-
Chương 151-155
Chương 151 Thôn phệ võ hồn phát uy (2)
- Ừm…
Lúc này Diệp Triển Vân mới kịp quan sát thân thể của mình, sau một khắc, vành mắt của y liền ẩm ướt.
Mạch bích hoàn hảo kia, huyền mạch thông suốt, võ hồn hùng hậu đều rõ ràng nói lên Diệp Triển Vân thiên tài năm đó rốt cuộc đã trở lại.
- Huyền nhi, ngươi thật sự …..đã chữa khỏi cho vi phụ rồi.
Cho dù đã tận mắt nhìn thấy kinh mạch hoàn hảo trong cơ thể rồi, nhưng Diệp Triển Vân vẫn cứ cảm thấy như đang nằm mơ vậy.
- Chỉ là huyền mạch bị xé rách mà thôi, cũng không phải hồn phi phách tán, chút vết thương nhỏ đó đối với ta thì không đáng kể chút nào.
Diệp Huyền cười khẽ một tiếng:
- Đúng rồi, phụ thân, huyền mạch của ngươi bây giờ chỉ mới vừa khôi phục, vẫn còn rất yếu ớt, nơi này của ta có một bộ ôn mạch quyết, ngươi cầm lấy rồi tu luyện theo tâm pháp trên đó, về phần công pháp thì ngươi cứ tu luyện bộ 《 vô song địa diệt công 》mà ta đã truyền thụ cho gia tộc đi, bất quá công pháp mà ta đưa cho gia tộc chỉ là phần nhỏ mà thôi, bây giờ ta nói cho ngươi biết toàn bộ.
- Đó chỉ mới là phần nhỏ?
Cả người Diệp Triển Vân liền hoá đá.
Vô song địa diệt công kia, lúc Diệp Huyền truyền thụ cho vài đại nhân vật quan trọng trong gia tộc, y cũng ngồi bên cạnh nghe, lấy kiến thức của Diệp Triển Vân, lúc ấy cũng vô cùng chấn kinh, nhìn ra chỗ bất phàm của nó.
Đây chính là tuyệt thế công pháp mà khắp cả Lưu Vân Quốc này cũng không thể tìm thấy.
Không ngờ, bây giờ Diệp Huyền lại nói với y, Vô song địa diệt công mà hắn truyền thụ lại cho gia tộc cư nhiên chỉ mới là một phần nhỏ mà thôi.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Lấy thiên phú của gia gia và mọi người, muốn tu luyện Vô song địa diệt công này chỉ cần một phần là đủ rồi. Nhưng ngươi thì khác, thiên phú của ngươi vượt xa gia gia và mọi người, thành tựu tương lai sẽ còn bất phàm hơn nữa, cho nên ta mới truyền thụ toàn bộ cho ngươi.
- Phụ thân, ngươi tĩnh tâm, ta sẽ giảng tử tế cho ngươi nghe. Sau này ngươi cứ tu luyện công pháp Vô song địa diệt công này đi, ta đảm bảo trong vòng ba ngày thì ngươi có thể khôi phục thực lực trước kia, trong vòng một tháng sẽ có hy vọng trùng kích địa võ sư tam trọng.
Tiến vào địa võ sư tam trọng, tức là tiến vào hàng ngũ cường giả đỉnh tiêm của Lam Nguyệt Thành.
Diệp Huyền biết mình ở lại Lam Nguyệt Thành không bao lâu nữa, cho nên phải khiến cho thực lực của gia tộc nhanh chóng tăng lên, tới lúc đó hắn mới càng thêm yên tâm rời đi.
Diệp Triển Vân cứ như đang ở trong mộng, lúc này y lộ ra vẻ mặt ngây ngốc đờ đẫn, còn chưa kịp lấy lại tinh thần.
- Huyền nhi, chẳng lẽ công pháp này của ngươi chính là công pháp thiên phẩm trong truyền thuyết sao?
Y nhịn không được mà lên tiếng hỏi, phải biết rằng tuy rằng kinh mạch của y đã khôi phục, nhưng huyền khí đã mất hết, theo y thấy thì nếu muốn lấy lại thực lực ngày xưa ít nhất cũng cần thời gian từ mấy tháng tới một năm.
Nhưng ý tứ của Diệp Huyền lại nói cho y biết là chỉ ba ngày thôi là y có thể khôi phục thực lực vốn có, khiến cho y nhất thời không dám tin vào lỗ tai mình.
Công pháp có ngũ phẩm là phàm, địa, thiên, huyền, vương!
Mỗi phẩm cấp lại chia thành tam đẳng thượng trung hạ.
Tuy rằng Diệp Triển Vân đã du lịch qua các nước, nhưng y năm đó chỉ mới là địa võ sư nhị trọng, tầm mắt cũng có hạn, trong hiểu biết của y thì công pháp địa phẩm thượng đẳng cũng đã là công pháp tốt nhất ở mười ba nước xung quanh đây rồi.
Còn công pháp thiên phẩm thì e là cũng chỉ có những đại tông môn và đại đế quốc và những học viện nghịch thiên kia mới có được.
Sao Huyền nhi lại có được? Chẳng lẽ hắn gặp được vị cao nhân ẩn thế nào đó?
Đối với những biểu hiện của Diệp Huyền, Diệp Triển Vân cảm thấy càng ngày y càng không thể nhìn thấu đứa con trai này của mình rồi.
Diệp Huyền cười cười.
- Phụ thân, ngươi không cần phải đoán về phẩm cấp của Vô song địa diệt công này nữa, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết rằng, nhất định không thể để lộ công pháp này cho người khác biết, bằng không nhất định sẽ mang tới hoạ sát thân cho Diệp gia chúng ta.
Hắn không nói ra phẩm cấp thật sự của Vô song địa diệt công cho phụ thân biết, dù sao thì công pháp huyền phẩm đối với một nước nhỏ như Lưu Vân Quốc quả thực quá mức nghịch thiên, nếu nói cho y biết thì lại thành ra hại y, khiến y lo lắng bất an.
- Huyền nhi, ta biết rồi.
Diệp Triển Vân gật gật đầu, y không phải loại người không biết nặng nhẹ.
- Ngươi nghe cho kỹ đây……
Ước chừng một canh giờ sau, Diệp Huyền đi ra khỏi phòng trị liệu.
Thực ra thì truyền thụ công pháp chỉ tốn chừng nửa canh giờ mà thôi, nửa canh giờ còn lại chính là Diệp Huyền dùng để giải đáp những nghi hoặc của phụ thân về Vô song địa diệt công.
Thiên phú của phụ thân quả nhiên không tệ chút nào, những vấn đề mà y hỏi đều là những điểm mấu chốt khi tu luyện Vô song địa diệt công, đối với chuyện này, Diệp Huyền đều giải đáp rõ ràng từng chút một.
Đồng thời hắn cũng giảng giải hết một lượt những điểm huyền ảo, bí quyết tu luyện và những điểm cần phải chú ý khi tu luyện Vô Song Địa Diệt Công
Diệp Triển Vân tu luyện công pháp này còn dễ dàng nhẹ nhàng hơn mấy người Diệp Phách Thiên nhiều, bởi vì mấy người Diệp Phách Thiên phải chuyển từ công pháp đang tu luyện sang công pháp này, còn Diệp Triển Vân thì cứ trực tiếp tu luyện là được.
Sau khi Diệp Huyền đi ra khỏi phòng trị liệu thì mấy người Hoa La Huyên lập tức đi lên.
- Huyền thiếu, Triển Vân huynh y…
Trong lòng mấy người Hoa La Huyên cũng rất quan tâm tới tình hình thương thế của Diệp Triển Vân, dù sao thì việc lợi dụng ba loại đan dược tam phẩm để chữa trị cho một cường giả địa võ sư đã bị đứt đoạn kinh mạch suốt mười mấy năm thế này, nghe kiểu gì cũng giống như vớt trăng đáy nước.
Nếu như là luyện dược sư nào đó nói câu này thì chắc là đã sớm bị Hoa La Huyên mắng là kẻ ngu ngốc rồi.
Nhưng đây là do Diệp Huyền nói thì lại không cho phép bọn họ nghi ngờ.
- Phụ thân đang bế quan tu luyện.
Thân thể của Diệp Triển Vân đã khôi phục rồi, đương nhiên là hưng phấn không thôi, nóng lòng muốn khôi phục thực lực, cho nên không muốn lãng phí chút thời gian nào.
- Đang tu luyện?!
Hoa La Huyên trợn mắt.
Cho dù trong lòng đã sớm chuẩn bị tư tưởng rồi, nhưng khi chuyện này thật sự xảy ra mấy người Hoa La Huyên vẫn bị chấn kinh.
Trời ạ, Huyền thiếu cư nhiên đã chữa khỏi cho Diệp Triển Vân, Huyền thiếu này có phải là đã quá nghịch thiên rồi không?
Chương 152 Song phương hợp tác (1)
Trên đời này còn có chuyện gì mà Huyền thiếu không làm được không?
- Hoa hội trưởng, xem ra cha ta phải mượn phòng trị liệu này một thời gian ngắn rồi.
- Không thành vấn đề, nếu như Triển Vân huynh cần thì cứ ở lại hiệp hội luyện dược sư ta tu luyện cũng không sao hết.
- Ha ha.
Diệp Huyền cười cười.
- Đúng rồi, Hoa hội trưởng, lần này ta tới hiệp hội luyện dược sư cũng không chỉ vì muốn chữa trị cho phụ thân, mà còn muốn tiến hành hợp tác với hiệp hội luyện dược sư.
- Hợp tác?
Hoa La Huyên nhíu mày.
- Đúng.
Ánh mắt của Diệp Huyền đột nhiên trầm xuống, lạnh giọng nói:
- Ta muốn Vương gia này biến mất ở Lam Nguyệt thành.
- Hí!
Hoa La Huyên hít vào một ngụm khí lạnh, khẩu vị của Diệp Huyền đúng là không hề nhỏ.
Lão suy nghĩ một lại, mới ngưng giọng nói:
- Huyền thiếu, ta cũng có nghe nói là ngươi xung đột với Vương gia, nhưng nếu muốn khiến Vương gia biến mất khỏi Lam Nguyệt thành thì không phải chuyện dễ dàng.
- Trong chuyện này chủ yếu có điểm khó.
- Thứ nhất là Vương Hải tộc trưởng của Vương gia có thực lực hơn người, hắn là một trong số ít những vương giả địa võ sư tam trọng ở Lam Nguyệt thành này, ngoài ra, cường giả cấp bậc địa võ sư ở Vương gia cũng không dưới mười người, đây là một cỗ lực lượng vô cùng cường đại ở Lam Nguyệt thành.
- Thứ hai chính là Vương gia có tài lực hùng hậu, hắn và hiệp hội luyện dược sư ta cùng nhau chiếm cứ chín thành thị trường đan dược ở Lam Nguyệt thành này, trong đó, hiệp hội luyện dược sư chúng ta chiếm năm thành, bọn họ chiếm cứ bốn thành. Thế nhưng hiệp hội luyện dược sư chúng ta là một tổ chức của quan phương, rất nhiều luyện dược sư của chúng ta chỉ là mang danh nghĩa của hiệp hội chúng ta, mỗi ngày luyện chế đan dược xong mới đem tới đây để bán. Vương gia chủ yếu cũng kinh doanh cái này, nhưng theo như ta được biết thì dưới trướng Vương gia có một tên luyện dược sư nhị phẩm, gần mười tên luyện dược sư nhất phẩm, gần như thống trị tất cả thị trường đan dược cấp thấp của Lam Nguyệt thành.
- Thứ ba thì chính là Vương gia là một trong tam đại gia tộc của Lam Nguyệt thành, có vô vàn quan hệ dây mơ rễ mã cùng những đại gia tộc khác, quan hệ của bọn họ rắc rối khó gỡ vô cùng.
- Ba điểm này đủ để cho Vương gia đứng vững ở Lam Nguyệt thành mấy trăm năm không ngã, nếu muốn đẩy ngã bọn họ thì không phải chuyện dễ dàng gì.
- Hiệp hội luyện dược sư ta có thể chèn ép Vương gia để cho bọn họ tổn hao chút ít cũng được, nhưng nếu muốn triệt để tiêu diệt bọn họ thì lại vô cùng khó khăn.
Diệp Huyền cười lạnh.
- Hoa hội trưởng cứ yên tâm đi, ta đã nói tới chuyện hợp tác thì đương nhiên là đã có cách, Vương gia dám hạ độc thủ đối với tộc nhân của ta thì không thể không diệt trừ, đối với ta mà nói, muốn nghiền chết hắn cũng dễ như nghiền chết một con kiến mà thôi.
Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.
Cơn giận của Diệp Huyền quả thực quá lớn.
Nhưng không biết tại sao, chỉ cần là lời Diệp Huyền thì hai người đều cảm giác được một tia tin phục, giống như việc tiêu diệt một Vương gia đã đứng vững gót mấy trăm năm ở Lam Nguyệt thành thật sự chỉ là một chuyện cỏn con vô cùng dễ dàng và nhẹ nhàng.
- Không biết Huyền thiếu định làm thế nào?
- Vương gia chuyên buôn bán đan dược, đương nhiên là phải xuống tay từ tài nguyên của Vương gia bọn chúng trước rồi.
Hoa La Huyên nhướng mày:
- Huyền thiếu, chuyện này không dễ đâu, tài nguyên chủ yếu của Vương gia chính là thị trường đan dược, ngươi sẽ không cho rằng hiệp hội luyện dược sư ta đông dược sư thì có thể đánh bại bọn họ đấy chứ?
- A? Chẳng lẽ không được sao?
Hoa La Huyên cười khổ một cái:
- Chuyện liên quan tới thị trường đan dược của hiệp hội luyện dược sư chúng ta trước nay đều do Chu Hoa Dung phụ trách, Hoa Dung, ngươi giải thích một chút cho Huyền thiếu đi.
- Vâng.
Chu Hoa Dung gật đầu, đi tới trước mặt Diệp Huyền:
- Huyền thiếu, hiệp hội luyện dược sư chúng ta sở hữu hơn ba mươi luyện dược sư, nhưng trong đó có rất nhiều người chỉ là mang cái danh mà thôi, luyện dược sư trực thuộc hiệp hội luyện dược sư chúng ta chỉ có vỏn vẹn mười ba người mà thôi, không hơn Vương gia là mấy. Mà thị trường đan dược ở Lam Nguyệt thành chia ra làm ba mức độ là cấp thấp, trung cấp và cao cấp, trong đó cao cấp rất ít, bình thường chỉ có một vài nơi như ở đấu giá hội mới có thể thấy được, bộ phận đan dược này tuy là sang quý, nhưng cũng không thể xem là chủ lưu, còn trung cấp thì chính là do hiệp hội luyện dược sư chúng ta và Vương gia cùng nắm giữ, trong đó hiệp hội luyện dược sư chúng ta nắm giữ bảy thành, Vương gia nắm giữa ba thành, còn về phần cấp thấp thì…..
Nói tới đây thì Chu Hoa Dung cười khổ một cái.
- Phần này cơ bản là do Vương gia nắm giữ, bọn họ gần như chiếm tới chín thành ở thị trưởng cấp thấp này, chúng ta chỉ chiếm có một thành thôi.
- Bởi vì do Vương gia làm ăn theo kiểu sản xuất dây chuyền, mỗi luyện dược sư ngày nào cũng dốc hết lực luyện chế, sản lượng rất lớn, còn luyện dược sư của hiệp hội luyện dược sư thì phần lớn chỉ toàn nghiên cứu, rất ít khi luyện chế những đan dược cấp thấp, cho dù có luyện chế đi nữa thì so ra cũng hoàn toàn kém luyện dược sư của Vương gia.
- Bởi vì Vương gia đã tổng kết ra được một bộ phương án hữu hiệu nhất, đơn giản nhất, tiết kiệm nhất, theo như ta được biết thì bất kỳ một luyện dược sư nhất phẩm nào của Vương gia, mỗi ngày đều có thể luyện chế ra hơn mười lò đan dược, còn luyện dược sư nhất phẩm của hiệp hội luyện dược sư chúng ta tối đa chỉ có thể luyện ra được năm lò, thậm chí còn ít hơn. Về mặt tài liệu thì luyện dược sư của Vương gia có thể khống chế được rất chính xác, không chút lãng phí, còn luyện dược sư của chúng ta thì căn bản không làm được điều này, tài liệu tiêu hao gấp mấy lần so với đối phương, về tỉ lệ thành công của đan dược và tỉ lệ phẩm chất của đan dược thì chúng ta lại càng không thể sánh bằng.
- Mà mạo hiểm giả tới Lam Nguyệt thành để vào hắc phong lĩnh thì lại rất nhiều, phần lớn đều là võ sĩ nhất giai và võ sư nhị giai, cho nên, đan dược cấp thấp chính là thứ mà bọn họ cần và muốn mua nhất.
- Cho nên, Vương gia mới có thể dựa vào thị trường đan dược cấp thấp để đứng ngang với hiệp hội luyện dược sư chúng ta.
Chương 153 Song phương hợp tác (2)
- Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho hiệp hội luyện dược sư chúng ta không cách nào đánh bại được Vương gia, bởi vì bọn họ gần như đã hoàn toàn lũng đoạn thị trường đan dược cấp thấp, bất luận gặp phải đả kích gì cũng đều có thể đứng vững.
Chu Hoa Dung quản sự chậm rãi nói rõ, chỉ vài câu đã hoàn toàn nói rõ ưu thế và điểm quan trọng nhất của Vương gia.
- Xem ra Vương gia này đúng là cũng có chút bản lĩnh.
Sau khi nghe xong thì Diệp Huyền chỉ cười nhạt một tiếng:
- Chu quản sự, những gì ngươi nói ta đã biết rồi, nhưng ta vẫn giữ nguyên câu nói kia, ta muốn khiến cho Vương gia triệt để biến mất khỏi Lam Nguyệt thành.
- A?
Chu Hoa Dung và Hoa La Huyên thấy mình đã nói tới mức này rồi mà Diệp Huyền vẫn còn lòng tin như vậy thì lập tức nhướng mày.
Chẳng lẽ Diệp Huyền thật sự còn chiêu sát thủ gì sao?
Dù sao thì tạo nghệ của Diệp Huyền ở luyện dược học ngay cả chính bọn họ cũng phải cam bái hạ phong.
- Huyền thiếu, chẳng lẽ ngươi có thể nắm chắc khiến cho hiệp hội luyện dược sư ta có thể tranh cao thấp với Vương gia ở thị trường đan dược cấp thấp sao?
Hoa La Huyên có chút không chắc, cho nên hỏi cầm chừng.
- Hoa hội trưởng, chẳng lẽ ngươi chỉ nghĩ tới việc tranh cao cấp với Vương gia hay sao? Điều ta muốn chính là không làm thì thôi, đã làm thì phải khiến cho tất cả đan dược của Vương gia chỉ có thể quăng vào đống rác, ngay cả vốn cũng không lấy lại nổi.
Giữa mày của Diệp Huyền bắn ra khí thế kinh người, rốt cuộc cũng để lộ ra răng nanh mà trước kia hắn vẫn luôn che giấu.
Nếu như Vương gia buôn bán thứ khác thì còn có thể hắn không làm được gì, nhưng nếu như buôn bán đan dược thì hắn không tin, chỉ là một gia tộc nho nhỏ ở nơi khỉ ho cò gáy này có thể thắng được người kiếp trước thân là luyện dược sư cửu phẩm đế cấp như hắn.
- Huyền thiếu, chẳng lẽ ngươi có biện pháp luyện chế đặc biệt nào sao?
Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung thật không ngờ khẩu khí của Diệp Huyền lại lớn như vậy.
- Chu quản sự, ngươi nói cho ta biết sản phẩm chủ yếu chiếm số lượng lớn nhất của Vương gia ở trong thị trường cấp thấp ở Lam Nguyệt thành này là gì?
Chu Hoa Dung trầm tư một lát mới nói:
- Vương gia ở thị trường cấp thấp này cũng không mở rộng toàn bộ, sách lược của bọn họ rất khôn khéo, chính là lựa chọn những đan dược mà võ giả cần nhất, cũng thường dùng nhất, cho nên việc buôn bán của bọn họ chủ yếu chỉ tập trung vào ba loại đan dược. Loại thứ nhất chính là hồi huyết đan nhất phẩm dùng để trị thương, loại thứ hai chính là hồi khí đan nhất phẩm chuyên dùng để khôi phục huyền khí trong lúc chiến đấu, loại thứ ba chính là tụ huyền đan dùng để phụ trợ tu luyện.
Chu Hoa Dung nói xong thì Diệp Huyền lập tức hiểu được sự khôn khéo của Vương gia.
Hồi huyết đan dùng để trị thương, hồi khí đan dùng để khôi phục huyền khí trong khi chiến đấu, lại thêm tụ huyền đan chuyên dùng để tu luyện, ba loại đan dược này chính là những đan dược mà võ giả cấp thấp cần nhất, cũng là đan dược được tiêu thụ nhiều nhất.
Nó bao gồm ba lĩnh vực quan trọng nhất là chiến đấu, tu luyện, trị thương, là ba loại đan dược mà võ giả bình thường không thể thiếu.
Trên cơ bản, chỉ cần luyện chế thật tốt ba loại đan dược này thì muốn lũng đoạn thị trường cấp thấp quả thật là không phải chuyện khó khăn gì.
- Vậy công hiệu của ba loại đan dược này của Vương gia thế nào?
Diệp Huyền cẩn thận hỏi.
- Huyền thiếu, công hiệu của ba loại đan dược này của Vương gia đều vô cùng vượt trội, quan trọng nhất chính là bọn họ còn phân ra đẳng cấp cho các thị trường khác nhau, lấy ví dụ như hồi huyết đan đi, chia ra làm ba loại hồi huyết đan thượng đẳng, hồi huyết đan trung đẳng và hồi huyết đan hạ đẳng, một viên hồi huyết đan hạ đẳng bình thường có thể khiến cho ngoại thương của võ giả khỏi hẳn trong vòng năm ngày, còn trung đẳng thì chỉ cần bốn ngày thôi, về phần thượng đẳng thì chỉ cần có ba ngày.
- Hồi khí đan cũng vậy, hồi khí đan hạ đẳng có thể khiến cho võ giả khôi phục hai thành huyền khí, trong vòng một canh giờ không thể uống tiếp, hồi khí đan trung đẳng thì có thể khiến cho võ giả khôi phục ba thành huyền khí, trong vòng một canh giờ không thể uống tiếp, còn hồi khí đan thượng đẳng thì có thể khiến cho võ giả khôi phục bốn thành huyền khí, thời gian hạn chế cũng là một canh giờ.
- Tụ huyền đan cũng là như vậy, tụ huyền đan hạ đẳng, sau khi võ giả dùng rồi tu luyện một ngày bằng hai ngày, tụ huyền đan trung cấp thì võ giả uống vào rồi tu luyện một ngày bằng ba ngày, thượng đẳng thì một ngày bằng năm ngày…
Nói tới đây thì Chu Hoa Dung lại cười khổ một cái:
- Ba loại đan dược này, hiệp hội luyện dược sư chúng ta đều có thể luyện chế, chuyện chia ra làm cao trung thấp kia thì cũng không phải là không được, nhưng Vương gia có được một ưu thế rất lớn, đó chính là giá cả….
- Ví dụ như hồi huyết đan đi, hồi huyết đan hạ đẳng Vương gia bán giá tám mươi huyền tệ một viên, hồi huyết đan trung đẳng là một trăm năm mươi huyền tệ một viên, hồi huyết đan thượng đẳng là ba trăm huyền tệ một viên.
- Nếu như hồi huyết đan của hiệp hội luyện dược sư chúng ta sản xuất cũng bán giá này thì gần như chỉ lấy được phí gia công mà thôi, trung cấp thì huề vốn, còn hạ đẳng thì còn phải chịu lỗ tiền.
- Sở dĩ giá cả của Vương gia rẻ như vậy chính là vì bản thân Vương gia có vài dược viên, chuyên môn trồng dược liệu của ba loại đan dược này, còn tỉ lệ thành đan của luyện dược sư Vương gia thì cũng rất cao, sản xuất thành dây chuyền thế này khiến cho vốn gốc rất thấp.
- Mà ở trên thị trường cấp thấp hiệp hội luyện dược sư chúng ta vẫn có thể chiếm được một thành chính là nhờ vào một ít giải độc đan, thanh hoả đan các loại, những loại này Vương gia không làm cho nên hiệp hội luyện dược sư chúng ta mới chiếm được.
Chu Hoa Dung phân tích tình hình của Vương gia từ đầu chí cuối cho Diệp Huyền nghe.
Nghe y nói xong thì mặc dù trong lòng Diệp Huyền vẫn rất không ưa Vương gia, nhưng không thể không thừa nhận, dây chuyền sản xuất của bọn họ quả thực rất khá.
Phân chi thị trường cấp thấp, sau đó lại thông qua những biện pháp như giảm tiền vốn, sản xuất hàng loại để ép giá đan dược tới mức này.
Với mức giá này, Vương gia có thể lời rất nhiều, còn người khác lại chỉ có thể kiếm huề vốn hoặc thậm chí lỗ vốn, từ đó một bước tóm gọn hoàn toàn thị trường cấp thấp trong tay.
Chương 154 Cải tiến kỹ thuật (1)
Thử nghĩ đi, tình hình thế này, ngoại trừ Vương gia ra còn có luyện dược sư nào muốn luyện chế ba loại đan dược này nữa?
Lúc tỉ lệ thành phẩm cao, đan dược phẩm chất cao thì miễn cưỡng còn có thể dựa vào phẩm chất hồi huyết đan cao để kiếm chút tiền, khi nào phẩm chất đan thấp thì chỉ có nước lỗ vốn thế này, ai còn đi luyện chế làm gì?
Đối mặt với tình huống này thì đổi lại là luyện dược sư nào, dù có là luyện dược sư cường đại nhất của Lưu Vân quốc cũng không còn cách nào khác.
Nhưng Diệp Huyền há lại bị vấn đề nho nhỏ như vậy làm khó?
Nháy mắt, trong đầu hắn liền nghĩ ra bảy tám cách có thể đánh bại được Vương gia.
Nghĩ xong xuôi, Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười:
- Hoa hội trưởng, Chu quản sự, Diệp gia chúng ta cũng đang chuẩn bị tiến quân vào thị trưởng đan dược, không may chính là ba loại đan dược mà Diệp gia chúng ta muốn đưa ra lại giống hệt với Vương gia.
- Diệp gia tiến quân vào thị trường đan dược, giống hệt với Vương gia?
Hai người đều cảm thấy ù ù cạc cạc, nhất thời không kịp phản ứng.
Diệp Huyền gật đầu nói:
- Nếu nói ba loại đan dược mà Diệp gia chúng ta đưa ra, có hiệu quả tốt gấp đôi so với Vương gia, giá cả còn rẻ hơn bọn họ thì các ngươi nghĩ xem Diệp gia chúng ta có thể chiếm cứ được mấy phần thị trường cấp thấp của Lam Nguyệt thành?
- Hiệu quả trị liệu tốt hơn gấp đôi, giá cả lại còn rẻ hơn? Không phải thật đấy chứ?
Chu quản sự đứng phắt dậy, vẻ mặt kích động, thở hổn hển.
- Nếu như thật sự có thể luyện chế ra được thứ tốt như vậy, thì tiệm thuốc của Vương gia sẽ đóng cửa ngay thôi, ai còn tới chỗ bọn họ mua làm gì.
- Huyền thiếu, ngươi không phải đang nói đùa đấy chứ? Trên đời này thật sự có đan dược có công hiệu như vậy thật à?
Hoa La Huyên vẫn lý trí hơn, nhưng vẫn trừng lớn hai mắt.
Thân là luyện dược sư tam phẩm cho nên lão biết rõ, hồi khí đan, tụ huyền đan và hồi huyết đan là ba loại đan dược vô cùng thành thục, thủ đoạn của Vương gia gần như đã tối ưu hoá ba loại đan dược này lên mức cao nhất, giá vốn ép xuống thấp nhất rồi.
Trừ khi xuất hiện cách mới nào đó về kỹ thuật, bằng không thì căn bản không thể xuất hiện tình huống mà Diệp Huyền đã nói được.
Nhưng nếu muốn tiến hành cải tiến ba loại đan dược này, Diệp Huyền thật sự có thể làm được sao?
Hoa La Huyên tự cảm thấy bản thân mình căn bản không thể làm được, không chỉ riêng mình, cho dù là tập trung hết luyện dược sư cung đình ở Lưu Vân Quốc này lại, để cho đệ nhất luyện dược sư của vương quốc dẫn dắt thì căn bản cũng không thể nghiên cứu ra được.
Vẻ kích động của Chu quản lý đột nhiên khựng lại:
- Huyền thiếu, những lời này của ngươi không phải là nói giỡn đấy chứ?
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Ngươi cảm thấy ta giống như đang nói giỡn sao?
- Đây….
Advertisements
Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đưa mắt nhìn nhau, nếu như là bất kỳ một luyện dược sư nào khác nói chuyện này với bọn họ, bọn họ nhất định sẽ coi kẻ đó là kẻ ngu ngốc, nhưng nếu đối phương Diệp Huyền thì lại khác.
Nếu như thật sự có đan dược như vậy thì hạ bệ Vương gia chỉ là việc nhỏ mà thôi.
- Ta chỉ có một yêu cầu thôi, đó chính là phải đánh bại Vương gia, khiến cho đan dược của bọn họ không thể bán được một viên nào ở Lam Nguyệt thành, cả nhà phải ra đường xin ăn.
Diệp Huyền chính là có sát ý với Vương gia, nếu như đối phương đã động sát chiêu với mình thì mình sẽ bất chấp, nhổ cỏ tận gốc.
- Huyền thiếu, nếu như thật sự có thể chế ra ba loại đan dược như lời ngươi nói thì đừng nói là chỉ một Vương gia, chúng ta có thể bán đan dược này khắp Lưu Vân Quốc, thậm chí là mười ba nước xung quanh, khiến cho tất cả những gia tộc bán ba loại đan dược này đều phải tán gia bại sản ra đường ăn xin.
- Được lắm, lát nữa ta sẽ viết ra đan phương và cách chế tác, Diệp gia không có luyện dược sư, luyện dược sư sẽ do hiệp hội luyện dược sư các ngươi cung cấp, dược liệu và cách chế tác sẽ do Diệp gia chúng ta cung cấp, về phần chia lợi nhuận thì chia sáu bốn đi, Diệp gia chúng ta sáu, hiệp hội luyện dược sư các ngươi bốn!
- Cái gì? Thấp như vậy?
Trên mặt Chu Hoa Dung lộ ra vẻ cổ quái, kềm lòng không đặng mà bật thốt.
Bình thường hợp tác luyện đan chính là bên phía ra luyện dược sư sẽ chiếm phần nhiều, đôi lúc, luyện dược sư phải chiếm tới bảy tám thành, còn lại hai ba thành kia mới là của người cung cấp dược liệu, cách chia lợi nhuận của Diệp Huyền quả thực hơi kì cục.
- Sao hả, chẳng lẽ Chu quản sự ngươi không đồng ý?
- Khụ khụ.
Chu Hoa Dung liên tục xua tay.
- Huyền thiếu ngươi cứ đùa, ta sao dám có ý kiến.
Dù sao thì hiệp hội luyện dược sư cũng không phải y làm chủ, lời còn chưa nói hết thì Chu Hoa Dung đột nhiên cảm thấy hàn khí đang bao trùm trên người y, hội trưởng Hoa La Huyên của hiệp hội luyện dược sư đang dùng ánh mắt giết người nhìn y.
Trong lòng Chu Hoa Dung thật sự muốn khóc, sao mình lại lắm mồm như vậy làm gì, mặc kệ mình có đồng ý với điều kiện của Huyền thiếu hay không thì cũng không có quyền ra quyết định, cuối cùng cũng đều do hội trưởng quyết định.
Còn không phải sao, lần này Hoa hội trưởng rõ ràng là đang tức giận, đây rõ ràng vì chia chác thấp quá đây mà.
Đang run rẩy sợ hãi thì đã thấy Hoa La Huyên đập một cú thật mạnh lên đầu Chu Hoa Dung:
- Cái thứ chết giẫm nhà ngươi, không biết ơn thì thôi, không biết trả ơn mà còn mặc cả với Huyền thiếu nữa, nếu không nhờ có Huyền thiếu chỉ điểm cho ngươi thì ngươi có thể đột phá luyện dược sư nhị phẩm được sao?
Trận mắng này không khỏi khiến cho Chu Hoa Dung trợn tròn mắt, ý của hội trưởng đây là gì?
Chỉ thấy Hoa La Huyên lời ngay lẽ thẳng:
- Huyền thiếu, chia sáu bốn như vậy thì Diệp gia các ngươi chịu thiệt thòi rồi, thật ra nếu có thể luyện được đan dược như vậy thì kiểu gì cũng phải chia bảy ba. Nói không phải chứ chia bảy ba như vậy thì cũng là hiệp hội luyện dược sư chúng ta may mắn được nhờ rồi.
Hoa La Huyên là người thông minh, đan dược như vậy không luyện được thì thôi, một khi luyện ra được thì tuyệt đối có thể phá vỡ toàn bộ thị trường đan dược cấp thấp khắp Lưu Vân Quốc này, tới lúc đó đừng nói là chia bảy ba, cho dù là chia tám hai thì cũng có thể khiến lão kiếm được đầy bồn.
Hơn nữa, nếu như lợi nhuận hiệp hội luyện dược sư chiếm được càng ít thì hình tượng của mình trong mắt Huyền thiếu lại càng tốt, tới lúc đó Huyền thiếu lại chỉ điểm thêm vài cái nữa thì càng tốt, so với luyện dược đại đạo thì tiền tài chẳng là gì hết.
Chương 155 Cải tiến kỹ thuật (2)
Rất nhanh, hai bên liền đạt thành hiệp nghị miệng.
Một lát sau, Diệp Huyền liền ghi đan phương và cách luyện chế ra.
Đan phương chính là thay đổi vài chỗ so với đan phương bình thường, Diệp Huyền nói rõ những thay đổi này chỉ có những nhân vật trọng yếu của Diệp gia mới có thể biết được điểm khác nhau ở trong đó, tới lúc đó hiệp hội luyện dược sư chỉ cần nhận lấy dược tài đã trộn sẵn là được.
Tuy rằng Diệp Huyền rất tin tưởng Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung, nhưng đối với những luyện dược sư khác của hiệp hội luyện dược sư thì lại không biết gì hết, vì đề phòng bí mật bị lộ ra, cho nên chỉ có thể quyết định như vậy.
Ngoài ra, cách luyện chế mới của Diệp Huyền cũng hoàn toàn khác hẳn với cách luyện chế bình thường.
Sau khi hai người nhìn thấy cách luyện chế cụ thể xong thì cũng kinh ngạc tới ngây người.
Cách luyện chế này chính là do nhiều luyện sư cùng nhau thao tác, căn cứ vào nhân số luyện dược sư khác nhau mà số lò luyện chế cũng khác nhau.
Căn cứ theo những gì đã nói trên đó thì chỉ cần đủ số người thì thậm chí còn có thể một lần luyện chế ra hơn mười lò đan.
Chẳng những số lượng luyện chế thành công tăng lên rõ rệt, mà thời gian luyện chế cũng giảm xuống rất nhiều, bình thường nếu muốn luyện chế một lò hồi huyết đan thì cần nửa canh giờ.
Nhưng cách luyện chế mới thì thời gian lại giảm đi phân nửa.
Chuyện này không phải là do cách luyện chế khác hẳn, căn bản là do đổi mới ở kỹ thuật.
Nếu như cách luyện chế của Diệp Huyền có thể thành công thì số lượng đan dược do bất kỳ luyện dược sư nhất phẩm nào luyện chế ba loại đan dược này làm luyện ra mỗi ngày, đều có thể đạt tới con số gấp đôi, thậm chí còn nhiều hơn so với số lượng mà đám luyện dược sư của Vương gia làm ra trong hơn mười năm.
Cho dù bản thân Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đều đã từng thấy Diệp Huyền luyện ba loại đan dược tam phẩm khác nhau cùng một lúc, cũng cảm thấy khó mà tin nổi.
Cách luyện chế này thật sự có thể thành công sao?
Diệp Huyền đương nhiên không để ý tới sự nghi hoặc của hai người bọn họ, đối với vấn đề hợp tác buôn bán cụ thể hắn cũng không rành lắm, còn mấy điều khoản hợp tác gì đó đợi quay về giao lại cho mấy người đại bá Diệp Triển Hùng là được.
Ngay trong đêm, Diệp gia và hiệp hội luyện dược sư liền chính thức ký kết hợp tác.
Trong lúc ký hiệp nghị cùng hội trưởng Hoa La Huyên, mấy người Diệp Triển Hùng vẫn còn cảm thấy choáng váng không chân thực.
Bọn họ còn chưa kịp hiểu gì, phủ đệ Diệp gia còn chưa kịp dời qua đây thì đã chuẩn bị bắt đầu tiến quân vào thị trường đan dược ở Lam Nguyệt thành rồi? Thậm chí đối tượng hợp tác còn là hiệp hội luyện dược sư cao cao tại thượng nữa!
Đứa cháu trai này của mình quả thực quá mức nghịch thiên.
Mặc dù Diệp Triển Hùng không hiểu gì hết, mê man mờ mịt, nhưng hành động thì không chút hàm hồ.
Tin tức thông qua phi ưng truyền về Thanh Sơn Trấn, ba ngày sau, đám dược liệu đầu tiên cư nhiên đã chuyển tới Lam Nguyệt thành.
Kế hoạch hợp tác sắp bắt đầu, Diệp Huyền có một yêu cầu mãnh liệt, đó chính là nội dung chủ chốt trong quá trình luyện chế này, chỉ có thể là một trong hai người Hoa La Huyên hoặc Chu Hoa Dung được nắm giữ.
Bởi vì tới bây giờ Diệp Huyền cũng không biết nhiều lắm về hiệp hội luyện dược sư, chỉ có hai người Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung còn đáng tin.
Cho nên nội dung thao tác chủ chốt này Diệp Huyền chỉ đồng ý giao cho hai người bọn họ chứ không phải bất kỳ luyện dược sư nào khác.
Đối với chuyện này, Hoa La Huyên đương nhiên không có dị nghị gì, lão là hội trưởng, nhất định không thể tự mình tham dự luyện chế, như vậy chỉ có thể giao cho Chu Hoa Dung.
Chu Hoa Dung đương nhiên là còn mong được như vậy.
Cơ hội tốt như vậy, cho dù Diệp Huyền không nói thì Chu Hoa Dung cũng sẽ không nhường cơ hội cho người khác.
Khắp hiệp hội luyện dược sư này, ngoại trừ hội trưởng ra thì cũng chỉ có y là có thể nắm giữ kỹ thuật chủ chốt, điều này rõ ràng chứng tỏ ở hiệp hội luyện dược sư này y là nhân vậy quan trọng chỉ sau hội trưởng.
Đây không thể nghi ngờ là một sự giúp đỡ lớn cho sau này y nắm giữ đại quyền ở hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành này.
Dù sao thì ở hiệp hội luyện dược sư này, ngoại trừ y ra thì cũng chỉ có vài luyện dược sư nhị phẩm nữa mà thôi.
Chỉ cần tầng quan hệ hợp tác này của y và Huyền thiếu vẫn còn thì một khi mở ra thị trường đan dược, thử hỏi trong hiệp hội luyện dược sư ở Lam Nguyệt thành này còn ai có tư cách cao hơn y nữa?
Cho nên trong lòng Chu Hoa Dung vô cùng cảm kích Diệp Huyền, y cảm thấy, mình có thể gặp được Huyền thiếu chính là ân phước lớn nhất mà ông trời dành cho mình. Chẳng những giúp cho mình đột phá luyện dược sư nhị phẩm mà còn giúp cho sự nghiệp của mình lên cao.
Ngẫm lại thì, nếu như không nhờ có mấy lần Huyền thiếu tới đây đều là y đi theo làm tuỳ tùng thì cơ hội cỡ này làm gì tới lượt y?
Trước khi chính thức an bài luyện dược sư luyện chế, đối mặt với cách luyện chế hoàn toàn mới mà Diệp Huyền cung cấp, Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung mãnh liệt bày tỏ muốn thử một lần.
Ngay trong đêm dược liệu được đưa tới, hai người căn cứ theo cách luyện chế mà Diệp Huyền cung cấp, tiến hành thử nghiệm một phen.
Kết quả thử nghiệm thật sự sáng mù mắt chó của hai người.
Trong vòng một khắc, hai người cư nhiên có thể một lần luyện chế ra mười lô hồi huyết đan, mỗi lô đan dược đều có đủ hai mươi viên đan dược, một lần có được hai trăm viên.
Dù cho hai người kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không khỏi trợn mắt há mồm.
Đây e là lần đầu tiên trong cuộc đời luyện dược sư của hai người bọn họ từ trước nay, có thể một lần luyện chế ra nhiều đan dược như vậy, mà bọn họ chỉ tốn có một khắc ngắn ngủi mà thôi.
Bọn họ thật sự không dám tin, cách luyện chế của Diệp Huyền lại hữu hiệu như vậy.
Cách luyện chế nhiều người hợp tác cùng nhau, một lần luyện chế nhiều lô đan dược thế này, trước kia bọn họ chưa từng thấy qua, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe.
Lần này, hai người càng thêm tin tưởng vào tương lai khi hợp tác.
Cuối cùng, hai bên lại định thêm một vài chi tiết, ví dụ như thời gian đưa đan dược ra thị trưởng chẳng hạn, sau đó mới dừng lại.
Còn phủ đệ của Diệp gia thì Diệp Triển Hùng cũng đã âm thầm mua xong, tuy rằng không nằm ngay giữa Lam Nguyệt thành, nhưng cũng là hào môn đại viện, khí thế bất phàm.
Mắt thấy chỉ còn mấy ngày nữa là tới yến hội của phủ thành chủ, cửa phòng trị liệu đóng chặt suốt bốn ngày trong hiệp hội luyện dược sư rốt cuộc cũng mở ra.
- Ừm…
Lúc này Diệp Triển Vân mới kịp quan sát thân thể của mình, sau một khắc, vành mắt của y liền ẩm ướt.
Mạch bích hoàn hảo kia, huyền mạch thông suốt, võ hồn hùng hậu đều rõ ràng nói lên Diệp Triển Vân thiên tài năm đó rốt cuộc đã trở lại.
- Huyền nhi, ngươi thật sự …..đã chữa khỏi cho vi phụ rồi.
Cho dù đã tận mắt nhìn thấy kinh mạch hoàn hảo trong cơ thể rồi, nhưng Diệp Triển Vân vẫn cứ cảm thấy như đang nằm mơ vậy.
- Chỉ là huyền mạch bị xé rách mà thôi, cũng không phải hồn phi phách tán, chút vết thương nhỏ đó đối với ta thì không đáng kể chút nào.
Diệp Huyền cười khẽ một tiếng:
- Đúng rồi, phụ thân, huyền mạch của ngươi bây giờ chỉ mới vừa khôi phục, vẫn còn rất yếu ớt, nơi này của ta có một bộ ôn mạch quyết, ngươi cầm lấy rồi tu luyện theo tâm pháp trên đó, về phần công pháp thì ngươi cứ tu luyện bộ 《 vô song địa diệt công 》mà ta đã truyền thụ cho gia tộc đi, bất quá công pháp mà ta đưa cho gia tộc chỉ là phần nhỏ mà thôi, bây giờ ta nói cho ngươi biết toàn bộ.
- Đó chỉ mới là phần nhỏ?
Cả người Diệp Triển Vân liền hoá đá.
Vô song địa diệt công kia, lúc Diệp Huyền truyền thụ cho vài đại nhân vật quan trọng trong gia tộc, y cũng ngồi bên cạnh nghe, lấy kiến thức của Diệp Triển Vân, lúc ấy cũng vô cùng chấn kinh, nhìn ra chỗ bất phàm của nó.
Đây chính là tuyệt thế công pháp mà khắp cả Lưu Vân Quốc này cũng không thể tìm thấy.
Không ngờ, bây giờ Diệp Huyền lại nói với y, Vô song địa diệt công mà hắn truyền thụ lại cho gia tộc cư nhiên chỉ mới là một phần nhỏ mà thôi.
Diệp Huyền mỉm cười:
- Lấy thiên phú của gia gia và mọi người, muốn tu luyện Vô song địa diệt công này chỉ cần một phần là đủ rồi. Nhưng ngươi thì khác, thiên phú của ngươi vượt xa gia gia và mọi người, thành tựu tương lai sẽ còn bất phàm hơn nữa, cho nên ta mới truyền thụ toàn bộ cho ngươi.
- Phụ thân, ngươi tĩnh tâm, ta sẽ giảng tử tế cho ngươi nghe. Sau này ngươi cứ tu luyện công pháp Vô song địa diệt công này đi, ta đảm bảo trong vòng ba ngày thì ngươi có thể khôi phục thực lực trước kia, trong vòng một tháng sẽ có hy vọng trùng kích địa võ sư tam trọng.
Tiến vào địa võ sư tam trọng, tức là tiến vào hàng ngũ cường giả đỉnh tiêm của Lam Nguyệt Thành.
Diệp Huyền biết mình ở lại Lam Nguyệt Thành không bao lâu nữa, cho nên phải khiến cho thực lực của gia tộc nhanh chóng tăng lên, tới lúc đó hắn mới càng thêm yên tâm rời đi.
Diệp Triển Vân cứ như đang ở trong mộng, lúc này y lộ ra vẻ mặt ngây ngốc đờ đẫn, còn chưa kịp lấy lại tinh thần.
- Huyền nhi, chẳng lẽ công pháp này của ngươi chính là công pháp thiên phẩm trong truyền thuyết sao?
Y nhịn không được mà lên tiếng hỏi, phải biết rằng tuy rằng kinh mạch của y đã khôi phục, nhưng huyền khí đã mất hết, theo y thấy thì nếu muốn lấy lại thực lực ngày xưa ít nhất cũng cần thời gian từ mấy tháng tới một năm.
Nhưng ý tứ của Diệp Huyền lại nói cho y biết là chỉ ba ngày thôi là y có thể khôi phục thực lực vốn có, khiến cho y nhất thời không dám tin vào lỗ tai mình.
Công pháp có ngũ phẩm là phàm, địa, thiên, huyền, vương!
Mỗi phẩm cấp lại chia thành tam đẳng thượng trung hạ.
Tuy rằng Diệp Triển Vân đã du lịch qua các nước, nhưng y năm đó chỉ mới là địa võ sư nhị trọng, tầm mắt cũng có hạn, trong hiểu biết của y thì công pháp địa phẩm thượng đẳng cũng đã là công pháp tốt nhất ở mười ba nước xung quanh đây rồi.
Còn công pháp thiên phẩm thì e là cũng chỉ có những đại tông môn và đại đế quốc và những học viện nghịch thiên kia mới có được.
Sao Huyền nhi lại có được? Chẳng lẽ hắn gặp được vị cao nhân ẩn thế nào đó?
Đối với những biểu hiện của Diệp Huyền, Diệp Triển Vân cảm thấy càng ngày y càng không thể nhìn thấu đứa con trai này của mình rồi.
Diệp Huyền cười cười.
- Phụ thân, ngươi không cần phải đoán về phẩm cấp của Vô song địa diệt công này nữa, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết rằng, nhất định không thể để lộ công pháp này cho người khác biết, bằng không nhất định sẽ mang tới hoạ sát thân cho Diệp gia chúng ta.
Hắn không nói ra phẩm cấp thật sự của Vô song địa diệt công cho phụ thân biết, dù sao thì công pháp huyền phẩm đối với một nước nhỏ như Lưu Vân Quốc quả thực quá mức nghịch thiên, nếu nói cho y biết thì lại thành ra hại y, khiến y lo lắng bất an.
- Huyền nhi, ta biết rồi.
Diệp Triển Vân gật gật đầu, y không phải loại người không biết nặng nhẹ.
- Ngươi nghe cho kỹ đây……
Ước chừng một canh giờ sau, Diệp Huyền đi ra khỏi phòng trị liệu.
Thực ra thì truyền thụ công pháp chỉ tốn chừng nửa canh giờ mà thôi, nửa canh giờ còn lại chính là Diệp Huyền dùng để giải đáp những nghi hoặc của phụ thân về Vô song địa diệt công.
Thiên phú của phụ thân quả nhiên không tệ chút nào, những vấn đề mà y hỏi đều là những điểm mấu chốt khi tu luyện Vô song địa diệt công, đối với chuyện này, Diệp Huyền đều giải đáp rõ ràng từng chút một.
Đồng thời hắn cũng giảng giải hết một lượt những điểm huyền ảo, bí quyết tu luyện và những điểm cần phải chú ý khi tu luyện Vô Song Địa Diệt Công
Diệp Triển Vân tu luyện công pháp này còn dễ dàng nhẹ nhàng hơn mấy người Diệp Phách Thiên nhiều, bởi vì mấy người Diệp Phách Thiên phải chuyển từ công pháp đang tu luyện sang công pháp này, còn Diệp Triển Vân thì cứ trực tiếp tu luyện là được.
Sau khi Diệp Huyền đi ra khỏi phòng trị liệu thì mấy người Hoa La Huyên lập tức đi lên.
- Huyền thiếu, Triển Vân huynh y…
Trong lòng mấy người Hoa La Huyên cũng rất quan tâm tới tình hình thương thế của Diệp Triển Vân, dù sao thì việc lợi dụng ba loại đan dược tam phẩm để chữa trị cho một cường giả địa võ sư đã bị đứt đoạn kinh mạch suốt mười mấy năm thế này, nghe kiểu gì cũng giống như vớt trăng đáy nước.
Nếu như là luyện dược sư nào đó nói câu này thì chắc là đã sớm bị Hoa La Huyên mắng là kẻ ngu ngốc rồi.
Nhưng đây là do Diệp Huyền nói thì lại không cho phép bọn họ nghi ngờ.
- Phụ thân đang bế quan tu luyện.
Thân thể của Diệp Triển Vân đã khôi phục rồi, đương nhiên là hưng phấn không thôi, nóng lòng muốn khôi phục thực lực, cho nên không muốn lãng phí chút thời gian nào.
- Đang tu luyện?!
Hoa La Huyên trợn mắt.
Cho dù trong lòng đã sớm chuẩn bị tư tưởng rồi, nhưng khi chuyện này thật sự xảy ra mấy người Hoa La Huyên vẫn bị chấn kinh.
Trời ạ, Huyền thiếu cư nhiên đã chữa khỏi cho Diệp Triển Vân, Huyền thiếu này có phải là đã quá nghịch thiên rồi không?
Chương 152 Song phương hợp tác (1)
Trên đời này còn có chuyện gì mà Huyền thiếu không làm được không?
- Hoa hội trưởng, xem ra cha ta phải mượn phòng trị liệu này một thời gian ngắn rồi.
- Không thành vấn đề, nếu như Triển Vân huynh cần thì cứ ở lại hiệp hội luyện dược sư ta tu luyện cũng không sao hết.
- Ha ha.
Diệp Huyền cười cười.
- Đúng rồi, Hoa hội trưởng, lần này ta tới hiệp hội luyện dược sư cũng không chỉ vì muốn chữa trị cho phụ thân, mà còn muốn tiến hành hợp tác với hiệp hội luyện dược sư.
- Hợp tác?
Hoa La Huyên nhíu mày.
- Đúng.
Ánh mắt của Diệp Huyền đột nhiên trầm xuống, lạnh giọng nói:
- Ta muốn Vương gia này biến mất ở Lam Nguyệt thành.
- Hí!
Hoa La Huyên hít vào một ngụm khí lạnh, khẩu vị của Diệp Huyền đúng là không hề nhỏ.
Lão suy nghĩ một lại, mới ngưng giọng nói:
- Huyền thiếu, ta cũng có nghe nói là ngươi xung đột với Vương gia, nhưng nếu muốn khiến Vương gia biến mất khỏi Lam Nguyệt thành thì không phải chuyện dễ dàng.
- Trong chuyện này chủ yếu có điểm khó.
- Thứ nhất là Vương Hải tộc trưởng của Vương gia có thực lực hơn người, hắn là một trong số ít những vương giả địa võ sư tam trọng ở Lam Nguyệt thành này, ngoài ra, cường giả cấp bậc địa võ sư ở Vương gia cũng không dưới mười người, đây là một cỗ lực lượng vô cùng cường đại ở Lam Nguyệt thành.
- Thứ hai chính là Vương gia có tài lực hùng hậu, hắn và hiệp hội luyện dược sư ta cùng nhau chiếm cứ chín thành thị trường đan dược ở Lam Nguyệt thành này, trong đó, hiệp hội luyện dược sư chúng ta chiếm năm thành, bọn họ chiếm cứ bốn thành. Thế nhưng hiệp hội luyện dược sư chúng ta là một tổ chức của quan phương, rất nhiều luyện dược sư của chúng ta chỉ là mang danh nghĩa của hiệp hội chúng ta, mỗi ngày luyện chế đan dược xong mới đem tới đây để bán. Vương gia chủ yếu cũng kinh doanh cái này, nhưng theo như ta được biết thì dưới trướng Vương gia có một tên luyện dược sư nhị phẩm, gần mười tên luyện dược sư nhất phẩm, gần như thống trị tất cả thị trường đan dược cấp thấp của Lam Nguyệt thành.
- Thứ ba thì chính là Vương gia là một trong tam đại gia tộc của Lam Nguyệt thành, có vô vàn quan hệ dây mơ rễ mã cùng những đại gia tộc khác, quan hệ của bọn họ rắc rối khó gỡ vô cùng.
- Ba điểm này đủ để cho Vương gia đứng vững ở Lam Nguyệt thành mấy trăm năm không ngã, nếu muốn đẩy ngã bọn họ thì không phải chuyện dễ dàng gì.
- Hiệp hội luyện dược sư ta có thể chèn ép Vương gia để cho bọn họ tổn hao chút ít cũng được, nhưng nếu muốn triệt để tiêu diệt bọn họ thì lại vô cùng khó khăn.
Diệp Huyền cười lạnh.
- Hoa hội trưởng cứ yên tâm đi, ta đã nói tới chuyện hợp tác thì đương nhiên là đã có cách, Vương gia dám hạ độc thủ đối với tộc nhân của ta thì không thể không diệt trừ, đối với ta mà nói, muốn nghiền chết hắn cũng dễ như nghiền chết một con kiến mà thôi.
Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.
Cơn giận của Diệp Huyền quả thực quá lớn.
Nhưng không biết tại sao, chỉ cần là lời Diệp Huyền thì hai người đều cảm giác được một tia tin phục, giống như việc tiêu diệt một Vương gia đã đứng vững gót mấy trăm năm ở Lam Nguyệt thành thật sự chỉ là một chuyện cỏn con vô cùng dễ dàng và nhẹ nhàng.
- Không biết Huyền thiếu định làm thế nào?
- Vương gia chuyên buôn bán đan dược, đương nhiên là phải xuống tay từ tài nguyên của Vương gia bọn chúng trước rồi.
Hoa La Huyên nhướng mày:
- Huyền thiếu, chuyện này không dễ đâu, tài nguyên chủ yếu của Vương gia chính là thị trường đan dược, ngươi sẽ không cho rằng hiệp hội luyện dược sư ta đông dược sư thì có thể đánh bại bọn họ đấy chứ?
- A? Chẳng lẽ không được sao?
Hoa La Huyên cười khổ một cái:
- Chuyện liên quan tới thị trường đan dược của hiệp hội luyện dược sư chúng ta trước nay đều do Chu Hoa Dung phụ trách, Hoa Dung, ngươi giải thích một chút cho Huyền thiếu đi.
- Vâng.
Chu Hoa Dung gật đầu, đi tới trước mặt Diệp Huyền:
- Huyền thiếu, hiệp hội luyện dược sư chúng ta sở hữu hơn ba mươi luyện dược sư, nhưng trong đó có rất nhiều người chỉ là mang cái danh mà thôi, luyện dược sư trực thuộc hiệp hội luyện dược sư chúng ta chỉ có vỏn vẹn mười ba người mà thôi, không hơn Vương gia là mấy. Mà thị trường đan dược ở Lam Nguyệt thành chia ra làm ba mức độ là cấp thấp, trung cấp và cao cấp, trong đó cao cấp rất ít, bình thường chỉ có một vài nơi như ở đấu giá hội mới có thể thấy được, bộ phận đan dược này tuy là sang quý, nhưng cũng không thể xem là chủ lưu, còn trung cấp thì chính là do hiệp hội luyện dược sư chúng ta và Vương gia cùng nắm giữ, trong đó hiệp hội luyện dược sư chúng ta nắm giữ bảy thành, Vương gia nắm giữa ba thành, còn về phần cấp thấp thì…..
Nói tới đây thì Chu Hoa Dung cười khổ một cái.
- Phần này cơ bản là do Vương gia nắm giữ, bọn họ gần như chiếm tới chín thành ở thị trưởng cấp thấp này, chúng ta chỉ chiếm có một thành thôi.
- Bởi vì do Vương gia làm ăn theo kiểu sản xuất dây chuyền, mỗi luyện dược sư ngày nào cũng dốc hết lực luyện chế, sản lượng rất lớn, còn luyện dược sư của hiệp hội luyện dược sư thì phần lớn chỉ toàn nghiên cứu, rất ít khi luyện chế những đan dược cấp thấp, cho dù có luyện chế đi nữa thì so ra cũng hoàn toàn kém luyện dược sư của Vương gia.
- Bởi vì Vương gia đã tổng kết ra được một bộ phương án hữu hiệu nhất, đơn giản nhất, tiết kiệm nhất, theo như ta được biết thì bất kỳ một luyện dược sư nhất phẩm nào của Vương gia, mỗi ngày đều có thể luyện chế ra hơn mười lò đan dược, còn luyện dược sư nhất phẩm của hiệp hội luyện dược sư chúng ta tối đa chỉ có thể luyện ra được năm lò, thậm chí còn ít hơn. Về mặt tài liệu thì luyện dược sư của Vương gia có thể khống chế được rất chính xác, không chút lãng phí, còn luyện dược sư của chúng ta thì căn bản không làm được điều này, tài liệu tiêu hao gấp mấy lần so với đối phương, về tỉ lệ thành công của đan dược và tỉ lệ phẩm chất của đan dược thì chúng ta lại càng không thể sánh bằng.
- Mà mạo hiểm giả tới Lam Nguyệt thành để vào hắc phong lĩnh thì lại rất nhiều, phần lớn đều là võ sĩ nhất giai và võ sư nhị giai, cho nên, đan dược cấp thấp chính là thứ mà bọn họ cần và muốn mua nhất.
- Cho nên, Vương gia mới có thể dựa vào thị trường đan dược cấp thấp để đứng ngang với hiệp hội luyện dược sư chúng ta.
Chương 153 Song phương hợp tác (2)
- Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho hiệp hội luyện dược sư chúng ta không cách nào đánh bại được Vương gia, bởi vì bọn họ gần như đã hoàn toàn lũng đoạn thị trường đan dược cấp thấp, bất luận gặp phải đả kích gì cũng đều có thể đứng vững.
Chu Hoa Dung quản sự chậm rãi nói rõ, chỉ vài câu đã hoàn toàn nói rõ ưu thế và điểm quan trọng nhất của Vương gia.
- Xem ra Vương gia này đúng là cũng có chút bản lĩnh.
Sau khi nghe xong thì Diệp Huyền chỉ cười nhạt một tiếng:
- Chu quản sự, những gì ngươi nói ta đã biết rồi, nhưng ta vẫn giữ nguyên câu nói kia, ta muốn khiến cho Vương gia triệt để biến mất khỏi Lam Nguyệt thành.
- A?
Chu Hoa Dung và Hoa La Huyên thấy mình đã nói tới mức này rồi mà Diệp Huyền vẫn còn lòng tin như vậy thì lập tức nhướng mày.
Chẳng lẽ Diệp Huyền thật sự còn chiêu sát thủ gì sao?
Dù sao thì tạo nghệ của Diệp Huyền ở luyện dược học ngay cả chính bọn họ cũng phải cam bái hạ phong.
- Huyền thiếu, chẳng lẽ ngươi có thể nắm chắc khiến cho hiệp hội luyện dược sư ta có thể tranh cao thấp với Vương gia ở thị trường đan dược cấp thấp sao?
Hoa La Huyên có chút không chắc, cho nên hỏi cầm chừng.
- Hoa hội trưởng, chẳng lẽ ngươi chỉ nghĩ tới việc tranh cao cấp với Vương gia hay sao? Điều ta muốn chính là không làm thì thôi, đã làm thì phải khiến cho tất cả đan dược của Vương gia chỉ có thể quăng vào đống rác, ngay cả vốn cũng không lấy lại nổi.
Giữa mày của Diệp Huyền bắn ra khí thế kinh người, rốt cuộc cũng để lộ ra răng nanh mà trước kia hắn vẫn luôn che giấu.
Nếu như Vương gia buôn bán thứ khác thì còn có thể hắn không làm được gì, nhưng nếu như buôn bán đan dược thì hắn không tin, chỉ là một gia tộc nho nhỏ ở nơi khỉ ho cò gáy này có thể thắng được người kiếp trước thân là luyện dược sư cửu phẩm đế cấp như hắn.
- Huyền thiếu, chẳng lẽ ngươi có biện pháp luyện chế đặc biệt nào sao?
Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung thật không ngờ khẩu khí của Diệp Huyền lại lớn như vậy.
- Chu quản sự, ngươi nói cho ta biết sản phẩm chủ yếu chiếm số lượng lớn nhất của Vương gia ở trong thị trường cấp thấp ở Lam Nguyệt thành này là gì?
Chu Hoa Dung trầm tư một lát mới nói:
- Vương gia ở thị trường cấp thấp này cũng không mở rộng toàn bộ, sách lược của bọn họ rất khôn khéo, chính là lựa chọn những đan dược mà võ giả cần nhất, cũng thường dùng nhất, cho nên việc buôn bán của bọn họ chủ yếu chỉ tập trung vào ba loại đan dược. Loại thứ nhất chính là hồi huyết đan nhất phẩm dùng để trị thương, loại thứ hai chính là hồi khí đan nhất phẩm chuyên dùng để khôi phục huyền khí trong lúc chiến đấu, loại thứ ba chính là tụ huyền đan dùng để phụ trợ tu luyện.
Chu Hoa Dung nói xong thì Diệp Huyền lập tức hiểu được sự khôn khéo của Vương gia.
Hồi huyết đan dùng để trị thương, hồi khí đan dùng để khôi phục huyền khí trong khi chiến đấu, lại thêm tụ huyền đan chuyên dùng để tu luyện, ba loại đan dược này chính là những đan dược mà võ giả cấp thấp cần nhất, cũng là đan dược được tiêu thụ nhiều nhất.
Nó bao gồm ba lĩnh vực quan trọng nhất là chiến đấu, tu luyện, trị thương, là ba loại đan dược mà võ giả bình thường không thể thiếu.
Trên cơ bản, chỉ cần luyện chế thật tốt ba loại đan dược này thì muốn lũng đoạn thị trường cấp thấp quả thật là không phải chuyện khó khăn gì.
- Vậy công hiệu của ba loại đan dược này của Vương gia thế nào?
Diệp Huyền cẩn thận hỏi.
- Huyền thiếu, công hiệu của ba loại đan dược này của Vương gia đều vô cùng vượt trội, quan trọng nhất chính là bọn họ còn phân ra đẳng cấp cho các thị trường khác nhau, lấy ví dụ như hồi huyết đan đi, chia ra làm ba loại hồi huyết đan thượng đẳng, hồi huyết đan trung đẳng và hồi huyết đan hạ đẳng, một viên hồi huyết đan hạ đẳng bình thường có thể khiến cho ngoại thương của võ giả khỏi hẳn trong vòng năm ngày, còn trung đẳng thì chỉ cần bốn ngày thôi, về phần thượng đẳng thì chỉ cần có ba ngày.
- Hồi khí đan cũng vậy, hồi khí đan hạ đẳng có thể khiến cho võ giả khôi phục hai thành huyền khí, trong vòng một canh giờ không thể uống tiếp, hồi khí đan trung đẳng thì có thể khiến cho võ giả khôi phục ba thành huyền khí, trong vòng một canh giờ không thể uống tiếp, còn hồi khí đan thượng đẳng thì có thể khiến cho võ giả khôi phục bốn thành huyền khí, thời gian hạn chế cũng là một canh giờ.
- Tụ huyền đan cũng là như vậy, tụ huyền đan hạ đẳng, sau khi võ giả dùng rồi tu luyện một ngày bằng hai ngày, tụ huyền đan trung cấp thì võ giả uống vào rồi tu luyện một ngày bằng ba ngày, thượng đẳng thì một ngày bằng năm ngày…
Nói tới đây thì Chu Hoa Dung lại cười khổ một cái:
- Ba loại đan dược này, hiệp hội luyện dược sư chúng ta đều có thể luyện chế, chuyện chia ra làm cao trung thấp kia thì cũng không phải là không được, nhưng Vương gia có được một ưu thế rất lớn, đó chính là giá cả….
- Ví dụ như hồi huyết đan đi, hồi huyết đan hạ đẳng Vương gia bán giá tám mươi huyền tệ một viên, hồi huyết đan trung đẳng là một trăm năm mươi huyền tệ một viên, hồi huyết đan thượng đẳng là ba trăm huyền tệ một viên.
- Nếu như hồi huyết đan của hiệp hội luyện dược sư chúng ta sản xuất cũng bán giá này thì gần như chỉ lấy được phí gia công mà thôi, trung cấp thì huề vốn, còn hạ đẳng thì còn phải chịu lỗ tiền.
- Sở dĩ giá cả của Vương gia rẻ như vậy chính là vì bản thân Vương gia có vài dược viên, chuyên môn trồng dược liệu của ba loại đan dược này, còn tỉ lệ thành đan của luyện dược sư Vương gia thì cũng rất cao, sản xuất thành dây chuyền thế này khiến cho vốn gốc rất thấp.
- Mà ở trên thị trường cấp thấp hiệp hội luyện dược sư chúng ta vẫn có thể chiếm được một thành chính là nhờ vào một ít giải độc đan, thanh hoả đan các loại, những loại này Vương gia không làm cho nên hiệp hội luyện dược sư chúng ta mới chiếm được.
Chu Hoa Dung phân tích tình hình của Vương gia từ đầu chí cuối cho Diệp Huyền nghe.
Nghe y nói xong thì mặc dù trong lòng Diệp Huyền vẫn rất không ưa Vương gia, nhưng không thể không thừa nhận, dây chuyền sản xuất của bọn họ quả thực rất khá.
Phân chi thị trường cấp thấp, sau đó lại thông qua những biện pháp như giảm tiền vốn, sản xuất hàng loại để ép giá đan dược tới mức này.
Với mức giá này, Vương gia có thể lời rất nhiều, còn người khác lại chỉ có thể kiếm huề vốn hoặc thậm chí lỗ vốn, từ đó một bước tóm gọn hoàn toàn thị trường cấp thấp trong tay.
Chương 154 Cải tiến kỹ thuật (1)
Thử nghĩ đi, tình hình thế này, ngoại trừ Vương gia ra còn có luyện dược sư nào muốn luyện chế ba loại đan dược này nữa?
Lúc tỉ lệ thành phẩm cao, đan dược phẩm chất cao thì miễn cưỡng còn có thể dựa vào phẩm chất hồi huyết đan cao để kiếm chút tiền, khi nào phẩm chất đan thấp thì chỉ có nước lỗ vốn thế này, ai còn đi luyện chế làm gì?
Đối mặt với tình huống này thì đổi lại là luyện dược sư nào, dù có là luyện dược sư cường đại nhất của Lưu Vân quốc cũng không còn cách nào khác.
Nhưng Diệp Huyền há lại bị vấn đề nho nhỏ như vậy làm khó?
Nháy mắt, trong đầu hắn liền nghĩ ra bảy tám cách có thể đánh bại được Vương gia.
Nghĩ xong xuôi, Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười:
- Hoa hội trưởng, Chu quản sự, Diệp gia chúng ta cũng đang chuẩn bị tiến quân vào thị trưởng đan dược, không may chính là ba loại đan dược mà Diệp gia chúng ta muốn đưa ra lại giống hệt với Vương gia.
- Diệp gia tiến quân vào thị trường đan dược, giống hệt với Vương gia?
Hai người đều cảm thấy ù ù cạc cạc, nhất thời không kịp phản ứng.
Diệp Huyền gật đầu nói:
- Nếu nói ba loại đan dược mà Diệp gia chúng ta đưa ra, có hiệu quả tốt gấp đôi so với Vương gia, giá cả còn rẻ hơn bọn họ thì các ngươi nghĩ xem Diệp gia chúng ta có thể chiếm cứ được mấy phần thị trường cấp thấp của Lam Nguyệt thành?
- Hiệu quả trị liệu tốt hơn gấp đôi, giá cả lại còn rẻ hơn? Không phải thật đấy chứ?
Chu quản sự đứng phắt dậy, vẻ mặt kích động, thở hổn hển.
- Nếu như thật sự có thể luyện chế ra được thứ tốt như vậy, thì tiệm thuốc của Vương gia sẽ đóng cửa ngay thôi, ai còn tới chỗ bọn họ mua làm gì.
- Huyền thiếu, ngươi không phải đang nói đùa đấy chứ? Trên đời này thật sự có đan dược có công hiệu như vậy thật à?
Hoa La Huyên vẫn lý trí hơn, nhưng vẫn trừng lớn hai mắt.
Thân là luyện dược sư tam phẩm cho nên lão biết rõ, hồi khí đan, tụ huyền đan và hồi huyết đan là ba loại đan dược vô cùng thành thục, thủ đoạn của Vương gia gần như đã tối ưu hoá ba loại đan dược này lên mức cao nhất, giá vốn ép xuống thấp nhất rồi.
Trừ khi xuất hiện cách mới nào đó về kỹ thuật, bằng không thì căn bản không thể xuất hiện tình huống mà Diệp Huyền đã nói được.
Nhưng nếu muốn tiến hành cải tiến ba loại đan dược này, Diệp Huyền thật sự có thể làm được sao?
Hoa La Huyên tự cảm thấy bản thân mình căn bản không thể làm được, không chỉ riêng mình, cho dù là tập trung hết luyện dược sư cung đình ở Lưu Vân Quốc này lại, để cho đệ nhất luyện dược sư của vương quốc dẫn dắt thì căn bản cũng không thể nghiên cứu ra được.
Vẻ kích động của Chu quản lý đột nhiên khựng lại:
- Huyền thiếu, những lời này của ngươi không phải là nói giỡn đấy chứ?
Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Ngươi cảm thấy ta giống như đang nói giỡn sao?
- Đây….
Advertisements
Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đưa mắt nhìn nhau, nếu như là bất kỳ một luyện dược sư nào khác nói chuyện này với bọn họ, bọn họ nhất định sẽ coi kẻ đó là kẻ ngu ngốc, nhưng nếu đối phương Diệp Huyền thì lại khác.
Nếu như thật sự có đan dược như vậy thì hạ bệ Vương gia chỉ là việc nhỏ mà thôi.
- Ta chỉ có một yêu cầu thôi, đó chính là phải đánh bại Vương gia, khiến cho đan dược của bọn họ không thể bán được một viên nào ở Lam Nguyệt thành, cả nhà phải ra đường xin ăn.
Diệp Huyền chính là có sát ý với Vương gia, nếu như đối phương đã động sát chiêu với mình thì mình sẽ bất chấp, nhổ cỏ tận gốc.
- Huyền thiếu, nếu như thật sự có thể chế ra ba loại đan dược như lời ngươi nói thì đừng nói là chỉ một Vương gia, chúng ta có thể bán đan dược này khắp Lưu Vân Quốc, thậm chí là mười ba nước xung quanh, khiến cho tất cả những gia tộc bán ba loại đan dược này đều phải tán gia bại sản ra đường ăn xin.
- Được lắm, lát nữa ta sẽ viết ra đan phương và cách chế tác, Diệp gia không có luyện dược sư, luyện dược sư sẽ do hiệp hội luyện dược sư các ngươi cung cấp, dược liệu và cách chế tác sẽ do Diệp gia chúng ta cung cấp, về phần chia lợi nhuận thì chia sáu bốn đi, Diệp gia chúng ta sáu, hiệp hội luyện dược sư các ngươi bốn!
- Cái gì? Thấp như vậy?
Trên mặt Chu Hoa Dung lộ ra vẻ cổ quái, kềm lòng không đặng mà bật thốt.
Bình thường hợp tác luyện đan chính là bên phía ra luyện dược sư sẽ chiếm phần nhiều, đôi lúc, luyện dược sư phải chiếm tới bảy tám thành, còn lại hai ba thành kia mới là của người cung cấp dược liệu, cách chia lợi nhuận của Diệp Huyền quả thực hơi kì cục.
- Sao hả, chẳng lẽ Chu quản sự ngươi không đồng ý?
- Khụ khụ.
Chu Hoa Dung liên tục xua tay.
- Huyền thiếu ngươi cứ đùa, ta sao dám có ý kiến.
Dù sao thì hiệp hội luyện dược sư cũng không phải y làm chủ, lời còn chưa nói hết thì Chu Hoa Dung đột nhiên cảm thấy hàn khí đang bao trùm trên người y, hội trưởng Hoa La Huyên của hiệp hội luyện dược sư đang dùng ánh mắt giết người nhìn y.
Trong lòng Chu Hoa Dung thật sự muốn khóc, sao mình lại lắm mồm như vậy làm gì, mặc kệ mình có đồng ý với điều kiện của Huyền thiếu hay không thì cũng không có quyền ra quyết định, cuối cùng cũng đều do hội trưởng quyết định.
Còn không phải sao, lần này Hoa hội trưởng rõ ràng là đang tức giận, đây rõ ràng vì chia chác thấp quá đây mà.
Đang run rẩy sợ hãi thì đã thấy Hoa La Huyên đập một cú thật mạnh lên đầu Chu Hoa Dung:
- Cái thứ chết giẫm nhà ngươi, không biết ơn thì thôi, không biết trả ơn mà còn mặc cả với Huyền thiếu nữa, nếu không nhờ có Huyền thiếu chỉ điểm cho ngươi thì ngươi có thể đột phá luyện dược sư nhị phẩm được sao?
Trận mắng này không khỏi khiến cho Chu Hoa Dung trợn tròn mắt, ý của hội trưởng đây là gì?
Chỉ thấy Hoa La Huyên lời ngay lẽ thẳng:
- Huyền thiếu, chia sáu bốn như vậy thì Diệp gia các ngươi chịu thiệt thòi rồi, thật ra nếu có thể luyện được đan dược như vậy thì kiểu gì cũng phải chia bảy ba. Nói không phải chứ chia bảy ba như vậy thì cũng là hiệp hội luyện dược sư chúng ta may mắn được nhờ rồi.
Hoa La Huyên là người thông minh, đan dược như vậy không luyện được thì thôi, một khi luyện ra được thì tuyệt đối có thể phá vỡ toàn bộ thị trường đan dược cấp thấp khắp Lưu Vân Quốc này, tới lúc đó đừng nói là chia bảy ba, cho dù là chia tám hai thì cũng có thể khiến lão kiếm được đầy bồn.
Hơn nữa, nếu như lợi nhuận hiệp hội luyện dược sư chiếm được càng ít thì hình tượng của mình trong mắt Huyền thiếu lại càng tốt, tới lúc đó Huyền thiếu lại chỉ điểm thêm vài cái nữa thì càng tốt, so với luyện dược đại đạo thì tiền tài chẳng là gì hết.
Chương 155 Cải tiến kỹ thuật (2)
Rất nhanh, hai bên liền đạt thành hiệp nghị miệng.
Một lát sau, Diệp Huyền liền ghi đan phương và cách luyện chế ra.
Đan phương chính là thay đổi vài chỗ so với đan phương bình thường, Diệp Huyền nói rõ những thay đổi này chỉ có những nhân vật trọng yếu của Diệp gia mới có thể biết được điểm khác nhau ở trong đó, tới lúc đó hiệp hội luyện dược sư chỉ cần nhận lấy dược tài đã trộn sẵn là được.
Tuy rằng Diệp Huyền rất tin tưởng Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung, nhưng đối với những luyện dược sư khác của hiệp hội luyện dược sư thì lại không biết gì hết, vì đề phòng bí mật bị lộ ra, cho nên chỉ có thể quyết định như vậy.
Ngoài ra, cách luyện chế mới của Diệp Huyền cũng hoàn toàn khác hẳn với cách luyện chế bình thường.
Sau khi hai người nhìn thấy cách luyện chế cụ thể xong thì cũng kinh ngạc tới ngây người.
Cách luyện chế này chính là do nhiều luyện sư cùng nhau thao tác, căn cứ vào nhân số luyện dược sư khác nhau mà số lò luyện chế cũng khác nhau.
Căn cứ theo những gì đã nói trên đó thì chỉ cần đủ số người thì thậm chí còn có thể một lần luyện chế ra hơn mười lò đan.
Chẳng những số lượng luyện chế thành công tăng lên rõ rệt, mà thời gian luyện chế cũng giảm xuống rất nhiều, bình thường nếu muốn luyện chế một lò hồi huyết đan thì cần nửa canh giờ.
Nhưng cách luyện chế mới thì thời gian lại giảm đi phân nửa.
Chuyện này không phải là do cách luyện chế khác hẳn, căn bản là do đổi mới ở kỹ thuật.
Nếu như cách luyện chế của Diệp Huyền có thể thành công thì số lượng đan dược do bất kỳ luyện dược sư nhất phẩm nào luyện chế ba loại đan dược này làm luyện ra mỗi ngày, đều có thể đạt tới con số gấp đôi, thậm chí còn nhiều hơn so với số lượng mà đám luyện dược sư của Vương gia làm ra trong hơn mười năm.
Cho dù bản thân Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đều đã từng thấy Diệp Huyền luyện ba loại đan dược tam phẩm khác nhau cùng một lúc, cũng cảm thấy khó mà tin nổi.
Cách luyện chế này thật sự có thể thành công sao?
Diệp Huyền đương nhiên không để ý tới sự nghi hoặc của hai người bọn họ, đối với vấn đề hợp tác buôn bán cụ thể hắn cũng không rành lắm, còn mấy điều khoản hợp tác gì đó đợi quay về giao lại cho mấy người đại bá Diệp Triển Hùng là được.
Ngay trong đêm, Diệp gia và hiệp hội luyện dược sư liền chính thức ký kết hợp tác.
Trong lúc ký hiệp nghị cùng hội trưởng Hoa La Huyên, mấy người Diệp Triển Hùng vẫn còn cảm thấy choáng váng không chân thực.
Bọn họ còn chưa kịp hiểu gì, phủ đệ Diệp gia còn chưa kịp dời qua đây thì đã chuẩn bị bắt đầu tiến quân vào thị trường đan dược ở Lam Nguyệt thành rồi? Thậm chí đối tượng hợp tác còn là hiệp hội luyện dược sư cao cao tại thượng nữa!
Đứa cháu trai này của mình quả thực quá mức nghịch thiên.
Mặc dù Diệp Triển Hùng không hiểu gì hết, mê man mờ mịt, nhưng hành động thì không chút hàm hồ.
Tin tức thông qua phi ưng truyền về Thanh Sơn Trấn, ba ngày sau, đám dược liệu đầu tiên cư nhiên đã chuyển tới Lam Nguyệt thành.
Kế hoạch hợp tác sắp bắt đầu, Diệp Huyền có một yêu cầu mãnh liệt, đó chính là nội dung chủ chốt trong quá trình luyện chế này, chỉ có thể là một trong hai người Hoa La Huyên hoặc Chu Hoa Dung được nắm giữ.
Bởi vì tới bây giờ Diệp Huyền cũng không biết nhiều lắm về hiệp hội luyện dược sư, chỉ có hai người Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung còn đáng tin.
Cho nên nội dung thao tác chủ chốt này Diệp Huyền chỉ đồng ý giao cho hai người bọn họ chứ không phải bất kỳ luyện dược sư nào khác.
Đối với chuyện này, Hoa La Huyên đương nhiên không có dị nghị gì, lão là hội trưởng, nhất định không thể tự mình tham dự luyện chế, như vậy chỉ có thể giao cho Chu Hoa Dung.
Chu Hoa Dung đương nhiên là còn mong được như vậy.
Cơ hội tốt như vậy, cho dù Diệp Huyền không nói thì Chu Hoa Dung cũng sẽ không nhường cơ hội cho người khác.
Khắp hiệp hội luyện dược sư này, ngoại trừ hội trưởng ra thì cũng chỉ có y là có thể nắm giữ kỹ thuật chủ chốt, điều này rõ ràng chứng tỏ ở hiệp hội luyện dược sư này y là nhân vậy quan trọng chỉ sau hội trưởng.
Đây không thể nghi ngờ là một sự giúp đỡ lớn cho sau này y nắm giữ đại quyền ở hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành này.
Dù sao thì ở hiệp hội luyện dược sư này, ngoại trừ y ra thì cũng chỉ có vài luyện dược sư nhị phẩm nữa mà thôi.
Chỉ cần tầng quan hệ hợp tác này của y và Huyền thiếu vẫn còn thì một khi mở ra thị trường đan dược, thử hỏi trong hiệp hội luyện dược sư ở Lam Nguyệt thành này còn ai có tư cách cao hơn y nữa?
Cho nên trong lòng Chu Hoa Dung vô cùng cảm kích Diệp Huyền, y cảm thấy, mình có thể gặp được Huyền thiếu chính là ân phước lớn nhất mà ông trời dành cho mình. Chẳng những giúp cho mình đột phá luyện dược sư nhị phẩm mà còn giúp cho sự nghiệp của mình lên cao.
Ngẫm lại thì, nếu như không nhờ có mấy lần Huyền thiếu tới đây đều là y đi theo làm tuỳ tùng thì cơ hội cỡ này làm gì tới lượt y?
Trước khi chính thức an bài luyện dược sư luyện chế, đối mặt với cách luyện chế hoàn toàn mới mà Diệp Huyền cung cấp, Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung mãnh liệt bày tỏ muốn thử một lần.
Ngay trong đêm dược liệu được đưa tới, hai người căn cứ theo cách luyện chế mà Diệp Huyền cung cấp, tiến hành thử nghiệm một phen.
Kết quả thử nghiệm thật sự sáng mù mắt chó của hai người.
Trong vòng một khắc, hai người cư nhiên có thể một lần luyện chế ra mười lô hồi huyết đan, mỗi lô đan dược đều có đủ hai mươi viên đan dược, một lần có được hai trăm viên.
Dù cho hai người kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không khỏi trợn mắt há mồm.
Đây e là lần đầu tiên trong cuộc đời luyện dược sư của hai người bọn họ từ trước nay, có thể một lần luyện chế ra nhiều đan dược như vậy, mà bọn họ chỉ tốn có một khắc ngắn ngủi mà thôi.
Bọn họ thật sự không dám tin, cách luyện chế của Diệp Huyền lại hữu hiệu như vậy.
Cách luyện chế nhiều người hợp tác cùng nhau, một lần luyện chế nhiều lô đan dược thế này, trước kia bọn họ chưa từng thấy qua, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe.
Lần này, hai người càng thêm tin tưởng vào tương lai khi hợp tác.
Cuối cùng, hai bên lại định thêm một vài chi tiết, ví dụ như thời gian đưa đan dược ra thị trưởng chẳng hạn, sau đó mới dừng lại.
Còn phủ đệ của Diệp gia thì Diệp Triển Hùng cũng đã âm thầm mua xong, tuy rằng không nằm ngay giữa Lam Nguyệt thành, nhưng cũng là hào môn đại viện, khí thế bất phàm.
Mắt thấy chỉ còn mấy ngày nữa là tới yến hội của phủ thành chủ, cửa phòng trị liệu đóng chặt suốt bốn ngày trong hiệp hội luyện dược sư rốt cuộc cũng mở ra.
Bình luận facebook