• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (3 Viewers)

  • Chương 1751-1755

Chương 1751 Bất ngờ gặp gỡ (2)

Tiểu Tử Điêu nguyên bản ở trong túi linh sủng của Diệp Huyền ngủ say đột nhiên xuất hiện ở trên bả vai hắn, con ngươi giống như ngọc thạch xoay tròn, nhìn chằm chằm trong hoàng tộc cấm địa, tựa hồ cảm ứng được vật gì tốt, con ngươi bốc lên u quang.

- Bạch!

Chợt, thân hình của Tiểu Tử Điêu loáng một cái, bộp một tiếng đánh vào trên vi cấm, chỉ thấy vù một tiếng, cấm chế phía trước dĩ nhiên trong nháy mắt xuất hiện một lỗ thủng, thân hình của Tiểu Tử Điêu loáng một cái, trước tiên liền vọt vào.

- Đi!

Trong lòng đám người Diệp Huyền đại hỉ, không lo được do dự, liền dọc theo lỗ thủng trong nháy mắt nhảy vào trong đó.

Mà lúc này, ngoại vi cấm chế vừa khép kín, nội vi cấm chế cũng cấp tốc khép kín, nếu như lại chậm một giây, đám người Diệp Huyền sẽ bị Hải tộc phát hiện.

Sau một khắc, một luồng Huyền khí nồng nặc đến mức tận cùng nhảy vào trong cơ thể Diệp Huyền, để lỗ chân lông cả người hắn đều không kìm lòng được thư giãn lên.

- Huyền khí thật nồng nặc, nơi này chính là Hải Thần di chỉ sao?

Diệp Huyền phóng tầm mắt nhìn tới, một đáy biển cổ xưa hiện ra ở trước mặt hắn, đây là một thế giới cực kỳ mỹ lệ, trong biển, có rất nhiều đổ nát thê lương, bị hạt cát vùi lấp.

Rất hiển nhiên, ở thời đại viễn cổ, nơi này là một mảnh cung điện xa hoa, chỉ là ở dưới thời gian trường hà, nơi này chậm rãi bị che lấp, cuối cùng trở thành một di tích hoang vu.

- Hải Thần di chỉ, năm đó thật sự có Hải Thần sao? Hải Thần này, chẳng lẽ là cường giả Thánh cảnh?

Diệp Huyền cảm thụ lực lượng nới đây, ánh mắt lóe lên một cái.

- Chít chít.

Tiểu Tử Điêu ở sau khi tiến vào Hải Thần di chỉ, lập tức vô cùng phấn khởi ở đáy biển bơi lội, móng vuốt nhỏ của nó liều mạng cuồng trảo, đuôi cũng vẫy vẫy, tốc độ lại vô cùng nhanh chóng, như phi tiễn.

- Chúng ta qua đi.

Diệp Huyền biết Tiểu Tử Điêu khẳng định là tìm tới vật gì tốt, vội vàng đi theo.

- Điện hạ, ngươi cũng cho ta ra đi.

Thanh âm của Kim Lân từ trong túi linh sủng truyền ra, vì phòng ngừa nhiều người bị phát hiện, Diệp Huyền thu Kim Lân vào trong túi linh sủng, nhưng tính tình của hắn làm sao ngốc được, liên tục gọi lên.

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, để Kim Lân đi ra cũng không có gì, U Minh Vũ Đế đã nói, trong tình huống bình thường, trong Hải Thần di chỉ là không người nào, chỉ có thời điểm Hải tộc có Vũ Đế cần tiến hành gột rửa, mới sẽ thống nhất tiến vào trong Hải Thần di chỉ.

Bạch!

Lưu quang màu vàng lóe lên, Kim Lân lập tức xuất hiện ở trong Hải Thần di chỉ.

- Nơi này chính là Hải Thần di chỉ, ân, xem ra cũng không tệ lắm, để Kim gia ta quan sát một chút.

Kim Lân bễ nghễ liếc nhìn bốn phía, một bộ không quá lọt vào mắt xanh.

Đoàn người hăng hái bay lượn, Tiểu Tử Điêu bay lượn ở phía trước nhất, chỉ thấy nó vèo một cái, liền tiến vào trong cung điện nửa người ẩn giấu ở dưới bùn cát.

- Chủ nhân, Hải Thần chi tuyền ở trong cung điện này.

U Minh Vũ Đế liền nói.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, năng lực tầm bảo của Tiểu Tử Điêu, quả thực nghịch thiên rồi.

- Ầm!

Đột ngột, trong cung điện phía trước đột nhiên truyền đến chấn động kịch liệt, tiếp theo chính là lôi điện chi lực xì xì tỏ khắp, Tiểu Tử Điêu chít chít kêu to, tựa hồ đang xảy ra chiến đấu.

- Làm sao? Lẽ nào trong cung điện này có người?

Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, cùng Dao Nguyệt Vũ Đế còn có Kim Lân liếc mắt nhìn nhau, bá, ba người tất cả đều mặc vào Long Ma Khải Giáp, trong nháy mắt tiến vào trong cung điện.

- Con vật nhỏ nơi nào đến, lôi điện chi lực thật đáng sợ, có điều ngươi đã bị Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo của bản tọa phong ấn, xem ngươi còn có tài năng gì.

Một thanh âm âm lạnh vang lên, đập vào mi mắt ba người Diệp Huyền chính là một đại điện cực lớn, ở trong đại điện kia có một dòng suối, mà lúc này ở phía trước nước suối đang đứng hai người.

Hai người này, một người mặc đấu bồng màu đen, cả người che kín ở bên trong, chỉ lộ ra một đôi Huyết Thủ khủng bố, một cái khác, thì đầu đội mặt nạ màu vàng kim, ánh mắt lạnh lẽo.

Ở trước mặt hai người, Tiểu Tử Điêu đang bị một cái lồng trong suốt bao phủ, trong tay nâng một hạt châu màu xanh lam, chít chít kêu quái dị.

- Là bọn họ.

Ánh mắt của Diệp Huyền lẫm liệt, một hình ảnh quen thuộc trong nháy mắt hiện lên ở trong đầu óc của hắn, hắn trong nháy mắt nhận ra, người đội đấu bồng trước mặt kia chính là cường giả từng ở trong đầu Hoàng Phủ Tú Minh lưu lại Cấm Hồn chi ấn.

Hai người kia nhìn thấy bốn người Diệp Huyền đột nhiên xông tới, hiển nhiên cũng cả kinh.

- Người Hải tộc, còn có... người Chấp Pháp điện?

Người đội đấu bồng kia thanh âm sững sờ, trong giọng nói mang theo một tia khiếp sợ cùng khó có thể tin, mà trong mắt người mang mặt nạ hoàng kim, thì đột nhiên tuôn ra một đoàn ánh sáng lạnh lẽo.

- Hừ, hai người các ngươi không ở Thánh Thành, chạy tới nơi này làm gì?

Trong lòng Diệp Huyền hơi động, lạnh giọng quát lên, đối phương tựa hồ xem mình là người Chấp Pháp điện, hắn ngay lập tức tương kế tựu kế.

Đối với thân phận của người đội đấu bồng cùng người đeo mặt nạ, Diệp Huyền vẫn rất tò mò, cường giả có thể lưu lại Cấm Hồn chi ấn, tuyệt đối không phải hạng người vô danh.

- Mục đích của chúng ta tới nơi này, Chấp Pháp điện các ngươi còn quản không được a? Đúng là các ngươi, chẳng lẽ đã phản bội đại nhân?

Người đội đấu bồng liếc nhìn U Minh Vũ Đế, cau mày nói.

Hắn nhận được tin tức, Hắc Long cung đã trốn thoát, cường giả của Chấp Pháp điện ở Vô Tận Hải nên toàn quân diệt, nhưng ba người Chấp Pháp điện trước mặt này dĩ nhiên cùng Hải tộc Vũ Đế ở cùng nhau, hơn nữa còn xông vào cấm địa của Hải tộc hoàng tộc, điều này làm cho trong lòng hắn tràn ngập nghi hoặc.

- Chúng ta tới đây, là cùng Hải tộc thương nghị công việc tiến công Hắc Long cung, đúng là các ngươi, vô duyên vô cớ xuất hiện ở Hải tộc cấm địa, chẳng lẽ là có ý đồ gì?

Diệp Huyền phản bác một câu.

- Tiến công Hắc Long cung?

Người đội đấu bồng xì cười một tiếng:

- Nếu như không phải Chấp Pháp điện các ngươi vô năng, đổi thành bản tọa, năm đó sớm đã công phá Hắc Long cung, Hắc Long cung lại sao lại có thể lưu đến hiện tại, huống chi lúc trước đại nhân tiến công Hắc Long cung mục đích đã đạt đến, lại há cần tiến công lần thứ hai...

- Đế sư, đừng nói.

Người mang mặt nạ hoàng kim trước sau không lên tiếng kia đột nhiên ngắt lời hắn, lạnh lùng nói:

- Bọn họ không phải người Chấp Pháp điện.
Chương 1752 Đến cùng là ai (1)

Thần sắc người đội đấu bồng màu đen biến đổi, thần thức khủng bố phóng thích ra, đột nhiên đảo qua đám người Diệp Huyền, ở sau khi nhận biết được Long Ma Khải Giáp trên thân thể ba người, khí tức trên người hắn đột nhiên biến đổi.

- Khá lắm, dám lừa gạt lão phu.

Hắc y nhân tức giận hét lớn một tiếng, chợt vung tay lên, lồng trong suốt trói lại Tiểu Tử Điêu đột nhiên lay động, vèo một cái bao vây Tiểu Tử Điêu rơi vào lòng bàn tay của hắn.

- Chít chít.

Tiểu Tử Điêu ở trong lồng ánh sáng lộ ra vẻ mặt trào phúng, nhếch miệng nở nụ cười, bá một hồi, càng từ trong lồng xuyên thấu ra, trong nháy mắt rơi vào trên vai Diệp Huyền, trong tay nâng hạt châu màu xanh lam kia, khua tay múa chân.

Mất đi lồng trong suốt che đậy, hạt châu màu xanh lam tỏa ra một luồng lực lượng nhu hòa, tản mát ở trên người Diệp Huyền, Diệp Huyền cảm giác được cả người vô cùng thư thích, có một loại cảm giác chìm đắm ở trong nước ấm, tâm linh cũng cảm thấy cực kỳ óng ánh long lanh, không nhiễm một hạt bụi.

- Chủ nhân, đây là Hải Thần châu, là cội nguồn của Hải Thần chi tuyền.

Một bên U Minh Vũ Đế mở to hai mắt nói.

- Cái gì?

Hắc y nhân hiển nhiên không ngờ tới Tiểu Tử Điêu có thể từ trong Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo của hắn trốn ra được, hắn vung tay lên, lần thứ hai ném Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo ra ngoài, đồng thời hai tay cấp tốc nắn thủ quyết, một luồng thần thức khủng bố đến mức tận bỗng dưng bao phủ ra, gia trì ở trên Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo.

Vù!

Chỉ thấy cái lồng to bằng bàn tay kia, lập tức biến thành đường kính ước chừng hơn trăm thước, chụp về phía đám người Diệp Huyền.

- Luyện Hồn Sư cửu giai đỉnh phong?

Sắc mặt Diệp Huyền nghiêm túc lên, trong con ngươi lộ ra một tia kinh sợ, Hắc y nhân này hồn lực mạnh, dĩ nhiên cao tới cửu giai đỉnh phong, tuyệt đối là Luyện Hồn đại sư cao cấp nhất trên đại lục, người này đến tột cùng là ai? Vì sao trước đây mình chưa từng nghe qua?

Trong lòng hắn kinh ngạc, ngay lập tức vứt Hạo Quang Đại Thiên Kính ra ngoài, hồn lực mạnh mẽ tùy theo đi vào trong đó, vù, một đạo ánh sáng mông lung từ trong Hạo Quang Đại Thiên Kính bức tán ra, cùng lồng trong suốt va chạm, chặn lại lồng trong suốt bao phủ.

Chỉ thấy giữa bầu trời, một lồng trong suốt, một gương đồng cổ điển, lẫn nhau giao chiến, lại có loại cảm giác thế lực ngang nhau.

Người đội đấu bồng hiển nhiên không ngờ sẽ là kết quả này, ánh mắt dưới đấu bồng hiển lộ ra một tia giật mình, chợt hắn hừ lạnh một tiếng, thần thức trong đầu lại lần nữa điên cuồng tuôn ra.

Thần thức cửu giai đỉnh phong, có thể nói đại lục đỉnh phong, như thác nước tràn vào Nhất Mạch Hỗn Nguyên Tráo, toàn bộ lồng ánh sáng tiếp tục bành trướng thêm một phần, phát sinh hào quang chói mắt, ép khí thế của Hạo Quang Đại Thiên Kính xuống.

Trong lòng Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, trong lòng nghi ngờ càng sâu, thần thức của đối phương chất phác thâm trầm, cực kỳ cô đọng, nhìn chung đại lục, nắm giữ tu vi thần thức bực này tuyệt đối sẽ không vượt qua năm ngón tay, nhưng mặc cho Diệp Huyền suy nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ ra trên đại lục còn có một người như thế.

Mà ở thời điểm Diệp Huyền cùng người đội đấu bồng so đấu thần thức, đám người Dao Nguyệt Vũ Đế cũng ngay lập tức nhằm về phía người mang mặt nạ hoàng kim kia.

- Tự tiện xông vào cấm địa Hải tộc ta, chết!

U Minh Vũ Đế nộ quát một tiếng, tay phải rõ ràng bành trướng rất nhiều, U Minh khí quanh quẩn, một chưởng đập về phía người mang mặt nạ hoàng kim.

Người mang mặt nạ hoàng kim hừ lạnh một tiếng, trong hai con ngươi toát ra một tia xem thường, chỉ tay điểm ra, ầm một tiếng, trong nháy mắt điểm bạo U Minh Thủ của U Minh Vũ Đế, tiếp theo một đạo kình khí ác liệt phảng phất như một thanh kiếm sắc, bỗng dưng đâm vào trong thân thể U Minh Vũ Đế, đánh bay U Minh Vũ Đế ra ngoài.

Xì xì!

Phun ra một ngụm máu tươi, U Minh Vũ Đế trong nháy mắt hóa thân thành hắc vụ, lúc này mới miễn kết cục trọng thương, chỉ là trên gương mặt tràn đầy kinh sợ.

Ở cấm địa Hải tộc hoàng tộc, thực lực của Hải tộc bọn hắn có thể được gia trì nhất định, nhưng ở trước mặt người mang mặt nạ hoàng kim này, dĩ nhiên không phải một chiêu chi địch.

Ầm!

Sau khi U Minh Vũ Đế trọng thương bay ngược, Kim Lân cũng bị người mang mặt nạ hoàng kim một chưởng vỗ trúng, thổ huyết bay ra ngoài, trong miệng tức giận đến oa oa kêu to.

Tam trọng đỉnh phong, người mang mặt nạ hoàng kim này lại cũng là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, Dao Nguyệt Vũ Đế rùng mình, nhưng tay đã đánh ra ngoài, Ma khí trên Long Ma Khải Giáp bốc lên, cùng người mang mặt nạ hoàng kim kia va chạm.

Oành một tiếng nổ vang, người mang mặt nạ hoàng kim bạch bạch bạch lui vài bước, mà thân hình của Dao Nguyệt Vũ Đế chỉ hơi khẽ lung lay một cái mà thôi.

Cao thấp lập phán.

Nhưng sắc mặt của Dao Nguyệt Vũ Đế cũng không vui vẻ chút nào, mặc dù nàng che dấu thân phận, căn bản không có sử dụng tới toàn lực, nhưng nàng có thể cảm giác được, đối phương rõ ràng cũng để lại một tay, lúc nào trên đời này xuất hiện nhiều cường giả bí ẩn như vậy?

Dao Nguyệt Vũ Đế kinh ngạc, nhưng trong lòng người mang mặt nạ hoàng kim lại kinh hãi, nhiều năm khổ tu như vậy, hắn tự giác tu vi của mình đã đạt đến một trình độ cực kỳ kinh người, đột phá đến cảnh giới mình tha thiết ước mơ, nhưng Dao Nguyệt Vũ Đế xuất hiện, lại trong nháy mắt đánh vỡ ước mơ của hắn.

Lẽ nào hắn khổ luyện nhiều năm như vậy, vẫn không cách nào trở thành cường giả đỉnh phong của đại lục sao? Tại sao tùy tiện một người, cũng có thể đẩy lùi mình?

Hít một hơi thật sâu, trong con ngươi người mang mặt nạ hoàng kim lướt qua một tia ánh sáng lạnh lẽo, hai tay hắn hóa thành vạn ngàn chưởng ảnh, oanh kích về phía Dao Nguyệt Vũ Đế.

Rầm rầm rầm rầm!

Nước biển trong cung điện lập tức khuấy động lên, phảng phất như phát sinh địa chấn, không ngừng lay động, có loại cảm giác lảo đà lảo đảo.

Thân hình Dao Nguyệt Vũ Đế tung bay, phảng phất như một hồ điệp xuyên hoa, một chưởng một quyền hạ xuống, đều có chứa một loại khí tức phù hợp thiên địa, ép tới người mang mặt nạ hoàng kim kia không ngừng lùi lại.

Ầm!

Đồng thời, lĩnh vực của Dao Nguyệt Vũ Đế cũng cực kỳ mạnh mẽ, mang theo khí thế nghiền ép tất cả, vượt lên trên người mang mặt nạ hoàng kim kia.

- Đế sư, lấy tu vi Luyện Hồn của ngươi, lẽ nào ngay cả một Luyện Hồn Sư bình thường cũng giải quyết không được sao?

Trong lòng người mang mặt nạ màu hoàng kim kinh nộ, không ngừng lùi lại, đồng thời nhìn nam tử đội đấu bồng tức giận quát lên.

- Thật là một rác rưởi, bản tọa lập tức liền tốt.
Chương 1753 Đến cùng là ai (2)

Hắc y nhân hừ lạnh một tiếng, thần thức khủng bố như bão táp không ngừng tràn vào lồng trong suốt.

Lồng trong suốt rung động ầm ầm, Hạo Quang Đại Thiên Kính ở dưới nghiền ép có loại cảm giác không chịu nổi, rung động không ngừng lùi lại.

Nhìn lồng trong suốt không ngừng lui lại, Diệp Huyền mặt lộ vẻ khó xử, khổ sở chống đỡ, nếu như hắn có thể triển khai Tinh Diễn Thần Quyết cùng Vô Tương Hồn Quyết, nói không chắc có thể tìm về thế yếu, thế nhưng thân phận của đối phương lại làm cho Diệp Huyền kiêng kỵ, nếu hắn sử dụng tới hai môn võ học này, rất có thể sẽ bị đối phương nhìn thấu thân phận.

Ở dưới thần thức giống như sóng dữ cuồng bạo, Diệp Huyền lập tức đưa ý niệm vào trong Hồn Hải.

Giờ khắc này, chỉ có thể mượn lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn!

Vù một tiếng, Thôn Phệ Võ Hồn mở hai mắt màu đen, trong nháy mắt, một luồng lực cắn nuốt khủng bố mãnh liệt lao ra. Hắc y nhân sử dụng tới thần thức mạnh mẽ ngay lập tức bị Thôn Phệ Võ Hồn hấp thu, Hắc y nhân tạo thành áp lực cho mình cũng trong nháy mắt biến mất hơn một nửa.

- Cái gì, nguồn lực lượng này... Là ngươi!

Hắc y nhân cảm giác được khí tức Thôn Phệ Võ Hồn, nhất thời lớn tiếng hét lớn, trong con ngươi bắn ra hào quang kinh người.

- Lúc trước ngươi có thể phá tan Cấm Hồn chi ấn của Hoàng Phủ Tú Minh, ngươi tuyệt không phải hạng người vô danh, ngươi đến tột cùng là ai?

Hắc y nhân lớn tiếng nói, trong giọng nói mang theo một tia cuồng nhiệt.

Vù!

Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cốt trượng màu máu, dùng tay nhấn xuống, quyền trượng màu đỏ ngòm đột nhiên bay ra chín cái bóng, lấy phương vị cửu cung bao phủ Diệp Huyền ở bên trong, một luồng khí tức bạo ngược, ma tính hỗn loạn, lập tức nhảy vào trong thân thể Diệp Huyền.

Diệp Huyền cảm giác được hồn lực của mình phảng phất như bị nhiễm phải một loại đồ vật bẩn thỉu, đầu óc truyền đến một trận mê muội, loại lực lượng quỷ dị này, căn bản không phải hồn lực cùng thần thức, vì lẽ đó sẽ không bị Thôn Phệ Võ Hồn hấp thu, nhưng tính truyền nhiễm cực kỳ cường đại, rất nhanh hồn lực cửu giai của Diệp Huyền tất cả đều biến thành tồn tại như máu đen, phiền lòng ý táo.

- Huyết Luyện Ma Công? Ngươi dĩ nhiên biết công pháp ác độc này? Ngươi là Ma Huyết Hồn Đế?

Đối phương triển khai công pháp, chính là Huyết Luyện Ma Công kiêng kỵ nhất trong Luyện Hồn Sư.

Huyết Luyện Ma Công, là một loại lấy công pháp tà ác lấy tinh huyết cùng hồn lực của Luyện Hồn Sư làm bản nguyên tu luyện, muốn luyện thành công pháp bực này, nhất định phải giết chết lượng lớn Luyện Hồn Sư cao giai, đồng thời lấy tinh huyết, linh hồn, hồn lực của bọn họ đến tế luyện bản thân, mới có thể hình thành một luồng lực lượng đáng sợ như vậy.

Loại lực lượng này, thời điểm đối phó võ giả uy lực không phải đặc biệt lớn, nhưng một khi đối chiến Luyện Hồn Sư, có thể trong nháy mắt ô nhiễm hồn lực của Luyện Hồn Sư, uy lực vô cùng đáng sợ.

Chỉ có điều loại công pháp này, nhất định phải dùng lượng lớn tính mạng của Luyện Hồn Sư đến tế luyện, hơn nữa một khi luyện thành, tâm tính của Luyện Hồn Sư sẽ trở nên vô cùng khát máu, táo bạo, thậm chí lạm sát kẻ vô tội, bởi vậy bị liệt vào cấm thuật của Luyện Hồn Sư.

Ở trong Thần Đô, một khi phát hiện trên đại lục có bất luận người nào dám to gan tu luyện loại ma công này, đều sẽ bị toàn bộ Thần Đô truy nã.

Mà ở hơn trăm năm trước, Thần Đô liền từng xuất hiện một tên Luyện Hồn Sư như thế, bởi vì tu luyện Huyết Luyện Ma Công, bị toàn bộ Thần Đô truy nã.

Người này được gọi là Ma Huyết Hồn Đế, tu vi cực kỳ đáng sợ, lúc đó Diệp Huyền đang bế quan, vì lẽ đó không có thể tham dự đến việc này.

Hắn chỉ biết lúc đó vì đánh giết Ma Huyết Hồn Đế, lãnh tụ Thần Đô Thần chủ cũng xuất mã, dẫn dắt rất nhiều Đế lão tiến hành vây quét.

Trận chiến đó, kinh thiên động địa, nhiều tên Luyện Hồn Sư cửu giai của Thần Đô điên cuồng lần theo, truy sát hơn mười triệu dặm, cuối cùng Ma Huyết Hồn Đế bị lãnh tụ Thần Đô chém giết, nhưng Thần Đô cũng vẫn lạc bốn tên Hồn Đế, có thể nói tổn thất nặng nề.

Vì lẽ đó nhìn thấy người này sử dụng tới Huyết Luyện Ma Công, Diệp Huyền ngay lập tức nghĩ đến Ma Huyết Hồn Đế năm đó.

- Ha ha ha, Ma Huyết Hồn Đế, tên quen thuộc cỡ nào a? Bản tọa đã hơn trăm năm chưa từng nghe qua danh xưng này, thực sự là làm người hoài niệm!

Hắc y nhân cười ra tiếng, ngữ khí mang theo vẻ điên cuồng cùng dữ tợn, Ma khí khủng bố tràn vào trong cơ thể Diệp Huyền, ngay cả huyết nhục cũng bắt đầu ăn mòn.

Vù!

Đồng thời lồng trong suốt kia, lập tức liền chấn bay Hạo Quang Đại Thiên Kính, tráo về phía Diệp Huyền.

- Để bản tọa nhìn, ngươi đến tột cùng lai lịch ra sao, có thể phá tan Cấm Hồn chi ấn của bản tọa, sẽ không phải là hạng người vô danh a.

Hắc y nhân cười nói.

Ở bước ngoặt nguy hiểm, Diệp Huyền cũng không kịp nhớ giấu dốt, đột nhiên thôi thúc Vô Tận Dung Hỏa trong cơ thể.

Hô!

Một đạo hỏa diễm hư vô lập tức từ trong cơ thể Diệp Huyền vọt lên, Vô Tận Dung Hỏa là Thiên Hỏa có thể thiêu cháy tất cả ý chí, trong nháy mắt liền thiêu đốt Ma khí trong thân thể hắn hầu như không còn, sau đó Vô Tận Dung Hỏa cấp tốc thiêu đốt về phía cốt trượng trong tay đối phương.

Đồng thời Diệp Huyền ở trong bóng tối thôi thúc Sinh Mệnh Võ Hồn, một luồng lực lượng Võ Hồn mạnh mẽ tràn ngập toàn thân hắn.

Vốn mục đích của Diệp Huyền, chỉ là vì chữa trị nhục thân bị Ma khí ăn mòn trên người, nhưng ai biết sau khi lực lượng Sinh Mệnh Võ Hồn tràn ngập qua hồn lực của Diệp Huyền, ngay cả hồn lực bị hao tổn cũng từ từ khép lại.

Sinh Mệnh Võ Hồn ngay cả hồn lực cũng có thể chữa trị? Chuyện này quả thật là quá thần kỳ, Diệp Huyền có chút kích động, Võ Hồn có thể chữa trị hồn lực, hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy, có Sinh Mệnh Võ Hồn, vậy hắn chẳng phải là không cần e ngại bất kỳ Luyện Hồn Sư nào sao?

Duy nhất để Diệp Huyền có chút bận tâm chính là, hiện tại Sinh Mệnh Võ Hồn cấp bậc quá thấp, mới Lục Tinh, bởi vậy tốc độ chữa trị hồn lực cửu giai còn có chút chậm.

Hơn nữa sau khi mình đột phá Vũ Đế, tốc độ Sinh Mệnh Võ Hồn chữa trị thương thế nhục thân cũng chậm rất nhiều, xem ra phải nghĩ biện pháp để nó thăng cấp rồi.

Chỉ có điều bảo vật có thể làm cho Sinh Mệnh Võ Hồn thăng cấp thực sự quá ít, sở dĩ Diệp Huyền không có thể làm cho Sinh Mệnh Võ Hồn tiếp tục đột phá, cũng là bởi vì như vậy.

- Thiên Hỏa, trên người ngươi dĩ nhiên nắm giữ Thiên Hỏa? Hơn nữa còn là xếp hạng thứ ba Vô Tận Dung Hỏa? Lẽ nào là năm đó trong Thiên Ma lĩnh xuất hiện kia?
Chương 1754 Ma Huyết Hồn Đế

Hắc y nhân cảm nhận được Diệp Huyền thả ra hỏa diễm đáng sợ, cả người nhất thời kêu lên sợ hãi, hắn thực sự là không nghĩ tới, trên người Diệp Huyền dĩ nhiên nắm giữ Thiên Hỏa trong truyền thuyết, hơn nữa còn là xếp hạng thứ ba Vô Tận Dung Hỏa.

Thiên Hỏa, vô cùng ít ỏi, truyền thuyết toàn bộ đại lục chỉ có mười tám loại.

Hơn nữa này vẫn chỉ là truyền thuyết, Thiên Hỏa chân chính có sử liệu ghi chép từng xuất hiện, trên thực tế chỉ có ba, bốn loại mà thôi.

Từng ở trăm năm trước, trong bảy đại cấm địa Thiên Ma lĩnh từng xuất hiện một loại Thiên Hỏa nào đó.

Lúc đó hấp dẫn vô số cường giả đi tới, chỉ có điều sau đó Thiên Hỏa mất tích bí ẩn, ở trên đại lục mai danh ẩn tích.

- Không đúng, năm đó Thiên Ma lĩnh xuất hiện Thiên Hỏa, hẳn là Thiên Hỏa bảng xếp hạng thứ bảy Tử Vong Ma Viêm, Vô Tận Dung Hỏa thuộc về chí dương chi hỏa, căn bản không thể xuất hiện ở Thiên Ma lĩnh.

Ma Huyết Hồn Đế đột nhiên tỉnh ngộ, hai tay hắn đột nhiên duỗi ra, cấp tốc nặn ra một Hồn ấn, Hồn ấn không ngừng xoay tròn, mang theo phù văn tối nghĩa, đột nhiên khắc ở trên Vô Tận Dung Hỏa.

- Diệt Tuyệt Hồn Nguyên Thuật!

Ầm một tiếng, hai cỗ lực lượng đáng sợ nổ tung lên, toàn bộ cung điện ở trong chớp mắt ầm ầm nổ tung, hóa thành vô số đá vụn cùng bột mịn, sóng trùng kích khủng bố bao phủ về phía bốn phương tám hướng.

Chấn động khủng bố kia, truyền đi có tới gần vạn dặm.

Toàn bộ di tích đại điện ở dưới đòn đánh này chia năm xẻ bảy, khắp nơi phá nát, chỉ có xung quanh Hải Thần chi tuyền trong đại điện đột nhiên sáng lên một đạo ánh sáng mông lung, ở dưới trùng kích bình yên vô sự.

- Nguồn lực lượng này là...

Một bên Kim Lân cảm nhận được lực lượng của đạo hào quang kia, không khỏi nhíu mày một cái.

Mà xung kích kịch liệt, cũng khiến cho song phương giao thủ trong nháy mắt ngừng lại, lẫn nhau trong lúc đó vẻ mặt đều khẽ biến.

Vừa nãy giao thủ náo động to lớn như thế, tất nhiên sẽ kinh động Hải tộc Thủ Hộ giả, vạn nhất bị người Hải tộc sưu tầm đến, vậy bọn họ liền nguy hiểm.

Vù!

Ngay vào lúc này, một nguồn lực lượng vô hình đột nhiên ở toàn bộ Hải tộc cấm địa nhộn nhạo lên.

U Minh Vũ Đế biến sắc, liền truyền âm nói:

- Chủ nhân, đây là gợn sóng cấm địa phòng ngự đại trận mở ra, Hải Thần Tướng đã nhận ra được động tĩnh của nơi này.

- Hồn lực cửu giai, Vô Tận Dung Hỏa, còn có lực cắn nuốt quỷ dị, bản tọa đối với ngươi là càng ngày càng cảm thấy hứng thú. Bất quá hôm nay không có thời gian, chờ sau đó, bản tọa nhất định phải cùng ngươi phân cao thấp.

Hắc y nhân híp mắt nhìn chằm chằm Diệp Huyền, hắn cũng cảm nhận được cỗ gợn sóng kia, biết cường giả Hải tộc lập tức liền đi qua.

- Kim Diện, chúng ta đi.

Hắn khẽ quát một tiếng, cùng người mang mặt nạ hoàng kim kia muốn rời khỏi nơi đây.

- Lần sau? Không có cơ hội, tự tiện xông vào cấm địa Hải tộc ta, ta nghĩ Hải Thần tướng bảo vệ nhìn thấy các hạ, tất nhiên sẽ cảm thấy hết sức hứng thú a.

Vô Tận Dung Hỏa trong cơ thể Diệp Huyền đột nhiên bạo phát, lực lượng khủng bố của Thiên Hỏa cấp tốc bao phủ tới Ma Huyết Hồn Đế, năm đó Thần Đô truy nã trọng phạm dĩ nhiên ẩn giấu ở Thánh Thành, Diệp Huyền cảm giác được Ma Huyết Hồn Đế tất nhiên biết rất nhiều bí mật.

Khí tức hỏa diễm nồng nặc giáng lâm, trên thân người đội đấu bồng đột nhiên xuất hiện một vòng bảo vệ vô hình, một luồng lực lượng không gian kỳ lạ tản mát ra, bài xích Vô Tận Dung Hỏa ở bên ngoài, hắn lạnh lùng nói:

- Đừng giả vờ giả vịt, nếu như các ngươi thật cùng người Hải tộc liên thủ, các ngươi sao lại không sớm phát tin tức cho đối phương lại đây?

Dứt tiếng, vòng bảo vệ bao phủ lại hắn cùng người mang mặt nạ hoàng kim, đột nhiên hơi lóe lên, dĩ nhiên hòa vào trong hư không.

- Ta nhớ kỹ khí tức của ngươi, lần sau, chính là giờ chết của ngươi, đương nhiên, tiền đề là ngươi có thể ở trên tay Hải Thần tướng sống sót, ha ha ha.

Ma Huyết Hồn Đế cười quái dị một tiếng, thân hình triệt để hòa vào hư không, vèo một cái liền biến mất không còn tăm hơi, hoàn toàn biến mất ở trong cảm nhận của đám người Diệp Huyền.

Một bên sắc mặt của U Minh Vũ Đế đột nhiên biến đổi, ngày hôm nay bảo vệ Hải tộc cấm địa dĩ nhiên là Hải Thần tướng Tôn Hội?

- Bọn họ biến mất không còn tăm hơi.

Dao Nguyệt Vũ Đế cau mày nói.

Ánh mắt của Diệp Huyền lẫm liệt, đây là bảo vật gì? Sau khi đối phương biến mất ở trong hư không, thậm chí ngay cả tu vi như Dao Nguyệt Vũ Đế cũng nhận biết không tới mảy may, hiển nhiên không phải ẩn độn hư không đơn giản như vậy.

- Chúng ta cũng đi nhanh đi.

Diệp Huyền đi tới trước mặt Hải Thần chi tuyền, nhìn thấy xung quanh Hải Thần chi tuyền dĩ nhiên có một đại trận huyền diệu, đại trận này phức tạp quỷ dị, hình thành một lục mang tinh đồ thần bí, tỏa ra một loại khí tức làm người ta sợ hãi.

- Cửu Âm Thiên Biến Trận? Ma Huyết Hồn Đế đến tột cùng là người nào? Thậm chí ngay cả trận pháp chí cao vô thượng của Thần Đô cũng biết, lẽ nào mục đích của bọn họ chuyến này, chính là Hải Thần chi tuyền, Thánh Thành cần Hải Thần chi tuyền mục đích là gì?

Ánh mắt của Diệp Huyền lóe lên một cái, nhưng không có suy nghĩ nhiều, vung tay lên, trong suối lập tức dâng trào ra một dòng nước to lớn, bị Diệp Huyền cấp tốc thu vào không gian giới chỉ của mình.

Đám người Kim Lân dồn dập ra tay, từng người thu hồi một ít Hải Thần chi tuyền.

- Đi, chúng ta rời đi nơi này.

Diệp Huyền ở xung quanh Hải Thần chi tuyền vứt một cái Long Ma Khải Giáp tàn tạ, sau đó nhắm về phía đám người đội đấu bồng rời đi oanh ra một quyền, sau đó đoàn người cấp tốc bạo vút về phía ngoại vi của Hải tộc cấm địa.

Sau khi đám người Diệp Huyền vừa rời đi không lâu.

Vèo vèo vèo!

Vài đạo khí tức kinh khủng đột nhiên giáng lâm xuống.

Mấy người này, đều là cường giả Hải tộc, từng cái từng cái trên người tỏa ra khí tức kinh khủng, hiển nhiên đều là Vũ Đế tam trọng.

Mà đầu lĩnh có một mái tóc màu xanh lam, mắt sáng như sao, cả người tỏa ra uy thế khủng bố kinh người.

- Tôn Hội đại nhân, Hải Thần châu trong Hải Thần chi tuyền không thấy.

Vài tên Hải tộc Vũ Đế rất nhanh tìm tòi toàn bộ đại điện, đi tới trước mặt người này, quỳ một chân trên đất cung kính nói, trên mặt tràn ngập vẻ thành kính.

Ánh mắt Tôn Hội nhìn quét toàn bộ đại điện, vung tay lên, một tên Hải tộc Vũ Đế đang nâng Địa phẩm Long Ma Khải Giáp rơi vào trong tay hắn.

- Nhân tộc Chấp Pháp điện.
Chương 1755 Tứ đại Hải Thần (1)

Trong con ngươi Tôn Hội bắn ra một đạo lệ mang, hắn nhận ra áo giáp trong tay, là giáp bảo vệ của Chấp Pháp điện đã từng cùng Hải tộc bọn họ hợp tác qua.

Ầm!

Hắn dùng sức sờ một cái, Địa phẩm Long Ma Khải Giáp trong nháy mắt nổ tung, hóa thành tro tàn, đồng thời trong cung điện vang vọng thanh âm lạnh như băng.

- Lập tức phong tỏa cấm địa tộc ta, thông báo hết thảy Hải tộc vệ sĩ, phong tỏa hết thảy nội hải, đồng thời bẩm báo việc này cho Hải Hoàng đại nhân, nghiêm mật tìm tòi cấm địa.

- Vâng.

Vài tên Hải tộc Vũ Đế khẽ quát một tiếng, vèo vèo vèo, cấp tốc biến mất ở đáy biển, chỉ để lại Tôn Hội.

Tôn Hội chậm rãi đi tới trước Hải Thần chi tuyền, ánh mắt rơi vào Cửu Âm Thiên Biến Trận trên Hải Thần chi tuyền, từ bên trong bắn ra một đạo lệ mang.

- Nhân tộc Luyện Hồn Sư sao? Nhân tộc đáng chết, dám hủy hoại chí bảo Hải Thần chi tuyền của Hải tộc ta, hôm nay Hải Long Tôn Hội phải giết bọn ngươi.

Hắn xoay người, một quyền đột nhiên đánh về hư không.

- Hoàng Kim Tam Giác Thứ Nguyên!

- Ầm!

Hư không phía trước bỗng dưng phá nát ra, lộ ra một đường hầm không gian thâm thúy, phảng phất như dẫn tới một thế giới khác.

- Khí tức Thứ Nguyên hư không khác thường, Nhân tộc không gian dị bảo? Chẳng trách có thể xông vào cấm địa Hải tộc ta, đáng tiếc, ở dưới sự đuổi giết của Tôn Hội ta, các ngươi là trốn không thoát Vô Tận Hải.

Hải Long Tôn Hội hừ lạnh một tiếng, thân hình bỗng dưng đi vào đường hầm không gian, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.

Diệp Huyền sẽ không ngờ tới, trước khi hắn rời đi tùy ý một động tác, dĩ nhiên thật sự để Hải Long Tôn Hội bị lừa, lần theo Ma Huyết Hồn Đế cùng người mang mặt nạ hoàng kim, cho bọn hắn thời cơ đào mạng.

Nơi sâu xa của Hải tộc, trong một cung điện hoa lệ.

Quy Tướng đang đứng ở trước một tấm bình phong, vẻ mặt lo lắng.

Đột ngột, trong cung điện lướt qua một đạo lực lượng không gian mông lung, sau tấm bình phong lặng yên xuất hiện một bóng người.

- Quy Tướng, ngươi đánh thức bổn hoàng là có chuyện gì sao?

Một thanh âm uy nghiêm ở trong cung điện vang vọng lên.

- Bệ hạ, cấm địa tộc ta bị cường giả Nhân tộc Chấp Pháp điện xâm nhập, Hải Thần châu bị đoạt, Hải Thần chi tuyền cũng bị trộm đi hơn một nửa.

Quy Tướng vội vàng mở miệng nói.

- Cái gì?

Trong thanh âm của Hải Hoàng, lập tức mang theo một tia kinh sợ:

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Là Nhân tộc Chấp Pháp điện nào có thể xông vào cấm địa Hải tộc ta? Ngày hôm nay Hải Thần Tướng trấn thủ cấm địa là ai?

- Bẩm bệ hạ, là Hải Thần tướng Tôn Hội.

- Lại là Tôn Hội, lấy tu vi của hắn, có thể bị Nhân tộc xông vào cấm địa Hải tộc ta?

Trong thanh âm của Hải Hoàng mang theo một tia khó có thể tin, hiển nhiên không thể tin được ở dưới Tôn Hội trấn thủ, lại vẫn sẽ bị người xông vào cấm địa Hải tộc.

Hải tộc tổng cộng có tứ đại Hải Thần tướng, Hải Long Tôn Hội, Hải Huyễn Thú Y Lâm, Hải Ma Nữ Luận Na cùng Hải Ma Nhân Ma Cát La, trong tứ đại Hải Thần tướng, Hải Long Tôn Hội không thể nghi ngờ là tu là cao nhất, đồng thời Tôn Hội lĩnh ngộ đối với trình độ không gian, đăng phong tạo cực, người bình thường căn bản không gạt được thần thức của hắn.

- Có bẩm báo, Nhân tộc tựa hồ nắm giữ một loại không gian dị bảo nào đó, có thể qua lại Dị Thứ Nguyên, vì lẽ đó Tôn Hội tướng quân không thể ngay lập tức phát hiện, chờ hắn phát hiện, Nhân tộc đã rời đi, hiện tại Tôn Hội tướng quân đang suất lĩnh Hải vệ tiến hành lần theo...

- Hải Thần chi tuyền sao.

Trong thanh âm của Hải Hoàng, mang theo một tia lạnh lẽo:

- Năm đó Nhân tộc cùng Hải tộc ta liên thủ, vốn là được bộ phận Hải Thần chi tuyền, bây giờ dám xông vào cấm địa Hải tộc ta, trực tiếp tiến hành cướp giật, thật sự coi Hải tộc ta dễ ức hiếp sao?

Trên người Hải Hoàng đột nhiên tỏa ra một luồng khí tức kinh khủng, ầm ầm, bình phong phía trước ầm ầm nát tan, lộ ra một bóng người cao to, toàn thân bao phủ trong áo giáp màu xanh lam.

Người này có một mái tóc dài màu xanh lam, nhưng khuôn mặt phân không phân rõ được, chỉ cảm thấy có một luồng lực lượng kinh thiên động địa tản mát, phảng phất như không nên tồn tại ở không gian này.

Trong lúc phất tay, hư không ở dưới ý chí của hắn đều thần phục.

- Bệ hạ bớt giận.

Quy Tướng vội vàng một chân quỳ xuống, hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy bệ hạ tức giận như thế.

- Còn có chuyện gì khác không?

Hải Hoàng lạnh lùng nói.

Quy Tướng thấp thỏm nói:

- Còn có trước đó bệ hạ mệnh lệnh đám người Cự Kình Vũ Đế tiến công Nhân tộc, hiện lại đã dẫn tứ đại Hải tộc quân đoàn trở về, chỉ là... Chỉ là...

- Chỉ là cái gì?

Hải Hoàng nhíu mày.

- Chỉ là ngoại trừ Mê Yêu Vũ Đế, tam đại tướng quân khác không thể trở về, hơn nữa tướng sĩ trong tứ đại quân đoàn, cuối cùng trở về chỉ có mấy chục vạn, còn lại... Tất cả đều chôn thây ở Nhân tộc Thiên Hải Thành.

- Cái gì?

Khí thế trên người Hải Hoàng điên cuồng ngưng tụ, ầm một tiếng bao phủ ra, toàn bộ đại điện phảng phất như ầm ầm rung động, Quy Tướng càng rút lui vài bước, sắc mặt trắng bệch.

Sắc mặt của Hải Hoàng biến ảo không ngừng, hai con mắt hầu như muốn phun ra lửa, tứ đại Hải tộc quân đoàn, có tới mấy triệu đại quân, lại bao quát tứ đại Hải tộc tướng quân, cuối cùng dĩ nhiên chỉ có một người còn sống, chuyện này...

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Thực lực của Thiên Hải Thành Thương Minh, ngươi và ta đều biết, chỉ có Nhân loại Ngạo Thiên Vũ Đế mà thôi, còn Hắc Long cung kia, trăm năm trước đã ở dưới Hải tộc ta cùng Chấp Pháp điện tiến công tổn thất nặng nề, bị nhốt trong Phong Giới đại trận, trăm năm qua, thực lực nên yếu đi rất nhiều, sao lại thế...

Trước đó sở dĩ Hải Hoàng phái ra Cự Kình Vũ Đế tứ đại quân đoàn, là hắn cho rằng dựa vào thực lực của tứ đại quân đoàn, hoàn toàn có thể làm được tiến có thể công, lui có thể thủ, không ngờ kết quả lại hoàn toàn ra khỏi dự liệu của hắn.

Tuy Hải tộc cường giả đông đảo, số lượng chiến sĩ đếm không xuể, thế nhưng Hải Kình tứ đại quân đoàn toàn quân bị diệt, đối với Hải tộc mà nói, vẫn là một tổn thất cực lớn.

- Theo Mê Yêu Vũ Đế nói, sở dĩ bọn hắn sẽ tổn thất nặng nề như vậy, hoàn toàn là vì Nhân tộc Thánh Thành phái cường giả đến, trong đó bao quát nhiều cường giả của Thánh Thành Chấp Pháp điện cùng Nhân tộc Luật Chính Ty, hơn nữa Thương Minh cùng cường giả Hắc Long cung liên thủ, tuy bọn hắn có lòng muốn chống lại, nhưng không làm nên chuyện gì, cuối cùng một đường lưu vong, chỉ có Mê Yêu Vũ Đế trốn thoát.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom