kích vào đầu óc của hắn, hóa thành một con cự thú màu vàng, ở trên Hồn Hải của hắn không ngừng tàn phá.
Xì xì!
Phun ra một ngụm máu tươi, Vô Song Vũ Đế bay ngược ra ngoài, khí tức linh hồn tán loạn không thể tả.
- Đáng chết!
Nếu là dưới trạng thái toàn thịnh, hắn đương nhiên sẽ không e ngại Kim Lân hồn niệm xung kích, nhưng mà hắn hôm nay, người bị thương nặng, đồng thời lúc trước Song Tử Võ Hồn cùng Hải Long Tôn Hội chiến đấu, vốn bị diệt rơi mất một phân thân, uy lực giảm mạnh.
Hơn nữa đối thủ đối với Song Tử Võ Hồn của hắn cực kỳ hiểu rõ.
Cuối cùng cho dù sử dụng tới Song Tử Võ Hồn, bùng nổ ra toàn bộ sức chiến đấu, vẫn rơi vào trong nguy cơ.
Một bên khác.
Ma Huyết Hồn Đế ở cùng Diệp Huyền giao thủ cũng kinh nộ không thể tả.
Dựa theo đạo lý, hắn bất kể là tu vi võ đạo hay tu vi hồn đạo, đều muốn vượt qua Diệp Huyền, đối phó đối thủ như vậy, ở tình huống bình thường hẳn là bắt vào tay.
Nhưng đối phương nắm giữ Thiên Hỏa, đối với hắn tu luyện Huyết Luyện Ma Công cực kỳ khắc chế, làm cho hắn trái lại rơi vào hạ phong, đáp ứng không xuể.
- Đế sư...
Sau một phen giao thủ, Vô Song Vũ Đế lần thứ hai kinh nộ lên tiếng.
Lại giao thủ như thế, hai người bọn họ e là đều phải ở lại chỗ này, không có ngày vươn mình.
- Thiên Ma kính!
Ma Huyết Hồn Đế cắn răng một cái, trong tay đột ngột xuất hiện một tấm gương màu đen, tấm gương này vừa xuất hiện ở trong thiên địa, một luồng Ma khí ngập trời lập tức tịch cuốn ra.
Phần phật!
Chỉ thấy Ma khí phun trào, toàn bộ bầu trời từ ban ngày trong nháy mắt đi tới đêm đen, Ma khí như mây đen nồng nặc che đậy xuống, nhuộm toàn bộ bầu trời thành màu đen, phảng phất như lập tức đi tới luyện ngục.
- Đây là cái gì?
Một màn bất thình lình, khiến cho tất cả mọi người đều chấn động dữ dội, nhìn chăm chú phía chân trời.
Trên mặt kính, ô quang ngập trời, chiếu rọi ra một mảnh đại lục mênh mông, một mặt đất màu đen ở trong đó như ẩn như hiện, mà Ma Huyết Hồn Đế thì lại đứng ở phía sau Thiên Ma kính, khuôn mặt dữ tợn, cả người ánh sáng đỏ như máu, cùng ma kính dung hợp lại cùng nhau.
Một loại khí tức làm người nghẹt thở tản mát, đám người Diệp Huyền nhất thời cảm giác được huyết dịch trong cơ thể lưu chuyển chầm chậm, Huyền Nguyên ngưng trệ, có loại cảm giác khó thở, phảng phất như linh hồn bị áp chế.
Mà nhìn thấy đại lục trong gương kia, ánh mắt của Diệp Huyền càng ngưng lại, lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Cổ Ma Chi Địa.
Hắn bật thốt lên, đại lục màu đen kia, chính là Linh Ma tộc Cổ Ma Chi Địa lúc trước hắn lang bạt.
- Ồ? Ngươi cũng biết Cổ Ma Chi Địa?
Ma Huyết Hồn Đế cười ra tiếng, hai tay chạm đến Thiên Ma kính, đại lục mênh mông trong mặt kính đột nhiên chấn động, một luồng Ma khí ngập trời hóa thành cột khí màu đen xuyên qua vòm trời, bỗng dưng đi tới trước mặt Diệp Huyền.
- Không được!
Trong lòng Diệp Huyền nhất thời kinh hãi, vội vàng căn bản không kịp chống đỡ, cũng đã bị cột khí màu đen bắn trúng, cả người bỗng dưng bay ngược ra ngoài.
Xì xì!
Một ngụm máu tươi phun ra, mạnh như Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp cũng chống đối không được cột khí màu đen công kích, huyết nhục trong cơ thể lập tức bị một luồng lực lượng mãnh liệt ăn mòn, suýt chút nữa không bị một đòn đánh tan, ngay cả Thôn Phệ Võ Hồn cũng không kịp hấp thu.
- Điện hạ.
- Chủ nhân.
Kim Lân, Dao Nguyệt Vũ Đế, U Minh Vũ Đế kinh hãi, không lo được tiếp tục vây giết Vô Song Vũ Đế, dồn dập nhằm về phía Diệp Huyền.
- Chết đi cho ta.
Ma Huyết Hồn Đế dữ tợn cười to, ở dưới ma kính màu đen tôn lên, giống như một vị Ma thần, cả người hắn Ma khí ngập trời, uy thế kinh người, như Ma vương giáng lâm nhân gian, mang đến tai nạn.
Ầm!
Hắn nhẹ nhàng đụng vào Thiên Ma kính, lại một đạo Ma khí xuyên ra, bắn thẳng về phía Diệp Huyền.
- Ngưng Chân Bí Thuật!
- Tài Quyết Chi Kiếm... Lôi Diệt Thiên Hạ!
Lần này Diệp Huyền đã sớm chuẩn bị, hắn vận chuyển Ngưng Chân Bí Thuật trong cơ thể, Huyền Nguyên nguyên bản nhất trọng đỉnh phong trong nháy mắt bước vào nhị trọng.
Răng rắc!
Một ánh chớp màu xanh từ trong Tài Quyết Chi Kiếm dâng trào ra, trong nháy mắt hóa thành một con Cự Long dài đến trăm trượng, hống, Cự Long gào thét, nương theo lôi điện chi lực khủng bố, cùng cột khí màu đen ầm ầm va chạm.
Oanh ca!
Diệp Huyền bổ ra Cự Long vẻn vẹn chống lại cột khí màu đen một sát na, liền phát sinh gào thét vô lực, ầm một tiếng nổ tung ra, tiếp theo cột khí màu đen kia lại lần nữa đánh vào trên người Diệp Huyền.
Xì xì.
Lần này Diệp Huyền lần thứ hai phun ra máu tươi, lục phủ ngũ tạng điên đảo, hắn điên cuồng vận chuyển Thiên Hỏa, khí tức Vô Tận Dung Hỏa kinh người cấp tốc ma diệt những Ma khí kia, rốt cục gian nan chống lại Ma khí xâm lấn.
Trong đầu, Bát Tinh Sinh Mệnh Võ Hồn vận chuyển, cấp tốc thoải mái thân thể bị thương.
- Điện hạ!
Lúc này đám người Kim Lân mới chạy tới, vẻ mặt kinh sợ.
Cái kia ma uy ngập trời, khiến cho bọn họ khó thở, có loại cảm giác bị áp bức, loại áp bức này, không phải đến từ bản thân Ma Huyết Hồn Đế, mà đến Thiên Ma kính trong tay Ma Huyết Hồn Đế, hoặc có thể nói là mảnh đại lục trong Thiên Ma Kính kia.
Phảng phất như vào giờ phút này, bọn họ đối kháng không phải một Ma Huyết Hồn Đế, mà là một mảnh đại lục mênh mông đáng sợ.
- Đế sư, giết bọn họ, để bổn Đế nhìn, mấy người bọn hắn đến tột cùng lai lịch ra sao.
Vô Song Vũ Đế lau máu tươi ở khóe miệng, trong tròng mắt dưới mặt nạ lộ ra một tia âm lạnh cùng dữ tợn, tức giận quát lên.
- Hừ, không cần ngươi nói.
Ma Huyết Hồn Đế hừ lạnh một tiếng, ngữ khí gợn sóng, tựa hồ hơi có chút không tự nhiên, phảng phất như điều khiển Thiên Ma kính, cần tiêu hao tâm thần cực lớn.
- Chết!
Hắn gian nan cắn răng lên tiếng, lại một đạo ma quang ngập trời, từ trong Thiên Ma Kính bắn ra, xung quanh cột khí màu đen, Ma khí ngập trời, hư không phá nát, hoàn toàn hóa thành loạn lưu, trong nháy mắt bao phủ lại đám người Diệp Huyền.
Hắn lần này, là muốn một lưới bắt hết.
Đòn đánh này, ngay cả Dao Nguyệt Vũ Đế cũng cảm thấy sợ hãi, phảng phất như đối mặt Tử thần nhìn chăm chú.
Nàng vung tay, biên giới bàn tay, ánh sáng vạn ngàn, tạo thành một tấm khiên ánh sáng mông lung, hào quang óng ánh, chặn lại ở trước Ma khí.
Răng rắc!
Ma khí tầng tầng quét qua, như vào chỗ không người, trong nháy mắt liền nổ nát khiên ánh sáng của Dao Nguyệt Vũ Đế, điểm điểm tinh quang tung bay ra, bị Ma khí vô tận dập tắt, hóa thành hư vô.
- Lẽ nào ngươi đã quên, tại hạ cũng là một tên Luyện Hồn Sư.
Khóe miệng Diệp Huyền mỉm cười.
Từng tia hồn lực mạnh mẽ ở ngón tay của hắn quanh quẩn, khiến cho Ma Huyết Hồn Đế trong nháy mắt tỉnh ngộ lại.
Thái Hoang Độn Thiên Tráo của hắn xác thực có thể che đậy tất cả khí tức không gian, nhưng điều này là bởi vì hắn sử dụng tới Nặc Thiên đại pháp có thể hỗn loạn thiên cơ, ở tình huống như vậy, Thái Hoang Độn Thiên Tráo của hắn qua lại hư không, bất luận người nào cũng sẽ không nhận biết được lực lượng không gian ẩn nấp.
Nhưng mà khí tức hồn lực khi hắn triển khai Nặc Thiên đại pháp, là không cách nào toàn bộ thu liễm, tất nhiên sẽ tản mát ra một tia.
Một tia hồn lực này, bởi vì trong Hải tộc không có Luyện Hồn Sư, tự nhiên không cảm ứng được, nhưng người đối diện kia cũng là một tên Luyện Hồn Sư mạnh mẽ, sẽ có thể cảm ứng được hắn sử dụng tới khí tức hồn lực.
- Khà khà, tiểu tử, vừa nãy ngươi giáo huấn Kim gia rất vui vẻ sao? Đón thêm Kim gia ngươi một quyền thử xem!
Trên đường chân trời, ánh mắt Kim Lân dữ tợn, không chờ Diệp Huyền dặn dò, ngay lập tức liền nhằm về phía Kim Diện.
Trước ở trong Hải tộc cấm địa, hắn bị Kim Diện một chiêu liền chấn bay ra ngoài, trong lòng đã sớm khó chịu, bây giờ sau khi đột phá, hắn nơi nào còn nhịn được.
Xèo!
Một tia lưu quang màu vàng, trong nháy mắt đi tới trước người Kim Diện, Kim Lân giơ bàn tay lên, nổ ra một ánh quyền đủ để đập vỡ tan vòm trời, ánh quyền dài đến trăm trượng, như một cầu vồng xuyên qua phía chân trời, bỗng dưng đi tới trước người Kim Diện.
Kim Diện biết thực lực của Kim Lân, cười lạnh một tiếng, giơ tay đánh ra một chưởng, một tiếng vang ầm ầm, hư không rung động, chỉ thấy một bàn tay hào quang óng ánh, tỏa ra thần hoa, đột nhiên nghiền ép ở trên ánh quyền của Kim Lân.
Hai nguồn lực lượng ở trên hư không va chạm, chỉ nghe bịch một tiếng, một luồng lực lượng đáng sợ đến mức tận cùng bao phủ ra, không gian bốn phía trong nháy mắt hóa thành loạn lưu tản mát, trong Huyền Nguyên kịch liệt gợn sóng, thân hình Kim Lân chấn động, rút lui một bước.
Mà Kim Diện cũng tương tự không dễ chịu, hắn vốn bị thương, chỉ cảm thấy một luồng lực lượng đáng sợ đi vào trong cơ thể hắn, so với trước cùng Kim Lân giao thủ quả thực mạnh mấy lần không thôi.
Lực lượng này khiến cho thân hình Kim Diện hơi loáng một cái, cũng không tự kìm hãm được rút lui một bước.
Này mới tách ra thời gian bao lâu, thực lực của đối phương dĩ nhiên tăng lên nhiều như vậy?
Trong lòng Kim Diện nhất thời kinh hãi.
- Ha ha ha, tiểu tử, thực lực của ngươi tựa hồ so với vừa nãy kém hơn không ít a? Trở lại!
Trên mặt Kim Lân tràn ngập hưng phấn, con ngươi trợn lên phảng phất như hai chuông đồng, trong tiếng cười lớn lần thứ hai hóa thành lưu quang lao ra, rầm rầm rầm rầm, nổ vang đinh tai nhức óc vang vọng, toàn bộ thiên địa lập tức nhấc lên từng trận cuộn sóng, làm vô số Hải tộc ở phía dưới điên cuồng lui lại.
Ầm ầm!
Trong đó một đạo công kích khủng bố nhảy vào trong nước biển, trực tiếp xuyên qua đến hơn vạn mét, ven đường mấy chục con Hải tộc bị cuốn vào, những Hải tộc này mạnh nhất mới Vũ Hoàng nhất trọng, trong nháy mắt liền bị cắn giết thành mảnh vỡ, tiên huyết nhuộm đỏ nước biển.
Kim Diện biến sắc, điên cuồng cùng Kim Lân chém giết, mỗi một đạo công kích đều phảng phất như có thể xuyên thủng vòm trời, mang theo uy thế bao phủ tất cả.
- Đáng chết, tu vi tên này làm sao sẽ tăng lên nhiều như vậy?
Trong khi giao thủ, trong lòng Kim Diện vừa kinh vừa sợ, hắn làm sao cũng không nghĩ ra, lúc này mới chốc lát không thấy, thực lực của Kim Lân dĩ nhiên tăng lên tới mức độ này, so với trước mạnh nhiều như vậy.
Nếu như ở trạng thái toàn thịnh, thực lực của Kim Lân như vậy hắn cũng chưa chắc lưu ý, nhưng mà vừa rồi cùng Tôn Hội chiến đấu hắn đã bị thương không nhẹ, ngay lập tức liền rơi vào bị động.
Một bên khác, Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế liếc mắt nhìn nhau, hai người cũng nhanh như tia chớp bạo lược xuống.
Thở phì phò.
Hai đạo lưu quang hai bên trái phải, điên cuồng giết về phía Ma Huyết Hồn Đế.
- Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo, chặn cho ta.
Kim Diện cấp tốc ném ra Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo, trên lồng ánh sáng, đạo đạo hồn lực cửu giai đỉnh phong mông lung tản mát, hình thành một đại trận kinh người, trên đại trận, ánh sáng óng ánh, hào quang mông lung, đột nhiên trấn áp xuống Diệp Huyền.
Đồng thời bàn tay của hắn duỗi ra, cấp tốc nặn ra một phù ấn quỷ dị màu máu, nhắm ngay Dao Nguyệt Vũ Đế trấn áp.
- Thập Phương Huyết Ma ấn.
Phù ấn màu máu bắn mạnh ra, kéo theo quang hồng, cuối cùng hóa thành một đầu lâu to lớn, đầu lâu há to mồm, khuôn mặt dữ tợn, trong hai hốc mắt phảng phất như mang theo tử vong mê hoặc, bỗng dưng đi tới trước mặt Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Phá!
Sắc mặt của Dao Nguyệt Vũ Đế lãnh đạm, thủ chưởng nhẹ nhàng dò ra, ngón tay trong lúc đó quanh quẩn ngũ thải hà quang, những hào quang này óng ánh, ôn hòa nhu hòa, trong nháy mắt cùng bộ xương tiếp xúc với nhau, từ bên trong bắn ra một luồng lực lượng kinh người.
Ầm!
Trên bộ xương bỗng dưng xuất hiện vô số vết rạn nứt, sau đó trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số khí lưu màu đỏ bắn ra ngoài.
- Cái gì?
Trong lòng Ma Huyết Hồn Đế hơi kinh, Thập Phương Huyết Ma ấn của hắn, ẩn chứa huyết ma lực kinh người, võ giả bình thường một khi tiếp xúc, tất bị lực lượng tà ác trong đó ăn mòn, nhưng ở trước mặt người này, cả người tỏa ra một luồng khí tức thánh khiết, không bị huyết ma lực xâm lấn chút nào.
Người này đến tột cùng là ai?
Trong đầu Ma Huyết Hồn Đế cấp tốc tìm tòi, nỗ lực ở trong rất nhiều cường giả có tiếng tăm tìm ra một người như vậy, nhưng không có một chút manh mối nào.
Nhưng lúc này, hắn cũng không kịp nhớ Dao Nguyệt Vũ Đế đến tột cùng là ai, hai tay nhanh chóng lược động, từng cái từng cái phù văn xuất hiện, huyết khí trước bạo tán ra cấp tốc ngưng tụ, hóa thành từng Lệ Quỷ cắn xé về phía Dao Nguyệt Vũ Đế.
Cùng lúc đó, trong đầu Ma Huyết Hồn Đế lướt qua một tia hồn lực gợn sóng, một đạo hồn lực khủng bố lao về phía Lệ Quỷ, cấp tốc nhảy vào trong thân thể Dao Nguyệt Vũ Đế.
Hồn lực của Ma Huyết Hồn Đế cao tới cửu giai đỉnh phong, lần này xung kích, coi như là Dao Nguyệt Vũ Đế cũng có chút không chịu nổi, chỉ cảm thấy đầu óc mê muội, lực lượng quỷ dị trong nháy mắt xâm lấn thân thể của nàng, muốn ăn mòn cơ thể nàng.
Dao Nguyệt Vũ Đế ở trong bóng tối thôi thúc Quang Nguyệt Võ Hồn, một đạo nguyệt quang thánh khiết từ trong cơ thể nàng tỏa ra, chống đỡ lực lượng quỷ dị cùng hồn lực xung kích ở bên ngoài.
Chương 1762 Quả nhiên là ngươi (1)
- Ha ha ha, mặc cho ngươi là ai, cũng đừng hòng ở trên tay bản tọa chiếm được tiện nghi.
Ma Huyết Hồn Đế thừa dịp Dao Nguyệt Vũ Đế trục xuất huyết ma lực, không cách nào phân thân, cả người bỗng dưng lao ra, cười gằn đánh về phía Dao Nguyệt Vũ Đế, bàn tay dữ tợn yêu dị, điên cuồng vồ bắt ra.
Lúc này Dao Nguyệt Vũ Đế, đang đứng ở thời khắc mấu chốt chống đỡ lực lượng huyết ma cùng hồn lực xung kích, trong thời gian ngắn phản ứng tự nhiên có trì độn.
Nếu như bị Ma Huyết Hồn Đế đập trúng, tất nhiên sẽ bị trọng thương.
Trong lòng Dao Nguyệt Vũ Đế hơi ngưng lại, nếu như thực sự không được, như vậy nàng chỉ có thể sử dụng tới Quang Nguyệt Võ Hồn, lấy ra Thần Âm Cầm.
Ma Huyết Hồn Đế đối mặt Thần Đô thần chủ cùng nhiều Đế lão đuổi giết còn có thể may mắn chạy trốn, nếu như nàng còn không lấy ra toàn bộ thực lực ứng phó, xác thực là có chút bất cẩn.
Ầm!
Liền ở thời khắc mấu chốt này, một tiếng nổ to lớn vang rền từ một bên vang lên, tiếp theo truyền đến, chính là một luồng Huyền Nguyên gợn sóng kinh người, một đạo khí tức khiến Ma Huyết Hồn Đế cực kỳ khiếp đảm, trong nháy mắt giáng lâm ở trong đầu óc Ma Huyết Hồn Đế.
- Cái gì?
Ma Huyết Hồn Đế giật nảy cả mình, quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy Diệp Huyền đã đánh bay Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo, cấp tốc giết tới.
Ở quanh người hắn, hồn lực chất phác lưu chuyển, hào quang rực rỡ, như một mảnh thủy tinh thuần trắng, lại mơ hồ có xu thế hóa thành thực chất.
Đây là hồn lực thực chất hóa biểu hiện, đại biểu hồn lực của Diệp Huyền, đã đạt đến cửu giai trung kỳ trở lên.
- Hồn lực của tiểu tử này làm sao lập tức tăng lên nhiều như vậy?
Ma Huyết Hồn Đế giật nảy cả mình, cảm thấy khó có thể tin.
Vừa nãy ở trong Hải tộc cấm địa, hắn không phải không cùng Diệp Huyền giao thủ, rất nhớ rõ hồn lực của Diệp Huyền, vẻn vẹn là ở cửu giai sơ kỳ, nhưng lúc này mới thời gian bao lâu không thấy, hồn lực của Diệp Huyền lại đã đạt đến cửu giai trung kỳ, tốc độ tăng lên bực này, quả thực vượt qua tưởng tượng của hắn.
- Ngự Thiên Thần Phù.
Dưới sự kinh hãi, Ma Huyết Hồn Đế không lo được ra tay với Dao Nguyệt Vũ Đế, vội vàng ở trước người cắt xuống một đạo phù văn.
Phù chú này mang theo vẻ đỏ tươi, như huyết dịch, yêu dị tà mị, nhưng mơ hồ toả ra một loại lực lượng hùng vĩ nguy nga, hai khí tức tuyệt nhiên khác nhau dung hợp, khiến cho phù chú này càng chất phác đáng sợ, trong nháy mắt che ở trước người Diệp Huyền, ngăn cản hắn tiến công.
Nhưng bởi vì dừng lại, cho Dao Nguyệt Vũ Đế cơ hội hòa hoãn, Quang Nguyệt Võ Hồn vận chuyển, lực lượng huyết ma trong cơ thể nàng cấp tốc bị bài xích ra ngoài thân thể, giải trừ nguy cơ.
- Thần Đô bí kỹ?
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Ngự Thiên Thần Phù là một loại hồn thuật bí kỹ cực kỳ đáng sợ, đồng thời cũng là bí mật bất truyền của Thần Đô.
Kiếp trước Diệp Huyền vì bí thuật này, đã từng mấy lần đăng lâm Thần Đô, nỗ lực đổi đến, nhưng mỗi lần đều tay trắng trở về.
Tương truyền Ngự Thiên Thần Phù này, là tuyệt kỹ kinh người của Thần Đô, căn bản sẽ không truyền thụ người ngoài, ngay cả Thần Đô Đế lão, cũng không có tư cách tu luyện, chỉ có mấy người đứng đầu nhất Thần Đô, hoặc Đế lão đã từng đối với Thần Đô lập xuống đại công kinh thiên, mới có tư cách tu hành.
Người này đến tột cùng là ai?
Kiếp trước, Diệp Huyền chỉ nghe nói Ma Huyết Hồn Đế này từ trong Thần Đô giết ra, bị đám người Thần Đô thần chủ truy sát, vốn Diệp Huyền cho rằng Ma Huyết Hồn Đế này chỉ là một Đế lão nào đó của Thần Đô, nhưng hiện tại xem ra, e rằng tuyệt đối không phải như vậy.
Nếu Đế lão phổ thông, là tuyệt đối không thể tu luyện được Ngự Thiên Thần Phù.
- Ngươi đi cùng Kim Lân đối phó Kim Diện, cần phải bắt hắn, Ma Huyết Hồn Đế này liền giao cho ta là được.
Trước người Diệp Huyền, hồn lực mạnh mẽ ngang dọc, oanh, Vô Tận Dung Hỏa hiện lên, ánh mắt của hắn bình tĩnh trầm trọng, đối với Ma Huyết Hồn Đế có càng nhiều hiếu kỳ.
- Được.
Dao Nguyệt Vũ Đế không có nói nhảm, thân hình loáng một cái, xông về phía Kim Lân cùng Kim Diện.
- Hả?
Trong lòng Ma Huyết Hồn Đế hiện ra vẻ lo âu, bàn tay đánh về phía Dao Nguyệt Vũ Đế, nỗ lực chặn nàng lại.
Thực lực của Kim Diện hắn biết rõ, nếu là trạng thái toàn thịnh, tự nhiên có thể đối phó hai người này, thế nhưng vừa nãy cùng Hải tộc Tôn Hội đối chiến, đã bị thương nặng, nếu bị hai vị này vây công, rất có thể sẽ tao ngộ bất ngờ.
- Đối thủ của ngươi là ta.
Chỉ là không chờ công kích của hắn đi tới trước mặt Dao Nguyệt Vũ Đế, tiếng cười lãnh đạm vang lên, chợt một luồng khí tức nóng rực, nhanh như tia chớp giáng lâm ở trên đỉnh đầu của hắn.
- Đáng chết a, Huyết Hồn bão táp!
Cả người Ma Huyết Hồn Đế sáng lên phù văn yêu dị, hắn vung cốt trượng trong tay, từng đạo từng đạo phù văn từ bên trong dâng trào ra, phảng phất như một Huyết Hà từ trong luyện ngục lao ra, lập tức cùng Vô Tận Dung Hỏa của Diệp Huyền va chạm.
Xì!
Hoàng Tuyền Huyết Hà, đỏ tươi yêu dị, phảng phất như một dòng sông máu tươi chân chính, toả ra huyết tinh chi khí gay mũi, ẩn chứa lực lượng làm người ta sợ hãi.
Nhưng ở dưới Vô Tận Dung Hỏa thiêu đốt, chỉ thấy vô số khói xanh màu máu bay lên, dòng sông huyết dịch kịch liệt sôi trào, toàn bộ không khí nhất thời tràn ngập mùi tiêu xú, lực lượng tinh chế đáng sợ của Vô Tận Dung Hỏa, càng dọc theo huyết dịch trường hà, giội rửa về phía thân thể Ma Huyết Hồn Đế.
Vô Tận Dung Hỏa, chính là chí dương chi hỏa của thiên địa, Ma Huyết Hồn Đế Huyết hồn bão táp tuy mạnh, nhưng Thiên Hỏa công kích, không thể nghi ngờ là khắc tinh của hắn.
- Ngự Thiên Thần Phù... lưu ly hồn thân!
Ma Huyết Hồn Đế nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân tỏa ra hồn quang óng ánh, chỉ thấy một tầng hồn lực áo giáp mông lung, bao trùm cơ thể hắn.
Hồn lực áo giáp này, óng ánh long lanh, như lưu ly, cùng khí tức Vô Tận Dung Hỏa bao phủ tới bỗng dưng va chạm.
Răng rắc!
Hỏa diễm thiêu đốt, hồn lực áo giáp của Ma Huyết Hồn Đế ở dưới thiêu đốt, xuất hiện một tia vết nứt, nhưng cuối cùng cũng coi như chặn lại Vô Tận Dung Hỏa ăn mòn.
- Ngự Thiên Thần Phù không hổ là hồn phù bí thuật đứng đầu đại lục, ngay cả Vô Tận Dung Hỏa công kích cũng có thể đỡ.
Trong lòng Diệp Huyền hơi kinh ngạc, ánh mắt nhìn chăm chú lên lưu ly hồn thân của Ma Huyết Hồn Đế.
Chương 1763 Quả nhiên là ngươi (2)
Lưu ly hồn thân này, mặc dù là do hồn lực phù văn cấu trúc, nhưng lẫn nhau trong lúc đó kết cấu cực kỳ vững chắc, hơn nữa còn hình thành một loại kết cấu đặc biệt nào đó, loại kết cấu này tác dụng ở phương diện vật chất, có thể chống đối bất kỳ vật lý tiến công, thần kỳ không thôi.
Điều này làm cho trong lòng Diệp Huyền hừng hực không ngớt, nếu như có thể được một loại bí thuật như vậy, thực lực của hắn chắc chắn sẽ ở trên cơ sở vốn có, lần thứ hai được tăng lên nhất định.
- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!
Nếu vật lý công kích như Vô Tận Dung Hỏa không cách nào thương tổn được Ma Huyết Hồn Đế, Diệp Huyền lập tức chuyển biến sách lược, sát chiêu đáng sợ của Thần Linh Đồng Thị, lại một lần nữa bắn mạnh ra.
Vù!
Chỉ thấy trong hư không, một đạo hồn lực xung kích lướt ra, phảng phất như có một mũi tên vô hình, ở trong hư không mông lung dập dờn ra.
- Lại đối với bản tọa triển khai hồn lực công kích?
Ánh mắt của Ma Huyết Hồn Đế nheo lại, hồn lực của hắn là cửu giai đỉnh phong, luận tu vi hồn lực, toàn bộ Thiên Huyền đại lục mạnh hơn hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay, tuy hồn lực của Diệp Huyền từ cửu giai sơ kỳ đột phá đến trung kỳ, nhưng muốn dựa vào hồn lực xung kích thương tổn được hắn, chuyện này quả thực là dùng trứng gà đi đập đá.
Trong lúc cười lạnh, hồn lực trong đầu Ma Huyết Hồn Đế cấp tốc khuấy động lên, hóa thành tấm khiên vô hình, đồng thời hắn thừa cơ hội này, một chưởng quét về phía Diệp Huyền, căn bản không để ý đến hồn lực xung kích của Diệp Huyền.
Hổn hển!
Một bàn tay to lớn, lập tức hiện lên ở phía chân trời, ầm ầm ép xuống Diệp Huyền.
- Bạo cho ta!
Đối mặt huyết chưởng của Ma Huyết Hồn Đế trấn áp, Diệp Huyền đồng dạng nhắm mắt làm ngơ, toàn lực thôi thúc lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy cùng hai đại Địa Hỏa trong đầu.
Ầm! Ầm!
Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền cùng bàn tay màu đỏ của Ma Huyết Hồn Đế, gần như cùng lúc rơi vào trên người đối phương.
Lực lượng Băng Hỏa song trọng đáng sợ, ở trên linh hồn của Ma Huyết Hồn Đế nổ tung, Băng Hỏa Song Bạo ẩn chứa một đòn toàn lực của Diệp Huyền, đồng thời mang theo hồn lực mê hoặc, ở trên linh hồn của Ma Huyết Hồn Đế điên cuồng tàn phá.
- Không tốt...
Ma Huyết Hồn Đế vốn cho rằng hồn lực xung kích của Diệp Huyền, tất nhiên sẽ không có bao nhiêu uy lực, nhưng chờ nguồn lực lượng kia thật sự nổ tung, vẻ mặt nguyên bản bình tĩnh của hắn, nhất thời lộ ra vẻ kinh sợ.
Lực lượng Băng Hỏa khủng bố kia, trực tiếp nổ nát hồn lực của hắn phòng ngự, giáng lâm ở trong linh hồn, chấn Hồn Hải của hắn kịch liệt cuồn cuộn, gặp phải thương tích.
Xì xì!
Phun ra một ngụm máu tươi, Ma Huyết Hồn Đế kinh nộ bay ngược ra ngoài, khí tức linh hồn trên người trong nháy mắt yếu bớt rất nhiều, cũng may hắn thân là Vũ Đế tam trọng, cường độ linh hồn vượt xa Vũ Đế phổ thông, bằng không chỉ là lần này, liền đủ để khiến linh hồn hắn trọng thương.
Mà càng làm cho hắn kinh hãi chính là Diệp Huyền biểu hiện.
Bàn tay của hắn ẩn chứa lực lượng đáng sợ đập trúng Diệp Huyền, Diệp Huyền dĩ nhiên chỉ bay ngược ra hơn một nghìn mét, Long Ma Khải Giáp trên người tỏa ra hoa văn óng ánh, một luồng khí tức hoang lão tràn ngập, khí tức bản thân Diệp Huyền, dĩ nhiên không có chút yếu bớt.
- Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp, tiểu tử ngươi rốt cuộc là ai?
Ma Huyết Hồn Đế vừa kinh vừa sợ, vừa rồi giao thủ, hắn thân bị thương, trái lại đối phương lông tóc không tổn hại, tức giận đến hắn suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Hắn làm sao biết, Diệp Huyền người mang Cửu Chuyển Huyền công, Đại Địa Võ Hồn, còn có Long Ma Khải Giáp, luận phòng ngự thuần túy, đã đạt đến một mức độ có thể nói biến thái.
Vừa nãy đối phương công kích, nhiều nhất chỉ làm Diệp Huyền bị chút tiểu thương, Sinh Mệnh Võ Hồn vận chuyển, trong nháy mắt liền có thể khỏi hẳn.
- Bản tọa là cường giả Chấp Pháp điện, ngươi không thấy được sao?
Diệp Huyền hí ngược nở nụ cười, lần thứ hai giết ra.
- Ngươi...
Trong lòng Ma Huyết Hồn Đế cảm giác nặng nề, Diệp Huyền phòng ngự vượt xa dự liệu của hắn, nếu như vẫn tiếp tục như thế, hắn căn bản không có cách thương tổn được Diệp Huyền, biện pháp duy nhất chính là sử dụng tới Võ Hồn của mình, chỉ khi nào sử dụng tới Võ Hồn, như vậy thân phận chân thật của hắn tất nhiên sẽ bại lộ, điều này làm cho Ma Huyết Hồn Đế rơi vào xoắn xuýt giãy dụa.
- A!
Ngay vào lúc này, một tiếng kêu thảm thiết đau đớn đột nhiên vang lên, Ma Huyết Hồn Đế quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy ở dưới Dao Nguyệt Vũ Đế, Kim Lân, U Minh Vũ Đế vây công, cả người Kim Diện máu me đầm đìa, đã sắp không chịu đựng nổi.
- Đế sư, còn không mau qua giúp đỡ.
Kim Diện tức giận quát, vù một tiếng, đỉnh đầu của hắn cấp tốc xuất hiện một hư ảnh, hư ảnh này, dĩ nhiên là hai bóng người đặt ngang hàng, lẫn nhau trong lúc đó nối liền cùng một chỗ, chín đạo tinh hoàn rung động, một luồng Võ Hồn gợn sóng kinh người tỏ khắp.
Kim Diện rốt cục không chống đỡ được, sử dụng tới Võ Hồn của mình.
- Song Tử Võ Hồn, quả nhiên là ngươi...
Thấy rõ Võ Hồn này, thân hình của Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế chấn động mạnh một cái, trong con ngươi lộ ra khiếp sợ cùng kinh nộ.
Trong hư không, Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đứng ngây ra, ánh mắt mang theo tức giận cùng khó có thể tin.
- Là hắn, dĩ nhiên đúng là hắn.
Trước ở Hải tộc cấm địa, Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Diệp Huyền đối với Kim Diện Nhân này có một loại cảm giác quen thuộc, thậm chí lúc trước thông qua Cấm Hồn chi ấn trong đầu Hoàng Phủ Tú Minh, lần thứ nhất nhìn thấy Kim Diện Nhân, trong lòng Diệp Huyền cũng có một loại cảm giác đã từng quen biết.
Bây giờ nhìn thấy Võ Hồn của đối phương, Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đều hiểu rõ thân phận của đối phương.
Vô Song Vũ Đế!
Người này dĩ nhiên là lúc trước một trong tam đại thị vệ của Diệp Huyền… Vô Song Vũ Đế.
Năm đó, Diệp Huyền một mình đi tới Thiên Sơn cấm địa, bất ngờ vẫn lạc.
Tam đại thị vệ của hắn Vô Song Vũ Đế, Tuyệt Đao Vũ Đế, Thiên Giác Vũ Đế, tất cả đều mất tích bí ẩn, không người hiểu rõ nơi đi.
Mãi đến tận sau trăm năm, Song Tử Võ Hồn xuất hiện, Diệp Huyền mới đột nhiên phát hiện, cường giả bí ẩn vẫn ẩn núp ở trong Thánh Thành, dĩ nhiên là Vô Song Vũ Đế.
- Năm đó Vô Song Vũ Đế, chỉ là nhị trọng đỉnh phong, bây giờ trăm năm qua đi, hắn dĩ nhiên bước vào tam trọng đỉnh phong, này đến tột cùng xảy ra chuyện gì?
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, mặt lộ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ
Chương 1764 Vô Song Vũ Đế (1)
Năm đó ba vị Vũ Đế mạnh mẽ đi theo hắn, tất cả đều là cường giả nhị trọng đỉnh phong, sở dĩ đi theo hắn, cũng là vì xung kích cảnh giới chí cao vô thượng kia.
Mà bây giờ, trăm năm trôi qua, Vô Song Vũ Đế từ nhị trọng đỉnh phong đột phá đến tam trọng đỉnh phong, này không thể không nói là một tăng lên kinh người.
Tam trọng cự phách, cái thế vô song, toàn bộ Huyền Vực, Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong cũng không phải số ít, nhưng có thể bước ra bước kia, ít lại càng ít.
Mà từ tam trọng bước vào tam trọng đỉnh phong, càng là một hồng câu cực lớn.
Ngoại trừ thiên phú, còn cần lượng lớn tài nguyên, đủ để khiến thế lực như bảy đại tông môn đau đầu.
Có thể thấy được, trong trăm năm này, Vô Song Vũ Đế chiếm được tăng lên đến tột cùng lớn bao nhiêu.
- Oanh ca!
Song Tử Võ Hồn triển khai, uy thế trên người Vô Song Vũ Đế bỗng nhiên tăng lên dữ dội, một luồng sóng trùng kích vô hình, ở trên mặt biển nhộn nhạo lên.
Cái uy thế kinh người kia, khiến cho Kim Lân cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đột nhiên không kịp chuẩn bị, không khỏi lui lại mấy bước, mà U Minh Vũ Đế tu vi mới tam trọng, càng bị chấn đến mức trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, tâm thần chập chờn, bay ra trăm mét.
Cửu Tinh Võ Hồn vừa ra, khí thế trên người Vô Song Vũ Đế so với trước, tăng lên hơn hai lần.
- Kim Lân, không nên lưu thủ, bắt giữ hắn.
- Doanh Thai, không được bại lộ mình.
Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng hạ xuống, bí mật truyền âm cho hai người.
Hắn càng nhiều vẫn là nhắc nhở Dao Nguyệt Vũ Đế, không cho nàng bộc lộ ra thân phận chân thực.
Lấy Vô Song Vũ Đế đối với mình hiểu rõ, một khi phát hiện thân phận của Dao Nguyệt Vũ Đế, kết hợp với thân phận Luyện Hồn Sư của mình, rất có thể đoán được thân phận Tiêu Diêu Hồn Hoàng của mình.
Kiếp trước, mình thân hãm Thiên Sơn cấm địa, bất ngờ vẫn lạc, Diệp Huyền vẫn hoài nghi việc này là có người thiết kế, ám hại mình.
Bây giờ nhìn thấy Vô Song Vũ Đế xuất hiện cùng thân phận khác, hắn càng thêm chứng thực suy đoán này.
- Rõ ràng.
Dao Nguyệt Vũ Đế gật gù, biểu thị hiểu rõ.
Mà Kim Lân được Diệp Huyền mệnh lệnh, trong lòng càng kích động, hắn biết Diệp Huyền nói không muốn lưu thủ là có ý gì.
- Tiểu tử, có Võ Hồn rất đáng gờm sao? Kim gia của ngươi cũng có át chủ bài nha!
Oanh hô!
Kim Lân nhếch miệng cười to, Long Ma Khải Giáp trên người cấp tốc thu lại, tiếp theo một luồng yêu uy ngập trời bao phủ, như lôi vân cuồn cuộn, bao phủ thiên địa, một đạo hào quang kim sắc óng ánh từ trên người hắn tỏa ra, Kim Lân cấp tốc biến ảo thành bản thể.
Thân thể dài đến trăm trượng, trôi nổi ở phía chân trời, như một cự sơn màu vàng, cả người tỏa ra khí tức ngập trời, hai con ngươi của hắn lạnh lùng nhìn Vô Song Vũ Đế, phảng phất như mang theo một tia cười gằn.
Hô!
Một bên U Minh Vũ Đế, cũng rất sớm hóa thành Địa Ngục U Minh Chương, múa chín cái xúc tu, khí tức giống như Địa ngục điên cuồng bao phủ, khuấy mặt biển phía dưới lên cuộn sóng chập trùng.
- Yêu tộc?
Vô Song Vũ Đế cùng Ma Huyết Hồn Đế thấy rõ bản thể của Kim Lân, ánh mắt rốt cục lộ ra một tia thay đổi.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, trong bốn người cùng bọn họ đối chiến vẫn còn có Yêu tộc tồn tại?
Một Hải tộc Vũ Đế thoát ly Hải tộc, một con Yêu tộc Yêu Đế mạnh mẽ, còn có hai tên Nhân loại Vũ Đế đỉnh phong.
Cái tổ hợp này, để cho hai người làm sao cũng không hiểu rõ nổi.
- Giết!
Song phương không có quá nhiều giao lưu, lần thứ hai bạo phát chiến đấu.
- Chết!
Khuôn mặt Vô Song Vũ Đế dữ tợn, vừa nãy ở dưới sự đuổi giết của Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Kim Lân, khiến cho hắn chật vật bị thương, hãm sâu hiểm cảnh, không thể không bị ép triển khai Song Tử Võ Hồn, bại lộ thân phận của mình.
Bây giờ nếu thân phận bại lộ, hắn tự nhiên không có bất kỳ lưu thủ, trên đỉnh đầu, hai bóng người lưu chuyển, tỏa ra Võ Hồn xung kích khủng bố, Võ Hồn gợn sóng kinh người, ở trước người hắn quanh quẩn, khiến cho bóng người của hắn lập tức trở nên mơ hồ, như hóa thành bóng người trùng điệp, nhắm Dao Nguyệt Vũ Đế phát động tiến công.
Xèo xèo xèo!
Bóng người liên tiếp lấp lóe, phảng phất như trong lúc đó có hơn mười người đồng thời ra tay với Dao Nguyệt Vũ Đế, ba động kinh người nổ nát hư không, giáng lâm đỉnh đầu của Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Song Tử Thiên Điệp Chưởng!
Ầm ầm!
Song phương trong nháy mắt giao thủ một chưởng, chưởng ấn tầng tầng lớp lớp, uy lực như sóng biển tràn vào trong cơ thể Dao Nguyệt Vũ Đế, đồng thời uy lực xung kích khi mạnh khi nhẹ, mạnh như núi lở địa diệt, nhẹ như sóng lớn đánh ra, khiến người ta căn bản không tìm được manh mối, có loại cảm giác không thể chống đỡ được.
Dưới một chiêu, Dao Nguyệt Vũ Đế nhất thời bay ngược ra trên trăm mét.
- Trở lại.
Vô Song Vũ Đế lần thứ hai ra tay, mỗi một chưởng, đều ẩn chứa lực lượng Võ Hồn kinh người, áp bức Dao Nguyệt Vũ Đế.
Rầm rầm rầm!
Vũ Đế tam trọng đỉnh phong giao thủ nhanh chóng biết bao, thời gian trong chớp mắt song phương liền va chạm hơn trăm chiêu, Dao Nguyệt Vũ Đế một đường rút lui, nhưng một chút cũng không có quẫn bách, trái lại có loại bình tĩnh thong dong không tên.
- Cái gì?
Vô Song Vũ Đế giật nảy cả mình, cảm thấy khó có thể tin.
Song Tử Võ Hồn của hắn, uy lực vô cùng, đồng thời biến hoá thất thường, trước hắn cùng đối phương giao thủ, chỉ là thoáng ở hạ phong, dựa theo đạo lý sau khi sử dụng tới Võ Hồn, uy lực tăng lên vượt qua gấp đôi, nên dễ như ăn cháo liền có thể đánh bại đối thủ.
Nhưng kết quả hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Hắn sử dụng tới Song Tử Võ Hồn, dĩ nhiên chỉ có thể thoáng áp chế đối thủ, mà không có đạt được ưu thế tuyệt đối, hoàn toàn nằm ngoài khả năng nhận thức của hắn.
Hắn có loại cảm giác, người mặc Long Ma Khải Giáp kia, đối với Song Tử Võ Hồn của hắn cực kỳ quen thuộc, đặc biệt các loại tuyệt chiêu của Song Tử Võ Hồn, càng có loại cảm giác rõ như lòng bàn tay.
- Là ai? Đối phương đến tột cùng là ai?
Trong lòng Vô Song Vũ Đế kinh nộ không ngớt, hắn có loại cảm giác, đối phương tuyệt đối là một người quen biết nào đó của mình, thế nhưng đối phương đối với công pháp cùng Võ Hồn của mình ẩn giấu vô cùng tốt, khiến cho hắn căn bản không có bất cứ manh mối nào.
- Yêu Thần Cửu Sách... Yêu Niệm Diệt Hồn!
Một tiếng rống to vang lên, Vô Song Vũ Đế quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy trên đỉnh đầu Yêu thú kia, càng xuất hiện một hư ảnh hư vô màu vàng, một đạo Huyền thú hồn niệm kinh người, bỗng dưng đi vào đầu óc của hắn.
Chương 1765 Vô Song Vũ Đế (2)
Ầm!
Yêu thú hồn niệm khủng bố trùng kích vào đầu óc của hắn, hóa thành một con cự thú màu vàng, ở trên Hồn Hải của hắn không ngừng tàn phá.
Xì xì!
Phun ra một ngụm máu tươi, Vô Song Vũ Đế bay ngược ra ngoài, khí tức linh hồn tán loạn không thể tả.
- Đáng chết!
Nếu là dưới trạng thái toàn thịnh, hắn đương nhiên sẽ không e ngại Kim Lân hồn niệm xung kích, nhưng mà hắn hôm nay, người bị thương nặng, đồng thời lúc trước Song Tử Võ Hồn cùng Hải Long Tôn Hội chiến đấu, vốn bị diệt rơi mất một phân thân, uy lực giảm mạnh.
Hơn nữa đối thủ đối với Song Tử Võ Hồn của hắn cực kỳ hiểu rõ.
Cuối cùng cho dù sử dụng tới Song Tử Võ Hồn, bùng nổ ra toàn bộ sức chiến đấu, vẫn rơi vào trong nguy cơ.
Một bên khác.
Ma Huyết Hồn Đế ở cùng Diệp Huyền giao thủ cũng kinh nộ không thể tả.
Dựa theo đạo lý, hắn bất kể là tu vi võ đạo hay tu vi hồn đạo, đều muốn vượt qua Diệp Huyền, đối phó đối thủ như vậy, ở tình huống bình thường hẳn là bắt vào tay.
Nhưng đối phương nắm giữ Thiên Hỏa, đối với hắn tu luyện Huyết Luyện Ma Công cực kỳ khắc chế, làm cho hắn trái lại rơi vào hạ phong, đáp ứng không xuể.
- Đế sư...
Sau một phen giao thủ, Vô Song Vũ Đế lần thứ hai kinh nộ lên tiếng.
Lại giao thủ như thế, hai người bọn họ e là đều phải ở lại chỗ này, không có ngày vươn mình.
- Thiên Ma kính!
Ma Huyết Hồn Đế cắn răng một cái, trong tay đột ngột xuất hiện một tấm gương màu đen, tấm gương này vừa xuất hiện ở trong thiên địa, một luồng Ma khí ngập trời lập tức tịch cuốn ra.
Phần phật!
Chỉ thấy Ma khí phun trào, toàn bộ bầu trời từ ban ngày trong nháy mắt đi tới đêm đen, Ma khí như mây đen nồng nặc che đậy xuống, nhuộm toàn bộ bầu trời thành màu đen, phảng phất như lập tức đi tới luyện ngục.
- Đây là cái gì?
Một màn bất thình lình, khiến cho tất cả mọi người đều chấn động dữ dội, nhìn chăm chú phía chân trời.
Trên mặt kính, ô quang ngập trời, chiếu rọi ra một mảnh đại lục mênh mông, một mặt đất màu đen ở trong đó như ẩn như hiện, mà Ma Huyết Hồn Đế thì lại đứng ở phía sau Thiên Ma kính, khuôn mặt dữ tợn, cả người ánh sáng đỏ như máu, cùng ma kính dung hợp lại cùng nhau.
Một loại khí tức làm người nghẹt thở tản mát, đám người Diệp Huyền nhất thời cảm giác được huyết dịch trong cơ thể lưu chuyển chầm chậm, Huyền Nguyên ngưng trệ, có loại cảm giác khó thở, phảng phất như linh hồn bị áp chế.
Mà nhìn thấy đại lục trong gương kia, ánh mắt của Diệp Huyền càng ngưng lại, lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Cổ Ma Chi Địa.
Hắn bật thốt lên, đại lục màu đen kia, chính là Linh Ma tộc Cổ Ma Chi Địa lúc trước hắn lang bạt.
- Ồ? Ngươi cũng biết Cổ Ma Chi Địa?
Ma Huyết Hồn Đế cười ra tiếng, hai tay chạm đến Thiên Ma kính, đại lục mênh mông trong mặt kính đột nhiên chấn động, một luồng Ma khí ngập trời hóa thành cột khí màu đen xuyên qua vòm trời, bỗng dưng đi tới trước mặt Diệp Huyền.
- Không được!
Trong lòng Diệp Huyền nhất thời kinh hãi, vội vàng căn bản không kịp chống đỡ, cũng đã bị cột khí màu đen bắn trúng, cả người bỗng dưng bay ngược ra ngoài.
Xì xì!
Một ngụm máu tươi phun ra, mạnh như Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp cũng chống đối không được cột khí màu đen công kích, huyết nhục trong cơ thể lập tức bị một luồng lực lượng mãnh liệt ăn mòn, suýt chút nữa không bị một đòn đánh tan, ngay cả Thôn Phệ Võ Hồn cũng không kịp hấp thu.
- Điện hạ.
- Chủ nhân.
Kim Lân, Dao Nguyệt Vũ Đế, U Minh Vũ Đế kinh hãi, không lo được tiếp tục vây giết Vô Song Vũ Đế, dồn dập nhằm về phía Diệp Huyền.
- Chết đi cho ta.
Ma Huyết Hồn Đế dữ tợn cười to, ở dưới ma kính màu đen tôn lên, giống như một vị Ma thần, cả người hắn Ma khí ngập trời, uy thế kinh người, như Ma vương giáng lâm nhân gian, mang đến tai nạn.
Ầm!
Hắn nhẹ nhàng đụng vào Thiên Ma kính, lại một đạo Ma khí xuyên ra, bắn thẳng về phía Diệp Huyền.
- Ngưng Chân Bí Thuật!
- Tài Quyết Chi Kiếm... Lôi Diệt Thiên Hạ!
Lần này Diệp Huyền đã sớm chuẩn bị, hắn vận chuyển Ngưng Chân Bí Thuật trong cơ thể, Huyền Nguyên nguyên bản nhất trọng đỉnh phong trong nháy mắt bước vào nhị trọng.
Răng rắc!
Một ánh chớp màu xanh từ trong Tài Quyết Chi Kiếm dâng trào ra, trong nháy mắt hóa thành một con Cự Long dài đến trăm trượng, hống, Cự Long gào thét, nương theo lôi điện chi lực khủng bố, cùng cột khí màu đen ầm ầm va chạm.
Oanh ca!
Diệp Huyền bổ ra Cự Long vẻn vẹn chống lại cột khí màu đen một sát na, liền phát sinh gào thét vô lực, ầm một tiếng nổ tung ra, tiếp theo cột khí màu đen kia lại lần nữa đánh vào trên người Diệp Huyền.
Xì xì.
Lần này Diệp Huyền lần thứ hai phun ra máu tươi, lục phủ ngũ tạng điên đảo, hắn điên cuồng vận chuyển Thiên Hỏa, khí tức Vô Tận Dung Hỏa kinh người cấp tốc ma diệt những Ma khí kia, rốt cục gian nan chống lại Ma khí xâm lấn.
Trong đầu, Bát Tinh Sinh Mệnh Võ Hồn vận chuyển, cấp tốc thoải mái thân thể bị thương.
- Điện hạ!
Lúc này đám người Kim Lân mới chạy tới, vẻ mặt kinh sợ.
Cái kia ma uy ngập trời, khiến cho bọn họ khó thở, có loại cảm giác bị áp bức, loại áp bức này, không phải đến từ bản thân Ma Huyết Hồn Đế, mà đến Thiên Ma kính trong tay Ma Huyết Hồn Đế, hoặc có thể nói là mảnh đại lục trong Thiên Ma Kính kia.
Phảng phất như vào giờ phút này, bọn họ đối kháng không phải một Ma Huyết Hồn Đế, mà là một mảnh đại lục mênh mông đáng sợ.
- Đế sư, giết bọn họ, để bổn Đế nhìn, mấy người bọn hắn đến tột cùng lai lịch ra sao.
Vô Song Vũ Đế lau máu tươi ở khóe miệng, trong tròng mắt dưới mặt nạ lộ ra một tia âm lạnh cùng dữ tợn, tức giận quát lên.
- Hừ, không cần ngươi nói.
Ma Huyết Hồn Đế hừ lạnh một tiếng, ngữ khí gợn sóng, tựa hồ hơi có chút không tự nhiên, phảng phất như điều khiển Thiên Ma kính, cần tiêu hao tâm thần cực lớn.
- Chết!
Hắn gian nan cắn răng lên tiếng, lại một đạo ma quang ngập trời, từ trong Thiên Ma Kính bắn ra, xung quanh cột khí màu đen, Ma khí ngập trời, hư không phá nát, hoàn toàn hóa thành loạn lưu, trong nháy mắt bao phủ lại đám người Diệp Huyền.
Hắn lần này, là muốn một lưới bắt hết.
Đòn đánh này, ngay cả Dao Nguyệt Vũ Đế cũng cảm thấy sợ hãi, phảng phất như đối mặt Tử thần nhìn chăm chú.
Nàng vung tay, biên giới bàn tay, ánh sáng vạn ngàn, tạo thành một tấm khiên ánh sáng mông lung, hào quang óng ánh, chặn lại ở trước Ma khí.
Răng rắc!
Ma khí tầng tầng quét qua, như vào chỗ không người, trong nháy mắt liền nổ nát khiên ánh sáng của Dao Nguyệt Vũ Đế, điểm điểm tinh quang tung bay ra, bị Ma khí vô tận dập tắt, hóa thành hư vô.
Bình luận facebook